1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Bị Chồng Ruồng Bỏ Cũng Tiêu Dao - Đường Mộng Nhược Ảnh (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 25.
      Editor: tieudangnhi



      “Ha ha ha…” Đường Nhược Ảnh cất tiến cười to, đặc biệt khi nhìn đến Trưởng Tôn Dự bì bỏm trong nước, cười càng thêm lớn tiếng.

      “Ngươi nha…” mặt Phong Dật Hiên cũn lộ ra nụ cười thản nhiên, cười khẽ ra tiến, có nửa điểm ý tứ trách cứ, ngược ại lại man theo vài phần dung tún.

      “A!A! Hiên, cứu mạng, ta biết bơi.” Trưởng Tôn Dự giờ phút này cũng bất chấp nàng cười như thế nào, kinh hoản hô, đôi tay, ngừng ở trong nước vẫy vùng, giống như giây kế tiếp chìm xuống đáy hồ, chết đuối.

      “Ta quên, biết bơi.” Phong Dật Hiên giật mình, nụ cười mặt cũng lập tức cứng đờ, khi chuyện, liền muốn nhảy xuống nước cứu Trưởng Tôn Dự lên.

      ở gần bên bờ, nước căn bản là sâu, sâu nhất chỉ tới phần eo của .” Đường Nhược Ảnh cản động tác của Phong Dật Hiên lại.

      Tiếu mặt cũng hơi thu lại, nhìn về phía Trưởng Tôn Dự ngừng vùng vẫy tron nước, có chút buồn cười, nam nhân này biết bơi còn chưa tính, buốn cười nhất là, nơi đứng cách bờ chỉ có mấy thước, nước căn bản là sâu. có khả năng bao phủ , thực thể hiểu, vì sao ở trong nước bì bỏm lâu như vậy, còn có đứng lên…

      Phong Dật Hiên cũng ngẩn ra, khoé môi cũng xả ra nụ cười hơi khác thườn, Trưởng Tôn Dự giờ phút này là…

      “Dự, nưới sâu, ngươi đứng lên, có thể lên bờ.” Phong Dật Hiên vẫn là có lòng tốt nhắc nhở , bất quá, lúc này nay cả trong giọng của cũng đều mang theo vài phần ý cười. Trưởng Tôn Dự ở trong nước ngừng giẫy dụa đột nhiên đình chỉ động tác lại, mạnh mẽ đứng lên, nước kia xác thực chỉ đến phần eo của , có nguy hiểm nữa, khi nhìn lại phía Đường Nhược Ảnh, ngoan độc lên tiếng :”Nữ nhân chết tiệt, ngươi chờ đó, xe ta lên thu thập nươi như thế nào!”

      Đường Nhược Ảnh lạnh lùng quét mắt liếc nhìn cái, mặt có vài phần kiêng nhẫn, nam nhân này đúng là làm cho người khác có chút chán ghét, nhìn đến vội vàng đứng lên về bên bờ, giống như ngoan độc thể xông lên bờ để xé xác nàng vậy. Khoé môi khỏi xuất ra tia trào phúng.

      “Ta về trước.” Thu hồi ánh mắt, nàng đối với Phong Dật Hiên đứng bên cạnh , đều phải là do nàn sợ Trưởng Tôn Dự, mà là muốn cùng nam nhân kia chấp nhặt, cũng muốn làm cho Phong Dật Hiên khó xử.

      Phon Dật Hiên tuy rằng thập phần muốn, nhưng cũn hiểu được dụng ý của nàng, trong lòng đối với nàng có vài phần cảm kích, thấp giọng :”Đượ, ngươi về trước …”

      Đường Nhược Ảnh xoay người, bước từng bước , nhanh chậm rời

      Trưởng Tôn Dự trong nước cũng cảm thấy nóng nảy, lớn tiếng hô :”Hiên, ngăn nữ nhân kia lại, đừng cho ả ta rời .” Vừa kêu, tốc độ cũng vừa nhanh hơn, chỉ là tại ở trong hồ, dưới chân toàn bùn lầy, giảm bớt tốc độ của , bởi vì quá mức nóng vội, chút cẩn thận, liền ngã lộn nhào, lại rơi vào trong nước…

      Phong Dật Hiên vốn trong lòng còn có chút bất mãn, nghe được tiếng la của , mày càng thêm nhăn lại, bất quá, vốn là loại người tao nhã, hơn nữa Trưởng Tôn Dự lại là bằng hữu nhiều năm của , vẫn tiếp tục kiên nhẫn chờ lên.

      “hiên, ta phải là kêu ngươi ngăn nữ nhân kia lại sao, ngươi như thế nào lại có thể cho ả ta rời .” Khi Trưởng Tôn Dự lên, sớm nhìn thấy bóng dáng của Đường Nhược Ảnh đâu nữa, căm giận đối với Phong Dật Hiên .

      ”Tốt lắm, ngươi
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 26

      Editor: tieudangnhi




      “Đây phải là Phong Dật Hiên sao?” Khi Hoàng Thượng thất bức hoạ quyển sách, trong đôi mắt lại tràn đầy kinh ngạc, thậm chí còn có chút hoài nghi bản thân nhìn lầm rồi, người mặt sách làm sao có thể là Phong Dật Hiên chứ, Phong Dật Hiên cho tới bây giờ cũng là loài người đàng hoàng, có khả năng xuất loại sách này nha?

      “Người này… đúng là rất giống Phong Dật Hiên.” Sauk hi suy tư, Hoàng Thượng lập tức sửa lại lời .

      Khuôn mặt vốn lãnh cứng của Quân Vô Ngân lại qua vẻ cười yếu ớt như có như , ra nàng hoạ Phong Dật Hiên nhiều bức như vậy chỉ dùng để kiếm tiền, chỉ là quyển sách mà có thể bán được vạn lượn hoàng kim, nàng đúng là dám làm…

      “Hoàng huynh, đây vốn chính là Phong Dật Hiên.” Quân Vô Oánh hơi bĩu môi, có chút bất mãn nhắc nhở Hoàng Thượng, nếu đây phải là Phong Dật Hiên, nàng làm sao có thể hoang phí dùng vạn lượng hoàng kim mà mua về chứ, nàng vất vả lắm mới gôm đủ vạn lượng hoàng kim kia nha.

      “Qủa nhiên là ?” Hoàng Thượng lại sửng sốt, hai tròng mắt tinh tế quan sất bức hoạ quyển sách, là rất giống, rất giống, nét trích tiên phiêu dật kia, vẻ mê nguồi thần vận kia, còn có vẻ mặt cười khẽ kia, đều chứng minh người này quả chính là Phong Dật Hiên.

      “Phong Dật Hiên làm sao có thể làm ra bản này?” Hoàng Thượng vẫn cứ bán tín bán nghi…

      “Đương nhiên là , tại toàn bộ Vân quốc nơi nơi đều mua sách của , bản bình thường chỉ cần lượng bạc, quyển sách này của muội chính là số lượng có hạn, cho nên mới mất vạn lượng hoàng kim.” Quân Vô Oánh dùng lời bên ngoài vừa mới nghe được giải thích cho Hoàng Thượng nghe, mặc dù có vài từ nàng hiểu cho lắm, hơi hơi tạm dừng chút, lại tiếp tục bổ sung :” tại Phong Dật Hiên đều thành người nổi tiếng, chỉ sợ toàn bộ người ở Vân quốc có người biết Phong Dật Hiên. Mỗi người đều sung bái .”

      Trong giọng của Quân Vô Oánh, có vài phần hưng phấn, nhưng cũng chứa chút ảo não…

      “Nổi tiếng? Mỗi người đều sung bái ?” Sắc mặt Hoàng Thượng khẽ biến thành cứng đờ, theo bản năn lặp lại lời của Quân Vô Oánh, nghi hoặc vừa rồi hoàn toàn biến mất, đổi thành tức giận, thân là vua nước, đều có quá nổi tiếng, đều có được hoan nghênh như vậy, mọi người đều sung bái Phong Dật Hiên…

      Sắc mặt Quân Vô Ngân cũng hơi trầm xuống, trong đôi mắt tựa hồ rất nhanh lên chút lo lắng, nữ nhân này đúng là thông minh lúc, hồ đồ đời mà, dù sao cũng là nữ nhân, nghĩ đến nhiều việc như vậy, nàng làm như vậy, nếu Hoàng Thượng tiếp tục truy cứu, chỉ là hại phong Dật Hiên, nàng cũng tuyệt đối trốn thoát có liên quan.

      “Hoàng huynh, người xem thử nội dung , bên trong còn có đối với Phong Dật Hiên miêu tả rất cặn kẽ.” Quân Vô Oánh tuy rằng đơn thuần, nhưng được sinh ra trong hoàng thất, tự nhiên cũng hiểu được chút nhân tình thế thái, cũng đoán được tâm tư của Hoàng Thượng, liền cẩn thận .

      Nàng khi ấy nhìn thấy loại trường hợp này vốn cũng có chút lo lắng, nhưng sau khi nhìn đến nội dung bên trong, lại nhàng thở ra, bên trong là miêu tả xuất chúng của Phong Dật Hiên, bản sắc của , cùng bất luận kẻ nào sinh ra xung đột, bao gồm cả Hoàng Thượng…

      Mày Hoàng Thượng nhíu lại, trong con ngươi cũng nhiều hơn vài phần lãnh ý, nhưng lại nhịn được tò mò trong lòng, vẫn là tiếp tục mở ra.

      Chỉ là, vừa nhìn qua mấy đoạn, mày liền giãn ra, lãnh ý mặt cũng hoàn toàn biến mất, chậm rãi đổi thành sợ hãi than, xem đến đoạn viết phía dưới, liền càng thêm vài phần tán thưởng cùng rung động.

      Xem xong toàn bộ nội dung trong sách, làm cho người ta sinh ra nửa điểm đố kỵ, chỉ có đối với phong Dật Hiên thêm phần ngưỡng mộ, quản chi thân là Hoàng Thượng, đều nhịn được nhìn chằm chằm quyển sách tính là hoa lệ tay, thậm chí tron đầu còn có chút miêu tả.

      Vẻ lạnh cứng mặt kia của Quân Vô Ngân, cũng nhịn khọng được trồi lên tia nghi ngờ, vốn nghĩ là Hoàng Thượng nhìn nội dung bên trong hẳn là giận dữ, nhưng lại ngờ, Hoàng Thượng thế nhưng lại có loại phản ứng này, ở bên trong rốt cuộc nàng viết cái gì?

      “Lợi hại, là lợi hại.” Hoàng Thượng xem xong, đương trường liền nhịn được đứng lên khen ngợi :”Trẫm như thế nào biết Vân quốc ta có nhân vật lợi hại như vậy…”

      “Người kia là ai, là ai viết???” Hoàng Thượng có chút hưng phấn, cũng có chút chờ mong hỏi Quân Vô Oánh.

      “Chuyện này, muội cũng khôn biết nha, muội chỉ là sai thị vệ mua thôi.” Quân Vô Oánh sửng sờ, lập tức có chút tránh né hốt hoảng , nàng mới vừa rồi là vụng trộm xuất cung mua về, nhưng mà nàng cũng dám cho hoàng huynh biết, nàng quả thực cũng biết sách này là do ai viết.

      Sở dĩ nàng mua, chỉ là vì người mặt là Phong Dật Hiên, nàng mới cần quản là do ai viết, là ai hoạ đâu, chuyện này cùng nàng có liên quan gì chứ?

      Hoàng Thượng sửng sốt, trong ánh mắt rất nhanh lên vẻ trầm tư.

      Phong Dật Hiên vốn là loại người để ý tới trần thế, vô dục vô cầu, tuyệt đối có khả năng vì chính mình mà viết ra loại sách này, hơn nữa tranh này đặc biệt giống đến mười phần, đúng là chưa từng gặp qua, lại càng phải là do Phong Dật Hiên hoạ, cho nên, Hoàng Thượng cần đoán cũng biết, viết sách này, tất nhiên là có người khác.

      Nhưng mà người này, rốt cuộc là ai chứ?

      “Ngân, ngươi cũng nhìn xem.” Hoàng Thượng đem sách trong tay tuỳ ý đưa cho Quân Vô Ngân, nếu là bình thường, Quân Vô Ngân căn bản để ý đến, nhưng mà lần này, nghĩ cũng them nghĩ, liền chút do dự vươn tay ra, bỡi vì cũng thực muốn biết, nàng rốt cuộc là viết Phong Dật Hiên như thế nào…

      Hoàng Thượng hơi hơi sửng sốt chút, lại cũng có nghĩ gì nhiều.

      Quân Vô Ngân mở quyển sách ra, trong con ngươi cũng lập tức lên vài phần kinh ngạc, hoặc là, còn chứa tia cười khẽ thể nhận ra, xem ra, vẫn là xem nàng, nàng dự tính sớm nghĩ tới bước này, cũng vừa vặn xử lý tốt hết thảy…

      Kinh ngạc chốc lát, trong lòng cũng nhịn được sợ hãi than, nàng rốt cuộc là nữ nhân dạng gì a?

      “Ngân, ngươi cũng biết người này?” Hoàng Thượn nhìn thấy biểu tình có chút khác thường của Quân Vô Ngân, khôn thể hỏi.

      “Thần đệ biết.” Quân Vô Ngân có chút ngẫm nghĩ liền lập tức trả lời, thậm chí có thể , tốc độ trả lời kia có chút quá mau , nhưng mà, ai cũng thể ngờ được, đây chính là lời dối đầu tiên của , vì nàng? Hay là vì chính ?

      Trong lòng thầm nghĩ, nếu bây giờ Hoàng thượng biết được nhân vật trong miệng khen ngợi là lợi hại kia, chính là người từng là trơ trẽn nhất, biết có biểu tình dạng gì…

      “Nga.” Hoàng Thượng sọ run chút, kín đáo cảm giác được hôm nay Quân Vô Ngân có gì đó thích hợp, bất quá cũng hoài nghi lời của , dù sao thành tín lúc bình thường của Quân Vô Ngân là rất tốt .

      “Trẫm tìm Phong Dật Hiên hỏi chút, Vân quốc có được nhân tài như vậy, cũng thể cứ như vậy liền biến mất.” Hoàng Thượng thào , khi nhìn lại hướng của quyển sách kia, lại lên vẻ hưn phấn khác thường, lập tức hô thị vệ :”Người đâu, thỉnh Phong Dật Hiên tiến cung.”

      từ thỉnh, liền biểu lộ thái độ của đối với Phong Dật Hiên.

      Mi gíac của Quân Vô Ngân nhàng nhướn lên chút, tin tưởng Phong Dật Hiên tuyệt đối ra thân thế của nàng.

      ”Nhị vương huynh, người xem xong rồi chưa, xem xong rồi trả lại cho muội .” Quân Vô Oánh ngờ lại thấy Quân Vô Ngân cầm sách của nàng lâu như thế, có ý định buông tay, nhịn được mở miệng, đây chính là nàng dùng vạn lượng hoàng kim mua nha, hơn nữa đây cũng chính là Phong Dật Hiên mà nàng thích nhất nha!
      thienbinh2388 thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 27

      Editor: tieudangnhi




      “Ân.” Rầu rĩ lên tiếng, lần này mới đem quyển sáh tay trả lại cho Quân Vô Oánh…

      Chỉ là, hai người hình như đều có ý định rời , Quân Vô Ngân hẳn là muốn ở lại nghe rốt cuộc Phong Dật Hiên ứng phó như thế nào, mà Quân Vô Oánh lại vô hạn chờ mong có thể mượn cơ hôi này để nhìn thấy Phong Dật Hiên.

      “Hai người các ngươi có việc gì trở về trước , trẫm cũng hồi ngự thư phòng.” Đáng tiếc, Hoàng Thượng có cho bọn họ cơ hội như vậy, thấp giọng phân phó tiếng, liền đứng dậy, về phía ngự thư phòng…

      Quân Vô Oánh hơi cắn môi chút, mặt ràng là rất thất vọng, nhưng mà trong đôi mắt lập tức linh động ngay, trong đó còn chất chứa thêm ánh sáng khác thường, thể giáp mặt nhìn, nàng có thể ở rất xa nhìn cũng được nha.

      Quân Vô Ngân lại vẫn nhanh chậm tiếp tục thưởng thức ly trà trong tay, trong đôi mắt sâu thấy đáy vẫn giấu ý cười như có như , ai biết giờ phút này suy nghĩ cái gì.

      ………………

      Sau khi Phong Dật Hiên nghe thấy Hoàng Thượng truyền chiếu, càng thêm kinh ngạc khó có thể tin, vạn lần ngờ, sách kia thế nhưng lại bán chạy đến thế, càng ngờ, quyển sách bìa cứng kia thế nhưng lại có thể bán được vạn lượng hoàng kim quyển, hơn nữa càng làm cho rung động hơn là khi, mười quyển sách bìa cứng còn chưa đến hai canh giờ bán sạch rồi, có mấy vị tiểu thư thân phận hiển quý muốn mua cũng thể mua được.

      “Phong công tử, Hoàng Thượng mời ngươi tiến cung.” Thái giám cung kính hành lễ, nhân vật này, phải loại người như có thể đụng chạm, tuy rằng ở trong triều làm quan, nhưng cũng là người tâm phúc trong mắt Hoàng Thượng nha.

      Phong Dật Hiên trong lòng càng thêm rung động, thất đúng là bị nàng đoán trúng, Hoàng Thượng quả tự động đến tìm tới , hơn nữa, thế nào cũng thể ngờ được, thế nhưng lại nhanh như vậy…

      Sau khi lấy lại tinh thần, thế này mới đáp lời, theo thái giám vào trong cung.

      “Hiên, sách hoạ về ngươi bán rất chạy nha...” Hoàng Thượng cũng có lôi thôi dài dòng, mà cứ thế thẳng vào vấn đề.

      “Nga.” Phong Dật Hiên giọng đáp lời, mặt cũng chỉ là nụ cười thản nhiên bình thường, nếu như minh bạch dụng ý của Hoàng Thượng, tất nhiên cũng sớm nghĩ phương thức ứng phó như thế nào mới tốt rồi.

      “Người viết cho ngươi quyển sách này đúng là thâm tàng bất lộ nha…” Đối với câu trả lời có chút có lệ kia của Phong dật Hiên, Hoàng thượng cũng có quá mức để ý, giống như sớm tạo thành thói quen, tiếp tục truy vấn .

      “Hoàng Thượng quá khen.” Vẫn chỉ là thản nhiên cười, nhưng trong con ngươi lại nhiều thêm vài phần dao động, nàng quả đúng là người thâm tàng bất lộ, nhưng cũng là người nguy trang cao siêu.

      Bằng Mộ Dung Lăng Thiên làm sao có thể vào ngày thành thân hôm đó lại cự hôn, Hoàng Thượng làm sao có thể cự tuyệt nàng.

      “Người có tài họa bực này, như thế nào có thể biến mất như vậy, ngươi giúp trẫm dẫn đến đây chút, trẫm nhất định trọng dụng .” Vẻ mặt Hoàn Thượng còn rất , biểu đạt thành tâm của chính mình.

      “Đây chỉ sợ phải làm cho Hoàng Thượng thất vọng rồi, nàng cũng phải là người khách khí, ngay cả ta, cũng khó có thể nhìn thấy mặt nàng lần.” Phong Dật Hiên thản nhiên trả lời, cũng tính là dối, sau lần gặp mặt ở cạnh hồ, cũng hai ngày có nhìn thấy nàng, trước kia nghe người ta ngày gặp như cách ba thu, còn cảm thấy có chút buồn cười, tại, chân chính cảm nhận được cái loại cảm giác này.

      “Ngay cả trẫm cũng gặp?” Mày của Hoàng Thượng nhíu lại, trong giọng có vài phần hờn giận, dù sao thiên chi kiêu tử (đại loại là con trời nên kiêu căng), chịu nổi cự tuyệt như vậy…

      “Hiên bất lực, thỉnh Hoàng Thượng thứ tội.” Phong Dật Hiên khó có được tư thái cúi người, bất quá, lại vẫn chỉ là kiêu ngạo siểm nịnh, nàng lúc trước lừa gat Hoàng Thượng, nếu như để cho Hoàng Thượng biết người đó là nàng, vậy rất phiền toái, huống chi tại nàng còng phải đối phó Tương vương, thể bại lộ thân phận…

      Mày Hoàng thượng chậm rãi nhăn lại, người này, cũng quá cuồng ngạo rồi, thân là vua của nước, muốn nhìn thấy nàng, nàng thế nhưng ngay cả mặt mũi cũng them cho ?

      “Nhưng mà, Hoàng Thượng nếu như có cầu gì, Hiên có thể thay người chuyển đạt.” Phong Dật Hiên làm sao nhìn ra Hoàng Thượng là tức giận, tiếp theo lại giọng bồi thêm câu, đây là ý muốn của Hoàng Thượng, cũng là ý muốn của nàng.

      Hoàng Thượng ngẩn ra, trong hai tròng mắt lên vài phần khác thường, khoé môi xả ra hơi hơi giật mình, cũng gì thêm.

      “Quyển sách kia là do lúc nàng rảnh rỗi làm cho, mà Hiên chẳng qua cũng chỉ là dân chúng bình thường, nếu như nhân vật quyển sách này đổi thành Hoàng Thượng, hôm nay chỉ sợ độ nống tăng lên thập phần, toàn bộ dân chúng cũng đều biết Vân quốc này có vị Hoàng thượng uy vũ minh.” Phong dật Hiên lần đầu tiên nịnh hót, cũng là thập phần dễ , giống như nằm sẵn ở trong đầu lâu.

      ? Ngươi cho rằng như vậy?” Tức giận mặt Hoàng Thượng rất nhanh liền biến mất, hơi kích động , vốn còn suy nghĩ phải chuyện này như thế nào với Phong Dật Hiên, ngờ Phong Dật Hiên đề xuất trước, hơn nữa, vẫn là lần đầu tiên nghe thấy Phong Dật Hiên khen ngợi người khác như vậy.

      Cho nên lời của Phong Dật Hiên, hoàn toàn đánh mất băn khoăn trong lòng .

      “Đúng.” Phong Dật Hiên hề nghĩ ngợi liền gật đầu đáp lời, cũng là vì nàng, về phương diện khác cũng tin tưởng nàng, tuyệt đối có thể làm cho Hoàng Thượng vừa lòng.

      “Tốt lắm, ngươi bảo cũng làm cho trẫm phần sách như vậy.” Giọng của Hoàng thượng tuy rằng cực lực áp chế, nhưng vẫn thể che giấu kích động trong đó, hơi suy tư chút, sau đó bổ sung :”Được rồi, nếu là làm tốt, trẫm ban thưởng hậu hỉ.”

      Tâm tình của Hoàng Thượng giờ phút này thể khống chế, nhảy nhót hớn hở, tựa hồ so với khi đăng cơ làm Hoàng Thượng còn hưng phấn hơn, nghĩ đến nếu là có thể làm cho người người ở Vân quốc duy trì sung bái , ngôi vị hoàng đế này cũng còn lo lắng nữa.

      “Đúng, Hiên cho nàng biết.” Khoé môi của Phong Dật Hiên cũng xả ra vài phần cười khẽ khác thường, sau đó liền muốn xoay người, rời .

      nhanh về nhanh, trẫm chờ tin tức của ngươi.” Khi Phong Dật Hiên sắp bước ra khỏi cửa, Hoàng Thượng lại nhắc nhở, có thể thấy được nôn nóng như thế nào.

      “Ân.” Khoé môi Phon Dật Hiên xả ra chút, Hoàng Thượng cũng tránh khỏi quá mức sốt ruột , tâm tình của bây iờ so với Hoàng Thượng còn vội vàng hơn, nhảy nhót hơn, hai ngày, rốt cuộc có thể nhìn thấy nàng rồi.

      Phong Dật Hiên sai người thông tri cho Đường Nhược Ảnh, địa điểm gặp mặt chính là nơi lần trước, trưng cầu ý kiến của nàng.

      Phong Dật Hiên trở về rất mau, tổng cộng chỉ dùng đến hai canh giờ, nhưng mà…

      “Hoàng Thượng, nàng có thể giúp Hoàng Thượng viết sách…” Lời hơi hơi dừng lại, muốn lại thôi, lần đầu tiên, có chút luống cuống, nghĩ đến lời của nàng, đúng là có chút biết phải như thế nào với Hoàng Thượng.

      , tốt lắm, trẫm chờ…” Hoàng thượng cũng có chú ý tới khác thường của Phong Dật Hiên, hưng phấn .

      “Bất quá, nàng muốn Hoàng Thượng xuất ra ba mươi vạn lượng hoàng kim.” Phong Dật Hiên thầm rút hơi, suy tư lại suy tư, rốt cục vẫn là ra.

      “Cái gì? Ba mươi vạn lượng hoàng kim? là muốn trẫm đưa r aba mươi vạn lượng hoàng kim?” Hoàng thượng sửng sốt, vẻ mặt khó có thể tin, đúng là thể tin được, thiên hạ này còn có người dám dùng công phu sư tử ngoạm với như vậy.

      “Đúng.” Phong Dật Hiên rất khẳng định gật đầu, khoé môi hơi hơi giãn ra hai cái, lại bổ sung thêm :”Hơn nữa, nàng còn …”

      Khi chuyện, đôi mắt khỏi quan sát nhìn Hoàng Thượng, biết, sau khi xong câu này, Hoàng Thượng có thể hôn mê bất tỉnh hay .
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 28

      Editor: tieudangnhi




      “Nàng còn cái gì?” Trong giọng của Hoàng Thượng tức giận rất ràng, thiên hạ này, người dám cùng điều kiện còn có quá vài người, nàng ta là to gan. cũng muốn nghe thử, nàng còn dám đưa ra điều kiện gì…

      “Nàng còn , muốn Hoàng Thượng đưa trước nửa tiền cọcn.” Khi Phong Dật Hiên xong câu đó, bản thân cũng thầm tậc lưỡi, toàn bộ thiên hạ này, dám cùng hoàn thượng đưa ra điều kiện như vậy, chỉ sợ thể tìm ra người thứ hai, cho dù là nhị vương gia, Tươn vương chỉ sợ cũng dám đề đạt điều kiện với Hoàng Thượng cách trắng trợn như vậy.

      thậm chí còn có chút hoài nghi, Hoàng Thượng có khi nào vì quá tức giận, đem giết cho hả giận?

      “Buồn cười.” Mặt Hoàng Thượng hơi co rút vài cái, tức giận trong con ngươi ngừng bốc lên :”Trẫm kính nàng là nhân tài, nàng dám giở trò đầu trẫm..”


      “Nàng còn …” Phong Dật Hiên nhìn thấy dáng vẻ của Hoàng Thượng, thầm hít hơi, lại thể mở miệng.

      “Còn cái gì, lần cho xong.” Hoàng Thượng ràng có chút hổn hển, khỏi tức giận quát.

      “Nàng , Hoàng Thượng nghe đến đây, nhất định giận dữ, cho nên, Hoàng Thượng có thể lựa chọn cứ như vậy mà dừng lại tại đây, coi như có chuyện này, cũng có thể lựa chọn tiếp tục nghe tiếp nữa…” Phong Dật Hiên tiếp tục lặp lại nguyên văn lời của nàng, trong lòng đối với nàng, càgn thêm vài phần tán thưởng, cơ trí cùng quyết đoán của nàng, chỉ sợ ngay cả nam tử cũng đều bằng.

      Hoàng Thượng sửng sốt chút, giống như trong nhất thời kịp phản ứng lại, sau lát mới tiếp tục giận dữ hét :”Tốt, tiếp tục tiếp, trẫm cũn muốn nhìn, nàng ta còn muốn xuất ra điều kiện gì nữa.”

      ……

      Vừa giận, vừa tức, nhưng cũng thể dằn được tò mò trong lòng.

      “Chúc mừng Hoàng Thượng, lựa chọn chính xác.” Phong Dật Hiên rốt cuộc cũng thở dài nhõm hơi, nếu Hoàng Thượng đáp ứng rồi, phía sau còn vấn đề gì nữa, cùng lắm chỉ là chuyện làm cho Hoàng Thượng rung động mà thôi.

      Nàng , phía trước chỉ có thể xem như là chút thử thách, nàng muốn thử Hoàng Thượng trước, có thể nghe ý kiến của người khác hay , hay là dễ dàng tha thứ cho người khác.

      “Ân?” Hoàng Thượng lại sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn về phía Phong Dật Hiên, chúch mừng lựa chọn chính xác là thế nào nhà.

      “Đây cũng là nguyên bản lời của nàng ấy.” Phong Dật Hiên thấp giọng giải thích, nghĩ đến cơ trí, khôn khéo của nàng, có đôi khi lại rất đáng rất linh động, có đôi khi, cũng biết, người nào mới chân chính là nàng, hay là , nhân sinh của nàng quá mức phấn khích, làm cho có chút theo kịp.

      Hoàng Thượng sửng sờ, hai má rút lên vài cái, có chút ngoài ý muốn, lại cũng có chút buồn cười, trong lúc nhất thời, tức giận muốn bốc hơi hết phân nửa, khoé môi còn giấu nụ cười khẽ :” :”Ân, ngươi ra cho ta nghe chút, để thử xem lựa chọn của trẫm rốt cuộc có chính xác hay ?”

      “Hoàng Thượng…” Đôi mắt Phong Dật Hiên đảo qua ngự thư phòng, muốn lại thôi.

      Lông mày của Hoàng Thượng nhíu lại, tuy rằng quá hiểu được vì sao việc này lại cần phải thần bí như vậy, lại còn muốn kêu mọi người lui xuống…

      “Nàng , Hoàng Thượng là vua của nước, cho nên việc này thể có nửa điểm qua loa, giống với lần làm sách cho Hiên lúc trước, Hiên chẳng qua chỉ là thường dân, thành , tất nhiên là mọi người đều thích, thất bại, bất quá cũng chỉ bị mọi người mắng vài câu, thời gian nữa, cũng bị lãng quên, nhưng mà Hoàng Thượng giống vậy.” Phong Dật Hiên hơi tạm dừng chút, nhìn thấy vẻ mặt Hoàng Thượng có chút ngưng trọng, lại sợ hãi than chu mật của nàng.

      “Hoàng Thượng là vua của Vân quốc, là người vĩnh viễn trong lòng của muôn dân, muốn quên cũng thể quên, cho nên việc này, chỉ có thể thành công, thể thất bại, nàng làm thôi, làm nhất định phải làm cho Hoàng Thượng trở thành nười mà mọi nười kính ngưỡng, mọi người đều khâm phục.” Khi Phong Dật Hiên đến việc này, sâu trong ánh mắt liền lên vẻ lo lắng, biệt nàng có làm được hay .

      “Nàng ấy có thể nắm chắc???” Trong đôi mắt của Hoàng Thượng, lại ánh lên hưng phấn, thân là Hoàng Thượng, tâm nguyên lớn nhất cùng lắm cũng chỉ là như thế này thôi.

      “Nàn là như vậy, cho nên, cho nên cần ít ngân lượng để trải sẵn đường cho tốt…” Phon Dật Hiên rốt cuộc vì nàng lần nữa lặp lại lời cuồng vọng vừa rồi của nàng.

      “Đó là tất nhiên, ngươi vừa rồi vì sao sớm nha.” Hoàng Thượng khẽ gật đầu, trách cứ Phong Dật Hiên khôn ràn :”Nếu ngươi sớm ra, trẫm làm sao có thể tức giận chứ?”

      Trong lòng Phong Dật Hiên thầm thở dài, có lời khó , nàng luôn dặn dò với mãi, nhất định phải như thế với Hoàng Thượng. Mà bây giờ, cũng chỉ có thể thấp giọng :”Là do Hiên đúng…”

      “Cũng khôn thể hoàn toàn trách ngươi, cũng là do trẫm quá manh động…” Hoàng Thượng xua tay, trước mắt thấy Phong Dật Hiên tự mình nhận sai lầm, có thể thấy được, đúng là Hoàng Thượng khoan hồng độ lượng :”Trẫm lập tức lệnh cho người mang đến cho ngươi mười lăm vạn lượng, , hai mươi vạn lượng hoàng kim , nếu thành công, trẫm có thưởng thêm…”

      “Nàn còn muốn Hoàng Thượng trong lúc này vì dân hung làm vài chuyện, nếu làm vậy, hiệu quả nhất định rất tốt.” Phong Dật Hiên lại thêm, trong đôi mắt ngày thường luôn mỉm cười, giờ phút này có nhiều thêm vài phần thâm trầm.

      “Chuyện gì?” Hoàng Thượng ngẩn ra, có chút khó hiểu nhìn về phía Phong Dật Hiên.

      “Từ lúc Hoàng Thượng đăng cơ tới nay, liền hạ lệnh trong mười lăm năm, tăng thêm tô thuế, ân của Hoàng Thượng cuồn cuộn mênh mông, ái dân như con, nhưng về quan viên phía dưới, cũng hẳn chiếu theo ý tứ của Hoàng Thượng…” mặt Phong Dật Hiên khó nhịn được ngưng trọng, căn bản muốn để ý đến việc trong triều, nhưng nay là vì nàng, đương nhiên coi như là vì dân chúng trong thiên hạ, nguyện ý mạo hiểm phen.

      ……

      Tham ô, bóc lột dân chúng, cho dù là ở triều đại nào, đều là những mầm móng bệnh hoạn của quốc gia, nỗi khổ của dân chúng, nếu đổi lại là đại, tham ô, ảnh hưởng cũng quá lơn, dù sao tiền địa phương nhiều lắm, nhưng đây là cổ đại, khác nào là uống máu dân chúng nha.

      “Lời này của ngươi là có ý tứ gì, ngươi là , quan viên phía dưới bằng mặt bằng lòng?” Sắc mặt Hoàng Thượng cứng đờ, tron đôi mắt băng kín tầng lạnh lẽo, nếu là như vậy, nhất định phải nghiêm tra…

      “Rốt cuộc có hay ? Hoàng Thượng có thể phái vài người tin cậy ngầm hỏi chút, quan viên có tham ô hay , có bóc lột dân chúng hay , chỉ cần tra chút, đến số nơi thu hoạch hoàn cảnh sống của dân chúng liền hiểu ngay, Lệ thành năm trước liên tục gặp hai lần thiên tai, thu hoạch nhất định tổn thất khá lớn, nhưng mà, cuộc sống của dân chúng ở Lệ thành so với cuộc sống của dân chúng ở Tam thành còn tốt hơn chút, đám người Trung nguyên kia, thực làm cho người ta hao phí tâm tư nha.” Chuyên này, kỳ có rất quan viên đều biết, chẳng qua chỉ là giấu diếm Hoàng Thượng, khổ dân chúng.

      thể bội phục dũng khí của nàng, dám vạch trần những điểm hắc ám mà người khác dám, kỳ thực, cũng từng có mấy lần, cũn muốn nhắc chuyện này trước mặt Hoàng Thượng, nhưng mỗi lần cứ đến bên miệng, lại nuốt trở xuống, dù sao việc này, chỉ cần làm lần tốt, là có thể đem chính mình đánh xuống vực sâu, dũng khí này của nàng, làm cho xấu hổ, thân là người của Vân quôc, nên vì Vân quốc đóng góp phần sức lực, nên vì dân chúng gánh vác đôi chút, mà phải là luôn nghĩ phải tự bảo vệ mình.

      “Có chuyện này?” Hai tròng mắt của Hoàng Thượng híp lại, trong con ngươi lạnh như băng, iống như ngưng tụ thành sương, thẳng tắp bắn ra, có thể làm đóng băng sinh vật trong phạm vi vài thước…

      “Chuyện này, cũng là nàn ấy nhắc tới?” Hoàng Thượng trầm tư lát, đột nhiên trầm giọng hỏi.

      “Đúng.” Phong Dật Hiên hơi hơi do dự chút, sau đó mới thấp giọng đáp…

      “Chuyện này, nươi trước kia hẳn cũng biết qua hai lần?” Khoé môi Hoàng Thượng xả ra, xuất ra nụ cười lạnh, trong giọng trầm thấp nghe ra cảm xúc gì.

      “Hiên cũng biết.” Phong Dật Hiên cả kinh, lập tức hơi hổ thẹn đáp lời, chóng lại đôi mắt kia của Hoàng Thượng, càng thêm kinh hãi, Phong Dật Hiên vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng Thượng như vậy, coi như là lần đầu tiên chân chính nhận thức được Hoàng Thượng, ai Hoàng Thượng chỉ là tên yếu đuối, vật để bài trí, có khí phách uy nghiêm? Người lời này, đều bị Hoàng Thượng đánh lừa…

      Nay cả trước kia, cũng có chút hoài nghi năng lực của Hoàng Thượng, cho nên mới cự tuyệt ý chỉ cho vào triều làm quan của Hoàn Thượng.

      tại, nếu Hoàng Thượn lại đưa ra cầu như vậy đối với , nhất định đồng ý, vì cái gì khác, chỉ vì có thể tạo phúc cho dân chúng.

      Giồ khắc này, tin tưởng, Hoàng Thượng là quân chủ có tài.

      “Ngay cả ngươi cũng đều biết, chuyện này chắc chắn các đại thần tự nhiên đều ràng hơn.” Đôi mắt hơi hơi nhíu chặt, trong giọng mấy phần thất vọng, cũng có phần trầm trọng hơn, chỉ là, lại mở mắt ra, tinh quang mạnh mẽ bắn tới :”Hừ, đúng là đem trẫm thành kẻ ngốc mà?”

      “Trong triều cao thấp hơn cả trăm người, thế nhưng còn bằng người cư.” Lạnh lùng hừ tiếng, trong tiếng có vài phần bi thương, vì chính , cũng vì Vân quốc, nhưng mà nếu như biết, nhất định phải nghiêm tra chuyện này, cho dù có những quyển sách kia, cũng phải làm như vậy, mặc kệ cho dù có gặp khó khăn gì nữa.

      “Hoàng Thượng quyết định muốn xử trí chuyện này sao?” Phong Dật Hiên thẳng tấp nhìn Hoàng Thượng, thấp giọng hỏi, có thể đoán được ý tứ của Hoàng Thượng, cũng hoàn toàn hiểu được dụng ý của Đường Nhược Ảnh.

      “Ngươi thử? Nếu như trẫm biết, trẫm há có thể mặc kệ, chẳng lẽ còn muốn dân chúng của trẫm tiếp tục chịu khổ hay sao?” Hơi liếc mắt nhìn pPhong Dật Hiên cái, từn chữ từng chữ thong thả kiên định .

      ….

      Hơi hơi tạm dừng chút, lại nhìn Phong Dật Hiênm, trịnh trọng :”Hiên, ngươi giúp trẫm chứ?” Cúi đầu, trong giọng , mang theo nhiều chờ mong, nếu việc này có Phong Dật Hiên hỗ trợ, càng có thể nắm chắc hơn.

      .” có chút do dự, vẻ mặt Phong Dật Hiên khẳng định .

      “Tốt, trẫm cảm ơn nươi trước.” mặt Hoàng Thượng rốt cục mới lộ ra mỉm cười, cảm kích vỗ vỗ bả vai Phong Dật Hiên, sau đó hai người nhìn nhau cười, hết thảy đều gì.

      “Hoàng Thượn, còn có chuyện này, là nàng miễn phí tặng cho Hoàng Thượng. Phong Dật Hiên có chút buồn cười cầm bản vẻ nhanh trong tay đưa đến trước mặt Hoàng Thượng, biết đây lại là cái gì? Làm gì phải thần bí như vậy, bởi vì bị nàng mau chóng đuổi trở về, nên cũng có thời gian mở ra xem.

      “Đây là cái gì?” Hoàng Thượn cũng hơi nghi hoặc nhận lấy, là cái gì vậy? Còn miễn phí đưa cho ? Nụ cười khoé môi cũng chầm chậm tan dần, bất quá nếu là miễn phí tặng, cũng có quá mức để ý.

      Nhưng mà, lại ngờ, đây mới chính là vật làm cho bọn họ rung động nhất…
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :