1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Công chúa Bạch Tuyết (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @myuyen : hê hê hê. Nàng cứ đợi nha.:yoyo60::yoyo60:
      @thaongoc.vthv : sắp rồi nàng ơi, hn hoặc ngày mai nha:yoyo52::yoyo52:
      @béo xinh : bộ này ko phải cung đấu đâu nàng, bộ này kiểu truyện cổ tích mang hơi phong cách châu âu. Nên rất lạ :yoyo53::yoyo53:
      myuyen, béo xinhTiểu yêu tinh thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 1
      Chương 1.1

      Rơi xuống, rơi xuống, rơi mãi xuống cái hố sâu vô tận

      Bên tai nghe thấy cơn gió thổi mạnh, thậm chí còn nghe thấy tiếng kêu của chính bản thân mình. Được sương mù vây quanh, đám mây bao phủ, càng ngày càng rơi xuống sâu hơn....

      Trước mắt bỗng nhiên sáng lên!

      “Ặc!” Phong Khải Nhã thở hổn hển ngồi dậy. “Khụ khụ khụ khụ!”

      Cổ họng có cảm giác như bị đốt cháy khiến ho kịch liệt.

      “Hoàng hậu tỉnh rồi, hoàng hậu tỉnh rồi!”

      “Hoàng hậu thứ tội! Hoàng hậu thứ tội!”

      Bên cạnh có bẩy tám miệng đan xen lẫn nhau. Trước mắt đầy sao, hai tai ù lên ong ong.

      Tình hình tại là gì?

      Tại sao thân thể của lại nặng như vậy? Giống như bị thứ gì đè lên.

      ngồi ở tại chỗ hai mắt mờ mịt, thở hổn hển.

      Cuối cùng, các ngôi sao bắt đầu mờ dần, đôi mắt bắt đầu nhận thức trở lại.

      Bàn tay sờ lên tấm vải người, tất cả đều ướt đẫm. Trời! Khó trách cảm thấy nặng như vậy, bị đống chăn bông ướt đè nặng lên người.

      Bộ váy, bộ xương cá voi, đường viền hoa...... Đợi , đây phải là chăn bông, đây chính là quần áo người ? Tại sao lại mặc quần áo buồn cười như vậy, đâu phải đóng phim!

      Còn có, chuyện gì xảy ra với những người này?

      Trước mắt, có rất đông người quỳ, có trẻ đứng ở bên cạnh , toàn thân phát run.

      Tại sao mọi người đều ăn mặc trang phục trung cổ ?

      Có khoảng hai người đàn ông cúi đầu , tất cả đều cao to, nửa người mặc áo giáp, nửa người dưới mặc quần dài cùng giày, thắt lưng đeo thanh kiếm sắc bén. Tất cả mọi người đều cúi đầu, dám ngẩng đầu lên nhìn .

      Bên cạnh trẻ tuổi mặc bộ quần áo của người giúp việc, ở đàng sau có mấy người giúp việc lớn tuổi cũng quỳ sấp xuống.

      Người giúp việc trẻ tuổi mạo hiểm ngẩng đầu lên nhìn vào mắt cái, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt , rùng mình cái rồi cúi đầu xuống mặt đất.

      Phản ứng đầu tiên của Phong Khải Nhã là tìm máy chụp ảnh.

      Sau đó, cảnh cuối cùng trong giấc mơ trở lại trong đầu . Cái cảm giác rơi xuống cái vực đáy......

      thể nào?

      , ! Điều này hoàn toàn phải là .

      nhắm chặt mắt rồi lại mở ra, hêt thảy xung quanh vẫn như cũ.

      “Hoàng hậu bệ hạ, chúng ta có cần về cung cho ngài tắm rửa trước ?” Tiểu thị nữ run run .

      “Hoàng hậu bệ hạ” Là gọi à? quái quỷ, biết tiểu thị nữ này phải tiếng , nhưng lại hoàn toàn hiểu được.

      Trong lòng nặng trĩu, Khải Nhã bắt đầu cảm thấy chút thất vọng.

      Vì nguyên nhân nào đó, dường như vị hoàng hậu này bị chết đuối. nếu cứ mãi ở trong này cũng phải là biện pháp hay, lui lại trước rồi sau.

      Phong Khải Nhã thực thuộc loại người luôn giải quyết vấn đề dựa theo tình hình thực tế,đèn nén tâm trạng hoảng sợ xuống, gật đầu.

      “Hồi cung !”

      Lần đầu tiên hai mươi bốn giờ trôi qua, cho dù có véo chính mình như thế nào đều có dấu hiệu tỉnh lại, rốt cục Phong Khải Nhã cũng chấp nhận thực tế:

      đến thế giới khác!

      Vì vậy Khải Nhã dành vài ngày để tìm hiểu ở đâu.

      huấn luyện nghiêm khắc của quân trở thành bản năng, nhanh chóng gạt bỏ cảm xúc hối tiếc sang bên, giải quyết vấn đề trước mắt.

      Tại thời điểm này, nếu có tiểu thiên sứ béo nào đó xuất trước mắt , hề ngại ngần mà tóm lấy nó, sau đó nhổ từng cái lông chim cánh của nó, sau đó xoắn lại làm cánh gà nướng.

      đáng sợ......

      “Ah?”

      Có người nào đó chuyện sao?

      Khải Nhã nhìn xung quanh, trừ bỏ giúp việc trẻ tuổi kia của , phòng thay quần áo cũng có người lạ.

      Chắc là nghe lầm thôi! nhìn lại mình trong gương.

      Phải công nhận, đây là thân thể cực kỳ xinh đẹp.

      Tóc vàng dày xoăn, da thịt trắng noãn tỳ vết, ngũ quan khuôn mặt tươi đẹp động lòng người. Chỉ là đôi mắt thâm trầm có chút khí, nhưng loại khí này đổi đến thế giới giải trí, quả thực mê chết đống fan.

      Ở thế giới của , bố của Khải Nhã là người Mĩ, mẹ là người Đài Loan, tướng mạo của khuynh hướng giống người phương đông ít. Từ năm sáu tuổi sau khi cha mẹ ly hôn, sống cùng với mẹ, ngay cả họ cũng đổi thành họ của mẹ, rất hiếm khi gặp cha. Trong quá trình trưởng thành của , tự hài lòng với bản thân mình, cảm thấy tự hào là người Châu Á hơn là người da trắng, bởi vậy nhìn qua gương thấy mình quá thay đổi theo cách đột nhiên, trong khoảng thời gian ngắn có chút thể thích ứng.

      Vị hoàng hậu đại nhân này, cực kì đầy đủ điều kiện để trở thành siêu người mẫu.

      Trừ bỏ điều kiện có thể làm người mẫu, dường như cũng cực kì hư vinh

      Tẩm cung của Khải Nhã có gian rất lớn, từ cửa tiến vào qua quảng trường rất lớn, sau đó là phòng khách tuyệt đẹp, lại tiến vào gian phòng ngủ được trang trí công phu, mỹ lệ hơn.

      Nhưng đây đủ để xem, ở trong phòng ngủ có gian phòng để thay quần áo ── chỉ có thể , số lượng quần áo ở trụ sở chính của Chanel đủ tầm để so sánh.

      Bốn bức tường phía trong phòng thay quần áo đều được làm bằng kính, mỗi bức tường đều xếp và treo hàng quần áo tuyệt đẹp, cộng thêm số lượng vải có thể may bộ quần áo cho toàn bộ trẻ con Châu Phi.

      chỉ vậy, trải qua mấy ngày nay, lấy cớ là tản bộ thực ra là thăm dò, phát tòan bộ góc trong tòa lâu đài đều được làm bằng gương.

      Gương, tường bằng gương, phải đối diện với mặt gương, mặt ngang của gương, nửa chiều dài gương, gương với đủ loại chiều dài, cần biết đến góc nào, hoàng hậu đều có thể thấy hình ảnh của chính mình.

      Phải bản thân đến mức độ nào mà mọi thời điểm đều muốn nhìn thấy hình ảnh bản thân mình qua gương như thế?

      Lúc này nhìn vào gương là người phụ nữ xinh đẹp mặc bộ váy màu đỏ thẫm, phải hít thở sâu đến hai cái mới nhận ra, tai người này là chính mình.

      “Karina.”

      “Vâng, hoàng hậu bệ hạ.” Thị nữ tóc hồng cúi đầu đáp lại.

      “Hãy để ta kiểm tra kiến thức của em. Vương quốc của chúng ta tên gọi là gì, lập quốc năm bao nhiêu? Quốc vương tại là ai?”

      “Nữ hoàng, vương quốc Pheromone sáng lập được sáu trăm bốn mươi bảy năm lịch sử, trải qua hai mươi sáu vị quốc vương, đương nhiệm quốc vương...... tại Quốc vương Reed trị vị được mười bốn năm.”

      “Tốt, sai, lịch sử nhớ tốt lắm.”

      là hoàng hậu, tất nhiên cần có vị vua, vậy có hoàng tử và công chúa hay ?

      sờ chiếc bụng bằng phẳng, thấy cơ thể hoàn mỹ này có dấu hiệu mang thai. Ông trời, nếu người mẹ, làm sao bây giờ?

      Bề ngoài của Hoàng hậu nhìn phi thường trẻ tuổi, tuyệt đúng vượt qua hai mươi lăm tuổi. Nhưng bây giờ là thời trung cổ, người phụ nữ kết hôn ở tuổi hai mươi lăm tuổi ở thời trung cổ, được gọi “Phụ nữ trung niên”.

      “Quốc vương ở đâu? Vì sao mấy ngày nay ta thấy ông ấy?” hỏi.

      Karina ngạc nhiên ngẩng đầu, trong lòng Khải Nhã chợt lạnh, lập tức biết mình hỏi lỡ lời.

      “Hoàng hậu, hoàng hậu, quốc vương bệ hạ...... bệ hạ...... bệ hạ phải mất tích tháng sao?”

      Cái gì? thiếu chút nữa buột miệng thốt ra.

      Quốc vương mất tích? Sao lại mất tích? Quan trọng là, nếu đây là câu chuyện cổ tích, rốt cuộc ở trong câu chuyện nào?

      Tiểu thiên sứ màu trắng kia bằng cách kỳ diệu đem xuyên qua đây, có cho bất cứ manh mối nào, thậm chí biết hỏi từ đâu. Ít nhất nó cũng nên cho biết ở truyện cổ tích nào, còn có thể có chút tin tức để tìm hiểu.

      Khải Nhã phát , nhân vật vị hoàng hậu đại nhân này phải nhân vật được hoan nghênh.

      Bất quá nghĩ lại cũng phải ngạc nhiên, trong chuyện cổ tích phần lớn hoàng hậu đều phải người tốt.

      Ví dụ mà : Buổi sáng ngày hôm kia, bước ra khỏi cung điện, mấy binh lính đứng gác nhàn nhã ở hành lang trông thấy khẩn trương, giáo trong tay rơi tiếng rơi xuống đất tạo ra thanh “”, dọa giật mình nhảy dựng lên.

      Lúc ấy chỉ trừng mắt liếc cái, xoay người tiếp tục tiến hành “kế hoạch thăm dò hoàn cảnh” của . Sáng sớm ngày hôm sau, phát vệ binh áo đỏ thay đổi người.

      “Người ban đầu đâu rồi?” thuận miệng vừa hỏi.

      Đến buổi chiều, thị vệ áo đỏ đầu lĩnh Snyder tự mình đến trong cung thỉnh an , hơn nữa báo cáo:

      “Hoàng hậu bệ hạ, ngày hôm qua An Đức đứng trông coi ngủ gà ngủ gật, thần điều ta làm việc ở chuồng lợn, xin hoàng hậu cho ta cơ hội lần nữa, con mới bốn tháng tuổi mà thôi.”

      “......” làm gì tên An Đức kia sao?

      ví dụ khác.

      Vốn dĩ có hai thị nữ bên người, người là Karina tóc đỏ, người khác là Hải Sắt tóc nâu; Hai người đều là mười tám tuổi, điểm chung khác chính là bộ dạng hề xinh đẹp.

      Cố tình người hai cái thị nữ đều mặc quần áo bằng tơ lụa thượng đẳng, tuy rằng khiêm tốn cắt giảm đồng phục quần áo của thị nữ, cộng thêm cái tạp dề dài, đoán rằng vị hoàng hậu này đối với thị nữ của mình cũng coi như là vị chủ tử tốt, mới có thể cho bọn họ mặc chất liệu vải tốt như vậy?

      Kết quả, ngày hôm qua Hải Sắt thay chuẩn bị bữa sáng giường, ống tay áo trong lúc vô tình xẹt qua gương mặt .

      “Vải quần áo của em rất tốt nha!” lười nhác .

      Ai ngờ Hải Sắt lập tức giống như cả người trúng điện, quỳ rạp xuống đất phát run.

      “Hoàng hậu thứ tội, hoàng hậu thứ tội, thần...... Tối hôm qua trực ban quá muộn, có thời gian trở về thay quần áo, hôm nay mới có thể mặc cùng bộ đồ cũ, xin hoàng hậu tha cho thần mạng.”

      “......”

      Mặc cùng bộ quần áo có vấn đề gì sao?

      Điểm quan trọng là, hôm sau Hải Sắt thấy tăm hơi, chỉ còn lại có Karina trực ban.

      Khải Nhã nặng nề thở dài cái.

      hiểu được hoàng hậu trước kia rốt cuộc bình thường đến mức nào, nhưng có thể chắc chắn rằng, loại người có tính cách này cho dù bây giờ còn chưa khiến cho người người oán trách, cũng là chuyện sớm hay muộn.

      Khải Nhã có chút hiểu, khả năng vị hoàng hậu này là người xấu hơn là người tốt, nếu cẩn thận để cho người ta phát hoàng hậu “Đầu óc là lạ”, tám phần chỉ có con đường chết.

      Nếu có biện pháp biết chuyện này là câu chuyện cổ tích nào tốt rồi.

      Xem Karina cung kính, trong lòng vừa động.

      “Đứa đâu?”

      Câu hỏi này thực bình thường, hề hỏi là hỏi đứa nào, cũng hề là hỏi có đứa hay , tùy thời có thể điều chỉnh theo phương hướng của đáp án.

      “Hoàng hậu, công chúa...... Luôn ở trong tẩm cung của ấy!” Karina mạo hiểm liếc nhìn cái, dè dặt cẩn trọng .

      Ông trời! ra thực công chúa? sắp té xỉu!

      Khải Nhã đè lại áo lót bên hông.

      “Hoàng hậu, là áo lót quá chặt sao?” Karina nhanh chóng hỏi.

      mặc bộ váy có độ bồng kinh người ra phòng thay quần áo, đến ngồi ở ghế nằm trong phòng khách.

      Dựa vào tuổi của thân thể này, con nhiều lắm cũng chỉ có bốn tuổi, năm tuổi đúng ? Trẻ con ở tuổi này phải rất bám cha mẹ sao, vì sao bảy ngày rồi chưa từng gặp qua vị công chúa? này

      Nếu có ngày đứa kia đến thỉnh an, nhận ra mẹ của mình “Là lạ ” phải làm sao bây giờ?

      được, thể ngồi chịu đòn, thà rằng chủ động xem công chúa kia đầu rốt cuộc là tình huống gì.

      thôi, chúng ta nhìn xem công chúa.”

      Karina vội vàng cùng ra lòng bàn chân vừa trượt, thiếu chút té ngã.

      “Sao vậy?” quý phái nghiêng người liếc ấy cái.

      , ...... Rất tốt, thần cho những người khác chuẩn bị.” Karina khẩn trương chạy .

      Chuẩn bị? Làm người mẹ muốn thăm con của mình, còn phải chuẩn bị cái gì?

      Nửa giờ sau, câu hỏi của Khải Nhã có đáp án ──

      Tòa thành lớn.

      Bởi vì nó quá lớn, bên trong tòa thành được chia làm hai khu, hoàng cung là nội thành là nơi có thể dạo tham quam, còn chưa có cơ hội đến ngoại thành.

      cung điện lớn như vậy, chỉ chứa có hoàng hậu và công chúa tuyệt đối có thể chứa thêm. Vì vậy, kêu Karina dẫn vào đường hướng thông qua vườn hoa viên môn, Khải Nhã hơi do dự.

      cánh cửa tiếp theo mở ra, đầu có hai thị vệ mặc quần áo màu hồng đợi sẵn ở phía trước bậc thang, trước sau hai hàng thi vệ đều mặc quần áo màu hồng ngay ngắn đứng chỉnh tề bảo vệ cỗ kiệu.

      “......”

      cố gắng tạo ra bất kỳ thanh, ung dung tao nhã quý phái xuống bậc thang, ngồi cỗ kiệu.

      công chúa của rốt cuộc là ở nơi nào?

      Cả tòa tòa thành được xây dựng nền tảng cao của bán đảo, ở phía sau tòa thành liền bên cạnh vách đá cùng biển, thuộc loại có vẻ tương đối hoang vắng. Trừ phi sau này có cần nhảy xuống biển để chạy trốn, vội mà tham quan khu vực địa thế nguy hiểm kia.

      Ai ngờ, cỗ kiệu lại thẳng tắp về hướng khu vực vách núi đen

      Tại sao đường đường là công chúa sống ở khu vực hoang vắng này?

      được 15 phút, bọn họ rốt cục đến đường mòn hoang vu, chỗ tận cùng có tòa nhà cũ bằng đá.

      thị vệ trực tiếp tựa vào cửa gỗ trực tiếp ngủ gật, bên cạnh có người đầy tớ trung niên cố gắng chăm sóc những bông hoa hồng thiếu dinh dưỡng trong vườn.

      đội người ăn mặc ngăn nắp đến nhà đá, người phụ việc trung niên kinh ngạc ngẩng đầu, vội vàng lắc người thị vệ.

      “Cái gì......” Mắt người thị vệ nhập nhèm tỉnh lại, vừa thấy đến hoàng hậu nương nương, sợ run cả người, hai người đồng loạt quỳ rạp xuống trước cửa nghênh đón.

      Hoàng hậu ràng tám trăm năm có tới qua nơi này bước, hôm nay là ngày tốt gì? Da đầu của người thị vệ nhàn nhã run lên.

      “Mở cửa.” Khải Nhã nhấc váy, bước xuống khỏi kiệu.

      Người giúp việc trung niên kiên trì .

      “Hoàng hậu bệ hạ, công chúa...... Công chúa ở đây.”

      có? Ai mang công chúa ra ngoài?” kinh ngạc .

      Chương 1.2

      “Hoàng hậu bệ hạ, công chúa ấy là...... Là......” Người giúp việc trung niên cúi đầu ngày càng thấp, ấp a ấp úng.

      “Công chúa đâu?” Khải Nhã cao giọng hỏi.

      đứa trẻ lớn như vậy, tại sao có thể dễ dàng cho người đưa , còn cho người thông báo biết?

      Cộp cộp cộp cộp cộp cộp cộp cộp cộp cộp ── từ xa có tiếng vó ngựa đến, theo phương hướng chạy tới chỗ của bọn họ.

      Khải Nhã lập tức quay lại.

      Có hai người tới, người cưỡi ngựa đằng trước mặc áo choàng tím đậm, người tiếp theo mặc áo lam.

      Theo Khải Nhã biết, thị vệ bên trong nội thành của cung điện mặc đồng phục màu hồng, còn thị vệ mặc quần áo màu lam phụ trách khu vực ngoại thành.

      ràng người tới từ khu vực ngoại thành mà đến, nên có thị vệ mặc quần áo màu lam theo.

      nghe người mặc áo choàng màu tím đậm ở vương quốc này là thuộc tầng lớp quý tộc, có vẻ người đến là công tước.

      Công tước xuống ngựa, thể tinh thần sảng khoái đến trước mặt , đôi mắt sắc bén. Ông khoảng năm mươi tuổi, bộ râu trắng rất trang nghiêm.

      Tuy rằng ông ta khom người hành lễ với Khải Nhã, có thể nhìn thấy trong mắt ông lóe lên tia khinh thường.

      “Hoàng hậu bệ hạ, thần vừa nhận được tin ngài tới thăm công chúa, nhanh chóng trả lời. Mấy ngày nay, công chúa bị cảm lạnh nặng, thần phái thầy thuốc tới điều trị, chỉ hai ngày quay về.”

      “Người hoàng tộc sinh bệnh được đưa tới y quán, chứ phải kêu thầy thuốc vào khám sao?” biết thái độ này phải thái độ bình thường.

      Công tước ngừng lát.

      “Công chúa có khả năng mắc bệnh truyền nhiễm, do đó đưa tới y quán là hợp lý nhất.”

      “Công tước biết tin tức nhanh, ta ngay cả công chúa bị bệnh đều biết, ông thu xếp mọi chuyện tốt.” chậm rãi .

      Công tước ngẩng đầu lên, đôi mắt màu lam thẫm của ông tràn đầy ngang bướng.

      “Tại vì bình thường hoàng hậu rất ít quan tâm đến công chúa, vi thần mới tự quyết định, hy vọng ngài để tâm.”

      cười lạnh nhạo báng. “Công tước chỉ tin tức nhanh chóng, mà chân cũng thực nhanh, ta vừa bước chân đến, ông theo sau lưng.”

      Công tước đứng thẳng lưng hít hơi mạnh, nhìn thẳng vào .

      “Bây giờ quốc vương mất tích được tháng, sống chết còn chưa biết, công chúa là người thừa kế hợp pháp duy nhất của đất nước Pheromone, là người bảo vệ quốc vương, thần tất nhiên thể thờ ơ bệnh tình của công chúa.”

      như vậy, người làm mẹ như ta đáng trách.” lạnh lùng . “Nếu công chúa là người thừa kế duy nhất và hợp pháp, thế hoàng hậu ta đây là gì? Người qua đường chăng?”

      Công tước nâng cằm, che giấu khinh miệt của chính mình đối với .

      “Chúng thần là dòng họ Schmidt trung thành và hầu hạ hoàng gia Pheromone trong bảy thế hệ, có nửa điểm lười biếng. Bây giờ quốc vương ở đâu, kẻ chủ mưu còn chưa tìm ra......” Tầm mắt của ông ràng nhìn “Chủ Mưu” trong lời , “Thần là công tước dĩ nhiên càng phải chú ý hơn, thể để cho triều đại kế tiếp ── Công chúa Bạch Tuyết, lần thứ hai rơi vào tay kẻ xấu!”

      “......” Khải Nhã đóng băng tại chỗ.

      Mẹ nó!

      Vai diễn trong ‘vở kịch’ này của có tên gọi là “Công chúa Bạch Tuyết”!

      Chạy trốn!

      Khải Nhã xác định.

      Thường là mẹ kế trong truyện cổ tích đều có kết quả tốt, đặc biệt là ‘Công chúa Bạch Tuyết’, số phận cuối cùng càng thê lương.

      Nếu câu truyện cổ tích có , người phụ nữ trong gương kia chỉ vì đứa con riêng của đẹp hơn, quyết định giết ấy.

      Khải Nhã hiểu tại sao có người kiên trì muốn làm “ Người phụ nữa đẹp nhất thế giới”. Trong mắt , sắc đẹp là thứ có vẻ có giá trị, nhưng tuyệt đối phải là hoàn toàn.

      Thế giới này bao giờ có người phụ nữ đẹp nhất, trừ phi chỉ có người phụ nữ thế giới này.

      ...... Đúng, đây là kế hoạch của hoàng hậu?

      Vấn đề là, vị hoàng hậu này ở trong cung điện được lòng dân, vậy ở ngoài cung có nhiều tiếng tăm; Nghe ngụ ý của công tước Schmidt, biến mất của quốc vương có liên quan đến , bây giờ kế hoạch của chỉ có cái duy nhất ──

      Trốn.

      chạy trốn, chỉ sợ ngay cả bản thân mình chết như thế nào đều biết.

      chút hứng thú gì làm hùng, nhất là đem thành hình bóng của người khác.

      Sau đó bỏ ra vài ngày để chuẩn bị.

      Trước tiên, lợi dụng quyền lực để biết giờ giấc chuyển ca trực của các thị vệ, và sau đó tìm ra các đường tắt giữa các cung điện thông qua nhau.

      Cuối cùng lên kế hoạch: mỗi ngày đúng vào mười hai giờ, có chiếc xe ngựa đến ── đó chính là ‘xe kéo phân’, thường đứng trước cửa ngoài của cung điện.

      Dọn sạch các thùng phân, rồi sau đó chiếc xe chở phân rời , cửa thành ngay lập tức bị khóa lại, cây cầu treo kéo lên, các thị vệ trong và ngoài cung thay đổi phiên trực. Vì vậy, đây là thời gian các thị vệ lơi là cảnh giác nhất.

      Chừng nào có thể lên được xe đựng phân kia, có thể thần biết quỷ hay mà rời .

      Khải Nhã thực có nghĩ tới ăn cơm ở ngoài trời để lấy cớ xuất cung vào ban ngày, và sau đó nắm lấy cơ hội để bỏ trốn, nhưng, hoàng hậu này cho dù được lòng dân, nhưng nếu mất tích chỉ vì ra ngoài dùng bữa, khó tránh khỏi làm số người bị mất đầu.

      Thị vệ mất đầu cũng sai, nhưng mạng của Karina chỉ sợ khó giữ được.

      Cùng cảnh làm quân nhân, Khải Nhã cảm thấy thị vệ làm sai bị trách phạt là điều dĩ nhiên, nhưng hại , lương tâm của bị cắn rứt, vì vậy cách tốt nhất là lợi dụng đêm khuya mình bí mật bỏ trốn.

      Cuối cùng, kế hoạch chạy trốn của được định vào ngày đó.

      Ngày hôm đó, lấy lý do thân thể được thoải mái, đuổi tất cả các thị nữ bên người , mình trở về phòng ngủ.

      Đợi đến nửa đêm, im lặng xuống giường, vào phòng thay quần áo, lấy ra bộ trang phục của đàn ông mà hai ngày trước lấy trộm trong phòng nghỉ của mấy tên thị vệ tuần tra.

      Mặc dù kích thước hơn lớn chút, nhưng may mắn thay thân thể cũng cao, sửa chút ống quần có thể mặc được.

      Khải Nhã lấy ra chiếc kéo, cắt chỗ thừa của ống quần, sau đó lại lấy ra bộ quần áo của đàn ông mà lấy từ chỗ Karina để mặc bên ngoài.

      Búi cao mái tóc vàng dài, lấy cái chụp tóc như cái lưới dành cho các phụ nữ giúp việc bọc lại, trong đêm tối phản chiếu qua gương là nữ giúp việc, nhìn qua giống như nữ giúp việc bình thường.

      “Khải Nhã? Khải Nhã.”

      Có người gọi .

      Khải Nhã vội vã nhìn xung quanh.

      Tiếng kêu từ bên trái phòng thay đồ phát ra, đến chỗ quần áo được trèo thành hàng dài, bắt đầu tìm kiếm.

      “Khải Nhã? Khải Nhã!”

      Tiếng từ phía sau mấy chiếc váy, bỏ mấy chiếc váy đó ra, huh? Ở phía sau có chiếc cửa .

      Chiếc cửa được che giấu khá tốt, được gắn tường dường như hóa thành thể, nếu nhìn thoáng qua chắc chắn nhìn nhận ra. Tại thời điểm này, chiếc cửa hé mở, tiếng gọi rất phát ra từ phía sau cửa.

      khom người đẩy ra cửa vào.

      căn phòng chỉ có ba mét có trang trí, chỉ có chiếc gương được treo tường.

      cúi người đẩy cửa vào .

      Mặt gương bằng đồng chiếu ra màu sắc u ám, hoàn toàn thể chiếu ra bóng người. bước lại gần gương, bất chợt có luồng khói ở chính giữa gương, có loại ánh sáng lưu huỳnh trông mờ mờ ảo ảo.

      Ánh sáng lưu huỳnh này càng ngày càng gần, gần hơn nữa......

      Bùm! Tiểu thiên sứ mập mạp xuất trước mặt .

      “Khải Nhã!”

      Động tác đầu tiên mà Khải Nhã nghĩ đến ── Đấm cái vào mặt gương.

      Làm chấn động mặt gương, giống như hòn đá ném vào nước. Tiểu thiên sứ mập rung chuyển và bay về phía sau, đợi hồi rồi vỗ cánh, cố gắng hết sức để bay trở lại.

      bị làm sao vậy, vừa thấy người liền đánh?” Cậu rên rỉ.

      “Đồ ngu ngốc!” gầm lên chẳng thua gì nó. “Cậu may mắn, ở trong gương, hoặc là tôi biến cậu thành thiên sứ bằng bùn!”

      ...... ...... mắng chửi người ta, ...... lại mắng chửi người ta, hu hu!”

      Cậu khóc. Cậu thực khóc.

      Khải Nhã nhìn xem thường, gần như tin tưởng cậu.

      “Cậu khóc cái gì? cho tôi biết, làm thế nào tôi có thể quay trở về?”

      làm sao có thể quay về? Nhiệm vụ của còn chưa hoàn thành !” Tiểu thiên sứ hoảng loạn .

      “Ai với cậu làm cái nhiện vụ quái quỷ này? Cậu có biết truyện cổ tích này là ‘Công chúa Bạch Tuyết’ ? Cậu có biết mẹ kế của công chúa Bạch Tuyết chết thế nào ? Chết rất bi thảm! Trừ khi tôi cũng ngu ngốc giống cậu mới ở chỗ này để cho người ta giết tôi! Nhanh, đưa tôi trở về, nghe chưa?”

      được, tôi khó khăn lắm mới đưa tới đây, có biết muốn tìm cơ hội thân như thế này hề dễ sao?” Tiểu thiên sứ vung bàn tay mập ú, hất cằm bướng bỉnh.

      Khải Nhã nghi ngờ nhìn vào gương.

      phải biết cốt truyện có ma kính à? thực với người phụ nữ này, là người đep phụ nữ đẹp nhất thế giới xinh đẹp sao?”

      “Đúng vậy, bây giờ là thé.”

      Khải Nhã trợn tròn mắt. “Nếu ma kính chính là cậu, tôi chỉ còn có thể dựa vào chính bản thân mình để làm chút chuyện thỏa đáng.”

      sao có thể xem thường người khác?” Tiểu thiên sứ béo mập chống đối. “Tóm lại, thời gian của tôi còn nhiều. Tôi chỉ muốn cho biết, tôi phải tra ra tung tích của ......”

      “Chuyện gì?” gián đoạn.

      “Chính là người xấu trong truyện bị biến mất, ngay từ đầu có nghe tôi !” Tiểu thiên sứ lớn tiếng khóc.

      “Đừng đừng đừng,” Khải Nhã bị tiếng khóc của cậu làm đau đầu. “Dù sao tôi thay đổi ý định, tôi quan tâm những gì xảy ra với người xấu của thế giới này, tôi là người tốt nên trước cho cậu biết.”

      có chuyện , phải những gì là thay đổi tâm trí, thay đổi tâm trí của .” Tiểu thiên sứ bắt đầu nổi giận. “Tóm lại, chỉ cần làm cho câu chuyện tiếp tục, tiếp theo, tốt nhất gọi người đem công chúa vào rừng rậm ; Về phần tôi, tôi điều tra xem lực lượng gì khiến cho nhân vật phản diện trong truyện cổ tích biến mất, nếu có gì tiến triển, chúng ta liên lạc.”

      “Hey! Liên lạc cái gì...... Hắc! Hắc!”

      Mọi thứ liền biến thành nhiều mảnh , tiểu thiên sứ siêu đáng ghét, và vô trách nhiệm biến mất ở trước mắt .

      “......”

      Đối mặt với Khải Nhã là tấm gương màu xám, hoàn toàn yên lặng.

      Trước đây còn có tia chần chờ, nhưng tại chắc chắn quyết định.

      phải trốn.

      Nếu ở lại diễn tiếp câu truyện ‘công chúa Bạch Tuyết’, sớm hay muộn cũng bị tiểu thiên sứ này hại chết!
      Last edited by a moderator: 5/4/15

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      truyện về hoàng hậu mà sao tựa đề lại là Bạch Tuyết vậy nàng, làm mọi người nhầm lẫn hết a
      myuyen, béo xinhNatalie Pham thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      myuyen thích bài này.

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Mình thấy tên truyện và ndung k liên quan. Chắc là mở đầu thế về sau khác. Truyện cổ tích m cũng thích. Đọc truyện cổ tích cứ như quay về với tuổi thơ vậy. Thanks b @Natalie Pham
      Last edited: 2/12/14
      Natalie Phammyuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :