1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      thế bạn điện hạ thị tẩm vị chính phi à hay là cho người thay thế bạn điện hạ vậy. :032:
      Aries Vũ, ChrisLinh Sờ Tinh thích bài này.

    2. caonamnoi

      caonamnoi Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      90
      @béo xinh : đêm đầu tiên nữ thị vệ dùng toy nhé b, còn các đêm sau ....

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 93 tình

      Edit: Linh Sờ Tinh

      ”Điện hạ, vết thương vai của ngài còn đau .” Mộ Tịch Dao chống lại những móng vuốt muốn giở trò của Tông Chính Lâm. Người đàn ông này là , đến cả khi ngâm mình, tinh thần còn dư thừa như thế.


      ”Chỉ chút thương , cần nhắc tới.” Lục điện hạ bế người về phía tháp mềm, bị đôi tay mềm mại của nàng nàng cọ xát như thế, sao lại dậy lửa được đây.


      Mộ Tịch Dao lườm : ”Điện hạ, nếu miệng vết thương bị rách ra người chịu đau là ngài .”

      cần phải đợi đến lúc đó, bây giờ bản điện hạ đau rồi’. Sau đó kéo tay nàng xuống phía dưới, tìm kiếm nơi sưng to của mình.

      Mộ Tịch Dao đỏ mặt, tức giận đến mức muốn cắn . Sắp phải tham dự gia yến, tên này lại bị dục vọng lên não.


      Đám người Triệu ma ma sốt ruột ngừng nghe ngóng trước cửa, chính phi sớm dẫn người ra khỏi phủ, kiệu của Thục phi nương nương cũng đến được lúc rồi. Sao hai vị chủ tử lại có thể dây dưa vào thời khắc này, nhưng mà bọn họ thể vào kinh động, là gấp chết người mà.


      Điền Phúc Sơn cầm lễ phục hoàng tử, vô cùng gấp gáp. Nếu điện hạ còn chịu ra, chẳng phải là đến sau cả Bát hoàng tử sao? Như thế thể được.


      đám người chỉ biết nhìn lẫn nhau, nghe thấy thanh trong trẻo của chính phi vang lên: ‘Vào .’ Nghe thấy vậy bọn họ coi như mới như trút được gánh nặng, vội vàng hầu hạ thay quần áo, rửa mặt chải đầu.


      Tông Chính Lâm mặc áo long bào màu đen viền vàng thêu hình bốn móng chân rồng, Mộ Tịch Dao nhìn mà chậc lưỡi khen ngợi. Khi mặc lễ phục thực đẹp trai đến chết mất . Đáng tiếc Lục điện hạ thích mặc áo bào trắng , như kiểu thần tiên phiêu diêu, biết là người lạnh lùng nghiêm túc như mà mặc áo bào màu trắng có trở nên dễ gần hơn nhỉ?


      theo bên mẫu phi, chớ làm loạn.” Khi đưa nàng đến ngoài cửa cung Thục phi, Tông Chính Lâm vài câu rồi dẫn người rời .


      ‘Nương nương, thiếp mang theo Thành Khánh vội đến thỉnh an người.” tới chậm phải ra đòn sát thủ ngay từ đầu, bánh bao Thành Khánh bị mẹ do dự mà bán .


      ”Con chú ý đường, chậm lại chút.” Thục phi nhìn nàng ôm bụng bầu, lại cũng cần người đỡ, còn sai người ôm Thành Khánh đến, bà bị dọa sợ vội sai cung nhân đến che chở. Bụng của Mộ nha đầu được bảy tháng, nhất định được để sảy ra chút nguy hiểm nào.


      ”Chủ mẫu.” Bánh bao Thành Khánh rất thông minh, biết được ai là người có bản lãnh. Thục phi vừa nghe bé gọi, lập tức mềm , mặt mày rạng rỡ. Đứa này thực có thiên phú, chưa đến tuổi có thể gọi người, vạn tuế gia cũng khen bé mấy lần.


      ”Tôn tử của bản cung đẹp , nuôi rất khá.” Thục phi ôm Thành Khánh, nhịn được khen.


      ”Nương nương, người đừng nuông chiều nó. Chỉ gọi cha là ràng, còn những người khác toàn kêu la thôi.” Mộ Tịch Dao được Thục phi gọi đến ngồi bên cạnh, hỏi thai nhi trong bụng gần đây thế nào.


      Mấy vị phi của phủ Tứ hoàng tử quá quen với việc Mộ Tịch Dao được Thục phi sủng ái, cần biết có tâm tư như thế nào, đều chỉ cười tủm tỉm.


      Đám người Hách Liên Mẫn Mẫn lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này. Giờ thấy Mộ trắc phi được nương nương gọi đến bên người, tất cả đều chú ý mọi hành động của nàng.


      Hách Liên Mẫn Mẫn nhìn Tứ tẩu ở đối diện, thấy nàng ta có vẻ nhìn mãi thành quen, liền cụp mắt. Mấy lần trước vấn an còn quy củ hòa thuận, nữ nhân kia vừa đến, mất hết tôn ti. ai thấy dưới gối Tứ điện hạ có trai đều ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mẹ đẻ ở dưới kia hay sao? Vì sao lại chỉ có con trai nàng ta có đặc biệt, nên kiểu gì cũng phải lấn lướt qua mọi người mới được?


      Tô Lận Nhu gượng cười chuyện với tẩu tử ngồi ở đối diện, khóe mắt lại luôn chú ý đến Mộ Tịch Dao ở nịnh nọt Thục phi. Trong lòng cảm thấy hốt hoảng. Nữ nhân kia đúng là dùng hết mọi thủ đoạn, vào phủ sớm chiếm được tiện nghi, lại lung lạc từng người .


      Trương thị vốn có thói quen dựa vào Mộ Tịch Dao, chỉ mong Mộ Tịch Dao cứ như vậy là tốt nhất. Vạn Tịnh Văn bên cạnh lại đăm chiêu. Bình thường hiếm khi gặp được Mộ thị, cho dù có thấy cũng chỉ là hành lễ vấn an. Hôm nay tận mắt thấy thái độ ngạo mạn của nàng ta, hiểu suy đoán lúc trước của mình là đúng. Có thể coi ai ra gì, đoạt lấy danh tiếng của hai vị chính phi, khắp cả cung ai dám chất vấn, phần năng lực này, sợ rằng phải giả bộ. Ngày ấy Tông Chính Lâm dẫn theo Tô Lận Nhu theo, xem ra có hơi kỳ quặc.


      ”Canh giờ cũng sắp đến, theo bổn cung đến Phụng An cung.” Thục phi sai người tỉ mỉ che chở Mộ Tịch Dao, sau đó mới dẫn theo đám con qua chỗ thái hậu dự tiệc.


      Vào đại điện, chỉ thấy các hoàng tử ngồi từ lâu, nữ quyến các phủ cũng theo điện hạ nhà mình quy củ ngồi phía sau. Nhóm người Thục phi coi như là tới muộn.


      Thục phi muốn thỉnh tội, lại bị bánh bao Thành Khánh đoạt trước bước.


      ”Muốn, muốn!” Tiếng trẻ con thanh thúy kêu to, hấp dẫn chú ý của thái hậu ngồi ở bên . Cẩn thận quan sát, mới phát phía sau Thục phi có ma ma ôm đứa bé, còn đứa bé dùng sức vươn tay vè phía mình, đôi chân dùng sức vùng vẫy.


      Mộ Tịch Dao vừa tiến vào, Tông Chính Lâm liền chú ý, ngờ lần này tiểu nữ nhân chưa kịp gây ra chuyện gì, con của bỗng dưng nổi tiếng.


      ”Đây là hài tử nhà ai vậy? Ôm tới cho ai gia nhìn xem.”


      Thục phi cần thỉnh tội nữa, ôm Thành Khánh qua chỗ thái hậu.


      Mộ tịch Dao thấy bánh bao gây , hận thể túm thằng bé lôi về nhà giáo huấn, nhưng việc này quá xa tầm tay với, đành phải cầu cứu nhìn Tông Chính Lâm.


      Lục điện hạ vững vàng ngồi ở đó, coi như thấy ánh mắt của nàng. Lão tổ tong muốn xem Thành Khánh, nàng sợ cái gì chứ.


      Điều này thể trách Mộ Tịch Dao, ai bảo nàng biết, vị lão tổ tông này cũng là nhân vật như Hiếu Trang hoàng hậu của triều Thanh, cực kì lợi hại. Nhỡ đâu Thành Khánh tuổi còn lại khiến thái hậu hài lòng, vậy Nguyên Thành đế sao có thể có thái độ thoải mái đây?


      Mặc dù gặp thái hậu mấy lần, cảm thấy rất hiền lành, nhưng nữ nhân trong cũng ai chẳng có hàng ngàn mặt nạ . Thái hậu có thể vững vàng ngồi ở vị trí như hôm nay, chẳng lẽ chỉ là người đơn giản?


      ”Lão tổ tông, đây chẳng phải là đứa bé ngài từng thưởng đồ cho sao. Lúc đó nhà lão Lục còn đòi ngài cá.”


      Mộ Tịch Dao thấy quẫn bách, Thục phi nương nương, người cứ nhất định phải nhắc đến những chuyện đó sao? Người còn nữa thiếp phải trốn sau bình phong mất.


      Thái hậu khắc sâu ấn tượng về Mộ Tịch Dao, bình vạn đại lan vẫn ngắm mỗi ngày. Nghe vậy bèn cười .


      ”Nhà lão Lục?”


      Mộ Tịch Dao kiên trì tiến lên mấy bước: ”Nô tì thỉnh an lão tổ tông, lão tổ tông vạn phúc kim an, phúc thọ kéo dài.”


      Thái hậu lâu gặp nàng, nhìn thấy bụng bầu của nàng, chỉ vào nàng lại cười rộ lên.


      ”Đứng lên đứng lên, ai gia vẫn nhớ kĩ ngươi đó. Giờ lại mang bầu rồi, quả là tốt. Có còn nhớ thương cá trong cung của ai gia ?”


      Ngài có thể đừng đến cá nữa được ? Mộ Tịch Dao nghĩ đêm nay mình lại bị Tông Chính Lâm trừng trị mất.


      ”Cái đó, hồi bẩm lão tổ tông, trong nhà thiếp cũng có cái ao, khi muốn ăn cứ bắt lên là được ạ.”


      Thái hậu bị nàng chọc cười, vẫy tay cho mọi người ngồi.


      ”Đây là tiểu tử mà hoàng đế từng khen mấy lần hả?”


      Thành Khánh thấy thái hậu cuối cùng cũng nhìn qua mình, lập tức hưng phấn. Đúng theo cách nịnh hót Mộ Tịch Dao thường ngày, đưa tay ra đòi được ôm.


      ”Đẹp, đẹp!” Bánh bao cười , mí mắt chỉ còn lại hai đường viền.


      ”Ai u, thưa lão tổ tông, đây là ca ngợi ngài rất đẹp đó. Thành Khánh thấy ai đẹp đều kêu to như thế đó.” Thục phi che khăn nhịn được bật cười. Cháu trai này biết cách khiến người khác vui vẻ, thực có phúc duyên .


      Thái hậu nghe xong, quả nhiên mừng rỡ: ”Còn chưa đến tuổi, nuôi rất tốt. Thưởng!”


      Thái tử thấy Tông Chính Lâm vượt mặt mình, vội nháy mắt với thái tử phi.


      Lần này các phủ có trẻ con đều cùng hành động, làm thái hậu rất vui. Nhiều con cháu đối với hoàng gia là chuyện tốt, lão nhân gia thích được tôn tử vây quanh.


      Sau náo nhiệt, Mộ Tịch Dao vội sai người ôm Thành Khánh về cung Thục phi, tiểu tử này bị đưa lên, biết bị bao nhiêu người ghen ghét.


      ”Lục hoàng tử phi đâu?” Kim thái hậu nhớ tới Hách Liên Mẫn Mẫn chỉ gặp qua lần, nếu thưởng cho Mộ thị mà lại thưởng cho nàng ta hay.


      Sắc mặt Hách Liên Mẫn Mẫn đãrất tốt chỉ cố gắng đè nén cơn giận. Lúc nghe thấy thái hậu gọi tên mình, vội tiến lên trả lời.


      ”Hách Liên Mẫn Mẫn thỉnh an lão tổ tông.”


      ”Ừ, quả là đứa trẻ ngoan. Nhanh sinh đứa bé , đừng để ai gia đợi lâu. Cũng thưởng .”


      Thái hậu vẫn rất coi trọng Hách Liên Mẫn Mẫn, cháu dâu này, nghe Thục phi tệ. Bây giờ lão Lục còn chưa có đích tử , phải biết nắm chặt.


      ”Thiếp tạ ơn ân điển của thái hậu.” Hách Liên Mẫn Mẫn mừng rỡ. Có thể lọt vào mắt xanh của thái hậu, trong mấy người chị em dâu chỉ có mình nàng.


      Lần này đến phiên Tô Lận Nhu lúng túng. Thái hậu chắc nhớ nàng ta là ai. Trong phủ có ba người được ghi vào tông điệp, nhưng mà trogn ba người đó có nàng, cảm giác này dễ chịu.


      dễ chịu còn có khối người. Các phủ thầm ghen ghét. Sao mỗi lần gia yến phủ Lục điện hạ luôn có thể chiếm được điều tốt vậy? Các nàng tới sớm nhất, lại bị người đến sau vượt mặt.


      Khi Nguyên thành đế đến, Phụng An cung vô cùng náo nhiệt. Phi tần có địa vị trong hậu cung đều lần lượt đến dự.


      Hoàng quý phi nhìn Liễu phi ngồi bên cạnh hoàng đế, sắc mặt hơi trầm xuống.


      Hồ ly tinh, mới năm, liền từ Lương nhân ngũ phẩm liên tiếp được tấn phong, nay là phi tần chính nhị phẩm. Bây giờ còn chẩn ra có thai, danh tiếng lúc ở đỉnh cao. Sợ là chỉ cần sinh hạ hoàng tử là có thể thuận lợi sắc phong Hiền phi. Từ khi mẹ đẻ Ngũ hoàng tử là Đổng Hiền phi mất, rất nhiều năm qua chưa có ai chạm được vào tứ phi. Lần này, ả hồ ly tinh này quả là vô cùng có dã tâm.


      Nhìn quý phi ngồi phía dưới mình. Ả ta đúng là rất mưu mẹo, ba lần bốn lượt bắt tay cùng Liễu phi. Thị muốn nâng đỡ người mới chống lại Thục phi? Chắc hẳn Quý phi quên mất tình hình giờ của Đại hoàng tử, có thể sánh ngang với Lục điện hạ được hoàng đế trọng dụng sao?


      Tông Chính Minh thoáng liếc qua vị Liễu phi phía sau Nguyên Thành đế. Nữ nhân này đương nhiên biết. Mưu toan mơ ước đến vị trí Hiền phi, quả là si tâm vọng tưởng. Tông Chính Minh có tỉnh cảm thâm hậu với mẹ đẻ, cách gọi Đổng Hiền phi được nhận định ở trong cung nhiều năm. Hôm nay có người dám tranh giành tôn vinh của mẫu thân , Tông Chính Minh sớm có tính toán, chỉ đợi khi có thời cơ thích hợp, khiến ả ta vạn kiếp bất phục.


      Mộ Tịch Dao cùng mọi người đứng dậy hành lễ, thỉnh lình cảm nhận được cảnh báo khiến cho hốt hoảng.


      Là nhắm về nàng sao? Mộ Tịch Dao thầm than, Nguyên Thành đế vừa mới qua, lẽ nào đại boss biết được ” kiện cưỡng bức” của Tông Chính Lâm, quyết định sớm trừng phạt nàng? Nếu như thế có chút đúng.


      Nàng đúng là có tật giật mình , quyết định biết người biết ta, tùy cơ ứng biến.


      Sau khi ngồi xuống, Mộ Tịch Dao lặng lẽ tới gần bên người Tông Chính Lâm, kéo ống tay áo của .


      Lục điện hạ bị kéo, nghiêng đầu nhìn về phía Mộ Tịch Dao nháy mắt ra hiệu cho mình. Chân mày khẽ nhếch lên, ôm người vào trong ngực, giả bộ ôn tồn. Thấy đám người Hách Liên Mẫn Mẫn dời nhìn, đây đúng là suy đồi đạo đức mà.


      Vạn Tịnh Văn ngồi ở phía cuối cùng, nhìn nam nữ ôm nhau ở phía trước, ánh mắt lạnh lẽo. Động tác vừa rồi của Mộ Tịch Dao, nàng nhìn thấy rất rành rành. Tông Chính Lâm vì chiều lòng nàng ta, thể diện cũng màng tới. Còn phải nghi ngờ gì nữa đây. Cúi đầu bưng rượu lên, trong long thình tính toán.


      ”Điện hạ, phủ chúng ta có an toàn ? Có cơ sở ngầm của hoàng thượng ?” Mộ Tịch Dao hỏi khẽ bên tai.


      Tông Chính Lâm nhíu mày, sao lại hỏi điều này?


      ”Có.”


      Nét mặt Mộ Tịch Dao như đưa đám, nắm chặt vạt áo .


      ”Nếu hoàng thượng biết thiếp độc sủng, …”


      Tông Chính Lâm thấy nàng khẩn trương, thầm buồn cười. Nữ nhân này bây giờ mới suy nghĩ những điều đó, có phải hơi muộn rồi ?


      ”Đúng vậy.”


      Mộ Tịch Dao nhanh chóng nghĩ cách thoát thân, chợt nghe Tông Chính Lâm bổ sung.


      ”Yên tâm, người bị bổn điện hạ thu rồi. ai động vào nàng được.”


      Mộ Tịch Dao ngơ ngác nhìn Tông Chính Lâm, ngài có thể đừng có năng lực đến thế có được ?
      minhhanhng, Sweet you, levuong27 others thích bài này.

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 94: Va chạm

      Edit: Linh Sờ Tinh

      Tông Chính Lâm dám như vậy, vậy nàng còn sợ gì. Trừ Nguyên Thành đế, mọi chuyện khác Mộ Tịch Dao đều sợ.

      biết gần đây có phải ngọc bội có chút vấn đề về chất lượng hay ? Mộ Tịch Dao miên man suy nghĩ.

      Sau khi Nguyên Thành đế ngồi xuống, mọi người cũng còn tùy ý như vừa rồi, ai cũng giữ ý lễ nghĩa. Liễu Phi được ân điển, ngồi bên cạnh quân vương nên rất đắc ý. Quý phi nhìn nàng ta huênh hoang, khóe miệng nhếch lên. đời này thể có chuyện bánh từ trời rơi xuống, cho dù có bánh rơi xuống, cũng phải nghĩ kỹ cho kỹ, bánh này có thể ăn được hay . Mất công sức nâng nàng ta khoảng thời gian này, cũng đến lúc nàng ta hồi báo rồi. Đưa mắt đảo qua Thục phi, ý cười lên cách ràng.

      Tông Chính Lâm bị Tông Chính Minh lôi kéo trò chuyện, đôi khi cũng quay đầu nhìn bên Mộ Tịch Dao. ngờ nàng lại tự mình thoải mái vui vẻ, cùng Trương thị xem biểu diễn, trò chuyện rất sôi nổi. Chú ý lắng nghe lời của nàng, sắc mặt Tông Chính Lâm lập tức đen lại.

      “Thư sinh này mặt mày thanh tú, cũng coi như khá được mắt”.

      “A, ngươi nhìn kỹ thị vệ phía đằng sau kìa, ra nhìn còn đẹp hơn vị thư sinh. Đáng tiếc quá mức oai phong, chỉ có thể diễn vai phụ thôi”.

      Trương thị nhìn nhìn lại cũng hiểu võ sinh đen sì kia có chỗ nào tốt, “Trắc phi, người này hình như da quá đen, nhìn người”.

      Mộ Tịch Dao thở dài, sao lại dùng từ “đen”? ràng là da màu đồng, đúng là hiểu giá trị gì cả.

      “Nam nhân phải oai hùng cao lớn mới tốt, có dáng vẻ trắng trẻo tính cái gì? Bóng hay sao chứ!”Mộ Tịch Dao ghét nhất là dạng ẻo lả, dạng gay hay bóng nhất định là gặp người là giết người.

      Tông Chính Lâm càng nghe càng đen mặt. Nữ nhân này quả thực càng ngày càng càn rỡ, có ngồi ở đây mà nàng dám đánh giá nhận xét nam nhân khác. Muốn tạo phản hay sao ?

      “Mộ thị!”

      Mộ Tịch Dao còn chưa kịp phản ứng, Trương thị lại hoảng sợ trước. Nhanh chóng lùi lại phía sau cách xa chút. Nhìn sắc mặt điện hạ, Trắc phi chắc chắn tự rước họa vào thân rồi.

      “Điện hạ…”Mộ Tịch Dao quau đầu sững sờ nhìn , khó hiểu. Sao đột nhiên lại nổi giận?

      “Oai hùng , cao to?”Tông Chính Lâm híp mắt lại, nhìn lên phía sân khấu.

      Xong rồi! Mộ Tịch Dao giờ mới phản ứng, lập tức biết lại phạm vào tính xấu của Lục điện hạ. Tuyệt đối thể khen ngợi nam nhân khác, nếu nàng phải chịu khổ.

      muốn bổ nhào qua làm nũng, nghe bên truyền đến tiếng hét kinh hãi.


      “Liễu phi!”Nguyên Thành đế ôm người vừa ngã xuống, vội vàng triệu ngự y.


      Ngay lập tức trong đại điện trở nên vô cùng yên tĩnh tiếng động,gánh hát diễn cũng nhanh chóng rút lui.


      Sắc mặt Nguyên Thành đế vô cùng khó coi, cho người nâng Liễu phi mới té xỉu đến thiên điện.


      Hoàng đế lên tiếng, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn, an phận ngồi tại chỗ, thầm xì xào bàn tán.

      Sắc mặt Thái hậu trầm như nước, mấy trò ở hậu cung thấy nhiều, nên bag đương nhiên biết chuyện gì sảy ra. Nhưng lại chọn lúc gia yến để gây , là thấy lão bà tử bà đây sống quá lâu rồi, nên còn uy nghiêm gì nữa hay sao.


      Mộ Tịch Dao thấy Liễu phi được đưa , ánh mắt bỗng trở nên sắc sảo hơn.


      Vừa rồi khi Nguyên Thành đế lướt qua, người theo phía sau, còn có thể là ai!


      ra là thế, quả nhiên là đối phó với nàng.


      Mộ Tịch Dao trở nên nghiêm túc, kịch mở màn, vậy phải xem


      Lúc ngự y đến, Nguyên Thành đế trực tiếp miễn lễ, có thể thấy rất coi trọng cái thai này của Liễu phi. Người đến tuổi trung niên, luôn muốn thấy con chết yểu.


      Tình hình trong thiên điện Mộ Tịch Dao được biết, nhưng đợi lâu mà thấy động tĩnh, nhưng cũng có thể đoán được chút. Xem ra việc này đơn giản mà kết thúc được.

      “Hoàng thượng, mạch tượng của nương nương ổn định, có dấu hiệu sinh bệnh”. Ngự y cúi người bẩm báo, cảm thấy sợ hãi. Xem bệnh, sợ nhất là chẩn ra bệnh.

      Nguyên Thành đế giận dữ, “Người còn nằm ở đằng kia, ngươi lại với trẫm là có bệnh?”

      “Hoàng thượng, vi thần tài nghệ kém cỏi, tội đáng muôn chết. Kính xin hoàng thượng thỉnh đại nhân của thái y viện tự mình đến khám lại”. Ngự y sợ tới mức đầu đầy mồ hôi, quỳ mãi dậy nổi.


      Chờ khi hai vị ngự y của Viện Phán đến, sau khi bắt mạch, kết luận cũng khác nhau lắm.


      “Khời bẩm hoàng thượng, chúng thần cho rằng, Liễu phi có bệnh, cũng trúng độc”.


      Lần này Thái hậu cũng trở nên nóng nảy. Viện Phán là tâm phúc của hoàng thượng, kết luận như thế tình hình bào thai như thế nào?


      “Nếu Liễu phi tỉnh lại, thai nhi có thể giữ được ?”Nguyên Thành đế quan tâm đến nữ nhân bằng con nối dõi.


      “Cái này…”Viện phán do dự lúc lâu, bất đắc dĩ lắc đầu, “Liễu phi có thai chưa đủ ba tháng, mang thai cũng ổn định, nếu theo tình hình nay, thai nhi rất khó bảo được”.

      Nguyên Thành đế nhìn người nằm giường, cau mày.

      Thái hậu đảo mắt nhìn các phi tần, xem xét biểu cảm các nàng cách cẩn thận, thấy gì khác thường.

      “Hoàng thượng, bây giờ phải làm sao?” phải là bệnh, cũng phải là độc, phải chữa trị như thế nào?

      “Khởi bẩm Thái hậu, nô tỳ nhớ lúc Tiên hoàng tại vị, hình như cũng từng có chuyện như vậy”. Đức phi tỏ vẻ yên bẩm báo.

      Thái hậu và Nguyên Thành đế nghe lời của Đức phi , bỗng nhiên biến sắc. Đây là vu cổ? Lúc Tiên hoàng còn tại vị, có vụ án Vu cổ liên lụy rất rộng, cả hậu cung máu chảy thành sông. Cả triều đình rung chuyển bất an.


      Thái hậy nhớ tới đoạn thời gian đẫm máu kia, sắc mặt cực kỳ dữ tợn. Ngày đó bà suýt bị đẩy vào lãnh cung, may mà được ông trời phù hộ, mới có thể rửa sạch oan khuất, nếu có lẽ hôm nay nắm đất.


      “Cố Trường Đức, tuyên Tư thiên giám chưởng và giám chính nhanh chóng vào điện”.


      “Lệnh Thống lĩnh thị vệ Kỷ Hoài An mang binh lục soát toàn cung!”


      Nguyên Thành đế vừa hạ khẩu dụ, ngay lập tức cả hoàng cung của Thịnh Kinh lập tức thần hồn nát thần tính, người nào dám can đảm vọng động.


      Mộ Tịch Dao dựa vào người Tông Chính Lâm ngủ gật, chỉ lát sau liền nặng nề chìm vào ngủ.


      giữa trưa, mỗi ngày nàng đều phải ngủ trưa nên chống cự được nữa. Tông Chính Lâm thấy nàng khó chịu , dựa vào mình , bèn dứt khoát ôm nàng vào trong lòng, ấn đầu nàng vào trong ngực mình, để người khác nhìn.


      Trong nội cung sảy ra chuyện lớn như thế, Hách Liên Mẫn Mẫn cũng chẳng quan tâm hai người hợp quy củ. Thị tới gần Tông Chính Lâm, lo lắng hỏi, “Điện hạ, có phải có người mượn chuyện này hãm hại mẫu phi?”. Hậu cung tranh đấu vô cùng hung hiểm, cái mà Hách Liên Mẫn Mẫn nghĩ đến trước tiên là việc phi tần trong cung luôn người này gạt người kia. giờ sợ nhất là Thục phi bị liên lụy.

      “Cứ từ từ đợi ”. Tông Chính Lâm vẫn bình tĩnh. Nếu có người dám động vào Thục phi… hàn ý trong mắt Tông Chính Lâm bắn ra.

      Sau nửa canh giờ, Thống lĩnh thị vệ Kỷ Hoài An trở về bẩm báo, lục xoát toàn bộ hoàng cung, thu được gì. Nhưng tìm thấy trong phòng số hạ nhân có vài đồ sạch .

      Nguyên Thành đế lúc tức giận, nghe thấy những việc bẩn thỉu này, liền thể dung thứ được. “Lôi ra ngoài chém”

      Chưởng quản Tư thiên giám lĩnh mệnh mang theo hai thái giám tức tốc vào cung, vừa mới bước vào cửa nghe Nguyên Thành đế ra lệnh chém người, sợ tới mức mồ hôi lạnh toát đầy cả lưng.

      “Cút vào đây!” Nguyên Thành đế chờ lâu, mất hết kiên nhẫn.

      “Đến xem Liễu phi, có phải là trúng Vu cổ hay ?”

      Chưởng Tư thiên giám nghe hai chữ “Vu cổ” ,giật mình. Vị quan tiền nhiệm của ông ta cũng mất chức vì chuyện này, lần này đến lượt mình chứ? Ngay lập tức quần áo ướt đẫm mồ hôi.

      Ba người vội bận rộn đo lường tính toán, lúc nhìn trời xem sao, lúc lại xem tướng mạo, lải nhải thương lượng hồi lâu, mới thở dài hơi.

      “Khởi bẩm hoàng thượng, Liễu phi nương nương phải là trúng cổ”.

      Đáp án này trùng với bẩm báo của Kỷ Hoài An. Nguyên Thành đế cùng Thái hậu đều yên lòng. phải là vu cổ là tốt.


      “Vậy sao người lại bất tỉnh ?”


      Chưởng Tư thiên giám xấu hổ. Việc hôn mê bất tỉnh này lẽ ra nên thỉnh ngự y xem mới phải ?

      Nhất thời biết trả lời thế nào. “Điều này…”.


      “Khởi bẩm hoàng thượng, sở trường của vi thần là tính mệnh số, có thể cho thần thử lần”. Trong hai gã thái giám có người tự đề cử.


      Ở Đại Ngụy rất coi trọng mệnh số . Trẻ con sinh ra, nam nữ hôn phối, đế vương tế thiên, đều cần tính xem mệnh số có hợp với số trời hay . Nhân tài ở Tư thiên giám rất đông đúc, chỉ thông thiên văn dưới tường địa lý, ngay cả mệnh số của mọi người cũng có thể xem.

      “Chuẩn”.

      Nửa khắc sau, người này đem kết quả suy tính ra.

      “Vạn tuế, đây là do trong nội cung có người có mệnh số tương khắc với Liễu phi nương nương. Hơn nữa mệnh số của người này là kỳ hung, dễ khắc với tôn thất”.

      Thái hậu kinh hãi. Còn có việc này nữa !


      “Hoàng đế, việc này cần tra mới có thể an tâm”.


      Nguyên Thành đế nhắm mắt suy tư lâu, nhìn quan giám chính quỳ phía dưới nghiêm nghị cảnh cáo.


      “Việc này phải chuyện đùa, nếu dám bừa, chết !”


      Vị Giám chính kia bị dọa khẽ run rẩy, run run thề, “Vi thần dám làm chuyện đại nghịch bất đạo, nhất định làm tròn phận , dám có nửa chữ giả dối”.

      “Tất cả mọi người ra ngoài ”. Nguyên Thành đế dẫn đầu quay trở lại đại điện, đám phi tần theo phía sau.

      Mộ Tịch Dao bị Tông Chính Lâm lay tỉnh, thấy Nguyên Thành đế lần nữa ngồi xuống, vồi rời khỏi lòng nghiêm chỉnh ngồi lại, cảm thấy rất bất mãn.

      Làm gì mà lâu như vậy ? được ngủ trưa thôi, còn để nàng ra ngoài nhìn con nàng. biết bánh bao có khóc nhè .

      “Hoàng thượng, trừ Thái hậu nương nương cùng các vị hoàng tử vi thần cần ngày sinh tháng đẻ của mọi người”.

      Nguyên Thành đế gật đầu. Những người khác chuyện gì, cũng dám hỏi, chỉ có thể thành viết bát tự đưa lên.

      lát sau , vị quan Giám chính kia từ chính giữa lấy ra tờ giấy, cung kính trình lên.

      “Chính là người này”.

      Nguyên Thành đế nhìn tờ giấy, mày nhăn lại.

      “Đúng là người này ?”

      “Thần lấy đầu bảo đảm”.

      Nguyên Thành đế lại gọi chưởng Tư thiên giám lệnh cho xem. “Người này có mệnh số tương khắc với Liễu phi ?”


      Lời này vừa ra, tất cả mọi người phía dưới bỗng bừng tỉnh, ra là khắc mệnh. Ngay lập tức ai ai cũng trở lên lo lắng.


      “Khởi bẩm hoàng thượng, vi thần có thể xem thiên thượng, còn về mệnh số thực dám bừa. Nhưng Cam đại nhân ở Tư thiên giám rất tinh thông tính toán mệnh số, ai có thể vượt qua. Cam đại nhân dám lấy tính mạng ra đảm bảo, chắc kết quả này sai biệt lắm”.


      Nguyên Thành đế lại nhìn sang giam chính khác, người vừa rồi cũng là người trung hậu, dám thẳng thông tính mệnh số. “Nếu tra ra có chữ bậy, tru cửu tộc”.


      xong lại nhìn Thục phi, thần sắc khó đoán.

      Mắt phượng của Tông Chính Lâm hung quang, thực có người dám ra tay với Thục phi? Mặt Hách Liên Mẫn Mẫn trắng bệch, nếu Thục phi gặp chuyện may, nhất định liên quan đến điện hạ.

      Mộ Tịch Dao xoa xoa tay Tông Chính Lâm, ra hiệu an tâm chút đừng vội vã. Muốn kéo Thục phi xuống, chủ mưu sau lưng cần cũng biết là ai.

      “Lời vừa rồi của giám chính, ngươi đều nghe ?”

      Thục phi từ lúc Nguyên Thành đế bắt đầu dò xét mình, biết hôm nay bị người tính kế, cũng kích động, bình tĩnh thản nhiên. Từ khi vào cung đến nay trải qua biết bao nhiêu sóng gió lớn , chẳng lẽ còn sợ mệnh số gì đó? Cái khác cần , chỉ cần dựa vào việc dưới gối bà có hai con trai, muốn dùng mệnh số để kéo đổ bà, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.

      “Bẩm hoàng thượng, nô tỳ tất nhiên nghe . Nếu mệnh số của nô tỳ xung khắc với Liễu phi, còn dễ khắc với tôn thất, nô tỳ vạn vạn thể nhận”.


      Nguyên Thành đế đưa tay cắt đứt lời của bà, chỉ đưa tờ giấy cho bà.


      Thục phi cúi đầu nhìn chữ viết xinh đẹp bên trong, hoảng sợ kêu lên “Mộ nha đầu !”

      Mộ Tịch Dao vốn còn chìm trong suy tư, đột nhiên bị tiếng hô của Thục phi làm phát hoảng.

      Mộ nha đầu? Là kêu nàng sao? Ngẩng đầu nhìn Thục phi ngồi phía , cũng thấy bà nhìn lại mình. Lại nhìn tờ giấy trong tay bà, khóe môi nhếch lên.

      Quả đúng là như thế, người mà bọn họ muốn diệt trừ, ngay từ đầu phải là Thục phi, mà là nàng – Mộ Tịch Dao !!!
      minhhanhng, Sweet you, levuong31 others thích bài này.

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      K biết ai giở trò quỷ đây k biết m nghi cái ả Tịnh Văn gì gì đó cái ả mà cũng trọng sinh lại đó mình là minhg nghi lắm ngọc của bạn Mộ nữ điềm báo liên tục thế này k biết bạn Mộ nữ của chúng ta có sao k ta
      Linh Sờ TinhChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :