1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Chọc lầm xà vương lưu manh - Thâm Hải Đích Thiên Không (Hoàn - 280c +5PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662

      Chương 245: Vật hồn nhiên đáng



      "Con gọi ai vậy?" Rốt cuộc Lý Quả chịu nổi hấp dẫn đáng mãnh liệt đó, liền giọng hỏi, giống như sợ kinh động tới cục cưng đáng .

      "Hì hì, mẫu hậu, cục cưng gọi người đó." Tiếng của vật lại như mộng ảo truyền tới, cực kỳ đáng , cực kỳ non nớt.

      Mẫu hậu là sao? Lý Quả cảm thấy có chút khó tin, nhưng cũng mấy quan tâm, bởi vì lực chú ý của hoàn toàn đặt ở giọng non nớt đáng của vật kia. -leqydo- vô cùng muốn trông thấy dáng vẻ của vật dễ thương đó lần, thậm chí có loại kích động mãnh liệt.

      "Con ở đâu thế? Vì sao ta nhìn thấy con?" nhịn được hỏi, giọng hết sức mềm mỏng, sợ dọa vật chạy mất.

      Tiếng cười hì hì của vật lại xuất , nghe thanh non nớt, ngọt ngào : "Mẫu hậu, bây giờ người còn chưa thể thấy cục cưng đâu, bởi vì cục cưng còn rất rất , chưa thể xuất gặp mặt mẫu hậu được, đợi cục cưng lớn thêm chút, mẫu hậu nhìn thấy cục cưng."

      Cái gì với cái gì thế? nghe mà như lọt vào trong sương mù, mờ mịt, trong lòng càng ngờ vật chuyện với mình chính là cục cưng trong bụng mình.

      "Vậy sao con lại ở đây?" lại hiếu kỳ hỏi, vật nhà ai mà chạy đến nơi này chơi vậy, hơn nữa chỉ nghe thấy tiếng mà chẳng thấy người, đúng là trốn kỹ quá.

      Vật cười khanh khách, dùng giọng trẻ con vô cùng đáng : "Mẫu hậu ở đây cục cưng phải ở đây rồi."

      Mẫu hậu của bé là ngốc, đùa rất vui, vậy mà còn chưa biết bé là ai, là... Quá đáng .

      Được rồi, nghe hiểu vật này gì, có biện pháp, đúng là rất ngốc, chỉ là thích giọng của vật này từ tận trong thâm tâm.

      "Con có đói bụng ?" Vấn đề đầu tiên quan tâm chính là bụng của bé, chỉ sợ bé đói bụng.

      "Mẫu hậu đói bụng, cục cưng cũng đói." Vật vô cùng đáng đáp.

      trợn tròn mắt, trong lòng càng thêm tiếc thương, càng thêm thích vật này. -leqydo- là cậu nhóc dễ thương, rất thương mẫu thân mình và rất hiểu lòng người nữa.

      "Con chạy đến chỗ ta thế này, vậy mẫu hậu con lo lắng chết mất, con báo cho mẫu hậu con biết chưa?" Cho dù có thích vật này cũng thể suy nghĩ cho người nhà bé lo lắng.
      Last edited by a moderator: 30/9/16
      Friendangel2727 thích bài này.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662

      Chương 246: Vật



      "Người là mẫu hậu của con, mẫu hậu ở đâu cục cưng ở đó." Vật đến huyền diệu khó giải thích, nửa nửa giả, quấn đến choáng váng.

      cảm thấy vật này quá thông minh, thông minh khiến cực kỳ thích, hận thể là con trai của mình, nếu là con trai của mình, chắc chắn đến chết mất.

      "Ta là mẫu hậu của con?" Lý Quả khó tin hỏi, hoàn toàn quên mất mình có cục cưng, chỉ cảm thấy vật trêu chọc mình.

      Cái miệng nhắn của bé ngừng i i a a, cực kỳ đáng hơn nữa còn rất thú vị.

      Đáng tiếc thấy dáng vẻ của vật , có lẽ là vô cùng dễ thương, thầm nghĩ trong lòng rồi nhịn được lộ vẻ tươi cười. Sau đó đột nhiên nhớ tới, tại mang thai, vậy có phải cục cưng tương lai của cũng đáng như đứa bé kia ? vậy mà lại có chút chờ mong.

      "Tiểu thư, tiểu thư, tỉnh tỉnh." Đột nhiên, bị lực đẩy làm cho thức giấc, sau đó buồn ngủ mở đôi mắt nhập nhèm, khó hiểu nhìn Hoàng Nhi.

      "Làm sao vậy?" rất muốn ngủ tiếp, nhìn nhìn Hoàng Nhi, vì sao nàng lại đánh thức mình.

      Hoàng Nhi vô cùng khẩn trương, nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Lý Quả, khỏi kỳ quái hỏi: "Tiểu thư, vừa rồi ngài gì thế, chuyện cùng ai ạ? Có phải nằm mơ hay ?"


      Nằm mơ? Vừa rồi chuyện với người khác? khó hiểu, sau đó nghĩ nghĩ, hình như là chuyện với đứa bé, nhưng phải vừa mới ngủ sao? Làm sao có thể chuyện được?

      "Chị có chuyện sao? Có lẽ là chị nằm mơ, mê thôi." Lý Quả ngẫm nghĩ chút, cảm thấy vừa rồi mình chỉ làm giấc mộng Nam Kha* mà thôi, vì thế bèn .

      *Giấc mộng Nam Kha: giấc mộng hão huyền, dựa theo tích: chàng trai họ Thuần nằm ngủ dưới gốc cây hòe, mơ thấy mình lấy được công chúa và được bổ nhiệm làm thái thú ở quận Nam Kha, quá vui mừng liền bừng tỉnh mới biết đó chỉ là giấc mơ.

      * Giấc mộng Nam Kha khéo bất bình, bừng con mắt dậy thấy mình tay .

      Hoàng Nhi thở phào nhõm, phát mình đánh thức tiểu thư, nhất thời có chút bất an: "Tiểu thư, trời còn sớm, ngài ngủ tiếp ạ."

      Tuy bị đánh thức cách khó hiểu, nhưng cũng chẳng hề tức giận, lại nhắm mắt ngủ tiếp. Mang thai là vất vả, may mà còn ngủ được.

      Hoàng Nhi thấy Lý Quả hề ngủ say, khỏi cảm động, tiểu thư là tốt tính, người cũng tốt, hề kênh kiệu, lại dễ hầu hạ, tại còn có thai tiểu chủ nhân, hi vọng tiểu thư có thể hạnh phúc.

      Lý Quả rất nhanh liền ngủ say, chỉ có điều lần này sau khi ngủ lại chẳng nghe được giọng non nớt của vật kia nữa. mơ mơ màng màng lúc liền quên mất chuyện này, có lẽ đúng là giấc mộng thôi.
      Last edited by a moderator: 30/9/16
      Friendangel2727BaoYu thích bài này.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662

      Chương 247: Coi như heo à



      "Tiểu thư, ăn cơm thôi." Tri Vũ cẩn thận dìu tới cạnh bàn, phía bày đầy đủ các loại cao lương mỹ vị, chỉ chờ chủ nhân là tới ăn.

      Lý Quả uống ngày thuốc, khẩu vị và tâm tình liền tốt vô cùng, còn khó chịu như trước, ngửi thấy mùi đồ ăn cũng buồn nôn, ăn được khá nhiều.

      "Tiểu thư, ăn nhiều chút, tại ngài chỉ có mình mà là hai người, ngài còn có tiểu chủ nhân đấy." Hoàng Nhi cực kỳ lo lắng cho tiểu chủ nhân, nàng chỉ sợ tiểu thư ngược đãi tiểu chủ nhân trong bụng,-lqd- cho nên ngừng nhắc nhở Lý Quả.

      "Chị biết rồi."

      Tuy rằng còn chưa có quyết định gì, nhưng là, có bỏ đói ai cũng thể bỏ đói chính mình, trừ khi là thể ăn nổi. Nghe được lời Hoàng Nhi , liền cảm thấy bất đắc dĩ, biết nên làm thế nào với đứa bé này.

      Tri Vũ và Hoàng Nhi thấy rất nghe lời, khỏi đều thở phào nhõm, các nàng rất sợ tiểu thư dùng cách tuyệt thực để kháng nghị, như vậy các nàng phiền toái to, hết cách rồi.

      Hai người nhanh chóng gắp núi đồ ăn vào trong bát của Lý Quả, còn thêm bát canh đại bổ, đúng là nuôi như nuôi heo.

      "Chị ăn hết nhiều vậy đâu."

      Lý Quả trợn mắt há hốc mồm nhìn đồ ăn trong bát cơm xếp thành quả núi , lần này bảo ăn thế nào đây? Khẩu vị cũng mất hết trơn rồi.

      "Tiểu thư, có thể ăn bao nhiêu được bấy nhiêu." Hoàng Nhi cười tít mắt khuyên nhủ, tuyệt cảm thấy quá nhiều, nếu như bát còn chứa nổi nàng vẫn muốn gắp thêm nữa đó.

      Trời ạ! Các nàng xem mình như heo à?

      hết nổi, nhưng cũng biết các nàng chỉ muốn tốt cho mình, cho nên tiện phát hỏa.

      "Chị chỉ có thể gắng sức ăn, nhưng đảm bảo ăn hết đâu đấy." vội vàng , muốn cuối cùng ăn hết lại bị cứng rắn nhồi nhét.

      Tri Vũ và Hoàng Nhi hưng phấn gật gật đầu, chỉ cần tiểu thư đồng ý ăn, các nàng liền có cách khiến ăn nhiều, tuyệt để cho tiểu chủ nhân bảo bối của các nàng bị đói.

      Ta ăn, ta ăn, ăn ăn ăn!

      Lý Quả giống như trút hết buồn bực, chỉ vùi đầu vào ăn, hoàn toàn để ý tới các nàng, dù sao chỉ cần ăn các nàng lải nhải nữa, cũng được yên tĩnh rồi.

      lát sau, ăn no, rốt cuộc ăn vô nữa, hơi ăn nhiều như vậy, cơn thèm ăn của tiêu tan luôn.

      "Ăn no rồi."

      đẩy bát ra, hơi dựa lưng về phía sau, đột nhiên liền có chút mệt mỏi.
      Last edited by a moderator: 30/9/16
      Friendangel2727BaoYu thích bài này.

    4. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chương 248: Quyết định


      "Tiểu thư, ăn thêm chút nữa , chừng tiểu chủ nhân còn chưa no đâu." Hoàng Nhi cẩn thận , cảm thấy rất bất mãn vì Lý Quả ăn ít như chim vậy, nàng sợ tiểu chủ nhân chưa xuất thế vẫn còn đói bụng.

      Lý Quả cảm thấy rất bất đắc dĩ, rồi mà, đừng miễn cưỡng , cảm thấy bụng no căng, vậy mà các nàng chẳng chịu buông tha cho mình.

      Tri Vũ vừa thấy vẻ mặt của Lý Quả, lập tức hiểu được suy nghĩ của , lập tức kéo kéo Hoàng Nhi, để cho nàng đừng có 'được voi đòi tiên', tránh cho tiểu thư có ác cảm.

      "Tiểu thư, ăn nổi nữa thôi, vậy dùng chút hoa quả , hoa quả có thể tiêu cơm, vừa giải khát, còn ngọt nữa ạ." Miệng Tri Vũ quá ngọt, biết cách ăn , nàng lập tức chuyển đĩa trái cây mà Lý Quả thích nhất đến trước mặt .

      "Đúng vậy, đúng vậy, tiểu thư, ăn trái cây , trái cây ngon lắm ạ." Hoàng Nhi cười tít mắt , vẻ mặt mong chờ nhìn .

      Hết cách, thể chối từ, đành chọn ăn vài loại trái cây, thế này mới làm cho các nàng vui vẻ trở lại, nhưng lại khiến chính mình buồn bực.


      "Tối hôm qua có người đến à?" Lý Quả đột nhiên nhớ tới nam nhân kia, biết có biết mình mang thai , có suy nghĩ thế nào?

      Tri Vũ và Hoàng Nhi lén lút liếc nhau cái, sau đó vô cùng ăn ý cùng nhau lắc đầu, đồng thanh : "Tiểu thư, ai tới cả." Chỉ có điều là Vương tới, nhưng các nàng thể cho tiểu thư được.

      gật gật đầu, chắc chắn là đến, từ sau ba buổi tối đó, cũng muốn gặp lại , mà chỉ sợ cũng là muốn nhìn thấy mình.

      Thế nhưng, trong bụng còn có đứa bé, phải làm sao đây? sao có thể chưa cưới sinh con, hơn nữa phải làm gì để nuôi sống mình và con đây?

      Nên làm thế nào với đứa bé này đây? biết nữa, lần đầu tiên mang thai, lần đầu tiên có đứa bé, từ khiếp sợ đến biết nên làm gì, tại lại bình tĩnh, trong lòng dần có chủ ý rồi.

      Thấy thất thần, ăn hoa quả nữa, Tri Vũ và Hoàng Nhi lại lén lút liếc đối phương, sau đó Tri Vũ cẩn thận mở miệng : "Tiểu thư, còn ăn trái cây nữa ạ?"

      Lý Quả phục hồi tinh thần, nhìn thoáng qua đĩa trái cây kia, mệt mỏi lắc đầu, gì.

      Các nàng thấy thế, vội vàng gọi người tới bưng hết điểm tâm hoa quả thuốc bổ , thay nước trà nhạt và hoa quả mới.

      "Hoàng Nhi, em gọi quản gia Lâm đến đây, chị có việc tìm ông ấy." Trầm ngâm hồi lâu, trong lòng liền hạ quyết định, đau dài bằng đau ngắn, hết cách rồi.
      Last edited by a moderator: 30/9/16
      Friendangel2727BaoYu thích bài này.

    5. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342

      Chương 249: Tôi cần đứa bé này



      Lý Quả rất bất đắc dĩ, tại làm gì các nàng đều phải hỏi han, có nhất thiết phải như vậy ? Tuy rằng bất mãn nhưng vẫn đáp lời: "Chị tìm quản gia Lâm có chút việc, em gọi giúp chị , em chị tự ." xong, liền muốn đứng dậy.

      ", , . Tiểu thư, ngài ngồi , Hoàng Nhi lập tức gọi quản gia Lâm." Hoàng Nhi bị hành động của dọa cho kinh sợ, vội vàng đè lại, hấp tấp , sau đó liền xông thẳng ra ngoài.

      Đứng nhìn ở bên cạnh, trong lòng Tri Vũ liền có dự cảm xấu, cảm thấy tiểu thư tìm quản gia Lâm tới chắc chắn có chuyện gì tốt.

      "Tiểu thư, có chuyện gì mà nô tỳ làm được, phải mời cả quản gia Lâm ạ?" Nàng vừa dò hỏi vừa quan sát sắc mặt của Lý Quả, trong lòng càng lo lắng bất an.

      Lúc này, Lý Quả cũng giấu diếm nữa, dù sao lát nữa bọn họ cũng biết thôi, cho nên bình tĩnh : "Tri Vũ, chị muốn đứa bé này."


      Đùng! Những lời này giống như sét đánh liên tục, giáng mạnh vào trong lòng Tri Vũ, nàng sợ tới mức mặt mày trắng bệch, cả người run rẩy, trợn to mắt, vẻ mặt khó tin nhìn Lý Quả.

      "Tiểu, tiểu thư, ngài, ngài cái gì ạ?" Dù Tri Vũ luôn bình tĩnh, trầm ổn, từng gặp qua ít chuyện trong cung, lần này cũng bị đả kích đến hồn bay phách tán.

      cần tiểu xà vương, đây chính là chuyện xưa nay chưa từng có, trước chưa từng có ai, sau cũng chưa có kẻ nào dám, đây chính là chuyện lớn kinh thiên động địa đấy. Này, sao điều này lại khiến nàng sợ hãi, bị hù chết chứ?

      "Em nghe đúng rồi đó, chị muốn đứa bé này, bởi vì nó phải là kết tinh tình của chị, lại càng phải là chị muốn có. Nó là đứa bé ngoài ý muốn, nó nên đến thế giới này, chị chẳng thể cho nó hạnh phúc, cho nên vẫn là đừng để nó đến thế giới này chịu tội nữa." Lý Quả vẫn bình tĩnh như cũ , hề có chút ý tứ đùa giỡn nào.

      Thân thể Tri Vũ mềm nhũn, bất ngờ kịp phòng bị ngã ngồi dưới đất, nước mắt liền ào ào rơi xuống,-lqd-sau đó lại bò qua ôm chân Lý Quả, hu hu : "Tiểu thư, thể được, ngàn lần thể được, tiểu chủ nhân là vô tội, ngài thể bỏ được, tiểu thư, van xin ngài, van xin ngài mà."

      Đúng lúc này, quản gia Lâm và Hoàng Nhi cùng nhau tiến vào, nghe thấy thế, hai người khỏi khiếp sợ, điên cuồng chạy tới.

      "Tiểu thư, tiểu thư, ngài làm sao vậy? Vì sao cần tiểu chủ nhân?" Hoàng Nhi cũng 'bịch' cái quỳ rạp xuống đất, kéo quần áo Lý Quả, hốc mắt đỏ ửng, sốt ruột .
      Last edited by a moderator: 30/9/16
      Friendangel2727BaoYu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :