1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 1124: Tiểu Hoan Hoan đoạt tú cầu (5)

      Edit : PDN


      "Tú Tú, mang theo hài tử. . ."

      Nam nhân bất đắc dĩ ngay, cái nữ tử gọi là Tú Tú kia a tiếng, đôi mắt to nhìn về phía quốc sư, rốt cục phát đôi tiểu hài tử.

      Trong lòng có phần thất vọng, nhưng. . .

      Vì sao, tại sao lại là như vậy?

      Nam nhân tốt thiên hạ này , lẽ nào từng cái đều. . .

      Đều chết hết sao?

      Nàng muốn khóc, lòng muốn chết cũng có rồi.

      Đặc biệt, thấy ôm tú cầu của nàng , dĩ nhiên là cái tiểu nương kia .

      "Cha, ta cũng cái biện pháp này được. . ."

      Tú Tú khóc thút thít, tiểu Hoan Hoan lúc này cũng nghe được, ánh mắt của bé chớp lại chớp, thế nào cảm giác có phần đúng nhỉ?

      Bé ngẩng đầu nhìn quốc sư, hiểu :

      "Cữu cữu, nơi này xảy ra chuyện gì a. . ."

      Cữu cữu?

      Cái từ ngữ này vừa ra, Tú Tú lập tức quay đầu nhìn lại, cữu cữu. . .

      Ý kia chính là. . .

      Đây phải hài tử của , vậy chẳng phải là. . .

      Trong mắt lóe lên tia kinh hỉ, nàng đối người nam nhân này, có thể là. . .

      Liếc mắt liền nhìn trúng rồi, chưa từng thấy qua nam nhân xuất sắc như vậy , đây chỉ là dung mạo của , còn có những thứ khác.

      "A. . . Cha. . ."

      Nàng có chút khẩn trương , lão giả kia nghe xong cũng là sửng sờ, nhanh hỏi:

      "Vị công tử này, xin hỏi ngươi có từng thành gia?"

      Quốc sư quét mắt nhìn cái, chuyện.

      "A, ngươi là hỏi cữu cữu của ta sao? có nàng dâu nha. . ."

      Thành gia chính là có nàng dâu , cái này tiểu Hoan Hoan biết, có người hỏi trả lời là lễ phép, tiểu Hoan Hoan liếc quốc sư cái.

      "Hắc hắc, tiểu nương, cữu cữu của cháu có nàng dâu a. . ."

      Lão giả lần nữa nhìn về phía quốc sư, người nam nhân này sai, vừa so sánh với nam nhân chung quanh đây , quả thực chính là cần so nha——

      "Dạ, tuyệt đối có. . ."

      "Vậy công tử cũng biết chúng ta đây là làm gì?"

      Quốc sư vẫn như cũ lời nào, tiểu Hoan Hoan rất cao hứng : " biết. . ."

      "Nhận tú cầu, công tử xác định muốn cùng nữ nhi của ta thành thân. . ."

      Lão giả có phần vui, người nam nhân này, chẳng lẽ là câm điếc hay sao?

      "A. . . Thành thân? Thành thân tốt. . ."

      Tiểu Hoan Hoan vỗ vỗ tay, bé thích nhất nhìn người thành thân rồi.

      Chỉ có điều, bé quên tú cầu trong tay , mang theo cái này, làm sao vỗ tay nha?

      Cho nên, nàng bất đắc dĩ muốn đem đồ vật đưa cho quốc sư, nhưng quốc sư rất nể tình có nhận ở.

      Tiểu Hoan Hoan le lưỡi, có biện pháp, đưa cho tiểu Nhạc Nhạc, nhưng tiểu Nhạc Nhạc. . .

      Tiểu Nhạc Nhạc vẫn luôn rất thương bé, rất cưng chìu của bé, bé có chuyện gì, tiểu Nhạc Nhạc luôn luôn trước khi bé cần giúp bé làm xong.

      Nhưng lần này . . .

      Tiểu Nhạc Nhạc lại mặc kệ, tiểu nha đầu có phần xấu hổ:

      "Tiểu Nhạc Nhạc, giúp ta cầm chút a. . ."

      "Cái này ta thực thể cầm. . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc tuy rằng bây giờ nhìn lại lớn, nhưng tuổi bày ở đó đâu?

      biết cái này đại biểu ý tứ, cho nên. . .

      Haizz, tiểu Hoan Hoan, ngươi còn có thể càng giỏi hơn ?

      Thực ngờ, tiểu nha đầu thông minh như vậy , thế nào cứ như vậy. . .

      Lỗ mãng chứ?

      "Vì sao a?"

      Tiểu nha đầu vẫn hiểu như cũ .

      "Người ta đây là ném tú cầu chọn rể, ngươi lấy được tú cầu, chẳng lẽ là muốn kết hôn người ta rồi phải . . ."

      Cưới nữ nhân kia?

      Lần này Tiểu Hoan Hoan ngạc nhiên.


      ☆Chương 1125: Tiểu Hoan Hoan cướp tú cầu (6)
      Edit:..Lam Thiên..


      Bé ......

      Bé nhưng chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này a a.

      “Ta......”

      Mắt to linh động xoay chuyển, này là tình huống gì a?, làm sao có thể......

      A, , bé mới cần như vậy a.

      Tiểu Hoan Hoan muốn chạy trốn, nhưng......

      Này bốn phía đều là người, bé làm sao có thể chạy trốn a.

      Dùng võ công sao? Tựa hồ tốt lắm đâu --

      “Muội kêu Tiểu Hoan Hoan sao?”

      Tú tú nhìn tiểu nha đầu , đem bọn họ từ đường lớn mời về nhà, đương nhiên, quốc sư cùng Tiểu Nhạc Nhạc cũng cùng theo .

      Ý tứ của lão giả là, Tiểu Hoan Hoan là vì quốc sư cướp tú cầu.

      Tiểu Hoan Hoan cũng có ý kiến, nhưng......

      Quốc sư vừa ý, tàn khốc câu, đối với nữ nhân có hứng thú.

      Sau đó, Tú Tú thiếu chút nữa ngất xỉu .

      Tiểu Hoan Hoan muốn lập tức hỏi là có ý tứ gì, nhưng nghĩ lại đây là do chính mình gây nên, nên bé cũng dám lung tung .

      Ai, bé cũng dễ dàng , có được hay ?

      “Cái kia...... Đúng vậy......”

      Tiểu Hoan Hoan giống như đứa làm việc gì sai , có chút khó xử nhìn Tú Tú.

      Nữ tử này kỳ rất tệ, bé cũng rất thích.

      “Cữu cữu muội có thích nữ nhân ?”

      Tú Tú cố chấp hỏi, Tiểu Hoan Hoan lắc đầu:

      “Chúng ta bình thường vẫn luôn chạy ngược chạy xuôi , nên cữu cữu làm sao có thể có người trong lòng a......”

      Như vậy a, cuộc sống rất cố định.

      “Kia.... ....... nhà muội là làm nghề gì ?”

      Tú Tú tiếp tục tìm hiểu.

      “Chúng ta có nghề nghiệp a, chính là tùy tiện thôi......”

      Nghề nghiệp là cái gì?

      Phụ mẫu bọn họ chưa có qua.

      “Vậy, tiểu hài tử kia là gì của muội? ......”

      “Bằng hữu tốt nhất a, làm sao vậy?”

      Đây là tra hỏi sao? Tiểu Hoan Hoan có chút mất hứng , câu hỏi của Tú Tú này cũng quá nhiều.

      có việc gì, cám ơn muội a, Tiểu Hoan Hoan......”

      “Nữ nhi, ta xem nam nhân ày rất đáng tin.... .......”

      Lão giả nhìn thấy Tú Tú vẫn như cũ buông tha cho, liền tới khuyên nhủ.

      , phụ thân, con liền thích ......”

      Gia đình của nàng xem như giàu có, phụ thân cũng chỉ có nữ nhi là nàng, hơn nữa nàng trưởng thành cũng rất xinh đẹp, cho nên.... .......

      Mới có chuyện chiêu thân chọn phu này, đây là vì tìm người thích hợp, đến kế thừa gia nghiệp của phụ thân.

      Nam nhân này, cư vô định sở ( có chỗ ở cố định), cuộc sống như vậy, lực cám dỗ đối với hẳn là .

      Hơn nữa nàng cũng thích nam nhân như vậy.

      Nếu là, có bằng hữu, cũng có thể cùng nhau ở đây, dù sao bọn họ cũng thiếu tiền, dưỡng thêm cũng có việc gì .

      “Ai, nhưng đối với con......”

      Bởi vì chỉ cái nữ nhi, cho nên nhiều hơn vài phần phóng túng,vì vậy......

      nếu như muốn , trước hết để trở về , tra chút lai lịch về ......”

      Lão giả phân phó , sống nhiều năm như vậy, ánh mắt nhìn người là có .

      Nam nhân là sai, nhưng tuyệt đối phải là người mà nữ nhi có thể nắm bắt --

      “Ai, mẫu thân, người biết ? Tiểu Hoan Hoan làm chuyện tốt a......”

      Thời điểm Tiểu Hoan Hoan bọn họ tìm được Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ đến nơi này.

      phải khách điếm, mà là người gia đình bình thường, quốc sư có chút kinh ngạc, nhưng cũng thêm cái gì.

      “Nha, là chuyện gì tốt a?”

      ☆, Chương1126: Càn rỡ như vậy.
      Edit:..Lam Thiên..


      Đông Phương Ngữ Hinh rất có hứng thú ngẩng đầu, Uất Trì Nhu Tình cũng nhìn qua.

      Nàng vẫn luôn cùng Đông Phương Ngữ Hinh nghiên cứu trận pháp, hai nữ nhân thận trọng, trái lại Uất Trì Tà Dịch, liền ra ngoài tìm người hỏi thăm tin tức .

      “Con vừa rồi, thiếu chút nữa đem cữu cữu cấp......”

      “Hoan Hoan......”

      Quốc sư rống lên tiếng, mặt có chút tức giận, như vậy càng khiến Đông Phương Ngữ Hinh thêm hiếu kỳ .

      Quốc sư vẫn luôn là rất sủng ái Tiểu Hoan Hoan , Tiểu Hoan Hoan làm cái gì, khiến tức giận như vậy?

      Chau chau mày, Tiểu Hoan Hoan cũng sợ , nhanh chóng đem việc ban ngày lần.

      “Con...... cướp tú cầu?”

      Trời ạ, đứa này, khắc cũng sống yên ổn a, chuyện này mà bé cũng dám làm?

      Tiểu Hoan Hoan biết ý tứ của tú cầu sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh cảm thấy cũng khả năng, nhưng bé chính là làm, nàng dám khẳng định, bé nhất định là cố ý .

      Ngày rất nhàm chán, ?

      Hay là......

      Đều tâm tư của tiểu hài tử là mẫn cảm nhất , có lẽ bé biết quốc sư đối với chính mình từng có......

      Nhưng đó cũng là ở rất lâu về trước, tại giữa bọn họ có bất quá cũng chỉ là tình thân, huống hồ cũng chỉ có tình thân mà thôi.

      “Tiểu Hoan Hoan, con về sau cũng thể hồ nháo như vậy......”

      Đông Phương Ngữ Hinh xoa đầu chút, Tiểu Hoan Hoan thấy Đông Phương Ngữ Hinh có chút mỏi mệt, nên cũng dám tiếp tục nghịch ngợm --

      “Cái gì? Mất tích ba người?”

      Ngày thứ hai, Đông Phương Ngữ Hinh chưa thức dậy, nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng chuyện.

      Là Uất Trì Tà Dịch, dậy sớm hơn chút, nên vừa vặn để Đông Phương Ngữ Hinh nghe được.

      “Đúng, Uất Trì thiếu chủ, ngươi xem này......”

      Thời điểm nghe được tin tức này, chủ nhân của trạch viện, Lí Thân liền vội vàng tới, nhanh chóng cùng Uất Trì Tà Dịch thông báo.

      Nương tử của mang thai bảy tháng , rất nhanh liền sinh .

      muốn mất thê tử này, cho nên mới tìm người giúp lưu sản (sinh non).

      Nhưng......

      biết có phải người xấu cố ý hay , tại dược vật phá thai là rất khó tìm, cho dù là có tiền cũng chưa chắc có thể mua được

      Hơn nữa, nương tử của nhiều tháng như vậy, cũng phải tùy tùy tiện tiện là có thể ăn chút gì đó dẫn đến sảy thai?

      Cho nên, mới xin chưởng quầy dược điếm , cũng là khéo gặp được Uất Trì Tà Dịch bọn họ.

      Mà tin tức bọn họ đem nữ nhân có thai tập trung lại, hẳn là cũng phải chỉ vài người biết.

      Thanh danh của Uất Trì Tà Dịch cùng Đông Phương Ngữ Hinh ở bên ngoài, cùng với tin tức bọn họ ở đây truyền ra.

      Nhưng tại trấn này của bọn họ, vẫn như cũ có nữ nhân mang thai mất tích, này thuyết minh cái gì?

      Những người đó, cũng sợ hãi.

      Cố tình......

      liền càng lo lắng hơn , vạn nhất ......

      Bọn họ thẹn quá thành giận, chỉ nhằm vào Đông Phương Ngữ Hinh, kia chẳng phải là liền......

      “Đều là mấy tháng ?”

      Uất Trì Tà Dịch vui hỏi, Lý Thân vội vàng :

      “Sáu bảy tháng ......”

      Mang thai, bụng rất lớn .

      Vậy Hinh Nhi cũng phù hợp tiêu chuẩn, trong lòng có chút buông, nhưng càng nhiều hơn là lo lắng.

      “Bên này phòng bị thành vấn đề, về phần bên ngoài ......”

      liền chỉ có người, người mang theo cũng nhiều, có khả năng bảo hộ tất cả mọi người a.

      “Tà Dịch......”

      Đông Phương Ngữ Hinh đều nghe được, nàng ở bên trong hô lên.

      “Ân, Hinh Nhi?”

      “Người này cũng quá càn rỡ , ta cảm giác chàng phải nên......”

      ☆, Chương 1127: Ngươi tên là Tiểu Hắc.
      Edit:..Lam Thiên..


      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ tới cái chủ ý, có lẽ, chỉ có như vậy, mọi người mới có thể an tâm --

      Hắc Long......

      Tái ......

      Cái bóng mơ hồ kia, lúc đầu , chỉ có hình thái khí, nhưng tại càng ngày càng ràng .

      Hắc Long xoay quanh, uy lực vô biên.

      U Minh Vương vừa lòng xem kiệt tác của chính mình, rất nhanh, lập tức thành công .

      lúc đó may mắn thu thập được linh hồn của .

      Ha ha, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ giết Long Vương, nhưng thời điểm chết, cũng có hoàn toàn hủy ba hồn bảy vía của .

      Tuy rằng Tiểu Nhạc Nhạc có đánh tan, nhưng......

      Vẫn như cũ để thu thập được phần, mà phần này, cho sử dụng, như vậy cũng đủ rồi.

      Theo Hắc Long thành hình, võ công của U Minh vương cũng là tăng mạnh.

      Này là cái tin tức tốt , cơ hồ là đoạn thời gian gần đây, U Minh vương rất đắc ý.

      “Hắc Long? Tên này, rất khó nghe a......”

      U Minh vương nhìn cái Hắc Long kia, .

      “Ha ha, tự nhiên là khó nghe, cùng ta tuyệt xứng......”

      Hắc Long nâng móng vuốt lên, thanh dĩ nhiên là......

      Giọng non nớt của trẻ con, giống như cái tiểu hài tử .

      Nếu phải hình thái của cùng long vương rất giống, ai cũng thể tưởng được thế nhưng cùng Long Vương có quan hệ.

      “Bổn vương cảm thấy cũng hay, vậy về sau liền gọi ngươi là Tiểu Hắc ......”

      U Minh vương xem Long Vương, lớn tiếng .

      “A...... Hảo, Tiểu Hắc......”

      Long Vương có chút bất đắc dĩ, tên này thực có trình độ.

      Quá yếu, nhưng cũng còn cách nào khác, chủ nhân đều như vậy , cũng chỉ có thể làm theo.

      “Hắc hắc, Tiểu Hắc...... Ngươi cảm thấy như thế nào ? Còn cần tiếp tục hút máu của thai nhi ?

      “Cần...... Chủ nhân, chỉ có tiếp tục hút, ta mới có thể nhanh chóng biến thành long chân chính......”

      Người phân loại có rất nhiều, long kỳ cũng là giống nhau .

      Long phân ra rất nhiều loại, trong đó, hình thái tại của bất quá cũng chỉ là loại ý niệm mà thôi !

      Trạng thái này, mặc dù rất có khí thế, nhưng lực công kích bị giảm bớt rất nhiều .

      Cho nên......

      mới có thể còn chưa được.

      Mà U Minh vương, tự nhiên cũng nhìn ra được.

      Chỉ là, hai ngày nay tựa hồ đưa được nhiều người đến.

      Khẩu vị của Hắc Long cũng gian xảo.

      Thời điểm lớn lên, trước tiên là......

      Muốn dùng nữ nhân, sau đó là hài tử, tiếp theo là thai nhi, vậy cuối cùng là......

      tại là giai đoạn thai nhi. Bất quá uy lực này, nhưng là có thể .

      Thập giai ma thú, uy lực tự nhiên là giống nhau.

      Hơn nữa, trải qua lần chết sống lại, uy lực của chỉ biết càng thêm biến thái.

      “Ngươi trước đừng có gấp, ta giúp ngươi tìm được ......”

      U Minh Vương nhăn nhíu, theo lý thuyết, nữ nhân mang thai nhiều như vậy, hơn nữa, tháng lớn chút cũng thiếu, làm sao có thể có đây?

      U Minh vương nhanh chóng ra ngoài, chuyện về Hắc Long, cũng liền chỉ có mình biết.

      cùng khế ước, tiến bộ chính mình cũng tiến bộ theo .

      Mà nếu như để cho người ta biết đem Hắc Long cấp sống lại , vậy......

      Người khác , Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch cũng buông tha cho chính mình .

      Nhưng Hắc Long sống lại, kỳ chính là cho bọn họ, bọn họ cũng chưa chắc tin tưởng.

      Bởi vì......

      Đây là có khả năng , lúc đó là bọn họ tự mình giết chết Long Vương.

      ☆, Chương 1128: ra là nàng.
      Edit:..Lam Thiên..


      Nhưng thế giới chính là như vậy, bởi vì ngươi tin liền phát sinh.

      “Cái gì? Ngươi tìm thấy nữ nhân có thai ?”

      U Minh vương mở to mắt trừng, tin lại có chuyện như vậy xảy ra.

      “U Minh vương, vốn là chúng ta cũng dám luôn tại chỗ bắt người, đều là chung quanh loạn trảo ...... Nhưng sau này, việc này vẫn như cũ truyền ra, rất nhiều nữ nhân có thai liền lựa chọn phá thai......”

      Đáng giận, chính mình chủ động phá thai?

      thể tưởng được nhân loại ti tiện thế nhưng như vậy ......

      U Minh vương bỗng nhiên muốn diệt những người phá thai này, nhưng lúc này cũng tiện ra ngoài.

      “Các ngươi phải đem tất cả các dược liệu liên quan toàn bộ làm hỏng sao?”

      Hừ, cái này còn cách nào khác sao?

      Tuy rằng phải luyện đan sư, cũng biết y thuật, nhưng......

      Phá thai, sinh non đối với người, nhưng là rất có nguy hiểm .

      Những người này cũng dám lựa chọn phá thai, sinh non, này thuyết minh cần người ở bên trông trừng?

      Hoặc là dược phẩm thiết yếu?

      Người của đều là ngốc tử sao?

      “Vương, chúng ta đem dược liệu đều làm hỏng, như vậy, bọn họ cũng dám tùy tiện làm xằng làm bậy ...... Nhưng, đoạn thời gian gần đây, có người lại đem nữ nhân có thai tập trung lại, thống nhất chiếu cố, hơn nữa...... thủ vệ võ công lại rất cao, chúng ta cũng dám......”

      Có người dám đối phó với ?

      U Minh vương vừa nghe, lúc này liền hướng cái tát qua.

      Dáng người vốn cường tráng, lực lượng cũng rất lớn, cái bàn tay này, tuy rằng khắc chế độ lực độ, nhưng......

      Như vậy đánh xuống, mặt người nọ lập tức liền đỏ, dòng máu theo khóe miệng chảy ra.

      Nhưng thân mình ngã xuống, này thuyết minh U Minh vương thủ hạ lưu tình .

      “Người nào lại dám làm càn như vậy?”

      “Là...... Thiên Thương đảo thiếu đảo chủ......”

      Thiên Thương đảo......

      Thiên Thương đảo......

      Ánh mắt U Minh Vương tối sầm lại, đó phải là Uất Trì Tà Dịch sao?

      Ở trong ấn tượng của , Uất Trì Tà Dịch cũng thích xen vào chuyện của người khác như thế, vậy hẳn là chủ ý của Đông Phương Ngữ Hinh .

      Di, thế nào quên, Đông Phương Ngữ Hinh cũng là nữ nhân có thai.

      Nàng chớ phải là......

      Nghĩ đến nữ nhân kia, cái nữ nhân quật cường kia, sắc mặt U Minh vương hơi chút hòa dịu xuống.

      “Hừ, Đông Phương Ngữ Hinh sao?”

      hừ lạnh tiếng, nữ nhân này có ý tứ, nàng chớ phải là đoán được cái gì chứ?

      Chiếu theo hiểu biết của đối với nàng, nếu như nàng đoán được cái gì, nàng hẳn là......

      Hẳn là ......

      Đúng, nữ nhân kia an tĩnh như vậy , nàng trực tiếp qua tìm .

      Nhưng nàng có, vậy thuyết minh nàng nghĩ tới là chính mình.

      Bất quá, nếu như nàng đem người tập trung lại, chính mình nếu muốn bắt lấy nữ nhân có thai mang về dưỡng Tiểu Hắc, vậy cũng chỉ có thể cùng nàng đối nghịch.

      Cùng Đông Phương Ngữ Hinh đối nghịch......

      U Minh Vương chưa bao giờ nghĩ tới cùng nàng đối nghịch, bởi vì đối với nàng, là nữ nhân duy nhất có hứng thú .

      “Vương, nếu chúng ta trước qua bên kia trộm vài người về đây?”

      Chỉ là, như vậy vừa tới, số tháng mang thai cũng dám cam đoan .

      “Trước cần, bổn vương ngẫm lại......”--

      U Minh vương trở lại mật thất, Tiểu Hắc chơi đùa.

      Lúc này chính là đứa trẻ, rất đáng .

      “Tiểu Hắc a, ngươi xem nữ nhân có thai này có phải hay có thể trước bỏ qua?”

      Tuy rằng người luyện công là , nhưng càng hiểu biết chình mình cần cái gì, tự nhiên là bản thân Long Vương.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 1129: Vẫn còn mất tích.
      Edit:..Lam Thiên..


      Nga, hoặc là là chính mình.

      được......”

      Công phu này phải từng bước đến, thể tùy ý thay đổi .

      Bởi vì......

      cảm giác, nếu như bỏ qua chút, kia về sau đối với phát triển, liền cực kì bất lợi .

      “Tiểu Hắc, ngươi còn nhớ Đông Phương Ngữ Hinh ?”

      Thân thể Long Vương chết , nhưng linh hồn vẫn còn tồn tại.

      Tuy rằng được đầy đủ, nhưng hẳn là vẫn như cũ có ký ức trọn vẹn .

      chưa có hoàn toàn phong ấn, bởi vì chỉ có linh hồn sủng vật của chính mình, mới là cường đại nhất .

      Nhưng lại muốn hoàn toàn bị chính mình quản chế, bằng ......

      Vạn nhất ngày nào đó Long Vương thành thục , thể khống chế, vậy mất nhiều hơn được chính là chính mình!

      Cho nên, tuy rằng chính luyện hóa ra thứ gì đó, nhưng U Minh vương cũng rất đề phòng !

      Thực lực tại đây, nắm trong tay vật gì đó so với mình cường đại hơn, luôn phải bỏ ra cẩn thận hoàn toàn .

      “Đông Phương Ngữ Hinh......”

      Tiểu Hắc cũng biết Đông Phương Ngữ Hinh là ai, nhưng thời điểm nghe đến tên này , tâm thế nhưng nhảy lên vài cái.

      thấp giọng xong, tựa hồ nhớ lại.

      U Minh vương xem biểu cảm của Tiểu Hắc, biết quả nhiên đối với Đông Phương Ngữ Hinh có cảm giác .

      Kỳ cũng đúng a, cuối cùng là Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ giết chết thân thể của Long Vương , Long Vương làm sao có thể ghi hận bọn họ đây?

      “Ta nên nhận thức nàng sao?”

      “Ha ha, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, kỳ cũng chỉ là nữ nhân mà thôi......”

      U Minh vương ha ha cười, Long Vương này, lúc này hình thái chính là đứa trẻ......

      Có rất nhiều tính tình xác định, mấu chốt là phải xem chính mình đắp nặn.

      Nhưng cũng phải ngốc tử, thể quá thái quá .

      Cho nên, U Minh vương lắc đầu, nghĩ để Long Vương cùng Đông Phương Ngữ Hinh có xung đột quá lớn , nhưng Uất Trì Tà Dịch xem như......

      “Vậy ngươi vừa rồi vì sao với ta cái tên kia?”

      Tiểu Hắc vui xong, U Minh vương cười :

      “Nàng có liên quan, Uất Trì Tà Dịch, thời điểm lúc trước, từng giết chết thân thể của ngươi......”

      Đem việc này toàn bộ cấp Uất Trì Tà Dịch, U Minh vương cũng cảm thấy có cái gì đúng.

      “Uất Trì Tà Dịch?”

      Long Vương lắc đầu cái, tựa hồ cũng có chút ấn tượng đâu?

      “Ân, ngươi phải còn cần nữ nhân có thai sao? Có lẽ, bổn vương phải đích thân ra ngoài giúp ngươi tìm chút ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch cực kì giảo hoạt, bọn họ đem người tập trung lại, nếu là......

      để thủ hạ của chính mình qua trộm người, chừng bị bọn họ cấp bắt được .

      Mà chính , có tình huống này, võ công của , cũng phải là bọn họ có thể so sánh .

      “Ân, thôi......”

      Tiểu Hắc muốn hoàn mỹ chút, kỳ , lần nữa tu luyện xuống, càng thêm gian khổ.

      có khả năng chút liền vượt qua .

      Bằng , ảnh hưởng tới thành tựu về sau.

      cảm giác chính mình chịu thiệt qua lần, cho nên......--

      “Nữ nhân có thai? Cái gì, vẫn còn mất tích ?”

      Biết Uất Trì Tà Dịch bọn họ đem nữ nhân có thai tập trung lại, nên phụ cận nơi này , thậm chí là người ở rất xa cũng đều đến .

      Chừng mấy trăm người, nhưng......

      Nhiều người như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ cũng an bày xong nhân thủ, vẫn luôn có việc gì.

      Nhưng bỗng nhiên lại có mất tích .

      Dưới mí mắt của mọi người ở đây, mà vẫn còn mất tích .

      Võ công như vậy, kỳ quái như thế, Đông Phương Ngữ Hinh tiếp tục hoài nghi là do U Minh vương động thủ .


      ☆, Chương 1130: Đồng quy vu tận.
      Edit:..Lam Thiên..


      “Uất Trì Tà Dịch, ngươi đây là có chuyện gì?”

      Quốc sư cũng hiểu được, chịu trách nhiệm ngày hôm qua, hôm qua căn bản có nghe thấy có bất cứ dị thường nào .

      “Là U Minh vương ......”

      Uất Trì Tà Dịch than tiếng, nữ vương vừa nghe, ánh mắt tối sầm lại:

      “Quả nhiên là ?”

      Trong lòng bà có chút bi ai, người kia là đời sau, thế nhưng lại làm chuyện như vậy.

      Thương thiên hại lý a, cũng biết nếu như biết, lại muốn như thế nào đâu?

      “Ân, hẳn là sai biệt lắm có thể khẳng định ......”

      Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, cũng chỉ có mới có bản lãnh này.

      “Vậy...... Chúng ta có muốn tới U Minh giới nhìn chút ?”

      U Minh giới, cùng U Minh vương là đối địch, này......

      lý trí, nhưng nếu như U Minh vương luyện công phu tà môn gì đó, chờ thời điểm công phu đại thành, có thể......

      “Này, chúng ta trước phải hảo hảo thương lượng chút......”

      Uất Trì Tà Dịch cũng có lập tức đáp ứng, võ công của U Minh giới rất quỷ dị, lo lắng bọn họ phải là đối thủ của .

      Ai, U Minh vương này, thế nào liền như vậy ......

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh cũng chịu nổi, nàng phải giúp nữ vương làm cái kia , nhưng lúc này, chỉ có thể trước tạm thời chậm trễ vài ngày .

      “Hinh Nhi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh ra, nữ vương cũng theo cùng......

      “Mẫu thân, người U Minh vương này......”

      Tuy rằng, nàng biết trong lòng mẫu thân đến cùng là muốn thế nào , nhưng......

      U Minh vương, dù sao cũng có huyết thống với người kia, Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng nữ vương có điểm bỏ được.

      “Phong, cũng là đời sau của ......”

      Phong cùng U Minh vương, bọn họ có huyết thống giống nhau, chính là khoảng cách xa hơn chút.

      “Kỳ , ngay từ đâu, ta nghĩ qua có thể cùng U Minh vương tiếp tục đánh......”

      Đông Phương Ngữ Hinh chua sót cười, lúc đó thời điểm Long Vương còn ở, U Minh vương mới có thể lựa chọn cùng bọn họ hợp tác, kia cũng bất quá là vì......

      Bởi vì U Minh vương muốn bảo trụ gì đó của mà thôi.

      Mà hợp tác kia, cũng tẫn toàn bộ lực lượng, vẫn có phần giữ lại --

      “Ha ha, U Minh giới, kỳ rất sai ......”

      Nữ vương chua sót cười, bà từng ở cấm địa kia sống qua.

      tại......

      “Hinh Nhi, ta muốn cùng phong tới U Minh giới chuyến......”

      Nữ vương bỗng nhiên , Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn bà, có chút hiểu, nhưng nàng thông minh cái gì cũng chưa .

      “Mẫu thân, người nhất định phải chú ý an toàn......”

      Mẫu thân từng ở bên kia sống qua, cũng hiểu biết tất cả về bên kia, có lẽ, bà có thể khắc chế U Minh vương, phải sao?

      “Ân, biết, Hinh Nhi......”

      Đem mấy sợi tóc tóc trán Đông Phương Ngữ Hinh thuận chút, nữ vương ha ha cười:

      “Chờ ta cùng Phong trở về......”

      đời này, ai cũng đều có nơi để hoài niệm, bà cũng vậy.

      Thời điểm bà bị đưa đến thế giới kia, bà cho rằng bà thể ra được nữa .

      Nhưng thể tưởng được, có ngày bà lại lần nữa có thể ra.

      Mà nguyên nhân bà ra, có phải hay vì hôm nay?.

      Lúc Đông Phương Ngữ Hinh trở về, Tà Dịch ở trong phòng .

      “Hinh Nhi, chúng ta quyết định ngày mai phải U Minh giới chuyến......”

      Lúc Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ ra, Tà Dịch bọn họ nghiên cứu chuyện U Minh giới.

      cần, Tà Dịch, mẫu thân muốn ......”

      “Nữ vương? Bà muốn U Minh giới?”

      Chương 1131: Đồng quy vu tận (2)

      Edit : PDN


      Uất Trì Tà Dịch có phần kinh ngạc, Nữ vương phải là vẫn luôn rất cấm kỵ bên kia sao?

      Làm sao đột nhiên sốt ruột như thế rồi?

      "Ừ, chàng cũng biết, ai quen thuộc bên kia hơn bà chứ?"

      Cái này, trái lại cũng đúng.

      "Ta đây chút với bọn Phí Kì. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, dù sao nàng cũng cảm giác vẻ mặt của Nữ vương đúng, phải là lại xảy ra chuyện gì chứ? ——

      "Ha ha, ngươi quả nhiên tới. . ."

      Thấy Nữ vương và quốc sư lần nữa tới cấm địa, U Minh vương tuyệt đối kỳ quái.

      "Ngươi biết chúng ta đến?"

      Đối với U Minh vương ở đây chờ bà, Nữ vương ngược lại có phần ngoài ý muốn.

      " đời này, người có thể từ trong tay các ngươi cướp người , cũng nhiều ?"

      U Minh vương đắc ý cười, Nữ vương nhìn :

      "Vẻ tươi cười của ngươi, làm cho người ta rất chán ghét. . ."

      "Ta cũng thích ngươi. . . Nữ vương, cho ta biết, thế nào giải trừ lời nguyền của chúng ta . . ."

      muốn cái dạng này, tuyệt đối muốn.

      "Ha ha, ta biết. . ."

      Lời nguyền, từng có, nhưng phải là tình trạng nay.

      "Ta tin. . ."

      "Nếu như ta , ta chính là nữ nhân lúc trước hạ nguyền rủa kia, U Minh vương, ngươi có tin tưởng ?"

      Nữ vương ngước mắt nhìn U Minh vương, U Minh vương sửng sốt, nàng là nữ nhân kia?

      Này, làm sao có thể?

      Nữ vương thế nhưng. . .

      Mà chuyện này cũng trôi qua bao nhiêu năm. . .

      bỗng nhiên nghĩ đến chuyện Mật Các , đời này chẳng lẽ có võ công như thế?

      Nữ vương chính là ví dụ sống sờ sờ?

      nhìn về phía quốc sư, thể tin được :

      "Vậy . . ."

      "Con ta, nếu như bàn về bối phận, chính ngươi tính tính nên gọi như thế nào . . ."

      Cái này. . .

      Là tính ra, dù sao bây giờ qua rất nhiều đời rồi a.

      "Lời nguyền kia là ngươi hạ?"

      Nếu nữ vương thừa nhận bà ta là nữ nhân lúc trước , như vậy lời nguyền, vì sao bà ta giúp mình giải trừ? Có thể , là. . .

      Thừa nhận nhỉ?

      "Ngay lúc đó lời nguyền của ta là để cho đoạn tử tuyệt tôn. . ."

      Đoạn tử tuyệt tôn, cái lời nguyền này quả nhiên là đủ độc ác.

      Nhưng bây giờ lời nguyền của bọn họ cũng là. . .

      U Minh vương bỗng nhiên nghĩ đến cái khả năng. . .

      "Ý của ngươi là, lời nguyền biến hóa, cho nên ngươi cũng có cách nào sao?"

      "Ha ha, đích là như vậy. . . U Minh vương, vì sao phải thương tổn nhiều người vô tội như vậy . . ."

      Chỉ vì giải trừ lời nguyền kia?

      tin.

      Vậy . . .

      "Bản vương, muốn luyện tập võ công lợi hại nhất đời này . . ."

      Biết chuyện lời nguyền Nữ vương cũng có cách nào, U Minh vương đối với bà cũng khách khí, biết bà tới là để đối phó mình.

      Nhưng bây giờ thực lực của , cũng ở Nữ vương và quốc sư .

      "Võ công lợi hại nhất ? Phải dựa vào đường ngang ngõ tắt này sao?"

      Nữ vương khinh thường bĩu môi, U Minh vương cười ha ha :

      "Tiểu Hắc, ra. . ."

      Hấp thu xong mấy người phụ nữ có thai cuối cùng , Tiểu Hắc thành công rồi.

      Tuy rằng, cần phải tiếp tục tu luyện, nhưng. . .

      Theo giọng của U Minh vương hạ xuống, trung bỗng nhiên truyền đến khí tức màu đen .

      Tiếng sấm liên tục, bầu trời xuất con hắc long to lớn . . .

      Đây là. . .

      Hình dạng của Long vương , Nữ vương cũng thấy qua, cái này long và Long vương cực kỳ giống nhau.

      "Đây là Long vương?"

      Nữ vương thể tin được trợn to hai mắt, U Minh vương đắc ý cười ha ha tiếng:

      Chương 1132: Đồng quy vu tận (3)
      Edit : PDN


      "Phải, cũng phải. . ."

      "Tiểu Hắc, đánh chết nàng. . ."

      Tiểu Hắc nhận được mệnh lệnh, quay về phía Nữ vương mà bắt đầu công kích, lúc này, Nữ vương chợt phát , Tiểu Hắc này , so với Long vương ban đầu , thực lực lại chút cũng kém.

      biết chỗ nào sai rồi, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh phải là giết chết Long vương sao?

      Nhưng con rồng này ở chỗ U Minh vương ?

      Hơn nữa, kinh khủng hơn chính là, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh còn biết.

      Trời ạ, vậy phải làm sao bây giờ mới tốt?

      Nữ vương do dự, bà , có thể, cũng chỉ có biện pháp kia . . . ——

      "Hinh nhi, ngươi xem. . ."

      Bầu trời, bỗng nhiên giăng đầy mây đen , khí tức kỳ quái mang theo vài phần cảm giác quen thuộc.

      "Tại sao ta cảm thấy khí tức của Long vương nhỉ ?"

      Độ nhạy cảm của Đông Phương Ngữ Hinh vẫn rất mạnh, chỉ là cái cau mày, liền phát đúng rồi .

      Tuy rằng Nữ vương muốn cùng quốc sư chỉ hai người qua, nhưng mọi người vẫn bất an như cũ , chờ ngay cách đó xa , ngộ nhỡ có cái gì, cũng tiện qua hổ trợ.

      "Long vương. . . có khả năng, chúng ta giết . . ."

      Tà Dịch vừa mới dứt lời, bầu trời lại loáng thoáng thấy hình dạng của long , đây quả nhiên là. . .

      Sắc mặt của hai người đồng thời biến đổi, lúc mọi người muốn qua hổ trợ , U Minh giới bỗng nhiên rầm tiếng. . .

      Giống như quả bom to lớn nổ tung, Uất Trì Tà Dịch vội vàng ôm Đông Phương Ngữ Hinh lui ra phía sau hơn mười thước.

      Cũng trong lúc đó, mọi người cũng nhanh né tránh.

      Tiếng nổ mạnh qua , khói đen liên tục, tầm nhìn chung quanh cực thấp.

      "A. . . Này. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cố sức mở mắt ra, rốt cục loáng thoáng thấy mảng ánh lửa.

      Phương hướng U Minh giới , cháy rồi.

      Nàng biết chuyện gì xảy ra, nhưng. . .

      Nữ vương và quốc sư còn ở bên trong a.

      "Mẫu thân. . ."

      Trong đầu, bỗng nhiên nghĩ đến lúc mình tới đây , cũng là nổ tung rất mạnh, sau đó. . .

      Ở trong mảnh ánh lửa, mình chết, linh hồn lần nữa trở về.

      Nhưng mẫu thân bà. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn tiến lên, Uất Trì Tà Dịch lại ôm chặt lấy nàng.

      "Hinh nhi, chờ chút lại qua. . ."

      cũng cảm thấy đúng.

      Nữ vương, Nữ vương phải là. . .

      Đối với U Minh vương, nàng so với ai cũng đều quen thuộc.

      Đây nhất định có cơ quan, có cái cạm bẫy gì , thậm chí có trận pháp.

      Mà đây tình trạng nay. . . ——

      "Hinh nhi, ngươi ít nhiều ăn chút gì a. . ."

      năm sáu ngày rồi, Đông Phương Ngữ Hinh từ lúc trở lại bắt đầu ngơ ngác, cái gì cũng ăn.

      Uất Trì Tà Dịch rất nóng nảy , làm cho chung quanh tìm, U Minh vương mất tích.

      Hoàn toàn biến mất, đó là mành phế tích, cái gì cũng nhìn thấy.

      làm cho búng kia phế tích, có thi thể của người, cái gì cũng có.

      Liền mất tích.

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng qua xem , nàng trở về chỉ là rơi lệ.

      Uất Trì Tà Dịch nhìn khó chịu, bỗng nhiên nghĩ đến tâm tình của Nữ vương lúc gần .

      Bà , cũng muốn làm như vậy nhỉ?

      Bà thích Đông Phương Ngữ Hinh , thích tiểu Hoan Hoan như vậy .

      "Mẫu thân, người vẫn như vậy, nãi nãi biết lại vui. . ."

      Chương 1133: hồ đồ như vậy

      Edit : PDN


      Tiểu Hoan Hoan cũng khéo léo xán lại, bé làm rất nhiều vẻ mặt khôi hài.

      Nếu như đây là lúc ban đầu, Đông Phương Ngữ Hinh thấy được sớm bật cười xì chút .

      Nhưng bây giờ, nàng có, chút vui vẻ cũng có.

      "Mẫu thân, đệ đệ cũng hy vọng như ngươi vậy a. . ."

      Mình thể khiến cho tâm tình của mẫu thân chuyển tốt , vậy cũng chỉ có thể đệ đệ.

      Chỉ có điều, cái này dường như cũng có tác dụng gì.

      "Haizz, tiểu Nhạc Nhạc, ngươi chút nãi nãi có chuyện gì sao?"

      Tiểu Hoan Hoan cúi đầu nhìn tiểu Nhạc Nhạc, tiểu Nhạc Nhạc phải là thông minh nhất sao?

      "Nàng chết. . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc rất khẳng định trứ, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên cái giật mình:

      "Ngươi cái gì?"

      Nàng bắt lại tiểu Nhạc Nhạc tay bé, kích động hỏi.

      "Hinh nhi, Nữ vương chết, U Minh vương cũng chết. . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc cau mày nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, than thở:

      "Chỉ có điều, ta cũng chỉ có thể cảm ứng được những thứ này, bọn họ đến đâu rồi ta cũng biết, hơn nữa, Long vương cũng chết. . ."

      Đổ mồ hôi, Long vương cũng chết.

      Cũng chưa chết, vậy . . .

      "Cho nên, ngươi phải nhanh tỉnh lại, chừng lúc nào, bọn họ trở về, đến lúc đó. . ."

      Đúng vậy, chừng lúc nào bọn họ hội trở về, mà nàng, và Uất Trì Tà Dịch, cần nắm chắc tu luyện đâu?

      "Đúng, chàng đúng, chúng ta về trước . . ."

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh rốt cục phục hồi lại tinh thần , Uất Trì Tà Dịch cảm kích nhìn tiểu Nhạc Nhạc cái.

      Tiểu Nhạc Nhạc rất khiêm tốn cúi đầu, trong lòng cũng là vui vẻ lật trời:

      Haizz, đáng tiếc đuôi có lộ ra , nếu sớm vểnh đến bầu trời rồi.

      U Minh vương biến mất, phụ nữ có thai này cũng đều an toàn, mọi người đối với mấy người Đông Phương Ngữ Hinh đều là vô cùng cảm tạ.

      Danh tiếng của thiếu đảo chủ của Thiên Thương Đảo Uất Trì Tà Dịch cũng lớn hơn rồi.

      Chỉ có điều, đối với những chuyện này cũng thèm để ý, lúc đó quản mấy chuyện vặt này, cũng phải là vì nổi danh ——

      "Rốt cục định ra thời gian?"

      Thấy thiệp mời, Đông Phương Ngữ Hinh khẽ nhếch môi, trở lại Thiên Thương Đảo, tiếp theo tâm tình cũng vô cùng tốt .

      Ở đây cảnh sắc tú lệ, u nhã.

      Hơn nữa lập tức là lễ mừng năm mới rồi, đảo đều trang hoàng vô cùng vui mừng.

      Nhưng ngay tại năm trước , bỗng nhiên Mật Các gửi thiệp mời đến. . .

      Về cái đấu giá địa đồ cổ mộ kia , thời gian là ở tháng sau, mà địa điểm lại là. . .

      Phòng đấu giá Tâm Tưởng Thành .

      Ngay lần đầu tiên thấy cái tên này, Đông Phương Ngữ Hinh thấy là tên này rất tốt, có sáng ý.

      Nàng còn khen tiếng, kết quả, tiểu Hoan Hoan cho nàng ánh mắt :

      "Mẫu thân, người đây là khen chính mình ư?"

      Đông Phương Ngữ Hinh khó hiểu nhìn tiểu Hoan Hoan, tiểu Hoan Hoan hít tiếng:

      "Haizz, nữ nhân mang thai, chỉ số thông minh quả nhiên là phải rớt xuống, đây là người tự đặt tên a. . ."

      Nàng đặt tên?

      Đây chẳng phải là. . .

      Kỳ Thiên Quốc. . . Trần Minh. . .

      ngờ, Mật Các dĩ nhiên lựa chọn chỗ bán đấu giá như thế , vậy có ý gì?

      Chẳng lẽ là, bọn họ biết sản nghiệp kia là của chính mình?

      Đông Phương Ngữ Hinh có phần gì, nàng cũng rồi, nhưng bây giờ. . .

      Trần Minh này cũng là a, làm sao đồng ý chứ?

      lẽ nào cũng biết, cái này. . .

      rất nguy hiểm ư?

      Ngộ nhỡ. . .

      Loại đồ vật này quá quý trọng , phòng đấu bình thường đều dám tùy ý nhận .

      Sắc mặt có phần tốt. . .

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 1134: Nhưng có thể thăm dò?
      Edit: voi còi



      Sắc mặt có phần tốt, lúc Uất Trì Tà Dịch tiến vào, vừa vặn nhìn đến sắc mặt của Đông Phương Ngữ Hinh trầm.

      "Biết ?"

      "Ừ, Tà Dịch, chàng tại sao lại hồ đồ như vậy a..."

      Lúc này mới qua vài ngày sống yên ổn a.

      Nhưng mà, Tâm Tưởng Thành là sản nghiệp của nàng, nàng cũng thể bỏ qua.

      Đều là mấy người Trần Minh xử lý, bọn cũng là tốt bụng thôi, nghĩ muốn phát triển tốt chút .

      "Ha ha, ta cảm giác đây cũng phải là chuyện gì xấu..."

      Uất Trì Tà Dịch cũng phải tức giận, nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, cười :

      "Nàng suy nghĩ chút, cho dù là bọn biết đây là sản nghiệp của nàng, nhưng vẫn như cũ lựa chọn tại đây, vậy phải tín nhiệm đối với nàng hay sao?"

      Thư này đảm nhận...

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu:

      "Nhưng mà ta vẫn cảm giác đây giống như là cạm bẫy..."

      "Sản nghiệp bên kia, đối với chúng ta cũng ảnh hưởng gì lớn, nếu như chính là cạm bẫy, tối đa cũng chỉ mất phòng đấu giá này, cũng có gì lớn đâu..."

      Cái này, cũng chính xác.

      "Về phần những người kia, chúng ta hoàn toàn có năng lực đưa nhóm bọn họ ra..."

      Uất Trì Tà Dịch cực kỳ tự tin , Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, như vậy, đúng là phải chuyện xấu gì.

      Nhưng...

      "Đúng rồi, chờ cho qua năm, năm sau chúng ta lại qua nhìn chút... Hinh Nhi, bọn lựa chọn tại địa bàn của chúng ta bán đấu giá, vừa lúc chúng ta có thể nhìn xem giả trước tiên..."

      Uất Trì Tà Dịch tính kế , Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ cũng phải.

      Chẳng qua...

      tệ a, bọn có thể biết bản đồ kia là hay giả.

      Mà...

      Hắc gia, làm đại gia tộc, vậy tin tức của bọn cũng vô cùng...

      Lợi hại...

      Cái này có ý tứ gì?

      Mật các biết Hắc gia có bản đồ, nhưng bản đồ của Hắc gia bị mất, vậy...

      Có phải hay , đây cũng là cạm bẫy?

      "Tà Dịch, ta cảm giác còn chưa đúng..."

      Đông Phương Ngữ Hinh đem chuyện mình lo lắng lần, Uất Trì Tà Dịch vừa nghe trái lại cũng có chút đạo lý.

      Nếu như, như vậy, vậy người của Mật các, lúc này chỉ sợ nhìn chằm chằm bọn họ rồi.

      Nhưng và Đông Phương Ngữ Hinh đều có cảm giác đến.

      Bọn muốn bắt đầu từ phòng đấu giá sao?

      "Để cho tiểu Nhạc Nhạc tới chuyến ..."

      Chuyện bản đồ kia, Tiểu Hoan Hoan cũng biết.

      Tuy nha đầu kia thông minh lanh lợi, nhưng... Cũng phải cẩn thận chút mới được.

      Ngọ nhỡ bé lỡ miệng, chẳng bằng trực tiếp với bé cho rồi.

      "Hinh Nhi, tiểu Nhạc Nhạc làm việc trái lại rất ổn định..."

      Tà Dịch biết tiểu Nhạc Nhạc mang theo bản đồ, cũng yên tâm, người bình thường, thể cướp gì đó của tiểu Nhạc Nhạc?

      "Ừ, đúng vậy a, nhưng có chuyện vẫn muốn dặn tiếng..."

      Mặc dù là thành vấn đề, nhưng vẫn cẩn thận chút mới tốt.

      Uất Trì Tà Dịch nghĩ cũng phải, nhưng mà... - -

      "Ai, mệt mỏi quá a..."

      Đây là năm Đông Phương Ngữ Hinh trôi qua hạnh phúc nhất, thái độ của đảo chủ đối với nàng, lúc này giống như là đối với nữ nhi ruột vậy, thân thiết thể tốt hơn.

      Nhưng mà, tháng trôi qua, bụng của Đông Phương Ngữ Hinh cũng lớn lên...

      Lúc này, cũng cần cố ý dụ dỗ tiểu tử kia rồi, lúc có chuyện gì làm ở trong bụng quyền đấm cước đá, hiếu động cực kỳ.

      Lạc thú của Tiểu Hoan Hoan vẫn như cũ là chơi cùng tiểu đệ đệ, và chuyện cùng với bụng của Đông Phương Ngữ Hinh. Mà tiểu Nhạc Nhạc, nhưng lại có chút buồn bực nho ...


      ☆, Chương 1135: Ra
      Edit: voi còi



      Ghen tị, thời điểm Tiểu Hoan Hoan nhìn nó, ràng ít ...

      Tiểu tử này cũng chưa sinh ra bé còn để ý như vậy, nếu là ra đời, đây chẳng phải là là...

      Hoàn toàn cướp tầm mắt của Tiểu Hoan Hoan sao?

      Tiểu Nhạc Nhạc cực kỳ thích như vậy, nhưng nó cũng ngăn cản được.

      Nếu như tiểu tử kia xấu xa, tiểu nha đầu là người đầu tiên tức giận.

      "Hinh Nhi, đường cũng phải cẩn thận chút..."

      Nhìn bọn họ phải rời khỏi rồi, trong lòng đảo chủ có phần là bỏ được.

      Tà Dịch cùng đảo chủ , chuyện đảo, để cho Uất Trì Tà Tâm nhiều học tập chút...

      muốn bỏ lại vị trí Thiếu Đảo Chủ, nhưng Uất Trì Tà Tâm cũng đồng ý.

      Lúc này trưởng thành, phải bộ dáng bốc đồng lúc trước.

      "Vâng, phụ thân, chúng con cần phải ..."

      Kỳ Thiên quốc, Đông Phương Ngữ Hinh cũng để cho người ta thông tri phủ tướng quân.

      Tuy nhiên thái độ của Đông Phương tướng quân đối với mình cũng thay đổi ít, nhưng ở tâm lý bản thân, nàng cũng tha thứ người nam nhân kia.

      Cho dù là ông sai lầm rồi, nhưng...

      Nếu để cho nàng gọi ông tiếng phụ thân, cũng khó khăn.

      "Tà Dịch, chiếu cố Hinh Nhi tốt, nàng mang bầu..."

      Kỳ Đảo chủ cực kỳ muốn để cho bọn họ rời . Đông Phương Ngữ Hinh mang thai lại vẫn bôn ba như vậy, ông đều có phần đau lòng.

      Nhưng đây là chuyện phòng đấu giá, ông biết Đông Phương Ngữ Hinh cũng rất để ý.

      Mà còn, Tà Dịch từng giải thích qua tác dụng của tấm bản đồ kia với ông, tự nhiên ông cũng chỉ có thể đồng ý bọn họ .

      Nhưng Mật các này...

      Nghĩ đến những tin tức ít đến thương cảm kia, càng như vậy, càng làm cho người ta bất an a - -

      Đoàn người lần nữa ra , chẳng qua bên người lại ít hai người.

      Nhìn bên người trống rỗng, Đông Phương Ngữ Hinh vẫn khó mà tin được nữ vương bọn họ mất tích.

      "Ai, Tà Dịch, thời điểm qua năm, biết mẫu thân có nghĩ tới chúng ta a... ..."

      Đông Phương Ngữ Hinh nằm ở trong lòng Uất Trì Tà Dịch, bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh mang bầu, đảo chủ sợ Đông Phương Ngữ Hinh nghiêng ngả, nên làm cho bọn họ tiếp tục dùng xe ngựa trước kia.

      Chẳng qua, cái xe ngựa kia vô cùng...

      Khoa trương...

      Thôi, dù sao người ở trong xe, bọn cũng nhìn tới, khoa trương chút cũng có gì.

      "Nhất định nghĩ tới nàng a... Hinh Nhi, nhất định mẫu thân trôi qua tốt..."

      Mặc dù tiểu Nhạc Nhạc nữ vương chết, nhưng... Tà Dịch cảm giác khả năng lớn, nhưng mà đây là nguyện vọng của bọn họ, có phần hi vọng cũng tốt.

      U Minh giới, vốn là có vài phần quỷ dị, bỗng nhiên biến mất cũng là có thể.

      Nhưng chính mắt nhìn đến U Minh Vương chết rồi, trong lòng cũng có chút quá chắc chắn.

      Thế nhưng tận mắt thấy có ích lợi gì đây?

      Như...

      Lúc trước, nhìn đến Long Vương chết rồi, bọn họ tự mình động thủ, thậm chí thi thể đều bị Đông Phương Ngữ Hinh luyện hóa, nhưng kết quả cuối cùng, phải vẫn sống lại như cũ hay sao?

      Cuộc sống này quá điên cuồng, cho dù là , cũng có rất nhiều chuyện thể giải thích.

      "Ai, hi vọng như vậy... Tà Dịch, cuối cùng ta cảm giác mật các này..."

      Lần này Mật các xuất , vì cái gì liền người có ý đồ với bọn họ đây?

      Hơn nữa, tất cả bọn ra thời gian dài như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh cũng thấy được bọn lần.

      Đây là rất kỳ quái đây?

      "Ha ha, nàng quá đa tâm rồi, Hinh Nhi...

      ☆, Chương 1136: Hán tử say cản đường
      Edit: voi còi



      "Ha ha, nàng quá đa tâm rồi, Hinh Nhi, bọn chỉ có người liên hệ, cũng có ai biết chính xác địa phương bọn ở đâu, bằng , làm sao có thể an tĩnh như vậy đây?"

      Chỉ có người liên hệ?

      Nhưng...

      Mọi người tin ? Mà Trần Minh, vẫn luôn cực kỳ ổn trọng, tại sao lại đồng ý chuyện này?

      Chẳng lẽ, nhìn thấy qua tấm bản đồ kia rồi hả?

      Rất nhiều vấn đề liên tiếp mà đến, đây tựa hồ cũng phải chờ tới Kỳ Thiên quốc mới có thể cởi bỏ.

      Thậm chí, phải chờ tới sau khi vật kia ra.

      Bởi vì thời gian bọn họ có chút sớm chút, cho nên...

      Tốc độ của bọn họ cũng nhanh, cơ hồ là tốc độ rùa bò.

      Tiểu Nhạc Nhạc và Tiểu Hoan Hoan cũng nghịch ngợm, bọn chúng biết lần này phải chơi đùa.

      Hai người khó được bắt đầu luyện công, có việc gì xe tu luyện.

      Hài tử đều chăm chỉ như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh cũng dám lười nhác, đường này trái lại thành đường tu luyện rồi.

      Rất nhanh, thời gian từng chút trôi qua, hai xe ngựa siêu cấp khoa trương, cuối cùng tới Kỳ Thiên quốc.

      "Tránh ra, tránh ra..."

      Vừa đến kinh thành, liền nghe đến tiếng hô hữu lực vài phần.

      Đông Phương Ngữ Hinh tò mò vừa muốn vén rèm xe lên nhìn xem, Uất Trì Tà Dịch lại bắt được cánh tay của nàng.

      "Ai nha, đây là vật gì? Tại sao lại xấu như vậy đây?"

      Xấu?

      Lúc này, bên ngoài xe ngựa, những thứ trang trí này nọ lúc đầu, bởi vì vẫn chạy , khẳng định có phần tổn hại, lại thêm dọc theo đường tro bụi gì gì đó nữa, nhìn qua có phần xấu cũng rất bình thường.

      "Ai nha, gia, người cẩn thận chút, cẩn thận chút..."

      Có người khuyên, Đông Phương Ngữ Hinh đẩy ra chút khe hở, nhìn đến nam tử bị người đỡ, người nọ cúi đầu, đặc biệt nghiên cứu xe ngựa của nàng.

      "Ai nha, mẫu thân, tại sao dừng lại?"

      Tiểu Hoan Hoan cũng nghe phía bên ngoài kêu la, bé mở mắt ra, có phần vui mừng.

      Người nào cản trở xe của bọn họ a, là hơi quá đáng.

      " biết, là có người uống rượu say ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cho bọn họ tin tức, nhưng là ai cũng .

      Chẳng qua vừa vào kinh gặp được hán tử say, đây là đầy đủ...

      May mắn - -

      "Con ra xem chút..."

      Tiểu nha đầu hưng phấn nhảy xuống.

      đường này bọn nó chỉ có thể nhàm chán tĩnh toạ tu luyện, mẫu thân thể chơi, tiểu Nhạc Nhạc có ý nghĩa, cả ngày cùng chỗ có ý mới gì.

      Mà lúc này, bỗng nhiên đến đây người để cho chơi đùa, sao bé có thể hưng phấn, kích động?

      Tiểu hài tử, vốn dĩ ưa thích chơi đùa, đặc biệt sau thời gian dài nhàm chán như vậy.

      Mà tiểu Nhạc Nhạc, nhìn Tiểu Hoan Hoan nhảy xuống, nó cũng theo xuống, mặc dù tuổi tác tại đây, nhưng...

      Dù sao nó cũng là tâm tình của tiểu hài tử.

      Hơn nữa, chỉ có như vậy, nó cùng với Tiểu Hoan Hoan mới có nhiều tiếng chung hơn.

      Màn xe mở ra thoáng, người nam nhân kia tựa hồ nhìn đến trong xe có vầng sáng rực rỡ chiếu xuống.

      Nhưng cũng chỉ là cái chớp mắt, hai tiểu hài tử trước sau nhảy xuống, che người ở bên trong.

      vốn là uống ít, lúc này...

      Tưởng rằng chính mình hoa mắt, là mỹ nữ sao?

      Kỳ chỉ là hai hài tử.

      Trách được xe ngựa này bất đồng như thế, ra là đôi tiểu hài tử ở mặt .

      Tiểu hài tử có vẻ sợ hãi xóc nảy, cái này trái lại cũng rất có khả năng đấy.

      nghĩ như thế...

      ☆, Chương 1137: Đầy đất xoay quanh
      Edit:..Lam thiên..


      nghĩ như vậy, nên cũng tính toán cùng tiểu hài tử chuyện.

      “Ngươi vừa mới cái gì ?”

      Chỉ là, tính toán , nhưng Tiểu Hoan Hoan lại tính toán buông tha cho .

      Có chuyện để ngoạn, bé đương nhiên buông tha cho .

      Người nam nhân kia sửng sốt chút, thân mình vừa rời lại quay lại, người bên cạnh đỡ , cũng theo xoay người lại.“Ngươi là......”

      trừng mắt mê mang , hỏi.

      “Ngươi vừa mới cái gì ?”

      Tiểu Hoan Hoan hảo tâm nhắc lại lần, nam nhân kia ngãi đầu cái, quên.

      “Tiểu Hoan Hoan, chỉ là người say rượu, nếu chúng ta coi như quên ?”

      Tiểu Nhạc Nhạc thấy người này say , liền khuyên nhủ.

      “Là người say rượu a......”

      Tiểu Hoan Hoan lặp lại , giống như......

      Chính mình nếu lại tiếp tục truy cứu, chính là chính mình hẹp hòi .

      Bé vốn phải là người thích so đo, cho dù......

      tại là rất nhàm chán .

      “Ngươi...... Ngươi ai là người say rượu đây?”

      Bình thường người uống say, đều thừa nhận bản thân uống say .

      , cũng là như vậy.

      “Ngươi a...... Thế nào?”

      Tiểu Hoan Hoan chau chau mày, bé nghĩ muốn tiếp tục gây chuyện, nhưng có người còn vui đâu?

      “Ngươi...... Ngươi mới là người say...... Nha đầu đáng chết kia, ngươi có biết ta là......”

      câu nha đầu đáng chết kia vừa mới xong, mặt người kia “phách” tiếng, cái bàn tay liền rơi xuống.

      “Người nào...... người nào dám đánh lão tử?”

      Người nọ còn chưa dứt lời liền bị đánh , tức giận trừng lớn mắt, nhìn Tiểu Hoan Hoan.

      Tiểu Hoan Hoan vô tội nháy mắt mấy cái, bé có làm a, bé đánh người, này, người đánh người là......

      Tiểu Nhạc Nhạc, tốc độ của ngươi cũng quá nhanh ?

      Đương nhiên, vào lúc này, Tiểu Nhạc Nhạc cũng thừa nhận .

      “Ngươi ai là nha đầu đáng chết kia?”

      Tiểu Nhạc Nhạc liếc mắt, dám Tiểu Hoan Hoan như vậy, có phải muốn sống nữa hay ?

      “Ta...... Lão tử đấy......”

      “Phách......”

      Lại hai cái bàn tay qua, thẳng tắp đánh đến mặt nam nhân kia.

      Lần đầu tiên , mọi người thấy được Tiểu Nhạc Nhạc thế nào ra tay , nhưng lúc này đây......

      Bởi vì phen náo loạn , phụ cận người tới xem náo nhiệt cũng liền nhiều hơn.

      Trong đó, có người có chút hảo tâm liền qua thấp giọng nhắc nhở :

      “Tiểu hài tử, nhanh chạy , người này nhưng là......”

      “Có chỗ dựa , cẩn thận trả thù ngươi......”

      “Đúng...... nhưng là có thân thích là vương gia ......”

      “Đúng vậy a, lần trước thân nhân của ta bị đụng vào , bây giờ còn thể hành động lưu loát đâu......”

      Hãn, nghe bọn vừa như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh xe có chút biết gì --

      Vận khí của bọn họ cũng quá tốt , thế nhưng gặp được người cấp bậc ác bá a.

      Bất quá, cái này có thể có khiến Tiểu Hoan Hoan cao hứng .

      Bé liền thích người như vậy --

      “Ngươi đem người ta đánh bị thương?”

      Nghe được tiếng nghị luận của người chung quanh, sắc mặt Tiểu Hoan Hoan trầm xuống, tuy rằng tuổi bé lớn, nhưng......

      Khí thế này, làm cho người ta dám bỏ qua a.

      “Ngươi là ai a? Dã nha đầu từ đâu tới, lão tử nguyện ý.... ....”

      Người nọ phỏng chừng là say lợi hại, bằng nhớ lâu như vậy.

      Quả nhiên, Tiểu Nhạc Nhạc lại qua, thân mình người nọ lảo đảo cái --

      Hai lần trước, Tiểu Nhạc Nhạc cũng chưa dùng lực, nhưng lần này.....

      Cũng là dùng chút lực .

      cái đại nam tử cao lớn thô kệch , thế nhưng lại bị cái tiểu hài tử đánh đến xoay vòng vòng.

      ☆ , Chương 1138: Ta rất sợ a.
      Edit: ..Lam Thiên..


      Tình cảnh này, làm cho người ta nhìn có chút quỷ dị......

      Thân mình người nọ vòng vo vài vòng, rốt cục được thủ hạ đỡ.

      “Ngươi......”

      Khóe miệng có chút mặn, vươn tay xoa xoa, rốt cục thanh tỉnh lên ít.

      “Ngươi dám đánh lão tử?”

      Vẫn như cũ xưng lão tử, này , biết là có cái gì để dựa vào, thế nhưng lại kiêu ngạo như vậy.

      “Hừ, đánh chính là ngươi... ai bảo miệng sạch ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc ra vẻ lại muốn đánh qua, người nọ lùi lại cái nhưng là cũng có chút võ công .

      Tay lớn nắm chặt, đối với Tiểu Nhạc Nhạc đánh qua.

      Thân hình của cao lớn, hình thể lại cường tráng, mà Tiểu Nhạc Nhạc......

      Bất quá chỉ là cái tiểu hài tử, lần này đánh xuống......

      Tất cả mọi người hít sâu hơi, đứa này phải là phải ......

      Tuy rằng bọn họ có nhìn thấy qua Tiểu Nhạc Nhạc đánh , nhưng ở trong lòng bọn họ, tổng cho rằng kia bất quá là do may mắn.

      Chính là, bản lãnh của người này bọn họ cũng kiến thức qua , tuy rằng trong lòng đành lòng, nhưng......

      Cũng dám lại, cho nên......

      cái tát này, mắt thấy liền sắp hạ xuống......

      Nhưng là Tiểu Hoan Hoan, thản nhiên nhìn cái tát kia tới.

      Tuy rằng người khác biết, nhưng bé lại biết thực lực của người này .

      Muốn đánh Tiểu Nhạc Nhạc, có cửa đâu.

      Mặc dù trong lòng lạnh nhạt, nhưng miệng, Tiểu Hoan Hoan lại làm ra bộ dáng sợ hãi :

      “A...... Ngươi...... ngươi... người lớn như vậy, thế nhưng lại muốn đánh tiểu hài tử sao?”

      “Có mất mặt hay a...... là...... Người tới a, có người đánh tiểu hài tử ......”

      Người nọ nhìn thấy Tiểu Hoan Hoan thành cái dạng này, trong lòng thầm đắc ý.

      Bất quá, cũng dừng lại, tuy rằng cũng nghĩ tới đánh tiểu nương này.

      Nhưng xấu tiểu tử này, vừa rồi vài lần đánh chính mình, khiến mặt mũi của đều mất hết......

      nhất định phải tìm trở về, tuyệt đối thể để cho bọn họ xem thường chính mình.

      Trong lòng nghĩ như vậy, bàn tay kia tiếp tục hạ xuống!

      “A...... Ta rất sợ a......”

      Tiểu Nhạc Nhạc cũng khoa trương hô lên, trong lòng Tiểu Hoan Hoan cũng là vui vẻ .

      Tiểu Nhạc Nhạc, thế nào cũng liền đáng như vậy đây?--

      Bàn tay kia hạ xuống, trực tiếp đánh tới người Tiểu Nhạc Nhạc .

      Chỉ là, ngay tại thời điểm muốn đánh đến, thân mình Tiểu Nhạc Nhạc linh hoạt vừa chuyển --

      Kết quả là, nắm tay kia vốn nên đánh tới người Tiểu Nhạc Nhạc, liền thất bại .

      Người kia vốn có chút say, lúc này, tuy rằng thanh tỉnh hơn chút, nhưng thân mình cũng linh hoạt như lúc trước......

      Thân mình lảo đảo chút, sau đó mới có thể dừng lại, ......

      chút cũng đánh tới, nên làm sao có thể cứ như vậy buông tha cho?

      Tiếp tục đuổi theo Tiểu Nhạc Nhạc đánh, Tiểu Nhạc Nhạc trốn đến bên người người đứng bên cạnh lúc trước.

      Vì thế......

      “Ai nha......”

      “A a......”

      “Thiếu gia, nhầm rồi......”

      Đáng thương hai cái thủ hạ, lúc này thành bia ngắm sống .

      Mà Tiểu Nhạc Nhạc, kêu so với ai đều lớn tiếng hơn, nhưng lần cũng có trúng.

      Tiểu hoan vui vẻ cười ha ha, lúc này người vây xem, vốn là lo lắng cho tiểu hài tử này , nhưng khi nhìn đến bọn họ có chịu thiệt, liền cũng yên lòng......

      Đều bao lâu thấy được chuyện vui vẻ như vậy , nên tiếng cười này, liền truyền ra rất xa.

      Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ ở trong xe nghe, vụng trộm nhìn xem, lại có chút biết gì --

      Hai người các ngươi, có thể điệu thấp chút hay a.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 1139 : Nữ nhân câu hồn.
      Edit:..Lam Thiên..


      Vừa mới vào kinh, liền náo đến như vậy, phỏng chừng......

      Nghĩ đến cái khả năng kia, Đông Phương Ngữ Hinh biết có nên cao hứng hay a .

      “Ngươi...... Ngươi rốt cuộc là ai?”

      Đánh nửa ngày, người bị thương đều là chính .

      Người này cho dù là ngốc nữa cũng nhìn ra được , rốt cục dừng lại, hỏi.

      “Ngươi cứ ?”

      Tiểu Hoan Hoan nghiêng đầu, thở dài:

      “Ta chán ghét nhất có người xấu gì ta ...... Hừ......”

      Cảm tình, tiểu nha đầu này, chính là so đo với những lời này a.

      “Ngươi...... Ngươi chờ, lão...... Ta bỏ qua cho ngươi ......”

      biết hai cái hài tử này dễ chọc, chính mình phải là đối thủ của bọn họ, tuy rằng......

      mất mặt, nhưng mới vội đâu?

      Kinh thành này chính là địa bàn của , sợ ai chứ?

      Dùng sức thở hổn hển mấy cái, vội vội vàng vàng chạy , nhanh chóng , chút cũng giống như bộ dáng vừa mới say khướt.

      “Ai, tiểu nha đầu, ngươi dễ chịu , nhưng......”

      Thấy người kia rồi, người vây xem mới bắt đầu lo lắng đứng lên.

      “Làm sao vậy? A di?”

      Tiểu Hoan Hoan hiểu hỏi, bé cũng có làm cái gì a.

      ...... nhưng là có chỗ dựa ...... Các ngươi hẳn là vừa mới đến đây , vậy nhanh chóng thôi, vạn nhất để bắt được, kia có thể......”

      Mọi người đối với chỗ dựa của , tựa hồ rất kiêng kị.

      “Ta sợ......”

      Tiểu Hoan Hoan lắc đầu, có chỗ dựa, bé mới sợ đâu?

      Nếu là đến có chỗ dựa, ha ha, thân phận của phụ thân......

      Bé vội vàng chạy đến xe, nhìn Uất Trì Tà Dịch cười :

      “Phụ thân......”

      “Ân?”

      “Cái kia, người có muốn khôi phục chút thân phận lúc trước của người hay a......”

      Thân phận Nhân vương, kia, nhưng ra hoàng thượng cũng phải kiêng dè vài phần .

      cần......”

      Uất Trì Tà Dịch khốc khốc , tại thân phận của là Thiên Thương đảo thiếu đảo chủ, so với Nhân Vương đều muốn cao quý hơn.

      Hơn nữa, Nhân vương muốn dùng nữa.

      Thân phận kia quá lão rồi, Đông Phương Ngữ Hinh cũng an toàn.

      Vạn nhất có người đánh chủ ý tới Hinh Nhi, tỷ như......

      Lục vương gia......

      Đây đều là chuyện rất lâu trước kia , chỉ là tại khẳng định còn gặp lại , biết lục vương gia lại muốn như thế nào?

      Bất quá, Hinh Nhi là của , ai cũng đừng nghĩ đánh chủ ý lên nàng .

      “A...... Vậy cũng tốt......”

      Lúc này, người say rượu kia , bé cũng cần thiết tiếp tục xuống.

      Tiểu Nhạc Nhạc cũng lên đây, xe ngựa tiếp tục tiêu sái về phía trước --

      được ước chừng đến nửa canh giờ, bỗng nhiên dừng lại.

      “Ai nha, xe ngựa là đủ khoa trương ... ..... Ai lại có lá gan lớn như vậy, dưới chân thiên tử, thế nhưng cũng dám làm lớn phô trương như thế?”

      nữ nhân nũng nịu yếu ớt xong, Đông Phương Ngữ Hinh vừa nghe liền nhíu mày đứng lên......

      Này, chớ phải là chính là chỗ dựa của người vừa nãy ?

      nữ nhân sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ xem có nên xuống hay , Tiểu Hoan Hoan lại :

      “Mẫu thân, việc ấy để con đến là tốt rồi......”

      Ngạch, cũng đúng a, Tiểu Hoan Hoan cũng phải tiểu hài tử bình thường, bé có năng lực xử lý vấn đề.

      Hơn nữa đây cũng là cơ hội để cho bé rèn luyện chút.

      Này đối phó với nữ nhân cùng người say rượu, nhưng ra là hai loại phương thức hoàn toàn bất đồng đâu?

      “Ân, cẩn thận chút......”

      “Di, đúng là cái tiểu nha đầu này ?”

      Tay Nữ nhân chỉ chỉ Tiểu Hoan Hoan......



      Chương 1140: phải là nóng bỏng, ác
      Edit: pDN


      Nữ nhân đưa tay chỉ tiểu Hoan Hoan, ngờ cũng chỉ là tiểu nha đầu, phải . . .

      "Cái tiểu tử thối kia đâu? Tiểu nha đầu?"

      Nàng chỉ nghe tiểu nam hài nháo, cho nên, nàng dứt khoát tự mình tới.

      Dám khi dễ người của nàng, là chán sống rồi.

      "Tiểu tử thối nào? Ai nha, đại mụ, ngươi người nào?"

      Đại mụ. . .( Bác )

      Mọi người hoa lệ lệ 囧 rồi, nữ nhân trước mắt, cũng chỉ có vẻ mười bảy mười tám tuổi , thân y phục hoa lệ , mỏng, cũng tôn lên toàn bộ vóc người hoàn mỹ.

      mặt nàng trang điểm tinh xảo, vừa nhìn chính là người biết ăn mặc .

      Nàng thoạt nhìn tuyệt đối vượt quá hai mươi tuổi, nhưng cái tiểu nha đầu này lại gọi nàng ——

      Đại mụ. . .

      Nữ nhân tức giận ngực kịch liệt phập phồng, thực là. . .

      Sóng lớn cuộn trào mãnh liệt nha.

      Cái kịch liệt thở dốc này, liền kéo ra phong cảnh bộ ngực, để cho rất nhiều nam nhân nghiền mắt rồi.

      Đương nhiên, những nữ nhân vây xem này, lại rất khinh thường trách mắng phỉ nhổ :

      "Hồ ly tinh. . ."

      " biết xấu hổ. . ."

      "Kỹ ..nữ. . . ."

      Thanh rất nhiều, rất khó nghe, nhưng tuyệt đối lớn.

      Chỉ là, cho dù thanh , với Đông Phương Ngữ Hinh mà , muốn nghe cũng chẳng khó khăn gì . . .

      Nàng mở ra khe hở, quả nhiên thấy . . .

      Mỹ nữ. . . nhìn rất đẹp, vóc người rất tốt.

      Đặc biệt ngực kia , so với chính mình phụ nữ có thai đều đầy ắp.

      Mà những nam nhân đó, lại mỗi người đều chớp mắt nhìn nữ nhân đầy đặn này.

      "Nam nhân có phải đều thích cái dạng nữ nhân như thế hay ?"

      Đây là di truyền, tuyệt đối.

      Mà mình, đây tính là xinh xắn, người ta chính là nóng bỏng. Ác nha, có phải hay ? ——

      "Hinh nhi, ta chỉ thích nàng. . ."

      Uất Trì Tà Dịch chỉ nhìn lướt qua, đối với nữ nhân như vậy, cũng chút hứng thú.

      Hứng thú của chỉ có , chính là Đông Phương Ngữ Hinh.

      Lúc Uất Trì Tà Dịch , mắt còn quét về phía trước ngực của Đông Phương Ngữ Hinh , Đông Phương Ngữ Hinh trừng cái:

      "Nhìn chỗ nào thế?"

      "Ha ha, Hinh nhi, ta phát chỗ đó của nàng lớn ít. . ."

      Đổ mồ hôi, lớn sao?

      Dường như, trong sách là có qua nữ nhân ở khi mang thai , chỗ đó lớn chút.

      Nhưng. . .

      Chàng cũng cần trực tiếp ra như vậy chứ?

      Đông Phương Ngữ Hinh dứt khoát quay đầu chỗ khác, Tà Dịch cười:

      "Lớn còn tốt sao? Hinh nhi, mặc kệ của nàng lớn bao nhiêu , ta đều thích. . ."

      Cái tên Uất Trì Tà Dịch này, từ bao giờ đứng đắn như vậy rồi?

      Được rồi, coi là nàng nhiều, nàng nên với như thế.

      Cũng nên hỏi vấn đề này.

      Nữ nhân này, cũng biết là cực phẩm nhà ai , ăn mặc như vậy ra ngoài, có biết được là nàng ta hay mặc quần áo như thế hay chứ?

      Còn tưởng rằng là nữ tử thanh lâu ra ngoài phát điên rồi chứ?

      Đây là tới quyến rũ người sao?

      Hay là , bị đàn ông của toàn thế giới nhìn chằm chằm chỗ đó, nàng cũng rất có cảm giác thành tựu rồi? ?

      "Ngươi. . . Ngươi cái xú nha đầu này , tại sao miệng như thế. . ."

      Ngay từ lúc đầu nàng còn từng khinh bỉ ca ca, lại chịu thiệt thòi tay của hai tiểu hài tử.

      Nhưng lúc này vừa thấy, cái tiểu nha đầu này, vẫn độc.

      "Ai nha, đại mụ, ta cũng chỉ là a, ngươi xem ngươi vốn là đủ già rồi, nếu tiếp tục tức giận như vậy, vậy coi như già hơn rồi a. . ."

      Chương 1141: Tứ vương gia giá lâm
      Edit: PDN


      Tiểu Hoan Hoan rất tốt bụng khuyên nhủ, nữ nhân nghe xong càng tức giận hơn, nàng tức giận vung tay lên, :

      "Tiếp tục yên lặng để làm gì, đánh cái nha đầu thối tha này . . ."

      Lúc này, tiểu Hoan Hoan mới phát bên người nàng dĩ nhiên dẫn theo năm sáu người.

      Là nam nhân, nam tử trẻ tuổi thân thể cường tráng , chắc là hộ viện gì gì đó .

      Những nam nhân này vừa nghe, có phần do dự.

      Tuy rằng chủ tử , bọn họ dám nghe, nhưng. . .

      Nhiều người như vậy, đánh tiểu nha đầu, nếu như bây giờ truyền , mặt mũi của bọn họ có thể nhét vào đâu chứ.

      biết xấu hổ sao?

      Có phần gì, có phần muốn đánh.

      Bọn họ lúc này chợt do dự, nữ nhân liền vui:

      "Các ngươi. . . quên ai là chủ tử của các ngươi rồi?"

      Chết tiệt, cái nha đầu chết tiệt kia miệng thối như thế , nên đánh vào chỗ chết .

      Mà những người này của nàng , vốn là cực kỳ nghe lời, nhưng bây giờ dĩ nhiên. . .

      nghe lời của nàng, nàng tức chết rồi.

      "Vâng. . . Phu nhân. . ."

      Mọi người hơi do dự chút , nghĩ đến địa vị của phu nhân ở quý phủ , bọn họ cũng dám đắc tội người nữ nhân này.

      Ngộ nhỡ để cho Vương gia biết, vậy. . .

      Người nữ nhân này ở bên người Vương gia vài câu, vậy chẳng phải đúng là phiền toái rồi?

      Tuy rằng Vương gia bây giờ được sủng ái lắm, nhưng dù sao cũng cũng là nhi tử của hoàng hậu a.

      "A a "

      Sáu nam nhân to lớn đồng loạt ra tay, muốn giáo huấn tiểu nha đầu.

      Chỉ là, bọn họ chưa đụng tới tiểu Hoan Hoan, trận gió lớn thổi tới, mọi người liền bay ra ngoài.

      Giữa hàng loạt tiếng kinh hô , đều uỳnh uỵch rơi mặt đất.

      Trận gió này tới kỳ quái, cũng chỉ có nhưng kẻ hung ác này bị thổi ra ngoài, mọi người dĩ nhiên có việc gì.

      Việc này, tà môn. . .

      Mà người có võ công , người hiểu được tu luyện, lại thể tin được nhìn tiểu Nhạc Nhạc. . .

      Tiểu hài tử này. . .

      chút như thế , mới vừa ra ngoài, cũng thấy nó ra tay, vậy mà liền. .

      Thực là. . . đáng sợ, cao thủ a.

      Mà nữ nhân kia, vốn tưởng rằng đánh cho nha đầu này cầu xin tha thứ.

      Nhưng lúc này là người của nàng ngã xuống , mặt của nàng cười trắng nhợt, bỗng nhiên hiểu cái gì.

      "Ngươi. . . Các ngươi. . ."

      Đây là bàn sắt, tuyệt đối là đá phải bàn sắt.

      Mà mình, cũng nghĩ tới gặp phải hài tử lợi hại như vậy .

      "A. . . Ai nha. . ."

      Những người đó đau dậy nổi, nằm mặt đất .

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn bên ngoài, nhàm chán lắc đầu: :

      "Kỳ Thiên Quốc này, dường như có chuyện gì chúng ta biết?"

      Lúc ban đầu, nàng ở nơi này đoạn thời gian rồi , nhưng chưa từng gặp qua tình huống như vậy.

      "Ừ, hình như là. . ."

      Uất Trì Tà Dịch cũng thở dài, chỉ có điều, chuyện này cùng bọn họ quan hệ, bọn họ phải nhanh tới phòng đấu giá.

      Chuyện cái địa đồ kia , cần phải tìm hiểu chút, có phải chính là cạm bẫy hay ——

      "Tứ vương gia giá lâm. . ."

      Bên ngoài tranh cãi náo nhiệt, chợt nghe có người hô.

      Tất cả mọi người lại kinh ngạc , bao gồm những nam nhân vừa mới kêu đau kia .

      cái nam nhân tuấn mỹ , vẻ mặt trầm tới.

      đầu tiên là thấy nữ nhân kia, sắc mặt trầm xuống:

      "Sao ngươi ở đây?"

      "Vương gia, người ta. . . Ca ca người ta bị người khi dễ. . . Người ta vốn là vừa mới trang điểm xong chờ ngài, nhưng nghe được ca ca bị khi dễ, cho nên liền. . ."

      Nữ nhân thấy Tứ vương gia, lập tức liền từ kiêu ngạo vừa nãy . .

      Chương 1142: Đây là Tứ vương gia sao?

      Edit : PDN


      Lập tức liền từ kiêu ngạo vừa nãy, kinh hoảng, biến thành con con thỏ nhu thuận .

      Nàng lúc này, chính là tiểu nữ nhân ủy khuất , đâu có cái dáng vẻ phách lối lúc mới tới kia chứ.

      "A?"

      Tứ vương gia nhíu nhíu mày, ánh mắt của nhìn về phía tiểu Hoan Hoan, còn có. . .

      Cái tiểu nam hài kia .

      Lúc này tiểu Hoan Hoan, thay đổi kiểu tóc.

      Lúc ban đầu, bé rất thích tết tất cả tóc đầu trở thành bím tóc.

      Từng cái từng cái, cả đầu đều là bím tóc.

      Nhưng bây giờ, nhiều tuổi hơn, hình dạng thay đổi, mũm mĩm giống như là lúc trước trẻ con vậy, khuôn mặt cũng có chút hình dạng.

      Gầy ít rồi .

      Bây giờ thoáng nhìn cái, Tứ vương gia dĩ nhiên nhận ra được.

      "Là ngươi đánh bọn họ?"

      Ánh mắt của lướt qua người của tiểu Hoan Hoan , cuối cùng dừng lại người của tiểu Nhạc Nhạc .

      Vừa nãy dùng thần thức cảm giác qua, lại cảm giác được võ công của tiểu hài tử này ,

      Điều này cái gì rồi ?

      Đứa bé này, võ công tồi, thậm chí khả năng so với chính mình cao hơn nữa.

      Nhưng làm sao có thể?

      Thiên phú tu luyện của Tứ vương gia vốn là sai, tuy rằng thể so **, nhưng mà nhất định thể bằng cái tiểu hài tử bốn nưm tuổi chứ?

      Đương nhiên, tuyệt đối ngờ tiểu hài tử này chính là sủng vật của tiểu Hoan Hoan , cái Hồ vương có thân phận chí tôn kia .

      "Thế nào? tin?"

      Tiểu Nhạc Nhạc nhíu nhíu mày, cũng sợ Tứ vương gia.

      " có như vậy. . ."

      Tứ vương gia nhìn về phía xe ngựa, xe ngựa này , cảm thấy có luồng khí tức hơi quen thuộc .

      Hơn nữa, phía của người này, mới là nhân vật lớn.

      Mà trước mắt hai đứa bé, chỉ là. . .

      Xuống đùa với bọn họ chút.

      Nghĩ vậy, ánh mắt tối sầm lại, thực là. . .

      "Vương gia, ngài nên vì người ta làm chủ a. . ."

      Nữ nhân nhìn Tứ vương gia truy cứu trách nhiệm của hai đứa bé, trong lòng của nàng làm sao có thể cam tâm tình nguyện?

      Vương gia vẫn luôn rất sủng ái nàng, nàng thế nhưng bây giờ là nữ nhân được sủng ái nhất vương phủ .

      Lúc này, vì đứa bé, Vương gia . . .

      "Làm chủ?"

      Tứ vương gia nhìn về phía nữ nhân, cúi đầu cười:

      "Ca ca ngươi trước đây đều ở bên ngoài làm cái gì, ngươi cho là bản vương thực biết?"

      Này. . .

      Nữ nhân sửng sốt, tuy rằng nàng được sủng ái, nhưng cũng biết thân phận của mình .

      theo bên người Vương gia , muốn được sủng ái, đương nhiên là muốn. . .

      Nhiều hơn lý giải Vương gia, quan sát Vương gia, biết tính tình của , thích, nếu . . .

      Lúc này, tuy rằng Tứ vương gia chỉ câu , nhưng nàng nhạy cảm cảm giác được đúng.

      Vương gia làm chủ cho nàng

      Nhưng nàng hiểu là, cái tiểu nha đầu này có cái gì tốt, dĩ nhiên khiến cho Vương gia. . .

      Phải thất thường như thế ?

      Nàng len lén nhìn về phía tiểu Hoan Hoan, tiểu nha đầu cũng là cúi đầu, thậm chí chưa từng nhìn Tứ vương gia cái——

      "Nhận lỗi với con bé . . ."

      Tứ vương gia thản nhiên , nữ nhân sửng sốt, mặt có chút được tự nhiên.

      Nàng. . .

      Dù sao cũng là nữ nhân được sủng ái nhất quý phủ của Tứ vương gia , lúc này Vương gia lại để cho nàng. . .

      Trước mặt nhiều người như vậy, nhận lỗi với tiểu nha đầu ?

      Này. . .

      chỉ là nàng mất mặt, Tứ vương gia chẳng phải là cũng mất mặt sao?

      Nhưng Vương gia cũng như thế , nếu như nàng theo, vậy càng cho Vương gia mặt mũi.

      Nghĩ vậy, nữ nhân cắn răng cái. . .

      ☆, Chương 1143: Còn kiêu ngạo như vậy
      Edit: voi còi



      Nghĩ vậy, nữ nhân cắn răng cái, đối với Tiểu Hoan Hoan cúi đầu:

      “Xin lỗi......”

      “Ngươi cái gì?”

      Nữ nhân xin lỗi càng ngày càng , chữ cuối cùng, Tiểu Hoan Hoan thậm chí cũng chưa nghe được.

      “Ngươi......”

      Tiểu nha đầu này, biết cái gì tên là chuyển biến tốt hãy thu sao?

      Nàng đều phóng thấp tư thái như vậy, thế nhưng bé còn......

      “Ta như thế nào? Vương gia, ngươi để cho nàng xin lỗi ta sao?”

      Cuối cùng Tiểu Hoan Hoan trợn mắt nhìn vương gia, Tứ Vương Gia gật gật đầu, lại lặp lại :

      “Xin lỗi......”

      “Thực xin lỗi......”

      Lần này nữ nhân nâng cao giọng, Tiểu Hoan Hoan cười ha ha:

      “Tốt lắm, đại mụ (bác ), ta cũng phải người mọn như vậy, để cho lão nhân gia người xin lỗi ta, ta đều có vài phần ngượng ngùng đâu? Đúng rồi, cái người vóc dáng cao to ngốc nghếch kia đâu? Có phải cũng nên tới xin lỗi bằng hữu của ta hay a......”

      Ngón tay chỉ Tiểu Nhạc Nhạc, như vậy, tự nhiên đúng là như thế.

      Tựa hồ, nên xin lỗi bọn .

      Bọn họ cũng làm chuyện gì sai, vốn chính là gây ra.

      “Ngươi......”

      Tứ Vương Gia lạnh lùng nhìn lại, trong lòng của nữ nhân kia có cam lòng, nhưng lại thể :

      “Gọi tới đây......”

      Hôm nay, nàng xem như nhận tội. Kỳ gặp hạn cũng có gì, thế nhưng vì sao lại là trong tay tiểu nha đầu chứ?

      Hu hu, là tức chết nàng --

      “Tứ Vương Gia này, hình như thay đổi ít......”

      Nhìn chuyện bên ngoài, Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày nghĩ đến.

      “Ừ, lúc trước, cũng dễ chuyện như vậy ......”

      Uất Trì Tà Dịch cũng gật đầu đồng ý, ta (tứ vương gia) lúc trước, đường làm quan rộng mở cỡ nào a.

      Nếu như, phải ta tự cho là thông minh, cùng Đông Phương Ngữ Hinh có khả năng ở cùng nhau.

      Nghĩ đến, lần đổi hôn đó, muốn cảm kích ta cùng Đông Phương Ngữ Phượng.

      “Hinh Nhi, ta cuối cùng cảm giác chính mình may mắn......”

      May mắn đến, lần tẩu hỏa nhập ma, thế nhưng quen biết Hinh Nhi, thậm chí có Tiểu Hoan Hoan đáng .

      Tuy rằng làm cho bọn họ ăn ít khổ, nhưng......

      Tốt xấu gì, kết quả cuối cùng vẫn là tệ.

      Bọn họ quen biết, hơn nữa, ở cùng nhau.

      “Ha ha, Tà Dịch, ta cũng vậy......”

      Thanh bọn họ chuyện cực thấp, người bên ngoài căn bản có khả năng nghe được.

      Võ công của hai người, vốn dĩ liền cao hơn bọn họ nhiều lắm.

      Mà Tứ Vương Gia, tuy rằng luôn luôn nỗ lực, nhưng chung quy đột phá chút cuối cùng kia.

      Đây là thiên phú khác biệt.

      Nếu như , thời điểm ngay từ đầu, là cao cao tại thượng giỏi hơn Đông Phương Ngữ Hinh.

      Nhưng bây, tụt lại chỉ chút.

      Đương nhiên, chưa thấy qua Đông Phương Ngữ Hinh bây giờ, tự nhiên cũng biết trình độ của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Kỳ , cho dù là gặp qua, cũng có khả năng biết.

      Người võ công thấp, căn bản liền dò xét được cảnh giới của người có võ công cao hơn mình rất nhiều.

      Mà vào lúc này, kẻ say xỉn kia lại bị mời tới.

      Vẫn hùng hùng hổ hổ như cũ, miệng còn hô ngụm cái lão tử.

      thể , người này là đủ lợi hại, đều giờ phút này còn có thể kiêu ngạo như vậy......

      Có lẽ cho rằng Tứ Vương Gia đến, liền càng đắc ý.

      Tứ Vương Gia cho chỗ dựa ?

      Tuy nhiên lại biết, lúc này Tứ Vương Gia, cũng là cho đến làm cái gì.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 1144: Chúng ta thôi
      Edit: voi còi


      Người gọi đến, biết vì sao cũng nhắc nhở tiếng, như thế có chút kỳ quái !

      Nghĩ đến người này bình thường cũng thế nào, bằng cũng có người nhắc nhở ......

      Nhưng mà, liền tính tình kia của , hơn nữa ngoài miệng sạch , ai cho cái gì a.

      Nghĩ vậy, ánh mắt của Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng, người này quả nhiên là thể tự làm bậy, thể sống a.

      Ha ha, biết Tứ Vương Gia nhìn đến người như vậy, có cảm giác gì a?

      Ở trước mặt Tứ Vương Gia kêu lão tử......

      Hắc hắc, cho dù là nữ nhân kia lại được sủng ái, phỏng chừng lúc này cũng muốn hay ho gì.

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía nữ nhân kia, quả nhiên sắc mặt thay đổi.

      Nàng vội vàng buông cánh tay của Tứ Vương Gia ra, chạy qua:

      “Ca ca......”

      Nàng lo lắng gọi, thấp giọng nhắc nhở:

      “Tứ Vương Gia ở đây?”

      Lúc chuyện, thậm chí còn trừng mắt nhìn những người đó liếc mắt cái.

      Bọn họ cũng là a, thế nhưng cho ca ca tiếng, đây phải muốn......

      Làm cho ca ca xấu mặt sao?

      Tuy rằng nữ nhân kia nhắc nhở, nhưng......

      Võ công của Tứ Vương Gia cũng kém, hơn nữa người kia cũng giọng chuyện, thanh này, cũng nghe đến.

      Biến sắc, Tứ Vương Gia lạnh lùng nhìn lại.

      “A...... Tứ Vương Gia?”

      Nam nhân nghe xưng hô như thế, vội nhảy dựng, người cũng thanh tỉnh ít:

      “Ở đâu? Ở đâu?”

      Người này, chính là ngu ngôc, thêm thiên tài a.

      Lần đầu tiên nhìn đến người như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, lúc này có ý tứ, đùa tốt a.

      “Ca ca, huynh cái gì đấy?”

      Nữ nhân vui xong, tay hung hăng nhéo nam nhân kia chút.

      “Hừ, quả nhiên đủ kiêu ngạo ......”

      Tứ Vương Gia trừng mắt nhìn nam nhân kia, ánh mắt theo người , rơi xuống người nữ nhân.

      Lúc này nữ nhân mê người, mặc dù có chút chật vật, có chút kích động, nhưng trang điểm ......

      Đây, có phải quá ràng chút hay ?

      Tứ Vương Gia cũng phải nam nhân hề thưởng thức.

      cũng rộng lượng đến mức làm cho nữ nhân của mình ra nhìn người như vậy.

      Nhưng nữ nhân này......

      Mặc dù có chút thích, nhưng tới nông nỗi mê luyến, đánh giá, nhưng chuyện......

      “Bùm......” tiếng, bỗng nhiên nữ nhân quỳ xuống đất.

      “Vương gia, vương gia tha mạng......”

      Lúc này, nàng cảm giác được nguy hiểm, nam nhân kia sửng sốt, nhìn muội muội của mình quỳ xuống, cũng dám đứng, cũng liền quỳ xuống theo.

      “Vương gia, là...... Tiểu nhân uống nhiều, tiểu nhân hồ đồ......”

      Lúc này cái gì say rượu, cái gì choáng váng đầu, cái gì cũng có.

      “Hồ đồ?”

      Tứ Vương Gia xong, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Hoan Hoan, ngay cả tiểu hài tử đều khi dễ, đúng là đủ hồ đồ --

      Đông Phương Ngữ Hinh yên lặng xem, nàng biết nữ nhân này xong rồi.

      Khi người nam nhân lộ ra biểu cảm như vậy, nữ nhân trừ phi có bản lãnh thông thiên, bằng , tuyệt đối có khả năng......

      Nghĩ vậy, nàng cảm giác cũng cần thiết tiếp tục chờ.

      Ha ha, kiêu ngạo a, ngươi phải có tiền vốn để kiêu ngạo, nam nhân kia chính là cái ngu ngốc.

      Nàng quay đầu qua, đối Uất Trì Tà Dịch :

      “Chúng ta thôi......”

      “Tiểu Hoan Hoan, lên thôi......”......

      Uất Trì Tà Dịch biết Đông Phương Ngữ Hinh muốn gặp Tứ Vương Gia, cho nên trực tiếp mở miệng gọi người.


      ☆, Chương 1145: Khó có thể quên
      Edit: voi còi



      Tiểu Hoan Hoan vừa nghe, tuy rằng đùa quá mức nghiện, nhưng vội a.

      Đến Kỳ Thiên quốc, tất nhiên bé chơi đùa thỏa thích chút .

      “Vâng, phụ thân......”

      Tiểu nha đầu nhảy lên, màn xe vừa vén, Tứ Vương Gia tựa hồ loáng thoáng nhìn đến hai người......

      Nhưng quá nhanh, căn bản là thấy .

      Ai vậy?

      là đương kim vương gia, nhi tử của hoàng hậu, tuy rằng tại được sủng ái, nhưng chuyện trong kinh thành, còn có cái gì có thể tránh được ánh mắt .

      Nhưng những người này, sao chưa thấy qua?

      Xem xe ngựa khoa trương kia, tựa hồ......

      Là mới đến.

      Hay chính là qua đường sao?

      Tứ Vương Gia cảm giác có khả năng, ôn hòa cười cười:

      biết vị huynh đài nào xe, có thể xuống dưới gặp mặt hay ......”

      cần ......”

      Tứ Vương Gia cầu, người bình thường nghe được, tự nhiên dám chậm trễ......

      Nhưng lúc này......

      Người kia, thế nhưng cho nửa điểm mặt mũi.

      cự tuyệt đúng là ràng, chút cũng dong dài dây dưa.

      Lần đầu tiên Tứ Vương Gia bị người nể mặt cự tuyệt như vậy, mặt có chút nhịn được, hít sâu hơi, tiếp tục :

      “Huynh đài chính là ngang qua hay sao?”

      Người này, đúng là da mặt dày.

      Tà Dịch nhíu mày, muốn phát tác, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lại bắt được cánh tay .

      Tứ Vương Gia, ngươi từng đối xử với ta như thế nào?

      Tuy rằng sau này tìm trở lại, nhưng......

      Nhưng cuối cùng đâu, lúc ta , nhưng mà gả cho lão vương gia.

      Nếu như, lúc này ngươi nhìn đến bộ dáng của tướng công ta, biết......

      Đông Phương Ngữ Hinh xấu xa nghĩ, nàng muốn xuống, Tà Dịch cũng muốn.

      cho nàng thấy ......”

      Đối với chuyện của Tứ Vương Gia, tự nhiên Uất Trì Tà Dịch cũng biết.

      Lúc trước, người có hôn ước cùng Hinh Nhi, kỳ chính là Tứ Vương Gia.

      Nếu phải bọn họ tính kế, cùng Hinh Nhi có khả năng có ngày gặp nhau.

      “Để cho hung hăng hối hận ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hắc hắc cười, bỗng nhiên Uất Trì Tà Dịch hiểu được ý tứ của nàng, lắc đầu, quên , Hinh Nhi đều như vậy, theo nàng thôi.

      Dù sao, cũng lại với tiểu nữ nhân cố chấp này--

      “Tứ Vương Gia, lâu rồi thấy, hết thảy đều tốt chứ?”

      Giọng nhàn nhạt, theo toa xe phiêu xuất ra.

      Tuy rằng bộ dáng của Đông Phương Ngữ Hinh có chút biến hóa, khí chất thay đổi, nhưng giọng này......

      Thế nào cũng thay đổi.

      Ánh mắt của Tứ Vương Gia tối sầm lại, giọng này......

      Cả đời này của , cuối cùng hối hận là cái gì?

      Nếu như nghiêm túc suy nghĩ chút, chính là lúc trước từng có lỗi.

      Cứ cho rằng, chính mình tính kế bỏ khối ngoan thạch, được đến là khối Bảo Ngọc, nhưng kết quả đâu?

      Mà thói hư tật xấu của nam nhân, chính là như vậy, được đến chưa chắc quý trọng, nhưng chiếm được, lại luôn luôn ghi nhớ ở trong lòng.

      Ha ha, Tứ Vương Gia này, đoán chừng cả đời đều quên được Đông Phương Ngữ Hinh .

      Huống chi, còn luôn luôn cho rằng......

      Đông Phương Ngữ Hinh là nữ nhân của ......

      Sai lầm như thế nào, vẫn luôn muốn sửa đổi lại.

      Lúc này bỗng nhiên nghe được giọng của Đông Phương Ngữ Hinh, lập tức liền ngây dại.

      Mà nữ nhân kia, khi nghe đến tiếng của nữ nhân, vốn cũng để ý, nhưng......

      Bỗng nhiên cảm thấy đúng, nàng nhìn về phía Tứ Vương Gia, lại phát ......

      Vương gia thế nhưng......

      ☆, Chương 1146: thể cùng so sánh.
      Edit:..Lam Thiên..


      Này......

      Sao lại thế này?

      Tứ Vương Gia nhưng là nhi tử của hoàng hậu, ở trong cung ngây người nhiều năm như vậy, sớm luyện thành bộ......

      Hỉ nộ ra ngoài, chuyện luống cuống như vậy, ngược lại là lần đầu tiên nàng nhìn thấy.

      Ở trong ấn tượng của nàng, thời điểm bọn họ ân ái biểu cảm của vương gia vẫn như cũ cũng như vậy ......

      Giật mình......

      Ai vậy?

      Thời gian nữ nhân đến vương phủ lâu, nên nàng cũng biết chuyện về Đông Phương Ngữ Hinh.

      Cho dù là biết, nàng cũng nghĩ đến.

      “Ha ha, vương gia hết thảy vẫn tốt a?”

      Trong tiếng cười thản nhiên, người nam tử tuyệt sắc ra.

      Thời điểm xuống xe , mọi người chỉ cảm thấy trước mắt sáng lên.

      Này, dung mạo của Tứ Vương Gia vốn là vô cùng xuất chúng , nhưng......

      Cùng người này so sánh, căn bản liền tính là cái gì a.

      “A...... Này......”

      Có người nhịn được hô xuất ra, Uất Trì Tà Dịch cũng quay đầu nhìn lại, chỉ xoay người lại, ôn nhu xốc màn xe lên.

      “Hinh Nhi, cẩn thận chút......”

      Sau đó, bàn tay bé thuần trắng vươn đến, nam nhân giữ chặt bàn tay bé của nàng, ôn nhu đỡ nàng từ xe xuống dưới.

      Nữ tử mặc thân váy trắng như tuyết, nàng giống như tiên tử nhàng hạ xuống vậy.

      dính hạt bụi , đây là......

      Đông Phương Ngữ Hinh......

      Y phục nàng mặc lúc này có chút rộng rãi, hơn nữa tháng cũng phải rất lớn, căn bản nhìn ra bụng.

      Mọi người cũng nghĩ tới đó là nữ nhân có thai.

      “Đây là......”

      đôi nam nữ xuất sắc.

      Cộng thêm hai hài tử ở phía sau, tổ hợp người như vậy , muốn cho người khác chú ý là điều rất khó a......

      Nữ nhân vốn nghi hoặc, nhưng thời điểm nhìn đến Đông Phương Ngữ Hinh , ánh mắt nàng bỗng nhiên ảm đạm xuống.

      Chính mình......

      Cúi đầu nhìn chính mình, y phục này là đủ bạo lậu .

      Nhưng......

      Lại thể cùng nữ nhân kia so sánh.

      Người ta y phục thỏa đáng, bao bọc thân thể kín đáo nghiêm chỉnh.

      Thậm chí , kiểu dáng y phục còn có điểm rộng rãi, nhưng vẫn như cũ có thể làm cho người ta nhìn đến vóc dáng yểu điệu của nàng .

      Mà chính mình......

      Đầy đặn, mê người, cũng liền giống như nữ tử phong trần.

      Nàng bỗng nhiên biết nên cái gì

      Nữ nhân như vậy, nàng là nên ghen tị ......

      Bởi vì, cho dù nàng có trang điểm thế nào, cũng có khả năng so sánh được.

      Nhưng lúc này, nàng lại biết chính mình nên ghen tị thế nào.

      Nàng nhìn ra, Tứ Vương Gia cùng nàng nhận thức, thậm chí còn thích nữ nhân kia.

      Nhưng may mắn là, bên người nữ nhân kia, có người nam nhân khác thủ hộ --

      Người nam nhân kia......

      Nữ nhân nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, chỉ liếc mắt cái, cơ hồ nàng liền ngây người --

      đời này, tại sao lại có nam nhân xuất sắc như vậy?

      Nếu là, nếu là cùng Tứ Vương Gia so sánh ......

      Thời điểm lúc trước, nàng tổng cảm giác Tứ Vương Gia cỡ nào xuất sắc, nhưng nếu cùng nam nhân trước mắt so sánh, kia nhưng là trực tiếp có gì để .

      Có lẽ, bọn họ mới xứng là đôi .

      Tứ Vương Gia, cho dù là ở trong lòng có cam lòng, nhưng cũng phải là đối thủ của nam nhân kia .

      Tâm, bỗng nhiên buông.

      Tuy rằng nàng biết tình cảnh của chính mình lúc này ổn, nhưng nàng vẫn như cũ nở nụ cười --

      Cũng xem như quá xấu, có lẽ, chỉ cần im lặng , nàng hẳn là có thể bình yên vượt qua lần này ?

      Bất quá ca ca......

      Là phải ăn chút đau khổ .

      Nàng cũng từng qua với ca ca, nhưng ca ca chính là thích uống rượu, uống chút rượu, mấy chén xuống bụng, liền cái gì cũng quên.

      ☆, Chương1147: Lục vương gia cầu kiến.
      Edit:..Lam Thiên..


      Ài, là nàng hại ca ca, nàng nên dung túng ca ca như vậy .

      “Hinh Nhi.... .... Ngươi...... Ngươi như thế nào......”

      Qua hồi lâu, Tứ Vương Gia mới phản ứng lại, cho rằng về sau liền vĩnh viễn đều thể thấy được nữ nhân này nữa, thế nhưng nàng trở lại.

      ra ngoài lâu như vậy, liền muốn trở về nhìn chút......”

      Kỳ , nàng trở về cũng là chuyện rất bình thường.

      Bán đấu giá nảy sinh chuyện lớn như vậy, nàng có khả năng mặc kệ hỏi đến .

      “Lão đại......”

      Trần Minh thu được tin tức nên chạy tới.

      Bán đấu giá , tin tức vẫn luôn đều là nhanh nhất .

      Thời điểm nghe được bên này có chuyện quái dị, liền để cho người qua hỏi thăm .

      Kết quả, quả nhiên gặp được Đông Phương Ngữ Hinh.

      vội vã chạy tới, Đông Phương Ngữ Hinh đều lâu như vậy , cho rằng......

      Nhìn thấy Trần Minh, Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười:

      “Đại ca......”

      Nàng vẫn có thói quen gọi là đại ca, Trần Minh gật gật đầu:

      “Lão đại, chúng ta về trước ......”

      Này, vốn là phải điệu thấp trở về , nhưng ai có thể nghĩ tới, vừa đến liền oanh oanh liệt liệt như vậy .

      Đông Phương Ngữ Hinh theo Trần Minh rồi, Tứ Vương Gia ngơ ngác nhìn, nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, cùng nam nhân xuất sắc bên cạnh nàng.

      Người kia là......

      Chính là Thiên Thương đảo thiếu đảo chủ Uất Trì Tà Dịch sao?

      Quả nhiên là nhân tài, chính mình thấy được cũng dám ghen tị .

      Ha ha, thể tưởng được, thứ chính mình từng buông tha, mang đến nhiều tiếc nuối như vậy.

      Nếu là biết có ngày hôm nay, thời điểm lúc trước, tất nhiên ......

      Chỉ là, lúc này hối hận có ích lợi gì đâu?

      ......

      Mất lần cơ hội, về sau cũng có khả năng cùng Đông Phương Ngữ Hinh ở cùng nhau .

      Người lúc trước, chết , rời bỏ, lưu lại , bất quá là chút cũng liên quan --

      Đông Phương Ngữ Hinh trở lại.

      Tin tức này, giống như diều gặp gió ,bay ra ngoài.

      “A...... Đó chính là Đông Phương Ngữ Hinh a......”

      “Phế vật trong truyền thuyết sao?”

      “Thiết, ngươi là năm sáu năm trước sao, nàng sớm phải là phế vât ......”

      “Đúng vậy, lần trước nàng nhưng là ở trước mặt mọi người vì hoàng thượng luyện đan đâu?”

      “Ân, võ công cũng rất lợi hại ......”

      ......

      Mọi người nghị luận ào ào , người sớm nhạt trong mắt của mọi người, bỗng nhiên lại xuất như vậy .

      Mọi người bát quái nhiệt tình, còn có xu hướng lên chưa từng có.

      Ngồi thoải mái ở trong phòng, Đông Phương Ngữ Hinh nhàm chán sửa móng tay.

      “Nàng nhưng ra rất bình tĩnh a...... Hinh Nhi, nàng có biết bởi vì nàng, ta đều muốn nổi danh ......”

      Tà Dịch nhìn nữ nhân chút nào chịu ảnh hưởng từ bên ngoài, chính là thích nàng lạnh nhạt như vậy.

      “Miệng là của bọn họ, chúng ta có biện pháp ngăn cản sao?”

      Liếc trắng Tà Dịch cái, khi nào để ý tới cái này rồi .

      “Ha ha, cái này nhưng ra là có khả năng...... Bất quá, nếu như Hinh Nhi thích, có gì là thể đâu?”

      Lời này, đủ cuồng vọng .

      Nếu là từ trong miệng người khác ra, có lẽ ngươi cảm thấy ba hoa, nhưng nếu là từ trong miệng Uất Trì Tà Dịch ra......

      có bổn này, cũng có năng lực này.

      Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, bỗng nhiên có người đến bẩm báo:

      “Lão đại, lục vương gia cầu kiến......”

      Lục vương gia......

      Hồi lâu thấy , quả nhiên là rất lâu thấy a.

      “Hinh Nhi......”

      Lục vương gia, nghe thấy cái tên này, Uất Trì Tà Dịch biến sắc, người này tới đây làm cái gì?

      ☆, Chương 1148: Ngươi hận ta ?
      Edit:..Lam Thiên..


      nhưng là quên được lúc trước đối với Đông Phương Ngữ Hinh nhớ thương.

      “Ha ha, Chàng ghen tị sao?”

      Nàng cho rằng chỉ có chính mình người thích ăn dấm chua , nghĩ tới, Tà Dịch cũng thích như vậy .

      sai, quả nhiên là sai a.

      “Hinh Nhi......”

      Uất Trì Tà Dịch trừng mắt nhìn Đông Phương Ngữ Hinh cái, cái này nàng còn dám cao hứng sao?

      đều muốn tức chết rồi, đồng thời cũng lo lắng Hinh Nhi đối với lục vương gia......

      Chỉ là, làm sao có thể?

      Chính mình cùng lục vương gia, như thế nào so sánh a?

      Lục vương gia ngay cả đầu ngón tay cũng đều so ra kém .

      Đối với cái này, Uất Trì Tà Dịch rất tự tin.

      Nghĩ vậy, trong lòng cũng còn rối rắm . Hinh Nhi và , nhưng là chuyên tình tương xứng a .

      Cái gì mà Tứ Vương Gia, Lục Vương Gia, U Minh vương , bọn họ cho dù có nhớ thương cũng đều vô dụng hết .

      “Cho vào ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút kinh ngạc nhìn , điều này làm sao có thể, bất quá chỉ là hồi thời gian , thế nhưng......

      liền thay đổi, tâm tình tựa hồ tệ ?

      Mà vào lúc này, Uất Trì Tà Dịch lại đứng lên, đến bên người Đông Phương Ngữ Hinh ngồi xuống:

      “Lục vương gia sắp tới , nàng cũng đừng nháo nữa......”

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, nàng đương nhiên tiếp tục .

      Kia nhưng là đối với người tôn trọng a.

      “Đông Phương Ngữ Hinh......”

      Lục vương gia vội vã đến, biết chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch.

      Trong lòng, cũng biết nên cái gì cho tốt.

      Thông minh như , đoán được thân phận của Uất Trì Tà Dịch .

      Dù sao, chiếu theo hiểu biết của đối với Đông Phương Ngữ Hinh , nàng có khả năng vô duyên vô cớ gả cho người nào .

      “Lục vương gia......”

      Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười, Uất Trì Tà Dịch vui ho khan tiếng.

      “Thiếu đảo chủ......”

      Thiên Thương Đảo thiếu đảo chủ, nhưng ra vẫn luôn đều rất kính phục người.

      thể tưởng được, thế nhưng nhận thức, hơn nữa vẫn luôn ở tại Kỳ Thiên quốc có thân phận riêng biệt.

      “Ân......”

      Tuy rằng biết tâm ý của Đông Phương Ngữ Hinh , nhưng vẫn như cũ thích người khác nhìn nữ nhân của chính mình.

      Cho nên, ho khan tiếng --

      “Ngươi có oán hận ta ?”

      Lục vương gia nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, có chút bất an hỏi.

      “Ta vì sao lại oán hận ngươi?”

      Đông Phương Ngữ Hinh chau chau mày, nàng biết ý tứ của .

      “Ha ha, có lẽ ta nên ngăn cản , nhưng ý tứ của phụ hoàng là......”

      Lục vương gia do dự chút, thở dài:

      “Cái kia, kỳ ......”

      “Ta biết......”

      Từ Trần Minh nàng biết được đại khái mọi chuyện.

      Này, người của Mật Các, là quyết định ở Tâm Tưởng Thành bán đấu giá địa đồ, tại cái thời điểm kia, Trần Minh cũng rất vừa ý, thậm chí còn cự tuyệt .

      Tuy rằng tin tức tại Kỳ Thiên quốc có nhạy bén như bên kia, nhưng cơ bản cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này.

      Nửa tấm bản đồ kia, bởi vì Mật Các cố ý, nên sớm truyền ồn ào huyên náo .

      Mà Tâm Tưởng Thành phòng bán đấu giá này, tuy rằng vẫn luôn là người quản lý, nhưng......

      Này chung quy vẫn là sản nghiệp của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Đông Phương Ngữ Hinh để cho bọn họ từ cảm giác có cố định, sát thủ vô cùng nguy hiểm biến thành thân phận tại, bọn họ chưa bao giờ quên qua.

      Hơn nữa, huống chi , còn có danh tiếng tại của Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ đâu?

      Cho nên, bọn họ vẫn luôn đều tận chức tận trách làm việc, cho dù là Đông Phương Ngữ Hinh đến, cũng nghĩ tới chuyện đem phòng bán đấu giá này chiếm làm của riêng .

      Mà việc này quá lớn, lớn đến mức vượt qua......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :