Chương 58: Có hai xà vương?
"Á..." tiếng hét thảm thiết vang lên, bịch tiếng, Lý Quả lập tức ngã xuống đất, bất tỉnh nhân , tiểu hắc xà nắm trong tay cũng bị văng ra ngoài.
Tiểu thư, tiểu thư! Hoàng xà giật bắn mình, nó hề muốn dọa Lý Quả, nhưng nó biết tiểu thư lại kinh sợ như vậy, còn tưởng rằng Lý Quả chơi đùa cùng mình nữa. Đến lúc nó thấy Lý Quả ngất , nó mới biết là có chuyện lớn, nó dọa tiểu thư ngất xỉu rồi.
mặt đất, tiểu hắc xà thong thả bò lên lòng bàn tay Lý Quả, rồi lạnh lùng nhìn chằm chằm hoàng xà, giống như rất khó chịu.
cảm giác ớn lạnh chợt dâng lên trong lòng hoàng xà, nó cảm nhận được ánh mắt vừa sắc bén lại thâm trầm chiếu thẳng vào mình, sợ tới mức lùi vội về sau, lúc này nó mới phát ra tiểu hắc xà mặt đất.
Vương, vương, đúng là vương rồi...
Cái cảm giác uy nghiêm này là rồi, đứng trước mặt mình đúng là tiểu xà vương. Ngài ấy rất mất hứng, giống như mình làm sai chuyện gì đó.
Hoàng xà sợ tới nỗi toàn thân run lẩy bẩy, dám nhìn thẳng vào tiểu hắc xà, nó chỉ cảm thấy mình gây ra họa lớn rồi, dường như chọc phải vương hỉ nộ vô thường.
"Trở về ". Miệng xà bất ngờ phun ra tiếng người, ra lệnh cho con hoàng xà kia.
Hoàng xà như nghe được lệnh đại xá, vội vàng xoay người chạy mất. Nó thực hiểu gì cả, ràng là vương đem nó cho tiểu thư, nhưng lúc sau, vương lại bảo nó trở về. là quá khó hiểu mà!
Chỉ có điều, vừa bò đến Đình Vạn Xà, nó lại sợ đến nỗi dừng ngay lại. Vương đứng ở đó, mặt biến sắc nhìn nó, biết là nghĩ gì?
"Vương, xin tha mạng". Nó vội vàng cúi rạp đầu xuống, run rẩy cầu xin. Có phải nó lại làm sai gì , hay là vì nó dọa tiểu thư sợ?
Mặc Nhật Tỳ chỉ im lặng, tầm mắt vẫn dõi theo người nằm mặt đất và tiểu hắc xà.
"Ngươi lui xuống ". Lúc này, quản gia Lâm vội lên tiếng, ông ta trừng hoàng xà cúi rạp đất cái, rồi bảo nó mau rời .
Hoàng xà nghe xong, sợ hãi nhìn thoáng qua Mặc Nhật Tỳ, rồi lập tức biến mất, giống như chậm chút nữa nó chết có chỗ chôn.
"Về thôi". Dứt lời, Mặc Nhật Tỳ liền bước ra khỏi đình, về phía người nằm đất kia.
Quản gia Lâm cũng tiếp bước theo sau, thái độ vô cùng cung kính.
Chương 59: bị rắn ăn thịt?
"Rắn, rắn, cứu tôi với". giường lớn mềm mại, ấm ấp, ngủ mê, Lý Quả đột nhiên vung tay loạn xạ, rồi vội vàng ngồi bật dậy, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.
"Tiểu thư, tiểu thư, người làm sao vậy?" thanh tú mặc chiếc váy màu vàng thanh lịch, duyên dáng, vội vã chạy đến bên cạnh Lý Quả, lo lắng hỏi.
Lý Quả hoảng hốt nhìn , này là ai? Mình ở đâu? phải bị đại xà ăn rồi chứ? Mình chết?
"Tiểu thư".
Hoàng xà bị Lý Quả dọa cho kinh sợ, sau khi được quản gia Lâm chỉ bảo, nàng biết tiểu thư chỉ là người bình thường, mà con người vô cùng sợ hãi loài rắn, cho nên, dưới trợ giúp của quản gia Lâm, nàng mới hóa thành hình người để hầu hạ Lý Quả.
"Tôi ở đâu đây?" khàn giọng hỏi, mắt liếc nhìn xung quanh, chỉ cảm thấy chỗ này rất quen thuộc.
Hoàng xà lập tức cung kính đáp lại: "Tiểu thư, ngài bị té xỉu trong biệt thự, chủ nhân liền bế tiểu thư về phòng. Tiểu thư sao chứ, ngài có muốn uống nước ?"
Mặc Nhật Tỳ? Lý Quả nhớ tới ta, hai mắt liền trợn tròn, tất cả ký ức đều ùa về.
Sau khi mình bị rắn dọa cho ngất xỉu, ta mới đưa mình về, ta đúng là quá đáng mà, ta biết như vậy dọa chết mình sao?
" ta đâu rồi?" rất tức giận, lớn tiếng hỏi.
Hoàng xà thấy tức giận, liền hoảng sợ, cuống quýt : "Tiểu thư, Hoàng nhi biết, Hoàng nhi dám hỏi chuyện của chủ nhân. Nếu tiểu thư muốn tìm chủ nhân, có thể hỏi quản gia Lâm".
Lý Quả thấy dáng vẻ sợ hãi của , cơn giận liền giảm chút.
cũng biết dáng vẻ hung dữ của mình dọa này, lập tức dịu giọng hỏi: " là ai? Quản gia Lâm đâu rồi?"
"Hoàng nhi. Quản gia Lâm ở dưới nhà, có phải tiểu thư muốn Hoàng nhi mời quản gia Lâm ạ?" Hoàng xà cung kính , vẫn dám nhìn thẳng Lý Quả.
Lý Quả rất muốn 'cũng được', nhưng chợt nhớ ra mình chỉ là khách, có tư cách gì chất vấn hay chỉ trích quản gia nhà người ta? Đó là người ta thuê, chứ mình đâu có thuê.
"Thôi, cần, cảm ơn , Hoàng nhi. Tôi tên là Lý Quả, đừng gọi tôi là tiểu thư nữa. Tôi phải là tiểu thư gì cả, cứ gọi tôi là Quả Quả ."
Cái Hoàng nhi này nhìn qua cũng chỉ tầm dưới mười tám tuổi, lại cứ gọi là tiểu thư, khiến cho Lý Quả cảm thấy mất tự nhiên, nên phải vội sửa lại.
Chương 60: thấy tiểu hắc xà đâu
" được, được đâu ạ. Tiểu thư chính là tiểu thư, Hoàng nhi thể gọi thẳng tên tiểu thư được". Hoàng xà sợ hãi .
Cho dù có cho nàng mười lá gan nàng cũng chẳng dám. Vương vẫn luôn ở bên cạnh tiểu thư, nếu nàng dám thất lễ nhất định chết, năm trăm năm tu hành có dễ đâu.
Nhìn vẻ mặt cầu xin của Hoàng nhi, Lý Quả cảm nhận được hình như chuyện xưng hô này rất nghiêm trọng, nên cũng chẳng dám ép. Miễn cưỡng cũng tốt, cứ để tùy ấy .
"Hoàng nhi, tôi ngủ bao lâu, bây giờ là lúc nào rồi?" nhìn ra được tại là giữa trưa hay là buổi chiều, chỉ cảm thấy tay chân cứng đờ.
Hoàng nhi cực kỳ nhu thuận, lập tức đáp lại: "Tiểu thư, bây giờ chạng vạng rồi. Ngài mới ngủ có vài tiếng, có muốn nghỉ thêm chút nữa ạ?"
Nàng khuyên nhủ, cảm thấy thân thể của vị tiểu thư này quá yếu, giật mình chút ngất xỉu rồi.
Chạng vạng rồi sao? Lý Quả kinh sợ, là phải về trường học, giờ lại bỏ lỡ. Nghĩ đến đây, lập tức muốn xuống giường, chuẩn bị trở về.
"Tiểu thư, ngài làm sao vậy? Cần cái gì cứ bảo Hoàng nhi, ngài muốn làm gì ạ?" Hoàng nhi thấy Lý Quả hỏi thời gian xong, sắc mặt lập tức thay đổi, trong lòng liền lo lắng.
Sau đó lại thấy Lý Quả bước xuống giường tìm giày, dáng vẻ gấp gáp, nàng vội bước lên trước đỡ lấy Lý Quả, vội hỏi.
Sau khi bước xuống đất, Lý Quả chỉ mải hoảng hốt nên hơi mất thăng bằng, may mà có người đỡ kịp, lúc này mới dám thở phào.
"Tôi muốn về trường học, bảo quản gia Lâm chuẩn bị xe chở tôi về ."
Về trường học? Đó là chỗ nào vậy? Tiểu thư ở đây sao?
Hoàng nhi hiểu ý của Lý Quả, nhưng nàng cũng rất thông minh hề hỏi lại. Sau khi giúp Lý Quả đứng vững, nàng mới vội vàng tìm quản gia Lâm.
"Rắn, rắn của tôi đâu?"
Ngay lúc Lý Quả định mở cửa ra ngoài đột nhiên ngẩn ra, cảm thấy hình như mình quên thứ gì đó. Vừa nhìn xuống tay liền nhớ đến tiểu hắc xà, khỏi kích động kêu lên.
Sau khi mình ngất , quên mất tiểu hắc xà, biết giờ nó thế nào rồi? Có phải quay về Đình Vạn Xà hay là xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi?
Lý Quả càng nghĩ càng lo lắng, vội lật tung giường tìm kiếm. Sau khi tìm khắp phòng, mới xác định tiểu hắc xà có ở đây.
"Hoàng nhi, quản gia Lâm..." Lòng nóng như lửa đốt, Lý Quả vội chạy ra ngoài, lớn tiếng gọi.
"Tiểu thư."
gọi chưa được bao lâu, quản gia Lâm và Hoàng nhi vội vàng xuất trước mặt .
Vừa nhìn thấy quản gia Lâm, Lý Quả nửa mừng nửa lo chạy tới, miệng sốt ruột : "Quản gia Lâm, ông có thấy tiểu hắc xà của tôi ?"
Last edited by a moderator: 16/10/15