1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Hoàng phi sát thủ là sói - Phượng Điểm Giang Sơn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 296: Thích, cùng

      Editor: Maria Nyoko


      Phản ứng Tiêu Thước rất thú vị, chỉ là sững sờ chút, sau đó gắp sủi cảo lên nhét vào trong miệng, nhai hai cái sau đó mới mở miệng :

      "Rất kém! Tỷ, xem ra người trước kia ngươi thích cũng trách địa."

      Từ lúc biết người mà Như Ý mực tìm là hoàng tộc Mạnh Quốc, lời giắt bên miệng tiểu tử này từ " nữ nhân cướp ta quả táo" đổi thành" người trước kia ngươi thích " !

      Như Ý lớn tiếng cho biết —— đó phải là người trong lòng ta trước kia!

      Nhưng nếu mỗi lần như vậy trong lòng cũng có dấu chấm hỏi.

      Thích ?

      Thích sao?

      Như vậy có coi là thích ?

      Nghĩ tới nghĩ lui, lại cảm thấy, đúng là thích.

      Nhưng cũng giới hạn với thích mà thôi! liên quan đến tình .

      Khanh Như Ý nàng sống hai đời, tuy đời trước bởi vì nghề nghiệp đặc biệt, chưa bao giờ tiếp xúc tình như người bình thường.

      Tuy ăn thịt heo, nhưng vẫn thấy heo chạy.

      Huống chi còn có điện ảnh truyền hình và những thứ bên trong ngôn tình, có cái nào lấy tình
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 299: Tại sao ngươi giống như ăn cướp vậy?

      Editor: Maria Nyoko


      Hôm nay muốn hai đồ vật xong, Như Ý hài lòng gật đầu cái, sau đó lại kéo Tiêu Thước, lại :

      "! Chúng ta Tàng Bảo Các xem chút, nhìn xem còn muốn cái gì, sáng mai trở lại!"

      Nhìn thấy hai tỷ đệ ra khỏi Dưỡng An điện, tiểu cung nữ vẫn đứng ở bên cạnh hầu hạ Hoàng đế lặng lẽ lui ra, lại vòng qua bên cây cột cũng ra khỏi điện.

      Cứ theo xa xa như vậy, cho đến chỗ ngoặt Như Ý rẻ qua khu vườn vắng vẻ, lúc này bước chân mới tăng nhanh, đuổi theo.

      Như Ý dừng lại chân, mỉm cười xoay người, cung nữ vội vã nghiễm nhiên là hôm đó Mị nhi ở trong Huyên Họa Thành gạt các nàng đến nơi này.

      đợi Như Ý mở miệng, người đến mở miệng hỏi trước ——

      "Ta ngươi là công chúa sao! Tại sao ta cảm giác ngươi giống như ăn cướp vậy?"

      Như Ý vung vật mới ban thưởng trong tay cười hì hì đáp nàng:

      " phải ăn cướp! Là Hoàng đế tự nguyện thưởng cho ta. Ngươi xem, tên của ta gọi Như Ý, vật này cũng gọi là Như Ý, cho nên nó chính là của ta !"

      "Ngươi ——" lớn như thế ngượng, Mị nhi biết nên tiếp
      [​IMG]
      Cung Trường Nguyêtthienbinh2388 thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 302: Tiến về Thanh Đồ

      Editor: Maria Nyoko


      Sau đó Tiêu Thước khóc, nàng cũng chỉ có thể ôm ở trong ngực, im lặng an ủi.

      . . . . . .

      tháng sau, lại có chiến báo đưa đến trong tay Như Ý.

      Lần này đến lúc đó có chút mới mẻ, phía kia hai bên Triệu Mạnh ở thành Thanh Đồ bày trận. Triệu công Mạnh thủ, đại chiến hết sức căng thẳng!

      Như Ý lấy tay giơ lên phong chiến báo này, tự suy nghĩ chút, đột nhiên sau đó nhếch miệng cười tiếng, với Tiêu Thước:

      "Chúng ta xem chút!"

      Thiếu niên nghiêng đầu hỏi nàng:

      "Xem cái gì?"

      Như Ý đáp:

      " xem vị lão bằng hữu!"

      . . . . . .

      Sáng ngày hôm sau, sau khi Như Ý nhận được chiến báo liền xuất cung, dẫn theo Tiêu Thước, còn mang theo đống lớn trân bảo nàng vơ vét từ Triệu hoàng.

      Triệu hoàng tự mình đưa tiễn, cho các nàng lấy chiếc xe ngựa rất thoải mái, người đánh xe nàng lại muốn Mị nhi.

      Nàng kia hiểu vì sao nhất định phải là nàng đánh xe, nhưng Như Ý , ta là chủ tử, ngươi cũng chưa có tư cách hỏi ta lý do.

      Vì vậy, hàng ba người, trong thời gian 15 ngày,
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 305: Năm đó

      Maria Nyoko


      Lại biết Như Ý hoàn toàn để ý những thứ này, chỉ là thuận miệng :

      "Tuổi của ngươi đủ làm gia gia ta, có cái gì mà kiêng kỵ. Hơn nữa nơi này vốn là quân doanh, có những quy củ này."

      Nàng đến vậy, lão tướng kia phải hiểu đạo lý. Cho nên cũng quẳng mất những tôn ti tạp niệm kia, vén mành trướng, bước vào.

      Vừa mới chuẩn bị quỳ xuống đất lạy, Như Ý lại giơ cánh tay lên làm bộ đỡ:

      "Miễn ! Ta quen lại trong chốn giang hồ, có những quy củ này. Chỉ là thấy lão tướng quân còn có thâm niệm đối với Khương quốc, muốn hỏi ngươi chút chuyện năm đó, còn có. . . . . . chuyện Cung gia!"

      Như Ý thấy , cho dù phản ứng của người này khi thấy nàng hay số tuổi này, người này cũng phải là lão thần Khương Quốc.

      Người như vậy muốn phục hưng Đại Khương, có thể hiểu được.

      Nghe Như Ý hỏi như vậy, lão Tướng quân kia liền lau nước mắt.

      Sau đó ngẩng đầu nhìn nàng, trong ánh mắt kia mang theo ký ức, chỉ chốc lát sau, cũng bất tri bất giác :

      " rất giống tiên hoàng!"

      Như Ý , nên hỏi nàng đều hỏi, tại phải làm, chỉ là chờ câu trả lời.

      Lão tướng quân cũng là người biết chuyện, thấy Như Ý , cũng tán gẫu dông dài, cảm khái vô dụng, trực tiếp mở miệng, :

      "Ngài là nữ nhi của Xảo quý nhân, khuê danh Xảo Quý nhân là Xảo Vấn, vốn là cung nữ trong cung. Hoàng đế cực kì chiếu cố nàng, thậm chí tiếc mình lưu lại hỏa thiêu cung, mà để cho nàng ôm ngài theo ám đạo chạy trốn. Cựu thần cũng trốn ra khỏi vào thời điểm kia, đáng tiếc đường bị truy binh tách ra, sau đó được Cung gia tìm về, liền theo cho đến Triệu quốc."

      "Xảo Vấn." Như ý vô ý lên tiếng nỉ non, "Ừ, cám ơn ngươi, cuối cùng coi như ta biết tên họ thân mẫu của ta."

      Lão Tướng quân kia lại nhìn nàng cái, hồi lâu, sững sờ :

      "Sao Công chúa hoài nghi thân thế mình? Năm đó ngài còn là đứa trẻ trong tả, sao nghĩ chẳng qua là Cung gia tìm tiểu chủ làm con rối, mà kể chuyện xưa này chuyện xưa?"

      Lời lòng này, cũng suy nghĩ vì Như Ý.

      Lão tướng quân là người rất tốt, mặc dù tiếng tiếng dáng dấp nàng giống tiên hoàng như thế nào, nhưng vẫn tốt bụng nhắc nhở Như Ý, đối với chuyện mình biết, nên hoài nghi!

      Dĩ nhiên, đồng thời cũng , Chủ Thượng nàng chỉ là con rối, người chân chính chưởng quản, ra là Cung gia

      Chương 306: Cung gia, ta thu thập!

      Nếu như Như Ý là loại người tham phú quí, tại liên tỏ cho thấy, phú quý, nàng tham.

      Nếu Như Ý lòng vì phục
      [​IMG]



      Chương 308: Trong thành hoan ca

      Editor: Maria Nyoko


      đường cưỡi ngựa chạy tới Thanh Đồ, sau đó điềm nhiên dừng lại gần ngay thành địch.

      Như Ý xuống ngựa, vuốt bờm ngựa, sâu kín :

      "Ngoan ngoãn chờ ta ở chỗ này, lát còn phải chở ta trở về đây!"

      Vừa dứt lời, thân thể bay lên trời, nương theo con chim ưng vút qua trung, nàng lại bay cùng độ cao!

      Đây là cực hạn, có người nào có thể vọt cao đến nỗi này, cho dù là cao thủ lợi hại hơn nữa, cũng chỉ là mơ ước.

      Trước kia Như Ý cũng thể, nhưng sau khi Ngọc Hoa chuyển nội lực vào trong người của nàng, chẳng những chữa lành nội thương của nàng, còn nhiều hơn phần.

      Nội lực tăng nhiều, hơn nữa vốn kế thừa khinh công tuyệt thế của Đảo chủ Phổ Phổ Đảo, cho nên khinh công đứng vào hàng cao nhất.

      Thanh Đồ thành trước khi đại chiến, trận địa bốn phương cửa thành đều sẵn sàng đón quân địch, binh tướng thủ thành dưới vạn người, chặt chẽ vây ở trong thành trì đó.

      Như Ý bay xuống với nóc nhà trong thành, đứng tầng hai của tiểu lâu, nàng có thể để thấy hơn phân nửa thành trì này.

      thực tế, ngay cả Như Ýcũng thể khen, Mạnh quốc có đạo trị quốc đặc biệt.

      Thành Thanh Đồ lớn như thế, trước khi hai nước giao chiến, lại có thể sơ tán toàn bộ dân chúng trong thành.

      Như vậy, dù hai bên đánh máu chảy đầu rơi, cũng nguy hiểm tới sinh mạng dân chúng, cùng tuyệt đại bộ phận gia sản.

      Lời của lão tướng quân lại lần vang lên ở trong đầu nàng, ban đầu Khương quốc là hình dáng gì nàng biết, nhưng hôm nay xem ra, Mạnh quân có cách trị quốc, nếu lúc này phát động chiến , thực bình thường rồi.

      Nhưng, đại quốc nhất phương cũng có mấy tướng thua.

      Tựa như thành Thanh Đồ tối nay, trong thành trì yên lặng nhất, chợt chỉ nghe có tiếng trống nhạc truyền đến từ phía bắc.

      Ánh mắt Như Ý nghi hoặc, nhưng thấy cái góc hướng Bắc, tựa như có ánh sáng mơ hồ.

      Nàng sinh lòng tò mò, biết là người phương nào trong thời điểm này còn có thể đánh trống múa hát.

      Vừa nghĩ, thân hình lướt lên, lúc bay vút qua tòa nhà, hoàn toàn quấy nhiễu đến binh tướng tuần tra phía dưới.

      Có tiếng nhạc ở biệt viện, cửa gỗ sơn đỏ treo hai móc cầm tay mạ vàng, biển chữ "Lưu" to lớn, thềm đá cẩm thạch trải dài từ cửa ra đến bên ngoài , khó nhìn ra gia đình này hưng vượng phát đạt từ trước.

      Chỉ là tại khắp thành đều di tản, ràng đại trạch này bị người trưng dụng.


      Chương 309: Chủ soái Mạnh quân là đồ háo sắc

      Bên trong nam nữ tùy ý cười vui dội thẳng vào tai, mùi rượu phách lối bay
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 311: Người Mạnh quốc nghe đây!

      Editor: Maria Nyoko


      Cũng phải là trốn, hoặc là vấn đề đánh trả.

      Nếu phải là do khoảng cách quá xa, hơn nữa còn cách cánh cửa, chỉ sợ thấy quá trình trường lăng tới trực tiếp đoạt mạng .

      nay có thể trơ mắt nhìn mình chết, nhưng biết là may mắn hay là bất hạnh.

      Như Ý muốn giết người, này từ trước đến giờ là nhanh, chính xác, hận!

      Gọn gàng linh hoạt, lưu chút dấu vết.

      Nhưng tối nay khác! Tối nay nàng muốn lưu lại uy danh Ngọc Diện La Sát cho Thanh Đồ thành này!

      Vì vậy, đạo trường lăng bay ra, bay thẳng đến cắt đầu Tiền Phổ, mà vòng quanh phòng vài vòng, theo tiếng vỗ tay tỏa ra nhiều hướng quấn quanh mấy cái đầu!

      Trong phòng còn lại đều là những ca kỹ vũ kỹ, tiếng kêu sợ hãi vang dội khắp thành, làm người người run sợ.

      Hai người ngoài cửa cũng xông vào, trước cửa kia, chỉ thấy vũng máu tươi lớn trôi ra ngoài, mười mấy cái đầu tròn vo lăn đất, thi thể ngổn ngang, hết sức máu tanh hết sức hùng vĩ.

      Hai người kia sợ choáng váng, vẫn đứng im tại chỗ gào khóc gọi, người khác vẫn để ý trí chút, từ trong mười mấy cái đầu này nhặt nhạnh tìm được cái, sau đó ôm kêu to ——

      "Đại soái! Người nào xuống tay, là ai giết đại soái ta !"

      "Hàaa...!" Nữ tử đầu tường cười ra tiếng, sau đó mở miệng mà ——" tốt! Để bản nương phải từng bước từng bước chọn, lần này biết ai là Tiền Phổ rồi !"

      chuyện, huyền lăng (huyền ở đây là màu đen) cử động ữa, cái liền đoạt lấy cái đầu người từ trong tay tướng sĩ kia.

      Người nọ" Nha" tiếng, quay đầu lại nhìn. Đáng tiếc đêm tối mịt mờ, từ nơi sáng đến chỗ tối, sao có thể thấy . Hơn nữa Như Ý mặc y trang màu đen, lại càng hòa vào trong đêm.

      Đầu người tới tay nàng lật tay, trực tiếp cắt đoạn của dải lăng. Vừa lúc đoạn phía dưới dính máu, cũng vừa đủ bao lấy đầu người nóng hổi kia.

      " Người Mạnh quốc nghe đây! Về lại cho chủ tử của các ngươi! Lấy đầu Tiền Phổ chính là Ngọc Diện La Sát Khanh Như Ý! Gọi bọn cũng có thù oán có thể tới tìm ta báo thù, có oán tìm ta báo oán. Ta cổng Thanh Đồ thành chờ! Về lại cho , nếu như còn là nam nhân, vội vàng tới đây, cùng ta ôn lại chuyện tám năm trước cho ràng!"

      Lần này dứt lời, người du dương bay bổng, người như nhạn, xẹt qua trung, bay thẳng ra ngoài Thanh Đồ thành

      Chương 312: Triệu quân chiếm Thanh Đồ

      Hai tướng sĩ còn sống cũng ai hiểu trong miệng Như Ý chỉ "Là nam nhân" là ai, nhưng mà đối với với bốn chữ "Ngọc Diện La Sát", lại giống như tiếng sấm rền dội thẳng lọt vào tai.

      Đợi phục hồi tinh thần lại, cũng chỉ còn lại trợn mắt há hốc mồm, còn có sợ hãi khôn cùng.

      Ngọc Diện La Sát. . . . . . Khanh Như Ý. . . . .
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :