1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không - Điền văn] Thiên kim Hạ phủ - Cống Trà(21/629)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 14: ĐÔNG NHƯ TRẨY HỘI

      Edit: hoacodat


      “Phu nhân mang nữ nhi long phượng thai của Tiểu Thần Toán trở về? Năm đó Tiểu Thần Toán rất cao ngạo, các thiên kim quyền quý trong kinh thành đều chọn, lại chạy tới nông thôn cưới nữ nhi quan Huyện lệnh thất phẩm, các phu nhân với nhau lần này Tiểu Thần Toán làm chuyện này cân nhắc. Sau lại nữ nhi quan Huyện lệnh thất phẩm kia sinh long phượng thai cho Tiểu Thần Toán, long phượng thai lớn lên giống Tiểu Thần Toán như đúc, thần thái thông minh kia cũng kém Tiểu Thần Toán năm đó. Nay quay về kinh rồi, ra các phu nhân đến Hạ phủ là muốn nhìn xem cái vị phu nhân mà Tiểu Thần Toán chọn kia, đều cười cũng phải ba đầu sáu tay gì, càng tính là tuyệt sắc, chỉ là cười rộ lên mặt mày cong cong, làm người ta nhìn thuận mắt thôi. Có điều long phượng thai thực làm cho người người thích. ra, có thể sinh ra đôi long phượng thai như vậy, cho dù cưới nương nông thôn cũng xem như đáng giá.”

      ra ngươi cũng tin, phu nhân vừa mới mang Viên nương kia về, lúc hạ kiệu ta có liếc mắt thăm dò chút, chỉ hơn ba tuổi, hài tử trắng trẻo mượt mà, lộ ra gương mặt thủy tú , đôi mắt như được tô vẽ, thần thái tràn đầy thông minh. Người lớn ra lời gì..., toàn bộ đều nghe hiểu được! Phu nhân hôm nay dẫn tới nghỉ ngơi qua đêm, giờ dần sáng mai bế trong miếu cầu phúc, mang Phượng đèn trở về, đợi ba ngày sau mới đưa nàng trở về.”

      Hai nha đầu nhị đẳng xì xào bàn tán, lại gặp phải Mạc ma ma ra chuẩn bị mấy thùng sữa ấm, nhịn được hỏi: “Sáng sớm phu nhân mới tắm rửa qua, bây giờ Hầu gia vẫn chưa trở về, còn ai phải tắm rửa nữa chứ?”

      “Là mang cho Viên nương tắm rửa đấy!” Mạc ma ma nở nụ cười : “Viên nương kia màu da trắng sáng nõn nà, nàng dùng sữa tắm ai vào đây?”

      “Bảo bối, chúng ta tắm rửa nha!” Hôm nay Hầu phu nhân đến Hạ phủ mang Hạ Viên về, thấy nàng khóc khó dễ, rất như thuận, nhìn càng thêm mấy phần, còn lâu lâu lại hôn cái : “Tự ta tắm cho con!” xong ngồi xuống, bế Hạ Viên vào phòng tắm.

      Cái này dùng để tắm rửa cho ta sao? Hạ Viên nhìn bồn tắm to tràn đầy sữa, hơi ngạc nhiên. Đây, chẳng phải là quá lãng phí rồi sao?

      Hầu phu nhân lấy tay thử độ ấm của sữa, gật đầu : “ vừa vặn!” xong giúp Hạ Viên thoát y phục, cẩn thận ôm vào trong bồn tắm, lại tinh tế hỏi ý, “Có nóng ?”

      nóng!” Sữa tắm trong truyền thuyết là đây, giờ được trải nghiệm. Hạ Viên ngâm mình trong sữa, nghe được hương sữa tự nhiên, giội ít lên mặt, còn lè lưỡi liếm, cười hì hì : “Sao sữa này chút mùi vị nào?”

      “Ha ha...” Hầu phu nhân thấy Hạ Viên ngồi trong bồn tắm, da trắng nõn nà quá đáng , nhịn được sờ sờ lên mặt nàng cười : “Sữa này chỉ dùng để tắm rửa, nên cho đường vào, tự nhiên có vị gì! Sữa này cũng có thể làm thành sữa pho mát, đợi lát nữa cho thư nhi nếm thử có được ?” xong giúp Hạ Viên chà lau thân mình, rửa đến nách Hạ Viên Hạ Viên cười “khanh khách” trốn tránh, Hầu phu nhân đành phải dừng tay, mặt mày đều là ý cười.

      “Nương, nghe tiểu muội muội đến đây!” Tấm rèm ngăn giữa phòng tắm được đẩy ra, ba nam hài trước sau vào, đều đứng sát bên hồ tắm nhìn xem Hạ Viên, đều kêu lên: “Tiểu muội muội đáng !”

      “A!” Hạ Viên hét lên, nhanh tay giật khăn con Hầu phu nhân cầm trong tay vây lấy bụng mình. Kêu lên, “ được nhìn ta, được nhìn ta, ta rất xấu hổ!”

      “Ha ha...” Hầu phu nhân nhịn được cười, bên an ủi: “Đừng sợ, đừng sợ, con ngâm mình trong sữa, chúng nó thấy đâu!” Lại vừa mắng mấy nhi tử: “Mau ra, nhìn làm muội muội hoảng sợ rồi đấy!” Made by ***************.com

      Đợi ba nam hài tử rời khỏi, Mạc ma ma vào giúp Hạ Viên mặc y phục, vừa cười : “Lúc theo phu nhân đón Trưởng công chúa đến phủ xem lễ, cũng từng gặp mặt tiểu nữ nhi của nàng, nay chợt nhìn, thư nhi cũng có chút giống với tiểu nữ nhi của Trưởng công chúa!”

      “Hừm, lời này nên trước mặt những người khác!” Hầu phu nhân liếc mắt nhìn Mạc ma ma, giọng : “Trưởng công chúa cũng vì chuyện này mà đau buồn đến tận bây giờ, khó khăn lắm mới có chút bình tĩnh, nếu nghe được nửa câu, cũng được.”

      Mạc ma ma im lặng, dám nữa.

      Vì Hạ Viên nhu thuận, ngày hôm sau thuận lợi giúp Hầu phu nhân cầm Phượng đèn về phủ, mọi người trong Hầu phủ đều
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 15: TIỂU CÔNG CHÚA ĐẬU PHỤ

      Edit: hoacodat


      Qua mấy ngày sau, Trưởng công chúa bắt đầu bảo người đứng đầu Khâm Thiên Giám, chính là Hạ lão thái gia, để ông chọn ngày tốt cho Hạ Viên đến phủ làm lễ bái nghĩa mẫu (mẹ nuôi). Vừa nghe được tin tức, mọi người trong Hạ phủ đều vui mừng phấn khởi, phảng phất giống như mọi người đều trở thành hoàng thân quốc thích luôn vậy.

      “Thiếu gia nhà chúng ta hổ là Tiểu Thần Toán, tuy thú là nương quan , nhưng sinh ra, đầu thai chính là long phượng thai. Nam hài, thông tuệ giống y hệt thiếu gia trước đây. Còn nữ hài, cũng cần phải , chỉ lúc này được phu nhân An Bình Hầu và Trưởng công chúa ưu ái, lại có bao người được như vậy.”

      Nha đầu Hạ phủ thầm bàn tán, cũng có chút hãnh diện!

      Hôm nay là ngày lành, sáng sớm phủ công chúa phái xe ngựa đến đón Hạ Viên, Quý Thư và Hạ Niên. Vừa lên xe, Quý Thư bế Hạ Viên lên đầu gối mình dặn bảo đủ điều, thấy nàng tuy tuổi còn , mọi chuyện đều nghe hiểu được, lời cho nàng cũng có thể thuật lại lần, mẹ con cùng thông, mới thở phào nhõm, sờ đầu Hạ Viên, hôn lên cái, lẩm bẩm: “Có nữ nhi thông minh là bớt lo mà!”

      “Có phụ thân thông minh, dĩ nhiên có nữ nhi thông minh!” Hạ Niên ở bên cạnh tự tiếu phi tiếu : “Còn có người nên hôn nàng quên hôn đấy!”

      Quý Thư cố gắng dặn dò Hạ Viên, nghe lời Hạ Niên..., nên ngẩng đầu hỏi: “Chàng cái gì?”

      “Phụ thân muốn người hôn cái. Nương, người hôn ! Con trông chừng giúp người!” Hạ Viên xong đùa với màn xe giả vờ như nhìn ra bên ngoài, dáng vẻ rất thiên chân, đợi quay đầu lại thấy cha mẹ đều đỏ mặt, khỏi ngầm cười tới nội thương, người lớn hai người nghĩ ta còn nghe hiểu những lời này, mỗi ngày đều ở trước mặt ta liếc mắt đưa tình. Lần này xem hai người làm thế nào đây?

      Hạ Niên thấy Quý Thư trừng mắt với , ánh mắt như trước mặt hài tử sao chàng lại lung tung, nên bày ra bộ dáng trích tiên vân đạm phong khinh ( màng thế , bàng quang), toan tính chính mình cái gì cũng .

      Quý Thư trừng mắt liếc Hạ Niên lần nữa, quay đầu nhìn Hạ Viên, hoang mang : “Có nữ nhi thông minh, ngược lại cũng tốt, lại còn hỏng. Về sau chuyện làm việc, đều phải thu liễm chút.” , cỗ kiệu run lên, ngừng lại, cũng đến cửa phủ công chúa. Sớm có rất nhiều bà tử và con dâu ra đón.

      Quý Thư bế Hạ Viên xuống xe ngựa, muốn chuyện, há miệng lại “Ụa” cái nôn ngụm nước chua ra. Hạ Niên và Hạ Viên cùng kêu lên hỏi: “Làm sao thế?”

      Quý Thư lấy khăn con trong ngực ra lau miệng, cũng kinh ngạc : “Từ trước đến giờ ngồi kiệu đều tốt mà, sao hôm nay lại say kiệu rồi?”

      “Hạ thiếu phu nhân đây là dạ dày hơi yếu, xóc bụng thôi.” Vài bà tử tiến lên cười : “Nhanh vào phủ , đúng lúc gọi Y Chính trong phủ đến bắt mạch. Y Chính trong phủ chúng ta, phụ thân và thúc gia (ông chú) tất cả đều là ngự y trong cung, y thuật rất tốt! Chỉ bắt mạch xem khỏe hay khó gì.”

      Hạ Niên lúc này mới nhìn sắc mặt Quý Thư, đợi mấy bà tử đến nâng đỡ, tự mình đưa tay qua nắm cổ tay Quý Thư bắt mạch, sau lúc lâu, đáy mắt đều là vui sướng, chuyển bắt mạch thành nắm tay, cúi đầu : “Đợi Y Chính đến bắt mạch cho nàng xác định .” Lại thấy đám bà tử muốn đưa Quý Thư lên ngồi nhuyễn kiệu, dặn bảo: “Nương tử ta được khỏe, xin chầm chậm chút.” Chính mình lại bế Hạ Viên lên nhuyễn kiệu khác.

      Quý Thư lên nhuyễn kiệu, đợi ngồi yên rồi, bản thân lại có chút nghi ngờ , giơ bàn tay bấm đốt ngón tay tính ngày, sau đó nhìn Hạ Niên theo phía sau, hé miệng : “ nghĩ tới...” Lời kế tiếp lại ngừng nữa.

      “Nương làm sao vậy ạ?” Hạ Viên ngồi trong lòng Hạ Niên, thấy Quý Thư quay đầu nhìn lại bọn họ, khóe miệng tất cả đều là ý cười, khỏi thấy kỳ lạ, dạ dày khỏe vui vẻ cái gì chứ? định hỏi lại, trong đầu bỗng xẹt qua ý nghĩ, nhanh chóng cũng hiểu rồi, ôi, lão nương có tin vui! Lại nghe Hạ Niên che dấu nổi niềm vui : “Tiểu Viên Cầu, nương con sắp cho chúng ta thêm tiểu đệ đệ rồi!” Thiên kim Hạ phủ_diễn đàn Lê QUý ĐôN_Cống Trà_editor hoacodat....

      “Sắp thêm tiểu đệ đệ rồi? Woaa, là vui quá !” Lúc này Hạ Viên cũng nhịn được mà nhảy nhót, mình và Tiểu ca ca hơn ba tuổi rồi, nếu lão nương còn mang thai, chỉ sợ lời ra tiếng vào ngày càng nhiều hơn, giờ tốt rồi, mình là nghĩa nữ của Trưởng công chúa, cũng còn ai dám khó xử lão nương, vừa vặn an tâm dưỡng thai.

      Đợi vào phòng, công chúa ra đón, vừa ôm chầm Hạ Viên vừa hôn, cười : “ tới!” Thấy Quý Thư và Hạ Niên hành lễ, để người tới nâng đỡ, cười phá lên: “Sau này Viên nhi là nữ nhi của ta rồi, Hạ thiếu phu nhân chính là muội muội của ta, cần đa lễ.”

      Công chúa cũng chỉ khoảng hai mươi lăm tuổi, mi dài mắt cong, dáng người yểu điệu, mặc dù thần sắc hơi bệnh chút, lúc này cười rộ lên lại cực kỳ rạng rỡ. Trước kia Quý Thư cũng từng nghe
      [​IMG]


      CHƯƠNG 16: VIÊN NHI CHỌC CƯỜI


      Công chúa nhận nghĩa nữ, rất nhiều người đến chúc mừng. Sáng sớm ngày hôm sau, mấy vị Cáo mệnh phu nhân đến, Trấn Nam phu nhân cũng sớm đến, đều có hạ lễ đưa lên, lại tặng lễ gặp mặt khác cho Hạ Viên, đều “chậc chậc” khen: “Lúc chúng ta mới gặp thư nhi ở Hạ gia được người lớn thích lắm đây, cùng tiểu ca ca nàng đứng đôi, chẳng giống như Kim Đồng Ngọc Nữ của Quan đấy sao, bên kia mới vừa khen xong, công chúa bên này nhận làm nghĩa nữ, là nhanh tay.”

      Hôm nay sắc mặt công chúa rạng ngời, nghe mọi người đều khen Hạ Viên, tất nhiên là cười mãi, dường như Hạ Viên là nữ nhi thân sinh của nàng vậy, đầu tiên là tỉ mỉ kể chuyện Hạ Viên đến phủ nhu thuận thế nào, lại : “Ta đút nàng ăn cháo đậu đỏ, vì thức ăn này tuy bổ, mùi vị lại bình thường, sợ nàng là trẻ thích ăn, nên nàng nếm thử, nếu thích thức ăn này, chỉ cần nhổ ra, ăn thức ăn khác là được. Các ngươi nàng thế nào? Đứa này ta nghe, sủng oa nhi thể sủng miệng, chỉ sủng ở trong lòng là được rồi.”

      “Rồi buổi tối hôm qua, khi ngủ cũng cần người lớn dỗ dành, ngược lại còn kể chuyện xưa công chúa Đậu phụ cho chúng ta nghe nữa đấy! Tiểu oa nhi ở tuổi này, có nhiều đứa còn chưa ràng, chớ chi đến kể chuyện xưa. Hôm nay ta vội đến nhìn nàng, thấy nàng nằm bất động giường, nghĩ là còn ngủ, sau đó đến bên giường ngồi trông nàng, mí mắt nàng lại mở ra, mới biết là giả vờ ngủ. Bế nàng lên hỏi sao lại vờ ngủ như vậy, nàng thấy sắc trời còn sớm, sợ đánh thức người lớn, nên muốn nghĩ tiếp trong chốc lát. Đứa trẻ nhu thuận như vậy, bảo ta sao đau!”

      Ôi ôi, công chúa, chúng ta ăn ngay là được rồi, cần khuếch đại lên đâu. Hạ Viên nghe công chúa mãnh liệt tâng bốc mình, suýt chút nữa nghĩ nàng tiểu hài tử khác.

      , An Bình Hầu phu nhân dẫn theo nhi tử Tống Thiểu Dương đến đây. Lúc trước Hạ Viên còn ở phủ An Bình Hầu này ba ngày, lúc này thấy phu nhân An Bình Hầu đến đây, nên nhu thuận quan vấn an, lại nhanh chóng gọi Tống Thiểu Dương tiếng chào ca ca. Tống Thiểu Dương năm nay sáu tuổi, lần trước thấy Hạ Viên ở trong phủ, rất thích nàng, gọi muội muội ơi muội muội à, lúc này thấy Hạ Viên, giữ chặt hỏi: “Khi nào muội muội đến phủ chúng ta chơi? Tất cả mọi người đều nhớ muội đấy, ngày đó còn để dành pho mát cho muội, lại quên đưa cho muội lấy về ăn.”

      “Sao hả, còn muốn mang khuê nữ ta đến phủ các ngươi nữa hả?” Công chúa thấy Tống Thiểu Dương lấy lòng Hạ Viên, cười tủm tỉm : “Ta nghe , ngày thư nhi đến quý phủ các ngươi, nương ngươi còn cho nàng tắm sữa tắm, mấy huynh đệ các ngươi còn vọt vào, may mà thư nhi nhanh tay, lấy khăn mặt vòng quanh bụng, mới cho các ngươi nhìn. Lúc này còn mời nàng tới phủ các ngươi, ta lo lắng đấy.” Edit by ***************.com

      Các vị phu nhân đều cười vui vẻ, cũng ra mấy câu chọc cười. Rồi lại đến vị Hàn lâm Trần đại nhân thú vừa vị sủng thiếp, cũng bắt chước người ta tắm bằng sữa tắm, còn bỏ cánh hoa tươi vào trong sữa, ngót nửa ngày mới ra, tự nghĩ là vừa có hương lại mềm mại trắng mịn, nhất định làm Hàn lâm đại nhân chết mê chết mệt, ai ngờ xiêm y còn chưa mặc vào, người lại nổi lên từng khối đo đỏ lốm đốm. Trần phu nhân nghe được tin này, chỉ vờ như biết, cũng bảo hạ nhân trong nhà được ra, đợi đến khi vị Trần đại nhân đến trong phòng sủng thiếp, lại bị dọa cho chết khiếp. Mọi người xong cười to ngừng.

      Hạ Viên nghe xong được lúc, mới biết vị Trần phu nhân mà các nàng , chính là vị Trần phu nhân cùng Thượng thư phu nhân đến Hạ phủ muốn làm khó lão nương nhà mình.

      Trấn Nam phu nhân nghe lời của mọi người, lại cười : “Sữa này có mùi khai, lúc trước mọi người nghe thấy nhưng dùng nó. Nhưng sau khi
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      CHƯƠNG 17: KHI DỄ TIỂU HOÀNG TỬ

      Edit: hoacodat


      “Muội muội về, muội muội về!” Tiểu Cảm Lãm từ học đường về, vào cửa nhìn thấy công chúa sai người đưa Hạ Viên trở về, vui mừng phấn khởi : “Con thực sợ cái công chúa kia mượn muội muội chịu trả về.”

      “Ha ha, công chúa là nhận muội muội con làm nghĩa nữ, giống lần trước An Bình Hầu phu nhân mượn đến ở mấy ngày đâu.” Quý Thư giải thích đôi câu, lại vội vàng bảo người nấu nước cho Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên tắm rửa, lại với Hạ Niên: “Quản gia bà tử ôm Tiểu Viên Cầu ngồi xe ngựa, tất cả đồ đạc đằng sau xe ngựa đều chứa vật dụng cùng thực phẩm bổ dưỡng công chúa ban cho. Còn có vài thất lụa thượng đẳng trong cung, là cấp cho Lão thái thái và các phu nhân. Toàn bộ đồ đạc đều đưa đến chỗ Lão thái thái, chờ Lão thái thái an bài. Đồ đạc thưởng Tiểu Viên Cầu, ra Lão thái thái sai người đưa đến đây trước rồi, đều là đồ công chúa cấp Tiểu Viên Cầu, cứ thoải mái nhận lấy.”

      Tiểu Cảm Lãm mấy ngày gặp Hạ Viên, lúc này sớm ôm ở bên chuyện, thầm: “Muội muội, nương cho chúng ta thêm tiểu đệ đệ.”

      “Hai đứa thầm to gì đó? Mau đến đây ăn điểm tâm!” Quý Thư nghe được lời xì xào bàn tán của Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên, cười : “Cũng chỉ có mấy ngày gặp, lại có nhiều lời muốn vậy sao.”

      “Nương, con và muội muội trong bụng người có tiểu bảo bảo, sau này thể ngồi lên người người được nữa!” Tiểu Cảm Lãm ngẩng đầu, chốc lát lại : “Nương, tiểu bảo bảo vào bụng người thế nào vậy?”

      “Đúng ạ, vào thế nào vậy ạ?” Hạ Viên nghe được Tiểu Cảm Lãm đặt câu hỏi những đứa trẻ thường hay hỏi, vì tỏ ra mình và Tiểu Cảm Lãm tò mò giống nhau, làm dáng vẻ thiên chân : “ vào sau này ra như thế nào?”

      “Khụ, tốt nhất hỏi phụ thân các con!” Mặt Quý Thư đỏ lên, mượn cớ uống nước trả lời.

      Hạ Niên thấy đôi bảo bảo tò mò đồng loạt quay đầu đợi trả lời, cũng “Khụ” tiếng : “Vấn đề này chờ các con trưởng thành biết! Ừm, cha ra sảnh trước!” xong chạy trối chết.

      Tiểu Cảm Lãm và Hạ Viên quay mặt nhìn nhau : “Sao phụ thân chạy vậy?”

      Hạ Viên xoắn góc áo nhịn cười : “Phụ thân cũng biết tiểu bảo bảo vào bụng nương thế nào, sợ chúng ta lại hỏi, bỏ chạy rồi!”

      ra cũng có chuyện phụ thân biết.” Tiểu Cảm Lãm tiếc than, lắc đầu : “Bảo bảo đáng thương, vậy mà chẳng ai biết được lai lịch của nó!”

      “Khụ!” Hạ Viên ngậm họng điểm tâm trong miệng, bị nghẹn khuôn mặt nhắn đỏ bừng, đôi chân quẫy đạp lung tung.

      “Ôi trời, nhanh uống nước vào!” Quý Thư sớm nghe thấy lời hai hài tử , nhịn được cười, lại thấy Hạ Viên bị mắc nghẹn, vội qua vỗ lưng nàng, lại đưa nước cho nàng uống, dặn dò: “Viên bánh gạo nếp hay dính yết hầu, ăn chầm chậm mới nghẹn.”

      Lại có Xuân Oanh vào bẩm báo, những đồ vật công chúa đưa tới Lão thái thái để Lý Thiện thiếu phu nhân an bải thỏa đáng, mang những thuốc bổ cấp riêng cho Quý Thư, dặn bảo có tin vui, nên cần an ổn dưỡng thai.

      Vì sắp đến cuối năm, mọi chuyện bận rộn, vừa muốn làm mấy bộ đồ mới chuẩn bị ăn mừng lễ tết, Quý Thư cũng chẳng có tâm trí gì nữa, đành để Thu Đường và Thu Bình giúp đỡ thêu thùa may vá y phục, bản thân chỉ có thể làm bốn đôi giày chuẩn bị đến Tết tặng cho vài vị trưởng bối Hạ gia, vì thấy Hạ Viên có hứng thú với thêu thùa, cũng dạy nàng đánh vài cái túi lưới. Thiên kim Hạ phủ_Cống Trà_hoacodat_diendanlequydon.com.....

      Trôi qua mấy ngày, phủ Trưởng công chúa lại phái người tới đón Hạ Viên qua phủ, Hạ Viên vừa đến phủ công chúa, có Nội thị Thường công công trong cung đến truyền lời, Hoàng Hậu nương nương nghe Trưởng công chúa nhận nghĩa nữ, rất muốn gặp mặt. Nội thị Thường công công tuy là tâm phúc của Hoàng Hậu nương nương, nhưng trước mặt Trưởng công chúa cũng dám sơ ý, lúc này vừa thấy Hạ Viên, thấy nàng nhu thuận, nên khen mấy câu, còn thêm: “Mấy ngày trước An Bình Hầu phu nhân vào cung thỉnh an Hoàng Hậu nương nương, Trưởng công chúa làm lễ nhận nghĩa nữ, còn cực lực tấm tắc khen, lại thuật lại chuyện ngày đó thư nhi cùng nhi tử tướng quân đối thoại cho Hoàng hậu nương nương nghe, làm Hoàng hậu nương nương vô cùng vui vẻ. Nay vừa nhìn thấy, thư nhi tuy tuổi còn , lại lanh lợi khác thường.”

      Thường công công chuyện, thấy Hạ Viên thay đổi xiêm y xong ra, nhãn tình bỗng sáng lên, khen ngợi: “Mặc áo choàng lông hồ ly nho , càng tôn lên đôi gò má tinh xảo. rất giống Trưởng công chúa lúc trước.”

      , cỗ kiệu chuẩn bị xong, Trưởng công chúa bế Hạ Viên lên kiệu, dặn bảo mấy câu, đại khái cũng chỉ là khi thấy Hoàng hậu phải hành lễ thế nào. Hạ Viên gật đầu đáp ứng, hì hì, chúng ta được đến hoàng cung chơi ngày.

      Vào cung, có nội thị khác đến đây : “Hoàng hậu nương nương theo Hoàng thượng đến Ngự hoa viên yến khách, thỉnh Trưởng công chúa dẫn theo thư nhhi đến Ngự hoa viên.”

      “Nghe đâu Bắc Thành Quốc phái sứ quốc đến chơi, chẳng lẽ tiếp đãi bọn họ?” Trưởng công chúa để nhuyễn kiệu nâng đến noãn phòng của Ngự Hoa viên. bên hỏi nội thị: “Hôm kia nghe Tiểu hoàng tử Đường Chí Lễ của Bắc Thành quốc cũng đến đây, kêu gào muốn cùng Đại hoàng tử Nhị hoàng tử thi cái này thi cái kia, còn có việc này?”

      Nội thị ghé sát vào nhuyễn kiệu : “Trưởng công chúa, người biết ư? Vị Tiểu hoàng tử kia cũng chỉ hơn sáu tuổi thôi, tự đánh giá là tiểu thần đồng Bắc Thành quốc bọn họ, hài tử nho , thần thái kiêu căng, thực làm người ta ghét cay ghét đắng, Đại hoàng tử Nhị hoàng tử chúng ta, người mười ba, người mười hai, thể cùng tiểu hài tử tranh cãi, đấu cờ đấu nghệ được, nếu thắng, người ta lấy cớ lấy lớn hiếp , nếu cẩn thận bị thua, thực là mất mặt. Vì vậy vội tìm người tuổi hoặc tương đương tiểu hoàng tử Bắc Thành quốc, lại có chút mồm miệng cùng thi đấu, nếu thua, tuổi còn hiểu chuyện, ảnh hưởng gì. Nếu thắng, tất nhiên là việc vui lớn. Chính là trong cung tiểu công chúa tuy thông minh, nhưng lại quá , chỉ mới bốn tuổi, ngày thường ngàn dỗ vạn dỗ còn muốn khóc nhè đây, tất nhiên thể trông cậy vào nàng ra ngăn trở Đường Chí Lễ. Nhìn thấy vị Đường Chí Lễ lễ phép gia giáo kia, loi nhoi vờ vịt chuyện như người lớn, còn biết trời cao đất rộng hai câu bức người, làm người ngột ngạt.”

      Trưởng công chúa vừa nghe lời quan Nội thị..., cau mày : “Bắc Thành quốc bọn họ dũng cảm thiện chiến, chuyện gì cũng thích tỷ thí
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 18: TIỂU HÀ BAO XẤU XÍ

      “Lão thái thái, Thượng Thư phu nhân và Trấn Nam phu nhân tới!” Quản bà tử vội vàng đến bẩm báo, cười : “Hôm nay khách đến nhiều!”

      “Mau mời!” Hạ lão thái thái đứng đậy ra ngoài nghênh đón, vừa với Hạ phu nhân giúp đỡ mình: “Viên nhi trong hoàng cung nở mày nở mặt, tình thế này còn lợi hại hơn Niên ca lúc trước, quá nửa ngày, mấy nhóm người này đến đây rồi?”

      Hạ phu nhân cười : “Hôm qua Viên nhi hồi phủ, là Thường công công trong cung tự đưa đến, lại ban cho rất nhiều vật kiện, còn nghe chính miệng Hoàng hậu ra câu, Hạ phủ có cách dạy nữ nhi. Chỉ là để Hoàng hậu người dễ dàng khen ai, lần này lại khen ngợi, các phu nhân tự nhiên muốn đến phủ chúc mừng.” xong cùng Hạ lão thái thái liếc nhìn nhau, đều hiểu được ý trong lời các phu nhân, có điều các nương trong phủ các bà trôi qua hai năm cập kê rồi, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử qua năm cũng sắp phải nạp phi, Hạ Viên lại là nghĩa nữ của Trưởng công chúa, bây giờ lại được Hoàng hậu khen ngợi, tương lai chừng có thể lại lui tới với Hoàng hậu nữa, lại chừng...

      Đợi đón hai vị phu nhân vào, Trấn Nam phu nhân nhịn được lại đến chuyện Hạ Viên trong hoàng cung ngày hôm qua, “Quả nhiên có phụ (cha) ắt có nữ nha! Lúc mới bốn tuổi giúp Trầm phu nhân xem tướng, bật thốt lên giữa lông mày có nốt ruồi cát, tất sinh quý tử..., danh dương kinh sư. Thư nhi qua Tết được bốn tuổi rồi, lại ở trong cung nở mày nở mặt, các phủ vẫn còn bàn tán đấy! Buồn cười vị Tiểu hoàng tử Bắc Thành quốc kia, sáu tuổi rồi, nhưng lại thể ở trước mặt mọi người gọi tiếng tỷ tỷ, thư nhi cứ như vậy công được vị “đệ đệ” mặt mũi như vậy, nhưng mà buồn cười quá !”

      “Đại nhân nhà ta về nhà, tỉ mỉ cho chúng ta biết chuyện ngày hôm qua, thư nhi rất thông minh, đầu tiên là bất động thanh sắc tùy ý cho Tiểu hoàng tử Bắc Thành quốc huyên thuyên, đợi nhận khuôn mộc trong tay, mới lên tiếng nếu ghép được, có phải gọi nàng tiếng tỷ tỷ ? Vị Tiểu hoàng tử Bắc thành quốc kia thấy thư nhi còn , lại chưa thấy qua cái khuôn mộc ghép kia, nghĩ là thư nhi ghép được, thốt ra lời nếu ghép ra được tự nhiên gọi nàng tiếng tỷ tỷ, vậy là tự mình rơi vào bẫy. Thư nhi rất bình tĩnh, tay bé gẩy gẩy xuống mấy lần, chỉ lúc ghép lại được cái đầu dê hoàn chỉnh, lúc ấy tất cả mọi người đều sợ ngây người. Đợi đến khi vị tiểu hoàng tử Bắc Thành quốc kia gọi thư nhi tiếng tỷ tỷ, mọi người như được trút giận rồi!” Trấn Nam phu nhân nước miếng tung bay, dường như lúc ấy nàng có mặt ở đấy vậy. Made by ***************.com....

      Lúc các phu nhân chuyện vô cùng náo nhiệt, Hạ lão thái gia cũng ở thư phòng chuyện với Hạ Niên: “Viên nhi thông minh quá sớm, cũng phải chuyện tốt. Sau này chỉ để nàng đến học đường, nếu có vị phu nhân nào muốn gặp nàng, chỉ tránh là được.”

      Hạ Niên đáp ứng, lại : “Cũng sợ nàng tiểu hài tử được khen nhiều quá, bị các phu nhân khen vài câu, bắt đầu tự cao, lại ỷ vào thế lực Trưởng công chúa, xảy ra chuyện may.”

      Lúc này, Quý Thư ở trong phòng bế Hạ Viên hỏi chuyện hôm qua, nắm bàn tay bé của nàng đặt lên miệng hôn cái : “Tiểu Viên Cầu, mặc dù lúc này chúng ta nở mặt nở mày, chỉ sợ chuyện phiền toái cũng dứt được, vẫn phải cẩn thận.”

      , Xuân Oanh mang hộp đựng thức ăn, vén mành vào, cười : “Lão thái thái bên kia bày biện trà trái cây, nghĩ thư nhi thích ăn, bảo người mang tới cho ba phần tư mao đoàn (bánh được vo tròn, bên trong có nhân, bên ngoài được rắc thành hình dạng khá xù xì), hai nhưỡng đoàn (bánh được vo tròn, bên trong có nhân, bên ngoài khá trơn láng hoặc rắc chút bột), trăm bánh mật, bánh vừng qua bên chúng ta, chỉ sợ mấy thứ này tiêu hóa tốt, lại dặn dò đừng ăn nhiều. Còn phải đợi qua bên Lão thái thái dùng cơm, lại bảo phòng bếp làm chút thức ăn thư nhi thích ăn. Nhưng biết hôm nay thiếu phu nhân muốn ăn món gì?”

      “Lão thái thái ăn cái gì, tự nhiên ăn theo cái đó!” Quý Thư vì thân mình có thai, chỉ muốn ăn thức ăn quê nhà, đầu bếp nữ làm vài lần, cuối cùng cũng làm ra được hương vị ấy. Hạ lão thái thái cũng chăm sóc nàng, muốn ăn cái gì, chỉ cần gọi đầu bếp nữ làm. Có điều Quý Thư lại muốn mình mang thai muốn ăn món gì đó lại động đến nhiều người bận tâm như thế.

      , lại nghe tiểu nha đầu bên ngoài giòn thanh : “Thu Đường tỷ tỷ về!”

      “Sao chỉ có ở mấy ngày, về rồi?” Quý Thư ngẩng đầu thấy Thu Đường vén mành vào, cười : “Nương ngươi khỏe chưa?”

      Thu Đường buông rổ trong tay xuống, thỉnh an trước, sau đó mới : “Hàng năm tới mùa thu đông, nương nô tỳ lại chịu bệnh tật khốn khổ phen, ho từ nửa tháng tháng mới thôi. Ban ngày còn tốt chút, ban đêm thường ho đến ngủ được gì, vì chuyện này, mấy năm nay cũng gầy nhiều. Năm nay trời còn lạnh hơn năm trước, nương nô tỳ vào thu ho đến giờ tìm bao nhiêu phương thuốc cũng thấy hiệu quả. Lúc này may có được biện pháp của thiếu phu nhân, nương nô tỳ tốt hơn nhiều. Cha nô tỳ nghe mỗi ngày sau giờ ngọ nấu nước ấm ngâm chân, lại uống nước gừng đường đỏ ấm, có thể giảm được cơn bệnh này, lúc trước còn tin. Nô tỳ cũng để ý đến ông, chỉ làm theo lời thiếu phu nhân cho nương ta ngâm nước ấm, sau giờ ngọ ngâm lần, tới tối ngủ lại ngâm lần nữa, ngâm cho bàn chân ấm áp, lau khô mới đắp chăn ngủ, cũng ngủ an ổn hơn. Làm việc này chỉ có vài ngày, nương nô tỳ bớt ho hẳn, mặt mày so với mấy ngày trước cũng có chút huyết sắc. Vì ca ca cưới tẩu tử, người trong nhà nhiều hơn, chỗ ở lại , nô tỳ ở nữa lại tiện, thế nên trở về.”

      Vốn Thu Đường và Thu Bình là hầu hạ Hạ lão thái thái, cần đến nhóm các thiếu phu nhân, ngay cả mấy vị phu nhân, nhìn thấy các nàng cũng phải khách khách khí khí, nghĩ tới Quý Thư và Hạ Niên vừa mới hồi kinh, lại cấp các nàng cho Quý Thư dùng, mặc dù Quý Thư hòa hòa khí khí, nhưng chỉ mắt lạnh nhìn các
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 19: NGHĨ NGƯ ÔNG ĐĂC LỢI

      Edit: hoacodat


      “Nghi nhi của Đại thiếu phu nhân Hiến Bạch trở về, chớp mắt cái thấy tăm hơi. Còn tưởng rằng theo bà vú trở về phòng trước rồi, lúc này tìm ra, toàn bộ mọi người đều gấp, có mấy nha đầu vội tìm tới hướng này!” Xuân Oanh lúc, vào : “Tiểu nha đầu thầm tới đây với nô tỳ, Nghi nhi mất rất nhiều sức mới làm được bộ ấm tai dâng lên, lão thái thái lại khen câu, lại khen Viên nhi nhà chúng ta đánh túi lưới đẹp mắt, lúc đó nàng lẩm nhẩm mấy câu, chỉ sợ vì chuyện này nên vui, cố tình trốn làm người lớn sốt ruột thôi!”

      “Trời lạnh thế này, nếu cảm lạnh cũng đùa được đâu.” Quý Thư sai nha đầu trong phòng ra ngoài tìm giúp, Hạ Niên gặp hỏi xảy ra chuyện gì, mới tình, thở dài : “Từ lúc Tiểu Viên Cầu nở mày nở mặt trong cung, lão thái thái khen ngợi ngớt, mấy thư nhi khác vui, Hiến Bạch buổi tối cũng chỉ là biểu chút ý tứ, Tiểu Viên Cầu đánh túi lưới vẫn nhờ bà vú giúp đỡ mới đánh thành, còn có chút rắn chắc, nhìn được chút chứ hơn, dù là vậy, lão thái thái còn khen mấy câu, mấy thư nhi khác càng thoải mái. Nghe lúc trước Nghi nhi được lão thái thái sủng ái nhất, năm rồi tới Hiến Bạch, bất kể là vật đó đẹp hay xấu, lão thái thái luôn khen vài câu. Năm nay dụng tâm làm bộ ấm tai đến hiến, lão thái thái chỉ lo khen Tiểu Viên Cầu, bộ ấm tai chỉ liếc mắt cái rồi thu vào. Nghi nhi còn gợi ý mấy lần, nhưng lão thái thái lại chú ý nhìn qua. Nên giờ hờn dỗi trốn làm mọi người tìm kiếm ra. Vài nha đầu hướng chỗ này tìm, muốn tới trong lầu các nhìn chút có trốn trong đó . Ta gọi Thu Đường và Thu Bình các nàng qua giúp đỡ tìm xem.”

      , có tiểu nha đầu vào tìm được Hạ Nghi rồi, tìm được ở dưới giường lớn trong phòng. Quý Thư khỏi thở dài hơi: “Tìm được là tốt rồi!” Cũng phái người qua hỏi bình an tiếng, Lý Quyển trả lời trấn an cũng thông suốt rồi, ngủ, nàng thế này mới sắp xếp cho Hạ Viên và Tiểu Cảm Lãm ngủ.

      Ngày hôm sau đầu năm mới, dĩ nhiên trong phủ là phen hỗn loạn. Đợi qua Nguyên Tiêu, phủ An Bình Hầu lại truyền đến tin vui, là An Bình Hầu phu nhân có thân mình (mang thai). Quý Thư có thai tiện chúc mừng, chỉ đành nhờ Lý Quyển chúc mừng thay. Lý Quyển đến phủ An Bình Hầu trở về, cố tình chạy tới chỗ Quý Thư : “An Bình Hầu phu nhân khí sắc rất tốt, cười nếu thai này là nữ nhi, liền đích thực là lần trước bế Viên nhi đến miếu Tử Mẫu cầu phượng đèn hiển linh. Mọi người trêu ghẹo nhìn thấy sắc mặt phu nhân tốt như vậy, sắc mặt vui mừng đều hiển lộ ra, chỉ sợ vẫn là nhi tử nữa đây! Kết quả muội An Bình Hầu phu nhân thế nào?” Lý Quyển che miệng cười : “An Bình Hầu phu nhân , nếu là sinh nhi tử, tất nhiên cũng chẳng biết thế nào, nhưng Viên nhi phải vào nhà họ làm nàng dâu, bổ khuyết tổn thất lần này. Mấy nhi tử nhà họ, tùy Viên nhi chọn lấy người, bụng này sinh ra nếu là đứa tốt, cũng tùy ý chọn.”

      Quý Thư nghe xong nở nụ cười, “An Bình Hầu phu nhân chính là người thích đùa.” , vì có xe ngựa trong phủ công chúa qua đón Hạ Viên qua ở mấy ngày, Lý Quyển thấy Quý Thư bận rộn, nên về phòng trước.

      Chớp mắt đến đầu xuân, bụng Quý Thư càng ngày càng lộ . Lại vì Xuân Oanh và Thu Yến phải ở sảnh trước quản , chỉ ban đêm mới ở đây hầu hạ, ban đêm cũng chỉ có thể an bài nha đầu khác thay phiên nhau gác đêm. Bên trong có nha đầu nhị đẳng tên là Ngân Kiều, vì Quý Thư bận rộn, mượn cơ hội đến trước mặt Hạ Niên lượt trà lượt nước. Thiên kim Hạ phủ_Cống Trà_editor hoacodat_diendanlequydon.com....Hạ Niên bất động thanh sắc ( rằng), chỉ chạy tới chỗ Hạ lão thái gia chuyến, mấy câu, trôi qua mấy ngày, thân mình lại có chút khỏe, mời đại phu đến xem, lại nhìn ra được bệnh gì. Sau lại có lời đồn đãi ra ngoài, là bị người khác đụng chạm. Hạ phu nhân suy nghĩ chút mới nhớ tới lúc trước ở nông thôn Tằng lão gia có qua mạng cách của Hạ Niên khác với người bình thường, quay chung quanh bên người nên có quá nhiều nữ nhân, nên đổi Ngân Kiều quét tước sân, lại cùng Quý Thư thương lượng phen, chỉ để cho mấy cái nha đầu thành hầu hạ bên người.

      Quý Thư thấy kế hoạch Hạ Niên thực tốt, thầm thở dài nhõm. Lại vì Hạ Viên học châm tuyến, An Bình Hầu phu nhân tiến cử vị tú nương tới cửa dạy Hạ Viên, Quý Thư thấy tú nương tay nghề vô cùng tốt, lúc này mới thoáng yên lòng.

      Nghe được Quý Thư mời tú nương dạy Hạ Viên thêu thùa, nàng dâu cả chi thứ hai Sử Nghi cũng mời tú nương khác đến phủ dạy hai nữ nhi Hạ và Hạ Kỳ của mình học châm tuyến. Đợi đến khi người lại cười lạnh với nha đầu Nhược Cẩm tâm phúc của mình: “Cũng chỉ là nha đầu nông thôn, cũng có tâm kế, sửa trị tướng công dám nạp thiếp. Viên nhi cũng chỉ bốn tuổi, lại vội vàng học châm tuyến. nàng có tâm nhãn (tầm nhìn), ta tin. nhi mười tuổi rồi, cũng tin lại bằng Viên nhi nhà nàng. Muốn vào cung làm Tư Tú nữ quan của công chúa, cũng phải học thêu vài năm mới .”

      “Viên nhi mới bốn tuổi, chuyện này chắc có khả năng?” Nhược Cẩm là nha đầu hồi môn của Sử Nghi, hầu hạ từ , có tiếng trước mặt Sử Nghi, lúc này thầm :
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :