1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Hoàng phi sát thủ là sói - Phượng Điểm Giang Sơn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 314: Nhớ ngươi, ta tới rồi

      Editor: Maria Nyoko


      Người đè ở ngừng cười ha ha, sau đó có hơi thở ấm áp khẽ thở ra ở bên tai nàng, nhưng nghe được thanh quen thuộc :

      "Đồ nhi ngoan, sư phụ tới rất khéo có phải hay ? Lúc đồ nhi ngươi nhớ nhung mỹ nam xuất , có cảm giác rất vui mừng hay ?"

      Người bị đặt tại phía dưới hung hăng gật đầu:

      "Chẳng những vui mừng, còn có kinh ngạc ! Thử hỏi cõi đời này mỹ nam nào có thể qua được sư phụ mỹ nhân của ta! Đúng ?"

      Người rất hài lòng, nhưng lại hề có chút ý tứ nào đứng lên.

      Như Ý thể lên tiếng nhắc nhở:

      "Ta thở nổi rồi!"

      Đối phương vội vàng lại cúi đầu tới chút, khóe môi cọ gò má của nàng, ngứa chút.

      "Đồ nhi ngoan, ý của ngươi là vi sư nhường cho ngươi để ngươi thong thả sao? Ừ, vi sư rất vui lòng làm chuyện này!"

      xong, đôi môi lại tìm xuống, như tìm được đồng loại của mình, lúc này kịp chờ đợi dán lên.

      Nữ tử này chuẩn bị thốt ra kháng nghị lúc hai đôi môi đụng nhau hóa thành tiếng"Ừng ực" nơi cổ họng, hương lê hoa quen thuộc trong veo bay vào lại tự chủ được bị hấp dẫn.

      biết lúc nào , người bị lật, biến thành nằm . Hai người cứ áp sát vào cùng nhau như vậy, nắm cả eo đối phương, giương tay vòng qua gáy đối phương, triền miên như vậy, khẩn khiết biểu đạt ái mộ cùng nhớ nhung như vậy.

      biết qua bao lâu, rốt cuộc lúc tách ra mặt nữ tử ửng hồng, thở gấp, đôi mắt đẹp cũng mang theo hơi nước oánh ánh.

      "Sư phụ, sao ngươi lại tới đây?" câu , thanh hơi run, ràng cho thấy còn chưa bình ổn sau nụ hôn nồng nhiệt.

      Nam tử còn là bộ dáng như tiên, mái tóc đen nhánh tán loạn tới gò má nàng, mang theo lê hương mát mẻ, thấm vào lòng người.

      "Nhớ ngươi, tới rồi." Câu trả lời đơn giản, lại ra nhớ nhung vô tận.

      Có bàn tay dịu dàng vỗ trán nàng, nhàng, giống như người này.

      Trong nháy mắt Như Ý mất hồn, hình như quên mất bản tính người này, cảm giác Ngọc Hoa chính là như vậy, trơn bóng như ngọc, nho nhã, tĩnh nhạt như nước, phiêu phiêu như tiên.

      Thiên hạ đệ nhất công tử, bao nhiêu nữ nhân tình nguyện khổ đợi cả đời?

      Thiên hạ đệ nhất công tử, bao nhiêu nữ nhân tình nguyện tình si đời?

      Nhưng lại chỉ ôm lấy nàng, thế nhưng lại từ đầu chí cuối, chỉ có mình nàng.

      Nàng cũng ngây dại, bất tri bất giác, từng bước hãm sâu. Đợi phát rốt cuộc cũng rút ra được.

      Chương 315: Đồ nhi, để ngươi cởi y phục của ta!

      " phải nửa năm, lúc này mới bao lâu?" hồi lâu, vẫn là hỏi ra chuyện trong lòng. Chuyển an tán mang đến tác dụng phụ cần nửa năm mới có thể tiêu tan, nàng vẫn luôn lo lắng.

      Ai ngờ Ngọc Hoa lại đáp:

      "Đồ nhi phải ngươi cao thủ chân chính cần
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 317: Ta là tướng công tương lai của ngươi!

      Editor: Maria Nyoko


      Cũng bình tĩnh giống Như Ý còn có Tiêu thước!

      Ngọc Hoa đến thăm Thanh Đồ thành, là người đầu tiên cũng là duy nhất biết!

      Lúc ấy đứa bé rất hiểu! ràng người lớn sống sờ sờ nghênh ngang vào thành, thế mà hơn 10 vạn tướng sĩ cũng chưa phát ?

      Sao người này lui tới đường cái huyên náo lại giống như người tung hoành Phổ Phổ đảo hoang vu vậy?

      Như vậy nảy sinh ra ý tưởng chính là —— nương ơi, Ngọc Hoa công tử là người hay quỷ!

      Nhưng mà điều này cũng chỉ là suy nghĩ chút, biết, đương nhiên Ngọc Hoa công tử là người, hơn nữa còn là người hết sức bạo ngược, người chọc được.

      Ngay từ lúc vào gian phòng Như Ý thiếu niên cũng biết, tiến vào, khẳng định chính là ra được đấy!

      trình độ nào đó, độ dầy da mặt Ngọc Hoa là giống Như Ý, thậm chí Như Ý còn bằng hơn phân nửa .

      Trải qua cuộc sống mấy tháng Phổ Phổ đảo, sớm coi hành động hai người kia động chút là cùng giường chung gối bình thường. Thậm chí nếu như Ngọc Hoa ra, đến lúc đó cảm thấy kỳ quái.

      Nhưng bọn bình tĩnh, lại có người có cách nào bình tĩnh nổi!

      Sau khi đoạt thành, tam quân tướng sĩ đều luân phiên ngủ bù ở đây.

      ngày đêm, cho đến sáng sớm hôm sau có người vội tới đưa cơm cho Như Ý cùng Tiêu Thước chỉ thấy cửa chính phòng ngủ nàng vừa mở, nữ tử tuyệt sắc bị ôm ở trong ngực nam tử tuyệt sắc, hai người đều lười biếng nằm đó!

      Tướng sĩ này cau mày đặt bữa sáng, lại suy nghĩ liếc Ngọc Hoa mấy lần, sau đó cáo lui tiếng động.

      quá nửa canh giờ, trong Triệu quân liền truyền ra đề tài rất sợ hãi: nghĩa muội hoàng thượng là nữ tử dâm loạn!

      Còn có người làm bộ giảng thuyết:

      "Nữ tử gọi Khanh Như Ý! Trong thời điểm đánh giặc liền công khai ngủ với nam tử xa lạ trong nhà mình! Chúng ta thể bị lợi hại bề ngoài của nàng che mờ, thực tế, đó là người có tác phong hết sức đứng đắn! Dâm loạn! Dâm loạn!"

      Đối với lần này, Như Ý cảm thấy rất uất ức, ngồi ở trong viện níu lấy tay áo Ngọc Hoa lau nước mũi:

      "Sư phụ ngươi hủy thanh danh của ta."

      Công tử áo đen từ chối cho ý kiến:

      "Chuyện này hủy ở trong tay ai!"

      nữ tốn hơi thừa lời:

      "Giờ sao? Ngươi cùng nam nhân khác khác nhau sao?"

      gật đầu:

      "Dĩ nhiên!"

      "Khác nơi nào?"

      "Ta là tướng công tương lai của ngươi!"

      . . . . . . Được rồi! Thua ở .

      Tiếp xúc cùng Ngọc Hoa càng lâu nàng càng cảm thấy, người này vĩnh viễn cũng đạo lý ràng! .

      Chương 318: Sư phụ, chúng ta có tính là loạn luân hay ?

      Đối mặt tam quân hồ ngôn loạn ngữ, Như Ý lười phải giải thích.

      Nàng vốn cũng phải là cái loại người dễ dàng bị thị phi trói buộc, dù là loại thị phi liên quan đến nàng, theo ý nàng cũng chỉ là loại kích thích trong cuộc sống bình thản thôi.

      Cũng may cũng chỉ là ở sau lưng chút thị phi, thỉnh thoảng có truyền tới trong lỗ tai nàng, cũng là Tiêu Thước nhìn nàng cả ngày lẫn đêm rãnh rỗi làm cho người rất giận sôi, cố ý đến
      [​IMG]


      Chương 317: Ta là tướng công tương lai của ngươi!

      Editor: Maria Nyoko


      Cũng bình tĩnh giống Như Ý còn có Tiêu thước!

      Ngọc Hoa đến thăm Thanh Đồ thành, là người đầu tiên cũng là duy nhất biết!

      Lúc ấy đứa bé rất hiểu! ràng người lớn sống sờ sờ nghênh ngang vào thành, thế mà hơn 10 vạn tướng sĩ cũng chưa phát ?

      Sao người này lui tới đường cái huyên náo lại giống như người tung hoành Phổ Phổ đảo hoang vu vậy?

      Như vậy nảy sinh ra ý tưởng chính là —— nương ơi, Ngọc Hoa công tử là người hay quỷ!

      Nhưng mà điều này cũng chỉ là suy nghĩ chút, biết, đương nhiên Ngọc Hoa công tử là người, hơn nữa còn là người hết sức bạo ngược, người chọc được.

      Ngay từ lúc vào gian phòng Như Ý thiếu niên cũng biết, tiến vào, khẳng định chính là ra được đấy!

      trình độ nào đó, độ dầy da mặt Ngọc Hoa là giống Như Ý, thậm chí Như Ý còn bằng hơn phân nửa .

      Trải qua cuộc sống mấy tháng Phổ Phổ đảo, sớm coi hành động hai người kia động chút là cùng giường chung gối bình thường. Thậm chí nếu như Ngọc Hoa ra, đến lúc đó cảm thấy kỳ quái.

      Nhưng bọn bình tĩnh, lại có người có cách nào bình tĩnh nổi!

      Sau khi đoạt thành, tam quân tướng sĩ đều luân phiên ngủ bù ở đây.

      ngày đêm, cho đến sáng sớm hôm sau có người vội tới đưa cơm cho Như Ý cùng Tiêu Thước chỉ thấy cửa chính phòng ngủ nàng vừa mở, nữ tử tuyệt sắc bị ôm ở trong ngực nam tử tuyệt sắc, hai người đều lười biếng nằm đó!

      Tướng sĩ này cau mày đặt bữa sáng, lại suy nghĩ liếc Ngọc Hoa mấy lần, sau đó cáo lui tiếng động.

      quá nửa canh giờ, trong Triệu quân liền truyền ra đề tài rất sợ hãi: nghĩa muội hoàng thượng là nữ tử dâm loạn!

      Còn có người làm bộ giảng thuyết:

      "Nữ tử gọi Khanh Như Ý! Trong thời điểm đánh giặc liền công khai ngủ với nam tử xa lạ trong nhà mình! Chúng ta thể bị lợi hại bề ngoài của nàng che mờ, thực tế, đó là người có tác phong hết sức đứng đắn! Dâm loạn! Dâm loạn!"

      Đối với lần này, Như Ý cảm thấy rất uất ức, ngồi ở trong viện níu lấy tay áo Ngọc Hoa lau nước mũi:

      "Sư phụ ngươi hủy thanh danh của ta."

      Công tử áo đen từ chối cho ý kiến:

      "Chuyện này hủy ở trong tay ai!"

      nữ tốn hơi thừa lời:

      "Giờ sao? Ngươi cùng nam nhân khác khác nhau sao?"

      gật đầu:

      "Dĩ nhiên!"

      "Khác nơi nào?"

      "Ta là tướng công tương lai của ngươi!"

      . . . . . . Được rồi! Thua ở .

      Tiếp xúc cùng Ngọc Hoa càng lâu nàng càng cảm thấy, người này vĩnh viễn cũng đạo lý ràng! .

      Chương 318: Sư phụ, chúng ta có tính là loạn luân hay ?

      Đối mặt tam quân hồ ngôn loạn ngữ, Như Ý lười phải giải thích.

      Nàng vốn cũng phải là cái loại người dễ dàng bị thị phi trói buộc, dù là loại thị phi liên quan đến nàng, theo ý nàng cũng chỉ là loại kích thích trong cuộc sống bình thản thôi.

      Cũng may cũng chỉ là ở sau lưng chút thị phi, thỉnh thoảng có truyền tới trong lỗ tai nàng, cũng là Tiêu Thước nhìn nàng cả ngày lẫn đêm rãnh rỗi làm cho người rất giận sôi, cố ý đến
      [​IMG]


      Chương 320: Tiêu Thước mưu ma chước quỷ

      Editor: Maria Nyoko


      Dù sao, công chiếm Thanh Đồ cũng phải mục tiêu cuối cùng của bọn .

      Tuy này Thanh Đồ thành là trọng yếu, chiếm được nó cũng coi là đánh dấu thắng lợi, nhưng cuối cùng bọn muốn là kinh đô Mạnh quốc, là cả quốc thổ Mạnh quốc!

      tại sĩ khí toàn quân sung mãn, là thời cơ tốt để tiếp tục tiến công.

      Vì thế Cung Khuê, mỗi ngày ba chuyến chạy trong sân Như Ý.

      Tuy bởi vì Ngọc Hoa xuất , trong quân xuất chút lời đồn đại, nhưng đối với Như Ý mà , vẫn rất có uy tín.

      Huống chi, ở phía trước trong lòng của những người di thần Khương quốc kia, Như Ý hay là Chủ Thượng bọn , còn là hoàng tộc duy nhất của Khương quốc.

      Chuyện chỉnh đốn quân tiến công này, tuy Cung Khuê có ngàn vạn tâm tư muốn tự mình làm chủ, nhưng vẫn thể đến xin chỉ thị của Như Ý.

      Nhưng gấp, Như Ý cũng gấp! Với nàng mà , nắm Thanh Đồ là đủ rồi, có tấn công Mạnh phục Khương hay , đó cũng phải là chuyện nàng cần làm!

      Cho nên người ở chỗ này, cũng chỉ là vì phải đợi người đến. khi chuyện của nàng làm xong, nơi này có đạo lý tiếp tục giữ lại nữa.

      Khương quốc, đó là chuyện xưa trước kia, có quan hệ gì với nàng.

      Cho nên, mỗi lần Cung Khuê đến, hoặc nàng tránh thấy, hoặc là qua loa, hoặc là chăm chú nghe buổi chiều, sau đó gật đầu cái, trịnh trọng :

      "Theo ta thấy, bây giờ phải thời cơ tốt tiếp tục tiến công! Chờ chút !" Cuối cùng, kiến sắc mặt Cung Khuê tốt, lại bổ sung: "Dĩ nhiên, ta chỉ là ý kiến của ta mà thôi. Nếu như ngươi muốn đánh, ta muốn cản cũng cản được, phải hay ?"

      Mỗi lần như thế, Cung Khuê liền im lặng hỏi ông trời, sau đó phẫn nộ mà quay về.

      lại lại, bảy tám ngày qua, hai người vẫn vui vẻ ngươi tới ta dứt khoát tiến hành thương thảo quân lần này.

      Người trong cuộc phiền, nhưng người đứng xem chịu nổi.

      Đứng mũi chịu sào chính là Tiêu Thước!

      Thiếu niên vốn là người có đại thù cùng Cung gia, ngại vì trung gian còn có Như Ý, thù này vẫn chưa báo.

      Những năm này tiểu tử theo Như Ý, cũng học thông minh, biết chuyện như vậy vô dụng với Như Ý, liền suy nghĩ tìm Ngọc Hoa.

      Tuy bình thường đối với Ngọc Hoa đó là tránh mà kịp, nhưng thời khắc mấu chốt vẫn biết người nào dùng được.

      Cũng tỷ như ngày ngày Cung Khuê tìm đến Như Ý thương thảo quân , mặc dù Như Ý cũng là phiền muốn chết, nhưng còn có thể ngại mặt mũi cùng chút nguyên nhân, trở mặt cùng .

      Chương 231: Đệ đệ Khanh Như Ý, ai dám trông nom?

      Chỉ là Ngọc Hoa cũng vậy! Chỉ cần trong
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 323: Tỷ phu à tỷ phu

      Editor: Maria Nyoko


      Ngay từ lúc Cung Khuê tra tìm tung tích tiểu công chúa biết được nàng từng bái công tử Ngọc Hoa Phổ Phổ đảo làm sư phụ, vì vậy khi Ngọc Hoa đột nhiên xuất ở Thanh Đồ thành mặc dù cũng kinh ngạc ít, nhưng ngay lúc đó cảm thấy bất ngờ nữa.

      Bao gồm tại! Vừa nhìn thấy Ngọc Hoa ngồi ở đầu tường, lập tức liền nhớ lại truyền thuyết về Phổ Phổ đảo.

      Nghe Phổ Phổ đảo mọc đầy lê hoa, Ngọc Hoa công tử tự ý bày các loại trận pháp, liền dùng những thứ ngay tại chỗ, những cây lê kia luyện trận tự chế mười thức trận pháp lê hoa, đương thời đời người có nào giải.

      Mà trước mắt. . . . . .

      "Công tử!" mở miệng được, vốn muốn kêu tha mạng, mà dù sao ngay trước mặt nhiều tướng sĩ như vậy, chủ soái cũng quá biết xấu hổ. Liền nghĩ, liền đổi lời là: " biết Cung Khuê chọc công tử vui khi nào, công tử muốn dùng lê hoa trận với ta?"

      "Hừ!" tiếng này là Tiêu Thước hừ ra, cần Ngọc Hoa tự mình đáp, thiếu niên liền chủ động mở miệng , : "Cung gia, ta cho ngươi biết! Đừng tưởng rằng có tỷ ta ngăn ta thu thập được ngươi! tại tỷ phu ta đến rồi! Nếu như ngươi còn dám ngày ba chuyến chạy đến trong viện tử chúng ta, ta để cho tỷ phu ta trực tiếp tiễn ngươi về tây thiên! !"

      tiếng tỷ phu này, làm cho trong lòng Ngọc Hoa đắc ý! Trong lòng thích thú, người liền muốn cười!

      Chỉ tiếc, cười quá đặc biệt, mặc dù nghe sảng lãng, nhưng cũng chỉ là chút. Chớp mắt, tiếng cười sảng sãng xen lẫn nội lực, phút chốc, tiếng cười kia liền bắt đầu to hơn phiêu đãng trong Thanh Đồ thành!

      Lay động mỗi góc Thanh Đồ thành, chấn động tất cả tướng sĩ trong Thanh Đồ thành, lúc này mới từ từ yếu bớt, sau đó trở lại.

      Trong phòng đầu Khanh Như Ý cũng muốn điên rồi, cước đá tung cửa chạy đến bên ngoài, vừa nhìn thế này, lập tức liền hiểu là chuyện gì xảy ra, khỏi ngẩng đầu khổ cầu:

      "Sư phụ ngươi đừng cười! Quá giày vò rồi !" Chỉ chỉ Cung Khuê, : "Để cho bảo đảm về sau đến phiền ta, thả người ta !"

      đợi Ngọc Hoa mở miệng, lần này Cung Khuê có kinh nghiệm, trực tiếp liền mở miệng :

      "Thuộc hạ bao giờ nữa tới phiền Chủ Thượng! Nhất định theo lời Chủ Thượng từng , tiếp tục nuôi quân tại Thanh Đồ, tiến công! Ta phát thề, ta bảo đảm! Ai . . . . . ." chân đau đớn tăng lên, đau đến mức bộ mặt vặn vẹo.

      "Thả người!" Như Ý xông lên tường kêu!

      Ngay lập tức, những cành cây khô kia cũng giống như đột nhiên bị tan mất sinh mạng, "Ba lạp ba lạp" rơi trở về mặt đất, nằm lăn lóc lộn xộn.

      Chương 324: Hàng đêm mơ thấy Mạnh vào giấc mộng

      Nếu phải dưới đất còn có máu Cung Khuê, cho dù ai cũng cách nào tin tưởng xảy ra chuyện mới vừa rồi.

      Sau lại có người đồn, Khanh Như Ý biết thuật, có thể chỉ huy nhánh cây. >_<

      Cũng có người , nàng là tinh, bằng làm sao dáng dấp đẹp như thế. >_<

      Cung Khuê vừa được thả, lập tức do tướng sĩ mang rời .

      Ngọc Hoa
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 326: Hậu quả của việc diệt cỏ tận gốc

      Editor: Maria Nyoko


      Sau khi Mạnh Tử ca bắt đầu hối hận việc ném nàng ở Tiêu gia tám năm, bắt đầu hối hận tám năm này mình có thể ngoan tâm hỏi thăm bất cứ tin tức gì của nàng, cũng bắt đầu hối hận mật báo Tiêu gia đưa cho về Khanh Như Ý cũng bị ném vào đống lửa.

      Chỉ là suy nghĩ chút, tính tình nữ tử kia có biến hóa như thế, đại khái cũng có liên quan cùng người !

      Mặc dù kiên trì thèm nghĩ nữa, nhưng vẫn biết Như Ý lên Phổ Phổ đảo, bái Ngọc Hoa công tử làm sư phụ.

      Người kia biết được, vẻ ngoài thiên hạ đệ nhất, cũng có tính tình quái đản đệ nhất thiên hạ, còn có võ công đệ nhất thiên hạ. Mạnh Tử ca cả đời tự cho mình siêu phàm, nhưng cũng thể cúi đầu xuống trước mặt Ngọc Hoa công tử.

      Đúng, thừa nhận, đánh lại người ta.

      Cũng bởi vì như thế, Mạnh Tử ca vẫn dám đảm bảo, mình bây giờ có thể đánh được Khanh Như Ý.

      Dù sao, võ công của cao hơn nữa, cũng có hạn độ. Hạn độ của mình ở đâu, mình ràng.

      Nhưng Ngọc Hoa công tử, nhưng ai biết hạn độ ở đâu! Người đó hình như là hoa tuyệt thế Đại Hoang này, đột nhiên tới, tồn tại như thần thoại.

      "Tôn chủ." Hồi lâu, rốt cuộc có người chuyện trong thư phòng. Lúc đó, là Tứ Trưởng Lão Thiên Ngọc Sơn cùng đứng bên trong. chuyện, là Truy Hồn ——"Ngọc Diện La Sát Thanh Đồ, nếu , chúng ta bị thua."

      Ý tứ của rất ràng, cho nên Thanh Đồ mất, oán được Tiền Phổ cũng oán được bất luận kẻ nào. Trong quân tướng sĩ lợi hại hơn nữa, cũng đều là người tài, nếu bàn về độc đấu, có biện pháp so chiêu cùng cao thủ giang hồ.

      Đối với Khanh Như Ý, cho tới bây giờ Truy Hồn đều chưa từng có tia cảm giác thân cận. Tựa như chuyện mới vừa chỉ Ngọc Diện La Sát, cũng gọi nàng là Nữ Nữ. Dù là nàng từng ở tại Thiên Ngọc Sơn, dù là nàng từng rất cố gắng muốn hòa làm thể cùng người của Đào Nhiên Cư.

      Nhưng kể từ năm đó tra ra nữ tử gọi Nữ Nữ, chính là tiểu công chúa mất tích ở trong rừng rậm Mê Tung vẫn tuân theo quan điểm cũng chỉ có : nhổ cỏ tận gốc.

      Nhiều năm trước kia cũng : cỏ tận gốc, hậu hoạn vô cùng!

      Hôm nay xem ra, lời này, đúng là đúng!

      Truy Hồn , Mạnh Tử ca , ngay sau đó lại có người mở miệng, là Chấp Kiếm.

      :

      "Thuộc hạ chờ lệnh Tôn chủ, xin Tôn chủ hạ lệnh, thuộc hạ tự mình mang Nữ Nữ nương về!" .


      Chương 327: Ngươi cho rằng bây giờ còn là Khanh Như Ý chín năm trước . . .

      Lời Chấp Kiếm được Mị Nguyệt hửng ứng——

      " sai! Tôn chủ, Mị Nguyệt cũng cảm thấy Nữ Nữ nên theo chúng ta! Nàng vốn chính là người Thiên Ngọc Sơn, tuy tách ra nhiều năm, nhưng phân tình nhất định là vẫn còn! Nếu ta theo Chấp
      [​IMG]


      Chương 329: Còn ngày, người ngươi chờ đợi tới!

      Editor: Maria Nyoko


      Trong nháy mắt, sáng mắt sáng lòng!

      ra là nha đầu kia chỉ là muốn dùng biện pháp này buộc ra ngoài! Xem ra nàng rất thông minh, xem ra nàng đoán được quan hệ cùng với Mạnh quốc.

      Chỉ là thủ đoạn buộc ra ngoài ác liệt, để cho mất thành quan trọng, lại hao tổn dũng tướng!

      Nhưng là, trách nàng sao?

      Sao lại thế này!

      thiếu nàng, vẫn là , có rất nhiều đồ nếu nàng muốn, cho được rất tốt, vậy hãy để cho nàng lấy !

      . . . . . .

      Bên này Thanh Đồ hai mươi mốt ngày, ở ngày thứ hai mươi hai, ngay cả Như Ý cũng cảm thấy nếu tiếp tục dông dài phải là biện pháp.

      Nàng bắt đầu hoài nghi mình dùng phương pháp này rốt cuộc có thể thành công dẫn người tới bên này hay , cũng bắt đầu hoài nghi có phải ý chí người nọ quá kiên định muốn gặp nàng hay .

      Nhưng nếu tới gặp, nàng có thể như thế nào? Chẳng lẽ còn phải tiếp tục công thành phía trước, vẫn bức đến phía dưới Hoàng Thành Mạnh quốc?

      được ...! Như Ý than , giết Tiền Phổ, nàng còn có thể tìm lý do đối phương háo sắc! Nhưng nếu tiếp tục lên nữa, chính nàng cũng có biện pháp tự thuyết phục chính mình ra tay.

      Đừng bản thân nàng tia tình cảm đối với Khương quốc, dù là có, cũng thể giúp đỡ Cung gia hồ lý hồ đồ đánh thiên hạ.

      Huống chi, hơn mười năm trước đại chiến vốn cũng có ai đúng ai sai. Vị lão tướng quân kia cũng , nền tảng Khương lập quốc cũng đục cắn chịu nổi, nếu phải là bị Mạnh quốc thâu tóm, chỉ sợ dân chúng còn phải bị bao nhiêu khổ nạn.

      Nàng ép Mạnh, cũng chỉ là muốn cho biết trong lòng mình có hận, có cần thiết vẫn núp. Coi như chưởng năm trước kia, cũng là đánh cho nàng còn tạp niệm theo Ngọc Hoa. Lại , nàng còn phải tiếng cám ơn với .

      Đầu nàng hơi rối rắm, tính toán nếu như Cung Khuê trở lại xin đánh nên làm cái gì. đầu khác, nam tử áo đen vẫn ngồi ở giữa viện uống trà lại tự nhiên mở miệng, :

      "Còn có ngày, người ngươi chờ tới!"

      Trong nội tâm Như Ý khẽ động, nghiêng đầu liền nhìn Ngọc Hoa bên kia.

      Đối phương cũng để ý đến nàng, vẫn là uống từng miếng từng miếng trà thơm tự pha.

      Nàng liền cũng , ngày, vậy chờ ngày sau đó, lời của rốt cuộc có đúng hay !

      . . . . . .

      chứng minh, từng câu từng chữ Ngọc Hoa qua đều phải là chỗ để **!

      Trong đêm này, Thanh Đồ thành nhận được khoái mã báo lại, ngoài năm mươi dặm trong quân địch có dị động! Như có binh mã đến gần Thanh Đồ, quy phạm hành quân, kỷ luật nghiêm minh, rất ràng là có thống soái! Vả lại tốc độ hành quân đến xem, đại khái sáng sớm ngày mai là có thể đến Thanh Đồ rồi ! .

      Chương 330: Có phải vi sư rất tuấn tú hay ?

      Lời này là Cung Khuê phái người truyền tới trong sân Như Ý!

      Lúc đó, Như Ý bị Ngọc Hoa ôm vào giấc mộng, chợt nghe cấp báo này, vội vã muốn đứng dậy.

      Nhưng người mới vừa ngồi dậy, lại bị Ngọc Hoa kéo trở lại, bên ôm người càng chặt hơn chút, vừa chủ động mở miệng, về phía bên ngoài:

      "Biết! Chớ nhiễu chủ tử các ngươi ngủ!"

      Người bên ngoài chạy rất nhanh, lúc này Như Ý mới trợn mắt nhìn ——

      "Đến lúc nào rồi, ngươi còn ngủ được?"

      Đối phương đáp đúng lý dĩ nhiên:

      "Tại sao ngủ được? sáng sớm ngày mai mới đến, ban đêm ngươi khẩn trương cái gì?"

      . . . . . . Như Ý nghĩ cũng phải, đại quân đến dưới thành còn nhiều canh giờ ! Nàng gấp cái gì?

      Vì vậy ngã
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :