1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Dưỡng Nữ Thành Phi (PN) HOÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      ko biết khi công bố Duẫn nhi là vương phi hoàng cung ầm ĩ ra sao đây :063: Sầm ca ngọt nổi cả da gà ah :025: người đến chắc là SMP rồi :uong2: Thanks
      janenguyen thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      15.3

      Thanh trầm thấp lại giàu từ tính này, Mạn Duẫn rất quen thuộc, hoặc là , mấy tháng trước, người kia vẫn luôn vấn an nàng.

      Chậm rãi mở mắt, quả nhiên ngoài dự đoán của Mạn Duẫn: “Ngươi phải ngày mai mới tới kinh thành sao, sao hôm nay lại tới Sầm vương phủ?”

      Đúng vậy, đó là hoàng đế Sử Minh Phi của Nam Trụ quốc, cũng là thân sinh ca ca có quan hệ huyết thống với Mạn Duẫn. Chuyện tám năm trước, Mạn Duẫn từng hận , nhưng sau khi về Phong Yến quốc, phần cừu hận kia cũng dần dần phai nhạt. Nghĩ tới tám năm nay vẫn chiếu cố và quan tâm mình, Mạn Duẫn hận được.

      xứng đáng là ca ca, Mạn Duẫn tìm ra nửa điểm lý do để hận người này.

      “Đội ngũ quả ngày mai mới tới, bất quá ta muốn gặp muội, cho nên ra roi thúc ngựa tới kinh thành trước ngày.” Sử Minh Phi tự nhiên ngồi bên cạnh Mạn Duẫn, cẩn thận nhìn mặt nàng, : “Béo ra rồi, xem ra Cửu Vương gia đối với muội rất tốt, khó trách mấy tháng rồi cũng muốn về Nam Trụ quốc.”

      Mạn Duẫn trầm mặc, phụ vương là người đối tốt với nàng nhất đời, điều này cần nghi ngờ gì. Chỉ cần ở bên cạnh phụ vương, Mạn Duẫn cũng muốn ăn nhiều thêm phần.

      “Ngươi lần này tới Phong Yến quốc, lại muốn gây thêm chuyện gì?” Mạn Duẫn thẳng, cũng muốn cùng Sử Minh Phi vòng vèo làm gì.

      Sử Minh Phi càng ngày càng có mị lực của nam nhân, mỗi tiếng , cử động của so với trước kia càng thêm cẩn thận. Trước kia, giống như thanh bảo kiếm sắc bén, mà bây giờ, lưỡi dao sắc bén được thu lại, thu mình vào vỏ kiếm. Chỉ cần thay đổi này, khiến người khác phải nhìn bằng cặp mặt khác.

      “Đương nhiên là vì muội”. Sử Minh Phi cũng thẳng: “Thấy muội mấy tháng về, người làm ca ca như ta phải tự mình chuyến.”

      Mạn Duẫn sớm đoán được, mục đích tới đây hơn phân nửa là vì nàng.

      “Ta theo ngươi về.” Mạn Duẫn muốn đánh mất ý niệm trong đầu , hai mắt nhìn thẳng tắp, dùng ánh mắt kiên định cho đối phương biết quyết định của nàng.

      Sử Minh Phi cũng ngoài ý muốn, chỉ gật đầu: “Ta biết muội như vậy.”

      “Chuyện công chúa hòa thân kia là sao? Ta và Sầm ở cùng chỗ, cho dù ngươi tính cưỡng chế bắt ta , cũng phải nhìn xem có bản lĩnh đó .” Sầm vương phủ được bảo vệ nghiêm ngặt, Mạn Duẫn cũng rất tin tưởng, chỉ cần nàng ở trong phủ, ai có thể buộc nàng làm bất cứ chuyện gì.

      Sử Minh Phi từng ban đêm xông vào vương phủ, đương nhiên hiểu lợi hại của đám thủ vệ.

      “Ta ngốc như vậy.” Sử Minh Phi thản nhiên cười, “Tám năm trước, ta là nghé con mới sinh sợ hổ, mới có lá gan ban đêm xông vào Sầm vương phủ, cuối cùng có cái kết cục gì chứ? Cũng may là vẫn bảo trụ được tính mạng, nhưng cuối cùng, vẫn bị Cửu Vương gia bắt được.” Chính là lần đó, hứa hẹn với Cửu Vương gia, nguyện ý thần phục Phong Yến quốc.

      Thực lực của Cửu Vương gia tuyệt đối thể xem thường, chỉ bằng mình mà muốn bắt tiểu quận chúa, chỉ sợ chưa bước ra đại môn của vương phủ, bị thị vệ bắn vạn tiễn xuyên tâm rồi.

      “Ta mang theo vị công chúa đến hòa thân, muội nghĩ xem là ai?” Đến bây giờ, tên của vị công chúa hòa thân kia vẫn còn chưa bị vạch trần.

      Sử Minh Phi đột nhiên như vậy, Mạn Duẫn đương nhiên gật đầu.

      “Bất quá, trước tiên muội trả lời ta mấy vấn đề!” Sử Minh Phi để mình chịu thiệt, hoặc là có chuẩn bị mà tới.

      Có điều từ sau khi Sử Minh Phi nhìn thấy nàng, vẫn dùng ta để tự xưng, Mạn Duẫn liền tin tưởng tổn hại nàng, lại gật đầu : “Ân”.

      “Cửu Vương gia thích muội sao?” Câu hỏi của Sử Minh Phi, dường như quá mức đơn giản, nhưng Mạn Duẫn biết, muốn từ trong lời của nàng xác định ít tin tức.

      Lại gật đầu lần nữa: “Việc này, ngươi hẵn là biết .”

      Sử Minh Phi lại hỏi: “Còn muội? Muội thích Cửu Vương gia sao? Phải biết rằng hơn muội phải chỉ mấy tuổi, là hơn mười tuổi lận.”

      Cảm thấy mấy vấn đề này chỉ là râu ria, Mạn Duẫn : “Nếu ta thích Sầm, ngàn dặm xa xôi về Phong Yến quốc. Có lẽ từ khoảnh khắc đầu tiên khi ta thấy , thích mất rồi.”

      Sử Minh Phi lắc đầu: “ có khả năng, năm đó muội cùng lắm cũng chỉ là đứa trẻ tám tuổi mà thôi, sao có thể hiểu được cái gì là .”

      “Đây phải là việc ngươi tin hay tin.” Mạn Duẫn chính là người xuyên qua, mang theo tâm tưởng của người trưởng thành sống lại lần nữa. Khi đó nàng chính là sát thủ, có tình cảm, có tình , đối với Tịch Mân Sầm vì tình cảm mà trả giá, nàng hiểu chút nào. quen với cuộc sống độc, cho nên nàng mới mơ mơ màng màng, cũng phân tình và tình thân.

      Lúc đó, nàng vẫn chỉ nghĩ là phụ thân, nhưng Tịch Mân Sầm vẫn luôn coi nàng là tình nhân.

      Mạn Duẫn muốn phải giải thích với Sử Minh Phi, bởi vì bí mật này, chỉ cần Tịch Mân Sầm và nàng biết là đủ rồi.

      Sử Minh Phi cũng dây dưa vấn đề đó nữa, lại hỏi tiếp: “Vấn đề cuối cùng, muội và Cửu Vương gia ở cùng chỗ?”

      xem xưng hô của Mạn Duẫn đối với Tịch Mân Sầm.

      Trước kia, Mạn Duẫn vẫn gọi Cửu Vương gia là “Phụ vương”, mà nay lại trực tiếp kêu tục danh của , lại còn thân thiết như vậy, trừ bỏ nguyên nhân này, Sử Minh Phi nghĩ ra nguyên nhân nào khác.

      “Ba vấn đề này, trong lòng ngươi đều , cần gì phải hỏi lại”.

      “Ta chỉ muốn xác nhận chút.” Nếu làm tâm ý của Mạn Duẫn như thế nào, Sử Minh Phi sợ bản thân làm ra lựa chọn khiến hối hận.

      Cho dù những vấn đề này đều vô cùng ràng, vẫn cố ý muốn xác nhận lần nữa.

      “Ta mang thai.” Ngón tay Mạn Duẫn chuyển qua bụng mình, tuy rằng nơi đó vẫn rất bằng phẳng, nhưng Mạn Duẫn biết, nơi đó chứa đựng sinh mệnh, là đứa của nàng và Tịch Mân Sầm.

      Sử Minh Phi kinh ngạc mở to hai mắt, tiến triển này vượt quá dự liệu của . Mạn Duẫn mới về Phong Yến quốc chưa được năm, Cửu Vương gia vậy mà làm nàng lớn bụng.

      Trước khi tới hoàng đô, nghĩ nhiều nhất hai người này cũng chỉ xác nhận có quan hệ mà thôi, bây giờ… ngay cả đứa đều có rồi.

      “Đợi ta bình tĩnh chốc .” Hai người còn chưa thành hôn, liền nháo ra chuyện như vậy rồi.

      Cái mà hoàng thất để ý nhất chính là mặt mũi, Mạn Duẫn còn , chẳng lẽ cả Cửu Vương gia cũng biết miệng lưỡi người đời đáng sợ đến thế nào sao.

      Dường như cảm thấy Sử Minh Phi chưa nhận đủ đả kích, Mạn Duẫn lại thêm vào: “Ta tự nguyện.”

      Sử Minh Phi giận dữ đứng lên, cúi đầu nhìn Mạn Duẫn, mắng: “Muội có biết cái quan trọng nhất của nữ nhân là gì ? Là danh tiết. Cho dù muội muốn cùng Cửu Vương gia ở chung chỗ, cũng nên chưa thành hôn cùng phát sinh quan hệ! Mấy thứ lễ nghi học quăng đâu hết rồi! Vạn nhất Cửu Vương gia chịu cưới, muội còn có thể gả ra ngoài sao?”

      Cảm xúc của Sử Minh Phi vô cùng kích động, chưởng đánh về phía thân cây. Nhánh cây xoát xoát lưu động, lá rụng rào rạt bay nhảy trung.

      Mạn Duẫn bình tĩnh : “Sầm , chàng cưới ta”.

      Hơn nữa, Sầm vương phủ bắt đầu trang trí rồi.

      Cùng Mạn Duẫn thông, Sử Minh Phi thu hồi tay, khoanh tay mà đứng, đưa lưng về phía Mạn Duẫn : “Nếu muội còn coi ta là đại ca, chạng vạng ngày mai đến trạm dịch, chúng ta gặp mặt ở đó. Nếu muội , có lẽ bỏ qua thứ tốt nhất trong sinh mệnh của muội.”

      Vừa xong, Sử Minh Phi liền quay đầu bước .

      Nhìn bóng dáng xa, hai tay nắm chặt, còn có chút run rẩy.

      Có vẻ như tức giận , Mạn Duẫn tự hỏi. Cho tới khi thân ảnh của biến mất trước mặt, Mạn Duẫn mới chậm rãi đứng lên.

      Vẫn nên xem, vạn nhất là chuyện phi thường trọng yếu

      “Tiểu quận chúa, cuối cùng cũng tìm được người, người là muốn hại chết ta cùng Tề Hồng sao?” Chu Dương từ xa chạy tới, thấy thân ảnh Mạn Duẫn, nhất thời hai mắt tỏa sáng.

      Nếu Cửu Vương gia biết bọn họ tìm thấy tiểu quận chúa, với Tề Hồng chuẩn bị chịu phạt là vừa.

      Ai chẳng biết phụ nữ có thai là lớn nhất, lỡ tiểu quận chúa có gì sơ xuất, bọn họ đều cần sống nữa.

      “Ta chỉ là hóng gió chút thôi.” Mạn Duẫn cười cười, ý bảo đừng chuyện bé xé ra to.

      Dùng bữa tối với Tịch Mân Sầm, mọi người liền trở lại tiểu lâu nghỉ ngơi.

      Bởi vì Mạn Duẫn có thai, cho nên đêm tới, Tịch Mân Sầm cũng rất an phận, có động thủ động cước, trừ khi nhịn được nữa, mới tới bên người Mạn Duẫn mà hôn sâu.

      Vì tiếp đón Sử Minh Phi nên sáng ngày thứ hai, hoàng thất cùng bá quan văn võ trong triều đều nghênh đón. Mạn Duẫn theo bên trong hàng ngũ, nhìn đội ngũ Nam Trụ quốc từ xa tiến vào. Sử Minh Phi mặc long bào thêu rồng, cưỡi con ngựa đỏ thẫm, gương mặt tuấn khiến nhiều nương hét chói tai. Mà cách xa, là xe lựa hoa lệ nạm vàng, dưới ánh sáng mặt trời phản xạ ra ánh sáng chói mắt.

      quen nhìn gương mặt tuấn tú của Tịch Mân Sầm, năng lực chống cự của Mạn Duẫn tương đối cao, cho nên nhìn Sử Minh Phi cũng chỉ cảm thấy bình thường mà thôi.

      Cho đến buổi trưa, đội ngũ Nam Trụ quốc mới tới cửa cung.

      Tịch Khánh Lân bước lên trước, ôm lấy Sử Minh Phi, đại biểu cho mối bang giao giữa hai nước.

      “Hoàng đế Nam Trụ quốc đích thân tới đây, chính là vinh dự của bổn quốc.” Tịch Khánh Lân tuy rằng là vua của nước cường đại, nhưng vẫn duy trì bộ dạng thân thiết như trước đây, khiến người ta có cảm giác như được tắm gió xuân.

      “Phong Yến quốc đúng là phong cảnh vẫn như xưa”. Sử Minh Phi lễ phép trả lời tiếng.

      Trong xe ngựa, nữ tử che mạn mỏng ra, cản trở ánh mắt tò mò của mọi người.

      Tịch Khánh Lân nhìn dáng người yểu điệu của nữ tử, hỏi Sử Minh Phi: “Vị này là vị công chúa nào?”

      Sử Minh Phi cười nhưng , hồi lâu sau mới đáp: “Thỉnh cho phép ta tạm thời giữ bí mật, bây giờ cũng phải thời điểm ra chuyện này.”

      Sử Minh Phi như vậy, Tịch Khánh Lân cũng biết nên truy vấn tiếp. Bất đắc dĩ là lắc đầu, chuyện này vẫn nên để hoàng đệ tự giải quyết vậy.

      Ánh mắt Mạn Duẫn dừng người nữ tử kia, ánh mắt của nàng ta khiến Mạn Duẫn cảm thấy có chút quen thuộc. Nhưng suy nghĩ hồi vẫn nghĩ ra người đó là ai. Mạn Duẫn phi thường tin tưởng Tịch Mân Sầm phản bội nàng, cho nên vị công chúa này là ai, đối với nàng cũng quan trọng.

      Bởi vì, Tịch Mân Sầm nhất định lấy công chúa này.

      Hoàng cung nguy nga, sắc vàng huy hoàng.

      Tịch Mân Sầm và Sử Minh Phi hàn huyên vài câu, liền sóng vai vào hoàng cung.

      Ở đây quan viên rất nhiều, Tịch Mân Sầm vẫn bên cạnh Mạn Duẫn, ngẫu nhiên thấy có người lại gần, liền mắt lạnh lướt qua, khiến người ta dám tới gần Mạn Duẫn.

      Được bảo hộ như vậy, Mạn Duẫn cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

      Khi Tịch Mân Sầm và quan viên vào triều, Mạn Duẫn và mỗi người ngả, Chu Dương và Tề Hồng hộ tống nàng về phủ. Sử Minh Phi tuy rằng đến Phong Yến quốc làm khách, nhưng cũng có nhiều việc cần phải triều. Nữ tử được phép vào triều, mà để nàng ở trong cung, Tịch Mân Sầm lại lo lắng, cho nên liền bảo Mạn Duẫn về trước.

      Sử Minh Phi biết từ khi nào bên cạnh Tịch Mân Sầm.

      cố gắng bình tĩnh cảm xúc, hôm qua sau khi nghe những lời Mạn Duẫn , cả đêm trằn trọc miên man, tài nào chợp mắt nổi. Hôm nay lại thấy đầu sỏ hại Mạn Duẫn mang thai, làm nghiến răng nghiến lợi. và Tịch Mân Sầm còn có thù nước thù nhà, mà muội muội có quan hệ huyết thống với , lại lựa chọn cùng tên này ở chung chỗ.

      Loại chuyện này, tuyệt chấp nhận.

      “Nếu… trẫm muốn ngươi buông tha cho Mạn Duẫn, ngươi làm sao? Cho dù điều kiện gì, trẫm cũng đồng ý.” Sử Minh Phi muốn dùng lợi ích, dụ hoặc Tịch Mân Sầm. Thanh chuyện của rất , hai người lại cùng chỗ, giống như thầm chuyện.

      Quan viên vây quanh bên người Tịch Khánh Lân, cũng biết hoàng đế cố ý hay là vô tình, để cho hai người có cơ hội chuyện.

      “Nếu bổn vương .. muốn giang sơn Nam Trụ quốc của ngươi, ngươi đáp ứng sao?” Tịch Mân Sầm lạnh lùng liếc cái, khóe môi nhếch lên tia cười giống như trào phúng. Khuôn mặt tuấn tú, lại lạnh như băng, tràng khí mãnh liệt người khến người ta thể bỏ qua.

      Sử Minh Phi lạnh lùng cười: “Ngươi biết đó là chuyện thể, trách nhiệm cả đời của trẫm, là cho dân chúng Nam Trụ quốc cuộc sống ấm no sung túc.”

      Cho dù làm chyện gì, đều lấy phát triển của Nam Trụ quốc làm điều kiện tiên quyết. Địa vị của Mạn Duẫn trong lòng , quả rất cao, nhưng nếu so sánh với Nam Trụ quốc, hề do dự mà buông tha cho Mạn Duẫn.

      Tịch Mân Sầm dừng lại cước bộ, lạnh lúng : “Nhưng mà.. bổn vương .”

      muốn mỹ nhân, cần giang sơn. So với giang sơn rộng lớn vạn dặm, Mạn Duẫn mới là tồn tại quan trọng nhất đối với .

      Sử Minh Phi ngây ngẩn cả người, ngờ Tịch Mân Sầm lại cho đáp án như vậy. Khóe môi tươi cười tự giễu, xem ra như vậy, với Tịch Mân Sầm và Mạn Duẫn đều là loại sỉ nhục, sỉ nhục tình cảm của bọn họ…

      Hóa ra Cửu Vương gia khiến người người e sợ, chỉ là nam nhân lãnh huyết vô tình, thủ đoạn mạnh mẽ, mà còn là người si tình thế gian khó có được.

      So với Tịch Mân Sầm, Sử Minh Phi có phần kiêu ngạo đó, thân phận của cũng hạn chế tự do của . Ngôi vị hoàng đế này, đôi khi là dấu hiệu của thành công, nhưng đôi khi lại là nơi trói buộc tự do đến tột cùng.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      SMP định hẹn gặp chị Duẫn làm gì đây a? :yoyo68: Ôi, chờ được đến tuần sau để đọc chương tiếp ý chứ :062:
      janenguyen thích bài này.

    4. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      chắc là đổi MD cho công chúa kia rồi, như thế MD mới có thân phận chính thức mà tránh đc thị phi nữa. tks nàng
      janenguyen thích bài này.

    5. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      ko lẽ lần này SMP đến là muốn giúp Duẫn nhi và Sầm ca ah :09(1): SMP xứng đáng là 1 HĐ tốt, vì vậy nên vô tình, cũng vì vậy mà Sầm ca ko muốn làm HĐ ah :foyourinfo: Thanks
      janenguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :