1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Chọc lầm xà vương lưu manh - Thâm Hải Đích Thiên Không (Hoàn - 280c +5PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 85: ấm áp


      ăn ngủ? Lý Quả lập tức mở to mắt, kinh ngạc nhìn nàng. Hoàng nhi tốt với , khiến biết nên gì cho tốt đây.

      "Hoàng nhi, đừng như thế, chị muốn ăn mà!" Lý Quả lắc đầu, vừa muốn đánh tan suy nghĩ đó của Hoàng nhi, đồng thời giữ vững kiên trì của mình.

      Nhưng là lần này, Hoàng nhi hạ quyết tâm, nàng kiên quyết lắc đầu, khẽ: "Tiểu thư thế nào, Hoàng nhi như thế đó!" Nàng ngồi xổm xuống, ngẩng đầu nhìn Lý Quả.

      Lý Quả rất bắc đắc dĩ, đói đến mức thể ngủ nổi, Hoàng nhi lại quan tâm như vậy, khiến bắt đầu dao động.

      Hoàng nhi quyết theo Lý Quả tới cùng, nàng đắp lại chăn, rồi sờ trán Lý Quả, sau đó chạy rót nước.

      "Được rồi, được rồi Hoàng nhi, chị ăn là được chứ gì?" Lý Quả đành thỏa hiệp.

      Sau hồi đấu tranh tư tưởng, Lý Quả cảm thấy cần để bản thân chịu thiệt, hơn nữa, chỉ cần nhìn kỹ trước khi ăn là được.

      "A, tiểu thư, ? Em gọi người mang lên nhé!" Hoàng nhi vô cùng vui sướng, suýt chút nữa nhảy dựng lên.

      Sau khi bỏ lại câu đó, nàng lập tức chạy ra ngoài.

      Lý Quả cố gắng nâng người dậy, vừa vặn thấy tiểu hắc xà nằm bên cạnh mình, trong lòng có chút xúc động. vươn tay ra, sờ sờ đầu tiểu hắc xà, biết được mình đơn, trong lòng liền ấm áp.

      "Tiểu thư, đồ ăn lên đây!" Thoáng cái, Hoàng nhi vui vẻ xuất trong phòng, nàng bê bát canh lớn, đặt lên bàn, rồi vội vàng chạy tới nâng Lý Quả dậy.

      Phía sau nàng là vài nữ hầu nối nhau bước vào, bọn họ đặt hết chén đĩa lên bàn, rồi im lặng bước ra ngoài.

      "Tiểu thư, uống canh trước , đây là canh gà, tiểu thư an tâm, có rắn đâu." Hoàng nhi sợ Lý Quả uống, nên vội vàng múc ra bát , đưa đến trước mặt , còn dùng thìa khuấy lên cho xem.

      Lý Quả gật đầu, nhận lấy bát rồi đưa lên mũi ngửi ngửi, còn khuấy thêm vài cái, lại thử ngụm , thấy có vấn đề gì, mới dám uống hết bát canh.

      Hoàng nhi đứng bên cạnh, mở to mắt nhìn, thấy Lý Quả uống hết canh, mới thở phào hơi, vẻ mặt vô cùng vui mừng.

      "Tiểu thư, ăn chút điểm tâm nhé, ở đây có rau xanh, còn món này, món này, món kia cũng tệ!"

      Nàng hưng phấn giống như mình mới chính là người ăn, nàng chỉ hận thể bắt Lý Quả ăn hết tất cả.

      Chương 86: Nó muốn tắm rửa cùng .


      "Tiểu thư, ăn thêm nữa !" Hoàng nhi thấy Lý Quả ăn hơi ít, còn muốn khuyên ăn thêm.

      Lý Quả ăn nổi nữa, vội lắc đầu, ngăn Hoàng nhi: "Chị ăn đủ rồi."

      Còn ăn nữa? có phải là heo đâu!

      Hoàng nhi thấy Lý Quả kiên quyết như vậy, đành phải chịu thua, lập tức gọi người lên dọn dẹp.

      "Hoàng nhi, chị muốn tắm". nhớ ra mình còn chưa tắm rửa, nhịn được .

      "Vâng, tiểu thư, em pha nước giúp ngài." Hoàng nhi vui vẻ , rồi vội vàng chạy vào phòng tắm.

      Lý Quả cực kỳ xúc động, nghỉ ngơi lát, liền đứng lên, lấy quần áo để thay. cầm quần áo, vừa định vào phòng tắm 'vút' tiếng, bóng đen nằm chiễm trệ áo ngủ của . Chỉ thấy tiểu hắc xà yên tĩnh nhìn .

      "Tiểu hắc, mày làm sao vậy?"

      yên lành, nó lại chạy lên áo ngủ của làm gì? Kỳ quái nhất là, ngủ say sưa, sao nó tự dưng tỉnh dậy chứ? Nó định làm gì đây?

      Tiểu hắc xà nâng thân , cái đầu quả dưa hướng về phía phòng tắm, ý muốn bảo, nó cũng cần phải tắm rửa, hơn nữa, còn phải cùng tắm với cơ.

      "Mày cũng muốn tắm à?" Lý Quả có chút dở khóc dở cười, ngờ nó lại nhớ tới chuyện này, đúng là con rắn thích sạch mà.

      Hoàng nhi vừa pha nước xong, vui vẻ bước ra, nàng chưa phát ra tiểu hắc xà, cười tít mắt : "Tiểu thư, ngài có thể tắm rồi. A, Vương, ách, tiểu thư..."

      được nửa, chợt liếc thấy tiểu hắc xà, nàng suýt chút nữa lỡ lời. Sau khi nhận được ánh mắt cảnh cáo của tiểu hắc xà, nàng sợ đến nỗi vội thu lời lại.

      "Được rồi, tao mang mày tắm nhé."

      Cũng đâu phải chưa từng tắm cùng nó, chỉ là số lần rất ít thôi. Hôm nay quá mệt mỏi nên nghĩ nhiều, chỉ muốn đánh nhanh thắng nhanh, nên mới đồng ý.

      Tiểu hắc xà lập tức hưng phấn, thân liên tục lắc lư, dáng vẻ vô cùng chờ mong.

      Vừa bước vào phòng tắm, Lý Quả liền ngây người, chỉ thấy những cánh hoa hồng dập dờn trong bồn tắm xa hoa, rộng lớn, trong khí còn vương hương thơm ngát.

      "Tiểu thư, để em cởi quần áo giúp ngài." Hoàng nhi cũng theo vào, đứng ở phía sau, vươn tay giúp Lý Quả cởi quần áo.

      Lý Quả hoảng sợ, lập tức lùi lại, vội : " cần, cần, chị tự làm, tự làm".

      Chương 87: Cơ thể của bị nó nhìn hết rồi.


      Hoàng nhi nghiêng đầu, khó hiểu nhìn Lý Quả.

      "Hoàng nhi, chị quen để người khác cởi quần áo hộ mình, nếu đó là phép tắc ở đây chị thể nhận nổi. Em cứ ra ngoài trước , để chị tự tắm rửa, có việc gì chị gọi, được ?"

      chưa từng sống trong nhà quyền quý, nên biết đó có phải là phép tắc của họ , cho nên đành vội vàng giải thích với Hoàng nhi. Có đánh chết cũng để người khác cởi quần áo giúp mình, quá xấu hổ mà, hơn nữa, tay chân lành lặn, có phải người tàn phế đâu!

      "Tiểu thư, Hoàng nhi biết rồi, nếu có cái gì, ngài nhớ phải gọi Hoàng nhi đó!" Hoàng nhi nhớ rất kỹ lời dặn dò của quản gia Lâm, cũng biết Lý Quả là con người, nên nàng dám nhiều lời, ngoan ngoãn ra ngoài.

      Hoàng nhi vừa , Lý Quả liền thở phào nhõm. đặt quần áo lên giá, lúc sắp sửa cởi đồ, mới nhớ ra tiểu hắc xà.

      "Tiểu hắc, mày qua kia tắm nhé." chỉ vào chiếc bồn rửa mặt vừa sạch vừa trắng sáng, giọng .

      Tiểu hắc xà nhìn theo tay chỉ, lập tức mất hứng. Có đánh chết nó cũng qua đó đâu, nơi nó muốn chính là..., ánh mắt nó chiếu thẳng vào bồn tắm lớn kia.

      Trước khi Lý Quả phát ra ý đồ của nó, nó phóng thẳng vào trong bồn tắm.

      "A, tên nhóc kia, mày..." Đợi đến lúc Lý Quả hiểu được chuyện xảy ra, chỉ có thể vừa giận vừa bất đắc dĩ .

      Tiểu hắc xà bơi bơi lúc, sau đó xuyên qua những cánh hoa, trộm nhìn Lý Quả.

      đắc ý, thân thể của nó chợt cứng đờ, hai mắt trợn to, vô thức nhô đầu lên khỏi mặt nước.

      Lúc này, Lý Quả cởi quần áo, từng món từng món lần lượt rơi xuống, cởi xong áo ngoài, liền đưa tay ra sau lưng mở cúc áo ngực, cuối cùng là nơi tối mật nhất.

      Tiểu hắc xà chỉ cảm thấy nước trong bồn như nóng lên, như muốn luộc chín nó. Tuy nó nhìn qua thân thể của Lý Quả rồi, nhưng lần này vô cùng mãnh liệt, mãnh liệt đến nỗi nó nhịn được nữa...

      chậm rãi cởi nội y xuống, lần lượt nhấc chân lên, thuận lợi cởi ra nội y, đặt sang bên, rồi xõa tung mái tóc dài.

      Chương 88: Nhìn trộm nơi thần bí


      Tiểu hắc xà chỉ cảm thấy cổ họng giật giật, suýt chút nữa chảy nước dãi. rất quyến rũ, trong phòng tắm sáng rỡ và xa hoa, lại lộ ra vẻ phong tình vô cùng hấp dẫn.

      Lý Quả xõa tung mái tóc dài, rồi búi gọn lên cao, sau đó xoay người, về phía bồn tắm.

      ra, cũng tràn ngập hứng thú và mong chờ với bồn tắm lớn rải đầy cánh hoa kia, bởi vì đây là lần đầu tiên được hưởng thụ như vậy.

      Lúc tiểu hắc xà thấy Lý Quả về phía mình, thân thể chìm ở trong nước của nó giống như bị điện giật, ngừng run rẩy. Sau đó, ánh mắt gian tà của nó chiếu thẳng vào hai điểm hồng hồng ngực Lý Quả, liên tục nuốt nước bọt.

      ngủ chỗ mềm mại kia vài lần, càng làm cho tim nó đập rộn lên là, nó từng nếm qua rồi!

      Còn phía dưới, nó vẫn chưa có cơ hội để hành động, chỉ mới nằm ngủ ở nội y mà thôi, chưa có tiến vào bên trong, đúng là quá thất bại mà! Nghĩ đến đây, nó chịu nổi nữa, lại lặn xuống nước, ngay cả cảnh xuân trước mặt cũng nhìn.

      Lý Quả hề biết mình bị nhìn trộm, vẫn thong thả đến trước bồn tắm, dùng tay thử nhiệt độ của nước, rồi ngồi bên mép bồn, hắt ít nước lên người, sau đó mới vui sướng bước vào bồn nước.

      Thoải mái quá! Nhiệt độ nước vừa vặn, mực nước ngang ngang cổ , hương thơm nhàn nhạt tràn ngập mũi, khoan khoái đến mức Lý Quả nhịn được khép hờ hai mắt.

      Bỗng nhiên, Lý Quả chợt nhớ ra chuyện gì đó, lập tức mở to hai mắt.

      "Tiểu hắc, mày ở đâu? Mau ra đây!" quên mất tiểu hắc xà rồi, biết có nằm đè lên nó hay ? Lý Quả sợ đến kinh hồn bạt vía.

      Tiểu hắc xà ở dưới đáy bồn, ngừng chảy nước dãi, nhìn chằm chằm vào nơi riêng tư của Lý Quả. Nó dám đến gần, rất sợ phát ra.

      Đột nhiên, nó nghe thấy thanh lo lắng của Lý Quả, tuy rất thất vọng, nhưng nó vẫn ngoan ngoãn bơi lên, lộ ra cái đầu quả dưa.

      "Phù, làm tao sợ muốn chết, tao rất sợ mày bị đè chết rồi!" vươn tay nhấc nó lên, thở phào nhõm, .

      Tiểu hắc xà ngoan ngoãn để Lý Quả nhấc lên, đôi mắt vô tội nhìn , còn nghịch ngợm thè ra cái lưỡi .

      "Lần sau được như thế nữa, nếu tao vô tình giẫm chết mày phải làm sao hả?" Vừa nghĩ đến đây, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu, chẳng dám nghĩ tiếp.
      Last edited by a moderator: 30/9/15
      Friendangel2727, BaoYu, 1393 others thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 89: Rất muốn qua...


      Giẫm chết nó? Có thể sao? Tiểu hắc xà khinh thường nghĩ.

      Thế nhưng, nó có thể cảm nhận được lo lắng và bất an của , làm cho lòng nó rung động. Vì thế, nó rất nhu thuận nhìn , dáng vẻ vô cùng nghe lời.

      Dáng vẻ yên tĩnh và nhu thuận của nó quá khác biệt so với những con rắn khác, chỉ có điều, Lý Quả lại rất thích bộ dạng này của nó. chẳng thể tức giận, chỉ có quan tâm và bảo vệ mà thôi.

      "Lần sau được như vậy nữa, mày phải biết rằng tao vô cùng lo lắng đó." chọc vào đầu nó, dịu dàng .

      Tiểu hắc xà vội gật đầu, thở phào nhõm. Nếu như lại khóc trước mặt nó, nó e là mình nhịn được biến thân an ủi mất. Chỉ là, nhất định làm cho sợ hãi.

      "Mày tự tắm nhé, nhớ là phải cẩn thận đó." Lý Quả đặt nó vào trong nước, quên dặn dò. cũng ghét bỏ nó tắm cùng mình.

      Tiểu hắc xà vô cùng vui vẻ, gật gật đầu, rồi nhanh chóng chìm vào trong nước, biến mất sau những cánh hoa.

      Lý Quả chẳng hề để ý đến nó, bắt đầu kỳ cọ cơ thể mình. Sau khi kỳ cọ xong, mới ngâm mình trong nước, nhắm hai mắt lại, gối đầu lên thành bồn nghỉ ngơi.

      Vừa vào trong nước, tiểu hắc xà liền lặn thẳng xuống đáy bồn, lượn lờ gần chỗ bắp đùi Lý Quả, đôi mắt liếc ngang liếc dọc, thỉnh thoảng vẫn chú ý đến hành động của Lý Quả. phải nó sợ làm nó bị thương, mà là sợ phát ra suy nghĩ và hành động của nó, chắc chắn chẳng còn lần sau nữa.

      Đúng như tiểu hắc xà suy đoán, chỉ lát sau, nó thấy Lý Quả đưa tay xuống, kỳ cọ thân thể, có vài lần còn suýt đụng trúng nó. May mà nó chuồn nhanh, bị phát rồi.

      Vất vả lắm mới đợi được Lý Quả kỳ cọ xong, lúc này, nó mới dè dặt lượn đến gần đùi trong của , lấm la lấm lét hướng về nơi riêng tư của . Nhưng nó cũng dám đến quá gần, cách chỗ kia mười centimet liền dừng lại.

      Bởi vì nó sợ, nếu còn tiến thêm nữa, chính mình chịu nổi, chẳng may dọa đến , nó còn có thể theo bên cạnh nữa sao? Sợ là rất chán ghét nó, cho nên mới chẳng dám mạo hiểm.

      Nước dãi, quá trời nước dãi! Nó làm tổ dưới đáy bồn, hai mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào chỗ thần bí kia, tiếc là lực bất tòng tâm.

      lúc lâu sau, nó liền chán nản nằm bò xuống, trừng mắt nhìn chỗ riêng tư kia, tinh thần cực kỳ uể oải.

      Chương 90: Hét chói tai


      "Á...." Lý Quả giống như chợt nhớ ra cái gì, kinh hãi kêu lên. Sau đó, vội đưa hai tay vào trong nước như muốn ngăn cản điều gì, nhưng lại cảm thấy mấy hiệu quả.

      Tiểu hắc xà hoảng sợ, nhanh chóng trồi lên mặt nước, có chút lo lắng.

      "Tiểu thư, ngài làm sao vậy?" 'Rầm' tiếng, cửa bật mở, Hoàng nhi hoảng hốt lao vào, thấy Lý Quả liền vội vàng hỏi.

      Mặt Lý Quả đỏ bừng, ngờ chỉ vì ý nghĩ bất chợt của mình, lại quấy rầy Hoàng nhi, khiến cho người ta lo lắng.

      " có việc gì, chị chợt nhớ ra tiểu hắc xà còn ở trong nước..." Câu kế tiếp ra lời.

      Lý Quả chợt nghĩ đến, tiểu hắc xà ở trong nước có phải nhìn thấy hết cơ thể của mình nên có suy nghĩ bậy bạ hay , cho nên mới kêu to như thế.

      Hoàng nhi nghe vậy, liền thở phào hơi, nàng còn tưởng xảy ra chuyện gì, hóa ra...

      "Tiểu hắc ở đó hả? Đến đây, mày cùng Hoàng nhi ra ngoài trước , tao ra ngay đây."

      Thấy tiểu hắc xà nổi lên, Lý Quả liền mừng rỡ, vội nhấc nó lên định đưa cho Hoàng nhi, để cho mình mặc quần áo.

      Ai ngờ, Hoàng nhi và tiểu hắc xà đều chịu, tiểu hắc xà lập tức phóng vào trong nước, trốn ở trong đó chịu ra. Còn Hoàng nhi sợ hãi, liên tục lùi về sau, dám ngẩng đầu lên.

      "Tiểu thư, Hoàng nhi dám ạ." Hoàng nhi kinh hãi .

      Nàng sao dám tiếp xúc thân mật như vậy với Vương chứ? Chán sống rồi chăng?

      Lần này, Lý Quả có chút kinh ngạc, nghĩ rằng Hoàng nhi sợ rắn, nên cũng miễn cưỡng nữa.

      "Hoàng nhi, chị tắm xong rồi, chị muốn mặc đồ, em cứ ra ngoài chờ trước ." quen khỏa thân trước mặt người ngoài, liền vội vàng đuổi người ra.

      Hoàng nhi như trút được gánh nặng, nhanh chóng rời khỏi phòng tắm.

      "Tiểu hắc, chúng ta ra thôi, mau lên ." bước ra khỏi bồn tắm, cầm khăn tắm lau khô người, sau đó vừa mặc quần áo, vừa quay đầu .

      Tiểu hắc xà nổi lên mặt nước, như si như say nhìn thân thể của Lý Quả. Lúc nghe thấy lời , nó cực kỳ thất vọng, nhưng vừa nghĩ đến chốc nữa có thể ngủ chung với , nó liền bừng bừng sức sống.

      Cơ hội, còn rất nhiều mà!

      Lý Quả mặc quần áo xong, liền quay người, nhấc tiểu hắc xà nổi lềnh bềnh ở mặt nước lên, đặt vào khăn tắm vừa dùng để lau khô người, thấm hết nước người nó, sau đó lại lấy kem dưỡng da thoa cho người nó thơm tho.
      Last edited by a moderator: 30/9/15
      Friendangel2727, BaoYu, 1393 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 91: Đẹp trai chết được


      Hắt xì...Mùi thơm người làm cho tiểu hắc xà có chút khó chịu.

      mình bôi kem là được rồi, sao cứ nhất định phải bôi cho nó chứ, nó dùng được à? thân trơn bóng, sáng láng, đúng là đẹp trai chết được.

      "Được rồi, thơm thơm, như vậy mới thoải mái." Lý Quả bôi cho nó xong, còn dí sát mũi ngửi ngửi, vô cùng hài lòng .

      Hơi thở ấm nóng của phả lên thân nó, cảm giác ngưa ngứa làm cho nó vô cùng mẫn cảm, lập tức quên mùi hương khó ngửi kia. Tiểu hắc xà mở to hai mắt nhìn , tâm tình vô cùng vui vẻ.

      ấy khen mình, ấy khen mình, ấy khen mình đó!

      "Tiểu thư, vẫn ổn chứ?" Đứng đợi mỏi mòn ở bên ngoài, lúc lâu vẫn chưa thấy Lý Quả ra, Hoàng nhi có chút sốt ruột, vội hỏi.

      "A, đến đây, lập tức ra ngay." vội vàng đáp, sau đó mang tiểu hắc xà ra khỏi phòng tắm.

      Hoàng nhi thấy Lý Quả bước ra, liền thở phào nhõm, nhanh chóng bước lên đỡ lấy .

      "Tiểu thư, còn đói ?" Hoàng nhi vẫn muốn Lý Quả ăn nhiều chút, bởi vì quá gầy.

      Còn ăn nữa? Nghĩ là heo à, vừa mới ăn xong còn đói bụng được sao!

      ", chị chỉ muốn nghỉ ngơi thôi, em cũng mau ngủ ."

      Dày vò cả buổi tối, tuy bây giờ là nửa đêm, mới là lúc bắt đầu cuộc sống về đêm, nhưng luôn là đứa trẻ ngoan, luôn ngủ đúng giờ.

      Hoàng nhi đỡ Lý Quả lên giường, chờ nằm xong, đắp chăn cẩn thận, nàng mới lùi về sau vài bước, nhưng hề rời .

      "Hoàng nhi, em cũng nghỉ ngơi , đứng mệt đó, ngủ , chị sao đâu." Nhìn hành động của Hoàng nhi, Lý Quả cảm thấy có chút kỳ lạ.

      Chẳng lẽ người hầu đến tận đêm vẫn thể nghỉ ngơi sao? Phải đứng hầu hạ đến bình minh? hiểu nổi quy tắc của nhà giàu.

      "Vậy Hoàng nhi ngủ ở bên ngoài, có chuyện gì tiểu thư nhất định phải gọi em đó." Hoàng nhi ngẫm nghĩ chút liền gật đầu, song vẫn quên dặn dò Lý Quả.

      Lý Quả gật đầu, nhìn Hoàng nhi bước ra ngoài, liền sửa lại gối cho tiểu hắc xà.

      "Tiểu hắc, ngày mai chúng ta rời khỏi đây." Lý Quả lẩm bẩm với tiểu hắc xà.

      Trải qua chuyện tối nay, rất sợ, nghĩ ăn rắn mỗi ngày đâu.

      Rời ? Đôi mắt dần híp lại của tiểu hắc xà chợt mở to, sau đó hơi nheo lại. Nó biết bữa ăn tối nay dọa đến , thế nhưng, nó buông tha đâu.

      "Mày nhớ phải ngủ nghiêm túc đó." Lúc sắp nhắm mắt lại, Lý Quả chợt nhớ tới điều gì, lập tức mở to mắt nhìn nó, .

      Chương 92: Tranh giành tình nhân.


      Nghiêm túc? Có thể à? Tiểu hắc xà thầm nghĩ, song nó chẳng dại gì mà ra. Nếu biết được chắc chắn quăng nó mất, sau này cũng chẳng còn phúc lợi như thế nữa, nó đâu có ngốc!

      Tiểu hắc xà khép chặt mắt, bày ra dáng vẻ vừa an tĩnh vừa nghe lời, làm cho Lý Quả rất an tâm, liền nhắm mắt lại, lát sau thiu thiu ngủ.

      Ngủ say rồi! Thấy Lý Quả ngủ say, tiểu hắc xà lập tức nâng người dậy, nghe ngóng, quan sát hồi, 'vèo' tiếng liền chui vào chăn của Lý Quả, thẳng tiến đến mục tiêu.

      Khi ánh mặt trời chiếu thẳng vào phòng, Lý Quả mới từ từ tỉnh giấc, lơ mơ nhìn bốn phía lúc, mới nhớ ra mình ở đâu.

      "Tiểu thư dậy rồi à?" Lý Quả vừa tỉnh giấc, Hoàng nhi biết, lập tức tiến vào.

      Lý Quả vội vàng rời giường, trong lòng thầm nghĩ: ngày đầu tiên ở nhà người ta, ngủ nướng rồi, chẳng biết mình có để lại ấn tượng xấu cho họ nữa?

      "Mặc Nhật Tỳ đâu?" Nhớ đến chuyện lát nữa phải cho ta biết mình thể ở lại đây, vội hỏi.

      "Chủ nhân ra ngoài rồi ạ, tiểu thư tìm chủ nhân có chuyện gì sao?" Hoàng nhi vừa gắp chăn giúp Lý Quả vừa hỏi.

      " có gì, chỉ muốn tìm ta chuyện phiếm thôi." chán nản .

      Người có ở đây làm sao? Lát nữa gặp quản gia Lâm phải nhớ hỏi mới được, nghĩ như vậy, Lý Quả liền vào phòng tắm rửa mặt.

      Hoàng nhi vừa thu dọn phòng xong Lý Quả cũng vừa vặn ra, Hoàng nhi liền mỉm cười : "Tiểu thư chắc đói bụng rồi, quản gia Lâm chuẩn bị xong bữa sáng, chúng ta xuống dưới hay ăn ở đây?"

      "Chúng ta xuống thôi." vội , sau đó quay về giường nhấc tiểu hắc xà lên đặt vào lòng bàn tay, rồi cùng Hoàng nhi rời khỏi phòng.

      Trong phòng khách, vẻ mặt quản gia Lâm tràn đầy bất đắc dĩ đứng bên, còn Ngu Cơ kiêu ngạo ngồi ghế sofa xa hoa. Chỉ có điều, gương mặt mỹ lệ kia hề có nụ cười, thay vào đó là vẻ hờn giận.

      "Nữ nhân kia đâu?" Thừa lúc Mặc Nhật Tỳ ra ngoài, Ngu Cơ lập tức ra oai, muốn tìm Lý Quả để tính sổ.

      Nữ nhân này lại dám ra oai phủ đầu ả ta trước, muộn thế này còn chưa thấy bóng dáng.

      Quản gia Lâm cố đè chán ghét trong lòng xuống, cung kính : "Tiểu thư vẫn chưa dậy, tối hôm qua tiểu thư cảm thấy mệt mỏi nên tỉnh giấc hơi muộn. Phu nhân có chuyện gì cần tìm tiểu thư à?"

      "Loài người đều vô phép vậy sao? Vào cửa cũng biết đến chào hỏi bản phu nhân, chút quy tắc cũng biết, sao có thể quyến rũ Vương được?" Ngu Cơ căm giận .

      Ả ta mới được sủng ái có vài ngày, xuất nữ nhân rồi, hơn nữa còn là nữ nhân loài người đê tiện nữa.
      Last edited by a moderator: 30/9/15
      Friendangel2727, BaoYu, 1394 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 93: Hung hăng, kiêu ngạo.


      "Phu nhân, đó là chuyện của Vương, nô tài tiện hỏi." Ngoài miệng cung kính nhưng trong lòng quản gia Lâm lại thầm khinh bỉ.

      Chẳng phải ngươi cũng quyến rũ Vương sao? Ngươi hiểu được bao nhiêu phép tắc?

      Ngu Cơ hề biết ý nghĩ trong lòng quản gia Lâm, bằng trở mặt lâu rồi.

      Ả ta thầm coi thường Lý Quả, quyến rũ, thân phận cũng chẳng cao quý, hoàn toàn kém ả ta về mọi mặt, phải là kém quá xa mà là xa đến vạn dặm.

      "Ông bảo ta đến gặp bản phu nhân." Ngu Cơ cố hạ thấp giọng.

      Ả ta nhất định phải dạy dỗ Lý Quả chút, xem ta còn kênh kiệu được nữa Nhân tiện ả ta cũng cần phải ra oai, chèn ép, để tránh sau này ta lại trèo lên cổ, ngồi đầu ả.

      Quản gia Lâm rất muốn : ngươi là ai chứ? Nhưng ông ta lại thể làm như vậy. Ông ta chỉ là tên nô tài, phải nghe theo lệnh của chủ nhân, chủ nhân vắng, ông ta biết phải xử lý sao với màn tranh giành tình nhân này, đều thể đắc tội.

      "Phu nhân, tiểu nhân dám." Quản gia Lâm chỉ có thể kéo dài thời gian.

      thể đắc tội với phu nhân, càng thể đắc tội với tiểu thư, ông ta chỉ là nô tài, nên ông ta mới dám như thế với ả ta.

      thể sai khiến đồ cẩu nô tài này, trong lòng Ngu Cơ rất khó chịu rồi, lại còn nghe thêm câu kia, ả ta liền đứng bật dậy, giận dữ hét lên: "Ngươi cái gì?"

      Ả ta khó có thể tin tên nô tài lại dám như vậy, lại dám cãi lệnh của ả. Ả ta nhất thời mất lý trí, vung tay lên định tát quản gia Lâm.

      "Dừng tay, sao lại đánh người chứ?" Lý Quả và Hoàng nhi vừa xuống, liền nghe thấy tiếng tranh cãi, vội chạy đến, vừa vặn chứng kiến quản gia Lâm sắp bị đánh, nhịn được quát lên, sau đó chạy đến bên quản gia Lâm.

      Tiểu thư đến rồi! Hai mắt quản gia Lâm sáng lên, thầm thở phào hơi, bây giờ chỉ sợ Ngu Cơ càng thêm khó chịu thôi.

      "Tiểu thư." Ông ta cúi đầu, cung kính , thái độ càng thêm kính cẩn hơn.

      "Quản gia Lâm, sao lại thế này? Vì sao ta muốn đánh ông?" Lý Quả liếc Ngu Cơ căm tức trừng mình cái, sau đó liền quay đầu, ân cần hỏi thăm quản gia Lâm.

      " tên nô tài thấp hèn, muốn đánh đánh thôi, làm sao nào?" đợi quản gia Lâm trả lời, Ngu Cơ liền cất giọng sắc bén , vẻ mặt tràn đầy khinh thường.

      Lý Quả vô cùng tức giận nghĩ: lời này cũng ra được à? Quá coi thường người khác rồi, làm thuê cũng là người, nghĩ mình là ai chứ?

      Chương 94: Nữ nhân đó bị bệnh


      " cũng chỉ là đồ thấp hèn, dám đánh ông ta, tôi đánh ." Chẳng biết có phải gần đây tích lũy quá nhiều hỏa khí hay , Lý Quả thay đổi cực nhanh, vô cùng hung dữ, chuyện cực kỳ bạo lực.

      Ngu Cơ bị chọc tức, chưa từng có ai dám chuyện như thế với ả ta, Lý Quả chỉ là loài người bé mà dám ngông cuồng, là quá căm phẫn rồi.

      "Đồ tiện nhân, ngươi dám." Ả tiến lên bước, nhìn chằm chằm Lý Quả, hung ác .

      Lý Quả chẳng chút sợ hãi, cũng trừng mắt lại, lạnh lùng : "Sao tôi dám? có muốn thử ?"

      , cực kỳ cần phát tiết, nếu xinh đẹp, hung dữ này dám làm, cũng sợ.

      "Ngươi..." ngờ, đổi lại là Ngu Cơ hơi hoảng sợ.

      Lần đầu tiên kẻ kiêu ngạo như ả ta lại sinh lòng sợ hãi khi đối mặt với nữ nhân sợ chết, ngoại trừ đấu võ mồm ra, ả ta chẳng dám ra tay.

      Lý Quả lạnh lùng nhìn Ngu Cơ, chẳng thèm đáp lời, nhưng ánh mắt và khí thế vô cùng hung hãn của thừa đè bẹp ả ta rồi.

      "Chẳng qua chỉ là con người, sao có thể xứng với Vương cao quý của chúng ta?" Ngu Cơ có chút chột dạ, cố gắng ưỡn ngực, .

      Ai mà chẳng là người, ta phải là người à? gì vậy hả? Còn Vương nữa? ta nghĩ mình là công chúa của quốc gia nào sao? Não úng nước chăng? Hay là muốn cãi nhau?

      Lý Quả khinh thường nghĩ, vừa định đáp trả, thấy vẻ mặt hung dữ của Ngu Cơ lập tức thay đổi, liên tục lùi về sau, dáng vẻ kinh hãi, lo sợ.

      Ngu Cơ biết Lý Quả còn chưa biết bản thể của bọn họ là rắn, cho nên vừa dứt lời, ả ta cảm nhận được ánh mắt vô cùng khủng bố chiếu thẳng vào mình.

      Ánh mắt kia chính là của tiểu hắc xà tay Lý Quả, chỉ thấy tiểu hắc xà nâng người dậy, lạnh lùng nhìn ả.

      Vương?! Ngu Cơ toát mồ hôi lạnh, sắc mặt vô cùng khó coi, thậm chí còn ngừng lùi về sau.

      phải Vương ra ngoài rồi sao? Sao Vương lại ở đây? Dọa chết ả rồi, vừa nãy Vương thấy hết rồi à? Trời ạ, ả tiêu đời rồi.

      "Phu nhân, ngài hãy về phòng nghỉ . Mấy ngày nay ngài quá mệt mỏi, thân thể được khỏe, nên đừng xuống đây hơn". Quản gia Lâm thấy thế, lập tức với Ngu Cơ, sau đó phất tay để hạ nhân đưa ả ta .

      Ngu Cơ giống như con rối nghe theo sắp xếp của quản gia Lâm, im lặng lên lầu.

      "Tiểu thư, thần kinh ta có chút vấn đề, ngài đừng để ý." Quản gia Lâm cười tít mắt, với Lý Quả, thái độ vô cùng hòa ái.
      Last edited by a moderator: 30/9/15
      Friendangel2727, BaoYu, 1393 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 95: Tiểu thư tội nghiệp


      Thần kinh có vấn đề? Nghe quản gia Lâm vậy, Lý Quả có chút dở khóc dở cười. Người sáng suốt đều nhìn ra được Ngu Cơ cố ý tìm để gây chuyện.

      "Cám ơn ông, quản gia Lâm." tâm lời cảm ơn, ai đối xử tốt với , đều biết.

      Quản gia Lâm lập tức lắc đầu, rồi cung kính cúi đầu. Nếu phải Vương ở đây Ngu Cơ nhất định bỏ qua cho ông ta.

      "Tiểu thư, đừng để ý đến ta, chúng ta dùng bữa thôi." Hoàng nhi vô cùng nhanh trí, vội vàng . Nàng muốn tâm tình của tiểu thư bị ảnh hưởng, làm tiểu thư mất hứng.

      Lý Quả vừa gật đầu, bị Hoàng nhi kéo vào phòng ăn, quản gia Lâm cũng vội bước theo sau.

      Lúc bọn họ bước vào, nhóm người hầu nối tiếp nhau đặt món ăn lên bàn rồi.

      "Tiểu thư ăn thử ". Hoàng nhi luống cuống gắp đồ ăn cho Lý Quả, cực kỳ cẩn trọng.

      Sau khi Lý Quả kiểm tra kỹ càng điểm tâm Hoàng nhi gắp cho mình, mới dám bỏ vào miệng nhai. vẫn nhớ hình ảnh tối hôm qua, trong lòng có bóng ma. Chỉ lát sau, Lý Quả ăn no nê, liền đặt đũa xuống.

      "Tiểu thư có muốn dạo lúc ?" Quản gia Lâm thấy sắc mặt của Lý Quả khá tốt, liền đề nghị.

      Lý Quả lắc đầu, cảm thấy bản thân hợp với chỗ này, bèn : "Quản gia Lâm, tôi muốn về ký túc xá, Mặc Nhật Tỳ vắng, có thể phiền ông bảo người đưa tôi về được ?"

      Đúng là ngoài dự liệu, tiểu thư kiên trì muốn rời khỏi đây, nhưng Vương hạ lệnh, được để tiểu thư rời .

      "Hay là tiểu thư đợi chủ nhân về rồi với ngài ấy, tôi thể quyết định được." Quản gia Lâm cung kính , vẻ mặt khó xử.

      Lý Quả vô cùng phiền muộn, chờ ta về? Phải đợi đến khi nào đây? Nhưng thấy vẻ mặt khó xử của quản gia Lâm, có chút ngại ngùng, dù sao người ta cũng chỉ là người làm thuê mà thôi.

      "Được rồi, chờ ta về ." .

      Lúc này, quản gia Lâm mới thở phào hơi, tiểu thư đúng là rất lương thiện và dễ chuyện, khiến người ta quý mến.

      "Cảm ơn tiểu thư, cảm ơn tiểu thư."

      Lý Quả có chút xấu hổ khi nghe hai tiếng 'cảm ơn' này. cũng đâu có làm gì, chỉ mang lại phiền phức cho bọn họ thôi, phải cám ơn bọn họ mới phải.

      Trong lúc Lý Quả còn mải nghĩ, Hoàng nhi giành trước: "Tiểu thư, chúng ta ra bên ngoài ngắm hoa , ngoài kia hoa vừa đẹp lại nhiều nữa." Hoàng nhi hưng phấn , có thể dễ dàng nhận ra các trẻ đều thích thứ này.
      Last edited by a moderator: 28/5/15
      Friendangel2727, BaoYu, 1394 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :