1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Hái hoa tặc, đừng chạy - Kim Bạc Bạc (99c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 44: Bắt cá hai tay 3
      Edit: Mốc

      Lần này, Vương Manh Manh có chút cười nổi, có chút giật mình quay đầu liếc nhìn sơn đạo mình vừa chạy qua, tiến đến bên tai Ngọc Hồ Điệp, giọng hỏi: “Ta và nàng, có cừu oán?”
      “Ừ!”
      Ngọc Hồ Điệp rất chính thức cũng rất trịnh trọng gật gật đầu, xác nhận lại lần nữa lời mình vừa .
      Nhìn thấy trong mắt Vương Manh Manh, tất cả đều là lo lắng: “Hơn nữa cừu oán giữa hai người các ngươi bình thường đâu, nếu ta đoán sai, nàng tuyệt đối phải tới cứu ngươi, bởi vì trong thâm tâm nàng, ngươi chính là nữ nhân đoạt vị hôn phu của nàng.”
      “Ách!”
      Trong khoảng thời gian ngắn, Vương Manh Manh nhất thời nên lời.
      , nàng biết chủ nhân ban đầu của thân thể này có phải đoạt vị hôn phu của mỹ nhân kia .
      Trong lúc nghĩ lại, nàng đột nhiên nghĩ đến vừa rồi tiên pháp mỹ nhân kia chuẩn xác đến cực điểm, sắc mặt Vương Manh Manh lại càng khó coi hơn.
      Tim, bắt đầu càng đập càng nhanh, cẩn thận nhìn Ngọc Hồ Điệp truy hỏi, cố hết sức từ trong chi tiết tìm ra lời giải đáp: “Vậy nàng là?”
      “Thân phận hai người các ngươi vừa vặn tương phản, nếu như ngươi là siêu cấp nữ hiệp mà giang hồ người người kính ngưỡng, thế ……”
      Ngọc Hồ Điệp tà mị khẽ cười với Vương Manh Manh, nhìn đôi mắt nàng mở càng lúc càng lớn, nhưng cũng tiếp.
      Cho đến khi hứng thú của nàng rơi rớt khá nhiều mới cười : “Thế nàng ấy chính là ma nữ mà giang hồ người gặp người sợ, chỉ trừ phụ thân nàng ấy – ma giáo giáo chủ mà thôi.”
      Tạm ngừng lát, mới tiếp tục ra từng chữ từng chữ: “Mà bản thân Phượng Thanh Ly, lại nhờ vào tâm ngoan thủ lạt mà nổi danh giang hồ, người giang hồ xưng là Độc mỹ nhân.”
      Ngọc Hồ Điệp còn chưa hết, Vương Manh Manh mở to mắt nhìn chằm chằm , miệng thào lẩm bẩm: “Ông trời ơi, rốt cuộc ngài giúp ta đưa tới cái loại sát tinh gì đây!”
      “Nếu ta đoán sai, Phượng Thanh Ly tới để giết ngươi – nữ hiệp đoạt vị hôn phu của nàng.”
      Nhìn ánh mắt như muốn giết người của Vương Manh Manh, đứng ở bên, Ngọc Hồ Điệp tràn đầy thông cảm, lúc sau, lại hảo tâm nhắc nhở câu: “Cho nên ta , là ta cứu ngươi!”
      Last edited: 7/8/14

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 45: Bắt cá hai tay 4
      Edit: Mốc

      Ngọc Hồ Điệp hảo tâm nhắc nhở, khiến Vương Manh Manh bắt đầu khủng hoảng mãnh liệt, ngón tay, cũng gắt gao nắm thành quyền, mặt nóng nảy tới lui mặt suy nghĩ vấn đề này.
      ra chủ nhân thân thể này lại như vậy, võ công cao cường đoạt bạn trai người khác, đối với nàng ấy mà , hiển nhiên có gì ghê gớm.
      Chỉ là, tại sao nàng lại chút võ công cũng có chứ, sau khi xuyên qua lại phải giúp nàng ta gánh lấy oan ức này?
      Nếu nàng có võ công của Vương Manh Manh trước kia, nàng cũng chả cần quan tâm cái gì là Độc mỹ nhân hay phải Độc mỹ nhân, đến người giết người, đến đôi chém đôi, nhưng, tại ……
      Nghĩ đến đây, Vương Manh Manh lại bắt đầu có loại xúc động muốn tự sát.
      kẻ địch võ công cao cường như vậy, dù sao cũng chết chắc rồi, chi bằng để mình được chết cách thống khoái .
      Bất quá tại chuyện đầu tiên Vương tiểu miêu muốn làm phải là tự sát, đầu tiên nàng muốn tìm ra tên nam nhân bắt cá hai tay chết tiệt kia, tiếp theo thế nào, đều có câu châm ngôn.
      Chết, cũng phải chết cách ràng minh bạch.
      Nghĩ đến đây, Vương Manh Manh lập tức đưa mắt nhìn Ngọc Hồ Điệp.
      Theo như những lời vừa rồi, có vẻ là rất tường tận chuyện của tên bắt cá hai tay kia, cách khác, nhất định biết tên nam nhân kia.
      Xác định điều này, Vương Manh Manh liền cầm lấy tay áo Ngọc Hồ Điệp, trong mắt, tràn đầy khẩn cầu: “Dâm… , Ngọc huynh, van cầu ngươi cho ta biết, các nàng…… Ách, nam nhân mà chúng ta tranh giành kia, tên gọi là gì?”
      Trong mắt Ngọc Hồ Điệp lên tia khác thường, ra sức lắc lắc đầu: “Ta cảm thấy ngươi có lẽ nên biết tên người này hơn.”
      Ánh mắt Vương Manh Manh nhìn Ngọc Hồ Điệp, nhất thời giống như nữ tử yếu đuối khi bị người cướp sắc, đưa mắt nhìn người thấy chết mà cứu.
      Trong mắt, có trách cứ cùng ai oán: “, ta nhất định phải biết, cho dù ta chết, cũng phải chết cách ràng, rốt cuộc là tên nam tử bắt cá hai tay vô lương tâm nào, giúp ta rước lấy phiền toái lớn như vậy!”
      Bộ dáng ai oán của Vương Manh Manh khiến lương tâm Ngọc Hồ Điệp rốt cục nổi lên, chần chờ hồi lâu, trái nhìn phải liếc lúc, xác định có người, mới ghé vào tai nàng : “Kỳ nam nhân kia chính là ta!”
      Last edited: 7/8/14

    3. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 46: Bắt cá hai tay 5
      Edit: Mốc

      “Là ngươi?”
      Vương Manh Manh cao giọng hỏi, cơ hồ có chút phản ứng thái quá.
      Trừng mắt nhìn Ngọc Hồ Điệp lúc lâu, mới hít vào ngụm lãnh khí, vẫn có chút tin hỏi: “Cái tên nam nhân bắt cá hai tay chết tiệt kia là ngươi?”
      Ngọc Hồ Điệp tuy rằng Vương Manh Manh bắt cá hai tay* là có ý tứ gì, cúi đầu liếc nhìn hai chân tách ra của mình, sau đó lập tức liên tiếp gật gật đầu. [劈腿 – phách thối: chỉ việc bắt cá hai tay, từ lưu hành trong những năm gần đây của thanh niên Đài Loan, trong đó từ 腿 – thối có nghĩa là chân, nên ý mới nhìn xuống chân mình :)) ]
      Có chút ngượng ngùng nhìn Vương Manh Manh, than tiếng, tiếp tục dùng thanh thầm giải thích với Vương Manh Manh vẫn còn có chút chưa tình hình: “Phượng Thanh Ly là do phụ bối chúng ta quyết định hứa hôn từ khi còn , cách khác, vị hôn thê của nàng quả thực đúng là ta.”
      Tiếp theo thoáng nhìn Vương Manh Manh nghiến răng nghiến lợi, tràn đầy xin lỗi : “Chắc chắn, nàng ấy xem báo Giang hồ truyện văn, biết tin ta bắt cóc ngươi, nhất thời hiểu lầm……”
      Còn chưa kịp xong, cổ có thêm thứ.
      Đó là bàn tay Vương Manh Manh ra sức bóp lấy cổ .
      Theo sát phía sau, là thanh nghiến răng nghiến lợi: “Ta giết chết ngươi tên dâm tặc bắt cá hai tay này!”
      Ngọc Hồ Điệp vội vàng gắt gao túm lấy cổ tay Vương Manh Manh, cố gắng đẩy tay và khuôn mặt nhắn tràn đầy sát ý nghiêm nghị kia qua bên.
      Gắt gao nắm chặt cổ tay Vương Manh Manh dám buông ra, kêu rên thành tiếng: “Ta rồi mà, ngươi có lẽ nên biết đó là ai hơn, ngươi xem, ta có sai đâu!”
      tức giận đến mức mặt đỏ bừng nghiến răng nghiến lợi, cổ tay Vương Manh Manh tuy bị Ngọc Hồ Điệp nắm chặt, nhưng ngón tay lại vẫn như cũ ngừng cào loạn .
      tại, nàng chỉ muốn cào rách cái khuôn mặt đẹp trai của tên Ngọc Hồ Điệp đáng giận kia thôi.
      Quả thực chưa từng gặp qua tên nam nhân nào quá đáng như vậy, bắt cóc nàng làm con tin thôi, cư nhiên còn giúp nàng rước lấy phiền toái lớn như vậy.
      Nàng còn tưởng rằng ra chủ nhân thân thể này mắc lỗi, bây giờ cuối cùng hiểu , cảm tình đều bị tên đáng giận này làm hại, thế vừa rồi còn có mặt mũi rằng cứu nàng mạng chứ.
      Last edited: 7/8/14

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 47: Bắt cá hai tay 6
      Edit: Mốc

      “Rất xin lỗi, ta biết đều là lỗi của ta.”
      thể , thái độ nhận sai của Ngọc Hồ Điệp vô cùng thành khẩn, tốc độ cũng rất nhanh, nhìn bộ dạng lấy lòng kia Vương Manh Manh chỉ muốn cắn mà thôi: “Ngươi đừng tức giận nữa, có được ?”
      Nhưng xin lỗi đối với Vương Manh Manh mà , chẳng có ích gì.
      Vương Manh Manh thiếu chút nữa là bị Ngọc Hồ Điệp chọc tức đến nghẹn thở, Ngọc Hồ Điệp vừa dứt lời, tiếng rống giận dữ của nàng liền vang lên: “Xin lỗi có ích gì? tại ngươi trở về với vị hôn thê của ngươi, giữa chúng ta căn bản có bất cứ quan hệ nào cả.”
      Đối với đề nghị đương nhiên này, Ngọc Hồ Điệp cần suy nghĩ trực tiếp cự tuyệt: “ được!”
      Câu trả lời của lại mang đến trận giãy dụa mãnh liệt của Vương Manh Manh, thầm muốn găm móng vuốt lên mặt tên Ngọc Hồ Điệp này, bên gầm thành tiếng: “Vì sao?”
      vì sao cả!”
      Bộ dáng Ngọc Hồ Điệp vẫn như cũ rất thoải mái, nhún nhún vai: “Ngươi ngẫm lại , vừa rồi chúng ta vừa thấy nàng ấy liền bỏ chạy, tại trở về chẳng phải tuyên bố, chúng ta bàn bạc kỹ lưỡng làm thế nào để lừa gạt nàng ấy nên mới trở về, ngươi cảm thấy nàng ấy có tin tưởng lời ta ?”
      “Ừ, cũng đúng a!”
      Ngọc Hồ Điệp điều này khiến Vương Manh Manh nhất thời nên lời.
      tại trở về, chẳng phải là giấu đầu hở đuôi hay sao, là rất ràng mà.
      Giật mình sửng sốt trong chốc lát, Vương Manh Manh lập tức bắt đầu nổi điên: “Tên chết tiệt nhà người vì sao lúc đó lại bỏ chạy hả? Giữa chúng ta chẳng có chuyện gì cả, lẽ ngươi có mưu đồ……”
      Câu kế tiếp, nàng cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ từng chữ: “ lẽ ngươi có mưu đồ muốn hãm hại ta!”
      “Hãm hại ngươi? Sao có thể như vậy được!”
      Ngọc Hồ Điệp trả lời rất hùng hồn đầy lý lẽ: “Lúc ấy ta đây nhất thời biết làm thế nào để giải thích với nàng ấy mà thôi!”
      Nhìn Vương Manh Manh có chút khóc ra nước mắt, Ngọc Hồ Điệp cũng ai oán thở dài hơi: “Ta và ngươi nam quả nữ ở chung vài ngày, lúc ta vừa nhìn thấy vị hôn thê, ít nhiều cũng có chút chột dạ, phản ứng đầu tiên đương nhiên là chuồn mất rồi.”
      Last edited: 7/8/14

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Chương 48:Cái này gọi là ‘vô chiêu thắng hữu chiêu’ 1
      Edit: Mốc

      Vương Manh Manh mở to hai mắt nhìn Ngọc Hồ Điệp, nếu phải tại nàng bị đôi tay gắt gao bắt lấy, nàng thề nhất định phải giết người.
      tại, nàng thầm muốn giết chết chính mình.
      Cũng biết là vì sao, từ sau khi gặp Ngọc Hồ Điệp, cuối cùng nàng cũng phát được, thế giới này, ra còn có loại người này hại người ta xong vẫn có thể năng hùng hồn đầy lý lẽ như vậy.
      Mà nàng, trăm phần trăm chính là cái người bị hại đó.
      Nếu như cả đời phải chịu bi thảm như vậy, nàng tình nguyện chết cho rồi.
      Cũng may là câu tiếp theo của Ngọc Hồ Điệp an ủi tâm tư cơ hồ vỡ vụn của nàng: “Bất quá ngươi yên tâm, sau này ta nhất định giúp ngươi giải thích với nàng.”
      “Giúp ta?”
      Nghe cái từ đổi trắng thay đen như vậy, Vương Manh Manh còn có cảm giác nữa rồi.
      Nàng đột nhiên phát , ra năng lực thích ứng của con người quả rất mạnh mẽ a.
      Ai oán liếc nhìn Ngọc Hồ Điệp dùng loại ánh mắt rất thân thiết rất quan tâm nhìn mình, thấp giọng ra cầu của mình: “Đầu tiên ngươi phải nhớ kỹ lời ngươi , giúp ta giải thích chuyện này, sau đó ngươi có thể buông tay ra.”
      Xác định Vương tiểu miêu còn lực sát thương gì nữa, Ngọc Hồ Điệp mới buông tay ra liên tiếp gật gật đầu: “Ngươi yên tâm, ta nhất định …… Oái! Ngươi đánh lén!”
      “Đúng vậy, ta đánh lén đấy, làm sao hả?”
      Sau đó Ngọc Hồ Điệp đột nhiên kêu lên thảm thiết, bị lời dương dương tự đắc của Vương Manh Manh cắt đứt, hài lòng nhìn những vết máu xuất mặt Ngọc Hồ Điệp, thoải mái tùy ý vỗ vỗ bàn tay mình.
      tại, cuối cùng nàng cũng còn cảm thấy áp lực hoảng sợ trong lòng nữa.
      Ngẩng cao đầu, Vương Manh Manh giơ giơ nắm đấm trước mặt Ngọc Hồ Điệp, ra từng chữ : “Lần này là cảnh cáo, nếu ngươi còn giở mấy trò bịp bợp gì đó nữa, đơn giản như vậy đâu.”
      “Ngươi tuyệt đối phải nữ hiệp,” Ngọc Hồ Điệp ôm mặt vội vàng lui ra sau vài bước, cố gắng cách xa móng vuốt nguy hiểm của Vương Manh Manh: “Bằng tại sao ngay cả tên dâm tặc đáng khinh như ta ngươi cũng dám dùng mấy chiêu thức ba lăng nhăng này!”
      Last edited: 7/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :