1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Cuộc sống sâu gạo của nữ phụ - Trang Bana

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 10: Tĩnh Phi

      Sáng hôm sau, người nào đó tỉnh lại, bên cạnh còn ai.

      “Tiểu Mãn”

      “Tiểu thư, người tỉnh”

      “Giờ nào rồi?”

      “Dạ, sắp qua giờ Mão rồi thưa tiểu thư, hoàng thượng tiểu thư cần đến thỉnh an hoàng hậu, bên hoàng hậu cũng cho người qua thông báo nếu tiểu thư mệt cần sang thỉnh an”

      Nghe xong, người nào đó liền bật dậy, toàn thân ê ẩm, hạ thân trướng đau, lầm bầm rủa tên ngựa đực nào đó biết tiết chế. Sau đó sai người nhanh chóng hầu hạ rửa mặt chải đầu, để kịp giờ thỉnh an hoàng hậu. Nàng làm sao biết ý nghĩa của ‘được miễn thỉnh an’ chứ.

      “Chủ tử, công công đến ban thánh chỉ”- Bích Dao vào cung kính thông báo.

      “Ừ”- Liền đứng lên ra ngoài tiếp chỉ.

      Ý chỉ đại khái là hoàng đế rất thích nên ban hào Tĩnh, phân vị Phi. Sau khi khấu đầu tạ thánh ân, lại tặng cho công công hầu bao, liền chậm trễ ngồi kiệu đến cung hoàng hậu.

      --- ------ ------ -----Phượng Hoàng Cung---- ------ ------ ----

      “Sao còn chưa thấy vị bên Phong Lữ Cung đến vậy nhỉ?”- Lệ tần, Lệ Chi, bộ dạng chút để ý, bâng quơ hỏi.

      “Muội muội có điều chưa biết, người ta tối qua hầu hạ hoàng thượng, làm sao nhớ việc thỉnh an hoàng hậu chứ” – Trịnh phi, Trịnh Tố Liên ‘tốt bụng’ giải thích.

      “Là bổn cung cho người thông báo, hôm nay nếu Tĩnh phi thấy mệt cần thỉnh an”- Hoàng hậu cười hiền lành giải thích.

      “Tĩnh phi?”- Vân quý phi nãy giờ vẫn ngồi im lặng bất chợ lên tiếng, bỗng giọng the thé của vị công công cung Phượng Hoàng vang lên:

      “Tĩnh phi nương nương đến”

      Quả nhiên, đến trễ rồi. Người nào đó nhún người thỉnh an hoàng hậu và thi lễ với Vân quý phi. Sau đó bốn người còn lại cũng thi lễ với nàng. *

      * Do Khuynh Nhan có phong hào nên dù cùng phân vị phi vẫn là cao hơn hai vị kia bậc.

      Nàng ngồi xuống chỗ của mình, vị trí bên phải, đối diện với Vân quý phi, nàng ta nhìn nàng gật đầu rồi mỉm cười.

      Hoàng hậu liếc thấy sắc mặt người nào đó tái nhợt liền thân thiết hỏi:

      “Tĩnh muội, nếu mệt sao ở lại tẩm cung nghỉ ngơi?”

      “Đa tạ tỷ tỷ quan tâm, muội mới vào cung, nên muốn đến trò chuyện với các tỷ muội nhiều hơn thôi. Mong tỷ tỷ đừng ghét bỏ muội phiền phức.” – Người nào đó học theo tiểu thuyết cung đấu mà trả lời.

      “Cái miệng của muội là ngọt, bổn cung còn chưa chúc mừng với muội nha, lát nữa bổn cung tự tay chọn món quà tặng muội”- Hoàng hậu ánh mắt tràn đầy thích cười khanh khách .

      “Muội muội tạ ơn tỷ tỷ ạ”- Nàng lại đứng lên thi cái lễ.

      “Ôi, tỷ tỷ là thiên vị Tĩnh Phi, muội muội khi mới vào cung còn chưa nhận được quà mừng của tỷ đâu.”- Vân quý phi bộ ủy khuất, nũng nịu .

      “Được, được, các muội hôm nay đều có quà nha.”

      Mọi người lại cùng nhau cảm tạ hoàng hậu.

      Khuynh Nhan có cảm giác vị hoàng hậu này cứ như tay công tử phong lưu, còn các phi tần là tiểu thiếp của hoàng hậu vậy. Câu khi nãy điệu bộ cứ như : ‘Được được, gia chiều tất cả các nàng’.

      miên man suy nghĩ, lại nghe hoàng hậu giọng mang ý cười :

      “À, hôm nay thái hậu miễn thỉnh an cho các các vị muội muội, riêng Tĩnh muội nếu đến rồi liền theo ta đến gặp mẫu hậu

      Tất cả nghe thấy vậy liền lục tục kéo nhau ai về nhà nấy, hoàng hậu mỉm cười :

      “Chỗ mẫu hậu cũng xa, thời tiết hôm nay cũng tốt, chúng ta vừa vừa dạo, muội thấy thế nào.”

      Khuynh Nhan còn chưa đoán ra được trong hồ lô của hoàng hậu bán thuốc gì bị lôi kéo ra ngoàì.

      “Muội muội giống với lời đồn”- Hoàng hậu lại thân thiết cười híp mắt .

      Khuynh Nhan cũng cười cười, trong lòng thầm than, ôi hoàng hậu đây là cố ý chỉnh nàng sao, tại hai chân nàng mềm nhũn, thắt lưng ê ẩm, mỗi bước hạ thân lại đau buốt.

      tầm ly trà đến tẩm cung thái hậu. Mama quản nhìn thấy hai người vội hành lễ, rồi dẫn đường vào trong. Thái hậu dùng điểm tâm sáng, thấy người bước vào liền cười hiền hòa, thân thiết kêu ngồi xuống cùng dùng bữa sáng. Lại nhìn Khuynh Nhan cười híp mắt :

      “ Vất vả cho con rồi, vất vả rồi, nhanh chóng hạ sinh hoàng tôn cho ai gia thôi”

      Khuynh Nhan hùa theo cố gắng rặn đỏ mặt, làm ra bộ dạng xấu cho phù hợp với khí, trong lòng lại thầm than tốt, hoàng hậu dưới gối chưa có con, phi tần trắng ra là vợ lẻ như nàng sao có thể chứ, thái hậu là hại chết nàng rồi.

      liếc sang hoàng hậu để xem phản ứng, chỉ thấy hoàng hậu đồng dạng với thái hậu, có vẻ gì là khó chịu cả, nếu phải lòng người này tâm cơ quá sâu . Lại nghe hoàng hậu vui vẻ :

      “Đúng nha, lát nữa phải cho người mang thêm ít thuốc tẩm bổ cho Tĩnh muội mới được”

      “Vẫn là Na nhi chu đáo”- Thái hậu lại phụ họa theo.

      ………………………….Phong Lữ Cung…………………………..

      “Tiểu Mãn chuẩn bị nước ấm, ta muốn tắm, nhớ pha ít tinh dầu ta đặc chế”- Về đến tẩm cung, người nào đó bộ dạng như cá chết, nằm dài bàn tròn.

      “Dạ tiểu thư”

      “Tiểu Thanh, Bích Dao xoa bóp cho ta ”- Bộ dáng ủy khuất, thê thảm, giọng điệu làm nũng, suýt làm Bích Dao cười thành tiếng.

      “Nương nương, giờ người nên xưng ‘bổn cung’ nha”- Bích Dao giọng nhắc nhở.

      Người nào đó chỉ khoát khoát tai, chút để ý.

      Lại lát sau, Tiểu Mãn vào, báo là chuẩn bị xong nước tắm, người nào đó liền nhanh chóng ngâm người hưởng thụ. Sau đó lên giường và chìm vào giấc ngủ.

      biết ngủ bao lâu, tỉnh dậy thấy trời nhá nhem tối, liền gọi người vào rửa mặt, chải đầu.

      “Tiểu Mãn nhanh chóng thông báo chuẩn bị xong bữa tối”

      Người nào đó chậm rãi dùng bữa, lẽ ra theo như thường lệ, nàng cùng Tiểu Mãn ra ngoài dạo, nhưng hoàng cung là chỗ nào chứ, theo như định luật xuyên , hễ nhân vật xuyên bước ra ngoài gặp rắc rối, nên nàng dứt khoát đổi tiết mục dạo tiêu cơm sang tâm trong phòng với Tiểu Mãn.

      Vậy là cuộc sống sâu gạo của người nào đó lại bắt đầu.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------

      Tháng tám, trời chuyển sang thu, khí mát mẻ, người nào đó tiến cung cũng hơn tháng, trừ ngày nhập cung, đến nay nàng vẫn chưa gặp lại hoàng đế.

      Hôm nay, người nào đó ngồi gặm táo , đọc sách, lại có khẩu dụ đến rằng ngày mai nàng cùng hoàng thượng tham dự lễ cưới của tam vương gia.

      “Bích Dao, quà mừng liền giao ngươi chuẩn bị nha, cảm ơn”

      “Dạ, nương nương”

      Người nào đó lại vươn vai, tiếp tục ‘công việc’ dang dở: vừa gặm táo vừa xem sách.
      tieunai691993, Phong nguyetMai Trinh thích bài này.

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 11: Hôn Lễ



      Pháo nổ vang trời, tiếng nhạc hỉ vang, hôm nay tam vương gia đón dâu, chiếc kiệu hoa lộng lẫy cùng đội ngũ rước dâu phô trương, thu hút tò mò của dân chúng trong kinh thành.

      “Này nghe tân nương tử là nhị tiểu thư phủ tướng quân đó.”

      phải đại tiểu thư mới là hôn thê của vương gia sao?”

      “Ngươi ở xa mới về nên biết, đại tiểu thư hôm sinh thần vương gia, gặp hoàng thượng, bỗng sinh lòng ngưỡng mộ liền sống chết muốn gả vào cung làm phi, tướng quân đại nhân thương con này như mạng nên khẩn cầu thái hậu nương nương, vì để đền bù, nên nhị tiểu thư mới phải thế chỗ.”

      “Ngươi mới là có hiểu biết, đừng nghe ngoa, biểu muội ta làm nha hoàn trong phủ vương gia kể là, vương gia và nhị tiểu thư vốn là đôi, hôm sinh thần, vương gia tuyên bố phải nhị tiểu thư liền tự sát chứ thú thê, hoàng thượng vốn rất thương vị tam đệ này, vì thế nên có hôn lễ ngày hôm nay.”

      “Ồ vậy hóa ra đại tiểu thư bị hôn phu bỏ sao?”

      “Bao cỏ như vậy, ai mà thèm lấy chứ”

      “Các ngươi đều là lũ thiếu hiểu biết, đại tiểu thư Liễu Khuynh Nhan bây giờ là ái phi được hoàng thượng thương nhất, hôm sinh thần vương gia, hoàng thường nhìn thấy đại tiểu thư liền muốn mang về cung làm phi, bù lại, ban hôn cho tam vương gia cùng nhị tiểu thư Liễu Tiên Nhan, nghe trước khi đón đại tiểu thư vào cung hoàng thượng mất công tìm hiểu, xây dựng tẩm cung của đại tiểu thư giống hệt như lúc còn ở phủ tướng quân”

      “Vậy chẳng phải đoạt thê sao?”

      “Ngươi chán sống rồi sao? Hoàng thượng là thiên tử, người muốn gì mà chả được”

      “Ôi nhưng cái bao cỏ như đại tiểu thư Liễu Khuynh Nhan, sao có thể lọt vào mắt thiên tử được chứ”

      “….”

      Cửa lớn vương phủ chật ních người, toàn là những vương tôn quý tộc, đại thần trong triều, cả đám người trưng ra bộ mặt vui mừng hớn hở, cứ như hôm nay là ngày cưới của chính họ vậy.

      Kiệu lớn dừng lại, Tam vương gia thân hỉ phục màu đỏ, ngũ quan cân đối, đôi mắt phượng hẹp dài, tuấn xuất trần, nhưng khuôn mặt biểu cảm lạnh lẽo, xung quanh toát ra hàn khí làm lòng người rét run.

      bước nhanh đến, đá chân vào kiệu, sau đó nhàng nắm lấy tay tân nương, lúc này đôi mắt mới lóe lên chút dịu dàng hiếm có. Ừ đây là người chọn, mấy ngày qua chỉ là nhất thời bị thay đổi đột ngột của nữ nhân kia quấy rối mà thôi.

      Cùng lúc này, thanh bén nhọn vang lên.

      “Hoàng thượng giá lâm, Tĩnh phi nương nương giá lâm”

      Toàn bộ những người có mặt liền đồng loạt quỳ xuống, có người dân chưa bao giờ thấy qua thánh nhan, vừa mừng vừa sợ mặt tái xanh giọng run run, cùng hô:

      “Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế! Nương nương thiên tuế, thiên thiên tuế!”

      “Ha ha, ái phi, xem ra chúng ta đến vừa kịp lúc, vừa hay có thể làm chủ hôn rồi.” Chính Đức đế cười sảng khoái, nắm tay Khuynh Nhan từ kiệu rồng ra.

      Có người vì hiếu kỳ liền to gan đưa mắt nhìn dung mạo của hai người vừa đến.

      Nam tử hoàng bào thêu rồng uốn lượn, dưới ánh nắng ban mai lại phát ra ánh sáng quyền lực, thong thả bước từng bước, mặt mày như họa, da đẹp như ngọc, tinh tế mà bóng mịn, mắt hồ ly cong cong như trăng non, lông mi dài lay động như cây quạt , sóng mũi cao thẳng, đôi môi mỏng đỏ hồng, nụ cười ấm áp như gió xuân.

      Nữ tử thân áo màu ngọc bích, thêu lá trúc , đai lưng kim sa thắt ngang vòng eo nhắn, dáng người trời sinh quyến rũ, tóc vấn cao, cố định đơn giản bằng cái trâm ngọc, da thịt như tuyết, dung mạo như hoa, như trăng, cao quý thanh khiết, vẻ đẹp mị hoặc, pha chút lười biếng, cướp hồn đoạt phách, khiến người ta phải nín thở. ai nghĩ rằng đây là đại tiểu thư tướng quân phủ cả, tất cả chỉ có suy nghĩ, đây là tiên nữ hạ phàm chăng?

      Hai người dừng trước đôi tân lang tân nương, Chính Đức đế đưa tay làm động tác nâng đỡ, sau đó lại :

      “Tất cả đứng lên hết , ngày vui cần đa lễ”

      “Tạ hoàng thượng.”

      đứng đối diện với tam vương gia, người nào đó hôm nay mới có thể quan sát tỉ mỉ, lại thầm than, hai em nhà này đẹp đến tức chết người đền mạng, nàng là nữ nhân cũng cảm thấy ghen tỵ nha, nếu tam vương gia là mỹ nam hoàng đế xứng với hai từ: “ nghiệt!”.

      “Tam đệ, vào bái đường thôi” xong, đồng chí hoàng đế lại kéo tay Khuynh Nhan bước vào, ngồi lên vị trí chủ tọa.

      --- ------ ------ -------ta là đường phân cách tỷ muội---- ------ ------ -----

      “Tỷ tỷ, đa tạ tỷ thành toàn cho muội và vương gia” Trong tân phòng đỏ rực, tân nương tử, đầu vẫn đội khăn hỉ, giọng .”

      Lại nghe tiếng trả lời. Tân nương tử tiếp:

      “Tỷ tỷ có phải vẫn giận muội hay ? Muội đúng là ngưỡng mộ vương gia, nhưng có ý tranh vị trí chính thê với tỷ, muội nghĩ hôm đó vương gia lại như vậy, càng nghĩ hoàng thượng lại ban chỉ như vậy ”- đến đây giọng nghèn nghẹn

      Người nào đó nghe vậy khẽ mỉm cười, lại mặn nhạt :

      “Muội muội đừng suy nghĩ nhiều, mọi chuyện qua, ta giờ là người của hoàng thượng, trong lòng ta tại chỉ có mỗi hoàng thượng vẫn mong từ nay về sau muội muội đừng nhắc lại chuyện cũ nữa.”

      “Tỷ tỷ …”

      “Vương gia chắc cũng sắp đến rồi, ta cũng nên hồi cung, tạm biệt muội” Khuynh Nhan thấy người này vẫn còn muốn gì đó, liền cắt lời, đứng lên, tạm biệt.

      Liễu Tiên Nhan rất phiền muộn, Vân Nguyệt muốn nàng tranh thủ lúc hoàng thượng đưa vương gia về tân phòng, liền khích vài câu khiến cho Liễu Khuynh Nhan nổi giận, là để vương gia thấy được nữ nhân này vẫn chua ngoa như vậy, hai là để hoàng thượng vì thấy tâm của nữ nhân này hướng về mình, sinh lòng chán ghét, ai mà ngờ nữ nhân này lại trả lời như vậy chứ? Chẳng phải ả ta si mê vương gia đến chết sống lại hay sao? Sao có thể buông tay là buông tay chứ?

      Mà đúng như Liễu Tiên Nhan suy đoán, hoàng đế cùng vương gia đều đứng trước tân phòng, nghe thiếu chữ của cuộc đối thoại vừa rồi. Đồng chí Chính Đức nghe xong mỉm cười, lòng hư vinh được thỏa mãn, nữ nhân này dẻo miệng nha. Còn vị vương gia nào đó sau khi nghe xong, cả gương mặt lấy tốc độ ánh sáng, nhanh chóng đen lại, cảm thấy khó chịu vô cùng, toàn thân tỏa ra hàn khí, nữ nhân này trong lòng, chỉ có mỗi hoàng huynh thôi sao?
      tieunai691993, Phong nguyetMai Trinh thích bài này.

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 12: Lại Thị Tẩm



      Về đến hoàng cung, hoàng thượng hai lời, nhanh chóng đến ngự thư phòng phê duyệt tấu chương.

      Khuynh Nhan trở về tẩm cung liền ủy khuất :

      “Bích Dao, ta đói”

      Bích Dao cười tủm tỉm nhún người gọi người chuẩn bị. Hầu hạ nương nương thời gian nàng cũng có chút hiểu biết về vị này, bộ dạng vô cùng lười biếng nhưng phương thức thể lại khiến người ta nhịn được thích tận đáy lòng.

      Tiểu Mãn và Tiểu Thanh tự động xoa bóp cho người nào đó, lại nghe người nào đó cảm thán.

      “Về địa bàn của mình là tốt, là thoải mái.”

      Phong Lữ Cung có phòng bếp riêng, chuyên nấu những món kỳ lạ theo công thức và chỉ đạo của người nào đó. Hiệu suất làm việc của Bích Dao rất tốt, rất nhanh cho người chuẩn bị bàn thức ăn phong phú.

      Người nào đó chậm rãi dùng bữa, sau đó vươn vai đứng lên lại lại cho tiêu cơm, chuẩn bị tắm, trong lòng thầm nghĩ, tắm xong lên giường đánh giấc .

      Thanh của Tiểu Lý Tử vang lên, nội dung cắt đứt mọi dự định ‘quan trọng’ của nàng.

      “Nương nương, hôm nay hoàng thượng nghỉ ở cung chúng ta”

      “Ừ” Ngoài miệng tiếng, nhưng trong lòng thầm nguyền rủa tên ngựa đực nào đó, cư nhiên biết mệt mỏi, lại còn động dục, đó phải trọng điểm, trọng điểm là hậu cung chỉ có mình nàng, tại sao lại tìm nàng chứ, là ‘ăn cơm chúa múa tối ngày’ mà. Đúng chính là múa, múa hết tất cả động tác trong quyển ‘Xuân Cung Họa’. Nghĩ đến đây lại bi ai trận, sau đó nhanh chóng tắm rửa chuẩn bị đón thánh nhan.

      --- ------ ------ ---------Nguyệt Thanh Cung---- ------ ------ ------ --------

      “Nương nương, hoàng thượng tối nay đến…đến Phong Lữ Cung của Tĩnh Phi” Hạ Nhi dè dặt, lo sợ thông báo.

      “Ừ, ngươi lui xuống ” Vân quý phi lạnh giọng, khoát tay cho Hạ Nhi lui xuống. Sau đó ngồi tại bàn trang điểm nhìn vào gương, trong mắt ánh lên tia độc ác, nghiến răng nghiến lợi:

      “Liễu!Khuynh!Nhan, nhanh thôi”

      --- ------ ----------ta là đường phân cách XXOO---- ------ -----

      “Hắt xì!” Khuynh Nhan tay cầm đèn, quy củ đứng chờ hoàng đế, đột nhiên cảm thấy trận gió lạnh thổi qua, nhịn được liền nhảy mũi.

      “Tiểu thư, nô tỳ lấy áo khoát cho người nhé” Tiểu Mãn lo lắng

      “Ừ” Người nào đó đưa tay xoa xoa mũi

      Chính Đức đế đường đến Phong Lữ Cung, vừa bước vào mùi vị thơm mát của cây cỏ hoa lá xông lên mũi, cả gười khoan khoái dễ chịu.

      Nhìn từ xa thấy bóng giai nhân cầm đèn đứng chờ, trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua. Nàng mặc thân bạch y, thêu hoa sen hồng nhạt, lá sen xanh biếc, đai lưng cùng màu trắng điểm vài bông hoa xanh lá sen, hôm nay nàng xõa tóc, mái tóc đen huyền bóng mượt, xoăn uốn lượn trong gió thu. Chính Đức đế có chút thất thần, liền nhanh chóng bước đến, cầm lấy tay mỹ nhân dắt vào trong, thấy bàn tay có chút lạnh lại xoa xoa ủ ấm.

      Khuynh Nhan định cúi người hành lễ được bàn tay đỡ lên ,nhìn bàn tay bị xoa xoa, thầm than ‘vừa đến ăn đậu hủ của bổn nương, sắc lang’. Chính Đức oan uổng, ràng là hành động dịu dàng, chăm sóc lại bị nghĩ là cố ý ăn đậu hủ.

      “Hoàng thượng, người dùng bữa tối chưa?”

      “Trẫm dùng qua, hôm nay cũng mệt rồi, chúng ta nghỉ sớm thôi” Chính Đức đế tươi cười, khóe miệng tạo ra nét tuyệt mỹ, mắt cong lên như trăng khuyết, Khuynh Nhan có chút thất thần, rất muốn dùng tay nâng cằm lên, ngả ngớn hỏi: ‘Người đẹp đây là quyến rũ gia sao?’

      Liếc thấy nàng có chút thất thần, Chính Đức đế cười tiếng, dùng tay nâng cằm của nàng lên, hôn lên môi hồng, lại phen ôm lấy Khuynh Nhan vào phòng ngủ.

      Hai người ngã xuống giường, Chính Đức đế tiếp tục hôn sâu hơn, cạy mở răng nàng, đầu lưỡi nhanh nhẹn xông thẳng vào trong, vờn quấn lưỡi nàng, Khuynh Nhan bị hôn đến choáng váng, ánh mắt có chút mờ mịt, lần trước cũng hôn, nhưng có nóng như vậy nha.

      Môi rời khỏi môi Khuynh Nhan, nhanh chóng trút hết quần áo người cả hai, sau đó hôn từ cổ đến xương quai xanh, vươn đầu lưỡi liếm lần lượt hai đỉnh hồng của bánh bao trắng, tay lại lần mò xuống dưới, vờn qua vùng bụng bằng phẳng, lại yên lần mò xuống chút, vuốt ve đùi trong của nàng….

      đêm này, người nào đó từ bình thản hưởng thụ, sau đó là mặc kệ, tiếp đến nức nở, rồi lại khóc lóc cầu xin tha thứ, sau cùng là dứt khoát nhắm mắt thiếp .

      Trước khi thiếp Khuynh Nhan chỉ cảm thán câu

      'Huynh đệ! Ngươi quá trâu bò!'

      --- ------ ------ ----------Từ ninh Cung---- ------ ------ -----

      Hôm nay Từ Ninh Cung đặc biệt đông vui, người nào đó vì đêm qua đại chiến ba trăm hiệp nên suýt đến trễ.

      Liễu Tiên Nhan hôm nay mặc váy lụa dài màu trắng thêu hoa mẫu đơn, tóc vấn cao kiểu mệnh phụ phu nhân, trâm cài lược vắt, Khuynh Nhan thầm nghĩ ‘nữ chủ quả là nữ chủ, bộ dạng trong trắng, ngây thơ, điềm đạm, chọc người thích’

      “Đứng lên , ai gia có chút mệt mỏi, Na Nhi con thay ai gia chủ trì mọi người dùng thiện mừng tân vương phi .” Thái Hậu bộ mệt mỏi, xoa xoa huyệt thái dương, giao phó mọi việc cho hoàng hậu, liền đứng dậy vào phòng trong nghỉ ngơi.

      đám người bắt đầu di chuyển đến tẩm cung hoàng hậu để nhập thiện.

      “Tam vương phi lát nữa đến tẩm cung của bổn cung lát nhé, chúng ta lâu gặp rồi” Vân quý phi cười cười .

      “Dạ, quý phi”

      “Vân quý phi tỷ tỷ hình như rất thân thiết với tam vương phi nhỉ?” Trịnh phi như phát ra điều thú vị.

      “Trước đây bổn cung và Tiên Nhan vốn là tỷ muội thân thiết, Tiên Nhan từ hiền lành nên khó tránh bị người bắt nạt, rất đáng thương, mỗi lần cũng chỉ biết ôm mặt ủy khuất khóc mà thôi” xong lại liếc nhìn Khuynh Nhan, thấy mặt người nào đó vẫn bộ nhàn nhạt, biểu cảm xúc, trong lòng dâng lên tia thất bại.

      “Nguyệt tỷ tỷ, tỷ đừng như vậy, chuyện..chuyện lâu rồi” Tiên Nhan cúi gầm mặt, giọng .

      “Đừng chỉ lo tán gẫu chứ, thức ăn này là đích thân mẫu hậu dặn dò phòng bếp chuẩn bị, các muội đừng phụ tâm ý của người chứ” Hoàng hậu thấy khi ngưng trọng, liền cười để xua tan.

      ……………………………………………………………………….

      Người nào đó trở về, sau khi tắm rửa và ngủ giấc, thấy trời sắp ngã về chiều, nhớ đến biểu sáng nay của thái hậu, liền đến phòng bếp, bắt đầu ngồi phân phó, hướng dẫn đầu bếp nấu cháo cá hồi đậu xanh. Nàng biết cá hồi giàu a-xít béo omega 3 và vitamin D, đây là cách tuyệt vời để giảm bớt những cơn đau đầu mà cần dùng thuốc. người luôn ghét uống thuốc như nàng, đối với những cách trị bệnh cần dùng thuốc vô cùng để tâm nghiên cứu.
      tieunai691993, Phong nguyetMai Trinh thích bài này.

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 13: Tiểu bằng hữu




      Trời sắp về chiều, gió thu thổi , lá cây kêu xào xạc vui tai, trong cái đình , nữ tử mặc thân váy lụa màu lam thêu những con bướm trắng xíu, tóc tết đuôi sam, đầu cài lấy cái trâm, hai chân bắt chéo, tay chống cằm, tay cầm lấy tăm tre, đâm vào miếng cá viên chiên vàng óng trong cái đĩa bên cạnh, lại bận rộn cho thức ăn vào miệng nhai nhai, mắt phượng đen nhánh trong trẻo nhìn chăm chăm vào bàn cờ, mày thanh tú chốc chốc khẽ nhíu lại.

      Tiểu Mãn đứng ở bên, cũng rời mắt khỏi bàn cờ. Loại cờ này là mấy hôm trước tiểu thư cho người làm. Ba mươi hai con cờ tròn tròn làm từ gỗ, sau đó tiểu thư lại dùng hai màu mực đen và đỏ vẽ lên mặt gỗ, mỗi màu có các quân cờ và số lượng như sau: Tướng, hai Sĩ, hai Tượng, hai Xe, hai Pháo, hai Mã, năm Tốt, bàn cờ có chin đường dọc, mười đường ngang cắt nhau chia làm những ô vuông , khoảng trống ở giữa nằm ngang bàn cờ. Tiểu thư cũng giải thích luật chơi, cốt để nàng bồi tiểu thư nhưng thứ cho nàng bất tài, hiểu vẫn là hiểu.

      Người nào đó cũng thầm kêu khổ, hây, dặn lòng tuyệt đối như các nữ xuyên khác, mang mấy trò đại ra khiến cho cuộc sống trở nên khác người hơn, nhưng biết sao đây, những loại sách nàng muốn xem, ở nơi này vô cùng ít, còn mấy loại thi từ ca phú phong hoa tuyết nguyệt nàng lại mấy hứng thú. Nếu cứ hết ăn rồi ngủ cuộc sống khác gì heo chứ!

      “Tỷ tỷ xinh đẹp, đây là món gì?”

      Khuynh Nhan liếc nhìn về nơi phát ra thanh, lại thấy xinh tầm bốn, năm tuổi, hướng ánh mắt đến đĩa cá viên chiên của nàng, đánh ực tiếng.

      “Đây gọi là cá viên chiên”

      Người nào đó cố nhớ lại, bé con trước mắt là con của vị phi tử nào nhưng kết quả nàng nhớ là dưới gối hoàng thượng chưa có mụn con nào.

      “Tỷ tỷ xinh đẹp, muội có thể nếm thử hay ?”

      Nàng lo nhất câu này, nhỡ đâu đứa này dị ứng với cá viên chiên, rồi xui xẻo hơn nó lại là con cái của nhân vật quyền lực nào đó làm sao? Có thể chạy loại trong cung, thân phận thể bình thường nha. Nhưng chống lại ánh mắt trong veo, chờ mong của đứa bé xinh xắn như tinh linh thế này, ai mà chịu nổi chứ.

      “Được chứ” Lời vừa ra, người nào đó hối hận muốn chết, hận thể cắn đứt đầu lưỡi của mình.

      “Tỷ tỷ, tỷ tốt” Đứa bé cười híp mắt với nàng sau đó đưa tay ghim cả hai viên cho vào miệng. Nhìn đứa bé phùng má nhai nhai, nhịn được đưa tay véo véo hai má hồng nộn.

      “Tiểu muội muội, muội tên là gì?”

      “À, Gọi muội là Niệm Nhi

      “Ừ, Niệm Nhi”

      “Vậy còn tỷ?”

      “Muội gọi ta Nhan tỷ.”

      “Nhan tỷ tỷ xinh đẹp, chúng ta kết bằng hữu có được ?”

      “Được chứ”

      “Nghĩa mẫu , bằng hữu phải biết chia sẻ, Nhan tỷ tỷ sau này nếu có đồ ngon, nhớ chia sẻ với muội nhé, muội cũng như vậy”

      “…..”

      “Nương nương, thức ăn chuẩn bị xong” Bích Dao từ trong ra . Sau đó liếc thấy bé con ngồi bên cạnh nương nương nhà mình liền nhanh chóng hành lễ.

      “Nô tỳ tham kiến công chúa, công chúa vạn phúc kim an”

      Công chúa? Khuynh Nhan thầm than, ôi tiểu bằng hữu của nàng cư nhiên là công chúa nha.

      “Nhan tỷ tỷ xinh đẹp, chúng ta là bằng hữu” Bé con kéo kéo tay áo Khuynh Nhan, cười cười. Chúng ta là bằng hữu đó, nên tỷ phải cho muội ăn cơm hắc hắc.

      “Bích Dao, giúp ta dọn thức ăn ra đây, thêm chén, đũa nhé”

      “Dạ, nương nương”

      Sau khi thức ăn được dọn lên, Niệm Niệm nghĩ, quả nhiên kết lầm bằng hữu, thức ăn là ngon, vị bằng hữu này bé thể kết nha.

      “Ôi tiểu tổ tông ơi, lão nô tìm người sắp khóc rồi.” Lão mama bộ dáng đúng là sắp khóc , vừa chạy đến vừa hô lên, lại liếc thấy Khuynh Nhan liền hành lễ:

      “Lão nô thỉnh an nương nương, nương nương vạn phúc kim an”

      Niệm Niệm vẫn mặc kệ, bộ dáng ‘ta nghe, ta biết, ta thấy, ta chỉ ăn thôi’. Đến khi no bụng mới buông đũa, liếc nhìn Khuynh Nhan cười cười :

      “Nhan tỷ tỷ xinh đẹp, ngày mai muội lại đến tìm tỷ nha, bây giờ muội phải về.”

      “Được”

      Sau khi tiễn tiểu bằng hữu của mình, Khuynh Nhan xoay người vào trong, vừa vừa hỏi Bích Dao:

      “Vị công chúa vừa rồi là con của bị phi tần nào?”

      “Dạ thưa nương nương, Minh Huyền công chúa là nghĩa nữ của hoàng hậu nương, hoàng thượng cũng rất thích nên phong làm công chúa.”

      mang dược thiện sang thái hậu chưa?”

      “Dạ rồi thưa nương nương”

      Gần đây ngày nào nàng cũng hướng dẫn đầu bếp làm vài món tốt cho sức khỏe thái hậu, nhờ vậy mà chúng đau đầu của thái hậu giảm hẳn, tại thái hậu rất vui mừng và hiển nhiên càng thương nàng hơn. Việc được thương hơn này nầng cũng lấy làm vui vẻ gì, chỉ thấy có chút áp lực hơn thôi. Nàng là chỉ vì thái hậu có nét giống mẹ nàng nên nàng lòng hiếu kính, người nhìn vào lại cho là nàng trăm mưu ngàn kế lấy lòng thái hậu.

      ………………Ta là đường phân cách Ngự thư phòng…………………

      “Thần đệ tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn phúc kim an”- Tam vương gia khuỵu gối hành lễ.

      “Quả nhiên là người thành gia lập thất, trưởng thành ít nha, đứng lên ”- Chính Đức đế cười như cười nhìn đệ đệ của mình.

      “Hoàng huynh, tại ôn dịch ở thành Thừa Ninh tràn lan, có dấu hiệu lấn sang các vùng lân cận, thần đệ đến xin ý chỉ của hoàng huynh, hy vọng có thể kịp thời xử lý.”

      “Đệ nghĩ ra biện pháp gì chưa?”

      “Thần đệ bất tài, vẫn chưa tìm được phương án thích hợp”

      “Vậy còn ý kiến là phong tỏa vùng bị ôn dịch sau đó thiêu sống, dùng hỏa khử ôn dịch, đệ thấy thế nào?”

      “Hoàng huynh, ngàn vạn lần thể làm vậy, nếu làm vậy, lòng người lạnh lẽo, làm sao dân chúng nể phục hoàng gia chúng ta”

      Chính Đức đế mỉm cười, giọng :

      “Trẫm cũng có ý nghĩ như đệ, việc cần làm trước mắt là tìm ra nguyên nhân gây ôn dich, biết được nguyên nhân mới có thể đưa ra cách giải quyết. Trẫm giao việc này cho đệ, cần gì cứ báo với trẫm.”

      “Vậy thần đệ xin cáo lui trước”

      “Ừ, cũng đừng quá mệt mỏi”

      Vũ Văn Trác khẽ gật đầu, sau đó lui ra. Ngự Thư phòng trở về yên tĩnh. Đưa tay xoa xoa huyệt thái dương. Lại tiếp tục căm chú phê duyệt tấu chương. Chẳng lẽ phải xuống lệnh giết con dân vô tội của mình chỉ vì họ bệnh tật sao?
      tieunai691993, Mai TrinhPhong nguyet thích bài này.

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 14: Liều mạng vì bằng hữu





      Hôm nay lúc sắp ngủ, như thường lệ Tiểu Mãn kể cho Khuynh Nhan số việc xảy ra trong ngày.

      “Tiểu thư, tại nhiều nơi có ôn dịch, nghe đâu sắp lan đến kinh thành rồi”

      “Ôn dịch?”

      “Đúng ạ, người thân của Bích Mai và Tiểu Khách Tử ở quê nhà đều mắc ôn dịch, tội nghiệp hai người bọn họ ngày nào cũng khóc”

      “Biểu cụ thể thế nào?”

      “Nóng hầm hập nha, nô tỳ nghe biểu như cảm nặng vậy, xong rồi vài ngày người lại nổi chấm đỏ, lại vài ngày sau bụng trướng to, cả người gầy gộc, bao lâu chết ạ”

      Là dịch sốt xuất huyết sao? Nghe cha mẹ kể khi nàng từng mắc bệnh này. Thôi sinh lão bệnh tử, mọi việc có hoàng thượng lo, cây to đón bão nha.

      “Tiểu Mãn, ngày mai muội hái những loại cây hoa trong vườn chúng ta, mang phơi khô, bỏ vào túi thơm, phát cho mỗi người túi, dặn là luôn mang theo trong người nhé”

      “Dạ”

      “Còn nữa, lát nữa ta viết số công thức các loại canh, bắt đầu từ mai, sai phòng bếp nấu cho tất cả mọi người trong Phong Lữ cung chúng ta mỗi ngày đều uống loại”

      “Dạ”

      “À còn điều nữa, bất cứ chỗ nào cũng được để nước đọng lại, đổ sạch mấy chum nước mưa, lấy nước khác, sau khi đổ đầy nước mới lấy gỗ che kín miệng chum lại.”

      “Dạ tiểu thư”

      …………………………………………………………………………….

      Bạn Niệm Niệm từ hôm được ăn ngon, liền ngày nào cũng quấn lấy vị bằng hữu Nhan tỷ. Tình bằng hữu thân thiết cao tự thái sơn. Gần đây lại đòi Khuynh Nhan dạy vẽ tranh, vấn đề lão sư dạy, hiểu cũng hỏi bằng hữu. Người nào đó cũng xem đây là loại giải trí nên cũng rất vui vẻ đáp ứng chỉ giáo. Hoàng hậu cũng thường sang xem hai con người vừa gặp như thân quen từ kiếp trước này.

      Mấy ngày nay, Niệm Niệm đến, người nào đó cũng có chút buồn buồn.

      “Nương nương, nguy to rồi, công chúa cũng mắc bệnh ôn dịch rồi, tại hoàng thượng ban chỉ mang công chúa vùng cách li, hoàng hậu quỳ trước ngự thư phòng cầu xin để công chúa ở lại nhưng hoàng thượng từ chối gặp mặt, hoàng hậu ngất xỉu được đưa về tẩm cung rồi.” Bích Dao thở hổn hển

      “Ừ”

      Người nào đó ngoài mặt như để tâm lắm nhưng trong lòng cũng rối bời, đứa trẻ đáng thế mà lại.

      “Sang hoàng hậu chút”

      ……………………….Phượng Hoàng Cung………………………….

      “Muội muội, Niệm Nhi..” Vừa nhìn thấy Khuynh Nhan, hoàng hậu liền nghẹn ngào rơi nước mắt, ôm chầm lấy nàng, nàng chưa bao giờ thấy hoàng hậu yếu đuối như thế này. đưa tay vỗ lên lưng hoàng hậu an ủi.

      “Muội có cách trị khỏi cho Niệm Nhi” Đột nhiên ánh mắt nàng kiên định hẳn lên, đứa này nàng nhất định phải cứu.

      Hoàng hậu nhanh chóng nắm chặt tay nàng, mắt phượng đỏ hoe, lóe lên tia hy vọng.

      “Nhưng là giờ hoàng thượng muốn đưa Niệm Nhi xuất cung, muội thể xuất cung cùng, tỷ tỷ có thể nghĩ cách để muội mang Niệm Nhi về tẩm cung của muội ?”

      “Được, muội muội ta cảm ơn muội rất nhiều”

      “Hai nàng hình như bất chấp chống lại lệnh của trẫm” Giọng thanh mà lãnh vang lên, bóng dáng màu vàng song đôi với bóng màu đỏ bước vào.

      “Tần thiếp tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn phúc kim an” Hai người đồng thanh hành lễ. Sau đó Vân quý phi hành lễ với hoàng hậu, Khuynh Nhan lại hành lễ với nàng ấy.

      Hoàng hậu bỗng ‘bùm’ cái quỳ xuống, dập đầu

      “Hoàng thượng, van xin người đừng đưa Niệm Nhi cách li, như vậy Niệm Nhi chỉ có con đường chết”

      Khuynh Nhan nhìn trán hoàng hậu, chảy cả máu mà hoàng đế vẫn như cũ, chút biểu mềm lòng.

      “Tỷ tỷ, tỷ đừng làm khó hoàng thượng” Vân quý phi nhàng khuyên nhủ.

      “Hoàng Hậu, nàng còn như vậy, trẫm lập tức mang Niệm Nhi cách li.” Rất hiệu quả, ngay lập tức hoàng hậu dừng lại sợ hãi :

      cần”

      Mắt rồng lại chuyển hướng hứng thú nhìn Khuynh Nhan

      “Khi nãy nàng nàng có thể cứu được Niệm Nhi?”

      “Thưa hoàng thượng, xét thời gian Niệm Nhi mắc bệnh tại có thể còn cứu kịp, còn nếu kéo dài e là…”

      “Đây là ôn dịch, nếu để Niệm Nhi trong cung e rằng được. Nàng chắc chắn trị được? ”

      “Tần thiếp cố gắng”

      “Trẫm muốn là lời khẳng định”

      “Tần thiếp nhất định cứu được” Nháy mắt trở nên kiên định, lóe lên tự tin cùng chút ngông cuồng, nhưng trong lòng lại thầm kêu khổ, rồi lại tự an ủi thôi cùng lắm lại xuyên đến nơi khác làm sâu gạo vậy.

      “Hoàng thượng, như vậy long thể của người…tần thiếp lo sợ” Vân quý phi bộ lo lắng .

      “Được rồi, ái phi, trẫm tự có quyết định” Chính Đức đế liếc mắt nhìn Vân quý phi, cười hiền lành.

      “Nhưng công chúa là lá ngọc cành vàng, vả lại cũng chưa từng nghe Tĩnh phi muội muội có học qua y thuật” Vân quý phi lại nũng nịu .

      Chính Đức đế mắt lạnh nhìn Vân quý phi

      “Như vậy , nếu có thể có biện pháp luận công khen thưởng, nếu trẫm trách phạt tội ngông cuồng của nàng, Nhan Nhi thấy như vậy có được hay ?”

      Hoàng hậu lo lắng nhìn Khuynh Nhan. Lại nghe nàng giọng :

      “Mọi việc đều nghe theo ý hoàng thượng”

      Chính Đức đế nghe vậy mỉm cười, cũng hiểu vì sao mình lại chấp nhận chuyện chắc chắn như vậy, nhưng kỳ lạ là nội tâm cứ gào thét ‘phải tin nàng’.

      “Được, tại nàng cùng trẫm đến ngự thư phòng”

      ……………..ta là đường phân cách ngự thư phòng……………………

      Theo chân Chính Đức đến ngự thư phòng, lại thấy tam vương gia Vũ Văn Trác đứng trước ngự thư phòng chờ đợi.

      “Thần đệ tham kiến hoàng huynh, hoàng huynh vạn phúc kim an” hành lễ, lại liếc mắt nhìn Khuynh Nhan, thấy nàng nhún người thi lễ, liền gật đầu rồi nhanh chóng dời mắt.

      “Hoàng đệ cần đa lễ, vào trong rồi ” Xong lại kéo tay Khuynh Nhan bước vào.

      Khuynh Nhan liệt kê tất cả những biện pháp phòng tránh như với Tiểu Mãn trước đó, đồng thời cũng giải thích thêm nguyên nhân gây bệnh dịch, hai người nghe nàng giải thích liền ngạc nhiên thôi, từ đâu nàng có những kiến thức này?

      Sau khi tam vương gia nhận mệnh rời , Khuynh Nhan lại lấy từ tay áo ra cái túi thơm đưa cho Chính Đức đế, dịu dàng :

      “Hoàng thượng đây là túi thơm có các loại thảo dược đuỗi muỗi, tại là mùa dịch, người nên mang theo bên người.”

      Tên này là núi gạo của nàng nha, được để có chuyện gì.

      thơm, giống với mùi hương người nàng” Đưa túi thơm lên mũi hít hơi, mắt hồ ly nhắm lại, cười như cười.

      “…..”

      Nhìn bộ dạng đỏ mặt đến tận mang tai của nàng, nhịn được liền trêu ghẹo:

      “Tối nay trẫm đến chỗ nàng, nhân tiện nàng chỉ giáo cho trẫm số vấn đề về bệnh dịch .”

      “……”

      Người nào đó tiếp tục cúi đầu đỏ mặt, nhưng trong nội tâm thầm khinh thường, lời tán tỉnh này là quê mùa hết chỗ .
      tieunai691993, Mai TrinhPhong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :