1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Dưỡng Nữ Thành Phi (PN) HOÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      lễ vật lần này quả quá lớn, NLB chắc kham nổi rồi. mà biết Vương gia đưa Mạn Duẫn Thanh Chấu làm gì nhỉ? có ai mà làm cho Cửu vương gia có gan ra sao?

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 25
      Edit: tart_trứng
      Beta: Ishtar
      “Lưu Chí Phong, Lưu lão gia đến. pho tượng phật Quan ”.
      “Lý Thủy, Lý lão gia đến. đôi vòng tay mặc ngọc và vòng ngọc”.
      Người đến tặng lễ, liên tiếp ngừng.
      Chỉ nghe thấy thanh hô to món lễ vật, khiến cả đại sảnh náo nhiệt hẳn lên.
      Người tới tham gia hỉ yến lần này, trừ thân thích của Ngô gia, đa số đều là người ở Tê thành.
      Còn có ít thương nhân nổi tiếng.
      Mạn Duẫn nhớ tới đám sổ sách hôm qua, thấy vài cái tên được gã sai bặt hô to tới.
      Xem ra vì Ngô Y Y xuất giá, rất nhiều thương nhân đều chạy tới chúc mừng.
      Cũng uổng phí mấy ngày nay đám người Mạn Duẫn hao phí tinh lực cùng thời gian.
      Mạn Duẫn mặc váy màu xanh, cùng với màu hồng náo nhiệt bố trí xung quanh thập phần đối lập. Khí chất thanh thuần của nàng, khiến người trước mắt sáng ngời.
      “Vị nương kia phải là người thắng “Đệ nhất mỹ nhân” – Vương nương sao? Nàng cũng là khách của Ngô đại nhân à?”
      Vài vị công tử ăn mặc hoa lệ, vây quanh Mạn Duẫn. Những cặp mắt đắm đuối, ngừng hướng qua bên này.
      Rất nhiều tiếng nghị luận đều xoay quanh Mạn Duẫn, đặc biệt dung mạo của nàng với Tịch Mân Sầm, so với mọi người ở đây, đều xuất sắc hơn rất nhiều.
      Nhiều người từng nghe tới danh Vương nương, giờ đều vây lấy, muốn xem thử “Đệ nhất mỹ nhân” rốt cuộc đẹp như thế nào. Tình cảnh này khiến Ngô Y Y thân hồng bào lại được chú ý.
      hổ danh là Đệ nhất mỹ nhân, dung mạo này có thể so với thiên tiên”.
      Rất nhiều thanh khen ngợi, truyền đến tai Mạn Duẫn.
      Có vài vị công tử muốn tiến lại gần, lại ngại vị nam tử lạnh đến cực điểm ở bên cạnh, nên dám có động tác gì.
      Sắc mặt Tịch Mân Sầm trầm thêm vài phần, với Mạn Duẫn còn có mâu thuẫn, vẫn chưa giảng hòa; tâm tình vốn tốt. Ở đây nhiêu người như vậy dám nhìn trộm nữ nhân của , càng khiến tâm tình rơi xuống đáy cốc.
      Ngô Lệnh Bằng nhìn qua, thấy sắc mặt Cửu Vương gia càng lúc càng khó coi, vội chạy tới giải vây, hướng mọi người : “Cái gì mà Vương nương, vị này là tiểu quận chúa của Phong Yến quốc, ái nữ của Cửu Vương gia”.
      “Đại hôn của Y Y hôm nay, cũng là do tiểu quận chúa chủ trì.” Ngô Lệnh Bằng ra, sợ hãi đám người này hiểu nhìn sắc mặt người khác, chọc giận Cửu Vương gia.
      Vị Cửu Vương gia này tình tính lạnh như băng, dưới cả nước ai biết. Chọc giận vị này, tuyệt đối phải là quyết định sáng suốt. Từ ngày Cửu Vương gia đến Tê thành, Ngô Lệnh Bằng ngày nào thấy lo lắng. Mắt thấy sau hỉ yến của Y Y, liền có thể tiễn bước hai vị ôn thần Cửu Vương gia và tiểu quận chúa, muốn có chuyện gì rẽ sang hướng khác.
      Mọi người ngốc lăng, Vương nương xinh đẹp như hoa này là tiểu quận chúa, như vậy vị nam tử tuấn tú bên cạnh, chính là Cửu Vương gia? Người mười tám tuổi liền xông pha chiến trường, bách chiến bách thắng – Cửu Vương gia sao?
      Ba chữ Cửu Vương gia, dân chúng sớm nghe đồn rất nhiều. tích chinh chiến của cũng được lưu truyền rộng khắp trong dân gian, trong đó còn có nhiều điều bị khuyếch đại. Tóm lại, trong lòng bọn họ Cửu Vương gia cũng tôn quý như thần, thể xâm phạm.
      biết là ai, sau khi hoàn hồn, liền dẫn đầu quỳ xuống, hô to; “Thảo dân khấu kiến Cửu Vương gia.”
      Sau đó, toàn bộ quan khách đều quỳ xuống.
      Hỉ yến hôm nay, Ngô Y Y với Dư Lâm mới là nhân vật chính, lại nghĩ tới, Cửu Vương gia cùng tiểu quận chúa lại đoạt hết mọi ánh nhìn của mọi người.
      “Bình thân. Hôm nay là ngày thiên kim của Ngô đại nhân xuất giá, các ngươi cần quan tâm tới bổn vương.” Tịch Mân Sầm khẽ gõ lên mặt bàn, cũng nhìn đám người quỳ xuống, ngữ khí lạnh như băng, hệt như trong lời đồn.
      Tuy là như vậy, nhưng có đại thần Tịch Mân Sầm ở đây, ai lại dám vô lễ. Tất cả đều nơm nớp lo sợ, dám nhiều.
      “Cửu Vương gia kêu các ngươi bình thân, nghe thấy sao?” Thấy đám người còn quỳ mặt đất, Chu Dương rống lớn.
      “Hỉ yến còn phải tiếp tục, đừng vì Cửu Vương gia đến mà tiếp tục các bước tiếp theo. Bên kia hãy khua chiêng gõ trống nhộn nhịp; thiếu thanh này khí vui mừng cũng thiếu mất phần.” Tề Hồng làm dịu khí, vài câu khiến khí trong phòng chuyển hướng tốt.
      nhạc lại vang lên, đại sảnh vừa mới im lặng lại lần nữa ồn ào.
      “Tân khách đều đến đủ chưa? Sắp tới giờ lành rồi.” Mạn Duẫn đứng dậy, tới trước sảnh.
      “Bẩm tiểu quận chúa, còn khắc nữa là tới.” Ngô Lệnh Bằng phân phó với gia đinh, vừa nghe câu hỏi của tiểu quận chúa liền vội trả lời.
      “Phụ thân, ngoại công (ông ngoại) còn chưa tới. Sao lại vậy, hôm trước phải với ngoại công rồi sao? Sao lại chẳng thấy bóng dáng đâu cả?” Ngoại công trong miệng Ngô Y Y chính là Tô Hữu Kỳ.
      Mạn Duẫn im lặng , trong tâm lại thầm , lão gia hỏa Tô Hữu Kỳ bị thị vệ áp giải a.
      “Lệnh Bằng, bằng phái người đến hỏi . Cha cũng phải người như vậy, huống chi hôm nay Y Y xuất giá, chuyện lớn như vậy, có lý gì ông ấy lại tới muộn.” NGô thị cũng lo lắng, vòng trước đại sảnh.
      Trong viện bày mấy chục bàn tiếc, thức ăn cũng dọn lên nửa. Chỉ còn chờ giờ lành tới, liền bái đường thành thân.
      Chu Dương nhàm chán, cũng biết khi nào Vương gia tính động thủ, cầm bầu rượu bàn, rót ly.
      “Lão gia, đây là danh sách lễ vật khách tặng, ngài có muốn xem qua ?” Quản cầm quyển tập, bước nhanh lại.
      “Bây giờ nhìn cái gì, chờ buổi tối lại trình lên.” Khẩu khí của Ngô Lệnh Bằng tốt, tùy ý với quản . vội, làm gì có thời gian xem mấy thứ này.
      Ngô thị ở bên lại : “Đưa ta xem.”
      Ngô thị mở ra, bên trong ghi lại chi tiết quà tặng của từng người. Rất nhiều thương hộ đều dựa vào quan hệ với phủ nha để làm ăn, cho nên ra tay cũng tiếc, vàng bạc, ngọc quý đều đưa qua.
      Ngô thị tốn bao nhiêu thời gian để xem qua; nhưng rất nhanh bà ta phát vấn đề, trong đây có tên của Cửu Vương gia. Bà ta nghi hoặc nhìn về phía Cửu Vương gia, Cửu Vương gia ở trong phủ nhiều ngày như vậy, hôn của Ngô Y Y cũng do tiểu quận chúa đề xuất. Cho dù bọn họ đưa lễ vật quý trọng, cũng đến mức tỏ vẻ gì cả.
      đợi bà ta nghĩ ra kết quả, quản liền nhắc: “Lão gia, phu nhân, giờ lành đến rồi. Bỏ qua giờ lành là điềm xấu, chúng ta có chờ Tô lão gia nữa ?”
      Ngô Lệnh Bằng có chút tức giận: ‘Còn chờ gì nữa, nhạc phụ ngay cả cháu mình xuất giá cũng đến muộn, sao lại phải chờ !” Thêm nữa, Cửu Vương gia còn ngồi đó, tuyệt thể để đại thần này chờ lâu.
      Ngô Lệnh Bằng hướng Mạn Duẫn cúi đầu, khách khí: “Tiểu quận chúa, ngài phải là bà mối cho tiểu nữ sao? Giờ lành đến rồi, người xem, có thể bắt đầu bái đường được chưa?”
      “Bắt đầu .” Tiểu quận chúa cười như cười, nụ cười kia, khiến người ta có cảm giác có ý tốt.
      Thứ cảm giác này, chợt lóe lên rồi biến mất. Ngô Lệnh Bằng cũng để ý, gật gật đầu, liền phân phó hạ nhân chuẩn bị.
      Ngô Y Y đầu đội mũ phượng tinh xảo, được trùm lên khăn đội đầu màu đỏ, cùng Dư Lâm đứng ở trung tâm đại sảnh, sợi dây đỏ nằm giữa tay hai người, giữa sợi dây là đóa hoa đỏ thẫm. Phong tục ở cổ đại, Mạn Duẫn cũng có nhiều hiểu biết. Nhưng nhìn sợi dây đó, nàng lại nghĩ tới dây tơ hồng của nguyệt lão, đoán rằng ý tứ của nó đại khái cũng sai lắm, đại diện cho nhân duyên.
      Ở trước cửa, đột nhiên vang lên tiếng pháo đinh tai nhứt óc cho biết phủ nha có việc vui.
      Thắp nến, dâng hương, đốt pháo, thiếu thứ gì.
      “Tiểu quận chúa, nên làm lễ bái đường.” Thấy tiểu quận chúa đứng bên cạnh có động tĩnh gì, Ngô thị nhịn được lên tiếng nhắc nhở nàng. Bà ta vốn dĩ muốn đem việc quan trọng như vậy giao cho tiểu quận chúa, thấy nàng lúc này thất thần như vậy, càng khiến bà ta tức tối chịu nỗi.
      Mạn Duẫn gật gật đầu; “Nhất bái thiên địa…”.
      Tiếng chuông bạc vang lên, phiêu đãng trong đại sảnh. Mọi người chìm đắm trong thanh này, như hồ hởi đón gió xuân: “Nhị bái cao đường…”.
      Ngô Y Y và Dư Lâm cùng hướng tới vợ chồng Ngô Lệnh Bằng quỳ xuống.
      “Phu thê giao bái…” Mạn Duẫn nhíu mày, rốt cuộc phụ vương muốn làm gì, vì sao còn chưa ra tay? Chẳng lẽ phải đợi đến phút cuối cùng sao?”
      Thừ dịp mọi người chú ý đến tân lang tân nương, Mạn Duẫn vụng trộm quay đầu, nháy mắt ra hiệu với Tịch Mân Sầm.
      Lúc này, Tịch Mân Sầm mới để ý đến ánh mắt của Mạn Duẫn, khóe môi hơi hơi gợn lên, nhíu mày. phải là muốn để ý đến sao?
      Mắt thấy lễ bái đường sắp chấm dứt, quan khách xung quanh đều vô cùng hào hứng chúc mừng.
      Lúc mọi người định chấm dứt lễ, Tịch Mân Sầm đột nhiên đứng dậy, “Bổn vương còn chưa tặng quà, bằng bây giờ, giáp mặt liền đưa cho Ngô đại nhân”.
      Mọi người ồ lên…. Cửu Vương gia làm vậy là có ý gì?
      Lễ bái đường vẫn chưa tiến hành xong, đột nhiên lại cắt ngang.
      để ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Tịch Mân Sầm hướng Chu Phi “Đem quà của bổn vương tới đây.”
      Chu Phi sớm chuẩn bị, hai tay cầm cái hộp gỗ, cung kính đưa cho Tịch Mân Sầm.
      Tịch Mân Sầm tiếp nhận, “Ngô đại nhân, phần lễ này, là bổn vương cố ý chuẩn bị cho ngươi. Nếu hôm nay mọi người đều cao hứng như vậy, bằng chúng ta hãy mở ra nhìn chút!”
      Tịch Mân Sầm giống như gió mùa đông khắc nghiệt, ập tới trước người, khiến người ta tứ chi lạnh ngắc thể động đậy.
      “Vương… Vương gia…” tại sao, bất an ngày càng mãnh liệt. Ngô Lệnh Bằng đoán ra Cửu Vương gia rốt cuộc muốn làm gì, chăm chú theo dõi chiếc hộp gỗ trong tay Cửu Vương gia.
      “Còn mau mở ra xem?” Tịch Mân Sầm lại lạnh vài phần.
      Người xung quanh đều rất ngạc nhiên, quà tặng của Cửu Vương gia, rốt cuộc trân quý đến mức nào. Cả đại sảnh ồn ào, thúc giục Ngô Lệnh Bằng: “Ngô đại nhân, mau mở quà ra xem, cũng để chúng ta được mở rộng tầm mắt. Quà của Cửu Vương gia, nhất định là tầm thường”.
      “Ngô tri phủ, mau mở , mọi người đều chờ nha.”
      Trái tim Ngô Lệnh Bằng nhảy kịch liệt, “Vương gia, hôm nay là hỉ của tiểu nữ. Quà tặng này, về lý nên là sở hữu của tiểu nữ, bằng để cho Y Y đến mở ra?”
      Lời của , cũng rất hợp tình hợp lý.
      Mọi người xung quanh lại ồn ào. Khuyên bảo Ngô Y Y lập tức mở quà.
      dungcubi, Diệp Diệp, quỳnhpinky10 others thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      vậy là xong đời rồi. Chuẩn bị phủ nhé NLB

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 26
      Edit: tart_trứng

      Beta: Ishtar

      Ngô Y Y ngây ngốc nhìn phụ thân, lại nhìn Cửu Vương gia, cất bước qua lấy chiếc rương.
      Tịch Mân Sầm nhấc nay, nâng lên chút, né khỏi Ngô Y Y.
      Mắt nheo lại, thanh lạnh băng lại vang lên: “Ngô Lệnh Bằng, ngươi hiểu bổn vương gì sao? Bổn vương , ngươi qua đây mở ra”.
      thanh quát lớn lượn lờ trong đại sảnh rộng lớn, khiến cả đám người nhốn nháo xung quanh cũng lặng ngắt như tờ.
      Tất cả mọi người đều im miệng, hết nhìn Cửu Vương gia lại nhìn Ngô Lệnh Bằng.
      Ngô Lệnh Bằng chỉ nghĩ đến Cửu Vương gia tức giận, là vì nghe theo lệnh. lau mồ hôi: “Chọc Cửu Vương gia mất hứng, là lỗi của hạ quan, hạ quan lập tức mở nó ra.”
      Hai tay Ngô Lệnh Bằng cầm lấy cái rương, nhàng mở nắp ra… Khách khứa xung quanh đều ngóng cổ lên nhìn, muốn biết rốt cuộc bên trong đựng vật gì?
      Mở nắp hộp được lúc, hai mắt Ngô Lệnh Bằng vẫn trợn tròn…. Người bên ngoài cũng nhìn thấy, bên trong có mấy tập bản thảo.
      “Đó là gì vậy? Sao lại toàn mấy quyển tập thế kia?.. A… Bên có ghi sổ sách, còn có con dấu của “Tô gia” kìa.” thanh thầm vang lên, tất cả đều nghị luận về đống giấy tờ đó.
      Rất nhiều thương hộ vừa nghe đều thay đổi sắc mặt, trắng bệch tái nhợt vô lực nhìn Cửu Vương gia.
      “Cái gì?” Ngô thị nghe được tiếng nghị luận của quan khách, lo lắng tới: “Sổ sách của Tô gia sao lại nằm ở đây?”
      Bà ta cầm lấy cái rương, lấy quyển sách bên trong ra, xác là đồ từ nhà mẹ đẻ… “Sao vậy? Các ngươi biết thứ này sao? Vừa đúng lúc, giải thích cho bổn vương nghe thử.” Tịch Mân Sầm chắp hai tay sau lưng, ánh mắt lạnh lùng nheo lại, khiến cho cả người mang thêm ba phần tà khí.
      Tính tình cuồng ngạo thể kiềm chế, ở người lại được thể hoàn hảo đến tận cùng.
      “Hạ quan cái gì cũng biết, càng Cửu Vương gia muốn hạ quan giải thích cái gì.” Ngô Lệnh Bằng tỉnh táo lại, thanh càng run rẩy hơn so với lúc đầu. Tay khép lại, khẽ nắm thành quyền.
      Sắc mặt Ngô thị và Ngô Y Y đều vô cùng khó coi: “Cửu Vương gia, hôm nay là đại hôn của Y Y, người đưa sổ sách của Tô gia đến là muốn làm gì? Cho dù Tô gia phạm lỗi gì, cũng là chuyện của Tô phủ, có quan hệ gì với Ngô gia cả.”
      Lời bà ta ra muốn phủi sạch hết mọi quan hệ. Có điều… Tịch Mân Sầm là ai chứ, có thể cho người khác thoát khỏi tay sao?
      “Tề Hồng, đem mấy phong thư kia cho Ngô tri phủ nhìn chút. Xem còn muốn gì.” Tịch Mân Sầm tùy ý , chút nào để ý lời ra khiến người khác chấn động cỡ nào.
      Ngô Lệnh Bằng kích động nhìn về hướng Chu Phi và Tề Hồng, người khác biết, chẳng lẽ chính còn biết trong thư hàm viết gì sao? còn bình tĩnh như lúc trước, Ngô Lệnh Bằng sợ tới mức lui từng bước ra phía sau. lại nghĩ đến tới bây giờ nhạc phụ còn chưa thấy đâu, hay là gặp chuyện bất trắc gì?
      “Cửu Vương gia, nhạc phụ của ta bị ngài bắt?” Đây là nguyên nhân duy nhất Ngô Lệnh Bằng có thể nghĩ tới.
      “Xem ra ngươi còn có chút thông minh. Tô Hữu Kỳ buôn bán muối tư, cấu kết với quan phủ. Mỗi việc đều có thể kết tội .”Tịch Mân Sầm lãnh đạm . “Ngô Lệnh Bằng, mấy phong thư kia, ghi lại giao dịch của ngươi cùng Tô Hữu Kỳ, e ngại vật chứng bị hủy, nên đưa cho ngươi. Hôm nay bổn vương lấy thân phận Cửu Vương gia của Phong Yến Quốc, bắt giữ ngươi giam vào đại lao. Chỉ cần là tài sản của Ngô gia, toàn bộ đều sung công quỹ.”
      “Chu Phi, Chu Dương, bắt Ngô Lệnh Bằng cùng toàn bộ gia quyến.” Biến chuyển khiến người ta sợ hãi. Vừa rồi còn là hỉ yến vui vẻ, nhất thời trở thành tiếng kêu khóc thảm thiết.
      Chu Phi, Chu Dương vừa bước ra, Ngô Lệnh Bằng đột nhiên cười hiểu: “Cửu Vương gia, ngài đừng quên, đây phải là kinh thành. Hạ nhân ở trong phủ, toàn bộ đều nghe theo lời hạ quan, mà bên cạnh ngài chỉ có hai ba thuộc hạ, có thể làm gì ta?”
      “Dư Lâm, triệu tập nha dịch trong phủ, ngăn cản Cửu Vương gia cho ta.” Sau đó Ngô Lệnh Bằng hoang mang rối loạn kéo Ngô thị cùng Ngô Y Y: “Nhanh thu thập đồ, thể ở lại Tê Thành.”
      Trước kia Dư Lâm trung tâm nghe lệnh Ngô Lệnh Bằng, khi nghe được Ngô Y Y nguyện ý gã cho , liền vui mừng cả nửa ngày.
      Nhưng chưa được vài ngày, Ngô Lệnh Bằng đột nhiên cầu ở rể, hơn nữa đống lời châm chọc , xứng với Ngô Y Y, bảo căn bản chính là cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga.
      Cả đời nguyện trung thành với Ngô Lệnh Bằng, kết quả lại còn bị khinh bỉ, trong lòng phẫn nộ. Thế nên hôm nay thành thân, sắc mặt của cũng tính là hòa nhã.
      Lúc Ngô Lệnh Bằng buôn bán muối tư, cũng có tham dự. tại thấy tình bại lộ, vậy nhưng thấy sợ hãi, ngược lại còn cao hứng cười ra tiếng.
      Ngươi ta là con cóc, vậy ngươi là cái gì? khi chuyện muối tư bị lộ ra ngoài, ai còn dám cưới Ngô Y Y?
      “Ngô đại nhân, thứ lỗi thuộc hạ thể tuân mệnh.” Dư Lâm cắn răng … Nhìn thoáng qua Ngô Y Y đều vợ trồng trăm ngày ân ái, khó trách vẫn có điểm cầm lòng được. Nhưng nghĩ tới nàng cũng phải hạng tốt lành gì, Dư Lâm cầm đầu : “Cửu Vương gia, thỉnh ngài động thủ”.
      Thấy Ngô Lệnh Bằng cùng Dư Lâm đấu tranh nội bộ, Mạn Duẫn khỏi nở nụ cười châm chọc. Đây cũng là Ngô Lệnh Bằng tự làm tự chịu, thuộc hạ trung thành như vậy, nguyện ý trunh thành với , vậy mà biết quý trọng.
      Tịch Mân Sầm vẫn có biểu tình gì: ‘Ngô Lệnh Bằng, ngươi khẳng định có người giúp ngươi”.
      “Lý Nhã, Lý Kỳ, các ngươi mau dẫn nha dịch đến. Dư Lâm làm phản, chẳng lẽ các ngươi cũng muốn phản!”
      Ngô Lệnh Bằng hướng tới hướng khác, nhắm chỗ vài nha dịch đứng rống lên.
      Mấy tên nha dịch lùi từng bước, động tác này, vô hình cho Ngô Lệnh Bằng biết quyết định của họ.
      Cửu Vương gia là ai chứ? Là người có võ công siêu việt, chỉ bằng mấy tên nha dịch bọn họ, làm sao có thể là đối thủ của ?
      Nghe đồn, có lần chiến trường, mình Cửu Vương gia chém hết mấy trăm người. Lúc ấy, máu chảy thành sông, hắc bào của Cửu Vương gia tung bay trong gió, giống như Tu La đến từ địa ngục.
      “Phản, các ngươi đều phản!” Thấy Chu Phi, Chu Dương càng lúc càng đến gần, Ngô Lệnh Bằng điên cuồng rống to.
      Bọn nha dịch làm ra quyết định phi thường chính xác. Dù sao đám người của Ngô Lệnh Bằng vì bảo hộ mà xông vào, lại đắc tội Cửu Vương gia, đó tuyệt đối là lựa chọn sai lầm.
      Đám thương nhân xung quanh thấy tình hình thích hợp, rất nhiều người đều muốn thừa dịp hỗn loạn mà lặng lẽ rời . Còn chưa kịp ra khỏi đại sảnh, thấy Tề Hồng đứng trước mặt bọn họ.
      “Cửu Vương gia chưa cho các người rời , ai cho phép các người rời ?” Tề Hồng khoanh hai tay trước ngực, khóe môi nhếch lên cười tà, chút thân thiết.
      “Chúng ta là tới tham dự hỉ yến, nay hỉ yến thành, lẽ rời cũng được sao?
      “Cho dù là Cửu Vương gia, cũng thể giam giữ lương dân được.” biết là ai trong đám người hô lên, mọi người còn lại cũng nhao nhao mở miệng.
      Tề Hồng bị thanh đó làm phiền chịu được: “Đều câm mồm cho lão tử, kẻ nào còn dám lên tiếng biết tay lão tử.”
      “Ai cũng đừng nghĩ chạy thoát!”
      Lần này đến tham dự hỉ yến có rất nhiều người, dựa vào vài người bọn họ căn bản dễ dàng khống chế cục diện.
      Tịch Mân Sầm nhìn ra Tề Hồng sắp chống đỡ được, thanh vang vọng truyền ra phủ nha: “Thị vệ tiến đến nghe lệnh”.
      thanh này cũng phải rất lớn, nhưng đủ cho mọi người đều nghe .
      Cơ hồ là trong nháy mắt, từ bức tường cao của phủ nha xuất hai mươi người nam tử mặc đồ thị vệ màu xanh. Bọn họ hành động thống nhất, động tác mau lẹ, vài người trong đó vòng ra đại sảnh.
      Nơi này chỉ có nửa số thị vệ, phần tư ở phế trạch của Tô gia để trông coi đám sai vặt, tiểu nhị, phần tư còn lại đến xét nhà Tô phủ ở Tê Thành.
      Tô gia cùng Ngô Lệnh Bằng hợp tác nhiều năm, chắc chắn chiếm được ít. khi xét nhà, liền tìm ra đống lớn tiền của.
      Trong đó, thị vệ áp giải theo người, người nọ tóc hoa râm, đại khái khoảng năm mươi tuổi.
      “Là Tô lão gia!” Nhiều người liền nhận ra bộ dáng người nọ.
      Bình thường Tô Hữu Kỳ rất chú trọng ăn mặc, nghiễm nhiên là người có sĩ diện rất lớn. Mà tại, tóc taitán loạn vai, hai mắt hằn đen rệt, bộ dạng mệt mỏi.
      Ngô thị kinh ngạc nhìn phụ thân vừa xuất , sau đó quay đầu nhìn Tịch Mân Sầm: “Cha, ngài…? Cửu Vương gia, cha ta là người lớn tuổi, sao ngài có thể đối xử với ông như vậy?”
      Ngô Y Y tuy rằng trực tiếp tiếp xúc với chuyện buôn bán muối tư kia, nhưng cũng nghe cha mẹ bàn luận ít, hiểu được Ngô gia cùng Tô gia là loại quan hệ như thế nào. Bị bộ dạng của Cửu Vương gia hù dọa, khiến sắc mặt của nàng ta tái nhợt… “Đối xử như thế nào, bổn vương còn cần phải cho ngươi sao?” Ánh mặt Tịch Mân Sầm tựa như mũi kiếm, gắt gao nhìn chằm chằm Ngô thị.
      Ngô thị nhìn hai giây, liền sợ run cả người, bộ dáng run rẩy ngừng.
      Mạn Duẫn khẽ than, lúc nãy là ai vừa nhìn thấy đống sổ sách liền muốn phủi sạch quan hệ với Tô gia. Bây giờ, lại còn lo lắng cho cha sao? là châm chọc mà!
      Ngô Lệnh Bằng cũng phải người học võ, đối mặt với hai đại cao thủ Chu Dương và Chu Phi bao lâu, tay chân bị trói lại.
      Thấy trượng phu bị bắt, Ngô thị ngây người tại chỗ hai giây, liền kéo tay Ngô Y Y, xoay người muốn chạy.
      Bất quá bà ta cũng chỉ là phụ nhân trói gà chặt, Chu Phi nhanh chóng phi thân, lập tức đuổi theo, đem cả hai người túm về.
      “Các ngươi dám làm chuyện thương thiên hại lí, phải nghĩ đến việc có ngày hôm nay.” Mạn Duẫn bất đắc dĩ lắc đầu, có chút đồng tình với họ.
      Năm đó lúc nàng là sát thủ, trong tay dính đầy máu tanh, nhưng trong lòng cũng hiểu , sớm hay muộn cũng ngày, tánh mạng của nàng cũng giống như họ. đại có câu, làm việc ác sớm hay muộn cũng phải gánh lấy hậu quả… Dưới trợ giúp của thị vệ, phía bên Tề Hồng cũng khống chế được cục diện.
      Tề Hồng coi lại sổ sách, đối chiếu từng người . Chỉ cần đó có viết giao dịch, liền bị bắt giữ.
      Những người vô tội, chỉ đơn thuần đến dự tiệc mừng, liền được thả ra ngoài… Đối đãi với nữ tử, Chu Phi thô bạo giống như đối với Ngô Lệnh Bằng. tìm hai sợi dây thừng, đem hai người đó trói chặt.
      Đám nha dịch đứng trong góc đại sảnh, cảm thấy may mắn vì vừa rồi nghe lệnh của Ngô Lệnh Bằng. Ai chẳng biết đội thị vệ của Sầm vương phủ, mỗi người đều có thể lấy địch mười. Với võ công mèo cào của họ, cho người khác đánh còn chưa đủ.
      “Vương gia, Ngô Lệnh Bằng nên xử trí thế nào?” Chu Phi trói xong hai mẹ con Ngô Thị, ấn chuôi kiếm tới. “Chỉ cần có tham dự việc bán muối tư, muối giả liền bắt vào đại lao. Lấy việc này làm tình tiết nghiêm trọng, theo đó mà định tội.”
      Chỉ cần là tài sản của Ngô gia, liền đem hết ”. Tịch Mân Sầm ra nhanh gọn, Ngô Lệnh Bằng và Tô Hữu Kỳ là thủ phạm chính vụ án muối tư này, cho dù thế nào cũng thoát khỏi tội chết.
      dungcubi, Diệp Diệp, quỳnhpinky13 others thích bài này.

    5. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      xong vụ này Thanh Châu a. hóng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :