1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Diêm Quân truy thê: Nương tử, buổi tối gặp! - Nhan Lan

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 21: Uy hiếp

      Trời ạ, là đẹp trai!

      Ở phía sau, Đường Cẩn vẫn còn có tâm tư háo sắc.

      Lúc nãy nàng còn muốn hưu người ta, chẳng qua tại nghĩ lại, thôi quên .

      Lịch Vô cũng bị đả kích bởi những lời , nếu sợ lời của đến đây. Nếu lâm trận mà lùi bước, vậy Liên U cũng có cơ hội thoát khỏi đó.Truyện chỉ được post chính thức ddlqd và wattpad

      “Phải ? Vậy ngươi liền thử xem sao!” Dứt lời, tay liền kéo Đường Cẩn , giây tiếp theo, thân thể của nàng liền bị chế bay lên, bay đến vách núi đen.

      Hai người Phong Hoa Tuyết Nguyệt cũng nhịn được mà đổ mồ hôi lạnh, đối phương chắc biết chủ nhân mình là ai, vậy mà còn đẻ lời của chủ nhân ở trong lòng, là chán sống.

      “Ngươi muốn trao đổi, vậy nếu ngươi có bản lĩnh cho nàng hoàn dương hẳn là có thể .”

      Ta kháo, đây là cái logic gì?? Đường Cẩn nhìn phía dưới sâu thấy đáy, tiếng gió gào thét qua tai, liền sợ hãi hét lên nhưng bị nghẹn cổ họng, trong đôi mắt chỉ còn sợ hãi cùng hoảng sợ.

      Lịch Vô buông tay, với tiếng kêu thảm thiết như tiếng giết heo, Đường Cẩn “Shù” tiếng trực tiếp ngã xuống.Truyện chỉ được post chính thức ddlqd và wattpad

      Phong Hoa Tuyết Nguyệt thấy tình thế cùng nhau vọt lên, Lịch Vô muốn ngăn cản bọn họ lại, lại bị Diêm Liệt dẫn đầu ngăn lại, giữa mắt xẹt qua luồng khí lạnh, bỗng nhiên trở nên lạnh như băng, ác liệt : “Tốt nhất là ngươi nên tự mình đuổi theo cứu thê tử người trước .”

      Lịch Vô ám thích tiếng, sau đó lại nguyên hình, ra chính là lang !

      Lang Lịch Vô chút thở gấp, lợi dụng sơ hở lao nhanh như chớp về phía Diêm Liệt, nhàng bay lên đỉnh đầu , móng vuốt sói lập túc chụp xuống.

      Ầm ầm

      Móng vuốt sói cùng với trường kiếm hung hăng đánh vào nhau, khí thế dọc theo nơi trung tâm hai người va chạm lan ra xung quanh, khí thế cường đại trược tiếp lan vào trong rừng, lá rụng bay đầy trời.

      Lang dùng móng vuốt sau đá đến Diêm Liệt, móng vuốt đó rất sắc bén, tựa như nó có thể dễ dàng đâm vào thân thể người, Diêm Liệt tay cầm trường kiếm, tay giơ bên người, trong lòng bàn tay ra tia sáng trong suốt, ngăn cản móng vuốt của sói tiến thêm bước, mà hai chân cũng ngừng lùi về phía sau.Truyện chỉ được post chính thức ddlqd và wattpad

      “Nghe mặc dù thân thể ngươi thuần dương, nhưng cũng là quỷ đoản mệnh, có khi nào hôm nay lại chết tay ta nhỉ?” Lời đối phương trần ngập ý khiêu khích, đều kích thích Diêm Liệt.

      Vừa nghe xong, khóe môi nhếch lên, toàn thân tản ra sát khí lạnh đến thấu xương: “Vậy ngươi liền thử xem sao.” Dứt lời, tay trái của cố gắng giữ lấy tay phải chỉ ra ngoài, ngay lập tức đưa lên miệng mình đọc khẩu quyết.

      Giây tiếp theo, xung quanh lịch vô xuất đạo như phù chú, phù chú này của vừa có thể dùng để đối phó với bọ tiểu quỷ nghe lời, vừa có thể dùng để đối phó với qoái!

      Còn nếu đối phó với người và thần tiên lại có biện pháp khác!

      Song chưởng của Diêm Liệt chậm rãi hợp lại nhau, phù chú kia cũng chầm chậm áp sát lang , cho dù dùng thuật và cả móng vuốt đến thế nào nữa, cũng thể xé rách mấy đạo phù chú này. Cuối cùng, ba tiếng, song chưởng thành công hợp lại, lang bên kia cũng bị phù chú bao quanh quấn thành cái bánh chưng lớn.Truyện chỉ được post chính thức ddlqd và wattpad

      “Đừng lộn xộn, nếu ta liền nướng ngươi.” Diêm Liệt dứt lời, thi pháp thả cho .

      Đường Cẩn bên kia cũng được Phong Hoa Tuyết Nguyệt cứu lên, hai chân nhũn ra đứng dậy nổi, khuôn mặt trắng bệch nhìn Diêm Liệt đến liền kiên trì đứng lên, sau đó đợi Diêm Liệt mở miệng liền trực tiếp ngã xuống ngất !

      Hoàng Tuyền khách sạn.

      Đường Cẩn cứ như vậy ngã bệnh, vừa phát sốt, vừa mê sảng.

      Diêm Liệt ngồi bên giường chăm sóc nàng, nhưng ngồi được bao lâu lại phải trở về phủ điều tra chuyện này lát, nên phân phó cho Phong Hoa Tuyết Nguyệt phải chăm sóc cho nàng tốt, rồi mới .

      Chương 22: Tầng Địa Ngục thứ sáu.

      Chẳng qua là đến đêm, nàng lại xảy ra việc kỳ lạ.

      Ban ngày Phong Hoa Tuyết Nguyệt luôn bên giường chiếu cố nàng, nhưng đêm đến, hai tiểu chích oa lại mệt mỏi ngủ dưới sàn, ở giường Đường Cẩn đột nhiên mở mắt, nhưng ánh mắt lại dại ra, so với nàng bình thường thoải mái lại khác hẳn, cứ như là hai người khác nhau.

      Nàng thẳng tắp ngồi dậy, ngay cả quần áo cũng thay, giày cũng mang, chân trần ra ngoài.

      Vừa ra khỏi cửa, người liền biến mất thấy bóng dáng tăm hơi. Trong chốc lát vào Thành Địa Ngục, Địa Ngục thành này là mười tám tầng Địa Ngục trong truyền thuyết, nơi này có thành trong thành, ngục trong ngục.Truyện chỉ được post ddlqd và wattpad.


      Đứng ở ngoài thành liền có thể loáng thoáng nghe được tiếng la thét thảm thiết từ bên trong, chuẩn bị tiến vào lại bị binh hung thần ác sát ngăn lại,

      "Ngươi là ai? Sao dám tự tiện xông vào thành Địa Ngục?"

      mặt Đường Cẩn vẫn như cũ chút tinh thần, giống như cái xác có linh hồn chầm chậm.

      Lịch Vô đột nhiên từ trong cơ thể nàng ra, nàng liền mất ý thức gã vào trong ngực . Chìa tay nhàng vuốt mặt nàng chút, đột nhiên con ngươi trở nên đỏ tươi, xé hai binh trước mặt thành hai nửa khiến bọn họ hóa thành bụi.

      Cứ như vậy ôm thân thể Đường Cẩn vào, sải bước vào trong thành Địa Ngục.

      bao lâu, Đường Cẩn mình đứng trước cung điện lớn, bên cạnh thềm đá thong qua cổng vòm lại là cổng vòm, những tiếng la hét thảm thiết đều được phát ra từ trong cổng vòm này.

      cửa cổng vòm là bảng hiệu, mặt có khắc tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba, cứ theo thứ tự. Nàng qua bên phải nhìn tất cả mười tám tầng, mười tám cổng vòm hợp thành vòng tròn. Mà thân hình bé của nàng lại đứng ở vòng tròn trung tâm, nhìn quanh bốn phía.

      Cuối cùng đến thềm đá tầng thứ sáu, trong đó binh trông coi ngăn cản nàng .Truyện chỉ được post ddlqd và wattpad.


      Nhưng cố tình, thành Địa Ngục cuối cùng lại có binh bảo vệ, bởi vì nơi này dùng để đối phó với nhóm quỷ hồn muốn đào thoát kết giới, cho nên nếu tới nơi này chịu hình khó thoát khỏi lần nữa, trừ khi chịu xong hình phạt. Nhưng kết giới này vẫn có lỗ hổng, ít nhất là Đường Cẩn bình an vô đến, bởi nàng là người chứ phải là quỷ hồn.

      Còn nữa Thập điện Diêm Vương cho rằng, nếu muốn vào mười tám tầng Địa Ngục phải qua ti, mà ti đề phòng sâm nghiêm, người bình thường có khả năng vào (Nếu có thể vào đó cũng phải là người bình thường), hơn nữa người sống ở phủ nán lại trong thời gian dài bị tổn hao dương thọ, đương nhiên người có thân thể thuần ngoại lệ.

      Đường Cẩn vào cửa tầng thứ sáu Địa Ngục, ánh mắt dại ra nhìn cảnh lại cảnh bên trong, người chịu hình bị nhóm binh lấy hết quần áo, nên phải lỏa thể, người ôm lấy cột đồng có đường kính thước, cao hai thước.

      Bên trong cột đồng là than cháy, bọn tiểu quỷ ngừng quạt gió, khong lâu sau thân cột đồng đỏ bừng... Thân của nhóm quỷ hồn phát ra tiếng thịt nướng cùng với mùi thịt cháy khét, đám đều la hét tê tâm liệt phế.Truyện chỉ được post ddlqd và wattpad.


      Toàn bộ Địa Ngục tràn ngập tiếng gào khó thảm thiết.

      Ở trog góc quỷ nữ đứng, xiêm y rách mướp, tóc tai hỗn độn, thân thể có dấu hiệu chịu hình, chuyện này cũng kỳ lạ bởi vết thương sau khi chịu hình tự lành, sau khi lành tiếp tục chịu hình, phải chịu giày vò cho đến khi được xuất ngục.

      Quỷ nữ kia nhìn nương đứng trước mặt, theo bản năng nhìn qua chung quanh lại thấy bộ mặt dữ tợn của nhóm binh bận rộn, liền vụng trộm bò lên thềm đá đến trước mặt Đường Cẩn, sau đó cười thâm ý, sau đó nhóm binh liền thấy được bóng dáng vào trong thân thể Đường Cẩn.

      Vừa thấy, nhóm binh liền buông chuyện trong tay ra, lấy dây xích đuổi theo, Đường Cẩn liền xoay người bỏ chạy, hoàn toàn còn trạng thái giống như cái xác hồn vừa rồi nữa.Truyện chỉ được post ddlqd và wattpad.


      "Thiếp thân rốt cục có thể thấy lại ánh mặt trời rồi!" Liên U chiến lấy thân thể Đường Cẩn chạy đường ra khỏi thành Địa Ngục, sau đó thân thể bay lên, bởi liên kết này có ảnh hưởng gì với nàng ta, cho nên nàng ta vui vẻ tới mức hét lên.
      Hale205 thích bài này.

    2. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 23: Thực kế hoạch.

      Cùng lúc đó, ở phía cung điện ti.

      Diêm Liệt triệu kiến Hắc Bạch vô thường cùng với Thôi Giác, hỏi bọn có biết lang hôm nay xông vào phủ bắt Đường Cẩn là người phương nào hay . truyện dk post ở ddlqd và wattpad

      " thê tử của ở Qủy giới bảo."

      "Lang ở Qủy giới bảo rất nhiều, mà cũng biết tên là gì, nếu muốn tìm mất chút thời gian." Cung điện phía to như vậy, Diêm Liệt lại uy nghiêm ngồi ở vị trí đứng đầu Minh giới, Thôi Giác cùng Hắc Bạch vô thường theo phép tắc kính cẩn đứng trước điện thở dài.

      còn muốn gì đó Phong Hoa Tuyết Nguyệt từ bên ngoài bay vào, "Chủ nhân, tốt rồi, phu nhân mất tích rồi."

      " tìm thấy?"

      ", thấy..." Tuyết Nguyệt sợ sệt .

      " giường còn chút độ ấm, hình như rời cũng lâu." Phong Hoa cả gan , bọn họ sợ chủ nhân giáng tội, vì ngay cả chuyện trông coi người bệnh mà bọn họ cũng làm tốt, vậy còn có thể làm gì?truyện dk post ở ddlqd và wattpad

      Diêm Liệt còn muốn gì đó binh chạy tới quỳ gối chắp tay : "Khởi bẩm Diêm Quân, có quỷ hồn từ tầng thứ sáu Địa Ngục chạy trốn."

      "Cái gì, làm sao có thể!" Thôi Giác nhíu mày.

      "Nữ quỷ đó là lang , tên là Liên U, nàng ta nhập vào thân thể nữ tử nhân gian, mà thuộc hạ cũng biết vì sao lại có nữ tử nhân gian xuất ở thành Địa Ngục..."

      "Diêm Quân, thuộc hạ nhớ là phu nhân của ngài là người thuần phải ? Chẳng lẽ là..."

      Thân thể thuần rất dễ dàng bị quỷ nhập, ngờ lang kia lại dùng chiêu như vậy, nhắm vào thân thể tiểu Cẩn để cứu người, mà thê tử ràng là bị giam ở đồng trụ Địa Ngục, nhưng lại cố ý thành Qủy giới bảo.

      Hừ! biết tốt xấu!

      " cần đuổi theo, chuyện này bổn quân tự giải quyết, lang nho cũng có vấn đề gì, các người phải làm việc gì làm ." Đối phương vẫn còn phải dùng thân thể tiểu Cẩn, cho nên tạm thời nàng vẫn còn an toàn.truyện dk post ở ddlqd và wattpad

      Liên U cố gắng chạy trốn nhanh liền gặp được phu quân nàng ở thành Địa Ngục chờ nàng, nàng cáo hứng tới nỗi ra lời, "Tướng công."

      "Có chuyện gì rời khỏi đây trước rồi sau." Đây hết thảy là kế hoạch của Lịch Vô, mặc cho bọn họ nghĩ thế nào cũng ra ? Mà cho dù nghĩ tới cũng kịp nữa rồi.

      Hai người trược tiếp bay ra khỏi Thành Địa Ngục, bay ra khỏi phủ, đường gặp ít binh chặn đường, Lịch Vô đều khách khí xé bọn họ thành tro tàn.

      Cuối cùng cũng thành công trở về dương gian, vừa về tới dương gian, Liên U liền kích động quỳ xuống, "Tướng công, ngài đối với thiếp thân đại ơn đại đức, khiến thiếp thân suốt đời khó quên."

      " cái ngốc gì đó, so với việc ngươi vì ta mà chết, mọi chuyện ta làm căn bản cũng là gì."truyện dk post ở ddlqd và wattpad

      "Nhưng là làm sao tướng công có thể tìm ra được thân thể thuần vậy?"

      " đến đây ta liên cảm thấy ngay cả lão thiên gia cũng giúp ta, khối thân thể này là của thê tử Diêm Liệt, chúng ta nên lợi dụng cho tốt mới đúng."

      "Diêm Liệt? Người đứng đầu Minh giới sao?" Liên U cũng có vui vẻ, mà buồn bã : "Tướng công, thiếp thân đáng để ngài mạo hiểm đắc tội với Diêm Quân chạy đến cứu thiếp thân thoát khỏi Địa Ngục như vậy."

      "Cũng đắc tội rồi, thôi về nhà , bọn đều chờ ngươi đó."

      "Vâng..."

      Sói là loại động vật có linh tính phi phàm, nhưng thiên tính trời sinh là hung tàn mà giả dối, nếu đoán sai lang sớm động chân động tay lên người tiểu Cẩn, mà bởi vì tiểu Cẩn vô duyên vô cớ bị bệnh, nên bị chế thân thể, sau đó đưa thân thể đến cho thê tử là Liên U dùng, như vậy là có thể trốn khỏi kết giới của thành Địa Ngục.truyện dk post ở ddlqd và wattpad

      Sau khi trở lại khách sạn Hoàng Tuyền, hai người Phong Hoa Tuyết Nguyệt quỳ xuống nhân tội.

      Chẳng qua Diêm Liệt cũng muốn trách tội bọ họ.

      Chương 24. tính khó sửa.

      “Chủ nhân, bây giờ nên làm thế nào? Hay là chúng ta trực tiếp cướp phu nhân về?”

      vội, xem tình hình trước rồi hãy sau.”

      Đối phương biết là người đứng đầu minh giới, nhưng lại vì nữ nhân mà tiếc đắc tội , rất muốn nhìn xem rốt cuộc nguyên do bên trong đó là gì.

      Chẳng qua nếu muốn cứu tiểu Cẩn về, cũng thể trược tiếp xuất đối đầu được, như vậy làm tiểu Cẩn bị thương. Nhưng ra kế sách hoàn hảo khác rồi.Truyện chỉ được post ddlqd và wattpad!


      Hang sói nằm đỉnh trong núi sâu, đồi núi trải dài nối tiếp nhau, mà trong đó cũng có rất nhiều quái cũng sống ở trong núi sâu này.

      Hai vợ chồng sói vừa về hang sói, liền có đám tiểu sói con chạy nhào về phía trước, vây quanh cha Lịch Vô của bọn họ, miệng há ra rồi khép lại đều là “Cha, ngài về rồi.”. Hoàn toàn để ý đến nương của bọn họ ở bên cạnh.

      “Cha, vị tỷ tỷ này là ai vậy?” tiểu nương với khuôn mặt rất bẩn hỏi.

      “Bọn , ta là mẫu thân các con đây đây.” Liên U kích động , nàng ta cũng biết gặp mấy đứa bao lâu, nhưng mà nàng bị giam ở tầng Địa Ngục thứ mười sáu được ba trăm năm, chắc là dương gian chỉ mới trôi qua ba năm.Truyện chỉ được post ddlqd và wattpad!


      bậy, hình dáng mẹ ta có giống như ngươi.” tiểu nam hài khách khí phản bác, “Hơn nữa mẹ ta rất rồi.”

      “Bọn , ta là mẫu thân các con, nương của con sống lại là nhờ cha con xuống Địa Ngục cứu ta về.” Liên U ngồi xổm xuống, kiên nhẫn giải thích, mặc kệ mấy tiểu sói con có hiểu hay hiểu.

      “Đúng vậy lão đại, nàng là nương của con.”

      Liên U bắt đầu những chuyện có liên quan đến bọn , còn đặc biệt những chuyện mà Lịch Vô biết, sau khi xong, đám đều nhào vào lòng nàng ta, phu thê bọn họ có tổng cộng là năm đứa con, tuổi tác đều xấp xỉ nhau.

      Từ sau khi nàng chết, Lịch Vô luôn tìm cách cứu nàng ta về, cho nên cũng rất quan tâm đến bọn , giống như lần này, rời quá lâu, cho nên bọn chỉ có thể ra ngoài tìm thức ăn, bây giờ trở về thấy mặt đứa nào cũng rất bẩn, liền cảm thấy rất đau lòng.Truyện chỉ được post ddlqd và wattpad!


      Vì thế liền dẫn bọn đến hồ gần đó tắm, lần lượt tắm rửa sạch , mà bọn ở trong hồ nước cũng chơi đùa rất vui vẻ. Lịch Vô ngây người trong chốc lát rồi tìm thức ăn, hôm nay là ngày đoàn viên của cả nhà, cũng cần phải hảo hảo chúc mừng chút mới được.

      nhà bọn họ đều ở chung trong sơn động, mà trong sơn động cũng rất đơn sơ, chỉ cần trải chiếu ở tảng đá là có thể ngủ, phía trước là đống lửa chiếu sáng cả hang động, gian coi như cũng rộng rãi, có thể để cho mấy đứa chạy tới chạy lui.

      Trước kia nàng ta còn có trồng ít cây hoa để trang trí chút, nhưng sau khi nàng ta nơi này trở nên quạnh quẽ, chút sinh khí nào nữa.

      Cho nên bây giờ nàng ta càng cảm thấy mắc nợ bọn nhiều hơn, muốn trở về bù đắp lại tốt. Tuy biết có thể ở bên người bọ họ bao lâu, cũng biết lại rời khi nào, cho nên nàng ta quý trọng thời gian này tốt.

      Diêm Liệt mặc áo bào trắng ngồi ở cây, Phong Hoa vì chuyện này đành miễn cưỡng khen, Tuyết Nguyệt cũng vì chuyện này mà châm rượu uống, trông rất hưởng thụ.

      Mấy ngày nay bọn luôn ở bên quan sát nhất cử nhất động của bọn họ, bởi vì đó phải cơ thể của nữ nhân ta, cho nên bọn họ vẫn quá mức tiếp xúc thân mật, nhiều nhất chỉ dắt tay nhau, sau đó là lau mồ hôi cho nhau.

      A, có lẽ bọn họ vẫn rất kiêng kị đây!

      Nhưng Diêm Liệt cũng tin tưởng bộ dạng tại của bọn họ, nếu phải xuống địa ngục tầng thứ sáu, hẳn là khi con sống nàng ta giết rất nhiều người, mà thời gian ba trăm năm ở Đồng Trụ Địa Ngục khiến cho nhân cách nàng ta thay đổi sao? Hơn nữa thời gian thi hành án còn chưa kết thúc, mà bây giờ nàng ta còn trốn , tội nhất định nặng thêm, những thế bọn họ còn bắt cóc thân thể thê tử …Cho dù bây giờ trừng phạt nàng ta, khiến nàng ta hôi phi yên diệt cũng sai tội.Truyện chỉ được post ddlqd và wattpad!


      Nghĩ là như vậy, nhưng Diêm Liệt vẫn muốn đến gặp thử Liên U kia chút, mà vẫn tin chắc là tính của quát rất khó sửa đổi, đặc biệt là loài sói ngang tàng.
      Hale205 thích bài này.

    3. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 25: Dò xét

      Hôm nay, Liên U mang theo giỏ hoa ra ngoài hái hoa, nàng ta luôn hoa, mà trong rừng sâu thường có rất nhiều hoa cỏ vô danh, theo quan sát của bọn họ mấy ngày nay, thấy cứ cách hai ngày nàng ta ra ngoài hái hoa lần.

      “Chủ nhân, ngài muốn đích thân dò xét bọn họ sao?” Trong tay Phong Hoa vẫn còn bưng bầu rượu cùng cái chén, cung kính hỏi.

      “Ừ, các ngươi cứ chờ ở gần đây .” Diêm Liệt xong liền hóa thành đạo ánh sáng bay vào trong biển hoa.Truyện được post DDLQĐ và wattad.


      “Quả nhiên chủ nhân rất thiện lương.” Tuyết Nguyệt vui vẻ , như vậy có nghĩa là chủ nhân có trừng phạt bọn họ, mà còn muốn cho phu thê lang đó cơ hội.

      “Chủ nhân chỉ có hận ý với bọn thần tiên trời thôi, mà những người khác biết nên hiểu lầm chủ nhân rồi.” Phong Hoa chậm rãi giải thích.

      --- ------ ------ ---------
      Nơi này chắc là nơi Liên U hái hoa.

      Diêm Liệt vừa vào biển hoa thân thể từ thân nam nhi liền biến thành thân nữ nhi, tinh mỹ giống như được người thợ gọt giũa tỉ mỉ tạo thành ngũ quan hoàn mỹ, chân mày lá liễu, mũi cao, cái miệng nhắn hồng hồng như hoa đào. Khoác bộ hồng trang dài diễm, rồi lại bày ra dáng vẻ mộ nương hoạt bát, thích thú, tràn đầy niềm vui để xuất .

      Nghe thấy phía sau có tiếng bước chân, Diêm Liệt liền thuận thế ngã vào trong biển hoa.Truyện được post DDLQĐ và wattad.


      Khi Liên U hái mấy đóa hoa thấy trong biển hoa có nương bị ngã, liền tới xem chút, nàng ta thấy nương này có lớn lên rất xinh đẹp, ngay cả nữ nhân như nàng ta nhìn cũng cảm thấy động tâm, chớ đừng tới là nam nhân.

      Vô Lịch từ bên ngoài trở về, nhìn thấy trong nhà có thêm nữ nhân, liền đến gần nhìn, lông mày nàng như nét vẽ, môi hồng son đỏ, khuôn mặt nhắn, gầy yếu mà xinh đẹp. Rất xinh đẹp. Khụ, y sam đỏ rực lay động theo gió, giống như tiên tử giáng trần, phóng khoáng tự nhiên, nhiễm trần tục.

      “Liên U, nàng ta là ai?”

      “Thiếp thân cũng biết, nàng ấy té xỉu ở chỗ thiếp thân hái hoa, nên thiếp thân đưa nàng về đây.”

      “Tại sao có thể tùy tiện đưa người về nhà? Mang nàng ta ra khỏi đây!” Lịch Vô cũng có bị dung mạo của nữ nhân này hấp dẫn.

      “Tướng công, bây giờ nàng ấy còn hôn mê tỉnh, chúng ta chờ nàng tỉnh rồi cho nàng rời .”

      “Như vậy cũng được.” Lịch Vô thấy Liên U khẩn cầu, nên đành tạm thời lưu nàng ta lại vậy.

      Đại khái đến buổi tối, lúc bọn họ ăn cơm Diêm Liệt mới tỉnh lại, chậm rãi ngồi dậy, ăn đau ôm đầu, sau đó cảnh giác nhìn xung quanh nơi này.

      Đột nhiên nhận ra cái gì, liền đưa tay “Ba” tiếng, làm đổ bát canh thịt Liên U vừa nấu mang tới cho .Truyện được post DDLQĐ và wattad.

      Mọi người ngẩn ra, thấy vậy con ngươi Lịch Vô liền đỏ rực, hừ tiếng buông chén xuống, giận dữ tới, đầu tiên là xem tay Liên U bị canh nóng đổ vào, sau lại nhìn về đối phương giận dữ hét: “Ngươi làm cái gì!”

      Đúng lúc Liên U đến ngăn lại, “Tướng công đừng, người ta vừa mới tỉnh lại, nên cũng phải cố ý, là thiếp thân dọa người ta.”

      Lịch Vô bị ngăn lại nên quay về vị trí của tiếp tục ăn thịt, uống canh.

      Liên U nhặt lên từng mảnh vỡ, : “ nương, ngươi té xỉu ở nơi thiếp thân hái hoa, cho nên thiếp thân liền tự tiện đưa ngươi đến…”

      “Các ngươi là quái?” Liên U còn chưa xong bị nam phẫn nữ trang Diêm Liệt cắt ngang, cho nên người khỏi ngẩn ra.

      Nghe như thế Lịch Vô lại nhe răng nanh ra, đụng ở trong bát, còn ánh mắt trở nên hung sát vô cùng.

      “Ừ! Chẳng qua là chúng ta làm hại nương.” Liên U bình thản ung dung để mảnh vỡ qua bên, thoải mái .Truyện được post DDLQĐ và wattad.


      “Hừ, lời của quái cũng có thể tin sao? Cha mẹ tiểu nữ đúng là bị quái giết, chính là bọn lang .” Nam phẫn nữ trang Diêm Liệt ràng là lai giả bất thiện(*), lại còn muốn cố ý chọc giận bọn họ, mà tốt nhất là bọn họ muốn làm hại , như thế cũng mềm lòng.

      (*)Người đến có ý tốt.

      Chương 26: Hối hận

      Những chuyện có liên quan đến Liên U lúc sinh tiền làm, đều cho Thôi Giác điều tra và ghi lại rồi đưa đến cho , cho nên ngay từ đầu biết .

      “Bị lang giết? Vậy cha mẹ ngươi là ai….?” Liên U khép mắt suy nghĩ, thân thể nàng ta run lên lợi hại.

      “Hai mươi mấy năm trước, có nữ lang ngang nhiên đến thế hấp thụ tinh phách của nam nhân, vì thế tinh phách của cha ta những bị hút , mà nương ta còn bị tàn nhẫn sát hại.” Diêm Liệt ngồi bên nhìn kỹ vẻ mặt Liên U, mặt chút thay đổi, chuyện này chắc hẳn từng có, cho nên tùy tiện biện chuyện xưa là có thể hù nàng đứng tại chỗ, cái này gọi là có tật giật mình.Truyện được post Ddlqd và wattpap


      Thời điểm phát sinh những chuyện này, Liên U còn chưa gặp Lịch Vô, lúc đó lang đại tỷ thường dẫn dắt các nàng khắp nơi làm điều ác, như là hấp thu tinh phách để tăng cường nội đan của chính mình.

      Nhưng ngờ các nàng bị đám đạo sĩ đuổi giết phía sau, cho nên đều phân tán ra khắp nơi, mà Liên U vừa vặn được LịchVô cứu. Từ đó về sau, Liên U liền theo Lịch Vô.

      Lịch Vô với nàng ta rằng, muốn tu luyện phải tự mình tu, thể đường tắt, lại càng thể giết phàm nhân, như vậy bị bọn đạo sĩ dồn đến đường cùng.

      Trước kia nàng ta theo sai người, nên mới phạm sai đến bậc này. Nhưng sau khi theo Lịch Vô, nàng ta liền thay đổi triệt để, làm lại từ đầu, mà sau khi sinh đứa nàng ta lại càng giống trước.Truyện được post Ddlqd và wattpap


      Có điều chuyện làm sai lại thể bù đắp, vì thế sau khi chết nàng ta liền bị báo ứng, là phải chịu khổ đày ở dưới tầng Địa Ngục thứ sáu. Thực ra, nếu nàng ta còn cơ hội nữa, nàng ta tuyệt đối làm như vậy.

      Nhưng làm chính là làm, cho dù bây giờ nàng ta có hối hận cũng kịp nữa rồi.

      Lịch Vô thấy bộ dạng sợ hãi của Liên U như thế, chắc là lại nghĩ đến chuyện trước kia, liền duỗi móng vuốt ra muốn giết chết nữ nhân kia, nhưng lại bị Liên U ngăn cản: “Tướng công, cần, thiếp thân sao.”

      Sau đó Liên U thỉnh cầu đưa bọn ra ngoài chơi lát, nàng ta muốn chuyện với nàng(DL).

      Lịch Vô đành phải theo lời nàng ta làm vậy.

      Lúc trong sơn động chỉ còn lại hai nữ tử bọn họ Liên U chợt : “ Thiếp thân biết có phải cha mẹ của nương chết thảm trong tay thiếp thân hay , nhưng đối với cảnh ngộ nương thiếp thân cảm thấy rất ân hận, tại thiếp thân cũng biết gì hơn, chẳng qua nương yên tâm, thiếp thân nhận được báo ứng rồi.” Nàng ta dừng chút, lại tiếp tục : “ dối gạt nương, thiếp thân cũng thể ở nơi này lâu, rất nhanh phải rời .”Truyện được post Ddlqd và wattpap


      “Cho dù ngươi muốn chạy trốn, vẫn phải mang theo tội nghiệt kia cả đời này.”

      phải như thế, bởi vì thiếp thân chết, mà bây giờ thiếp thân chỉ nương nhờ thân thể này mới có thể ở đây, hơn nữa thiếp thân cũng phải mau trả lại khối thân thể này, như vậy mới cầu được đối phương tha thứ.” Liên U nghẹn ngào , “Bởi vì thiếp thân nhất thời lưu luyến tưởng niệm phu quân cùng bọn , cho nên mới trở lại, nhưng nếu thiếp thân biết khối thân thể này có quan hệ với người kia thiếp thân tuyệt đối dám dùng.”

      “Vì thế nương cứ yên tâm, thiếp thân nhanh chóng trở lại Địa Ngục.”

      Thấy bộ dáng này của nàng ta, Diêm Liệt nam phẫn nữ trang cũng biết gì trong chốc. nghĩ đến chọc giận đối phương như vậy là để khiến bản bính của loài lang nổi lên, rồi giết chết nàng ta, vậy mà lại có.Truyện được post Ddlqd và wattpap


      “Tùy ngươi vậy, bây giờ ta muốn ngủ, sáng mai ta liền rời .” Diêm Liệt xong, trực tiếp nằm xuống, rồi lại sâu xa : “Tốt nhất là ngươi được làm được, đừng lại hại thêm nương vô tội.”
      Hale205 thích bài này.

    4. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 27 Đạo trưởng

      Hôm sau, khi bọn họ tỉnh lại, nam phẫn nữ trang Diêm Liệt sớm rời , đưa tay sờ sờ chỗ ngủ của , lạnh từ lâu, cũng biết rời khi nào, ngờ lại có ai phát .

      Liên U đặc biệt làm bữa trưa phong phú cùng phu quân với mấy đứa ăn, nàng ta tính hôm nay rời , lại nghe khách sạn Hoàng Tuyền có thể giúp đỡ liên lạc với Diêm Quân, cho nên nàng ta muốn thử, chừng lại có thể.

      Chẳng qua sâu trong nội tâm nàng ta lại rất đành lòng, nhưng nàng ta lại dám lộ ra nhiều thương cảm để tránh Lịch Vô phát .

      Núi này có loại dược thảo có thể khiến cho người dùng tạm thời mất ý thức, vì thế bây giờ Liên U đưa bọn họ lên giường đá ngủ, làm xong nàng ta cũng quay đầu lại rời , chỉ lưu lại tờ giấy Lịch Vô đến cứu nàng, nàng bị trừng phạt là đúng tội.

      Liên U cố sức xuống núi, đột nhiên có cây kiếm gỗ trược tiếp từ phía sau bay tới chặn lại, Liên U xoay người lượn vòng tránh khỏi Đào Mộc Kiếm.

      Vừa nhìn thấy tình cảnh này Diêm Liệt khỏi mắng thầm tiếng.

      lâu sau, đạo trưởng mặc áo đạo sĩ thi triển khinh công bay tới, là chủ nhân Đào Mộc Kiếm, tay cầm cái bàn Bát Quái, kim trong bàn Bát Quái chỉ thẳng vào Liên U.

      Đối phương cái gì cũng , Liên U liếc mắt cái liền nhân ra đối phương, con mắt chợt tia phẫn nộ, “Đạo sĩ thúi, lại là ngươi!” Vừa xong, bởi vì nàng ta muốn tránh Đào Mộc Kiếm mà bị ngã đất.

      Còn tưởng rằng lần này xong đời Kiếm Đào Mộc đột nhiên có lao tới.

      Đạo sĩ Giang Hoành khó hiểu gào lên tiếng, sao lại thế này?

      Thấy vậy, Liên U nhanh chóng đứng dậy chạy trốn, chạy trở về, trăm ngàn lần thể để cho lão đạo sĩ kia tìm được sơn động, Lịch Vô vẫn còn hôn mê ở trong đó, mà nàng ta tuyệt đối phải là đối thủ của lão đạo sĩ thúi.

      Giang Hoành kiểm tra tỉ mỉ Kiếm Đào Mộc trong tay, thấy nó có vấn đề gì chuẩn bị đuổi theo.

      Diêm Liệt thấy dưới toàn thân ta tản ra tà khí, nếu để ta đuổi theo, chừng thương đến thân thể tiểu Cẩn.

      Nghĩ vậy, Diêm Liệt liền thuấn ảnh tới trước mặt Giang Hoành, đôi mắt trong treo nhưng lạnh lùng như ánh trăng nhìn : “ được đổi theo.” Vừa dứt lời, tay áo dài vung lên, trực tiếp đánh Giang Hoành bay ra xa, người ở giữa trung xoay vòng, ngã mạnh xuống đất, miến cưỡng phun ra ngụm máu.

      quái?? Có khả năng sao? Nếu là quái, bàn Bát Quái có khả năng có chút động tĩnh! Có lẽ đối phương cường đại đến ngay cả bàn Bát Quái cũng cảm ứng được.

      Vậy phải rút lui trước!!

      Liên U thở hồng hộc chạy về sơn động, dựa vào tường đá thở mạnh, xác nhận chắc đạo sĩ thúi kia đuổi theo sau, lúc này mới thầm thở phào nhõm.

      Nơi này nên ở lâu, phải nhanh chóng chuyển , biết có phải đạo sĩ thúi kia có phải là do Hồng Y nương mời đến hay , nhưng nếu nới mà làm như vậy hơi quá đáng!

      ràng nàng(Liên U) mọi chuyên với nàng ta(DL), ở lại lâu, vậy mà nàng lại tin tưởng, lại có thẻ tìm tên đạo sĩ thúi đến đối phó bọn họ, nếu phải là nàng gặp được lão ấy trước, chừng nhà già trẻ bọn họ đều chết ở chỗ này.

      Nghĩ đến đây, nàng ta liên nhanh chóng lấy nước hắt lên mặt Lịch Vô và mấy đứa trẻ, để bọn họ tỉnh lại.

      Lịch Vô còn chư biết chuyên gì xảy ra, vẻ mặt mờ mịt ngồi dậy hỏi: “Sao ta lại có thể ngủ?”

      Liên U cũng biết phải giải thích cho như thế nào, chỉ tên đạo sĩ thúi Giang Hoành kia đến đây, phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

      Nghe thấy tến tên này, mắt Lịch Vô đỏ lên, định chém tên đạo sĩ thúi kia thành hai nửa phát ra toàn thân đều bủn rủn vô lực, rời khỏi tháp chút liền ngã xuống đất.

      Chương 28: Đại nạn đến.

      Lịch Vô liếc mắt nhìn Liên U cái, làm nàng ta chột dạ ánh mắt rụt rè, : "Tướng công, xin lỗi."

      Lịch Vô gì thêm, biết nàng làm như vậy phải muốn thương tổn bọn họ, mà là muốn vụng trộm rời : "Rời khỏi đây trước rồi sau."

      Tên đạo sĩ thúi Giang Hoành kia ở trong núi này, nhà bọn họ thể chuyển nhà.

      Chẳng qua Lịch Vô cũng nghĩ giống Liên U lắm, chỉ khẳng định tên Giang Hoành kia là do Hồng Y nương tìm tới, chừng đối phương chỉ muốn tìm tên đạo trưởng nào đó để bắt , nhưng lại ngẫu nhiên tìm được tên Giang Hoành.

      "Ban đầu ta muốn giết chết con tiện nhân kia ngươi lại ngăn cản."

      Liên U , im lặng dắt bọn tiến về phía trước.

      Cùng lúc đó, Diêm Liệt vẫn ngồi nhánh cây, còn Phong Hoa Tuyết Nguyệt hầu hạ ở bên cạnh.

      "Hiểu lầm rồi đó." Phong Hoa mở miệng .

      "Thượng diện ghi lại Liên U chỉ chết trong tay thủ hạ của Giang Hoành, mà còn bị cướp mất nội đan." Tuyết Nguyệt nhớ lại giải thích.

      "Vậy đúng rồi, tên Giang Hoành kia cả người toàn tà khí, nội đan cướp được có lẽ đều nuốt hết." tới đây, Diêm Liệt liền dùng thiên lý truyền ( truyền ngàn dặm), : "Được rồi, Thôi Giác giúp Bổn Quân tra xem có bao nhiêu quái chết dưới tay người tên Giang Hoành kia, và nội đan bị cướp là bao nhiêu cái."

      Thôi Giác tuân mệnh, bắt đầu điều tra, đúng lúc bọn Hắc Bạch Vô Thường vừa trở về, liền gọi bọn họ qua hỗ trợ.

      Kết quả tra được là ngoài dự đoán, tên Giang Hoành này giết chết cả mấy trăm quái, mà ngay cả nội đan cũng cướp được tới mấy trăm cái.

      Diêm Liệt gì liếc mắt xem thường, là tham lam, sợ bị nổ tung mà chết sao? Người như thế này mà hồn phi phách tán, cũng quá dễ chịu rồi, phải ném vào chảo dầu sôi mới đúng.

      "Cho nên mới , Lịch Vô này cũng phải là đối thủ của Giang Hoành, cho dù có gặp phải cũng chỉ có thể chết."

      " ra là thế, cả cái tên Lịch Vô kia cũng phải là đối thủ của Giang Hoành, cho nên thời điểm giao thủ Liên U cũng là vì mà chết, rồi Lịch Vô mới lòng muốn cứu Liên U ra ngoài." Tuyết Nguyệt bỗng nhiên hiểu , vỗ tay , "Phu thê tình thâm là cảm động."

      "Chủ nhân, chỉ cần tên Giang Hoành chết chúng ta có cách nào cứu người được."

      Diêm Liệt vẫn gì, nhắm mắt bấm tay, chậm rãi : "Đại nạn đến." vậy cũng biết là đại nạn của ai, rốt cuộc là tên Giang Hoành bên này, hay là tên Lang bên kia.

      Cùng lúc đó, nhà Lịch Vô chuyển đến sơn động khác, bọn họ sống chỉ có nơi, mà luôn cách thời gian đổi sơn động khác, để tránh gặp lại tên đại sĩ thúi Giang Hoành khiến cho cuộc sống thể bình an, lại còn nguy hiểm đến tính mạng.

      Chung quanh sơn động này đại khái là phải sửa sang quét tước lại chút là có thể ở, Lịch Vô cũng ra ngoài kiếm chút củi đốt, mà Liên U lại ngồi ngẩn trong sơn động.

      Bọn vẫn chơi đùa với nhau, hoàn toàn nhận ra đau buồn của cha mẹ bọn chúng.

      Sau đó đột nhiên có đứa chạy vào : "Nương, vị Hồng Y tỷ tỷ kia vừa mới qua cửa nhà chúng ta."

      "Cái gì?" Nghe như thế, Liên U bảo bọn đàng hoàng đứng ở trong nhà, còn nàng ta lại ra ngoài tìm vị Hồng Y nương, thế nào cũng phải hỏi cho ràng mới được.

      Chính nàng phạm tội mình nàng gánh vác là đủ rồi, cần phải liên lụy đến phu quân cùng với bọn , bọn là vô tội. Nếu nàng ta (DL) làm như vậy, nàng ta (DL) cũng có khác gì với nàng đâu?

      Qủa nhiên ra khỏi sơn động liền nhìn thấy bóng dáng màu hồng, nên nàng ta liền đuổi theo, " nương, ngươi chờ chút."

      Đối phương cũng vì vậy mà dừng bước, nhưng lại chậm lại.
      Hale205 thích bài này.

    5. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 29: Lần đầu hôn môi

      Rất nhanh, Liên U kéo người kia ngừng lại, đứng ở trong rừng nhìn xem tứ phía, khóc lóc : " nương, người có chuyện gì cứ tìm đến thiếp thân, thiếp thân khẩn cầu người xuống tay với người nhà thiếp thân..." Dứt lời, nàng ta liền ngồi xổm khóc.

      Trước kia cái gì nàng ta cũng hiểu, ngay cả là cái gì nàng ta cũng biết, cho nên mới tùy ý làm bậy như vậy, giết người nhà người ta, bây giờ nàng ta mới biết được người nhà chính là gánh nặng của mình, mà người thân nhất lại chính là điểm yếu của chính mình.

      Nhưng dù là như vậy, nàng ta vẫn oán hận, đời này của nàng ta xem như là uổng phí.

      Ngồi chổm hổm đât khóc lát, nàng ta ngẩng đầu lên tiếp tục tìm kiếm bóng dáng đối phương, bổng nhiên thấy ở phía sau gốc cây đại thụ có vạt áo màu đỏ, liền lau nước mắt : " nương, là ngươi sao?"

      Lúc này, Diêm Liệt trở lại hình dáng nam nhân, người vẫn mắc kiện y sam(quần áo, y phục) đỏ rực. tóc dài đen lung lay theo chiều gió, khuôn mặt xinh đẹp hơn nữ nhân, chung quy lại làm cho người ta có cảm thấy khí chất cường đại, nhưng trong khí chất cường đại đó lại mất phần lãnh diễm (lạnh lùng+xinh đẹp).

      Liên U nhanh chóng tiến lên bắt lấy ống tay áo đối phương, giống như là sợ đối phương lại chạy mất: " nương."

      Diêm Liệt quay lại, lộ ra gương mặt nam nhân, tuy rằng quá mức lãnh diễm, nhưng nàng ta vẫn có thể nhân ra đối phương là nam nhân!

      Liên U theo bản năng lùi từng bước về phía sau, cũng buông tay áo người ta ra, cảnh giác hỏi: "Ngươi la ai?"

      Lòng nàng ta liền cảm thấy nguy hiểm, suy nghĩ liền rối loạn thành cục.

      "Diêm Liệt." Diêm Liệt trả lời.

      tốt rồi, vừa nghe được Liên U liền sợ hãi, khuôn mặt trắng bệch, dám tin hỏi: "Chủ nhân Minh giới, Diêm Quân?"

      "Ừ."

      Liên U lảo đảo từng bước lùi về phía sau, nuốt nước miếng, nàng ta cũng biết đối phương tới làm gì, cho nên sợ tới mức hai chân đều mềm nhũn.

      Diêm Liệt gì, thuấn ảnh đến trước mặt nàng ta, cánh tay ôm hông của nàng ta, hơi dùng ít lực, thân thể hai người dính sát lại với nhau, hai chân Liên U kiễng lên, đôi mắt trợn lên tràn ngập vẻ hoảng sợ! Cho đến khi kịp phản ứng, nàng ta định phản kháng lại bị Diêm Liệt dễ dàng khống chế tay nàng ta, rồi cúi đầu hôn tới.

      Giây tiếp theo, bóng hình xinh đẹp bắn ra khỏi thân thể của Đường Cẩn, ngã mạnh xuống đất, hoảng sợ quay đầu nhìn đối phương, cánh môi hai người vẫn kề sát nhau cũng chỗ như cũ!!

      Phong Hoa Tuyết Nguyệt nhìn hai người kia lòng như mở hội, hai mắt tràn ngập vui mừng.

      Sau khi hai người tách ra, Đường Cẩn dường như mất ý thức ngã vào lòng Diêm Liệt.

      Từ nãy tới giờ, Liên U cũng nghĩ chạy trốn, vẫn sợ hãi tiếp tục quỳ đất, đôi mắt đen ngấn đầy nước mắt, như quả nho dại bị giọt sương phủ đầy, vẻ mặt hoảng hồn khẩn cầu: "Diêm Quân, hết thảy mọi chuyện đều là lỗi của thiếp thân, cho dù bị hồn phi phách tán ta cũng hối tiếc, nhưng cầu ngài có thể buông tha cho người nhà thiếp thân."

      "Người biết chuyện này là có khả năng! Lần trước ngươi vượt ngục, sau đó lại còn đánh chủ ý lên thê tử bổn Quân, dù cho thế nào cũng phải chịu trừng phạt, dù cho khiến ngươi hồn phi phách tán cũng quá đáng, vậy mà ngươi còn muốn điều kiện với bổn Quân?" Diêm Liệt ôm Đường Cẩn, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng như trăng ra tia sáng lạnh như băng, "Chẳng qua năm đứa của ngươi bổn Quân buông tha, còn vận mệnh về sau như thể nào là chuyện của bọn vậy."

      " cần.... Thiếp thân van cầu ngài.....Thiếp thân dập đầu với ngài......Bọn còn , nếu có cha mẹ bên cạnh nhất định bị ức hiếp......" Liên U vừa dập đầu vừa khóc .

      Chỉ tiếc là thể khiến cho Diêm Liệt cảm động dù chỉ chút.

      "Yên tâm , bổn Quân nhanh chóng đưa phu quân ngươi chết cùng ngươi." Dứt lời, Diêm Liệt lấy bình ngọc từ trong tay áo ra, tiếng động đọc khẩu quyết.

      Giây tiếp theo, Liên U trực tiếp bị bắt vào bên trong bình ngọc, cũng còn cơ hội cầu xin tha thứ.

      Chương 30: Kiên trì chờ đợi.

      Sau khi mọi chuyện đều làm thỏa đáng, Diêm Liệt ôm Đường Cẩn lên, lúc chuẩn bị rời lại phát năm con sói con đều đứng cách đó xa nhìn hết màn lúc nãy, đôi mắt đen lộ vẻ sợ hãi, trong đó có vài đứa bắt đầu khóc.

      Diêm Liệt lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn nó cái, liền xoay người bước , vừa lên phía trước được vài bước liền biến mất thấy.

      Khi Lịch Vô trở về nghe bọn "Nương bị Hồng Y ca ca bắt ", liền nhanh chóng chạy tới khách sạn Hoàng Tuyền đòi người, cái vị Hồng Y tỷ tỷ hay là ca ca kia nhất định là do Diêm Liệt biến thành.

      Vì thế chỉ thân mình đuổi giết đến khách sạn Hoàng Tuyền.

      Lúc này, Diêm Liệt ở khách sạn chiêu đãi khách nhân, vị khách nhân này là đôi phu thê trẻ, đôi phu thê này là đến gửi găm phụ mẫu bọn họ, phụ mẫu bọn họ vừa qua đời lâu, cho nên mới tới đây hỏi vị trí xây trạch cho phụ mẫu.

      Thấy Lịch Vô nổi giận đùng đùng vừa đến, Diêm Liệt nghiêng mắt nhìn cái rồi : "Tự mình ngồi trước ."

      Lịch Vô đúng ngoan ngoãn tìm chỗ ngồi xuống, Phong Hoa rót cho chén trà, mà Tuyến Nguyệt lại lầu chăm sóc Đường Cẩn.

      Đôi vợ chồng kia mua dủ loại giấy trát đồ dùng ở khách sạn, bởi vì theo như lời chưởng quầy phụ mẫu bọn họ còn phải mất thời gian nữa mới có thể đầu thai, cho nên bây giờ họ còn tạm thời ở Qủy Giới Bảo.

      trạch có, cứ ở chỗ trạch đốt hết giấy trát đồ dùng cùng với lượng lớn minh tiền là được, minh tiền có rất nhiều tác dụng, có câu thế này: Có tiền có thể sai quỷ đuổi ma, câu này tuyệt đối chính xác.

      Thế là sau khi đôi vợ chồng kia ra ngoài liền đốt, ngay cả tờ vị trí trạch cũng đốt luôn.

      Tất cả đều hoàn thanh theo trình tự phân phó của Diêm Liệt.

      Sau khi làm xong, nam tử kia giao túi phúc ấm cho Diêm Liệt, sau đó để lại ngân lượng bàn rồi liền rời .

      --- ------ ------ ---

      Lịch Vô ở bên rất "Kiên nhẫn" chờ, trà uống hết vài ấm, đương nhiên rất sốt ruột chờ, nhưng lại quấy rầy đến công việc của bọn họ.

      Cho đến khi hai vợ chồng kia rời khỏi, vội đến trước mặt Diêm Liệt hỏi: "Như thế nào người mới có thể thả thê tử ta? Có hay thể mạng đền mạng? Ta nguyện ý chịu tội ở Địa Ngục giúp thê tử ta."

      " thể!" Diêm Liệt nhấp ngụm trà, quả quyết từ chối, còn bảo Phong Hoa lên lầu, "Minh giới có quy củ của minh giới, ngươi biết thê tử ngươi chịu tội ở Địa Ngục, lại nghĩ tới việc tích phúc để giúp nàng giảm thời hạn thi hành án, thế mà còn giúp nàng vượt ngục, như vậy nàng còn phải ngây ngốc ở tầng Địa Ngục thứ sáu trăm vạn năm mới được, mà lúc đầu chỉ có mười vạn năm thôi, cũng chịu được ba trăm năm rồi."

      " trăm vạn năm!!!"

      "Ngươi cho là bắt cóc thê từ bổn quân là chuyện ?" Diêm Liệt khinh thường liếc mắt nhìn , vân đạm phong kinh(*) , chẳng qua chuyện làm ngạc nhiên là ta lại có thể bình tĩnh hòa nhã điều kiện với , mà phải đánh sập khách sạn của .

      (*)vân đạm phong khinh - chỉ tính cách màng đến những điều gì khác, đạm (nhàn nhạt) như mây trôi, nhàng như gió thổi

      "Là ta bắt cóc, ngay từ ban đầu Liên U căn bản biết, người nên thêm nhiều thời hạn thi hành án như vậy, giảm ít , thời gian thi hành án còn lại ta gánh vác!" Lịch Vô vỗ ngục .

      "Ngươi là quái, tới lúc ngươi chết Bổn Quân phải chờ mất bao lâu?Sao chờ lúc ngươi chết chúng ta lại thương lượng cũng muộn."

      " quá lâu!" Lịch Vô xong, liền xoay người rời .

      Lịch Vô vốn là tính tìm tân Giang Hoành kia báo thù, cho dù phải báo thù cũng phải từ bỏ vị đạo sĩ cặn bã này, như vậy bọn có thể bình an lớn lên, chỉ cần vẫn tránh ở trong núi sâu, chắc bị người tu đạo khác giết chết.

      Chương 31: Bài học đẫm máu.

      Hôm sau, Đường Cẩn rốt cục cũng tỉnh lại.

      Nàng kinh ngạc ngồi dậy, má ơi, trí nhờ của nàng chỉ dừng lại lúc bị tên lang kia ném xuống vách núi sâu, sau đó được Phong Hoa Tuyết Nguyệt cứu, cho nên bây giờ nàng mới có thể trở lại khách điếm?

      Chẳng qua nơi này là phòng của đoản mệnh quỷ sao?

      Sau khi xác định, nàng hít vào hơi, hưng phấn tới nỗi chẳng để ý gì, liền kéo chăn lên đến mũi ngửi ngửi, rồi vui vẻ lăn qua lăn lại ở giường.

      "Thích giường ta như vậy sao?"

      giọng sâu kìn từ cửa truyền tới, khi vừa vào liền nhìn thấy màn này, mới xác định nàng có chuyện gì.

      Đường Cẩn theo bản năng nhìn xem, lại thấy Diêm Liệt dựa ở cánh cửa, khoanh tay, khóe miệng nhếch lên chút ôn hòa cười toan tính: "Nàng có muốn hay cân nhắc chuyển từ cách vách sang đây ở?"

      "Lưu manh, biến thái."

      Phong Hoa Tuyết Nguyệt bưng cháo trắng tới, thấy chủ nhân bọn họ bị hai cái gối ném mặt. Rầm tiếng, người năm chữ đại hành lang đứng dậy nổi, máu chảy ròng ròng.

      Phong Hoa Tuyết Nguyệt sợ tới múc chạy tới giúp đỡ, nhưng ai bảo gối của làm từ ngọc thạch, bị ném như vậy có thể đổ máu sao???

      Đối với việc này, Đường Cẩn còn cảm thấy rất đáng đời, chuyện ở phủ kia nàng còn chưa tính sổ với đâu, lần này xem như cho bài học đẫm máu, đố lần sau lại dám lâu như vậy!

      Đầu Diêm Liệt quấn băng gạc, im lặng ngồi bàn viết này nọ, ở bên kia bàn, Đường Cẩn lại giật mình, vừa la hét, vừa phẫn nộ, vừa đập bàn, nhưng cũng ảnh hưởng đến việc viết chữ.

      Bởi vì Phong Hoa Tuyết Nguyệt bọn họ cho nàng biết chuyện nàng bị nữ quỷ ám, nên nàng phẫn nộ như vậy là chuyện đương nhiên, thân thể bị người khác chiếm lấy, có thể xem như sao?

      Nhưng sau khi nghe Liên U bị Diêm Liệt bắt lại rồi, rồi mấy câu liền hết giận!

      "Đoản mệnh quỷ, ngươi là giỏi a." Dứt lời, liền dựng thẳng ngón tay cái lên, tán giương, "Muốn ăn cái gì, ta nấu cho ngươi ăn."

      Diêm Liệt gợi ý hai món, chủ yếu toàn là mấy món thanh đạm.

      Đường Cẩn liền tung tăng tung tẩy đến phong bếp làm việc.

      Cùng lúc đó, Diêm Liệt tìm được vị trí của Giang Hoành, ở ngay tại chân núi, gã giống như chuẩn bị xông tới đối phó .

      Giang Hoành lo lắng vị cao nhân kia lại suất .

      Mà Lịch Vô sớm núp, đợi Giang Hoành đến chỗ công kích của thuấn ảnh vào động, khoanh tay đứng cách chỗ Giang Hoành tầm trăm thước, Giang Hoành cũng vì vậy mà ngừng lại, nhìn đối phương hai tay biến thành móng vuốt, miệng lộ răng nanh, ánh mắt đỏ tươi : "Giang Hoành! Thù giết thê tử độ tri chung, để mạng lại !"

      "Hừ, ra là con lang !" Giang Hoành cũng liếc mắt cái liền nhận ra , lúc trước gã vốn là muốn lấy nội đan của , nghĩ tới thê tử của lại thay nhận chưởng kia, cối cùng chỉ lấy được nội đan của vợ .

      Ngược lại bây giờ, gã tìm tới cửa, nhưng chính lại tìm đến, sắc mặt tràn đầy trào phúng, "Nội đan thê tử ngươi còn ở trong cơ thể ta, nếu ngươi có thể đánh thắng còn có thể cầm lại nội đan thê tử ngươi, chỉ tiếc nàng lại vô phúc hưởng dụng khối nội đan này."

      Lịch Vô ngầm thích tiếng, từ khi Liên U đến địa phủ báo danh, liền lòng muốn cứu người về, nay việc này thất bại, chỉ cí thể báo thù trước rồi cùng bồi nàng sau.

      Nghĩ đến đây, móng vuốt sói liền công kich đến Giang Hoành!! Sau lưng Giang Hoành xuất ra kiếm đồng tiền đối phó , Lịch Vô mỗi lần hạ vuốt đều là trí mạng, mong vuốt vừa bay đến Giang Hoanh vừa khua loạn, đụng vào kiếm đồng tiền phát ra tia lửa cùng với tiếng những tiếng lách cách vang lên.
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :