1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Chọc lầm xà vương lưu manh - Thâm Hải Đích Thiên Không (Hoàn - 280c +5PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 250: hề kiên cường


      Vẻ mặt quản gia Lâm vô cùng sốt ruột lo lắng, ông ta biết tiểu thư suy nghĩ cái gì, ra, kể từ sau khi biết tiểu thư mang thai, mấy ngày qua ông ta vẫn rất lo lắng, sợ tiểu thư làm chuyện điên rồ.

      "Tiểu thư, ngài đừng quá kích động, có chuyện từ từ , có việc gì chúng ta có thể thương lượng tốt, nên lấy tiểu chủ nhân ra đùa ạ." Quản gia Lâm cung kính tới trước mặt , cẩn thận .

      Lý Quả thản nhiên nhìn lướt qua Tri Vũ và Hoàng Nhi, cuối cùng dừng mắt mặt quản gia Lâm, sau đó im lặng nở nụ cười, chỉ là nụ cười này cực kỳ chua sót.

      "Nếu như các người là tôi, các người làm thế nào? Các người có từng nghĩ cho tôi ? Tôi và vốn có tình cảm, thương tôi, mà tôi từ lúc bắt đầu vẫn biết tất cả những chuyện xảy ra. Tôi biết rốt cuộc là loại người nào, tôi cũng biết lại có thân phận như vậy. Các người đều biết, tôi luôn rất hồ đồ, chẳng biết rốt cuộc tất cả đến như thế nào, đối xử với tôi như vậy, thậm chí tôi còn tưởng mọi thứ chỉ như giấc mộng, khó hiểu, thậm chí còn biết là vì sao, vì sao?" hết hơi, tất cả đều là lời lòng, kìm nén lâu rồi, tại cũng được tung hết ra.

      Quản gia Lâm nghe xong, há hốc mồm, vừa định gì, lại bị phất phất tay chặn lại.

      "Tôi biết các người quan tâm tôi, đối xử với tôi rất tốt, nhưng các người đối xử tốt với tôi, có nghĩa là tôi phải muốn đứa bé này. Các người có tốt hơn nữa tôi cũng chỉ biết cảm kích mà thôi. và tôi là thể nào, phải là người còn tôi là người, chúng tôi vốn là người của hai thế giới khác nhau, tôi vẫn cảm thấy đặc biệt kỳ lạ, vì sao chúng tôi lại gặp nhau? Các người nhìn tôi , tôi có dung mạo nghiêng nước nghiêng thành sao? Tôi có khí chất đặc biệt sao? Tôi khác người bình thường chăng? Hay là tôi có thân phận cao quý, thân thế ly kỳ gì? , , , tôi chẳng có gì hết, cho nên các người cần lừa gạt tôi, mà tôi cũng thể lừa gạt chính mình." Ánh mắt mê mang nhìn khung cảnh bài trí xa hoa trước mắt, từng chữ từng chữ , sau đó nước mắt đảo quanh hốc mắt.

      Đâu phải có tình cảm, có tư tưởng, hề kiên cường như thế! Nước mắt vẫn lưu trong hốc mắt, sắp thành vũng nước , vội vã muốn lăn xuống.


      Thế nhưng, vẫn có thể khống chế được, hơi hơi ngẩng đầu lên, nhìn lên nóc nhà, cho những giọt nước mắt yếu đuối, nực cười ấy rớt xuống, chỉ là hơi nước ướt át đó cản trở tầm mắt của .
      Last edited by a moderator: 30/9/16
      Friendangel2727, BaoYuElise Tuyen thích bài này.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662

      Chương 251: Cục cưng, con đừng tới



      Tiểu thư.

      Ánh mắt ba người đều dừng người , trong lòng cảm thấy chấn động, bọn họ ngờ tiểu thư lại nghĩ như vậy, họ chưa từng suy nghĩ cho cảm nhận của .

      Bọn họ vẫn cho rằng luôn phải suy nghĩ cho chủ nhân của mình, cho rằng tại tiểu thư có được hết thảy thỏa mãn, cũng bởi vậy mà an phận, nhưng bọn họ đều sai lầm rồi.

      "Tiểu thư, chúng ta..." Trong nỗi bất an, quản gia Lâm khỏi thào muốn gì đó, nhưng ông ta phát bọn họ biết phải cái gì, bọn họ phải là tiểu thư, lại càng phải là Vương.

      Lý Quả ép nước mắt trở về, vành mắt đỏ hồng, cúi đầu nhìn lướt qua các nàng, sau đó bình tĩnh : "Các người đối xử với tôi rất tốt, trong lòng tôi đều rất ràng, ở trong này tôi có thể là gần như có đủ hết, nhưng nó thuộc về tôi, mọi thứ chỉ là tạm thời thôi.Hôm nay có thể để cho tôi ở đây, còn ngày mai sao? Tương lai thế nào?"

      Những lời này khiến cho bọn họ á khẩu, đúng vậy, nếu như ngày mai bị đày vào lãnh cung, hoặc là bị đuổi về nhân gian, như vậy phải là cái gì, phải là tiểu thư, chủ tử của bọn họ, có lẽ, điểm sáng nhất chính là người quen mà thôi.

      "Tiểu thư, ngài đừng như vậy." Hoàng Nhi sớm lệ chan đầy mặt, nghẹn ngào ra lời, nàng đơn thuần đến đâu cũng hiểu được mấy lời này.


      Tri Vũ cũng rơi lệ, trong cung vô tình, mọi người tính kế, đế vương thích, xa thể chạm tới, hôm nay sủng ái, ngày mai vào lãnh cung, chuyện như vậy nhiều đếm xuể, nhìn mãi thành quen rồi.

      "Hoàng Nhi, Tri Vũ, quản gia Lâm, rất vui được quen biết mọi người, các người đối xử với tôi rất tốt, tuy rằng các người gọi tôi là tiểu thư, nhưng tôi biết mình chẳng phải là tiểu thư gì cả, tự tôi cũng có thể hiểu được." thản nhiên cười , mắt chan chứa lệ.

      "Tiểu thư, phải như thế." Lúc này ngay cả Tri Vũ cũng nhịn được muốn , nhưng nàng chưa xong, liền được nữa, nàng thể phản bác lại trong lời của Lý Quả.

      cười cười, rốt cục nhịn được chảy xuống hai hàng lệ, song vẫn cười như cũ: " phải tôi chán ghét đứa bé này, mà là tôi thể. Tôi biết dưỡng dục đứa bé này như thế nào, tôi biết nó đến thế giới này là đúng hay sai.-lqdon- Nếu như có cha mẹ, có tình thương, có đươc hạnh phúc, có niềm vui, vậy nó tới làm gì? Chịu khổ sao? Hay là chịu tội? , tôi hi vọng nó bị đối xử như thế, đó phải là điều tôi hi vọng nhìn thấy, thà rằng nó đừng ra đời, tôi nghĩ nó biết ."
      Last edited by a moderator: 30/9/16
      Friendangel2727BaoYu thích bài này.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662

      Chương 252: luyến tiếc đứa



      Im lặng, tất cả mọi người đều im lặng, bởi vì bọn họ cũng biết: rất đúng, để cho nữ tử cứ như vậy mà sinh đứa , là quá bất công.

      "Tiểu thư, thế nhưng, tiểu chủ nhân là vô tội mà." Nước mắt của Hoàng Nhi rơi như mưa, nức nở .

      Tiểu thư đáng thương, tiểu chủ nhân đáng thương!

      Nước mắt của Lý Quả cũng tí tách rơi xuống, trong lòng cũng đâu có dễ chịu, vật vừa mới hình thành kia cũng là phần máu mủ của , sao có thể đau? Sao có thể bỏ được?


      Chỉ là, còn cách nào cả, ai có thể cho biết nên làm cái gì bây giờ? cũng biết đau mà, chỉ là thân thể mà còn cả tâm nữa.

      "Tôi biết, tôi biết." thào , nước mắt rơi như mưa.

      Đứa bé ấy nên tới, nên tới mà, đành lòng thương tổn nó, chính là đầu sỏ là hung thủ giết người!

      Tri Vũ cũng khóc, gục ở bên chân , vô cùng khổ sở, biết nên cái gì, chỉ biết thương tâm khóc.

      Quản gia Lâm thấy thế, nước mắt cũng đảo quanh hốc mắt, ông ta hiểu tâm tình của tiểu thư, đổi lại là mình, ông ta cũng hiểu được tiểu thư nên sinh hạ tiểu chủ nhân, nhưng mà dù sao ông ta cũng là người của chủ nhân, bất luận thế nào đều phải đứng ở bên cạnh chủ nhân, thay chủ nhân suy nghĩ, trung thành với chủ nhân.

      "Tiểu thư, hay là lão nô bẩm báo Vương, ngài lại ra quyết định, có được ?" Quản gia Lâm ngẫm nghĩ, rồi cung kính , ông ta hi vọng Vương có thể khuyên bảo tiểu thư, nếu như hai người có thể sống đầm ấm, là kết cục tốt nhất.

      Hai mắt Lý Quả đẫm lệ mù mịt nhìn ông ta, vốn định từ chối, bởi vì đây là quyết định của riêng , nhưng cũng có trách nhiệm với đứa bé, hơn nữa còn rất muốn biết nghĩ như thế nào.

      "Đúng vậy, tiểu thư, chúng ta nên bẩm báo Vương, xem Vương như thế nào, ngài thể mình quyết định tiểu chủ nhân hay ở." Vừa nghĩ đến Vương, trước mắt Hoàng Nhi liền sáng ngời, cảm thấy được hi vọng, khỏi vội vàng kêu lên.

      Tri Vũ cũng gật gật đầu phụ họa, nhìn như cầu xin.

      Quản gia Lâm thấy hề hé răng, quyết định thêm nữa, nếu như đổi ý, tự mình lén phá tiểu chủ nhân, như vậy phiền toái to.

      "Tiểu thư, lão nô ngay đây."

      Vừa nghĩ đến đó, ông ta thể ngây người được nữa, thậm chí còn cảm thấy phía sau lưng lạnh run người, cung kính với Lý Quả, sau đó lại với Tri Vũ và Hoàng Nhi quỳ đất: "Hai người các ngươi hầu hạ tiểu thư cho tốt, được có nửa điểm sơ xuất, ta rất nhanh trở về."
      Last edited by a moderator: 30/9/16
      Friendangel2727BaoYu thích bài này.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 253: Lửa giận của xà vương


      "Quản gia Lâm, ngài mau , xin ngài yên tâm, nhóm nô tỳ chăm sóc tốt cho tiểu thư." Sao Tri Vũ biết ý tứ của quản gia Lâm, nàng lập tức cung kính , trong lòng thầm quyết định, tiểu chủ nhân sống, nàng cũng sống, tiểu chủ nhân vong, nàng cũng vong, nàng thề cùng tồn cùng vong với tiểu chủ nhân.

      Hoàng Nhi cũng biết nặng , ôm chặt đùi Lý Quả, liên tục gật đầu với quản gia Lâm, "Hoàng Nhi cũng chú ý tiểu thư, quản gia Lâm mau ."

      Quản gia Lâm gật gật đầu với các nàng, sau đó hành lễ với Lý Quả rồi nhanh chóng lui ra ngoài, chạy như bay ra khỏi cung Phượng Thê.


      thể để tiểu thư bỏ tiểu chủ nhân, tiểu thư và tiểu chủ nhân được có chuyện gì, bất kể là ai, bọn họ đều phải sống tốt.

      "Ngươi cái gì? Nàng cần con của bổn vương?" Mặc Nhật Tỳ lạnh mặt, nổi giận vỗ xuống bàn, trợn mắt, thở phì phì .

      Toàn thân quản gia Lâm đầy mồ hôi, dám thở mạnh, ông ta biết Vương tức giận, nhưng nếu như tình liên quan tới an nguy của tiểu chủ nhân, ông ta mới dám tới tìm phiền toái.

      "Tiểu thư vô cùng thương tâm, bởi vì, bởi vì ở cùng Vương vẫn chưa có danh phận, Vương lại đối đãi với tiểu thư như vậy, cho nên tiểu thư sợ tiểu chủ nhân ra đời chịu khổ, cho nên tiểu thư ..." Ông ta nơm nớp lo sợ đánh bạo ra tâm tư của Lý Quả, ông ta sợ chết .

      Khi nào hai người này mới có thể tháo gỡ được khúc mắc? Khi nào mới hiểu được tâm tư của đối phương? Coi như ông ta làm kẻ xấu , ông ta chỉ vì tiểu chủ nhân thôi.

      Mặt Mặc Nhật Tỳ càng đen hơn, cái gì gọi là có danh phận? Cung Phượng Thê là của nàng, đó là cung điện gì, nàng biết ?l3qu4d0n Đó là tẩm cung của Vương hậu tương lai của xà quốc, như vậy còn chưa tốt với nàng sao? Còn phải là cho nàng địa vị cùng thân phận sao? Chỉ là chưa làm hôn lễ long trọng thôi.

      đối xử tệ với nàng? Làm sao nàng biết chứ? cảm thấy mình đối xử với nàng rất tốt, thường xuyên nghĩ tới nàng, tuy rằng nàng biết, chính cũng muốn thừa nhận, nhưng cảm thấy đối xử với nàng tốt lắm.

      Nữ nhân ấy muốn nhiều lắm nhỉ? tại, nghĩ dùng con nối dõi của để uy hiếp , đòi hỏi thêm nữa đó chứ? Mặc Nhật Tỳ càng nghĩ càng giận, vẻ mặt càng thêm khó coi.


      "Nàng dám lấy con của bổn vương tới uy hiếp bổn vương, nàng dám sao? Ngươi trở về cho nàng biết, nếu hài nhi của bổn vương có gì bất trắc, bổn vương liền bắt tất cả người của cung Phượng Thê chôn cùng, chính nàng cũng trốn thoát khỏi cái chết." tức giận với quản gia Lâm run rẩy, nắm tay đều trắng bệch rồi.



      Chương 254: Hài nhi của ta



      Xong rồi!

      Quản gia Lâm lập tức cảm thấy mồ hôi lạnh nhễ nhại, Xà vương tức giận, tiểu thư càng khó sống, ngờ ở trước mặt tiểu thư tính tình Vương lại nóng nảy như thế

      Oan nghiệt mà! Tiểu thư quá đáng thương!

      Quản gia Lâm bi ai nghĩ ở trong lòng, mặt là vẻ chua sót, ông ta biết lần này tới đây là hại hay giúp tiểu thư nữa.

      "Vương, xin ngài đừng tức giận, tiểu thư hề lấy tiểu chủ nhân ra uy hiếp ngài đâu. Dù sao tiểu thư cũng là nữ tử chưa thành thân, hơn nữa ngài ấy cũng thuộc xà giới chúng ta, tiểu thư là nhân loại mà, ngài ấy khác hẳn chúng ta.lelequyydon Ngài hãy chuyện tử tế với tiểu thư, tiểu thư phải loại người như vậy đâu." Quản gia Lâm liều lĩnh lại lớn mật giúp Lý Quả.

      Sao hai người này thể ngồi xuống chuyện đàng hoàng chứ? Cứ phải hiểu lầm đối phương sao?

      Tiểu chủ nhân đáng thương, nhìn phụ vương và mẫu hậu của ngài , lớn tuổi rồi mà còn giận dỗi nhau như tiểu hài tử vậy, là làm cho người ta sốt ruột khổ sở quá!

      Mặc Nhật Tỳ cũng vì lời giải thích của ông ta mà hết giận, ngược lại càng ngày càng tức giận, trong đầu chỉ nghĩ tới nàng chịu sinh hài tử của mình, chỉ biết nàng muốn đứa bé ấy.

      Con nối dòng của , đứa bé vừa đáng lại cường đại kia còn chưa ra đời siêu cấp vô địch như vậy, nàng bỏ được sao? bỏ được, lại càng tán thành

      "Được rồi, ngươi đừng nữa, ngươi lập tức trở về cho nàng, đừng có nghĩ đến việc phá đứa con bảo bối của bổn vương. Từ giờ trở cho nàng rời khỏi cung Phượng Thê nửa bước, càng cho nàng ra ngoài, bổn vương phái mấy chục người nhìn canh giữ nàng, ngày đêm thay phiên nhau, cho đến lúc con của bổn vương được thuận lợi sinh ra mới thôi.-leqyd0- Nếu trong lúc này có nửa điểm sơ suất, bổn vương liền bắt các ngươi tra hỏi." nghiêm mặt, vô tình tuyên bố.

      Quản gia Lâm rùng mình cái, dám thêm nữa, vội vàng hành lễ, thể lui xuống chấp hành mệnh lệnh của . Trong lòng chỉ thầm cầu nguyện, hi vọng tiểu thư đừng chọc giận Vương nữa, ngoan ngoãn sinh hạ tiểu chủ nhân.

      Mặc Nhật Tỳ tức giận nhìn quản gia Lâm rời , nắm chặt tay. Mặc kệ con có bao nhiêu cường đại cùng đáng , nhưng lần đầu tiên khát vọng có đứa như vậy, lần đầu tiên muốn để nữ nhân sinh hạ con nối dõi cho mình, nhưng nàng sao?


      Rất quá đáng, là quá đáng, đúng là tức chết , nàng quả thực chính là được tấc lại muốn tiến thước, đặt vào mắt!

      Mặc Nhật Tỳ càng nghĩ càng phát hỏa, bàn tay đập mạnh xuống bàn.

      Chương 255: Giam lỏng



      "Quản gia Lâm trở lại." Tri Vũ và Hoàng Nhi vừa thấy bóng dáng khẩn trương của ông ta, khỏi mừng rỡ, Tri Vũ vội chạy đến bên cạnh, mong chờ nhìn ông ta.

      Vẻ mặt quản gia Lâm khó xử, tuy rằng ông ta rất muốn giả vờ tỏ ra như có chuyện gì, nhưng ông ta biết, cho dù mình đoàn hộ vệ cùng cung nữ nghiêm túc kéo tới, cũng khiến tiểu thư phát ra.

      "Quản gia Lâm, sao rồi ạ? Vương như thế nào?" Nàng rất nóng lòng, lần đầu tiên đánh mất bình tĩnh, chờ ông ta chuyện liền tự mình hỏi trước.

      Hoàng Nhi và Lý Quả đều đồng loạt nhìn ông ta, vẻ mặt Hoàng Nhi là sốt ruột còn Lý Quả lại bình tĩnh, hề có biểu gì.

      Quản gia Lâm khó xử, lúng túng nhìn bọn họ, dám nhìn thẳng vào mắt mọi người, cúi đầu : "Vương , muốn tiểu thư an tâm dưỡng thai tốt, sinh hạ tiểu chủ nhân. Vương phái rất nhiều người qua đây hầu hạ tiểu thư, để cho tiểu thư cần làm lụng vất vả."

      Cái gì?

      Tri Vũ và Hoàng Nhi cùng liếc nhau, sau đó biết là nên vui hay lo. Vui là Vương nhất định rất coi trọng tiểu chủ nhân và tiểu thư, lo là Vương cho phép tiểu thư phá bỏ tiểu chủ nhân, mà tiểu thư lại muốn tiểu chủ nhân, vậy phải làm sao bây giờ?


      Kỳ Lý Quả sớm biết kết quả như thế, trong lòng cũng có chút hy vọng có thể chuyện nghiêm túc với mình, bởi vì cũng luyến tiếc sinh mệnh ở trong bụng. Thế nhưng, khi nghe xong lời của quản gia Lâm, liền vô cùng thất vọng, thậm chí có chút khổ sở.

      Thái độ của chính là như vậy ư? quyết định như vậy? Tính ép buộc, giam lỏng , bắt buộc sinh hạ đứa ? xem là gì chứ?

      "Tiểu thư, ngài đừng tức giận vội, đó phải là Vương lo lắng cho tiểu thư sao ạ, có lẽ tối nay Vương qua thăm tiểu thư, gần đây Vương bề bộn nhiều việc ạ." Tri Vũ thấy khí biến đổi, lập tức bước đến bên cạnh Lý Quả, cẩn thận .

      "Đúng vậy, đúng vậy, tiểu thư, ngài xem chủ nhân đối xử với ngài tốt, sợ chúng em hầu hạ chu toàn, liền phái thêm nhiều người tới hầu hạ tiểu thư. Chủ nhân rất coi trọng tiểu thư, cũng đối xử rất tốt với tiểu thư nữa." Hoàng Nhi hâm mộ , nàng nhận được ánh mắt của Tri Vũ, cũng mở miệng khuyên bảo.

      Lý Quả thay đổi sắc mặt, thản nhiên liếc các nàng cái, bình tĩnh : "Ừ, các em đừng nữa, trong lòng chị hiểu mà. Chị mệt mỏi rồi, muốn nghỉ ngơi, các em đừng quấy rầy chị nhé." xong, tự nhiên đứng dậy, về phía giường lớn ở bên trong phòng.

      Chương 256: Nản lòng thoái chí



      Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng vô cùng lo lắng, nhưng thân là hạ nhân, bọn họ có quyền , chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân.

      "Tiểu thư, nô tỳ hầu hạ ngài." Tri Vũ phục hồi tinh thần, vội vàng đuổi theo, giọng , giành trước chạy tới bên giường, chuẩn bị chăn nệm tốt, rồi đỡ Lý Quả nằm lên giường.

      Lý Quả chối từ, dù sao lại làm con rối gỗ như lúc trước, mặc người sắp xếp, mất sức sống và thần khí vốn có. Sau khi nằm lên giường, liền nhắm mắt lại, mỏi mệt chỉ muốn nghỉ ngơi.

      Tri Vũ và Hoàng Nhi dám thở mạnh, cung kính đứng bên cạnh trông coi, vô cùng lo lắng, nhưng là có biện pháp nào, đành phải tuân theo.

      Quản gia Lâm đứng ở bên ngoài, ông ta biết mình cần nhiều lời, tiểu thư đều biết .lqd Tiểu thư là đáng thương, nhưng nếu đổi lại là ông ta ông ta cũng làm giống như Vương thôi,lqd an nguy của tiểu chủ nhân mới là quan trọng nhất, tiểu chủ nhân luôn đứng ở vị trí đầu tiên.

      "Các ngươi vào cùng làm bạn với tiểu thư, nhớ chú ý tới tiểu thư, nếu tiểu thư có gì sơ xuất, các ngươi cứ đợi chôn cùng ." Ông ta nghiêm khắc căn dặn cung nữ đứng hai bên trái phải, thêm mấy ánh mắt tốt hơn, ít nhất tiểu thư làm khó các nàng.

      Những cung nữ này nhận được mệnh lệnh, tự nhiên có ý kiến gì, huống chi các nàng cũng hiểu được tiểu chủ nhân có bao nhiêu trọng yếu, nên vô cùng tin tưởng lời của quản gia Lâm, lập tức nối đuôi nhau mà vào.


      Tri Vũ thấy hai hàng cung nữ tiến vào rồi đứng sang bên, liền lặng lẽ nhìn thoáng qua Lý Quả yên tĩnh nghỉ ngơi, nháy mắt với Hoàng Nhi rồi lui ra ngoài.

      "Quản gia Lâm, Vương có thể đến thăm tiểu thư , nếu như Vương đến gặp tiểu thư, chắc chắn tiểu thư thay đổi chú ý giữ lại tiểu chủ nhân." Tri Vũ vừa ra thấy quản gia Lâm bố trí người, vội tiến lên, giọng hỏi.

      Quản gia Lâm nhìn nàng, thở dài tiếng, hạ giọng : "Lúc ta gặp Vương, ngài rất tức giận, cho phép tiểu thư ra khỏi cung Phượng Thê nửa bước, lại còn phái rất nhiều cung nữ và thị vệ qua đây,lquydo cho phép tiểu chủ nhân có bất kỳ sơ xuất gì, nếu ... Chúng ta phải chôn cùng."

      Tri Vũ lập tức khiếp sợ, ngờ Vương còn quá coi trọng tiểu chủ nhân như vậy, đánh giá tiểu chủ nhân rất cao, chỉ sợ tiểu thư muốn cũng khó mà được.

      "Vậy tiểu thư phải làm sao đây?" Nàng bi thương thay tiểu thư, khỏi truy hỏi.

      Quản gia Lâm cũng chẳng dễ chịu, lắc lắc đầu, ý tứ sâu sa với nàng: "Tri Vũ, Vương là chủ nhân của chúng ta, chủ nhân cái gì là cái đó, tuy rằng tiểu thư rất tốt, nhưng chúng ta là người của Vương.-lequdo- Về phần bọn họ thế nào, ai, chúng ta là hạ nhân cũng chẳng thể quản nhiều như vậy, chỉ hi vọng bọn họ có thể sớm ngày hòa hảo, cần tiếp tục thế này nữa."
      Last edited by a moderator: 30/9/16
      Friendangel2727BaoYu thích bài này.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662

      Chương 257.1: Ngoan ngoãn sinh hạ đứa bé



      Tri Vũ tràn đầy xúc động gật gật đầu, nàng cũng biết chỉ có thể là như thế, bỏ qua phản kháng của tiểu thư, các nàng đều phải tuân theo lệnh của Vương, chỉ đành xin lỗi tiểu thư thôi.

      "Quản gia Lâm, chúng ta nhất định chiếu cố tiểu thư tốt, tiểu chủ nhân nhất định bình an lớn lên." Nàng khỏi nghiêm túc , trong lòng thầm hạ quyết tâm.

      Quản gia Lâm cảm khái gật gật đầu, hi vọng tiểu thư nên trách bọn họ, sau này có thể hiểu cho bọn họ.

      "Tri Vũ, về sau việc ăn uống của tiểu thư đều giao cho ngươi, ngươi phải hầu hạ tiểu thư cho tốt, để cho ngài ấy ăn nhiều chút, đừng bỏ đói tiểu chủ nhân." Ông ta lo lắng nhất chính là Lý Quả chịu ăn uống, cho nên dặn dò nàng phải nhỡ kỹ điều ấy.

      Tri Vũ đương nhiên biết, lập tức gật đầu, đáp ứng: "Tri Vũ biết, xin quản gia Lâm yên tâm."

      Quản gia Lâm phất phất tay với nàng, rồi vội vàng thu xếp trong cung Phượng Thê, cước bộ vội vã.

      Làm sao đây? Làm sao đây? phải làm sao bây giờ?

      Từ lúc quản gia Lâm trở về, hiểu được vẻ mặt đó của ông ta, nam nhân ấy nhất định rất tức giận, chắc chắn để sống yên ổn. là phái thêm người qua đây để hầu hạ, kỳ chỉ muốn giám sát mà thôi, sợ làm ra hành động gây thương tổn cho đứa bé trong bụng.

      rất hỗn loạn, tâm cũng phiền, ở dưới mí mắt nhiều người như vậy, chẳng làm được gì cả, lại càng có người cản trở bỏ đứa .


      Lúc mở to mắt nhìn thấy phòng đầy cung nữ, biết bọn họ là do phái đến trông giữ mình, số người còn gấp đôi so với bình thường. Khi tản bộ bên ngoài cung, phía sau liền kéo theo hàng cung nữ, thị vệ.

      "Tiểu thư, đây là món bổ dưỡng vừa ninh xong, ngài nhất định phải ăn." Hoàng Nhi bị phái làm người chuyên môn cho dùng cơm, bởi vì tình cảm giữa Hoàng Nhi và khá tốt, hơn nữa Hoàng Nhi còn khờ dại, đơn thuần, dáng vẻ vô tội khó chọc tức giận.

      Ta ăn, bất đắc dĩ nghĩ, tiếp nhận món bổ, sau khi ăn xong còn có đủ loại cao lương mỹ vị, từng cái như được sản xuất dây truyền đưa tới tay .

      " ăn nữa."

      "Tiểu thư, được, ngài phải ăn no, tiểu chủ nhân còn chưa no đâu, ăn thêm chịu nữa ."

      "Chị ăn vô mà."

      "Vậy ngài uống chút canh nhé, vô cùng bổ dưỡng, lại gây no."

      "Chị..."

      "Tiểu thư, còn hoa quả đấy, tươi mới ăn rất ngon ạ, ngài dùng thêm ."

      Hoàng Nhi tựa như chú ong mật cần cù, liên tục khuyên ăn thêm, chỉ hận thể nhét hết tất cả những thứ bàn vào bụng , đúng là có hơi dọa người.

      "Chị ăn." đặt đồ trong tay xuống, hết sức lưu loát ràng, vẻ mặt kiên quyết, cho người khác có bất kỳ cơ hội nào.

      Hoàng Nhi hơi co rúm lại, dám ép buộc ăn nữa, lập tức gật đầu như giã tỏi. Có đôi khi vẫn nên đừng chọc tiểu thư phát hỏa, thuận theo tiểu chút cũng tốt.

      "Hoàng Nhi, chị cầu xin em chuyện." Tri Vũ biết ra ngoài làm gì, chỉ còn lại mình Hoàng Nhi ở trong này làm bạn với ,-leqydon- lén lút nhìn lướt qua tất cả các cung nữ xa lạ, kéo nàng qua, giọng hỏi.

      "Tiểu thư, chuyện gì ạ? Ngài cứ ." Hoàng Nhi nghi ngờ nhìn dáng vẻ lén lút của , cũng bắt chước, giọng hỏi.

      Lý Quả cảnh giác nhìn bốn phía, kề sát miệng vào lỗ tai nàng, sau đó mới : "Hoàng Nhi, chị chuyện này em trăm ngàn lần đừng kinh hãi, coi như chị cầu xin em, có được ?"

      "Tiểu thư có chuyện cứ ạ, ngài như vậy làm Hoàng Nhi sợ hãi đó." Hoàng Nhi lẩm bẩm , đột nhiên có cảm giác vô cùng lo sợ, dự cảm xấu ập vào trong lòng nàng.

      "Chị , em cũng được kêu lên đấy. Hoàng Nhi, chị muốn cầu xin em việc, hi vọng em có thể giúp đỡ chị.-leqyd- Chị muốn đứa bé này, em có thể giúp chị tìm thuốc phá thai hay ?" khẩn trương ôm Hoàng Nhi, giọng , ánh mắt như van nài.

      Hoàng Nhi lại kinh hãi, tránh khỏi vòng ôm của Lý Quả, khiếp sợ nhìn , thất thanh kêu lên: "Cái gì, tiểu thư, ngài bảo Hoàng Nhi tìm thuốc..."

      "Suỵt, Hoàng Nhi, giọng chút, giọng chút, bảo em đừng có lớn tiếng mà, sao em nghe lời thế!" Lý Quả gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, lập tức kéo Hoàng Nhi lại, có chút mất hứng, giọng .

      Thế nhưng, tất cả cung nữ đều nghe được đoạn đối thoại giữa hai người, lập tức lo lắng nhìn , vẻ mặt thấp thỏm lo âu, cả người phát run, đưa mắt nhìn nhau.

      "Hắc hắc..." Lý Quả xấu hổ cười gượng với bọn họ, biết nên cái gì để che giấu.

      "Tiểu thư, được, tuyệt đối được, Hoàng Nhi tuyệt đối thể thương tổn tiểu thư và tiểu chủ nhân." Hoàng Nhi nhảy dựng lên, vô cùng hoảng sợ, bày ra dáng vẻ có đánh chết cũng làm.

      Các cung nữ gắt gao cắn môi dưới, đều là vẻ mặt khẩn trương bất an, cuối cùng có cung nữ chịu nổi nữa, vội về phía Lý Quả, cách khoảng xa, 'bịch' tiếng quỳ xuống.

      "Tiểu thư, cứu mạng ạ!" Cung nữ kia rơi lệ đầy mặt, ngừng dập đầu, cực kỳ bi thương cầu xin.

      " mau đứng lên , xảy ra chuyện gì? mau ?" Lý Quả bị dọa cho giật nảy, vì sao nàng đột nhiên quỳ xuống trước mình, vội vàng đứng dậy muốn kéo người lên.

      Cung nữ kia chịu đứng dậy, vững vàng quỳ mặt đất, đầu cũng chẳng dám nâng, chỉ nghẹn ngào giọng : "Tiểu thư, cứu chúng nô tỳ với, chúng nô tỳ chưa muốn chết."

      Lý Quả khó hiểu, vừa muốn mở miệng đám cung nữ đứng phía sau cung nữ kia liếc lẫn nhau, rồi đều đồng loạt quỳ xuống, bi ai hô: "Tiểu thư, cứu mạng ạ!"


      Lần này, đầu óc càng choáng váng, biết các nàng có ý tứ gì, "Đứng lên, đứng lên, có chuyện gì đứng lên từ từ , nếu tôi có thể giúp được nhất định làm, mọi người đừng như vậy, tôi nhận nổi đâu!" Giảm thọ mà, bị người quỳ đến quỳ , liền có chút sợ hãi.

      "Tiểu thư đáp ứng chúng nô tỳ, chúng nô tỳ đứng dậy ạ." Cung nữ dẫn đầu quỳ xuống cường ngạnh , chết sống cũng chịu đứng lên.

      "Tôi đáp ứng, tôi đáp ứng, tôi đáp ứng mà, các người mau đứng lên !" còn chưa thấy qua nhiều người như vậy quỳ xuống trước mặt mình đâu, cuối cùng đành phải đáp ứng.

      Những cung nữ đó vừa nghe Lý Quả đồng ý, mặt lại là vẻ cười mà rớm nước mắt, vô cùng cao hứng, nhưng vẫn đứng dậy, mà là cảm kích rớt nước mắt, liên tục dập đầu với , : "Chúng nô tỳ cảm tạ tiểu thư, cảm tạ đại ân đại đức của tiểu thư, chúng nô tỳ phải chết nữa."

      Chết? Lý Quả trợn tròn mắt, nhất thời quên tình cảnh của bản thân, kỳ quái nhìn các nàng. Vì sao mình đáp ứng các nàng phải chết nữa? Vì sao các nàng phải chết? Có quan hệ gì với à?

      Cung nữ dẫn đầu kia liếc mắt cái liền nhìn thấu nghi ngờ của Lý Quả, khỏi càng thêm đồng cảm vị tiểu thư này, cảm thấy vị tiểu thư này đúng là rất thiện lương, tốt bụng. Vì thế, nàng cung kính : "Tiểu thư, nếu là ngài cần tiểu vương tử, như vậy tất cả chúng ta đều phải chôn cùng tiểu thư và tiểu vương tử. Cho nên, tiểu thư, ngài thể cần tiểu vương tử, nếu như tiểu thư và tiểu vương tử có gì bất trắc, chúng nô tỳ đành phải chôn theo ạ."

      Trời ạ, hóa ra lại là như vậy? khỏi khiếp sợ, liên tục lùi về phía sau vài bước, khó nén nổi kinh ngạc, dám tin. vây mà dùng thủ đoạn đó để đối phó với mình, quá đáng giận, quá...Vô sỉ!

      "Sao có thể như thế? quá đáng."

      tức giận đến cả người phát run, nắm được nhược điểm của , nếu dám bỏ đứa bé, vậy có rất nhiều người bị liên lụy. Vậy bất kể là còn sống hay chết đều là đầu sỏ gây nên, vĩnh viễn thể tha thứ chính mình, vĩnh viễn gánh trách nhiệm nặng nề lưng.

      đúng là được, rất được, lại đối xử với như thế, vì đứa bé trong bụng mình, đúng là từ thủ đoạn, tiếc lấy sinh tử của nhiều người như vậy ép buộc .

      "Tiểu thư, ngài đừng giận Vương mà, Vương cũng chỉ muốn tốt cho tiểu thư ạ. Ngài xem Vương vô cùng coi trọng ngài, vì tiểu thư và tiểu vương tử..., kỳ , chỉ có sinh tử của chúng nô tỳ, mà tất cả hạ nhân trong cung Phượng Thê cũng giống như chúng nô tỳ, sinh tử đều nằm trong tay tiểu thư ạ." Cung nữ kia thấy tức giận như thế, sắc mặt liền thay đổi.

      Tiểu thư lại dám mắng Vương, đúng là muốn sống nữa! Nàng sợ tới mức vội vàng bổ sung, hi vọng vị tiểu thư thiện lương này xem trọng nhiều nhân mạng ở đây, đừng làm việc gì ngốc nghếch, bọn họ còn muốn sống lâu đấy.

      Lúc này Hoàng Nhi cũng tỉnh táo, vội vàng gật gật đầu, : "Đúng vậy, tiểu thư, nàng ấy đúng đó, nếu tiểu thư và tiểu chủ nhân có bất kỳ sơ xuất gì, Hoàng Nhi cũng chôn theo tiểu chủ nhân ạ." Tiểu thư à, ngài trăm ngàn lần đừng có ý nghĩ cần tiểu chủ nhân nữa.


      lâu sau, Lý Quả vẫn chưa gì, chỉ mất tiêu cự nhìn về xa xăm, cuối cùng mới chậm rãi phục hồi tinh thần, trầm tư nhìn các nàng, hồi lâu sau mới phát ra thanh bất đắc dĩ: "Tôi hiểu rồi, các người yên tâm, tôi chẳng còn bất kỳ ý nghĩ gì nữa, tôi ngoan ngoãn sinh hạ đứa bé, trơ mắt nhìn các người chết."

      Lời của khiến đám cung nữ kinh hỉ muôn phần, giống như được sống lại lần nữa, người người cảm kích mỉm cười, mắt chan chứa lệ, đồng loạt cung kính : "Cảm tạ tiểu thư, cảm tạ tiểu thư."

      "Được rồi, tôi muốn nghỉ ngơi chút, các người đừng tới quấy rầy tôi nữa." chợt thấy nản lòng thoái chí, mỏi mệt phất phất tay với các nàng, xoay người về phía giường.

      Các cung nữ vội vàng gật đầu, toàn bộ đứng dậy, im lặng lùi sang bên.

      "Tiểu thư." Hoàng Nhi thấy thế có chút lo lắng, nàng chưa từng thấy tiểu thư như vậy.

      Lý Quả hướng nàng lắc lắc đầu, miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười, giọng : "Chị sao, em yên tâm, để mọi người khó xử, chị chỉ hơi mệt chút thôi."

      Hoàng Nhi gật gật đầu, đỡ lên giường, cầm cái gối đầu đặt ở dưới thân , đắp kín chăn giúp rồi im lặng đứng đó.

      mệt chết được, mệt chết được, mệt đến vô lực phản kháng lại, có lẽ đây là vận mệnh của , nếu đúng là như vậy đành nhận mệnh thôi, chính là từ nay về sau còn là mình sao?

      Trong phòng, ngoại trừ tiếng hít thở nhè yên ắng giống như ai hết, Lý Quả nhắm mắt lại, hồn du thần ngoại, song vẫn có chút cam lòng.

      Qua hồi lâu, Tri Vũ nhàng đến, chuyện vừa xảy ra ban nãy sớm có người bẩm báo với nàng rồi, trong vui buồn lẫn lộn, nàng chỉ có thể thở dài hơi.

      Đám cung nữ thấy nàng tiến vào, lặng lẽ cung kính hành lễ với nàng, sau đó lại đứng nguyên giống như cây cọc gỗ.

      Hoàng Nhi thấy nàng tiến vào, khuôn mặt liền vui vẻ, vừa muốn gì đó, nhưng tựa như nhớ tới lời vừa rồi của Lý Quả, lại vội mím chặt môi, nhìn đôi mắt nhắm chặt của Lý Quả.

      Tri Vũ cười cười với nàng, sau đó bước tới trước giường, cung kính giọng với Lý Quả: "Tiểu thư, nên ăn cơm thôi, thời gian còn sớm nữa." Thai phụ phải ăn nhiều cơm để đảm bảo dinh dưỡng.

      Lý Quả mở to mắt, khẽ gật đầu, nếu đáp ứng các nàng rồi phối hợp tốt, khiến các nàng khó xử.

      "Chị muốn ăn quá nhiều."

      "Chỉ cần tiểu thư có thể ăn là được ạ, ăn ít nhiều quan trọng lắm, ngài muốn ăn cái gì bảo chúng nô tỳ tiếng, chúng nô tỳ nhất định chuẩn bị tốt cho tiểu thư." Tri Vũ cười tít mắt , tâm tình tốt lắm.-*******************-

      "Làm phiền mọi người, đều vất vả rồi." Vì , các nàng đúng là hao hết tâm tư, nghĩ đủ mọi cách, song các nàng cũng là tâm nên trách.

      Chúng cung nữ lập tức hướng về cùng hành lễ, cung kính : "Đây là việc chúng nô tỳ phải làm."

      Được rồi, càng có lý do gì để mặc kệ tính mạng những người này, muốn sinh sinh thôi, cũng đâu có gì ghê gớm, dù sao vẫn có thể nuôi sống đứa bé mà.

      "Vậy dìu tôi ăn chút gì , tôi hơi đói bụng rồi." Sau khi nghĩ thông suốt, vô thức cảm thấy bụng có chút đoi đói, bữa ăn trước cũng cách khá lâu, nếu phải vừa rồi náo loạn phen như thế, e rằng các nàng sớm mời dùng bữa rồi.

      Tri Vũ và Hoàng Nhi mừng rỡ như điên, các nàng đều cảm nhận được tiểu thư nghĩ thông suốt, thay đổi,-lequydo- trái tim vẫn thấp thỏm của các nàng rốt cục có thể hạ xuống rồi. Tiểu chủ nhân có việc gì, tốt quá, là quá tốt.

      đoàn người vội vã đỡ Lý Quả ra khỏi phòng, tới đại sảnh ở gian ngoài. bàn nước, Tri Vũ sớm bày mấy chục món cao lương mỹ vị cùng các loại điểm tâm hoa quả, thuốc bổ đều được người bưng lên, chỉ đợi mở miệng thôi.

      Có thể là do thay đổi chủ ý nên mọi người bắt buộc giống trước nữa, tùy ý thích làm gì làm.

      "Tiểu thư, nếu như ngài cảm thấy khó chịu nhất định phải cho chúng nô tỳ nhé, Vương phái thái y tới ở trong cung Phượng Thê của chúng ta, tiểu thư có muốn thái y đến xem chút ạ?" Tri Vũ có thể là người cao hứng nhất, về sau người trong cung Phượng Thê có thể dựa vào thân phận của tiểu thư và tiểu chủ nhân mà cao quý hơn nhiều so với các cung khác, thậm chí là tràn đầy sức mạnh.

      "Chị hề thấy khó chịu, nên cần đâu." Lý Quả quan sát cơ thể mình chút, cảm thấy chẳng có gì đáng ngại, liền từ chối, muốn điều động nhân lực như vậy.


      Tri Vũ cũng tùy ý , gật gật đầu, lại thân thiết : "Lát nữa tiểu thư muốn nằm nghỉ hay là tản bộ chút ạ?"

      " ra ngoài hít thở khí , nằm hoài cũng thoải mái." Sau khi nghĩ thông suốt, chẳng còn bài xích nữa, buồn bực ở trong phòng, còn bằng dạo nơi nơi, tâm tình càng tốt hơn.

      "Tiểu thư, tốt quá, Hoàng Nhi theo ngài ." Cao hứng nhất còn có cả Hoàng Nhi, nàng hưng phấn , khẩn cấp muốn theo Lý Quả ra ngoài chút .

      Lý Quả mỉm cười, gật gật đầu, trong lòng thầm : cứ bước tính bước thôi, dù sao cũng chẳng có gì to tát, phải là thêm đứa con riêng thôi à.

      Chúng cung nữ cũng lộ vẻ mặt vui mừng, quét khí trầm lặng lúc trước, còn có tâm tình bất an, thêm chút hưng phấn.

      Sau khi ăn xong, Lý Quả bị Tri Vũ và Hoàng Nhi đỡ ở hai bên, phía sau còn kèm hàng dài cung nữ, chậm rãi tản bộ ở trong cung Phượng Thê, vô cùng hoành tráng.

      Mà lúc này ngoài cửa cung, vài vị phi tử bày ra vẻ mặt tư vị, tâm tình khổ sở, hâm mộ lại đố kỵ nhìn cung Phượng Thê,-leqydo- các nàng muốn tiến vào xem chuyện Lý Quả mang thai là hay giả, nhưng lại bị đám thị vệ ngoài cửa cung ngăn cản.

      "Các vị nương nương, Vương có khẩu dụ, bất luận kẻ nào cũng được tiến vào cung Phượng Thê, mời các vị nương nương trở về ." Đám thị vệ rành mạch, đúng mực, bởi vì bọn họ là thị vệ do Vương trực tiếp quản lý, nên cơ bản là sợ nhóm nương nương này.

      Sắc mặt nhóm nương nương đó càng khó coi, lúc các nàng nghe vị nữ nhân loài người mới kia ở trong cung Phượng Thê mang thai, tất cả đều vô cùng khiếp sợ. Bởi vì nhiều năm như vậy các nàng hoàn toàn thể mang thai, nhưng nữ nhân ấy vừa tới liền hoài thai, khiến các nàng chịu đả kích rất lớn.
      Last edited by a moderator: 30/9/16
      Friendangel2727BaoYu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :