1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Hành trình ở viễn cổ - Mèo Mặt To Thích Ăn Cá (Hoàn - 51c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 50.
      Edit: ChieuNinh


      Nếu như là trước kia mà Trình Y có bức thiết vì muốn thay đổi hoàn cảnh sinh hoạt cho chính mình mà phiền não..., nhưng tại có con bắt đầu chân chính rối rắm.

      Tuy hoàn cảnh ở đây tệ, đối với nơi này cũng có chút ít cảm tình, càng đừng đến những tộc nhân kia vẫn luôn sinh hoạt ở đây, tình cảm của bọn tuyệt đối rất thắm thiết.

      Tuy có nhiều ưu điểm, nhưng mùa đông quá phiền toái, thức ăn thiếu thốn , ở bên ngoài làm việc là lạnh chết người. A Man bọn họ từ luôn sinh hoạt ở đây thành thói quen hơn nữa da dày thịt béo, dù mùa đông phải dùng nước lạnh rửa cái gì cũng sao. Chỉ là Trình Y được, chạm vào nước lạnh bị chết vì lạnh, mặc dù là nước đun nóng rồi, giặt rửa đệm chăn da thú cũng rất thuận tiện, mỗi lần giặt xong những vật này vừa mệt mỏi lại vừa lạnh.

      Trình Y quan sát qua, khí trời ở đây cùng với thời đại sống hơn hai mươi năm trước khác. như vậy hẳn là có Phương Nam, Phương Nam bốn mùa như mùa xuân, hơn nữa nếu như là gần biển càng tốt. Nước biển mặn, có thể dùng nước biển lắng đọng làm ra muối. Nếu như có thể sinh hoạt bốn mùa như mùa xuân, lo thiếu thốn thực vật, hơn nữa trong hoàn cảnh còn có muối để ăn, là có bao nhiêu tốt, cũng cần lo lắng về sau bọn của chịu khổ.

      Chiến tranh giữa các bộ lạc ở đây đơn giản là bởi vì tranh đoạt thực vật và nữ nhân, nếu như sinh hoạt tại địa phương căn bản có động vật ngủ đông cũng cần lo lắng chuyện đói no, như vậy có chiến tranh, an toàn có bảo đảm so với cái gì đều tốt hơn.

      Trình Y bắt đầu có mục đích hỏi thăm nữ nhân trong bộ lạc, để cho các nàng có rảnh hỏi thăm nam nhân của các nàng từng qua Phương Nam hoặc là nghe qua chưa. Lại dùng lời khách sáo thử thăm dò các nàng đối với chuyện lúc này rời khỏi nơi này tới nơi khác sống có thái độ gì. Kết quả lần này chịu đả kích, ai nguyện ý lúc này rời khỏi nơi này tới địa phương hoàn toàn chưa quen thuộc lại biết có tồn tại hay . Chỉ có hài tử tuổi còn thích mới lạ nên đối với cái gọi là "Phương Nam" rất hiếu kỳ. Nhưng bọn theo người lớn, người lớn chỗ nào bọn họ liền theo, người lớn muốn cho dù bọn họ hiếu kỳ cũng .

      "Ai." Sau khi về phòng, Trình Y cho Noãn bú sữa, đưa tay sờ lên khuôn mặt nhắn dần dần trở nên trắng nõn của con thở dài: "Noãn bảo bối, tất cả mọi người muốn Phương Nam làm sao bây giờ. Chẳng lẽ để con cả đời đều sinh hoạt ở nơi lúc nào cũng ăn đủ no như vậy, còn phải đối mặt với mùa đông lạnh lẽo hoặc là trong hoàn cảnh chịu đựng bộ lạc khác khi dễ sao?"

      Noãn nghe hiểu lời mẹ , bất quá cái miệng nhắn ngậm sữa ừ ừ hai tiếng như là đáp lại, sau đó tiếp tục vùi đầu hút sữa tươi tràn đầy tình của mẹ.

      "Ha ha, Noãn là muốn Phương Nam hay là ở đây?" Trình Y bị phản ứng của con đáng chọc cho muốn cười, trêu ghẹo hỏi.

      Lần này Noãn có để ý tới Trình Y ngừng, từ từ nhắm hai mắt vểnh lên cái miệng nhắn vui thích ăn sữa, hài nhi bú sữa mẹ bẩm sinh liền có đủ kỹ năng, mà người khác bé cũng nghe hiểu .

      Trình Y có tiếp tục hỏi, chỉ là trong lòng dâng lên nhàn nhạt phiền não. Các tộc nhân nguyện rời , A Man thân là tộc trưởng càng . Hàizzz, khó khăn lắm mới nghĩ ra được biện pháp lại thể áp dụng, là đả kích mà, xem ra chỉ có thể phải nghĩ những biện pháp khác.

      Ôm con mềm mềm nho , Trình Y chỉ lần thứ nhất cảm thấy may mắn Noãn sinh ra trong năm có phát sinh tai nạn gì. Nếu như cuối mùa thu và mùa đông năm trước lại có ôn dịch lại có mưa to sau đó còn cùng người ngoại tộc đánh ngươi chết ta sống như vậy..., dám suy nghĩ nữ nhi bảo bối của nên làm cái gì bây giờ.

      Năm trước mưa to qua trái cây rau dại liền giảm ít, mà vào mùa đông vốn rất ít thực vật lại bị người ngoại tộc chia cắt phần. Vì vậy các tộc nhân càng đói bụng, dưới tình huống như thế trẻ con mới ra sinh rất khó bỗng nhiên lại được ăn no, người lớn đủ dinh dưỡng làm sao có thể cho hài tử được no bụng?

      May mắn năm nay còn có người ngoại tộc đến tập kích, mặc dù thực vật đa dạng phong phú như ba mùa xuân hạ thu, nhưng so với năm trước tốt hơn nhiều. Tối thiểu các tộc nhân bị đói đến nỗi ngực dán vào lưng, cộng thêm bắt cá, mỗi ngày các tộc nhân đều được ăn no chút, no bảy tám phần nhưng có thể no năm sáu phần.

      Bởi vì Trình Y vừa sinh hài tử, mà lại là nữ nhân tộc trưởng, nên mỗi ngày đều có thể ăn no. Các tộc nhân rất tự giác, đều muốn dành nhiều thực vật tặng cho những nữ nhân có thai hoặc là cho con bú, như vậy Trình Y ăn được nhiều nên sữa cũng đủ, vì vậy Tiểu Noãn chịu khổ.

      Hi vọng cả mùa đông đều bình an vượt qua như vậy, cần lại có người ngoại tộc đến xâm phạm.

      Nhưng mà cho dù năm nay có thể bình an trôi qua, vậy sau này? Ai, thứ phiền não này thèm nghĩ nữa, đều có chuyện gì, khi rối rắm đúng là dứt ra được, Trình Y rất là bất đắc dĩ.

      Ông trời phảng phất như nghe được tâm tư của Trình Y, phá lệ khai ân, mùa đông này có mang đến cái gì phức tạp cho các tộc nhân, cả mùa đông xem như đơn giản trôi qua như vậy.

      Trong nháy Noãn được bốn tháng, bắt đầu biết lật người, nhưng dù sao cũng là trẻ mới sinh, cả ngày vẫn là ăn ngủ, ngủ ăn, tỉnh lâu.

      Xuân về hoa nở, Miểu giằng co tới nửa ngày liền sinh ra tiểu tử béo, hai vợ chồng A Thái và Miểu vô cùng vui vẻ. Thân thể của Miểu cực kỳ khỏe mạnh, sinh hài tử xong tới hai ngày có chuyện gì muốn ra phòng, nhưng bị Trình Y cương quyết mệnh lệnh ở cữ ở trong phòng.

      Cho dù Miểu nhẫn nhịn được ở đủ ba mươi ngày trong tháng, nhưng tối thiểu cũng được mười ngày nửa tháng. Dù sao A Thái còn có ba nữ nhân khác, căn bản việc gì cũng cần Miểu làm, cần phải vội vã ra ngoài.

      Trình Y lo lắng đến mùa đông hàng năm cái ăn đủ, tiếp tục như vậy tốt. Vì vậy liền để cho A Man mệnh lệnh tộc nhân đắp vài cái chuồng gà bằng cỏ tranh nghĩ nuôi súc vật.

      Trong bộ lạc cho tới bây giờ cũng có nuôi qua súc vật, nghe Trình Y nuôi tất cả mọi người phải rất đồng ý, bởi vì súc vật đều rất dã tính, nuôi nhốt tốt còn phiền toái.

      Trình Y để cho A Man bọn họ chuyên chọn những động vật ăn cỏ, tốt nhất là có thể đẻ trứng, như vậy nuôi súc vật uổng phí thức ăn, còn có thể đẻ trứng…, bình thường bọn họ luộc trứng ăn thuận tiện nhiều hơn. Vì để sinh sôi nẩy nở, tự nhiên phải săn cả trống và mái ghép thành đôi.

      A Man bắt đầu săn trở về hai con động vật có lông vũ dài màu hồng biết đẻ trứng lớn hơn so với gà rừng, mái trống. Vì cho chúng nó làm ầm ĩ công kích người cho ăn, Trình Y dùng kéo cắt móng vuốt bén nhọn chân bọn nó.

      Mấy ngày đầu chúng nó thuận theo bị người nuôi nhốt, cáu giận đỏ mắt ra sức lăn qua lăn lại trong chuồng. Sau khi bị bỏ đói hai ngày thành , đại khái cũng ý thức được móng vuốt chân gãy nếu như ra ngoài tránh khỏi vận mệnh bị dã thú nuốt chửng. Vì vậy liền thành thành ở lại nơi tạm thời an toàn trong chuồng, đồng bạn cùng đáng thương làm thức ăn cho người ta.

      Qua vài ngày quan sát, thấy hai con này hết náo loạn, hơn nữa mỗi ngày đều đẻ trứng các tộc nhân liền tán thành quyết định của Trình Y, mỗi ngày các tộc nhân bắt đầu ngoại trừ tìm cái ăn tìm thêm vài con động vật còn sống để nuôi nhốt.

      Nuôi nhốt động vật chỉ mỗi ngày ăn trứng luộc dễ dàng mà trong lúc thời tiết tốt săn được có thế vô chuồng trực tiếp bắt động vật giết ăn, các tộc nhân đều vui vẻ.

      Ban đầu phương thức nuôi nhốt các loại động vật như vậy quả có nhiều chỗ tốt, nhưng qua thời gian các loại phiền toái xuất . Trời nóng vấn đề vệ sinh có phiền toái, mỗi ngày các nữ nhân đều phải dành ra ít thời gian đến quét dọn phân và nước tiểu trong chuồng. Cách vài ngày nam nhân còn phải mang chúng nó trong sông tắm, nếu có mùi. thân những động vật phát ra mùi khó ngửi ảnh hưởng đường hô hấp các tộc nhân , thời điểm mùa hè cõn dẫn đến muỗi, chỉ có thể thường xuyên vệ sinh sạch chuồng nuôi và thân động vật.

      Trình Y luôn chú ý đến tình huống vệ sinh những động vật này, nuôi động vật dễ dàng như vậy, chỉ cần có con ỉu xìu mơ màng lập tức kéo nó ra khỏi chuồng nhốt riêng mình, nếu nó tiếp tục bệnh nhanh chóng giết chết rồi đem chôn.

      Đây là phòng ngừa bệnh ôn dịch, ở đại khi gà bị cảm cúm, heo cảm cúm ….. ảnh hưởng rất lớn. tại phương án nuôi động vật là ra, nếu như xảy ra chuyện gì lương tâm của khó có thể bình an. Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì cho tộc nhân nuôi tự nhốt động vật, từng chuồng đều tách ra khoảng cách, tối đa nuôi hai ba mươi con, nếu nhiều hơn nữa khi xảy ra cố hậu quả rất thể lường được.

      Nuôi dưỡng tiểu động vật, ngày thường trông coi hài tử loại cuộc sống bình thản gia đình tạm ổn này Trình Y cảm thấy rất tồi, dần dần cũng buông tha cho suy nghĩ Phương Nam sinh sống.

      Qua hơn nửa năm, những động vật bị nuôi nhốt cũng có thói quen, giảm bớt dã tính hung mãnh, có hai ổ trứng được ấp nở ra con .

      Tuy rằng bình thường giết thịt vài con, nhưng các tộc nhân gián đoạn săn động vật. Hơn nữa chúng nó ấp trứng hoặc đẻ con làm cho số lượng gia tang, khi mùa đông tiến đến số lượng “ Gia cầm” nhiều đến gần trăm con. Con lớn chiếm nhiều hơn, ngẫu nhiên có thể cung cấp thức ăn cho các tộc nhân no bụng khi săn, con còn các tộc nhân nỡ ăn.

      Noãn tuổi, biết gọi mẹ và Ada rồi, lớn lên rất giống Trình Y, trắng trẻo nõn nà, cái trán và con mắt lớn lên giống A Man, còn lại đều xinh xắn giống như mẫu thân, tiếng chuyện giòn vang, cả ngày ở trong phòng bò qua bò lại, nước miếng chảy đầy đất, y y nha nha ngồi yên.

      “Mẹ.” Noãn bò đủ liền chảy nước miếng bò về phía Trình Y, cố gắng dùng sức bò lên chân Trình Y.

      Noãn chưa biết , nếu có người vịn bé có thể đứng lên hai bước, nhưng vừa buông bé lập tức mềm chân ngồi dưới đất.

      Trình Y ôm Noãn, cẩn thận đặt bé ở đùi tránh bụng của mình, cầm khan lau miệng cho bé khiển trách: “Lại bò loạn, đầu gối đỏ làm sao bây giờ?”

      “Bò, bò.” Noãn đưa tay lôi kéo tóc Trình Y chơi, mông nhích lên phía trước cọ cọ muốn gần mẫu thân thêm chút, nhưng luôn bị Trình Y khống chế được cho bé quá gần, tiểu tử kia ủy khuất dẹp miệng lên án nhìn Trình Y: “Mẹ, ôm.”

      Trình Y cười khổ, phải muốn ôm Noãn vào trong ngực, là bé quá tinh nghịch, được ôm là động đến động ngồi yên, mà lại ……

      Ngay lúc con mắt Noãn hồng hồng, hít sâu hơi chuẩn bị lớn tiếng khóc lên phát tiết tâm tình bất mãn A Man trở lại.

      “Ada ôm Noãn.” A Man vén rèm vào, lại gần ôm lấy con buồn bực giơ cao khỏi đầu trêu chọc bé: “Xem, thích Ada ôm hay mẹ ôm?”

      Noãn được dỗ cười khanh khách ngừng, vui sướng kêu: “Ada tốt, Ada tốt.”

      Trình Y cầu Noãn gọi là mẹ, biết A Man quen được gọi “Ba ba”, vì vậy liền dạy Noãn theo tập tục ở đây gọi Ada.

      Thấy A Man dỗ tiểu công chúa vui vẻ, Trình Y nhàng thở ra, nhàng sờ bụng khóe môi nở nụ cười ôn nhu.

      Thấy động tác của Trình Y: “Hôm nay có nôn, tiểu tử kia thành .”

      Trình Y lại mang thai vừa được hai tháng, cho nên mới dám ôm Noãn mập mạp lại thành , sợ động thai khí.

      “Vậy là tốt rồi.” A Man cười đến nheo mắt, giơ Noãn duỗi hai chân kháng nghị lên cao : “Noãn sắp có tiểu đệ đệ rồi, đến lúc đó Noãn phải chiếu cố tiểu đệ đệ.”

      Chẳng muốn hỏi lại vấn đề “Làm sao ngươi dám khẳng định là con trai” …, Trình Y bất đắc dĩ cười, cũng hi vọng cái thai này là con trai, trai song toàn đẹp mĩ mãn.

      “Về sớm vậy, lại săn được sao?” Trình Y sầu lo hỏi.

      “Ta nhớ Noãn nên về trước, bọn họ còn chưa trở lại, yên tâm, hôm nay thu hoạch tệ, giết thêm mấy con gà nuôi trong chuồng có thể làm cho tất cả mọi người ăn no nê.” A Man bên dỗ con chơi đùa bên trả lời. Mùa đông lạnh đại bộ phận động vật nuôi chịu được, trong chuồng chồng chất rất nhiều cỏ khô, chu vi bốn phía được che rất nghiêm cẩn. Dù sao dùng bao lâu cũng giết thịt chúng nó, quá bận tâm có đông chết chúng nó hay , cho dù đông chết cũng sợ, vừa vặn giết thịt ăn.

      “Vậy là tốt rồi.”

      “Ngươi còn suy nghĩ muốn cái gì ‘Phương Nam’ sao?” tuy Trình Y cho biết suy nghĩ này, nhưng về sau A Man nghe các tộc nhân Trình Y rất tò mò với “Phương Nam”. Vì vậy liền đoán được là nàng muốn đến địa phương mà bọn họ chưa nghe qua cũng biết để sinh sống.

      “Ta là theo ngươi, ngươi ở đâu ta liền ở đó, địa phương ngươi muốn tất nhiên ta cũng nguyện ý .”

      A Man nghe vậy giống như say rượu, trong nội tâm ấm áp, ôm Noãn ngồi xuống cạnh Trình Y. Đặt nữ nhi nhàng lên da thú cho nàng tự chơi, duỗi cánh tay ôm Trình Y cười : “Ngươi đúng, ta ở đâu ngươi liền ở đó, ‘Phương Nam’ kia cho dù tốt ta cũng vậy lạ gì, vẫn là sinh hoạt ở đây thoải mái.”

      Đối với địa phương hoàn toàn lạ lẫm hơn nữa xa xôi, mọi người tự nhiên là lựa chọn địa phương quen thuộc sống từ . Đây là chuyện thường tình, cho nên Trình Y đối với suy nghĩ muốn Phương Nam sống cũng có cố chấp.

      qua lần mang thai, lần mang thai này Trình Y có kinh nghiệm, có phản ứng bất thường cũng giống như lúc mang thai Noãn lo lắng kinh hoàng như vậy. Lần thứ hai mang thai cũng có hành nhiều, nôn nghén lợi hại.

      Mấy tháng sau Trình Y như nguyện ý sinh được bé trai, lân fmang thai này thoải mái qua ngày như ngày bình thường, Trình Y cũng ngoại lệ, đứa con trai này có đau bao lâu sinh ra.

      A Man ôm con trai cao hứng cười ngừng, Noãn hai tuổi ôm chân A Man ngửa đầu xem đệ đệ, ngọt ngào ngây thơ : “Đệ đệ, .”

      “Con vừa sinh ra cũng như đệ đệ.” Tâm tình A Man tốt với con .

      Trình Y vừa sinh xong thân thể rất suy yếu, nhìn thấy con trai ngủ trong ngực A Man mỉn cười: “Ôm tới ta nhìn xem.”

      A Man vội vàng đặt con trai vào trong ngực Trình Y, cười híp mắt : “Xem tiểu tử này đáng .”

      , hài nhi vừa sinh ra vừa xấu vừa , thực nhìn ra đáng ở đâu, A Man thuần túy là vui vẻ quá mức, cho nên nhìn con trai của mình thế nào cũng tốt.

      Vuốt vuốt ngực nở, Trình Y ôn nhu nhìn con trai: “Bảo Bảo mau tỉnh, mẹ chờ con tỉnh lại cho con uống sữa non.”

      Noãn tò mò ghé vào bên cạnh tiểu đệ đệ, vươn tay muốn sờ , kết quả bị A Man ngăn trở lại: “Noãn đừng đụng, đệ đệ ngủ.”

      “Sờ, sờ.”

      “Chờ đệ đệ tỉnh lại rồi sờ, Noãn là tỷ tỷ phải nghe lời.” Trình Y giọng dụ dỗ Noãn.

      Noãn được sờ đệ đệ cũng tức giận, leo lên cạnh Trình Y làm nũng lát sau đó liền mệt nhọc, ngáp cái rồi nhắm hai mắt.

      A Man thấy thế nhàng ôm con đến đặt ở bên khác của Trình Y, đắp kín chăn cho bé vỗ phía sau lưng Noãn dỗ bé chìm vào giấc ngủ.

      Noãn ngủ, con trai lại có dấu hiệu tỉnh lại, vừa sinh xong Trình Y rốt cuộc cũng nhịn được với A Man: “Con trai tỉnh lại nhớ đánh thức ta dậy cho nó bú.”

      “Được, ngươi ngủ .”

      Trình Y mệt mỏi nhắm mắt lại, rất nhanh liền ngủ.

      Trong lúc Trình Y ngủ, hai đứa con nằm ở hai bên người , lớn hai ngủ ngon lành. A Man nhìn vẻ mặt vợ con ngủ ngon nỡ chớp mắt, trong ánh mắt toát ra nồng đậm hạnh phúc và thỏa mãn.

      Cúi đầu xuống nhàng mà hôn lên mặt tất cả ba người, sau đó mở ra tấm lớn da thú trải ở bên cạnh con trai, nằm đó cùng ngủ với bọn họ.

      Thời gian ngày từng ngày trôi qua, Trình Y nghĩ trôi qua cả đời ở chỗ này, hầu như cũng còn nghĩ tới Phương Nam nữa. Kết quả ông trời giống như là đùa giỡn con người lại lần nữa dùng thiên tai đến khảo nghiệm bọn họ. Mưa to liên tiếp trong mười ngày, làm cho mực nước sông dâng lên cao, núi thác nước biến thành thác nước lớn, bộ lạc bị chìm trong biển nước.

      biết là chỗ nào có vấn đề, nước biến chất cực kỳ kém, chỉ có nước sông vừa đục vừa bẩn, thác nước cũng sạch . Cho dù là nước đun sôi cũng làm cho người già và trẻ sức chống cự thấp đau bụng buồn nôn. Mắt thấy bầu trời có chút dấu hiệu trong lành, vẫn luôn u, thời tiết nghiêm trọng ảnh hưởng tới cuộc sống mọi người.

      Những động vật bắt đầu kết thành đàn di cư, thỉnh thoảng có tốp năm tốp ba người ngang bộ lạc của A Man, những người này đều là chạy nạn chuyển .

      A Man suy nghĩ lại, cuối cùng quyết định mạng theo các tộc nhân rời khỏi nơi đây tị nạn, phương hướng bọn họ chọn là Phương Nam.
      Last edited: 29/10/16
      Hale205, thuytTrâu thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương kết.
      Edit: ChieuNinh


      Quá trình chạy nạn rất vất vả, hơn nữa còn mang theo hài tử, Noãn năm tuổi, đệ đệ Dương Dương ba tuổi, đường đều được A Man và Trình Y cõng lưng. Các tộc nhân đều mang theo chút ít dụng cụ đơn giản, buổi tối tùy tiện chọn nơi miễn cưỡng tập hợp nghỉ ngơi cùng đêm, sau đó hừng đông lại tiếp tục chạy .

      Người lớn tuổi còn có vài người cá biệt thân thể tốt chịu nổi gian nan mà ngã bệnh, có người có thể trị khỏi nhưng cũng có người bệnh dậy nổi cuối cùng bệnh chết. Trong đó có cả mẫu thân của A Man và A Thái, chủ yếu là do nàng buồn rầu gây ra, bởi vì nỡ rời bộ lạc sinh trưởng hơn nửa đời người, hơn nữa còn là nơi cùng phụ thân A Man từng sống qua. khi rời giống như rời khỏi điều gì đó rất quan trọng với sinh mệnh, do đó vẫn luôn buồn bực vui, cuối cùng tâm tình buồn bực thành bệnh mà chết.

      Kỳ cho dù rời , chờ trận tai nạn trôi qua vẫn là có thể trở về. Nhưng đường chạy nạn người và súc vật quá nhiều, gian khổ này khó có thể tưởng tượng. Trong quá trình lưu vong mọi người chịu tội đủ rồi, còn ai có tinh lực mà nghĩ chuyện sau này? Trước giải quyết khốn cảnh trước mắt rồi sau.

      Khu vực gặp tai hoạ cũng lớn, mọi người khoảng bảy tám chục dặm lộ trình rốt cục nhàng thở ra, bởi vì cuối cùng tới nơi có gặp tai hoạ, hoàn cảnh an toàn.

      Các tộc nhân muốn ở gần đó tìm chỗ cho mọi người ở lại thành lập bộ lạc mới. Trình Y cảm thấy như vậy ổn, cảm thấy nơi này cách địa phương ban đầu của bọn quá gần, khó bảo đảm xuất tình huống tai nạn dời . Cuối cùng việc ấy để cho ‘vu’ bói toán, nàng tương lai trong tháng địa phương chung quanh trăm dặm đều lục tục gặp tai hoạ. Ở đây lập tức an toàn, đề nghị mọi người nhanh chóng dời đến nơi an toàn rồi dừng lại.

      Vì vậy mọi người cắn răng lại hơn tháng, trong lúc có người già và trẻ là khổ cực nhất, hài tử lớn chút còn có thể tự mình đường, hài tử phải để người lớn cõng lưng rồi. Thời gian này Trình Y mỏi mệt chịu nổi, trường kỳ dãi gió dầm sương làn da còn mềm mại như nước trước kia, làn môi bị nứt da, coi như vẫn còn tốt, những nữ nhân khác so với chật vật biết bao nhiêu lần.

      Chờ hoàn toàn thoát ly hoàn cảnh "Nguy hiểm" mọi người mệt mỏi chịu nổi, tìm đại cái sơn động ngừng chân, nghỉ ngơi vài ngày.

      Rất nhiều người muốn nữa, muốn lưu lại cắm rễ, nhưng Trình Y rất muốn tiếp tục về phía nam, xa như vậy rồi, sao lại vất vả xa hơn chút? đường xuống đến nay cảm giác được càng xuống nam khí càng ẩm uớt, nhiệt độ so với chỗ ở trước kia chỉ cao hơn chớ thấp hơn. Điều này càng làm tin tưởng vững chắc cái gọi là Phương Nam bốn mùa như mùa xuân tồn tại, hơn nữa cách bọn họ xa.

      đường chạy trốn làm các tộc nhân bực bội chịu nổi, hơn nữa còn bệnh chết mệt chết vài tộc nhân, nhóm người muốn nữa rồi. Mặc kệ nguyện vọng của A Man, mấy người kết nhóm ở lại, tìm bộ lạc ở gần đó tìm nơi nương tựa .

      Đối với việc này, A Man rất khó chịu, nhưng thể ích kỷ lại buộc tộc nhân vất vả theo . Chỉ có thể trầm mặc, phải là muốn cắm rễ ở đây, nhưng trong quá trình chạy nạn cũng chạy theo hướng "Phương Nam". Hỏi thăm ý kiến các tộc nhân, muốn theo có thể rời tìm bộ lạc khác tìm nơi nương tựa, muốn tiếp tục theo hãy theo, ép.

      Có vài nữ nhân muốn ăn khổ nữa, thừa dịp buổi tối mọi người ngủ say lén lút đào tẩu chạy về phía bộ lạc khác. Kể từ đó tỉ lệ nam nữ trong tộc đột nhiên liền cân bằng lại. Có nhiều nữ nhân phải đường nhiễm bệnh mà chết nửa đường rời , đến cuối cùng tộc nhân theo A Man cộng lại cũng chưa tới phần tư trước kia.

      Lại hơn tháng, thời điểm vào thu bọn họ cuối cùng tới Phương Nam, tìm địa phương cách gần biển bén rễ. Chỗ đặt chân của bọn họ ràng cao hơn mặt biển rất nhiều, cho nên cần lo lắng sóng thần, nguy hiểm có đến đây cũng khó khăn thoát .

      Bờ biển có ít hộ gia đình, đều là dùng hình thức quần cư thành bộ lạc, nhưng mỗi bộ lạc cũng nhiều người lắm. Người nơi này vô luận là nam hay nữ, làn da đều rất tốt, làm người cũng nhiệt tình. Thấy A Man bọn họ phải ở chỗ này đặt chân xây nhà, mỗi ngày đều có ít người tới hỗ trợ, còn có người đưa tới thực vật thức ăn.

      "Ở đây quả nhiên tốt, có uổng công chịu tội." Ăn thịt nướng hàng xóm đưa tới, các tộc nhân cảm giác rất thỏa mãn, bọn họ hỏi thăm qua, ở đây quả nhiên giống như Trình Y . có mùa đông, chỉ là mùa hè rất nóng, bất quá cũng may có biển, trời nóng bờ biển tắm có thể giải nóng.

      Mọi người bọn họ ở đây chưa bao giờ lo lắng cho cái ăn, rau quả năm bốn mùa đều có, hề có động vật ngủ đông, lo có con mồi ăn. Hơn nữa chỉ cần đắc tội những bộ lạc khác..., cũng xảy ra chuyện chiến tranh, giữa các bộ lạc đều rất hữu hảo hơn nữa đoàn kết. Nếu xuất bộ lạc phá lệ kiêu ngạo mà ..., bộ lạc khác liên hợp lại đuổi bọn họ .

      Bởi vì điều kiện có hạn, người Phương Nam khỏe mạnh giống A Man bọn họ như vậy. Nghe A Man bọn họ đến từ Phương Bắc, đều rất ngạc nhiên, nghe chỗ đó chỉ có mùa đông thường thường đói bụng mà còn phải lúc nào cũng đề phòng người ngoại tộc xâm lấn đều thầm may mắn cuộc sống mình tại Phương Nam.

      Ở đây cũng có người di dời tới từ Phương Bắc như A Man bọn họ như vậy, chỉ là rất ít.

      "Những cái chậu này cho các ngươi mượn dùng trước, chờ các ngươi có lại lần nữa cho chúng ta." Hàng xóm gần đó đem tới nhiều chậu cho Trình Y các nàng giặt quần áo.

      " là rất cảm ơn." Trình Y cao hứng, đến Phương Nam là quyết định đúng, nghĩ tới người ở đây thân thiện nhiệt tình như vậy, cho cái ăn đưa đồ dùng, có nữ nhân trong lúc rảnh rỗi còn tìm bọn họ đến tán gẫu giải buồn.

      " cần cám ơn." Phụ nhân thấy Trình Y lớn lên chẳng phải người cao to, giống với thân hình của các nàng, vì vậy đối với Trình Y rất nhiệt tình.

      Gọi Noãn và Dương Dương đến, Trình Y ôn hòa : "Nào, gọi dì."

      "Dì." "Dì." Hai đứa bé nhu thuận mở to đôi mắt đen nhánh xinh đẹp nhìn qua phụ nhân cười.

      "Ôi, đáng , chậc chậc, nhìn sắc mặt hai hài tử hòa hoãn rồi này, mấy ngày hôm trước lúc các ngươi mới tới mặt của bọn cũng phải là như vậy." Phụ nhân cúi người nhàng nhéo nhéo khuôn mặt bóng loáng nhắn của hai tỷ đệ khen ngợi .

      Trình Y nhớ tới thời gian trước trong quá trình di chuyển hai đứa con chịu khổ, trong nội tâm rất áy náy. Nếu phải kiên trì tới nơi này phải thêm hơn tháng, bọn cũng gầy gò mỏi mệt giống như con khỉ, sắc mặt tóc tai vàng ệch. Cũng may ở đây kém so với tưởng tượng của , nếu lương tâm của áy náy yên.

      khí ở đây tốt, mà tỷ tỷ lại thường xuyên cho trái cây món ăn tới, bọn nó muốn thay đổi trắng trắng mềm mềm cũng khó khăn." Trình Y lấy lòng , khí Phương Nam nuôi người, mới hơn mười ngày tới đây chất da của cũng được làm dịu ít, qua thời gian nữa chừng làn da còn tốt hơn so với trước kia.

      Lúc này, Miểu mang theo con trai gần bốn tuổi tới chào hỏi: “Tỷ tỷ giúp chúng ta rồi, thời gian này nhờ có các ngươi hỗ trợ, chúng ta mới còn luốn cuống tay chân như vậy.”

      A Thái và Miểu cũng cùng theo Phương Nam, trong ba nữ nhân khác của A Thái có hai người có sinh con đường tìm bộ lạc khác tìm nơi nương tựa. người khác có con hai tuổi, biết là nỡ rời bỏ cốt nhục hay là đối với A Thái có cảm tình, tóm lại phải ngại vất vả theo đến đây.

      Con trai của Miểu tên là Đại, lớn lên giống Miểu, ngũ quan rất lập thể, là nam hài tử xinh đẹp, nhìn thấy Noãn và Dương Dương buông tay của mẫu thân tới chơi với nhau. Vừa tới địa phương xa lạ bọn họ quen,quả thực thành chút, tại quen thuộc lại khôi phục thành hình dáng bướng bỉnh trước kia, mấy đứa hài tử tụ lại cùng chỗ lâu là có thể lăn qua lăn lại toàn thân như quả cầu đất.

      Khu vực khác biệt, ở đây chủng loại hoa quả rất khác với Phương Bắc, rất nhiều loại A Man bọn họ đều chưa nếm qua, cảm giác rát mới lạ.

      Trình Y hiểu người sinh hoạt tại nơi này cũng có muối, đều là trong cơ thể động vật có hàm chứa muối, cho nên ảnh hưởng sinh tồn.

      Chờ xây xong nhà cửa, sau đó đồ vật nên có cũng có đủ, Trình Y liền bắt đầu bận việc làm muối.

      cách nào làm ra muối tinh khiết như đại, muối thô miễn cưỡng có thể thử lần. có tinh luyện muối a–xít, có biết nguyên lý nhưng trở ngại điều kiện thích hợp, cho nên thử vô số lần, vừa nấu nước vừa loại bỏ. Lợi dụng độ hòa tan là khác biệt lấy ra muối thô sau đó lại kết tinh, những việc này thoạt nhìn dễ dàng, kỳ khi làm rất phiền toái, nấu nước biển lấy muối chỉ cho sản lượng thấp, chất lượng cũng có gì đặc biệt. Nhưng tại cũng phải là mùa hạ, nắng đủ, nên chọn lựa phương pháp phơi muối, suy tính lại Trình Y thấy nấu nhanh hơn.

      Sau vài ngày Trình Y bận rộn, nhiều lần nghiên cứu thử qua vô số lần cuối cùng từ trong nước biển tinh luyện ra được coi như là muối “sạch ”, điều này làm cho vô cùng kích động.

      Chờ các tộc nhân săn trở về lúc nướng thịt đem muối quét lên ít, quả nhiên hương vị giống nhau, rất nhiều năm chưa được ăn qua thức ăn bỏ thêm muối, giờ ăn vào Trình Y cảm động đến rơi nước mắt.

      “Ngươi làm sao vậy?” A Man nhìn thấy Trình rơi lệ kinh hãi, bất chấp nướng thịt luống cuống tay chân lau nước mắt cho Trình Y.

      có gì, ngươi nếm thử cái này.” Trình Y cầm muối trong tay bỏ thêm vào thịt nướng đưa cho A Man, ý bảo nếm thử.

      A Man buồn bực nhìn mắt Trình Y, xác nhận là kích động mà khóc chứ phải là thương tâm mà khóc mới yên lòng ăn thịt nướng Trình Y đưa tới. Nhai cái liền sửng sốt, sau đó lại ăn thêm miếng, lại miếng, cắn ba cái, rất nhanh liền ăn xong rồi.

      “Ăn ngon ?” Trình Y luôn quan sát thái độ của A Man, thấy con mắt mở lớn, mấy ngụm ăn thịt xong trong nội tâm rất vui sướng.

      “Ăn ngon, đây là bỏ thêm muối mà ngươi chơi đùa ra mới biến thành ăn ngon vậy hả?” A Man rất kinh ngạc, nghĩ tới muối nho lại có hiệu quả lớn như vậy.

      “Đúng! Ta đây mấy ngày vất vả có uổng công hả?” Trình Y đắc ý, thấy bộ dáng liếm môi vẫn chưa thỏa mãn của A Man, cười xong lại đem muối tiếp tục nướng thịt. Thịt nấu trong nồi cũng để muối, đây là cho đứa ăn, cho tiểu hài tử ăn quá nhiều đồ nướng.

      “Nhanh, nhanh nướng.” A Man thèm ăn tay cầm chuỗi thịt tươi đặt lên lửa nướng. Bình thường biết là thịt nướng nhàn nhạt có cái gì tốt, tại nếm qua thịt bỏ thêm muối trở nên có vị mặn đột nhiên cảm thấy trước kia ăn thịt là chán ghét.

      bữa cơm, nhà bốn người ăn được cực ngon, mỗi người đều ăn nhiều, thỏa mãn đến hận thể nằm mặt đất lăn vài cái.

      Bởi vì Trình Y chỉ muốn thử hiệu quả chút, có làm ra nhiều muối, cùng nhiều người ăn đủ, cho nên có cách nào cho tộc nhân khác nếm thử chút.

      Thấy A Man và hai đứa con thích như vậy, Trình Y tin tưởng hơn nhiều, vì vậy tiếp tục nấu muối, tìm được phương pháp nên nấu muối cũng nhanh hơn, đem biện pháp cho A Man để cho giúp đỡ cùng nấu, lấy được muối phân cho tộc nhân ít dùng thử.

      Muối này là có ai chán ghét, cho dù Trình Y làm muối đạt được độ tinh khiết cao nhưng vị mặn này cũng là cực kỳ tuyệt vời. Các tộc nhân nếm được mỹ vị của muối sau lại càng cao hứng, hận sung bái Trình Y như Vu Thần. Càng ngày càng hối hận lúc trước chịu nhiều tội chạy hơn tháng mới tới đây cư ngụ. chỉ có cần lo lắng mùa đông thiếu thốn thức ăn, lại còn có thể ăn được muối, kính của các tộc nhân với A Man và Trình Y tăng vọt chưa từng có.

      Phương pháp nấu muối còn rất nhiều khuyết điểm, sản lượng quá thấp, quá cực khổ, người nấu thu hoạch có hạn. Vì vậy Trình Y dạy biện pháp các nữ nhân cho trong tộc để mọi người cùng nhau nấu muối. Bởi vì nhận qua giúp đỡ của bạn hàng xóm quá nhiều, chờ muối được nhiều hơn liền đem muối đưa cho các bạn hàng xóm nếm thử, lại động viên hàng xóm nấu muối cùng bọn họ.

      Phơi muối so với nấu muối thuận tiện hơn nhiều lắm, Trình Y tính toán vào mùa hạ nhiệt độ cao thử phơi muối.

      Thời gian ngày từng ngày trôi qua, mùa đông rất nhanh tới rồi.

      Nhiệt độ ở đây quả nhiên thấp, ban ngày có chừng mười lăm mười sáu độ, ban đêm cho dù lạnh cũng có ba bốn độ, tóm lại xuất tình huống dưới 0 độ. Cũng lo lắng thức ăn, chỉ hoa quả, những động vật cũng như bình thường, mỗi ngày đều có thể săn đủ con mồi.

      Cuộc sống ổn định lại các tộc nhân trong môi trường ấm áp ẩm ướt làn da đều thay đổi tốt hơn, nơi này có đủ loại thực vật có thể tẩy vết bẩn, khi tắm đem chà xát thành nước có thể dùng giống như xà phòng. Sau khi tắm xong chỉ sạch lại còn lưu lại hương thơm hoa cỏ nhàn nhạt tươi mát.

      Cái này có thể làm hỏng các nam nhân, nữ nhân của bọn chỉ có làn da trở nên mặn mà, cảm xúc lúc sờ lên càng ngày càng tốt còn mang hương thơm. Điều này làm cho đám người suy nghĩ bằng nửa thân dưới “giống đực” hưng trí ngẩng cao, hàng đem sênh ca, quan hệ nam nữ hài hòa chưa từng có, đợi mùa đông qua mùa xuân đến phụ nữ mang thai dần dần nhiều hơn.

      buổi sáng nào đó lúc ăn cháo Trình Y ngửi được mùi thịt A Man nấu, trận buồn nôn, buông chén chạy ra ngoài nôn thốc nôn tháo.

      Từng có hai lần kinh nghiệm, lần này A Man cũng luống cuống, đứng ở sau lưng Trình Y bên vỗ lưng cho bên nhếch miệng vui mừng: “Lại mang bầu hả? tốt.”

      Loại cảm giác buồn nôn này quá mức quen thuộc, hơn nữa nguyệt chậm nửa tháng, sau khi Trình Y ói xong nở nụ cười, từ sau khi sanh Dương Dương bụng có động tĩnh rồi. đường di chuyển có phương tiện mang thai, vẫn luôn chú ý đến để cho mình mang thai. tại thời gian trôi qua rất dễ chịu, trong chu kỳ nguy hiểm hàng đêm quấn quit lấy A Man thân mật, rốt cuộc cũng được như nguyện.

      Trình Y biết bởi vì đại bộ phận tộc nhân bỏ tuy ngoài miệng A Man , nhưng trong nội tâm rất khổ sở, cho nên rất muốn tăng thêm số lượng tộc nhân làm chút cống hiến. Hơn nữa rất thích hài tử, Noãn và Dương Dương luôn kêu gào có thêm đệ đệ hoặc muội muội tốt rồi. Trình Y thèm để ý có nhiều con phiền toái, thừa dịp tuổi trẻ có thể sinh sinh, con đông náo nhiệt.

      “Có lẽ là mang bầu.” Trình Y vui vẻ cười với A Man.

      A Man nghe vậy càng cao hứng, ôm bả vai mang vào trong phòng lớn tiếng với hai đứa con ăn đầu đầy mồ hôi: “Các con, mẹ các con cho các con thêm tiểu đệ đệ muội muội.”

      Nghe vậy, hai đứa bé nhanh chóng nuốt thức ăn trong miệng, hoan hô chạy tới.

      A Man nhanh chóng duỗi cánh tay ôm lấy hai cái con khỉ, ngồi xuống ôn hòa dặn dò: “Trong bụng của mẹ có tiểu bảo bảo rồi, từ nay về sau được từ xa bổ nhào lên người mẹ có nghe ? Nếu nghe lời Ada đánh cái mông của hai con!”

      “Biết rồi.” Noãn nghĩ có thêm nhiều đệ đệ hoặc muội muội để khi dễ tâm tình rất tốt, vẫn luôn bị Noãn khi dễ Dương Dương nghĩ rốt cuộc có người để bắt nạt chút, vì vậy tâm tình cũng rất tốt.

      biết ý nghĩ trong lòng của hai đứa con, A Man thấy con trai con nghe lời như vậy tâm tình tốt, hôn mạnh vài cái mặt bọn luôn miệng : “Láu lỉnh.”

      Trình Y đến trước bàn ngồi xuống, mỉm cười nhìn ba cha con cười đùa thành đoàn, cảm thấy cần lại lo lắng thực vật cần trải qua mùa đông lạnh lẽo, loại cuộc sống người nhà ở cùng chỗ cười cười nhốn nháo này tốt.

      “A Man, ngươi có hối hận khi tới nơi này định cư ?” Trình Y nghiêm túc hỏi. Khi tới được đây bọn họ cũng bỏ ra a cái giá rất lớn, những tộc nhân cùng nhau sinh hoạt kia đại bộ phận đều theo A Man.

      A Man biết Trình Y muốn gì, tay ôm đứa con, cất bước tới gần Trình Y, cười thỏa mãn : “Ban đầu nghĩ đến nhiều đồng bạn nỏ như vậy quả rất buồn, nhưng tại cuộc sống của các tộc nhân theo ta tới đây tốt hơn trước kia, nụ cười mặt so với trước kia cũng nhiều hơn, điều này làm cho ta cảm thấy được quyết định của mình đáng giá. Những đồng bạn của chúng ta rời sinh hoạt tới nơi khác, cùng dĩ vãng có gì khác biệt, chỉ là có cùng sinh hoạt chung chỗ với chúng ta mà thôi, nghĩ vậy cũng còn tiếc nuối.”

      Nhìn mặt Trình Y theo lời của bắt đầu tỏa sáng lại nhìn hai đứa đáng xinh đẹp ngồi chân của mình. A Man mỉm cười lần nữa nhìn về phía Trình Y, nhìn xem ánh mắt của kiên định : “Ta hối hận tới nơi này sống, cao hứng vì lúc trước nghe theo đề nghị của ngươi, chỉ có ta, A Thái bọn họ cũng rất nguyện ý sống ở nơi này, Trình Y ngươi cứ yên tâm .”

      Trong nội tâm Trình Y có ít chút yên rốt cuộc biến mất, hoàn toàn buông lỏng gánh nặng tâm lý, mỉm cười hạnh phúc: “A Man, đời này có thể gặp được ngươi ta rất vui vẻ.”

      A Man cũng cười: “Ta A Man đời này có thể có ngươi có những người thân này cũng rất vui vẻ.”

      Ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào phòng, bao phủ A Man bọn họ trong vầng sáng hạnh phúc, ngoài phòng truyền đến hài tử tiếng cười đùa còn có thanh lớn tiếng chuyện phiếm của người lớn, những thanh này nghe vào trong tai Trình Y giống tiếng trời.

      Tuy trong bộ lạc ít người hơn rất nhiều, nhưng là tiếng cười so với trước kia nhiều hơn, mỗi khi nhìn thấy các tộc nhân mặt mày hồng hào khuôn mặt tươi cười Trình Y đều cảm thấy rất hạnh phúc.

      Trình Y nhìn về phía ngoài phòng cười thỏa mãn, chỉ bởi vì có người chồng tốt, hai đứa con đáng , cũng bởi vì cũng giống như các tộc nhân xem trọng cũng cười vui vẻ. có chuyện gì tốt hơn so với những người mình xem trọng đều trôi qua trong vui vẻ, đối với cuộc sống bây giờ phi thường hài lòng, cuộc sống hạnh phúc đơn giản như vậy bọn họ luôn trôi qua, Trình Y tin tưởng vững chắc như vậy.

      HOÀN
      [​IMG]
      Last edited: 29/10/16
      thuytTrâu thích bài này.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      mung truyen hoan.thank ban nhieu

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :