1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Rồi, đoàn đẹp (?) vào cứa. Chương sau chắc là "chị cả" vào cửa. Theo cách làm việc của bạn Lâm chắc chắn tôn trọng đầy đủ thủ tục, từ rước dâu đến bái đường, chỉ chờ xem đêm động phòng làm trò gì để che mắt thiên hạ thôi. Mộ nữ nhà ta có mệnh tiêu phòng độc sủng từ văn án cơ mà :yoyo60:
      Subo1408, ChrisLinh Sờ Tinh thích bài này.

    2. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Cho dù vô tình hay vô ý chỉ có bạn Dao Dao là thành công tạo cảm hứng cho Lục điện hạ thôi. Làm bạn Lục điện hạ k thể kiềm chế được cảm xúc kekeke
      Subo1408 thích bài này.

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      @Oriole5185 , nàng cứ thoải mái mong chờ nhé, đảm bảo khiến nàng thất vọng .:yoyo36::yoyo36::yoyo19::yoyo19:
      @béo xinh thế mới hùng khó qua ải Mỹ nhân :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      quỳnhpinky, Chrisbéo xinh thích bài này.

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 78: Quan lễ


      Edit: Linh Sờ Tinh


      Tông Chính Lâm mang theo Mộ Tịch Dao nhàn nhã biệt viện, dưỡng thai đến khi thai được hơn 4 tháng, trước ngày quan lễ nửa tháng mới trở về phủ.



      “Cứ để cho mấy nàng kia im lặng ở hậu viện chờ , sau khi chính phi vào cửa rồi hãy chào”. Tông Chính Lâm bế Mộ Tịch Dao xuống xe, trực tiếp phân phó Điền Phúc Sơn trông coi người mới ở hậu viện, tránh quấy rấy Mộ Tịch Dao dưỡng thai.



      “Điện hạ, ngày quan lễ ở Gia Hòa điện. Thiếp có thể cải trang xem được ?”-Vì sao cử hành quan lễ kia mà phải làm hoành tráng vậy? Quy củ của Đại ngụy làm Mộ Tịch Dao biết gì. Đối với nữ tử cũng có chút tiến bộ hơn, trong cung còn có nữ quan. Chính là lễ đội mũ quan trọng như vậy, mà phụ nữ được xem.



      “Muốn xem?”. Tông Chính Lâm nhìn đôi mắt sáng đầy vẻ chờ mong của Mộ Tịch Dao.



      “Tất nhiên là muốn”. Quan lễ và lễ cập kê là hai thứ mà Mộ Tịch Dao rất tò mò. Nàng vốn cũng nên có lễ cập kê, nhưng gả quá sớm, giờ có con để bế rồi. Như thế cập kê đương nhiên có duyên với nàng. Cập kê của Đại Ngụy, là dành cho những tiểu thư thế gia chưa lấy chồng, phải ai cũng có vinh dự này đâu.



      Tông Chính Lâm trầm mặc lát, hơi suy tư. Ba ngày trước Quan lễ phải ăn chay, tắm gội, ngày cử hành Quan lễ Nguyên Thành đế cùng tam công đều tới. Người phụ nữ có thể tham gia chỉ có duy nhất mình Thục phi mà thôi.




      “Giả làm kẻ hầu ở cách rèm xem. Quan lễ làm xong, được phép ở lại.”


      Mộ Tịch Dao mừng rỡ, Tông Chính Lâm thế mà có thể sắp xếp cho nàng trà trộn vào ư? Đây thực phá vỡ lễ pháp của đại . Nhưng mà những lần Lục điện hạ phá vỡ quy tắc cũng phải ít, nam nhân luôn làm theo ý mìnhkhó mà kìm nén được khí phách.



      “Điện hạ về?”. Tô Lận Nhu ném nữ hồng cầm tay, ánh mắt phức tạp nhìn Đới ma ma.



      “Chủ tử, người nhất định được làm điện hạ thấy kỳ quái. Bình thường nam nhân cũng rất kiêu ngạo. Huống hồ Lục điện hạ phải là chủ tử dễ chọc. Nô tì nghe người của trong phủ , ngoài Mộ thị ra, ngày thường Lục điện hạ đối đãi với mọi người khác đều rất lạnh lùng, thực uy nghiêm. Người như vậy nhất định là tâm cao khí ngạo, làm sao chấp nhận được nữ nhân làm khó dễ?”



      “Ta ngu xuẩn đến mức trêu chọc vào điện hạ”. Tô Lận Nhu tức giận, nàng chỉ cảm thấy cam lòng: “Điện hạ trở về, khi nào có thể dâng trà được?”



      “Quản gia mới thông báo, đợi khi chính phi vào cửa, cùng nhau làm lễ”


      Tô Lận Nhu ngây người, đây là ý gì?


      cho dâng trà?”. Vạn Tịnh Văn nhìn Chu Cẩm, đây là có ý tứ gì?


      Chẳng lẽ Tông Chính Lâm muốn giữ vinh quang cho Hách Liên Mẫn Mẫn. Sắc mặt Vạn Tịnh Văn trầm, ngón tay nắm chặt.



      “Lại muốn lười nhác?” Tông Chính Lâm ôm lấy bụng Mộ Tịch Dao từ phía sau, nhàng vuốt bụng nàng.



      Nữ nhân uể oải co chân lại, cọ xát lên đùi :”Bột nước chất lượng quá kém, khó chịu”



      Xoa lỗ tai của nàng, Tông Chính Lâm :”Sao lại thích chiều chuộng như vậy? Phấn ở trong cung cũng chịu nổi?” Nữ nhân này chính là điển hình của loại người được voi đòi tiên, biết kiềm chế. Chỉ cần ba ngày dạy dỗ nàng, là khiến người khác biết trò ngay.



      “Ai bảo các nàng nhân lúc thiếp có thai, người nào cũng rực rỡ như kiều hoa để gây chú ý chứ ? Đáng ghét!” Mộ Tịch Dao bình thường dùng phấn son bột nước, khi đám nữ nhân này ở cùng chỗ, đủ loại mùi vị hương thơm khác nhau, sao khó chịu?



      “Điện hạ, thanh lâu có tốt vậy sao? Tại sao nam tử đều muốn vào trong đó? Thiếp nghĩ tới chỗ kia đầy mùi son phấn là chịu nổi. Còn cả mấy cái khăn quyên vẫy vẫy, gặp ai cũng vung thẳng vào mặt, rốt cuộc bọn họ có từng thay khăn nữa?”



      Tông Chính Lâm bị ý niệm cổ quái trong đầu Mộ Tịch Dao làm bật cười, nàng lại nghĩ ra cái gì đây? Có thể vào trong thanh lâu ở kinh thành, hơn phân nửa đều là “nhã cơ” (ý là kỹ nữ nhưng rất phong nhã thậm chí còn có học hành, tài hoa), rất được văn sĩ danh gia hâm mộ. Đến trong miệng nàng lại là kỹ nữ thấp kém, nên vào. Chẳng lẽ trong mắt thế gia quý nữ, thanh lâu chính là dơ bẩn như vậy sao ?



      “Chớ có bậy, nếu rãnh rỗi, cải trang ngầm hỏi thăm cũng sao.” Để tiểu nữ nhân từng trải hơn cũng hữu ích cho nàng. Kinh đô phồn hoa, nhưng cũng ô tạp. Tránh cho nàng biết nông sâu khi ra khỏi cung chạy loạn.



      Đôi mắt của Mộ Tịch Dao sáng ngời, “có thể xem? đến Tiểu Quan quán cũng được?”



      *Tiểu quan quán : quán kỹ nam



      “Càn rỡ!” Tông Chính Lâm giận dữ mắng, bắt lấy người mà đánh. Còn muốn Tiểu quan quán? Xem ra sau khi xuất cung phải giữ nàng chặt mới an tâm.



      Mộ Tịch Dao là tự bê đá đập chân mình, lần này thực bị chỉnh sửa trận. Lục điện hạ khó khăn lắm mới khoan dung tội “ theo Phụ đức ” của nàng, thế mà nàng lại hết lần này đến lần khác chọc tức , còn biết hối cải.



      Trước quan lễ Tông Chính Lâm phải rời phủ, đôi mắt phượng nheo lại nhìn nàng lúc lâu.”Chăm chỉ đọc sách, lúc bản điện hạ kiểm tra mà trả lời được, ma ma giáo dưỡng đến mất cứ lúc nào.” xong cũng đợi nàng đáp lời, rời .



      Có ý gì vậy? Đọc sách gì chứ? Mộ Tịch Dao hiểu, ngơ ngác nhìn Lục điện hạ rời .



      Buổi chiều, lúc dùng cơm, Triệu ma ma cầm chồng sách, cúi đầu trình lên.



      Mộ Tịch Dao nhận lấy sách, liền tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đem sách ném mạnh lên bàn.



      Tông Chính Lâm tên hỗn đản này!



      Dám bắt nàng đọc ‘Nữ tử quy’, ‘nội huấn’, ‘tu nghi’, ‘nữ phạm tiệp lục’. Chẳng phải là chỉ câu Tiểu quan hay sao? trả như thế nào, có mấy phần , có mấy phân đáng chứ?



      Ông chứ, lần sau nhất định phải chơi trò nữ tôn, chơi NP, thực ức chế mà.



      Ngày mồng bốn tháng sáu năm Nguyên thành đế Chương Hòa thứ mười ba, Lục điện hạ Tông Chính Lâm đến Gia Hòa điện cử hành Quan lễ. Hoàng đế đích thân đến, thái sư đọc lời chúc, thái bảo đội mũ quan.



      Mộ Tịch Dao mặc nghi phục màu bạc , lẳng lặng ngồi ở ghế mềm ở phòng bên cạnh, xuyên qua màn nhìn ra ngoài. Vệ Chân ở phía sau sắc mặt tái xanh, khóe miệng run rẩy.


      Dao chủ tử chơi đùa còn chơi đến tận Gia Hòa điện! Đây phải muốn mạng sao? Điện hạ lại vậy mà lại dung túng đến tận mức này, mặc nàng phá vỡ quy tắc tổ tông trong lễ Quan lễ. Vệ Chân đột nhiên vô cùng nhớ vị Lục điện hạ đoan trang nghiêm túc trước kia. Còn chủ tử bây giờ, Vệ Chân vô cùng đau đớn nhìn Mộ trắc phi vững vàng ngồi ở phía trước, liểu gì cũng cảm thấy người bị vị nữ chủ tử này dạy hư?



      Mộ Tịch Dao nhìn thấy Tông Chính Lâm quỳ thẳng lưng, cho dù quỳ gối, khí thế vẫn khinh người. Người nam nhân kia có nội tâm kiên cường cao ngạo, khó trách vận đào hoa ngừng chạy đến bên người.



      Tông Chính Lâm quỳ gối trong đại điện, mặc quan phục đường viền hoàng tử màu tím đậm, có thêm truy bố quan, xa quan, cổn miện người .Dáng người uy nghiêm trang trọng.



      Nguyên thành đế gật đầu khen ngợi, răn dạy vài câu.



      Mộ Tịch Dao thấy Tông Chính Lâm trước chú ý của mọi người , thần thái vẫn tự nhiên, khí độ ung dung. Chu môi thầm tiếng, rồi mang theo Vệ Chân lặng yên rời .



      Vệ Chân ngưỡng mộ điện hạ khí độ vô song, chợt nghe Dao chủ tử hầm hừ câu” Đồ công đực thích khoe khoang”, cảm thấy dưới chân lảo đảo cái, trán đổ đầy mồ hôi.



      Tông Chính Lâm phát bóng người phía sau rèm biến mất, thu hồi tâm tư, hờ hững đón nhận những lời chúc mừng.



      Mộ Tịch Dao cởi bỏ nghi phục, nghênh ngang ở trong ngự hoa viên nghỉ chân ngắm cảnh, trong đầu lại nghĩ Tông Chính Lâm có khảo sát công khóa của mình hay .



      phân tâm, lại bị Triệu ma ma kéo ống tay áo. Nghe phía sau có người vấn an, lúc này mới chú ý tới trước mặt có người nam nhân cười tao nhã .


      Mộ Tịch Dao ngu ngơ lát, lập tức bối rối. Vội chỉnh lại nét mặt, quy củ quỳ gối hành lễ.”Thỉnh an Ngũ điện hạ .”



      Tông Chính Minh thấy thần sắc Mộ Tịch Dao tự nhiên, cũng chọc phá, khách khí miễn lễ,lại thấy quần áo nàng phong phanh, mặc áo choàng, mày nhìu lại.



      “Cuối mùa xuân nhưng vẫn có hàn khí, đừng ảnh hưởng sức khỏe.” xong dẫn người .



      Triệu ma ma cùng Huệ Lan cổ quái nhìn chằm chằm Mộ Tịch Dao, chủ tử quen thân với Ngũ hoàng tử từ lúc nào vậy?



      “Điện hạ!” Giọng nữ phía sau cắt đứt ngạc nhiên của Mộ Tịch Dao , quay đầu lại thấy nữ tử xa lạ thấp thỏm nhìn mình, ánh mắt ràng có ý tốt.



      Ai đây? Ánh mắt này là sao? Mộ Tịch Dao hơi hơi híp mắt, cố gắng nhớ lại.
      minhhanhng, Sweet you, levuong29 others thích bài này.

    5. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 79: Động phòng

      Edit: Linh Sờ Tinh

      phải là nàng đợi ta sao? ” Tông Chính Minh sắc mặt khó chịu, cau mày liếc nàng ta, tiếp tục trước.

      Mộ Tịch Dao thấy vẻ mặt nàng kia bực bội, lấy lòng ở phía sau, hình như giọng giải thích vài câu, dáng người càng lúc càng xa.


      “Chủ tử, đó là sủng cơ của Ngũ điện hạ, mới được tấn phong thứ phi cách đây lâu.”


      Mộ Tịch Dao nghĩ đến hận ý trong mắt nàng ta, trầm ngâm trong chốc lát.


      “Hoa Lan , Nhược Lan, ngày mai các ngươi đến phủ Ngũ hoàng tử cầu kiến Tam tiểu thư, người làm tỷ tỷ ta đây có chút nhớ nàng.”


      “Vâng, thưa chủ tử. ” Hai người nhanh chóng nhận lệnh, nếu như thế này còn phải tìm Quế ma ma thương lượng xem ngày mai mang lễ vật gì sang đó.


      Tông Chính Lâm sau giờ ngọ mới trở về phủ, thấy Mộ Tịch Dao ôm Thành Khánh ngủ say sưa. Hai nắm đấm bé của cậu đặt bên khóe miệng, cuộn người lại, đầu tựa bả vai Mộ Tịch Dao, khóe miệng còn chảy đầy nước miếng.

      Đắp chăn kỹ lưỡng lại cho hai mẹ con xong, Tông Chính Lâm nằm xuống nghỉ ở giường trúc cách đó xa.


      Lúc Mộ Tịch Dao tỉnh ngủ, nghe Thành Khánh hưng phấn bi bô lên tiếng quấy phụ thân chơi đùa ở gian phòng bên ngoài. Nhớ tới tình cảnh khi hai cha con nhà này ở chung, Mộ Tịch Dao liền cảm thấy đau đầu.


      Thành Khánh mới hơn 9 tháng, mặc dù biết ngồi, biết bò sớm hơn so với hài tử nhà khác, thân thể cũng lớn hơn nhưng dù sao vẫn chưa được tuổi. Bị phụ thân cả ngày tung lên cao như tung trái cầu lại cao hứng đến nỗi nàng muốn bế cũng chịu. Tiểu tử thúi này từ thành . Chẳng lẽ Tông Chính Lâm khi còn bé cũng chắc nịch như vậy sao ?


      Ngắm nghía bụng mình, Mộ Tịch Dao cực kỳ hy vọng lần này là nữ nhi. Nếu lại là tên tiểu tử nữa, nàng cảm thấy với phương thức nuôi dạy của Tông Chính Lâm, chừng lại có thêm dã nhân mất.


      “Tỉnh rồi? ” Tông Chính Lâm ôm Thành Khánh vào nhà, dù bế nhi tử nhưng uy nghi hề bị tổn hại chút nào.


      Mộ Tịch Dao nhìn hai gương mặt tuấn tú giống nhau như tạc, trong long mềm mại vô cùng.


      Ho tiếng, vô cùng chân chó nịnh nọt tán dương, “Điện hạ hôm nay là tuấn mỹ tuyệt luân nha.” Muốn đoạt được điểm tốt, nàng vội vàng vuốt mông ngựa, càng buồn nôn càng tốt. Mộ Tịch Dao chớp mắt vặn vẹo thân mình, dính lên người lấy lòng.


      Lục Điện hạ có mỹ nhân trong ngực, sao còn để ý đến tiểu Thành Khánh, trực tiếp để con của xuống giường , kéo Mộ Tịch Dao sát lại, hôn nóng bỏng.

      “Ngày đại hôn, nàng có nguyện ý đến tham dự ? ” Tông Chính Lâm đoán , với tính tình Mộ Tịch Dao, chắc chắn là có hứng thú xem lễ. Nếu nàng nhìn nữ nhân khác phong quang vào phủ, quang minh chánh đại áp đầu nàng mà có chút điểm tức giận, Tông Chính Lâm tin.


      muốn. ” Mộ Tịch Dao ghét bỏ lắc đầu. Muốn nàng chủ động tới tự tìm phiền phức, có cửa đâu!


      “Vậy biết điều chút , ngoan ngoãn ở Đan Như Uyển, được chạy loạn. Hôm đó khách khứa nhiều, phải chú ý thân thể.”


      Mộ Tịch Dao dụi dụi vào ngực Tông Chính Lâm, nàng đương nhiên phải chú ý. Nàng còn phải dựa vào cái bụng này để thị sủng mà kiêu nữa đó?


      Hôm sau Xuân Lan ra ngoài thu được tin tức liền lập tức về bẩm báo.


      “Tịch Đình có thai? ” Mộ Tịch Dao kinh ngạc lên tiếng, có thai cũng biết đưa tin, còn phải đợi nàng sai người hỏi?


      “Chủ tử, Tam tiểu thư thời gian còn thấp, vốn định qua tháng ba mới báo tin cho người.”


      Mộ Tịch Dao nhớ tới hậu viện của Tông Chính Minh, khẽ nhíu mày. Ngũ hoàng tử phi là người thành , có năng lực gì. Trắc phi Mạc Oản Thanh tự cho mình cao cao tại thượng, vứt hết mặt mũi mà làm khó thứ phi. Những người khác, đặc biệt là trắc phi mới vào phủ và vị sủng cơ kia, Mộ Tịch Dao nhìn bọn họ đều thấy thuận mắt.


      “Ngươi gì với muội ấy?”


      “Bẩm chủ tử, nô tỳ đều theo ý của người, đem việc đều cho Tam tiểu thư biết. Nhìn dáng dấp Tam tiểu thư rất để bụng, chủ tử có thể an tâm.”


      Mộ Tịch Dao gật đầu cho nàng lui xuống. Tốt nhất là mọi việc đúng như mình suy nghĩ, nếu trong phủ sợ là lại có thứ bẩn thỉu này nọ.


      Ngày mười tháng sáu năm Chương Hòa thứ mười ba là ngày đại hôn của Lục điện hạ Tông Chính Lâm, cưới thế gia quý nữ Hách Liên thị Mẫn Mẫn làm chính phi.

      Lần này Tông Chính Lâm nghiêm túc làm theo nghi trình đón dâu của hoàng tử Đại Ngụy, quy củ vào cung hành đại lễ ba quỳ chín lạy với Thái hậu, Nguyên Thành đế, Thục phi. tự mình dẫn thị vệ trong phủ , đem kiệu lớn tám người khiên đến Hách Liên phủ cưới Hách Liên phủ Đại tiểu thư vào cửa. Sau lại thiết yến hơn sáu mươi bàn trong phủ hoàng tử, chiêu đãi khách. Cho đến giờ tận Hợi mới bị mọi người vây quanh đưa vào động phòng.

      Sau hồi ầm ĩ, Tông Chính Lâm cho người hầu lui hết, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ. cởi ngoại bào định gọi người đến hầu hạ.

      “Điện hạ, có thể cho thiếp hầu hạ? ”. Hách Liên Mẫn Mẫn cố gắng tự mình bình tĩnh, mặt vẫn nhuộm màu đỏ ửng. Nàng tiến lên nhận lấy hỉ bào đỏ thẫm trong tay Tông Chính Lâm, lại đem hỉ phục đỏ rực của mình đặt ở cùng nơi.


      Tông Chính Lâm thấy động tác của nàng, ánh mắt lóe lên. Vừa phát nàng hơi câu nệ, trầm ngâm trong chốc lát, chỉ nhàn nhạt phân phó, “cho người chuẩn bị nước tắm rửa . ” sau đó liền dựa vào lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần. Mấy huynh đệ của cũng thực ưu ái , thay nhau chuốc rượu, khiến cảm thấy rất khó chịu.

      Sau khi hai người tắm rửa xong, Tông Chính Lâm thay bộ quần áo màu ánh trăng bàng bạc, vạt áo mở rộng, ngồi tựa ở đầu giường xoa xoa mi tâm.

      Hách Liên Mẫn Mẫn nhìn tùy ý khoác áo, mơ hồ lộ ra thân thể cường tráng, xấu hổ đến nỗi tai đỏ bừng. Nàng nhàng bước đến bên giường, đẩy ngón tay ra, vuốt ve chốc lát rồi thay chậm rãi xoa hai bên huyệt vị, giúp dễ chịu hơn.


      Tông Chính Lâm cau mày, đột nhiên nhớ tới tình cảnh tương tự như thế này từng xuất ở thư phòng, nhưng mà nữ nhân kia khiến có cảm giác khá chân . vui vì trí nhớ bị gợi lại, Tông Chính Lâm giơ tay lên vẫy , ý nàng ta cần hầu hạ, cầm lấy cuốn sách bên gối tùy ý lật xem.


      Hách Liên Mẫn Mẫn lần đầu ở cùng nam tử trong phòng, lại gặp phải Lục điện hạ lãnh đạm mà xa cách. câu chuyện hoặc sai phó nào, nàng đành phải tự mình nghiền ngẫm. Ngồi vào bên giường cởi giày thêu, động tác nhàng lướt qua Tông Chính Lâm, bò vào trong giường, nhắm mắt nằm ngửa.

      Theo như lời ma ma căn dặn, chuyện này nàng chỉ cần cố gắng phối hợp, còn lại cứ yên tâm giao cho điện hạ, nhịn chút là qua.


      Tông Chính Lâm đợi Hách Liên Mẫn Mẫn nằm xuống, mới thờ ơ quét mắt nhìn nữ nhân xa lạ bên cạnh.


      Dung mạo nàng ta xinh đẹp diễm lệ bằng Mộ Tịch Dao, chỉ coi là bình thường. Nàng quy củ nằm đó, hề giống tiểu nữ nhân kia luôn xoay ngang xoay dọc, ngủ có quy củ gì .


      Tông Chính Lâm biết những hoàng tử khác có cảm giác gì lúc đại hôn. chỉ cảm thấy ý nghĩ của bản thân lúc trước và cảm nhận tại hoàn toàn khác nhau.

      Trước đây vì có Mộ Tịch Dao, chướng mắt với những nữ nhân khác. có việc gì cần thiết gặp các nàng ta. Hôm nay cưới chính phi, tình hình khác. Theo lý nên nước chảy thành sông, vợ chồng hòa thuận, tương kính như tân. Đối với chánh thê, Tông Chính Lâm cũng kháng cự như những nữ nhân. Mặc dù có có chút động tâm nào, nhưng vẫn theo quy định của Đại Ngụy, đối đãi tôn trọng với chính thất.

      Bây giờ gần đến lúc nghỉ ngơi, Tông Chính Lâm vẫn có cách nào làm được. Nữ nhân kia cứng đơ như thứ đồ trang trí, kích thích nổi chút hăng hái nào của . Nhìn chăn hỉ đỏ thẫm, trong đầu lên hình ảnh Mộ Tịch Dao trắng như tuyết, nồng nàn mà dã mị hoặc.


      Vừa nghĩ nàng, cơ thể Tông Chính Lâm lập tức có phản ứng, thân thể còn trung thành với khát vọng của dành cho Mộ Tịch Dao hơn lý trí của nhiều. Lại nhìn khuôn mặt hoàn toàn xa lạ của Hách Liên Mẫn Mẫn, Tông Chính Lâm thất vọng vô cùng. Nếu giờ phút này tiểu nữ nhân kia ở đây, xinh đẹp phóng túng, có tình thú đến mức nào ?


      Hách Liên Mẫn Mẫn cứng ngắc nằm đó, biết nên thế nào cho phải. Điện hạ có cởi xiêm y nàng như lời ma ma , cũng có động tác khác. Cuốn sách tay cũng chưa lật tờ nào, như tố cáo rằng tâm tư cũng ở đây.


      Đêm tân hôn lại mình ngồi đó, tự mình xuất thần? Hách Liên Mẫn Mẫn trong đầu vừa chuyển, lập tức nhớ tới nữ nhân rất được ân sủng ở trong Đan Như Uyển kia.


      Theo như tin đồn trong phủ, người có thể làm cho thái độ Lục điện hạ khác thường, cũng chỉ có nàng ta.


      Hô hấp nàng hơi chậm lại, hai tay để tại bên người lặng lẽ nắm chặt. Bất luận như thế nào, tối nay nàng cũng phải giữ chân lại đây. Nếu ngày mai nàng chắc chắn bị cả thịnh kinh chê cười. Danh dự của Hách Liên thế gia trăm năm, quyết thể để bị truyền ra tiếng xấu như vây.


      Hách Liên Mẫn Mẫn nhìn đường cong sườn mặt hoàn mỹ của Tông Chính Lâm, quyết định cố nén ngượng ngùng, xoay người mềm mại ôm lấy thắt lưng của , đầu cũng tựa đùi .


      Tông Chính Lâm có phòng bị, nữ nhân kia đột nhiên áp sát lại, cảnh giác của thói quen luyện võ hàng năm làm thiếu chút nữa vung chưởng đánh nàng. May mà kịp thời phản ứng lại, khó khăn lắm mới ngừng được động tác. cúi đầu nhìn nữ nhân đột nhiên chủ động kia.


      Hách Liên Mẫn Mẫn hề biết mình vừa dạo vòng qua Quỷ Môn Quan,đối diện với ánh mắt kiên định của Tông Chính Lâm. Nam nhân này quyền cao chức trọng, tướng mạo khôi ngô cao lớn, lại đường đường chính chính là phu quân của nàng, sao nàng có thể chắp tay nhường cho người ta?


      “Điện hạ, đêm khuya, người nên nghỉ thôi.”

      Hóng chương sau cả nhà ?
      minhhanhng, Sweet you, levuong30 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :