1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Hoàng Hậu Anh Túc – Ngân Nhi (124c + 4PN)*ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      UH, MÌNH SỬA LẠI

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 45: xa
      EDIT: MEOMEOMEO (DƯƠNG TỶ)

      “Giỏi cho ngươi con nhóc xấu xa biết sống chết, ngươi đừng quá kiêu ngạo, chủ nhân làm vậy cũng vì ý tốt thôi, ngươi nghĩ là ta và nhóm của ta thích mang theo kẻ như ngươi quỷ chuyên gây phiền toái cản trở lắm sao. Nhanh chút xin lỗi chủ nhân

      Những lời này phải là con bé Viêm Hoả chết tiệt kia hay sao? Tôi gây cản trở á? Tôi lại cười bảo: “Đúng rồi! Tôi là cản, cho nên vì muốn phiền toái ngươi, tự ta phải tốt hơn sao?” Xin lỗi , tôi thèm nhé! Bỗng đằng sau có tay kéo tôi, tôi quay lại hoá ra là Hà công công kia, nháy mắt mạnh với tôi.

      NHìn bộ dạng của ông ta trông ẻo lả vậy nhưng sức lực thực ra . lát sau ông ta đóng cửa phòng Long Kỳ lại, vẻ mặt nhăn nhó nhìn tôi. “Ôi ôi! nương à, đừng làm thế nữa nhé, chủ nhân phải là người muốn gì làm gì được đâu! Cũng tại cái miệng của ta, ây da..!”

      Ông ta tở dài, nhìn vẻ mặt của ông ta, tôi cảm thấy ông ta đáng thương, rụt cổ lại trông chẳng giống người.

      “Bỏ , tôi muốn ầm ỹ với ta, chỉ cảm thấy ta có chút quá đáng, tôi tức quá lên vậy thôi” Tôi giận quá tuột ra, lúc này Lãnh Phù từ bên trong ra, lạnh lùng liếc mắt nhìn tôi cái, “Ta mang người vaà phòng, ngày mai chúng ta xuất phát”

      Xuất phát á? đâu? Tôi ngây ngốc, HÀ công công bên cạnh chép chép miệng , “Lãnh nương, định bắt đầu hành động sao? nghiên cứu đường nước bước ổn rồi sao?”

      “Vâng! Chuẩn bị hành lý chút, ngày mai

      đâu? Đầu tôi ngây ngẩn, nghe họ chuyện hình như là định xa, “Nè, các người định đâu?”

      “Ôi! Chính là Đột Quyết hoàng thành thôi!” Hà công công đáp. Đột Quyết à? Là địa bàn mà đại Hoàng tử kia cấu kết phiên bang sao? Đầu tôi rung chuyển, trời ạ! Đây là chuyện nguy hiểm lắm nha, tôi mở to mắt hỏi tiếp, “Sau đó lại định đâu nữa?”

      “Đương nhiên là tìm chứng cứ chính xác của đại Hoàng tử mưu phản rồi! Nghe ….” “Hà công công, cẩn thận miệng của ngươi đó!” Hà công công dịnh gì đó, giọng Lãnh Phù lạnh lùng cắt ngang, làm Hà công công im tịt, dám tiếp.

      “Nghe gì cơ?” Tôi lại cảm thấy hứng thú, “ có gì! Ôi, nương dừng hỏi nữa, ta phải về chuẩn bị ít hành lý”

      Hà công công chuồn mất. Lãnh Phù vẫn đứng cạnh nhìn tôi, giống như xem loại động vật kỳ lạ vậy. Tôi nghi hoặc nhìn lại nàng, tôi kỳ lạ thế cơ à? Hay mặt tôi có cái gì? Tôi nhìn từ xuống dưới đánh giá trận, “Ngươi nhìn cái gì hả?”

      có gì!” Lãnh Phù chuyển đề tài, “Theo ta phòng của ” Cái gì cơ? ràng là rất kỳ mà, tôi ở sau lưng người ta thầm, theo nàng ta, trong lòng cũng thấy thành cho lắm. Tuyệt! Ngày mai ! Tối hôm nay tôi tìm cách chuồn, xem các ngươi bắt tôi thế nào! Theo chân họ Đột Quyết, tôi điên rồi, họ muốn sống mà còn muốn mạng của tôi nữa, tôi tuyệt dối mạo hiểm như vậy đâu, hừ!

      đến trước gian phòng, Lãnh Phù dừng lại, “Đây là phòng của ngươi, có gì gọi câu, ta ở cạnh phòng bên” “Cảm ơn!” Tôi nhếch khoé môi lên, chắc chắn là cố ý sắp xếp mà.

      Mơ mơ màng màng trôi qua hôm nay, thăm chùa chiền ở đây, người vắng, chẳng có khách hành hương tới cửa cúng bái, hoà thượng cũng ít gặp, trông lạnh tanh, xem ra là chuyên để cho Long Kỳ ở, buổi chiều bụng kêu cũng chẳng còn cách nào, Lãnh Phù gọi tiểu hoà thượng mang điểm tâm đến, tôi yên tâm mình hưởng thụ trong phòng, con người tôi là tối hiểu được tự trân trọng mình, bị người khác tức tuyệt đối tự tra tấn mình, tôi ăn tôi ăn ha ha. nhất là ăn sạch kho của Long Kỳ luôn.

      Nhoáng cái mà tối, cả hành lang dài thắp nến sáng lên, cả bọn Long Kỳ chắc vẫn nghiên cứu bản đồ gì gì đó kia, mình tôi ngồi ngơ ngẩn trong phòng cân nhắc chuyện chạy trốn.

      Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cốc cốc, tôi đoán là Hà công công gì đó, chỉ có ông ta chịu nổi đơn nên chắc muốn tìm người chuyện, nhưng lúc mở cửa ra lại nhìn thấy cả người Lãnh Phù lạnh lùng đứng ở ngoài cửa, người đẹp này đúng là làm người ta hâm mộ ghê.

      “Tìm tôi có việc à?”

      “Chủ nhân có việc muốn tuyên bố, gọi ngươi tới!”

      Chắc chắn là tôi phản kháng lại, bị họ nhận thấy là tôi rất ngoan ngoãn nghe lời, trước mặc kệ, đêm nay tôi có thể thành công hay , trước cứ nghe . Tôi theo Lãnh Phù vào phòng Long Kỳ, toàn bộ thuộc hạ của , kể cả Hà công công kia nữa, tất cả đều cung kính đứng bên.

      NHìn thấy tôi tiến vào, Long Kỳ bắt đầu , “Người Hắc Quỷ Môn luôn luôn bám theo đuôi ngừng, vì để dấu người biết đến, kế hoạch lần này của chúng ta phải đóng giả thương nhân thầm đột nhập vào Đột Quyết hoàng thành, ta muốn để người khác chú ý, nên quyết định chỉ mang theo 6 người cùng”

      Trong phòng tất cả mọi người đều kêu lên, “ được, chủ nhân là vậy nguy hiểm lắm, chúng ta sao có thể yên tâm được, hay là chúng ta theo sau ngài bảo vệ”

      “Đúng vậy đó, chủ nhân, chúng ta thể cho ngài gặp chuyện nguy hiểm vậy được!”

      Long Kỳ phất phất tay cắt ngang họ, “ được, các ngươi còn có chuyện quan trọng, sau khi ta , các ngươi tiếp tục xuất ở kinh đô, mọi hành động đều phải chấp hành cùng nhau, tận lực dẫn dắt chú ý của HẮc Quỷ Môn, làm cho chúng ta an toàn ra

      Trong lòng ai cũng lo lắng vô cùng, nhưng ngoài miệng dám gì thêm, nghe Long Kỳ tiếp tục tiếp, “Lãnh Phù, Viêm Hoả là nha đầu của ta, Hà công công là quản gia, Lý Thành, Lý Tiến, Trương Ngũ ca là người giúp việc.”

      đến đây, Long Kỳ dừng lại liếc mắt nhìn tôi cái, tôi nhíu mày, tim lập tức đập “bùm bùm”, phải người cuối cùng muốn mang theo là tôi đấy chứ! Lúc này Hà công công chen vào, “Ở đây chỉ có năm người, còn người đâu?”

      “Còn có chính là nàng ta” Long Kỳ chỉ chỉ vào tôi, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn tôi, “Tôi đây giả làm cái gì?” Tôi hoàn hồn, nửa giây sau Long Kỳ có chút được tự nhiên, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, thản nhiên bảo: “Giả làm người vợ của ta”

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 46: Chạy trốn
      EDIT: MEOMEOMEO ( DƯƠNG TỶ)


      Lời này vừa ra, toàn bộ người trong phòng đều kêu lên kinh sợ, “Chủ nhân?” Sau đó mọi người cứ câu tôi câu phát biểu ầm ĩ cả lên, ý kiến Viêm Hoả là lớn nhất, “Tôi phản đối, ta chẳng có chút võ công, lại vướng chân vướng tay, tuyệt đối gây ra sai lầm”

      Vợ sao? Tư tưởng của tôi ngừng xoay chuyển giây, tôi giống như học văn học cổ đại vậy, người trong nhà chính là bà vợ rồi còn gì! Tôi mở tròn mắt, có nhầm ta, muốn đánh người ta, phải là thay bằng chiếm tiện nghi của tôi sao?

      Tôi hét to tiếng, “Tôi cần” Mọi người ai cũng há to miệng nhìn tôi, tôi chỉ chỉ về phía Lãnh Phù, “Người trong nhà của bảo ta giả làm tốt hơn, sao lại tìm tôi chứ?”

      Tôi cảm thấy Lãnh Phù và Long Kỳ thực xứng đôi, bất luận bề ngoài, hành vi cử chỉ lời , họ đều có chỗ giống nhau. Lúc này, mặt Lãnh Phù có chút đỏ lên, len lén nhìn về Long Kỳ, tôi nhìn mà cười thầm trong bụng.

      A ha! Hoá ra quan hệ của họ bên trong hết sức mờ ám nha! Đẹp Trai với xinh , củi khô bốc lửa chạm vào nhau phát ra hoa lửa mới là lạ.

      Long Kỳ ho khẽ cái, “Ta cũng cho rằng Lãnh Phù thích hợp hơn so với , nhưng nàng cùng giao đấu với Hắc Quỷ Môn nhiều lần rồi, nàng giả trang cũng bị phát . Còn khác, Hắc Quỷ Môn từng gặp đều bị chết ở lần trước rồi, ta muốn nửa đường có chuyện sai lầm gì, là lựa chọn tốt nhất, hơn nữa ta cũng cần có người giống như vậy, việc này quyết định thế, các ngươi nghỉ ! Sáng sớm ngày mai bắt đầu xuất phát!”

      Tôi nén vui vào lòng, cùng mọi người rời khỏi phòng, đằng sau truyền tới tiếng của Viêm Hoả chuyện, có vẻ như hài lòng lắm với an bài của Long Kỳ. “Chủ nhân, sao lại bảo nàng ta giả trang chứ! Xem tính tình của nàng ta kìa, quấy rối mới là lạ, biết chủ nhân lần này muốn tính toán cái gì, hơn nữa chuyện này khả năng kéo dài mất hơn nửa năm, tôi chịu nổi nàng ta”

      Đợi chút, tôi dừng bước, hơn nửa năm sao? Lâu vậy ư? Xem ra tôi lại càng phải cố sức lên kế hoạch chạy trốn đêm nay mới được. Tôi hừ tiếng, tới phòng mình, chờ thêm đêm nay cứ tự quyết định người trong nhà của nhé!

      Tôi vừa mới bước vào cửa, Viêm Hoả và Lãnh Phù theo kịp đằng sau, biểu của Lãnh Phù có chút yên tâm, mặt có vài nét u buồn, tôi đại khái đoán được, Viêm Hoả cũng có sắc mặt bất bình, “Nè, đừng có đắc ý, chủ nhân lần này vì cần người mới chọn thôi, trước mặt người khác chính là giả vờ làm phu nhân mà thôi, đằng sau địa vị chân chính của là nha hoàn, lúc hầu hạ chủ nhân, thành là chuyện nghiêm chỉnh cho ta chút”

      A! Là ra oai phủ đầu cơ đấy, tôi nhếch môi cười quyến rũ, “Phải thế ? Vậy cũng cần thiết nha! Tôi hết sức làm tốt sắm vai phu nhân ra dáng, tuyệt đối làm cho phu quân mất mặt đâu ha”

      Tức chết mày nhé, khoé mắt tôi nheo lại, ông đây cho mày xem tuyệt lắm, xem ông đây là loại phụ nữ đứng đắn cỡ nào nhé, hừ!

      Quyến rũ Long Kỳ tôi cũng chẳng nhàn nhã có việc gì. “…. sau này trước mặt thiếu gia là lộ vẻ cười thế này, cẩn thận xem ta khách sáo với đâu”.

      Sắc mặt Viêm Hoả và Lãnh Phù lúc trắng lúc xanh, nháy mắt thở phì phò, trong lòng họ, chủ nhân nhà họ là cao nhất thể xâm phạm, còn tôi loại mặt này các nàng ta lo lắng mới là lạ.

      Tôi vênh mặt lên cười khinh khỉnh bảo, “Ngươi đối với ta khách sáo thử xem, Long Kỳ nếu cần , ta có lẽ còn chịu hy sinh chút nha, như vậy mới có thể đem chủ nhân nhà các ngươi hầu hạ thoải mái chứ! Các ngươi bảo có đúng hả?”

      Tôi nháy mắt ám muội với các nàng, nhìn sắc mặt tái nhợt của các nàng, lòng tôi vô cùng đắc ý, dù sao tôi cũng muốn rồi, cho các ngươi chút lưu niệm, ai bảo các ngươi cứ cố tình đạp mặt mũi của người ta xuống đất chứ, cho chết!

      ……?” Viêm Hoả định gì đó, Lãnh Phù kéo ta ra ngoài, định theo tôi đấu võ mồm sao. Luyện hơn ba năm nữa mới nhé. Tôi im lặng ngồi yên trong phòng tới tận canh ba, lúc này toàn bộ chùa Lý đều chìm trong bóng tối, yên tĩnh có tiếng động nào, chỉ có ngọn nến phát ra ánh sáng mỏng manh, nghiêng tai lăng nghe, hình như mọi người đều trở về phòng.

      TRong lòng tôi mừng thầm, cẩn thận đấy cánh cửa ra, cả hành lang thực im lặng, đến bóng quỷ cũng thấy. Thực là ông trời giúp tôi rồi. Tôi rất rất giống con chó phủ phục bò lết tới, lấy cột đá che giấu, cứ dần dần tiến sát cửa lớn.

      Lòng tôi vui lắm nha, lại bước dò dẫm tới trước, nhưng nỗi vui mừng này mới đến chút giây sau bị giết chết tươi, đằng sau truyền tới giọng Lãnh Phù lạnh như băng, “ định đâu?”

      Tôi đứng thẳng người lên, quay đầu cười cười, “Ha ha, đâu cả, tôi buồn chỉ muốn giải sầu chút thôi. xem ánh trăng đẹp quá, bỏ qua cảnh sắc như vậy thực đáng tiếc lắm nha!”

      Tôi luyên thuyên về thời tiết liên quan đến chủ đề. “ định đào tẩu sao?” ta thế mà lại nhìn ra, lòng tôi suy nghĩ lẫn lộn, chớp mắt nảy lên chủ ý, tôi bày ra vẻ mặt vô cùng đáng thương bảo, “Tỷ tỷ Lãnh Phù à, tỷ thả tôi ! Tôi thành toàn cho các người mà” Lãnh Phù có chút giật mình kinh hãi, sắc mặt hơi biến, giọng điệu sắc bén, “ bậy bạ gì thế?”

      “Tỷ có biết tôi gì làm gì đều giả vờ hồ đồ , chỉ cần tỷ thả tôi , cái vị trí kia của tôi để cho tỷ ngồi mà! Đến lúc đó thiên thời toàn bộ tỷ đều chiếm cả, còn sợ Long Kỳ động lòng hay sao? Thiên lôi châm động lửa…Vậy chính là chuyện trong chớp mắt thôi!”

      Tôi nhịn được tưởng tượng ra cảnh này cười thành tiếng. Lãnh Phù dường như cũng bị giật mình, bị người ta tới chỗ đau nhất phụ nữ đáng thương, tôi nhìn chằm chằm vào mặt ta, ta suy nghĩ lúc lâu, giọng điệu nén lại, “ đừng mơ đụng đến ta, nhanh chút về phòng , đừng làm chuyện chạy trốn vô vị, vô dụng thôi”

      Bị bắt trở về phòng, tôi hung hăng nện đấm bàn, nhưng bàn lại rất cứng làm tay tôi đau đến méo xệch cả mặt, thầm kêu lên xui xẻo rồi. Thực là tức chết được, tôi lòng vòng trong phòng, tâm tình tức giận, thể bình tĩnh lại được. Lần này tôi thể thoát rời xa kinh đô đừng bao giờ có cơ hội nào nữa.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 47: Xuất phát
      EDIT: MEOMEOMEO (DƯƠNG TỶ)

      Tôi mở cửa ra, nhìn thấy trong phòng Lãnh Phù vẫn còn ánh đèn sáng, chắc chắn ta bị chọc đến điên rồi. Tôi cứ như vậy trực tiếp thẳng tuột những tình cảm trong lòng ta ra, xem hành vi này của ta chỉ biết là kiểu này là loại tự thầm thương trộm nhớ thôi, còn Long Kỳ kia cũng quá khó hiểu chuyện gió trăng, rốt cục ta có thất tình lục dục nhỉ? Thế nào mà người đẹp làm thuộc hạ bên cạnh, kiểu gì cũng phải để ý tới tâm tư con nhà người ta chứ? Tôi thầm thương thay cho Lãnh Phù bất công.

      Trở lại phòng, tôi phân tích kỹ hơn, Hắc Quỷ Môn có thể trong vòng tháng tìm được tôi, lên quả thực rất lợi hại. Nếu tôi tiếp tục ở lại kinh đô mất mấy ngày lại có khả năng bị đụng tới, hậu quả lúc đó, tôi thực nghĩ ra là ai tới cứu tôi nữa.

      Nếu theo Long Kỳ, thủ hạ của cao thủ nhiều như mây, an toàn của tôi được đảm bảo, chỉ là chịu nổi tính tính thối hoắc của họ thôi. Sinh mệnh và khinh bỉ tương đương, bên bên nặng, tôi cân nhắc rất kỹ trong lòng. Đột nhiên nghĩ đến Ngọc Hoán. Trong Hoàng cung hai hổ tranh đoạt, chàng ở trong cũng thực khó xử lắm, vậy vị nhị Hoàng tử kia ở hoàng cung rồi sao? Có phải Ngọc Hoán tìm được rồi ?

      Đúng rồi, nếu lần này cùng LOng Kỳ Đột Quyết thu thập chứng cớ, đem thái tử kéo xuống lễ đài, nhị hoàng tử thắng lợi kế vị, Ngọc Hoán lo lắng nữa. Đây cũng là con đường tốt lắm, tôi có thể gián tiếp giúp chàng nhé!

      Có được lý do này, tôi quyết định đáp ứng với cầu của Long Kỳ, khép mắt lại, trong lòng than . Cùng trải qua cảnh này với Ngọc Hoán, có chút thương tâm, ra cửa. Đêm nay bầu trời trong sáng gợn mây, gió lượn những vì sao, vầng trăng nhô cao chiếu xuống. Tôi ngồi sân đá, nhàng mở miệng thầm, “Nguyện quân như trăng sao, hàng đêm chiếu sáng tỏ tường”

      Ngọc Hoán có phải cũng ngồi dưới trăng nhớ tới tôi ?

      Ngồi lâu trong đêm, sương có chút rơi xuống. Trở lại phòng, nghĩ đến ngày mai bắt đầu ra , phải dưỡng tinh thần tốt mới được.

      Sáng sớm ngày thứ hai, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, là Lãnh Phù. ta bưng chậu nước tiến vào, đợi cho tôi rửa sạch mặt mũi, thu xếp xong xuôi, ta mới mang bộ quần áo vào, bảo tôi thay. Tôi xem thấy đó là loại vải dệt thượng đẳng, lấy tay ve vuốt, tơ lụa mềm , hoa văn đẹp, chắc chắn là chọn cho xứng với địa vị của Long Kỳ rồi, giả làm phu nhân của , nhất định phải nhìn đồng nhất với mới được.

      Sau khi Lãnh Phù ra ngoài, tôi mặc bộ quần áo này vào, để ý vấn kiểu tóc, trong gương lộ ra vị tiểu phu nhân hoa lệ. Người xưa có quy định, phụ nữ xây dựng gia đình nhất định phải vấn tốc lên. Tôi tay khéo, chỉ dùng sợi dây buộc túm lên, bên tai để mấy sợi tóc vương , nhìn có vẻ xinh đẹp lại nghịch ngợm.

      Đợi tôi bước ra cửa, đầu tiên là nhìn thấy Long Kỳ đóng giả công tử nhà giàu, đứng dưới ánh nắng mặt trời chiếu sáng, trông vô cùng bất phàm, dường như chỉ có người đẹp trai, đường nét tuấn trong trẻo nhưng có khí chất lạnh lùng, lại có phần quyến rũ mê người. Nhìn thấy tôi bước ra cửa nhếch khoé môi lên cười, nhìn mãi chớp mắt. Tôi đảo mắt nhìn quanh đánh giá những người khác, Lãnh Phù và Viêm Hoả thay trang phục nha hoàn, tóc cũng vấn lên đơn giản thành đầu nha hoàn, Nhưng vẻ nguyên bản thoát tục tú lệ vẫn che giấu được. Nhưng cũng thực làm ai chú ý cả. Còn ba vị khác trước mặt làm ra vẻ người giúp việc, mặc vải thô, đầu buộc khăn trắng, bọc vải vóc đẹp đẽ tinh xoả lộ ra. Long Kỳ lần này làm ăn là buôn bán tơ lụa. Tôi đánh giá cả tổ hợp này, thực đúng là đa dạng. Lúc này ở hành lang truyền tới tiếng của Hà công công, trông ra dáng quản gia tới. Tôi suýt quên ông ta. Nhìn thấy tôi, Hà công công cười bảo: “Diệp nương giả trang cũng thực động lòng người quá ha!”

      “Đa tạ khích lệ. Ông cũng vậy thôi!” tôi lên tiếng đáp lễ, cái miệng của ông ta nở như hoa. Long Kỳ phất phất tay, “Tuyệt lắm, nào!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :