1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 1099: Chỉ là biến mất?

      Edit : PDN


      Đông Phương Ngữ Hinh nhíu nhíu mày, có những người thực làm cho người ta rất bất đắc dĩ.

      Ngẫm lại xem,hai lần đại nạn này của Thiên Thương Đảo , lẽ nào bọn họ vẫn có cảm giác gì như cũ hay sao?

      Nếu như lần nữa, ai biết bọn họ có thể sống tiếp hay a.

      "Ừ. . ."

      "Vậy. . . Chúng ta cứ tranh thủ trở lại Kỳ Thiên Quốc lần , ta tìm chỗ ở xong, để cho Trần Minh bọn họ giúp ta tìm người thu xếp. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh suy tư chút, nếu như bọn họ đồng ý, nàng cũng chỉ có thể vụng trộm .

      Sau này, Thiên Thương Đảo có việc gì là tốt rồi, ngộ nhỡ có cái gì, bọn họ cũng có chỗ rút lui .

      Coi như là chỗ an cư rồi!

      "Hinh nhi, cái này vội, trước hết ta cùng phụ thân tiếng . . ."

      Trước tiên tranh thủ chút ý kiến của cha , như vậy tương đối thích hợp.

      "Dạ, được rồi, vừa nãy chúng ta đến Mật Các rồi, chàng thấy thế nào. . ."

      Chính quan trọng hơn, Đông Phương Ngữ Hinh tiếp tục đề tài vừa nãy.

      "Hiểu biết của ta đối với Mật Các , cũng là trong tư liệu, Mật Các có người sống rất lâu, võ công của bọn họ, khiến cho rất nhiều người thèm dãi. . ."

      Ặc, cái này Đông Phương Ngữ Hinh cũng hiểu.

      Sống lâu nha, trường sinh bất lão, chỉ cần là sống lâu bao nhiêu năm, đủ để cho người ta đỏ mắt.

      Đừng là bọn họ, nếu như có võ công như thế, mình cũng động tâm.

      " biết thế nào truyền ra bọn họ có võ công như vậy , nhưng. . . Hinh nhi, nàng cũng biết lực hấp dẫn của chuyện này đối với người ta, ngay khi giang hồ xuất lời đồn như vậy , liền sôi trào. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh có thể tưởng tượng điên cuồng lúc này , Mật Các kia , khẳng định rất phiền phức.

      Thậm chí, nếu như mọi người cùng bắt đầu tấn công mà , bọn họ có thể có tai ương ngập đầu .

      "Mà lần cuối cùng là ở năm trăm năm trước, khi đó, hầu như tất cả thế lực đều Mật Các, cái gì đây là chuyện của toàn bộ giang hồ, nên để cho người của Mật Các độc chiếm. Muốn bọn họ cống hiến ra cái võ công trường thọ này . . ."

      Này. . .

      Cũng quá bá đạo.

      Chỉ có điều, bình thường, bình thường, mọi người suy nghĩ sống thêm mấy năm. . .

      Đặc biệt số ít người võ công cao cường , võ công của bọn họ càng cao, dã tâm càng lớn.

      Dã tâm này, chưa chắc chính là xưng bá thế giới, cũng có nghĩ tiến thêm bước ——

      "Mà lần kia, Mật Các đương nhiên bị đả kích nghiêm trọng nhất , sau đó xác định biến mất. . ."

      biến mất. . .

      " phải là trực tiếp tiêu diệt?"

      Cái này rất kỳ quái, thực lực cách xa như vậy , diệt tộc cũng là có khả năng a.

      "Đúng, nghe biến mất. . . Nhưng phải là diệt vong. . . Bọn họ lúc này dám xuất phô trương như vậy, Hinh nhi, nàng cảm thấy. . ."

      Cái này. . .

      cái gia tộc bí , cho dù là muốn có được cái cổ mộ kia , cũng cần thiết xuất phô trương như vậy .

      Võ công của bọn họ, ở năm trăm năm trước làm cho người ta thèm dãi, vậy bây giờ. . .

      Hẳn là cũng giống như nhau. . .

      Nhưng bọn họ vẫn xuất như cũ , tự nhiên như thế , vậy là phải , bọn họ có quyền lợi chống lại với thế giới ?

      Nghe Uất Trì Tà Dịch vừa giải thích như thế , trong lòng của Đông Phương Ngữ Hinh càng thêm lo lắng.

      "U Minh vương từng muốn hợp tác với chúng ta, nhưng ta có đồng ý, ta chờ chàng ra hơn nữa. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh giọng , nghe được U Minh vương, chân mày của Uất Trì Tà Dịch mất tự nhiên nhíu nhíu.

      "Ừ, biết cái gì?"

      "Cũng biết. . .


      Chương 1100: bị thấy hết chứ
      Edit ; PDN


      "Cũng biết, kiện kia, ta cũng . . ."

      "Ừ, Hinh nhi, việc này nha, đơn giản, trước hết chúng ta đừng xen. . ."

      Uất Trì Tà Dịch cười cười, thứ này a, chờ toàn bộ ra cũng chậm.

      Xuất thủ trước, chưa chắc chính là người thắng sau cùng kia .

      Quyết định này của Uất Trì Tà Dịch , trái lại khiến cho Đông Phương Ngữ Hinh có vài phần kinh ngạc :

      "Nhưng. . . Tà Dịch, nghe sư phụ , Mật Các đưa thiệp mời, đan học viện phái người tham gia, vậy Thiên Thương Đảo chúng ta cũng nhận được. . ."

      "Vậy hãy để cho bọn họ thôi. . . Chúng ta là được nha. . ."

      Nửa tấm địa đồ khác ở tay của bọn họ, sợ cái gì chứ?

      Hơn nữa, tay người của Mật Các có địa đồ, cũng chỉ là bọn , ai biết là hay giả?

      Nếu như có, bọn họ dám xuất như thế , tất nhiên có điều dựa vào.

      biết vừa lấy địa đồ ra, cũng chỉ là làm giá y cho bọn họ mà thôi.

      "Vâng, cũng phải. . ."

      Uất Trì Tà Dịch, nghĩ so với chính mình đều toàn diện.

      Đông Phương Ngữ Hinh vốn là muốn xem náo nhiệt.

      Nhưng bây giờ , cũng chưa chắc thích hợp, chi bằng, trực tiếp chờ kết quả cuối cùng.

      "Bây giờ chúng ta . . ."

      "Nghỉ ngơi cho khỏe chút, ha ha, Hinh nhi, chúng ta cũng lâu đơn độc ở cùng nhau, nàng muốn sống yên ổn mấy ngày nữa sao?"

      Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, muốn nha, sao nàng muốn, là mọi chuyện luôn luôn tìm được đầu của nàng.

      "Í, đúng nha, tự ngươi xuất quan sao?"

      Bỗng nhiên nghĩ đến tiểu nha đầu vẫn luôn có ra ngoài, Đông Phương Ngữ Hinh rất nhớ bé mà?

      "Tiểu Hoan Hoan à? Con bé cũng ra cùng với mọi người a. . ."

      Có phải nàng có phần quá tẫn trách hay , vậy mà lúc này mới nghĩ đến tiểu nha đầu khả ái !

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh đến tiểu Hoan Hoan, nhưng cũng vẫn luôn thấy bé nha, cũng có chút kỳ quái mà? ——

      "A. . . ra tới. . . Kia. . ."

      Cái tiểu nha đầu kia, bế quan thời gian dài như vậy, khẳng định. . .

      Ý niệm đầu tiên chính là tìm đến mình.

      Nhưng Tà Dịch bế quan đồng thời với nàng, vậy ngay lúc đó . . .

      Chết tiệt, Uất Trì Tà Dịch. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh ngẩng đầu hung hăng nhìn Uất Trì Tà Dịch, Tà Dịch có chút oan uổng:

      "Hinh nhi, làm sao vậy?"

      hình như có làm chuyện gì , nhưng vẻ mặt của Hinh Nhi cũng quá. . .

      Kinh khủng , giống như mình làm cái chuyện thiên đại sai lầm gì vậy.

      "Chàng. . . Uất Trì Tà Dịch, chàng quên chuyện nữ nhi của chàng thích nhất a?"

      Đông Phương Ngữ Hinh căm hận , Tà Dịch vừa nghe, đầu tiên là sửng sốt, chợt nghĩ đến tiểu Hoan Hoan lúc ban đầu, dường như. . .

      Cái tiểu nha đầu kia, quả là tương đối thích ngắm bọn họ ở trong phòng. . .

      Đặc biệt cái lúc đó. . .

      Đổ mồ hôi , cái tiểu nha đầu này, cũng biết bắt đầu từ lúc nào , dĩ nhiên. . .

      Thích xem người ta động phòng.

      Bé cũng muốn nghĩ mình mới bao nhiêu tuổi, nhìn chuyện này đối với bé có ích lợi gì chứ?

      Uất Trì Tà Dịch nhướng mày, ngày hôm qua , quá nhớ Hinh nhi rồi, cho nên mới . . .

      hoàn toàn quên chuyện của tiểu Hoan Hoan .

      Mà đây là đan học viện, chỗ ở của Đông Phương Ngữ Hinh và , bình thường cũng có mấy ai đến.

      Có thể tới, cũng chỉ có mấy người Nữ vương, Chích lão .

      Có lẽ bọn họ cũng đều có ánh mắt, biết bọn họ vội vàng, đương nhiên lảng tránh, cho nên cũng lo lắng bị người thấy.

      ☆Chương 1101: xấu hổ
      Edit:..Lam Thiên..


      Nhưng tiểu nha đầu......

      Nghĩ đến ngày hôm qua, vẫn luôn có ánh mắt nhìn xem bọn họ...... Mà thế nhưng lại biết, tại Tà Dịch biết nên có tâm tình gì ......

      Nên khóc, hay là nên cười đây?

      Tiểu nha đầu, con thể có chút ham mê của người bình thường sao?

      Trong lòng Uất Trì Tà Dịch nghĩ, lúc này dùng thần thức quét qua vòng, nhưng sớm còn bóng dáng của tiểu nha đầu .

      Tiểu nha đầu tại ở đây, mà Hinh Nhi......

      Trước trấn an nàng chút mới tốt.

      “Hinh Nhi, nàng cũng đừng nghĩ nhiều , sư phụ mẫu thân bọn họ, xem tiểu nha đầu ......”

      Ham thích này là chuyện tốt, sư phụ bọn họ cũng biết, cho nên......

      tại chỉ có thể cầu nguyện vừa vặn bị sư phụ bọn họ nhìn thấy, đem tiểu nha đầu cấp mang .

      Có tri thức là cần phổ cập, nhưng......

      Cũng cần phổ cập sớm như vậy a.

      “Ta...... Ai, Tà Dịch, ta bị chàng cấp hại chết ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vuốt ve bụng, tuy rằng trong bụng an tĩnh, có chuyện gì.

      Nhưng bên ngoài này...?

      Sớm như vậy liền nhìn đến chuyện này, vạn nhất tiểu nha đầu......

      Quên , chính mình phỏng chừng là lo lắng quá sớm , tiểu nha đầu, lúc này bất quá cũng chỉ là......

      đến sáu tuổi mà thôi.

      Nghĩ đến tuổi, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên phát thời gian qua thực mau, thế nhưng sắp đến lễ mừng năm mới.

      Đây là lần đầu tiên nàng cùng Uất Trì Tà Dịch ở cùng nhau đón lễ mừng năm mới ?

      Ha ha, biết niên bên này như thế nào? .

      Lúc trước ở Kỳ Thiên quốc , cơ bản là nàng có đón qua.

      Trần Minh bọn họ đối với chính mình rất tốt, nhưng bọn vẫn luôn bề bộn rất nhiều việc.

      Mà chính mình, vì chính mình cùng tiểu nha đầu trôi qua quá tốt, nên cũng có cái tâm tình kia.

      Hơn nữa, mừng năm mới, phải cùng người nhà đoàn tụ mới có ý tứ.

      Chính mình lại có người nhà, tuy rằng Trần Minh bọn họ đối với chính mình tốt lắm, nhưng chung quy bọn họ vẫn là nam nhân, thứ nhất là tương đối lỗ mãng, thứ hai, chính là cảm giác đúng.

      Cho nên, cũng liền......

      Nhưng là tại bất đồng, nàng có mẫu thân, có sư phụ, nàng tự nhiên nghĩ muốn hảo hảo đón qua lần .

      “Quên , , trước tìm được tiểu nha đầu kia ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh biết như thế nào cũng vô dụng , chỉ hi vọng bé nhìn thấy mà thôi.

      Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, lúc này cũng có biện pháp nào khác .

      Sợ Đông Phương Ngữ Hinh mệt , Uất Trì Tà Dịch để cho nàng nghỉ ngơi nhiều chút.

      Nhưng Hinh Nhi, tự nhiên yên lòng, theo ra ngoài tìm người --

      “A...... Hinh Nhi......”

      Tìm lát, bỗng nhiên gặp được Tiểu Nhạc Nhạc, vội vội vàng vàng chạy tới, Đông Phương Ngữ Hinh tò mò :

      “Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi đây là...... Tiểu Hoan Hoan đâu?”

      Thời điểm Tiểu Nhạc Nhạc và Tiểu Hoan Hoan, ở cùng nhau nhiều lắm.

      Lúc này chỉ nhìn thấy Tiểu Nhạc Nhạc, lại khí tức của nữ nhi, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh liền cảm thấy đúng.

      “Ta...... Hinh Nhi, Tiểu Hoan Hoan bế quan a, phải qua vài ngày nữa mới có thể ra ngoài......”

      Hãn, bế quan......

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút biết gì, lúc này bế quan, là rất......

      “Cái kia, nha đầu phải vừa mới xuất quan sao?”

      Nếu là tiểu nha đầu này có tiến bộ, cũng quá tiến bộ .

      “Ta...... Ai nha, Hinh Nhi, ngươi cũng đừng hỏi, ta tìm ra địa phương tốt cho nàng, tại nàng bế quan ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc mặt thần bí, Đông Phương Ngữ Hinh thấy như vậy, nàng liền biết kia tất nhiên phải là nơi tu luyện vô cùng tốt.

      ☆,Chương 1102: ra là khách hiếm thấy.
      Edit:..Lam Thiên..

      Tiểu hồ ly này, rất đáng , chính mình cũng bỏ được sử dùng địa phương đó, thế nhưng lại cấp tiểu nha đầu.

      Tiểu nha đầu, con thế nào lại có phúc khí tốt như vậy đây?

      “Ngươi a, là chỗ nào vậy? Mang ta nhìn chút ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh xảo trá cười, Tiểu Nhạc Nhạc đều như thế, vậy tự nhiên nơi đó sai .

      “Hắc hắc, Hinh Nhi...... Này......”

      Thấy Tiểu Nhạc Nhạc muốn cùng chính mình , Uất Trì Tà Dịch có chút vui, khuôn mặt của tối sầm lại, vừa muốn phát tác, Đông Phương Ngữ Hinh liền kéo chút.

      “Cái kia, Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi cùng Tiểu Hoan Hoan ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc vội vàng gật đầu bỏ chạy, Uất Trì Tà Dịch bất mãn :

      “Nàng như thế nào lại tùy ý cho Tiểu Nhạc Nhạc như vậy? vạn nhất đem nữ nhi của chúng ta cấp lừa gạt mất......”

      Hãn , đại ca, ngươi vẫn còn rối rắm cái này sao?

      “Tà Dịch, chàng cảm thấy Tiểu Nhạc Nhạc tốt sao ?”

      “Ta......”

      Nhìn vẻ mặt Đông Phương Ngữ Hinh nghiêm nghị xem chính mình, Uất Trì Tà Dịch bỗng nhiên biết nên như thế nào.

      Kỳ cũng chán ghét Tiểu Nhạc Nhạc , chỉ là muốn nữ nhi của chính mình cùng quá thân cận mà thôi.

      “Thế nào? ?”

      Kỳ , ở cùng nhau thời gian dài như vậy, thái độ Tiểu Nhạc Nhạc đối với Tiểu Hoan Hoan, bọn họ đều thấy .

      “Hinh Nhi, Tiểu Nhạc Nhạc dù sao cũng là......”

      Khác biệt đồng loại a.

      “Này, Tà Dịch, ta đây cũng phải là cùng thời với chàng sao?”

      Linh hồn của bọn họ, nhưng là kém nhau rất nhiều năm đâu?

      “Ta, ta biết......”

      Nghĩ đến chuyện linh hồn của Đông Phương Ngữ Hinh, Tà Dịch liền cảm thấy khẩn trương.

      Này vạn nhất Hinh Nhi nàng......

      , được, để Hinh Nhi .

      Bỗng nhiên gắt gao ôm Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh biết lo lắng, thở dài:

      “Chuyện đó vẫn luôn chưa cho chàng, ngay tại thời điểm chàng ở cùng Long Vương bên kia, ta từng trở về qua, nhưng...... Bên kia ta, triệt để biến mất......”

      Nghĩ đến thời điểm chính mình chết, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh có chút thương cảm.

      Nhưng......

      Bọn họ, hẳn là hiểu .

      Trốn tránh là Vu Thiển Thiển, cái nha đầu cố chấp kia a.

      “Phải ?”

      Nếu là bên kia triệt để biến mất, vậy có phải hay Hinh Nhi trở về nữa ?

      Trong lòng Uất Trì Tà Dịch có chút cao hứng, nhưng xem biểu cảm của Đông Phương Ngữ Hinh......

      Bên kia nàng có vướng bận, thậm chí cũng dám hỏi nàng là nàng vướng bận cái gì.

      Là......

      Nam nhân sao?

      “Hinh Nhi, nàng còn có ta đây?”

      Đúng vậy, nàng còn có đây?

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, cười :

      “Cho nên chàng cũng yên tâm , ta thể trở về được nữa...... Tà Dịch, chàng phải đối với ta tốt, luôn luôn tốt, biết ?”

      Nàng còn nơi để , đây là nhà duy nhất của nàng ?

      “Đương nhiên, nhất định......”

      Đây là hứa hẹn của , hứa hẹn vĩnh viễn cũng thay đổi --

      **..Lam Thiên..**

      “Ha ha, ngươi nhưng ra là khách hiếm thấy a......”

      Nhìn thấy Hắc Cẩn Trí đến bái phỏng, U Minh vương cơ bản đoán được vì sao đến.

      Nhưng......

      thể tưởng được bọn họ cũng dám công khai qua, đây là muốn chất vấn sao?

      là lá gan , hừ, Hắc gia này, ngày trôi qua rất thư thái sao?

      “U Minh vương, mạo muội đến bái phỏng, là quấy rầy ......”

      Hắc Cẩn Trí khách khí xong, nhìn sắc mặt U Minh vương tốt, trong lòng càng là thầm lo lắng --

      Nhiệm vụ này quả nhiên dễ làm a.

      ☆, Chương 1103: phải rất ngốc a
      Edit:..Lam Thiên..


      “Kia cũng có cái gì......”

      U Minh vương thản nhiên xong, bên người bỗng nhiên nhiều hơn cái mỹ nữ, đưa tới nước trà, đưa đến bên người Hắc Cẩn Trí .

      “Đây là......”

      Xem dung mạo của nữ tử này, có chút quen thuộc, tựa hồ gặp qua.

      “Mẫn Du Nhiên......”

      U Minh vương thản nhiên giới thiệu, Mẫn Du Nhiên đối với Hắc Cẩn Trí cười tiếng, thần thái ôn hòa.

      “A...... Mẫn Du Nhiên......”

      Hắc Cẩn Trí chấn động, Mẫn Du Nhiên này, sở dĩ cảm thấy quen mặt, là vì từng có duyên nhìn thấy nàng lần.

      Đây chính là thiên tài của Đan học viện, bởi vì mọi người truy phong, cho nên lần đó thời điểm nhìn thấy, có người rất kiêu ngạo cho biết, đó chính là Mẫn Du Nhiên.

      Biết thanh danh của nàng, hơn nữa còn là luyện đan sư , cho nên......

      mới nhìn nàng nhiều hơn vài lần, nhưng tại vừa thấy......

      Đây là cái thiên tài luyện đan sư kia sao?

      Đến chỗ của U Minh vương, thế nhưng thành cái......

      Nha đầu rót nước?

      U Minh Vương này, cũng là đủ đại tài tiểu dụng ( biết trọng người tài) .

      Mẫn Du Nhiên cái khác , chính là chiêu mộ tới tay, chỉ cần là hàng năm luyện đan, phỏng chừng cũng kiếm được ít tiền .

      Vừa lòng nhìn khuôn mặt Hắc Cẩn Trí giật mình, U Minh vương cười :

      biết thiếu chủ đến tìm bổn vương là có chuyện gì?”

      Hừ, đừng là hỏi tới cái chuyện kia .

      chưa từng làm qua, chỉ là hoài nghi là Đông Phương Ngữ Hinh lấy .

      Nhưng lại có chứng cớ, mà cái nữ nhân kia lại rất giảo hoạt .

      “Ha ha, U Minh vương, kỳ Trí hôm nay là tới thỉnh U Minh vương giúp tay ......”

      Hắc Cẩn Trí cũng dám trực tiếp truy vấn, chính là trợ giúp tay

      “Nga?”

      U Minh vương chau chau mày, lại quét mắt nhìn Hắc Cẩn Trí cái, đứa này......

      sai, đầu óc đủ linh hoạt , thích.

      thử xem......”

      cảm thấy hứng thú rồi .

      “U Minh vương, gần đây chuyện của Mật Các, hẳn là ngài cũng nghe qua , bọn họ muốn bán địa đồ cổ mộ......”

      U Minh vương nghiêm cẩn nghe, cũng có ở lúc này gắt lời, cho nên......

      Này thuyết minh, là nghe .

      “Bọn họ muốn bán bán đấu giá công khai, kỳ , bản đồ cổ mộ kia, còn có nửa tấm nữa, từng ở trong tay Hắc gia chúng ta......”

      “Chỉ là, đáng tiếc , lần trước thời điểm bán đấu giá thập giai ma hạch, bản đồ bị mất......”

      Quả nhiên là mất tại cái thời điểm kia.

      Ánh mắt U Minh vương tối sầm lại, Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi lời a.

      Bọn họ biết ai qua phòng đấu giá Hắc gia, nhưng lại biết --

      “Hắc gia vẫn liên tục tìm nửa tấm bản đồ kia, chỉ là có thu hoạch được gì, cho nên...... Trí nghĩ, có thể hay thỉnh U Minh vương hỗ trợ tay...... Ha ha, dù sao, thực lực của U Minh vương , mọi người đều biết, cũng phải là Hắc gia nho như chúng ta có thể so sánh ......”

      Lời này, đúng là đủ vuốt mông ngựa .

      U Minh vương nghe xong thoải mái.

      “Bổn vương...... Vì sao phải giúp các ngươi?”

      Bất quá, tuy rằng thoải mái, nhưng cũng là người rất thực.

      “Này...... U Minh vương, nếu như tìm được nửa tấm bản đồ kia, chúng ta có thể cùng nhau đến cổ mộ trước, có thứ gì tốt, tự nhiên là trước tùy ý U Minh vương chọn lựa ......”

      Lời này, đúng là đủ xảo diệu .

      Hắc Cẩn Trí cũng biết, Mật Các xuất ra , hơn nữa còn là tìm địa đồ cổ mộ, kia bọn họ tự nhiên trộn đều vào .

      Đến lúc đó vào cổ mộ , tuyệt đối có khả năng chỉ có hai người bọn họ.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 1104: Còn chưa có trở lại

      Edit: PDN


      Mà lựa chọn này, càng. . .

      Đến lúc đó phải xem thực lực. Hắc gia của , trừ khi là mình vào, nếu , tuyệt đối có quyền chủ động chọn lựa .

      Lời này, lại giống như hoàn toàn chưa .

      Nhưng U Minh vương cũng tính toán, cũng đáp ứng, để cho người ta mang Hắc Cẩn Trí xuống nghỉ ngơi.

      "Vương, tên Hắc Cẩn Trí này, căn bản có tác dụng gì nha. . ."

      tất cả bọn họ đánh mất địa đồ, chuyện này. . .

      Nếu như tìm kiếm, mình tìm được, cần gì dẫn thêm người như chứ.

      "Ha ha, chuyện này ngươi cũng biết. . . Loại cổ mộ này , địa đồ vô duyên vô cớ rơi xuống trong tay của người nào, đặc biệt cái loại gia truyền này, chừng, đến lúc mấu chốt cuối cùng , có tác dụng đặc biệt nào khác sao?"

      U Minh vương cười tính toán , Mẫn Du Nhiên sửng sốt:

      "Vương ý tứ là. . ."

      " chừng, khẩu quyết, hoặc là gì gì đó. . ."

      Chưa từng , đương nhiên cũng ai biết.

      Cho nên, mới động Hắc gia người của.

      Hơn nữa, cũng giết người, tùy tiện giết người, cũng phải là phong cách của .

      "Gần đây ngươi ngược lại rất biết điều a. . ."

      Lần trước Mẫn Du Nhiên tự chủ trương, để cho U Minh vương giận dữ, phen nghiêm phạt xuống , Mẫn Du Nhiên đúng là khôn khéo hơn rồi.

      "Vương, là lúc đó ta quá kích động. . ."

      Nàng chỉ là cam lòng.

      "Hừ, bản vương chỉ cho ngươi cơ hội cuối cùng. . ."

      Lúc này nếu phải thân phận luyện đan sư của Mẫn Du Nhiên , sớm chết bao nhiêu lần rồi .

      Tuy rằng nàng ta phải là đỉnh cấp, nhưng luyện đan sư cấp bậc này quá ít, nàng nên cảm tạ thiên phú của .

      Mà Mẫn Du Nhiên, cũng biết mình dựa vào, cho nên. . .

      Lúc này, càng thêm cẩn thận, về phần trả thù, nàng cũng dám.

      U Minh vương nhìn nàng thành , mới để cho nàng hầu hạ bên người, nhưng có đôi khi, phải lúc nào cũng để cho nàng theo ——

      Ví dụ như, thời gian luyện công ——

      "Hắc long xuất thế. . ."

      U Minh vương làm kết ấn kỳ quái , trung bỗng nhiên giăng đầy mây đen , cuồn cuộn mà đến.

      Mà theo mây đen cuồn cuộn kia , loáng thoáng, dĩ nhiên thấy dấu vết con rồng .

      Chỉ là, hình dạng con rồng kia rất mơ hồ, chỉ là thấy cái bóng dáng cơ thể to lớn kia mà thôi.

      "Haizz, còn chưa phải được ?"

      hít tiếng, dường như, đúng nha.

      Vì sao, hay là luyện chế đúng nhỉ ?

      Mắt vừa nhíu, cái quyển trục bỗng nhiên xuất ngang trời , là. . .

      "Cái này. . ."

      Nhìn quyển trục bỗng nhiên biến hóa , Long vương trừng lớn mắt ——————

      Tại sao bây giờ lại có hơi khác với lúc ban đầu mình thấy chứ?

      Cái quyển trục này thực là đủ kỳ diệu, nội dung dĩ nhiên cũng biến hóa?

      Là bởi vì chuyện số tầng luyện được hay sao?

      Tuy rằng thể tin được có võ công kỳ quái như thế , nhưng đây cũng là thực thể tranh cãi.

      Có thể, ban đầu mình thực sai rồi, nên nhìn thêm cái quyển trục này mới phải.

      "Muốn luyện hắc long công, phải. . ."

      Mắt híp cái, U Minh vương bỗng nhiên nở nụ cười, khó trách có hình rồng, hóa ra là bởi vì. . .

      Ha ha, biết, cũng hiểu ——

      "Ai nha, tiểu nha đầu thế nào còn chưa có trở lại a. . ."



      Chương 1105: phóng khoáng

      Edit ; PDN


      Năm ngày trôi qua, tiểu Nhạc Nhạc và tiểu Hoan Hoan vẫn như cũ lộ diện, Đông Phương Ngữ Hinh liền có chút ngồi yên.

      Tiểu Nhạc Nhạc phải rất nhanh sao?

      Cũng biết bọn chúng ở chỗ nào a.

      "Sư hậu, ngươi có thể tìm được bọn họ chứ?"

      Người, dù sao vẫn hiếu kỳ, đặc biệt tiểu Nhạc Nhạc thần bí như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh đối với chỗ đó càng thêm tò mò.

      "Ặc. . . Hinh nhi, cái này. . ."

      Sư hậu có phần kích động muốn đổ mồ hôi lạnh .

      Tiểu Nhạc Nhạc là Hồ vương a, lão đại của ma thú giới , cấp bậc hoàng thượng .

      Thực lực của bọn họ, tuy rằng chẳng qua chỉ là đứa bé, cũng phải chúng có thể so sánh.

      Bởi vì bọn chúng và tiểu Nhạc Nhạc đều là phục vụ mấy người Đông Phương Ngữ Hinh , cho nên nó mới dám ở trước mặt của ra.

      Nếu , thấy tiểu Nhạc Nhạc, cái loại uy áp trời sanh này ——

      Được rồi, vốn là biết uy áp đại biểu thân phận của , bọn họ cũng dám lỗ mãng.

      Đương nhiên, chuyện này nàng cũng cho Đông Phương Ngữ Hinh.

      Mà tiểu Nhạc Nhạc tìm được địa phương tốt, bọn họ cũng có khả năng thăm dò biết được. . .

      "Thế nào a, các ngươi cũng biết sao?"

      Có chút thất vọng nho , Sư hậu , nàng biết cũng là bình thường nha.

      "Haizz, nha đầu chết tiệt kia, dĩ nhiên quên ta a a. . ."

      "Ai nha, Hinh nhi, ngươi làm sao?"

      Nữ vương lúc tiến vào, vừa vặn nghe được Đông Phương Ngữ Hinh oán giận, cười hỏi.

      "Ta. . . Mẫu thân, cũng là tiểu Hoan Hoan a, đều ra ngoài lâu như vậy, cũng tới xem ta. . ."

      Nữ vương xấu hổ, Hinh nhi, ngươi thế nào càng ngày càng ?

      Vậy nếu như là lúc trước, ngươi biết tiểu Hoan Hoan luyện công, vui vẻ cũng kịp đâu?

      Hãy nhìn thử bây giờ. . .

      Quên , nữ nhân mang thai cứ thích so đo như vậy.

      "Con bé chưa xuất quan a, nếu như xuất quan, khẳng định là người đầu tiên tới thăm ngươi. . ."

      Nữ vương ôn nhu an ủi, Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, mong muốn cái tiểu nha đầu kia đùng có lương tâm như thế chứ.

      Đoán chừng là chuyện mang thai , dù sao vẫn cảm giác mình càng ngày càng phóng khoáng rồi ——

      "Được rồi, mẫu thân, mấy ngày hôm trước lúc con bế quan, tại sao bế quan cùng nhau a. . ."

      Tuy rằng, bà vẫn giúp mình làm mọi thứ, trong lòng của Đông Phương Ngữ Hinh rất cảm động, nhưng. . .

      Có đôi khi, tu luyện cũng rất trọng yếu.

      Nữ vương vẫn theo mình chạy ngược chạy xuôi, đều tốn bao nhiêu thời gian tu luyện.

      Bà. . .

      Có thể tìm chỗ tự tu hành, nhưng lựa chọn theo mình. . .

      Trong lòng củaĐông Phương Ngữ Hinh , cảm kích là giả.

      "Hinh nhi, ta muốn giúp con làm chút ăn ngon a. . ."

      Nữ vương tự nhiên, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn cảm thấy đúng như cũ .

      Nàng tới, kéo tay của Nữ vương ————

      Bà quan tâm mình , bảo vệ mình như thế , nàng làm sao có thể cảm giác được bất an của bà chứ?

      "Mẫu thân, , cho con biết vì sao. . ."

      Nàng phải là ngu ngốc, đương nhiên cảm giác được Nữ vương có chuyện gì che giấu mình.

      Mà U Minh vương, cũng từng nhờ cậy mình.

      Nàng muốn giúp đỡ, nhưng điều kiện trước tiên phải là để cho Nữ vương khó chịu.

      Mà mẫu thân bây giờ ——

      Rất hiển nhiên, kéo được quan hệ cùng chuyện ngày hôm đó, .

      " ra, ra ta thực có gì. . . Hinh nhi, con xem tuổi ta cũng lớn như vậy, cũng biết còn có thể sống bao lâu, tu luyện cái gì chứ? ?"

      Chương 1106: Tin tưởng con chứ?

      Edit : PDN


      chứ? Đông Phương Ngữ Hinh ràng là tin tưởng.

      Nàng vẫn nhìn Nữ vương , lời nào như cũ.

      "Haizz, chỉ biết thể gạt được con nha đầu này, con a, cái khác đều tốt, chính là quá khôn khéo rồi. . ."

      Chuyện khôn khéo này cũng là sai lầm sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, từ chối cho ý kiến.

      "Chuyện này, phải từ lần đó ta cấm địa . . Ở bên kia, ta nhớ ra rất nhiều chuyện rồi . . ."

      Nữ vương chậm rãi , nếu thể gạt được Đông Phương Ngữ Hinh, như với nàng , để cho nàng minh bạch, cũng liền đỡ tiếp tục bận tâm lo lắng mình.

      Đông Phương Ngữ Hinh lẳng lặng nghe, nàng ngờ, kiện kia đối Nữ vương ảnh hưởng dĩ nhiên lớn như vậy.

      Chẳng trách, ngay lúc đó , Nữ vương nhất định muốn thử khôi phục ký ức đâu.

      Nhưng cuối cùng. . .

      Haizz, bởi vì chuyện Long vương , Nữ vương lo lắng đối phó được, cho rằng khôi phục ký ức có kỳ ngộ gì, nhưng kết quả, cũng là chuyện đau lòng a.

      "Mẫu thân, như vậy, quốc sư và U Minh vương chẳng phải là. . ."

      Trời ạ, cái này. . .

      Nữ vương và U Minh vương từng đối chọi gay gắt , hóa ra, tuy rằng Nữ vương muốn tính toán, nhưng trong lòng vẫn là ngại.

      Mà quốc sư, và U Minh vương, lại có liên hệ máu mủ?

      Lời nguyền của U Minh vương , quả nhiên có liên quan với Nữ vương .

      dự cảm sai, nhưng Nữ vương lại thừa nhận.

      "Mẫu thân, nhưng lời nguyền của U Minh vương . . . Người cũng có cách nào hóa giải sao?"

      "Haizz, Hinh nhi, cái này ta thực bất lực. . . Lúc đó, biết phản bội, ta hạ xuống lời nguyền, nhưng lời nguyền đoạn tử tuyệt tôn, nhưng. . . Ngươi cũng biết, vừa nãy ta , ngay khi ta vào, qua vài ngày lại phát mình mang thai, cái lời nguyền kia , cũng liền đương nhiên mất hiệu lực. . ."

      Cái này, dường như là đúng.

      "Thế nhưng, Phong có khả năng ra ngoài, cũng ra được, đoạn tử tuyệt tôn được cũng có gì khác nhau, chuyện về sau này, ta thực biết. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cúi đầu trầm tư, như vậy. . .

      Nếu như lúc đó lời nguyền của mẫu thân phải là cái kia, vậy . . .

      Haizz, hình như cũng đúng a.

      Chẳng lẽ, là tổ tiên của U Minh vương , từng tìm người phá giải lời nguyền rồi?

      Nhưng chưa có hoàn toàn hóa giải, cho nên là được cái dạng này?

      Đông Phương Ngữ Hinh cảm giác có phần buồn cười, cái lời nguyền này cũng có thể biến dị sao?

      Chỉ có điều, theo lời Nữ vương , nàng cũng hiểu lời nguyền kia có quan hệ gì với Nữ vương rồi, nàng giúp được gì.

      Mà cái vấn đề tâm lý này . . .

      Tẩu hỏa nhập ma, đích là rất kinh khủng.

      Như Nữ vương lo lắng, nàng có lẽ vẫn có khả năng cứu bà, nhưng chưa chắc cũng có thể thành công.

      Huống chi, cái kia đối thân thể của bà có tổn thất.

      Ngộ nhỡ thương tổn đến thân thể, nàng lại đồng ý ——

      "Mẫu thân, người có tin tưởng con?"

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Nữ vương, rất chăm chú hỏi.

      "Đương nhiên a. . . Hinh nhi, ta tin con tin tưởng ai nha. . ."

      "Vậy, người có nhớ ban đầu con từng có thể giúp người khôi phục ký ức? ?"

      Nữ vương gật đầu, bà nhớ kỹ rất ràng.

      " ra, cái phương pháp kia, là loại phương pháp ở thế giới kia của con , ở bên đó con còn chưa có thử qua, nó chỉ có thể giúp người ta khôi phục ký ức, cũng có thể làm cho người ta quên chút chuyện. . ."

      Cái này. . .

      Nữ vương ngược lại lần đầu tiên nghe .

      ☆, Chương 1107: Nữ nhân ghen tuông.
      Edit:..Lam Thiên..


      “Con biết có thể thành công hay , nhưng...... Chúng ta có thể thử chút, mẫu thân, cho dù là có tác dụng, nhưng nó đối với thân thể con người cũng có bị tổn hại gì ......”

      Nữ vương vừa nghĩ cũng đúng, là tổn hại, cho nên......

      “Ân, được rồi......”

      Nếu như có thể quên chuyện kia, vậy cuộc sống của bà thoải mái hơn rất nhiều .

      “Ta muốn chuẩn bị chút, ngày mai , ngày mai được ?”

      Nữ vương tự nhiên đáp ứng, nghĩ đến có thể quên được đoạn ký ức vui này, trong lòng bà thế nhưng loáng thoáng có chút chờ mong --

      “Hinh Nhi, vừa mới nhận được tin tức của quốc sư......”

      Uất Trì Tà Dịch vội vã tiến vào, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng đứng lên, nữ vương cũng vội vàng nhìn qua.

      Quốc sư hơn tháng , chuyện tình Thiên Thương Đảo bên kia, còn chưa có xử lý xong sao?

      “Làm sao vậy? xảy ra chuyện gì?”

      Theo lý thuyết, Long Vương chết , hẳn là có việc gì mới đúng a.

      Còn lại số tiểu binh này, đối phó hẳn là cũng khó .

      “Là Uất Trì Nhu Tình...... Uất Trì Nhu Tình hôn mê , cần nàng giúp nàng chẩn trị......”

      A......

      Hôn mê......

      Năm nay là thịnh hành nữ nhân có thai hôn mê sao?

      Lúc đó nàng hôn mê, nhưng là bởi vì......

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút biết gì, bất quá nàng rất nhanh chóng tiếp nhận phong thư Tà Dịch đưa qua , nhìn lướt qua, sau đó đưa cho nữ vương.

      thể tưởng được Uất Trì Nhu Tình lại có tính tình cương liệt như vậy, này Uất Trì Nhu Y nếu là cũng như thế, kia tam trưởng lão nên cười to ......”

      Thiên phú tốt, cũng nhất định liền tốt.

      Lần đầu tiên Đông Phương Ngữ Hinh biết lời này chân chính hàm nghĩa là gì?

      “Ha ha, ta cũng tưởng......”

      Tà Dịch hắc hắc cười, vì Uất Trì Tà Tâm tìm được nữ tử như vậy mà cao hứng.

      “Hối hận sao ?”

      Trừng mắt nhìn Uất Trì Tà Dịch liếc mắt cái, Uất Trì Tà Dịch vội vàng khoát tay:

      “Làm sao có thể...... Ta cho tới bây giờ cũng chưa nhìn qua nàng......”

      Lúc nữ nhân này ăn giấm , lo lắng nàng thương chính mình.

      Nhưng thời điểm ghen......

      Đặc biệt là, dấm chua này lại thể ăn được .

      Ai, là rất......

      Làm cho người ta được lời nào .

      “Hừ, biết chàng cũng dám......”

      Phía bọn họ đường , đại trưởng lão xử lý qua trước, nên hẳn là thành vấn đề .

      Cho nên, Đông Phương Ngữ Hinh cũng sốt ruột, bất quá người của Long Vương này, là......

      Có loại chủ tử gì, có thủ hạ dạng đó a.

      Người của Long Vương, có mấy người có nhân tính , ngay cả nữ nhân có thai cũng buông tha.

      “Đúng rồi, Tà Dịch, ta còn nhớ lúc đó Long Vương phải cấp cho ngươi nữ nhân sao?”

      đến nữ nhân, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên nghĩ tới cái chuyện này.

      Việc này, nhưng là sau này nàng mới nghe , nhưng......

      Nàng vẫn luôn chưa gặp qua cái nữ nhân kia.

      Bất quá nghe nàng cùng chính mình có vài phần tương tự a?

      “Ta...... Hinh Nhi, nàng cũng biết ta đối với nữ nhân khác có hứng thú , hơn nữa lúc đó ta cũng có chú ý a......”

      nhưng là trực tiếp quên mất việc này .

      Bất quá, tối hôm đó rất loạn , chừng nữ nhân kia chết, hoặc là thừa dịp loạn mà chạy trốn .

      “Nga......”

      đều như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh cũng tiện truy cứu.

      Chờ Tiểu Hoan Hoan đến hỏi chút, tuy rằng Uất Trì Tà Dịch thèm để ý, nhưng chuyện về Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh tuyệt dám khinh thường a.

      Nghĩ đến Uất Trì Nhu Y từng giả trang chính mình tiếp cận Uất Trì Tà Dịch, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn như cũ có chút vướng mắc a .

      ☆, Chương 1108: Đồng tử kim sắc ( đôi mắt màu vàng)
      Edit:..Lam Thiên..


      “Ha ha, Hinh Nhi, con cũng đừng quá đa tâm , Uất Trì Tà Dịch a, ta thấy cũng có lá gan này......”

      Nữ vương ha ha cười, bà liền thích bộ dáng Đông Phương Ngữ Hinh đáng như vậy.

      rất thú vị ?

      “Hừ, hi vọng là như thế......”

      Ai, nam nhân quá đẹp chính là tốt, cả ngày trông cửa đều cảm giác rất mệt a.

      Bất quá......

      Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh cũng biết vì sao lại lo lắng như thế .

      Uất Trì Nhu Tình muốn đến, tự sát dẫn đến hôn mê......

      Phương diện này nàng cũng có tiếp xúc qua a, chẳng bằng xem chút có sách tương tự hay ? .

      Còn có, Phí Kỳ cũng cùng nhau trở về , độc của ......

      Trải qua bế quan điều chỉnh, thân thể của nàng tốt lên ít, lúc này nàng hẳn là cũng nên giúp nghiên cứu chút thôi.

      Long Vương ......

      Chất lỏng này, nàng tổng cảm giác cái này đối với giải độc có tác dụng rất lớn.

      Tà Dịch bề bộn rất nhiều việc, tuy rằng nhìn tới cái bán đấu giá kia, nhưng chuyện của Mật Các, vẫn như cũ muốn điều tra ràng.

      Bọn họ nhất định phải được, vì Tiểu Hoan Hoan, cũng buông tha cho .

      Tiểu Nhạc Nhạc, phỏng chừng điều tra .

      Đáng tiếc, tộc nhân Cửu Vĩ Hồ của ở đây, bằng , khẳng định nhanh hơn rất nhiều.

      Đông Phương Ngữ Hinh lại lần nữa bận rộn, nàng tìm đến rất nhiều sách, điên cuồng tiếp nhận tri thức về độc dược các loại --

      Trong nháy mắt, ba ngày thời gian trôi qua , Tiểu Hoan Hoan rốt cục cũng xuất quan .

      Lại mở mắt ra, Tiểu Nhạc Nhạc kích động nhìn bé.

      Đôi mắt đen nhánh, thoáng mở ra , thế nhưng có chút......

      Quang mang màu vàng.

      Tiểu Nhạc Nhạc kinh ngạc trừng lớn mắt, ánh mắt củaTiểu Hoan Hoan ......

      Bất quá, chỉ là chút thời gian, thời điểm muốn cẩn thận xem , vẫn là màu đen .

      Tựa hồ, là chính mình ảo giác......

      Nhưng biết, kia tuyệt đối có khả năng là nhìn sai.

      Nhưng màu vàng......

      Nhân loại có ánh mắt màu vàng, chỉ có hai loại khả năng, là do di truyền.

      Cùng phụ mẫu của chính mình có liên quan .

      Mà Uất Trì Tà Dịch cùng Đông Phương Ngữ Hinh đều có ánh mắt màu vàng, cho nên cái này là có khả năng.

      Mà cái thứ hai, chính là làm kinh ngạc nhất , chính là......

      người Tiểu Hoan Hoan, máu trong cơ thể nàng được kích hoạt rồi.

      Này, tu luyện tuy rằng sai, nhưng là cũng thể kích hoạt đến máu kia a.

      Hơn nữa, còn nhớ lão hồ ly từng qua, cái này cần phải đợi đến thời điểm trưởng thành, trở lại cấm địa Cửu Vĩ Hồ bên kia mới có thể......

      Mở ra kí ức truyền thừa của hồ vương, sau đó Tiểu Hoan Hoan cùng nhau, mới có thể được kích hoạt.

      Cho nên, cảm thấy rất kỳ quái.

      Có lẽ, này bất quá là nhìn nhầm mà thôi.

      So sánh, Tiểu Nhạc Nhạc càng tin tưởng cái này hơn.

      “Làm sao vậy? Tiểu Nhạc Nhạc?”

      Tiểu Hoan Hoan hoạt động chút cánh tay, cổ, cảm giác thoải mái a.

      có việc gì a, Tiểu Hoan Hoan, ngươi cảm thấy thế nào?”

      “Ai nha, kỳ cũng có gì, chính là cảm giác khí lực tương đối dư thừa, tựa hồ võ công của ta lại được nâng cao a?”

      Tiểu Hoan Hoan tùy ý xong, Tiểu Nhạc Nhạc công mắt:

      Đây là đề cao rất lớn được ?

      Tiểu nha đầu, ngươi cũng quá biết đủ .

      “Đó là tự nhiên a......”

      Bất quá, liền thích Tiểu Hoan Hoan như vậy.

      “Ai nha, ta đều lâu như vậy có trở về, mẫu thân phỏng chừng lại muốn mắng ta a......”

      Nghĩ đến Đông Phương Ngữ Hinh, Tiểu Hoan Hoan cảm giác chính mình là rất sơ ý .

      Bé cũng nhớ tiểu đệ đệ đâu?

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương1109: Bán manh vô tội.
      Edit:..Lam Thiên..


      “Ha ha, ta với nàng , nên có việc gì ......”

      Xem tiểu nha đầu hết thảy bình thường, Tiểu Nhạc Nhạc vội vàng hỏi:

      “Vậy chúng ta trở về trước ......”

      “Ân......”

      Tiểu Hoan Hoan ngoan ngoãn gật gật đầu, kỳ trong lòng bé rất cảm kích Tiểu Nhạc Nhạc .

      Bất quá bọn họ rất quen thuộc , lời khách sáo, cũng cần thiết phải .

      Thời điểm hai người trở về, Đông Phương Ngữ Hinh xem thư.

      “Mẫu thân......”

      Tiểu Hoan Hoan vụng trộm qua, ở khuôn mặt Đông Phương Ngữ Hinh hôn cái.

      Đông Phương Ngữ Hinh trợn mắt nhìn bé:

      “Còn biết nhớ tới mẫu thân này sao?”

      “Ngạch......”

      Chỉ biết mẫu thân chính mình , tiểu nha đầu bẹt bẹt miệng:

      “Con...... kỳ con sớm muốn đến nhìn người ...... Bất quá Tiểu Nhạc Nhạc mang con cái địa phương tốt a......”

      Việc này Đông Phương Ngữ Hinh biết rồi, nhưng vẫn như cũ nhẫn nại nghe tiểu nha đầu dông dài .

      vậy sao?”

      Cuối cùng, Đông Phương Ngữ Hinh giật mình hỏi, nàng kỳ đoán được kết quả, nhưng vẫn như cũ muốn phối hợp với nữ nhi chút.

      “Ân a, đương nhiên ......”

      Tiểu nha đầu đắc ý xong, xong, bé cúi đầu ở bụng Đông Phương Ngữ Hinh hôn cái:

      “Ô ô, tiểu đệ đệ, lâu như vậy thấy, có nhớ tỷ tỷ ?”

      Cách lớp y phục, Đông Phương Ngữ Hinh vẫn như cũ cảm thấy ấm áp .

      Tiểu nha đầu hôn môi xong, còn dùng tay vuốt ve cái bụng của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Lúc này, tuy rằng mới bốn tháng, nhưng......

      Bụng có chút nhô lên, tiểu nha đầu vuốt vuốt, bỗng nhiên hô:

      “A...... Mẫu thân, tiểu đệ đệ động ......”

      Thời điểm vừa rồi, Đông Phương Ngữ Hinh cũng có cảm giác được.

      Nàng cũng hoảng sợ, tưởng là ảo giác, nghĩ tới Tiểu Hoan Hoan thế nhưng cũng có cảm giác.

      “Ân, ta cũng cảm giác được ......”

      Này tiểu gia hỏa, liền thích Tiểu Hoan Hoan như vậy sao?

      Nàng cả ngày mang theo , vất vả như vậy, còn mỗi ngày mát xa bụng, nhưng cũng chưa cấp nàng động chút.

      Nhưng Tiểu Hoan Hoan vừa mới trở về, thế nhưng liền cấp động .

      Còn có Uất Trì Tà Dịch, mà biết phỏng chừng cũng buồn bực --

      Này, mỗi ngày vào buổi tối đều cùng nó chuyện, khơi thông, nhưng lại bằng Tiểu Hoan Hoan sờ cái a?

      “Oa, tiểu đệ đệ, đệ lại động chút a......”

      Tiểu Hoan Hoan hưng phấn muốn chết, đừng là bé , chính là trong lòng Tiểu Nhạc Nhạc cũng ngứa chút, vội vàng qua.

      “Tiểu Hoan Hoan, ta cũng muốn, ta cũng muốn thử chút.... ....”

      Tiểu Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc, vẫn luôn là tuy hai mà , lúc này nghe thấy Tiểu Nhạc Nhạc vừa như vậy, bé liền tự nhiên đồng ý .

      Nhường lại vị trí, Tiểu Nhạc Nhạc qua, cũng vuốt --

      Chính là, tiểu gia hỏa kia tựa hồ liền thích Tiểu Hoan Hoan hơn, đối với Tiểu Nhạc Nhạc vuốt ve, thế nhưng lại có chút phản ứng.

      “A...... thể nào...... tại sao......”

      Tiểu Nhạc Nhạc dùng hết chiêu thức của mình, nhưng vẫn như cũ cảm giác được, bị đả kích sâu.

      “Ô ô, Hinh Nhi, khi dễ người......”

      Xem hai cái hài tử đều đáng như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên cảm thấy thỏa mãn.

      Tiếp qua mấy tháng nữa, bên người nàng lại nhiều thêm cái đứa --

      “Các ngươi làm cái gì vậy?”

      Ba người chơi đùa, Uất Trì Tà Dịch đến, nhìn thấy Tiểu Nhạc Nhạc bọn họ, nhướng mày, tiểu tử này, rốt cục cũng đem nữ nhi cấp mang về .

      “Phụ thân, Tiểu Hoan Hoan hảo nhớ người a......”

      Bán manh vô sỉ, cũng vô tội ......


      ☆, Chương 1110: Ghen tuông ngất trời.
      Edit:..Lam Thiên..


      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh lặng lẽ xong, nhưng Tiểu Hoan Hoan liền thích chiêu này.

      Mà Uất Trì Tà Dịch, đối với bé bán manh, vẫn luôn có sức chống cự .

      Hai người này, chính là Chu Du đánh Hoàng Cái, người nguyện ý đánh còn người nguyện ý bị đánh, hảo .

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh, cũng quen với hình thức ở chung của bọn họ.

      phụ thân như vậy cũng sai , mặc kệ là làm chuyện gì sai, nhưng chỉ cần bán manh chút là có thể thu phục được.

      Hắc hắc, bất quá, Uất Trì Tà Dịch cũng liền đối với Tiểu Hoan Hoan như thế......

      Ngươi xem đối Tiểu Nhạc Nhạc bọn họ, muốn nghiêm túc hơn.

      “Tiểu Hoan Hoan, vừa rồi con làm cái gì......”

      Uất Trì Tà Dịch tâm tình tốt hỏi, Tiểu Hoan Hoan hắc hắc cười:

      “Phụ thân, vừa rồi chúng con cùng tiểu đệ đệ chuyện...... Vừa rồi tiểu đệ đệ, ......”

      Tiểu Hoan Hoan vừa muốn tiếp tục chuyện tiểu bảo bối động, Tiểu Nhạc Nhạc lại qua giữ chặt tay bé, :

      “Hoan Hoan, chúng ta ra ngoài trước , Hinh Nhi khẳng định có lời muốn a......”

      A a, này......

      Tiểu Hoan Hoan mất hứng , bé cũng chưa chuyện đệ đệ đối với bé tốt đâu?

      Bất quá, bé vẫn luôn rất tin tưởng Tiểu Nhạc Nhạc, biết như vậy nhất định có đạo lý của .

      Cho nên, bé liền từ người Uất Trì Tà Dịch xuống, hướng về phía cười :

      “Vậy phụ thân chúng con ra ngoài trước.....”

      ra khỏi cửa, bé mới hiểu hỏi:

      “Tiểu Nhạc Nhạc, vì sao ngươi cho ta cùng phụ thân a......”

      Ô ô, bé cao hứng, tiểu đệ đệ này, còn chưa có xuất ra liền đáng như vậy a.

      “Ha ha, Tiểu Hoan Hoan, ngươi cũng ngẫm lại chút phụ thân của ngươi có thể ghen a......”

      A, này......

      Bé cũng phải là nam nhân, lại càng quyến rũ mẫu thân a.

      Xem tiểu nha đầu vẫn như cũ có phản ứng, Tiểu Nhạc Nhạc mới thở dài :

      “Phụ thân ngươi cả ngày cùng mẫu thân ngươi ở cùng nhau, nhưng vừa rồi Hinh Nhi cũng , đó là lần đầu tiên bảo bối động...... Ngươi nếu như phụ thân ngươi biết, vậy chẳng phải là.... ....”

      A......

      Tiểu Nhạc Nhạc giải thích như vậy, Tiểu Hoan Hoan liền hiểu được, tựa hồ là có chuyện như vậy.

      “Chúng ta đây là ra ngoài né tránh sao?”

      Tiểu Nhạc Nhạc rất ổn trọng gật gật đầu, Đông Phương Ngữ Hinh khẳng định cho Tà Dịch , trong đó......

      Hai người được mấy bước, lại quay trở về, hắc hắc, chuyện như vậy, bọn họ tự nhiên là muốn nhìn .

      Vụng trộm nhìn xem, nhìn xem Uất Trì Tà Dịch ngây thơ.

      Đương nhiên, lúc này Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ thế nào cũng nghĩ đến, hai cái tiểu gia hỏa này thế nhưng còn có tâm tư như vậy--

      “Vừa rồi Tiểu Hoan Hoan muốn cái gì? Hinh Nhi? Tiểu Nhạc Nhạc, là rất......”

      Chính mình cũng chưa cùng nữ nhi thân đủ đâu, thế nhưng lại lôi kéo Tiểu Hoan Hoan rồi, Uất Trì Tà Dịch có chút bất mãn.

      “Ha ha, cũng có gì a ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh ra vẻ thần bí cười:

      “Tà Dịch, chàng qua đây......”

      Chỉ chỉ Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh muốn qua, Tà Dịch tự nhiên là nghe lời qua, Đông Phương Ngữ Hinh lôi kéo tay , phóng tới bụng chính mình:

      “Chàng thử chút, vừa rồi mới động đấy?”

      Ngạch......

      Uất Trì Tà Dịch có chút mờ mịt, đối với cái này, vẫn luôn có kinh nghiệm .

      “Có ý tứ gì?”

      “Ai, chính là ở thời điểm mang thai bốn đến năm tháng , đứa có máy thai, ở trong bụng có hoạt động, người lớn chúng ta, cách cái bụng cũng có thể cảm nhận được......”

      ☆, Chương 1111: Tiểu sắc quỷ.
      Edit:..Lam Thiên..


      A......

      Này......

      Tà Dịch còn nhớ tựa hồ nhìn thấy qua, nhưng cũng nghĩ tới......

      vội vàng để tay lên, cảm thụ nửa ngày, cũng có gì phản ứng a?

      “Hinh Nhi, ta......”

      Có chút xấu hổ, làm sao có thể cảm giác được đây?

      “Ha ha,, kỳ cũng có gì , ngay từ đầu chính là dễ dàng cảm nhận được a......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng để ý, thản nhiên cười:

      “Vừa rồi thời điểm Tiểu Hoan Hoan ở đây, liền giật mình, nếu phải tiểu nha đầu cũng cảm giác được , ta đều nghĩ là ảo giác đâu?”

      Tiểu nha đầu......

      Nghĩ đến dáng vẻ đắc ý vừa rồi của tiểu nha đầu ,chớ phải là......

      Trách được Tiểu Nhạc Nhạc lại lôi kéo bé chạy nhanh như vậy, nguyên lai......

      Uất Trì Tà Dịch vừa nghĩ trong lòng liền buồn bực, Tiểu Nhạc Nhạc này, là rất......

      Có thể là quá thông minh ?

      Kéo Tiểu Hoan Hoan chuồn mất so với thỏ còn muốn nhanh hơn, hừ.

      Bất quá, đây là đứa của a, cũng thể đối với chính mình ......

      Lãnh khốc...... chút mặt mũi cũng cho sao?

      Nghĩ vậy, trong lòng Uất Trì Tà Dịch cũng rất có tư vị, vì sao a?

      dụng tâm như vậy, nhưng đứa này cũng quá nể mặt ?

      “Xú tiểu tử, chờ ngươi ra xem ta thế nào giáo huấn ngươi......”

      Uất Trì Tà Dịch nửa ngày, bụng vẫn như cũ có chút động tĩnh, tức giận .

      Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn , nàng thế nào cảm thấy giống như là đứa trẻ đây?

      So với Tiểu Hoan Hoan còn con nít hơn đây?

      Nam nhân, quả nhiên có đôi khi là rất ngây thơ .

      “Ha ha, Tà Dịch, kỳ , lúc này cảm giác cũng quá mẫn cảm, cho nên......”

      Thời gian đầu máy thai có khả năng là quá lợi hại , bởi vì......

      “Vậy Tiểu Hoan Hoan qua làm sao mà biết?”

      Đối với cái này, Uất Trì Tà Dịch càng thêm để ý.

      “Đó là vừa vặn a, chàng xem bất quá cũng chỉ động lần mà thôi ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh an ủi :

      tại rất , có đôi khi cho dù là động , chúng ta cũng chưa chắc cảm giác được đâu?”

      Là như vậy sao?

      Nhưng , là phụ thân của a, hi vọng lần đầu tiên của đều cấp chính mình đâu.

      Hai người thân mật chuyện, cái khác cũng là mặc kệ .

      Tiểu Hoan Hoan trở lại, lúc này chỉ chờ Uất Trì Nhu Tình bọn họ qua.

      ra ngoài đón bọn họ, cũng có bao nhiêu tác dụng, hơn nữa, Hinh Nhi lại có mang thai, Uất Trì Tà Dịch cũng luyến tiếc đâu?

      Mà chuyện Hinh Nhi cần phải làm rất nhiều, chính là nàng mang thai cũng thể được thoải mái chút a.

      được, phải tìm vài người đến hỗ trợ, cũng thể để Hinh Nhi quá mệt mỏi --

      “Ta , khẳng định ghen mà......”

      Xem cái bình dấm chua kia tốt lắm, hai người mới lặng lẽ rời .

      Đều vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Uất Trì Tà Dịch này, cũng liền chỉ có Hinh Nhi mới có biện pháp an ủi a.

      “Ân, may mắn ngươi kéo ta , bằng ......”

      Tiểu Hoan Hoan cảm thấy có chút nghĩ mà sợ, phụ thân ghen, cũng phải lớn bình thường a.

      “Bất quá, đứa kia cũng là đủ kỳ quái a, thế nào liền......”

      Mẫu thân là ngẫu nhiên , là như vậy sao?

      Tiểu Hoan Hoan cảm thấy rất thần bí, lần đầu tiên bé gặp được chuyện như vậy đâu?

      “Hừ, cái tiểu sắc quỷ......”

      Ngạch......

      Lời của Tiểu Nhạc Nhạc, khiến Hoan Hoan trực tiếp biết gì......

      Đây là tiểu sắc quỷ a, mới lớn bao nhiêu.

      “Di, Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi làm sao mà biết là tiểu sắc quỷ......”

      ☆, Chương 1112 : Đặc biệt mê người
      Edit:..Lam Thiên..


      Tuy rằng bé cảm giác là đệ đệ, nhưng này chính là cảm giác, cũng khẳng định, nhưng Tiểu Nhạc Nhạc......

      “Ta...... Ta cũng là đoán ......”

      có thể ngay từ đầu biết sao? Thậm chí so với Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ biết đến sớm hơn?

      Khẳng định là được, vạn nhất đến lúc đó bọn họ cùng tính sổ?

      lúc đó chỉ là muốn cho bọn họ tự mình phát , chỉ như vậy mà thôi.

      “Nga, bất quá ta rất thích a......”

      Chưa sinh ra liền đáng như vậy, đệ đệ này, lớn khẳng định càng thêm đáng .

      “Ân, ta cũng thích......”

      Nhưng là có chút ghen tị, Tiểu Hoan Hoan cũng chưa rất thích chính mình đâu?

      Tiểu Nhạc Nhạc thỏa mãn cùng Tiểu Hoan Hoan, chỉ hy vọng, luôn luôn đều có thể như vậy tốt rồi --

      “Ai, biết Tiểu Hoan Hoan thế nào ?”

      Trở lại U Minh giới, vẫn như cũ muốn luyện công.

      Biết Tiểu Hoan Hoan ưu tú, U Huyền chỉ có thể nỗ lực gấp bội .

      Phụ thân cũng phản đối, này với , nhưng là cái bắt đầu sai.

      “Điện hạ......”

      “Thế nào?”

      “Ngươi đừng đến cái tiểu nha đầu kia , bằng , U Minh vương nghe được, liền lại mất hứng ......”

      Lo lắng nhìn U Huyền, tuy rằng U Minh vương phản đối , nhưng vẫn như cũ đối với U Huyền cầu nghiêm khắc.

      “Ta biết......”

      chính là xem U Minh vương có ở đây, cho nên mới......

      nhớ đến Tiểu Hoan Hoan ......

      “Di, ta nhớ được trong cung của phụ vương có cái gương......”

      U Huyền bỗng nhiên rất nhớ Tiểu Hoan Hoan, nghĩ đến muốn nhìn bé chút.

      “A...... Này, điện hạ, được, được a......”

      Bên kia đúng là có cái gương, nhưng nếu để U Minh vương thấy được, kia chẳng phải là......

      “Phụ thân phải vân luôn bế quan sao?”

      U Huyền liếc mắt nhìn người bên cạnh cái, người nọ biết gì, là bế quan, nhưng......

      “Tốt lắm, có việc gì, có chuyện gì, ta tự mình gánh vác......”

      U Huyền xong liền bỏ chạy, mọi người cũng dám ngăn trở, nhìn chạy đến tẩm cung của U Minh vương.

      Bởi vì thân phận của U Huyền , ai dám ngăn trở.

      Mà đối với võ công của U Minh giới, cũng biết sai biệt lắm , cũng biết làm thế nào để mở gương này ra.

      Đương nhiên, gương này chỉ có thể nhìn đến phần, phải tất cả mọi thứ đều có thể nhìn thấy.

      hi vọng chính mình gặp may mắn .

      Vận công, trong lòng lặng lẽ nhắc tới Tiểu Hoan Hoan, lát sau, trong gương quả nhiên xuất ra cái bóng của tiểu nha đầu .

      Bất quá, phải chỉ mình bé.

      Bên người bé, là......

      Tiểu Nhạc Nhạc......

      Cái tiểu nam hài kia.

      Bọn họ nắm tay chặt, phi thường thân mật, biết tới cái gì, tiểu nha đầu nhưng vui vẻ.

      Tiểu Nhạc Nhạc cũng vui vẻ, bọn họ tựa hồ mới là đôi .

      Tuổi tương đương nhau, cả ngày ở cùng nhau.

      Tiểu nha đầu đối với Tiểu Nhạc Nhạc, là......

      Thái độ kia, khiến đều phi thường hâm mộ.

      Tiểu Hoan Hoan, ngươi làm sao có thể......

      U Huyền bỗng nhiên cảm thấy ngực có chút khó chịu, ở lúc này, biết Tiểu Nhạc Nhạc muốn làm cái gì, bỗng nhiên tới gần tiểu nha đầu......

      mặt của bé, ngọt ngào hôn cái.

      Rất , nhưng tựa hồ đều nghe được “bẹp” tiếng.

      Tuy rằng là khuôn mặt, nhưng......

      mặt tiểu nha đầu , thế nhưng mang theo chút đỏ ửng.

      Đây là lần đầu tiên tiểu nha đầu đỏ mặt, tối thiểu , là lần đầu tiên nhìn thấy mặt nha đầu hồng.

      Bé còn như vậy, nhưng khuôn mặt nhắn hồng, cũng đặc biệt mê người.

      Chương 1113: hề hứng thú đời

      Edit : PDN


      Tiểu Hoan Hoan. . .

      U Huyền lặng lẽ nhớ kỹ, trong lòng là cay đắng vô tận ——

      Cha từng đáp ứng mình, để cho cậu lớn lên có thể cưới tiểu Hoan Hoan.

      Nhưng. . .

      Tiểu Hoan Hoan phải là người của U Minh giới , cha có cái quyền ra lệnh cho nàng nha.

      Mà bọn họ. . .

      Thời gian dài ở chung này, mình làm sao hơn được?

      Cha , cuối cùng là câu suông a.

      Mình và tiểu Hoan Hoan, dường như. . .

      Mặc kệ cậu nỗ lực như thế nào, bọn họ chưa từng khả năng này.

      "U Minh vương. . ."

      Bên ngoài, chợt nghe tiếng hô của mọi người , lúc này U Huyền còn ở đây, nếu để cho U Minh vương biết. . .

      Bọn họ gọi U Minh vương, là nhắc nhở U Huyền, nhưng U Huyền lúc này dường như cái gì cũng nghe được.

      Cậu ngồi ngơ ngẩn, lúc U Minh vương tiến vào, vừa định nổi giận, bỗng nhiên cảm thấy đúng.

      "U Huyền, sao con tùy ý vào phòng của ta?"

      chỉ hỏi câu, nhưng U Huyền cái gì cũng chưa .

      "Con. . ."

      Nếu như đây là lúc bình thường, đứa bé này sớm sợ đến mức quỳ xuống.

      Nhưng ngày hôm nay. . .

      U Minh vương đánh giá con trai của mình, lúc này cảnh tượng trong gương biến mất, điều này đại biểu muốn xem rồi.

      Nhưng. . .

      "Con . . ."

      Nhìn cái người đờ đẫn kia , bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, tay đảo qua, thân thể U Huyền nhoáng lên, té lăn đất.

      "Nhìn cái gì rồi?"

      mặt khôi phục lạnh lùng trước kia, chỉ là, U Huyền cũng trả lời lời của .

      "Ha ha, lời của ta con cũng dám nghe rồi?"

      Có phần tức giận, có pahir đứa con trai này cũng quá tùy hứng chút hay ?

      " dám. . ."

      U Huyền chất phác đứng, giống như, búp bê mất thần trí vậy.

      "Cút. . ."

      Nhìn tiểu tử này rốt cục mở miệng, U Minh vương cũng lười truy cứu.

      bây giờ mệt chết , cái võ công kia , hầu như tiêu hao hết tất cả tinh lực của .

      "Vâng. . ."

      Thân thể từ từ ra ngoài, cậu biết mình sau này còn hứng thú gì.

      Sinh mệnh, từng có nữ nhân như thế , vào trong sinh mệnh của mình , để cho cậu cảm giác cuộc sống nhàm chán có hy vọng. . .

      Nhưng bây giờ, nữ nhân kia, lại theo người khác cùng chỗ. . .

      Rất bi kịch, cũng rất bất đắc dĩ. . . ——

      "Đông Phương Ngữ Hinh. . ."

      Nghe tiếng ồn ào như thế, Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt xem thường, tên Uất Trì Tà Tâm này, lại gọi mình như thế rồi ? Nàng cũng phải nghễnh ngãng.

      Chỉ có điều, nhớ kỹ ngay từ đầu lúc gặp mặt, dường như chính là như vậy.

      Ngược lại bọn họ tới tốc độ rất nhanh.

      Lúc Đông Phương Ngữ Hinh ra, thấy cái . . .

      Xe ngựa siêu cấp vô địch kia , có phần gì.

      Uất Trì Tà Tâm a, thê tử của ngươi là hôn mê, nhưng cũng cần khoa trương như thế .

      "Khụ khụ. . . Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi nhanh giúp nàng xem chút . . ."

      Uất Trì Tà Tâm thấy Đông Phương Ngữ Hinh, vội vàng .

      "Ừ. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh tới, được rồi, nàng biết sốt ruột, cho nên. . .

      Cũng hiểu được.

      Cũng hiểu tâm tình của , giúp xem chút là được.

      Uất Trì Tà Tâm dám tùy ý bế Uất Trì Nhu Tình xuống tới, bụng Uất Trì Nhu Tình . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn cái bụng to lên ràng kia , cái này so với chính mình lớn hơn.

      Chỉ có điều, đứa bé này cũng sai, rất ngoan cường.

      Uất Trì Nhu Tình, thời gian càng dài, đúng là để cho nàng càng ngày càng giật mình.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 1114: Nữ nhân mất tích

      Edit : PDN


      Nàng bắt mạch chút, cảm giác thành vấn đề, :

      " có vấn đề gì, ngươi buông nàng xuống trước , thu xếp xong, ta luyện đan. . ."

      Phương thuốc này, nàng có thể điều chế.

      Hơn nữa, đan học viện này cái gì thiếu nhất? Vẫn là dược liệu rồi.

      Cho dù là bình thường có phần khó tìm, tại đây cũng có.

      Đương nhiên, bình thường là thể tùy ý cầm bừa.

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh giống , nàng và Chích lão quan hệ của bọn họ tại đây, hơn nữa trình độ luyện đan của bản thân nàng .

      Này đan học viện nếu như cần, nhưng là phải tìm Đông Phương Ngữ Hinh giúp tay.

      Đương nhiên, còn có tiểu Nhạc Nhạc. . .

      Được rồi, đến tiểu Nhạc Nhạc, thời gian luyện chế đan dược này , có bao nhiêu luyện đan sư đau đầu cái đan lôi kia a.

      Nhưng có tiểu Nhạc Nhạc ở giống , rất nhàng giúp ngươi tiếp được, bọn họ mỗi người đều hâm mộ thôi.

      Uất Trì Tà Tâm nhìn Đông Phương Ngữ Hinh sao, cũng yên lòng.

      Nhìn về phía trong mắt Uất Trì Nhu Tình , lần đầu tiên có cảm giác thở phào nhỏm.

      Mặc dù đại trưởng lão Đông Phương Ngữ Hinh có biện pháp, nhưng thời gian đường cũng dám ôm hy vọng quá lớn.

      Hay là, đó chẳng qua là bọn họ an ủi mình.

      Nhưng bây giờ, cũng giống nhau ——

      "Ngươi cái gì?"

      Nghe được bọn họ báo lại, Uất Trì Tà Dịch hơi rối loạn đứng lên.

      là bị hiệu trưởng gọi qua, là về chuyện Luyện Khí Sư .

      Bởi vì cũng học tập Luyện Khí Sư, cho nên, hiệu trưởng mời thêm vào đan học viện.

      Bởi vì Luyện Khí Sư quá ít, tất cả có bộ môn riêng biệt.

      "Đúng. . ."

      Người đó là tới hồi báo với hiệu trưởng , vừa vặn Tà Dịch ở, cho nên, cũng nghe được.

      Chỉ có điều, sau khi nghe được, chỉ có khiếp sợ, tuyệt đối khiếp sợ.

      " mất tích bao nhiêu?"

      "Có hơn hai trăm . . ."

      Người đó cũng rất sợ, bởi vì, lần này người mất tích rất quỷ dị.

      "Toàn bộ là nữ nhân, mỗi người hai mươi tuổi ?"

      Cái phương pháp mất tích này . . .

      "Đúng, nữ tử trẻ tuổi mười tuổi đến hai mươi tuổi . . ."

      Đổ mồ hôi. . .

      Mất tích, nhiều nữ nhân như vậy , đây là ý gì?

      "Cái này. . . Tà Dịch, ngươi thấy thế nào?"

      Mấy ngày hôm trước có người cho biết có người mất tích, khi đó cũng cảm thấy làm sao.

      Nhưng bây giờ. . .

      Bỗng nhiên có thêm nhiều như vậy, hiệu trưởng mới phát tình đúng lắm.

      "Đem tư liệu của những nữ nhân này tra chút . . ."

      Tà Dịch cau mày suy nghĩ chút, nếu như ngay lúc mất tích nhiều người như vậy, cũng phải kỳ quái, nhưng chỉ có nữ nhân, còn có tuổi ở đây, chẳng lẽ là bị người bắt làm chuyện gì nhận ra người rồi?

      Ví dụ như, kỹ viện?

      Thanh lâu?

      Nhưng ngẫm lại có khả năng, nếu như làm cái này, đám nữ nhân luôn luôn lộ diện. . .

      Mặc kệ ngươi đưa bọn họ đến chỗ xa bao nhiêu, nếu là có ngày bị người nhận ra, có phiền toái.

      Nhưng. . .

      Vậy vì cái gì chứ?

      "Đúng, trước hết tra chút tư liệu của bọn họ, xem có điểm chung nào . . ."

      Hiệu trưởng cũng nghĩ đến cái khả năng, nhưng cái này. . .

      khỏi cũng quá hoang đường, ai dám kiêu ngạo như thế?

      đời này, người hơi có trách nhiệm vẫn là rất nhiều, bọn họ cũng như thế. . .

      Hiệu trưởng lắc đầu, hy vọng, có kết quả quá xấu .

      Tà Dịch vẫn nghĩ đến chuyện người mất tích , lúc trở về, mới biết được Uất Trì Tà Tâm mang theo Uất Trì Nhu Tình tới.



      Chương 1115: Đây là đâu chứ?

      Edit : PDN


      Quan hệ của và Uất Trì Tà Tâm , vẫn luôn rất bình thường.

      vẫn đem Uất Trì Tà Tâm coi như đệ đệ, nhưng Uất Trì Tà Tâm. . .

      Lúc ban đầu, vẫn xem mình là đối thủ, vì vậy bọn họ cũng thân cận.

      Nhưng Uất Trì Tà Tâm xa tới, cũng phải cùng tiếng.

      Từ chỗ Hinh nhi ra, Tà Dịch đến chỗ Uất Trì Tà Tâm nghỉ ngơi .

      "Đại ca. . ."

      Trải qua nhiều như vậy, thái độ của Uất Trì Tà Tâm đối với , cung kính rất nhiều, cũng ôn hòa rất nhiều rồi .

      "Ừ. . . Đệ cũng đừng lo lắng, nàng có việc gì. . ."

      Tà Dịch biết an ủi người như thế nào, đây với , là rất tốt rồi.

      "Đại ca, cám ơn huynh và. . . Đại . . ."

      thói quen gọi tên Đông Phương Ngữ Hinh , đại tẩu cái xưng hô này , cũng dễ dàng ra miệng.

      "Ha ha, đều là người nhà, có cái gì phải khách khí?"

      Uất Trì Tà Tâm nhìn bố trí nơi này , tuy rằng giản đơn, nhưng. . .

      hổ là đan học viện a, cho dù đây là khách phòng thông thường , đều có thể ngửi thấy được mùi thuốc nhàn nhạt dễ chịu .

      "Đại ca, huynh cũng thêm vào đan học viện này ?"

      từng, đại ca gia nhập học viện Tinh , trong lòng cũng cảm thấy có chút phục, nhưng bây giờ. . .

      Đại ca, dĩ nhiên thành người của đan học viện .

      "Tạm thời có, chỉ có điều, hiệu trưởng mời ta rồi. . ."

      Uất Trì Tà Dịch cười thản nhiên, Uất Trì Tà Tâm cũng biết chuyện Tà Dịch là Luyện Khí Sư , tưởng có liên quan với Đông Phương Ngữ Hinh

      "Ha ha, đại ca vẫn luôn lợi hại như thế . . ."

      Lúc ban đầu là võ công, lúc này là. . .

      Cho dù là nữ nhân, so với chính mình cũng lợi hại hơn rồi.

      Chỉ có điều, tùy ý so sánh loạn , bởi vì. . .

      Uất Trì Nhu Tình của , cũng rất tốt.

      "Đệ cũng tốt. . . Uất Trì Tà Tâm, đệ biết ta cũng thích chuyện quản lý này mà, sau này chuyện của Thiên Thương Đảo , đệ phải phí tâm nhiều. . ."

      Đây là uỷ quyền.

      Uất Trì Tà Tâm hiểu . Chỉ là. . .

      Ha ha, thực là buồn cười, thứ bản thân vẫn luôn tính toán cầu xin, đại ca dễ dàng đưa ngay cho mình như vậy ?

      "Đại ca, ta cũng chưa từng nghĩ muốn. . ."

      "Thiên Thương Đảo luôn luôn phải có người quản, chuyện ta đây lo lắng đủ nhiều, đệ là đệ đệ duy nhất của ta , liền giúp ta chia sẻ chút, có thể chứ?"

      Tà Dịch thành khẩn , Uất Trì Tà Tâm nghe xong mắt có phần ướt át, đại ca đều như thế , còn có thể thế nào?

      "Đại ca, đệ. . ."

      Muốn khóc, quả là vội tới xem bệnh cho Uất Trì Nhu Tình , phải là. . .

      "Ha ha, cái gì cũng đừng nữa, chúng ta là huynh đệ. . ."

      Vỗ vỗ vai Uất Trì Tà Tâm , Tà Dịch thấy lúc này cũng còn sớm, chuyện này chưa từng với Hinh nhi sao?

      Quên , trước rồi.

      Đông Phương Ngữ Hinh phải giúp Uất Trì Nhu Tình giải độc, còn muốn. . .

      Phí Kỳ, độc của Phí Kỳ , cũng thể tiếp tục mang xuống rồi.

      Tuy rằng tạm thời nguy hiểm cho sinh mệnh, nhưng thời gian dài, tổn hại đối với thân thể , quả là cũng rất kinh khủng ——

      "Uất Trì Nhu Tình, rốt cục ngươi cũng tỉnh a. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh mỉm cười nhìn nữ nhân vừa mới tỉnh lại kia , Uất Trì Tà Tâm ở, ra ngoài.

      Ngày hôm nay nàng giúp nàng ta châm cứu chút, vậy mà thực tỉnh.

      "Đông Phương Ngữ Hinh?"

      Hơi thấy khó hiểu bố trí xung quanh đây, nơi này là. . .

      Chương 1116: Chuyện của nữ nhân

      Edit : PDN


      Nàng nhớ kỹ như thế. . .

      Bỗng nhiên nghĩ đến màn kia, thân thể gầy yếu của Uất Trì Nhu Tình run rẩy cái.

      " sao. . . Đừng lo lắng. . ."

      Chuyện của Uất Trì Nhu Tình , Đông Phương Ngữ Hinh nghe , nàng rất bội phục người nữ nhân này.

      "Ta. . ."

      Uất Trì Tà Tâm, Uất Trì Tà Tâm đâu?

      Uất Trì Nhu Tình nhìn lần, cũng có phát bóng dáng của Uất Trì Tà Tâm, có phần hơi hơi thất vọng chút.

      " và Tà Dịch cùng chỗ đâu. Ngươi cũng biết, Tà Dịch cả ngày chạy ở bên ngoài, cũng có thời gian nào trở về, phụ thân tuổi cũng lớn, Uất Trì Tà Tâm cũng rồi, nên giúp đỡ chia sẻ chút gì đó. . ."

      Ngày hôm qua Tà Dịch dự định với mình rồi, Đông Phương Ngữ Hinh rất tán thành.

      Cái Thiếu đảo chủ Thiên Thương Đảo này , ra cũng có tác dụng gì.

      Nam nhân nàng thích , là Uất Trì Tà Dịch là được, về phần cái thân phận kia , trái lại sao cả ——

      "Ta. . . Đại tẩu. ."

      "Hô tên của ta , ta cũng lớn. . ."

      tiếng đại tẩu, khiến cho Đông Phương Ngữ Hinh cảm giác mình cũng già rồi.

      "Hinh nhi, Uất Trì Tà Tâm có cái suy nghĩ kia rồi. . ."

      Nghĩ đến Uất Trì Tà Tâm từng làm chuyện sai lầm, Uất Trì Nhu Tình sợ trong lòng mấy người Đông Phương Ngữ Hinh vẫn còn ghi nhớ như trước, vội .

      "Ta biết a, nhưng vốn chính là nhi tử của đảo chủ , giúp đỡ chia sẻ cũng là nên. . ."

      Cái này. . .

      Uất Trì Nhu Tình, tuy rằng lúc bình thường thế nào, nhưng người là cực kỳ thông minh.

      Nàng đoán được tâm tư của đảo chủ , tuy rằng. . .

      Hai người đều là hai nhi tử của ông, nhưng. . .

      như thế nào đây, luôn luôn có phần khác biệt.

      Đối với Tà Dịch, đảo chủ đáp lại quá nhiều tâm tư.

      Mà Uất Trì Tà Tâm. . .

      Ý của đảo chủ rất đơn giản, nếu như Uất Trì Tà Tâm an tâm làm nhi tử, vậy là tốt rồi. . .

      Cái gì cũng dễ , nhưng nếu như có ý tứ khác , ví dụ như. . .

      Muốn phải thay thế Tà Dịch, vậy coi như là. . .

      "Ha ha, Uất Trì Nhu Tình, ngươi suy nghĩ nhiều, ngươi cũng thấy chúng ta quá bận rộn. . . Bình thường, chưa từng có bao nhiêu thời gian trở lại, cho nên. . . Chuyện đảo này , có đôi khi chúng ta cho dù là cố tình, cũng là có sức. . ."

      Cái này. . .

      "Bọn họ là huynh đệ, là người thân nhất, chúng ta ra cũng là nha. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn bụng của nàng, qua đoạn thời gian nữa, bụng của nàng vậy cũng lớn như thế .

      Cảm giác rất mệt mỏi a, thời gian mang thai lúc đó , nàng cũng gần như quên mất.

      "Hinh nhi, ta. . ."

      Uất Trì Nhu Tình biết nên như thế nào, so sánh với Uất Trì Tà Tâm , nàng càng cẩn thận hơn chút. . .

      "Ha ha, ta thích những ngày đơn giản , quá bận rộn ngược lại tốt. . . Việc này nha, là chuyện của nam nhân bọn họ, chúng ta cũng cần quá quan tâm. . ."

      Đúng vậy, chuyện của nam nhân. . .

      Thiên Thương Đảo này, ra địa vị của nữ nhân cũng cao, Đông Phương Ngữ Hinh chính là đặc biệt .

      Chỉ có điều, nàng có bản lĩnh này.

      Trong lòng có phần ước ao, nhưng càng nhiều hơn chính là bội phục.

      "Ngươi tốt nhất dưỡng tốt thân thể, tại a, phỏng chừng Uất Trì Tà Tâm cũng cần phải biết rồi, rất nhanh trở lại ngay. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh che miệng nở nụ cười, vừa bị nàng trêu đùa như thế , mặt của Uất Trì Nhu Tình có phần hồng.

      Chỉ có điều, trong lòng lại ấm áp, nàng cũng chưa từng tới cái học viện Tinh này, nghĩ tới bây giờ dĩ nhiên tới.

      Chương 1117: Viện binh

      Edit : PDN


      Ban đầu lúc tỷ tỷ ở đây , lúc đó nàng rất hâm mộ.

      Nhưng bây giờ. . .

      Con người, quả nhiên là chính xác ——

      Độc của Long vương , dễ giải.

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh có biện pháp khắc chế . . .

      Cái này cũng ít nhiều nhờ có Chích lão, nếu , nàng cũng nghĩ ra cái chủ ý kia .

      Bởi vì sắp lễ mừng năm mới rồi, bệnh tình của Uất Trì Nhu Tình cũng tốt rồi, bọn họ quyết định trở lại lễ mừng năm mới.

      Mà nơi bán đấu giá địa đồ kia , biết trung gian xảy ra chuyện gì, vẫn chưa có định ra chỗ như cũ .

      Chỉ có điều, Tà Dịch , bọn họ chẳng qua là tới phụ họa.

      Bây giờ chẳng quan tâm bọn họ thích ồn ào gặp gỡ ai, mời ai, và Đông Phương Ngữ Hinh đều .

      Tất cả lấy bụng Đông Phương Ngữ Hinh làm trọng, chờ hài tử ra đời, rồi hãy chuyện khác.

      Hiệu trưởng từng giữ lại, nhưng Tà Dịch lâu có trở lại lễ mừng năm mới rồi, cho nên. . .

      Lần này, nhất định trở lại.

      "Haizz, lễ mừng năm mới tốt a, ta lại lớn thêm tuổi rồi. . ."

      Bởi vì hai người phụ nữ có thai, bọn họ vẫn như cũ ngồi xe chiếc ngựa siêu cấp khoa trương lúc trước Uất Trì Tà Tâm chuẩn bị tới ——

      bánh xe , toàn bộ đều dùng loại dây mây phòng ngừa chấn động , mà trong xe, càng có thêm lớp dày, chút cũng cảm giác được xóc nảy.

      Sau này, Đông Phương Ngữ Hinh mới biết được, đây là kiệt tác của tam trưởng lão .

      Tam trưởng lão này, quả nhiên thiên tài, biết thiết kế nha.

      Chỉ có điều, cái này cũng nhìn ra coi trọng của ông đối với đứa bé này .

      Uất Trì Nhu Tình, bây giờ chính là bảo bối của bọn họ, so với Uất Trì Nhu Y lúc trước , quan trọng hơn rồi.

      Mà tam trưởng lão, coi như là nửa sư phụ của bọn họ , cho nên. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh đối với ông ấy cũng có vài phần tôn trọng.

      Mọi người chậm, bởi vì thời gian cũng phải rất vội.

      Tiểu Hoan Hoan, tiểu Nhạc Nhạc, Nữ vương, Hinh nhi, Uất Trì Nhu Tình ở xe, mà nam nhân bọn họ, bình thường đều ở bên ngoài, cứ chậm rãi tới như vậy , đến buổi tối tìm nhà trọ ở, cuộc sống như thế, mới coi như là thoải mái mà?

      "A, làm cái gì kia nha, sao náo nhiệt như thế ?"

      Chợt nghe tiếng chiêng trống ồn ào, tiểu Hoan Hoan hưng phấn thò đầu ra.

      "Ta cũng biết a. . ."

      xe lại ló ra đầu , là tiểu Nhạc Nhạc.

      "Chạy đâu? Các ngươi nhìn cái gì?"

      Tà Dịch đến gõ đầu của bọn họ chút, cái tiểu nha đầu này ——

      Có phải bị kềm giữ quá chặt hay ? Dọc theo con đường này, giống như là ngựa hoang tháo cương vậy, làm cho người ta. . .

      biết nên như thế nào.

      "Ai nha, cha thương con. . ."

      Cái miệng nhắn chợt mếu mếu, giống như có vẻ muốn khóc, nhưng. . .

      Nhìn hưng phấn trong mắt kia, chỗ nào có vẻ muốn khóc?

      "Ha ha, Tà Dịch, ta dẫn bọn chúng qua nhìn chút . . ."

      Quốc sư cưỡi ngựa đến, Tà Dịch phải bảo vệ mấy người Đông Phương Ngữ Hinh ——

      Giữ cho tốt, ra người trong xe này cũng yếu, cần bảo hộ, nhưng. . .

      Dù sao cũng, coi như là phải bảo vệ chút a.

      Bọn họ là nữ nhân, vẫn là phụ nữ có thai.

      đâu, cũng có việc gì, chỉ mang hai hài tử hoàn toàn thành vấn đề.

      " được, hôm qua làm chậm trễ ngày. . ."

      Uất Trì Tà Dịch cự tuyệt chút nghĩ ngợi , nếu như vẫn như vậy, bọn họ lúc nào mới có thể trở về chứ?

      "Mẫu thân. . ."

      Tiểu nha đầu bị cự tuyệt rồi, nhanh quay đầu tìm viện binh.

      Chỉ có điều, bình thường lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh so với Uất Trì Tà Dịch càng khó .

      Chương 1118: nữ tử cực

      Edit: PDN


      "Nãi nãi. . ."

      Làm bộ đáng thương nhìn về phía Nữ vương, trong lòng Nữ vương mềm nhũn:

      "Hinh nhi a, con xem để cho Phong mang con bé qua nhìn chút, sau đó đuổi theo chúng ta cũng có gì a. . ."

      Tiểu Hoan Hoan hoan hô trong lòng , vẫn là Nữ vương tốt, mẫu thân đúng là quá nghiêm túc.

      Nữ vương đều như vậy, bà cũng chậm trễ chuyến , Đông Phương Ngữ Hinh cũng tiện cự tuyệt a.

      "Haizz, mẫu thân, tiểu nha đầu này bị người chiều hư rồi. ."

      "Ta nguyện ý a. . ."

      Nữ vương cũng tức giận, bà vẫn nguyện ý cưng chiều tiểu nha đầu.

      Chỉ có điều, việc này cứ quyết định như vậy , tiểu nha đầu vui sướng nhảy xuống, quốc sư mang theo hai người bọn họ, rất nhanh biến mất ở trong biển người.

      Xe ngựa tiếp tục trước, bởi vì nhóm tiểu Hoan Hoan chơi, bọn họ cũng dám quá nhanh.

      Buổi trưa, bọn họ trở về, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh tìm nơi ăn chút gì, buổi chiều cũng liền dứt khoát , tùy ý dạo tại đây chút, vừa chờ tiểu Hoan Hoan.

      "Chàng vui?"

      Dọc theo đường , tuy rằng cố ý quan sát, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cảm giác được mi tâm của Tà Dịch , vẫn luôn chưa từng giãn ra.

      " . . . Hinh nhi, ta chỉ là để ý con đường này . . ."

      "Ha ha, võ công của mấy người chúng ta , con đường này có thể có chuyện gì?"

      Đông Phương Ngữ Hinh cười, võ công của bọn họ, tuy rằng dám đứng đầu.

      Nhưng nếu là ai dám khiêu khích, cũng cân nhắc chút thân phận của mình.

      "Đúng, Hinh nhi của ta lợi hại nhất rồi. . ."

      Tà Dịch bắt được tay của Đông Phương Ngữ Hinh , mặt gắng sức cười.

      " xảy ra chuyện gì?"

      Tuy rằng nụ cười của rất tự nhiên, nhưng. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh vẫn cảm thấy trong đó đúng như cũ , khẳng định có chuyện gì phát sinh, nếu , Uất Trì Tà Dịch lo lắng như vậy .

      "Haizz, ra việc này vẫn luôn có, chỉ là nàng vẫn bận, ta cũng liền cho nàng biết. . ."

      Biết Đông Phương Ngữ Hinh cố chấp, tiếp tục giấu diếm nữa, nàng tức giận, cho nên dứt khoát thẳng thắn.

      Hơn nữa, lúc ban đầu quan hệ với Hinh nhi , nhưng bây giờ. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh ngẩng đầu nhìn , nghiêm túc nghe.

      Chẳng lẽ là Mật Các?

      Hẳn phải là, chuyện Mật Các , nàng vẫn luôn biết, Tà Dịch cần thiết gạt mình.

      Đó là cái gì?

      Vậy mà chút tin tức nàng cũng có được ——

      " tình bắt đầu là từ ngày đó Uất Trì Tà Tâm tới . . . Lúc đó hiệu trưởng tìm ta tới gặp, sau đó ta nghe được bọn họ bẩm báo , mất tích hơn hai trăm nữ nhân, số tuổi là mười tuổi đến hai mươi tuổi. . ."

      Nữ nhân tuổi tác này , bỗng nhiên mất tích, rất dễ làm cho người ta liên tưởng đến có thể làm cái gì rồi.

      Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, Uất Trì Tà Dịch tiếp tục : :

      "Lúc đó ta cũng rất kỳ quái, cảm giác đời này ai lại lớn mật như thế . . . Cho nên để cho bọn họ tra chút tư liệu những nữ nhân kia , kết quả phát , các nàng mặc dù tuổi tác bất đồng, tướng mạo cũng nhất định là phải tuyệt mỹ, nhưng có điểm giống nhau, chính là sinh nhật. . ."

      Sinh nhật?

      "Sinh nhật làm sao vậy?"

      "Mùng bảy tháng bảy . . ."

      Mùng bảy tháng bảy . . .

      Cái này, có cái gì đúng sao?

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh vẫn hiểu được như cũ , Uất Trì Tà Dịch : :

      "Truyền thuyết đây là ngày khí nặng nhất. . ."

      A. . .

      Cái này đổi thành Đông Phương Ngữ Hinh giật mình:

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 1119: Cũng thịnh hành phá thai.
      Edit:..Lam Thiên..


      Cái này đổi thành phương Ngữ Hinh giật mình :

      “Nhưng...... Ta làm sao lại nhớ là ngày mười lăm tháng bảy a......”

      Ngày nào đó, là ngày quỷ tiết trong truyền thuyết, nếu như có thể xem là ngày khí nặng nhất, hẳn là ngày mười lăm mới đúng .

      “Này ta cũng biết, nhưng các nàng đều sinh vào ngày mùng bảy tháng bảy......”

      Kia......

      Nếu như đều cùng sinh ngày, vậy khẳng định phải là để các nàng làm cái chuyện kia .

      “Chàng hoài nghi là có người luyện tà công sao?”

      đến tu luyện tà công, trong đầu Đông Phương Ngữ Hinh người thứ nhất nàng nghĩ đến dĩ nhiên là...... U Minh vương......

      Hãn, U Minh Vương này là người có hiềm nghi rất lớn .

      Ai bảo luôn luôn bình thường như vậy, làm cho người ta luôn có cảm giác thấy rất kỳ quái đây?

      phải hoài nghi, mà là khẳng định......”

      Tà Dịch thở dài, cũng cảm giác việc này cùng U Minh vương có liên quan, nhưng......

      chứng cớ a.

      “Này cũng thôi , Nhưng...... Khoảng thời gian trước, lại có tin tức truyền đến, mất tích rất nhiều đứa khoảng bảy tuổi, ngày sinh của bọn họ, cũng khéo là ngày nào đó......”

      Đứa ?

      Đông Phương Ngữ Hinh sắc mặt lạnh lùng, ngươi luyện công cũng có việc gì, nhưng tại sao phải dùng tới đứa ?

      “Hinh Nhi, chuyện này cùng chúng ta cũng có quan hệ gì, đời này nếu là có chuyện như thế, vậy cũng còn có rất nhiều người muốn khếch trương chính nghĩa, nhưng tại, lại nghe , mất tích ít nữ nhân có thai......”

      Nữ nhân có thai?

      Chớ phải là, nữ nhân có thai cũng phải cái kia gì sao?

      “Lẽ nào là cùng chuyện này có liên quan?”

      “Nghe trăm người mất tích , Hinh Nhi, nàng cùng Uất Trì Nhu Tình đều mang thai, cho nên ta muốn mau chóng mang mọi người trở về ......”

      Này Tiểu Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc, đều mới năm tuổi, tự nhiên là có việc gì, bọn họ cũng gặp nguy hiểm .

      Mục tiêu của người nọ là đứa bảy tuổi, nhưng nữ nhân có thai......

      “Này......”

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên biết nên cái gì cho tốt.

      Nữ nhân mất tích, trong lòng nàng bất đắc dĩ, nhưng là nàng cũng có biện pháp.

      Nhưng đứa mất tích......

      Nàng còn nhớ thời điểm thấy Tiểu Hoan Hoan , nàng đều sốt ruột biết thành bộ dáng gì.

      Tại thời điểm kia, nàng mới hiểu được làm phụ mẫu cũng dễ dàng.

      Mà Tiểu Hoan Hoan của nàng, chỉ là tạm thời mất tích , sau này lại tìm được.

      Nhưng ít đứa mất tích này, có khả năng thể trở về được nữa.

      Sinh ngày mùng bảy tháng bảy , này, cũng phải chuyện bọn họ có thể lựa chọn , bọn họ nên chết sao?

      Mà nữ nhân có thai mất tích......

      Nữ nhân, vì sao phải gọi là nữ nhân?

      Bởi vì bọn họ có thể mang thai đứa của chính mình.

      nữ nhân mà thể mang thai đứa , chính là hoàn chỉnh .

      Cho dù là chính bản thân các nàng, cũng cảm giác thấy rất đáng tiếc.

      Này Đông Phương Ngữ Hinh biết, Uất Trì Tà Dịch biết, bọn họ cũng đều biết.

      Mà chính mình cũng mang thai , nàng biết bọn họ đối với chính mình chờ đợi, đối với đứa chờ đợi.

      Mang thai là chuyện cỡ nào vĩ đại.

      Nhưng nếu như, cái này thành lý do các nàng phải chết , vậy......

      Thế giới này, cũng quá......--

      Bất tri bất giác , phía trước bỗng nhiên truyền đến thanh tranh cãi ầm ĩ :

      “Cái gì, có dược phá thai?”

      Là thanh của người nam nhân, trung khí mười phần a.

      “Đúng vậy, gần đây người tới mua dược này rất nhiều......”

      “Này, tại cũng đều lưu hành phá thai a......”

      “Ai ? Còn phải có biện pháp sao? Phá thai tổng so với có mệnh quan trọng hơn ......”

      “Đại phu, ngươi có thể giúp ta làm chút dược ? Ta...... Ta muốn nương tử ta chết......”


      ☆, Chương 1120: Tiểu Hoan Hoan cướp tú cầu.
      Edit:..Lam Thiên..


      Nam nhân vừa mới lấy dược, bởi vì dược điếm cho dược phá thai, thế nhưng cấp lão bản quỳ xuống.

      “Ta...... Ai nha, phải ta làm cho ngươi, mà là tại đều thiếu cái này...... Ngươi nhanh chóng đứng lên, nương tử ngươi mấy tháng rồi......”

      Lão bản dược điếm tựa hồ sai, thế nhưng rất kiên .

      đến bảy tháng......”

      “A...... Đều lớn như vậy , ngươi còn muốn nàng phá thai, ngươi cũng biết, việc này có khả năng chết người a ......”

      Lớn như vậy mà phá thai, là rất nguy hiểm.

      “Ân, là có khả năng chết người, nhưng tổng so với mất tích cái gì cũng tìm thấy tốt hơn?”

      Đông Phương Ngữ Hinh cái mũi đau xót, võ công của bọn họ là sai, có Uất Trì Tà Dịch, nữ vương, thậm chí quốc sư, cùng Phí Kỳ, nhưng còn bọn họ sao?

      Bên người người bình thường, cũng nhiều người như vậy ở cùng.

      Nghĩ đến bọn họ đau khổ, Đông Phương Ngữ Hinh làm sao có thể chút động lòng được?

      Đông Phương Ngữ Hinh vốn cũng phải là người lãnh huyết, huống chi lúc này tình huống của bọn họ còn tương tự nhau đâu?

      Làm mẫu thân, là chuyện cỡ nào hạnh phúc, nhưng tại......

      Thời điểm phải phá thai cũng cần cầu người khác, cảm giác kia.....

      Thời điểm biết được thê tử của chính mình phá thai có khả năng chết, nhưng vẫn như cũ cầu người cấp dược vật phá thai,tâm tình kia......

      Đông Phương Ngữ Hinh trầm mặc , Tà Dịch cũng nghĩ tới nhìn thấy tình huống như vậy.

      “Chưởng quầy , ngươi cũng giúp ta làm chút dược a, ta muốn nhìn nương đứa cứ như vậy chết......”

      “Đúng vậy, tốt xấu , cho dù là có nguy hiểm chúng ta cũng oán hận ngươi ...... Ai, tối thiểu , chúng ta có thể nhìn thấy nương đứa a, vạn nhất mất tích , vậy chính là thi thể cũng đều......”

      Bảy tháng phá thai là rất nguy hiểm, đây là cổ đại , khoa học kỹ thuật có tân tiến như đại, đừng là bảy tháng , chính là ba bốn tháng đều có thể chết .

      Nhưng bọn còn biện pháp khác --

      “Tà Dịch, này......”

      Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn Uất Trì Tà Dịch, Tà Dịch lắc đầu, bọn họ như thế nào quản a.

      Này......

      Là ai làm cũng chưa tra ra, lần này đối phương làm việc rất kín đáo.

      Hơn nữa, người mất tích cũng cố định, cho dù là biết muốn nữ nhân có thai, ngươi cũng khả năng......

      Đem tất cả nữ nhân có thai đều thủ hộ ?

      Hơn nữa, ai biết muốn cái dạng nữ nhân có thai gì a?

      Nữ nhân có thai cũng nhiều .

      “Ta biết là rất khó, nhưng......”

      Trách được vừa rồi Tà Dịch vừa ý Tiểu Hoan Hoan chơi, nguyên lai......

      Vì vậy, lo lắng nàng gặp phải phiền toái.

      Đúng vậy, nàng gặp phiền toái......

      Nghĩ tới cái này, trước mắt Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên sáng ngời --

      Nữ nhân có thai đều có võ công, nên có năng lực phản kháng, nhưng chính mình......

      Nếu như dùng chính nàng đến làm mồi nhử......

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn bụng của chính mình , quá , thiếu tháng, người ta chưa chắc nhìn trúng.

      Nhưng nàng là nữ nhân có thai a, cũng còn có khả năng......

      “Đợi chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên đứng lên, tất cả những người quỳ đều nhìn qua, hiểu.

      “Các ngươi bị mất tích nữ nhân có thai sao?”

      Tuy rằng thể giúp bọn gấp cái gì, nhưng......

      Nhắc tới dược vật phá thai, Đông Phương Ngữ Hinh có thể tùy tiện phối trí, nhưng......

      Vấn đề mấu chốt là, nàng......

      ☆, Chương1121 : Tiểu Hoan Hoan cướp tú cầu (2)
      Edit:..Lam thiên..

      muốn làm như vậy, cái này cùng giết người có cái gì khác nhau sao?

      sai, nàng vốn là sát thủ, người bị nàng giết đếm hết,nhưng việc này đều là nhiệm vụ......

      Mà nhiệm vụ của nàng, tuyệt đối bao gồm......

      Giết chết đứa còn chưa sinh ra.

      “Ân, phu nhân, có......”“

      Mọi người líu ríu đứng lên, thời điểm chuyện, tất cả mọi người đều mang theo vài phần sợ hãi.

      “Nga, nhưng, các ngươi vì sao tập trung lại chỗ? Sau đó cùng nhau bảo hộ, vậy chẳng phải là......”

      Đông Phương Ngữ Hinh đề nghị , mọi người sửng sốt, đúng vậy, đó là biện pháp.

      Nếu như ở cùng nhau, kia có thể cùng nhau bảo hộ , bọn họ có lẽ liền có việc gì .

      “Nhưng, nếu như võ công của bọn họ lợi hại, vậy chẳng phải là vừa vặn để cho bọn họ lần bắt hết nữ nhân có thai sao?”

      Có người nghĩ tới cái này, Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ lại cũng đúng, là có đạo lý a.

      “Vậy......”

      Ai nha, đây chính là đủ phiền toái .

      Làm sao bây giờ!

      “Ta muốn mất nương đứa a.... .......”

      Đây là người lúc trước quỳ xuống, nương tử của , đều rất nhanh sinh .

      từng cũng hỏi qua đại phu, bọn họ lúc này phá thai, chính là muốn mạng người.

      Nhưng......

      có biện pháp nào khác sao?

      “Nếu như vậy , ngươi xem ta cũng là nữ nhân có thai, tướng công của ta võ công rất tốt, để cùng nhau bảo hộ chúng ta......”

      Nàng cùng nữ nhân có thai ở cùng nhau, như vậy, là có thể thuận tiện nhìn xem là ai làm việc này .

      “Này......”

      Mọi người sửng sốt, biện pháp này, tựa hồ sai.

      Bọn họ nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, tổng cảm giác người này có chút ......

      Tựa hồ quen mặt, nhưng tuyệt đối chưa thấy qua, chỉ là khí chất của người này, làm cho người ta nếu gặp qua là thể quên được --

      “Phu nhân, tướng công của ngươi là......”

      Có người tò mò hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười:

      “Uất Trì Tà Dịch......”

      Uất Trì Tà Dịch......

      Có người lặp lại , rất nhanh còn có người nghĩ tới --

      Tuy rằng bọn họ bất quá là dân chúng bình thường, nhưng......

      ít đại , bọn họ vẫn biết.

      Tỷ như, Thiên Thương đảo thiếu đảo chủ Uất Trì Tà Dịch.

      “A...... Ngươi chính là luyện đan sư tốt nhất Đông Phương Ngữ Hinh......”

      Đông Phương Ngữ Hinh xấu hổ, nàng có nổi danh như vậy sao?

      Thế nhưng ngay cả dân chúng bình thường cũng đều biết đến tên của nàng?

      Nàng nên cảm thấy cao hứng hay a?

      “Ta chỉ là nữ nhân bình thường, ha ha......”

      Đông Phương Ngữ Hinh khiêm tốn xong, vị đại ca kia lại :

      “Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi là luyện đan sư tốt nhất a, ngươi có thể cho ta ít dược phá thai ?......”

      Hãn, đại ca này, đúng là đủ cố chấp .

      “Cái kia, đại ca, phải Hinh Nhi giúp ngươi, mà là.... ....... Ngươi xem ta cũng mang thai , lập tức làm mẫu thân , cho nên ta nghĩ giết chết cái đứa vô tội......”

      Uất Trì Tà Dịch nhìn nam nhân cố chấp kia, thở dài :

      “Hinh Nhi đều như vậy, ngươi còn lo lắng cái gì?”

      Này......

      Đúng vậy, Đông Phương Ngữ Hinh đều , bọn họ bảo hộ bọn họ , chừng......

      “Đúng vậy, đại ca, ngươi ngẫm lại chút, cũng còn lâu nữa, phu nhân ngươi liền sinh , dù sao chúng ta tạm thời cũng chưa , để phu nhân ngươi ở cùng chúng ta, ngươi cũng yên tâm sao?”

      Để người phá thai dễ dàng, hơn nữa, có Đông Phương Ngữ Hinh ở đây, bình thường cũng có khả năng gặp chuyện may , nhưng......

      Than tiếng, bọn họ chung quy vẫn là sợ hãi đâu?

      Chương 1122: Tiểu Hoan Hoan đoạt tú cầu (3)
      Edit: PDN


      "Ta. . . Cái này. . ."

      Người nam nhân kia có phần khó xử, tuy rằng. . .

      Tuy rằng vẫn luôn muốn hài tử kia, nhưng. . .

      Nhưng như thế nào đây? Ở trong lòng của , nếu như muốn , cũng . . .

      Vẫn luôn để cho nữ nhân của mang thai.

      Đều nhiều tháng như vậy rồi, bỗng nhiên buông tha. . .

      Thực rất khó, cho nên. . .

      hít tiếng, cuối cùng là lựa chọn cam chịu.

      "Ta. . . Vậy chờ chút . . ."

      Danh tiếng của Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch , cũng biết, nếu như khả năng, hy vọng con của mình có thể sinh ra

      Nhìn cũng như thế , rất nhiều người xin chưởng quỹ lấy thuốc đều tìm đến Đông Phương Ngữ Hinh, cầu cũng cùng loại.

      Đông Phương Ngữ Hinh đương nhiên đồng ý, người của bọn họ nhiều, chỉ có điều công việc bảo vệ này , xem ra phải an bài chút rồi.

      Làm như vậy chỗ tốt ít, ví dụ như. . .

      Có thể cùng chỗ thuận tiện chăm sóc, nhưng là có khuyết điểm.

      Đó chính là. . .

      Như cái đại ca kia , nếu như ngộ nhỡ để cho bọn họ tìm được, hoặc là cẩn thận để cho bọn họ mang .

      Vậy phải là người hai người phụ nữ có thai rồi, là rất nhiều.

      Đến lúc đó, thực biết phải nên thông báo với bọn họ như thế nào .

      Nhận lấy việc như thế , trong lòng của Đông Phương Ngữ Hinh có phần trầm trọng.

      Cho dù là Uất Trì Tà Dịch, cũng là trước nay chưa có. . .

      Lo lắng. . .

      Nếu như đây là lúc bình thường, hộ vệ nhiều người như vậy cũng có gì, dù sao, võ công của tại đây, bảo hộ những người này rất dễ dàng.

      Nhưng bây giờ, Đông Phương Ngữ Hinh cũng là phụ nữ có thai, cho nên trong lòng của liền. . .

      Rất thận trọng .

      Đều quan tâm bị loạn, chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh , bao giờ dám coi ?

      Trở lại nhà trọ, những người này nơi này cũng có phương tiện, người trong đó trong nhà có tòa nhà lớn, rất rộng rãi, nguyện ý để cho mọi người qua ngủ lại.

      Uất Trì Tà Dịch bọn họ cảm giác cũng có đạo lý, khách sạn này, dù sao cũng là hơi quá hỗn loạn .

      Điều kiện của gia đình người kia sai, tuy rằng chỗ ở có phần xa xôi, Đông Phương Ngữ Hinh quan sát bốn phía cái, vậy lúc nữa phải qua mấy người phụ nhân, đại khái là bốn người .

      Hơn nữa nàng và Uất Trì Nhu Tình. . .

      Đổ mồ hôi, sáu, phải là số lượng .

      Nàng muốn bố trí chút trận pháp mới được.

      Vừa vặn, ban đầu học từ tam trưởng lão kia , vẫn luôn chưa từng dùng qua mà ? ——

      "Hinh nhi, nghe có người chuyên môn bắt phụ nữ có thai?"

      Lúc Uất Trì Nhu Tình biết được phải chuyển tới , có phần buồn bực, Uất Trì Tà Tâm liền đem tình cũng cho nàng biết.

      Nàng mặc dù có chút lo lắng, nhưng. . .

      Bởi vì cùng mấy người Đông Phương Ngữ Hinh, cho nên cũng sợ lắm.

      Dù sao, ở trong lòng của nàng, Đông Phương Ngữ Hinh chính là người rất lợi hại .

      "Đúng vậy, ngươi sợ ?"

      Uất Trì Nhu Tình vẫn theo tam trưởng lão, phải là xuất sắc nhất, nhưng cũng phải là cái loại có võ công này.

      Thiên phú của nàng tuy rằng bằng Uất Trì Nhu Y, nhưng cũng kém vậy .

      "Ha ha, có ngươi ở đây, cùng chỗ với ngươi, ta sợ cái gì chứ?"

      Ặc, lời này, khiến cho Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến bọn họ thường câu ——

      Trời sập, có người cao chống đỡ.

      Chỉ là, nàng là người cao sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, nàng phải là người cao , phải là a.

      Ô ô, những người này, thế nào mỗi người đều nhìn nàng . . .

      Lợi hại như thế chứ?

      Chương 1123: Tiểu Hoan Hoan đoạt tú cầu (4)

      Edit : PDN


      "Cái kia. . . Uất Trì Nhu Tình, ta ra cũng có chú ý gì . . ."

      Đối với chuyện này, nàng hiểu nhiều lắm, bọn họ chỉ là suy đoán mà thôi.

      Nàng từng nghĩ tới khả năng có liên quan với U Minh vương , nhưng. . .

      U Minh vương, hình như có điên cuồng như thế ?

      Lúc ban đầu, tuy rằng cũng rất tà mị, nhưng. . .

      Chẳng bao giờ làm chuyện điên cuồng như vậy .

      "Hinh nhi, ta tin tưởng chúng ta nhất định có thể tìm được người kia. . ."

      Vẻ mặt Uất Trì Nhu Tình kiên định ngay, Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu.

      " ra, của ngươi nhiều tháng, nếu như ngươi lo lắng, có thể về trước . . ."

      Uất Trì Nhu Tình cùng mình giống, bụng của nàng lớn hơn.

      "Ha ha, đảo liền an toàn sao?"

      Cái này. . .

      Dường như, có phần đạo lý. . .

      "Hinh nhi, ngươi cũng có tính toán gì ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, nàng lấy ra tờ bản vẽ, cười :

      "Đúng vậy, ngươi chính là tôn nữ của tam trưởng lão , ta nghĩ chúng ta có thể làm trận pháp, bảo hộ chúng ta. . ."

      Mà điều kiện cơ bản của trận pháp này nhất chính là, từ bên ngoài nhìn ra, nhưng. . .

      Bọn họ nếu như dám vào, liền trực tiếp có trở lại.

      "Ừ. . . Cái chủ ý này sai, Hinh nhi, chúng ta cùng nhau ngẫm lại. . ."

      Uất Trì Nhu Tình cũng cảm thấy rất hứng thú, tuy rằng nàng theo tam trưởng lão học qua, nhưng chưa bao giờ thực tế thao tác qua.

      Đây cũng là lần đầu tiên đối địch nhỉ ? ——

      "A, tiểu Nhạc Nhạc, ta cướp được, ta cướp được a. . ."

      Tiểu Hoan Hoan ôm quả cầu đỏ thẫm , vui mừng hô.

      Gương mặt Tiểu Nhạc Nhạc đầy vạch đen, tiểu nha đầu, đây là quả cầu gì nha, ngươi cũng đoạt?

      Mà quốc sư, thân thể cao lớn, vất vả mới chen đến, cũng thấy trong lòng tiểu nha đầu cái ——

      Tú cầu màu đỏ lớn kia . . .

      Được rồi, đây là tú cầu.

      Nhưng. . .

      vừa mãy chỉ lúc có đuổi kịp, cái tiểu nha đầu này sao lại. . .

      Haizz, hết chỗ rồi.

      Người ta ném tú cầu, con bé cũng xông vào giúp vui.

      Vừa nãy quả là có thể dùng võ công tới được, nhưng. . .

      Nhiều người như vậy, công khai sử dụng võ công, dường như tốt lắm. . .

      "Ai cướp được tú cầu?"

      Bỗng nhiên, đài truyền đến giọng có phần nghiêm túc, mọi người vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, là nam tử nhìn qua cũng chỉ khoảng chừng năm mươi tuổi .

      Quốc sư vừa định để cho tiểu nha đầu ném tú cầu , nhưng lúc này mọi người lại xoạt tiếng tránh ra, cách xa con đường.

      Cứ như vậy, tiểu nha đầu, tiểu Nhạc Nhạc, quốc sư, ba người, liền xuất ở trước mắt mọi người.

      Lão giả kia, trước tiên thấy được quốc sư, dung mạo của quốc sư cực kỳ xuất sắc, hơn nữa võ công cũng cao, khí chất tốt, người nọ rất hài lòng gật đầu.

      Vừa định để cho quốc sư qua, nhưng. . .

      tay của , tựa hồ là trống , cái gì cũng có. . . Nam nhân sắc mặt cứng đờ, này. . .

      Đây coi như là tình huống gì?

      lần nữa nhìn về phía bên người quốc sư , là đôi hài tử.

      cái nam hài, nữ hài tử, cũng lớn, lẽ nào này là hài tử của ?

      Mặt của lập tức liền đen lại:

      "Lão phu phải , thành gia thể đoạt tú cầu sao?"

      từng như thế, hơn nữa từng để cho bọn họ kiểm tra thân phận của người tiến vào , nhưng. . .

      Đây là chuyện gì xảy ra ? Thế nào có mang theo hài tử tới?

      "Cha. . ."

      Nữ tử mang theo cái khăn che mặt, đầu tiên nhìn thấy quốc sư , nàng liền thẹn thùng cúi đầu.

      Nàng thậm chí cũng thấy đôi hài tử này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :