1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Sao bao ngày mong chờ, gặp lại người tui mong
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    2. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 115: bày Kế (4)

      Edit: Linh Sờ Tinh

      “Điện hạ, người gác cổng nhận được tin từ tiểu nha đầu đưa đến. là phải đưa tới tay quản của Đan Như Uyển, là có chuyện gấp cần bẩm báo”.


      Điền Phúc Sơn vừa nhận được tin vội chạy tới thư phòng. giờ chỉ cần có tin tức liên quan đến vị ở Đan Như Uyển, điện hạ nhất định xem xét cẩn thận. Từ khi Dao chủ tử gặp chuyện may, điện hạ chưa từng nghỉ ngơi. Hôm qua vốn phải tiếp khách nên khá mệt mỏi, bây giờ lại thức suốt đêm. Trong mắt điện hạ đầy tơ máu, cố gắng chống đỡ chờ tin khắp nơi truyền về.


      “Điện hạ, Hách Liên chính phi đưa tin đến, muốn đến thăm bệnhtrắc phi. Tô Trắc phi cũng có ý ”.


      Tông Chính Lâm nhận tờ giấy, chỉ lo truy tìm dấu vết Mộ Tịch Dao để lại nên bỏ mặc mọi chuyện khác, mí mắt cũng chưa từng nâng lên. Toàn bộ tâm tư của đều đặt ở việc phải tìm được Mộ Tịch Dao về. Nguyên Thành đế hôm nay trở về, nếu muộn bước, chỉ sợ chuyện này mà thành lớn chuyện chỉ có chết.


      Điền PhúcSơn ngượng ngùng, dám nhắc lại. thấy khí xung quanh điện hạ thành núi băng rồi hay sao.


      “Điền Phúc Sơn!” Tông Chính Lâm đột nhiên hét lên, đấm cáilên thư án, dáng vẻvô cùng kích động.


      “Tìm kiếm Chim ruồi vàng!”


      Kiều Kiều, cuối cùng nàng cũng giúp ta bớt chút bận tâm.


      Nếu Mộ Tịch Dao ở đây, chắc vô cùng đắc ý. Nhớ tới dung nhan xinh đẹp của nàng, ánh mắt Tông Chính Lâm trở nên sâu thẳm. Nàng đúng là khiến vừa vừa hận, lúc này nhớ nàng đến phát điên.

      Chim ruồi vàng là cái gì? Điền Phúc Sơn đột ngột bị Tông Chính Lâm phát tác nên hoảng sợ dám hỏi nhiều, vội vàng phái người nghe ngóng tìm kiếm khắp nơi. Nhìn dáng vẻ của chủ tử, hẳn là có tin tức của Trắc phi?

      Mộ Tịch Dao ngồi ở trong phòng, tâm trạng thoải mãi ăn uống. Dáng vẻ thỏa mãn của nàng khiến cho khóe miệng gã đại hán giám thị bên cạnh trở nên co quắp.


      Nữ nhân này mất bao nhiêu tâm trí, thực chỉ vì bàn đồ ăn. Lục hoàng tử thường ngày đều nuông chiều nàng ta như thế này sao? Dung túng, ham hưởng thụ, để ý tính mạng?


      Đại nhân sợ hành động của Mộ Tịch Dao có gian trá, đặc biệt dặn dò chọn thêm mấy món lẫn vào trong đó. đường đưa về lại vòng vo mấy bận, kết quả mọi chuyện yên ổn, hề có chút dị thường.


      Nhìn nàng đoan chính ngồi đó, chuyên chú ăn uống, gã thấy mình thể hiểu nổi lòng dạ đàn bà.


      Bình thường những kẻ tử tù bị đưa vào trong lao , sợ nhất là được bữa ăn phong phú. Nàng ngược lại, ghét bỏ đồ ăn bình thường, lại còn liều mạng đòi ăn ngon. Rốt cục đầu óc nàng ta làm sao vậy? Chẳng lẽ chỉ như nàng là vì thai nhi trong bụng? Mới nhìn cũng có chuyện như vậy....


      Tên trung niên nhận được bẩm báo, trầm tư lúc lâu.


      Mộ thị quả là loại quái dị, những người thông minh đều cổ quái. quản nổi nữ nhân kỳ lạ như thế. Tông Chính Lâm vốn bí hiểm, nữ nhân bên cạnh cũng xảo tráquái dị chẳng kém.


      “Đại nhân, đây là thực đơn mà ả mới đòi hỏi.”


      Động tác của tên trung niên bỗng như bị kiềm hãm, canh giữ người nữ nhân này còn gian nan hơn cả việc hành thích giết người.


      Trong lúc đó Mộ Tịch Dao lại rảnh rỗi, bèn đứng dậy lại lại trongphòng.


      “Người nào ở đó?” Tông Chính Minh chuyển mình, khẽ xoa gáy, khàn giọng lên tiếng hỏi.


      Mộ Tịch Dao nghe gọi người, cuối cùng cũng thấy yên tâm. Nếu còn tỉnh lại, nàng thực nghi ngờ liệu có phải Tông Chính Minh bị người ta điểm huyệt câm hay .


      Nơi này quá buồn chán, dù sao có người chuyện cũng tốt hơn so với việc mình ngồi ngẩn người ra đợi.


      “Điện hạ.” Mộ Tịch Dao tới gần góc tường cất tiếng gọi.


      “Mộ Trắc phi?” Tông Chính Minh kinh ngạc kêu lên.


      tuy tỉnh lại nhưng toàn thân vô lực, nội lực bị phong tỏa. Vừa mới cất tiếng gọi người nghe giọng Mộ Tịch Dao trả lời từ cách vách.


      “Điện hạ, hãy nghe thiếp ”. Mộ Tịch Dao tỉ mỉ đem những chuyện sảy ra tối qua vànhững phỏng đoán của mình cho Tông Chính Minh nghe cách rất có trật tự và ràng với những phân tích sâu sắc.


      “Cho nên bây giờ chúng tađang bị giam, như cá thớt?” Tông Chính Minh cũng kích động, giọng rất trấn định. Hiển nhiên phải là người dễ dàng khoanh tay chịu chết. Mấy người hoàng tử có ai là lớn lên từ trong mưa gió tanh máu lớn lên, đừng là bị nhốt, chỉ cần còn hơi thở, cũng quyết buông tha ý chí muốn sống.


      “Điện hạ có đói bụng ? Thiếp có gọi đồ ăn của Tụ Tiên lâu, cố ý giữ lại cho ngài nửa.”


      Tông Chính Minh sững sờ. Bị nghịch tặc Thục trung bắt , còn có ưu đãi như vậy? Nhìn kiểu gì cũng giống như chiêu hàng?


      Ngũ điện hạ bỏ lỡ trò hay ban sáng, nên giờ hiểu đầu đuôi.


      “Vị đại ca kia!” Mộ Tịch Dao hắng giọng gọi với ra phía ngoái, kêu người đến. chút khách sáo sai đem cơm đến phòng bên cho Tông Chính Minh.

      Gã đại hán cứng mặt, đành chịu bị nàng sai sử, câu cũng dám .

      Đại nhân bị nàng ta giày vò đến nỗi sợ hãi mà tránh xa. Để lại với câu “Nhẫn nhịn mấy ngày, lấy đại làm trọng”, phải mình ở lại đây và chịu những uất khí của ả ta.


      Tông Chính Minh nhìn sắc mặt của hiểu ngay người này chắc chắc là bị Mộ Tịch Dao sửa trị qua. Nếu sao có thể dễ chuyện đến thế chứ?


      Nghịch tặc mà lại đến nông nỗi này, bị coi như nô tài mà sai bảo, Mộ Tịch Dao đúng là có đủ thủ đoạn.


      Tông Chính Minh chuyển bàn ăn đến cạnh tường, vừa tao nhã dùng cơm, vừa chuyện với Mộ Tịch Dao.


      “Cơm trưa cũng là mua từ Tụ Tiên lâu?”


      “Đương nhiên là phải, cơm trưa thiếp chọn món vịt da giòn ở Trần ký”.

      Tông Chính Minh thấy buồn cười. Bọn chúng cũng biết chọn người mà bắt cóc, bắt phải vị tổ tông.


      “Trắc phi sợ ư?” ngay cả chút lo lắng cũng có ư?

      “Tính mạng điện hạ còn quý trọng hơn so với thiếp, nếu mà muốn sợ thiếp cũng nên sợ sau điện hạ.” Mộ Tịch Dao đùa cợt. Nàng cũng tin Tông Chính Minh có át chủ bài.


      “Vậy phải ủy khuất Trắc phi mấy ngày, bản điện đưatrắc phi ra ngoài”.


      “Chỉ sợ quá trễ, hoàng thượng cũng sắp về kinh”.


      Tông Chính Minh nhíu mày. Bí dược giải huyệt ít nhất phải mất hai ngày, chẳng lẽ kịp?


      “Điện hạ cần lo lắng, số mệnh của thiếp từ trước tới sau đều hề thay đổi.” Mộ Tịch Dao cười khẽ, đến lúc này Tông Chính Minh cũng phải dựa vào nàng rồi.

      Đợi mấy ngày nữa, cũng hoa cúc cũng héo tàn. Đúng là trông cậy vào Tông Chính Lâm đáng tin hơn.


      Nhưng mà boss ơi, chắc ngài đến mức xếp trong nhóm đồng đội ngu như heo chứ? Cuối cùng bao giờ mới đến đây? Mộ Tịch Dao bĩu môi.


      “Điện hạ, ở Thịnh Kinh chỉ có hai đôi Chim ruồi vàng. đôi nuôi ở hậu cung thái hậu, đôi ở phủ Tứ công chúa”. Điền Phúc Sơn đổ mồ hôi, chuyện này vượt qua tầm xử lý được của . Chỗ Thái hậu tuyệt đối dám quấy rầy, còn về Tứ công chúa… mẹ đẻ là Đức phi bị giam ở lãnh cung.


      Tìm được rồi? Trong lòng Tông Chính Lâm kích động khi nghe tin tìm được chim ruồi, về phần Điền Phúc Sơn nhắc đến Tứ công chúa với chút thận trọng phản ứng của Lục điện hạ lại rất lãnh đạm.


      “Các ngươi đây là làm gì!” Tông Chính Oánh giận dữ mắng mỏ. Thân vệ của Tông Chính Lâm mời tự tới, còn dám xông vào phủ công chúa?


      Nữ nhân mà sủng ái làm hại mẫu phi bị đầy vào lãnh cung, bây giờ ngay cả nô tài cũng dám đến đè đầu cưỡi cổ mình? Bọn họ nghĩ rằng bản công chúa mất chỗ dựa nên có thể thoải mái đến làm nhục sao?


      “Khởi bẩm công chúa, Lục điện hạ muốn đôichim ruồi của ngài. Mời ngài ra giá.” Vệ Chân kiên trì làm đúng theo lời dặn dò của Lục điện hạ.


      “Quả thực là làm càn! Chim ruồi là do phụ hoàng ban cho, dựa vào cái gì mà dám mở miệng đòi!”


      Có phải Tông Chính Lâm điên rồi ? Dám dung túng thủ hạ xông vào phủ công chúa, cướp đoạt vật được ngự ban?


      Vệ Chân thấy Tứ công chúa tức giận đến hai mắt đỏ ngầu, lặp lại nguyên lời điện hạ.


      “Điện hạ , nếu công chúa muốn việc nuôi dưỡng trai lơ bị Thái hậu biết được mau đưa chim ruồi ra.”


      Sắc mặt Tông Chính Oánh tái xanh, tức giận đập nát bình Lưu Ly Bát Bảo cầm trong tay.


      “Mang chim ruồi rồi cút cho bổn cung!”


      Tông Chính Lâm, ngươi thực khinh người quá đáng!

      Vệ Chân mang theo lồng chim, cưỡi ngựa về phủ. Gặp phải Dao chủ tử quả nhiên có chuyện gì tốt. Lần này ngay cả thổ phỉ cũng làm rồi, còn ức hiếp nữ nhân nữa, quả thực giống phong cách đàn ông.

      cần theo nữa. Để ám vệ đến là được. cho bất kể kẻ nào vào thư phòng, trái lệnh giết!”

      Tông Chính Lâm mặc bộ cẩm bào, vận khinh công, nhảy mấy cái biến mất thấy dấu vết.

      Chỉ để lại mệnh lệnh dọa Vệ Chân run rẩy trận.

      Ai cũng ngờ được, người mà bị đồn đại bị trọng thương là Lục điện hạ, theo sát chim ruồi, dẫn ám vệ đến Thành Tây.
      minhhanhng, levuong, Phong Vũ Yên25 others thích bài này.

    3. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      bạn Đạo làm gì mà có thể dẫn chim ruồi nhỉ, lần này khối ng phải chết theo rồi
      Thanh Nhã, Linh Sờ Tinhnganha123 thích bài này.

    4. nganha123

      nganha123 New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      6
      Cảm ơn nàng quay trở lại... hố sâu nàng cố gắng nhé.:th_57:
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Lâu lâu mới gặp đc nàng @Linh Sờ Tinh đọc liền mấy chương thích thiệt. Mộ nữ đúng là k phải dạng vừa đâu mà hihi
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :