1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 95: Khó khăn

      Edit: Linh Sờ Tinh


      “Mộ thị?” Thái hậu thấp giọng gọi lên, mặt lộ vẻ vui. Vừa mới thưởng cho ngươi xong giờ ngươi lại làm xấu mặt ta rồi ? Đảo mắt qua chỗ Mộ Tịch Dao ngồi, bắt đầu có chút giận chó đánh mèo.

      “Hoàng thượng, việc này có phải có nhầm lẫn gì ? Mộ thị sao có thể xung với tôn thất? Nàng mới vào cửa ba năm, hai lần có thai, lúc chỉ hôn xem bát tự cũng rất hợp, có gì ổn”.

      Trong lòng Thục phi trầm xuống, giờ là có người muốn đối phó với Tông Chính Lâm. Nếu hôm nay Mộ thị bị định tội, Thành Khánh và đứa trẻ trong bụng nàng, coi như đều bị hủy hết tiền đồ. cần biết là Mộ thị bị đưa đến từ đường hay là xóa tên khỏi tông điệp, đối với Tông Chính Lâm đều là việc tổn hại đến thanh danh. Huồng hồ bây giờ đứa con nối dòng dưới gối của là do Mộ thị sinh ra, đây ràng là muốn phá hỏng căn cơ của !

      “To gan lớn mật, ngôn loạn chúng”. Nguyên Thành đế còn chưa mở miệng, Lục điện hạ cất tiếng trước.

      “Phụ hoàng, hạng người gian tà ăn bừa bãi, theo lý nên trảm”.

      Tông Chính Lâm nhìn thẳng vào người run sợ phía trước, cần thẩm tra, mở miệng là muốn lấy mạng người.

      Mộ Tịch Dao được bảo vệ ở sau lưng, trong lòng cảm thấy ấm áp. Vào thời điểm quan trọng Boss vẫn dũng cảm đứng ra, nàng là cảm động mà. Nhưng Mộ Tịch Dao nàng cũng phải là người dễ bị bắt nạt, dám trắng trợn vu oan nàng, nếu lột da đối phương, mơ cũng đừng mơ thế là xong việc.

      Trong lòng Hách Liên Mẫn Mẫn vui buồn lẫn lộn, khắc trước thị còn lo lắng, giờ lại như ở trong mơ, sao lại có chuyện tốt đến dường này?

      Mộ thị bị Nguyên Thành đế định tội, vấn đề của nàng coi như được giải quyết, cần lo lắng nữa. Cho dù nàng ta có nhiều con, toàn bộ cũng thành phế thải hết. Chứ đừng nghĩ đến kết cục thê thảm sau này. Mệnh số xung khắc với hoàng thất, mất mạng là may rồi.

      Vạn Tịnh Văn sững sờ. Mộ thị kết thù với nhiều người như vậy sao? Mình vẫn còn án binh bất động, Mộ thị gặp họa trước rồi?

      mặt Tộ Lận Nhu lộ vẻ vui mừng chút che giấu. Trời xanh đúng là có mắt, phụ như Mộ thị nên sớm bị thu phục mới phải.

      Cả phủ hoàng tử, ngoại trừ Tông Chính Lâm, cũng chỉ có Trương thị là lo lắng cho nàng, nhưng trong đó vẫn có chút tâm tư.

      Nguyên Thành đế thầm để ý Mộ thị, ngoại trừ việc kinh ngạc lúc ban đầu, sau đó hề có vẻ kiêu ngạo cũng siểm nịnh, kinh sợ chút nào. Luôn im lặng ngồi ở bên kia, tựa như người bị đoán có mệnh số xung khắc phải là nàng vậy .

      Chỉ dựa vào chút khí phách gan dạ này, cũng phải khiến cho Nguyên Thành đế coi trọng vài phần. Vị Trắc phi này của Tông Chính Lâm, ngoài việc hôm nay bị đoán mệnh số xung khắc ra những điều còn lại đều khiến cho ông cực kỳ vừa lòng. Nhưng việc này liên quan đến hoàng thất, thể khinh suất. Nếu phạm phải kiêng kị, cũng chỉ có thể hưu nàng rồi giam cầm suốt quãng đời còn lại. lấy mạng của nàng coi như là phá lệ khai ân rồi.

      Nguyên Thành đế hoàn toàn để ý tới việc Thục phi cầu tình. Trầm tư nhìn Mộ Tịch Dao ngồi phía dưới.

      “Hoàng thượng, nếu Mộ thị chỉ tương khắc với Liễu phi, đuổi ra khỏi cung cũng được. Nhưng mà bây giờ…” Đức phi tỏ vẻ cực kỳ tiếc hận, nhưng ra bỏ đá xuống giếng.

      Thục phi thoáng nhìn sang, sắc mặt cực kỳ khó coi. Quả thực là bọn họ hạ quyết tâm, muốn đẩy Mộ Tịch Dao vào đường cùng có cơ hội xuay chuyển?

      “Hoàng thượng, việc này vô cùng quan trọng, phải suy xét cẩn thận. Mộ thị giờ còn mang thai”. Thái độ của Hoàng quý phi vô cùng bình thản. thầm giúp đỡ Thục phi vì nhìn thấu thủ đoạn của Đức phi. Về người đứng phía sau Đức phi, Hoàng quý phi quét mắt nhìn sang chỗ Đại hoàng tử.

      Nguyên Thành đế lại nhìn thái độ của mọi người mấy lần, cuối cùng gọi Mộ Tịch Dao.

      “Mộ thị, ngươi có gì muốn ?”

      Mộ Tịch Dao vỗ vỗ bàn tay nắm chặt của Tông Chính Lâm, chậm rãi đứng dậy, khẽ hành lễ.

      “Bẩm hoàng thượng, nô tỳ cả gan, muốn giám chính đại nhân giải thích vài điểm nghi hoặc. Nếu có chút quá lời, xin hoàng thượng thứ tội”.


      Nguyên Thành đế gật đầu, “Chuẩn”.


      Mộ Tịch Dao khẽ nâng làn váy, chậm rãi đến giữa đại điện, nhìn thẳng phía trước, khoanh tay đứng thẳng.


      “Đại nhân đọc đủ mọi kinh thư, tinh thông mệnh số. Thiếp sống ở khuê phòng, tài hèn sơ thiển. Hôm nay đại nhân đoán ra thiếp mệnh bạc, tất nhiên là cam lòng. Cho nên mới muốn tìm tòi nghiên cứu”.


      Giám chính của Tư thiên giám chắp tay thi lễ, khiêm tốn đồng ý, “Mời Trắc phi”.


      Mọi người trong đại điện chăm chú đến mức nín thở, nhìn nàng đơn độc đứng giữa đại điện nhưng vẫn tự nhiên trấn định, khí độ ung dung.


      “Thiếp xưa nay cũng thích đọc sách, từng đọc qua “Ngũ tư tố sổ”. Trong đó có nhắc tới cách tính mệnh số, là dựa vào đếm vòng quay của các vì sao, xin hỏi có đúng ?

      Giám chính kia hoảng sợ, thể ngờ Mộ thị lại ràng thuật tính toán như thế, khiến người khác phải kinh ngạc.

      “Đúng thế”.

      Mộ Tịch Dao gật đầu. “Cách tính lịch của Đại Ngụy, cứ trăm hai mươi năm được coi là vòng, cứ llặp lặp lại như thế có đúng ?”

      “Đúng vậy”.


      “Nếu như thế, Đại Ngụy ta lập quốc lâu, ranh giới rộng bát ngát, dân cư đông đúc, nếu ngẫu nhiên có mệnh số giống nhau cũng là bình thường, có đúng ?”


      Giam chính gật đầu. “Lời của Trắc phi rất đúng. Ngài muốn tra tất cả bát tự của mọi người trong cung, để loại trừ khả năng trung lặp, rồi mới kết luận?”


      cần”. Mộ Tịch Dao khoát tay, cười lạnh. Như thế là tốt, gió đông nắm trong tay, mọi đủ. (* đây là điển cố Gia Cát Lượng mượn gió Đông giúp Chu Du đánh thắng quân Tào Tháo. Chi tiết xem cuối chương).


      “Thiếp chỉ còn câu hỏi cuối cùng, đại nhân có dám lấy tính mạng ra bảo đảm, sinh thần của thiếp, gây bất lợi cho tôn thất?”

      Giam chính kia bị thái độ của Mộ Tịch Dao chọc tức giận, lớn tiếng đồng ý.

      “Vi thần bảo đảm, chỉ là bất lợi, mà là đại hung!”


      Lời này vừa ra, sắc mặt Nguyên Thành đế và Thái hậu đại biến. Thục phi nhắm mắt, suy sụp hoàn toàn.

      Tông Chính Lâm bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt sắc bén, quan Giám chính vội vã cúi đầu.


      “Lão Lục!” Nguyên Thành đế vỗ án, chỉ vào , giận dữ mắng, “Làm càn! Còn ngồi xuống cho trẫm”.


      Thái tử thấy Tông Chính Lâm thất lễ trước hoàng đế, vui mừng. ngờ Tông Chính Lâm lại là loại người trọng tình, thế mà lại vì nữ nhân mà tự khiến mình loạn trận tuyến.


      “Phụ hoàng, kẻ này ăn lung tung, sao có thể dễ tin?” Tông Chính Lâm hiên ngang đứng thẳng, có ý lùi bước.


      Nguyên Thành đế nhìn điệu bộ của , chịu bỏ qua? định răn dạy, lại bị Thục phi đoạt trước.

      “Còn ra thể thống gì nữa! Trước mặt Thái hậu và Hoàng thượng, được phép hồ nháo”.


      Vẻ mặt Tông Chính Lâm trầm mà lạnh lẽo, mắt phượng nheo lại.


      “Điện hạ”, thanh nhàng chậm rãi của nữ nhân vang lên làm cho chú ý của Tông Chính Lâm bị thay đổi. “Thiếp và con sao. Điện hạ cần lo lắng”.


      Mộ Tịch Dao bị Tông Chính Lâm dọa cho toát mồ hôi lạnh. Boss ơi, ngài chắc chắn là phải đến kéo thiếp xuống hố chứ? Ngài vội vàng chống đối với Nguyên Thành đế như thế làm gì, là muốn sớm đem thiếp đây chôn à?


      Mộ Tịch Dao vội vàng chuyển đề tài đến thai nhi trong bụng, để đế vương có chút do dự.


      Tông Chính Lâm nhàn nhạt liếc nàng cái, lại nhìn cái bụng to của nàng, nghe lời ngồi xuống.


      Thái hậu thu tất cả hành động của Tông Chính Lâm vào mắt, hàng năm bà ăn chay niệm phật, đành lòng gây nghiệp chướng. Huống chi là đứa trẻ chưa sinh ra.

      “Hoàng đế, lão Lục cũng chỉ là lo lắng cho con nối dòng, về tình có thể tha. Trong bụng Mộ thị dù sao cũng là huyết mạch của hoàng thất”. Ngụ ý của bà ràng là muốn bảo toàn đứa .

      Nguyên Thành đế vuốt cằm, vốn cũng định lấy mạng của Mộ Trắc phi.

      Mộ Tịch Dao thấy ý tứ hai vị có quyền cao nhất, đây là vì đứa , về phần nàng, liên quan gì đến sao?

      Quả nhiên là hoàng gia, may mà từ trước đến giờ nàng đều hiểu nhân tình ấm lạnh trong cung.

      “Khởi bẩm hoàng thượng, thiếp hỏi xong”.

      Mọi người đều cảm thấy kỳ quái, Mộ thị gióng trống khua chiêng muốn chất vấn nửa ngày, rồi cứ như vậy là xong việc? Lại thấynàng mang vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, chậm rãi quỳ xuống, hành lễ.

      “Thiếp to gan, dùng thân phận Trắc phi của Lục điện hạ, cầu xin hoàng thượng triệu mời tông tộc, lấy lại trong sạch cho thiếp, trừng phạt kẻ mưu hại. Lấy lại công bằng cho thiếp và con thiếp”.

      “Hôm nay Thiếp bị oan, liên lụy đến hoàng tự. Khẩn cầu hoàng thượng lập án tra chuyện Liễu phi bị hôn mê, giao cho Hình bộ chủ thẩm. Mệnh cho Chưởng quản Thái sử làm chủ cục diện, cho Giám chính Khâm thiên giám dự thính, được che giấu. Nếu hôm nay thiếp có nửa câu giả dối, hoặc là tra ra kết quả như Giam chính đại nhân , thiếp tự thỉnh xóa tên khỏi tôn thất, xin lĩnh ly rượu độc!”

      Nàng quỳ xuống chờ lệnh, lời vô cùng khí phách.

      Trong tích tắc cả đại điện im lặng đến mức ngay cả tiếng cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, ai ngờ được Mộ Tịch Dao lại quyết liệt đến thế, cho chính mình đường lui.

      Nguyên Thành đế suy ngẫm lát, nhìn nàng ôm bụng khó khăn cúi người nhưng vẫn cứng cỏi bất khuất, trầm giọng kết luận.

      “Chuẩn!”
      minhhanhng, Chris, Sweet you21 others thích bài này.

    2. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      cứ tưởng cái Tịnh Văn gì đó đọc chương này lại thấy nghi cái vị Đức Phi và đại hoàng tử aizzz tò mò quá chả bit tên nào lại to gan dùng kế lên Mộ nữ thế k biết. Bit đc là ai kẻ chủ mưu lần này kẻ này khó mà yên ổn với bạn Lục nhà ta. dám động đến sủng phi của bạn Lục à
      CarolLinh Sờ Tinh thích bài này.

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      @béo xinh , nàng quá chuẩn :yoyo26::yoyo26::yoyo26:, tặng nàng thêm 1c nữa làm quà nè
      :yoyo12::yoyo12::yoyo12:
      myuyenbéo xinh thích bài này.

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 96: Trầm ổn

      Edit: Linh Sờ Tinh


      Thục phi kinh ngạc nhìn Mộ Tịch Dao được người nâng dậy, vẻ mặt phức tạp. Nha đầu này thông minh,sao lại biết đây là cái bẫy. Vậy mà vẫn dám lấy tính mạng ra đánh cược, nên liều lĩnh đánh cược như vậy. Nhưng mà, chuyện mệnh số phải kêu oan bằng cách nào? Vốn chuyện này là lĩnh vực hư vô mờ mịt, toàn bộ đều do Tư Thiên Giám suy đoán. Hôm nay Giám Chính kết luận, còn ai dám phản bác lại?


      “Hoàng Thượng, nô tỳ nghe người được Đại Ngụy kính trọng nhất, có ai khác chính là trụ trì An quốc tự.” sau khi Mộ Tịch Dao đứng dậy cũng lui xuống, mà hơi trầm ngâm, rồi thốt ra lời làm người khác giật nảy mình.


      “Hai năm trước trụ trì An Quốc Tự ra ngoài du ngoạn, đến nay vẫn chưa về.” Nguyên Thành đế cũng nghĩ đến việc thỉnh đại sư đích thân tính toán, tiếc rằng người là thế ngoại cao nhân, chỗ ở cố định, có cách nào tìm ra. Nếu muốn tìm được người, phải sử dụng đến mật thám. Lúc này chuẩn bị chiến tranh, mỗi mật thám đều có mật lệnh riêng, rời kinh làm nhiệm vụ.

      Mộ Tịch Dao đương nhiên biết đại sư trụ trì ở kinh thành, nếu như đại sư ở đây, mấy người kia cũng dám ra tay như vậy.


      Nếu bị người gài bẫy chỉ cần tìm cách thoát tội là được, nhưng chuyện mệnh số lại là việc mà được phép nghi ngờ. Muốn lật lại bản án tìm cách lấy lại trong sạch cho mình. Hôm nay còn suýt bị người chỉ vào mặt mà mắng có số tang môn, nỗi nhục nhã này, nàng chịu được!


      “Đại sư chưa về nô tì cũng cưỡng cầu.” Lại lần nữa vượt khỏi dự đoán của Nguyên Thành đế, Mộ thị lại nhàng buông tha, nhắc tới nữa.


      Thái hậu cũng cho rằng Mộ Tịch Dao muốn chờ đại sư trụ trì An Quốc Tự vào cung. Nhưng ngờ, nàng lại trì hoãn thời gian mà vô cùng dứt khoát.

      “Hoàng đế, Liễu phi giờ hôn mê, nếu cứ trì hoãn bào thai trong bụng giữ được. Bản án này khi nào đưa ra xử?”


      Nguyên Thành đế nhớ tới việc Mộ thị xin đến tông tộc, tính sơ qua liền định thời gian.


      “ Giờ Tỵ hai ngày sau, triệu tập tông tộc đến Gia Hòa điện, vụ án này giao cho Hình bộ thẩm tra. Thái Sử cục chấp lệnh, chư quan Khâm Thiên Giám cùng giám sát. Mộ thị, còn có gì điều gì dị nghị?”


      “Nô tì tạ Hoàng Thượng ân điển, hề dị nghị.”


      “Lão Lục!” Nguyên Thành đế đứng dậy, kêu Tông Chính Lâm theo.


      Sắc mặt Tông Chính Lâm đen như mực, nhìn sâu vào trong đôi mắt thản nhiên của Mộ Tịch Dao, chỉ kịp để lại đôi câu.


      “Bản điện hạ quay trở lại rất nhanh thôi.”


      Mộ Tịch Dao cười nhìn rời , quay người lại, lại gặp đôi mắt chăm chú nhìn mình của Tông Chính Minh.


      Tông Chính Minh nhìn nàng, phảng phất như lại thấy được nữ tử gan dạ nghiêm nghị trước kia. Nàng chính là nữ nhân như vậy, dù ở trước mặt thái hậu và hoàng đế, cũng dám mở miệng “tự thỉnh xóa tên khỏi tông diệp, ly rượu độc!”



      Lúc rời lướt qua cạnh nàng, Tông Chính Minh thoáng bước chậm lại. “Còn hai ngày nữa, bản điện thay nàng tìm hiểu tung tích của đại sư.”


      Giọng trầm thấp của vang đỉnh đầu, ngay sau đó như gió lướt qua, Mộ Tịch Dao chưa kịp phản ứng lại , người xa.


      Đám nữ nhân theo sau lưng Tông Chính Minh, khỏi kinh ngạc. Lúc sau, nghĩ tới điện hạ đối xử rất tử tế với Mộ thứ phi, lập tức sáng tỏ. quả là người ai cả đường lối về, cả đích tỷ của ái thiếp cũng chiếu cố chu toàn. Chỉ có người từ đầu đến cuối chưa từng ngước mắt lên, nhưng trong lòng sáng tỏ. vẫn vì nàng ta mà đau lòng sao?


      Mộ Tịch Dao được Thục phi phái người đưa về phủ Lục hoàng tử, vừa mới vào cửa thấy Mặc Lan và Huệ Lan đỏ hoe mắt đón.


      “Chủ tử…” Theo Mộ Tịch Dao chục năm, tình cảm chủ tớ sớm khắc sâu tận xương tủy. Hôm nay biết sau hai ngày nữa Mộ Tịch Dao phải mình ứng phó với kiếp nạn sống còn, cuối cùng đè nén nổi, khóc òa lên.


      “Khóc cái gì? Các ngươi từng thấy chủ tử của các ngươi chịu thiệt sao? Lần này mà lột được da kẻ giật dây sau lưng, đừng hòng yên chuyện.”


      Triệu ma ma ngóng trông điện hạ về, chợt nghe thấy lời giận dữ của chủ tử. Lại thấy tiếng khóc hai đóa hoa lan im bặt, ngơ ngác sợ sệt nhìn Mộ Tịch Dao.


      Có phải chủ tử cũng biết tai vạ khó lường, cho nên đầu óc hồ đồ rồi ? giờ thoát thân còn nổi, ai còn nhớ tới chuyện tìm đầu sỏ mà trả thù?


      Đan Như uyển yên tĩnh cách kỳ lạ, nhóm hạ nhân sau khi biết được tin tức, nào dám lớn tiếng, đều mặt ủ mày chau, cách phòng chính rất xa, chỉ sợ bị Trắc Phi giận chó đánh mèo. Triệu ma ma cùng thị nữ thân cận đợi bên cạnh, nhưng lại chỉ ngây ngốc nhìn Mộ Tịch Dao ngủ bù, hai mặt nhìn nhau ngơ ngác.


      Toàn thân Tông Chính Lâm đầy hơi lạnh trở lại Đan Như uyển, thấy Mộ Tịch Dao yên ổn nằm giường, ngủ say sưa.


      Nhìn nàng nhắm mắt nằm ngủ,trầm tĩnh mà yên nhã. Tông Chính Lâm nhắm mắt lâu, bỗng thấy nhụt chí. tới bên mái tóc lòa xòa phủ bên gối, ôn nhu khẽ khàng gọi, “Tịch Dao.”


      Mộ Tịch Dao bị quấy rầy mộng đẹp, đầu cọ cọ, tìm tư thế thoải mái tiếp tục ngủ. Bởi vậy mới bỏ lỡ biểu cảm chân tình hiếm có của Lục điện hạ.


      Tông Chính Lâm ngồi dựa vào đầu giường, lẳng lặng chăm chú nhìn nàng, cứ ngồi thế cho đến khi trời chạng vạng tối.


      Hôm nay trong đại điện, nàng với phong thái tao nhã, khó gặp đời. Đây là lần đầu tiên bắt gặp Mộ Tịch Dao như vậy, trong đôi mắt nàng lấp lánh ánh lên niềm kiêu hãnh mà kiên định , thế gian này cũng chỉ có mình nàng thôi.


      Vũ khí sắc bén của nàng vẫn luôn giấu kín, chỉ đến khi cần dùng mới nghiêm túc xuất .


      “Kiều Kiều.” Tông Chính Lâm nhìn đồng hồ nước, cúi người khẽ chạm vào nàng


      “Điện hạ.” Mộ Tịch Dao mở mắt liền rơi vào ánh mắt thâm thúy của , điềm tĩnh mà hòa nhã, tĩnh mịch và đẹp đẽ.


      “Thiếp lại khiến cho điện hạ phiền lòng rồi .”


      Đây là lần đầu Tông Chính Lâm nghe Mộ Tịch Dao tỏ vẻ áy náy. sờ đỉnh đầu nàng, trầm giọng mở miệng.


      “Kiều Kiều dùng tính mạng mình đánh cược, chỉ vì muốn cầu Hoàng Thượng tra án này?” Đừng Liễu phi, cho dù chết cả trăm tám mươi phi tần, mắt Tông Chính Lâm cũng chớp cái.


      “Điện hạ cần lo lắng, tai họa này của thiếp ảnh hưởng gì, chắc chắn thiếp giữ mạng mình lâu.” Mộ Tịch Dao ôm cổ , cười trêu chọc.


      Vẫn chưa sinh đủ con cái, tâm nguyện đời trước vẫn chưa thành, có chết cũng chạy thoát.


      Tông Chính Lâm nhẫn nhục tốt bằng nàng, ngưng trọng hỏi, “Bản điện hạ cầu Hoàng Thượng đưa nàng Giang Nam tránh ít thời gian được ?”


      Chờ khi chỉnh đốn xong đám nghịch thần Thục Trung kia, mới có thể hạ thủ diệt trừtận gốc phủ An Quốc Công, đến lúc đó Mộ Tịch Dao ngoan ngoãn quay về bên cạnh .


      Ban nãy cầu xin, Nguyên Thành đế đồng ý. Nhưng mà, thế sao nào? có rất nhiều thủ đoạn việc trộm Long chuyển phượng chỉ là…


      Giang Nam gì chứ? Đám tiện nhân còn chưa trừng trị, có đánh chết nàng cũng ! Nàng là Mộ Tịch Dao, dù là đời trước hay đời này cũng nghĩ “Mang tội lẩn trốn” !


      “Điện hạ, thiếp còn chờ thu thập kẻ gian nịnh, trò hay chưa dứt, sao có thể rời ?”


      Tông Chính Lâm thấy nàng đùa, nhưng lại giống như giỡn, hàng lông mày cau chặt trầm mặc .


      “Nếu điện hạ có lòng, giúp thiếp phái người Lộ Thủy chuyến, thỉnh đại sư về kinh là tốt nhất.”


      Lời của lão hòa thượng nhất định là rất đáng tin cậy, ngày đó khi kết duyên, giờ đây ông ta hồi báo chút cũng coi là quá phận.


      Mắt phượng của Tông Chính Lâm sáng rực, gắt gao nhìn thẳng Mộ Tịch Dao, biểu cảm được tốt lắm.


      “Kiều kiều là thâm tàng bất lộ, nhẫn tốt.”


      “Điện hạ, từ Kinh Thành đến Lộ Thủy, về về hơn mười ngày, nước xa cứu được lửa gần. Chẳng qua cũng chỉ là dệt hoa gấm mà thôi. Về phần vị Giám Chính đại nhân kia, nếu về tính toán, còn kém xa.” Mộ Tịch Dao cười khẽ tiếng.


      ngày đêm này, thống lĩnh thị vệ cùng thủ lĩnh ám vệ của phủ Lục hoàng tử, cưỡi ngựa tốc hành về hướng Sùng Châu Lộ Thủy.


      Trong hoàng cung, Ngọc Diệp cung.


      “ Hôm nay Mộ thị dùng cả tính mạng để cược, cầu Hoàng Thượng tra . Chẳng lẽ kế hoạch lần này còn có chỗ sơ hở, có thể khiến cho ả trở mình?”


      “Tỷ tỷ, nào có sơ hở gì có thể tra ? Ngày sinh tháng đẻ là giấy trắng mực đen, đâu coi là vu cáo.”

      “Có đúng như lời đồn đãi, trong Tư Thiên Giám ai có thể sánh bằng Cam đại nhân về thuật chiêm tinh?”

      “Đúng. Người nọ thực có bản lĩnh, đó cũng phải hoàn toàn ngoa. Số mệnh của Mộ thị xác thực là khắc với Liễu phi, hơn nữa còn gây hại cho hoàng thất nha… Ai mà biết được? Nửa nửa giả, thực thực hư hư ai phân .”

      “Hành động bí mật chút. dưới trong Cam phủ thể để thoát người nào!”

      “Tỷ tỷ yên tâm, thiếp sớm cho người coi chừng. Chẳng qua… đêm nay Hoàng Thượng lật bài tử của Thục phi.”

      “Chỉ là để trấn an. Sợ cái gì.”

      Quý phi xiết chặt ngọc như ý trong tay, nhớ tới việc hợp tác với An quốc công, lại có chút khẩn cấp.
      minhhanhng, Sweet you, levuong27 others thích bài này.

    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      xem mộ yên nữ lật ngược ntn
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :