1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      mộ nữ ko cần làm ji nhều cg khiến Lục điện hạ khăp nơi nhung nhớ, ko hổ với 2 chữ " nữ" :yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    2. OliveHD

      OliveHD New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      19
      truyện hay quá, hóng Mộ nữ quá
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    3. OliveHD

      OliveHD New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      19
      :034::034::034:
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 124: Vợ chồng (hạ)

      Edit: Linh Sờ Tinh


      hẳn . có gì sơ sót cả ”. Tông Chính Lâm cảm thấy nếu như so với các chính phi khác trong đám các huynh đệ hoàng tử khác Hách Liên thị còn bớt lo hơn ít người, ít nhất chưa thấy nàng ta vì tranh giành tình cảm mà lấy mạng người.

      Nữ nhân ở hậu trạch vốn ít chuyện bí mật thể lộ ra ánh sáng , mặc dù ban đầu tâm địa thiện lương , rồi cũng hoàn toàn thay đổi theo thời gian. Cũng biết vị Chính phi này của , đến lúc đó là như thế nào .

      Hách Liên Mẫn Mẫn có được câu trả lời như ý, cho rằng Tông Chính Lâm chỉ trả lời cho có lệ , nên càng thêm thất vọng.

      “Vậy điện hạ vì sao…”. Cuối cùng thị cũng hỏi được hết câu . Là người lớn lên trong giáo dưỡng nghiêm khắc, từ nàng ta cho phép bản thân mình phóng túng , nên dám với Tông Chính Lâm những lời lớn mật.

      Lục điện hạ là người vô cùng sâu sắc , chỉ quét mắt nhìn qua vẻ được tự nhiên của nàng ta, liên kết lại là hiểu hết những đều nàng còn chưa hết.

      tin tưởng nữ nhân này vì thế đây là cực hạn của . Hách Liên Mẫn Mẫn hi vọng đáp lại, cũng có kiên nhẫn để cho nàng ta. Huống chi còn có Mộ Tịch Dao tinh thích gây sóng gió, chỉ ứng phó tiểu nàng thôi còn kịp, làm gì còn thời gian chia cho nữ nhân khác?

      “Đưa đến đây thôi, về ”. Tông Chính Lâm thấy bóng dáng Điền Phúc Sơn cách đó xa, đợi nàng đáp lại, thẳng ra ngoài cửa.

      “Chủ tử, điện hạ xa rồi. Ban đêm gió lạnh, nên trở về thôi.” Phùng ma ma thay nàng chỉnh lại áo khoác, khuyên người về phòng, trời vào đêm mà đứng bên ngoài cũng phải là chuyện tốt. Mặc dù luyến tiếc điện hạ, nhưng người cũng rồi, có thiết tha mong nhìn trông ngóng cũng trở lại?

      “Theo ý ma ma điện hạ đối với ta là có ý như thế nào? Nếu để tâm, người vẫn đến chỗ ta đúng lệ. Nhưng nếu có vài phần tình cảm sao lại thường xuyên lạnh lùng nhàn nhạt, khiến cho người nhìn mà rét tâm ”.

      Tông Chính Lâm thèm để ý đến nữ nhân và cả mọi diễn xuất của họ trong hậu viện . ném bọn họ ở trong sân rồi quan tâm, mặc kệ bọn họ tìm cách đến gần như thế nào nữa cũng đến gần được. Chỉ cần phạm vào quy củ của , cho dù quậy lật cả hậu viện cũng có thể bình yên sống hết quãng đời còn lại.

      “Chủ tử, điện hạ đương nhiên là tốt với ngài. Ngài xem ở trong phủ này ngoài Mộ Trắc phi ra còn có ai được điện hạ chiêu tẩm? sủng ái lớn nhất của n am nhân đối với nữ nhân chẳng phải là là cho nàng con nối dõi, để nàng sống an ổn hay sao?”

      “Nhưng mà Mộ thị …” Hách Liên Mẫn Mẫn thực thể để mất thể diện trước mặt hạ nhân. Nếu như thế chỉ tính số lần Mộ Tịch Dao được thị tẩm, dễ có cơ hội mang thai hơn nàng nhiều. Chẳng lẽ muốn cho nàng được con nối dòng đầy nhà, chỉ độc mình nàng ta thôi?

      Phùng ma ma nhìn nàng mặt ủ mày chau, chỉ đành lựa lời khuyên bảo. “Chủ tử, sao ngài lại nghĩ vậy? Dù nàng ta có nhiều con sao, cũng chỉ là thứ xuất, sao có thể so với con trai trưởng do ngài sinh ra? Quy củ của tổ tông để lại sớm định ra xuất than đích thứ khác nhau, Mộ thị thể lật người . Sao ngài lại khổ sở suy nghĩ làm chi ?”

      Hách Liên Mẫn Mẫn nắm lấy tay bà , giọng có vẻ đơn. “Chẳng phải là vì chưa thấy bóng dáng con trai trưởng sao? Nếu là có, ta cũng có thể ở chuyện mạnh miệng hơn hẳn khi ở trước mặt Thục phi nương nương và điện hạ”.


      Hách Liên Mẫn Mẫn được vài bước, bỗng nhiên cảm thấy có chỗ nào đó đúng. Sauk hi suy nghĩ chút, vội trở nên căng thẳng, vô ý xiết chặt tay Phùng ma ma.

      “Ma ma, vừa rồi điện hạ về hướng nào? có thấy ?”

      “Điều này…,” Phùng ma ma vì sao chủ tử lại hỏi như thế, hơn nữa còn lo lắng như vậy, dám sơ suất, cẩn thận nhớ lại, mới do dự mở miệng, “Nô tỳ thấy hình như điện hạ về phía bên trái?”

      Hách Liên Mẫn Mẫn hít sâu hơi, chiếc khăn lụa trong tay bị vò thành nắm.


      Đến thư phòng sao lại về phía hoa viên thông qua hậu viện? Vậy mà điện hạ , có chuyện quan trọng cần thương nghị, cho nên tối nay ở lại?

      *****

      Điền Phúc Sơn phía sau điện hạ, rất buồn bực. phải là hẹn với tiên sinh, bây giờ nên đến thư phòng nghị cơ mà? Tại sao lại quay trở lại chỗ Dao chủ tử?

      Đợi lúc hai người đến cửa sân, lại thấy đại môn Đan Như uyển khóa chặt, đóng kín cực kỳ nghiêm cẩn, đại quản đành phải tiến lên gõ cửa. Trong lòng lại cực kỳ kinh ngạc. Hẳn là thầm với Vệ Chân, vị kia cho điện hạ ăn canh bế môn?

      Lần này bị bắt gặp, đúng là trải nghiệm mới lạ. biết điện hạ có cần canh chừng, để bộc lộ tài năng bản thân? Điền Phúc Sơn làm đại quản trong phủ, từ hầu hạ Tông Chính Lâm, chưa bao giờ thấy điện hạ làm hành động quá mức khác người. Đối với lời đồn đãi Lục điện hạ leo tường vào nhà, có chút chờmong nho .

      Tông Chính Lâm nhìn cửa sân đóng kín khe hở, thầm buồn cười. Tiểu nữ nhân châm lửa, trước khi bị dọa, bây giờ lại định làm rùa đen rụt đầu?

      Nha hoàn Đan Như uyển nghe đại quản gọi cửa, chỉ dám nhìn dám phản ứng. Tuy rằng chủ tử miệng được mở cửa, nhưng điện hạ muốn vào, ai ngăn được? Thân là hạ nhân, làm gì có chuyện hai vị chủ tử thầm đùa giỡn, lại để cho mình xử lý chứ? Nhưng mà lại, người hầu trong Đan Như uyển, phúc lợi đương nhiên phong phú, nhưng cũng phải có đủ đầu óc. Theo tính tình kia của chủ tử, thỉnh thoảng lại có trò gian trá, ngươi phải hiểu hàm xúc trong đó có đúng hay ?

      Mộ Tịch Dao ở trong phòng chỉ huy nha đầu thu thập hành trang cho Tông Chính Lâm. Ngoại bào đai từng món từng món chọn chọn lại, từng chồng ngăn nắp. phòng người bận rộn lại, lại thấy Lục điện hạ vén rèm vào phòng.

      Mộ Tịch Dao liếc xéo bóng dáng cao lớn kia, để ý lắm , bỗng nhiên kinh hô lên tiếng, quăng chiếc áo bào của nam tử tay , đứng dậy trốn sau tấm bình phong.

      phải đêm nay có chuyện quan trọng về được sao? Sao lại đến Đan Như uyển nhanh vậy? phải là cố ý về để thu thập mình chứ?

      Mộ Tịch Dao có tật giật mình. Chính nàng vừa rồi cũng chọn châm lửa là quá mức nguy hiểm, né tránh theo bản năng. Boss hôm nay đuổi tới cửa, kế tiếp chắc chắn có quả ngon để ăn. Nữ nhân này lừa mình dối người, Tông Chính Lâm ở trước mặt, có thể trốn đâu?

      Lục điện hạ hiếm khi thấy dáng vẻ bối rối của nàng, tâm tình vô cùng tốt. Nữ nhân này còn biết xấu hổ? Nhìn nàng vừa thẹn vừa vội, vội vàng tránh né, Tông Chính Lâm cảm thấy đây là con thỏ nuôi trong nhà, phản ứng lúc hoảng sợ cực kỳ thú vị. Đây phải là người ta thường “Rối loạn chạy vòng quanh” sao?

      Tiểu nữ nhân bộ dáng xấu hổ, chỉ làm càng muốn động.

      Mọi người trong phòng bị Trắc phi đột nhiên hét chói tai dọa sợ, còn chưa kịp phản ứng, thấy Lục điện hạ ba bước làm qua, cánh tay duỗi ra, túm Trắc phi từ sau bình phong ra, chớp mắt ôm lấy người.

      Cũng mặc kệ mọi người xấu hổ, Tông Chính Lâm cúi người bên tai Mộ Tịch Dao.

      “Lời kiều kiều vừa , bản điện hiểu , tâm ngứa khó chịu, lúc này đến đòi nợ”. để ý nàng chôn đầu rất sâu, tai đỏ lên, Tông Chính Lâm ôm ngang người ra ngoài.

      “Thu thập chút, Trắc phi tối nay hầu hạở thư phòng”. Lục điện hạ cướp mỹ nhân từ trong phòng, cảm thấy hả lòng hạ dạ ôm ôn hương ngọc nhuyễn đến tiền viện.

      Còn lại đám người hầu hạở Đan Như uyển, hai mặt nhìn nhau, lúc lâu cũng lấy lại tinh thần.

      Điện hạ lúc này ôm chủ tử , lúc tiểu chủ tử ngủ tìm thấy người chuyện xua, lại làm ầm ĩ phải làm sao?

      Bánh bao Thành Khánh vất vả mới có thể được thân cận với mẫu thân, lại bị lão già nhà nửa đường cắt đứt. Ban đêm, bánh bao khóc đến đáng thương, thanh như trẻ con đòi bú tìm mẹ. Phải được mẫu thân chuyện xưa mới ngủ được.

      Mặc Lan bị ép buộc còn cách nào khác, học điệu chủ tử, kể bảy tám câu chuyện gom vào chỗ, lại. Cũng may trẻ con còn , dỗ mãi cũng nghe lời. Qua lúc, Thành Khánh bị chuyện xưa hấp dẫn, từ từ quên quấy khóc.

      Chờ Mặc Lan khô cả họng, tiểu chủ tử rốt cục nghe đến mệt mỏi, ngoan ngoãn vào giấc ngủ. Triệu ma ma lúc này mới yên lòng, dẫn vú nuôi trở về phòng sắp xếp thỏa đáng cho tiểu chủ tử. May mắn Mặc Lan linh động, nếu tiểu chủ tử nháo lợi hại như vậy, là muốn ép bọn họ đến tiền viện tìm người sao? Xem điện hạ có bao nhiêu hào hứng, ai dám xông tới quấy rầy việc tốt của chủ tử, khẳng định xong.

      Chỉ là hai vị chủ tử hôm nay đều ở Đan Như uyển, tiểu chủ tử phải cẩn thận che chở. Vạn phần thể sơ suất. Mấy ngày trước Trắc phi rời phủ “an thai”, điện hạ bảo hộ tiểu chủ tử chu toàn. Trực tiếp đưa vào cung Thục phi, làm Thục phi sợ tới mức cho rằng tiểu chủ tử tốt, sợ bóng sợ gió hồi.

      “Điện hạ ~~”, Mộ Tịch Dao chôn trong lòng Tông Chính Lâm ngẩng đầu, thấy quyết tâm thả người, dừng chống cự có chút ý nghĩa nào, bắt đầu suy nghĩ làm thế nào tránh được thủ đoạn trừng trị của nam nhân này.

      “Điện hạ cơ mật đại , thiếp vào đó quấy rầy, ổn chút nào ?”. Giọng kia vừa mềm lại vừa đẹp, lo lắng cho Tông Chính Lâm khắp nơi.

      Mộ Tịch Dao tại hối hận muộn. Sớm biết boss kiêng kị như vậy, ngay cả phổ phỉ cũng làm, nàng có rút não mới to gan kích thích .

      Lục điện hạ vững vàng ôm người, khóe môi cong lên, buồn cười nhìn nàng vẫn giãy dụa.

      “Kiều kiều nỡ để bản điện rời , vậy chờở phòng bên. Đợi bản điện xong chuyện, tất nhiên cùng kiều kiều vành tai tóc mai chạm nhau, ân ái triền miên. Dùng cái này bù cho tháng tương tư của kiều kiều.”

      Lục điện hạ đúng tình thâm ý trọng, Mộ Tịch Dao nghe vào tai từng chữ nổ vang, nàng sợ tới hoa dung thất sắc, càng căm tức.

      Xú nam nhân này cố ý bẻ cong ý mình, lão vô sĩ tự dát vàng lên mặt. Ai khổ nỗi tương tư? biết xấu hổ! Boss càng ngày càng lệch lạc, kiêu ngạo như khổng tước, đắc ý, nằm mơ !

      Hai người giao phong mấy lần, bất luận như thế nào Mộ Tịch Dao e lệ chịu lộ diện, chịu như thế nào, con đường khoảng cách như vậy, cuối cùng cũng đến đích.

      đến cửa thư phòng, Tông Chính Lâm buông nàng xuống, thuận tay sửa sang lại quần áo vừa mới bị vò nát. Lục điện hạ đạt được mục đích, lông mày nhíu lại, dẫn người vào cửa.

      Mộ Tịch Dao nhìn bóng lưng cao ngất, hung hăng phẫn nộ trừng vài lần.

      Thua người thua trận! Đánh chết cũng thểở trước mặt phụ tá Tông Chính Lâm khí thế yếu . Mộ Tịch Dao thần sắc lập tức nghiêm túc, khí chất đó đủ trầm ổn, thoải mái chầm chậm vào.

      Khách khí chào Đệ Ngũ Dật Triêu, gật đầu ra hiệu với phụ tá khác. Mộ Tịch Dao thừa dịp xoay người lát, trần trụi tung cho Tông Chính Lâm cái mị nhãn, đắc ý dào dạt đến phòng bên. Huệ Lan theo sát phía sau, dám thở mạnh. tay cầm gối mềm cùng sách nàng thích nhất. Nơi này là thư phòng điện hạ, đừng nàng là nô tài, cho dù là Chính phi cũng chưa từng tới.

      Nhìn chủ tử phía trước dáng vẻ tùy ý, coi như nhà mình tự tại như thường, phảng phất nửa điểm cũng phát khí ngưng trọng vừa rồi trong thư phòng. Huệ Lan dẫn theo Khỏa Tâm, chỉ sợ chủ tửở thư phòng gây ra động tĩnh, quấy rầy đại điện hạ, vậy tội to rồi.

      Mộ Tịch Dao dựa vào gối mềm, nhàn nhã lật sách xem, tâm tư sớm bay xa.

      Nếu lúc nãy nhìn nhầm, học sĩ thanh tú sau lưng Đệ Ngũ Dật Triêu là Cung Thư Dương thể nghi ngờ. Còn mấy người khác, nàng biết. Vừa rồi thuận miệng “Đại cơ mật”, chẳng qua muốn thoát thân. ngờ bị nàng đoán đúng rồi.

      Những thành viên nòng cốt này, đều được Tông Chính Lâm cực kỳ tín nhiệm. Bằng cũng mạo muội mang nàng đến đây, thân mật trước mặt người khác.

      Lúc trước Đệ Ngũ Dật Triêu thấy Lục điện hạ và Trắc phi ở cùng nhau vài lần. Bây giờ thấy hai người trước sau vào nhà, cũng kinh ngạc chút nào. Trắc phi tài năng, vẫn biết vài phần. Có thể hai lần ở cực hiểm toàn thân trở ra, nữ nhân như vậy, đối với điện hạ mà , quả là trợ lực cực lớn. Có Trắc phi trấn giữ hậu trạch, điện hạ có thể an tâm mưu đồ đại .

      Đám người còn lại mặc dù kinh ngạc điện hạ vì sao mang nữ nhân vào thư phòng, nhưng biết con người điện hạ. được Tông Chính Lâm tín nhiệm, sao có thể là người ngu dốt? Mọi người ăn ý xem thói cũ là thư phòng nữ nhân được vào, được Đệ Ngũ Dật Triêu chiêu mời, vì việc điện hạ đến Thục Trung bày mưu tính kế.

      Chốc lát phía trước tranh luận khí thế ngất trời, phía sau Mộ Tịch Dao ôm sách của mình thoải mái vui vẻ. Chuyện của nam nhân, nàng thích biết được quá nhiều. Nàng là người lười như vậy, nên ôm chặt đùi boss, kiên định theo đuổi cuộc sống an nhàn thoải mái.
      minhhanhng, Sweet you, levuong19 others thích bài này.

    5. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Truyện ra đều đều, nhanh nữa chứ. Thích !!! Cám ơn bạn Linh nhiều nhiều nha :-*
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :