1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 960: Lại đây hầu hạ ta

      Edit: PDN


      Nữ nhân vội vã tiến đến, cắt đứt suy nghĩ có chút hỗn loạn của tiểu Hoan Hoan .

      Tiểu Hoan Hoan cũng biết vì sao nữ nhân này bỗng nhiên lại tốt với mình rồi, nhưng...

      Bé chính là người rất thông minh, biết nữ nhân này vô duyên vô cố tốt với mình, cho nên...

      Lúc này, nàng ta gọi bé như thế, nhất định có việc.

      nhịn được quay đầu :

      "Chuyện gì?"

      "Ặc... Thiếu đảo chủ tìm ngươi..."

      Nữ nhân gấp giọng !

      Tiểu Hoan Hoan sửng sốt, cái nữ nhân này ...

      Mặc dù chỉ là cái xưng hô, nhưng bé vẫn cảm thấy sai như cũ , lúc ban đầu, nữ nhân nhất định gọi người ta tướng công ...

      Nhưng lúc này...

      Xem ra, tiểu Nhạc Nhạc quả nhiên là thực ...

      Chỉ có lúc cha cũng khôi phục, mới thể dễ dàng tha thứ nữ nhân khác gọi bằng cái xưng hô kia .

      "A, tìm ta ta a..."

      Tiểu Hoan Hoan cũng nóng nảy, trái lại rất bắt bẻ:

      "Ta có dễ chuyện như thế sao?"

      "Nha đầu chết tiệt kia, hôm nay tâm tình tốt, nhanh đí qua..."

      Nữ nhân nghĩ đến sau này, đương nhiên dám làm gì tiểu Hoan Hoan ...

      Mà nàng biết là, nàng lại hoàn toàn có sau đó.

      Tiểu Hoan Hoan cam lòng muốn đứng lên, trong lòng cũng rất vui vẻ.

      "Hừ, còn biết đến à? Người hầu này, cái giá cũng lớn hơn so với chúng ta ..."

      Thấy tiểu Hoan Hoan và nữ nhân tới, Tà Dịch vui nhìn bọn họ.

      Nữ nhân rụt rụt cổ, trái lại tiểu Hoan Hoan, nhìn Tà Dịch, cười :

      "Vậy người cần con làm cái gì?"

      "Bản thiểu chủ mệt mỏi, tới..."

      Chỉ chỉ bả vai của mình, tiểu Hoan Hoan vội vàng cười hì hì đến, nghe lời, nghe lời.

      Nữ nhân nhìn Uất Trì Tà Dịch dĩ nhiên để cho tiểu Hoan Hoan hầu hạ , cũng hoàn toàn buông nghi hoặc trong lòng, nàng đứng có việc gì, vội hỏi:

      "Ta đây chuẩn bị chút ăn..."

      Lần này, Tà Dịch cũng có làm khó nàng.

      Cũng đúng a, lúc ban đầu, Uất Trì Tà Dịch đối với nàng cũng là cực tốt, ngoại trừ cùng nàng làm chuyện kia, rất ít làm khó nàng! ——

      Nhìn nàng ra, Tà Dịch mới quay đầu, khẽ :

      "Ta nghĩ biện pháp cho con trở lại..."

      Quả nhiên, là cha sao.

      ", con cần..."

      Tiểu Hoan Hoan lắc đầu:

      "Long vương khó đối phó, con ở lại giúp cha..."

      Bé muốn về, cũng dễ dàng, bởi vì Long vương muốn từ người của bé , lấy được tin tức của tiểu hồ ly a.

      "Vậy quá nguy hiểm, Hinh nhi yên tâm..."

      Tà Dịch có chút lo lắng , nữ nhi của mình, thông minh nữa chẳng qua cũng là đứa bé, ở đây thích hợp.

      "Con thực có việc gì, cha, người có thể nghĩ ra đối phó như thế nào chưa? ?"

      Ở bên ngoài, bọn họ nghĩ ra cách gì.

      Võ công của Long vương quá **, ai là đối thủ của ta.

      "Tạm thời có... Tiểu Hoan Hoan, con nghe lời, trở về ..." "

      Tiểu Hoan Hoan ở đây, trái lại phân tâm mất?

      "Con ..."

      Tiểu Hoan Hoan cố chấp , cái tiểu nha đầu này, ngược lại di truyền cá tính của bọn họ , cố chấp giống như cái gì .

      Uất Trì Tà Dịch biết tiếp cũng vô dụng, nhắm mắt lại hưởng thụ, Long vương... ...

      Phải đối phó như thế nào?

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh, tình huống bây giờ thế nào rồi?

      Thân thể của nàng khỏe , cái kia... có nghiêm trọng hơn ?

      Để đối phó Long vương, cũng vì mình, nàng nhất định nghĩ nát óc.


      Chương 961: ngủ lâu tỉnh

      Edit: PDN


      Haizz, dường như vẫn luôn rất vô dụng, Hinh nhi theo , luôn luôn lo lắng, chạy ngược chạy xuôi mà? ——

      ra, trạng thái của Đông Phương Ngữ Hinh cũng tốt, nàng vẫn luôn kiên trì, mong muốn giấu giếm bọn họ.

      Nhưng thời gian ngủ càng ngày càng dài!

      Chỉ có điều, có phụ nữ có thai cũng tương đối tham ngủ, cái này mọi người cũng đều biết, vì vậy cũng quá mức để ý.

      Trái lại Nữ vương, luôn luôn lo lắng nhìn nàng.

      Lòng của phụ nữ, dường như có vẻ tỉ mỉ chút, cái này ngược lại cũng bình thường.

      Rốt cục, có ngày, Đông Phương Ngữ Hinh ngủ xong, tỉnh lại nữa...

      "Hinh nhi... Hinh nhi..."

      Cũng đến trưa rồi, Đông Phương Ngữ Hinh vẫn chưa tỉnh như cũ .

      Nữ vương đến gọi nàng, lại phát cho dù bọn họ gọi như thế nào nàng cũng nghe thấy.

      Đây... Dường như đến thời điểm nghiêm trọng nhất Đông Phương Ngữ Hinh từng rồi ...

      Nàng ngủ thiếp , có thể vĩnh viễn cũng thức dậy nổi.

      "Hinh nhi..."

      thể tin được nàng thực cứ ngủ như vậy, Nữ vương nhịn được khóc ——

      Tiếng khóc truyền ra ngoài, quốc sư nghe được cũng chạy vào, thấy tình huống bên trong, có phần thể tin được:

      "Mẫu thân, Hinh nhi nàng..."

      từng, cho rằng đó chẳng qua là lão hòa thượng chuyện giật gân, nhưng bây giờ...

      "Gọi Chích lão, bà ấy là luyện đan sư lợi hại nhất, có lẽ bà ấy có biện pháp..."

      Nữ vương nghĩ đến Chích lão, giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, liền vội vã bay ra ngoài.

      "Hinh nhi..."

      Nữ vương ra, quốc sư ngồi xuống ở bên người Đông Phương Ngữ Hinh , ngẩng đầu, vẻ run rẩy ra ngoài.

      Đến bên lỗ mũi Đông Phương Ngữ Hinh , cảm thụ được tiếng hít thở yếu ớt.

      May là, có việc gì, có hơi thở.

      Nhưng...

      Tay bỗng nhiên hạ xuống, cầm tay bé của Đông Phương Ngữ Hinh .

      từng, cũng muốn nắm tay của Đông Phương Ngữ Hinh .

      Thế nhưng có, thấy được tình cảm của Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch , cho nên lựa chọn rời khỏi.

      Làm bạn bè ,ca ca của bọn họ, bảo vệ nàng.

      Nhưng bây giờ sao?

      "Hinh nhi, hay là, ngươi và cùng chỗ cũng thích hợp..."

      Con người của Tà Dịch sai, tốt, đối với Đông Phương Ngữ Hinh càng tốt có gì để .

      Nhưng...

      Bọn họ cùng chỗ thích hợp, lúc bọn họ ở chung với nhau , luôn có phiền phức đếm hết.

      Nếu như, lúc trước có thể lựa chọn lại lần nữa, nhất định cứ lặng lẽ bảo vệ nàng như vậy .

      "Hinh nhi, ngươi thể lại cứ ngủ như vậy, ngươi có tiểu Hoan Hoan, ngươi còn có cái đứa chưa chào đời a..."

      Tuy rằng đứa bé kia phải là của mình, nhưng...

      vẫn mong muốn hài tử có việc gì như cũ.

      "Hinh nhi..."

      Chích lão nghe được tin tức, cũng có chút thể tin được, bà và Liệt lão vội vã tới , thấy cái nữ nhân có chút sức sống kia , mũi cay cay.

      Bà nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy nàng , nàng còn suy yếu hơn bây giờ .

      Nhưng khi đó, nàng buông tha, cố gắng vượt qua rồi, vậy bây giờ, hẳn là cũng có thể như vậy.

      vội vàng chạy tới, quốc sư cũng vội vàng mau tránh ra để cho bà bắt mạch, mặc dù mọi người biết việc bắt mạch này cũng có tác dụng bao nhiêu —

      Chương 962: Người vô tội chết oan

      Edit: PDN


      Nhưng, vậy luôn luôn có phần hy vọng chứ?

      Có thể, thực có biện pháp gì đó sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh phải là thân thể có vấn đề, là linh hồn...

      Mà linh hồn này, ai có thể cứu nàng chứ? ——

      "Vu Hâm chết tiệt , ngươi dự định cứ ngủ cả đời như vậy sao?"

      Y viện, trong phòng bệnh khách quý, vẻ mặt bình yên ngủ.

      người của , cắm đầy các loại ống.

      chết, vẫn có dấu hiệu còn sống như cũ .

      Chỉ là, cần nhờ các loại thiết bị để duy trì.

      Bác sĩ từng đề nghị qua, để cho chết tự nhiên , nhưng có người bỏ được.

      "Haizz, Thiển Thiển a, ta thấy Hâm Nhi như vậy quá dày vò, nếu chúng ta cứ nghe bác sĩ?"

      Phong Tử, nam nhân đến ba mươi tuổi , lớn tuổi nhất, cũng thành thục nhất trong số họ, là lãnh đạo tinh thần của họ .

      "Phong Tử, muốn chết có đúng hay ?"

      Thiển Thiển trừng đôi mắt đẹp, Phong Tử bĩu môi:

      " chỉ là muốn để cho em dằn vặt Hâm Nhi như thế ..."

      "Em đây là dằn vặt ấy sao? Phong Tử, em có dự cảm, ấy nhất định tỉnh lại..."

      Ba năm trước đây, nhà Vu Hâm ở bị người nổ banh, lúc đó người của tòa nhà kia , toàn bộ chết sạch.

      ấy coi như là mạng lớn, lại có dấu hiệu còn sống, chỉ có điều lại thành cái dạng này.

      ra chứ, làm nghề này của bọn họ , đắc tội nhiều người, có điều thông tin chân của bọn họ , vậy cũng có ai biết.

      Vu Hâm ở trong tòa nhà rất thông thường , hơn nữa còn là cái loại người bình thường ở này, bị lộ mới đúng nha.

      Nhưng...

      Làm sao lại đột nhiên bị người đánh bom chứ?

      Sau lại, bọn họ qua điều tra mới biết được, hóa ra là bởi vì có người luẩn quẩn trong lòng muốn tự sát.

      muốn chết chết được rồi, nổ chết bản thân tìm chỗ người nha.

      Nhưng... Người ta lại chết ở nhà, hơn nữa, đầu tiên là bom, đương nhiên là cỡ , nổ banh cả tòa nhà .

      Vậy Vu Hâm cũng có việc gì.

      Nhưng ngày này qua ngày khác, chuyện khéo, bom kia cẩn thận nổ tung đường ống khí than , Vì vậy...

      Vừa nghĩ vậy , Vu Thiển Thiển muốn mắng chửi người, nha đầu chết tiệt kia, chuyện này vận may của ngươi cũng tốt quá ,

      Nếu như đây là ra làm nhiệm vuj chết, cũng oan uổng nha, nhưng chết như thế này, thực là đủ...

      đáng a, chỉ có điều, như vậy, may là chết hẳn, , dừ sao vẫn có ngày tỉnh lại .

      "Haizz, Vu Thiển Thiển, nếu như có ngày ta cũng có bộ dạng này, xin em cần phải lăn qua lăn lại như thế ..."

      Phong Tử có phần bất đắc dĩ, nữ nhân chính là mềm lòng như thế sao?

      Người phụ nữ này, phải là rất xấu xa à? Nhưng đối với Hâm cứ như vậy...

      "Hừ, nếu như như thế này, em trực tiếp cho súng..."

      Vu Thiển Thiển bĩu môi, tên Phong Tử chết tiệt này, chính là trong miệng chó mọc nổi ngà voi.

      Chỉ có điều, mạng rất hay, nếu như miệng chó cũng có thể phun ra ngà voi, vậy hàm răng voi còn đáng giá ?

      "Vậy hay nhất... Được rồi, trước, em à?"

      Tuy rằng ấy hôn mê ba năm, nhưng Vu Thiển Thiển hầu như mỗi tuần đều đến thăm.

      ở đây lát nữa, có đôi khi là nửa giờ, có đôi khi nửa ngày.

      Đây là thói quen của .

      "Vâng..."

      Phong Tử thấy cứu được người phụ nữ này , cố chấp cứu nổi.

      Cửa bị người nhàng đóng lại, Vu Thiển Thiển nắm tay của Vu Hâm ...

      ☆, Chương 963: Muốn tỉnh lại?



      Thở dài:

      “Hâm Nhi, mình biết như vậy cậu rất thống khổ, nhưng......

      Cậu là của chị em của mình, xem cậu như chết như vậy, mình càng khó chịu, để cậu chết, mình làm được......”

      Thế nhưng nước mắt lại rơi xuống, Vu Thiển Thiển khi nào khóc?

      Thế nhưng chỉ ở trước mặt Hâm, lại thỉnh thoảng rơi lệ.

      “Có phải mình quá ích kỷ ? Có lẽ, Phong Tử bọn họ rất đúng, mình nên đối với bạn như vậy...... Hâm Nhi, nếu như, tháng này cậu còn tỉnh lại, mìnhđây liền.... ....”

      Tuy rằng tỉnh tình Vu Thiển Thiển tốt, tuy rằng rất cố chấp, nhưng cũng có nghe được ý kiến của mọi người.

      Bình tĩnh mà xem xét, nếu như đổi lại là chính mình, có lẽ hận thể liền cứ chết như vậy đâu?

      “Mình nên ích kỷ như vậy, Hâm Nhi, tỉnh lại , bọn mình là chị em tốt a......”

      Ai sát thủ vô tình? Kỳ , cảm tình của bọn họ, càng thêm tinh tế.

      Lời thâm tình, khiến cho người nằm kia ba năm, ngón tay hơi hơi động đậy.

      Động tác kia, rất , thậm chí đều cảm giác.

      Thế nhưng Vu Thiển Thiển là loại người nào?

      thể tin được ngẩng đầu:“Hâm Nhi?”

      Quả nhiên, nhìn đến mặt người kia, thế nhưng có nước mắt rơi xuống......

      Nước mắt óng ánh trong suốt a.

      “Cậu...... Cuối cùng cậu cũng tỉnh...... Bác sĩ, bác sĩ......”--

      Đây là chỗ nào?

      Bốn phía là mảnh mù sương, chóp mũi thậm chí ngửi được cỗ nồng đậm ......

      Mùi của nước sát trùng......

      Nước sát trùng......

      Đáy lòng Đông Phương Ngữ Hinh chấn động, đây......

      Nước sát trùng, ở thời cổ đại này cũng có.

      lâu ngửi được mùi hương này, nhưng hôm nay mùi hương này......

      Nỗ lực khịt khịt mũi, Đông Phương Ngữ Hinh có chút thể tin được.

      (vẫn để ấy chưa tỉnh hẳn nha) mở mắt ra, thế nhưng mí mắt như có ngàn cân đè nặng.

      biết nỗ lực bao lâu, cuối cùng có thể nhìn đến chút ánh sáng.

      Chính là, ánh sáng quá mức chói mắt, nhanh chóng nhắm mắt lại, dám mở.

      “Hâm Nhi, Hâm Nhi...... Cậu tỉnh, cuối cùng cậu cũng tỉnh......”

      Bên tai truyền đến giọng vô cùng huyên náo.

      Giọng kia, xa lạ như thế, lại......

      Quen thuộc như vậy......

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh trấn kinh là giả, vì vậy giọng là......

      Vu Thiển Thiển, bạn tốt nhất của .

      Cho dù chết cũng quên mất.

      Nhưng......

      Đó là bạn bè ở đại của , là......

      , , làm sao có thể đến đại đâu?

      Đông Phương Ngữ Hinh dám trợn mắt, nỗ lực nhắm mắt lại, đây là nằm mơ, nhất định là nằm mơ.

      Thời gian gần đây, nằm mơ rất nhiều.

      Nếu theo cách đại là thần kinh suy nhược, mà dùng lời cổ đại , chính là linh hồn quá yếu.

      Như lão hòa thượng kia , chính là thích nằm mơ mà thôi.

      Đây phải , tin.

      Đông Phương Ngữ Hinh ngừng với chính mình, nhưng bên tai vẫn như cũ có thể nghe được tiếng la của Vu Thiển Thiển.

      đừng có gấp, bọn mình nghĩ biện pháp ... ........”

      Bác sĩ an ủi người phụ nữ điwwn cuồng kia, Vu Thiển Thiển sốt ruột cùng đợi, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng ra ngoài, đến hành lang!

      Lấy di động ra, mở vài cái điện thoại quen thuộc:

      “Ai, Phong Tử, Vu Hâm tỉnh lại, nhanhc hóng tới đây...... Cái gì, vội, em mặc kệ bận việc người ai, cũng nhanh chóng cút tới đây xho em......”


      ☆, Chương 964: Tại sao lại hôn mê?
      Edit: voi còi



      “Ai, Tinh a, Hâm Nhi muốn tỉnh lại, mau chóng trở về đây...... Nga, tốt, cậu nhanh chút a......”

      Vu Thiển Thiển gọi xong ba cuộc điện thoại, cảm khái :

      “Ai, khác phái chính là bằng cùng phái a, cậu xem tinh, người ta ở Luân Đôn, vừa mới đến đâu, chuyện gì cũng buông, lập tức xem đặt vé máy bay muốn trở về, hai người bọn họ là......”

      Năm người bọn họ, mặc dù thời điểm quen biết cũng , nhưng......

      Lần lượt cùng sinh cộng tử, cảm tình trong lúc đó, so với an hem ruột thịt đều tốt hơn nhiều.

      Vu Hâm gặp chuyện may ngoài ý muốn, đoàn thể bọn họ mới tản ra, nhưng mà bọn họ đều thường xuyên lại xem Vu Hâm.

      Ba năm kiên trì, rốt cục có uổng phí khí lực, tỉnh.

      Vu Thiển Thiển xoay người, tay vừa mới vươn ra, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì.

      Co vội vã rồi, đến toilet công cộng, soi gương sửa lại bản thân chút, cảm giác vừa lòng mới nhìn chính mình cười:

      “Hừ, Hâm Nhi chết tiệt, luôn mình xinh đẹp bằng cậu, hôm nay mình cố tình muốn so với cậu......”

      Nữ nhân luôn trang điểm, mà ba người bọn họ, xinh đẹp nhất chính là Vu Hâm, thời điểm trước kia ấy cũng thiếu đả kích bọn họ.

      Nhưng mà bọn họ cũng để ý, đều là người nhà, ai đẹp hơn lại có cái gì đâu??

      Nhưng nếu đổi làm người khác, dám ở trước mặt đắc ý nhưu vậy, sớm đem ta bôi đen luôn.

      Vu Thiển Thiển, nữ thiên tài, cũng là hacker máy tính cao cấp nhất đời này.

      Nhưng có tình, có chút mơ hồ --

      Đau...... Cả người đều rất đau.

      Khi ánh mắt rốt cục thích ứng với ánh sáng bên ngoài, Đông Phương Ngữ Hinh mới nhìn đến xung quanh.

      Có thể nguyên do là vì , ánh sáng trong phòng có chút mờ mờ, nhưng mùi hương bốn phía này......

      Là nước sát trùng, đây là bệnh viện.

      miệng , còn có dưỡng khí.

      “Hâm Nhi......”

      giọng kích động vang lên, lộ ra khuôn mặt vạn phần quen thuộc.

      Vu Thiển Thiển......

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn cười cười, nhưng cái biểu cảm này cùng có chút khó khăn.

      “Mình biết cậu rất cao hứng, Hâm Nhi, nên cử động, tại thân thể cậu còn rất yếu ......”

      Vu Thiển Thiển biết ý tứ của , vội vàng .

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn , nhìn gương mặt chân thành kia, bỗng nhiên (tỉnh rồi đổi là chho hợp cảnh nha) nghĩ đến lời của lão hòa thượng......

      Bên kia, có vướng bận cậu bỏ xuống được ......

      Ha ha, vướng bận a, có.

      Năm người bọn họ, chiến hữu bọn họ từng đồng sinh cộng tử qua vô số lần, cũng là người thân nhất.

      Đặc biệt người trước mắt này, tùy tiện, luôn luôn thiếu căn cốt, làm cho thế nào yên tâm đâu.

      “Hâm Nhi, cậu tỉnh lại là tốt rồi, bọn họ rất nhanh liền qua ......”

      Tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh tỉnh, nhưng thân thể quá yếu, cơn buồn ngủ đánh úp lại, chậm rãi ngủ.

      “A...... Bác sĩ, ấy thế nào.... .... Thế nào lại ngất thôi?”

      Vu Thiển Thiển vội vàng hỏi, bác sĩ tới kiểm tra chút, thở dài:

      “Tiểu Quyên, ấy vừa tỉnh lại, thể lực khẳng định rất yếu, ấy cần nghỉ ngơi......”

      Vu Thiển Thiển buồn bực rồi, được rồi, rất nóng vội.

      tuần sau......

      Ống dẫn người Đông Phương Ngữ Hinh bỏ sai biệt lắm, thân thể của phục hồi rất tốt, tuy rằng thể xuống đất, nhưng bác sĩ qua vài ngày là có thể xuống thử xem .
      Last edited: 5/9/16

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 965: Cậu có tâm ?
      Edit: voi còi


      có thể gì đó, tinh thần cũng tệ.

      “Ai, Hâm Nhi, cậu biết a, mạng của cậu ghê gớm ...... Lúc đó, cái nhà kia của cậu, toàn bộ đều phanh tiếng, xong đời, nhưng bọn mình tin cậu liền chết như vậy, bọn mình liền qua, tìm a, tìm a, rốt cục đem cậu cứu ra, thế nhưng cậu chỉ còn có hơi đâu?”

      Ngạch......

      Đông Phương Ngữ Hinh vốn liền cảm giác kỳ quái, bình thường xuyên đều là người chết mới có thể xuyên .

      Lúc đó cũng còn sống a, như thế nào cũng xuyên qua?

      thời vừa nghe như vậy, ra......

      Ai, sinh mệnh a, quả nhiên là yếu ớt.

      cái gì cũng có làm, thế nhưng cũng bị liên lụy mà chết.

      Thế nhưng chết chết, vì sao phải sống trở về?

      Làm vất vả ở bên kia tìm được hạnh phúc của mình, thế nhưng......

      Nghĩ đến thời điểm chính mình vừa đến bên kia, ngày ấy chết, cũng phải là người trôi qua.

      Thời điểm làm sắp chết vì khó sinh, tại sao để trở về đâu?

      Nếu như thời điểm đó để trở về, nhất định ý kiến gì.

      Bởi vì thời điểm đó, vướng bận.

      có Tiểu Hoan Hoan, có Tà Dịch, có mẫu thân......

      thời......

      Xem bọn họ hưng phấn, Đông Phương Ngữ Hinh biết chính mình nên biểu ra bộ dáng mất hứng.

      “Sau đó đâu?”

      Đông Phương Ngữ Hinh tò mò hỏi.

      “Sau đó...... Bọn mình liền giúp đưa cậu bệnh viện, bọn mình mời tới bác sĩ tốt nhất, nhưng bọn đều khả năng cả đời này cậu đều nằm như vậy, bọn họ thậm chí để bọn mình lựa chọn cho cậu tự nhiên ...... Hâm Nhi, cậu có biết a, bọn mình cũng nhẫn tâm cho cậu như vậy, cho nên bọn mình liền kiên trì ......”

      Cái loại bất an này, tuyệt vọng, Đông Phương Ngữ Hinh hiểu được.

      Bọn họ đối chính mình, đúng là đủ......

      Ý tứ, Đông Phương Ngữ Hinh cảm động, nghĩ tới bọn họ đến giờ phút này cũng buông tha cho chính mình.

      “Ha ha, Hâm Nhi, em đừng nghe ấy lung tung, là chính ấy luôn luôn kiên trì, bọn đều cảm giác em như vậy rất chịu tội, chính là Vu Thiển Thiển ......”

      Phong Tử bĩu môi, nhưng mà, tuy rằng Vu Thiển Thiển cố chấp đứng lên giận, nhưng thời xem ra, ấy cố chấp, rốt cục cũng có lần đúng.

      “Phải ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Phong Tử, trong mắt kia mang theo sắc mặt vui mừng chút nào che giấu ......

      Mà Vu Thiển Thiển, liền càng kích động.

      Đông Phương Ngữ Hinh thể thời gian rất lâu, bác sĩ để cho nghỉ ngơi nhiều.

      Lúc nằm xuống, tất cả mọi người lui ra ngoài, bọn họ năm người thay phiên trách nhiệm nhìn , hôm nay là Tiểu Lang.

      Tiểu Lang, là người cẩn thận nhất trong bọn họ.

      Tuy rằng là nam nhân, nhưng......

      So với ba các đều phải cẩn thận hơn --

      “Hâm Nhi, ngủ sao?”

      Tiểu Lang nhìn giường kia, tuy rằng nhắm chặt mắt, nhưng......

      Lông mi run run, ánh mắt bán đứng lúc này giả bộ ngủ.

      Bị người điểm trúng, Đông Phương Ngữ Hinh cũng tiếp tục ngủ, ràng mở mắt ra, :

      “Ừ......”

      “Em có tâm ?”

      Tiểu Lang nhìn thẳng ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh, mấy ngày nay quan sát rất ràng, tuy rằng......

      Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn đều cười, nhưng đáy mắt , tựa hồ cũng thế nào cao hứng......

      có a......”

      “Mà cảm giác em vui......”

      Tiểu Lang kiên trì .

      “Ha ha, cảm giác là sai lầm ......”



      ☆, Chương 966: Nàng rất ích kỷ sao?
      Edit:..lam Thiên..


      Đông Phương Ngữ Hinh muốn cùng chuyện ở cổ đại, kia dù sao......

      Rất hoang đường, giống như giấc mơ vậy

      Cũng có thể, đấy chính là giấc mơ, giấc mơ mà thôi.

      “Cảm giác của ta sai, Hâm Nhi, ngươi có thể với ta......”

      Tiểu Lang thở dài, biết vì sao, làm sao lại cảm thấy......

      Lẽ nào, Đông Phương Ngữ Hinh muốn tỉnh lại sao? Nhưng làm sao có thể a.

      “Thân thể của ngươi, kỳ ngươi cũng cần lo lắng, qua vài ngày nữa là có thể khôi phục, khôi phục như thời điểm lúc trước ......”

      hỏi qua bác sĩ , bác sĩ chỉ cần kiên trì, liền có vấn đề gì .

      “Ân......”

      “Ngươi phải lo lắng cái này sao?”

      Biểu cảm của Đông Phương Ngữ Hinh cũng phải là quá kích động, này thuyết minh......

      Có phải hay , bỏ lỡ cái gì?

      “Tiểu Lang...... Ngươi có tin tưởng con người là có linh hồn ?”

      Biết Tiểu Lang dễ dàng buông tha cho chính mình như vậy , Đông Phương Ngữ Hinh thở dài tiếng, .

      “Linh hồn?”

      Hai mắt lợi hại nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, thời điểm nhìn thấy trong mắt nàng là nghiêm túc, Tiểu Lang lúc này mới dám xác định Đông Phương Ngữ Hinh phải đùa.

      “Ta...... thể nào tin được......”

      Linh hồn, cùng chuyển thế luôn đặt chung chỗ, nếu như tin tưởng, vậy sát thủ như bọn họ cũng cần sống nữa.

      Tuy rằng mỗi người bị bọn họ giết chết đều có lý do, nhưng chung quy, nhưng người này là chết ở trong tay bọn họ .

      Bọn họ nợ máu rất nhiều, nếu như là có, bọn họ đám chẳng phải là muốn địa ngục sao?

      “Thời điểm lúc trước, ta cũng tin , nhưng......”

      Đông Phương Ngữ Hinh chậm rãi đem chuyện bên kia lần, tuy rằng nàng chỉ đại khái , nhưng Tiểu Lang nghe xong vẫn như cũ rất khiếp sợ:

      “Ngươi là , ngươi xuyên ?”

      Này, khiến người ta chấn kinh rồi.

      Tuy rằng bọn họ là sát thủ, nhưng thỉnh thoảng cũng xem tivi, tiểu thuyết .

      Này, vấn đề xuyên gì gì đó, ở trong mắt bọn họ, bất quá là......

      Lừa gạt tiểu hài tử mà thôi, lừa gạt tiểu nữ sinh, những người thích nằm mơ , ở trong mơ bọn họ nhận được thỏa mãn rất lớn.

      Nhưng kia bất quá cũng chỉ là mơ.

      Trong thực, bọn họ vẫn là bé lọ lem, vẫn như cũ thay đổi.

      “Ân...... Đúng vậy, ta cũng tin tưởng, ta cho rằng này bất quá là nằm mơ, nhưng......”

      Nếu như là mơ, vậy nó quá mức chân , nếu như phải là mơ, liền rất......

      Hoang đường --

      “Hâm Nhi, vậy ngươi muốn......”

      Tiểu Lang có chút thể tin được, nếu là như Đông Phương Ngữ Hinh , kia......

      ấy ắt hẳn nghĩ biện pháp trở về bên kia .

      Nhưng loại tình này, ai được chính xác đâu??

      “Bên kia ta có nữ nhi vô cùng đáng , có nam nhân rất rất ta, còn có đứa chưa ra đời, Tiểu Lang, nếu như ta chết, ...... cũng sống nổi ... ........”

      Nghĩ đến Tà Dịch, nghĩ đến nam nhân cố chấp kia......

      biết chính mình ở bên kia thành cái dạng gì nữa?

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh biết, nếu như......

      biết chính mình xảy ra chuyện, chắc chắn điên cuồng .

      Mà Tiểu Hoan Hoan......

      Tiểu Hoan Hoan, hẳn là có chuyện gì , dù sao bé cũng chỉ là tiểu hài tử, tiểu hài tử rất dễ dàng dời tầm mắt .

      Tiểu Hoan Hoan......

      Nghĩ đến nữ nhi, có khả năng quên chính mình, tâm Đông Phương Ngữ Hinh liền đau như bị dao cắt.

      Mà Uất Trì Tà Dịch......

      Là nàng rất ích kỷ sao?

      ☆, Chương 967: Làm người phải thực chút.
      Edit:..lam Thiên..


      Nàng biết Uất Trì Tà Dịch chắc chắn là dễ chịu , nhưng......

      Nếu như chính mình liền chết như vậy, ngày, hai ngày, thậm chí năm, hai năm, khó chịu, bất an, nghĩ đến mình ......

      Nhưng nhân sinh của còn có rất dài a......

      ngày nào đó, quên chính mình, triệt để quên chính mình.

      Thậm chí , bên người xuất nữ nhân khác, nữ nhân đồng dạng được tất cả tình của ......

      Nghĩ đến quên chính mình thích nữ nhân khác, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh liền càng thêm đau .

      “Ngươi rất ......”

      Tiểu Lang nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, nga, là Vu Hâm, nhìn thấy nàng khó chịu như vậy, liền rất khẳng định .

      “Ta......”

      thể tưởng được ngươi cũng thượng người đàn ông......”

      Tiểu Lang cảm khái xong, cho rằng.... .......

      Bọn họ đều là vô tình .

      Tình cảm giữa bọn họ thân thiết hơn bất cứ thứ gì, mà ở trong lòng năm người bọn họ, cũng liền chỉ có lẫn nhau, thượng người khác.

      Tuy rằng đó phải tình , nhưng so với tình còn muốn trân quý hơn.

      Nhưng tại, nhìn đến bộ dáng của Đông Phương Ngữ Hinh, hiểu, tâm của ấy còn ở nơi này .

      “Ta......”

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút do dự , đúng vậy, nàng thế nào cũng nghĩ đến, chính mình thế nhưng cũng thượng người......

      người cổ nhân.

      Nàng cho rằng ,cả đời nàng đều có tình .

      Bọn họ là sát thủ, nên có tình cảm.

      Mà thời điểm làm nhiệm vụ, bọn họ cũng gặp qua rất nhiều cái gọi là tình cảm động.

      Có đôi khi, vì muốn tiếp xúc với đối tượng, các nàng hóa thân làm nữ nhân gợi cảm, hoặc là người khác......

      Mà thứ tình cảm trung trinh này, chung quy vẫn chống lại được......

      người xinh đẹp, mỹ lệ, thân thể trẻ tuổi......

      Nam nhân, quả nhiên là đáng tin .

      Cho nên, nàng cũng tin tưởng có nam nhân chuyện nhất, nhưng......

      Uất Trì Tà Dịch, cải biến ấn tượng của nàng đối với nam nhân, nàng tin tưởng , phi thường tin tưởng --

      “Ngươi trở lại, Hâm Nhi, kỳ , ngươi nên biết, kia bất quá chỉ là giấc mơ......”

      Tiểu Lang nhìn đến bộ dáng mê mang của Đông Phương Ngữ Hinh, liền than tiếng:

      “Có mơ, dĩ nhiên sai, nhưng làm người quan trọng nhất chính là thực chút......”

      xong liền đứng lên, thân mình cao lớn, dáng người hoàn mỹ, Tiểu Lang ......

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn , nghĩ tới lời vừa .

      Tuy rằng rất đơn giản, tuy rằng rất tàn nhẫn, nhưng lại là .

      Làm người, có mơ tất nhiên sai, nhưng quan trọng nhất, là thực.

      thực chính là, nàng quay về đại, sử dụng chính thân thể của mình.

      tại thân thể này của nàng rất tệ, thậm chí còn thể xuống đất.

      Hơn nữa ở tại đây, nàng là sát thủ, nàng có tướng công, có nữ nhi, cũng có mang thai.

      Nàng thậm chí biết chính mình như thế nào xuyên qua , càng biết, có biện pháp có thể trở về hay ?.

      Bất quá, bên kia cho dù là nàng nằm mơ, nàng cũng buông tay .

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, tại điều nàng phải làm là......

      Trước khôi phục tốt thân thể, sau đó, tìm cách, nhìn xem......

      Có lẽ, vẫn có biện pháp trở về , bên kia chính mình có thai, cho nên nàng chết như vậy .

      Đông Phương Ngữ Hinh, cố lên, ngươi nhất định có thể trở lại bên người bọn họ .

      Ngươi phải chỉ có mình, ngươi có tướng công, có nữ nhi, có đứa chưa ra đời.

      Tiểu Lang ra, cũng có lập tức rời ......
      Last edited: 5/9/16

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 968: Còn có thể rời sao?
      Edit:..Lam Thiên..


      ở hành lang châm điếu thuốc, hút.

      Xuyên ......

      Khóe miệng hơi hơi gợi lên, xuyên ......

      Thế nhưng, người thân nhất của lại ba năm này ấy xuyên ......

      cảm thấy thế giới này buồn cười, chưa bao giờ nghĩ tới có chuyện xuyên .

      Nếu như đổi lại là người khác, khẳng định tin tưởng .

      Bởi vì cái này căn bản chính là lời vô căn cứ, hề có khoa học, nhưng tại người lại là Vu Hâm ......

      Đối với Vu Hâm, hiểu rất , ấy tuyệt đối đem chuyện này ra đùa giỡn.

      Hơn nữa, lúc đó có nhìn thấy biểu cảm của Vu Hâm, kia nhưng là......

      phải giả bộ , là rất bi thương, rất khó chịu, thậm chí có vài phần bất an......

      Nếu như này hết thảy đều là , vậy dám khẳng định......

      Vu Hâm, tiếp tục ở tại bên này, sau khi ấy hồi phục , ấy chắc chắn nghĩ tất cả biện pháp để quay trở lại......

      Trở lại?

      Tiểu Lang bỗng nhiên nở nụ cười, bởi vì trở lại ......

      Buồn cười, làm sao có thể đâu!

      Nếu như có biện pháp xuyên , là người thứ nhất xuyên , đến cổ đại chơi đùa.

      Nhưng , tại nên làm sao bây giờ?

      Muốn cho bọn họ sao?

      Bọn họ tin tưởng sao? Nếu như Vu Hâm rời , bọn họ tiếp nhận như thế nào?.

      Tiểu Lang rất do dự, qua nhiều năm như vậy , là lần đầu tiên xác định như vậy?

      Quên , , có lẽ, có nghiêm trọng như vậy mới đúng -----

      ------Truyện chỉ đăng tải tại diễn đàn Lê Qúy Đôn-----

      “Tiểu Hoan Hoan, ta suy nghĩ chút, hay là con trở về trước ......”

      Tuy rằng Tiểu Hoan Hoan vẫn luôn muốn lưu lại giúp chính mình, nhưng......

      Uất Trì Tà Dịch vẫn như cũ có chút quá yên tâm, tại khôi phục , muốn bảo trì bộ dáng lúc trước để lừa gạt Long Vương cũng dễ dàng ......

      Mà sương sườn mềm của là......

      Tiểu Hoan Hoan, nếu như Tiểu Hoan Hoan có chuyện gì, tất nhiên làm bình tĩnh được.

      Nếu như Long Vương lấy Tiểu Hoan Hoan ra khai đao, lo lắng bạo lậu chính mình.

      Bảo hộ nữ nhi của chính mình, đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

      Nhưng ......

      Lúc này, thể ngoài sáng bảo hộ bé a.

      Hơn nữa, căn cứ vào quan hệ giữa Tiểu Hoan Hoan và Tiểu Nhạc Nhạc , bé tuyệt đối có khả năng bán đứng Tiểu Nhạc Nhạc .

      Mà Long Vương, vài ngày gần đây vẫn luôn muốn đột phá.

      nỗ lực vài lần, nhưng hiệu quả, lại rất bình thường.

      Lúc này, muốn đột phá, chỉ có hai biện pháp, thứ nhất là lấy được đan dược do Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ luyện chế ra, nếu như thành công, kia có lẽ có thể đột phá thành công.

      Nhưng tỷ lệ thành công , cũng cao.

      Mà tiểu hồ ly......

      Tuy rằng thời điểm lầm trước có đổi toàn bộ máu, thân thể Long Vương cũng xuất vấn đề, nhưng......

      Nhìn đến võ công tại của , vẫn là tiến bộ ít .

      Bất quá, tiếc nuối duy nhất của là nhan sắc, có tính trạng thụt lùi.

      Bất quá, tuyệt đối có khả năng cho rằng đây là do chuyện khác chủng tộc, tin tưởng......

      Là do có đổi toàn bộ máu.

      Cho nên......

      Ánh mắt Uất Trì Tà Dịch lạnh lùng, Long Vương buông tha tìm kiếm Tiểu Nhạc Nhạc .

      thử qua chính mình, nhưng có đáp án.

      cho rằng chính mình bất quá là trúng độc, bị khống chế cho nên quên hết tình lúc trước.

      Mà Tiểu Hoan Hoan......

      hỏi Tiểu Hoan Hoan , thậm chí áp dụng ít thủ đoạn ác độc.

      Kỳ , đối với chính mình thế nào cũng được, nhưng đối với Tiểu Hoan Hoan......

      sợ hãi chính mình nhịn được, giống như lần trước, Long Vương đáng chết kia, thế nhưng đối với Tiểu Hoan Hoan tiến hành......


      Chương 969: Tiểu Hoan Hoan uy hiếp

      Edit: PDN


      Lăng trì...

      Khi đó hoàn nhớ ra được, nhưng nhớ kỹ lúc đó sắc mặt của tiểu nha đầu cũng thay đổi...

      May là, đành lòng, nếu ...

      Cho tới bây giờ, chẳng phải là hối hận muốn chết à.

      Còn có nữ nhân kia, Long vương an bài cũng có ý tốt, nhất định là muốn cho Đông Phương Ngữ Hinh hoài nghi, sau đó phá hoại tình cảm của bọn họ...

      Chỉ là , Long vương này xảy ra chuyện gì ?

      Phá hoại tình cảm của bọn họ, với , có chỗ tốt gì?

      đến nữ nhân kia, Uất Trì Tà Dịch có phần bất an.

      Tiểu Hoan Hoan lại vẫn luôn ở, con bé lung tung với Đông Phương Ngữ Hinh chứ?

      Tiểu nha đầu này, vẫn luôn rất...

      Hiểu chuyện, vẫn biết nên cái gì, nên cái gì.

      Hơn nữa, bọn họ căn bản chưa từng phát sinh cái gì.

      Tà Dịch định dặn tiểu Hoan Hoan vài câu, nhưng...

      Suy nghĩ chút, vẫn là quên , có những chuyện , tiểu Hoan Hoan cũng phải hiểu chuyện như thế, đối với cái này, ngược lại rất có tự tin.

      "Con quay về..."

      Tiểu Hoan Hoan vẫn kiên trì ý nghĩ của chính mình như cũ , bé ngẩng đầu, cố chấp nhìn Uất Trì Tà Dịch:

      "Nếu như Long vương lại làm cái gì với người, con tại đây, ít nhất, có thể giúp thêm chút nha..."

      Giống như lần đó, nếu phải là mình ở, chừng cha tại cũng ...

      Lão Long vương kia quá độc ác.

      "Hoan Hoan, nhưng ta lo lắng..."

      "Người coi như biết con, cha, con biết, người có thể làm được... Người cũng biết Long vương có chỗ cần chúng ta , chỉ cần biết tin tức của tiểu Nhạc Nhạc , cũng làm gì con..."

      Chuyện này, Uất Trì Tà Dịch đương nhiên hiểu .

      Chỉ là chuyện này được ổn lắm, cũng chỉ là thương tổn đến sinh mệnh của tiểu Hoan Hoan .

      chừng Long vương làm chút thủ đoạn.

      Ví dụ như, uy hiếp, có lẽ cái gì khác...

      lo lắng chính là cái này.

      "Ai nha, sao người cẩn thận như thế? Cha, con ... Hơn nữa, con từng tranh thủ ý kiến của nương, nương cũng đáp ứng để cho con lưu lại..."

      Tiểu Hoan Hoan biết Uất Trì Tà Dịch cũng rất cố chấp, nhưng bé lại biết điểm yếu của .

      "Cái gì, con Hinh nhi đồng ý con ở lại?"

      Cái này, ngược lại Uất Trì Tà Dịch có phần giật mình.

      Tuy rằng nhìn bề ngoài Đông Phương Ngữ Hinh này quản gì tiểu Hoan Hoan, nhưng ra...

      Ở trong lòng của nàng, nàng lại rất quan tâm tiểu Hoan Hoan.

      Nàng phải biết bên này nguy hiểm , làm sao có thể trực tiếp đồng ý để cho tiểu Hoan Hoan mạo hiểm? ——

      "Dạ, nương cũng là lo lắng người nha....Cha, cảm động à? Được rồi, cách nữ nhân kia xa chút, nếu ..."

      Tiểu nha đầu này cũng biết uy hiếp người, Uất Trì Tà Dịch vội hỏi:

      "Ta hết sức..."

      Chỉ có điều Long vương bên kia còn muốn giấu diếm, cho nên...

      "Con cũng biết, Long vương thế nhưng vẫn luôn chú ý chúng ta đây, ta cũng có chuyện mình thể tránh được a..."

      Muốn giấu diếm được Long vương, cần tới gần chút nữa.

      Nhưng để cho nữ nhân kia chiếm tiện nghi của mình, đây chính là nguyên tắc của.

      "Dạ, được rồi, chuyện này con hiểu..."

      "Thiếu đảo chủ..."

      Nghe được giọng của nữ nhân, tiểu Hoan Hoan tiếp tục giúp đỡ Uất Trì Tà Dịch xoa bóp, nữ nhân đến, mang đến cơm nước vừa mới làm xong.

      thể , tuy rằng người nữ nhân này tính tình được tốt lắm...

      Chương 970: phải là đối thủ

      Edit: PDN


      Tuy rằng người nữ nhân này tính tình được tốt lắm, khí chất cũng vậy, nhưng làm cơm lại rất giống với mẹ.

      Mùi vị gì đó cũng tệ, đặc biệt làm điểm tâm...

      Nghĩ đến điểm tâm ngon miệng kia, tiểu Hoan Hoan nhịn được nghĩ, nếu như...

      Nàng ta đối với cha có cái suy nghĩ kia, ngược lại có thể ở lại bên cạnh mình, giúp bé làm đồ ăn cũng tốt.

      Chỉ có điều, mẫu thân chắc chắn vui lòng.

      Ai nguyện ý thấy khuôn mặt có chút tương tự với mình đâu?

      Mặc dù biết nàng ta và Uất Trì Tà Dịch phát sinh cái gì, nhưng mẫu thân cũng dễ dàng tha thứ tai họa ngầm như vậy.

      Đúng , ngay cả mẫu thân cũng qua, đây chính là cái gọi là tai hoạ ngầm.

      Tiểu Hoan Hoan vội vàng chạy tới ăn, Uất Trì Tà Dịch cau mày, nổi giận :

      "Tiểu nha đầu, ta cho ngươi ăn chưa?"

      Tiểu Hoan Hoan sửng sốt, nhét nhanh thứ trong tay vào trong miệng, vô tội nhìn Uất Trì Tà Dịch:

      "Ta..."

      "Ngươi là tới hầu hạ chúng ta, chủ tử này chưa từng ăn, ngươi ngồi xuống, ngươi đây là..."

      ra rất muốn tự tay cho tiểu nha đầu ăn cơm, nhưng lúc này...

      Người nữ nhân này ở, số việc nhất định phải làm.

      Tiểu Hoan Hoan biết ý tứ của Uất Trì Tà Dịch , nhưng bé thực đói bụng a.

      Bé quay đầu, mắt to oan ức nhìn nữ nhân, cặp mắt kia, dường như ra nước.

      Lòng của phụ nữ, luôn luôn có chút mềm yếu.

      Mà nàng ta, lúc này lại duy trì ý định muốn lấy lòng tiểu Hoan Hoan .

      Vừa thấy như thế , nữ nhân chịu nổi, nàng vội vàng cười :

      "Thiếu đảo chủ, mặc dù tiểu Hoan Hoan là Long vương phái tới hầu hạ chúng ta, nhưng nó chỉ là đứa bé, ta làm nhiều như vậy, dù sao chúng ta cũng ăn hết, bằng ..."

      Nữ nhân thử dò xét , nhìn Uất Trì Tà Dịch phản đối, nàng vội vàng kéo tay của tiểu Hoan Hoan , :

      "Tiểu nha đầu, nhanh ngồi xuống ăn ..."

      Tiểu Hoan Hoan đương nhiên nhanh chóng ngồi xuống ăn, mà Uất Trì Tà Dịch cũng ngồi xuống theo, ai thấy, khóe miệng của hơi cong lên.

      "Hừ, người cứ cười thầm ..."

      Tiểu Hoan Hoan ở trong lòng, chỉ có điều cha thực rất có ý tứ nha, vừa rồi chơi rất vui rồi.

      Tiểu Hoan Hoan thầm , người nữ nhân này đầu óc phiền phức, thậm chí có phần đơn giản , căn bản phải là đối thủ của cha.

      Cha thông minh như vậy, may ra cũng chỉ có mẫu thân có biện pháp đối phó ?

      Mẫu thân...

      Nghĩ đến Đông Phương Ngữ Hinh, vẻ mặt của tiểu Hoan Hoan có phần ảm đạm, biết mẫu thân bây giờ thế nào?

      Nương bên kia tiến triển như thế nào, tiểu đệ đệ có khỏe ?

      Bọn ta nhớ nương, chỉ có điều vội, chờ giết lão Long vương này , người trong nhà bọn họ có thể đoàn tụ ——

      Bé...

      Có phải rất hiếu thuận hay nha? Len lén như thế, thậm chí cho mẫu thân biết tiếng.

      Trong lòng của tiểu Hoan Hoan có phần tự trách, chỉ có điều vừa nghĩ lại, lúc đó là Long vương bắt mình tới, lần này bé chưa tính là len lén rời , là bất đắc dĩ...

      Í, bé phát mình bây giờ càng ngày càng lợi hại, dĩ nhiên lại biết mấy câu thành ngữ rồi nha.

      "Tiểu Hoan Hoan, ngươi suy nghĩ gì? Hài lòng như vậy?"

      Tiểu Nhạc Nhạc nhìn tiểu Hoan Hoan vui vẻ, cũng vui vẻ.

      biết Uất Trì Tà Dịch là vì tốt cho tiểu Hoan Hoan mới để cho bé rời .

      Nhưng lại biết tiểu Hoan Hoan như thế , haizz, cái tiểu nha đầu làm cho người ta đau lòng này ...

      Chương 971: chuẩn bị biện pháp

      Edit: PDN


      Là mình hại nàng nha, nếu như xuất , chừng Long vương ...

      Tiểu Nhạc Nhạc mới vừa suy nghĩ chút như thế, tiểu Hoan Hoan lại mất hứng rồi:

      "Tiểu Nhạc Nhạc, chỉ cần Long vương chiếm được ngươi, làm thương tổn ta..."

      Tiểu Nhạc Nhạc có phần gì, giống như cái tiểu nha đầu này cũng quá hiểu mình rồi ?

      Chỉ có điều, Long vương là như vậy...

      Nếu như chiếm được mình, chắc chắn buông tha tiểu Hoan Hoan.

      Haizz, dường như mình thực suy nghĩ nhiều.

      "Tiểu Hoan Hoan, ngươi vẫn ở nơi này sao?"

      Vậy cũng cảm thấy nguy hiểm, biết lúc nào Long vương lại nhớ tới tiểu Hoan Hoan rồi.

      Mỗi lần lão tìm tiểu Hoan Hoan chưa từng có chuyện tốt, lần trước , là...

      Tiểu Nhạc Nhạc nghĩ, haizz, nếu như lão hồ ly ở tốt rồi, trực tiếp diệt Long vương, nhìn còn dám kiêu ngạo như thế hay .

      "Phải, ta muốn giúp tay nha..."

      Coi như là cha bằng lòng cũng được, tiểu Nhạc Nhạc càng cần suy nghĩ thuyết phục bé như thế nào.

      "Ta phải muốn thuyết phục ngươi, chỉ là, dù sao ngươi cũng phải cẩn thận..."

      Tiểu Hoan Hoan biết tiểu Nhạc Nhạc quan tâm mình, bé cười hì hì :

      "Ngươi còn biết ta sao?"

      Cái này...

      Tiểu Nhạc Nhạc hết chỗ rồi, biết tiểu Hoan Hoan lợi hại, nhưng...

      rất lo lắng cho bé nha, tuy rằng ngươi rất khôn khéo, nhưng đối thủ của ngươi cũng rất cường đại có được hay ? ——

      "Thế nào, Chích lão?"

      ba ngày rồi, Đông Phương Ngữ Hinh hôn mê ba ngày rồi.

      Chích lão nhìn ra được có bệnh gì, Nữ vương để cho người ta báo cho U Minh vương rồi...

      Về phần Uất Trì Tà Dịch bên đó, bởi vì bây giờ ...

      Cũng nhận ra bọn họ, trúng độc, tiểu Hoan Hoan ở bên kia cũng thể phân tâm, cho nên tạm thời chưa từng thông báo.

      Sở dĩ báo cho U Minh vương, là bởi vì võ công của đặc thù, phương pháp trị liệu cũng đặc thù, bọn họ có biện pháp, cho nên mong muốn... Mong muốn, U Minh vương có chút chủ ý.

      Hơn nữa, vì lý do an toàn, quốc sư cũng , mời cái lão hòa thượng kia đến.

      Ngay lúc đó, lão hòa thượng nhìn ra Đông Phương Ngữ Hinh bệnh ở đâu, thậm chí có biện pháp giảm bớt, cho nên bọn họ tin tưởng, vẫn là, lão hòa thượng kia xác định có chút biện pháp.

      ra, ông ấy càng có hi vọng hơn U Minh vương .

      Dù sao, bên phía U Minh vương Nữ vương cũng hỏi qua từ lâu rồi, nhưng U Minh vương cũng biết, bởi vì lúc trước chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy.

      Mà cái lão hòa thượng kia, cũng liếc mắt liền nhìn ra vấn đề của Đông Phương Ngữ Hinh .

      Chỉ là, biết...

      Ngay lúc đó , lão hòa thượng cũng có cách nào.

      Cũng có thể, ông ta đoán trước được kết cục hôm nay.

      Nếu như vậy, lão hòa thượng kia lợi hại.

      Tuy rằng làm rất nhiều chuẩn bị, nhưng bà vẫn hi vọng bây giờ Đông Phương Ngữ Hinh có chút tiến triển như cũ .

      Chỉ có điều, thấy sắc mặt của Chích lão , lòng của Nữ vương chìm vào đáy cốc lần nữa ——

      có hy vọng sao?

      "Ta cũng biết đây là có chuyện gì nha..."

      Chích lão bất an , sống nhiều năm như vậy, lần đầu tiên thấy tình huống như vậy, .

      "Chỉ có điều, tuy rằng nàng vẫn hôn mê, nhưng thân thể có vấn đề gì, hài tử cũng có việc gì..."

      Cái này khiến bà càng hiểu, tất cả bình thường, cũng chỉ là người tỉnh lại nữa, sao việc này làm cho bà cảm thấy quái dị như thế?

      "Vậy cũng coi là chuyện tốt, cuối cùng nghĩ ra biện pháp..."
      Last edited: 5/9/16

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 972: Giấu diếm tin tức
      Edit: voi còi




      Nữ vương cười chua sót, tuy rằng......

      Đông Phương Ngữ Hinh tỉnh lại, nhưng tối thiểu thân thể có việc gì, bọn họ có thể chậm rãi nghĩ biện pháp.

      “Phải, đan dược vẫn ăn , những thứ này có thể giúp bảo trì ít thể lực đấy......”

      May mắn, Chích lão là luyện đan sư lợi hại nhất, bà thiếu thiếu đan dược, giúp Đông Phương Ngữ Hinh giữ lại tính mạng là có vấn đề gì.

      “Ừ, ta biết......”

      Bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh đột nhiên ngã xuống, chuyện làm độc dược tự nhiên cũng liền ngừng lại.

      Cũng may, luyện chế ra viên, thêm viên đan dược chắc hẳn cũng thành vấn đề.

      Mà Ngạo Phong, nghiên cứu giải dược, kỹ thuật luyện đan của cũng tồi.

      Hơn nữa, theo Đông Phương Ngữ Hinh vài ngày, tuy rằng lâu, nhưng đối với ý nghĩ cuả Đông Phương Ngữ Hinh cũng có chút hiểu biết, nghiên cứu ra hẳn là phải việc khó gì.

      Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng nhất chính là Tà Dịch, lúc này Uất Trì Tà Dịch ở trong tay Long Vương, đan dược này, cho dù là thành công, dựa theo tính cẩn thận của Long Vương, chừng......

      Điều này, tất cả mọi người dám xác định, cho nên làm ra giải dược là phải làm.

      Về phần Chích lão, cũng thể vẫn luôn ở tại đây......

      Người biết đến tin tức Đông Phương Ngữ Hinh hôn mê cũng nhiều.

      Cũng chỉ có mấy người bọn họ biết, mà bình thường rất ít ra ngoài, lại càng chủ động đến trường luyện đan, cho nên cũng có người hoài nghi.

      Bọn họ lo lắng để Tiểu Hoan Hoan biết......

      Tiểu nha đầu kia, tình cảm cùng Đông Phương Ngữ Hinh quá sâu, nếu như để bé biết Đông Phương Ngữ Hinh hôn mê, cũng biết làm ra chuyện gì.

      Cho nên, trong lòng mọi người lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể cẩn thận lừa gạt.

      Điều trị thân thể của Đông Phương Ngữ Hinh cho tốt, chờ U Minh vương cùng lão hòa thượng tới đây lại suy nghĩ biện pháp......

      Bọn họ muốn chạy tới, kỳ cũng cần thời gian.

      “Hinh Nhi, con thể ngủ như vậy a......”

      Nữ vương lo lắng xem Đông Phương Ngữ Hinh, lúc này tất cả mọi người lui ra ngoài, chỉ có bà ở lại cùng Đông Phương Ngữ Hinh.

      “Mẫu thân...... Mẫu thân hi vọng, người nằm ở kia chính là mình......”

      Tuổi của bà cũng lớn như vậy, cho dù chết cũng có gì......

      Ha ha, kỳ là người sớm chết rồi.

      Lúc đó, lão ta tự tay đem bà quăng đến địa phương kia, bà cho rằng chính mình nhất định chết ......

      Ai có thể có thể nghĩ đến, ở bên kia thế nhưng sống lâu như vậy?

      Đến khi U Minh vương hỏi quan hệ của bà cùng nữ nhân kia, bà quyết đoán ......

      thừa nhận, bởi vì tình qua nhiều năm như vậy, bà sớm là người chết rất nhiều năm rồi.

      Hơn nữa, U Minh vương hỏi bà là vì nguyền rủa, nhưng......

      biết chỗ nào đúng, nguyền rủa kia, tựa hồ cùng lúc đó giống nhau......

      Huống chi, chính là chứng cứ lão ta phản bội mình, tuy rằng cùng U Minh vương có quan hệ trực tiếp, bà cũng thể bình tĩnh đối mặt .

      Cho nên, khiến cho chính mình chết ......

      Người, có đôi khi, quên chuyện qua tốt ít.

      Nếu có khả năng, bà hi vọng bà cùng U Minh vương vẫn gặp mặt, nhưng tại xem ra, cũng có khả năng ......

      *****************

      “Hâm Nhi, cậu cần sốt ruột như vậy ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh có thể xuống đất liền bắt đầu vận động, muốn nhanh chóng phục hồi như cũ.

      Vu Thiển Thiển nhìn thấy đau lòng, vội vàng tới đỡ , :

      “Cậu như vậy thân thể chịu nổi ......”

      ☆, Chương 973: ai dám ăn
      Edit: voi còi



      “Mình sao......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cười cười, thở dài:

      “Cậu cũng biết tình huống bây giờ của mình, bỗng nhiên biến thành cái dạng này, mình thực có thói quen đâu?”

      Đông Phương Ngữ Hinh xem thân thể của chính mình tốt như vậy, bỗng nhiên nghĩ đến, có phải bên trong thân thể là tương thông hay ?

      Chính mình ở bên kia, tựa hồ cũng ......

      Suy yếu đâu?

      Nhưng mà, bất đồng là, bên kia suy yếu là linh hồn, mà bên này, còn lại là thân thể.

      “Ha ha, nhưng thể sốt ruột a...... Đến đây ngồi xuống, cậu xem mình mang đến cái gì......”

      Vu Thiển Thiển lời nào kéo Đông Phương Ngữ Hinh ngồi xuống, mở hộp cơm ra.

      “Đây là......”

      Mùi, rất thơm.

      “Ha ha, cậu đoán xem đoán đoán......”

      Vu Thiển Thiển cố ý thần bí, Đông Phương Ngữ Hinh cười :

      “Có gà mái? Rùa? Còn có cái gì......”

      Hai loại này thể nấu cùng nhau sao?

      “Ha ha, cậu chỉ biết gà mái, đây là Bá Vương Biệt Cơ a......”

      Bá Vương Biệt Cơ? Tên này hình như có nghe qua?

      “A...... Đây phải cho sản phụ vừa sinh bồi bổ thân mình hay sao?”

      Đông Phương Ngữ Hinh vã mồ hôi, phải sản phụ a.

      “Thôi , cậu nghe ai ? Thứ này, cực kỳ thích hợp bổ thân thể đấy. Cũng chỉ dành cho sản phụ a......”

      Ách, được rồi. Là thiếu chút kiến thức.

      “Tự tay mình hầm đấy ......”

      Vu Thiển Thiển múc ra bát, đưa cho Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh vừa muốn uống xong, bỗng nhiên nghe được Vu Thiển Thiển như vậy.

      Tay ngừng trận, có phần cứng ngắc.

      “Hâm Nhi, uống a......”

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh uống lên, Vu Thiển Thiển vốn là vô cùng chờ mong --

      Thế nhưng bỗng nhiên ấy dừng lại, Vu Thiển Thiển liền ngơ ngác, đây......

      Lại như thế nào?

      “Tự cậu làm?”

      nên cảm thấy cảm động sao?

      Nhìn Vu Thiển Thiển gật gật đầu, Đông Phương Ngữ Hinh nhu nhược hỏi:

      “Cậu xác định mình uống lên có việc gì sao?”

      Trời ạ, Vu Thiển Thiển tự mình làm, có thể ăn sao?

      Chị này, tuy rằng là hacker thiên tài, nhưng là đầu bếp ngu ngốc.

      Thường xuyên cho nhầm này nọ, cũng phải hai lần.

      “Vu Hâm, cậu......”

      “Ha ha...... Vu Thiển Thiển, em làm gì đó ai dám ăn ......”

      Bỗng nhiên cửa bị người đẩy ra, Phogn Tử đến, vui vẻ vỗ tay:

      “Nhanh chút, lấy tiền đến......”

      Ách......

      Đông Phương Ngữ Hinh ngơ ngẩn ...... Thế nhưng bọn họ còn đánh cược.

      “Mình...... Vu Hâm, tấm lòng mình đối với cậu, nhật nguyệt chứng giám a......”

      Chị em của mình a, tại sao liền có năng lực như vậy?

      “Mình biết, tấm lòng mình đối với cậu, giống nhau......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, nhưng mà giọng vừa chuyển:

      “Nhưng mình nghĩ bởi vì chén canh gà mà chết a......”

      Ặc......

      Vu Thiển Thiển vừa mới có chút vui vẻ, nhưng lúc này......

      Vu Hâm chết tiệt này, chính là ý định đả kích sao?

      Bọn họ là rất đáng giận.

      “Tốt lắm, đùa em nữa, Hâm Nhi, cảm giác thế nào?”

      Phong Tử thu hồi vui đùa bộ dáng, thân thiết hỏi.

      “Em cảm giác tệ a...... Muốn xuất viện......”

      Điều này cũng có việc gì rồi, muốn khôi phục, cần phải từ từ, dựa vào là thời gian.

      Hơn nữa, ở đây bọn họ muốn cùng chính mình, bọn họ cũng bề bộn nhiều việc .

      Nếu như về nhà, mình hoàn toàn là có thể thu phục.

      Hơn nữa, có thể tra chút chuyện về xuyên ......

      ☆, Chương 974: Phát manh mối
      Edit: voi còi



      Ở đây cũng có cách nào để tra, kiện kia, cũng chỉ có mình Tiểu Lang biết. Nhìn phản ứng của mấy người Vu Thiển Thiển, chắc là Tiểu Lang cho bọn họ mới đúng......

      Nếu Vu Thiển Thiển biết, tuyệt đối lạnh nhạt như vậy.

      Bỗng nhiên trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh có chút lo lắng......

      Ai, chính mình có phải rất ích kỷ hay ?

      Nếu như, phải rời khỏi, vậy......

      Mấy người bạn của mình......

      Bọn họ mới biết được tỉnh lại, thời lại muốn đối mặt mình lại lần nữa rời ......

      Rất......

      Thế nhưng nếu , Uất Trì Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan......

      Đó cũng là những người mà mình quan tâm?

      Người của hai bên, đồng dạng nghĩ tỏn thương, nhưng hôm nay lại có biện pháp đẹp cả đôi đường .

      “Hâm Nhi, cậu tưởng trở về, mình giúp bạn hỏi......”

      Ở bệnh viện cũng chịu nổi. Vu Thiển Thiển cũng thích mùi của bệnh viện, bằng trở về?

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, Vu Thiển Thiển vội vàng tìm bác sĩ.

      Bởi vì thân thể Đông Phương Ngữ Hinh khôi phục sai, sau này cần từ từ đến điều dưỡng, bác sĩ cũng đồng ý.

      Cho nên, ngày xuất viện định ở ba ngày sau, mà sau khi xuất viện ở......--

      Nhà của Đông Phương Ngữ Hinh bị nổ, muốn trở về biệt thự ở bên bờ biển lâu ở!

      Lúc đó nhìn đến địa phương kia thích, nhưng......

      cũng có ở bao lâu, rất thích những nơi đơn giản yên tĩnh chút, trôi qua cuộc sống của người bình thường.

      Chính là, Vu Thiển Thiển cũng đồng ý:

      “Cậu đến ở cùng mình ......”

      kiên quyết:

      tại cậu cần người chăm sóc......”

      Đông Phương Ngữ Hinh rất muốn cự tuyệt, nếu qua đó, có bà quản gia này quản, cái gì cũng làm xong.

      “Thiển Thiển, cạu còn có chuyện của cậu muốn làm......”

      “Mình vội a, chăm sóc cậu chính là chuện lớn nhất bây giờ của mình......”

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh muốn để chính mình quan tâm, Vu Thiển Thiển có chút mất hứng, bọn họ là chị em, chỗ nào có nhiều chuyện như vậy đây?

      “Thiển Thiển, nhưng mà cậu cũng biết tình huống của mình, đây cũng phải là ngày nửa ngày là có thể khôi phục ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh than tiếng, tại sao ấy hiểu nỗi khổ của chứ?

      “Mình biết, nhưng mình cho cậu ở mình chỗ ......”

      Vu Thiển Thiển rất kiên trì, Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ.

      “Mình...... Cậu có thể giúp mình tìm người giúp việc ......”

      Bây giờ, bảo mẫu người giúp việc làm theo giờ nơi nơi đều có, dùng nhượng tự mình giám sát sao?

      “Bọn họ tận tâm như mình......”

      Được rồi, mình biết cậu là muốn tốt cho mình, mà muốn thuyết phục ấy, căn bản là thể.

      Đông Phương Ngữ Hinh bất đắc dĩ đáp ứng, chẳn qua......

      Quên , chờ thêm vài ngày rồi sau.

      Dù sao nhiệm hàng đầu của bây giờ là......

      Phục hồi như cũ, sau đó lại nghĩ việc.

      Tiểu Lang biết tình huống của , cùng lắm đến lúc đó để Tiểu Lang hỗ trợ.

      Đông Phương Ngữ Hinh xuất viện liền trực tiếp đến nhà của Vu Thiển Thiển, vẫn luôn rất lo lắng Tà Dịch Tiểu Hoan Hoan, biết Tà Dịch trúng độc thế nào ......

      Đều thời gian dài như vậy, nếu vẫn giải độc, phỏng chừng đối thân thể có tổn hại.

      Mà Tiểu Nhạc Nhạc, biết tại liệu có biện pháp gì liên hệ Long Vương?

      Nếu như có biện pháp, có lẽ......

      Nghĩ đến Long Vương, Đông Phương Ngữ Hinh vẫn rất tức giận, giận lớn, lúc này đến đại, có lẽ qua vài ngày thân thể tốt chút ......

      ☆, Chương 975: Phát manh mối (2)
      Edit:..Lam Thiên..


      Có lẽ đợi qua vài ngày nữa khi thân thể tốt hơn chút , liền nhìn xem có dược vật gì đặc biệt có thể đối phó với Long Vương hay .

      Tuy rằng thể mang qua đó, nhưng......

      Nếu như có đơn thuốc, cũng tệ .

      Bất quá nơi này cũng có long, vậy gì đó nhằm vào Long Vương muốn chỗ nào tìm a?

      Phim hoạt hình sao?

      Nghĩ vậy, Đông Phương Ngữ Hinh hoa hoa lệ lệ há to miệng .

      Thế giới này có thể đừng buồn cười như thế được ?

      Trong phim hoạt hình đúng là có long, nhưng cái này chỉ dùng để lừa gạt tiểu hài tử a.

      Chỗ nào có căn cứ chứ?

      Quên , đợi chút rồi sau, tại có Vu Thiển Thiển xem chính mình, cái gì cũng làm được......--

      “Mẫu thân......”

      Tiểu Hoan Hoan bỗng nhiên gặp ác mộng, bé mơ thấy có người đến đòi mang mẫu thân .

      Dọa bé sợ nhảy dựng lên, lúc này bé mới phát chung quanh hết thảy đều là màu đen.

      Đây là nửa đêm......

      Bốn phía, đều là mảnh màu đen, làm bé gặp ác mộng.

      Chỉ là, bé rất ít khi gặp ác mộng , thậm chí có thể chưa bao giờ gặp qua ác mộng nào như vậy......

      Mà vừa mới cảnh trong mơ......

      Mẫu thân, mẫu thân gặp chuyện may ......

      Bé bỗng nhiên muốn tìm người đến hỏi, nhưng trong phòng này chỉ có mình bé.

      Phụ thân ở nơi này, mẫu thân lại càng ở.

      Tiểu Hoan Hoan cho chính mình bất quá là giấc mộng mà thôi, bé phải tiếp tục nghỉ ngơi, tiếp tục ngủ.

      Chính là......

      Ngủ được, tình hình trong mộng làm bé càng muốn quên, lại càng dễ dàng nhớ tới.

      Mẫu thân phải là xảy ra chuyện gì ?

      Tiểu Hoan Hoan bỗng nhiên nghĩ đến bệnh của mẫu thân ......

      Đó là loại bệnh rất kỳ quái, liền ngay cả chích lão nãi nãi lợi hại nhất cũng thể nhìn ra đó là bệnh gì.

      Nhưng tại thời điểm trước khi bé , bệnh của mẫu thân tựa hồ cũng có nghiêm trọng, tối thiểu , bé cảm thấy trạng thái của mẫu thân vô cùng tốt.

      Kia......

      Tiểu Hoan Hoan có chút bất an ,bé biết giấc mơ này có ý tứ gì.

      Bé ngủ được, liền đứng dậy, muốn tìm phụ thân......

      tại, phụ thân hẳn là ngủ, Long Vương hẳn là cũng ngủ, có việc gì ?

      Tiểu Hoan Hoan mặc y phục xong muốn ra ngoài, tới cửa bé bỗng nhiên dừng lại --

      muốn tìm phụ thân sao?

      Nếu như mẫu thân có chuyện gì, phụ thân hẳn là cũng có thể cảm giác được......

      Mà chính mình sao có thể suy nghĩ kỹ càng như vậy, phụ thân nếu như biết lại càng an tâm.

      Hơn nữa tại bé ngay tại dưới mí mắt của Long Vương coi ai vào đâu qua, vạn nhất để Long Vương biết......

      , được, tình cảm của phụ thân đối với mẫu thân bé là người ràng nhất .

      Vạn nhất phụ thân quan tâm muốn trở về, vậy liền uổng phí mấy ngày kiên trì ......

      Tiểu Hoan Hoan vội vàng trở lại phòng, lúc này Tiểu Nhạc Nhạc cũng tỉnh:

      “Làm sao vậy, Tiểu Hoan Hoan?”

      Tiểu Nhạc Nhạc thân thiết hỏi.

      “Tiểu Nhạc Nhạc, ta mơ thấy mẫu thân xảy ra chuyện......”

      Tiểu Hoan Hoan có chút bất an, lúc này, cũng chỉ có mình Tiểu Nhạc Nhạc ở đây cùng chính mình ?

      “Ha ha, Tiểu Hoan Hoan, ngươi nghĩ nhiều rồi? Hinh Nhi có việc gì ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc rất khẳng định :

      “Nàng lợi hại như vậy, nên nàng làm sao có thể gặp chuyện may đây? Nếu như là gặp chuyện may, cũng là người khác gặp chuyện may ......”

      Tiểu Hoan Hoan nghĩ lại cũng đúng, mẫu thân chắc là xảy ra chuyện gì .

      Nhưng ......

      Vì sao trong lòng bé vẫn như cũ rất bất an đây?

      “Nhưng là ta......”

      “Ai nha, ngươi nhanh chóng ngủ , nếu như có chuyện gì, bọn họ để Tiểu Hỏa Cầu qua tiếng ......”

      Di, đúng vậy, bé tại sao lại quên còn có Tiểu Hỏa Cầu......
      Last edited: 5/9/16

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 976: Phát manh mối (3)
      Edit:..Lam Thiên..


      Nàng là có thể vụng trộm tới được.

      Mà lúc này Tiểu Hỏa Cầu cũng qua, lên chính mình bất quá là đa tâm.

      Người lớn bọn họ có câu rất đúng đó là quan tâm quá bị loạn, mà chính mình chỉ là do quá quan tâm , cho nên mới ......

      Thấy tiểu nha đầu lần nữa ngủ, Tiểu Nhạc Nhạc nhìn bé, nhàng thở hắt ra:

      “Ai, hi vọng ngươi đừng trách ta......”

      Tiểu Hoan Hoan, kỳ tình huống tại của Đông Phương Ngữ Hinh đúng là tốt a......

      Nhưng, ta cũng còn cách nào khác.

      Kia phải dựa vào chính nàng, ai cũng giúp được nàng .

      số chuyện, cũng ràng, dù sao, tại bất quá chỉ là tiểu hồ li, chờ lớn, pháp lực cao thâm , tốt rồi......

      Mà Long Vương......

      Nghĩ đến Long Vương, Tiểu Nhạc Nhạc hung ác cười --

      Thăng cấp sao?

      Ngươi có thể cố gắng thăng cấp, bất quá thăng cấp chấm dứt , ngươi liền triệt để xong đời .

      Kỳ nên cổ vũ Long Vương nhanh chóng tu luyện .

      Bởi vì, kia nhưng là đại biểu ngày diệt vong của đến --

      “Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi cười cái gì vậy?”

      Trong gian hư nghĩ, bỗng nhiên nhiều hơn hình ảnh bán thân của lão nhân , Tiểu Nhạc Nhạc liếc trắng mắt cái :

      kêu ta là Hồ vương nữa sao ?”

      “Ha ha...... Hồ vương......”

      Lão già kia ha ha cười, cũng có tức giận, bộ dáng kia, đương nhiên là Lão Hồ Ly......

      Nhưng ......

      Thông đạo gian kia phải là bị Long Vương cấp ngăn chặn sao?

      Lão hồ ly làm sao có thể tới được?

      Tuy rằng, bất quá là dùng linh thức, nhưng này cũng quá quỷ dị .

      Bên kia, tất cả thông đạo ràng đều bị ngăn chặn hết .

      “Hừ...... Còn muốn chờ bao lâu a......”

      đều có chút kiên nhẫn , tại đúng là rất nghẹn khuất a.

      Cả ngày trốn tránh, khôngthể ra ngoài, thể lộ diện.

      “Ha ha, Hồ vương, nếu như lúc trước ngươi đồng ý lưu lại tu luyện, chừng sớm có thể đánh thắng được ......”

      Ngạch......

      ở lúc này , lão hồ ly thế nhưng......

      Tiểu Nhạc Nhạc có chút biết gì, đều ở lúc nào rồi, mà lão hồ li thế nhưng còn quên động viên trở về?

      sớm cùng bọn họ qua , Tiểu Hoan Hoan ở đâu ở đó, chờ thời điểm trưởng thành, mang theo Tiểu Hoan Hoan cùng nhau trở về .

      “Ha ha, Hồ vương, Công pháp của ngươi luyện đến đâu rồi ?”

      Này nếu như là thời điểm bình thường, giao cho Tiểu Nhạc Nhạc, chưa chắc dụng tâm luyện tập, nhưng bởi vì chuyện của Long Vương , tiểu tử này nhưng là dụng tâm ít a.

      thành vấn đề ......”

      Tiểu nhạc đắc ý ngẩng đầu lên, thiên phú của , lực lĩnh ngộ của , kia nhưng là vô cùng tốt .

      “Ân, kia có thể để ta nhìn chút hay ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc gật gật đầu, bắt đầu diễn luyện, lão hồ ly chỉ nhìn gật đầu, đây là vinh hạnh lớn nhất của Cửu Vĩ Hồ bọn họ a.

      Tiểu Nhạc Nhạc, chắc chắn siêu việt hơn mỗi người bọn họ.

      “Ân, sai, tại chờ thời cơ ......”

      Lão hồ ly mặt tính kế :

      “Bất quá, ngươi vẫn phải gia tăng luyện tập, Hồ vương, ngươi đây là kích trí mệnh, nếu như thành công, vậy hậu quả có thể......”

      Kỳ , Tiểu Nhạc Nhạc là Hồ vương của bọn họ, bọn họ tự nhiên để gặp chuyện may .

      Nhưng......

      Tình huống tại là......

      Bọn họ muốn rèn luyện Hồ vương của bọn họ.

      Long Vương là cừu địch của Cửu Vĩ Hồ , hơn nữa từng đối đãi với Tiểu Nhạc Nhạc như vậy, nếu như chính có thể giải quyết chuyện này, đó mới là lựa chọn tốt nhất.

      “Ân...... Ta biết......”

      Tiểu Nhạc Nhạc rất trịnh trọng gật đầu, này cũng là nguyên nhân cho Tiểu Hoan Hoan trở về

      ☆, Chương 977: phát manh mối (4)
      Edit:..Lam Thiên..


      Bởi vì Long Vương bên này, rất nhanh liền có điểm đột phá .

      “Vậy là tốt rồi......”

      Lão hồ ly vừa muốn , Tiểu Nhạc Nhạc lại hô lên:

      “Lão hồ ly......”

      “Ân?”

      “Ngươi cũng biết chuyện Đông Phương Ngữ Hinh ? tình huống tại của nàng, ngươi có biện pháp nào ?”

      Lão hồ ly là người lớn tuổi, chừng có biện pháp.

      “Này...... Ai, kỳ , Hồ vương, việc này ta cũng trải qua, hơn nữa ta xem nàng cũng giống như người đoản mệnh, hẳn là có việc gì ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc im lặng, này cùng chưa có gì khác nhau sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi đúng là đủ đặc biệt , sinh bệnh cũng có cá tính như vậy.

      Bất quá, muốn Hinh Nhi gặp chuyện may, lại càng muốn Tiểu Hoan Hoan thương tâm –

      ----- Truyện chỉ đăng tải tại Diễn Đàn Lê Qúy Đôn------

      “Hâm Nhi, ngươi làm cái gì vậy?”

      Thấy Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng đóng rất nhiều trang web, Vu Thiển Thiển tò mò hỏi.

      Kỳ , cùng , ngươi đóng hay đóng cũng có gì khác nhau.

      nếu như ngay cả cái này cũng làm được, như thế nào làm được hacker đây?

      “Cũng có gì, chỉ là tùy ý xem chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười, chuyện đó muốn cho Vu Thiển Thiển biết .

      thôi, mặt trời hôm nay sai , chúng ta ra ngoài chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh có thể tự do lại .

      Nhưng......

      rất ít ra ngoài, mà bác sĩ có qua lúc này nên ra ngoài lại tốt hơn, cho nên......

      Vu Thiển Thiển tự nhiên liền thường xuyên kéo ra ngoài, cho dù là ra bên ngoài phơi nắng cỏ cũng tốt.

      “Ân......”

      Hai người chậm rãi xuống lầu, tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh tốt hơn chút, nhưng vẫn như cũ quá linh hoạt.

      Buổi tối trở về, Đông Phương Ngữ Hinh tắm rửa, Vu Thiển Thiển nhàn có việc gì nên bỗng nhiên nghĩ đến thần sắc có chút hoảng loạn kia của Đông Phương Ngữ Hinh, có chút hiếu kỳ --

      Hâm Nhi có bí mật gì sao? Làm sao có thể......

      Có chút hoảng loạn sao? thời điểm lúc trước, bọn họ ngược lại cho tới bây giờ cũng chưa có cái bí mật gì......

      Nhịn được hiếu kỳ trong lòng, Vu Thiển Thiển liền mở lịch sử.

      Lịch sử bị xóa bỏ , Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng muốn để cho chính mình biết.

      Vu Thiển Thiển có chút mâu thuẫn......

      muốn tôn trọng riêng tư của Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......

      Trong lòng cũng muốn biết Đông Phương Ngữ Hinh giấu giếm cái gì......

      Bất quá là cái máy tính, cũng phải là nam nhân, cậu ấy có cần cẩn thận thế ?

      Muốn khôi phục nhìn xem, nhưng......

      Quên , nếu như cậu ấy muốn cho chính mình, tổng cùng chính mình .

      Thời gian cứ như vậy liền trôi qua, trong nháy mắt mười ngày thời gian .

      Đông Phương Ngữ Hinh vẫn ghi ghi chép chép, sau khi lên mạng lại như cũ xóa bỏ lịch sử, Vu Thiển Thiển càng thêm hiếu kỳ, rốt cuộc là Đông Phương Ngữ Hinh làm cai gì, nhịn được liền lên xem:

      Đây là......

      Cơ hồ toàn bộ , đều là lịch sử tìm kiếm xuyên ......

      Xuyên ......

      Vu Thiển Thiển hoa hoa lệ lệ há to miệng , này Đông Phương Ngữ Hinh......

      Cũng là rất hảo ngoạn .

      Cậu ấy giấu mình tìm kiếm những cái sao? Loại chuyện lừa gạt tiểu hài tử này, cậu ấy cũng tin sao?

      Thế giới này, quả nhiên là đủ điên cuồng ......

      Cũng đủ hoang đường .

      Mà tất cả hoang đường này, thậm chí so ra còn kém Đông Phương Ngữ Hinh này......

      Nghe được có thanh người lên lầu , vội vàng tắt máy tính ......

      Rất nhanh , Đông Phương Ngữ Hinh liền đến, nhìn thấy Vu Thiển Thiển ở đây, cũng giật mình.


      Chương 978: Ngươi là ngu ngốc

      Edit: PDN


      "Hâm Nhi, gần đây cảm thấy như thế nào?"

      Vu Thiển Thiển làm bộ tùy ý hỏi.

      "Tốt nha..."

      "Được rồi, gần đây mạng có mấy quyển tiểu thuyết tệ, rất nóng..."

      Vẻ mặt Vu Thiển Thiển tươi cười : :

      "Cậu những tác giả này xảy ra chuyện gì nha, quyển tiểu thuyết này, lại cũng là xuyên qua? Tớ cũng cảm thấy kỳ quái, cậu là bé lọ lem nhà nghèo , nếu như nằm mơ gả vào nhà giàu có, lúc ra cửa thấy xe đẹp lại đụng vào, chừng có khả năng đụng ra tia lửa tình , từ bé lọ lem trực tiếp biến thành thiên nga trắng, nhưng xuyên qua này..."

      Vu Thiển Thiển lắc lắc đầu , đây là thứ lừa trẻ con mà.

      "Hâm Nhi, cậu có khả năng này sao?"

      Vu Thiển Thiển nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, hai mắt chăm chú hỏi.

      "Bát cơm nhà giàu dễ lấy như thế sao?"

      Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên , Vu Thiển Thiển gật đầu:

      "Đúng vậy, rất nhiều người chỉ thấy nhà giàu có sinh hoạt ngăn nắp, nhưng bọn họ làm sao biết đau xót trong này chứ?"

      "Cho nên, cậu mới có thể cự tuyệt những phú nhị đại ( * ) quan nhị đại( **) theo đuổi cậu đó?"( *con nhà giàu,đời thứ hai của những nhà giàu,thừa hưởng tiền tài từ bố mẹ, tương tự ** nghĩa là đời thứ hai của những gia đình có chức có quyền)

      Đông Phương Ngữ Hinh bĩu môi, tuy rằng...

      Những người đó, bây giờ có thể là lòng với bọn họ , nhưng lòng này, trải qua nổi khảo nghiệm.

      Các giống với những phụ nữ khác , cho dù là khí chất, hoặc là gì đó.

      Có lẽ là tạm thời có thể hấp dẫn bọn họ, nhưng hấp dẫn này , ai có thể biết có bao lâu?

      ngày đêm, hai ngày, ba ngày, năm ngày, hoặc là mấy tháng sao?

      "Đúng vậy, tớ cũng muốn làm oán phụ khuê phòng được nuôi ở nhà giàu có ..."

      Vu Thiển Thiển cười tùy ý , tiếp tục :

      "Nhưng chuyện này ít nhất có chút khả năng nha... Nhưng xuyên qua này... Tớ thấy có lẽ đáng tin cậy, cậu tại sao nhiều thích xem như vậy chứ?"

      Xuyên qua...

      Nếu như bản thân trải qua, cũng như thế .

      Nhưng...

      gặp phải rồi, phát sinh ở người mình, biết làm thế nào mới có thể tin được.

      "Hâm Nhi, cậu cứ ?"

      " thực quá tàn khốc, con người luôn luôn phải có mơ ước..."

      Coi như là giấc mộng , bọn họ, đều là đám người đáng thương theo đuổi giấc mộng.

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn nhiều lời, nhưng lúc những thứ này, mặt có u buồn nhàn nhạt.

      Tính cách Vu Thiển Thiển quả là có chút tùy tiện, mà khi thực quan tâm vật , cũng rất cẩn thận, từ trong vẻ mặt của Đông Phương Ngữ Hinh , nhạy cảm phát thứ gì...

      Nhưng hiểu, vậy...

      có khả năng... Vu Hâm người lý trí như thế, làm sao có thể tin tưởng những thứ kia chứ?

      Mà xem lướt qua ghi chép này , lại tình nguyện tin tưởng đây chẳng qua là Đông Phương Ngữ Hinh giết thời gian lúc nhàn rỗi đến nhàm chán mà thôi.

      Lúc này Vu Thiển Thiển, như thế nào cũng nghĩ ra, Đông Phương Ngữ Hinh dĩ nhiên từng xuyên qua, mà , có ngày, cũng xuyên qua đến địa phương xa lạ, trải qua đoạn cuộc sống hoàn toàn mới ——

      "Tiểu Lang,em ta cảm giác Hâm Nhi gần đây thay đổi nha..."

      Hai người ra ngoài uống trà, Vu Thiển Thiển vô lại .

      "Ừ?"

      "Em phát ấy thường xem những thứ giống như xuyên việt, tiểu thuyết gì gì đó... bọn mình bao nhiêu tuổi rồi, xã hội thực tàn khốc như thế , ấy làm sao lại đột nhiên bắt đầu mơ mộng rồi chứ?"

      Tuổi tác, từng trải của bọn họ, cũng sớm qua tuổi mơ mộng nha.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :