1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Chân ái vĩnh hằng - Mạn Không

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 50.2: Uy hiếp

      ☆Editor: Thủy Nhược Lam

      Cal EQ rất thấp, ha ha.

      "Cal nhất thời hồ đồ, tôi rất hiểu , chán ghét người hạ đẳng, ở trong mắt các ngươi chẳng khác nào con chuột." Ruth cao ngạo cười lạnh với tôi, "Tôi rất hiểu lòng người phụ nữ, chỉ muốn đòi tiền, tôi có thể cho ."

      "Cái gì?" Kịch tình sao lại càng ngày càng thích hợp vậy, bánh xe lửa trật đường ray đến phương trời xa xôi nào rồi.

      "Tôi có thể cho khoản tiền, cho cả đời phải lo lắng, đương nhiên trong tình huống tiêu xài phung phí. Chỉ có lúc này thôi, về sau đừng nghĩ trở lại uy hiếp tôi." Mẹ Rose dùng ánh mắt như nhìn thấy dữ thú hồng hoang nhìn tôi, giống như tôi là sát nhân giết người chớp mắt, lấy ép người đơn giản như ăn cơm uống nước."Sau đó phải rời , khỏi nơi này, tôi biết là người thông minh. có khả năng cưới , bất luận kẻ nào đều cho phép cưới , hẳn là biết có khả năng."

      Còn chưa cầu hôn mà? Ngay cả cưới hay cũng là cả vấn đề. Tôi muốn để vị đại thẩm này tỉnh táo chút, bà uy hiếp sai người, xin nhờ bà uy hiếp ông con rể có tình thương kia được , tôi có quyền mà. Hơn nữa loại kịch tình này, quả thực ngay cả phim truyền hình cũng thèm chiếu lâu rồi, loại kịch bản lấy tiền để đuổi người có phải rất máu chó , thích hợp dùng trong này đâu.

      "Nếu ..." Đại thẩm lý giải sai vẻ mặt trầm mặc hỗn độn trong gió của tôi, bà ta hốc mắt đỏ bừng, phẫn hận , "Tôi cho các ngươi thân bại danh liệt, và Cal, ai cũng đừng nghĩ thoát khỏi chê cười. Tôi cho người tung tin này ra ngoài, hơn nữa còn đem chuyện nhi cha mẹ, còn ăn cắp đều ra ngoài. Tôi để các người sống tốt."

      Bà ta rất nghiêm cẩn, hơn nữa được ăn cả ngã về , chú ý đến bất luận kẻ nào đều muốn trả thù. Nhà Hockley là lợi thế cuối cùng của bà ta ở thế giới thượng lưu, cho nên bà ta dùng hết tất cả các phương pháp để giữ lấy nó, mà tôi hiển nhiên trở ngại đường của bà ta, thậm chí là đầu sỏ đá bà ta xuống vực sâu, bà ta có lí do giết chết tôi.

      Tôi là quả trứng thối. Bất đắc dĩ ngửa cổ thở dài, sau đó giãn cơ bắp mặt, muốn để bản thân nhập diễn. đến nửa giây, ánh mắt tôi thay đổi, vừa ngoan lại mị, giống y như hồ li tinh, cái dáng vẻ này có lẽ là hi vọng mà mẹ Rose muốn nhìn thấy nhất .

      Tôi cười đứng đắn, trào phúng nhìn lão bà trước mặt. Từng bước , hai tay ôm ngực, váy uốn éo uốn éo lay động theo dáng của tôi, đây là điệu múa biểu diễn đài, tôi biết là mình cũng phải có lúc dùng đến động tác này trong thực.

      " muốn làm gì?" Ruth bị thay đổi của tôi dọa lui về sau mấy bước, hình như lo lắng tôi làm ra chuyện gì đáng sợ.

      "Tôi đại thẩm, bà tốt nhất đừng làm cái gì, con người của tôi dễ chọc, bà nhất định biết trước kia tôi sống ở nơi nào." Tôi tùy tay cầm lấy hộp thuốc lá mặt bàn, đây là hộp thuốc lá của Cal, cũng biết mang theo mà để ở đây làm gì. Động tác lưu sướng mở hộp thuốc lá ra, tôi lấy ra điếu thuốc kẹp ở bàn tay trái, nhẫn ngón áp út sáng long lanh, giống ý như nhà giàu mới nổi.

      Tiếp đó tay tôi kẹp điếu thuốc lá, tay khác đặt dưới ngực, hai chân tách ra đứng, duy trì dáng vẻ tươi cười của phụ nữ đàng hoàng, ha ha cười rộ lên. Cười tới mức làm người khác sợ hãi, đợi đến khi khi khác biệt lắm, tôi liền lung lay sinh động, "Tôi mới cần thanh danh hay thanh danh gì đó, cho dù bà đem chuyện này gieo rắc ra ngoài thế nào, bà vẫn như trước chả có gì."

      " muốn làm gì?" Ruth bị tôi chấn động, có lẽ cả đời bà ta chưa từng gặp nào da mặt dày như vậy,.

      "Đem chuyện của tôi và Cal ra ngoài đối với bà chả có chỗ tốt nào, bà đúng, căn bản có khả năng cưới tôi, tôi là nữ nhân làm ta hao tốn tiền bạc. Bà cần lo lắng chuyện hôn ước, tôi rời thuyền , nếu bây giờ bá xé rách da mặt với chúng tôi, đến lúc đó bà có đường cứu vãn đâu." Tôi là dụng tâm lương khổ, nếu tại để cho Ruth công khai mọi chuyện, như vậy đối với tên ngốc Cal kia có chỗ tốt nào. Xã hội thượng lưu là chuyện, xuống thuyền cha cầm gậy đánh gãy chân mất, hơn nữa gia đình nháo gà bay chó sủa cũng là lỗi.

      Tôi cũng muốn lừa thảm như vậy, như thế nào cũng chưa làm ra chuyện gì vạn ác, hơn nữa... ôn nhu. Tuy rằng đầu óc hình như được tốt lắm.

      " rời thuyền ?" Ruth bị lời của tôi dọa nhảy dựng, bà ta dám tin lặp lại, " rời ."

      rời . Những lời này làm tôi thất thần trong nháy mắt, vì che giấu chút mất tự nhiên này, tôi đưa điếu thuốc lên miệng, kiên nhẫn : "Vô nghĩa, hai chúng tôi cũng kết giao bạn bè, tôi rời thuyền , bà phải muốn dùng tiền đuổi tôi sao? Càng nhiều càng tốt, cho bao nhiêu."

      "Quả thực rất thô tục." Ruth mau bị tôi dọa choáng váng, bà ta hô hấp khó khăn ôm ngực.

      Giữ mình mặc váy như vậy mà đau thắt lưng, có chút xíu kích thích như thế mà đòi té xỉu, tôi rất muốn dựng ngón tay giữa với cái thế giới có nội ý này.

      " rất xấu xa, Cal nhất định thấy ràng bộ mặt của , với là vũ nhục với tôi, tôi chán ghét ." Ruth hiên ngang lẫm liệt ngửa đầu, khinh bỉ nhìn tôi liếc mắt cái, sau đó xoay người liền ra ngoài.

      Tôi nhàn nhàn sau lưng bà ta hỏi: "Đại thẩm, bà tung tin xấu khắp nơi chứ."

      Ruth thân thể cứng đờ, sau đó bà ta lạnh lùng : "Cal chỉ là bị ngươi bịp, nhất định hối hận."

      Tôi biết đáp án, cũng biết mấy chuyện linh tinh này bà ta ra ngoài, cho dù có lời đồn đãi nhưng có chứng cứ cũng thương gân động cốt. Yên lặng lấy điếu thuốc trong miệng ra, tôi nhịn được phi cái, là chịu nổi mùi thuốc lá. Vì để diễn tốt kết cục, tôi tiếp tục phe phẩy cái mông tới cạnh cửa, vẫy tay với đại thẩm, "Có rảnh đến chơi, nhớ đem tiền cho tôi."

      Vì tên ngốc Cal kia, tôi là dốc hết tâm huyết, diễn xuất nhuần nhuyễn vũ đạo chỉ diễn sân khấu kia, nếu có người xem nhất định vỗ tay cho tôi.

      Ruth bước chân lập tức nhanh hơn, giống y như chạy trối chết.

      Tôi thấy bà ta biến mất mới thu lại nụ cười mặt, cuối cùng cũng đuổi được bà ta , hi vọng bà ta đừng khắp nơi, dù sao thân phận của bà ta cũng khác với tôi, lời dối cũng có người nghe thành . Thở dài nhõm hơi, tôi đứng thẳng thân thể thẳng vào phòng, kết quả khóe mắt dư quang chợt lóe, mới phát giác cửa bên trái có người đứng.

      có phòng bị nghiêng đầu, liền nhìn thấy Cal đứng ở cạnh cửa, thân thể dựa vào tường, mặt biểu cảm nhìn tôi.

      Tôi,...

      Tôi đột nhiên rất muốn hỏi, nghe thấy được bao nhiêu? Hoặc là, đây chỉ là hiểu lầm, nghe em giải thích!

      Rất khoa trương lại giả tạo, làm cho người ta đành lòng đập vào mắt.

      quần áo người và màu trắng hành lang phụ trợ cho nhau, tây trang màu tối, cái đồng hồ đính khuy áo, caravat tơ tằm giá trị xa xỉ. Trái lại tôi, trong tay kẹp điếu thuốc, vừa rồi nhập diễn dáng vẻ lưu manh khí chất còn chưa rút hết, hai người thoạt nhìn khác nhau trời vực.

      Cal ánh mắt trầm, biểu cảm hung ác nham hiểm mặt thay thế cho biểu cảm thông thường, ngay cả cơ bắp mặt cũng run rẩy khác thường. từng bước tới gần tôi, tôi bị vẻ mặt dọa lui ra phía sau, nhịn được ném điếu thuốc trong tay , ý đồ tiêu diệt chứng cớ.

      " vừa rồi ở bên ngoài, vốn muốn vào." tự giễu cười, chuyện rất kì quái, "Sau khi thuyền dừng em ?"

      Tôi thử suy xét, nếu tôi phải, thế nào.

      "Hơn nữa em chỉ coi trọng tiền của ." Cal tự giễu tươi cười vặn vẹo nổi, cắn môi, trong mắt nồng đậm chua xót.

      Đó là hiểu lầm... Được rồi, để cho hiểu lầm thôi, tốt nhất bây giờ nên nhìn "Bộ mặt " của tôi, hảo tụ hảo tán. Cho nên vẻ mặt tôi cần, " thế nào là thế ấy."

      Cal biểu cảm vặn vẹo càng thêm vặn vẹo, có thể nghĩ tới tôi vậy, tức giận làm hô hấp của dồn dập, tôi lui về sau vài bước, lo lắng nhào tới bóp chết tôi. Tiếp đó nhào tới, ánh mắt dị thường hung ác, làm tôi nhớ tới loài chim ưng vồ mồi. đợi tôi nhanh chân bỏ chạy, nắm chặt tay tôi, tha tôi vào trong phòng. Lực đạo của rất lớn, lớn đến ,ức tôi chỉ có thể lảo đảo theo sau.

      "Đợi chút, Cal." Tôi muốn bỏ tay tôi ra, biết muốn làm gì.

      Kết quả kéo tôi tới trước tủ sắt, ngay cả che cũng trước mặt tôi mở mật mã, mở tủ sắt ra, lấy ra vài sấp đô la, khuôn mặt dữ tợn nhét tiền vào trong tay tôi.

      Tôi bị hành động của dọa nhảy dựng, rào rào toàn bộ tiền bị ném rơi xuống mặt đất, đống tiền rơi xuống chân tôi, toàn bộ tán loạn. Cal còn vừa lòng, tiếp tục nhét hộp châu báu vào tay tôi, tiếp đó là chi phiếu. Tôi đột nhiên cảm thấy rất nhiều tiền, đống tiền rơi xuống cao tới mắt cá chân tôi.

      " có rất nhiều tiền." tức giận rống lên với tôi, cầm lấy cộp tiền mặt.

      Tôi biết có rất nhiều tiền, lần đầu tiên cảm thấy tiền dọa người như vậy, hộp châu báu rơi xuống mặt đất, hải dương tinh thảm hề hề từ bên trong lăn ra.

      "Em đừng rời khỏi, bởi vì như vậy em xu nào, chỉ cần em lưu lại bao nhiêu tiền đều có." tiếp tục đưa tiền cho tôi, tay còn đào tủ sắt. (Lam: thấy nam chính đáng thương.)

      Tôi... thể phản ứng bình thường chút sao?

      Sau đó tôi thấy lấy ra cái váy rách, màu trắng gạo, bên còn dính vết bẩn. Cal sửng sốt, tay nhịn được sờ váy, tôi cảm thấy váy này nhìn hơi quen mắt, giống như gặp ở chỗ nào rồi. sờ váy xong mới ý thức được mình làm gì, trong mắt tránh qua vài tia mất tự nhiên, động tác nhanh chóng nhét váy trở vào.

      Ham mê nhét váy vào tủ sắt, kẻ có tiền ham thích khó lý giải.

      Cal mặt kích động cuối cùng cũng hồi phục, nhưng thoạt nhìn còn có biểu cảm ủy khuất, im lặng đứng bên tủ sắt, bàn tay đặt ở cửa, nhìn đống tiền. Tôi nhìn đô la trong tay, lo lắng có nên nhét vào cho hay .

      Cả ngày mang theo thùng tiền đầy khắp nơi, hứng thú của cũng độc đáo.

      "Em lừa bà ta ." Cal đột nhiên hiểu cười xuy tiếng, "Bà ta uy hiếp em ra chuyện của chúng ta, cho nên em lừa bà ta có phải hay . Lúc em dối động tác giống bình thường, động tác tứ chi khoa trương, giống như cái diễn viên múa vụng về. Phải ?"

      giương mắt nhìn tôi, hận tôi thể lập tức gật đầu.

      Nhìn ánh mắt khát vọng của , nhìn nhìn lại đống tiền đầy đất, tôi đột nhiên phát đầu của mình gật được.

      "Tốt lắm." Cal nhìn thấy tôi do dự, chút ôm tôi vào lòng, tựa bờ vai tôi, "Chúng ta ở cùng nhau, vĩnh viễn."

      Tôi cứ như vậy duy trì tay cầm tiền mặt, tay cầm chi phiếu bị ôm chặt vào lòng. cái kèn vỡ ở trong tủ rơi ra, rơi xuống đống tiền, tôi đột nhiên cảm thấy kèn Harmonica này cũng quen mặt, vô cùng quen mặt.

      Chương 51: Luyến ái

      ☆Editor: Thủy Nhược Lam

      Bây giờ chuyện này phát triển tới giai đoạn rắc rối, tôi thử thuận theo ý Cal với mối quan hệ của chúng tôi. Kỳ thực ngay từ đầu tôi chỉ muốn lợi dụng năng lực của để con thuyền này giảm tốc thôi, có nghiêm túc với . Dù sao làm tình nhân của kẻ có tiền cũng rất khó, cho tới bây giờ có trong kế hoạch cuộc đời tôi, tôi có thể lăn lộn trong tầng dưới chót để thực ước mơ của mình, cũng thể tha thứ cho mình bắc quàng vào kẻ giàu có.

      Nhưng vấn đề bây giờ là từ tình phụ biến thành "Vĩnh viễn ở cùng nhau", hơn nữa phát triển đến giai đoạn giải trừ hôn ước, mẹ vợ tương lai còn hùng hổ đến đòi đồng quy vu tận với chúng tôi. Tôi am hiểu việc xử lí tình cảm, thậm chí biết mình có thừa tuổi chuyện tình nữa, tuy rằng phải là đối tượng tốt để chuyện tình . Tình nhân trong mộng của tôi tác phong phải nhanh nhẹn, tuổi hơi lớn, có lịch duyệt có chuyện xưa, giống như người được thời gian mài nhẵn biến thành người đàn ông ôn nhu.

      Về phần nam nhân ngồi trước mặt tôi, tuổi... Được . Tác phong nhanh nhẹn... Ngoại trừ lúc xã giao trong thế giới thượng lưu có đeo mặt nạ ra, chút cũng có. Có lịch duyệt... chỉ lịch duyệt với tiền thôi. Có chuyện xưa... Tương lai nhất định bị đội nón xanh có tính là chuyện xưa . Trải qua năm tháng mài mòn... Đúng vậy, năm tháng mài thành tính cách táo bạo, bị chọc giận cầm súng giết người, hơn nữa chết cũng chịu thua, người khác mạnh hơn là ăn chơi trác táng.

      ... Căn bản chút nào giống nam thần mà tôi từng tưởng tượng.

      Miễn cưỡng đè nén nỗi lòng bị tiền đập bẹp, tôi mặt than cúi đầu nhìn thảm, ngón tay nhịn được chọc chọc ghế dựa, tôi thấy trong lúc này, vẫn nên chuyện với nhau tốt mới được.

      Nhưng ngàn lời vạn chữ, thế nhưng trong lúc nhất thời tôi có cách nào mở miệng. Giương mắt nhìn Cal ngồi ghế dựa bên cạnh, ánh mắt trầm tĩnh, trạng thái kịch liệt quá độ lúc vừa nãy giảm bớt. Nhưng tôi vẫn nhìn ra được còn phiền chán, cầm hộp thuốc lá đặt bàn, cũng mở ra, chỉ thuần túy cầm, phảng phất như nó là vật phẩm an ủi.

      có lẽ hi vọng tôi chuyện, bởi vì hình như nhìn rất sợ tôi ra câu gì làm chịu được.

      Lão Poodle sửa sang lại chỗ tiền của cố chủ xong, mới ra, ông ấy hình như tuyệt vọng với chúng tôi rồi, ngay cả ánh mắt cũng thèm cho chúng tôi, liền trực tiếp sai hầu pha trà. Tiếp đó ông ấy hình như cảm thấy nhiệm vụ của mình hoàn thành, Lovejoy cuối cùng liếc Cal cái, nhìn thấy có nhu cầu mới ra ngoài.

      Sau đó hai chúng tôi hai người ngẩn người nhìn ly trà, khói lượn lờ trong khí, tiếp tục trầm mặc.

      Rốt cục tôi suy nghĩ cẩn thận, lấy tay xoa xoa huyệt Thái Dương, từ lúc bắt đầu lên chiếc thuyền này, tôi liền ngày đau đầu. Tôi thử tổng kết, "Em hai bàn tay trắng."

      có gì giấu diếm hay có thành phần khuếch đại, tôi quả hai bàn tay trắng.

      Cal đôi mắt u cuối cùng cũng có chút ánh sáng, nhìn tôi nghi ngờ.

      "Em có tiền." Niên đại này nếu có tiền chính là tội, túi tiền tôi có bao nhiêu.

      " biết, em đương nhiên có." Cal đương nhiên , căn bản biết đó là vấn đề lớn, "Nếu em cần, em có thể đến tủ sắt lấy."

      Tôi có tiền phải muốn đòi tiền . muốn cãi nhau với về vấn đề này, tôi tiếp tục : "Em là nhi."

      Cal lần này cuối cùng hàm súc chút, biểu cảm của trầm trọng : "Nghe qua đáng tiếc."

      Mặt nạ xã giao tốt, đây là lúc tham gia tang lễ, đó là biểu cảm riêng của .

      "Em có thân phận gì, mở mắt là ở xóm nghèo." là xóm nghèo, nơi nơi đều là thi thể bị đông chết. Đấy có lẽ là những ngày tôi khó khăn nhất mà tôi từng sống, bởi vì quá khó nhịn, mới làm tôi nỗ lực kiếm tiền, nếu có tiền tôi sống nổi.

      Lần này Cal rốt cục đeo mặt nạ nữa, mặt biểu cảm tiếc nuối dối trá biến thành đau xót , thoạt nhìn đau lòng vì tôi."Nếu tìm được em sớm hơn, em cần phải ở cái nơi quỷ quái đó, về sau em phải trở về nơi đó nữa, cam đoan."

      Lời này nghe qua động lòng người, tuy biết nếu đổi thời gian gặp nhau chúng tôi cũng có đoạn duyên phận này, nhưng tôi đánh gãy hứa hẹn của . Nhịn được dùng tay chạm vào tóc, vén ra sau tai, muốn đè nén nhiệt độ má xuống. Tiếp đó nghiêm mặt tiếp tục : "Em nghĩ hiểu , em cái gì đều có, thể trợ giúp gì cho nghiệp của , hơn nữa nếu hai chúng ta nhau có lực cản rất lớn. Nếu nghiêm cẩn lo lắng ở cùng nhau, đến lúc đó đối mặt với khó khăn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của . Tỷ như gia đình , những lời đồn nhảm đến từ thế giới thượng lưu, cuộc sống quen thuộc trước kia nhất định xảy ra nhiều chuyện."

      " chuyện... đương?" đột nhiên cà lăm, hình như hiểu lắm từ này, ánh mắt kinh nghi bất định nhìn tôi.

      "Uh, làm bạn bè cũng được." Tôi hàm súc chút, nhưng ý tứ cơ bản thay đổi, "Chính là lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết để kết giao, đương nhiên về sau nếu cảm thấy thích hợp, mọi người có thể công bằng ngồi với nhau chuyện chia tay. Loại vấn đề này thể lừa gạt nhau, nếu ngày nào đó khác có thể chia tay với em, nhưng là đừng gạt em." Chuyện tình cảm này, thích hợp để lừa gạt nhau.

      "Chia tay? Ai với em có thể chia tay, về sau nếu em em thích tên ngốc nào đó, giết . Em đừng có suy nghĩ may mắn, em chỉ có thể ở cùng ." Cal biến sắc mặt liền biến sắc mặt, tay dùng sức vỗ lên mặt bàn, quắc mắt trừng mi lãnh khốc với tôi.

      là thương nhân phải đại ca xã hội đen, đừng có suy nghĩ thành thục như vậy chứ. Tôi lại muốn xoa huyệt Thái Dương, u buồn với : "Cái này chỉ để ngừa vạn nhất..."

      " có vạn nhất, em phải ở cùng , ai dám chen chân đá gãy đùi ." Cal cười lạnh chút, bản sắc lãnh huyết của thương nhân hiển ràng, "Ai dám chạm vào nữ nhân của , để sống rất thảm."

      Tôi... Phải bình tĩnh, được để lời của ảnh hưởng, tận lực hết những lời muốn ra, thỉnh thoảng có chứng động kinh tôi so đo."Được rồi, chúng ta đương phải trả giá rất lớn, phải suy nghĩ ràng."

      Tôi phải hỏi , cái này khác với thái độ qua loa lúc nghĩ xuống thuyền chạy trước kia. Đều đến tình trạng này rồi, phải ràng mới được.

      Cuối cùng có thể có kết quả vừa lòng lẫn nhau, như vậy... Ân, kỳ thực chuyện đương rồi thấy thích hợp kết hôn là chuyện rất quan trọng của đời người. Nếu có tia lửa, hoặc là đợi đến lúc chuyện với nhau được nữa, được rồi, bây giờ khác với lúc đầu tôi nghi ngờ có tình cảm chân , nếu nghiêm túc phải từ sớm, dù sao RMS Titanic quyết định giảm tốc. Như vậy bây giờ tốc chiến tốc thắng, trực tiếp với ràng thích hợp, đến lúc đó trực tiếp cầm súng đuổi giết tôi, cũng tốt hơn đợi đến khi phát tôi chạy trốn mới là tổn thất thảm trọng.

      Tôi lừa , cũng tính toán lừa cả chuyện này, bởi vì rất thiếu đạo đức.

      Cal trong lúc nhất thời có hé răng, ánh mắt của lại khôi phục cảm giác nặng nề lúc trước, móng tay mượt mà sạch cùng ngón tay lướt qua hộp thuốc, sau đó thoải mái : "Đây là vấn đề của , em cần thiết suy nghĩ. Em chỉ cần biết làm hết thảy để bảo vệ em tốt, dùng hết sức lực để bảo hộ em."

      Dùng hết sức lực... Bảo hộ tôi.

      Ngón tay từ sau tai vuốt đến cổ, cái cảm giác nóng rực lúc nãy giờ hoàn toàn lan ra cả đầu tôi. Trong nháy mắt tôi có cảm giác

      Có lẽ là chưa bao giờ có nam nhân nào hứa hẹn với tôi như vậy, cho dù là lúc tình cuồng nhiệt trong giây lát, tim cũng đập nhanh làm tôi phát run.

      Tôi có thể mình muốn gì

      Sắp sửa đối mặt với cái gì, hơn nữa biết

      Cần phải đối mặt với áp lực sao? Tôi nhìn về phía ánh mắt Cal, trong mắt chút sợ sệt nào, nhịn được ngồi thẳng thân thể, hai tay nắm chặt để đùi, tôi trịnh trọng mở miệng, ràng mà thong thả, "Tuy rằng lúc này em hai bàn tay trắng, nhưng nếu em người nam nhân, như vậy em cùng ấy đối mặt với tất cả mưa gió. Em để bất cứ kẻ nào bắt nạt ấy, kể cả lúc ấy có tiền hay lúc khốn khó, em cùng ấy gánh vác mọi thứ."

      Muốn cùng người vượt qua cả đời, tôi muốn dắt tay cùng .

      Cal cầm lấy hộp thuốc lá, ánh mắt thể rời khỏi mặt tôi, hình như bị hấp dẫn, nhưng cũng dám xác định ."Em người đàn ông nào? Là ai?"

      ... Chẳng lẽ muốn tôi ra là sao? Cái này vốn là ví dụ, tôi cũng quá am hiểu nhất kiến chung tình.

      Thấy tôi chuyện, Cal hơi do dự lùi về sau, miệng còn cậy mạnh uy hiếp tôi, "Khẳng định phải Jack Dawson kia, phải là người tốt."

      chính là nhân vật phản diện lớn nhất rồi bây giờ còn người ta phải người tốt... , tôi vẫn còn lo lắng, bây giờ cùng chuyện đương phải xúc động nhất thời sao? Tôi suy nghĩ vài ngày, lại đến tìm chuyện này.

      Tay tôi đặt ở gáy, mặt than đứng dậy, sau đó xoay người muốn rời khỏi chỗ này. hai bước, tay áo bị người giữ chặt, vô cùng nhanh, nhanh đến mức tôi bị kéo lại, thân thể lại nghiêng thể lên được bước nào nữa.

      Phía sau truyền đến phun ra nuốt vào của , "Dạo gần đây cai thuốc."

      Trầm mặc lúc, tôi rốt cục thấp giọng trả lời: "Ân." Tôi biết.

      "Em bảo cai thuốc." Gần như nghe được tiếng thào , giống như ra dọa người.

      Tay tôi chậm rãi chuyển qua mặt, cảm nhận được mảnh nóng bỏng, sau đó tiếp tục duy trì giọng , "Ân."

      "Cùng đương..." Thanh lúc này càng , nhưng tay cầm cổ tay áo tôi, chuyển qua cổ tay tôi, dùng sức nắm giữ, giống như tôi đáp ứng buông tay.

      Tôi tiếp tục trầm mặc lại trầm mặc, thẳng đến cái tư thế lừa người này thể duy trì được nữa, mới động động chân đứng chết lặng, tay như trước ôm mặt, lâu

      Sau mới nghe được giọng tràn đầy mũi của mình.

    2. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 52.1: Ký tên

      ☆Editor: Thủy Nhược Lam

      Cùng đương...

      Những lời này giống như mở cái cửa mới cho tôi, khi tôi đáp ứng, tôi căn bản thể tưởng tượng được cảnh tượng kế tiếp.

      Cal tuy rất muốn bảo trì nụ cười hàm xúc được tôi luyện nhiều năm ở thượng tầng, nhưng hiển nhiên có thể nhìn ra được thất bại, chịu đựng cảm xúc trời nện xuống năm triệu đô la, hơn nữa còn đập lên kẻ thù làm ta chết ngắc, ôm đống văn kiện đặt ở bàn.

      Tôi rất muốn lấy tay kéo mở miệng , muốn cười cười , đừng cười "Nghiến răng nghiến lợi" như vậy rất biến thái được .

      Thời gian vừa khéo là thời gian trà chiều, Lovejoy hiển nhiên định mang điểm tâm lên, mà cách Cal khoảng rồi sai nam phó mang lên, ông ấy hình như nhìn thấy được Cal muốn gì, hơn nữa còn nhìn ra được ông ấy làm việc rất năng suất.

      Ở lúc tôi vẫn còn hiểu gì, ông ấy tự động bảo người ra ngoài, sau đó chính ông ấy cũng ra ngoài.

      Mà Cal căn bản có chú ý đến lão Poodle làm cái gì, lấy ra cái bút máy hoa văn màu vàng, cúi đầu bắt đầu lật xem cặp hồ sơ. Tôi cho là muốn làm việc, cho nên có việc gì ngáp cái, bàn còn có ấm trà mới, than trong lò sưởi mới đốt nóng, khí lười nhác nơi này làm tôi hơi buồn ngủ.

      Tôi thấy Cal bên vặn vẹo khóe miệng mỉm cười, bên dùng bút máy ở bên viết chữ vẽ tranh, lo lắng biến công văn thành bản phác họa tranh, ở bên vẽ người.

      Cầm lấy ấm trà bàn, tôi nhìn ánh mặt trời qua sàn tàu, chậm rì rì uống trà. Tôi nhận thức ít đến đáng thương về thời đại này, đặc biệt là xã hội thượng lưu, nếu muốn cùng Cal đương, như vậy tôi tận lực gỡ mối quan hệ rắc rối trong thượng tầng.

      Ít nhất trong lúc đương, có thể hiểu biết nhiều hơn về Caledon Hockley về bối cảnh cuộc sống của người đàn ông này.

      "Em có hứng thú với việc kinh doanh công ty đường sắt ?" Cal đột nhiên dùng bút máy chỉ chỉ tập hồ sơ, tự tin tràn đầy hỏi tôi.

      " có." Tôi trực tiếp trả lời, căn bản hỏi vấn đề có ý nghĩa này làm gì, độ ấm nước trong ly trà làm ướt ngón tay tôi, tôi bắt đầu có cảm giác ấm hồ hồ.

      "Vậy khai thác dầu mỏ? Hai năm trước có kế hoạch tiến vào thị trường nước Nga khai thác dầu mỏ, tiền lời cũng tồi, rất nhiều người đều muốn làm như vậy, nhưng rất khó thành công, dù sao muốn được chính phủ duy trì thủ đoạn cũng cần phải có. Đương nhiên có thể thành công, đến tháng bảy năm nay số lượng dầu mỏ được gia công cũng rất nhiều, đường sắt cần số lượng lớn dầu mỏ làm nhiên liệu, còn có công ty vận tải đường biển, nếu có thể khuếch đại quyền khai thác, như vậy đây là vụ làm ăn có giá trị xa xỉ." Cal rút tập văn kiện khai thác dầu mỏ bên dưới văn kiện công ty đường sắt, ánh sáng trong mắt rất rực rỡ, khóe mắt bởi vì sung sướng quá độ mà luôn luôn trong trạng thái hưng phấn, hưng phấnquá độ chính là trạng thái bây giờ của .

      Tôi cầm ly trà ngẩn người vài giây, mới ý thức đến chuyện công việc với tôi, nếu thảo luận vũ đạo hay nghệ thuật tôi có thể chỉ đạo cho , nhưng việc làm ăn buôn bán tôi có thiên phú, đấy cũng là điều làm tôi chọn làm tinh thương nghiệp gây dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng sau khi xuyên , cũng nằm mơ mình có thể buôn bán lời thứ gì. , nếu khiêu vũ cần thiên phú tài năng mới múa đẹp, làm buôn bán cũng giống vậy, mà tôi chính là người có chút kĩ năng buôn bán nào cả.

      " tốt là tốt." Dù sao cũng là làm ăn buôn bán, hỏi tôi tôi cũng có chủ ý.

      Cal có dị nghị gì với thái độ có lệ của tôi, lại tiếp tục lấy tập hồ sơ khác, sau đó ngẫu nhiên hỏi tôi chút, "Em có thích cổ phiếu công ty xx ?" Hoặc là, "Con đường đường sắt này tồi."

      "Còn ." Tinh thần tôi tan rã, cơ bản gì tôi ứng đó, sau đó tiếp tục từng chút từng chút uống trà, nghiêm cẩn suy xét sau khi rời thuyền nên đến trường dạy hay trực tiếp vũ đoàn.

      "Trong ngân hàng của còn ít vàng và đô la..."

      "Ân." Nếu có thể bái phỏng Isadora, giải quyết được tâm nguyện lớn rồi.

      " ít dùng để quay vòng tài chính."

      "Nga." Đáng tiếc Merce Cunningham còn chưa sinh ra, tôi rất hứng thú với vũ đạo thuần động tác của ông ấy, luôn luôn muốn hợp tác với ông ấy lúc thời kì hoàng kim, đáng tiếc trước khi xuyên ông ấy già , mà sau khi xuyên qua phải chờ nhiều năm mới đến lúc ông ấy sinh ra.

      "Thừa lại đều cho em..."

      "Ân... Ân?" Tôi duy trì động tác ly trà kề bên môi khoảng nửa giây, mới trì độn đảo mắt nhìn .

      "Đường sắt, dầu mỏ, tiền gửi ngân hàng, còn có chút cổ phiếu có thể kiếm tiền, đều ở trong này." Cal hình như biết mình cái gì, vẻ mặt của bình thường như lúc dùng đồng để mua cho tôi bó hoa, sau đó quang thẳng bó hoa vào mặt tôi, bắt tôi phải nhận lấy. Đương nhiên, còn nhét bút máy vào tay tôi, còn có bàn đầy văn kiện, còn thúc dục tôi, "Em kí nhanh chút, Emily."

      Tôi nhịn được mặt kinh ngạc lùi về sau, muốn tránh bút máy đưa, giống như đó là khẩu súng, đen nhánh đáng sợ.

      Cal hình như ngờ tôi né tránh, lại duỗi tay ra, cầm bút máy cứng rắn nhét lại lần nữa. Tôi linh hoạt nghiêng người, tránh động tác của , gắt gao cầm lấy ly trà, hi vọng đừng nổi điên.

      "Chẳng lẽ em biết kí tên?" Cal mặt hiểu , phảng phất như hoàn toàn quên tôi có thể đọc được sách có chữ nước và nước Pháp, lấy ra tờ giấy, ở bên viết tên của tôi rồng bay phượng múa, chỉ vào mặt chữ cái và bắt đầu đọc: "e——m..." Tư thế muốn dạy tôi đọc và viết tên, so với lão sư nhà trẻ còn nghiêm túc hơn.

      Emily-hockley.

      Tôi có thể lý giải viết tên của tôi, nhưng dòng họ Hockley là chuyện gì xảy ra, còn chưa tới lúc kết hôn mà muốn giúp tôi sửa họ rồi, nhưng lại hỏi ý kiến của tôi.

      " muốn làm gì?" Tôi biết làm gì nữa, bắt tôi cầm bút máy kí tên làm tôi rất cảnh giác. Kinh nghiệm đời sau với tôi thể loạn kí, tôi từng cẩn thận kí sai văn kiện mà làm chiếc xe thể thao vốn là của tôi biến thành của người khác, cái kiểu kí tên này làm da đầu tôi run lên.

      Cal có thể cảm thấy tư thế cầm bút của tôi rất chướng tai gai mắt, hơi lùi về phía sau, sau đó nhếch khóe miệng, cười rộ lên với tôi."Tuy thứ đó với em làm em giật mình, muốn làm em phiền não vì mấy vấn đề này. Gia đình rất thích làm ăn phát triển nghiệp, bọn họ đều thích tụ tập thành vòng lẩn quẩn, để có bạn bè làm ăn cũng là để khoe khoang, ân, đây chính là thế giới thượng lưu trong miệng người khác. thể tha thứ cho họ vì thân phận của em mà làm hại đến em, cho nên muốn dùng tài phú để bảo vệ em."

      Tôi biết ra trong mắt , nơi lớn lên là thế này, cái gọi là "thế giới thượng lưu". Nếu như bị người khác nghe được, còn tưởng rằng với cái thế giới kia đối địch.

      "Tài phú lớn có thể bảo vệ em, nó có thể lau chỗ bẩn trong thân phận của em. Cho dù lúc đầu họ thể tán thành em, nhưng khi em mang đầy đủ tài phú gả cho , như vậy em có thể hoàn mỹ xoay người, ai có thể cái gì." Cal vô cùng thuần thục với cái gọi là quy tắc của thế giới thượng lưu kia, đêm qua từng cùng người ta chuyện vui vẻ, hôm nay cũng tính toán làm sao để phá nó, hơn nữa hiểu rất cách phá hủy nó.

      Lúc chuyện này, mặt biểu cảm lạnh lùng làm tôi thấy xa lạ. Tôi thấy dùng bút máy chọc đống văn kiện có số lượng tài sản khổng lồ kia, trong ánh mắt lệ khí chậm rãi đậm đặc như có thể ra, làm tôi cảm nhận được lúc làm ăn buôn bán hoàn toàn là thương nhân có lối suy nghĩ bình thường. Cũng đúng, có thể cùng công ty White Star Line mưu đồ bí mật để Olympic đâm núi băng, cái kế hoạch vô lương tâm kia, khó trách có nhiều tài sản và tiền bạc như vậy.

      Bất quá tùy tùy tiện tiện chuyển nhượng tài sản cho nữ nhân, thậm chí tùy tùy tiện tiện liền quyết định đổi vị hôn thê, xác định lão ba đánh gãy chân chó của sao?

      Còn có, xác định chắc chắn tôi ôm tiền bỏ chạy?

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :