Chương 219: Xuân cung đồ miễn phí
Tục ngữ , lòng hiếu kỳ có thể giết chết cái mèo. tại, chính là con mèo đó, vì nhất thời hiếu kỳ, nên làm chuyện mạo hiểm.
Gần đây đường làm quan của Vũ phi rộng mở, bởi vì mời vị tiểu thư thần bí kia tiến cung dùng cơm, nàng ta liền gặp may. Vương liên tục qua đêm ở chỗ nàng ta, nếu là triệu nàng ta thị tẩm, đây chính là chuyện chưa từng có, nàng ta cảm kích vị tiểu thư kia.
"Vương..." Vũ phi thầm uyển chuyển, mặt mày hàm xuân, chỉ cần nhớ kỹ tên này, nàng ta liền cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy mỹ mãn, còn cầu gì.
Mặc Nhật Tỳ lạnh lùng nhìn nữ nhân hạ giọng cầu xin ở dưới thân mình, trong lòng có nửa điểm gợn sóng, càng thèm để tâm. -lequdo-Chẳng qua là chỉ muốn phát tiết dục vọng theo bản năng mà thôi, nữ nhân cùng lắm là món đồ chơi, gọi đến, đuổi .
Vũ phi cũng ngại Vương lạnh lùng, bởi vì Vương đối với bất kỳ phi tử nào cũng đều như vậy, chưa bao giờ gặp qua vẻ mặt khác của , ngay cả tươi cười cũng rất hiếm, cho nên nàng ta ngại khi người nam nhân phía có vẻ mặt đó.
Sau hồi đấu tranh, rốt cục Lý Quả cũng run rẩy lén lút bò vào trong phòng, nâng mắt nhìn qua, đằng sau màn trướng, hai thân thể như như dưới ánh nến lờ mờ, khó bề phân biệt, tiếng thở dốc dứt bên tai.
Tạo nghiệt mà! dám chắc bị đau mắt hột đây, vậy mà nhìn lén xuân cung đồ sống của người khác, hề có loại ham mê đặc biệt ấy đâu, bị ép đó. Được rồi, thừa nhận, có chút tò mò, thậm chí là hơi hưng phấn.
Thế nhưng, chỉ thấy bóng lưng cường tráng của người đàn ông kia, lại thấy mặt, biết người phụ nữ dưới thân ta là ai vì bọn họ đều đưa lưng về phía .
Quay lại , quay lại cho tôi xem với! kích động điên cuồng gào thét ở trong lòng, biết là bọn họ thể nghe được, cho nên lại lén lút thay đổi vị trí, như vậy dễ dàng thấy được chút.
Nhưng mà, chẳng hề hay biết, ngay tại lúc hò hét trong lòng, tâm Mặc Nhật Tỳ vừa động, lập tức cảm nhận được trong phòng có thêm người. lặng yên tiếng động hướng về phía góc dưới nào đó trong bóng đêm, vừa khéo là lúc Lý Quả di chuyển, cho nên hề phát ra.
Cuối cùng tìm được vị trí tốt, bắt đầu hưng trí bừng bừng xem biểu diễn, cái nhìn này quan trọng, giường lớn đôi nam nữ thay đổi vị trí, biến thành nam dưới nữ , mà nữ nhân kia mềm mại xương lay động ở người nam nhân.
Chương 220: Xem rất hay đó
Mặc Nhật Tỳ híp mắt, xuyên thấu qua màn giường vừa dày vừa nặng nhìn về phía nào đó, kinh ngạc phát hóa ra là Lý Quả bị chính mình vắng vẻ, nàng lại dám bất ngờ xuất ở trong này.
Nữ nhân chết tiệt này ở trong cung Phượng Tê nghỉ ngơi, trễ thế này còn chạy đến tẩm cung của làm gì? Ai cho phép nàng rời khỏi cung Phượng Tê? Ai để cho nàng chạy trốn ? càng nghĩ càng vui, sắc mặt càng thêm khó coi, thân thể bởi vì phẫn nộ mà di động càng thêm kịch liệt.
"A, a, Vương, Vương, thiếp được, được rồi." Vũ phi ngồi ở người , miệng khô lưỡi khô, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại bản năng nguyên thủy nhất, còn có cầu xin nữa.
Mặc Nhật Tỳ hoàn toàn để ý tới nữ nhân ở người, trong nháy mắt nhìn thấy Lý Quả, biết vì sao có chút chột dạ, có chút muốn để nàng nhìn thấy màn này, cho nên rất tức giận, vô cùng mất hứng.
Vũ phi hề phát ra bất thường, nàng ta hoàn toàn sa vào trong mê loạn, chỉ còn sót lại cảm giác kích động trong thân thể.
Quá sảng khoái, quá hay, kinh điển! Lý Quả ở bên xem đến mê mẩn, đại chiến kịch liệt, khỏi thè lưỡi, tiếp tục nhìn chớp mắt, nước miếng đều sắp chảy ra rồi.
nghĩ tới lại hay như vậy, lần trước nhìn trận chiến giữa Mặc Nhật Tỳ cùng Ngu Cơ, chưa hề chuẩn bị tâm lý, cho nên nhất thời khống chế được, bây giờ rất hối hận đấy. Những cơ hội như vậy rất khó có được, sao có thể biết thưởng thức đây.
Trong khi thầm tự trách, say sưa xem diễn, Mặc Nhật Tỳ bởi vì nhìn thấu tâm tư của nên làm nữa.
"Xuống dưới, ngươi có thể trở về rồi." đột nhiên lạnh lùng với Vũ phi vẫn còn đắm chìm trong dục vọng.
Vũ phi nghe thấy lời , vẫn liên tục thở dốc như cũ, gắt gao ghé vào người , toàn bộ khuôn mặt tinh mỹ ửng hồng.
"Xuống dưới." Mặc Nhật Tỳ thấy nàng ta nghe được, lập tức nổi giận quát, sau đó vươn tay đẩy nàng ta lăn mạnh từ người mình xuống đất. -lequydon-
"Á..." Vũ phi bất ngờ kịp phòng bị ngã lăn từ giường xuống đất, toàn thân trơn bóng lộ ra vẻ mặt mê mang lúng túng, đáng thương nhìn .
"Lập tức cút cho bổn vương." Mặc Nhật Tỳ cũng thèm liếc nàng ta cái, lãnh khốc vô tình quát.
Tiếng hét đó giống như sấm nổ, Vũ phi lập tức tỉnh táo, sợ tới mức thân thể lả lướt run rẩy, vội vàng tìm y phục của mình.
Chương 221: Sao lại là
Sau đó, vài người từ ngoài cửa nối đuôi nhau mà, hai lời liền mang Vũ phi y phục chỉnh tề , rồi đóng cửa lại, chỉ để lại mình Mặc Nhật Tỳ.
Lý Quả bị chấn động, sợ tới mức dám thở ra, vì sao hai người làm việc tốt vậy mà đột nhiên trở mặt rồi? Kỳ quái, tuy hiểu nhưng chỉ có thể trốn tránh, đợi những người kia hết, mới chợt phát ra chuyện bất lợi cho mình.
Mọi người rồi ra ngoài thế nào đây? Đều do xem quá say mê, nhanh chóng rời , tại hay rồi, nơi này chỉ còn mỗi vị Vương kia, nếu tại chuồn , có thể bị phát hay ? trái lo phải nghĩ, quyết định vẫn là đợi người kia ngủ say, liền lén lút bò ra .
Nằm ở giường, Mặc Nhật Tỳ giống như ngủ say, hề nhúc nhích, cứ nằm im như vậy, giống như trận vận động ban nãy khiến cho vô cùng mệt mỏi, cho nên rất lâu rất lâu vẫn động đậy.
Lý Quả quỳ rạp mặt đất đợi hồi lâu, mặt đất lạnh lẽo, lại nằm sấp xuống theo tư thế bất lương, rất nhanh liền cảm thấy khó chịu. Quan sát thấy vị Vương nằm giường kia vẫn hề có động tĩnh gì, liền cho rằng người kia vì mệt quá mà ngủ thiếp .
thôi! Trong lòng vừa động, liền lén lút bò men theo đường vừa , bên cẩn thận cảnh giác, bên sốt ruột nghĩ muốn rời khỏi nơi này. Nhưng là, lúc bò ra, đột nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó bị vật nặng áp chế.
"Á..." phản xạ có điều kiện hét chói tai, hoa chân múa tay muốn đẩy trọng vật người ra, rồi hoảng sợ phát , đè ở người là người chứ phải vật.
"Im miệng." Mặc Nhật Tỳ phẫn nộ gầm , cứng rắn giữ chặt tay chân của khiến thể nhúc nhích.-lequydo-
Giọng rất quen thuộc! Bình tĩnh lại liền cảm thấy giọng ở bên tai vô cùng quen thuộc, kinh ngạc lúc liền nhìn về phía người kia, nhất thời vô cùng khiếp sợ. Trời ạ, đè ở người phải ai khác mà đúng là ta, Mặc Nhật Tỳ!
", , sao lại là ?" lắp bắp , vẻ mặt thể tin được, tim đập như sấm.
Sắc mặt Mặc Nhật Tỳ rất khó coi, chuyện tốt thường xuyên bị nàng phá đám còn chưa tính, nàng lại dám coi thường mệnh lệnh của lén lút chuồn , điều này làm cho phát đại hỏa.
" làm sao vậy? Sắc mặt khó coi, đúng, đúng, và đó..." Đụng phải người quen là Mặc Nhật Tỳ, đầu tiên rất vui mừng, sau đó lại cảm thấy thích hợp, lập tức nên lời.
Last edited by a moderator: 24/3/16