[Xuyên không] Đồ nhi đã hiểu, sư phụ cứ từ từ - Vị Hi Sơ Hiểu (Update C70.5)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      thân thế nữ 9 bí hiểm nhỉ, hóng chương mới, đọc đoạn chị dc mỹ nam chăm sóc cứ tưởng là nam 9, hóa ra ko fai, chờ nam 9 lên sàn nha.
      tks nàng, năm mới vui vẻ nha
      Diệp Dã thích bài này.

    2. Diệp Dã

      Diệp Dã Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      1,016
      :yoyo69:@song ngư@ thanks nàng.chúc nàng năm mới vui vẻ Nhân tiện pro thêm ta sắp sửa "tung" hố mới nha
      song ngư thích bài này.

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      nhất định ủng hộ, đặt chỗ trc nha nàng

    4. Diệp Dã

      Diệp Dã Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      1,016
      Chương 13: Sương mù dày đặc


      Thiên Tinh Hàn đưa Thiên Chỉ Diên trở về phòng, nhìn thấy nàng ngủ say, liền đặt nàng nằm ở giường, đắp kín chăn cho nàng.


      Ở trước giường, Thiên Tinh Hàn thở dài tiếng: "Chỉ Diên, trẫm nên bảo vệ con như thế nào đây? Cái cảm giác cố gắng đem hết toàn lực nhưng thể bảo vệ được cho người, cảm giác ấy trẫm thực muốn trải qua lần nữa."


      Thiên Tinh Hàn xoay người phân phó Lưu Hà chăm sóc Thiên Chỉ Diên sau đó mới rời khỏi phòng.


      Người đèn tắt, hai mắt Thiên Chỉ Diên bỗng nhiên hé mở.


      Nếu như chuyện chỉ là mẫu hậu nàng có nhiều bí liên quan tới nàng, nàng có thể mặc kệ, gặp chiêu phá chiêu.Thế nhưng nay, nàng bị trúng độc, hơn nữa hình như rất khó trị liệu?Nàng rất quý trọng mạng của mình, từng hơi thở đều đáng quý, nàng nhất định phải tra rốt cuộc xảy ra chuyện gì.


      Phụ hoàng và Thiên Hoài Hạo muốn cho nàng, như vậy chỉ có thể tự mình thăm dò .


      Thiên Chỉ Diên cột chặt chiếc túi bên người, đứng dậy sờ soạng trong bóng đêm. Lúc trưa nàng nghỉ ngơi dưỡng sức, tối nay có thể là tinh thần sáng láng mười phần.


      Rất nhanh nàng đến Thục Phương cung nơi Ân hoàng hậu lúc còn sống ở. Nơi này vô cùng hoang vắng, dưới ánh trăng mờ ảo chỉ nhìn thấy cỏ dại mọc thành bụi, có vết chân, rất tiêu điều. Gió đêm lạnh lẽo thổi qua, làm cho người ta có cảm giác rét mà run.


      Thiên Chỉ Diên thở dài, vô luận trước kia cảnh tượng huy hoàng như thế nào, bây giờ cũng chỉ để lại mảnh hoang vắng.


      Cho nên, nàng cần biết sau khi mình chết như thế nào, chỉ cần nàng còn sống, nàng làm tất cả mọi điều mình muốn, sống tốt nhất có thể!


      Thiên Chỉ Diên vào gian tẩm điện lớn nhất trong Thục Phương cung, nếu như có đoán sai, hẳn là mẫu hậu nàng ở trong tẩm điện này, vào xem, có lẽ thu hoạch được ít đầu mối.


      Thiên Chỉ Diên vào trong tẩm điện, vừa định bắt đầu điều tra phen, nương theo ánh trăng mờ tối, trong lúc vô tình nàngnhìn thấy dấu vân tay chiếc bình hoa đặt bàn.


      Nhìn dấu tay này ràng, chỉ có loại khả năng, có người vừa mới tới, hơn nữa phải quang minh chính đại mà vào. Chẳng lẽ ở đây trừ nàng ra, còn cónhững người khác? Là ai?


      Nhưng ngay lúc này, Thiên Chỉ Diên chợt nghe thấy có tiếng bước chân vô cùng , nàng xoay người cái, cấp tốc trốn dưới cái bàn ngay góc phòng. Thiên Chỉ Diên cố gắng tập trung, cẩn thận quan sát tình huống trong phòng.


      Rất nhanh, đôi ủng màu đen xuất trong tầm mắt của nàng. Người nọ là từ sau bình phong ra, vòng từ giường đến vách tường bên này.


      Thiên Chỉ Diên phỏng đoán dấu tay bình hoa hẳn là do lưu lại , hiển nhiên xem xét giường, hơn nữa tìm được gì đó nên mới đến vách tường bên này tìm.


      Đây là người nào? Lại tìm cái gì? Nhìn động tác của cực kỳ thành thạo, Thiên Chỉ Diên kết luận người này nhất định tới chỉ lần.


      Tròng mắt linh lợi chuyển động. Thiên Chỉ Diên từ trong túi vải cẩn thận từng li từng tí lấy ra con dao mà Thiên Hoài Sở trước đây cho nàng, chuẩn bị tập kích từ phía sau.

      Thân thể nàng vừa chuyển động định ra bên ngoài dò xét, nàng bỗng nhiên cảm giác có người đè lại bả vai của mình. Trong lòng nàng sợ hãi, lẽ bị phát ?


      Nàng khẩn trương nắm chặt con daotrong tay, chuẩn bị lấy tốc độ nhanh nhất đánh trả. Quay đầu, nàng lại bị bụm miệng, dao cầm trong vừa nâng lên lại rơi xuống. Cánh tay của nàng đụng phải góc bàn.


      "Cạch "


      "Ai?" Hắc y nhân kia cảnh giác quay đầu lại, hướng về phía bàn bên này chậm rãi tới.


      "Ngươi làm cái gì?" Từ sau tấm bình phong lại ra người áo đen, hỏi người bên kia.


      "Ta nghe thấy có tiếng động"


      "Lúc tiến vào chúng ta kiểm tra rất kĩ, hề có người. Gian phòng này lâu như vậy có ai ở, chừng là con chuột, đừng quá ngạc nhiên , nhanh lên mau tìm "


      "Chúng ta tìm năm năm rồi cũng có kết quả, nên nóng vội nhất thời. Cẩn thận chút vẫn hơn." Hắc y nhân kia xong, rút trường kiếm trong tay, cẩn thận từng li từng tí tới góc bàn.


      Thiên Chỉ Diên cả kinh, nếu như người nọ tới kiểm tra, nhất định phát ra nàng. Đôi mắt đảo vòng, nhếch khóe môi, cầm lại dao trong tay, chờ người nọ đến gần, nếu thấy nàng, nàng nhanh tay cắt đứt yết hầu .


      Hắc y nhân kia từng bước tới, người áo đen kia lại nhìn từ xa, cũng tới. Thiên Chỉ Diên thầm vui mừng, hoàn hảo, hai người có khoảng cách nhất định, mỗi lần chỉ cần đối phó với người.


      bước rồi lại bước, hắc y nhân kia đến trước bàn, Thiên Chỉ Diên cũng hoàn hảo chuẩn bị tùy thời phát động tập kích.


      "Các ngươi là ai?"


      giọng dịu dàng mà chứa từ tính truyền đến, hai hắc y nhân biến sắc quay đầu lại thấy Thiên Hoài Hạo tấn công.


      Hai hắc y nhân rút kiếm ra cùng Thiên Hoài Hạo đánh nhau. Thiên Chỉ Diên quan sát mà thở dài trong lòng, Thiên Hoài Hạo này võ công rất cao, người đối phó hai người nhưng vô cùng thành thạo.


      Đây có tính là hùng cứu mỹ nhân nha? Thiên Chỉ Diên cười sáng lạn.


      Nhìn hai hắc y nhân kia tuyệt ham chiến, giữa bọn họ rất ăn ý, sau phen phối hợp liền phân biệt theo hai cửa sổ nhảy ra ngoài.


      Thiên Hoài Hạo thấy vậy, vừa muốn xoay người đuổi theo, bỗng nhiên nghe thấy "Cạch" tiếng, quay đầu, hướng về phía chiếc bàn nơi phát ra thanh.


      Đợi chuẩn bị đánh tới, bỗng nhiên thu hồi chưởng.


      "Chỉ Diên?" Thiên Hoài Hạo kinh ngạc ôm nàng từ mặt đất lên, hỏi: " trễ thế này sao muội lại ở đây?"


      Thiên Chỉ Diên xoa xoa cái đầu bị đụng, chống lại ánh mắt của Thiên Hoài Hạo, cái miệng nhắn mím lại, nước mắt lưng tròng, vẻ mặt ủy khuất.


      "Muội. . ." Thiên Chỉ Diên xoa đầu của nàng, nàngủy khuất : "Muội nghĩ mẫu hậu . . ."


      "Hài tử ngốc" lòng Thiên Hoài Hạo mềm nhũn, đem Thiên Chỉ Diên ôm vào trong ngực, : "Sau này nhớ tới mẫu hậu muội liền cho huynh, huynh đưa muội đến, huynh muốn trễ như vậy muội lại mình ở đây, ở đây an toàn, hiểu ?"


      Thiên Chỉ Diên nhấp nháy mắt, nước mắt long lanh, gật gật đầu.


      "Muội có biết hay , vừa rồi có bao nhiêu nguy hiểm, nếu bị bọn họ phát , huynh tới kịp lúc, giờ rất có khả năng muội mất mạng rồi !" Thiên Hoài Hạo thở phào nhõm.


      Thiên Chỉ Diên tựa ở trong lòng Thiên Hoài Hạo lời nào, nàng có thể cảm giác được trong giọng của có bao nhiêu lo lắng và sợ hãi.


      "Sau này được tùy hứng, được chạy loạn, có nhớ ?" Thiên Hoài Hạo liên tục khẩn cầu.


      "Vâng, Chỉ Diên nghe lời." Thiên Chỉ Diên dùng biểu tình thành khẩn hứa hẹn.


      "Chỗ bị đụng còn đau ?"


      "Đau. . . thổi vù vù. . ." Thiên Chỉ Diên cho rằng, mặc dù là ca ca ruột, thế nhưng có chút tiện nghi vẫn phải chiếm .


      "Được, để huynh thổi vù vù, chúng ta trở lại."


      Thiên Chỉ Diên bị Thiên Hoài Hạo ôm rời khỏi tẩm điện của Ân hoàng hậu, tầm mắt hướng về bên dưới bàn nhìn lại, chỗ đó trống rỗng.


      Lão Thất, trễ thế này sao có thể còn vào đây? Lúc đó người đè nàng lại nhất định là bởi vì biết có mấy kẻ kia trong tẩm điện, có nhiều hơn tên cho nên để cho Thiên Chỉ Diên tuỳ tiện ra.


      Nhưng lại vì sao, đúng lúc Thiên Hoài Hạo định đuổi theo hắc y nhân, đem nàng đẩy qua bên, làm cho nàng đụng đầu gây ra tiếng động còn chính mình thoát ?


      Đêm khuya thanh vắng, tại sao Thiên Hoài Hạo còn ở đây? đối với nàng và mẫu hậu nàng lại rất thân thiết?


      Thiên Chỉ Diên rũ mắt xuống che dấu thắc mắc ở trong lòng Thiên Hoài Hạo cọ cọ rồi từ từ nhắm lại hai mắt.
      Last edited: 27/2/16

    5. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Aaaaaaaaaaaaaa, chờ nam chính lên sàn. :runintears: Có chương mới tag mình nha! Bạn edit hay lắm. :5:
      Diệp Dã thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :