1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không - Điền văn] Thứ xuất thứ xuất – Tiêu Tương Bích Ảnh (Hoàn - 84c - 3PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 69

      Edit: Hắc Phượng Hoàng


      Lúc hoàng hôn, Dung Nghi mới từ bên ngoài trở về. Vừa vào nhà thấy La Y bày cơm, cợt nhả ngồi xuống hô: “Quất Tử, xới cơm cho ta.”

      Quất Tử lên tiếng trả lời rồi , La Y vẫn nhìn như cũ.

      Quỳnh tay áo La Y : “Mẹ, tứ cữu người đừng nóng giận nha.”

      La Y gõ đầu Quỳnh : “Ăn cơm đừng chuyện.”

      Quỳnh le lưỡi, nháy mắt mấy cái với Dung Nghi. Dung Nghi làm biểu tình kì quái nhìn lại. Nhìn thấy La Y trợn mắt nhìn thẳng. Cơm xong, nhũ mẫu mang Quỳnh và Trùng chỉ có thể ngồi bất động ở ghế trẻ con ra sân tiêu cơm. Dung Nghi theo đuôi La Y trở về phòng.

      Trải qua Thiệu Y khuyên bảo, La Y cũng tức đủ rồi. Cuộc sống phải tiếp tục, hơn nữa hai mẹ con này đều thiếu dạy dỗ, phải đối đãi ương ngạnh! Bởi vậy chuẩn bị mở miệng, thấy Dung Nghi lấy từ trong tay áo ra thứ gì đó: “Nàng xem, ta mua đồ chơi Tây Dương cho nàng này, biết nhảy đấy!”

      La Y tùy tay nhận lấy xem, Ồ? Ếch sắt!? Còn là ếch xanh sắt? Thò tay vặn dây cót vài vòng, sau đó đặt ở bàn lò, ếch bắt đầu nhảy dựng tưng tưng về phía trước. khỏi mỉm cười, cái này ở đại là đồ chơi thịnh vượng suy, trọn đời này lại vẫn có thể gặp lại. Thanh ếch kêu lạch cạch lạch cạch, xúc động làm nàng nhớ lại. biết sinh thời có thể được gặp lại cha mẹ lần , cho dù lần thôi cũng tốt, , đừng gặp mặt, chỉ cần chút tin tức thôi cũng được! Đáng tiếc, thực tế đây là hy vọng xa vời.

      Dung Nghi mau hỏng mất, nghe theo Thiệu Y chỉ điểm, đầy kinh thành mới đào được cái trò chơi mới lạ. La Y cầm lên chơi luôn? phải chứ? Chẳng lẽ trước kia nàng chơi rồi? Ta Tiêu gia lão thái gia, người người nhà các ngươi sao lại biến thái như vậy…

      Nhưng lập tức nhìn thấy La Y mặt biểu tình khổ sở… ORZ, tứ cữu ca ngươi là cố ý lừa ta hả? Đúng ? Đúng ?

      La Y phục hồi lại tinh thần, thấy bộ dáng Dung Nghi yếu yếu ớt ớt, khỏi hỏi: “Làm sao?”

      Dung Nghi : “Nàng khóc, vật này được sao?”

      La Y ngẩn ra, sau lúc lâu mới : “Ta nghĩ tới… mẫu thân.” Chữ mẹ đến bên miệng lại nuốt xuống.

      Dung Nghi nhàng thở ra: “Chuyện này có đáng gì? Từ nay trở , ta học về đó cùng nàng là xong mà, cái này đâu đáng để khóc.”

      “…” La Y biết người này cáu kỉnh gió có mưa, đành phải hung bạo : “Thiên nhân hai cách, thấy thế nào?”

      “A?” Dung Nghi kinh ngạc chút, sau đó xấu hổ cười: “Ah, ha ha, như vậy à…” Được rồi, nhìn bộ dáng Quỳnh dính La Y, tin tưởng La Y là nhớ mẹ cả.

      La Y biết nghĩ sai, lại cách nào nhắc nhở được, dứt khoát quẹo ngoặt xa hơn: “Cái này bao nhiêu bạc?”

      “Hai lượng.”

      La Y hãn: “ đắt!”

      “Đồ chơi Tây Dương, đương nhiên phải đắt chút.”

      La Y gật đầu đồng ý, ở đây đồ chơi Tây Dương tuyệt đối là xa xỉ phẩm, bởi vì đồ dùng hàng ngày vẫn là mậu dịch xuất siêu, người nước ngoài đứt gân não mới bán cái này.

      Dung Nghi thấy thế, lập tức nắm lấy cơ hội chạy tới bên người La Y hầu hạ: “Vợ, nàng giận nữa phải ?”

      La Y trừng mắt cái: “Nghĩ hay nhỉ!”

      “Hì hì, ta biết nàng giận nữa.”

      La Y hừ tiếng.

      Dung Nghi thở dài: “Dù sao bà ấy cũng là mẹ đẻ ta.”

      La Y nghiêm mặt : “Ta cũng là người làm mẹ, làm mẫu thân người rồi, nên giẫm đạp người như vậy.”

      “Ta với bà ấy.”

      La Y thoáng thoái nhượng: “Chỉ lần này thôi, lại có chuyện như vậy… Câu đánh chết kia là dọa bà ấy, nhưng thỉnh lão thái thái rời núi…”

      Dung Nghi đồng ý, lại có chút mất hứng. Nhìn ếch bàn, nội tâm thầm than: chung quy La Y chỉ thân cận mẹ cả, căn bản hiểu ta…

      La Y phải thần tiên, đương nhiên đoán ra Dung Nghi nghĩ gì. Trong phòng yên lặng có chút xấu hổ, hai vợ chồng nhìn nhau chẳng gì.

      Ngày hôm sau Dung Nghi tiếp tục đến trường, sau khi La Y đưa ra ngoài, sai người mời Tiết di nương tới. Trốn tránh phải biện pháp, khiêm nhượng hiệu quả tệ hơn, nhất định phải cho bà ta ổn định lại mới được!

      bao lâu, Tiết di nương đến. La Y chỉ vào ghế bên cạnh : “Di nương ngồi .”

      Tiết di nương bị Thiệu Y dọa, thái độ khá nhiều, tuy rằng vẻ mặt vẫn sảng khoái, nhưng ít ra mở miệng loạn ồn ào.

      La Y uống ngụm trà, chậm rãi : “Thời gian trước là ta sai lầm rồi.”

      Tiết di nương mở to mắt, mồm trương thành hình chữ O.

      La Y mỉm cười: “Trưởng ấu thứ tự, chủ nô chẳng phân biệt được, là căn nguyên loạn nhà, di nương ngươi cứ ?”

      Tiết di nương há miệng thở dốc, vẫn cứng rắn nhịn.

      La Y cho tới bây giờ còn là chủ nhân đánh mà thắng, huống chi nhóm người Cố gia này, cần văn đấu nàng cần đấu, coi chỉ số thông minh của họ trực tiếp giơ nắm đấm. Còn dư lại, cho dù là văn đấu cũng đả thương được bọn họ, dứt khoát giơ cánh tay trực tiếp chỉ: “Di nương cũng nhất định muốn lão gia khó xử đúng ?”

      “Nhà mẹ đẻ phu nhân năng lực, ta còn cái gì mà ?” Tiết di nương hừ lạnh.

      “Nếu vậy tại sao mẹ cả năng lực hơn thiếp chứ?” Ta chính là nhà mẹ đẻ tăng lực, ngươi có thể làm gì?

      “Ngươi!”

      “Ta khuyên di nương yên tĩnh chút, ta cho tới bây giờ cũng phải nhân vật hiền lương thục đức gì đâu.”

      “Giỏi cái tiểu thư thư hương môn đệ!”

      “Thư hương môn đệ?” La Y cười lạnh: “Ấn quy củ của nhà chúng ta, di nương nên bước ra Phật đường!”

      “Ngươi có ý gì?”

      “Ta nhường bà, là nể mặt lão gia. Di nương tốt nhất đừng có mà hếch mũi lên mặt, quên hậu viện Cố gia này ai làm chủ! Lời dễ nghe ta biết , tự hỏi trong sinh hoạt cũng bạc đãi bà. Nếu muốn bày nhịp điệu Lão thái thái~” La Y kéo dài : “Di nương bà còn xứng!”

      Tiết di nương đứng bật lên: “Bò ra từ trong bụng ta, ta còn xứng? Ta nhổ vào!”

      “Người đâu”, La Y hô ra bên ngoài: “ thuê chiếc xe đến đây, di nương ở trong này buồn bực, phải về Hầu phủ.”

      Tiết di nương nghe vậy, sợ nhảy lên chạy về trong phòng, lạch cạch đóng chặt cửa. La Y cũng thèm để ý, chỉ cần bà ta lại ầm ĩ là tốt rồi. Trông cậy vào người như thế từ nội tâm tôn trọng nàng? Nấu lại trùng tu cũng chưa hẳn có tác dụng.

      người cho tới bây giờ vẫn sống khổ cực, chưa hẳn cảm thấy có cái gì. Nhưng khi hưởng thụ rồi, cuộc sống kham khổ lại đặc biệt gian nan. Tiết di nương là như thế. Bà ta ở chỗ con trai ruột này, chỉa vào cái thân phận mẹ đẻ, vẫn là vua ngai. thời lại khiến bà nhường cho La Y, quả thực là thể nào! Đây cũng là La Y sơ suất, ban đầu đả kích dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ của bà ta. Bởi vậy, Tiết di nương ngày ngày ở trong phòng nghĩ ngợi. khỏi trong lòng lại thầm hận: tiện nữ nhân này, hung hãn. Năm đó lão Hậu gia còn ở, thời lão thái thái còn phải bận tâm bà ba phần. người vãn bối còn lớn lối như vậy, ta cho ngươi dễ coi thế nào.

      La Y ở nhà xử lý gia vụ. Dữu Tử xuất giá, Quất Tử sắp làm mai, thủ hạ của nàng đủ nghiêm trọng. Quản lý tốt, hạng mục… Đành phải phái môi giới mua người.

      ngờ ngày hôm đó Đại thái thái tự mình tới cửa : “Ngày hôm trước ta nghe Dữu Tử ngươi muốn mua người?”

      La Y kinh ngạc: “Dữu Tử khi nào rộng miệng như vậy?”

      Đại thái thái cười : “Là ta hỏi nàng, ta hỏi ‘Ngươi gả lại đây, ai nhận việc hầu hạ của ngươi hả?’. Nàng : ‘Còn chưa có đâu, tìm môi giới bán người.’ vậy chẳng phải ta biết sao.”

      “Hôm nay ngươi đặc biệt vì việc này tới đây?”

      “Rẽ vào thăm ngươi cái, bồi đền ngươi nhiều cái, có lời chưa?”

      La Y ù ù cạc cạc nhìn đại thái thái.

      Đại thái thái cười to: “Ta tứ thẩm này, sao ngươi còn như vậy? Cái gì cũng viết mặt.”

      “…”

      gạt ngươi, Hầu phủ gia sinh tử nhiều lắm, ngươi thay ta chia sẻ ít được chứ? Cũng bớt vài cái số lẻ.” Đại thái thái bất đắc dĩ : “ phải kẻ nịnh hót bên tai, cũng phải những kẻ được chiều chuộng đâu.”

      “Đại tẩu sảng khoái!” La Y cười : “Vậy ta đành từ chối bất kính?”

      “Đừng khoe chữ với ta.” Đại thái thái dựa vào gối dựa: “A ~ vẫn là nơi này của ngươi thoải mái.”

      “Kì quá, cẩm y ngọc thực, lại thoải mái bằng chỗ ta ư?”

      Đại thái thái duỗi tay nắm lấy gò má La Y: “Ta thích tính tính này của ngươi đấy, ngay thẳng cong queo. Nếu là người khác lời này, ta coi đấy là lời trào phúng.”

      La Y vội vàng tránh , xoa xoa chỗ bị nhéo: “Đại tẩu xuống tay nặng thế! Ngay thẳng chút được sao? Giống các ngươi ruột cong mười tám khúc, sống vậy mệt chết.”

      “Đúng vậy, bởi vậy ta mới nơi này thoải mái.”

      “Đáng tiếc ngươi là tông phụ, nhiều bước ngoặt như vậy chống đỡ được.” La Y cười : “Thể diện mà.”

      “Thể diện cái rắm!” Đại thái thái ở chỗ La Y này càng buông lỏng: “Còn phải xem sắc mặt đám lão gia kia, rốt cuộc ai chủ ai bộc đều phân .”

      La Y khó mà cái gì, chỉ có thể hàm hồ đáp lời.

      Đại thái thái hé miệng cười: “Ngươi sợ cái gì? Sợ ta cho bọn họ biết hay sao?”

      La Y nổi giận: “Ta nghe ngươi phun mật vàng đây! Còn cười nhạo ta. rồi, hết thảy mang ra bán!”

      Đại thái thái ngã nhào: “Ta quả thực nên tìm ngươi vấn đề này.”

      La Y bị khách sáo… khách sáo sâu…

      Đại thái thái lại lời thấm thía: “Ngày sau làm quan phu nhân, thể như vậy nữa. được phái người đến hỏi ta. Nô bộc tuy rằng người , lời , có đôi khi có thể cắn ngược lại ngụm đấy.”

      La Y gật đầu: “Đa tạ.”

      “Có cái gì hay mà tạ?” Đại thái thái lắc đầu : “Làm tỷ muội mới hơn mười năm, làm chị em bạn dâu là đời. Chúng ta vào nhà cũng coi như có duyên.”

      La Y chỉ cười , sao thấy có duyên với Nhị tẩu? Nàng ngay cả tư cách gọi nhịp cùng tông phụ cũng có, phải là tính cách hợp nhau là được rồi sao?

      “Vị đó như thế nào?” Đại thái thái bĩu môi về phía tây.

      La Y ai thán tiếng: “Lời đại bất kính, ánh mắt công công là…”

      Đại thái thái cũng thán tiếng: “Nhất mạch tương truyền…”

      Hai chị em bạn dâu nhìn nhau, tràn đầy bất đắc dĩ.

      “Phải rồi,” La Y đột nhiên nhớ tới: “Ta quyết định định cái gia quy!”

      “Gia quy gì?”

      được nạp thiếp! Hừ hừ!”

      “Phốc, ngươi đây là định gia quy gì thế? Tứ thúc chịu sao?”

      “Có cái gì chịu? Có nhiều người nạp thiếp mà. Cả tộc tỷ phu ta đều như vậy, sao nhà chúng ta lại được?”

      “Ngày sau Trùng cũng cho?” Đại thái thái cười cười.

      cho. Quân tử chi đạo, bắt đầu hồ vợ chồng. Cập kì tới dã, xét kỹ hồ Thiên Địa.”

      Đại thái thái cả giận : “ được khoe chữ rồi mà!”

      “Hì hì,” La Y cười : “Tẩu tử cũng phải đọc sách mới tốt.”

      phải nữ tử tài mới là đức sao? Ta đọc sách làm gì? Ngươi làm như người người đều mọt sách như ngươi à.”

      “Phi, ngươi nghe những lời ma quỷ kia làm gì, đọc sách, giúp chồng như thế nào?” La Y trợn trắng: “Nữ nhân đọc sách, dễ bị lừa gạt. Tỷ như nếu Tứ lão gia chúng ta, nếu dám câu này, ta có trăm câu chờ .”

      ngờ ngươi dùng để cãi nhau như thế!?”

      “Tẩu tử, ngươi rất sắc bén.”

      Đại thái thái cười khép miệng được: “Miệng ngươi nhiều chữ, đừng với ta là xem từ sách đấy, ta nghe Tam muội muội bọn họ có như thế. , được nạp thiếp?”
      Hale205thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 70: Bò lên giường

      Edit: Hắc Phượng Hoàng


      , Khổng Tử hiền hiền dễ dàng sắc…”

      Đại thái thái quơ lấy cái đế giày ném tới La Y.

      La Y kêu sợ hãi: “Đừng đánh đừng đánh, haiz, ta khoe chữ biết ? là, loại chuyện này nếu muốn để người khác ta ghen tị, nhất định phải trích dẫn lời thánh nhân thôi.”

      “…” Đại thái thái vô lực: “Còn có cái gì? luôn mạch cho ta biết.”

      “Chu Tử , phải tồn thiên lý diệt người muốn. Ách, sau đó câu, vợ chồng là thiên lý; tam thê tứ thiếp là người muốn.”

      Đại thái thái trợn mắt há hốc mồm: “Nam nhân ?”

      La Y gật đầu: “Vâng!”

      “Ta quyết định trở về đọc sách!”

      “Đúng đúng !” La Y : “Ta trước kia cũng biết đâu, về sau giữ đạo hiếu đọc sách, thiếu chút nữa bị kinh sợ đấy.”

      Thế giới quan của Đại thái thái bị đảo điên : “Lời này là thánh nhân ?”

      “Chu lão phu tử kia cần nạp thiếp, người khác chỉ tôn trọng chính thê. triều đình ai sủng thiếp diệt thê, Ngự Sử cho người đó sổ con đấy.” La Y lại thở dài: “Chính là lại, nam nhân vẫn nạp thiếp như thường, cho oai là vì con nối dòng.”

      Đại thái thái còn trong chấn kinh: “Thảo nào Phạm gia được nạp thiếp. Chúng ta trước kia còn nghĩ ra, ra là thánh nhân .” Lập tức lại lặng lẽ hỏi: “Bọn họ ra là sợ hậu viện tranh đấu đúng ?” Được rồi, đại thái thái cũng bắt đầu tranh đấu.

      , La Y đời trước cũng muốn như vậy. Nhưng đời này thay đổi quan niệm, lắc đầu : “Ta xem chừng là sợ phân tâm. lòng dạ ở hậu viện, có tâm tư nghiên cứu học vấn làm quan. Hậu viện thế gia chúng ta rất khó nắm.”

      Đại thái thái nhíu mày.

      “Ngươi xem ta,” La Y chỉ mình: “Di nương ta… Mẫu thân nhìn cái, liền cúi đầu dám lên tiếng.”

      Đây là lần đầu tiên La Y đến mẹ cả mẹ đẻ ngoài Dung Nghi, đại thái thái cười : “Đấy là di nương ngươi biết quy củ.”

      “Đều biết, nhà mẹ đẻ ta ai dám nhảy lên như thế.” La Y nhìn thoáng qua về phía tây, đại thái thái hiểu .

      Đại thái thái có chút hâm mộ nhìn La Y: “Nhưng mà ngươi phải làm như thế nào, cẩn thận vị này.”

      La Y nghe như thế, mặt xanh rờn.

      Đại thái thái cười ha ha: “Hôm nay ta tới bàn hồi thành công rồi, thời gian còn sớm, ta cần phải trở về.”

      ngồi thêm lát?”

      “Haiz, ta rất muốn đây, nhưng lấy đâu ra thời gian? Sáng mai ta sai người đưa người tới. Ngày khác rảnh rỗi, ngươi làm bàn thức ăn ngon, chúng ta chuyện tiếp.”

      “Tuân mệnh.” La Y cố ý phúc phúc.

      Đại thái thái cười cười, đứng dậy về nhà.

      Ngày hôm sau đại thái thái quả nhiên tặng sáu người đến, hai người lớn chút thay thế vị trí Quất Tử Dữu Tử, bốn người tiểu nha đầu nhân viên dự bị. La Y vô cùng cao hứng nhận, mua người phiền toái, vừa mất tiền lại sợ gặp cực phẩm. Dù sao gia đình bình thường mà bán con có nhiều lắm, cực phẩm trong tay môi giới người rất đáng sợ.

      La Y căn cứ nguyên tắc nhất quán đặt tên, La Y đặt tên cho hai người đại a đầu Liên Sương và Sơn Trúc, xem như kỷ niệm cơ bản thể nào được ăn hoa quả nữa. Bên trong nhóm tiểu nha đầu có tròn xoe, thoạt nhìn hỉ cảm, đặt tên là Tây Qua (Dưa Hấu). Có Sơn Trúc, dứt khoát lại đặt cái tên Lưu Liên (Sầu Riêng). Đều là hoa quả phía nam, vậy lại đặt thêm cái Dứa, Long Nhãn vậy.

      Dung Nghi cũng coi như là người đọc hai quyển sách, nghe tên như vậy liền bất mãn: “Nàng thể… đặt cái tên nghe tốt chút sao? Hoa cỏ cũng tốt mà, toàn là ăn. Người biết còn tưởng rằng chúng ta có cơm ăn đấy.”

      “Người có cơm ăn nên đặt tên kê, lúa, mì, mễ, thước, gạo rồi.”

      “…” Dung Nghi gì, thôi, dù sao tên nha đầu người ngoài cũng biết.

      Nhóm tiểu nha đầu đến, có thể bắt tay vào làm hôn Quất Tử. Tính cả nguyên thân, Quất Tử cũng như Dữu Tử, theo nàng hơn chục năm rồi. Thậm chí Quất tử tính toán cùng cả đời, ở còn dài hơn vợ chồng. phải do đối đãi tốt. Người phù hợp rất khó tìm, cũng may có Dương Thành Tài của Dương ma ma chưa kết hôn, vừa vặn vun thành đôi. Quất Tử muốn rời La Y, Dương Thành Tài cũng hiểu, song phương giai đại hoan hỉ. La Y làm như với Dữu Tử, đánh vài bộ trang sức bạc, tìm mấy thớt vải tốt, cũng coi như phong cảnh gả Quất Tử ra khỏi nhà. La Y vốn muốn cho nàng nghỉ mười lăm ngày kết hôn – – ở nơi này người như Quất Tử thuộc về kết hôn muộn chậm dục. Kết quả ở nhà nhàn rỗi quen, ngày thứ tư bắt đầu làm việc. là chiến sĩ thi đua.

      Chế độ quản lý nhân của La Y , căn bản là mò đoán ra, kiếp trước chuyển qua, kết hợp với kinh nghiệm ở đây gia công lại. Cho nên thuộc hạ nô bộc của nàng rất cảm ơn. Những ngày hội như Thanh minh, Đoan ngọ, Trung thu, vân vân được nghỉ , còn được phát cho này nọ, phu nhân là rất nhân từ. Đương nhiên La Y có khả năng tự bản thân mình làm cơm, đành phải sắp xếp trực ban, trực ban ngày nghỉ phát tiền làm thêm giờ. Khỏi cần lại là phen mang ơn. La Y cũng biết cụ thể chế độ như vậy tốt chỗ nào, nhưng nếu là phiên bản thông hành ở thời đại kia, nhất định có đạo lý, từ chuyển qua vận hành cho tới bây giờ, hiển nhiên hiệu quả tệ. Ừm, cái này có thể đắc ý chút!

      Mấy người nha đầu dần dần quen cuộc sống tiểu môn tiểu hộ – – khác hơn Hầu phủ nhiều, nhưng phu nhân thoạt nhìn cực kì hòa khí. Điều kiện cuộc sống tệ, trọng điểm chắc chắn là bị nhóm đại a đầu bắt nạt. Bởi vậy mọi người cũng coi như làm vui vẻ. Dung Nghi cũng hoàn toàn dung nhập vòng luẩn quẩn Tú tài, thỉnh thoảng ra ngoài tụ hội, cũng uống chút rượu, chẳng qua cũng nghiêm trọng lớn. Vừa cùng chỗ với Thiệu Y, hay cùng chỗ với Thiệu Y – – xét đến cùng chính là sợ La Y. Vì vậy chúng ta thể tiếp tục mạnh mẽ, ra oai phủ đầu là bởi vì dùng hiệu quả nên mới được coi là kinh điển. Mọi người thấy và đại cữu tử cùng nhau, nên tiện chuốc . Nam nhân gia đình bình thường, sợ vợ phải có hai người, tất cả mọi người biết.

      Hôm nay Dung Nghi lại bởi tụ hội uống chút rượu, cảm thấy trong bụng từng đợt quay cuồng rất thoải mái, là di chứng năm đó uống nhiều quá. Bởi vậy mặc dù La Y thực hiền lương thục đức, cũng muốn uống nhiều, chịu đựng nổi. La Y thích sạch , cũng ngủ, sai người vào tiếng với bà tử trông coi, trực tiếp đến thư phòng lung tung nằm xuống, đêm ngủ ngon.

      ngờ giấc ngủ này lại ngủ ra vấn đề lớn. Dung Nghi trợn mắt há hốc mồm chỉ vào Sơn Trúc ngủ ở bên cạnh, rất lâu ra lời. Đúng lúc này Quất Tử tiến vào hầu hạ, kinh hãi làm rơi cả chậu nước rửa mặt xuống đất, va keng tiếng, dẫn tới cả viện ghé mắt. Tiết di nương trong lòng mở cờ, thành công!

      La Y kỳ quái theo tiếng đến, liền nhìn thấy cảnh trước mắt này: Dung Nghi quần áo nhốn nháo lộn xộn, mùi rượu xông vào mũi. Sơn Trúc càng thêm nhốn nháo lộn xộn, cũng may mà trần chuồng.

      Dung Nghi hô to: “Ta, ta, ta cái gì cũng biết!”

      La Y cười : “Ừm, ta tin huynh.”

      Dung Nghi thở dài hơi, tối hôm qua cái gì cũng làm. Loại chuyện say rượu mất lí trí, ít có đương hoàn toàn biết chuyện, chung đều là lấy cớ. Bởi vậy Dung Nghi rất ràng, tuyệt đối oan uổng.

      La Y nhìn Sơn Trúc : “Dứt lời, tại sao muốn bò lên giường?” Lập tức cười lạnh tiếng: “ là to gan, Tứ lão gia các ngươi trước kia oanh oanh yến yến khắp phòng, cái cũng chưa lưu lại. Thế nào, ngươi cũng muốn rập khuôn theo bọn họ?”

      Sơn Trúc nơm nớp lo sợ : “Vâng… Phải… Tối hôm qua, tối hôm qua, lão, lão gia sai người , ở thư phòng nghỉ ngơi. Ta, ta đến xem, liền… Phu nhân phải làm chủ cho ta!” che mặt khóc lên.

      khi như vậy, bằng để lại trong phòng .” Tiết di nương vui rạo rực bước vào cửa.

      Rất vui sướng khi người gặp họa phải ? Dung Nghi và La Y đều nghĩ như thế.

      “Làm sao lại đều lời nào?” Tiết di nương tiếp tục : “Ta thấy Sơn Trúc này bộ dáng trông tốt đấy, theo ta thấy bằng để ở trong phòng, chờ sinh con lại nâng di nương .”

      La Y nhìn Tiết di nương tức giận : “Việc này thuộc di nương quản lí, di nương nghỉ ngơi .”

      “Sao lại thuộc về ta… Ta lại, phu nhân thấy đúng .”

      La Y kỳ quái liếc mắt nhìn Tiết di nương cái, đây là muốn ly gián hả? Tiết di nương bị nhìn cả kinh, ngược lại ngậm miệng.

      La Y nghĩ nghĩ nhân tiện : “Liên Sương, mang nhóm tiểu nha đầu ra ngoài.”

      Liên Sương lên tiếng trả lời: “Vâng ạ.”

      Dung Nghi chân mềm nhũn, năm đó cũng thế, đuổi nhóm tiểu nha đầu ra trước, sau đó thu thập . Haiz, rất đau, di nương ngài hại chết con rồi.

      ngờ La Y có động tác kế tiếp, chỉ nhìn chằm chằm Sơn Trúc. Sơn Trúc khẩn trương hơn.

      Sau lúc lâu, La Y hỏi: “Ngươi lão gia làm bẩn trong sạch của ngươi, chúng ta đều là người từng trải, , làm như thế nào. Cụ thể chút, đừng bỏ sót chi tiết nào.”

      “A?” Sơn Trúc sửng sốt.

      Tiết di nương ngây người, vấn đề này quá dữ dội phải ? Cho dù, chính các bà làm thiếp cũng nên lời!

      “Thế nào? nên lời? Hay là từ đầu chưa làm qua?”

      Trầm mặc.

      La Y thở dài: “Đại tẩu đưa các ngươi lại đây, là tốt bụng hồi. Nếu ta trả về, chính là đánh vào mặt nàng ấy. Gọi môi giới người tới, mang thôi.”

      Sơn Trúc hét lên tiếng, vội vàng bò xuống giường, phù phù tiếng quỳ mặt đất, liên tục dập đầu: “Phu nhân tha cho ta , ta, ta phải cố ý. Là bà , là bà bảo ta tới!”

      “Ngươi bậy!” Tiết di nương hô the thé lên: “Ngươi đừng loạn làm người dính líu.”

      “Di nương người sao phải làm như thế?” Dung Nghi xen mồm hỏi.

      “Ta, ta , ngươi được nghe kẻ tiện tì kia lung tung.” Tiết di nương thề thốt phủ nhận.

      “Ta hề lung tung, là bà . chỉ cần, chỉ cần… bảo vệ ta làm di nương.” Sơn Trúc vì tự bảo vệ mình, ném ra câu càng rung động: “Bà , phu nhân hiền, chỉ cần ta được sủng, liền đem… Liền ngưng phu nhân . Giúp ta làm nhị phòng, đầu có phu nhân, giống nương tử nhà giữa. Đây là bà , nô tì dám nghĩ như vậy.”

      Tiết di nương xông lên túm đầu Sơn Trúc, tay kia lưu tình chút nào đánh vào: “Miệng kĩ nữ hư thối, ta cho ngươi bậy này! Bản thân mình hồ mị tử câu dẫn nam nhân, còn lôi kéo lão nương? Xem ta hôm nay xé sống ngươi!”

      Sơn Trúc cũng phải kẻ vừa, người bổn phận làm chuyện này: “Ta bậy bạ hả? phải bà cho ta, ta mới đến vài ngày sao biết lão gia bị phu nhân nắm hả? ràng là bà , lúc này lại quỵt nợ. Phi, ra cũng là giấy. Mệt bà còn sảng khoái, cái gì lão gia con ruột bà, nhất định dám ngỗ nghịch bà. Phu nhân chỉ là nàng dâu, có thể vì nàng dâu cần mẹ hay sao? Ta bị hâm mới nghe bà miệng đầy mê sảng!” Nàng muốn làm di nương, sinh con trai, ngày sau ở riêng cũng sống như Tiết di nương. Bởi vậy làm bộ như tin Tiết di nương. Lúc này chuyện vỡ lở, thấy Tiết di nương đáng tin cậy, liền giật tung toàn bộ ra.

      La Y cảm thấy hiểu , chuyện sao thế này. Trước kia ở Hầu phủ, có vài người mắt mù như thế, đó là tốt xấu gì Dung Nghi cũng được xem như con Hầu gia, dựa vào sinh cái nhất nam bán nữ, dựa vào quan hệ tổ phụ, hoặc là ở riêng được ít tiền tài, còn hơn gả cho gã sai vặt. Lại điều kiện cuộc sống cũng tốt. Từ khi Thiệu Y tính cả Tiêu gia phát uy về sau, bọn nha đầu sớm làm chuyện này. Phí tổn và tiền lời hoàn toàn thống nhất, phiêu lưu quá lớn, tiền lời quá , tên đần mới đầu tư. Khi chuyển đến bên này, càng đáng giá. Nha đầu xuất thân Hầu phủ, cho dù được cha mẹ thích lắm, cũng đến nỗi nóng lòng như thế lửa cháy bò lên giường. ra gốc rễ ở chỗ này.

      Lúc này tính cả Dung Nghi, đều tấm biểu tình ngu ngốc nhìn Tiết di nương. Tiết di nương vẫn còn cãi nhau với Sơn Trúc, hai người chỉ kém đánh nhau.

      Động tĩnh lớn như vậy, ngày cả Tần tẩu tử cách vách cũng ở nhà thở dài. Có bà mẹ chồng bớt lo, phu nhân cách vách đáng thương.

      La Y chỉ để ý nhìn Dung Nghi, mẹ ruột huynh, huynh làm sao?

      Dung Nghi bị nhìn chằm chằm đầy người được tự nhiên, cười làm lành : “Ta suy nghĩ.”
      Hale205thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 71: Xử lý

      Edit: Hắc Phượng Hoàng


      La Y gật đầu, cũng muốn ép chặt. Loại chuyện để cho người khác chính tay đâm mẹ ruột, rất cầm thú. Dung Nghi thấy La Y hiếm có thông tình đạt lý như thế, lại thấy hai nữ nhân ầm ĩ đau đầu, khỏi hét lớn tiếng: “Đừng cãi nữa!”

      Trong phòng thoáng chốc an tĩnh lại.

      “Ngươi!” Dung Nghi chỉ vào Hướng ma ma : “Quăng nữ nhân này vào trong hậu viện nhốt lại, quay đầu lại thu thập.”

      “Di nương về phòng trước , còn ầm ĩ nữa đừng trách con nể mặt!” Dung Nghi cũng là người khiêm tốn, cho dù là mẹ ruột, lúc cần phải cáu vẫn cáu. Trước kia khi còn là kẻ hư hỏng, nên cáu còn cáu mà.

      Dung Nghi xoa xoa huyệt Thái Dương, uống rượu làm cho thoải mái vẫn còn chưa khỏi: “Là ta sai lầm rồi, vốn nên nhận bà ấy ra.”

      La Y khách khí gật đầu: “Bà ấy quen cuộc sống tiểu môn tiểu hộ. Điều kiện cuộc sống đến, ở Hầu phủ nhiều người, bà nhàm chán như vậy. tại cả ngày nghẹn ở nhà, cái này gọi là chuyện gì?” Hơn nữa loại đạo lí này, sớm Dung Nghi còn cho rằng là nàng tìm lý do, tại chính mình trải nghiệm, mới biết được hại thế nào. Đáng tiếc Hầu phủ phải chợ, phải do ngươi muốn nhận liền nhận, muốn đưa trở về liền đưa trở về, haiz… Đời người như ý, quả nhiên là mười phần **.

      Dung Nghi bừng tỉnh đại ngộ: “ ra là thế, ta đâu, trước đây mạnh mẽ chút, đến nỗi như vậy.”

      La Y trợn trắng: “Ta chưa từng thấy mẹ chồng tay dài đến trong phòng con.” Thứ xuất có chỗ chuyện, mẹ chồng là tiểu thiếp, thuần túy dựa vào nam nhân mà sinh. Tranh thủ tình cảm trở thành bản năng, tranh giành trượng phu tranh giành con, chướng khí mù mịt.

      Dung Nghi trêu chọc: “Còn phải nàng rất lợi hại, nàng xem vừa mắt.”

      “Huynh có ý kiến?”

      “Có!” Dung Nghi cố lấy can đảm .

      La Y nheo hí mắt: “Có ý kiến giữ lại!”

      Dung Nghi ngã!”Vậy nàng còn hỏi ta có ý kiến gì hay ?”

      “Từ nay về sau, nhà chúng ta viết gia quy, con cháu ! Được! Nạp! Thiếp!”

      “A? Vậy nhỡ nàng dâu của Trùng thể sinh làm thế nào?”

      “A phi! Trùng còn chưa tròn tuổi đấy, huynh nguyền rủa vợ nó thể sinh?” Nàng hỏi.

      “Ta chỉ vậy… Lấy phòng ngừa vạn nhất thôi mà.”

      La Y tức giận : “Có thấy Phạm gia bị tuyệt hậu ?”

      Dung Nghi ôm đầu ai thán: “Làm sao nàng lại muốn học Phạm gia”.

      La Y nhịn được cười : “Ta muốn con ta làm Thám hoa lang được ?”

      “Được, nàng được là được.” Dung Nghi nhất quán đành chịu: “Nàng nghĩ giúp ta làm thế nào với di nương trước được .”

      “Có thể làm sao? Vớ vẩn! Ta chỉ có thể nhịn, nhịn đến chúng ta ngoại phóng chứ sao.” La Y lại nghĩ đến: “Cảnh cáo trước, lại ồn nữa ta đánh người đấy.”

      Dung Nghi nuốt bốn chữ “Nàng uất ức rồi” xuống, nữ nhân bưu hãn cần đồng tình! Đổi chủ đề: “Ngày mai ta có bữa tiệc.”

      “Bữa tiệc gì?”

      ít huynh đệ trước kia tụ họp…” xong thanh bắt đầu . Quả nhiên thấy mặt La Y bắt đầu đen dần. Lập tức cam đoan: “Ta chỉ ăn bữa cơm thôi, tuyệt đối uống rượu gây chuyện!”

      La Y vẻ mặt tín nhiệm.

      “Ta thề, hay là nàng phái Dương Thành Tài với ta.”

      La Y gật đầu miễn cưỡng đồng ý, rồi : “Sơn Trúc làm thế nào đây?”

      “Cái này đừng hỏi ta.”

      La Y bực mình: “Uổng cho ta đặt cái tên rất hay!”

      “…”

      Sơn Trúc dễ xử lý, dù sao cũng là gia sinh tử, bán cũng phải thông báo Hầu phủ tiếng. Nhưng cho Hầu phủ, đại thái thái bị mất mặt. biết còn tưởng rằng là đại thái thái thò tay đến phòng đệ muội. Nhà bọn họ lại , càng có biện pháp “Lưu đày”, là rất khổ ép.

      trong ngột ngạt, chợt nghe Tần tẩu tử đăng môn bái phỏng, đành phải tạm để qua bên.

      Vẫn ở trong cổng nghênh đón: “Chào Tần tẩu tử, mời vào phòng ngồi.”

      Tần tẩu tử cười vào nhà ngồi xuống, thẳng vào vấn đề: “Ta hôm nay là tới hỏi thăm ngài việc, kính xin ngài đừng ngại phiền.”

      La Y cười : “Tần tẩu tử khách khí, mời .”

      “Đầu Hổ nhà ta, chính là tiểu tử thối hôm leo nên nóc nhà đấy, năm nay sáu tuổi. Ta muốn cho nó bái vị tiên sinh, nghĩ ngài là xuất thân nhân gia, đặc biệt tới hỏi thử.”

      “Có biết chữ ?”

      Tần tẩu tử lắc đầu: “Cha nó bận rộn lắm, ta lại biết chữ, có người dạy nó.”

      La Y nghĩ vậy : “Nhà mẹ đẻ tẩu tử ta đúng là thư hương môn đệ, có quen người trong tộc dạy trẻ đây, ta đến hỏi thử trước .”

      Tần tẩu tử đứng lên vén áo thi lễ: “ cám ơn ngài.”

      La Y vội vàng nâng dậy: “Ngươi còn lời khách sáo. Chỉ là phải trước…”

      Tần tẩu tử vội hỏi: “Thỉnh giảng.”

      La Y cười cười: “ biết nhà ngươi làm nghề nghiệp gì? Cũng tại ta đây làm hàng xóm sơ sẩy, bây giờ còn biết đây này.”

      Sắc mặt Tần tẩu tử cứng đờ: “Việc này… Còn có chú ý sao?”

      La Y bất đắc dĩ: “Nhà họ là Hàn lâm, lại thanh quý, nếu là thương gia…”

      Tần tẩu tử nhàng thở ra: “Chúng ta là dân hộ, chỉ là vị gia của ta kia ở trong cửa hàng làm chưởng quầy. Ngoại ô cũng có vài mẫu đất, đất cho người ta trồng.”

      La Y gật đầu: “Vậy là tốt rồi, ta dám bảo đảm, đành phải hỏi trước .”

      “Đương nhiên, đương nhiên.” Tần tẩu tử gật đầu lia lịa, kỳ thực nàng mới đầu nghĩ nhờ cho theo tú tài Dung Nghi này học vài chữ, bọn họ tiểu môn tiểu hộ nhận thức mấy chữ cũng được rồi. ngờ La Y mới mở miệng chính là nhà Hàn lâm, tin tức này đập nàng choáng váng mắt hoa. Tiện đà lại lo lắng: “Đầu Hổ chữ cũng nhận ra, biết tiên sinh có thu hay ?”

      “Cái này biết,” La Y lắc đầu, nhà bọn họ cho tới bây giờ đều là thỉnh tiên sinh tới cửa, chưa từng trải qua việc tư thục, nhưng mà: “Nếu ngươi lo lắng, tạm để nó ở chỗ của ta, ta dạy nó vài câu Tam Tự kinh.”

      Tần tẩu tử liên tục xua tay: “ dám phiền toái ngài.” Dạy dỗ như thế, đưa tiền học phí thế nào?

      La Y cười : “Có gì mà phiền toái hay phiền toái? Đại tỷ nhi nhà chúng ta cũng học chữ, đứa là dạy, hai đứa cũng là dạy. Chỉ tùy tiện mấy chữ thôi, hơn ta cũng dám nhận, có chậm trễ tiền đồ đứa .”

      “Sao dám làm thế này chứ?” Tần tẩu tử vẫn lo sợ, đây chỉ là nương tử tú tài, còn là con cháu nhà quan nữa.

      Khi Tần tẩu tử tới cửa, La Y có ý nghĩ, nhưng lúc này ra có vẻ keo kiệt, người ta cầu ngươi chút chuyện cứ như nhất định lấy lại danh dự, khỏi do dự. Tần tẩu tử lại nghĩ lầm La Y còn có việc, dù sao hôm nay tới cửa quấy rầy tốt, chẳng qua ngày hôm qua nghe trượng phu lên vài câu, chuyện liên quan tới tiền đồ của con tương đối để bụng, liền mặt dày tới cửa. Giờ phút này thấy sắc mặt La Y khác thường, vội vàng cáo từ. La Y mải nghĩ, giữ nàng ta lại.

      Đầu tiên phải giải quyết Tiết di nương. La Y trừng phạt bà ta là cho con bà ta ăn kim. phải ngươi nhàn rỗi sao? Ta thay ngươi tìm chút việc làm. Cũng ngược đãi, cung cấp ăn uống. Về phần con trai của ngươi bị đâm thành dạng gì, chính ngươi làm chủ! Haiz, cũng biết có tác dụng hay .

      Đây cũng là thực có biện pháp, chung quy đó là mẹ ruột Dung Nghi, là đậu hủ trong hũ, đánh được, mắng cũng được. Dung Nghi thấy La Y tìm Tiết di nương phiền toái, càng cảm kích. Người khi lớn lên, chuyện phiền lòng càng nhiều. trước kia nghĩ được nhiều như thế, năm gần đây tựa hồ bị đả thông hai mạch Nhâm Đốc, cuộc sống càng ngày càng buồn bực. Lần này nổi giận, bị mẹ ruột mình tính kế, là ai cũng thích. Thứ hai, dù thế nào cũng là giai cấp đặc quyền, chuyện coi trọng nha đầu kéo lên giường và bị nha đầu quét dọn chơi tuyệt đối là hai khái niệm khác nhau, Dung Nghi lớn lên nhận giáo dục giai cấp đặc quyền nhịn được. Bởi vậy ở nhà giận dữ, Tiết di nương vốn bị Thiệu Y dọa giật mình, lúc này lại bị con dọa sững sờ, cuối cùng đàng hoàng trận. A di đà Phật!

      La Y thầm than: cũng may đây phải là mẹ cả, nếu mẹ cả biến thái như vậy… chắc là thể sống nổi! Ôi, giống như phu nhân… Hoa Chương chắc cũng cưới vợ rồi nhỉ? Che mặt, nàng dâu của Hoa Chương, người nhà mẹ đẻ nhất định mắt mù! À, đúng, Hoa Chương cưới được nàng dâu chưa nhỉ?

      Lại qua vài ngày, Tần tẩu tử lấy ra đống đặc sản – – mộc nhĩ, cá khô, tôm khô, măng khô, vân vân… đóng gói cùng Đầu Hổ đưa lại đây vỡ lòng. Những thứ này quý trọng, nhưng lại là đồ thực dụng, nhà nào cũng dùng, lại có vẻ thân thiết. Chung đụng vài lần, La Y dần dần thích người hàng xóm này. Đại danh Đầu Hổ là Tam , lấy chữ trong “Tam sán này” trong 《 Kinh Thi 》, nghe là mất năm trăm đồng tiền lớn, thỉnh thầy bói đầu đường đặt cho. Nhưng hàng ngày hay gọi nhũ danh hơn.

      Đứa bé Đầu Hổ này từ ngày trèo tường xem náo nhiệt biết, đây là hỗn tiểu tử nghịch ngợm gây . Nhưng biết có phải người ta kính sợ người đọc sách là truyền thống hay , tiểu tử này cực kì tôn trọng La Y. Thành thành theo La Y gằn từng tiếng đọc Tam Tự kinh. Tần tẩu tử xem càng sùng bái người đọc sách. Cùng lúc đó, Tần tẩu tử cũng xe chỉ luồn kim giới thiệu hàng xóm láng giềng cho La Y, La Y dần dần tiến vào kết giao khu cư trú này. Người ở đây tính là hỗn tạp, ở đời sau được gọi là khu trung cư. Tần gia cách vách , đại chưởng quầy tiệm trang sức, cũng hơi có chút của cải. Ngày ấy Tần tẩu tử dăm ba mẫu đất tuyệt đối là khiêm tốn, nếu thực chỉ có vài ba mẫu đất cho con đọc sách. Chẳng qua trong mắt dân chúng bình thường khoa cử rất cao quý, dám tưởng mà thôi.

      Ngoài ra có tú tài, có chủ nhà dựa vào thu tô mà sống, có ông chủ cửa hàng , còn có tiểu địa chủ. Từ chuyện tán dóc của hàng xóm, nhà nàng ở đây là có từ nhiều năm trước, là của hồi môn vị Hầu phu nhân nào đó dùng để thu tô, Hầu phủ nhân chưa từng tới ở dù chỉ lần. La Y xem như biết vì sao phòng ở này ban đầu lại hỏng hóc nhiều vậy.

      Đáng tiếc thời gian La Y bị giam lâu lắm, tạm thời chưa chịu được cảnh hết nhà này nhà kia buôn chuyện. Người đó, quả nhiên đều có tập tính tiểu M * gào gào khóc khóc!

      La Y hay ra ngoài bát quái, đóng cổng cũng nghiêm, nhưng ngăn được phổ thông dân chúng hiếu kì hầu môn. Khi thấy giường hai tầng Cố gia, gian trữ vật bưu hãn, lại sinh ra trận thân thiết, mọi người đều là người giống nhau. Sợ hãi giảm bớt, nhiệt tình tăng lên vọt vọt. Loại chuyện này có chỗ tốt là, Sơn Trúc thậm chí về sau nha đầu lại nhảy lên, có địa phương đuổi rồi.

      phải sao, hôm nay mấy người phụ nữ đến cửa bát quái, tới bà con xa của hàng xóm muốn tái giá. La Y thấy vậy liền hỏi: “Ta có người nha đầu muốn xuất giá, biết đối phương có để ý nô tịch của nàng ấy ? Đương nhiên ta thả thành lương dân, cũng coi như tích đức.”

      Mọi người ào ào khích lệ phen, mọi người sớm biết nàng chính là người bò lên giường kia, đương nhiên trực tiếp gọi môi giới người mang , cũng coi như phúc hậu. Cũng may vị bà con xa kia là tìm làm vợ kế, trước đó mất đứa làm cho ** hại, lại muốn cầu nàng dâu bộ dạng xinh đẹp, Sơn Trúc ra rất phù hợp. Ở đây điều kiện cuộc sống tương đối gian khổ, người phải làm việc rất ít, Tần tẩu tử cách vách còn phải mình làm cơm. Có thể dùng thượng phẩm bảo dưỡng, cơ bản phải là nhà quan lại có của cải. Bởi vậy nha đầu nhà giàu cũng được lợi, ở góc độ nào đó cực kì được hoan nghênh, bởi vì thỉnh thoảng thường thả ra, khoe trân quý. Đây cũng là nguyên do cưới nữ nhi nhà nghèo. Nam nhân đều là bằng mắt!

      Đương nhiên, đừng tưởng rằng thị trường nha đầu tốt. Nhà có quy củ muốn. Có của cải sao phải cưới nha đầu? Cho dù biết quản gia, nương môn đăng hộ đối biết quản gia hay sao? của cải, nha đầu làm việc nặng còn bằng nông phụ đâu, tốt xấu người ta là gia đình trong sạch, sinh em bé ra bị người khinh bỉ. Ngươi đại a đầu? Ai u, hình dáng thiên kim tiểu thư, lấy về nhà thờ à? phù hợp kinh tế học. Bằng La Y cũng buồn. Nhưng cũng may tình được giải quyết, xem như giải quyết xong cọc tâm .

      Đối với nha đầu mà , thế giới bên ngoài khủng bố. thấy trong Hồng Lâu Mộng, Bảo Ngọc muốn đuổi Tình Văn ra ngoài, Tình Văn khóc như mẹ ruột chết đấy sao? Sơn Trúc xuất giá, cho dù mang theo đồ cưới, nhưng vẫn làm mọi người run rẩy. Dung Nghi ngầm lắc đầu, thủ pháp vợ là vạn năm thay đổi, như cũ là ba chữ mau ngoan chuẩn, lúc này còn cho mang theo đồ cưới, tuy là đặc biệt thả làm lương dân, đương yên lành gả nha đầu ra ngoài, ôi được cái danh nhân từ khoan dung! Người đàn bà đanh đá ơi! Người đàn bà đanh đá à! So với Tiết di nương hung hãn, chỉ có thể thán: “Người đàn bà đanh đá đáng sợ, chỉ sợ người đàn bà đanh đá có văn hóa!”
      Hale205 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 72: Bạn cũ

      Edit: Hắc Phượng Hoàng


      Dung Nghi sau khi được lão bà đại nhân phê chuẩn, ngày hôm đó tụ tập với lũ huynh đệ. Đám người này từ vụ náo loạn lần đó đều bị nhốt kĩ. Sau đó lại là các việc trì hoãn, Dung Nghi gần như chặt đứt liên hệ với bọn họ. Là thời gian trước Thanh Bình Hầu qua đời, lộ mặt mới liên hệ với mọi người.

      đám quần áo lụa là ngày xưa gặp lại, từng người thổn thức phen. Bởi Dung Nghi thi được tú tài, còn bị mọi người trêu chọc. Lão Tứ nhà Thanh Bình Hầu : “Đại tẩu nhà các ngươi phúc hậu, giống nhà chúng ta, hỏi nàng ta lấy thứ gì đều ra sức khước từ, thứ gì vậy, phi!”

      Dung Nghi : “Nhà ta lúc trước cũng thế thôi! Chỉ là về sau đọc sách mới tốt chút. Lại có vợ ta và nàng ta có quan hệ tốt.”

      Lâm Nhị nhà An Thuận Hầu, chính là người rất nhiều năm trước ngẫu nhiên gặp Dung Nghi lại chạy trối chết, lúc này nhìn thấy tình huống con vợ lẽ nhà Thanh Bình Hầu, lại bị đả kích sâu. khỏi hỏi: “Cố lão tứ, ngươi đọc sách à?”

      Dung Nghi cười đắc ý : “Là đọc , tin các ngươi kiểm tra ta.”

      Lâm lão nhị trợn mắt há hốc mồm: “Ngươi thực học á? Ta còn tưởng tú tài của ngươi là mua đấy.”

      Dung Nghi nghe như thế mất hứng: “Ngươi mới mua đấy. Ngươi biết, sau khi lão gia tử nhà chúng ta chết, ta bị giam ở nhà ngày ngày đọc sách khổ lắm đấy. Ban đầu viết chữ đến nỗi tay nâng được.”

      Lão Thất nhà Định Tây Bá vỗ bả vai Dung Nghi: “Tiểu tử ngươi được lắm! Vợ của ngươi là muội tử đại tẩu ta đúng ? Còn là đại tẩu ta dẫn đường làm mối đấy.”

      Dung Nghi thở dài: “Đừng nữa, lúc vợ ta vừa gả cho ta, mọi thứ đều bất mãn đấy. Nhà bọn họ toàn người đọc sách, đại ca ngươi có bị ép hết sức thảm hay ?”

      có?” Lão Thất Định Tây Bá mạc danh kì diệu : “Bọn họ là con vợ cả đọc sách làm cái gì?”

      “Oái… Đại tẩu ta đưa con đến thư viện Phạm thị…”

      “Đại tẩu ngươi!?” Trong phòng vang lên N hợp tấu.

      “WOW!” Cự Lộc Hầu gia : “Nhà các ngươi muốn thay đổi tuyến đường hả?”

      Dung Nghi : “Hình như là bởi vì câu hiền hiền dịch sắc’ của Khổng Thánh Nhân kia, đại tẩu ta thể để cho trong nhà lại gà bay chó sủa.”

      “Hiền hiền dịch sắc là cái gì?”

      Dung Nghi biết trình độ văn hóa của đám người này, tuyệt đối giống lúc trước, liền trắng ra: “Cái gì cái gì? Nam nhân được nạp thiếp chứ sao. thấy điệt nhi ta quăng tới Phạm gia hả?”

      “Ngươi cứ tán dóc , Khổng Thánh Nhân phải cho nam nhân nạp thiếp, ông ta là tiểu lão bà nuôi mà.”

      đến đây, Dung Nghi bày ra trương mặt cực khổ ép: “Hôm kia ta mới bị buộc viết gia quy, từ nay về sau nhà chúng ta học tập giống Phạm gia, tuyệt đối được nạp thiếp. Vợ ta quả thực trích dẫn Phạm gia gia quy, viết hẳn ra quyển! Sau này con ta vỡ lòng, lấy luôn gia quy để tập đọc chữ!”

      Mọi người đồng tình nhìn Dung Nghi, người trong đó : “Vậy ngươi giáo huấn nàng?”

      “Giáo huấn cái rắm!” Dung Nghi kích động: “Nàng có ma ma, sức khỏe như trâu, ta còn chưa đủ cho ma ma của nàng đánh đâu.”

      “…” Mọi người càng đồng tình Dung Nghi, em bé thứ xuất khổ mà! Đấy là Dung Nghi còn chưa vợ đánh người càng uy vũ.

      Dung Nghi lại thở dài: “Nhưng mà cũng có cách nào, ai bảo nhà mẹ đẻ nàng vững chắc chứ.”

      “Có gì tốt chứ?” Lão Thất nhà Định Tây Bá có biết: “Lão gia tử nhà bọn họ nghỉ rồi, lớn nhất mới lục phẩm, điều này cũng gọi là vững chắc á?”

      “Quan tâm nhà họ mấy phẩm làm cái khỉ gió gì, ta quyên quan còn phải dựa vào bọn họ. Chẳng lẽ ta như vậy còn có thể thi đỗ cử nhân tiến sĩ hay sao?” Dung Nghi hạ giọng: “ dối gạt các ngươi, lần này ta thi đậu, là tỷ phu vợ ta giúp ta đoán đề. đoán đúng sai biệt lắm, ta viết bài mà ta trước đó từng viết rồi, tỷ phu nàng thay ta sửa chữa từng bài. Nếu , với khả năng của ta như thế, làm sao mà thi đậu được.” Đây mới là chân tướng Dung Nghi thi đậu, Thám hoa sửa chữa bài làm, thi tú tài còn phải chút lòng thành à? Thiệu Y căn bản đoán đề, là người thiên phú cao nhất trong đồng lứa đọc sách của Tiêu gia, đương nhiên muốn mài tính tình, chuẩn bị ngày sau đường hát vang. Bởi vậy muốn là kiên kiên định định tiêu sái từng bước chân. Loại đoán đề mưu lợi này, ngược lại là hại . Dứt khoát từ đầu cho biết có chuyện đoán đề. Bởi thế Tứ ca hàng năm bịp bợm, lúc này bị toàn bộ trưởng bối trong nhà liên thủ lừa gạt, a mi phò phò.

      cái tú tài cũng khó thi như vậy sao?” Lão ngũ nhà Thanh Bình Hầu tiếp tục câu chuyện, thấy Dung Nghi sống coi như có thể diện, khỏi cũng động tâm tư suy nghĩ.

      Dung Nghi gần như ngửa mặt lên trời thở dài: “Ta bây giờ rất bội phục tiểu quan sáu bảy phẩm này, bọn họ bản lãnh đấy, có thể thi được đều phải là người.”

      “Xuy, ngươi đọc sách đến ngu người rồi.” Lão Tứ nhà Thanh Bình Hầu sống dễ chịu, đối với Dung Nghi đồng dạng tình huống lại sống tốt hơn nhiều, có loại cảm xúc được.

      Dung Nghi lắc đầu : “Ta hôm nay khuyên các vị huynh đệ câu, đọc sách rất hữu dụng! Ta thiên phú cao, thường hối hận khi còn bé nỗ lực, thời lại thể bắt đầu từ đầu. Các vị huynh đệ mạnh hơn ta, nhân dịp còn ở cùng cha ruột, có tiên sinh dạy, chăm học chút . Nếu ngày sau làm thế nào đây?”

      Lời này vừa ra, mọi người lấy loại ánh mắt nhìn quái vật nhìn Dung Nghi – – tiểu tử này ngu rồi hả?

      Kế tiếp Dung Nghi thao thao bất tuyệt mấy trăm phiên bản khuyên học, sinh sôi bị ánh mắt đám người kia nghẹn ở trong miệng. Sau đó nhìn bọn họ tự nhiên đổi chủ đề, nhà này con hát đẹp mắt, nhà kia khúc dễ nghe. Nửa chữ nghe hiểu! Chỉ thoáng cảm thấy giữa bọn họ hình thành khoảng cách cách nào vượt qua.

      Lần này tụ hội, muốn với mọi người, sang năm ngoại phóng, cùng vợ xem thiệt nhiều sách nông, có khát vọng gì. muốn cho mọi người lúc ấy đọc sách thi cử khổ ép như thế nào. Càng muốn gần đây ít chuyện cười và tâm đắc. Nhưng mà nghe đoàn người cười khí thế ngất trời hiểu đề tài , mặc dù có thể chen miệng vào, nhưng muốn lên tiếng nữa. lúc này coi như hiểu, khi tân hôn người nhà mẹ đẻ La Y khinh bỉ và coi trọng . Người đọc sách thanh cao chỉ là nguyên nhân, chỉ sợ thèm nhiều nửa câu mới là trọng điểm. Dung Nghi đột nhiên buồn bực, thầm nghĩ: còn bằng cùng Thiệu Y tới xưởng đồ gốm chơi. Bỗng nhiên linh quang chợt lóe, cao hứng : “Chúng ta ngày khác săn thú , các ngươi cũng biết, bây giờ nhà ta nuôi được ngựa, sắp quên cưỡi thế nào rồi.”

      Mọi người ào ào trầm trồ khen ngợi, cảm thán Dung Nghi còn bị mất gốc, Định Tây Bá gia rất hào phóng cho Dung Nghi con ngựa. đám người ước định ngày mai giờ Tỵ chạm trán, lại tiếp tục hợp lại rượu chè. Dung Nghi uống được nhiều rượu như vậy, liền nháy mắt với Dương Thành, giả say rồi trốn. Đương nhiên khỏi bị người ta chê cười đọc sách nhiều uống được rượu, hèn nhát. Dung Nghi căn bản để ý, chuyện bởi vì sợ vợ, còn bị khinh bỉ hơn, rận nhiều ngứa, nợ nhiều lo.

      Ngày thứ hai Dung Nghi cao hứng phấn chấn lục ra trang phục cưỡi ngựa, với La Y bạn mời ra ngoài săn thú, sau khi được phê chuẩn vui vẻ ra ngoài. Lão Thất nhà Định Tây Bá và Dung Nghi được tính là thân thích tương đối gần, mượn con ngựa tốt. Dung Nghi ngồi ngựa, tâm tình rất sảng khoái. Nếu phải còn ở trong nội thành, muốn chạy như điên phen, mỗi ngày giao tiếp cùng giấy bút là rất buồn bực. Vất vả lắm mới đến vùng ngoại thành, định phóng ngựa bay lượn, mọi người cưỡi ngựa giống Dung Nghi chạy xa rồi, tung lên đầy bụi đất.

      Dung Nghi đành chịu đuổi theo ở phía sau, đuổi hộc máu mới đuổi kịp, lại thấy hoa mầu bốn phía đổ nát đầy đất, nghĩ gần đầy xem 《 thiên công khai vật 》miêu tả trồng cây như thế nào, thoáng chốc giận dễ sợ. Có biết mẫu đất mới sản xuất được bao nhiêu lương thực ? chơi đạp hư như vậy chứ! Dung Nghi là người chỉ biết phát giận có tài ăn , lúc này bị tức, lại nhớ nổi từ nào để , lập tức tịt ngòi. Nhìn huynh đệ ngày xưa đạp hỏng mọi đồ, cảm xúc Dung Nghi té ngã xuống đáy cốc. ra mình trước kia vô liêm sỉ như vậy? Thảo nào La Y muốn đánh người, thể thừa nhận đánh đúng lắm! Dựa theo La Y , đúng là thiếu dạy dỗ! Kỳ thực trước kia phải là chưa từng nghe qua “Dẻo thơm hạt đắng cay muôn phần”, chỉ là nghe rồi lại quên. Giống như lúc này, đề cập tới việc cách trồng sách nông, chỉ bằng hằng ngày xử lý thôn trang nuôi gia đình, cũng khiến biết được trồng trọt gian nan cỡ nào. Thấy hành động như vậy, nhìn quen. đến cùng thay đổi. Yên lặng ở phía sau, yên lặng bù bạc.

      Hưng trí cao, lung tung đuổi bắt gà rừng rồi về. Mọi người tưởng rằng Dung Nghi lâu quá săn, tài nghệ mới lạ, bởi vậy vui vẻ, nên phiền , riêng từng người về nhà.

      Dung Nghi vừa vào cửa ném gà rừng cho bà tử, tự nhốt mình trong thư phòng hờn dỗi. biết mình tức cái gì, chỉ là rất tức giận rất tức giận!

      La Y thấy trời tối rồi mà Dung Nghi còn chưa ra. Liền mang hộp đựng thức ăn gõ cửa thư phòng. Nghe Dung Nghi rầu rĩ : “Tiến vào.”

      La Y đẩy cửa ra thắp chút sáng: “Huynh làm sao?”

      Dung Nghi trầm mặc hồi : “Ta trước kia cực kì hư hỏng phải ?”

      La Y trượt chân, thiếu chút nữa làm rơi hết bát đũa xuống đất, người này đổi tính hả? Ôi chao, đầu ba thước có thần minh hả? Lệ rơi đầy mặt! Tuyệt đối lệ rơi đầy mặt!

      Nhìn thấy biểu tình của La Y, Dung Nghi tự giễu: “Xem , quả nhiên cực kì hư hỏng.”

      “Huynh làm sao?” Ngộ đạo cũng phải có điều kiện gây ra chứ!? Hôm nay phải chơi sao? “Đám người các huynh lại đùa giỡn phụ nữ đàng hoàng hả?”

      , ta thấy bọn họ đạp hư hoa mầu. Những thôn dân kia hết sức đau lòng, giận mà dám gì. Nhìn khó chịu.”

      La Y cười : “A, đây là biết chuyện rồi hả?”

      “Còn chưa đến mức biết chuyện như vậy đâu.” Dung Nghi cười khổ: “Ta chỉ là nhớ tới chuyện trước kia. năm kia uống rượu say, đùa giỡn công tử nhà quan thiếu chút nữa gặp phải đại họa. Nàng về nhà mẹ đẻ ở mấy tháng, còn nhớ ?”

      “Đến chết vẫn nhớ được!”

      “Lão Thất Lão Cửu nhà Thọ Ninh hầu, chính là hồi đó còn nữa. Bị Thọ Ninh công tươi sống đánh chết.”

      “…”

      “Mệnh con vợ lẽ chúng ta đáng giá tiền, bọn họ hề hay biết gì.”

      “Phong hoa tuyết nguyệt, sống mơ mơ màng màng. Chờ cha ruột chết về sau như thế nào đây?” Dung Nghi cười nhạo tiếng: “Hôm qua còn đại tẩu chúng ta phúc hậu đấy!”

      “Đại tẩu cực kì phúc hậu mà.” La Y buồn bực, làm sao lại nhắc tới chuyện vớ vẩn kia.

      Dung Nghi cười ha ha, cười rơi nước mắt: “Nàng cũng thông minh hơn ta bao nhiêu!”

      La Y buồn bực, người này phải là bị xuyên phải ?

      “Mà thôi mà thôi, ta biết nàng rồi, hảo nam ăn ở riêng điền. Huống chi, nếu người người đều thò tay xin ăn đại tẩu, ta là đại tẩu cũng điên lên rồi.”

      “Huynh hôm nay bị kích thích gì hả?”

      Dung Nghi từ giường xoay người đứng lên: “Đúng, chính là mất hứng, sau đó nhớ lại chuyện trước kia làm, đột nhiên thấy mình hư hỏng.”

      “Ôi, sớm nghĩ như vậy, ai đâm kim làm gì.” La Y trêu chọc.

      “Nàng còn biết xấu hổ ra, nào có tân nương tử ghê gớm như vậy? Ta lúc đầu chỉ kém có bị nàng hù chết, nàng học chiêu đó ở đâu vậy? Theo lý thuyết chúng ta lúc ấy chưa viên phòng, nàng làm sao lại biết chỗ đó?” Dung Nghi tại mới nhớ tới chuyện này.

      La Y cười gượng: “Biết cái gì?”

      Dung Nghi trừng mắt: “Nàng nhớ đâm bẹn đùi ta hả!? Còn có chỗ kia nữa?”

      Cái gì cái gì? phải là cúc hoa sao? Tiếp tục giả vờ ngốc: “Chỗ đó nhìn thấy, đâm tay huynh, huynh vén tay áo lên là người ta nhìn thấy. Mẫu thân ta , giáo huấn nam nhân được để lại dấu vết!”

      “…” Cuối cùng cũng biết sư thừa của La Y ở nơi nào rồi.

      Hoàng thị từng dạy, chẳng qua La Y lại hiểu sai, bí mật này vĩnh viễn giấu ở trong lòng mọi người vậy. = =||||

      “Được rồi, ăn chút rồi ngủ , ngày mai còn phải đến trường nữa.” La Y tiếp tục đùa nghịch bát đũa.

      Dung Nghi kinh ngạc nhìn thân ảnh La Y tiếp tục khảy bát đũa, khỏi : “La Y, cám ơn nàng…”
      Hale205thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 73: Trừng phạt

      Edit: Hắc Phượng Hoàng


      Chứng kiến thủ đoạn kia của La Y đuổi liền đuổi, lại lấy lý do thiêu thùa may vá, cùng với bị con trai cáu gắt đe dọa, Tiết di nương rất khó chịu. Nhưng bà ta có ưu việt chính là trăm lần suy sụp cũng lùi bước, tuyệt đối dễ dàng chịu thua. Vì thế đưa ra lí do phải về Hầu phủ thỉnh an lão thái thái. Đó là chủ mẫu của bà ta, La Y có khả năng đồng ý, còn phải thuê xe ngựa tốt cho bà, thỏa đáng đưa trở về.

      Nhưng mà bên Hầu phủ, Thái phu nhân An Dương hầu nhìn lão di nương trước mắt nước miếng bay tứ tung, khóe miệng rút gân. Lại còn chạy về cáo trạng… Chẳng lẽ bà còn vì di nương mà gây khó dễ với con dâu à? Xin nhờ, bà và La Y mới là cùng giai tầng. Kẻ này ngu xuẩn đến mức nào mà nghĩ ra chiêu này? Trước kia cảm thấy ngu xuẩn như vậy mà? Tuy rằng có hơi biết điều. Được rồi, nếu thiếp này còn biết điều, thê nên bóp chết thiếp. Nhưng lập tức Thái phu nhân tỉnh lại, kẻ đần độn như vậy, lão hầu gia khi còn tại thế đúng là cực sủng. cách khác, bà, đường đường danh môn khuê tú, phương diện nào đó cư nhiên bằng vị trước mắt này… Thái phu nhân bởi vì thủ tiết nên buồn bực ổn định tâm thần xuống.

      Nếu Thái phu nhân chỉ là buồn bực, vậy đại thái thái quả thực chính là phẫn nộ. Nàng và La Y quan hệ tệ, ở nhà chồng tìm được người chuyện phiếm dễ dàng sao? tranh chấp về vấn đề tài sản, hai địa vị tương đối ngang hàng – – người phụ thuộc vào Hầu phủ sống qua ngày căn bản chỉ đến vuốt mông ngựa, ba còn phải học tập chút kiến thức – – La Y tuy rằng quản gia được, nhưng cầm được buông được cũng coi như có tâm, huống chi còn đùa rất vui. Đưa nha đầu cho La Y, vốn là bước đầu tiên nàng giảm biên chế, làm việc cả hai cùng có lợi. Kết quả bị Tiết di nương ép buộc khó coi như vậy, nàng có thể giận sao? Quả thực chính là tát lên mặt nàng hai cái bàn tay! Cái này còn nhịn thế nào!

      Làm tông phụ, lí luận nữ nhân toàn tộc đều thuộc nàng quản. Chỉ là Nhị lão thái thái ra ngoài ở riêng cũng chỉ chiếm danh vọng trưởng bối, ở mặt ngoài tôn kính chút là được. Thu thập lão di nương còn dễ dàng ư? Lên tiếng chào hỏi mẹ chồng câu, trực tiếp đánh hai mươi bản tử giam lại! di nương, quỳ từ đường cũng có tư cách!

      Dung Nghi nhận được tin tức giận điên lên, nhốt lại là chuyện , trọng điểm là hai mươi bản tử. Đây là lần thứ bao nhiêu bị đánh rồi còn như thế hả? Di nương này, người làm sao lại chọc tới đại tẩu hả? Giống như từ khi La Y vào cửa, thường xuyên bị thu thập. Đương nhiên, Dung Nghi đồng học của chúng ta thay da đổi thịt, còn vô liêm sỉ nữa, bởi vậy cũng biết là lỗi của Tiết di nương. Còn nữa dù sao cũng là cổ nhân, thân cận mẹ đẻ là chuyện, coi mẹ đẻ trở thành trưởng bối ngang cấp là chuyện tuyệt đối thể nào. Tông phụ trực tiếp hạ lệnh, có thể thấy được phạm chuyện , phả biết rằng thiếp của cha chồng, bình thường con dâu xử trí.

      La Y trực tiếp ngăn lại: “Ta cho rằng làm vợ chồng cần phải thẳng thắn với nhau, cố gắng giấu diếm. Bởi vậy , ta hy vọng di nương trở về. Bà ấy giở trò ngang ngược cái phố đều biết, đại tỷ nhi mỗi năm lớn, cũng sắp làm mai rồi, có bà ấy ở đây đại tỷ nhi đừng nghĩ đến người trong sạch. Tuy rằng nó phải ta sinh, nhưng là ta tận tay nuôi lớn, ta nuôi ta đau lòng!”

      “Nhưng mà…”

      “Còn nữa,” La Y lắc đầu : “Huynh có biết vì sao ta lặng lẽ gả Sơn Trúc xa vậy ? Nha đầu này là đại tẩu đưa cho chúng ta, gây ra chuyện đại tẩu bị mất mặt mũi? người làm đại tẩu mà bàn tay lại dài đến phòng đệ muội. Nếu như bị người ta nghe thấy, biết bị truyền thành cái dạng gì đâu!” Bảo đảm thúc tẩu thông dâm cũng có thể ra được! Nếu phải sao? Ngươi lon ton đưa sáu bảy nha đầu trong veo như nước cho em dâu ở riêng làm cái gì? Còn là chủ động đưa lên cửa. Chuyện có khác thường vì cái gì! bát quái ngươi mới là lạ.

      Dung Nghi nghe vậy, thoáng chốc đổ mồ hôi lạnh cả người. Những gia đình loạn như thế này, biết . Người có công danh tệ nhất là hỏng thanh danh, lời này truyền phải làm sao?

      Ý của La Y rất ràng, Tiết di nương chính là đồng đội của heo, huynh có muốn hay ? Nhưng phải mềm mại chút mới tốt: “Di nương ở trong này quen, ăn mặc bằng Hầu phủ , còn có người chuyện. Buồn chán tới mắc lỗi.” ngắn gọn, ồn ào nhiều chuyện như vậy, thuần túy là rảnh rỗi.

      Dung Nghi bị thuyết phục, mặt lại giấu được lo lắng.

      La Y thấy thế có chút đắc ý, cặn bã nam như vậy lại biết săn sóc người? Cảm thấy an lòng, bổn nương là dạy có cách! Vì thế ngừng cố gắng: “Hiếu, bất hiếu ở mặt ngoài, dù sao vẫn cần làm trưởng bối vui vẻ mới tốt. Nếu huynh thực lo lắng, chúng ta xem . Đến Thấm Phường trai mua hai cân điểm tâm hảo hạng, lại thêm chút bạc đưa cho bà ấy.”

      “Nàng giận bà ấy ư?”

      La Y cười : “Ta là người lòng dạ hẹp hòi đến thế sao? Lại có, khi chúng ta vừa thành thân ta thế nào? Phu hiền, quản được phụ; phụ hiền, quản việc của phu. Phu quản phụ, uy nghi sứt mẻ; phụ phu, nghĩa lý sai lầm. nhớ à? Chỉ cần huynh tốt, ta nhất định làm tốt!” ①

      Dung Nghi nghe như thế, nỗ lực hồi tưởng lại đủ loại hành vi của La Y. Có vẻ đúng như nàng . Hiếu kính trưởng bối (Thái phu nhân trước), kính ngang hàng (Hầu phu nhân đương nhiệm), từ ái với vãn bối ( Quỳnh ). Ngoại trừ hơi ghen, hình như là cực kì tuân thủ 《 nữ giới 》. Về phần ghen nặng, Dung Nghi thở dài, người này trích dẫn từ Khổng Tử đến Chu Tử, quả nhiên là đường đường chính chính, ra nàng vẫn là hiền thê. Về phần chút lòng dạ hẹp hòi này? Đó là nàng ngươi đấy đồ ngốc! Ngươi còn thỏa mãn cái gì? Quả nhiên đáng sợ nhất chính là người đàn bà đanh đá có văn hóa… nhược điểm cũng có, coi như nàng độc! [ Hắc: các ghi chú trong ngoặc ( ) là của tác giả]

      Hai vợ chồng thương lượng xong, xách điểm tâm tới Hầu phủ. La Y tạm thời muốn gặp Tiết di nương, sau khi thỉnh an Thái phu nhân, tùy tiện tìm lý do gặp Đại thái thái.

      Đại thái thái vừa thấy nàng liền thở dài: “Ta đúng là gây phiền toái cho ngươi rồi.”

      La Y cười : “Đại tẩu khi nào để ý như vậy? Sơn Trúc gả , ta còn phải hỏi ngươi đòi thêm người đây. Ngươi như vậy, ta dám mở miệng nữa.”

      Đại thái thái cười thầm: “Nếu như thế, trong phủ ngoại trừ chỗ lão thái thái kia, tùy ngươi chọn như thế nào?”

      “Thay ta chọn người biết làm việc .” La Y mặt ủ mày chau : “Sắp tới tháng tám rồi, quần áo mùa đông năm nay nhà chúng ta còn chưa bắt đầu làm đâu.”

      Đại thái thái gật đầu đồng ý, bao lâu lấy ra danh sách, tìm nha đầu biết may vá cho La Y. La Y đứng lên nghiêm túc phúc thân : “Như thế, là đa tạ đại tẩu.”

      Đại thái thái gật đầu, có số việc cần , nàng đương nhiên biết chuyện đáng để La Y hành lễ, phải tiểu nha đầu ở bên ngoài. Hai nàng dâu lại tiếp tục trò chuyện lát, La Y muốn cáo từ.

      Đại thái thái đưa tới cổng, Dung Nghi ở cổng chờ. La Y cố ý xoay người vén áo thi lễ với đại thái thái: “Di nương nhà chúng ta xin ngài tha thứ.”

      Đại thái thái chợt nhíu mày, thầm buồn cười, mặt lại bộ nghiêm trang : “Vốn phải làm thôi, tứ thẩm cứ yên tâm. Ngày khác lại đây chơi.”

      Dung Nghi nghe thấy đối thoại này, hoàn toàn viên mãn. Thấy La Y mang theo nha đầu, nhịn về nhà đóng cửa lại mới hỏi: “Tại sao lại mang nha đầu trở về?”

      cho đại tẩu ta bởi vậy giận chó đánh mèo, xa cách nàng ấy. Nàng còn dặn, nếu còn có bướng bỉnh, cứ đưa trở về, nếu nữa bán . Ta đồng ý rồi, nhưng mà trong nhà thành cũng ít.”

      Dung Nghi choáng váng: “Nữ nhân các nàng cong cong quẹo quẹo nhiều.”

      La Y im lặng, nàng quả thực là ruột thẳng thích lòng vòng! Đổi lại đề tài: “Di nương như thế nào?”

      Dung Nghi : “Bà là vì sao bị đánh, có vẻ như phải chuyện kia của chúng ta.”

      “ừm?”

      “Nghe bà tử , là va chạm lão thái thái. Ở bên cạnh lão thái thái ‘Con ta’. Chọc giận Lão thái thái.”

      “Bà… thế?” La Y quẫn, đây ra là đại thái thái tìm lý do, đúng đúng ?

      Dung Nghi đau khổ : “ thế, nàng còn nhớ vị Ngọc nương được lão hầu gia rất sủng ?”

      La Y gật đầu.

      “Ngọc nương ở đó châm chọc khiêu khích, cái gì ‘A, rốt cuộc là con trai ruột” ‘Xem ta đây há mồm, chúng ta người như thế ở đâu ra con trai ruột?’ linh tinh.” Dung Nghi buồn bực : “Là ta sai lầm rồi, nên nhận bà ấy ra. Ở trận, coi mình là lão thái thái. Nhất thời chuyện đề phòng, giờ gặp họa. Cũng may đại tẩu thủ hạ lưu tình, đánh nặng lắm. Dòng chính thứ chẳng phân biệt được, đánh chết cũng có.”

      La Y gật đầu mạnh, tin lý do này, về điểm này là cực kì nên đánh. Cho dù như thế nào, đương gia chủ mẫu gánh vác trách nhiệm lớn như vậy, quay đầu trái cây ngon lại để người hái mất, chính nàng cũng muốn nổi đóa. Huống chi Tiết di nương lúc trước ỷ vào lão hầu gia sủng ái kiêu ngạo, mặc dù giáp mặt chống đối lão thái thái, nhưng sau lưng giày vò ít. Lão thái thái chừng hận nghiến răng nghiến lợi đấy.

      Nhưng đại thái thái là loại người nào? Đó là thiếp của cha chồng nàng ta, thiếp sinh con trai hai con . Nàng có thể lấy lí do em chồng ngủ nha đầu mà mình đưa cho em dâu để đánh người sao? Ngại chuyện xấu đủ nhiều hả? Đương nhiên phải tìm lý do đường đường chính chính, hơn nữa làm cho người nào có thể cầu tình. Tiết di nương hiểu, nhưng cơ bản thưởng thức còn đến mức có. Bà ta nào dám ở trước mặt chủ mẫu “Con ta”. Lời này chỉ là cho bên La Y nghe thôi, đại thái thái đương nhiên biết.

      Bắt lấy điểm này hung hăng trị trận, toàn bộ Hầu phủ là của hai mẹ con thái thái, cho dù oan uổng bà ta, bà ta có thể làm gì? Phóng tin tức ra ngoài, Tiết di nương dám kiêu ngạo trước mặt chủ mẫu, lời tương tự ngầm từ lâu rồi, hạ nhân Hầu phủ càng tin trăm phần trăm. Đừng Dung Nghi địa vị gì nghe, chính là Tiết di nương cũng bị lôi vào, nghĩ là mình thực lời này, đáy lòng hư lắm. Trước mắt cũng chỉ có Dữu Tử mới lẫn vào hầu phủ có khả năng biết, nhưng đó là nàng biết, nàng sao? Cho nên , Dung Nghi tạm thời bất luận, chỉ là La Y của chúng ta, về phương diện đấu vài năm vẫn như ngày… đống phân!

      Giải quyết chuyện lớn Tiết di nương xong, tâm tình La Y cực sung sướng chạy về nhà mẹ đẻ tiêu khiển. Vu thị và La Y mang thai cùng năm, sinh ra thứ tử dòng chính, càng cường hóa địa vị Vu thị ở nhà chồng. Bây giờ còn rất trẻ tuổi, ngày sau sinh nam sinh nữ có áp lực. Lão bà Thiệu Y gần đây cũng khám ra có bầu rồi, haiz, Thiệu Y sắp được làm cha? La Y lại ngầm đau xót chút.

      đường thỉnh an trưởng bối xong, La Y trở lại nhị phòng chuyện phiếm với nhị tẩu: “Lão thái thái làm sao vậy? chút tinh thần cũng có, trời nóng quá à?”

      Vu thị lắc đầu, : “ phu nhân lại tới nữa.”

      “A?” La Y kinh hãi nhảy lên: “Ở đâu? Muội muốn chạm trán với bà ta đâu, về trước đây.” xong xuống giường.

      Vu thị kéo nàng : “Vội vàng cái gì chứ? ở đây.”

      La Y nhàng thở ra, sức chiến đấu của phu nhân uy vũ, tránh vẫn hơn. Chỉ là lại tò mò: “Ở đâu thế?”

      “Thôn trang ở ngoại ô, của hồi môn của lão thái thái.”

      “Oái? là ngoại ô cách gần, nhưng phải thôn trang này rất sao?”

      Vu thị gật đầu: “Đúng là rất , vừa vào sân, chính phòng chỉ có ba gian.”

      La Y cảm thấy kỳ quái: “Lão thái thái đổi tính hả?”

      Vu thị gõ La Y chút: “Lớn như vậy rồi còn giữ miệng, cẩn thận ca ca muội dạy dỗ.”

      La Y le lưỡi: “Đây phải là ở trước mặt tẩu tử sao.”

      Vu thị cũng thừa nước đục thả câu: “ phu nhân… Bị người nhà chồng đuổi ra ngoài, tính cả biểu đệ, cùng nhau ra tộc.”

      “Cái gì!? Ra tộc?”
      Hale205thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :