1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 121: Bày kế (10)
      Edit : Linh Sờ Tinh

      “Mặc Lan, dâng “Hoằng văn tập” lên cho đại nhân xem ”.


      Quan ngự sử nhìn năm sáu quyển tập san, rất mơ hồ. Cái này là chứng cứ chứng minh thực tế?

      “Hoằng văn tập” là cuốn sách chọn lọc giới thiệu các tác phẩm có chất lượng do Hồng Văn thi xã phát hành hàng tháng. chỉ có các tác phẩm về thi từ, ngay cả hí khúc, thoại bản, phong tục tập quán của các dân tộc khắp nơi thậm chí cả các tác phẩm văn chương đều có.

      Với tư cách là sản phẩm nổi danh nhất Đại Ngụy, “Hoằng văn tập” được đại học sĩ, nho sĩ, sĩ tử cực kỳ tôn sùng. Mỗi tháng đến ngày tác phẩm mới được bày bán, đều là tranh mua mà mua nổi, được coi là quý giá nhất Thịnh Kinh.


      “Đại nhân có biết vì sao ba bài đầu tiên của “Hoằng văn tập” lại rất đặc biệt?” Mộ Tịch Dao mở ra cuốn mới nhất, mân mê vài tờ giấy đầu tiên, mấy trang giấy này có chất lượng tốt hơn các trang phía sau.

      “Đương nhiên. Ba tác phẩm đầu tiên của mỗi cuốn đều là các tác phẩm được Thi xã lựa chọn là ba bài viết hay nhất. Dùng giấy gió để in, coi đây là hình thức ca ngợi ”.


      “Đúng vậy. Mời đại nhân xem bài viết thứ hai của tháng này, tên tác giả là “Mộc Ngư”, bài “Tuyển tập đánh giá về trăm hai mươi loài hoa nổi tiếng ”.”



      Quan Ngự sửđâu cần xem, Mộc Ngư là văn sĩ xuất đột ngột trong “Hoằng văn tập” khoảng năm trước. Gần như nửa số bản thảo của người này đều được in bằng giấy gió và được nhiều người đón đọc. Kiến thức của y rất cặn kẽ, quan điểm mới lạ, từng lần khiến cho các văn thần nho sĩ Đại Ngụy tranh luận kịch liệt, sau đó được đa số mọi người tán thành.


      “Mặc Lan, trình con dấu cho Dư đại nhân kiểm tra ”.

      “Hai chữ “Mộc Ngư” là hai chữ đồng với họ cha mẹ của ta, ta chọn vì rất ngắn gọn”. Lúc trước Mộ Tịch Dao chọn bút danh, nghĩ mình phải chọn cái tên có cốt khí, khác biệt, lại phải có chút phong lưu tao nhã. Trong phút ham vui, liền chọn cái tên “Mộc Ngư” ký tên trong các bản thảo gửi cho “Hoằng văn tập”, trở thành phong cách ký tên riêng.


      Mộ đại nhân ngồi bên cũng mở to mắt.


      Nha đầu thế mà là Mộc Ngư? Điều này sao có thể khiến ông ta khiếp sợ cho được? Trước khi Mộ Tịch Dao lấy chồng chẳng hề thể ra chút tài văn chương nào, nhìn dáng vẻ nàng nay cũng dám coi là mình có quen biết?


      Quan trọng nhất là cái bút danh , sao có thể dùng cái tên bất nhã như thế? Lấy chữ đồng với tên cha mẹ làm tên gọi, quả thực là làm càn .



      “Chọn văn hào sao có thể coi như trò đùa như thế?” Mộ Kính Châm cố nén cảm giác kiêu ngạo, bắt đầu dạy nữ nhi. Thái độ cực kỳ nghiêm nghị, khiến Mộ Tịch Dao liên tục xin lỗi.


      Hai vị Ngự sử đại nhân thấy Mộ Trắc phi ngoan ngoãn cúi đầu, vẫn thể tin được rằng nữ tử trước mắt với dáng vẻ phục tùng nghe lời kia lại là người được Quán trưởng Hồng Văn thi xã khen ngợi là danh sĩ nhân tài mới xuất của phái Tân học.


      Việc Mộc Ngư là nữ tử, nếu Trắc phi tự mình ra thân phận này, chỉ sợ toàn bộ Đại Ngụy, ai dám đoán như thế .


      Lại cẩn thận xem con dấu trong tay, sao dám chất vấn nữa? Việc quản lý con dấu riêng của Đại Ngụy cực nghiêm, nếu ai dám cả gan làm giả con dấu, người có chức quan, bị tước chức, dân chúng bình thường bị lưu vong cả đời.

      “Trắc phi học thức cao thâm như thế, hạ quan kính phục”. Từ trước tới nay Đại Ngụy đều tôn sùng, tôn trọng người có văn tài lỗi lạc.

      “Đại nhân quá lời. Thiếp chẳng qua là tiện tay viết mà thôi, sao có thể sánh với các học sĩ kiến thức vững chắc, chỉ là chút quan điểm đơn giản, coi như là thiếp mưu chút lợi mà thôi”. Mộ Tịch Dao vẫn vô cùng biết tài năng của mình đến đâu. Đại Ngụy có hang ngàn hàng vạn học sinh, nho sĩ, có vài lần được lọt vào ba tác phâm in đầu, chẳng qua là nhờ vào ánh mắt rộng hơn so với người thường, quan điểm mới lạ, ngôn ngữ sắc bén mà thôi.


      “Vaò mỗi tháng khi “Hoằng văn tập” in sách mới, thi xã cầu ba tác giả của ba bài đầu tiên của số trước giao bản thảo nữa, phát kim tiên . Bản thảo mới nhất của thiếp cũng mới trình lên quản thi xã, kim tiên cũng có dấu. Lúc đệ trình, là giờ Thìn ngày mồng ba. Nếu đúng như đại nhân lúc nãy là thiếp bị tặc nhân bắt giam hai ngày, vậy chuyện kim tiên, sao có thể làm được?”


      Gửi bản thảo cho “Hoằng văn tập” cũng phải là việc Mộ Tịch Dao nhất thời vui đùa, mà có mưu đồ khác. ngờ lần này lại giúp đỡ nàng , dù là ngoài ý muốn nhưng đúng là kinh hỉ.


      Quan Ngự sử sau khi nghe lời tự thuật của Mộ Tịch Dao tin hơn nửa, vội sai người đến Thi xã kiểm chứng, còn chưa kịp cáo từ rời có câu trả lời từ Ngự y về vài món ăn có lợi cho thai phụ, chứng thực lời của Mộ Tịch Dao lúc trước.


      như thế nào, trong lòng tất cả mọi người có .


      Người mật báo này tâm tư khó lường, nhưng tính sai bước đó là hành động của Trắc phi hoàn toàn nằm ngoài dự đoán, rất khó đánh giá. Đây có lẽ chính là cái mà người ta thường “thanh giả tự thanh”, người lương thiện tự khắc được phù hộ.

      Mộ Tịch Dao nhìn vẻ mặt hai người bọn họ , biết việc này lừa dối xong. Nhưng mà lúc này lừa dối được có nghĩa là tất cả mọi người đều qua. Ví dụ như người phụ nữ làm nội ứng kia vẫn ở trong phủ. Đợi những việc này qua , sau khi Tông Chính Lâm đón nàng về phủ, việc đầu tiên cần làm chính là loại bỏ tai họa này.

      Hai ngày sau, Nguyên Thành đế nhận được tấu chương Ngự sử trình lên, thấy trong đó có đoạn về Mộc Ngư, trong mắt ông ta lên chút ngạc nhiên. Sau đó phe vào trong tấu chương để người dưới xử lý là đủ.

      Chỉ ngắn ngủi trong hai ngay những lời đồn đãi trong kinh biến mất còn dấu vết, người nào dám tiếp tục bịa đặt sinh . Về phần kẻ mật báo sâu trong phủ Ngũ hoàng tử cũng chính là kẻ đầu sỏ của mọi chuyện , lúc này nhíu chặt lông mày , nghĩ mãi cũng sơ hởở đâu mà lại để cho Mộ thị thoát được lần này.

      Mọi người khi đọc bố cáo của quan phủ chỉ biết nhân chứng quan trọng của vụ án này là Mộc Ngư, người được coi là tân nhân trong văn đàn của “Hoằng văn tập”. Còn việc vì sao Mộc Ngư lại nhúng tay vào vụ án này, thân phận ra sao, ai biết .


      Sau khi Nguyên Thành xem qua tấu chương, rất tán thưởng việc Mộ Tịch Dao chủ động đề nghị giấu diếm thân phận của Mộc Ngư.

      Đây là Trắc phi mà ông ta đích thân chỉ định cho Lục Hoàng tử, rất thông minh, lại còn biết tiến biết lui hợp lý. chỉ lo lắng chu toàn cho bản thân mà ngay cả an nguy của lão Lục cũng bỏ qua .


      Ngoại trừ kém cái danh hiệu Chính phi ra Mộ thị còn có thể gánh vác mọi chuyện hơn cả Hách Liên thị .

      Mộ Tịch Dao sở dĩ muốn để lộ thân phận quá sớm, là vì e ngại nàng liên tục có liên quan đến những việc đại quan trọng ổn. Nếu liên tiếp lộ mặt trước Nguyên Thành đế, nàng sợ đối phương cảnh giác, như vậy lại thành tốt.

      Bây giờ cũng cần phải quản lý bản thân quá chặt ,chỉ cần nắm được át chủ bài trong tay, nhân cơ hội để sử dụng vào thời điểm thích hợp mới là quan trọng. Huống hồ bản thân Tông Chính Lâm xây dựng được nền móng ở văn đàn, nếu như danh tiếng tài nữ của nàng truyền ra ngoài phủ hoàng tử quá mức chói sáng .


      “Ba ngày sau, bản điện Thục Trung làm việc. Kiều kiều định lúc nào hồi phủ?” Tông Chính Lâm buông đũa, chờ hạ nhân hầu hạ mình súc miệng xong mới hỏi ý Mộ Tịch Dao.


      Thực ra , Mộ Tịch Dao muốn chuyển về . Nhưng đáng tiếc việc này định, tuy là có lý do dưỡng thai nhưng cũng thể để nàng ở lại Mộ phủ quá lâu. Huống chi Tông Chính Lâm ở Thịnh Kinh, nữ quyến tuyệt đối thể ở mình bên ngoài.

      “Vậy ngày kia hồi phủ, điện hạ để thiếp thu xếp chút ”. Đồ đạc của Bánh bao có thể xếp được xe, nếu mất hơn nửa ngày dọn dẹp chắc chắn là nổi .


      Vu thị nghe Mộ Tịch Dao vội vàng hồi phủ, thu thập hành trang, mang người tới giúp đỡ, thuận tiện cũng muốn khuyên bảo nàng chút.

      Đứa con này của bà tính tình rất tốt, ngày thường cực kỳ nhu thuận. Chỉ có tật xấu duy nhất là thái độ đối với điện hạ có tôn ti dười , ỷ vào việc được điện hạ trân trọng mà mất cẩn thận.


      Mộ Tịch Dao ôm Vu thị làm nũng, trong lòng nàng đương nhiên hiểu được những cư xử của mình đối với Tông Chính Lâm đều là toàn toàn lực ứng phó, được phép buông lỏng . Mộ Tịch Dao dựa đầu vào bả vai Vu thị hồi lâu. Dù Tông Chính Lâm có sủng nàng đến đâu cũng bằng bảo vệ hề toan tính, cầu trả ơn của người nhà thân . sủng ái của là phải trả lại bằng cái giá cực kỳ đắt đỏ, nếu nắm tốt, cẩn thận chút chính là trí mạng.

      Mấy ngày nay Liên Mẫn Mẫn bị cấm ở hậu viện theo lệnh của điện hạ, các nữ nhân còn lại ai cũng bị cấm túc, có thỉnh an, chuyện nhà, cảm giác có chút quen lắm.

      “Chủ tử, lão gia mấy ngày trước gọi ngài trở về, việc này phải làm sao ”. Phùng ma ma lo lắng. Mỗi lần lão gia chủ động gọi người chuyện, đều là muốn dạy dỗ. Chủ tử tại vốn được như ý, nếu lại răn dạy làm sao có thể tĩnh tâm sống tốt được?

      “Còn thế nào nữa? Cha tất nhiên muốn thuyết giáo ta, làm con còn dám nghe?”

      Hách Liên đại nhân đặc biệt kêu nàng trở về, nhất định là có chuyện quan trọng cần giao phó. Nếu phải là vì việc đưa Hách Liên Uy Nhi vào phủ, là chuyện cực kỳ quan trọng với gia tộc. Đáng tiếc chuyện phản đảng xảy ra quá bất ngờ, khiến nàng ở lại chỗ này, ngay cả Thiền Như Uyển cũng thể bước ra nửa bước.

      “Mấy ngày nay những nữ nhân kia có ai làm việc lạ thường ?”. Thân là Chính phi, chuyện điện hạ bị thích khách, sau khi nghe hạ nhân tìm hiểu tin tức báo về, Tiền viện đều có mật thám nghiêm khắc giám sát hậu viện . Dám cấu kết ngoại nhân ám sát Tông Chính Lâm, điều này cũng chính là cướp đường sống của Hách Liên Mẫn Mẫn nàng mà. Kẻ này dù thế nào chăng nữa cũng thể bỏ qua .

      Đây là lần đầu tiên Hách Liên Mẫn Mẫn có cùng ý nghĩ với Mộ Tịch Dao, đều muốn xử trí người kia, phải trừ bỏ cái tai họa ngầm này. Nhưng mà trong lòng nàng cũng còn chút tiếc nuối, Nguyên Thành đế ban ý chỉ, tin Mộ thị bị cướp là sai . Nếu hoàng gia tuyệt đối buông tha.


      Tên Mộc Ngư kia, là đáng hận! Nếu phải quấy rối Mộ Tịch Dao sớm bị hoàng tộc xóa tên. Tình cảnh trong phủ chuyển biến tốt đẹp hơn.


      Hách Liên Mẫn Mẫn vuốt bụng, trong mắt tràn đầy thất vọng. được ân ái vài lần cùng điện hạ , vì sao vẫn có chút động tĩnh gì? Xem ra lại phải cố gắng. Mỗi tháng thị tẩm hai lần, tuy là kém Mộ Tịch Dao, nhưng ít nhất vẫn tốt hơn những nữ nhân khác còn tốt hơn nhiều. Hơn nữa biết đâu có hôm nào đó điện hạ hứng lên, có thể đến Thiền Như Uyển thêm vài lần.

      Tô Lận Nhu vốn bị cấm túc, liền mong ngóng sau khi ra cung lập phủ có thể được khôi phục . ngờ điện hạ lại hạ lệnh cấm, làm nàng khóc lớn hồi. Trắc phi nhà khác chẳng phải là dù ít hay nhiều cũng được ân sủng vinh hoa hay sao? Sao đến lượt nàng, lần nào cũng thất bại. chỉ bị giam cầm, việc liên quan đến mình nàng cũng bị dính vào, điện hạ là tức giận nàng hay sao chứ?


      Tô Lận Nhu nhanh nhẹn bằng Hách Liên Mẫn Mẫn, tai mắt trong phủ còn chưa kịp an bày bị giam cầm, kiếm được chỗ tốt . Vì thế đương nhiên cũng thể nghe ngóng được tin tức, nên thể đoán được nguyên do hậu viện bị cấm túc là vìa sao .


      Chỉ biết điện hạ gặp chuyện, chuyện lớn như vậy, cũng để nàng đến hầu hạ, chỉ việc này thôi cũng đủ làm nàng ta suy nghĩ miên man .


      Kiếp trước khi Vạn Tĩnh Văn vào cung Tông Chính Lâm đăng cơ. Nên nàng ta cũng quá quen thuộc với những lão nhân trong phủ . Nhưng thị nhớ lời đồn sau khi Kiến An đế được phong vương từng xử lý nữ nhân, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, huyết tinh vô cùng, hình như là vì có liên quan đến phản đảng.


      Lẽ nào chuyện này xảy ra sớm hơn ? Nếu là như thế, có phải là vì nữ nhân kia quấy phá hòng mưu nghịch?


      So sánh hậu viện Tông Chính Lâm giờ với Tần vương phủ của kiếp trước, có nhiều hơn hai người. Có nghĩa là, mật thám bị Tông Chính Lâm xử tử, đương nhiên là trong số hai người đó?

      Cẩn thận suy nghĩ , Vạn Tĩnh Văn vội vã tính toán trong lòng. Nếu trực tiếp hãm hại Mộ Tịch Dao là rất khó. Vậy tại sao lại đường khác, thử thân cận trước, sau đó tìm kiếm sơ hở, nhẫn nhịn mưu tính từng bước .
      Last edited: 19/10/16
      minhhanhng, Sweet you, levuong15 others thích bài này.

    2. Tranglinh0808

      Tranglinh0808 Active Member

      Bài viết:
      234
      Được thích:
      236
      Chính phi của lực điện hạ chẳng vừa đâu.
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Dự là đăng theo quy định, cứ có time rảnh là đăng, hàng tồn cũng kha khá, các bạn yên tâm chời.
      biết bây giờ còn có bao nhiêu người hóng Mộ nữ. :yoyo63::yoyo63::yoyo63:
      quỳnhpinky, Nguyên Nguyễnyukikouso thích bài này.

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 122: Vợ chồng (thượng)
      Edit : Linh Sờ Tinh


      “Điện hạ, người xem lệnh cấm hậu viện …” Điền Phúc Sơn thấy sau khi Lục điện hạ trở về thẳng đến Đan Như uyển, tựa như quên chuyện hậu viện, thể mở miệng nhắc nhở.


      Dao chủ tử bình an hồi phủ, lúc đón điện hạ tự mình đưa kiệu của phủ hoàng tử đến Mộ phủ nghênh đón. Nghi thức này giống như nghi thức lại mặt sau ba ngày thành hôn , chỉ thiếu mỗi chứ hỷ dán nữa mà thôi.


      Tông Chính Lâm trước , đoàn người theo sau , chậm. Mộ Tịch Dao được Triệu ma ma vịn chầm chậm đằng sau.


      “Bỏ lệnh cấm túc. Nhắc Chính phi chú ý hậu viện nhiều hơn chút”. Việc quản gia Hách Liên Mẫn Mẫn coi như là vấn đề gì. Còn việc nàng ta thầm sắp xếp thân tín vào các nơi trong phủ đây chẳng qua cũng chỉ là thủ đoạn mà chính thất thường dùng mà thôi, Tông Chính Lâm can thiệp, chỉ cho người thầm theo dõi, tìm hiểu ràng thân phận từng người .

      Nhớ tới ngày gặp chuyện hôm đó, cực kỳ bất mãn với hành động của nàng ta lúc ban ngày hôm đó, nên cũng ít đến Thiền Như Uyển. Giờ sắp rời kinh, có số việc cần phải cẩn thận dặn dò .

      “Thuận tiện với nàng ta, dùng cơm tối xong bản điện hạ tới gặp ”.

      Đợi đến khi trong phòng chỉ còn hai người, tay phải của Tông Chính Lâm ôm lấy bả vai Mộ Tịch Dao, để nàng thoải mái dựa vào lòng mình.

      “Tối nay còn rất nhiều chuyện cần thương lượng với tiên sinh, nếu như ta làm việc quá muộn, Kiều Kiều cần đợi, cứ ngủ trước ”. Tông Chính Lâm xoa đầu nàng, càng ngày càng quen đối xử với Mộ Tịch Dao như con , cảm thấy lúc nào cũng đủ, mọi thứ rất chu đáo.


      “Điện hạ, từ nay đến khi ngài rời kinh, có thể tìm hiểu ràng nội ứng là ai ?”


      Tông Chính Lâm nghe nàng hỏi vậy, trong đôi mắt phượng hàn quang chợt lóe lên.

      chắc chắn . Kẻ đó cực kỳ thông minh, ám vệ trong phủ canh giữ chằm chằm trong phủ cả mười hai canh giờ, cũng phát chút vọng động nào. Ả ta nhất định là che giấu rất sâu, lúc này chắc chắn dám có hành động gì thiếu suy nghĩ”.

      “Chiêu lấy tĩnh chế động, cũng phải lần nào cũng có tác dụng”. Mộ Tịch Dao cười cách vô cùng mị, trong đôi mắt đẹp bừng bừng ý chí chiến đấu.


      Muốn yên tĩnh ngủ đông, cũng phải xem đối thủ có cho cơ hội hay . Nàng ngốc mà để cho đối thủ thở phào nhõm qua khỏi việc này, sau đó để tiếp tục làm tặc sau lưng mình hay sao ?


      Tông Chính Lâm thích nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ linh động này của nàng, mỗi lần bị người khác chọc giận, nàng đều giơ móng vuốt muốn cấu xé đối phương, đôi mắt của nàng khiến nhìn mà động tâm thôi.

      Hôn lên gò má non mềm của Mộ Tịch Dao, Tông Chính Lâm tốt bụng nhắc nàng.

      “Nếu Kiều Kiều có hứng thú, cũng có thể chơi đùa chút. Nhưng phải chú ý , đừng quá mức hao tâm tốn sức vào nó ”. Thấy đôi lông mi tinh mịn của nàng rung động, biết trong lòng của bắt đầu tác quái. Từ trước tới giờ nàng là người có thù là phải báo, muốn nàng yên tĩnh, đẻ xong rồi mới tính sổ cứ như là đòi mạng nàng vậy, nàng chắc chắn chịu. Cái tính khí này của nàng đúng là thành thói quen, dù nàng yếu ớt nhưng người bình thường thể đụng vào nàng được.

      Tông Chính Lâm vốn định phái người đưa tất cả thị thiếp đến biệt viện ở trước khi rời kinh, tránh cho hậu viện ầm ỹ, quấy rầy nàng thanh tĩnh. Nhưng bây giờ xem ra , sợ là Mộ Tịch Dao quá vui nếu việc này sảy ra. Dựa theo chút điểm nhẫn nại này của nàng việc động thủ có lẽ trong hai ngày gần đây. bắt được người, nàng chắc chắn từ bỏ .

      “Điện hạ còn biết thiếp sao? Thiếp có từng vì chuyện gì mà khiến bản thân chịu thiệt thòi?”. Muốn cho hồ ly lòi đuôi cáo, cũng chưa chắc là nhất định phải lấy mình làm mồi nhử. Huống chi trong bụng nàng có thể là có nữ nhi mà mình luôn mong ngóng từ lâu. Đây mới là chuyện quan trọng nhất, thể để sảy ra bất cứ sơ sẩy nào .

      Mộ Tịch Dao vươn tay nắm lấy bàn tay Tông Chính Lâm, dáng vẻ kiêu căng vừa rồi được thay bằng nụ cười vô cùng ngọt ngào.

      Lục điện hạ Thục Trung, nơi đó chính là nơi nổi tiếng cả Đại Ngụy với nghề thêu, còn có những món đồ ăn chỉ mới nghe chảy nước miếng. Đồ ăn thể mang về, chút điểm tâm, trà mứt, hoa quả, thịt khô gì đó chắc thành vấn đề. Nghe bình sứ Thanh Hoa , ống sáo trúc tía của Thục Trung cũng nổi tiếng nhất về mặt công nghệ , giá trị xa xỉ.

      “Muốn có lợi lộc gì nào?” Tông Chính Lâm vuốt ve bàn tay mềm mại, mắt tràn đầy ý cười.

      cần phải hỏi, nhìn đôi mắt ngập nước lộ vẻ chờ mong của nàng, ánh sáng lóa mắt kai làm thể cự tuyệt.

      “Lợi lộc gì chứ? Cái đó chỉ là chút bồi thường nhoi đáng kể. Nếu phải vì thiếp mang thai, lần này đến Thục Trung còn thiếu phần của thiếp ư? Đến lúc ấy có biết bao nhiêu đồ ăn ngon nằm bàn chờ thiếp thưởng thức, đó mới là lợi lộc!”. Mộ Tịch Dao lộ vẻ tiếc nuối, nhìn về phía Tông Chính Lâm , còn tỏ vẻ đáng thương. “Nếu , điện hạ, ngài mang đầu bếp chính hiệu về cho thiếp? Để người ta ở lại trong viện chuyên làm đồ ăn Thục Trung, như vậy lúc nào điện hạ cũng có thể nếm được”.

      Mộ Tịch Dao ra vẻ ôn nhu quan tâm, Tông Chính Lâm cũng lật tẩy nàng. Câu cuối cùng kia ràng là “Thuận tiện thêm vào mà thôi”. Thục Trung tiêu diệt phản đảng, lịch trình vốn gấp gáp, còn muốn tìm đầu bếp chính hiệu cho nàng, cũng chẳng chiếm được thứ gì tốt, Lục điện hạ cảm thấy hình như mình có chút thiệt thòi. Dù việc tìm người đối với chẳng qua là thuận miệng sai người làm mà thôi.

      “Kiều Kiều là bồi thường cho nàng, vậy cái thứ lợi lộc này có cũng sao. Để bản điện hạ tự mình đền bù cho nàng được chứ?”. Lục điện hạ vô cùng nghiêm túc đứng đắn, trong quá trình “ thu phục tinh “ dài kỳ này khó tránh khỏi đôi khi có chút tà khí. Nhưng mà quan trọng là, chẳng phút nào quên việc này cả.


      Mộ Tịch Dao thấy ánh mắt hề có chút kiêng kị nào, vẻ tươi cười càng sâu. Điện hạ ngài tự mình đưa đến cửa, đợi lát nữa ngài đứng ngồi yên khi gặp Hách Liên chính phi, cũng đừng trách là ta câu mất trái tim ngài.

      Ghé sát gần vào cổ , kề bên tai thầm. Đôi môi đỏ mọng phun ra từng chữ với hương vị ngọt ngào của thiếu nữ chui vào tai làm Tông Chính Lâm cảm thấy nóng bỏng, bàn tay đặt vai nàng đột nhiên siết chặt.

      “Kiều Kiều, như vậy đáng giận!” hung hăng hôn lên má nàng, Tông Chính Lâm như bị nàng dẫn vào mộng ảo, chỗ nào đó phía dưới áo bào hình như muốn ngẩng đầu.

      Toàn bộ quá trình dùng cơm, Mộ Tịch Dao thường xuyên đưa đôi mắt mị ướt át nhìn qua, khiến ánh mắt Tông Chính Lâm càng ngày càng đen. Nàng còn biết thu liễm, cố ý gắp miếng xương sườn thơm giòn, để sát vào , chu môi liếm, lộ ra đầu lưỡi nho , làm Tông Chính Lâm nhìn mà cổ họng khô khốc, hận thể ném nàng lên giường xoa nắn phen.

      Thủ đoạn của nàng thực càng ngày càng cao siêu, Lục điện hạ thể bảo vệ trái tim mình để tránh rơi vào kế của nàng để rồi lại bị chê cười.

      Lúc gần , Tông Chính Lâm bỗng nhiên quay lại, nhìn Mộ Tịch Dao cười xấu xa.

      “Kiều Kiều, việc nghị hôm nay, bản điện có thể cố nhanh chút”. xong mặc kệ mặt nàng cứng mặt trong nháy mắt , rồi vén rèm mà .

      Mộ Tịch Dao nhới tới lời biết xấu hổ trước khi của , tức giận ồn ào, “Xuân Lan, khóa cửa! Khóa cửa!”. Đại boss hoàn toàn có tiết tháo, chẳng qua là đùa giỡn với chút, liền cứng rắn. Đây là muốn ép nàng tự gieo gió gặt bão sao?

      Điền Phúc Sơn ở ngoài đón Lục điện hạ đến Thiền Như Uyển, phía sau chỉ nửa bước, thầm liếc trộm vẻ cong môi của chủ tử nhà mình , ông ta thực thấy bội phục thủ đoạn của Dao chủ tử.

      Những thay đổi của Điện hạ trong hai năm này , tất cả mọi người đều thấy . Thục phi nương nương còn vui sướng hơn nhiều. Mỗi lần nghe tiểu nhi tử nghỉ đêm ở hậu viện là liên tục tốt, nhìn bộ dáng thực như mong chờ Dao chủ tử tiếp tục sinh con.

      “Điện hạ, đến Thiền Như Uyển rồi. Nô tài chờ bên ngoài”. Điền Phúc Sơn dừng chân, quy củ đứng ở ngoài cửa lớn.

      “Ừm”. Tông Chính Lâm thu lại vẻ mặt, cất bước vào viện, gương mặt trở lại với vẻ lãnh đạm cực kỳ quen thuộc, Điền Phúc Sơn thấy mà bóp cổ tay thở dài.

      Đến bao giờ Chính phi mới có thể làm điện hạ thoải mái như khi ở Đan Như Uyển , thực ra mỗi lần gặp điện hạ đều cần giống như phải làm việc gì to tát, nghiêm cẩn như thế làm gì .

      “Điện hạ”. Hách Liên Mẫn Mẫn nhận được tin, sớm hầu ở bên ngoài. Thấy Tông Chính Lâm vững vàng bước đến, tâm tình nàng ta vô cùng phức tạp. Rụt rè thỉnh an, cố thể lộ ra vẻ quá mức vội vàng, sợ làm mất vẻ ổn trọng của chính thất.


      Hôm nay điện hạ truyền tin đến, lúc mới đầu nàng ta còn cho rằng đây là bổ xung cho đêm mồng , trong lòng cảm thấy tốt hơn, dù sao điện hạ còn đặt nàng trong lòng. Nhưng sau khi nghe Điền Phúc Sơn lý do là vì trước lúc rời kinh có việc cần giao phó cho nàng.

      Nỗi thất vọng lớn đến mức nào cũng bằng nỗi khiếp sợ trong long nàng lúc đó. Điện hạ rời kinh, lại chỉ báo trước biết trước có hai ngày. Vết thương còn chưa khỏi, sao vội vàng đến Thục Trung ? Hơn nữa lần này là hơn tháng, việc lớn như vậy thể mới vừa quyết địn. Chắc chắn là có kế hoạch từ sớm, thế mà đến tận hôm nay mới đến Thiền Như Uyển chuyến.


      Mộ thị chắc hẳn cũng sớm biết tin ? Chắc là như thế nên mới dùng tất cả vốn liếng để chiếm giữ ân sủng của điện hạ, ngay cả khi về nhả mẹ đẻ để an thai, cũng quên lợi dụng cơ hội , câu dẫn điện hạ ngày ngày đến Mộ phủ, đúng là chói mắt như mặt trời bao giờ lặn vậy .

      Nhớ đến phong cảnh của Dao thị ở Thịnh Kinh mấy hôm nay, Hách Liên Mẫn Mẫn thực tâm cảm thấy tiểu thiếp đúng thực đều là tinh hại người, lấy dụ dỗ mê hoặc hại người làm vui .

      Hách thị quyết tâm, cần biết như thế nào cũng thể học thủ đoạn thấp hèn của Mộ Tịch Dao. Nếu cứ ngốc nghếch coi trọng vẻ đẹp phong tình thà rằng làm hiền thê tốt, hầu hạ Tông Chính Lâm chu đáo, để giành được tin cậy kính trọng của .


      Hồng nhan rồi cũng tránh được bị người vứt bỏ, còn kính trọng mới giữ được cả đời. Làm gì có sủng ái nào được lâu dài , Mộ Tịch Dao dù có đẹp đến mức nào nữa, cũng chỉ được vài năm mà thôi .


      “Đứng dậy ”. Tông Chính Lâm bước vài bước rồi đứng lại trước nàng ta, sắc mặt lạnh nhạt, cẩn thận nhìn nữ tử quỳ gối hành lễ trước mặt.

      Váy thêu mẫu đơn, phú quý hoa lệ. Mặc người nàng có cỗ khí chất riêng .


      “Vào phòng ”. Mang theo người lập tức ngồi ở gian ngoài.


      Hách Liên Mẫn Mẫn thấy vào nội thất, trong lòng lộp bộp tiếng, cảm thấy ổn . Đây là ám chỉ tối nay lưu lại, chẳng lẽ điện hạ còn muốn về phòng Mộ thị hay sao?

      Kiềm chế nỗi lo lắng trong lòng , Hách Liên Mẫn Mẫn bưng trà cho . “Điện hạ, đây là trà thơm mới được đưa đến, ngài nếm thử . Thiếp thấy uống rất nhàng khoan khoái”.

      “Ân”. Tông Chính Lâm nhận chung trà, lấy nắp cung nhàng gạt lá trà sang bên .

      “Điền Phúc Sơn với ngươi chuyện bản điện hạ rời kinh chưa?”

      “Đại quản rất ràng, thiếp đều hiểu”. Hách Liên Mẫn Mẫn do dự chút cũng đem lo lắng ra, “Nhưng mà điện hạ, vết thương của ngài… Thiếp yên tâm. Hơn nữa lần này thời gian lại ngắn, nếu đường có gì sơ sẩy, …”

      Tông Chính Lâm nghe nàng cách chân thành, trong lời cũng nồng đậm lo lắng. Vẻ mặt trở nên hơi hòa hoãn, nhấp chén trà, khen câu trà ngon.

      “Thương thế còn đáng ngại. Ngự y có kê thuốc trị thương bên ngoài, quan trọng. Quan trọng là trong lúc bản điện hạ rời kinh, chuyện trong phủ hoàng tử cần ngươi để ý. Nếu có người đến cửa bắt nạt, cần khách sáo, đánh đuổi hết ra khỏi phủ”.

      Hách Liên Mẫn Mẫn nghe mấy lời , cũng có ý chỉ trích việc ngày ấy mình thầm gây khó dễ Mộ thị, nhưng cũng cho thấy thái độ rằng phủ hoàng tử chấp nhận được việc người khác đè đầu cưỡi cổ. Đây là lời cảnh báo của người?


      “Thiếp ghi nhớ nhắc nhở của điện hạ”. Hách Liên Mẫn Mẫn vội vàng cung kính đồng ý, chỉ sợ khiến điện hạ vui.

      Tông Chính Lâm thấy nàng vội vàng đồng ý, nhưng thần sắc lại được tự nhiên, liền biết nữ nhân này thực chột dạ khi bị giáo huấn. Cuối cùng cũng cần liên tục nhắc nhở khiến cho mất mặt chính thê trước mặt đám hạ nhân.
      minhhanhng, Sweet you, AELITA16 others thích bài này.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      đọc 1 lèo hơn 120 chương, lọt hố của nàng rồi, hóng chương mới:yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :