1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Dưỡng Nữ Thành Phi (PN) HOÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 22

      Edit: tart_trứng

      Beta: Ishtar

      phát bệnh? Làm sao con biết phát bệnh? Lần trước con xúc động chạy , phải đau cả ngày, cả cũng được sao?” Tịch Mân Sầm kéo cánh tay Mạn Duẫn, ngón tay gắt gao nắm lấy đầu vai nàng, khỏi phân trần.

      thích những gì nằm ngoài tầm tay của mình, đặc biệt là bệnh tình của Mạn Duẫn.

      Mạn Duẫn còn lời nào để , phẫn nộ nhìn phụ vương, hưng phấn mới rồi liền bị dập tắt.

      “Nhưng mà… Duẫn nhi rất muốn xem nha.” Mạn Duẫn rất , đầu chậm rãi cúi xuống.

      Phụ vương lo lắng, cũng phải có lý. Bệnh của nàng, chỉ cần chạm vào thứ lạnh như băng, tái phát. Bên dưới là hồ nước lạnh lẽo, có thể khiến nàng tái phát bệnh cũ.

      “Ngoan ngoãn đứng yên ở đây cho ta.” Tịch Mân Sầm ôn nhu vuốt tóc nàng, ngữ khí còn băng hàn như trước, mang theo chút ôn nhu.

      cũng muốn nổi giận với Mạn Duẫn, nhưng việc chạm đến bệnh tình kia, tuyệt đối khoan nhượng.

      “Duẫn nhi biết.” cố tình gây , Mạn Duẫn trao cho Tịch Mân Sầm ánh mắt an tâm.

      Nàng ở này chờ cũng tốt, có gì cũng có thể giúp đỡ người bên dưới.

      Thị vệ đều có thể bơi, theo bước Tịch Mân Sầm dần dần tiến vào giếng nước. bờ chỉ còn lại khoảng 5 người.

      Mạn Duẫn dựa vào đại thụ ngồi chờ, ước chừng bọn họ cũng thể lên sớm được, còn bằng nàng ngủ bù, hảo hảo ngủ giấc.

      5 thị vệ kia mỗi người quay hướng, lẳng lặng quan sát xung quanh.Tay nắm lấy bội kiếm bên hông, khoác lên người bộ áo thị vệ lục sắc, tinh thần của bọn họ cũng kém phần uy vũ.

      Nhìn bộ dạng này của họ, Mạn Duẫn khỏi nhớ tới những ngày tháng ở Sầm vương phủ. Khi đó, bọn học cũng đứng như vậy, phân bố ở từng góc trong vương phủ, thời thời khắc khắc bảo hộ an toàn cho vương phủ.

      Tính toán số ngày, bọn họ gần tháng rồi. Cũng biết Hoàng bá bá ở trong cung như thế nào, có phải bị đống tấu chương lớn làm phiền đến nhăn mày hay .

      Suy nghĩ dần dần bay xa, Mạn Duẫn nhắm mắt lại, từ từ tiến vào giấc ngủ.

      Mặt trời cao, từ bên đông rồi sang bên tây, ánh sáng chậm rãi tắt ngúm.

      Cho dù ngủ, Mạn Duẫn vẫn luôn duy trì cảnh giác. Ngoại trừ ở bên cạnh phụ vương là nàng có thể an ổn ngủ, còn lại đều là giấc ngủ nông. Cảm giác bị ai đó đụng tới, Mạn Duẫn mở hai mắt.

      Đập vào mắt là đôi mắt rét lạnh như trời đông, tóc Tịch Mân Sầm ẩm ướt dính sát vào mang tai, đuôi tóc còn dính bọt nước. Vạt áo của hoàn toàn ướt đẫm, dính vào người, làm nổi lên dáng người cường tráng.

      Những người vào trong giếng nước đều giống nhau, tất cả đều ướt sũng. Sắc mặt mọi người đều rất khó coi, rất nhiều thị vệ trong tay đều nắm lấy ít nhất 2 người, tất cả đều là những người mà bọn họ vừa theo dõi lúc nãy.

      “Sao vậy? Có việc gì mà biểu tình trầm trọng thế kia?” Mạn Duẫn đứng lên, đến trước mặt bọn họ.

      Tô Hữu Kỳ bị Chu Phi nắm lấy bả vai, thể động đậy, kêu la đau đớn. Tuổi của cũng cao, búi tóc bạc trắng, xương cốt chỉ cần đụng cũng có thể phát ra tiếng kêu. Gần đây còn đánh mất con mình, thoạt nhìn tang thương hơn nhiều.

      “Tiểu quận chúa, phía dưới giấu muối tư nhân, ít nhất hơn ngàn bao, nhưng lại tìm được chỗ làm ra muối, phía dưới kia chắc là kho chứa hàng chính.” Chu Phi bẩm báo.

      Chỉ tìm được kho hàng chính? Vậy là bọn họ vẫn còn phải tiếp tục tra án!

      Tin tức này, quả làm người ta thoải mái.

      Tịch Mân Sầm lạnh đến cực điểm, nhìn về phía Tô Hữu Kỳ, lạnh giọng hỏi: “Chỗ các ngươi làm muối tư nhân là ở chỗ nào, địa phương nào?”

      Đàm, 伩, Tam – 3 thành làm muối tư nhân đều theo Tê Thành vận chuyển ra ngoài. Cho nên, muốn ngăn chặn việc kinh doanh muối tư này, phải nhổ cỏ tận gốc, tuyệt đối thể lưu lại tai họa.

      Tô Hữu Kỳ mặc dù sợ hãi, nhưng cũng là người trải qua nhiều gió mưa. Hai chân run rẩy, mồi hôi ngừng rớt xuống, nhưng vẫn câm miệng .

      “Ngươi hại chết con ta, còn cho rằng lão phu cho các ngươi biết sao?” Tô Hữu Kỳ hữu khí vô lực . Nếu phải Chu Phi giữ , chừng ngẫ xấp xuống.

      Đám sai vặt xung quanh sợ tới mức ngừng cầu xin tha thứ, thần sắc kích động đánh giá việc bên này.

      Tịch Mân Sầm lạnh lùng nhìn , : “Ngươi , có nghĩa là người khác .” nhìn về phía đám sai vặt: “Các ngươi, ai nguyện ý ra, bổn vương có thể tha cho con nđường sống.”

      Đám sai vặt từ khi bị bắt cũng nghĩ tới giữ được mạng. Bây giờ nghe Tịch Mân Sầm như vậy, đám đều tranh nhau: “Có ? Ta nguyện ý , ta nguyện ý.”

      Mạn Duẫn nhìn thấy màn này cũng cảm thấy kỳ quái. Sinh tử trước mắt, là dụ hoặc rất lớn. Con kiến còn muốn sống tạm bợ, huống chi là con người.

      “Bổn vương nếu , nhất định là . Các ngươi, ai ?” Tịch Mân Sầm hướng gã sai vặt bên kia qua.

      Bỗng nhiên, trước khi những người khác kịp , người hét rống lên: “Chính là giếng nước đặt kho hàng chính. Ở phía bên phải có cơ quan, vào trong chính là chỗ làm ra muối.”

      Mạn Duẫn lia mắt, chỉ thấy nam nử thô kệch hơn ba mươi tuổi.

      “Các ngươi làm sao làm ra muối?” Tịch Mân Sầm hỏi ra nghi hoặc của Mạn Duẫn.

      Đại hán đó hoang mang, rối loạn : “Ngọn núi này thông với biển, có rất nhiều khe hở cho nước biển chảy vào.

      “Bọn họ đả thông khe hở, dẫn nước biển tới đây, rồi tạo ra cái giếng để che mắt, ở trong đó làm muối tư.”

      ra là thế? Tính toán của đám gian thương này cũng quá khôn ngoan.

      Sắc mặt Tô Hữu Kỳ thay đổi liên tục, rống lên tiếng: “Lâm Dư, ngươi dám bán đứng ta? quên thê nhi của ngươi sao!”

      Tên đại hán kia toàn bộ khai hết, vì tiếng hô của mà thoáng rung rung, : “Lão gia, ngài đừng dùng việc này uy hiếp ta. Bản thân ngài còn khó bảo toàn, làm sao còn có thể làm khó thê nhi ta.”

      nghĩ tới vị đại hán này có thể thẳng ra như vậy, Mạn Duẫn ghé mắt nhìn.

      Tô Hữu Kỳ tỉnh ngộ, so với vừa rồi càng thêm sợ hãi, tức giận đến mức nên lời: “Ngươi, các ngươi…”

      Tịch Mân Sầm cũng nhìn , hạ lệnh cho hơn mười thị vệ lại xuống dưới giếng kiếm mật đạo.

      Các ngươi xuống nhìn cái.” Tịch Mân Sầm tuy rằng toàn thân ẩm ướt, nhưng khí chất của , cũng có chút nào suy giảm. Tùy ý câu, đều khiến mọi người nghe theo răm rắp.

      Mạn Duẫn nắm lấy tay áo của phụ vương, dùng sức sờ, bọt nước theo tay áo chảy xuống.

      “Phụ vương, đám người Tô Hữu Kỳ nên xử lý thế nào?”

      Tịch Mân Sầm nhìn tòa nhà hoang phế kia, : “Vừa vặn có tác dụng. Đem những người này trói lại, ném vào trong đó. Đêm nay, lưu lại nửa thị vệ trông coi nơi này, nửa còn lại theo bổn vương về Tê Thành.”

      Tô Hữu Kỳ đời oai phong, nghĩ tới lại có kết cục như vậy, có chút cam lòng, la hét : “Con rể ta là tri phủ Tê Thành, các ngươi làm như vậy, để biết được, nhất định bỏ qua.”

      Chu Dương giơ chân đạp lão già này cước: “Lão già, già rồi nên lẩm cẩm sao. Con rể lão bao lớn, còn Vương gia của chúng ta bao lớn? Chờ lão xuống đó, chừng con rể lão cũng cùng xuống làm bạn.”

      Tìm ra chỗ cất giấu và làm ra muối tư nhân rồi, người tiếp theo bọn họ muốn trừng trị là Ngô Lệnh Bằng… Quan – thương (thương nhân) cấu kết, tội này rất lớn.

      biết Tô lão gia cùng Ngô tri phủ là ngươi năm ta năm, hay là ngươi bảy ta ba a?” Tề Hồng tươi cười, trêu ghẹo . Hàm nghĩa trong đó, chính là chỉ thẳng việc hai người bọn họ cấu kết với nhau.

      Tô Hữu Kỳ vốn dĩ bước lưu loát, nay lại tức giận đến phát run.

      “Chu Dương, Tề Hồng, hai người các ngươi đêm nay đột nhập vào Tô phủ ở Tê Thành, tìm kiếm chứng cớ Tô Hữu Kỳ cùng Ngô Lệnh Bằng thầm cấu kết.” Tịch Mân Sầm phân công nhiệm vụ cho từng người.

      Có thể mau chóng giải quyết việc này, lòng bọn họ cũng kiên định hơn nhiều.

      “Vâng, Vương gia.” Chu Dương cùng Tề Hồng đồng thanh.

      Tô Hữu Kỳ thấy hy vọng tan biến, mắt lão dại ra, đến khi bị người kéo vào tòa nhà cũng có cảm giác.

      Mạn Duẫn rất ngạc nhiên về giếng nước, cũng biết cảnh tượng bên dưới ra sao. Nhưng Tịch Mân Sầm chủ động tới, nàng cũng chỉ có thể áp chế nghi hoặc trong lòng.

      Bên cạnh đột nhiên truyền tới giọng từ tính, Tịch Mân Sầm dường như nhìn thấu lòng nàng, : có gì đặc biệt, chỉ là cái phòng tối chứa muối. Trừ bỏ mật đạo có chút nước, những chỗ khác cũng giống như đất. Lúc chúng ta vào, Tô Hữu Kỳ chỉ huy đám sai vặt khuân vác muối tư.”

      Hai ngày nay nước trong giếng lên cao, mới có thể che dấu hơn nửa mật đạo. nếu là thời gian khác, cả mật đạo kia đều khô ráo.

      Bọn họ tiếp tục chờ đợi lát, những thị vệ xuống nước lúc nãy lại lần nữa nhảy ra khỏi giếng. Mỗi người bọn họ đều mang theo gã sai vặt… Đám người vừa rồi, là những người theo Tô Hữu Kỳ đến đây. Mà những người này, Mạn Duẫn chưa từng gặp qua.

      “Vương gia, quả nhiên tìm được chỗ đó dưới mặt nước. Còn bắt được mấy người làm việc trong đó.” gã thị vệ trong đó bước ba bước thánh hai, đến chỗ Tịch Mạn Sầm bẩm báo.

      “Vương….. Vương gia?” Đám người kia chưa thấy qua đại quan, sợ tới mức trợn mắt há mồm.

      Lần này lúc đám thị vệ xong tới, bọn họ đều có chuẩn bị, tất cả đều bị bắt.

      Từ lúc làm việc này, sớm biết có ngày bị quan phủ bắt. Có điều họ cũng ngờ, người tới bắt lại là vị Vương gia.

      Đường đường là Vương gia, sao lại tới Tê Thành?

      Tịch Mân Sầm thản nhiên lên tiếng, : “Cũng đem đám người này mang vào trong nhà, trông coi kỹ.

      Đợi ngày mai áp giải đến phủ nha, cùng Ngô Lệnh Bằng đối chất.”

      Đám tiểu nhị bị thị vệ dùng dây thừng trói lại, bên ngoài quần áo của họ còn dính lại ít bộ màu trắng. Tất cả đều là lúc xử lý muối tư, cẩn thận để dính vào quần áo.

      phòng này có ít nhất năm mươi người. Bọn thị vệ dám khinh suất, ít canh giữ l bên trong, ít tuần tra qua lại ở bên ngoài.

      Đám mây phía chân trời bị nhuộm thành màu da cam, trời cũng còn sớm. Cuối cùng, Tịch Mân Sầm dặn dò vài câu, mang theo mấy người Mạn Duẫn trở về Tê Thành.

      Bởi vì quần áo của mọi người đều ẩm ướt, mỗi bước cũng khiến nhiều tro bụi bám vào quần áo. Lúc trở lại Tê Thành, cũng biết có bao nhiêu chật vật.

      Chuyện thứ nhất khi vào thành, chính là đến thẳng chỗ tiệm may, nhanh chóng thay ra thân quần áo bẩn này.
      dungcubi, Diệp Diệp, gaubonganvung8 others thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 23

      Edit: tart_trứng

      Beta: Ishtar

      Mạn Duẫn lúc này mới cảm thấy may mắn, nghe theo lời phụ vương quả nhiên là đúng đắn. Nếu để cho nàng mang theo thân quần áo ẩm thấp, dính đầy tro bụi vào Tê Thành, bị mọi người nhìn chăm chú, thể diện cũng bị quăng hết rồi

      Lần đầu tiên nhìn thấy phụ vương chật vật như vậy, Mạn Duẫn khỏi bật cười ra tiếng. Chuyện như vậy, nếu phát sinh ở đại, nàng chắc chắn lấy máy ảnh, chụp lại bộ dạng túng quẫn của phụ vương.

      Mỗi khi nhớ tới bộ dạng vừa rồi của , Mạn Duẫn liền nhịn được cười.

      Đúng lúc này Tịch Mân Sầm thay đồ ra, nhìn thấy Mạn Duẫn cười tươi như hoa, liền biết nàng nghĩ tới cái gì, hỏi: “Cười vui lắm?”

      Ngữ khí thản nhiên, nghe ra chút giận nào.

      Nhưng Mạn Duẫn lại biết phụ vương có chút mất hứng, hai tay che miệng, lắc đầu: “Phụ vương, Duẫn nhi cười.”

      Đối với hành vi trợn mắt dối của người nào đó, Tịch Mân Sầm thấy cũng thể trách. Sửa sang lại vạt áo, hướng Mạn Duẫn ngoắc ngoắc, ghé vào bên tai nàng, giọng : “Duẫn nhi, chẳng lẽ lại muốn phụ vương trừng phạt con?”

      Nghe được hai chữ “trừng phạt”, nàng liền nghĩ đến chuyện tốt.

      Lần này Mạn Duẫn cười nổi, ghé vào bên người Tịch Mân Sầm “Phụ vương, Duẫn nhi tuyệt đối cười người. Người xem… khóe miệng cũng chưa nhếch lên.”

      Mạn Duẫn phụng phịu nhìn Tịch Mân Sầm, muốn làm cho đối phương tin tưởng.

      Nhưng Tịch Mân Sầm là người dễ bị lừa vậy sao? Tâm tư cẩn thận này của Mạn Duẫn, làm sao có thể tránh được ánh mắt :“Chút nữa còn có việc, lần này tạm thời tha cho con. Nếu còn có lần sau… Duẫn nhi nên ngẫm lại, làm thế nào để trấn an bổn vương.” Tịch Mân Sầm kéo tay Mạn Duẫn, gắt gao nắm lấy, nhanh về phía trước, ra khỏi tiệm may.

      Chu Dương lấy bạc ra thanh toán. theo Chu Phi và Tề Hồng, phía sau vương gia… người còn dính gì nữa, đường đều cảm thấy thoải mái vô cùng.

      Sắc trời biến thành màu đen, lồng đèn treo trước cửa tửu lâu, nhà trọ cũng được thắp lên. Ánh nến màu vàng, mông lung chiếu sáng ngã tư đường. Vài người chút hoang mang vào phủ nha, lập tức có người bẩm báo với Ngô Lệnh Bằng, Cửu Vương gia hồi phủ.

      Bên trong phủ nha, giấy hỉ đỏ thẫm dán lên tường, cây cột được phủ lên tơ lụa màu đỏ. Tin tức Ngô Y Y xuất sớm lan truyền trong khắp phố lớn ngõ của Tê Thành.

      Mạn Duẫn nhìn khí vui mừng trong phủ, nhất thời biết nên làm gì. Hôn lễ này, biết có mấy người là cao hứng? Ngô Y Y bị bức xuất giá, vợ chồng Ngô Lệnh Bằng đều dính vào hối lộ.. Huống hồ hôn lễ này, có thể cử hành đến nghi thức cuối hay , vẫn là điều thể trước.

      “Cửu Vương gia, mọi người về? Hôm nay du ngoạn thế nào?’” Ngô Lệnh Bằng từ hàng lang dài nối với tiền thính tới.

      “Cũng tệ lắm.” Tịch Mân Sầm trực tiếp vào chính sảnh.

      Tì nữ lập tức dâng trà nước điểm tâm, bày ra bàn.

      Từng đợt từng đợt hương khí theo lư hương tản ra, chậm rãi phiêu tán trong khí.

      Mạn Duẫn ngồi ở bên cạnh Tịch Mân Sầm. Nâng lên ly trà, nhấp hai hớp nhuận yết hầu.

      “Ngô đại nhân, bản quận chúa rất đói bụng, phân phó hạ nhân làm mấy phần điểm tâm .” Mạn Duẫn buông chén trà, ngẩng đẩu .

      “Cái gì? Vương gia và quận chúa còn chưa dùng bữa?” Ngô Lệnh Bằng làm bộ như cấp bách lắm, cả kinh.

      Vội vàng kêu hai tỳ nữ, bảo họ nhanh tới phòng bếp, kêu đầu bếp làm chút đồ ăn mang lên.

      Mạn Duẫn nhìn biểu tình giả dối của , có điểm chán ghét. Con người, bởi vì quyền thế, tài phú, thường đánh mất chính mình. Đeo lên cái mặt nạ lâu ngày, ngay cả bản tính của bản thân cũng dần dần mất .

      “Ngày mai là hỉ , Ngô đại nhân chuẩn bị thế nào rồi?” Thấy phụ vương có ý muốn gì, Mạn Duẫn đành phải tiếp tục cùng Ngô Lệnh Bằng chuyện phiếm. Tìm ít chủ đề có cũng được có cũng sao, tiếp tục đối thoại.

      Mạn Duẫn hỏi cái gì, Ngô Lệnh Bằng cũng đều cật lực phối hợp: “Tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng, tiểu quận chúa phải chính la bà mối cho nữ nhi sao? Cho nên hôn của Y Y còn phải nhờ tiểu quận chúa giúp đỡ nhiều.”

      Ngô thị đứng sát bên cạnh Ngô Lệnh Bằng, cũng cao hứng lắm, sắc mặt có vẻ khó coi.

      Ai cũng muốn lúc nữ nhi mình xuất giá, cả bà mối đúng đắn cũng có. Cho dù tiểu quận chúa có thân phận hiển hách, nhưng cũng chỉ là tiểu nương vừa tới tuổi cập kê, sao có thể làm bà mối chứ? Có điều đối phương gia thế hiển hách, Ngô thị cho dù hài lòng, cũng dám ra.

      Vẻ mặt của bà ta đều bị mọi người trông thấy.

      Ngô thị cũng là nữ nhân thông minh, vì lợi ích gia tộc, gả cho người hơn mình tận mười tuổi, hơn nữa địa vị trong phủ cũng rất cao, có thể thấy bà ta cũng là người có thủ đoạn.

      ít về hỉ ngày mai, Mạn Duẫn cùng Tịch Mân Sầm dùng bữa xong, liền cáo biệt, về tiểu viện bọn họ ở.

      Chu Dương và Tề Hồng thừa dịp đêm tối lẻn ra khỏi phủ, tới nhà Tô gia ở Tê Thành, thu thập chứng cứ phạm tội.

      Thân thủ bọn họ tồi, làm việc này có chút khó khăn.

      Mạn Duẫn vuốt ve bộ lông của Ngạo Mao, cầm quyển sách trong tay, chậm rãi đọc.

      Tịch Mạn Sầm tựa người vào đầu giường, đôi mắt đen gắt gao nhìn chằm chằm Mạn Duẫn, bỏ qua động tác nào của nàng. Trong mắt tràn ngập sủng nịch, bất kỳ ai thấy đều nhịn được mà luân hãm trong đó.

      Chu Phi lẳng lặng đứng ở cửa, tùy thời đợi Cửu Vương gia sai bảo.

      Khó có được buổi tối thoải mái tự tại như vậy, mọi người đều thả lỏng bản thân.

      “Phụ vương, người ngày mai chúng ta nên làm gì bây giờ?” Mạn Duẫn lật qua trang mới, lại tiếp tục xem. Trong phòng quá mức im lặng, khiến nàng muốn đánh vỡ phần yên tĩnh này.

      “Duẫn nhi xem nên làm gì bây giờ?” Tịch Mân Sầm trả lời câu hỏi của nàng, ngược lại đem vấn đề vứt cho nàng.

      Trong lòng Mạn Duẫn có điểm bực bội, lại nghĩ, người lúc đầu muốn cấp đại lễ cho Ngô Lệnh Bằng là phụ vương, sao đến thời khắc mấu chốt, lại hỏi nàng? Biết trong lòng phụ vương đều có tính toán, hỏi như thế, chẳng qua muốn trêu nàng. Nhưng lâu lắm mới được thanh thản chút, nàng cũng muốn phí sức suy nghĩ mấy mưu quỷ kế này.

      “Duẫn nhi biết nên làm gì, phụ vương có tính toán gì ?” Mạn Duẫn bốc khối điểm tâm, đút cho Ngạo Mao.

      Ngạo Mao ngậm đồ ăn, cũng ngậm lại, trực tiếp ngụm nuốt xuống. Dường như cảm thấy vị ngon lắm, tạp tạp cái miệng.

      “Chờ ngày mai liền biết… Bất quá cũng chỉ là tri phủ Tê Thành nho , cần dùng nhiều tâm tư để ý .” Tịch Mân Sầm lạnh băng .

      là như vậy, tri phủ được mấy bậc quan chứ? Có thể tốt được bao nhiêu? Binh mã có, quyền thế có, căn bản thể so sánh với Tịch Mân Sầm.

      Nhưng Ngô Lệnh Bằng lấy quyền mưu lợi riêng, buôn bán lượng lớn muối tư nhân, lên bản lĩnh thực của . Bất quá, tính toán đúng lúc. Ngược lại đem bản chất gian thương, vô cùng nhuần nhuyễn thể ra.

      Bọn họ đợi ở trong phòng, gần canh giờ sau, bên ngoài truyền tới tiếng bước chân.

      Chu Dương cùng Tề Hồng gõ cửa, song song vào. Sắc mặt bọn họ đầy vẻ đắc ý, nghĩa là tình phi thường thành công.

      “Tìm được rồi?” Tịch Mân Sầm xoay người, hướng hai người hỏi. Cặp mắt lạnh băng đó, nếu nhìn nhiều lần, có thể khiến người ta rùng mình sợ hãi.

      “Ở chỗ của .” Chu Dương chỉ vào Tề Hồng… Nguyên bản, Chu Dương muốn tự mình giữ những chứng cứ tội phạm này; nghĩ tới, bị Tề Hồng đoạt lấy, tức giận, tên kia còn hét lên: “Để ở chỗ ngươi, ta lo lắng.”

      Lo lắng.. .Tốt xấu gì cũng là thủ vệ của Sầm vương phủ nha!

      Nghe vậy, Tề Hồng đào đào trong ngực, lấy ra vài tập: “Vương gia, đây là sổ sách của Tô gia.”

      Lại từ giữa đống đó lấy ra mấy phong hàm. Tín hàm, bị xẻ mở, còn có nửa giấy viết bị lộ ra ngoài.

      “Mấy phong thư này, là lấy từ phòng Tô Hữu Kỳ. Bên trong có nội dung cuộc giao dịch của cùng Ngô Lệnh Bằng.” Trước khi trở về phủ nha, Tề Hồng cùng Chu Dương đem mấy thứ này kiểm tra hết lần, rồi mang về sổ sách cùng tín hàm hữu dụng.

      Tề Hồng làm việc, còn phân loại ràng, làm Mạn Duẫn nhìn với ánh mắt khác.

      có trật tự : đó viết Tô Hữu Kỳ phụ trách làm muối tư cùng buôn bán, mà Ngô Lệnh Bằng phụ trách trấn áp tin tức, để manh mối truyền ra bên ngoài. Việc tiêu thụ muối tư ở Đàm , 伩, Chất – 3 thành đều do Ngô Lệnh Bằng tuyển ra. trước khi làm quan thương nhân. Thấy cơ hội phát tài liền cùng Tô Hữu Kỳ liên hợp.”

      Khó trách Mạn Duẫn thấy trong ánh mắt của Ngô Lệnh Bằng, có chút gì đó của con buôn.

      Hóa ra chính là như vậy… Tề Hồng cùng Chu Dương đem manh mối tra được ở Tô gia, toàn bộ báo cáo cho Tịch Mân Sầm. Sau đó, lại vài chuyện, bàn bạc chút về việc ngày mai, thẳng đến khuya, mọi người mới về phòng nghỉ ngơi.

      Mạn Duẫn lười biếng đỡ thắt lưng, đứng lên khỏi ghế, thấy phụ vương đứng bên cửa sổ ngắm trăng.

      “Phụ vương, người còn chưa ngủ sao?” Mạn Duẫn ngáp hai cái qua, cùng nhìn trăng ngoài cửa sổ.

      Trăng sáng trong, như trông thấy tất cả. Giống như chỉ cần vươn tay, liền có thể chạm tới. Nhưng chỉ khi ngươi chân chính vươn tay, mới phát đó chỉ là ảo giác, kỳ , trăng cách con người rất xa, rất xa.

      Mạn Duẫn đưa mắt nhìn Tịch Mân Sầm, biết vì sao, nàng nghĩ, phụ vương cũng có cảm giác giống nàng.

      Bọn họ có thể là những người gần gũi nhau nhất, nhưng phụ vương như vậy, tôn quý, khí chất, lại khiến nàng có cảm giác thể với tới.

      Rốt cuộc phụ vương thích mình ở điểm nào nhất? Mạn Duẫn đoán ra. Nàng cũng phải người thiếu niềm tin vào bản thân, nhưng kể từ khi gặp Tịch Mân Sầm, nàng lại luôn thể xác định.

      “Phụ vương, người vì cái gì thích con?” Hai người họ quen biết, hiểu nhau đến chín năm, trong những năm đó, những việc mà phụ vương làm, đều là thích nàng. Nhưng Mạn Duẫn vẫn chưa từng nghe qua, biết là muốn nghiệm chứng điều gì, Mạn Duẫn đem suy nghĩ trong lòng ra.

      Tịch Mân Sầm nhìn trăng sáng, nghe được câu hỏi của người bên cạnh, sửng sốt hồi, khóe miệng cong lên tạo thành nụ cười thản nhiên, giữ lấy đầu vai Mạn Duẫn: “Duẫn nhi, chính vì con, vẫn còn chưa phát giác ra. Mỗi điểm người con, đều hấp dẫn ta. Nếu muốn kể ra, là vô số.”

      Đây là lần đầu tiên, phụ vương xưng “ta” với nàng. Mạn Duẫn kinh ngạc ngẩng đầu, ánh mắt long lanh nhìn .


      Editor: biết tác giả có phải hủ , chứ ta thấy hai bạn Tề Hồng và Chu Dương là bắn hint tung tóe luôn ấy
      dungcubi, tramanh894, janenguyen10 others thích bài này.

    3. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      mình cũng đồng ý vs Ishtar hai bạn này JQ tung tóe. tks

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      2 bạn này chắc về sau thành 1 cặp rùi.......:yoyo53::yoyo53::yoyo53:
      tthank nàng :yoyo51::yoyo51::yoyo51:

    5. janenguyen

      janenguyen Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      151
      biết bệnh của Mạn Duẫn khi nào mới chữa khỏi đây! thank nàng !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :