1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Chọc lầm xà vương lưu manh - Thâm Hải Đích Thiên Không (Hoàn - 280c +5PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 37: Khiêu khích


      "Có tìm được hay ?"

      Trong lúc người chơi đùa vui vẻ, cửa phòng bị đẩy ra, Vu Tú Tình và Hà Tiểu Ngân vô cùng mệt mỏi, toàn thân ướt sũng bước vào. Vừa mới tỉnh dậy lâu, Lý Lan vội lên tiếng hỏi trước.

      Vu Tú Tình và Hà Tiểu Ngân liếc cái, chậm rãi lắc đầu. Viên kim cương kia biết trị giá bao nhiêu vạn, là người thể thờ ơ, huống chi là bọn họ? Hai người họ cũng phải đấu tranh lúc, mới gạt hết sĩ diện để mò nó.

      "Vậy phải làm sao bây giờ?" Lý Lan lo lắng hỏi.

      Tuy là cũng rất muốn tìm, nhưng nhìn thấy hồ nước sâu, rộng như thế, lại chẳng biết bơi, biết là phải mò đến ngày, tháng, năm nào nữa. Huống chi, viên kim cương kia lại rơi xuống bùn, có mò cũng chẳng được.

      Hà Tiểu Ngân cắn răng, hạ quyết tâm : "Hôm nay có lớp, tiếp tục mò, chúng ta là người nghèo, thể để lãng phí như vậy được".

      xong, còn oán giận liếc Lý Quả cái.

      Có những người muốn nhưng vẫn cứ đạt được, mà những thứ bọn họ muốn lại chẳng chiếm được. Cho nên, trong lòng bọn họ cực kỳ bất bình, hơn nữa, Mặc Nhật Tỳ là do bọn họ phát trước mà.

      " tại, người ta bám lấy kẻ có tiền, đâu còn để mắt đến viên kim cương nho đó chứ? Người ta còn thu được nhiều hơn cơ". Vu Tú Tình hừ lạnh , rồi vội vàng cởi quần áo ướt nhẹp ra.

      Hà Tiểu Ngân cũng đứng về phía Vu Tú Tình, hoàn toàn cắt đứt với Lý Quả.

      Lý Quả mặt đổi sắc nghe hai người họ châm chọc, trong lòng cảm thấy vô cùng bi ai. Nhưng tiếp tục tranh cãi hay xin bọn họ tha thứ nữa, chẳng cần thiết, cũng còn ý nghĩa.

      Qua mấy tháng nữa là tốt nghiệp rồi, đường ai nấy . Tuy vẫn rất quan tâm, nhưng người ta lại cần, cần gì phải quá cố chấp.

      Tuy là như thế, nhưng cuộc sống của cũng chẳng mấy dễ chịu.

      Sau khi Hà Tiểu Ngân và Vu Tú Tình thay đồ và ăn qua loa xong, liền tiếp tục mò, cho dù là trở lại hay rời , họ vẫn quên mỉa mai trận.

      Lý Quả muốn tiếp tục chịu đựng cơn giận của bọn họ nữa, nghĩ nghĩ lúc liền mang theo tiểu hắc xà, lén lút tới phòng học. Cầm cuốn tiểu thuyết lên đọc, như vậy mới có thể quên hết chuyện vui.

      Chỉ có điều, vận mệnh vẫn muốn buông tha cho Lý Quả.

      Sẩm tối, lúc chuẩn bị về ký túc xá ăn cơm tối, chợt nghe thấy rất nhiều tiếng la hét, dường như còn có cả tiếng kêu cứu.

      có chút khó hiểu, biết xảy ra chuyện gì, vì thế liền mang theo tiểu hắc xà cùng sách vở quay về ký túc xá. Mặc kệ chuyện gì xảy ra, cũng chẳng liên quan đến , muốn xem náo nhiệt.

      Chương 38: Ngoài ý muốn


      "Hu hu hu..."

      Tiếng còi xe cứu thương dần dần truyền đến, sau đó là những thanh la hét ầm ỹ.

      "Xe cứu thương đến rồi, xe cứu thương đến rồi."

      "Người ở đây, người ở đây."

      "Mau nâng bạn ấy lên , mau, mau..."

      Rất nhanh, đợi Lý Quả hiếu kỳ đến xem náo nhiệt, xe cứu thương kia rít lên, chở người , chỉ để lại mọi người ngơ ngác đứng nhìn.

      Lý Quả đến chỗ xe cứu thương vừa đỗ, vừa thấy liền có chút ngây người. Đó chính là hồ nước, nơi Vu Tú Tình và Hà Tiểu Ngân nhảy xuống mò kim cương.

      xảy ra chuyện rồi! vừa nghĩ như vậy, lập tức hơi kinh hoàng.

      biết là ai vậy? biết người kia thế nào rồi? Tuy liên quan đến mình, nhưng vẫn cảm thấy hơi hoảng hốt.

      Bốp!

      Đột nhiên, người toàn thân ướt sũng vừa rồi còn khóc rống, lúc phát thấy Lý Quả, liền vọt tới trước mặt , lấy tốc độ sét đánh kịp bưng tai, quăng cho cái tát vang dội.

      "Là , là , đều là . Là lỗi của , là đầu sỏ gây nên chuyện. Nếu phải cướp mất người trong lòng chúng tôi, nếu phải để cho ta ném viên kim cương kia , Tú Tình cũng chìm. là hung thủ, là kẻ sát nhân."

      toàn thân ướt sũng kia chính là Hà Tiểu Ngân, chỉ thấy mặt đầy nước mắt, sau khi tát Lý Quả xong, liền vừa đánh vừa kéo Lý Quả, đem tất cả trách nhiệm và tội danh đều đổ lên đầu Lý Quả.

      Lý Quả nghe xong, lập tức ngừng run rẩy, suýt chút nữa ngã xuống đất.

      Đây là chuyện gì chứ? làm gì sai sao? Vu Tú Tình chết sao? ấy, ấy...

      Hà Tiểu Ngân liên tục đánh người, tay đấm chân đá, mọi người thấy thế liền vội vàng kéo ra, sau đó mới cứu được Lý Quả vẫn còn chưa hồi phục tinh thần.

      " là hung thủ, nếu ấy chết, có thành quỷ cũng tha cho đâu". Hà Tiểu Ngân vừa khóc vừa gào.

      ta hận Lý Quả đến tột cùng, có khả năng tha thứ.

      Lý Quả thất hồn lạc phách, suýt chút nữa lỡ tay buông tiểu hắc xà ra, may mà vẫn luôn ôm chính mình, đồng thời cũng ôm cả nó, mới để cho nó xuất trước mặt mọi người.

      ấy, chết rồi?

      Lòng lạnh, rất lạnh, lạnh đến nỗi cảm giác như linh hồn mình tiêu tan rồi. Toàn thân đau đớn Lý Quả cũng chẳng cảm nhận được, thậm chí là ánh mắt khác thường của mọi người, cũng biết, chỉ có suy nghĩ.

      Vu Tú Tình, chết?

      Chương 39: ấy chết


      "Đây là sao?" Lý Quả giống như du hồn, mắt có tiêu cự nhìn người bên cạnh, thào hỏi, mất sức sống ngày xưa.

      "Có lẽ Tú Tình bị chuột rút, sau đó liền chìm xuống. Quả Quả, liên quan đến chị đâu, chị đừng tự trách mà."

      Người luôn đứng bên cạnh và đỡ lấy Lý Quả, phải ai khác, chính là em họ Lý Lan của .

      Sau khi Lý Lan thấy Lý Quả bị đánh, liền lập tức đỡ lấy Lý Quả, sợ Lý Quả lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

      Sắc mặt Lý Quả trắng bệch, lắc lắc đầu, đầu óc trống rỗng, vô cùng khủng hoảng, vô cùng bất an. người còn sống sờ sờ, đột nhiên có thể biến mất, chẳng thể tiếp nhận được.

      "Đều là lỗi của chị, lỗi của chị". thào . Trong mắt dường như chứa bất kỳ ai, tất cả đều rất mơ hồ.

      Lý Lan rất buồn rầu, chỉ có biết, tất cả đều phải lỗi của chị họ. Chỉ tại hai người kia cứ nghĩ quẩn trong lòng, chỉ biết đố kỵ, vậy còn trách ai được? Chỉ có thể trách chính họ mà thôi.

      "Là chị, là chị."

      Trong lòng Lý Quả vô cùng hối hận, lúc trước nên sớm nhường lại, sớm tránh xa, có chuyện ngày hôm nay.

      Lúc này, Lý Lan biết nên gì, tại, Lý Quả hoảng hốt, có cũng nghe lọt.

      "Hung thủ, hung thủ." Sau khi Hà Tiểu Ngân bị mọi người kéo ra, vẫn ngừng vừa khóc vừa kêu Lý Quả.

      Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Lý Quả thất hồn lạc phách, trong lòng tràn ngập nghi ngờ, đủ loại suy đoán cũ rích đều lần lượt xuất .

      Lý Lan kéo Lý Quả xuyên qua đám đông, về phía ký túc xá, dẫn Lý Quả về phòng.

      "Lan Lan, là lỗi của chị". Trở lại ký túc xá, sau hồi sững sờ, Lý Quả mới dần khôi phục lại lý trí, vô cùng đau thương .

      "Chị có lỗi gì trong chuyện này cả, yên tâm, em nghĩ Tú Tình sao đâu. Vừa nãy, lúc được cứu lên, ấy cũng tỉnh lại rồi, Tiểu Ngân hơi phóng đại thôi".

      Lý Lan tận mắt thấy Vu Tú Tình sau khi được cứu lên tỉnh lại, cảm thấy Hà Tiểu Ngân chuyện bé xé ra to, chỉ là mượn dịp này để trút giận mà thôi.

      Lý Quả vừa nghe trước khi bị đưa , Vu Tú Tình tỉnh lại, liền thở phào nhõm, thần kinh căng thẳng cùng thân thể cứng ngắc cũng dần buông lỏng, còn hoảng loạn như lúc trước.

      "Lan Lan, có ? Em gạt chị chứ?" yên lòng hỏi lại. chỉ sợ em họ vì muốn an ủi mà gạt mình, nên hỏi lại cho chắc.
      Last edited by a moderator: 16/10/15

    2. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Ban be kieu gi z ???
      139 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 40: Bị ép đến cùng


      Lý Lan nghiêm túc gật đầu với , để Lý Quả yên tâm, dối.

      "Cảm ơn em, em họ". Lý Quả cảm kích .

      Nếu như có Lý Lan ở bên cạnh, luôn ủng hộ và giúp đỡ mình, biết mình có thể tiếp tục được nữa hay ? Có lẽ sớm suy sụp rồi.

      "Vậy, sau này chị phải làm sao?"

      Tuy chỉ còn mấy tháng nữa là tốt nghiệp, nhưng Hà Tiểu Ngân và Vu Tú Tình lại đối xử như vậy với Lý Quả, ngày của Lý Quả trôi qua chắc suôn sẻ, vậy sao có thể chịu được?

      Lý Quả lắc đầu, cũng chẳng biết sau này phải làm sao, mấy tháng nữa phải sống như thế nào. Chỉ sợ từ giờ chỉ , tiếng xấu của càng lan xa, ngày trôi qua rất vất vả.

      Lý Lan cũng rất buồn, song lại chẳng thể giúp được gì. Nghĩ ngợi lúc, hai mắt chợt sáng lên, giống như nghĩ được điều gì, liền cầm tay Lý Quả, vội vàng : "Quả Quả, hay là chị chuyển ra ngoài ở , thuê phòng thôi, dù sao cũng sắp tốt nghiệp, về sau làm cũng phải thuê phòng, sớm muộn gì cũng phải ra ngoài thôi".

      Đúng vậy, lời của Lý Lan khiến cho hai mắt sáng lên, sao lại nghĩ đến chuyện đó chứ? tại, chẳng bằng chuyển ra ngoài ở, vừa tự tại, biết đâu lại có thể giải trừ hận ý của bọn họ.

      Tiểu hắc xà yên tĩnh nằm trong lòng Lý Quả, nghe hai người chuyện. Đôi mắt của nó hơi nheo lại, trong lòng bắt đầu nổi lên tính toán. Đúng lúc, đúng lúc lắm!

      Đêm hôm đó, sau khi nghe tin Vu Tú Tình bình an vô , Lý Quả mới hoàn toàn yên tâm. Mà Hà Tiểu Ngân cũng trở lại, sợ là muốn nhìn thấy nữa.

      Sáng sớm hôm sau, dưới ánh mắt khác thường của các bạn học, Lý Quả vội vàng rời khỏi phòng học, bắt đầu tìm phòng trọ. vừa bước ra khỏi cổng, chiếc xe thể thao bất ngờ đỗ bên cạnh.

      "Quả Quả, lên xe". Bên trong xe, Mặc Nhật Tỳ mỉm cười gọi , tay mở cửa xe, chờ Lý Quả lên xe.

      Lý Quả ngờ lại gặp ta ở đây, nhất thời chưa thể chấp nhận được, liền liên tục lùi về sau vài bước. Vừa mới đứng vững, liền phòng bị người đàn ông trước mắt này.

      Mặc Nhật Tỳ vẫn rất phong độ và lịch như cũ, xuất của thu hút ít ánh mắt hâm mộ. hề tức giận với hành động của Lý Quả, vẫn mỉm cười, chăm chú nhìn .

      Trước đám đông, dưới ánh mắt tò mò của mọi người, Lý Quả có chút bối rối. kiên trì của Mặc Nhật Tỳ làm cho dám do dự nữa, liền chật vật bước vào xe.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 41: Vô cùng hấp dẫn


      Đây là chiếc xe thể thao bản giới hạn mới nhất nay, nghe toàn thế giới chỉ có mười cái, bên trong vô cùng xa hoa, lúc khởi động cũng chẳng có chút xóc nảy nào.

      Khóe miệng Mặc Nhật Tỳ hơi nhếch lên, vẻ mặt khoái chí, thực ra trong lòng sớm vặn vẹo rồi.

      này mắc bẫy rồi, cuộc sống sau này của còn đơn nữa, chắc chắn rất thú vị.

      Lý Quả nhìn Mặc Nhật Tỳ ung dung lái xe, còn cười đến vô cùng đắc ý, cảm thấy hơi tức giận. Nhìn ta, lại nhớ đến Hà Tiểu Ngân, còn cả Vu Tú Tình nằm trong bệnh viện.

      ", có thể thăm hai bạn ấy được ?" Đột nhiên, Lý Quả khẽ cất tiếng phá tan bầu khí tĩnh lặng, khép nép .

      Cho dù hết tình hết nghĩa, nhưng vẫn muốn làm điều gì đó cho họ.

      Khóe miệng Mặc Nhật Tỳ hơi nhếch lên, hề có hứng thú với hai kia. Điển hình cho kiểu háo sắc mà, còn Lý Quả lại chưa từng để ở trong mắt, có đôi khi cảm thấy quá mức nhu nhược rồi.

      "Tôi có thể đồng ý với em, nhưng có điều kiện?" nhìn , mỉm cười .

      "Cái gì?"

      Lý Quả ngờ, ta lại đặt điều kiện với mình. Đây phải chỉ là chuyện 'nhón tay làm phúc' thôi sao, huống hồ chính ta gây ra chuyện, chẳng lẽ có chút áy náy nào hay sao?

      Mặc Nhật Tỳ biết nhất định từ chối cầu của mình, nhưng cũng tin đồng ý, chắc chắn đồng ý.

      "Chuyển đến nhà tôi ở ."

      Hả! Lý Quả há hốc mồm, khó tin nhìn Mặc Nhật Tỳ.

      ta vừa gì vậy? Chuyển đến nhà ta ở? ta điên rồi sao? đúng, ta chắc bị bệnh rồi?

      " được". Sau khi phục hồi tinh thần, lập tức từ chối.

      đùa à, ở chung với người đàn ông? Chưa đến đồng ý, bố mẹ mà biết đánh chết mất.

      "Vậy tôi đến thăm bọn họ". thong thả đáp lại.

      Dù sao có đồng ý hay cũng thế thôi, có rất nhiều cách để lừa .

      Đồ vô liêm sỉ! Vô lại! Vô đạo đức! Đồ đáng ghét!

      Trong nháy mắt, trong đầu xuất loạt những từ này, hoàn toàn khác với chuỗi từ đẹp trai, nhã nhặn về người đàn ông trước mắt này.

      "Người thể nhìn bề ngoài, biển đo được bằng đấu", Mặc Nhật Tỳ chính là người như vậy.

      Lý Quả tức đến nổ phổi, giận dữ nhìn Mặc Nhật Tỳ, lúc lâu vẫn chưa nên lời.

      "Bảo bối, đừng tức giận, nếu là người khác, tôi đồng ý với em vô điều kiện. Nhưng hai kia là người như thế nào, tôi nghĩ em còn biết hơn tôi, đúng ? Em bảo tôi đồng ý, khiến tôi rất khó xử." mỉm cười giải thích, sau đó trong lòng có chút kinh sợ.

      Từ khi nào học được phải giải thích với người ta rồi? luôn duy ngã độc tôn, luôn làm theo ý mình, 'giải thích' là từ chưa từng xuất trong từ điển của , hôm nay bị làm sao vậy?

      Chương 42: Bảo bối


      Bảo bối? Lý Quả lập tức đen mặt.

      Người đàn ông này chỉ mặt dày mà còn luôn tự cho mình là đúng. Những chữ ám muội như vậy, ta lại có thể tùy tiện ra, người luôn nho nhã đây sao?

      "Đừng gọi tôi bảo bối". Lý Quả vẫy vẫy nắm tay trước mặt Mặc Nhật Tỳ, giương nanh múa vuốt, gầm .

      Nếu phải xe chạy, sớm rời rồi, tuyệt đối muốn ở cùng với ta.

      Mặc Nhật Tỳ cười cười, hề tức giận đối với dáng vẻ hung ác của . Nếu phải biết trong lòng suy nghĩ cái gì, có lẽ vẫn cho rằng giả vờ.

      "Có nghe đó?" rất bất mãn với dáng vẻ này của ta, nhưng lại hết cách, bất đắc dĩ đành phải thấp giọng quát.
      "Được rồi, em suy nghĩ kỹ đề nghị của tôi chưa?" trả lời mà hỏi ngược lại. Dù sao mọi thứ vẫn nằm trong tay , có mọc cánh cũng chẳng thể thoát khỏi lòng bàn tay .

      Lý Quả lập tức im lặng, thực ra cũng phải kẻ hay gây , sao lại biết, Mặc Nhật Tỳ hoàn toàn vô tội, ta càng có liên quan đến chuyện này. ta chưa từng quyến rũ bọn họ, cũng hề đùa giỡn bọn họ. Chuyện tình cảm ai có thể trước được, tất cả chỉ là do bọn họ nghĩ thông mà thôi.

      "Em cứ nghĩ kỹ ". bắt ép Lý Quả, bởi vì biết chỉ là sớm hay muộn mà thôi, vội.

      Lý Quả lời nào, quá khó xử. Đúng là muốn ra ngoài tìm phòng trọ, nếu có thể miễn phí càng tốt, là sinh viên nghèo, làm sao có nhiều tiền để thuê phòng, huống hồ vẫn còn phải tìm việc nữa.

      lúc lâu sau, chợt nhớ đến tiểu hắc xà trong túi xách, biết nó sao rồi? Lý Quả vội vàng mở túi xách, lấy nó ra.

      Chỉ thấy tiểu hắc xà cuộn tròn thân mình, nhúc nhích. Bình thường còn có thể lười nhác hé mắt, hôm nay lại chẳng hề động đậy, đầu gục xuống.

      "Rắn con, dậy, dậy". Lý Quả hơi hoảng hốt.

      Tiểu hắc xà vẫn nằm trong túi suốt, biết có phải vì thiếu khí mà ngạt thở ? Lý Quả gấp đến nỗi cứ lấy tay chọc chọc thân nó.

      Song, chỉ vì quá sốt ruột mà Lý Quả biết, ngay tại lúc tiểu hắc xà bị lấy ra, vẻ mặt Mặc Nhật Tỳ liền thay đổi, hai mắt lấp lánh, sau đó mỉm cười thần bí, trong lòng có kế sách.

      "Rắn ."

      Dọa chết , sao lại có thể quên nó chứ? Lý Quả vô cùng hối hận, liên tục gọi nó.
      Last edited by a moderator: 16/10/15
      Friendangel2727, 139, PhongVy2 others thích bài này.

    5. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Tu tu rui a se co nhug chuyen k Giai Thich dc

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :