1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Dưỡng Nữ Thành Phi (PN) HOÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 13
      Edit: tart_trứng
      Beta: Ishtar

      Ánh mắt Mạn Duẫn trong suốt, nhìn Tịch Mân Sầm lâu cũng động đậy. Chén thuốc tỏa ra từng đợt khí nóng, hết thảy đều yên lặng trôi qua. Ngay lúc Tịch Mân Sầm muốn thúc giục Mạn Duẫn uống thuốc, Mạn Duẫn đột nhiên nhào tới, vội vàng ôm lấy nàng.

      Cánh tay khí lực ngày càng lớn. Mạn Duẫn đặt cằm ở vai Tịch Mân Sầm, thanh trầm thấp gọi: “Phụ vương…”

      Tay kia nhàng vuốt ve lưng nàng: “Trước đem thuốc uống ”.

      “Vâng, phụ vương” Lúc Mạn Duẫn cầm lấy chén thuốc, tay nàng khẽ run.

      Phụ vương, người tại sao đối tốt với con như vậy? Nàng có chỗ nào quý giá chứ.

      Nâng chén thuốc lên, Mạn Duẫn cũng ngại đắng, hớp uống cạn.

      Tiểu quận chúa vốn sợ đắng, bọn họ đều biết. Trước kia muốn khuyên nàng uống thuốc luôn cần vương gia tới áp chế, hơn nữa bộ dạng lúc uống thuốc thập phần đau khổ.

      “Tiểu quận chúa, muốn dùng mứt quả ?” Chu Dương từ bàn bưng tới khay đồ ngọt.

      Mạn Duẫn lắc đầu: “ đắng”.

      Cho dù thuốc đắng, trong lòng nàng giờ cũng cảm thấy như vậy. Nàng vô cùng lo lắng cho phụ vương: “Phụ vương, người thành cho con biết, người còn lại mấy tầng công lực?”

      Mạn Duẫn vô cùng tự trách, trách phụ vương vì nàng lo toan tất cả như vậy, mà nàng, lại phải trả giá gì cả…

      Tịch Mân Sầm thử vận chút nội lực: “Đại khái bảy tầng…”

      Mạn Duẫn lắc đầu: “ xin lỗi, nếu phải vì con, phụ vương cũng phải…”

      Vuốt ve hàng lông mày nhăn lại của Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm cầm lấy miếng mứt trong đĩa, bỏ vào miệng Mạn Duẫn: “Còn cần phải với phụ vương những lời này sao? Cho dù mất ba phần công lực, đời này cũng khó ai có thể phân thắng bại với phụ vương. Công lực chỉ cần luyện tập thêm là có. Còn con, chỉ có , chút mua bán này, bên nào trọng bên nào khinh, Duẫn nhi vẫn sao?”

      Mứt hoa quả ngậm lâu trong miệng, cả người giống như có chút khí lực vậy, Mạn Duẫn nghĩ muốn nhấm nuốt nó cũng có hơi sức để làm.

      Cách hồi lâu, Mạn Duẫn cũng biết gì: “Phụ vương…”

      Trong bụng đột nhiên truyền đến trận lửa nóng, Mạn Duẫn muốn đứng dậy lại ngã vào giường. Nhiệt độ thân mình dần dần tăng cao, từng đợt mồ hồi lạnh theo trán túa ra.

      “Vương gia, tiểu quận chúa làm sao vậy?” Chu Dương vừa thấy liền tới gần, ghé vào bên giường xem.

      Tề Hồng cũng lo lắng nhìn: ‘Ta gọi đại phu”.

      Tịch Mân Sầm nhàng trấn an Mạn Duẫn, tay nắm chặt lấy tay Mạn Duẫn, mười ngón tương giao. “Trong khoảng thời gian này đau lắm, xong rồi tất cả mọi việc đều tốt lên”.

      Nghe phụ vương an ủi, Mạn Duẫn cảm thấy đau đớn chậm rãi biến mất. Nhìn khuôn mặt phụ vương, tuấn ai có thể sánh bằng. Thời gian càng làm người thêm mị lực, mỗi lời , mỗi cử động đều tản ra uy nghi hoàng thất.

      Câu châm ngôn kia rất đúng, khi có thứ gì đó rồi, liền cảm thấy lo được lo mất.

      Nàng và phụ vương có kết quả tốt sao?

      Tịch Mân Sầm ghé vào tai Mạn Duẫn, thanh trầm trầm, mang theo vài phần ôn nhu: “Bây giờ còn có tâm tư suy nghĩ miên man sao?”

      Chờ cảm giác đau đớn biết mất, Mạn Duẫn ước chừng cũng khoảng nửa khắc thời gian. Bên tai ngứa ngáy, mồ dôi dính ẩm ướt hai má.

      Tịch Mân Sầm lấy khăn tay lau mồ hôi cho Mạn Duẫn: “Từ nay về sau, bổn vương cho phép con lại bị thương, cho dù là bổn vương cũng thể tổn thương con”.

      Giống như hứa hẹn, thanh Tịch Mân Sầm vô cùng kiên định.

      “Vương gia, tiểu quận chúa, đại phu nổi tiếng nhất Thanh Châu được mời tới”.
      “Mời” lời Tề Hồng vừa dứt liền trông thấy lão đại phu bị khiêng tới.

      Lão đại phu thân áo xanh, hai tay ôm chặt hòm thuốc. bị hành động của Tề Hồng dọa sợ tới mức mồ hôi chảy liên tục, rốt cuộc cũng dừng lại cước bộ, nhịn được hỏi: “Thiếu hiệp, ngài có thể thả lão phu xuống dưới ? Thắt lưng lão phu đau quá a”.

      Lão nhân tuổi cao, vốn chịu nổi ép buộc. Lão đại phu thầm cảm thán, nam nhân trẻ tuổi ngày nay, càng ngày càng biết kính già trẻ.

      Bất quá thấy dáng vẻ đối phương bất phàm, hơn nữa chỗ bọn họ ở, chính là Thiên Kiểm trang lẫy lừng. Cho dù có oán hận cỡ nào, lão đại phu cũng dám ra. Ai dám đắc tội người của Thiên Kiểm trang chứ? Đó phải là muốn chết sao.

      “Bắt mạch cho tiểu quận chúa”. Tề Hồng nghe vậy, liền buông lão xuống, dẫn lão đại phu vào trong.

      Nghe thấy danh hào từ trong miệng đối phương, lão đại phu càng thêm cẩn thận, sớm nghe Cửu Vương gia mang tiểu quận chúa vào Thành Châu, nghĩ tới lại may mắn được nhìn thấy.

      “Nhanh chút, ngươi làm gì chậm chạp vậy?” Chu Dương kéo áo lão đại phu, về phía cạnh giường, vẻ mặt đó giống như sắp cháy nhà tới nơi.

      “Vâng, vâng vâng” Lão đại phu liên tục vâng vâng dạ dạ, khắc cũng dám chậm trễ, ngón tay ấn mạch tượng tiểu quận chúa, rồi lại thâm ý nhìn tiểu quận chúa, muốn lại thôi, giống như gặp phải nan đề.

      Bộ dáng của khiến mọi người vội muốn chết.

      Tịch Mân Sầm nhíu mày, hỏi: “Rốt cuộc thế nào?”

      Thiên liên nhụy trăm năm ai dùng tới, kỳ Tịch Mân Sầm cũng lo lắng về dược hiệu của nó. Nếu bệnh người Mạn Duẫn vẫn thể thanh trừ, liền gặp phải nan đề.

      Lão đại phu nhìn quanh vài lần, “Lão phu biết thế nào…”

      Chu Dương thiếu kiên nhẫn, lão già này câu lại dừng câu, chính là muốn khiến người ta gấp chết đây mà.

      “Mau , nếu , tin hay ta tẩn lão trận.” Chu Dương xúc động giơ quyền lên, mặt làm ra biểu tình dữ tợn.

      Thây thuốc sợ tới mức run lên, “Thiếu hiệp đừng xúc động, chỉ là chuyện này liên quan tới danh tiết của tiểu quận chúa, cho nên lão phu mới do dự”.

      Lão đại phu đứng lên, hướng Cửu Vương gia quỳ xuống. tuy rằng phải người trong tiều đình, nhưng số việc cũng được nghe qua. việc liên quang đến hoàng gia, cho mười lá gan cũng dám lung tung. Ít nhất như vậy cũng lo đến tính mạng. Nhưng hôm nay vận may của lại kém, vừa vặn biết được chuyện này.

      Lão đại phu thuốc trịnh trọng đứng lên, Tề Hồng đè lại tay Chu Dương, hướng lắc đầu, ý bảo đừng làm lớn.

      Mạn Duẫn khởi động thân mình, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần khẽ xoay lại: “Có chuyện gì ông cứ , bản quận chúa xá ông vô tội”.

      Thanh như muỗi kêu, nhưng vì trong phòng im lặng, tất cả mọi người đều nghe thấy ràng.

      Lão đại phu nhận được ân xá, chậm rãi : “Tiểu quận chúa, lão phu xem mạch tượng của người, dường như là bệnh nặng mới khỏe. Thân mình tiểu quận chúa khỏe mạnh, nhưng điều duy nhất lão phu tiện mở miệng đó là…”

      Lão đại phu lại dừng lại, dò hỏi: “Theo lão phu biết, tiểu quận chúa bất quá mới mười sáu tuổi, chưa gả cho người ta.”

      Chu Dương suýt nữa nghẹn đến hộc máu, lão đại phu này vội, bọn họ vội, như vậy có được , hay là lão muốn đùa bỡn bọn họ?

      mau!” Chu Dương hướng lão đại phu rống lên.

      “Thứ lão phu thẳng, tiểu quận chúa mang thai.” Lời giống như búa tạ, đánh thẳng vào tim mọi người.

      Trong mắt bọn họ đều có khiếp sợ, ngay cả Cửu Vương gia bình thường mặt lạnh cũng xảy ra biến hóa.

      Lão đại phu nhìn bọn họ như vậy, tâm cảm thán, chuyện xấu của hoàng gia bị lão biết được, biết Cửu Vương gia có giết người diệt khẩu ?

      Đứa trong bụng Mạn Duẫn, phụ thân của nó là ai, mọi người ở đây đều biết.

      Tề Hồng hướng Tịch Mân Sầm giơ ngón cái, tiểu quận chúa mới về có mấy tháng, nhanh như vậy mang thai. Muốn bội phục Cửu Vương gia cũng được.

      Chu Dương lập tức sửa lại bộ dáng hung thần ác sát lúc nãy, cười to ba tiếng, rồi cuối cùng ôm bụng mà cười.

      Trời ạ, bọn họ ở Sầm vương phủ nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có tiểu chủ tử. Hoàng thượng đều có nữ nhân thành đàn, cũng chỉ còn Vương gia là chưa có con. tiểu quận chúa cũng chịu thua kém, hổ là người vương gia nhất.

      Mạn Duẫn đần dần hoàn hồn lại, câu lúc nãy của lão đại phu vẫn còn văng vẳng bên tai nàng. Nghĩ tới hình ảnh nàng và phụ vương trong lúc đó, hai gò má bất giác đỏ lên. Bọn họ áp dụng phương pháp tránh thai, mang thai cũng là chuyện bình thường.

      “Nhưng là, ta có bệnh trạng của người mang thai…” Mạn Duẫn vẫn thể tin được, hoài nghi hỏi.

      Lão đại phu ngừng cân nhắc tâm tư của những người này, vừa rồi còn mang vẻ mặt giật mình, sao bỗng nhiên lại vui vẻ rồi? Chẳng lẽ bọn họ hi vọng hoàng thất bị xấu mặt sao?

      “Vừa mới tháng, thấy bệnh trạng là chuyện bình thường.” Lão đại phu dám chắc chẩn đoán của mình hề sai. Ông làm nghề y nhiều năm, vốn có chuyện bắt sai mạch tượng, Cho nên với chẩn đoán của chính mình, ông phi thường chắc chắn.

      Ngón tay Mạn Duẫn chuyển qua bụng bằng phẳng, nơi đó tiểu sinh mệnh?

      Thân mình còn suy yếu, Mạn Duẫn ngẩng đầu nhìn Tịch Mân Sầm. Đứa này nàng nên dùng thân phận gì mà sinh ra? Nàng gọi Tịch Mân Sầm tiếng “phụ vương”, vậy đứa này lại gọi là gì?

      “Quản tốt cái miệng của ngươi, nếu có chút tiếng gió nào truyền ra ngoài, liền chờ diệt tộc .” Tịch Mân Sầm giúp Mạn Duẫn, đỡ nàng tựa vào người mình. cho Tề Hồng ánh mắt, để đưa đại phu ra ngoài.

      Lúc gần , Tề Hồng uy hiếp lão đại phu trận, lại đe dọa thêm, khiến ông sợ tới mức đường đều run lẩy bẩy, mới bằng lòng thả người. Bị dọa thành như vậy, khẳng định lão đại phu kia có gan ra ngoài.

      Đại phu vừa , Chu Dương liền nhịn được hưng phấn, kích động qua lại, giống như mới là người trở thành phụ thân.

      “Ha ha… Sầm vương phủ chúng ta, rốt cuộc cũng có tiểu chủ tử rồi”.

      Ngại cùng Chu Dương tranh cãi ầm ĩ, Tề Hồng cầm khăn lau bàn nhét vào miệng Chu Dương: “Ngươi e sợ người trong thiên hạ biết sao?”

      Quan hệ tiểu quận chúa cùng vương gia mơ hồ , nếu để những người chuyện truyền ra, như vậy thanh danh của hai người cũng bị ảnh hưởng lớn.

      Chu Dương cũng trở mặt với Tề Hồng, ném cái khăn kia xuống: “Ta mới mặc kệ, dù sao chờ đứa của tiểu quận chúa sinh ra, đó chính là tiểu chủ tử của Sầm vương phủ”.

      Đương là Tịch Mân Sầm vẫn trầm mặc, cũng biết suy nghĩ gì, thâm trầm nhìn chằm chằm bụng Mạn Duẫn.

      “Tĩnh dưỡng hai ngày, chúng ta liền về kinh. Chuyện này bổn vương xử lý, trong bụng Duẫn nhi chính là cốt nhục của bổn vương, bổn vương đương nhiên bạc đãi đứa ”. Tịch Mân Sầm trước mặt Tề Hồng và Chu Dương, bạc môi nhàng hôn lên trán Mạn Duẫn. Đây chính là kết tinh của và Mạn Duẫn, có biểu quá kích động, nhưng trong thâm tâm Tịch Mân Sầm luôn hy vọng hài tử này đến.

      Từ nay về sau, muốn mọi người trong thiên hạ đều biết, Mạn Duẫn là người của .

      “Duẫn nhi, ý của con thế nào?” Tịch Mân Sầm tuy là hỏi, nhưng Mạn Duẫn hiểu được, phụ vương có quyết định của mình.

      Vì đứa , Mạn Duẫn cũng quyết lùi bước. Chuyện nên đến, cuối cùng cũng đến. Thay vì bị vây trong thế cục bị động, bằng bọn họ chủ động xuất kích.

      Gật đầu mạnh, Mạn Duẫn cũng ra đáp án của nàng.

      nhàng vuốt ve gò má Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm : “Kỳ bổn vương sớm muốn làm như vậy, cho dù có đứa này, sau khi về kinh, bổn vương cũng đem chân tướng chiêu cáo thiên hạ.”

      Nếu Mạn Duẫn cùng đối mặt với chuyện này, lại càng cao hứng. Chấp tử tay, ta cùng người sóng vai.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 14
      Edit: tart_trứng
      Beta: Ishtar


      Mọi việc dù có tính toán xa thế nào cũng cản nổi biến hóa của nó. Chiều ngày thứ hai, bọn họ nhận được thư do Chu Phi truyền tới. Chu Phi sớm xử lý xong chuyện ở Tê Thành, về tới kinh thành. Phong thư này, từ lúc tới kinh thành liền ra roi thúc ngựa đưa tới.

      thư viết: Hoàng đế Nam Trụ Quốc Sử Minh Phi tự mình tới, muốn hòa thân.

      Mà đối tượng Sử Minh Phi nhắm tới, chính là Cửu Vương gia của Phong Yến Quốc – Tịch Mân Sầm. Sử Minh Phi lên đường được mười ngày, đường tới Phong Yến quốc. Nghe vì muốn nhanh chóng củng cố quan hệ hữu hảo giữa hai nước, Sử Minh Phi trực tiếp mang công chúa hòa thân cùng tới.

      Hoàng đế Tịch Khánh Lân nghe được việc này, liền phái người thông tri cho Tịch Mân Sầm.

      Nhận được phong thư này, vui mừng của mọi người cũng bị giảm chút ít.

      Chu Dương vì Mạn Duẫn cảm thấy đáng giá: “Việc này là sao chứ, Sử Minh Phi là cố ý muốn tìm vương gia gây phiền toái sao?”

      Cả Hoàng thượng cũng vậy, sao lần nào có người muốn hòa thân cũng đẩy cho Cửu Vương gia? Những người trước kia thôi , chẳng lẽ còn phải thêm tên Sử Minh Phi sao? Tiểu quận chúa mang thai, lúc này sao có thể khiến nàng thêm phiền lòng chứ?

      “Tiểu quận chúa, người đừng nóng giận. Cùng lắm ta giết công chúa hòa thân kia là được, xem nàng làm sao tiến vào đại môn Sầm vương phủ”. Chu Dương gió là gió, mưa là mưa, vừa xong quay đầu muốn ra ngoài.

      Chân còn chưa tới cửa, cổ áo bị Tề Hồng giữ lại, kéo trở về.

      “Giết công chúa? Ngươi muốn cho hai nước trở mặt thành thù sao? Ngay cả người trong giang hồ như còn hiểu được đạo lý này, Chu Dương sống trong cung đình, sao lại hiểu thấu quan hệ đó chứ?

      Mạn Duẫn hướng Chu Dương lắc đầu: “Chuyện này thể lỗ mãng. Phụ vương, người thấy thế nào?”

      Ánh mắt chuyển qua Tịch Mân Sầm, hai ngày ngay phụ vương đều ngồi ghế, biết trong đầu nghĩ cái gì, cả ngày cũng được mấy câu.

      Tịch Mân Sầm nâng mắt: “Chỉ có hai khả năng. là, Sử Minh Phi muốn chúng ta ở cùng chỗ. Hai là, muốn chúng ta sống với nhau. Theo tình huống trước mắt, khả năng hai điều đều đúng”.

      Quan hệ giữa Tịch Mân Sầm và Sử Minh Phi vốn dĩ cứng ngắc. Trước kia là cừu hận quốc gia, sau này Tịch Mân Sầm lại cướp Mạn Duẫn. Ngay từ đầu, Sử Minh Phi phản đối hai người ở chung chỗ, lần này tới Phong Yến chắc chắn là có liên quan tới Mạn Duẫn, hay là muốn mang Mạn Duẫn trở về?

      Nhưng Mạn Duẫn vốn muốn ở bên cạnh Tịch Mân Sầm, tên kia thể đánh chủ ý lên nàng. Muốn chia cách bọn họ, nằm mơ cũng đừng nghĩ tới.

      Tám năm chờ đợi, Tịch Mân Sầm chờ tới bây giờ, để xem ai còn có thể ngăn cản bọn họ?

      “Hôm nay liền chào từ biệt Bách Lý Vân Dịch, sớm ngày trở về, cũng có thể sớm tìm ra kế sách đối phó”. tin hoàng huynh cũng sứt đầu mẻ trán, phiền toái kéo dài như vậy, cũng nên giải quyết.

      Bách Lý Vân Dịch còn bận rộn chỉnh đốn chuyện trong Thiên Kiểm trang, nghe người bên ngoài truyền lời, lập tức nghênh đón Cửu Vương gia và tiểu quận chúa tiến vào.

      Tịch Mân Sầm thẳng vào vấn đề, : “Bổn vương có chuyện cần trở về kinh thành, mấy ngày nay quấy rầy Bách Lý trang chủ”.

      “Cửu Vương gia cần khách khí, nếu ngài muốn tới Thiên Kiểm trang, ta luôn sẵn sàng tiếp đón”. Bách Lý Vân Dịch ngừng bút lông trong tay, từ án thư ra. “Bất quá, ta còn chuyện , thỉnh Cửu Vương gia chỉ giáo”.

      Lời này của Bách Lý Vân Dịch là có ý gì? Trong nháy mắt, Mạn Duẫn đoán biết việc thiên liên nhụy bị đoạt , hơn nữa còn nghi ngờ bọn họ.

      Sắc mặt Tịch Mân Sầm vẫn bình thường, hoặc là , cho dù xảy ra chuyện gì, cũng luôn hé ra bộ mặt băng lãnh. Cho dù có ý tưởng gì cũng biểu lộ ra nét mặt.

      ” Chỉ chữ, Tịch Mân Sầm lại tiếp tục ngậm miệng .

      Bách Lý Vân Dịch đến trước mặt hai người, hỏi: “ biết có phải trùng hợp hay , ngày ấy hai gã thị vệ của vương gia dạo trong viện vòng, rồi bỗng nhiên thuốc nổ trong trang còn nhạy nữa? Hay là hai gã thị vệ này đều có chỗ hơn người, chỉ cần qua chỗ nào, thuốc nổ chỗ đó liền bị ẩm?”

      ràng là chỉ trích thuộc hạ Cửu Vương gia phá hư chuyện của bọn họ, Bách Lý Vân Dịch lại thành thỉnh giáo. Thử hỏi, đây là thỉnh giáo gì chứ?

      Tịch Mân Sầm gõ gõ bàn gỗ, hề thấy bối rối: “Nguyên lai ngươi cũng biết, Bách Lý trang chủ thẳng là tốt rồi, vòng vèo làm gì”.

      “Cửu Vương gia dám làm dám chịu a.” Bách Lý Vân Dịch cũng phân định được ràng, rốt cuộc là nên nhắm mắt làm đối với ngơ việc Tịch Mân Sầm làm hay là tổn hại Tịch Mân Sầm nữa.

      Nhưng nơi này ai so đó chuyện đó, Tịch Mân Sầm liền hỏi: ‘ kiện kia là bổn vương phái người làm, nếu làm sao có việc náo nhiệt để xem chứ? Vừa đúng lúc bổn vương thích xem náo nhiệt. Nếu ngươi chỉ dùng bao thuốc nổ giải quyết hết mọi chuyện, vậy còn ai để diễn cho ta xem chứ? Nhưng mà Bách Lý trang chủ, chúng ta là người sáng tiếng lóng, ngươi dám … Ngươi có lợi ích gì từ việc này sao?”

      Phụ vương quả để bị thiệt a, vài câu liền đem quyền làm chủ chuyển sang người mình.

      Bách Lý Vân Dịch ha ha cười to, hổ là Cửu Vương gia, cho dù là tâm kế hay thủ đoạn đều là cao thủ hàng đầu.

      “Phải, Cửu Vương gia đúng. Trận hỗn loạn này giúp ta bỏ ít nội gian, cũng là nhờ Cửu Vương gia giúp đỡ ít nhiều”. Bách Lý Vân Dịch ra, kiêu ngạo cũng siểm nịnh.

      Đừng nhìn bị vây trong thế bị động, có đôi khi, cũng có mục đích ám muội của mình.

      Cuối cùng Mạn Duẫn cũng ràng vì sao đêm đó phụ vương lại ra những lời này. Hóa ra hai người này tuy bàn bạc trước với nhau, nhưng vì liên quan tới lợi ích, vẫn cam nguyện cho loại chuyện này phát sinh. Mạn Duẫn đánh giá Bách Lý Vân Dịch rất cao, là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, so với phụ vương cũng kém chút nào.

      “Cửu Vương gia, ngài phải , ta đương nhiên vui vẻ tiễn ngài rồi. Nhưng ta có cầu nho , chỉ cần ngài đáp ứng, ta liền tận tâm đưa tiễn, cố ý gây khó dễ cho ngài nữa.” Trong đó bao gồm cả việc các người lấy thiên liên nhụy, đừng tưởng rằng giấu diếm được Bách Lý Vân Dịch .

      ở Thiên Kiểm trang dùng thiên liên nhụy hầm dược, mùi nồng nặc như vậy, sao có thể che giấu được? Bất quá cũng bội phục Tịch Mân Sầm, công lực như vậy dễ gì có được, nhưng bỏ liền bỏ, chút cũng do dự.

      Mặc kệ vì lí do gì, Tịch Mân Sầm đều có đạo lý để cự tuyệt, nhàng gật đầu: “ cầu cái gì?”

      Đừng quên Bách Lý Vân Dịch là phần tử hiếu chiến, : “Quyết đấu… chân chính quyết đấu”.

      Từng câu từng chữ cho người khác có chỗ cự tuyệt.

      Tịch Mân Sầm nhíu mày, nếu cầu này có thể khiến hai người giải tỏa hết ân oán, vì sao phải cự tuyệt?

      “Bổn vương đáp ứng, bất quả gần đây có việc, chúng ta phải về trước, chuyện này để sau, như thế nào?” Cao thủ so chiêu, phải có thể tùy tiện kết thúc, có đôi khi đấu cả ngày đêm cũng là chuyện bình thường.

      Bách Lý Vân Dịch vốn trông cậy lập tức thực hứa hẹn, vẻ mặt cũng lạnh nhạt: “Ta thấy công lực Cửu Vương gia gần đây cũng tổn thương ít, ta cũng muốn nhân lúc người ta gặp khó khăn mà lợi dụng, ngày này năm năm sau gặp ở tại đây, thế nào?”

      Tuy rằng vạch trần tại sao công lực Tịch Mân Sầm bị hao tổn, nhưng Tịch Mân Sầm và Mạn Duẫn đều hiểu, sợ là Bách Lý Vân Dịch biết hết mọi việc.

      Xem ra, đối phương cũng tính truy cứu…

      lời định, năm năm sau gặp lại”. Tịch Mân Sầm đứng lên, cáo biệt Bách Lý Vân Dịch, mang theo Mạn Duẫn ra cửa.

      Mạn Duẫn giơ tay lên, hướng Bách Lý Vân Dịch vẫy vẫy, ý bảo tái kiến.

      Bách Lý Vân Dịch cười đáp lại, thiên liên nhụy đưa cho họ cũng tốt. Dọn dẹp sạch đám lão già cổ hủ kia, rốt cuộc cũng có thể cải cách hoàn toàn Thiên Kiểm trang lần, bỏ mấy quy củ trước đây. Cửu Vương gia đến đây mang lại cho lần thanh lý môn hộ, cho nên cũng lý do gì bắt lấy.

      Những ngày kế tiếp chắc hẳn rất bận rộn đây, cuộc cải cách lần này cũng phải mất ba đến năm năm.

      Chu Dương và Tề Hồng chuẩn bị tốt xe ngựa, Tịch Mân Sầm và tiểu quận chúa vừa ra khỏi Thiên Kiểm trang bốn người liền lên xe ngựa rời .

      Từ từ rồi khỏi Thanh Châu, Mạn Duẫn : “Bách Lý Vân Dịch tính tình cũng tốt lắm, con muốn cùng làm bằng hữu”.

      Tịch Mân Sầm phản đối, vỗ vỗ đầu vai nàng. phụ họa: “ rất tốt”.

      “Phụ vương, quyết đấu năm năm sau…”

      Mạn Duẫn hết câu bị Tịch Mân Sầm đánh gãy: “Bổn vương có đáp ứng chúng ta quyết đấu cũng có chừng mực, phải là quyết đấu sinh tử, tự hiểu được điểm dừng. Duẫn nhi, đừng tiếp tục gọi bổn vương là phụ vương”.

      Tịch Mân Sầm đột nhiên những lời này làm tim Mạn Duẫn suýt nữa lại đập liên hồi. Nếu là trước kia, bởi vì quan hệ huyết thống, Mạn Duẫn nhất định nghĩ rằng phụ vương muốn nàng. Bây giờ, phụ vương ra những lời này là có ý gì?

      Trong lòng có chờ mong, lại sợ thất vọng.

      “Về sau kêu tên bổn vương, dù sao cũng thể để đứa chưa xuất thế xưng hô giống nàng, nàng kêu bổn vương là “Phụ vương” vậy đứa gọi là gì?” So với hai tiếng “Phụ vương”, Tịch Mân Sầm càng muốn nghe Mạn Duẫn gọi thẳng tục danh của .

      Cho dù dưỡng nàng tám năm, nhưng chưa bao giờ xem nàng như nữ nhi mà đối đãi. Cho tới cuối cùng, Tịch Mân Sầm vẫn ôm tâm tư kia. muốn làm phụ vương của Mạn Duẫn, mà muốn nàng cùng cả đời.

      Giống như bỗng nhiên thông báo với mọi người, Mạn Duẫn còn chưa kịp chuẩn bị, sửng sốt hai giây, mới hoàn hồn : “Phụ… Sầm”.

      Nhìn thấy Tịch Mân Sầm cau mày, Mạn Duẫn đúng lúc sửa lại. thành thói quen, nàng nhất thời sửa miệng lại. Kêu tục danh của như vậy, Mạn Duẫn cũng cảm thấy tự nhiên. Thử kêu thêm vài tiếng quen dần thôi.

      Đem xe ngựa nhường cho hai người khanh khanh ta ta : tình chàng ý thiếp), Chu Dương và Tề Hồng ở bên ngoài đánh xe.

      “Ta cũng muốn sinh đứa ” Tề Hồng nhìn phong cảnh hai bên ngừng lùi lại phía sau, vừa đánh xe ngựa vừa cảm khái .

      Phong lưu thành tánh, đối với cuộc sống như vậy muốn chán ghét. Nếu gặp người thích hợp, Tề Hồng muốn có cuộc sống yên ổn.

      Chu Dương nể mặt cười ra tiếng: “Ha ha… ngươi muốn sinh đứa , đợi ngươi biến thành nữ nhân rồi sau! Nam nhân lấy gì sinh đứa , đừng với ta, ngươi chán chơi nữ nhân rồi muốn chuyển qua chơi nam nhân”.

      Chu Dương thuần túy là nghĩ sai lệch, khóe miệng cười đến muốn vỡ ra, vung roi quất lưng ngựa.

      Tề Hồng những lời lòng như vậy, mà Chu Dương lại chê cười , Tề Hồng tức đến mặt biến sắc: “, đánh trận”.

      Chu Dương thoáng nhìn qua : “Ta rảnh, ngươi phát ta đánh xe sao?”

      Cảm thấy vô lực, Tề Hồng khẽ cắn môi. chuyện với Chu Dương đúng là ông gà bà vịt, ai cũng hiểu đối phương gì.


      p/s: tuần sau là có chương cuối rồi. nhanh , mới đây mà bộ này cũng sắp hoàn rồi :yoyo44::yoyo44::yoyo44:

    3. Miken Ha

      Miken Ha Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      31
      Minh cung thay bat ngo luon:yoyo60:
      janenguyenIshtar thích bài này.

    4. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      ko ngờ truyện sắp kết thúc rồi, có ngoại truyện ko nàng??? :yoyo44: ko nỡ xa Sầm ca cùng Duẫn nhi ah, còn cả CD, CP, TH, hoàng đế... nữa :yoyo26: Thanks
      janenguyenIshtar thích bài này.

    5. yui_9x

      yui_9x Well-Known Member

      Bài viết:
      182
      Được thích:
      299
      Sầm ca ca là thùng dấm di động cỡ bự, gặp ai cũng ghen thế kia sau này con của ca cũng phải chịu thiệt rùi :yoyo36:
      janenguyenIshtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :