1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 979: sai lầm rồi sao

      Edit: PDN


      "Ha ha, Thiển Thiển, mơ mộng phân biệt được tuổi..."

      Tiểu Lang nhàn nhạt cười, Vu Hâm, em vẫn muốn từ bỏ như cũ ư?

      Người đàn ông, đứa con bên đó đều quan trọng hơn bọn ư?

      có vợ, cũng biết đó là loại cảm giác gì.

      Nhưng nhìn Vu Hâm kiên trì như thế, tất nhiên là vô cùng thích người đàn ông kia.

      "Em biết mơ mộng sai, nhưng, dù sao ấy cũng nên làm chút chuyện thực ít a..."

      Vu Thiển Thiển liếc mắt xem thường, cho Tiểu Lang biểu tình ngu ngốc .

      "Có lẽ, ấy có quyết định của ấy..."

      Tiểu Lang cũng muốn cho Vu Thiển Thiển, việc này là việc riêng của Vu Hâm , nếu như muốn , ấy nhất định cho bọn họ biết.

      "Ặc... Tiểu Lang, ý tứ này của ... phải là biết chút gì ..."

      Trong năm người bọn họ , nếu như ai bị ghét nhất, đương nhiên là Tiểu Lang, người này luôn là loại biểu tình cái gì cũng biết, vô cùng đáng ghét.

      Nhưng nếu như ai được bội phục nhất, cũng vẫn chính là người này như cũ .

      ta cái gì cũng biết, bao giờ cũng có thể thấy tiên cơ, để cho bọn họ lần lượt chuyển nguy thành an.

      "Thời gian ấy ở chung với nhau dài bằng em, làm sao có thể biết?"

      Vu Thiển Thiển nghĩ cũng phải, nhưng...

      Luôn cảm thấy mình bỏ lỡ cái gì, haizz, đau đầu, được liền trực tiếp hỏi ấy——

      Hừ, các là chị em tốt, nếu như ấy ngay cả mình cũng tin, vậy liền trực tiếp đâm đầu vào tường ——

      Buổi tối, cơm nước xong, Vu Thiển Thiển ra ngoài, mà là nhìn chằm chằm vào Đông Phương Ngữ Hinh.

      Nhìn chăm chú như thế...

      Nếu như đổi lại là chàng đẹp trai, có lẽ có phần kích động.

      Nhưng trước mắt chỉ là nàng xinh đẹp nha, làm sao kích động được chứ?

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn ấy, khó hiểu hỏi:

      "Cậu làm sao vậy?"

      "Hâm Nhi, chúng ta đúng là chị em tốt nhất ?"

      Vu Thiển Thiển cũng quanh co lòng vòng, cũng phát , tuy rằng thân thể của Đông Phương Ngữ Hinh càng ngày càng tốt, phục hồi rất nhanh như cũ, nhưng đáy mắt của ấy, luôn luôn mang theo u buồn nhàn nhạt.

      Tới người tùy tiện như cũng cảm thấy, huống chi là người khác đâu?

      "Đúng vậy, khẳng định đúng..."

      "Nhưng cậu có chuyện gì gạt tớ..."

      Vu Thiển Thiển rất khẳng định , trong lòng của Đông Phương Ngữ Hinh chấn động, ấy cũng phát sao?

      có thể có thể giấu giếm được người khác, nhưng người thân của , người thực quan tâm , bảo vệ , biết cũng dễ dàng giấu diếm được mà.

      "Tớ..."

      Đông Phương Ngữ Hinh biết nên với ấy như thế nào, nhưng lúc này ấy cũng thẳng thắn như thế , nếu như lừa dối, cũng đành lòng, chi bằng...

      Bất đắc dĩ hít tiếng, Đông Phương Ngữ Hinh chậm rãi :

      "Lúc tớ hôn mê, bên này là hôn mê, nhưng linh hồn của tớ lại chuyển kiếp..."

      Linh hồn...

      Người có linh hồn ư?

      Vu Thiển Thiển cảm giác thế giới này có phần huyền ảo, nếu là như vậy...

      Vậy...

      "Hâm Nhi, cậu có từng hận tớ ?"

      Nghe xong câu chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh , Vu Thiển Thiển mới phát mình dường như làm chuyện sai lầm ——

      nên cố chấp như thế, nếu như bên này Vu Hâm chết, chừng Đông Phương Ngữ Hinh cũng ...

      "Ha ha, Thiển Thiển, cậu cái gì đó? Tớ làm sao có thể hận cậu ?"

      nghĩ tới thế ấy còn quá bình tĩnh, ở trong ấn tượng của Đông Phương Ngữ Hinh, nếu như con kia biết, chừng ...


      Chương 980: Tớ cũng luyến tiếc cậu!

      Edit: PDN


      Nhảy dựng lên.

      "Tớ ... Tớ vẫn luôn luyến tiếc cậu, nhưng tớ cũng nghĩ ra cố chấp của tớ dĩ nhiên khiến cậu và bọn họ xa nhau..."

      Vu Thiển Thiển có phần tự trách, tuy rằng...

      Tuy rằng ngờ Đông Phương Ngữ Hinh vậy mà thích đàn ông, nhưng lại biết...

      Nếu người đàn ông để cho Hâm Nhi coi trọng , tất nhiên là vô cùng...

      Xuất sắc.

      "Là mệnh , ra ở trong lòng, tớ cũng luyến tiếc cậu ..."

      từng đánh đánh giết giết cả đời, ở trước mặt của bọn họ , chỉ có máu tanh và chết chóc.

      Mà như bọn họ vậy, tuy rằng bây giờ tự do, nhưng vẫn là sống lo lắng đề phòng .

      Người bọn họ giết , có mấy người là đơn giản?

      Bất kỳ người thân của người nào trong số họ , nếu như tra được bọn họ, sợ rằng... ...

      Tuy rằng mấy năm nay chưa từng nảy sinh chuyện gì, nhưng...

      đời này, hầu như hàng năm đều có sát thủ mất tích có lẽ chết.

      Trong này có khi là bị tổ chức giết chết, còn lại là có ...

      Vì vậy, nghề nghiệp này rất giống với suy nghĩ của người bên ngoài .

      Vu Hâm bỗng nhiên linh hồn của chính mình chuyển kiếp, ngay lúc đầu Vu Thiển Thiển là có phần thể tin được, nhưng ngay sau khi tiếp thụ, ngược lại là có phần vui vẻ...

      Tuy rằng, năm người bọn họ sống nương tựa lẫn nhau, quan tâm nhiều lắm...

      Nhưng đều là phụ nữ, có đôi khi cũng từng nằm mơ muốn người đàn ông ôn nhu săn sóc cùng mình.

      Còn nếu như chuyển kiếp, có thể thoát khỏi cái thân phận này.

      Ở bên kia, có thể cũng khổ cực như thế.

      Đương nhiên, vì để cho bọn họ lo lắng, Đông Phương Ngữ Hinh đương nhiên cũng cho bọn họ biết tình huống bên kia .

      Chỉ thoải mái chút, vấn đề khó khăn kia , coi như.

      Hai người cứ tiếp tục yên lặng như vậy , Đông Phương Ngữ Hinh biết Vu Thiển Thiển cần thời gian.

      Cuối cùng , Vu Thiển Thiển ngẩng đầu:

      "Cậu muốn trở về?"

      Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, mặc dù biết như vậy công bằng với bọn họ, nhưng...

      " ra, Thiển Thiển, tớ cũng luyến tiếc cậu ..."

      "Tớ biết, nhưng chúng ta nha, có thể có loại sinh hoạt khác cũng tốt..."

      Vu Thiển Thiển cười khổ sở , biết mình ích kỷ để cho Đông Phương Ngữ Hinh như vậy...

      muốn tiếp tục ích kỷ thêm.

      "Tớ giúp cậu ..."

      Vu Thiển Thiển xong, liền lên lầu.

      Nhìn cái bóng lưng nhắn xinh xắn kia , Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên biết nên cái gì cho phải.

      Lão hòa thượng bên này có vướng bận của , bọn họ cũng phải là vướng bận của sao?

      Con kia, nhất định là tới giúp tìm tài liệu.

      Chỉ là, chuyện xuyên qua này quá mức vô lý, lại hoàn toàn có vật gì có giá trị...

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng tin ấy có tiến triển gì.

      Cái này, phải dựa vào cơ duyên ——

      Màu đen, người Long vương màu đen càng ngày càng lợi hại.

      Màu đen và màu trắng khác nhau, Long vương đương nhiên ràng.

      hiểu vậy với có ý nghĩa như thế nào, muốn ngăn cản, nhưng ngăn cản được mình biến thành đen từng bước .

      Nhưng ngày này qua ngày khác, võ công của thoái hóa, ngược lại là càng cường hãn hơn.

      Vì vậy, cũng biết đây rốt cuộc là vì sao...

      Cũng có thể, đây là chuyện đương nhiên.

      "Bạch Sử, bên kia tình huống thế nào!"

      Đan học viện bên kia luyện đan, vậy mà vẫn chờ bọn họ thành công?

      "Long vương, ngươi cũng biết chuyện đó cũng phải là ai có thể chính xác, bên đó tất cả bình thường..."

      ☆, Chương 981: Cảnh cáo!!
      Edit: voi còi



      Đan dược cấp tám này, tỷ lệ thành công rất , càng có ai có thể biết chính xác thời gian thành công.

      Tự nhiên Long Vương cũng biết đạo lý này, thế nhưng lão chính là rất nóng vội.

      “Tiểu nha đầu kia......”

      “Cũng bình thường, nghe gần đây lại rất thành , nghe lời ......”

      Bạch Sử vội vàng trả lời.

      “Hừ, bổn vương biết nó nhất định biết tung tích của tiểu hồ ly, nhưng nó lại ......”

      Cố tình, lão cũng thể đem bé thế nào......

      Lão muốn nhẫn nại chút, chờ đan dược luyện thành, tiểu nha đầu này cũng có thể tùy ý ......

      Nếu như nó vẫn cố chấp như cũ, lão cũng để ý đối áp dụng chút thủ đoạn nào với bé đâu.

      “Đúng rồi, Hắc Sử đâu?”

      rất ít ra, vẫn luôn ở trong viện......”

      Bạch Sử muốn cả ngày cùng nữ nhân kia ở cùng nhau, khiến cho xem đều có chút thèm.

      Tuy rằng biết Long Vương đề phòng với ta, tuy là địa vị giống nhau, chính mình so với cũng bận rộn hơn.

      “Gọi ta đến đây chuyến......”

      Thần sắc Long Vương biến đổi, phân phó .

      Uất Trì Tà Dịch rất nhanh chạy tới, Long Vương nhìn , thấy vẫn như cũ như ngày thường:

      “Hắc Sử, tại ngươi có nhớ được tiểu hồ ly?”

      Nghe vấn đề như thế, Uất Trì Tà Dịch biết Long Vương vẫn chưa từ bỏ ý định như cũ.

      Bỗng nhiên lão ta hỏi mình chuyện tiểu hồ ly, như vậy chứng minh......

      chừng, rất nhanh lão nghĩ đến Tiểu Hoan Hoan......

      Mà Tiểu Hoan Hoan......

      Nếu như bị lão mang đến, ai biết phát sinh cái gì.

      “Long Vương, cái này......”

      Uất Trì Tà Dịch làm ra dáng vẻ nỗ lực suy nghĩ, Long Vương vừa thấy trong lòng liền hạ xuống --

      Xem ra sai, vẫn nhớ lại như cũ.

      “Nha đầu chết tiệt kia, thế nhưng cho bổn vương...... Bổn vương biết nó nhất định biết tung tích của tiểu hồ ly ......”

      Long Vương hung hăng , Uất Trì Tà Dịch gục đầu xuống, cũng cái gì.

      “Nó ở chỗ ngươi, Hắc Sử, ngươi có thời gian cũng hỏi nó chút, chừng nó cẩn thận liền ra ......”

      Long Vương tính toán như ý, Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, trong lòng thầm nghĩ, đây là có khả năng xuất .

      Chăng qua, cũng cho Long Vương.

      “Đúng rồi, gọi nữ nhân của ngươi tới đây chuyến......”

      Vừa rồi lời nhắc nhở Long Vương, đều nữ nhân cùng tiểu hài tử tương đối có cùng ngôn ngữ, có lẽ......

      Nghĩ tới khả năng này, Long Vương có chút kích động, lão lưu nữ nhân kia lại, cũng chỉ là vì cùng Uất Trì Tà Dịch khanh khanh ta ta (ân ái).

      Trong lòng Uất Trì Tà Dịch hiểu , nhưng mà ở trước mặt nữ nhân, vẫn luôn giả dạng tốt lắm.

      Mà nữ nhân kia cũng biết mình mới là cây cỏ cứu mạng duy nhất của nàng, chắc là quá mức vụng về mới đúng.

      Cho nên, yên tâm --

      “Gần đây Hắc Sử đối với ngươi được ?”

      Đem nữ nhân gọi qua, xem mặt nàng hồng nhuận, biết nàng gần đây qua tệ, trong lòng Long Vương rất vừa lòng.

      “Hồi Long Vương, đối với ta rất tốt......”

      Nữ nhân cung kính , ánh mắt Long Vương tối sầm lại, người cũng tới, đến bên người nữ nhân kia đứng lại, tay nâng cằm của nàng lên, lúc này vừa thấy như vậy, cùng Đông Phương Ngữ Hinh càng thêm tương tự :

      “Ngươi trôi qua tệ, nhưng đừng quên ai đưa cho ngươi sinh mệnh......”

      Là Long Vương.... .......

      Nhưng làm hại nàng như thế, cũng là Long Vương......

      Nữ nhân rất muốn , nhưng nàng thể ......

      ☆, Chương 982: Bá vương chân chính
      Edit: voi còi



      Nữ nhân rất muốn , nhưng nàng thể , nàng phải có bộ dáng rất cảm ơn:

      “Hinh Nhi biết......”

      Nghe được hai chữ Hinh Nhi này, Long Vương càng thêm vừa lòng:

      “Tiểu nha đầu kia ở chỗ ngươi như thế nào?”

      “Nó rất hiểu chuyện ...... Chúng ta ở chung tốt lắm......”

      Nữ nhân biết Long Vương này khó đối phó, nhưng nàng lại biết Long Vương vì sao hỏi nàng như vậy a.

      Nàng cảm giác......

      “Tốt lắm? Ha ha, nữ nhân, vậy nó có chuyện về tiểu hồ ly với ngươi......”

      Tiểu hồ ly?

      Nữ nhân lắc đầu, nha đầu kia chưa bao giờ nhắc tới qua a!

      “Bổn vương muốn biết chuyện tiểu hồ ly, nữ nhân, nhớ kỹ, đây là nhiệm vụ thứ nhất mà bổn vương đưa cho ngươi, hỏi thăm chút tung tích của tiểu hồ ly......”

      Nữ nhân gật gật đầu, lời của Long Vương, nàng dám nghe a.

      “Đúng rồi, bổn vương nghe ngươi làm gì đó, Hắc Sử cùng tiểu nha đầu kia đều thích ăn?”

      Long Vương bỗng nhiên , nữ nhân sợ tới mức vội gật đầu, điều này có gì đúng?

      Nàng cũng biết chính mình nên làm cái gì, chính là có việc gì, cho nên liền lung tung làm điểm này nọ mà thôi.

      “Ngươi cũng đừng sợ, Hinh Nhi, tiểu nha đầu kia ra rất khôn khéo a, bổn vương chính là lo lắng ngươi bị lừa...... Ngươi cầm chút này......”

      Bỗng nhiên Long Vương vươn tay, đưa cho nữ nhân lọ dược, :

      phải nó thích ăn đồ ngươi làm sao? Hơn nữa , cái này đối với nó cũng có gì tốt, chẳng qua là có thể làm cho nó ra mà thôi...... Bổn vương chỉ muốn biết tung tích tiểu hồ ly, về phần cái khác, ngươi muốn biết cái gì, có thể tùy tiện hỏi......”

      Nữ nhân nắm chặt lộ dược kia, cái này......

      có tác dụng này sao?

      Dược vật đời này, quả nhiên là rất kỳ lạ.

      Long Vương cấp nhiệm vụ này cho mình, kỳ khó.

      Mà nàng, kỳ cũng muốn biết cái nhìn của tiểu nha đầu đối với mình.

      Đây chính là đứa của Uất Trì Tà Dịch, nghe đối với tiểu nha đầu rất sủng ái.

      Nếu là chờ về sau, bọn họ ở chung, tiểu nha đầu này đối với mình, hề thiếu ưu việt.

      Nữ nhân vội vàng thu hồi dược vật, Long Vương vừa lòng cười, hừ......

      Tiểu nha đầu, ngươi thế nào cũng nghĩ đến bổn vương theo đồ ăn của ngươi vào tay .

      Ngươi nghĩ tin tức của Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi muốn bảo hộ , bổn vương liền cố tình cho ngươi như nguyện.

      Tiểu hồ ly, máu của ngươi là của bổn vương ......

      Lần trước cho ngươi tránh được kiếp, lần này, bổn vương tuyệt đối bỏ qua ngươi.

      Mà lão hồ ly, ngươi cho là Cửu Vĩ Hồ liền rất giỏi sao? Bổn vương mới là bá vương thế chân chính của giới này --

      “Vương......”

      Xem nữ nhân rồi, cái nữ tử thướt tha đến.

      Bỏ thân hắc y, lúc này nàng, mặc bộ y phục đỏ thẫm rất là chói mắt.

      Nàng chính là Đậu Yên Nhi, đồng dạng là nữ nhân tuyệt mỹ.

      Lúc này, nàng là nữ nhân của Long Vương.

      Long Vương có nữ nhân, nàng là người duy nhất.

      Tuy rằng thời điểm lần trước thấy được chân thân của Long Vương, nhưng tỉnh lại nàng tự động lựa chọn mất trí nhớ.

      , quyết định muốn theo Long Vương, tự nhiên cũng nhận bộ dáng sở hữu của lão.

      Tề Sơ , nàng giữ lại.

      Bởi vì nàng biết, nếu nàng trở về, kết cục rất thảm.

      Lúc này, người bên kia có lẽ hận chết chính mình, ràng là nữ nhân của gia chủ, lại cùng nhi tử của lão ở chung chỗ.

      ☆, Chương 983: Nàng có thể tin sao?
      Edit: voi còi



      Ha ha, nàng cũng muốn hạ lưu như vậy, thế nhưng nàng có biện pháp, nàng chỉ là nữ tử, nữ tử yếu đuối dựa vào nam nhân.

      Nếu như theo, căn bản nàng liền có cách nào tiếp tục sinh sống.

      Mà Tề Sơ, chính là cái hỗn đản, chuyện đáp ứng với mình cái gì cũng chưa làm, lại công ngủ với nàng vô số lần.

      Long Vương, cũng giống nhau, nam nhân này cường đại nhất, nếu là đối phó bọn người Tề Sơ, cũng liền câu chuyện.

      “Yên Nhi, sao nàng lại ra?”

      Nhìn Đậu Yên Nhi ra như vậy, hô hấp của Long Vương có chút dồn dập:

      Có lẽ nguyên nhân là lâu lắm có nữ nhân, cho nên lão đối với nữ nhân trước mắt này có chút nghiện.

      “Ha ha, vương, người ta chính là lo lắng cho người a.... .......”

      Đậu Yên Nhi cười quyến rũ, ánh mắt lại nhìn về phía cửa, thở dài:

      “Vương, người xác định nữ nhân kia có thể tin sao?”

      Đậu Yên Nhi biết tác dụng của nữ nhân kia, trong lòng có chút hâm mộ, nhưng càng nhiều là chờ mong......

      Đông Phương Ngữ Hinh làm hại nàng như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh dễ chịu, nàng liền vui vẻ.

      Gia đình nàng, thân nhân của nàng, trong sạch của nàng, cuộc sống của nàng......

      Nàng biết cuộc sống của chính mình là thế nào trở nên, so với ai nàng đều hận nữ nhân kia --

      “Ha ha, có thể tin hay trọng yếu, quan trọng là, nàng đối bổn vương có phải hữu dụng hay ......”

      “Ha ha...... Vương, ta chỉ lo lắng nữ nhân này động tâm ......”

      Đậu Yên Nhi xong, đôi mắt to trong veo như nước thâm tình nhìn Long Vương, tựa hồ Long Vương chính là nam nhân nàng nhất.

      Đối mặt với ánh mắt như vậy, Long Vương làm sao có thể thờ ơ được đâu?

      Bị nàng nhìn như vậy, Long Vương còn có thể nghĩ cái gì......

      “Yên Nhi......” Long Vương tâm thần rung động, Đậu Yên Nhi nhìn lão như thế, có chút đắc ý, tối thiểu, bây giờ nàng cầm tâm của Long Vương.

      “Vương, nữ nhân này động tâm, nhưng đáng tin cậy ......”

      Nhìn nữ nhân kia cùng Đông Phương Ngữ Hinh có chút tương tự, tuy rằng giữa các nàng có quan hệ gì, nhưng chính là Đậu Yên Nhi nhìn vừa mắt.

      Nàng chán ghét Đông Phương Ngữ Hinh, cũng chán ghét những gì có liên quan cùng Đông Phương Ngữ Hinh.

      Dung mạo của nữ nhân kia cùng Đông Phương Ngữ Hinh......

      Hơn nữa, mệnh của nàng ta cũng tốt a, thế nhưng ở cùng Uất Trì Tà Dịch.

      Trong lòng Đậu Yên Nhi phục, vì sao chính mình cũng chỉ có thể cùng con rồng đây?

      “Ha ha, cái này......”

      Nữ nhân động tâm sao?

      Nữ nhân kia, cùng lão mà chẳng qua chỉ là quân cờ, viên tùy thời đều có thể ......

      Quân cờ bị vứt bỏ mà thôi.

      “Vương, người ta , người thể quá tin tưởng nàng ......”

      Đậu Yên Nhi vui chu miệng lên, Long Vương cười ha ha :

      “Vậy ý tứ của nàng là, nữ nhân động tâm như thế nào đây?”

      “Các nàng, có lẽ nam nhân mình thích, làm chút chuyện điên cuồng......”

      “Bao gồm nàng sao?”

      Long Vương nhàn nhạt hỏi, trong lòng Đậu Yên Nhi căng thẳng, Long Vương này có ý tứ gì?

      phải lão cho là chính mình cùng nam nhân khác có quan hệ gì chứ?

      Lúc này, nàng cũng dám tùy tiện chuyện.

      “Ha ha, nàng cũng đừng sợ, bổn vương chỉ tò mò......”

      Long Vương nhìn Đậu Yên Nhi, nữ nhân này cũng đơn giản, làm sao lão có thể biết?

      “Ta...... Vương, ta chính là theo góc độ nữ nhân ......”

      Đậu Yên Nhi giải thích, tâm tư của Long Vương, quả nhiên là dám tùy ý phỏng đoán.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 984 : Dự cảm tốt.
      Edit:..Lam Thiên..


      “Ha ha, bổn vương biết...... chẳng qua là bổn vương có chút tò mò, ngươi đối với ai động tâm đây?”

      “Ta...... Vương, trong lòng Yên Nhi cũng chỉ có mình người......”

      Đậu Yên Nhi thấp giọng xong, Long Vương lại ha ha cười:

      “Kia...... Tề Sơ?”

      Rốt cục, Long Vương cũng hỏi tới vấn đề này, trong lòng Đậu Yên Nhi càng thêm bất an , nàng suy nghĩ chút xong mới cẩn thận :

      “Vương, kỳ theo Tề Sơ, là Yên Nhi bị bức bách nên còn cách nào khác......”

      Đậu Yên Nhi đem chuyện Tề Sơ bức bách chính mình lần, Long Vương nghe xong lại tức giận, chỉ là im lặng suy nghĩ.

      Long Vương này, nghĩ như thế nào ?

      “Ý của ngươi là, ngươi chưa bao giờ thích qua Tề Sơ?”

      Đậu Yên Nhi vội vàng gật đầu, nam nhân kia, cái gì cũng thể cho chính mình, vậy nàng còn thích để làm cái gì?

      “Như vậy tốt ......”—

      -----Truyện chỉ đăng tải tại Diễn Đàn Lê Qúy Đôn-----

      “Hâm Nhi, hai ngày kế tiếp, khả năng tớ có chút bận......”

      Vu Thiển Thiển bỗng nhiên , Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn , hiểu hỏi:

      “Có nhiệm vụ sao??”

      trở về cũng được hơn tháng rồi , tuy rằng vẫn luôn điều tra chuyện tình xuyên , nhưng......

      Loại tình này, giống như Vu Thiển Thiển bọn họ , bất quá chỉ là giấc mơ mà thôi.

      Hoặc là, chỉ có trong tiểu thuyết mới có.

      Mà chuyện của chính mình, cũng cùng người khác , chuyện này nếu như ra ngoài, người hiểu , nhất định cho rằng là người điên.

      Cho nên......

      Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày, gần như chút đầu mối nào.

      tháng này, cũng biết tình huống của bọn họ.

      Vài người bọn họ rất ít tiếp nhận nhiệm vụ .

      Cái chức nghiệp kia, dù sao phải là cả đời.

      Nhưng hôm nay Vu Thiển Thiển thế nhưng lại bận, Đông Phương Ngữ Hinh theo thói quen liền cho là có nhiệm vụ.

      “Ha ha, lần mua bán cuối cùng, xong việc này , chúng ta đều liền rửa tay làm nữa ......”

      Vu Thiển Thiển chua sót cười, đây là lần cuối cùng của bọn họ, cũng là lần nguy hiểm nhất .

      Nguy hiểm, luôn cùng tiền lời có quan hệ trực tiếp .

      Bọn họ sợ nguy hiểm, vì cuộc sống tốt đẹp về sau, Tiểu Lang quyết định tiếp nhận .

      Bất quá, chỉ có bốn người bọn họ tham gia hành động.

      Thân thể của Đông Phương Ngữ Hinh tuy rằng phục hồi sai biệt lắm , nhưng vẫn như cũ được......

      Cậu ấy cần tĩnh dưỡng, người cậu ấy cũng chưa có hoàn toàn khôi phục.

      Hơn nữa, nằm ba năm , thân thủ này, cũng.....

      Yếu rất nhiều, nếu là muốn khôi phục như thời điểm lúc trước, tối thiểu cũng phải tái luyện hơn nửa năm thời gian mới có thể .

      “Thiển Thiển, phải là gần đây các cậu còn tiếp nhận cái loại chuyện làm ăn này nữa sao?”

      Nghe thấy Vu Thiển Thiển lần cuối cùng, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh hiểu sao có chút bất an.

      Đây là giác quan thứ sáu trong truyền thuyết , mà giác quan thứ sáu của , cơ hồ chưa có lần nào sai .

      “Tớ...... Hâm Nhi, chúng tớ thầm nghĩ làm lần này......”

      Vu Thiển Thiển biết nên giải thích với Đông Phương Ngữ Hinh như thế nào, đây là vài người bọn họ cùng nhau quyết định.

      “Được rồi, các cậu cẩn thận chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh biết ngăn cản xong Vu Thiển Thiển, nhưng......

      giúp bọn họ .

      Tuy rằng lúc này thể giúp được gì, nhưng......

      Tiểu Lang, đúng, phải tìm Tiểu Lang.

      Tiểu Lang là đầu não của bọn họ, lời của Tiểu Lang, vài người bọn họ đều rất nghe lời .

      Mà dự cảm của chính mình , cơ hồ vẫn luôn chưa có xảy ra sai lầm, mà bất an lần này......

      Bọn họ đều là người thân nhất của chính mình, Đông Phương Ngữ Hinh cũng hi vọng bọn họ xảy ra chuyện gì!



      ☆, Chương 985: buông tay.
      Edit:..Lam Thiên..


      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ, có lẽ nên nhanh chóng nhắc nhở Tiểu Lang tiếng.

      “Hâm Nhi, đây là lần mua bán cuối cùng do Tiểu Lang trù tính, cậu ấy thay đổi chủ ý ......”

      Tựa hồ biết tính toán của Đông Phương Ngữ Hinh, Vu Thiển Thiển than tiếng, nhắc nhở :

      “Kỳ , tớ xem qua bản kế hoạch , rất tốt, có chút sơ hở ......”

      Trù tính rất tốt, nhưng cũng đại biểu hoàn toàn có việc gì xảy ra ngoài ý muốn ......

      Rất nhiều thời điểm, kế hoạch vẫn luôn thua kém biến hóa nhạy bén.

      Đông Phương Ngữ Hinh rất muốn nhắc nhở Vu Thiển Thiển, nhưng biết người chân chính đưa ra quyết định , chỉ có người, chính là Tiểu Lang.

      phải gặp mặt Tiểu Lang, sớm chút !!--

      “Hâm Nhi, cậu tìm tớ có việc sao?”

      Tiểu Lang vẫn là thân trang phục giản dị, cứ như vậy ra ngoài, khiến cho người ta khi nhìn thấy cảm giác đầu tiên chính là sinh đại học chưa tốt nghiệp.

      Nhưng ai có thể có thể biết được, thân phận thực của lại là ......

      Sát thủ, sát thủ rất lợi hại.

      “Tiểu Lang, nghe Vu Thiển Thiển gần đây các cậu có hành động?”

      Vu Thiển Thiển cho Đông Phương Ngữ Hinh, Tiểu Lang cũng ngoài ý muốn, thiêu thiêu mi, xem như thừa nhận .

      “Cậu ấy cũng cụ thể cho tớ biết, chỉ là, Tiểu Lang, trong lòng tớ rất bất an......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Tiểu Lang, tựa hồ cũng quá bình tĩnh .

      “Cậu rất lâu tiếp xúc với nghề nghiệp này, nên thấy bất an cũng là chuyện thường......”

      Tiểu Lang ngoắc ngoắc môi, cười :

      “Tớ bố trí rất tốt, có vấn đề gì ......”

      Tiểu Lang, trong bọn họ là người cẩn thận nhất, cũng là người thông minh nhất.

      “Nhưng giác quan thứ sáu của tớ.... ........”

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn đến dự cảm của chính mình, nhưng Tiểu Lang lại lắc đầu::

      “Tớ càng tin tưởng kế hoạch của tớ hơn.....”

      Ý tứ này chính là có khả năng thay đổi sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày, từ khi nào Tiểu Lang khi trở nên cố chấp như vậy ?

      Hay là , do chính mình tách khỏi bọn họ quá lâu ?

      , từng có cuộc sống giống như người bình thường, nên tựa hồ còn có thói quen với cuộc sống như vậy.

      Biết Tiểu Lang thay đổi chú ý , Đông Phương Ngữ Hinh thở dài, quên , có lẽ, chính mình còn có thói quen đối với cuộc sống như vậy.

      vẫn là nhanh chóng trở về nghiên cứu chuyện của chính mình .

      Nếu như có biện pháp trở về, còn muốn chuẩn bị ít dược vật có khả năng đối phó với Long Vương.

      Nhiệm vụ của cũng rất nặng , Uất Trì Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan, đều chờ chính mình đâu?

      Tuy rằng, cũng biết , xuyên trở về tỷ lệ rất .

      Nhưng ông trời để cho tới cổ đại lần, hẳn là để cho chỉ tới lần .

      Nếu như, tất cả an bày này chỉ vì để tiếc nuối, vậy......

      Ông trời, chẳng phải là rất ngoạn người sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ lắc đầu, hi vọng chính mình có đáng thương như vậy. cũng muốn cả đời đều như thế ......—



      “Phụ thân......”

      Gần đây Tiểu Hoan Hoan tâm thần vẫn luôn yên , tuy rằng Tiểu Nhạc Nhạc có việc gì, nhưng......

      Bé lại cảm giác tựa hồ là ra xảy ra chuyện vậy .

      “Ân...... làm sao vậy?”

      Thời điểm có người , biểu cảm giữa hai người bọn họ ra cũng quá thân thiết.

      “Long Vương thế nào ? Nghĩ được biện pháp ?”

      ☆, Chương 986: Lại gặp mặt.
      Edit:..Lam Thiên..

      Uất Trì Tà Dịch lắc đầu, gần đây Long Vương càng ngày càng cẩn thận , thậm chí thời điểm luyện công cũng để cho bọn họ qua.

      Bất quá, nhìn sắc mặt của Long Vương tựa hồ là......

      bằng thời điểm lúc trước, càng ngày càng đen .

      “Nàng có từng thử dò xét qua con ?”

      Nàng, tự nhiên là chỉ cái nữ nhân kia.

      “Có a...... Bất quá, phụ thân, người cũng ngẫm lại con là ai a, con có thể để nàng lấy được cái gì sao?”

      Tiểu Hoan Hoan đắc ý ngẩng đầu lên, Uất Trì Tà Dịch sủng nịch cười, nữ nhi của mình như thế nào, tự nhiên rất ràng......

      Bất quá......

      Hai người bọn họ đều ở đây, vậy Đông Phương Ngữ Hinh bên kia......

      Long Vương có hành động gì, sắc mặt của cũng có biến hóa, nhưng......

      Thực lực của , đồng dạng khiến cho người ta phải sợ hãi, dám có hành động thiếu suy nghĩ.

      Bởi vì, giấu được như vậy cũng dễ dàng, nếu như......

      Nếu như, cẩn thận bị Long Vương phát khôi phục , an toàn của là chuyện , như về sau liền càng có biện pháp tới gần Long Vương .

      Mà chỉ có tới gần , mới có khả năng biết được nhược điểm của .

      có nhược điểm Long Vương, bọn họ liền phải đối thủ của .

      biết Đông Phương Ngữ Hinh bên kia như thế nào , tuy rằng Tiểu Hoan Hoan tính toán của bọn họ cho biết, nhưng biện pháp kia có hữu hiệu hay ai cũng thể chính xác được .

      tại, dám đặt toàn bộ vào cái biện pháp kia.

      Mà tự chính mình bên này cũng thể buông tha được.

      Hơn nữa Tiểu Hoan Hoan, cũng khả năng rời .

      Chỉ hy vọng, Long Vương sớm chút có chút biểu khác.

      “Con cũng đừng quá dễ dàng tin tưởng nàng , nữ nhân kia cũng đơn giản......”

      Uất Trì Tà Dịch thấp giọng dặn dò , lỗ tai bỗng nhiên vừa động:

      “Có người......”

      Hai người lập tức tách ra, Tiểu Hoan Hoan bày ra bộ dáng lau chùi bàn, cửa quả nhiên bị đẩy ra, nữ nhân đến:

      “Tiểu Hoan Hoan, ngươi cần lau nữa, để ta......”

      Nữ nhân này, ngược lại rất có đức hạnh .

      Tiểu Hoan Hoan đem này nọ đưa cho nữ nhân, bé trừng mắt nhìn Uất Trì Tà Dịch liếc mắt cái.

      Uất Trì Tà Dịch vô tội lắc đầu, cũng có biện pháp a, đây là Long Vương an bày phải sao?.

      Mà nữ nhân kia, chính là cúi đầu nhìn cái bàn, biết suy nghĩ cái gì --

      Thời điểm buổi chiều, Long Vương lại thấy Tiểu Hoan Hoan.

      Lần này, mặt của cơ hồ đều biến thành màu đen .

      “Tiểu nha đầu, dị hỏa của ngươi đâu?”

      Long Vương trực tiếp hỏi......

      Tiểu Hoan Hoan sửng sốt, Long Vương này là có ý tứ gì?

      Dị hỏa của bé? Chớ phải là Long Vương chết tiệt này đối với Tiểu Hỏa Cầu có hứng thú , muốn......

      “Dị hỏa của ta?”

      Tiểu Hoan Hoan trực tiếp đáp án, bé hỏi ngược lại.

      “Đúng, bổn vương muốn nhìn chút......”

      Long Vương khẳng định gật đầu, hai mắt mang theo mấy phần chờ mong.

      mang......”

      Tiểu Hoan Hoan vô tội , Long Vương liền hung hăng nhìn về phía Tiểu Hoan Hoan:

      mang? Ngươi đừng với bổn vương là dị hỏa của ngươi cũng ở bên kia theo về ......”

      Dựa vào, lừa ai đây?

      Tiểu nha đầu này Tiểu Nhạc Nhạc vẫn luôn ở thời kia có tới, biết là dối ......

      tại, có hỏi chuyện của Tiểu Nhạc Nhạc, nhưng tiểu nha đầu này thế nhưng cũng mang.

      “Ta chính là mang a...... Mẫu thân bọn họ muốn luyện đan, là bát giai đan dược a...... Long Vương, ngươi cũng biết luyện chế cái kia có bao nhiêu khó khăn ? Cho nên ta liền lưu lại cho bọn họ ......”

      Tiểu Hoan Hoan khoát khoát tay, bày ra bộ dáng bất đắc dĩ .

      Long Vương im lặng, nha đầu đáng chết, dối thế nhưng lại đỏ mặt chút nào.

      “Dị hỏa của ngươi có thể lưu cho bọn họ sao?”

      Chương 987: phải là giữ gìn

      Edit: PDN


      Cái này, tại sao lại chưa từng nghe qua?

      tốt xấu cũng sống hơn nghìn năm, dị hỏa này, ra cũng chỉ là luyện đan sư thích, ngay cả người tu luyện thông thường, nếu như luyện hóa dị hỏa thành công , vậy đối với bản thân cũng có tác dụng rất lớn .

      Chỉ là, dị hỏa vốn là rất khó tìm, mà coi như là ngươi tìm được rồi , nếu muốn thuần phục , cũng dễ như thế .

      Vậy cái được, bản thân bị dị hỏa thiêu chết rồi.

      Vì vậy, nếu như võ công bình thường, ai dám có ý đồ với dị hỏa?

      Mà Long tộc bọn họ, tuy rằng thân phận cao quý, nhưng. . .

      Ma thú, tóm lại là có chút thích dị hỏa.

      Bọn họ đối với lửa, có loại cảm giác sợ hãi trời sinh.

      Tuy rằng, đến tình trạng bây giờ , nhưng vẫn dám có ý đồ với dị hỏa như cũ .

      Trái lại luyện đan sư, nghề nghiệp đặc biệt này, định trước có duyên với dị hỏa rồi

      "Ta . . ."

      Nhìn Long vương tin mình, tiểu Hoan Hoan vội vàng giải thích:

      "Nó thực ở chỗ ta . . ."

      Mặc dù Hoan Hoan chân thành, nhưng Long vương cũng thể nào tin được.

      "Hừ. . ."

      Tiểu Hoan Hoan hết chỗ rồi, tin bé cũng có cách nào.

      "Tiểu Nhạc Nhạc đâu?"

      Long vương tiếp tục hỏi.

      " theo ta đến. . ."

      Tiểu Hoan Hoan này cũng thực là , cái gì cũng theo bé

      Đồ của bé, cứ dễ dàng ở bên người như vậy sao?

      Nhưng Long vương làm sao biết dị hỏa ra cũng có thể. . .

      Khế ước chứ?

      Người biết chuyện này nhiều, nếu , khẳng định rất nhiều người đều điên cuồng cướp đoạt rồi ——

      Chỉ có điều, tính tình của dị hỏa vốn là cao a, người có thể làm cho chúng động tâm cũng nhiều.

      Lúc này, Uất Trì Tà Dịch và Bạch Sử cũng tới, nghe được vấn đề của Long vương , ánh mắt của Uất Trì Tà Dịch tối sầm lại ——

      Hai ngày này, Long vương vốn là thế nào. . .

      Để cho bọn họ theo, ngày hôm nay bỗng nhiên gọi bọn họ tới, tiểu Hoan Hoan cũng ở đây, cần nghĩ cũng biết có quan hệ với tiểu Nhạc Nhạc . . .

      Chỉ có điều biết lần này Long vương dự định làm như thế nào?

      Mong rằng, cần quá đáng lắm , lo lắng cho mình kiên trì nổi.

      "Hắc Sử, Bạch Sử, các ngươi tới vừa đúng lúc, các ngươi vậy nếu như gặp phải người thành thực, nên làm cái gì bây giờ?"

      Long vương chào hỏi bọn họ tiếng, hỏi.

      Hai người đồng thời nhìn về phía tiểu Hoan Hoan, tiểu Hoan Hoan vội hỏi:

      "Ta thành , ta thực mang dị hỏa. . ."

      Uất Trì Tà Dịch xấu hổ, dị hỏa này. . .

      biết Long vương tìm tiểu Hoan Hoan là bởi vì dị hỏa nha. . .

      Nếu như biết, cho tiểu Hoan Hoan dùng chút này của mình trước.

      "Long vương, đan học viện dường như đúng là luyện chế đan dược. . ."

      Uất Trì Tà Dịch suy nghĩ chút, nhắc nhở.

      "Bản vương tự nhiên biết. . ."

      "Bên kia hỏa diễm, cùng nàng có phần tương tự. . ."

      "A?"

      Long vương nhíu nhíu mày, Uất Trì Tà Dịch này xảy ra chuyện gì?

      Dĩ nhiên giúp tiểu nha đầu, chẳng lẽ. . .

      Nhưng nữ nhân kia cũng có bẩm báo Uất Trì Tà Dịch nhớ tới cái gì tới a.

      Lẽ ra cũng .

      Nhưng. . .

      Được rồi, Đậu Yên Nhi cũng , nữ nhân động tâm đáng tin, chẳng lẽ là. . .

      Long vương sắc mặt lạnh lẽo, nếu như nữ nhân kia thực dám phản bội mình, vậy tất nhiên dễ dàng buông tha nàng.

      "Hắc Sử, ý của ngươi là. . ."

      "Ta cũng chỉ là tùy tiện chút. . ."

      Uất Trì Tà Dịch cũng . . .

      Chương 988: Khả năng gặp chuyện may?

      Edit: PDN


      Uất Trì Tà Dịch cũng kết quả, nhưng ra Bạch Sử :

      "Long vương, có thể của nàng dị hỏa thực ở đan học viện. . ."

      "Nhưng theo bản vương biết, dị hỏa này là có khả năng tách rời chủ nhân. . ."

      Ý tứ này, chính là nếu như tiểu Hoan Hoan tại đây, dị hỏa tất nhiên ở đan học viện.

      "Vương, Đông Phương Ngữ Hinh ở bên kia, nàng là mẫu thân của nha đầu kia . . ."

      Rất nhiều chuyện có khả năng, cũng có thể phát sinh ở bên người của các nàng .

      "Ha ha, Bạch Sử cũng có chút đạo lý. . . Chỉ có điều, tung tích của tiểu hồ ly , bản vương cũng tin người của nha đầu này . . ."

      Long vương lần này khẳng định như thế , chẳng lẽ là. . .

      Uất Trì Tà Dịch bỗng nhiên nghĩ đến bọn họ lúc ở chung với nhau , bọn họ dường như cũng có đề cập tới chuyện tiểu hồ ly a.

      Nhưng bây giờ. . .

      Long vương khẳng định như thế , vì sao?

      Đúng vào lúc này, bỗng nhiên có người vội vã đến, đến bên tai Long vương vài câu.

      Thân thể Long vương bỗng nhiên cứng đờ, vẻ mặt kia. . .

      Tuy rằng mọi người cũng ai dám trực tiếp nhìn Long vương, nhưng đều len lén nhìn chăm chú vào, bỗng nhiên thấy Long vương như vậy, trong lòng nhịn được . . .

      Mà Uất Trì Tà Dịch, trong lòng dĩ nhiên có têm chút bất an vô cớ.

      "Thực ?"

      "Dạ. . ."

      "Để cho tiến đến. . ."

      Long vương bỗng nhiên ngồi thẳng người, người nọ vội vã xuống phía dưới, qua chỉ chốc lát, lão hòa thượng bị dẫn vào. . .

      Lão hòa thượng này. . .

      Hoan Hoan thấy được, sắc mặt lập tức biến đổi.

      Mà Uất Trì Tà Dịch, tuy rằng mang theo mặt nạ, nhưng. . .

      Thấy người này, trong lòng càng xoắn chặt lại. . .

      nghĩ tới, Long vương dĩ nhiên để cho người mang đến cái lão hòa thượng này , đây là người xem bệnh cho Hinh nhi, thậm chí giao cho Đông Phương Ngữ Hinh **. . .

      Nhưng Long vương làm sao dẫn ông ta tới chứ?

      Chỗ đó cách đây cũng có khoảng cách.

      "Ha ha, lão hòa thượng, . . ."

      Long vương cười ha ha , khi biết lão hòa thượng là đường tới học viện Tinh , minh bạch đây nhất định có cái gì kỳ hoặc.

      "Long vương. . . Lão nạp chỉ là ngang qua. . ."

      Lão hòa thượng cười từ thiện , Long vương lắc đầu:

      " ngang qua? Bản vương cũng tín. . ."

      Nghe còn có người, nhưng người này chạy nhanh, mặc dù bắt được, nhưng. . .

      Lại vẫn biết như cũ , đó là người bên cạnh Đông Phương Ngữ Hinh .

      "Đông Phương Ngữ Hinh làm cho người ta mang ngươi tới đây làm cái gì?"

      Đối với chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh , Long vương cũng tò mò.

      Lúc lời này, thậm chí vẫn luôn nhìn Uất Trì Tà Dịch.

      Chỉ là, sắc mặt Uất Trì Tà Dịch trầm tĩnh, nhìn ra chút nào khác thường

      TRái lại tiểu Hoan Hoan, mặt có thêm vài phần lo lắng.

      "Lão nạp thực chỉ là ngang qua. . ."

      "Nếu là ngang qua, vậy ở lại nơi này vài ngày . . ."

      Long vương nhìn lão hòa thượng , trong lòng có phần tức giận, chỉ có điều. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh tìm đến lão hòa thượng tất nhiên có việc gấp, cứ giử ông ta lại ngày này qua ngày khác ——

      "Cha, người nương để cho ông ấy tới làm cái gì?"

      Lão hòa thượng bị Long vương an bài xong xuôi, mọi người cũng biết ở nơi nào.

      Tiểu Hoan Hoan nhân lúc nữ nhân kia có ở đây tìm Tà Dịch hỏi.

      "Ta cũng biết. . ."

      Uất Trì Tà Dịch chau mày, Long vương còn người trốn được, cùng lão hòa thượng .

      Cái người mời lão hòa thượng tới. . .

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 989: Nhất định phải bình tĩnh

      Edit: PDN


      Cái người mời lão hòa thượng tới này, tất nhiên phải người bình thường, vậy có thể là. . .

      Quốc sư?

      Lúc này, bọn họ nên rời khỏi học viện Tinh .

      Nhưng. . .

      nghìn dặm xa xôi tìm lão hòa thượng đến, chẳng lẽ là. . .

      Bỗng nhiên nghĩ đến khả năng, trong lòng của Uất Trì Tà Dịch đau xót, chẳng lẽ là tình huống của Đông Phương Ngữ Hinh tốt?

      Nàng lúc ban đầu . . .

      Mà gần đây, lại thêm lượng công việc cực kỳ nhiều, đây chẳng phải là. . .

      Trong lòng rất khó chịu, nếu là như vậy. . .

      , phải về. . .

      Lúc này, tuy rằng Uất Trì Tà Dịch mang theo mặt nạ, nhưng tiểu Hoan Hoan vẫn cảm thấy tâm tình kịch liệt biến hóa như cũ .

      Bé bỗng nhiên vươn tay, kéo Uất Trì Tà Dịch lại .

      "Cha, con biết người rất lo lắng mẫu thân, nhưng người phải tỉnh táo. . ."

      "Nếu như nàng có chuyện, ta làm sao có thể tỉnh táo được. . ."

      Uất Trì Tà Dịch vội vàng , cố gắng thở hổn hển, tuy nhiên cảm giác có bàn tay bóp cổ của , có loại cảm giác sắp điên cuồng hít thở thông.

      Cái này. . .

      Tiểu Hoan Hoan minh bạch cảm giác của Uất Trì Tà Dịch , đừng là cha , ngay cả mình biết chuyện của mẫu thân , cũng bình tĩnh được.

      "Nhưng cha, người cũng biết hậu quả người quá xúc động . . ."

      Tiểu Hoan Hoan cau mày nhìn Uất Trì Tà Dịch:

      "Chúng ta bây giờ cũng có cách nào đối phó Long vương, nếu là người cứ như thế, vậy. . . Ngộ nhỡ Long vương thực phát điên, chúng ta đều chết a. . ."

      Cái này. . .

      Uất Trì Tà Dịch rất muốn phản bác, nhưng biết đây là thực.

      tại đây, có lẽ chưa chắc có chủ ý gì tốt, nhưng ít nhất. . .

      Mới có thể tìm được nhược điểm của Long vương .

      Đối phó nhược điểm của , vậy dễ dàng hơn rồi.

      Nếu như võ công của Long vương đại thành, bọn họ người cũng đừng nghĩ sống.

      Người này, tuyệt đối đủ hung ác, cho phép đời này có thứ ảnh hưởng . . .

      tồn tại.

      Mà thực lực của bọn họ, lợi dụng, nhưng càng kiêng kỵ.

      cũng tận lực ngăn cản bọn họ.

      "Nhưng. . ."

      Tuy rằng cái lão hòa thượng kia chưa , nhưng Uất Trì Tà Dịch cũng biết tất nhiên là tình huống của Đông Phương Ngữ Hinh tốt.

      "Cha, mẫu thân biết chăm sóc bản thân mình. . . Vì nàng, người cũng nên chịu đựng a. . ."

      Lúc này, tiểu Hoan Hoan càng ngày càng phát mình ở lại là sáng suốt cỡ nào rồi.

      Nếu là mình ở, vậy bây giờ cha có thể quá xúc động trở về.

      Cha vốn là rất thông minh, thiên phú vượt xa người thường, nhưng nhược điểm lớn nhất của chính là mẫu thân.

      Mẫu thân có việc, bình tĩnh được, con người ngày mất bình tĩnh, bị lộ nhược điểm của mình.

      "Ta. . . Hết sức. . ."

      Biết nữ nhi đều lời , hết sức khắc chế bản thân.

      Chỉ có điều, đây cũng chỉ là suy đoán của mình, phải mau sớm tra được chỗ của lão hòa thượng , trước tiên hỏi cho mới tốt. . .

      Mà tiểu Hoan Hoan, tuy rằng mực khuyên Uất Trì Tà Dịch, trong lòng của bé càng thêm bất an.

      Thậm chí bé có loại quá xúc động, lập tức trở lại.

      Nhưng được a, lúc này cha càng cần mình hơn, nếu là mình , cha lúc quá xúc động dể lộ mọi chuyện , để cho Long vương biết khôi phục, vậy càng nguy hiểm.

      Cho nên, bé thể ——

      "Cái gì? Ngươi vào lúc các ngươi trở lại, bỗng nhiên gặp phải tấn công bất ngờ?"

      Nghe được quốc sư lại bị người của Long vương tấn công bất ngờ, Nữ vương rất giật mình.


      ☆, Chương 990: Oan gia
      Edit: voi còi



      “Vâng...... Lão hòa thượng kia bị bọn họ mang ......”

      Quốc sư có chút hổ thẹn, lúc đó nhìn ra là người đến là ai, cho nên liền chính mình trở lại.

      Nếu như cũng bị bắt , người bên này biết tin tức lại càng tốt.

      “Cái này......”

      Nữ vương có phần lo lắng, nếu như lão hòa thượng rơi vào trong tay Long Vương.

      Long Vương kia, có lẽ rất nhanh biết chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh --

      Vậy Uất Trì Tà Dịch và Tiểu Hoan Hoan......

      Hai người bọn họ biết, khẳng định về đây.

      Hai mắt lo lắng nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh vẫn luôn giống như ngủ say:

      “Hinh Nhi, nếu Tà Dịch trở về, vậy chẳng phải là......”

      Bọn họ giấu diếm tin tức, cũng là vì Uất Trì Tà Dịch.

      Lúc này, sợ là kế hoạch này liền xong rồi.

      “Mẫu thân, con phải ngay cứu người...... Sở dĩ con trở về, cũng là vì cho mọi người tiếng ......”

      Quốc sư biết là chính mình sai lầm, nên cẩn thận như vậy.

      “Ngươi làm cái gì?”

      Cửa bỗng nhiên bị người đẩy ra, U Minh vương đến, vui hỏi.

      “Ta cứu người......”

      Ánh mắt Quốc sư cố chấp , U Minh vương cười hắc hắc:

      “Như thế có ý tứ, ngươi là cứu người a, vẫn là chịu chết?”

      Này...... Tuy rằng đả kích người, nhưng có nắm chắc đem người cứu ra.

      tại Đông Phương Ngữ Hinh cũng phải có việc gì sao? Chẳng qua là nàng mệt mỏi nghỉ ngơi vài ngày...... Các ngươi cũng cần sốt ruột như vậy ......”

      So với việc bọn họ sốt ruột, U Minh vương lại bình tĩnh hơn......

      “Hừ......”

      Quốc sư hừ lạnh tiếng, tuy rằng mẫu thân cũng chuyện đó cùng U Minh vương có bao nhiêu quan hệ, nhưng......

      Nếu phải lúc đó ta điểm huyệt Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh cũng như vậy ......

      Cho nên, ở trong lòng , U Minh vương này cũng có trách nhiệm.

      “Kỳ , ngươi xem trạng thái bây giờ của nàng, so với lúc trước còn tốt hơn......”

      U Minh vương nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh nằm, tuy rằng lúc này nàng hôn mê, nhưng thần sắc lại vô cùng tốt .

      Quốc sư cũng nhìn qua, là tệ, nhưng......

      Trong lòng vẫn lo lắng như cũ.

      “Vậy lão hòa thượng bên kia......”

      cứu người được, nhưng lại thể quản lão hòa thượng kia.

      “Long Vương làm gì ông ấy đâu ... .....”

      thời mấu chốt nhất là Uất Trì Tà Dịch, nếu như có thể để bình tĩnh chút, tốt rồi......

      “Ta cảm giác cũng đúng, nhưng mà, Phong, con Long Vương này, đến cùng có nhược điểm hay a......”

      biết......”

      “Là người đều có nhược điểm ......”

      U Minh vương khẳng định .

      “Ý của ngươi là ngươi có biết nhược điểm của Long Vương?”

      Quốc sư nhíu mày nhìn U Minh vương, chính là nhìn ta vừa mắt.

      tại ta biết......”

      U Minh vương bất đắc dĩ lắc đầu, nam nhân này, sao đối với bản thân lại có thành kiến lớn như vậy chứ?

      “Hừ......”

      Nhìn hai người bọn họ đấu võ mồm, nữ vương cũng biết gì, hai người này......

      Kỳ , nghiêm túc mà , bọn họ là có quan hệ huyết thống.

      Nhưng mà về điểm quan hệ này, nữ vương muốn cùng bọn họ mà thôi.

      tình qua nhiều năm như vậy, nam nhân kia cũng sớm chết, bà cần gì phải lục ra nợ cũ này đây?

      Mà U Minh vương bọn họ, coi như là chiếm được trừng phạt .

      ***********

      “Xuyên , xuyên , chết tiệt xuyên ......”

      Biết Tiểu Lang bọn họ có khả năng thay đổi chủ ý buông tha cho kế hoạch lần này ......

      ☆, Chương 991: yên lòng
      Edit: voi còi



      Biết Tiểu Lang bọn họ có khả năng thay đổi chủ ý, Đông Phương Ngữ Hinh cũng ngăn cản được, ràng cũng quản, nghiên cứu kế hoạch xuyên của ......

      Chẳn qua, đáng tiếc, xuyên có căn cứ khoa học nào.

      Internet tiểu thuyết xuyên ít, nhưng biện pháp xuyên đủ loại, đáng tin lại thấy được......

      Tỷ như......

      1, tai nạn xe cộ xuyên ......

      Có phải cũng nên ra ngoài tìm cái xe đánh lên hay ? Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, cái này đáng tin.

      2, sét đánh xuyên...... Thời gian gần đây, sấm, đổ mưa, chỉ muốn thử xem cũng có khả năng a.

      3, nhảy lầu xuyên...

      4, sinh bệnh xuyên...

      Nhiều biện pháp như vậy, sao có cảm giác, đều là cùng chữ có liên quan đâu?

      Chết......

      Bọn họ, nhưng là kiêng kị nhất chữ này.

      Nhưng bây giờ, Đông Phương Ngữ Hinh bắt đầu nghiêm cẩn suy tư ý tứ của chữ này......

      Nếu như, có thể, tình nguyện......

      Thế nhwung ngộ nhỡ được đâu? công chết, chỉ xuyên được, mà thân thể của mình bên này cũng......

      , được, những thứ này đều là gạt người, ngu xuẩn như vậy.

      Chuyện xuyên nghiên cứu xong, bắt đầu nghiên cứu độc dược.

      So sánh với xuyên , độc dược có vẻ dễ dàng hơn.

      Dù sao, có thể tra được cũng thiếu --

      “Hâm Nhi......”

      Vu Thiển Thiển vắng mặt vài trở lại, hôm nay lại bỗng nhiên chạy trở về.

      “Thiển Thiển, cậu còn biết trở về gặp mình a......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng có rời máy tính, quay đầu cười nhìn bạn tốt của mình.

      Thấy Đông Phương Ngữ Hinh vẫn nhìn máy tính như cũ, khuôn mặt nhắn của Thiển Thiển tối sầm lại, biết Đông Phương Ngữ Hinh tra cái gì vậy......

      Chính là, ấy còn muốn chạy như vậy sao?

      Tuy rằng biết bên kia có chuyện ấy vướng bận, nhưng......

      Trong lòng Vu Thiển Thiển vẫn có chút bị thương như cũ.

      nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, thở dài:

      “Có tìm được manh mối gì ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, loại chuyện này cũng dễ dàng như vậy.

      “Hâm Nhi, bọn họ liền quan trọng như vậy sao?”

      từng, xem qua rất nhiều chuyện xưa, tiểu thuyết, TV điện ảnh, cái gì nữ nhân vì người nam nhân có thể làm thế nào thế nào.

      Vu Thiển Thiển vẫn luôn cảm giác cực kỳ vớ vẩn, biết chính mình là tuyệt đối làm chuyện ngu như vậy.

      Nhưng nhìn dáng vẻ bây giờ của Đông Phương Ngữ Hinh......

      “Mình bỏ xuống được bọn họ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh than tiếng, mặt có nhàn nhạt bất đắc dĩ......

      “Cậu bỏ xuống được bọn họ, vậy chúng ta đây đâu?”

      Chẳng lẽ chúng ta cậu là có thể buông?

      Vu Thiển Thiển rất muốn hỏi như vậy, nhưng đáp án này, tựa hồ có.

      “Thiển Thiển, ngày nào đó, cậu cũng gạp được người nam nhân như vậy ......”

      Vu Thiển Thiển khinh thường cười:

      có khả năng......”

      mới tin đâu, làm sao có thể người nam nhân buông tha cho thân nhân của mình?

      Tuy rằng, bọn họ phải thân nhân chân chình của mình, có quan hệ huyết thống, nhưng tình cảm giữa bọn họ, so thân nhân đều phải thân hơn rất nhiều.

      Lo lắng than tiếng, Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu:

      “Thiển Thiển, nếu như cậu là ba năm trước, mình như thế nào......”

      Nếu là ba năm trước, nếu là thời điểm đó, Đông Phương Ngữ Hinh tất nhiên cũng ......

      Vu Thiển Thiển cả kinh, nghĩ đến thời điểm lúc trước của bọn họ......

      Lúc đó, Đông Phương Ngữ Hinh đồng dạng cũng tin tưởng cái gì tình .


      ☆, Chương 992: Còn thiếu người
      Edit: voi còi



      Lại càng tin tưởng nam nhân, bọn họ nhìn quen nam nhân dối trá, giỏi thay đổi, cho nên......

      Mà bây giờ......

      Thời gian mới có bao lâu, Đông Phương Ngữ Hinh liền thay đổi......

      Như vậy chứng minh cái gì? Có phải hay , có ngày cũng biến thành cái dạng này?

      Bỗng nhiên Vu Thiển Thiển có chút thể tin được.

      che miệng, hai mắt trừng lớn, tròn tròn, thể tin được hỏi:

      “Hâm Nhi, chẳng lẽ mình cũng ......”

      Thích người nam nhân sao?

      thể tin được, có lẽ......

      tưởng tượng ra thích nam nhân lại như thế nào a.

      “Ha ha, mình cũng ràng, dù sao, ai cũng có bản lãnh biết trước, chỉ là......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Thiển Thiển, người con mỹ lệ đáng này.

      “Cậu tốt đẹp như vậy, là cần người nam nhân cực kì xuất sắc che chở ......”

      “A...... Hâm Nhi, người ta mới cần đâu?”

      Chính như bây giờ như vậy là tốt rồi a, cần bị người che chở cái gì.

      “Ha ha, Thiển Thiển, ngày nào đó cậu biết ”

      cho cậu lo lắng nhưu vậy, Hâm Nhi, bộ dáng như thế nào a......”

      Thiển Thiển rất hiếu kỳ, là nam nhân có bộ dạng như thế nào, thu phục được tâm của Đông Phương Ngữ Hinh đây?

      Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, cầm lấy bút đến, may mắn ở cổ đại luyện đoạn thời gian, tuy rằng......

      thể so sánh với đại sư, nhưng tốt xấu cũng viết vẽ chút.

      Nàng vội vàng viết, vẽ, rất nhanh xuất hình dáng người nam nhân ......

      Nam nhân này, là......

      Vu Thiển Thiển trầm tư, nếu đây là nam nhân Hinh Nhi thích, là có thể làm cho người ta tiếp nhận.

      là xuất sắc, nam nhân như vậy, nếu là đến đại của chúng ta, phỏng chừng tất cả minh tinh điện ảnh vua màn ảnh đều thoái vị, soái khí, bức người, trách được làm Đông Phương Ngữ Hinh khăng khăng mực thích như vậy?

      Chỉ là, sau khi vẽ xong nam nhân này, Đông Phương Ngữ Hinh cũng có dừng lại.

      Bút vẫn chạy giấy như cũ, lúc trước Đông Phương Ngữ Hinh cũng vẽ tranh, nhưng bây giờ......

      Thiển Thiển tò mò xem, nhìn thấy bên người nam nhân kia, bỗng nhiên hơn cái tiểu nương......

      Đây là......

      Bỗng nhiên Vu Thiển Thiển hiểu được, đây là Tiểu Hoan Hoan, Đông Phương Ngữ Hinh từng qua......

      Nhưng, quá đáng , bé có chút di truyền từ nam nhân kia, mà có chỗ giống, chính là......

      Hâm Nhi ở thời kia sao?

      Vu Thiển Thiển có chút hiếu kỳ, biết bên kia Hâm Nhi là bộ dáng gì?--

      “Hâm Nhi, còn thiếu người a......”

      Tranh vẽ có hai người, thiếu người.

      Đông Phương Ngữ Hinh hiểu nhìn Vu Thiển Thiển, Thiển Thiển cười :

      “Cậu đâu......”

      ? Đông Phương Ngữ Hinh chua sót cười, thậm chí đều biết......

      Chính mình có thể trở về hay , tuy rằng vẫn luôn nỗ lực, nhưng nỗ lực này, lại có phương hướng.

      Cũng có......

      Ai, biết kết quả cuối cùng, rất có thể, hết thảy tất cả chẳng qua là vô dụng.

      Nhưng, có đôi khi người chính là như vậy, cho dù là biết là vô dụng, vẫn như cũ tiếp tục kiên trì, buông tay.

      “Hâm Nhi, mình muốn nhìn bộ dáng của cậu chút ......”

      Có thể khiến cho người nam nhân khăng khăng mực thương như vậy, Hâm Nhi bên kia, tất nhiên cũng là đại mỹ nữ.

      Dù sao, chuyện hoàng tử cùng bé lọ lem, bình thường rất ít xuất .

      “Được......”

      ☆, Chương 993: Bị theo dõi
      Edit:..Lam Thiên..

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn bức tranh này cũng có chút khó chịu, mặc dù chính mình thể quay về, nhưng vẫn ......

      Muốn làm bức ảnh gia đình.

      Ở cổ đại có tiệm chụp hình, cũng có làm qua bức ảnh gia đình nào?

      tại, vẽ bức, nếu như ngày rồi, trở về cái thời kia, cũng có thể để lại cho bọn họ cái tưởng niệm.

      bắt đầu vẽ chính mình, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên phát , có câu chính xác --

      Vẽ chính mình, kỳ là khó khăn nhất .

      Tuy rằng, ngươi đối với chính mình vô cùng quen thuộc, nhưng......

      Coi như là mỗi ngày ngươi đều soi gương, tuy nhiên ngươi vẫn như cũ có chút băn khoăn......

      Thấy thế nào cũng giống chính mình, nhưng người này, phải là chính mình, là ai đây?

      Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày nhìn kia, Vu Thiển Thiển cũng nhìn, qua hồi lâu, mới thở dài :

      “Hâm Nhi, cậu chút chuyện xưa của cậu ......”

      lo lắng, về sau có muốn nghe cũng còn cơ hội nữa .

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút bất an, hôm nay Vu Thiển Thiển làm sao lại......

      Dài dòng vậy? Tựa hồ đối với chuyện xưa của bọn họ , rất cảm thấy hứng thú .

      Có lẽ, là do gần đây bọn họ quá bận , Đông Phương Ngữ Hinh chậm rãi , bắt đầu từ lúc bọn họ gặp nhau lần đầu tiên .

      “Oa...... Hâm Nhi, con của cậu là lợi hại ......”

      Tiểu Hoan Hoan này, nếu như là sinh ra ở đại, tuyệt đối người vô địch đáng .

      Thông đồng cùng cha của chính mình, bé cũng là lợi hại .

      “Ha ha, bé ở cổ đại cũng là rất đáng ......”

      Tiểu nha đầu kia, chính là cường hãn a, tuy rằng tại bé còn quá nhìn ra, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh biết, sau này khi bé trưởng thành, bé chắc chắn vượt qua thành tựu của cùng Tà Dịch.

      “Ân, bất quá lão công của cậu cũng rất có ý tứ a......”

      thể tưởng được bọn họ lại nhận thức như vậy, thời điểm lúc trước, Hâm Nhi cho biết những thứ này, là sợ lo lắng .

      Chỉ là, làm hại Hâm Nhi, giúp Hâm Nhi trở về , tuy rằng cơ hội kia lớn, nhưng tuyệt đối buông tay --


      “Phụ thân, phụ thân......”

      Tiểu Hoan Hoan ở bên cạnh vẫn luôn rất lo lắng, nhưng là bé lại thể rời lúc này, đột nhiên Tiểu Nhạc Nhạc cho bé biết, Long Vương tựa hồ có khuynh hướng tẩu hỏa nhập ma......

      Tuy rằng Tiểu Nhạc Nhạc ra, nhưng cảm giác của vẫn tồn tại.

      Tiểu Hoan Hoan nghe xong ngược lại rất vui vẻ.,

      Long Vương nếu như nhập ma , kia còn phải là cơ hội tốt nhất của bọn họ sao?

      Đem Long Vương này cấp giết chết , sau đó bé liền có thể cùng phụ thân trở về.

      “Tiểu Hoan Hoan, làm sao vậy?”

      Uất Trì Tà Dịch nhìn Tiểu Hoan Hoan vội vã như vậy, nên cho rằng có chuyện gì đâu?

      “Phụ thân, con cho người......”

      Tiểu Hoan Hoan dám trực tiếp là do Tiểu Nhạc Nhạc , vạn nhất bị cơ sở ngầm của Long Vương nghe được, liền có phiền toái .

      “Ân......”

      Uất Trì Tà Dịch qua, biết vì sao, luôn cảm giác thấy có người nhìn chằm chằm chính mình.

      nhìn chung quanh, nhưng cũng có phát cái gì.

      “Tiểu nha đầu, chúng ta tựa hồ bị người theo dõi ......”

      đợi tiểu nha đầu chuyện, Tà Dịch liền thấp giọng nhắc nhở .

      “A, này......”

      Tiểu Hoan Hoan rất do dự, nếu như phụ thân bị người theo dõi, vậy lên......

      Long Vương hoài nghi , mà bé nếu như bây giờ ra, kia chẳng phải là thừa nhận Tiểu Nhạc Nhạc ở ngay tại người bé sao?

      Như vậy chẳng những khiến cho chính mình càng thêm nguy hiểm, mà cũng gián tiếp liên lụy đến phụ thân.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 994: Đậu Yên Nhi dò xét
      Edit:..Lam Thiên..


      Nghĩ vậy, bé liền cười :

      “Phụ thân, điểm tâm nàng làm cho con cũng tệ, người cũng ăn chút ......”

      Trong tay bỗng nhiên nhiều hơn khối điểm tâm, Uất Trì Tà Dịch cho tới bây giờ ăn cái này --

      Nhưng nữ nhi đưa cho , cho dù là độc dược cũng ăn .

      Huống chi, này bất quá cũng chỉ là điểm tâm mà thôi.

      “Phụ thân, chú ý Long Vương......”

      Thời điểm hai người ghé vào cùng nhau , Tiểu Hoan Hoan rất đơn giản nhắc nhở .

      Thân mình Uất Trì Tà Dịch chấn động, có chút hiểu, nhưng biết Tiểu Hoan Hoan vô duyên vô cớ như vậy , kia ý tứ này chính là......

      Chớ phải là......

      Nghĩ đến cái khả năng kia, trong lòng Uất Trì Tà Dịch có chút kích động......

      “Điểm tâm này hương vị sai......”

      “Có ?”

      Cửa bỗng nhiên bị người đẩy ra, nữ nhân đến, ôn nhu :

      “Thiếu đảo chủ, vẫn còn rất nhiều, ta lấy cho ngươi a......”

      Thấy nữ nhân rồi, Uất Trì Tà Dịch liền nhìn bóng lưng nàng, là nàng sao?

      Nữ nhân này võ công rất thấp, cùng hơi thở vừa rồi giống nhau.

      Nhưng ......

      Ngoài nàng ra, vẫn còn có người theo dõi sao?

      Long Vương, gần đây Long Vương bề bộn rất nhiều việc, tựa hồ cũng rất ít qua tìm a.

      là đủ kỳ quái .

      Tà Dịch biết có chỗ nào đúng, nhưng......

      Lời của tiểu Hoan Hoan dấy lên hi vọng của , có lẽ, Long Vương cũng sắp xong đời rồi --

      “Hắc Sử, là rất khéo a......”

      Xuất môn cũng thuận lợi, thế nhưng lại gặp phải nữ nhân này.

      Đậu Yên Nhi......

      Thời điểm nhìn thấy Đông Phương Ngữ Hinh đối với nàng như vậy, cảm giác nữ nhân này có vài phần đáng thương.

      Nhưng lúc đó, là Đông Phương Ngữ Hinh trả thù, cũng tiện cái gì.

      Nhưng tại, nhìn biểu của nữ nhân này, càng ngày càng hết chỗ .

      Từ thượng thư tiểu thư, cho tới bây giờ......

      Lão nhân, nàng ghét bỏ, nhi tử của lão nhân, nàng cũng thông đồng.

      tại thế nhưng lại cùng ma thú lăn lộn cùng chỗ.

      Long Vương, cũng phải là thứ gì tốt, thực lực cường đại chính là ưu thế duy nhất của .

      Nhưng thực lực này, phỏng chừng cũng cường được bao lâu nữa.

      Nếu như xảy ra chuyện may, vậy kết quả kia chỉ có......

      khéo......”

      Uất Trì Tà Dịch lạnh lùng xong, tuy rằng nhìn thấy biểu cảm mặt , nhưng Đậu Yên Nhi biết trong lòng chắc chắn là xem thường chính mình .

      “Hắc Sử, ta biết ngươi là ai......”

      Đậu Yên Nhi có chút tức giận, lúc này Uất Trì Tà Dịch chính là cấp dưới của Long Vương , mà chính mình lại là nữ nhân của Long Vương.

      Này, nếu như là đến địa vị cùng thân phận, chính mình hẳn là có chút cao hơn ?

      Bởi vì chính mình được sủng ái, đến Bạch Sử nhìn thấy nàng cũng đều phải cung kính , nhưng Uất Trì Tà Dịch này, lại là dạng, làm cho người ta xem đều căm tức.

      “......”

      Uất Trì Tà Dịch có chút biết gì, nàng ngăn lại chính mình, làm trò ngay trước mặt mình, chẳng lẽ chỉ vì muốn cái này sao?

      “Ha ha, lúc đó Đông Phương Ngữ Hinh là gả cho cái lão vương gia, thể tưởng được tại nàng lại thông đồng cùng ngươi......”

      Đậu Yên Nhi vui sướng khi người gặp họa xong, phải khinh thường chính mình cùng cái lão nhân ở cùng nhau sao!

      Nữ nhân của ngươi, đồng dạng cũng tốt hơn chỗ nào .

      Uất Trì Tà Dịch nghĩ tới Đậu Yên Nhi cái này, có thể để ý tới , nhưng trong lòng dĩ nhiên rất muốn --

      Chính mình là cái lão vương gia kia.

      Lời đến bên miệng, bỗng nhiên lại nghĩ đến chuyện chính mình mất trí nhớ , lạnh lùng cười:

      “Cho nên......”

      “Nữ nhân của ngươi, cũng bất quá là như thế......”

      ☆, Chương 995 :Tìm ai báo thù?
      Edit:..Lam Thiên..


      Đậu Yên Nhi hung tợn xong, Uất Trì Tà Dịch thản nhiên cười::

      “Đa tạ nhắc nhở, chỉ là, ta nhớ nổi Đông Phương Ngữ Hinh là ai......”

      Hãn......

      Đậu Yên Nhi triệt để ngây dại, chẳng lẽ mất trí nhớ sao?

      Nhưng ......

      Biện pháp khống chế của Long Vương, là lợi hại như vậy sao?

      Chính mình cùng người nam nhân như vậy ở cùng nhau, về sau nếu là......

      “Ta tin......”

      Đậu Yên Nhi cố chấp , Uất Trì Tà Dịch lại lướt qua nàng, bước .

      người liên quan, tin hay có quan hệ gì?

      Đừng là nàng , chính là ngay cả Long Vương, cũng chưa chắc tin tưởng đâu?

      “Uất Trì Tà Dịch......”

      thể tưởng được liền như vậy, Đậu Yên Nhi lớn tiếng gọi:

      “Mặc dù ngươi nghĩ ra, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lại nhớ được, nếu như là ta đem tình huống bên này cho nàng, ngươi nàng có phải hay ......”

      Tuy rằng nàng cũng có bao nhiêu tự do, nhưng đả kích phá hư chuyện tình cảm của bọn họ, chắc chắn Long Vương rất thích ý làm .

      Chỉ cần......

      Chính mình cùng Long Vương , chắc chắn giúp chính mình .

      Bước chân của Uất Trì Tà Dịch dừng lại, nhưng cũng quay đầu, rất nhanh , lại tiếp tục .

      “Ngươi......”

      quên sao? Này tựa hồ, giống như tuyệt đối lo lắng.

      “Uất Trì Tà Dịch, ngươi có biết vì sao lão hòa thượng kia lại đến đây ? Vừa vặn ngang qua, ngươi tin tưởng sao? Ta nhưng là nghe ......”

      Đậu Yên Nhi cố ý phía sau , Uất Trì Tà Dịch muốn quay đầu lại hỏi chút, nhưng vừa nghĩ, đây có thể là mưu kế của nữ nhân này.

      Nếu như nàng muốn , liền mở đầu .

      thể quay lại, tiếp tục .

      “Đông Phương Ngữ Hinh hôn mê mấy ngày , ha ha, ngươi lo lắng sao......”

      Tay Uất Trì Tà Dịch nắm chặt lại, ở trong tay áo, che khuất bàn tay gắt gao nắm chặt kia......

      cắn răng, tiếp tục nhanh, giống như có nghe được tin tức này .

      Nhưng trong lòng, lại sớm nhấc lên trận kinh hãi.

      Hinh Nhi, Đông Phương Ngữ Hinh quả nhiên là.... .......

      Thời điểm nhìn thấy lão hòa thượng kia bị bọn họ bắt được, nghĩ đến khả năng này, nhưng......

      Tại thời điểm kia, trong lòng vẫn luôn có vài phần hi vọng.

      tại, hết thảy được chứng thực .

      Long Vương đem lão hòa thượng giấu rất tốt, mà cũng khả năng quang minh chính đại tìm người.

      phải làm ra bộ dáng quan tâm, nhưng trong lòng ai có thể có bao nhiêu lo lắng?

      Hinh Nhi, nàng làm sao có thể......

      Buông chúng ta ra đây?--

      “Vương, vừa rồi ngươi cũng thấy đấy, Hắc sử này quá......”

      Đậu Yên Nhi xoay người, ủy khuất bẹt bẹt miệng, phía sau nàng vốn là có người, nhưng sau khi nàng xong, Long Vương liền bước ra.

      “Ha ha, Hắc Sử này chính là như vậy, này cũng là điểm bổn vương thưởng thức nhất......”

      Nếu đa tình, xác thực rất đa tình ......

      Nhưng nếu vô tình, lại càng khả ái hơn.

      Long Vương vẫn luôn hoài nghi Hắc Sử khôi phục, nhưng tình huống vừa rồi......

      “Vương, ngươi làm sao luôn hướng về a a......”

      Đậu Yên Nhi vui xong, Long Vương vẫn như cũ cười cười, nhưng trong lòng......

      Hừ, nhưng là......

      Nếu phải nam nhân này hữu dụng, tại giết .

      Người có năng lực quá cường hãn, luôn luôn muốn đem bọn họ lưu lại.

      Bởi vì đó là tai hoạ ngầm.

      “Vương, lời của lão hòa thượng kia là sao?”

      Đậu Yên Nhi cũng có chút thể tin được, nếu như Đông Phương Ngữ Hinh cứ hôn mê như thế, vậy nàng phải tìm ai báo thù đây?

      Chương 996: Hận thể chết!

      Edit: PDN


      Nàng chà đạp bản thân như thế, còn phải là vì trả thù Đông Phương Ngữ Hinh?

      Nàng cũng muốn Đông Phương Ngữ Hinh chết ở trong tay của mình.

      "Đông Phương Ngữ Hinh kia , mệnh rất lớn, chết dễ dàng như vậy. . ."

      Long vương biết Đậu Yên Nhi và Đông Phương Ngữ Hinh đụng chạm, cũng hiểu lo lắng của nàng, an ủi:

      "Ngươi suy nghĩ chút, cái thời kia sau khi tiến vào có thể ra ngoài cơ bản có ai, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lại có việc gì? Nàng có thể chết dễ dàng như vậy sao?"

      Ặc, cái này dường như cũng đúng. . .

      " tốt theo bản vương, bản vương tất nhiên để cho ngươi tự mình báo thù. . ."

      Nhìn Long vương ưng thuận lời hứa với mình như thế, trong lòng của Đậu Yên Nhi vô cùng vui vẻ

      "Vương, chỉ cần ngài ngại Yên nhi là tốt rồi. . ."

      Đậu Yên Nhi cố ý phóng thấp tư thái, Long vương cũng rất hưởng thụ cảm giác được người ta ỷ lại như vậy:

      "Ngoan, chờ võ công ta đại thành, thống nhất thiên hạ, ngươi chính là nữ nhân vĩ đại nhất thiên hạ này. . ."

      Đây là. . .

      Đậu Yên Nhi có phần kích động, chẳng lẽ ý của Long vương là . . .

      muốn nàng làm thê tử của ?

      Thê tử của Long vương , vậy long hậu à.

      Này. . .

      Tuy rằng Long vương là ma thú, nhưng long đẳng cấp so với người cao hơn nhiều, mình thực là kiếm lớn.

      Cái quyết định lưu lại này quả nhiên sai, Đậu Yên Nhi kích động thiếu chút nữa khóc lên ——

      "Hinh nhi. . ."

      Tay của Uất Trì Tà Dịch siết chặt, cố sức tìm kiếm cái lão hòa thượng kia.

      Lời của Đậu Yên Nhi , tuy rằng chưa chắc , nhưng mà khác mấy.

      Hinh nhi xảy ra chuyện. Lúc đó khi bọn họ tìm lão hòa thượng , cũng , nếu như tình huống của Hinh nhi nghiêm trọng thêm, có thể nằm vô ý thức, cái gì cũng cảm giác được, mà bây giờ khả năng. . .

      "Thiếu đảo chủ. . ."

      Lúc nữ nhân thận trọng tiến vào, liền thấy Uất Trì Tà Dịch ngồi ngơ ngẩn, tuy rằng nhìn thấy biểu cảm mặt, nhưng nàng biết, tâm tình của lúc này, tất nhiên là rất kém.

      Nhưng. . .

      Vừa rồi chẳng qua là cũng ra ngoài lát, làm sao . . .

      Nàng gọi Uất Trì Tà Dịch tiếng, nhưng dĩ nhiên nghe được.

      Nữ nhân dám tiếp tục mở miệng, nhưng trong lòng cũng có phần lo lắng.

      Vậy làm thế nào?

      như vậy, xảy ra chuyện ?

      Nữ nhân biết như vậy được, bằng. . .

      Đúng, tiểu nha đầu, tiểu nha đầu nhất định có biện pháp.

      Nữ nhân vội vàng ra ngoài, rất nhanh kéo tiểu Hoan Hoan tới.

      Tiểu Hoan Hoan thấy cha đờ đẫn, cũng sững sờ.

      Bé muốn hỏi chút , nhưng bên người có người khác.

      "Ngươi giúp ông ấy nấu chút cháo trước , ông ấy như vậy được. . ."

      Tiểu Hoan Hoan phân phó ngay, nữ nhân vội vàng gật đầu xuống phía dưới chuẩn bị, tuy rằng thân phận của nàng là nữ nhân của , tiểu Hoan Hoan là nha đầu, nhưng. . .

      Trong nhà này, dường như nàng mới là cái nha đầu hầu hạ kia .

      Nàng cũng từng nghĩ tới muốn thay đổi, nhưng. . .

      Đối mặt tiểu nha đầu, nàng tính toán cái gì? Thế nào tính toán? Hơn nữa nha đầu này vẫn là nữ nhi của Uất Trì Tà Dịch ?

      Nữ nhân bất đắc dĩ ra ngoài, lúc tới cửa dừng lại, dường như bọn họ có lời gì muốn . . .

      Nàng có nên hay . . .

      Nữ nhân suy nghĩ chút, cuối cùng là chưa trở về . . .

      Quên , nàng cũng nghe được, võ công của mình, chỉ cần qua là Uất Trì Tà Dịch có thể cảm thấy.

      Đến lúc đó, chỉ cái gì cũng nghe được, trả lại cho cái ấn tượng xấu.

      Chương 997: Tuyệt đối buông tha

      EDit: PDN


      "Cha, ngươi làm sao vậy a?"

      Nhìn nữ nhân , tiểu Hoan Hoan tới cửa, xác nhận ai nghe trộm mới trở về hỏi.

      "Mẫu thân con xảy ra chuyện. . ."

      Lúc này nghe thấy gặp chuyện may, tiểu Hoan Hoan ngây người. . .

      Bé vẫn luôn cảm thấy đúng, giữa bé và mấu thân vốn là có cảm giác..

      Nhưng bé vẫn luôn lừa gạt bản thân, lẽ nào. . .

      Thực xảy ra chuyện?

      "Cha, người nghe ai ?"

      Bọn họ ở địa bàn của Long vương , muốn thông tin tức với bên kia , rất khó.

      "Là Long vương. . ."

      Mặc dù là Đậu Yên Nhi , nhưng đây là ý tứ của Long vương , nếu , nữ nhân kia cũng có lá gan lớn như vậy. . .

      Long vương giấu lão hòa thượng , cái tầm quan trọng lão hòa thượng .này

      "Này. . ."

      Tiểu Hoan Hoan biết phải an ủi Uất Trì Tà Dịch như thế nào , bởi vì lúc này, trong lòng của nó cũng rối loạn.

      Chuyện bên này chưa xong việc, bọn họ có khả năng rời như vậy. . .

      Nhưng mẫu thân. . .

      "Cha, chúng ta phải kiên trì sao?"

      Tiểu Hoan Hoan do dự nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, nặng nề gật đầu:

      "Dạ. . ."

      Tuy rằng, bây giờ hận thể lập tức trở về , nhưng được. . .

      Nếu như Hinh nhi biết, nàng cũng tha thứ mình

      nhịn lâu như vậy, ngại kiên trì nhiều mấy ngày.

      "Cha, tiểu Nhạc Nhạc , gần đây Long vương hơi thở bất thường. . . Có thể có chuyện. . ."

      Tiểu Hoan Hoan mới đem tiểu Nhạc Nhạc nguyên vẹn lời ra, Uất Trì Tà Dịch gật đầu, đợi thời gian quá lâu rồi.

      Chỉ cần Long vương có phần đúng, hết sức tiêu diệt ta.

      Mặc kệ kết quả làm sao, đều từ bỏ .

      "Cha, ngươi phải cẩn thận chút, vấn đề của mẫu thân là chuyện tinh thần , thân thể của nàng thành vấn đề, chúng ta có biện pháp. . ."

      Cái này tiểu Hoan Hoan cũng là nghe bọn .

      Uất Trì Tà Dịch đương nhiên cũng biết, nhưng chính là bởi vì biết, trong lòng mới càng thêm bất an ——

      Hinh nhi, từng với mình quá khứ của nàng, đó là cái thế giới khác.

      Nếu như nàng thực trở về, làm sao tìm nàng về?

      Quên , bất kể, cho dù là tới địa ngục, cũng bỏ qua.

      cái thế giới khác có tính là gì chứ?

      Uất Trì Tà Dịch thầm thề, tuyệt đối bỏ qua ——

      Có lẽ là ngày nghĩ gì đêm mơ đó, cùng ngày ban đêm , dĩ nhiên mơ tới rồi Đông Phương Ngữ Hinh.

      "Hinh nhi. . ."

      muốn tới, nhưng bước cũng được.

      thấy hai nữ nhân, Hinh nhi và cái nữ tử xa lạ, cười . . .

      Dường như rất vui vẻ, nhưng cẩn thận vừa nhìn, Đông Phương Ngữ Hinh vùng xung quanh lông mày, lại lại hoàn toàn có giãn ra.

      Nàng cũng lo lắng bọn họ ?

      Đông Phương Ngữ Hinh, đây là nàng sao?

      Nàng ăn mặc y phục kỳ quái , tóc cũng giống , đây là thế giới của nàng?

      Nhưng. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh, nếu nàng đến nơi này cùng chỗ với ta, vì sao phải trở lại?

      Ta biết nàng cũng cam lòng, chúng ta cùng nhau nỗ lực, có được hay ?

      Mặc dù biết lão hòa thượng là bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh tới, nhưng. . .

      Trong lòng của Uất Trì Tà Dịch , cũng biết tình huống của Đông Phương Ngữ Hinh , cũng phải quá gấp.

      Bọn họ có rất nhiều thời gian cùng chỗ, mà điều kiện tiên quyết là Long vương muốn giết chết a.

      Có Long vương ở, tại cho dù là trở lại bên người Đông Phương Ngữ Hinh, bọn họ cũng thể lâu dài nha.

      Vì vậy. . .

      Chương 998: Bỗng nhiên lòng buồn bực

      Edit: PDN


      Vì vậy, lúc này, quả là bình tĩnh hiếm thấy.

      Phần bình tĩnh này , đúng là ai cũng nghĩ ra.

      Long vương vẫn phái người đến nhìn Uất Trì Tà Dịch như cũ, nhưng vẻ mặt của quá bình thường, Long vương mới hoàn toàn yên tâm.

      "Ngươi phải là tình cảm của với Đông Phương Ngữ Hinh rất tốt sao? Đông Phương Ngữ Hinh xảy ra chuyện vậy mà chút phản ứng?"

      Hoan ái qua , Đậu Yên Nhi cũng mặc y phục , thân thể nho tựa ở người của Long vương . . .

      Long vương là màu đen, Đậu Yên Nhi là màu trắng, lúc này đen trắng, đối lập cũng phải là ràng bình thường a.

      "Haizz, vương, hay là, nam nhân đều là như vậy. . ."

      Từ trong chuyện Long vương đối với Uất Trì Tà Dịch , Đậu Yên Nhi thấy được cẩn thận của Long vương , người đàn ông này đúng là đủ. . .

      Chuyện nàng dám khẳng định, Long vương lại muốn liên tục kiểm chứng.

      "Ha ha, Yên nhi, ngươi thế nhưng lo lắng bản vương thay lòng?"

      Long vương cười ha ha, có nữ nhân để ý mình như thế, cảm giác sai.

      "Vương, người ta nhất định là hội lo lắng. . ."

      Đậu Yên Nhi mặt đỏ lên, nàng biết Long vương liên tục thích mình, chẳng qua nguyện ý nghe, nàng liền theo là được.

      ra, nếu như Long vương thống nhất thiên hạ, vị trí nữ chủ nhân này cho mình hay nhất, nếu phải cho nàng, nàng cũng có biện pháp.

      Chỉ có điều tốt xấu, thời gian nàng theo Long vương dài chút, chừng đến lúc đó. . .

      Có thể kiếm được chỗ tốt gì cũng nhất định đâu?

      "Ngươi nha, bản vương vốn là thay lòng. . ."

      Long vương trêu đùa.

      nhất định thay lòng, bởi vì vốn vô tình.

      Bây giờ sủng ái nữ nhân này, chỉ là thân thể đối với nàng có cầu mà thôi.

      Hơn nữa, là Long vương, cái nhu cầu kia nhất định lợi hại, hơn nữa bản thân tương đối lớn, nữ nhân bình thường lại hoàn toàn chịu nổi.

      Mà Đậu Yên Nhi, lại có thể, nàng ngược lại có chút đặc thù mà?

      "Vương, Yên nhi ngài nha. . ."

      Đậu Yên Nhi buồn nôn , mà Long vương, ngày này qua ngày khác dùng rất được .

      bỗng nhiên xoay người, trong lòng Đậu Yên Nhi cả kinh, lúc vừa rồi mình thiếu chút nữa chịu nổi rồi. . .

      Này Long vương, phải là muốn. . .

      Phía dưới rất đau mà?

      Nhưng nàng cũng dám cự tuyệt nha.

      "Vương. . ."

      Đậu Yên Nhi cười ôn nhu, Long vương hắc hắc cười:

      "Bản vương chỉ thích cái kiểu phóng đãng này của ngươi. . ."

      mới vừa định vào, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có phần loạn, muốn ngăn chặn, nhưng. . .

      Vô dụng. . .

      Long vương xoay người xuống , vội vã mặc quần áo vừa định ra ngoài.

      "Vương, ngài đây là muốn. . ."

      bây giờ? Đậu Yên Nhi có phần gì, Long vương khi nào quan tâm như thế ?

      "Có việc. . ."

      Long vương vội vã , Đậu Yên Nhi thở ra hơi dài, may là rồi, nếu , nàng ít nhất phải nằm vài ngày mà? ——

      Luyện công. . .

      Tiếp tục tu luyện, nhưng cảm giác bất thường kia càng ngày càng ràng.

      Lòng buồn bực, dường như có người bóp chặt lấy tim , Long vương cúi đầu nhìn người càng ngày càng ít màu trắng, thoái hóa thành màu đen long rồi sao?

      Hắc long. . .

      Ánh mắt của Long vương tối sầm, tuy rằng bây giờ võ công của tiến bộ thêm, nhưng. . .

      Quy tắc tiến hóa cũng hiểu. . .

      Màu đen là tầng thấp nhất, nếu đúng tất cả theo đó thành màu đen, đừng là máu của nâng cao, vậy đơn giản chính là. . .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 999: Lại bị gọi đến
      Edit: voi còi



      Nghĩ đến thời điểm lần trước, lão đem tiểu hồ ly bắt đến, sau đó......

      Máu của tiểu hồ ly là màu vàng, làm sao lão có thể thành màu đen?

      Là máu có vấn đề?

      Có lẽ là ...... Đó là bởi vì bên trong có máu của chính mình sao?

      Thế nhưng, lúc đó lão cũng dám hoàn toàn buông tha cho máu của chính mình a.

      Như vậy đến cùng là chỗ nào đúng, lão khó chịu, lúc này chỉ có thể tiếp tục luyện công.

      Nhưng như vậy cũng phải biện pháp, bởi vì màu trắng của lão càng ngày càng ít .

      Mà thời điểm khó chịu, phát tác cũng càng ngày càng thường xuyên.

      Chính mình lúc đó vì đề cao độ tinh khiết của huyết mạch, tiếc......

      Nghĩ đến con dân của mình, tại Long Vương có chút hối hận.

      Bây giờ bên này chỉ có mình lão là Long, lão muốn sinh con đẻ cái cũng có biện pháp.

      Cũng thể cùng người sinh đứa ?

      Như vậy đời sau, huyết mạch khẳng định được.

      Đan dược của Tinh học viện còn chưa có luyện chế thành công, tiểu hồ ly có tin tức, mà chính mình lại kiên trì được bao lâu.

      Tiểu hồ ly khẳng định cùng Tiểu Hoan Hoan ở cùng nhau, nhưng nó ......

      Mà tiểu hồ ly kia chỉ cần dám ra đây, lão còn có cảm giác, có thể cảm giác được.

      Uất Trì Tà Dịch......

      Nhớ được ngày đó, tình huống của Uất Trì Tà Dịch tốt, lão đều đoán rằng chưa chắc có thể kiên trì tiếp.

      Sau đó Tiểu Hoan Hoan qua, vậy mà Uất Trì Tà Dịch rất nhanh liền có việc gì.

      Tuy rằng vẫn nhớ chút việc trước đây, nhưng.....

      làm sao có thể có việc gì ?

      Chẳng lẽ là......

      Bỗng nhiên Long Vương nghĩ tới cái gì, hay là......

      Tiểu hồ ly có khả năng ra mặt, mà máu người tiểu hồ ly, cùng chính mình có nhiều điểm tương tự.

      Lúc đó tuy rằng hút máu rất nhiều, cần phải khôi phục trở về, tất nhiên dùng chính máu của lão a.

      Mà Uất Trì Tà Dịch trúng độc, là chính mình hạ, máu của mình còn có thành phần giải độc.

      Bỗng nhiên Long Vương nghĩ đến khả năng, tuy rằng vớ vẩn, nhưng......

      chừng, là như vậy......--

      “Ngươi muốn làm cái gì?”

      Bị Long Vương lại đưa đến cái phòng lớn này, đối với chỗ này Tiểu Hoan Hoan lại rất quen thuộc.

      Đây là nơi lúc đó phụ thân thiếu chút nữa độc phát, cũng là nơi Long Vương luyện công.

      Sauk hi Bạch Sử mang bé đến, liền ra ngoài, nơi này cũng chỉ có hai người bé cùng Long Vương......

      “Ha ha, tiểu nha đầu, ngươi còn muốn tin tức của tiểu hồ ly sao?”

      Long Vương mở mắt ra, ánh mắt ......

      Thế nhưng cũng là màu đen thâm trầm ......

      “Ta biết......”

      Tiểu Hoan Hoan có chút sợ hãi, lúc trước, ánh mắt của Long Vương phải như thế a.

      “Được, tệ, có đảm lượng......”

      Long Vương hắc hắc cười, tiếng cười lãnh khiến Tiểu Hoan Hoan run run vài cái, Long Vương này có việc gì chứ?

      phải là tẩu hỏa nhập ma chứ?

      Thế nhwung lão muốn nhập ma là chuyện của lão, sao lại mang mình tới đây làm chi a.

      “Long Vương, ngươi làm sao vậy?”

      Tiểu Hoan Hoan biết lúc này liền chỉ có mình mình, có người có thể giúp chính mình.

      Mà mặc kệ bé lo lắng thế nào, Long Vương nên làm thế nào thế nào làm, cũng buông tha chính mình.

      sợ hãi, nhưng mặt lại làm ra bộ quan tâm.

      Tuy rằng, bé hận thể giết Long Vương, nhưng......

      Tiểu hài tử luôn mềm lòng, bé muốn như tiểu hài tử bình thường như vậy......

      Có lẽ như vậy, Long Vương bỏ qua chính mình.

      Tiểu Hoan Hoan nghĩ, mặt lại là vẻ mặt thân thiết.

      “Hừ, nếu ngươi ra tiểu hồ ly......”


      ☆, Chương 1000: **??
      Edit: voi còi



      “ Hừ, nếu ngươi ra tin tức của tiểu hồ ly, bổn vương liền có việc gì ......”

      Long Vương hừ lạnh tiếng, cũng chịu đựng bộ dạng này của Tiểu Hoan Hoan.

      “Long Vương, ta phải cho ngươi, ta ......”

      Tiểu Hoan Hoan muốn biết, thế nhưung Long Vương cũng nhẫn nại vẫy vẫy tay:

      “Được rồi, lời này của ngươi bổn vương nghe đủ ......”

      Đồng thời với vẫy tay, bàn tay của lão bỗng nhiên trảo, Tiểu Hoan Hoan bị lão cấp hút qua:

      “Ngươi phải biết tin tức của tiểu hồ ly sao? Bổn vương nghĩ, có lẽ, máu của ngươi cũng rất mĩ vị......”

      Nó cùng tiểu hồ ly khế ước, luôn có chỗ tương tự.

      Hơn nữa, lão nghĩ đến người Tiểu Hoan Hoan khả năng cũng có máu của Tiểu Nhạc Nhạc.

      phải lão muốn thay đổi máu của Tiểu Hoan Hoan, chỉ muốn uống chút......

      Máu kia, chừng đối tình huống của lão có chút tác dụng áp chế.

      Hơn nữa, tiểu hồ ly khẩn trương tiểu nha đầu này như vậy , chừng, chính liền nhảy ra ngoài.,

      Bàn tính của Long Vương đánh sai, Tiểu Hoan Hoan vừa nghe sợ tới mức vội lắc đầu:

      “Máu của ta thối, thể ăn, thể ăn......”

      Nhìn bé bị dọa đến cái dạng này, trong lòng Long Vương mừng rỡ:

      “Bổn vương làm sao mà biết, uống trước mấy ngụm nếm thử......”

      Lão xong cầm trụ Tiểu Hoan Hoan, tay lôi kéo, Tiểu Hoan Hoan thiếu chút nữa liền ngã sấp xuống ......

      khẽ nhếch miệng, liền cắn xuống cổ của Tiểu Hoan Hoan.

      Long Vương này, đúng là đủ ác, thế nhưng uống liền động…..

      *****************

      cần......”

      Nhiệm vụ cuối cùng ......

      Lúc Vu Thiển Thiển , trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh càng thêm bất an.

      Sao có cảm giác ấy có chuyện gì gạt mình đây??

      Vụng trộm mở ra bản thảo của ấy, bản bút ký này, Vu Thiển Thiển vẫn luôn đều mang theo bên người.

      nghĩ tới lần này thế nhưng quên để ở nhà, Đông Phương Ngữ Hinh có chút kinh ngạc......

      Nhwung mà, chợt liền hiểu được, trong nhà này bình thường chỉ có mình , ở nhà cũng có người nhìn đến.

      Hơn nữa, ấy lại là thiên tài hacker, máy tính của ấy, nếu là muốn che giấu, ai cũng vào được.

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn nhìn chút, chủ yếu là muốn hiểu biết nhiệm vụ lần này......

      Bởi vì mới vừa xuất viện lâu, các hạng chỉ tiêu thân thể đều được, cho nên Tiểu Lang cũng có để cho tham gia, thậm chí cũng chưa cho bọn họ làm gì......

      Nhưng chỉ có như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh mới có thể càng thêm lo lắng.

      Lúc này, máy tính của Thiển Thiển lại ở đây......

      có thể bắt đầu, thử xem có thể vào hay .

      Nhưng......

      Như vậy thích hợp sao? Nếu như để Thiển Thiển biết, chẳng phải là......

      tốt a, như vậy cũng ảnh hưởng đến cảm tình của các .

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn rời , nhưng lại khong được.

      phải gián điệp, cũng xúc phạm tới bọn họ .

      chính là lo lắng an toàn của bọn họ, chính là lo lắng......

      Nội tâm kịch liệt đấu tranh hồi lâu, rốt cục hạ định rồi chủ ý:

      Ta liền nhìn xem, xem liếc mắt cái, cũng chỉ đơn giản hiểu biết chút tốt rồi.

      với chính mình, có ý tứ khác, tuyệt đối có.

      Lúc khởi động máy, tay của Đông Phương Ngữ Hinh đều có chút run run, sao cảm giác chính mình như là làm kẻ trộm vậy?

      Quả nhiên có mật mã khởi động máy, đầu tiên Đông Phương Ngữ Hinh điền vào sinh nhật của Thiển Thiển, đúng.

      Đó là cái gì?

      Máy tính này, nhưng là cài đặt cơ hội khởi động chỉ có ba lần.

      Nếu là sai lầm, vậy tự động khóa.

      ☆, Chương 1001: Cổ kiếm đến?
      Edit: voi còi



      Bọn họ ......

      Ngày bọn họ ở cùng chỗ với nhau? Đông Phương Ngữ Hinh lại thử chút, vẫn như cũ đúng.

      cơ hội cuối cùng, Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ ra này tiểu nha đầu có thể sử dụng cái gì làm mật mã.

      Sinh nhật của sao? Chắc là .

      Đó là...... Hai người bọn họ, cảm giác có khả năng này......

      Đông Phương Ngữ Hinh cẩn thận đưa vào, lúc nhấn xác định, lại do dự.

      Đây là cơ hội cuối cùng ......

      Nếu như đúng......

      Suy tư lúc, quyết đoán xoá bỏ, cuối cùng đưa vào dãy số......

      Phách tiếng, thế nhưng đúng rồi......

      Nha đầu đáng chết, thế nhưng dùng...... Ngày mà gặp chuyện may làm mật mã......

      làm cái gì vậy? Dùng như vậy sao?

      Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến Tiểu Lang bọn họ , đều là ấy kiên trì, kiên trì tỉnh lại.

      Nếu như, ấy kiên trì như vậy, chừng chính mình liền ......

      Thế nhưng oán ấy, thậm chí có chút kích động, cái mũi đau xót, nước mắt thế nhưng rơi xuống.

      luyến tiếc a, nha đầu kia, nam nhân tốt mau đến a, đem ấy lĩnh thôi.

      Chăm sóc ấy cho tốt, cũng an tâm.

      Bọn họ hiểu biết lẫn nhau, Đông Phương Ngữ Hinh dễ dàng tìm đến hợp đồng nhiệm vụ lần này.

      Mà mật mã kia, cũng là cái ban đầu, vẫn chưa sửa đổi.

      Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng mở ra, bên trong có hai nhiệm vụ.

      Cái thứ nhất là ám sát, giết ông già, lão già này có ấn tượng, TV có tỷ lệ rất cao.

      Chức vụ rất cao, người như vậy, bên người bảo vệ cũng thiếu.

      Muốn ám sát lão, hệ số khó khăn cũng .

      Bởi vì nhiệm vụ khó khăn quá lớn, có thể tiếp nhiệm vụ này, hoặc là người dám tiếp nhiệm vụ này nhiều lắm, tương đối, thù lao rất cao, cơ hồ có thể là giá trời.

      Cho nên......

      Bọn họ mới có thể , đây là nhiệm vụ cuối cùng của bọn họ.

      Vốn dĩ bọn họ thu tay lại, nhưng......

      Đối mặt với giá thù lao trời này, bọn họ cũng có lúc kháng cự được.

      Phía dưới là phương án kỹ càng, là hoàn mỹ, lo lắng đến mọi tình huống.

      Cơ hồ là hề có khuyết điểm.

      Thế nhưng, vì sao vẫn có cảm giác đúng đâu?

      Đông Phương Ngữ Hinh cẩn thận xem chi tiết toàn bộ nhiệm vụ, hoàn mỹ a a......

      Chỉ tiếc, viết tin tức của cố chủ, cái này cũng bình thường......

      Loại tình này, phỏng chừng chỉ có Tiểu Lang biết, người biết đến càng ít càng tốt .

      Chỗ nào đúng đây?

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn ba bốn lần, cũng chưa tìm được địa phương đúng, quyết định trước nhìn, nhìn nhiệm vụ kế tiếp --

      Mà cái nhiệm vụ thứ hai này, tựa hồ quan trọng bằng cái thứ nhất.

      cùng có hình ảnh, đó là ......

      Nhìn đến hình ảnh kia, ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh đột nhiên trừng lớn --

      Kiếm này, sao thấy nhìn quen mắt như vậy?

      Cổ kiếm có vết nứt, đó chẳng qua là thanh kiếm hỏng a.

      Đúng rồi, phòng đấu giá, từng, mua được thanh kiếm, chính là như vậy......

      Lại sau này, thanh kiếm quăng cho Tiểu Hoan Hoan, sau đó......

      Liền quản, cũng biết bây giờ kiếm thế nào?

      Lúc đó nghĩ là để Tiểu Hoan Hoan cùng Uất Trì Tà Dịch học giỏi luyện khí sư luyện tập.

      Thế nhưng bọn họ tựa hồ có thời gian học tập a. Phỏng chừng kiếm kia thời vẫn ở trong nhẫn trữ vật của Tiểu Hoan Hoan, nhưng làm sao có thể đến thế giới này đây?

      Có lẽ, chỉ là hình dáng tương tự......



      ☆, Chương 1002: Tình nghĩa sâu nặng.
      Edit:..Lam Thiên..


      Có lẽ, chỉ là hình dáng tương tự, bởi vì thời điểm lúc trước, Đông Phương Ngữ Hinh cũng có cẩn thận xem qua.

      Nhưng chỉ cần nhìn hình dạng này, Đông Phương Ngữ Hinh liền cảm thấy sai .

      Này cũng là giác quan thứ sáu của , thậm chí còn cảm giác thấy, cái chuôi cổ kiếm này nhất định có thể giúp trở về.

      Đông Phương Ngữ Hinh hít vào hơi sâu, đến nỗi ngay cả lo lắng vừa rồi đều quên.

      bắt đầu xem tin tức của nhiệm vụ này.

      Phía có đoạn đối thoại của bọn họ, trong đó Thiển Thiển có hỏi:

      “Thanh kiếm này rất có giá trị sao?”

      Được rồi, các là bạn bè, vấn đề này đều sai biệt lắm.

      “Đúng vậy, Tiểu Lang, thứ này chúng ta có lấy được cũng là vô dụng ?”

      Là đồ điên .

      “Ta cảm thấy cũng đúng, nếu là nước hoa gì đó chẳng hạn, ngược lại có thể cướp đến......”

      Đây là thanh của tiểu tinh , này siêu cấp vô địch trang điểm , thứ hấp dẫn cậu ấy trừ bỏ thời trang cũng chỉ có đồ trang điểm .

      Thời điểm lúc trước cậu ấy thích cùng chính mình ra ngoài, ngược lại cậu ấy lại rất thích cùng Vu Thiển Thiển cùng nhau, theo lời cậu ấy cậu ấy cùng chính mình chung chỗ đều có áp lực.

      ra chính mình, trưởng thành sai, ngược lại trang điểm, bảo dưỡng gì đó cũng rất ít làm, nhưng làn da lại rất tốt, khiến tiểu tinh phi thường hâm mộ.

      Mà dáng người, lại càng là tiêu chuẩn đến thể tiêu chuẩn hơn, cho nên chính mình thường xuyên bị cậu ấy cấp xem .

      “Hãn, đại tỷ, đại tỷ có chút tiền đồ được ?”

      Là đồ điên , cướp đoạt cướp đoạt a, lấy chút thứ tốt cũng được, thế nhưng mục tiêu lại là nước hoa......

      này, cũng chỉ có chút chí hướng như vậy .

      Tiểu tinh:“Thiết, cậu biết cái gì, số lượng nước hoa có hạn, cướp liền có a......”

      “Cũng liền chỉ có cậu có thích cái này, cậu nhìn Vu Thiển Thiển xem, nhân gia người ta cho tới bây giờ cũng nghĩ cướp đoạt cái này......”

      “Được rồi, đừng tranh cãi nữa, thanh cổ kiếm này chính là mục tiêu của chúng ta......”

      Tiểu Lang chuyện, hai người kia rốt cục im miệng, tiếp tục tranh cãi .

      “Tiểu Lang, vì sao muốn cướp cái này, bọn họ ra bao nhiêu tiền vậy?”

      Thời điểm bình thường đồ điên cũng rất đáng tin ......

      “Đúng vậy, vật này thù lao như thế nào? Nếu là quá thấp tớ liền làm......”

      Tiểu tinh khoát khoát tay, có thể tưởng tượng được bộ dáng ngay lúc đó của ấy.

      “Cái này...... Có ích lợi gì sao?”

      Vu Thiển Thiển cũng hỏi, lát sau Tiểu Lang mới :

      “Vật này cùng chúng ta mà có tác dụng gì, cũng có người thuê chúng ta, chúng ta chính là làm nhiệm vụ này ......”

      “A......”

      “Cái gì?”

      “Vì sao......”

      Vài người đều phát ra biểu cảm hiểu, Tiểu Lang than tiếng, giải thích :

      “Đây là cổ kiếm, tớ nghe vật này có tác dụng đặc thù ......”--

      Tác dụng đặc thù?

      Vu Thiển Thiển liền hiểu hỏi lại:

      “Tiểu Lang, ý của là muốn đưa cho người khác sao?”

      bỗng nhiên nghĩ đến chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh, chẳng lẽ Tiểu Lang cũng biết?

      Vu Thiển Thiển bỗng nhiên cảm thấy buồn cười......

      Trong số bọn họ, Tiểu Lang là người thông minh nhất cũng là người mẫn cảm nhất , phỏng chừng Tiểu Lang biết đến so với chính mình đều muốn sớm hơn chút.

      Mà thời điểm biết chuyện Đông Phương Ngữ Hinh xuyên , còn rối rắm hồi, sau đó mới vụng trộm giúp ấy tìm tư liệu.

      Tuy rằng cảm tình của hai người rất tốt, cũng bỏ được Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......

      lại càng hi vọng ấy có thể vui vẻ, hạnh phúc .

      Nếu như ấy luôn luôn như vậy, mà Đông Phương Ngữ Hinh trở về cùng chính mình cũng có quan hệ, cả đời cũng an tâm .

      ☆, Chương 1003: lệ rơi dứt.
      Edit:..Lam Thiên..


      Cho nên......

      Chỉ là, phương diện này tư liệu hữu dụng quá ít , thậm chí có thể có.

      Cho nên......

      cũng cho Đông Phương Ngữ Hinh.

      Mà Tiểu Lang, tuy rằng thời điểm bình thường có chút lạnh lùng, tựa hồ đối với Đông Phương Ngữ Hinh cũng bao nhiêu quan tâm, nhưng tại xem ra, so với chính mình đều muốn tận tâm hơn .

      Vu Thiển Thiển có chút cảm kích, cho dù là bỏ được, cũng giúp Đông Phương Ngữ Hinh trở về .

      ......

      muốn quá ích kỷ, Hâm Nhi vất vả mới tìm được hạnh phúc thuộc về chính mình, tự nhiên muốn thành toàn .

      Cho nên......

      “Ân...... Là đưa cho Hâm Nhi ......”

      Tiểu Lang cũng thừa nhận, thốt ra lời này, Vu Thiển Thiển liền hiểu được, nhưng hai người còn lại lại là hiểu gì.

      Chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh, cũng cho bọn họ.

      “Thiển Thiển, em cùng bọn họ giải thích ......”

      Tiểu Lang nhìn về phía Vu Thiển Thiển, biết nhất định so với chính mình biết nhiều hơn.

      Vu Thiển Thiển và Đông Phương Ngữ Hinh ở cùng nhau, hơn nữa quan hệ giữa bọn họ vẫn luôn rất tốt, nếu như ấy còn hiểu rỗ, vậy mới kỳ quái .

      Vu Thiển Thiển gật gật đầu, giản lược đem tình cùng bọn họ lần, hai người trận thổn thức.

      “Tiểu Lang, ý của cậu là vật này có thể giúp Hâm Nhi trở về sao?”

      Tiểu tinh có chút thể tin được, tuy rằng......

      rất ghen tị với dung mạo của Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......

      Này cũng là trong giới hạn muốn cùng ấy cùng nhau nhau dạo phố thôi, vì nghĩ để ấy đoạt ánh mắt của mọi người.

      Ngoài trừ cái đó ra các vẫn như cũ là hảo tỷ muội .

      Nhưng......

      Nếu như ấy lại rời , vậy......

      Trong lòng, có chút mất mác.

      Kỳ , cùng Đông Phương Ngữ Hinh cảm tình cũng vô cùng tốt . Bằng , vừa mới đến cái địa phương kia, nghe được Đông Phương Ngữ Hinh tỉnh lại liền vội vã chạy trở về.

      “Dựa vào, việc này có a......”

      Đồ điên cũng dám tin tưởng, loại chuyện này, cảm thấy rất hoang đường .

      Quả thực chính là...... nhảm mà thôi a.

      Nhưng đồng bọn của bọn họ, thế nhưng ở nơi này hôn mê ba năm, linh hồn lại đến nơi khác?

      Này nếu là người khác , tất nhiên tin tưởng .

      “Vật này có thể giúp ấy sao?”--

      Bọn họ là thân nhân, nơi này cũng phải là tổ chức sát thủ, cho nên, nghe được Đông Phương Ngữ Hinh có thể trở về, trong lòng bọn họ tuy rằng luyến tiếc, nhưng vẫn như cũ lựa chọn thành toàn.

      Dù sao, chức nghiệp của bọn họ có khả năng làm cả đời.

      Mà ở tại cái xã hội này, cho dù là bọn họ muốn mặc kệ , nhưng người bên ngoài cũng chưa chắc bỏ qua bọn họ

      Đây cũng là lý do mấy năm gần đây bọn họ ít tiếp nhận nhiệm vụ, nhưng thỉnh thoảng bọn họ vẫn làm.

      Bởi vì thực lực cùng danh tiếng của bọn họ , cho nên nhiệm vụ kế tiếp cầu cũng liền nghiêm cẩn hơn.

      Vu Hâm, thời điểm lúc trước ấy vốn là chủ lực của bọn họ, sau này tuy rằng thiếu, lúc đầu cũng rất quen.

      Nhưng sau này, cũng từ từ tiếp nhận.

      Cho nên......

      “Này, hẳn.... .......”

      Tiểu Lang cũng dám khẳng định, chỉ là ở thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy vật này, liền cảm thấy nó có thể đối Đông Phương Ngữ Hinh có trợ giúp, cho nên,, cũng liền định ra nhiệm vụ này.

      Thậm chí , còn cùng bọn họ , làm ra kế hoạch kỹ càng


      Kia cũng là loại trực giác, nhưng biết đến cùng có dùng được hay , cho nên cũng liền cho Đông Phương Ngữ Hinh biết .

      Nhìn bọn đối thoại, ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh ươn ướt.

      dùng sức ngẩng đầu, nhưng nước mắt vẫn như cũ rơi xuống.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :