1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      có ng ghen cho coi....:))))
      m.n like like , t muốn xem cảnh hot hot
      ngocanh.97, ChrisLinh Sờ Tinh thích bài này.

    2. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      @Oriole5185 nàng chuẩn quá mất , hí hí có vại dấm chua bị vỡ đây.
      ngocanh.97, ChrisOriole5185 thích bài này.

    3. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      đủ 15 like chưa nhể hóng đoi bạn Lục ghen quá. Mộ nữ có nhầm quá lớn kiểu gì cũng bị bạn Lục xử lý giờ Mộ nữ nên nghĩ kế gì cho bạn Lục bớt giận đây keke. Hóng quá
      Last edited: 4/12/15
      Linh Sờ TinhChris thích bài này.

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 103: bóng lưng

      Edit: Linh Sờ Tinh


      “Có thể đứng vững ?” Tông Chính Minh nhìn nữ nhân trước ngực nắm vạt áo mình, giọng hỏi.



      Mộ Tịch Dao xấu hổ muốn chết, nghĩ đến sắc mặt Tông Chính Lâm, da đầu run lên.



      “Còn buông ra?” Tông Chính Lâm nắm chặt vai nàng, giọng hiển nhiên tốt.



      “Chuột rút…” xong rồi, đúng lúc này nàng lại khó chịu. Mộ Tịch Dao sắc mặt đỏ lên, giọng như muỗi kêu.



      Tông Chính Lâm nhìn chằm chằm vào gáy nàng, nhìn về phía Tông Chính Minh gật đầu ra hiệu, tay ôm ngang người lên. Cất tiếng chào, ôm Mộ Tịch Dao đến đông sương phòng.



      Mộ đại nhân và Vu thị bị Mộ Tịch Dao dọa, tim cũng run lên, bây giờ nghĩ lại vẫn còn sợ.



      “Lão gia, đứa này sao lại xúc động như vậy? Bụng cũng tám tháng rồi, nếu có chuyện gì, đúng là đòi mạng!”. Có câu bảy sống tám chống ,(ý nếu đẻ non bé bảy tháng dễ sống hơn bé tám tháng). Vu thị bị dọa đổ mồ hôi. Nhìn Mộ đại nhân oán giận nữ nhi lúc nào bớt lo.



      Tuy rằng thường ngày Mộ Kính Châm rất cứng nhắc, nhưng với nữ nhi này lại cực kỳ cưng chiều. Vốn là bị kinh sợ hồi, giờ phu nhân lại trách ông kiêu căng, dung túng quản giáo tốt nha đầu. Ông ta bất đắc dĩ lắc đầu, đây ràng là thói quen xấu của phu nhân mà.



      Tông Chính Minh khoanh tay đứng trong đình, đưa mắt nhìn hai người rời . Sau đó quay lại trấn an nhị lão, tốt cho Mộ Tịch Dao.



      “Đệ muội cũng là do bị chuột rút mới đứng vững, trách nàng được.” Vừa rồi người nàng thơm ngát… Tông Chính Minh có chút lưu luyến.



      Nhớ tới lúc này nàng níu vạt áo, vẻ mặt hoàn toàn tin cậy. Có lẽ vẻ mặt đó là dành cho lão Lục a, nếu nàng bối rối như thế.



      Mộ Tịch Đình còn nghe thấy điều gì nữa, trong đầu chỉ có hình ảnh bóng lưng điện hạ nhanh chóng đứng dậy, còn có lúc che chở tỷ tỷ, ánh mắt lại dịu dàng chưa từng thấy. ra tất cả ôn nhu thường ngày mà điện hạ dành cho nàng, chẳng qua chỉ là trấn an, bằng vẻ khẩn trương dù chỉ trong chớp mắt kia.



      “Tay bị thương tại sao ?” Tông Chính Minh nâng tay phải của nàng lên, nhìn mu bàn tay sưng đỏ.



      Tay bị thương sao? Mộ Tịch Đình nhìn chén canh bị đổ bàn, trầm mặc cúi đầu.



      phải là tại nàng, mà là do điện hạ. ra lúc điện hạ bất chấp tất cả xông ra ngoài làm đổ. Nàng thấy đau, tay nàng đau ư, chẳng thể bằng nỗi đau trong tim.


      Mộ Tịch Dao cuộn trong ngực Tông Chính Lâm, hai má nhàng cọ cọ ngực làm nũng.


      Bà nó chứ, boss ngài còn muốn giận bao lâu? Cho cái thời gian, để nàng còn biết đường.


      Tông Chính Lâm nghĩ đến quan tâm kịp che giấu của Tông Chính Minh, hai mắt lạnh như băng . ta dám đánh chủ ý với nữ nhân của mình ngay trước mặt mình?



      Lại nhìn vẻ mặt ủy khuất của Mộ Tịch Dao, nỗi tức giận xông lên. Nàng còn cảm thấy bị oan uổng ư?



      Lúc nguy cấp mà nàng còn thoải mái nhào vào lòng nam nhân khác, ràng bên lại để ý đến. biết xấu hổ còn giả bộ đáng thương với ?



      “Kiều Kiều, lần này nàng phải làm thế nào để thoát tội đây?”



      Mắt phượng của Tông Chính Lâm thẳng tắp, hàm xúc nguy hiểm ràng.



      Mộ Tịch Dao nhớ tới kẻ đầu sỏ, đột nhiên cảm thấy có dũng khí. Nhanh chóng sửa lại dáng vẻ oan ức vừa rồi, miệng nhếch lên, ngón trỏ chọc chọc trước ngực , lại bị cắn cái.



      “Điện hạ, cái nhẫn ngọc kia của ngài cũng quá tầm thường . Sao ai cũng có?



      Thiếp vừa rồi là vì nhìn thấy nhẫn ngọc kia mới nhận sai người. Nếu chàng đổi cái khác tốt hơn , cái này cũng quá khó coi rồi.”



      Tông Chính Lâm bị phản kích của nàng làm trở tay kịp, lại nghe nàng đến nhẫn ngọc . Giọng vô cùng ghét bỏ.



      Lục điện hạ buồn bực, hận thể thu thập được nàng.



      “Nàng biết cái nhẫn ngọc này?”



      Hử? Sao lại có dấu hiệu càng ngày càng tức giận? Mộ Tịch Dao hiểu, nắm lấy bàn tay to của cẩn thận đánh giá.

      “Điện hạ, sao thiếp lại biết nó? Chẳng phải ngày nào ngài cũng đeo nó chơi đùa sao. Nếu như biết, sao thiếp lại có thể nhận sai phương hướng?”



      Chỉ là món đồ mà thôi, còn có tên tuổi riêng hay sao? Mộ Tịch Dao vẫn cho rằng là do Lục điện hạ đặc biệt dùng để khoe khoang. Nam nhân ra vẻ thâm trầm, đặc biệt là loại quyền cao chức trọng, chẳng phải mấy lão già thích vuốt vuốt thưởng thức, tỏ vẻ hay sao?



      Nàng đúng là… Tông Chính Lâm biết mở miệng giáo huấn như thế nào cho phải. nàng vô tâm, nàng còn nhớ cái nhẫn ngọc này. nàng thận trọng, ràng nàng chưa bao giờ chú ý cái nhẫn ngọc này phải chỉ mình có.



      Nghĩ như thế, Lục điện hạ lại cảm thấy quỷ dị. Chẳng lẽ còn phải khen nàng chưa bao giờ để ý nam nhân khác? Đúng là oan uổng nàng rồi?



      Cúi người thấy nàng nhìn mình, kiên quyết phục, Tông Chính Lâm sờ sờ đầu nàng.


      “Đây còn là ấn tín của hoàng tử.” Tông Chính Lâm giải thích.


      Ấn tín? Sao lại là con dấu được? Mộ Tịch Dao kéo ngón tay , dùng sức đùa nghịch.


      giờ chỉ là tượng trưng thôi, theo sử bốn bảy năm trước , mặt trước của nhẫn ngọc có chỗ hơi lồi lên, có thể làm ấn phù.”



      Hả, lại thêm kiến thức. Mộ Tịch Dao gật đầu, lại nghi hoặc hỏi, “Tất cả các hoàng tử đều có?”. Sao trước giờ nàng lại có để ý?



      “Đương nhiên. Đeo nhẫn ngọc chình là quy chế hoàng tộc, câu nệ.”



      “Vậy cũng tính, việc này chưa từng biết, thiếp lưu ý.” Mộ Tịch Dao lý . chừng là loại nhẫn ngọc nào nàng cũng biết, càng thể trách đến đầu nàng được.



      “Nàng trách bản điện cho nàng biết quá muộn?” Tông Chính Lâm đem người thả giường ngủ, khoanh tay lại, đứng trước giường cúi người nhìn nàng.



      Kiêu ngạo! Mộ Tịch Dao bĩu môi. Boss luôn để ý bây giờ là lúc nào, lúc nào cũng giở cái đặc quyền chiếm ưu thế.



      “Điện hạ.” Mộ Tịch Dao mềm mại gọi, giơ tay ôm. Nàng muốn gối ôm hình người, muốn được thứ hạ nhiệt ......



      Mộ đại nhân và Ngũ điện hạ ngồi lúc lâu, mới thấy người sai hỏi trở về bẩm báo thấy người, liền biết người quay lại.



      “Lục đệ có chuyện quan trọng, bản điện liền trước bước. Mộ đại nhân cần tiễn. Nếu có rảnh, bản điện thường xuyên cùng Thứ phi đến thăm”.

      Mộ Tịch Đình lưu luyến chia tay Ngô di nương, được Tông Chính Minh đỡ lên xe ngựa.



      Xe ngựa chầm chậm về phía trước, Mộ Tịch Đình chuyên chú nhìn khuôn mặt nhu hòa của Ngũ điện hạ, cảm thấy cả toa xe cũng trở nên sáng ngời. Nếu luôn luôn an bình tốt lành như thế này, là tốt biết bao.



      “Sao lại nhìn bản điện như thế?”



      Mộ Tịch Đình bị nhìn lại, sắc mặt đỏ bừng, lúng túng lên tiếng, “Điện hạ rất tuấn tú, làm thiếp bị mê hoặc”.


      Tông Chính Minh nghiêng mình nằm sạp, khuôn mặt ôn hòa giãn ra, “ hổ là tỷ muội. Tỷ tỷ nàng cũng từng khích lệ”. Nhưng mà Mộ Tịch Dao dùng lời làm bức tường để chắn . Nhớ tới đòn đánh phủ đầu của nàng, Tông Chính Minh cười lắc đầu. Chưa từng trách nàng?


      Lòng của Mộ Tịch Đình lập tức lạnh lẽo, “Trước kia Điện hạ từng quen biết tỷ tỷ?”


      Theo lời nữ nhân kia, điện hạ sớm có tâm tư với Mộ Tịch Dao.


      Tông Chính Minh tựa như hồi tưởng chuyện cũ, quen biết? Chỉ sợ nàng ấy chưa bao giờ cho là thế.


      “Chưa từng chuyện. Lần đầu gặp tỷ nàng, là ở cửa Điều hương phường, đúng lúc gặp phải con ngựa điên. Về sau nàng ấy có đến nhà cảm tạ.”



      Mộ Tịch Đình cảm thấy tim mình thắt lại, nhớ thương từ rất lâu rồi ư? Khi đó các nàng còn là tú nữ.



      Tú nứ? Mộ Tịch Đình đột nhiên nhớ tới Ngũ hoàng tử phi mới đầu còn thân thiện với mình, thân mật gọi Mộ muội muội. Sau này lại biết vì sao thay đổi thái độ, cực kỳ lãnh đạm. Còn có Hoàng tử phi lần tình cờ tán gẫu, điện hạ có để ý đến nàng, tận lực nâng làm Thứ phi nhập phủ.



      Trước tuyển tú điện hạ chưa bao giờ gặp mình, vì sao đặc biệt khoan hậu với mình? Mộ Tịch Đình nhớ tới câu “Đến nhà lời cảm tạ”, lập tức sắc mặt trắng bệch. Nếu, nếu là nhận sai người sao?


      Nghi ngờ thời gian dài đột nhiên có được lời giải, Mộ Tịch Đình thất thố hoảng sợ. Nàng hèn mọn như thế, ngay cả việc làm cái thế thân cũng là cướp đoạt được ư?
      minhhanhng, Sweet you, levuong33 others thích bài này.

    5. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      :013:chẹp, bạn Mộ Tịch Đình này kể ra cũng tội, nhưng chỉ sau vụ này Mộ nữ lại thêm kẻ thù nữa r
      ChrisLinh Sờ Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :