1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Hành trình ở viễn cổ - Mèo Mặt To Thích Ăn Cá (Hoàn - 51c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 5.

      Edit: ChieuNinh


      Tuyển chọn sáu người kia cùng với tạm thời chung gian phòng ốc với Hiền, Trình Y tình nguyện lựa chọn . Chọn Hiền tối thiểu trong khoảng thời gian này cần lo lắng trinh tiết của mình, mà chọn trong sáu người kia thoạt nhìn tinh lực tràn đầy hơn nữa ràng nam nhân “nghẹn” lâu mà . . . đêm nay bị “ lăn qua lăn lại” thể chết chắc.

      Hiền mở to mắt, trước mắt có chút mê mang, lát sau mới dần thanh tỉnh, rất kinh ngạc khi thấy Trình Y trong phòng . Còn chưa có kinh ngạc bao lâu mặt đột nhiên lên tia thống khổ, hai tay che bụng lầm nhầm với Trình Y, thực gấp.

      “Ngươi thoải mái ở đâu?” Trình Y thấy vậy lập tức ngồi xuống lo lắng hỏi thăm, quên bài xích ở phút trước, đây là bản năng của thầy thuốc.

      Hiền cắn chặt hàm răng, đưa tay lau thuốc dán trán, mặt càng ngày càng hồng, trong cổ họng phát ra thanh nức nở nghẹn ngào, co rút ôm bụng quay về phía Trình Y đứng lên.

      “Ngươi chờ chút, ta tìm người tới đây.” Trình Y xong lập tức chạy ra, xác định mình đoán đúng hay , tóm lại mặc kệ đoán đúng hay sai, bộ dạng Hiền lúc này phải tìm người trong tộc đến xem mới được.

      Chạy tới nhà gỗ cách vách, Trình Y vào giữ chặt tay Vân Đóa liền chạy ra ngoài, Sâm thấy Trình Y vội vã như vậy, cho rằng Hiền xay ra chuyện gì cũng vội vã chạy theo.

      Nhìn thấy Sâm và Vân Đóa hàng lông mày của Hiền mới giãn ra, vội vàng ra nhu cầu của mình.

      Trình Y đứng ở bên, nhìn thấy Sâm ngồi xuống cẩn thận nâng Hiền lên, sau đó ôm ngang lên chạy ra phía bên ngoài. yên tâm chạy theo tới cửa, thấy bọn họ tới địa phương buổi chiều tiểu tiện, quả nhiên đoán sai, bộ dáng của Hiền là bị nghẹn nín.

      Bởi vì bài xích địa phương kia sạch , Trình Y vẫn luôn mực chịu đựng để giảm bớt số lần tới phía sau bụi cỏ đó. Chỉ là lần trước tới chổ đó cách mấy giờ, có khả năng phải nhịn cả đêm rồi. Vì vậy bèn giữ chặt tay Vân Đóa, ngón tay chỉ chỉ hướng Sâm cùng Hiền biến mất rồi thẳng về phía đó.

      Vân Đóa hiểu lầm Trình Y lo lắng cho Hiền, khẽ cười rồi lắc đầu với .

      Trình Y bất đắc dĩ phải làm bộ dáng nóng lòng muốn giải quyết, sau đó lôi kéo Vân Đóa vừa bừng tỉnh cùng . Vì sợ đụng phải Hiền lúng túng nên tận lực thả chậm cước bộ, tới bụi cỏ thấy Sâm ôm Hiền mới nhàng thở ra.

      May mắn chính mình ngày nay có ý tứ đại tiện, sau khi tiểu Trình Y tranh thủ thời gian chạy ra, chịu nổi mùi vị sau bụi cỏ.

      Sau khi trở về phòng chỉ còn mình Hiền, Sâm trở về, Hiền ngủ cả ngày nên bây giờ nhìn rất có tinh thần, con mắt mở to, tò mò đánh giá Trình Y, so với người khác trong tộc mặt trắng hơn còn có tia thẹn thùng.

      Trăng vừa sáng vừa tròn, ánh trăng xuyên thấu qua nhà gỗ, Hiền nằm ngay chổ vừa lúc được chiếu đến, lúc này đây biểu của Trình Y đều thấy ràng.

      Trình Y thể cảm thán năng lực khôi phục của người viễn cổ rất mạnh, bị thương nặng như vậy mà tỉnh rất nhanh, hơn nữa thấy đứng lên suy yếu chút nào. Lại còn có công phu rãnh rỗi: nhìn đến chính mình đỏ mặt. Chắc có lẽ lúc nãy Sâm với chuyện của , bởi vì ánh mắt của Hiền lúc này nhìn ràng là nhìn “Vợ”!

      Vậy phải làm sao bây giờ, tốc độ khôi phục nhanh như vậy, đừng đêm mai là sinh long hoạt hổ à! Trình Y thực sốt ruột.

      Trong mắt Hiền mang theo thưởng thức vui sướng, há miệng mấy câu.

      Tất nhiên Trình Y nghe hiểu, lắc đầu làm ra bộ dáng hoang mang nghe hiểu.

      Hiền ngẩn người, nhớ tới nghe hiểu lời bọn , mặt lên tia thất vọng. Nhưng chỉ lát sau lại khôi phục tinh thần, bắt đầu kiêu ngạo mà chỉ vào các loại da thú treo tường còn có công cụ chính mình mài ra, đều chỉ qua hết lần sau đó vẻ mặt mong chờ nhìn qua Trình Y.

      Biết muốn khen , vẻ mặt Trình Y cứng ngắt gật đầu với , sau đó giơ tay cái lên.

      Hiền mực ngừng, Trình Y nghe hiểu cũng còn tâm tư hưởng ứng, nhiệt tình lắm ngẫu nhiên ừ tiếng hoặc là cười với cái. muốn ngủ gần kế bên , vì vậy lấy da thú gần sát bên tới nơi đất trống khá xa Hiền mà trải xuống.

      “A……..” Hiền phát ra thanh bất mãn, trong mắt lên vài phần bị thương.

      Trình Y biết làm thế nào để biểu đạt ý nghĩ của mình, chỉ biết mang theo áy náy mà nở nụ cười với , sau đó khi bất mãn lại khổ sở nhìn soi mói liền nằm lên da thú chuẩn bị ngủ.

      Đột nhiên lúc này Vân Đóa mang tới chén canh thịt, thấy vị trí da thú dời ngẩn người, đem chén đặt mặt đất bên cạnh Hiền vài câu, đứng lên vài câu với Trình Y rồi ra ngoài.

      “Ai ôi.” Trình Y nghe Hiền phát ra thanh này, nghe giọng điệu có lẽ oán . Vân Đóa buông chén xuống rồi ra ngoài, Hiền bị thương cách nào tự mình ngồi dậy, mấy lời Vân Đóa mới vừa có phải là kêu giúp Hiền ăn cơm?

      Tuy rằng muốn, nhưng Trình Y thể đứng dậy qua, cẩn thận nâng Hiền trợn tròn mắt nhìn dậy. Sau đó ngồi ở phía sau dùng cánh tay chống đỡ lưng của , lấy chén thịt còn tỏa hơi nóng đút cho ăn. Trình độ khôi phục của rất tốt, tại thấy thể tự đứng dậy đường nhưng mà bưng chén nhất định là có vần đề gì.

      Hiền thở dài cái, hoàn toàn tình nguyện nhận cái chén trong tay Trình Y đưa tới vừa lải nhải vừa ăn, chén canh thịt lớn chỉ chốc lát liền ăn xong.

      Trình Y đỡ nằm xuống mang chén đặt ra bên ngoài nhà gỗ, sợ để ở trong phòng mùi vị canh thịt ảnh hưởng giấc ngủ.

      Sau khi ăn no muốn ngủ, huống chi lại là người bị thương, Hiền nằm hồi ngủ mất.

      Trình Y nhàng thở ra, cũng nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, hoàn cảnh xa lạ làm cho có cảm giác an toàn, cảm giác da thú nóng lại hút mồ mồ hôi, lật qua lật lại rất lâu mới chìm vào giấc ngủ.

      Trời hửng sáng người trong bộ lạc liền thức dậy, đàn ông mang theo dụng cụ săn, phụ nữ cũng dậy làm việc.

      Trình Y bị thanh bên ngoài đánh thức, ngủ được ngon giấc, đêm qua nằm mơ thấy cha mẹ của , trong lòng rất khó chịu. đột nhiên biến mất khẳng định cha mẹ và em trai rất sốt ruột. Tuy rằng từ trước đến nay cha mẹ của trọng nam khinh nữ, thời gian qua đối với thể nào nhiệt tình. Nhưng dù sao cũng là da thịt của họ, đột nhiên biến mất thế nào cũng khổ sở. còn cách nào báo hiếu với cha mẹ, chỉ hy vọng em trai hiếu thuận chiếu cố cha mẹ tốt cả đời.

      “A gào khóc.” Ở bên Hiền phát ra thanh nghi vấn.

      Trình Y nhìn qua, thấy vẻ mặt lo lắng của Hiền nhìn mình, giơ tay lên làm động tác lau khóe mắt với .

      Trình Y thấy vậy liền đưa tay sờ khóe mắt của mình, nghĩ tới chạm phải mảnh ẩm ướt, ra trong lúc vô tình lại có thể khóc. Nhìn có vẻ rất lo lắng, tại thời điểm yếu ớt có được quan tâm của làm có chút ấm lòng. Trong lúc bất chợt còn bài xích như lúc đầu, lau sạch nước mắt cười cười trấn an , ý bảo mình sao.

      Điểm tâm chỉ là cháo rau dại bình thường, Vân Đóa cũng làm theo khẩu phần cho Hiền và . Sau khi ăn xong điểm tâm, Trình Y thay băng gạc cho Hiền, lấy xuống băng gạc phát vết thương được khâu lại của Hiền khép lại vô cùng tốt. Với tình hình này, chừng tối mai có thể cắt chỉ cho rồi. Nhanh chóng đổi hết băng gạc, sau đó Trình Y đem áo lông cùng với túi thuốc để bên cạnh Hiền, dặn dò trông chừng dùm . cầm băng gạc vừa thay cho cùng với băng gạc dùng ngày hôm qua ra ngoài.

      muốn đem chúng ra bờ sông giặt rửa, có xà phòng v.v. dễ gì giặt sạch được vết máu đó, nhưng cũng còn biện pháp nào. Băng gạc mang theo có hạn, ở nơi xã hội nguyên thủy lạc hậu này băng gạc là bảo vật vô giá rồi. Có thể sử dụng được bao nhiêu lần sử dụng bấy nhiêu vậy, ban ngày nắng gắt thuận lợi việc tiêu độc, chỉ cần giặt sạch rồi phơi dưới nắng gắt vài ngày chắc là được rồi.

      Vết máu dễ dàng rửa , Trình Y giặt rửa đến đầu đầy mồ hôi mà cách nào rửa sạch vết máu. Ngay tại lúc thở hồng hộc mà tẩy rửa hòn đá ném trúng vào mông , hơi bị đau. lấy tay xoa chổ bị đau gầm lên: “Ai?”

      Gần đó có ai, Trình Y nhìn kỹ cũng thấy người nào, bất đắc dĩ tìm nữa, nghĩ tám phần mười là đứa trẻ nghịch ngợm nào đó trong bộ lạc lấy cục đá trêu chọc thôi. Nghĩ thầm như vậy nên để ý nữa mà tiếp tục giặt băng gạc.

      Nhưng chỉ lát sau, mông lại bị cục đá ném trúng, Trình Y lập tức quay đầu trừng về phía sau, vẫn có người nào, nhíu mày hỏi câu: “Là ai đùa dai vậy?”

      có người trả lời, Trình Y bất đắc dĩ lắc đầu, thầm : “Đứa này bướng bỉnh.”

      Chà sát lúc lâu, vết máu băng gạc ít nhiều cũng phai nhạt, càng về sau chà sát được nữa, băng gạc màu trắng vẫn có chút hồng hồng lộ ra, Trình y cũng đành bất đắc dĩ mà buông tha. Cầm lấy hai cái băng gạc được giặt sạch, vắt khô nước sau đó muốn cái mông lại bị cục đá ném cái nữa.

      Lúc này Trình Y tức giận, đứng dậy chửi ầm lên: “Cái tên khốn khiếp nào ném ta? Lăn ra đây cho ta!”

      Đối phương giở trò đùa dai tất nhiên ra, Trình Y cũng trông cậy có người đứng ra thừa nhận sai lầm. Vì vậy tức giận mà bắt đầu tìm ở sau vài tảng đá lớn, người nọ nhất định là trốn sau tảng đá, mà tìm được tên nhóc con đó nhất định đánh vào mông của nó.

      Tìm từng tảng đá , tìm gần xong rồi chỉ còn lại tảng đá cuối cùng chưa tìm tới từ xa truyền tới tiếng gọi ầm ĩ của Vân Đóa, nghe có chút vội vàng. Sau khi nghe được Trình Y dám trì hoãn nữa mà lớn tiếng đáp lại, từ bỏ tìm kiếm ở tảng đá cuối cùng tranh thủ chạy tới phương hướng của Vân Đóa.

      Sau khi Trình Y chạy xa, ngay tại tảng đá lớn chưa tìm đến có người ra, người đàn ông cao lớn cường tráng từ sau tảng đá nhìn về phía Trình Y chạy xa mà đột nhiên cười rộ lên vì trò đùa dai của mình, cặp mắt tràn đầy cướp đoạt kia lúc này lên tia nghịch ngợm . . . . .

      Vân Đóa nhìn thấy Trình Y chạy tới có thái độ buông lỏng, vội vàng nắm tay chạy rất nhanh trở về, vừa chạy vừa gì đó, nghe như là có việc gì gấp.

      Thở hồng hộc chạy trở về, phát trong phòng rất náo nhiệt, chỉ có đứa của Vân Đóa còn có nữ nhân béo tròn tối hôm qua có ấn tượng rất sâu. Lúc này chỉ thấy vẻ mặt tham lam của ả ôm áo lông của , đứa ôm chặt chân của cho . Mà Hiền ngồi tấm da thú gấp đến độ cả khuôn mặt đỏ bừng, băng gạc có chổ thấm máu, có lẽ mạnh mẽ ngồi dậy nên làm nứt miệng vết thương rồi.

      “Làm sao ngươi lại lấy đồ của ta?” Trình Y xông lên đoạt lại áo lông, kết quả nữ nhân báo sống chết chịu buông tay, trong lúc nhất thời lấy lại được, hai người bắt đầu mạnh mẽ lôi kéo.

      Trong lúc hai người lôi kéo đứa bị nữ nhân béo đá ngồi dưới đất, Vân Đóa thấy vậy tranh thủ tiến lên nâng con mình dậy, ôm đưa tới phía sau Hiền, sau đó vẻ mặt tức giận lộn trở lại giúp Trình Y đối phó với nữ nhân béo, bên đoạt áo lông bên mắng chửi người.

      Trình Y dựa vào lời mắng ngừng của Vân Đóa cùng với vừa rồi Hiền cũng gọi nữ nhân béo như vậy, đoán tên của nữ nhân béo tên là Ulla.

      Đề phòng áo lông bị hỏng do lực kéo mạnh của hai bên, Trình Y gấp đến độ buông tay ra chạy đến sau lưng Hiền mở túi thuốc lấy ra dao y thuật sắc bén vọt tới trước mặt Ulla, cầm mũi dao hướng về phía tay nàng ta phát ra thanh uy hiếp.

      Ulla biết dao giải phẫu, biết được lợi hại của nó cho nên sợ hãi chút nào, ánh mắt khinh miệt mà nhìn nó.

      Trình Y thấy thế giận dữ, chút khách khí cầm dao đâm lên mu bàn tay của Ulla, máu lập tức chảy ra.

      “A!” Ulla kêu lên đau đớn, tay lập tức buông áo lông rồi nhìn vào trong tay Trình Y. Đồ tốt bị đoạt trở về nên Ulla mất hứng, phẫn nộ gào thét to tiếng với Trình Y, thò người tiến lên muốn xé nát Trình Y.

      Vân Đóa quát to tiếng, đứng ra che chở trước mặt Trình Y mắng to lên.

      Trong phòng gây ra động tĩnh quá lớn, dẫn tới mấy người phụ nữ làm việc bên ngoài chú ý, bọn họ chen chúc trước nhà gỗ, từ miệng Vân Đóa biết được chuyện xảy ra, nhất trí khiển trách lên Ulla.

      Ulla bị mọi người mắng sắc mặt càng ngày càng khó coi, bộ ngực cao ngất vì tức giận mà cao thấp kịch liệt phập phồng, đối phương người đông thế mạnh, ta chiếm được đành phải từ bỏ, cam lòng hung dữ trợn mắt với Trình Y sau đó ảo não chạy . . .

      Hết chương 5.
      Last edited: 28/9/16
      Hale205, rjnchan, Chris6 others thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 6.

      Edit: ChieuNinh


      kiện Ulla cướp áo lông làm cho trong lòng Trình Y nổi lên cảm giác nguy cơ, vốn tưởng rằng trong phòng có người trông coi có việc gì. Ai ngờ lại có người khinh thường trộm, mà là chẳng kiêng nể đến cướp! Cướp được còn tức giận, phảng phất như người bị cướp đem gì đó nhường lại giống như có bao nhiêu tội ác tày trời.

      Sao trong bộ lạc lại có cực phẩm nữ nhân giống như Ulla như vậy? Trình Y nhớ tới tối qua lúc người trong bộ lạc muốn đuổi , Ulla kia gì đó với Niên tộc trưởng, chờ Niên tộc trưởng gật đầu mặt Ulla trong nháy mắt toát ra vui sướng. Sau đó nhìn liên tục qua phòng Diệp đại nương, lúc trước biết chuyện gì xảy ra, bây giờ rồi. Ulla sớm động tâm tư tới áo lông, tối hôm qua ta cùng Niên tộc trưởng thỏa thuận đại khái chính là đuổi mình sau đó Ulla có được áo lông của mình.

      Nghĩ thông suốt được điểm ấy sau đó Trình Y nhịn được lại nghĩ, trong mắt người khác sau khi thấy cái áo lông đều biết nó là thứ tốt, biết nó có khả năng chống lạnh mạnh mẽ. Hơn nữa thủ công tinh xảo lại rất đẹp, các nàng vô luận như thế nào cũng làm được. như vậy, tới vấn đề rồi, thứ tốt đến bực này vì sao Niên tộc trưởng lại đồng ý tặng cho Ulla chứ?

      “A ô a ô.” Hiền thấy Trình Y đứng chổ biết suy nghĩ gì, thế là phát ra thanh sầu lo mà hỏi thăm.

      Trình Y chợt khôi phục lại tinh thần, cười cười cảm kích với , đợi khi nhìn thấy băng gạc trước ngực máu chảy ra càng nhiều thị chợt hoảng hồn, vội vàng ném áo lông lên da thú ngủ, sau đó kiểm tra miệng vết thương. Bởi vì che chở cho áo lông của nên mới bị như vậy, đối với việc này có lo lắng cùng với cảm động.

      Chổ vết khâu có chuyện gì, vết may có bị vỡ ra nên cần khâu vết thương lần nữa. Trình Y lại lấy ra băng gạc sạch cẩn thận băng bó lại cho Hiền, tại trong túi thuốc của chỉ còn lại băng gạc sạch này, bên trong còn oxi-già và thuốc khử trùng cần phải dùng tiết kiệm.

      Trong lúc Trình Y băng bó Hiền mực cười ngây ngô nhìn mặt của , chút để ý đến vết thương bị vỡ người, giống như hề có cảm giác đau.

      Sau khi băng bó kỹ lần nữa, Trình Y vừa nhấc mắt liền chống lại ánh mắt nhìn vào chằm chằm thèm nháy của Hiền. Trong ánh mắt kia có ái mộ cùng với quá đỗi vui mừng, làm cho được tự nhiên, vội vã cúi đầu đỡ nằm xuống da thú. Cầm băng gạc bẩn muốn ra ngoài, lúc tới cửa yên tâm liền lộn trở lại, cầm áo lông đặt ở sau lưng của Hiền. Nghĩ nghĩ lại đưa dao phẩu thuật cho , chỉ chỉ áo lông sau đó lại đề phòng chỉ cửa ra vào, làm ra động tác dùng dao đâm chém.

      Hiền rất trịnh trọng gật đầu nhận trách nhiệm bị ủy thác, dùng ánh mắt cam đoan mình tuyệt đối trông coi cẩn thận.

      Trình Y tin tưởng Hiền, tin tưởng cũng như tin tưởng Vân Đóa vậy. Vừa rồi bởi vì Ulla giật đồ mà gấp đến độ vết thương cũng nứt ra, ngay cả vết thương của mình cũng ném ra sau đầu tự nhiên là người đáng giá cho tin tưởng. phải tẩy rửa băng gạc, ở đây có chất tẩy rửa, băng gạc bị thay ra tốt nhất nên tẩy rửa ngay nếu dễ dàng làm sạch .

      Vừa ra cửa Trình Y thấy Ulla kích động gì đó với tộc trưởng, thái độ căm giận xem ra là tố cáo, tay ngừng chỉ vào nhà gỗ của Hiền. Niên tộc trưởng lẳng lặng nghe, thỉnh thoảng lắc lắc phía dưới, vỗ vỗ vai trấn an vài câu Ulla tức giận.

      Ulla mất hứng giậm chân, bắt lấy cánh tay Niên tộc trưởng đung đưa, chu miệng lên làm nũng. Vẻ mặt Niên tộc trưởng bất đắc dĩ, cuối cùng nghiêm sắc mặt cứng rắn khiển trách tiếng lúc này mới làm cho Ulla im miệng.

      Hai người chung đụng xem ra giống như quan hệ tộc trưởng và người nào đó trong tộc mà giống như có quan hệ máu mủ thân mật. Đây chỉ là suy đoán của Trình Y, bởi vì hai người bọn họ tác động lẫn nhau giống như cha con hoặc là chú bác đối với cháu .

      Lúc trước Ulla từng bị mấy người phụ nữ trong bộ lạc trách cứ qua, dự đoán trong trong thời gian ngắn sắp tới đoạt áo lông nữa rồi. Cho dù có cướp nữa còn có dao giải phẩu ở đó, Ulla đòi được cũng phải bỏ . Trình Y rất yên tâm mà bờ sông rửa băng gạc, cho tới bây giờ vẫn còn mang giày thể thao, chân bị oi bức muốn thúi luôn. Nhưng mà mang được, bện giày rơm cũng tình nguyện chân , chỉ có thể chịu đựng mà mang nó.

      đến nơi giặt rửa băng gạc lúc sáng, đứng ở bờ sông nhưng vẻ mặt đề phòng nhìn mấy tảng đá lớn phía sau. thấy có người nào nên yên lòng ngồi ở bờ sông, vừa ngồi xuống đột nhiên phát bên cạnh tảng đá có bốn chiếc lá xanh đó đặt quả dại. Bốn quả dại là bốn loại khác nhau, lớn đồng đều, có màu đỏ có màu vàng, có quả tròn lớn lên giống quả táo cũng có trái dài như dưa chuột.

      Trình Y nghi ngờ quan sát xung quanh, biết là ai để ở chổ này tại sao lấy hoặc là ăn hết. Tuy thoạt nhìn rất ngon miệng nhưng dám đường đột cầm lên ăn, chỉ đành nuốt nước bọt thèm nhìn nữa mà chăm chú giặt rửa băng gạc.

      Ở chổ Trình Y biết, người nào đó thân sau tảng đá ngừng nhìn lén thăm dò , thấy có ăn quả dại tảng đá gấp đến độ vò đầu.

      Sau khi giặt xong mặt trời bắt đầu mọc, nhiệt độ bắt đầu tăng cao, Trình Y khát khô cả miệng. Người trong bộ lạc khi khát đều đến bờ sông lấy nước uống, nhìn nhìn nước sông, tuy rằng rất trong nhưng nghĩ đến vừa giặt băng gạc trong này muốn uống nữa. Mặc dù dòng nước lưu động, nước bẩn đều chảy tới hạ lưu nhưng dưới tác dụng của tâm lý cuối cùng cảm thấy uống nước này bị đau bụng.

      Sau phen đấu tranh tư tưởng rất phúc hậu mà đánh chủ ý lên mấy quả dại, đứng dậy nhìn bốn phía vài lần vẫn thấy ai tới, cho rằng đây là quả dại người ta ăn hết, nếu phơi nắng nửa ngày ăn còn ngon nữa rồi. Vì thế khách khí mà cầm lấy trái bước vài bước về phía thượng lưu của dòng sông, rửa trái cây trong nước rồi cắn cái.

      cầm chín là quả dại màu hồng hồng hình trứng, rất giòn, ăn rất thơm rất ngon, làm thích nhất là nhiều nước giải khát. Chỉ lát sau Trình Y ăn hết, sâu tham ăn bị khơi màu cũng muốn nhịn nữa, liền chạy tới tảng đá mang ba quả còn lại rửa sau đó cầm ăn. Trái thứ hai là trái màu vàng như trái dưa chuột, vị chua nhiều thích, cắn cái rồi đề sang bên sau đó ăn hai loại còn lại.

      Bốn loại hoa quả, Trình Y thích nhất loại thứ nhất, hai loại sau cùng cũng được, có loại nước nhiều nhưng vị tương đối nhạt, có loại ngọt nhưng ăn xong càng khát. Nhưng bất quá bởi vì là quả dại mới lạ, cho tới bây giờ chưa từng ăn qua, vì vậy ăn hết hai loại trái đó luôn.

      Sau khi ăn trái cây giải khát xong Trình Y cầm băng gạc giặt sạch rời , nam nhân trốn tránh sau tảng đá đến nơi Trình Y ngồi lúc nãy, cầm lấy quả màu vàng chỉ cắn cái rồi bỏ mà lẩm bẩm vài câu, rửa bùn đất dính quả dại rồi bỏ vào miệng ăn hết . . .

      Bên ngoài phòng người khác phơi da thú, bên ngoài phòng của Hiền phơi băng gạc, đối với việc này Trình Y có cảm giác buồn cười. Vòng ba miếng băng gạc qua dây thừng rồi buộc lại, như vậy đề phòng gió thổi bay. Hầu như mỗi miếng băng gạc đều có vết máu nhạt giặt sạch được, nhìn thấy có chút tiếc nuối.

      Đảo mắt lại trôi qua ngày, vết thương của Hiền tốt hơn phân nửa, bởi vì hôm trước vết thương lại bị ra máu nên để bảo đảm an toàn mà Trình Y chưa cắt chỉ cho , dự định ngày sau cắt. tại Hiền có thể tự mình ngồi dậy, còn có thể tự đứng lên lại lại, Trình Y nghẹn họng trân trối nhìn tốc độ hồi phục của thân thể .

      Ngày hôm đó rốt cuộc Trình Y cần phải đại tiện rồi, lúc có cảm giác kia liền sang nhà gỗ cách vách tìm Vân Đóa. Trong phòng chỉ có mình ấy, như vậy vừa vặn các nàng thuận tiện chuyện thầm kín. Trình Y chỉ phương hướng bụi cỏ, sau đó làm động tác lau chùi sau mông, hai mắt tràn đầy cõi lòng mong chờ nhìn Vân Đóa.

      Vân Đóa nhìn hồi mới hiểu ý tứ của Trình Y, từ cái chén trong góc phòng lấy ra tảng đá hình trứng khéo léo bóng loáng đưa tới, chỉ vào nó làm cái động tác lau chùi.

      “Dùng nó lau?” Trình Y trừng lớn con mắt nét mặt cứng ngắt hỏi. Vốn còn tưởng rằng nơi này chừng còn có cài gì mềm mại sạch , có khả năng như thực vật là cây gì đó chẳng hạn , . . .có ai ngờ là dùng đá chùi a a a a!

      Vân Đóa biết vì sao Trình Y kích động như vậy, suy nghĩ lát đoán rằng kích động như vậy có lẽ lại ngại tảng đá đủ. Vì vậy nhét cục đá vào trong tay Trình Y, rất rộng rãi lại chạy lấy thêm cục nữa đưa cho Trình Y.

      Trình Y muốn khóc rồi, sợ tới mức đem cục đá trả lại cho Vân Đóa rồi chạy ra ngoài như bị dã thú truy đuổi. Ở đây là dùng cục đá vệ sinh ‘chổ đó’, so với lúc ban đầu thiết tưởng có điểm muốn ‘cao minh’ hơn là người trong bộ lạc cũng dùng tảng đá tùy tiện nào đó mặt đất mà chùi. Mà là đặc biệt tìm ít tảng đá rửa sạch hơn nữa mài bóng loáng để sẵn ở trong phòng, có thể lấy ra dùng bất cứ lúc nào. Trong chén trong phòng Vân Đóa có vài khối đá loại này, đoán là dùng xong ném mà cầm ra bờ sông rửa sạch mang về . . . . .

      Có lẽ muốn dùng qua tảng đá có người dùng qua vô số lần, Trình Y chán nản thất vọng bưng mũi đường tới sau bụi cỏ ‘thuận tiện’, trải qua hồi đấu tranh tư tưởng, quyết định sau khi giả quyết xong dùng gì lập tức ra bờ sông tắm rửa, thuận tiện cũng đem quần lót giặt sạch. Từ nay về sau có thể đại tiện , nhịn được giải quyết xong liền tắm rửa. Cũng may mùa này nhiệt độ cao, tắm lúc nào cũng sao, chỉ sợ lúc trời lạnh phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ dùng tảng đá sao? Đến lúc đó dòng sông cũng đóng băng, đâu rửa tảng đá? Chẳng lẽ còn muốn đem tảng đá ‘dùng qua’ lấy về, lúc đó nấu tan băng rồi lại rửa tảng đá . . . . .

      Sau khi giải quyết xong ‘đại kế dân sinh’, Trình Y mặc quần vẻ mặt nhẫn nại chạy tới bờ sông. Ở đây có ai, lúc này đàn ông trong tộc cũng chạy ra ngoài săn, cho nên cần lo lắng khi tắm gặp nam nhân. Theo thói quen chạy đến bên cạnh tảng đá lúc giặt băng gạc, có tảng đà che chắn có thể cởi quần áo.

      Kết quả chạy tới phía lại thấy tảng đá có vài quả dại để chiếc lá cây, phát quả dại lần này có loại quả dại mà thích . . . . . loại quả dài màu vàng. Ngoại trừ ba loại hôm qua cảm thấy ngon miệng nếm thử còn có loại quả bên ngoài có gai, vỏ cứng bên ngoài được đập vỡ lộ ra thịt màu trắng bên trong, Trình Y đếm thử tổng cộng có bảy quả.

      Lần đầu tiên làm chuyện xấu còn thấy xấu hổ, lần thứ hai làm tiếp cảm giác áy náy liền giảm nhiều. biết là ai hái quả dại, ràng hôm nay được rửa sạch, từng quả đều sạch , chỉ trái cây mà cả lá cây lót dưới đó cũng được rửa sạch. Trình Y nở nụ cười, cởi quần áo nhảy xuống nước, có lập tức bơi mà ngâm mình ở trong nước đứng cạnh bờ khách khí cầm quả dại ăn. Lần này nhớ kỹ rồi, ăn trước loại trái cây ngon nhưng khát nước, sau đó ăn trái cây giải khát nhưng vị ngon, cuối cùng mới ăn loại trái vừa ngon lại vừa ngọt.

      thể ăn hết những quả dại này trong lần, ăn bốn quả no rồi, để lại ba trái ở chổ cũ, còn quả có gai được bóc ra Trình Y tính sau khi tắm xong mang về nếm thử.

      Nước sông ấm áp cơ thể làm thoải mái, Trình Y tắm sạch cho mình, trước tiên rửa sạch ‘chổ đó’ sau đó chà sát tay, biết có phải do tâm lý hay , cứ có cảm giác tay mình có mùi thúi. Cau mày lấy lá cây phiến đá, ngửi được nó có mùi thực vật thơm ngát. Thế là nhào nặn nó cho đến khi chảy chất lỏng rồi chùi cọ bàn tay. Đợi đến khi rửa sạch hết chất lỏng màu xanh tay thoảng mùi thơm ngát của lá cây, Trình Y rất hài lòng, bắt đầu vui vẻ bơi lội trong nước.

      Bởi vì thuở cha mẹ quan tâm em trai béo phì mà ít để ý tới , từ trước đến nay luôn độc lập, tổng thể mà là người kiên cường. Cũng bởi vì như vậy nên khi mình tới nơi viễn cổ này bị sụp đổ. phải là nghĩ tới trở lại nơi ban đầu trong rừng rậm mang xuyên tới đây để tìm biện pháp trở về, chỉ là dám . Sợ là còn chưa tìm biện pháp trở về thành thức ăn cho dã thú.

      Sau khi bơi lặn rồi tắm rửa sạch , Trình Y lên bờ bắt đầu mặc quần áo, trước tiên mặc cho hạ thân. Sau khi mặc xong quần lót và quần jean cầm lấy áo lót, vừa đem áo lót đeo vào bờ vai, đột nhiên từ đằng sau biết từ đâu nhảy ra người đàn ông, Trình Y sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

      Nam nhân kia thở hổn hển, cặp mắt đen bóng sáng ngời nhìn chằm chằm vào thân thể Trình Y như mắt dã thú nhìn thấy con mồi. Chân to bước vài bước tiến lại gần, hai tay rất nhanh thò ra sờ lên ngực Trình Y.

      “A! ! !” Trình Y hoảng sợ kêu thành tiếng, nhấc chân dùng sức đá lên đùi nam nhân, ai ngờ nam nhân vững như núi Thái Sơn, đá cước bị làm sao ngược lại chân của lại đau. Trước ngực bị đôi tay to lớn nhào nắn, thét chói tai bắt lấy tay dùng sức đẩy ra, tiếc rằng khí lực đối phương quá lớn, hai bàn tay vẫn nhúc nhích tí nào.

      “Cút ngay! Cứu mạng với!” Trình Y quát to lên, chưa từng thấy người đàn ông này, phải là đàn ông trong bộ lạc. Đạp vẫn bất động, hai tay cấu véo mà vẫn động được hai tay đối phương chút nào. Bộ ngực bị xoa nắn đến đau nhức, quýnh lên xoay người nhảy vào trong dòng sông rồi bơi nhanh . vừa nhảy xuống sông, “tõm” tiếng, người kia cũng nhảy xuống rồi nhanh chóng bơi tới chổ của .

      Trình Y sốt ruột cẩn thận uống vài ngụm nước sông, bị sặc đến cổ họng cũng đau đớn, nhưng bất chấp cuống họng khó chịu dùng sức mà hô cứu mạng, cảm thấy người kia ở phía sau sờ tới chân mình, sợ tới mức mãnh liệt dùng chân đạp.

      Nam nhân kia cũng có vội vã bắt lấy Trình Y, giống như là cố ý trêu chọc đùa giỡn với lát sờ sờ chân của , hồi lại vân vê đầu ngón chân của , chơi đùa biết chán. Dường như làm cho Trình Y sợ tới mức kêu gào là chuyện vô cùng thú vị.

      Cuối cùng thanh của Trình Y cũng đem những người phụ nữ làm việc gần đó tới, nghe được tiếng động có người chạy tới vô cùng kích động, tiếp tục cao giọng kêu to, cuống họng rất khàn rồi.

      Nam nhân thấy có người đến đây liền mất hứng lầu bầu tiếng, cố gắng xông lên trước kéo lấy Trình Y lớn tiếng kêu gào, bàn tay to lại xoa nắn ngực hai cái rồi mới bỏ chạy.

      “Oa.” Trình Y khóc, lần này là khóc thực , nước mắt rơi xuống ào ào, chuyện tắm rửa gặp sắc ma( con ma háo sắc) làm cho sợ hãi. Khó khăn bơi tới bên cạnh bờ hai tay chống lên bờ lau nước mắt, hai chân càng ngừng run rẩy. còn chút khí lực nào, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy bầu ngực tuyết trắng ửng lên mấy dấu tay đỏ, bộ ngực lại phát đau.

      Mấy người phụ nữ nghe tiếng chạy tới nhìn thấy sắc mặt tái nhợt tầm thường mà lại phát run của Trình Y lo lắng hỏi thăm. Nhìn ra Trình Y có khí lực bò lên vì vậy liền dùng sức kéo ra khỏi mặt nước.

      Áo lót còn người Trình Y, hai cái dây đeo còn ở cánh tay của , cũng có bởi vì bơi lội chuyển động kịch liệt vừa rồi mà rơi xuống.

      Nữ nhân nhìn nhìn mặt đất gần đó, bình thường chưa thấy qua Trình y mặc áo lót, bèn chỉa vào người mà mở miệng chít chít oa oa hỏi gì đó.

      Có phụ nữ ở cùng nên cảm xúc của Trình Y dần bình phục lại, chậm rãi mặc áo lót vào sau đó mới chợt nhớ áo chẽn của rơi tảng đá rồi. Xem ra nữ nhân ngừng khoa tay múa chân người đoán chừng là muốn hỏi về y phục của , vì vậy đưa tay chỉ hướng tảng đá cách chừng trăm thước phía trước.

      Nữ nhân liếc mắt nhìn dấu đỏ ngực của Trình Y vẻ mặt hiểu mà trấn an Trình Y vài câu, sau đó chạy tới chổ tảng đá.

      Y phục người Trình Y ướt đẫm, quần jean dính sát đùi cảm giác rất khó chịu, trong đầu còn hồi tưởng lại chuyện bị nam nhân kia bất ngờ tập kích.

      Nghe tiếng bước chân trở lại ngẩng đầu nhìn qua, phát trong tay đối phương có gì cả, Trình Y nghi ngờ chỉ chỉ đôi tay trống trơn của đối phương.

      Nữ nhân cũng nghi hoặc, chỉ chỉ tảng đá lớn kia, lắc đầu tỏ vẻ mình mình thấy gì cả với Trình Y.

      Trình Y tin bị mất áo chẽn, liền nhấc chân vội vàng qua, nữ nhân bên cạnh lầm bầm gì đó, Trình Y có tâm tình nghe, chờ khi tới thấy tảng đá trống rỗng chân liền mễm nhũn ngã ngồi mặt đất, áo chẽn của mất rồi . . . . .

      Hết chương 6.
      Last edited: 28/9/16
      rjnchan, Chris, Nhiên Nhiên2 others thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 7.

      Edit: ChieuNinh


      có áo chẽn, chỉ có cái áo lót, Trình Y sống chết chịu về bộ lạc, nữ nhân sốt ruột. Cuối cùng có lòng tốt nhổ ít cỏ mềm mại gần đó đem ra sông rửa sạch sau đó ngồi bên cạnh Trình Y bắt đầu nhanh tay bện lại.

      Đối với việc áo chẽn bị nam nhân kia trộm Trình Y tức giận thôi, cái áo đó chỉ tốn mấy chục đồng mua về, nếu như ở đại mà bị mất mới khó chịu như vậy. Nhưng mà món đồ đáng tiền này ở xã hội viễn cổ chính là vật vô giá đó, thiên hạ này chỉ có cái!

      còn áo chẽn Trình Y cũng biết phải làm sao cho tốt, cái áo lót cách nào che đậy được cảnh xuân mà tới lui trước mặt mọi người trong bộ lạc, chịu được. Cho dù tất cả phụ nữ trong bộ lạc đều ăn mặc rất mát mẻ nhưng cũng làm như vậy được. Mà ngoài trừ áo choàng lông cũng chỉ còn cái áo lông, mặc áo lông quá nóng thích hợp mặc trong mùa hè.

      Quần ẩm ướt vô cùng, Trình Y chịu nổi lập tức cởi quần jean mang ra sông giặt giũ, tảng đá bên bờ sông hơi nóng , vừa vặn có thể phơi khô quần áo. Vắt khô quần jean rồi phơi nắng tảng đá, quần lót cũng ướt nhưng có ý định cởi ra, vì thế chỉ có thể mặc cho nó dán chặt lên người.

      Ngay tại lúc Trình Y mắng chửi vô số lần dã nam nhân sàm sỡ hù đến , hận thể mang tổ tông mười tám đời nhà đều ân cần hỏi thăm lượt mới chú ý tới nữ nhân lời nào mà chăm chú đan bện gì đó, tốc độ rất nhanh, xem ra xong hơn phân nửa. Vật kia chính là áo của những nữ nhân trong tộc, bởi vì có khe hở cách nào che chắn hết bộ ngực nên thèm mặc nó. Nhưng bây giờ dưới tình huống có áo chẽn mặc nó là được.

      Nữ nhân đan xong rất nhanh, cỏ được cọ rửa cũng bị ánh mặt trời làm khô, nữ nhân đưa cho Trình Y vẻ mặt đau khổ đồ được bện tốt, ý bảo mặc lên.

      Trình Y nhận lấy nhưng biết mặc, ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía nữ nhân. Cuối cùng dưới trợ giúp của nàng ta mà mặc được món đồ này, nó miễn cưỡng che chắn phần nào ngực của . Mặc dù có chút khe hở nhưng may mắn còn mặc áo lót bên trong, cũng lo phát sinh tình huống bất ngờ, bởi vì nữ nhân này vừa mới chà sát cho phía trước sợi dây thừng. Khi mặc lên kéo căng sợi dây thừng kia liền cài chặt lại, như vậy cũng dễ dàng cho điều chỉnh độ chặt lỏng.

      “Allah đô.” Vốn xem thường thứ này, sau khi mặc vào cảm giác tinh tế mềm mại, màu xanh hoa cỏ dán ở người còn rất thoải mái. Ngửi thấy mùi thơm ngát thực vật tươi mát tệ, Trình Y chân thành cảm ơn với ấy giúp làm áo. gặp qua người phụ nữ này, tuổi hơi lớn, khoảng hơn ba mươi tuổi, là người phụ nữ rất biết quan tâm. Sở dĩ cho rằng như vậy là vì có hai lần ăn cơm có chú ý tới nàng ấy mang thịt của mình chia cho đứa trẻ bên cạnh đủ thịt ăn, mà những đứa trẻ đó cũng phải con của nàng ấy.

      Sờ soạng cái quần hong khô tảng đá, vẫn chưa hoàn toàn khô hết, Trình Y có ý định lãng phí thêm thời gian, cầm lấy quần chưa khô mặc vào.

      Nữ nhân ở bên ngoài trì hoãn hồi lâu có chút nóng nảy, lôi kéo Trình Y nhanh chóng trở về. đường vẫn luôn lo lắng gì đó, thỉnh thoảng còn vỗ vỗ trấn an Trình Y.

      Trình Y nghe hiểu nàng gì, biết nàng lo nghĩ cái gì, chẳng qua khi nàng an ủi trấn an hiểu nàng ấy an ủi cái gì, bởi vì nàng ấy thấy được ‘dấu vết’ trước ngực của .

      Sau khi trở về Trình Y vẫn làm như có chuyện gì phát sinh, chính là ‘ngoại tộc’ xông vào trong tộc này, muốn rước lấy phiền toái làm cho người trong tộc phải phiền.

      Lần này Trình Y ra ngoài hơi lâu, Hiền sớm lo lắng, khi thấy trở về liền nhàng thở ra, chỉ là khi nhìn thấy quần của còn ẩm ướt kinh ngạc, chỉ chỉ về phía cái quần ướt mà hỏi.

      Trình Y buộc mình cười bị miễn cưỡng, trước làm ra động tác ra mồ hôi rồi lại làm động tác bơi lội.

      Hiền xem hiểu, biết muốn biểu đạt cái gì, nghi ngờ mặt ngày càng nồng đậm.

      Vốn là có tâm tình, thấy Hiền hiểu liền muốn huơ tay múa chân nữa. sâu cảm giác được ngôn ngữ thông là vấn đề lớn, cả ngày khoa tay múa chân là muốn mệnh. Nếu như khoa tay múa chân mà đối phương thấy hiểu còn khá tốt, hết lần này tới lần khác phần lớn thời gian đối phương xem hiểu, cũng như người khác khoa tay múa chân cũng đoán sai.

      “A ô ô?” Hiền chỉ vào áo cỏ mặc người phát ra thanh thắc mắc.

      Trình Y biết phải giải thích thế nào, đành lắc đầu thở dài nằm lên da thú, có tâm tình chuyện, ở bờ sông bị dã nam nhân tập kích ngực khiến cho bị bóng ma rất sâu. Từ nay về sau cũng dám mình bờ sông tắm rửa, lần nay may mắn có người trùng hợp ở gần đó nên cứu được , nếu kêu đến vỡ họng mà cũng có ai tới cứu trinh tiết chẳng phải bị tên dã nhân biết tên kia hủy hoại sao?

      Nghe được Hiền ở bên lo lắng gì đó, Trình Y giả bộ nghe thấy, tại bị kinh hãi làm cho mệt mỏi lắm rồi, bao lâu liền chìm vào giấc ngủ.

      Ngủ lúc lại thấy ác mộng, trong mộng Trình Y tới bờ sông đột nhiên nhìn thấy dã nam nhân kia biến thành con sói hung mãnh bổ nhào vào khiến ngã đất, dùng móng vuốt sắc bén xé nát y phục của . để ý đến thét chói tai mà ném vào trong dòng sông lung tung giặt sạch phen, sau đó vừa vung móng vuốt vừa há miệng ăn cơm là mới được rửa sạch xong . . . . .

      Trình Y đổ mồ hôi lạnh mà tỉnh lại, trái tim còn rung động kịch liệt, bất kể là trong mộng hay là dã nam nhân kia đều mang đến cho nỗi sợ hãi rất lớn.

      “Ai?” Hiền nghe được tiếng vang nên nhìn qua rồi thử gọi.

      Lau mồ hôi trán, Trình Y ngồi dậy cười khẽ với rồi : “Ta chỉ nhìn thấy cơn ác mộng, sao rồi.”

      Hiền nhíu mày cẩn thận đánh giá Trình Y, càng xem mày càng nhíu chặt, cuối cùng vịn da thú chậm rãi đứng dậy tới.

      Trình Y thấy tới lập tức trong mắt thoáng lên tia đề phòng: “Ngươi làm gì? cần tới đây, ta sao!”

      “A ô.” Trong thanh của Hiền lộ ra vài phần tổn thương.

      Ý thức được chính phản ứng hơi quá mức, Trình Y tranh thủ đứng lên tràn ngập áy náy xin lỗi với Hiền, cũng để ý đối phương có nghe hiểu hay , xong lần thấy đối phương phản ứng thêm lần nữa.

      Ngay tại lúc hai người mắt to trừng mắt Vân Đóa đến bảo hai người ra ngoài. Mấy nam nhân ra ngoài săn đều trở lại, con mồi đều chất đống lại cùng chỗ. Tất cả nam nhân trong bộ lạc đều đứng thành hàng, vẻ mặt tộc trưởng nghiêm túc đứng ở phía trước bọn họ, thấy Hiền cùng Trình Y tới liền ngoắc ngoắc bảo họ tới gần.

      Sau khi Vân Đóa dẫn hai người qua liền lui sang đứng cùng với những nữ nhân khác và bọn vẻ mặt khó hiểu nhìn tộc trưởng nghiêm túc ở đó.

      Tộc trưởng bảo Hiền qua đứng chung với những nam nhân kia, sau đó vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Trình Y rồi nhìn về phía những người phụ nữ quát lên, người trong đó nghe tiếng liền ra.

      Người này là người giúp lúc sáng nay, vừa rồi Niên tộc trưởng gọi nàng là Lana, Trình Y nhìn sang rồi nhớ ký tên của nàng ấy.

      Lana đến bên người của Trình Y, bên sốt ruột vừa vừa khoa tay múa chân, vừa chỉ vào ngực của Trình Y ngừng.

      Lúc Lana tới bên cạnh Trình Y đoán được chuyện gì rồi, Lana nhất định là với Niên tộc trưởng chuyện ban sáng. Thấy sắc mặt của nghiêm trọng như vậy, Trình Y cũng thể coi như có chuyện gì. hiểu câu nào mà Lana , bất quá từ biểu mặt và tay của đối phương cũng đoán được hẳn là Lana hỏi buổi sáng nam nhân nào làm chuyện ‘hồng’ ngực của .

      Lana vừa xong Hiền liền gầm lên giận dữ, xông lên trước nắm chặt tay Trình Y lo lắng nhìn từ xuống dưới, con mắt dừng lại trước ngực của , trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ đầy giận dữ, giơ tay lên muốn cởi quần áo của kiểm tra.

      Trình Y thấy vậy sợ hãi kêu lên, lập tức lùi về sau mấy bước, hai tay che chắn trước ngực phòng bị, trừng mắt nhìn Hiền cả giận : “Ngươi muốn làm gì?”

      Hiền lúc này mới ý thức được mình sơ suất, đống người ở chung quanh, biểu cảm có chút ngượng ngùng, nhưng phẫn nộ trong mắt vẫn hề tan, hai nắm đấm vang lên kẽo kẹt, cảm thấy phẫn nộ cái tên xâm phạm !

      Niên tộc trưởng quát lên tiếng, Hiền nghe vậy thu hồi lửa giận. Nhanh chóng xoay người cúi đầu xuống cung kính chuyện với Niên tộc trưởng, sau đó vâng lời trở lại vị trí vừa đứng.

      rất nghe lời của Niên tộc trưởng . . . , giờ đây trong mắt nhìn về phía Niên tộc trưởng tràn đầy kính ý, đây là suy nghĩ đột nhiên dâng lên trong lòng Trình Y.

      Lana lần nữa kéo Trình Y trở lại, từ người đàn ông bên trái mà bắt đầu, tay chỉ vào ngực Trình Y tay chỉ vào nam nhân đó vẻ mặt nghiêm túc hỏi.

      Nam nhân bị chỉ rất phẫn nộ, đó là biểu lộ của người bình thường chỉ khi bị oan uổng mới có, nam nhân đó trừng Trình Y, trong mắt ràng viết “ phải ta làm!”

      Biểu lộ của mọi người ở giữa sân đều rất nghiêm túc, cho dù Trình Y nghe hiểu lời Lanna cũng đoán ra được nàng làm cái gì, vì vậy nhìn về người đàn ông bị chỉ kia lắc đầu.

      Lana lại chỉ về người đàn ông thứ hai và lập lại lời giống như vậy, khi Trình Y lắc đầu lại chỉ sang người kế bên mà tiếp tục. lâu sau toàn bộ hơn mười nam nhân trong tộc đều bị chỉ mấy lần, cuối cùng Trình Y đều lắc đầu. Trình Y phát chân mày Niên tộc trưởng càng nhíu chặt hơn, tất cả nam nữ trong sân cùng có biểu nghiêm trọng lên.

      Niên tộc trưởng nghiêm túc nhìn Trình Y, chỉ vào toàn bộ nam nhân ở đó mấy lần rồi lớn tiếng hỏi .

      Trình Y đoán Niên tộc trưởng hỏi có xác định người đánh lén phải là người trong tộc hay , sợ đoán sai, vì vậy chậm rãi gật đầu.

      “A gào khóc!” Các nam nhân thấy thế cùng thẳng sống lưng, mặt lộ ra ý khẩn trương.

      Niên tộc trưởng suy nghĩ lát rồi vẫy tay bảo mọi người chuẩn bị ăn cơm trước, mọi người nghe lệnh tản ra chuẩn bị cơm canh. giống như hai ngày trước, bửa cơm này mọi người ăn trong tinh thần đầy nặng nề, mỗi người đều là bộ dạng đầy ưu sầu. Nơi nào đó vừa có động tĩnh con mắt các nam nhân như dã thú liền nhảy vọt lên chạy qua xem xét. Lúc ăn cơm cũng để trường mâu ở bên cạnh của mình.

      Người trong tộc đều rất khẩn trương, đến cả các phụ nữ cũng đều rất đề phòng nhìn xem bốn phía, mấy đứa cũng dám lớn tiếng chơi đùa nữa, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh cha mẹ ăn thịt nướng.

      Dã nam nhân buổi sáng chưa từng thấy qua, nhất định là người ngoại tộc, thấy bộ dạng kiêng kị như vậy của người trong tộc hiển nhiên là lo lắng người ngoại tộc đột nhiên xông tới. Trước kia Trình Y xem TV nên cũng biết chút chuyện về thời viễn cổ, như là bộ lạc gian nan về thức ăn và phụ nữ nên thường xuyên có chiến tranh xuất . tại người trong tộc khẩn trương như vậy cũng làm cho bắt đầu lo lắng theo, trong bộ lạc nam tử trưởng thành còn chưa tới hai mươi người, nếu như người ngoại tộc thực tấn công bọn họ nhất định khó khăn chống đỡ.

      Vội vàng cơm nước xong, người trong tộc lại có ca hát nhảy múa như thường ngày mà là đều tự về phòng. Vẻ mặt Hiền ngưng trọng, mấy lần cầm mâu muốn ra ngoài đều bị Trình Y ngăn cản.

      Thân là bác sĩ có cách nào trơ mắt nhìn thấy người bị thương còn chưa tốt lại ra ngoài làm chuyện nguy hiểm, Trình Y kiên quyết ngăn cản Hiền, thái độ cực kỳ cường ngạnh.

      Hiền lòng muốn ra ngoài gác đêm cuối cùng đành phải bỏ cuộc, ngồi da thú hết than ngắn lại thở dài, thỉnh thoảng đứng dậy đứng ở cửa ra vào nhìn ra bên ngoài.

      Trời tối, trăng sáng cao cao ở bầu trời, đến thời gian ngủ nhưng Trình Y hề buồn ngủ chút nào. tới bên cửa nhìn nhìn ra ngoài, phát ràng nam nhân gác đêm tăng lên, hai đêm trước chỉ có hai người gác, tại thấy có sáu người cầm vũ khí tuần tra gần nhà gỗ. Đây chỉ là ở nơi nhìn thấy, biết chổ khác có còn người gác đêm nữa , xem ra đêm nay người trong bộ lạc sợ là ai ngủ được.

      Trình Y lo lắng nhìn về phía bầu trời sáng trăng, trong lòng thầm cầu nguyện ngàn vạn lần người ngoại tộc tấn công đến đây . . . . .

      Hết chương 7.
      Last edited: 1/11/16
      rjnchan, laula, Nhiên Nhiên2 others thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8.

      Edit: ChieuNinh


      Thời gian khẩn trương này kéo dài ba bốn ngày, vào mỗi ban đêm có rất nhiều nam nhân canh gác, ban ngày cũng săn hết toàn bộ mà lưu lại vài người ở lại bảo vệ phụ nữ và trẻ em ở trong bộ lạc.

      Khẩn trương vài ngày nhưng thấy người của bộ lạc khác đến xâm phạm, ban ngày các tộc nhân kết đội ngoại trừ săn còn cùng nhau kiểm tra chung quanh xem có người bộ lạc khác quanh quẩn gần đó hay . Kết quả có phát gì, vì vậy tóm lại mọi người cảm thấy buồn lo vô cớ rồi, có lẽ người ta chỉ là ngang qua chứ có ý tứ xâm phạm.

      Mọi người dần dần thả lỏng, tuy nhiên nhân số gác đêm vẫn giảm bớt, ban ngày vẫn có người ở lại bộ lạc, nhưng mọi người cũng giảm bớt lo âu, mặt cũng dần có nụ cười.

      Trình Y cắt chỉ cho Hiền, miệng vết thương của khôi phục tốt. Sau khi cắt chỉ Sâm mang về loại thảo dược, sau khi nhai xong lấy chất lỏng bôi lên vết thương của Hiền, hai ngày sau vết sẹo rất nhiều. Hiệu quả thảo dược tốt, Trình Y đối với nó rất ngạc nhiên, đặc biệt nhờ Vân Đóa dẫn mình tìm loại thảo dược này, sau khi tìm được nhổ mấy cây về nghiên cứu.

      Trong lúc người trong tộc cả ngày đề phòng ngoại tộc xâm phạm, vết thương của Hiền cũng tốt hơn phân nửa, buổi tối cũng động vào Trình Y bởi vì phải gác đêm, sau khi trở về trời sáng.

      Bởi vì tình hình khẩn trương, Trình Y cũng còn tắm rửa mỗi ngày, người bị dính khó chịu cũng phải chịu đựng. Nếu nhịn được nhân lúc nữ nhân trong tộc rửa bình gốm tranh thủ thời gian cùng họ, vội vàng ngâm ở trong nước cái rồi lập tức theo các nàng trở về. Mấy ngày nay có gặp lại cái tên sắc ma kia cũng làm cho Trình Y thoáng yên tâm, thầm cầu nguyện tên sắc ma đó trở về bộ lạc của .

      Bởi vì ngôn ngữ thông hỏng việc, Trình Y lợi dụng mấy ngày nay chăm chỉ nghiên cứu học ngôn ngữ của họ. nhớ kỹ vài từ ngữ thường dùng, ví dụ như đứa của Vân Đóa gọi nàng ấy là “A mẫu”, gọi Sâm là “Ada”, gọi Hiền là “A tô”, những từ khác như: cho ngươi, cần phải, ăn cơm, uống nước, ngoài các loại hội thoại đều học. Tuy nhiên, phát cũng chuẩn lắm, nhưng tối thiểu khi đối phương cũng hiểu gì.

      mang đồng hồ đeo tay từ đại tới cũng sử dụng được, trải qua mấy ngày quan sát thời gian ở đây và thời gian ở đại cũng khác biệt lắm. ngày có hai mươi bốn tiếng, hai ngày nay vừa đến giữa trưa liền bận rộn. Lấy cây gậy dựng thẳng đứng mặt đất trống trải, chờ mặt trời di động dần đến vị trí chính giữa, bóng dáng cây gậy ngắn nhất liền vội vàng chỉnh đồng hồ đúng mười hai giờ. Sau đó, buổi chiều thường xuyên canh chừng đồng hồ, lúc ăn cơm chiều trời tối đen còn có chú ý thời gian lúc trời sáng ngày hôm sau. Chờ đến giữa trưa ngày hôm sau lại mang cây gậy gỗ kiểm tra lần nữa dưới ánh mặt trời ban trưa. Qua mấy ngày như vậy, cho dù là bảng theo dõi có sai số, phạm vi sai số cũng vượt qua năm phút đồng hồ, nắm giữ được thời gian Trình Y rất có cảm giác thành tựu.

      Bởi vì học tốt môn lịch sử, đặc biệt là thời viễn cổ hiểu biết quá mức nông cạn, giờ đây Trình Y cũng biết xuyên tới thời đại này là chân xã hội nguyên thủy hay là đến gian song song khác. ràng lắm cũng muốn phân giải, có phải là dị giới hay đối với cũng có gì khác nhau, đều là thời kỳ nguyên thủy.

      tại Trình Y đối với người trong bộ lạc cơ bản quen thuộc hơn rất nhiều rồi, vài người quan trọng hoặc người thường gặp đều nhớ kỹ tên. Ulla cũng giống như đoán lúc trước chính là con của Niên tộc trưởng, Niên tộc trưởng còn có con trai, tuổi hơn Ulla tên là Ô Cách, bộ dáng chừng hai mươi tuổi. Trình Y thích , có mấy lần mình đụng phải , ánh mắt nhìn làm cảm thấy chán ghét.

      Ngày hôm đó Trình Y lại theo các nữ nhân bờ sông, có ăn ngồi rồi, bình thường có việc gì cũng theo các nàng làm việc. Đầu tiên chính là nhờ Vân Đóa dạy làm giày cỏ, tại giày chân là do tự làm được, dễ dàng gì phải học hơn nửa ngày mới bện được nhìn xấu xí lắm, miễn cưỡng có thể mang.

      Cùng với những người này, Trình Y cũng sợ, sau khi rửa sạch bình gốm các nàng cũng muốn tắm rửa. Bởi vì vội trở về, lúc các nàng vừa rửa chén và bình gốm xong Trình Y liền chờ đợi được mà nhảy vào chổ thượng du nơi các tắm rửa.

      Mấy nữ nhân cũng lục tục nhảy xuống sông, bên vừa tắm giặt vừa cười , vài ngày lo lắng cho đến hôm nay các nàng mới bình tĩnh lại, tự nhiên cũng cười nhiều hơn.

      Trình Y bơi lát sau đó lên chà sát thân thể, bởi vì có dầu gội sữa tắm này nọ để tắm rửa nên cứ cảm giác người quá sạch . Cho nên mỗi lần tắm giặt chỉ cần thời gian đầy đủ đều ra sức cọ rửa người, tranh thủ cọ sạch thân thể như là tắm sữa tắm vậy.

      Sau khi tắm giặt xong các nữ nhân lên bờ mặc váy da thú cùng với áo cỏ vào, Trình Y cũng lên bờ mặc vào quần jean, thân cũng là áo cỏ do chính bện, là mới học được. Vì muốn thoải mái mặc áo này phải hai ba ngày đổi lần, nếu thời gian lâu chút cỏ này liền khô mất mà hương vị cũng dễ chịu.

      Các nữ nhân cười cười trở về, Trình Y cũng cười sau lưng các nàng ấy. Lúc này Ulla có ở đây, cho nên những người này cũng đều rất thích , vừa nhiệt tình lại vừa sốt sắng, cùng bọn họ cảm giác rất tâm tình rất vui sướng.

      Vừa được nửa đường phía trước đột nhiên lao tới nam nhân, bọn họ thấy thế liền la to lên, đề phòng nhìn .

      Sau khi Trình Y nhìn thấy người lao tới mặt liền trắng bệch còn chút máu, sợ tới mức trốn sau lưng Vân Đóa, người này phải là ai khác, chính là tên sắc ma ghê tởm ở bờ sông khinh bạc .

      Nam nhân thấy được Trình Y, để ý đám nữ nhân nhìn chằm chằm, cứ như thường mà vọt tiến lên trước mặt Trình Y, sau đó túm như xách con gà con khiêng lên vai mà chạy như điên.

      Tốc độ quá nhanh, hơn nữa có ai nghĩ đến trong lúc trước mặt các nàng đông người như vậy lại đoạt nữ nhân! Các nàng nóng nảy rống giận gào lên, có mấy người chạy về bộ lạc gọi nam nhân, có mấy người đuổi theo.

      Trình Y bị nam nhân khiêng vai, bụng chống đỡ vai cứng rắn như sắt của , đầu chúi xuống, chạy rất nhanh, đầu óc của lập tức choáng váng chóng mặt, dạy dày cũng khó chịu, mở miệng bật lên tiếng nôn khan.

      Nam nhân mặc dù khiêng người vai, nhưng các nữ nhân vẫn đuổi kịp, ở phía sau tức giận mắng chửi.

      Mắt thấy nam nhân khiêng Trình Y trào nước chua sắp biến khỏi tầm mắt mấy nữ nhân, có nam nhân tuần tra gần đó nghe được thanh mà chạy tới. Nhìn thấy nam nhân xa lạ khiêng Trình Y chạy giận dữ, vung lên trường mâu mà xông tới.

      Nam nhân phát ra tiếng gào vui, thả Trình Y mặt mày xanh xao ngồi xuống cỏ xong liền cầm trường mâu xông lên đối chiến với người kia.

      đường bôn ba, Trình Y chỉ dạ dày thoải mái mà đầu óc cũng vô cùng chóng mặt, chỉ chút dạ dày liền sôi trào, “oa” cái phun ra. vừa mới ăn cơm bao lâu, vừa rồi bị nam nhân kia khiêng vai chạy nhanh như chớp hồi, dạ dày chịu được mới là lạ. Vốn tình huống bây giờ rất thuận lợi chạy trốn tiếc rằng tình huống cơ thể lại cho phép.

      Lúc hai nam nhân giao chiến, làm cho các nữ nhân đuổi theo kịp, có hai người tiến lên kéo Trình Y nôn ngừng chạy trở về, thấy Trình Y có biểu quá mức khó chịu, nữ nhân dừng lại tay ôm mông tay ôm lưng Trình Y mà chạy.

      Lần này Trình Y quá mức khó chịu, người này hiển nhiên là quan tâm đến thân thể của , dựng thẳng ôm mà chạy.

      Chạy bao xa, phía trước Hiền và hai nam nhân nữa cầm vũ khí chạy tới, xa xa nhìn thấy người xa lạ đánh nhau với người của mình tốc độ chạy nhanh hơn. Có nữ nhân chỉ vào Trình Y hô to lên gì đó với Hiền, kết quả sau khi nghe xong Hiền liền giận dữ, hai mắt đỏ bừng chạy về phái nam nhân ngoại tộc.

      Sau khi được các nữ nhân thay phiên nhau ôm về bộ lạc, sắc mặt Trình Y cũng khá hơn chút nào, dạ dày thỉnh thoảng còn cuộn lên, phải nghỉ ngơi hồi lâu mới tốt hơn được. Vì thế, càng thêm chán ghét cái tên sắc ma đó, ra vẫn chưa có rời , lại muốn bắt , nếu trong tộc phải vẫn còn có nam nhân chỉ sợ là dê vào miệng cọp.

      Lần trước sờ ngực trộm áo của , lần này bắt làm hại bị choáng váng đầu hoa mắt nôn mửa ngừng, tên sắc ma đó quả là khắc tinh của . Cầu trời phù hộ từ nay về sau đừng để phải gặp lại . tại nếu như hỏi Trình Y ghét nhất là ai, tuyệt đối chút do dự mà trả lời là tên sắc ma kia!

      Mấy nữ nhân để lại vài người trông nom người già và trẻ trong bộ lạc, còn lại vài người lo lắng chạy .

      Trình Y cũng có chút lo lắng rồi, nhìn đồng hồ cái, trở về tối thiểu cũng hơn nửa giờ mà bọn Hiền còn chưa trở lại. Lẽ ra đối phương chỉ có người nên đánh lâu như vậy à, chẳng lẽ có người đến giúp đỡ sắc ma?

      Khi mọi người hết sức nóng lòng, mấy người nam nhân trở lại, cơ bản toàn bộ người đều phủ màu. Hiền bị thương nặng nhất, vết thương cũ chưa lành lại bởi vì kịch liệt đánh nhau mà bị chảy máu. Mà cánh tay, đùi còn bị thương cũng may là bị thương nặng có thể tự mình đường cần người khác dìu đỡ.

      Bởi vì mấy người bị thương cũng nặng, bọn họ có thể tự dùng thảo dược mà tự chữa trị. Vết thương cũ của Hiền bị vỡ ra, Trình Y phải khâu lại cho lần nữa. Vị trí vết nứt dài khoảng ngón tay, chỉ cần may lại chổ đó là được.

      Hiền bị thương còn nặng hơn hai người kia cộng lại, tất nhiên là bị chọc tức lúc đánh nhau cậy mạnh, kết quả bị thương nặng.

      Lúc Trình Y băng bó cho giống như bất an mà nắm tay , dường như chỉ sợ chạy mất, Trình Y biết làm sao đẩy ra bàn tay của , trách cứ làm chậm trễ băng bó.

      Lần này băng bó cho Hiền là băng gạc hai ngày trước dùng qua, dù sao cũng giặt sạch phơi khô, cho dù mặt còn có chút vết đỏ giặt sạch được nhưng đây cũng là máu của Hiền, băng bó cho cũng sao.

      Chuyện huyên náo lần này động tĩnh rất lớn, buổi tối các tộc nhân đều trở về, sau khi nghe việc này cũng vô cùng phẫn nộ và nổi giận, dám tập trung nữa, người tuần tra càng thêm nhiều hơn.

      Buổi tối lúc nằm ngủ da thú đột nhiên Trình Y tim phổi nở nụ cười, tự mình tiêu khiển mà nghĩ lần này sắc ma quấy rối mà xem như làm chuyện tốt. Đó chính là vết thương cũ của Hiền tái phát mà còn thêm vết thương mới, có thể an toàn thêm hai buổi tối nữa . . . . .

      Hết chương 8.
      Last edited: 1/11/16
      rjnchan, Chris, Nhiên Nhiên3 others thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 9.

      Edit: ChieuNinh


      Ô Nắm bộ lạc chỉ có ba mươi mấy người, đúng là bộ lạc , cho nên tính nguy hiểm tồn tại rất cao, bởi vì nhân số ít qua nơi vắng vẻ lại ở vào hoàn cảnh xấu.

      tại là đầu thu là mùa thực vật phong phú còn có thể an toàn chút, khi đến mùa đông lúc con mồi thưa thớt, người ở bộ lạc gần đó vì thiếu thực vật mà đến giành thức ăn. Bộ lạc đối phương con thiếu nữ nhân có thể vì vậy mà cướp đoạt phụ nữ.

      Nếu như bộ lạc có thâm cừu đại hận gì mà , bình thường hai quý Hạ Thu coi như an bình, bởi vì thực vật sung túc, xuất tình huống bộ lạc bị đói mà tấn công bộ lạc khác. Cũng bởi vì như vậy mọi người trong bộ lạc mới an tâm, mỗi tối sau khi ăn uống no đủ còn có thể cao hứng cùng nhau ca hát nhảy múa. Ai ngờ tại ngay lúc này lại phát ra tình huống người ngoại tộc đến cướp nữ nhân. Đây là cảnh báo to lớn đối với mọi người trong bộ lạc, làm cho bọn họ phải nghĩ lại gần đây trôi qua quá buông lỏng, để cho người ngoài đơn độc người cũng có thể cướp nữ nhân dưới con mắt nhìn chằm chằm của người trong tộc.

      Mỗi ngày nam nhân trong tộc đều kết bạn ra ngoài tìm kiếm, kết quả nam nhân ngoại tộc kia như thể bốc hơi tìm thế nào cũng thấy, các tộc nhân đều dậm chân tức giận nguyền rủa ngừng.

      Hiền nghỉ ngơi hai ngày rồi cắt chỉ, thương thế tốt hơn phân nửa, đối với tốc độ khép lại vết thương của người nguyên thủy Trình Y có thể thấy mà thể gì rồi. khi thân thể Hiền tốt lên Trình Y lại bắt đầu lo lắng, bởi vì ánh mắt của Hiền nhìn càng ngày càng nóng bỏng, sợ buổi tối lại hóa thú tính. Tuy chán ghét Hiền, cảm thấy còn rất quan tâm , chỉ là xuyên đến thời đại lạ lẫm mới có mười ngày, làm sao có thể tiếp nhận người tính là quá hiểu biết chi đến chuyện cùng nam nhân làm loại chuyện đó.

      số chuyện ngươi càng sợ nó tới càng nhanh, buổi tối sau khi tất cả mọi người trở về phòng Trình Y liền phát Hiền quá thích hợp. Từ sau khi vào nhà liền nhìn chằm chằm , tầm mắt phần lớn là rơi thân thể của . Thấy vậy nội tâm Trình Y sợ hãi, lo lắng mà liên tục nhìn ra bên ngoài, chẳng lẽ đêm nay khó giữ được trinh tiết sao?

      Vừa nghĩ như vậy bên kia Hiền có động tác, tóc gáy toàn thân Trình Y nhất thời dựng đứng lên, thân thể cứng lại đứng tại chổ nhìn Hiền bước nhanh tới chổ của .

      “Ngươi, ngươi muốn gì?” Trình Y lùi về phía sau bước đề phòng hỏi.

      Hiền đến ôm cổ Trình Y, miệng bắt đầu hôn lung tung mặt , hơi thở dần dần ổn định.

      “A! Cút ngay!” Trình Y hét rầm lên, dùng sức đẩy Hiền ra, cảm thấy đau xót trong lòng. Ở đại khí lực của cũng coi như , nhưng ở nơi này chút khí lực cũng chẳng là gì. Lúc trước ở bờ sông cũng đẩy được sắc ma, tại đẩy Hiền cũng xong, bọn họ chính là tòa núi lớn mặc cho quyền đấm cước đá cũng sứt mẻ chút nào.

      Tay Hiền sờ dần xuống mông Trình Y, môi cũng dần dần dời xuống.

      muốn hồ đồ u mê mà cùng người khác phát sinh quan hệ, Trình Y bận tâm thân phận thầy thuốc của mình, liền đưa tay véo mạnh lên vết thương ngực Hiền cần bảo dưỡng. Từ lúc học cao trung rời nhà mình sống cuộc sống tự lập bên ngoài, nhưng vẫn giữ mình trong sạch. Mặc dù từng có kết giao qua hai ba người bạn trai nhưng kiên trì phát sinh quan hệ trước hôn nhân. Vì vậy cho tới bây giờ cũng chưa từng vượt quá giới hạn với nam nhân, cho dù quen biết kết giao với bạn trai vài ba tháng vẫn giữ vững phòng tuyến. Cho nên làm sao có thể cùng dã nam nhân mới vừa quen biết mười ngày nảy sinh quan hệ cho được?

      phản kháng của Trình Y quá lớn, bao lâu sao miệng vết thương của Hiền liền chảy máu lần nữa, chân mày của cau lại, nhưng cũng vì đau đớn này mà dừng lại động tác. Theo , Trình Y chính là vợ của , bất quá những gì vợ mình làm với mình chỉ là bình thường. Vì vậy, cũng xem phản kháng của Trình Y là chuyện gì quá đáng thậm chí còn cảm thấy rằng làm vậy rất là tình cảm.

      Thấy ngực đối phương chảy máy đến như vậy mà cũng dừng lại, Trình Y tuyệt vọng, ngay lúc Hiền đặt nằm tấm da thú đưa tay ra muốn cởi áo cỏ của đột nhiên bụng khẽ co rút đau, lâu sau lại quặn đau lần nữa. Có lẽ do phản kháng quá mức kịch liệt, cảm xúc lại quá căng thẳng làm cho ngày thường cũng co giật bình thường bây giờ lại biến thành run rẩy kịch liệt. Đau đến nỗi trán Trình Y đổ đầy mồ hôi, môi cũng trắng bệch còn chút máu, hai tay ôm bụng đau khổ mà khẽ rên rỉ.

      Thấy thế Hiền lập tức dừng lại, nghi ngờ nhìn về phía Trình Y co lại thành đoàn, đưa tay sờ thử lên bụng , biết tại làm sao mà lại đau thành như vậy, vì vậy quýnh lên liền chạy ra ngoài.

      Thấy Hiền chạy ra ngoài Trình Y thoáng nhàng thở ra, nhưng rồi lại cao hứng nổi, bởi vì bụng đau đớn ngừng. Đây là đại di mụ của tới ( đại di mụ: là chu kỳ hàng tháng của chị em phụ nữ đó!). Ngày xưa mỗi tháng trước khi tới bụng trướng đau trước ngày, thỉnh thoảng nhàng co rút. Mỗi khi như vậy chuẩn bị sẵn vài miếng băng vệ sinh trong túi, cho nên chưa bao giờ phải lo lắng như bây giờ đột nhiên đại di mụ đến thăm.

      Hiền ra ngoài bao lâu, bởi vì cảm xúc Trình Y dần dần buông lỏng nên bụng bắt đầu bớt đau, tuy thỉnh thoảng vẫn còn trướng đau nhắc nhở sắp có đại di mụ nhưng cũng làm cho đau đến ra mồ hôi hơn nữa khó chịu đến co người thành mọt đoàn.

      Trước kia khi bụng trướng đau như thế này khoảng mười giờ sau đại di mụ đúng giờ tới, bây giờ là buổi tối bụng bắt đầu đau, dựa theo kinh nghiệm suy tính, vào khoảng buổi chiều ngày mai cái kia của tới.

      lần nữa Trình Y có cảm giác vô lực, ở đây còn dùng tảng đá chùi … đâu để trông cậy vào lúc đặc biệt thế này có cái gì để lót đây? có băng vệ sinh phải làm sao bây giờ!

      Ngay tại lúc nhìn trần nhà oán trách ông trời Hiền đầu đầy mồ hôi lôi kéo người là bà cụ vào. Bà ấy xem ra còn lớn tuổi hơn Diệp đại nương nhiều, cũng hiểu biết chút y thuật. Trong bộ lạc ai có bệnh đều đến tìm bà. Bởi vì Ô Nắm bộ lạc là bộ lạc nhất nên có vu y, chỉ có thể do bà lão này làm thầy thuốc.

      Bà lão ngồi xuống bên cạnh Trình Y nhàng xoa bóp bụng của , cuối cùng nhàng nở nụ cười, vài câu với Hiền sốt ruột, trấn an vỗ vỗ vai của rồi rời .

      Hiền nghiêng đầu nhìn Trình Y, thấy cũng còn quá khó chịu nên cũng yên tâm, vài câu trấn an với rồi lấy bình gốm trong phòng chạy ra ngoài.

      Trình Y nhìn sắc trời chút, cũng chưa muộn lắm, người trong tộc chắc là chưa ngủ đâu. Vì vậy, đứng lên tới phòng của Vân Đóa, đứng ở bên ngoài cách cửa phòng chừng năm sáu thước gọi Vân Đóa.

      Thấy Vân Đóa ra lập tức tiến lên giữ chặt tay nàng ta bắt đầu hỏi thăm, biết người ở đây gọi kinh nguyệt là thế nào. Vì thế làm dấu tay, trước lấy hai tay che bụng làm vẻ mặt khó chịu, sau đó xoay người chỉ vào giữa hai chân làm động tác có cái gì đó chảy ra ngừng đùi.

      Động tác này giống như đại tiểu tiện thể khống chế, Vân Đóa hồ nghi nhìn hồi dau đó liền quá sợ hãi chạy đến phía sau lưng Trình Y nhìn vào cáo mông của , trong miệng liên tục gì đó, giọng điệu rất là lo lắng.

      Trình Y gấp đến độ khoát tay, lo biết phải thuyết minh như thế nào Hiền trở lại, khi trở về bình gốm trong tay tràn đầy nước trong vắt.

      Vân Đóa thấy chỉ vào Trình Y lớn tiếng hỏi thăm, Hiền nghe vậy trả lời vài câu, hai người chuyện trao đổi Trình Y hoàn toàn nghe hiểu, bất quá cũng biết là họ về .

      Nghe Hiền xong Vân Đóa bừng tỉnh hiểu ra, ý bảo Trình Y chờ chút rồi trở về phòng lấy đồ. Mà Hiền quan sát Trình Y vài lần, thấy trạng thái của khá hơn nên cũng yên tâm, đem bình gốm đựng nước để trước cửa phòng sau đó tìm cỏ khô bắt đầu nấu nước.

      Tay Vân Đóa cầm cái gì đó đưa cho Trình Y xem.

      Trình Y dám nhận lấy, nhìn kỹ vật trong tay Vân Đóa. Thoạt nhìn đó là hai miếng da thú thô ráp cũ được vá chung lại với nhau, trước sau hai đầu đều được vá lại bằng hai cây cỏ . Hai cây này hẳn là dùng để thắt bụng có hiệu quả cố định lại. nghĩ tới nữ nhân ở đây lại dùng tới da thú làm băng vệ sinh, có da thú động vật kết hợp với ruột cây tuy rằng có hiệu quả thấm nước tốt nhất nhưng khi có kinh nguyệt cũng dễ dàng bị thấm ra ngoài. Thứ này vượt qua dự kiến của rồi, cứ tưởng rằng các nàng dùng tro rơm hoặc là cỏ . . . lung tung gì đó làm đồ lót, nghĩ tới dùng da thú ‘xa xỉ’.

      Sau khi cảm ơn Vân Đóa Trình Y trở về phòng, có lẽ là ánh mắt của Hiền đơn thuần hơn nhiều nên cảm giác nguy cơ biến mất, đêm nay phải cảm tạ cái bụng chợt đau ban tặng, được an toàn.

      Trong lúc Trình Y ngồi ở da thú đổ túi thuốc nhìn nhiều lần vào miếng băng gạc chưa dùng qua Hiền bưng nước nóng đến. Nước nấu ấm được rót vào trong chén gốm, sau đó mang tới trước mặt Trình Y ý bảo uống nước.

      Hai chữ uống nước Trình Y nghe hiểu được, nhìn qua chén nước nóng bốc hơi liền hiểu được lúc nãy bà cụ dặn dò phải nấu nước ấm cho uống. nghĩ tới tại thời đại viễn cổ này nữ nhân cũng biết lúc đau bụng uống nước ấm làm giảm bớt đau đớn, chuyện này ở thời đại này quả là thú vị. Có số việc làm cho cảm thấy được ở đây rất lạc hậu tiện thể lại thấy người ở đây rất đần, mà có khi có số việc làm cho cảm thấy bọn họ rất thông minh. Ví dụ như Vân Đóa dùng da thú vá lại dùng làm ‘băng vệ sinh’ trong kỳ nguyệt , còn có tại phương pháp sử dụng nước ấm làm giảm đau bụng kinh cũng làm cho cảm thấy ngạc nhiên.

      “Allah đô.” Trình Y có chút lúng túng với Hiền, sau đó bưng chén thổi hơi nóng. May mắn vì Hiền phát thoải mái lập tức ngừng xâm phạm, cũng cảm kích nấu nước cho uống. Tóm lại Hiền là nam nhân biết săn sóc, so sánh với tên sắc ma ở bờ sông tốt hơn nhiều.

      Quả Hiền giống như suy nghĩ của Trình Y rất quy củ, ngay cả chuyện cùng cũng mang theo vài phần cẩn thận dè dặt, e sợ vừa rồi hù dọa làm cho bụng của đau. Lúc Trình Y miệng uống nước lấy tấm da thú ở tường để xuống dưới chân gì đó, sau đó trở lại tấm da thú của mình nằm xuống chuẩn bị ngủ.

      Trình Y sợ uống nhiều nước buổi tối tiểu đêm, vì vậy chỉ uống non nửa chén nước ấm, bụng thoải mái hơn nhiều, buông chén sờ soạn tấm da thú Hiền để bên chân , đoán là cho làm ‘băng vệ sinh’ dùng. Trong nội tâm rất là cảm kích, nhìn về phía Hiền cảm ơn sau đó cũng ngủ.

      Chỉ dùng da thú vá cỏ gì đó Trình Y tự nhiên là muốn dùng, cũng may còn có kim chỉ cùng băng gạc. Vì vậy Trình Y định dùng băng gạc may bọc da thú lại, như vậy cảm giác giữ được sạch hơn. Trước tiên cầm lấy kéo cắt tấm da thú cũng chú ý tới vẻ mặt của Hiền, thấy có vẻ tức giận vì thế liền yên tâm mà theo đường vân da thú màu rám nắng cắt ra nhiều mảnh hình chử nhật.

      Hiền thấy vậy liền qua ngồi cạnh Trình Y mắt tán thưởng nhìn cây kéo trong tay . Ở lúc dùng tới cơ hồ là mang theo thành kính nhàng vuốt ve cây kéo, còn hỏi Trình Y đây là cái gì. Lời này Trình Y nghe hiểu được nên liền cho Hiền đây là cây kéo. Sau đó trong lúc làm nghe ngừng lẩm bẩm ‘cây kéo’.

      Trình Y rất nhanh vá được bốn miếng ‘băng vệ sinh’, ở bên trong mỗi miếng đều kẹp hai miếng da thú , bên ngoài dùng băng gạc bao bọc chúng lại rồi cẩn thận may kín đường biên, ở hai đầu chừa khe hở sau đó ra ngoài lấy cỏ mềm bện như bện tóc đuôi sam sau đó xuyên qua khe buộc lại.

      Việc lớn làm xong rồi, cầm lấy băng vệ sinh làm tốt nhìn như thế nào cũng thấy đẹp, chỉ đẹp đến lúc sử dụng khẳng định thoải mái hơn nhiều so với cái của Vân Đóa trực tiếp dùng da thú. Da thú dùng nửa, còn lại nửa Trình Y xếp gọn lại để bên.

      Khi mặt trời xuống núi đại di mụ đúng hẹn lại đến, bụng Trình Y có đau chút. Vì vậy co người nằm ở trong phòng, sau khi săn về Hiền vẫn chăm sóc Trình Y. chút cho ăn thịt nướng, hồi lại cho ăn canh ,nấu nước nóng cho uống, hầu hạ Trình Y như hầu hạ nữ hoàng.

      Lúc mới đầu lượng tương đối ít, cả đêm Trình Y chỉ dùng miếng BVS làm tốt. Sáng hôm sau muốn bờ sông giặt rửa cái dùng bẩn, ngày còn sớm nước sông có chút lạnh nhưng phải lập tức giặt, càng để lâu càng khó tẩy sạch. Hơn nữa thứ này có hương vị tốt để trong phòng ảnh hưởng khí. Vả lại cũng nghiêm chỉnh để nó ở trong phòng, xấu hổ nếu bị người khác nhìn thấy.

      Trình Y đến bờ sông Hiền vẫn luôn bảo hộ bên cạnh, ở bờ sông giặt rửa đứng ở bên cạnh nhìn xem.

      Vào lúc thế này nên dính nước lạnh, kết quả sau khi tắm bao lâu Trình Y chỉ bắt đầu đau bụng hơn mà lượng cũng nhiều. Vì vậy BVS cần nhiều để đổi, gần như mỗi tiếng mỗi thay, đau bụng gay gắt cách nào bờ sông giặt chúng.

      Lúc Trình Y ưu sầu Hiền tới, mặt đổi sắc cầm hai miếng BVS sử dụng ra ngoài. trừng mắt khó khăn nuốt nước bọt, nghĩ rằng nhất định ghét bỏ chúng nó đặt ở trong phòng làm ảnh hưởng khí, kết quả phát mình đoán sai!

      thực phải Hiền đem chúng ném mà cầm lấy bờ sông giặt sạch, sau khi giặt rửa sạch lại mang chúng về phơi nắng dây thừng trước nhà gỗ của bọn họ. Đây là lúc Trình Y ra ngoài vô tình thấy chúng dây thừng phơi đồ mới biết được, thấy chúng nó nằm dây phơi đồ được phơi khô nét mặt của giống như bị sét đánh . . . . .

      Hết chương 9.
      Last edited: 28/9/16
      rjnchan, Chris, Nhiên Nhiên2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :