1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 936: Vạch trần Tà Dịch


      Tiểu hài tử hôn cái lên gương mặt của Đông Phương Ngữ Hinh, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh mềm nhũn, nàng vậy mà cảm giác đây là nhi tử ruột thịt của mình.

      Nhưng, làm sao có thể, nàng chỉ có hài tử, là Hoan Hoan a.

      "Mẫu thân, con giúp người..."

      Tiểu hài tử câu, bỗng nhiên thân thể , , sau đó vèo tiếng, thấy tăm hơi.

      Đây...

      Đây là thế nào?

      Đông Phương Ngữ Hinh còn chưa hiểu được, nhân trung bỗng nhiên đau xót.

      "A..."

      Nàng hô tiếng, người cũng tỉnh lại.

      "Hinh Nhi, xem như con tỉnh lại, dọa giết chúng ta..."

      Nhìn ánh mắt Chích lão ân cần, Đông Phương Ngữ Hinh có phần mơ hồ:

      "Sư phụ, con..."

      Nàng ngủ a, vừa rồi vẫn cùng đứa bé chuyện đây?

      "Con hôn mê hai ngày rồi..."

      Hai ngày...

      Đông Phương Ngữ Hinh có phần gì, nàng chỉ là cùng tiểu hài tử...

      Đúng rồi, nàng hôn mê hai ngày, vậy chuyện vừa rồi là...

      Mộng? giấc mộng sao?

      Nàng nhớ tới tiểu hài tử trong mộng, bộ dáng cũng hai ba tuổi.

      Bé gọi mình mẫu thân, vậy...

      Tay, tự chủ đụng đến bụng, chẳng lẽ...

      Đây là nhi tử của mình sao?

      Tiểu nam hài khả ái kia?

      Tuy rằng Tà Dịch , nhưng nàng biết muốn nhi tử.

      Mà đảo chủ, cũng muốn có tôn tử, hài tử kia là con của bọn họ sao?

      Trong lòng bỗng nhiên ấm áp, nàng muốn bảo vệ bé tốt, để cho bé bình an đến thế giới này.

      "Hinh Nhi, con làm sao vậy?"

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh từ lúc tỉnh lại ngơ ngác, Chích lão có phần lo lắng, tiếp tục bắt mạch giúp Đông Phương Ngữ Hinh.

      "Con sao, sư phụ, có thể vừa rồi quá mệt mỏi..."

      "Chuyện của Tiểu Hoan Hoan con cũng đừng lo lắng, đúng rồi, tiểu Hỏa Cầu trở lại..."

      Tiểu Hỏa Cầu?

      Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh sáng lên, Chích lão biết nàng lo lắng Tiểu Hoan Hoan, vội hỏi:

      " lát nữa nó tới, nó , Tiểu Hoan Hoan rời bên kia... Bé phải giúp phụ thân khôi phục trí nhớ..."

      Hãn, cái tiểu nha đầu này, quả nhiên là đánh tính toán như vậy.

      Nhưng, Long Vương người này khó đối phó a, Tiểu Hoan Hoan ở bên kia, cuối cùng có phần nguy hiểm - -

      "Tướng công..."

      Nữ tử ôn nhu gọi, mấy ngày, tuy rằng bọn nghỉ ngơi trong cùng phòng, nhưng...

      Uất Trì Tà Dịch cũng có động nàng, như vậy được, nếu như tiếp tục như vậy đừng là mang thai, cái mạng của nàng có lẽ đều mất.

      Long Vương từng hỏi nàng, nhưng nàng dám lời .

      Nếu như ngay cả cái này nàng đều làm được, chừng Long Vương trực tiếp giết mình.

      Cho nên, nàng vẫn luôn giúp đỡ Uất Trì Tà Dịch lén gạt , nhưng nàng càng muốn làm nữ nhân của .

      "Ngủ ..."

      Thời gian còn sớm, Uất Trì Tà Dịch xoay người, chuẩn bị cởi y phục nghỉ ngơi.

      "Tướng công, người ta là thê tử của chàng..."

      Nữ tử ủy khuất xong, thân thể Tà Dịch cứng đờ, bỗng nhiên quay đầu, cười :

      "Ngươi là sao?"

      Lời này, tiếng nhàn nhạt, nữ nhân có phần nắm được, chẳng lẽ ...

      Nhưng mà có khả năng, đối với tiểu nha đầu kia, vẫn là nhàn nhạt, đặc biệt gì.

      Tiểu nha đầu kia là nữ nhi của , nếu như khôi phục trí nhớ, vậy tuyệt đối có khả năng...

      Nghĩ vậy, trong lòng nàng nhiều thêm vài phần cẩn thận:



      ☆, Chương 937: Dáng người hoàn mỹ
      Edit: voi còi



      "Tướng công, đương nhiên là rồi..."

      "..."

      Tà Dịch có trả lời, tiếp tục cởi áo, cũng biết vì sao, đối với nữ nhân liền có hứng thú.

      "Tướng công..."

      Hai cánh tay, bỗng nhiên từ phía sau ôm lấy eo của mình, Tà Dịch nhúc nhích, cũng có đẩy nàng ra.

      Nữ nhân nhìn cự tuyệt, lá gan lớn hơi chút.

      Tay chui vào trong y phục của , xoa xoa thân thể bóng loáng có lực đàn hồi kia, thấp giọng :

      "Tướng công, người ta..." - -

      " biết xấu hổ, biết xấu hổ..."

      Tiểu Hoan Hoan tới ngoài cửa, vừa vặn thấy màn như vậy.

      Thời gian trước, bọn cũng có thân cận như vậy, nhưng hôm nay...

      Nữ nhân đáng chết, ngươi làm sao có thể biết xấu hổ như vậy?

      Làm sao bây giờ?

      Xem phụ thân bị người bắt buộc rồi, Tiểu Hoan Hoan cũng phải là sốt ruột bình thường a.

      Trực tiếp xông vào?

      Tiểu Hoan Hoan lo lắng Uất Trì Tà Dịch bị người cường bạo, dứt khoát trực tiếp vọt vào.

      Chỉ là, mới vừa tới cửa, lại bị thứ gì đó ngăn trở...

      Là kết giới...

      Thế nhưng lại thiết kế ở cửa...

      Tiểu Hoan Hoan nghĩ Tà Dịch bố trí cái này, nhưng hôm nay...

      Bé có thể nhìn thấy bên trong, lại vào được.

      Mà nữ nhân kia, lúc này toàn bộ thân thể đều áp vào người Tà Dịch...

      Tiểu Hoan Hoan vội muốn chết, vội vàng hô:

      "A... Phụ thân..."

      Kết giới này, lại cách với bên trong đấy.

      Cũng chính là, Tiểu Hoan Hoan có thể từ bên ngoài nhìn đến, nghe được, người ở bên trong lại nghe được thanh bên ngoài.

      Tiểu Hoan Hoan hô vài tiếng, nhưng Uất Trì Tà Dịch phản ứng gì, bé lại càng sốt ruột rồi.

      thậm chí ngay cả quay đầu xem cái đều có.

      Nữ nhân kia, bỗng nhiên trong tay có thêm cái chén, trong chén có rượu, nàng đưa đến bên miệng Tà Dịch:

      "Tướng công, uống chút ..."

      Đó là loại chất lỏng màu đỏ, loại màu đỏ tươi đẹp rất mê hoặc lẳng lơ.

      Đồng thời, mùi rượu hương thuần, làm cho người ta khó cự tuyệt.

      Uất Trì Tà Dịch nhíu mày nhìn, cũng có há mồm.

      "Tướng công..."

      Nữ nhân ôn nhu xong, hai mắt mị như tơ, làm cho người ta say mê.

      Nàng mở rộng miệng, uống ngụm nho , sau đó lại giơ lên.

      Ý tứ này, rất ràng.

      Uất Trì Tà Dịch a vẫn như cũ nhúc nhích, bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía cửa.

      Ánh mắt nữ nhân buồn bã, thế nhưng cũng động đậy?

      Nàng cởi nốt kiện y phục cuối cùng, thân thể lồi lõm hứng thú hoàn toàn ra.

      Tuy rằng khí chất nàng bình thường, nhưng dù sao cũng có vài phần tương tự Đông Phương Ngữ Hinh.

      Mà còn, dáng người kia, trái lại bảo trì vô cùng tốt.

      Chỗ nên lồi lồi, chỗ nên lõm lõm, vậy cũng là lung linh hấp dẫn a.

      Lúc này nếu đổi lại là nam nhân khác, sớm liều lĩnh nhào lên rồi...

      Mà nữ nhân kia, vốn là nữ nhân cực kỳ tự ái, người mang theo cỗ mùi thơm nhàn nhạt của cơ thể.

      Này...

      Chỉ đáng tiếc là, lúc này người mà nàng đối mặt, phải là nam nhân bình thường.

      Uất Trì Tà Dịch vẫn nhúc nhích như cũ, thậm chí cũng chưa nghiêng mát nhìn nữ nhân kia.

      "Hô hô... Phụ thân giỏi a..."(câu này là “phụ thân cấp lực a” dưng mà mình hiểu từ ‘cấp lực’ lắm nên đổi a)

      Tiểu Hoan Hoan thấy Tà Dịch động tâm, trong lòng cũng buông xuống rất nhiều.

      Ai, giúp mẫu thân nhìn phụ thân, cái việc này cũng nhàng a.

      "Tướng công..."

      Nữ nhân có phần ủy khuất, ta làm đến bộ dáng này, vậy mà vẫn phản ứng như cũ?

      Nàng cứ có lực hấp dẫn như vậy sao? Nàng đối với thân hình của mình hoàn toàn có lòng tin a!

      ☆, Chương 938: Đậu Yên Nhi tính kế



      "Cút..."

      Cuối cùng Tà Dịch ngẩng đầu nhìn nàng cái, nữ nhân vừa nghe, lại càng ô ô khóc lên - -

      "Thế nhưng bọn họ cũng chưa từng ở cùng nhau sao?"

      Sắc mặt Long Vương đen lại, lão cho rằng Tà Dịch và nữ nhân kia ...

      Thế nhưng nhìn tình huống hôm nay...

      "Vương... Cái này..."

      Bạch Sử cũng biết như thế nào mới tốt nữa, đối với nữ nhân cũng để tâm, nhưng nhìn đến thân thể người nữ nhân này, thậm chí có phần kích thích.

      "Hừ, ý thức của quả nhiên rất mạnh..."

      Bởi vì tự chủ quá mạnh mẽ, cho nên khống chế của lão hề bền chắc.

      "Long Vương, kỳ , cái này cũng rất bình thường..."

      nữ tử ôn nhu tới, ôn nhu .

      Long Vương xoay người, nhìn nữ nhân thướt tha tới...

      Đây là nữ nhân mà Tề Sơ mang tới, nữ nhân cực kỳ có ý.

      "A..., như thế nào?"

      Long Vương nhíu nhíu mày, lão biết nữ nhân này cùng bọn họ có cừu oán.

      Mà lão, chỉ thích người như vậy.

      "Ta từng nghe , Uất Trì Tà Dịch này, thời gian trước..."

      Thiên Thương đảo rất lớn, chuyện Nhu Y ngày đó, tuy nhiên tất cả mọi người lén gạt , nhưng vẫn có người truyền ra ngoài như cũ.

      Tự nhiên, Đậu Yên Nhi đối với bọn họ cực kỳ quan tâm, cũng càng lưu ý tin tức của bọn họ.

      Ngay thời điểm lúc đó, nàng quá tin tưởng, luôn cho là nữ nhân kia tất nhiên có sơ hở.

      Bằng , Uất Trì Tà Dịch có khả năng phát .

      Nhưng vừa rồi, nhìn đến tình huống này, nàng có phần tin.

      "Trung thành?"

      Long Vương lắc đầu, đối với lão mà , trung thành là vật gì?

      "Ngươi chỉ đối nữ nhân kia có hứng thú?"

      Long Vương ràng ý tứ của Đậu Yên Nhi, từ chối cho ý kiến cười:

      "Bổn vương, tin chuyện như vậy..."

      "Long Vương, kỳ Yên nhi cũng quá tin tưởng, nhưng hình như là như vậy... giờ tình huống như vậy, nam nhân bình thường, căn bản là kháng cự được ..."

      Nàng quay đầu nhìn về phía Bạch Sử, gương mặt của Bạch Sử đỏ lên, có phản ứng rồi.

      Nhưng...

      Điều này cái gì? Cũng chẳng qua là cái nam nhân bình thường mà thôi.

      "Ha ha, cái này cũng đúng... nhưng mà, là tiện nghi nha đầu này rồi..."

      Long Vương nhìn về Tiểu Hoan Hoan phía ngoài, tại khẳng định tiểu nha đầu này rất đắc ý.

      Bởi vì, phụ thân của bé...

      Nhưng mà, lão để cho bé tiếp tục đắc ý. Lão muốn…

      "Làm sao ngươi tới?"

      Long Vương nhìn về phía Đậu Yên Nhi, lão cũng tin nàng là đúng dịp ngang qua.

      "Long Vương, ta chỉ là..."

      Đậu Yên Nhi, cũng trải qua qua mấy nam nhân rồi, lòng của nam nhân, nàng ràng.

      Ánh mắt của bọn , nàng hiểu rất .

      Nàng biết Long Vương đối với chính mình có hứng thú.

      Mà thân phận bây giờ của nàng...

      Ai, nàng muốn trở về, bởi vì nếu là về như vậy, gia chủ Tề gia, dễ dàng buông tha cho mình.

      đường này, nàng mực đều cùng chỗ với Tề Sơ, gia chủ cũng biết.

      Làm sao ông ta có thể dễ dàng tha thứ nữ nhân của mình và nhi tử cấu kết đây?

      Nữ nhân, có thể tùy ý hy sinh, nhưng nhi tử...

      Ngay cả nhân t iện chút, nàng có thể tiên đoán được chính mình trở về gặp được cái gì, cho nên...

      Mà Tề Sơ, mặc dù giúp nàng, nhưng nhìn đến gia chủ, dám cái gì?

      Phản kháng? có thực lực này sao?

      Đậu Yên Nhi tính kế, tự nhiên Long Vương cũng hiểu .



      ☆, Chương 939: Có điều vướng bận.
      Edit:..Lam Thiên..


      Hai ngày này, có nghe qua chuyện của bọn họ.

      Nữ nhân này, nhưng là người vô cùng thông minh .

      Long Vương bỗng nhiên vung tay lên, hình ảnh trước mắt biến mất.

      “Bạch Sử, ngươi xuống trước ......”

      Bạch Sử vội vàng gật đầu cáo từ, người trong phòng cũng đều theo lui xuống.

      Lúc này, trong phòng lớn như vậy , cũng chỉ có hai người bọn họ.

      Long Vương nhìn Đậu Yên Nhi, đợi.

      “Long Vương......”

      Quả nhiên, Đậu Yên Nhi lảo đảo tới, dựa vào bên người Long Vương, thấp giọng :

      “Long Vương, ngài uy vũ như thế, tại sao bên người lại có lấy nữ nhân hầu hạ vậy?”

      Lời này, vô cùng ngả ngớn.

      Long Vương thản nhiên cười:

      “Đây phải là có người sao?”

      vươn tay, vuốt bàn tay bé của Đậu Yên Nhi, thân mình Đậu Yên Nhi run lên cái, sau đó cúi đầu nhìn tay của Long Vương.

      Tay vô cùng thon dài, người cũng sai......

      Chỉ là, hai loại nhan sắc này......

      nửa là màu đen, nửa là màu trắng , làm cho người ta cảm giác có chút quỷ dị .

      Đậu Yên Nhi có chút khó chịu, nhưng nàng cũng dám biểu ra ngoài.

      Thân mình càng nhanh dán đến người Long Vương, Long Vương ha ha cười, trở tay liền ôm lấy nữ nhân chủ động đưa lên cửa này.

      Ha ha, lâu cùng người ngoạn cái này, có chút nhớ đâu?

      “A...... Long Vương, ngươi......”

      Long Vương rất uy mãnh.

      Mà Đậu Yên Nhi, cũng phải là người mảnh mai, thời điểm lúc đó, nàng nhưng là thiếu chút nữa cũng liền chết ở giường rồi .

      Mà Tề Gia gia chủ, bởi vì mĩ mạo của nàng, cơ hồ cũng là cùng nàng triền miên đêm .

      Tề Sơ, càng là ngoạn cái này......

      Cho nên, thủ đoạn của Đậu Yên Nhi rất nhiều, Long Vương cũng rất cao hứng.,

      Thời điểm tối tận hứng, Đậu Yên Nhi bỗng nhiên cảm thấy đúng, bởi vì phía dưới bỗng nhiên rất đau.

      Nàng mê mang mở mắt ra, thế nhưng nàng nhìn thấy......

      phải là người, là con rồng......

      Dĩ nhiên là con rồng người chính mình, cùng chính mình......

      A tiếng, cuối cùng Đậu Yên Nhi hôn mê bất tỉnh.

      “Hừ, cũng chỉ có chút lá gan như vậy......”

      Thấy nữ nhân dưới thân ngất , Long Vương cũng có dừng lại.

      Nữ nhân này tư vị sai, bất quá, làm người cũng ngoạn tận hứng như làm rồng a.

      Về phần Uất Trì Tà Dịch bên kia, liền theo bọn họ -----

      Ngất xỉu lần, sức khỏe của Đông Phương Ngữ Hinh vẫn như cũ được tốt lắm....

      Này, nếu là do thân thể mệt nhọc vậy cũng có việc gì, ăn chút đan dược tốt rồi.

      Nhưng chuyện tinh thần này......

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút hết chỗ , cái này phải làm thế nào?

      Với tinh thần và sức khỏe tại , nàng căn bản có khả năng nghiên cứu ra độc dược .

      Hơn nữa, nàng bỗng nhiên nghĩ đến lời của lão hòa thượng, về......

      Chuyện ở bên kia......

      Bên kia nàng có vướng bận sao? Kỳ có ......

      Năm người bọn họ vẫn luôn cùng nhau, vào sinh ra tử , so với thân huynh muội đều muốn thân hơn.

      Bọn họ cũng phải là kẻ yếu, mặc kệ là ai, ra đều có thể làm rung chuyển góc trời.

      Nhưng ......

      Nàng làm sao có thể vướng bận bọn họ đây?

      có chính mình, bọn họ giống nhau cũng sống rất tốt.

      Cho nên.... .......

      Mà ở bên này, Uất Trì Tà Dịch cùng Hoan Hoan lại bất đồng , nếu như chính mình biến mất, nàng biết Uất Trì Tà Dịch làm ra chuyện điên cuồng như thế nào nữa.

      Cho nên, nàng trở về , tuyệt đối .

      “Hinh Nhi......”

      Nghe thấy có người gọi chính mình, Đông Phương Ngữ Hinh có chút hiếu kỳ, lúc này là ai tới đây?

      Quay đầu, nhìn thấy bóng lưng cao lớn kia......



      ☆, Chương 940: Sư phụ tri kỷ
      Edit:..Lam Thiên
      ..

      Quay đầu, nhìn thấy bóng lưng cao lớn kia, Đông Phương Ngữ Hinh kinh hỉ hô lên:

      “Ngạo Phong......”

      Ngạo Phong, vẫn luôn ở bên kia trợ giúp luyện đan , làm sao có thể tới nơi này đây?

      “Chích lão bên này ngươi cần người hỗ trợ, cho nên ta liền qua ......”

      Là sư phụ để tới đây sao ?

      Ngạo Phong cũng là cao thủ, thậm chí so với Mẫn Du Nhiên đều có điểm lợi hại hơn .

      Hơn nữa, đối với chính mình vô cùng tốt, cũng có lòng dạ hẹp hòi.

      Sư phụ......

      Đông Phương Ngữ Hinh cái mũi đau xót, ngay cả cái này sư phụ cũng đều lo lắng đến.

      Với tình huống tại của nàng, nàng cũng có dư tinh lực mà đề phòng người khác .

      Nhưng mà Ngạo Phong, lúc này qua hỗ trợ, lại vô cùng thích hợp.

      “Ha ha, lâu gặp a......”

      Từ lúc nàng đến cái thời kia, bọn họ liền chưa từng đơn độc gặp nhau.

      Thậm chí thời điểm nàng trở về, cũng cùng bọn họ chuyện.

      “Đúng vậy, Hinh Nhi, ngươi tự nhìn ngươi , lại gầy ít a......”

      Ngạo Phong đau lòng xong, tiểu nữ nhân này, làm sao lại gặp phải nhiều khó khăn như vậy đây?

      Uất Trì Tà Dịch thế nhưng......

      Nghĩ đến nam nhân xuất sắc kia, biết chính mình có tư cách cùng so sánh.

      Nhưng lại càng hi vọng Đông Phương Ngữ Hinh vất vả như vậy.

      “Ha ha, ta còn muốn giảm béo đâu?”

      Đông Phương Ngữ Hinh thèm để ý cười, rất nhiều người vì giảm béo mà phải nhọc lòng, nhưng nàng sao?

      Liền dễ dàng giảm béo như vậy , này phải là chuyện rất tốt sao?

      “Ngươi còn cần giảm béo sao?”

      Ngạo Phong liếc mắt nhìn, nữ nhân này, chính là muốn cùng người pha trò, biết nên nàng như thế nào đây?

      “Hắc hắc, giảm béo là nghiệp cả đời của nữ nhân......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến câu đại, nên nàng ra.

      nghiệp cả đời? Đây là cách gì vậy?”

      Ngạo Phong hiểu nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh ha ha cười:

      “Giúp ta nhìn chút...... Ta cảm giác quá đúng......”

      Độc dược đối phó với rồng, so với người còn muốn nặng hơn rất nhiều mới đúng.

      Mà nhan sắc của Long Vương ......

      Nàng mấy ngày nay nàng vẫn luôn nghiên cứu về ma thú, nên nàng cũng biết ma thú có phân cấp.

      Đương nhiên, phân cấp này là phân cấp nội bộ bên trong của chủng tộc .

      Màu trắng cùng màu đen --

      Là hai loại cấp hoàn toàn bất đồng a. Mà Long Vương, bọn họ thời điểm lúc đầu gặp mặt, là màu trắng , nhưng tại lại là màu đen pha màu trắng .

      Này thuyết minh, thân thể có vấn đề.

      Có lẽ, lúc này có biểu ra ngoài, nhưng......

      Nghĩ tới khả năng này, Đông Phương Ngữ Hinh có chút hưng phấn.

      Long Vương nếu là luôn luôn cường hãn như vậy, bọn họ liền có khả năng động được vào .

      Nhưng nếu là tìm được nhược điểm của , kia......

      Đối phó với , liền dễ dàng hơn nhiều.

      Nhưng, nhược điểm là cái gì đây?

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ mãi thông, hoặc giả, thời điểm tìm được cái nhược điểm kia, cũng là ngày Long Vương diệt vong --

      “Hinh Nhi......”

      Cửa lại bị mở ra, đồng thời mang theo cỗ mùi thơm nồng đậm.

      Đông Phương Ngữ Hinh thể tin được quay đầu, là......

      Thạch Lan.

      “Thạch Lan tỷ tỷ?”

      Nàng thế nào cũng tới đây?

      Thạch Lan mang xách theo hộp cơm, nâng nâng cánh tay, cười :

      “Nghe ngươi có thai , nên ta liền cùng bọn họ thảo cái phương thuốc, ngươi tới thử chút xem thế nào?”

      Nàng đến bên cạnh cái bàn, đem hộp cơm mở ra, mùi thơm càng thêm nồng đậm.

      “Đây là...... Nấm hương đôn gà con?”

      Ô ô, là rất thơm a......

      Đông Phương Ngữ Hinh khịt khịt mũi, nàng rất lâu chưa được ăn đồ ăn ngon như vậy .

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 941: Vẫn còn kém chút
      Edit:..Lam Thiên..


      “Ha ha, con mèo tham ăn...... Này nhưng là bỏ thêm ít thứ tốt đâu?”

      Biết Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ bề bộn nhiều việc, nên việc ăn uống khẳng định là chú ý.

      Cho nên, nàng mới giúp nàng làm cơm.

      “Ha ha, Thạch Lan tỷ tỷ, ta biết chỉ có tỷ là đối với ta tốt nhất ......”

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh có chút áy náy, nàng trở về được vài ngày , nhưng nàng vẫn luôn chưa có qua tìm Thạch Lan tỷ tỷ bọn họ chuyện.

      Nhưng , nàng thế nhưng vẫn luôn đều nhớ tới chính mình.

      “Ngươi a...... Chỉ được cái miệng ngọt, thôi, ngươi nhanh chóng ăn , thừa dịp nó còn nóng......”

      Thạch Lan giúp Đông Phương Ngữ Hinh lấy chén, Đông Phương Ngữ Hinh cũng khách khí, uống trước mấy hớp, sau đó mới ngẩng đầu :

      “Ngạo Phong, ngươi cũng đến ăn chút......”

      “Ta phải nữ nhân có thai......”

      Đông Phương Ngữ Hinh há to miệng , ngụm canh kia thiếu chút nữa cũng bị phun ra.

      Nàng tại sao biết Ngạo Phong cũng hài hước như vậy đây?

      “Ha ha...... Ngạo Phong, ngươi...... Đây là cấp Hinh Nhi bồi bổ thân thể , ngươi chính là muốn ăn, ta còn vui đâu?”

      Thạch Lan cùng Ngạo Phong vốn là quen thuộc .

      Ngạo Phong là thiên tài của Đan học viện, mà Thạch Lan lại là người bình thường

      Nhưng bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh, bọn họ mới nhận thức , cũng bởi vì đều vướng bận Đông Phương Ngữ Hinh, nên bọn họ mới quen thuộc .

      Lúc này chuyện cũng tùy tiện hơn ít.

      “Ha ha...... Thạch Lan tỷ tỷ, tuy rằng tỷ phải là nữ nhân có thai, nhưng ta cảm thấy tỷ cũng có thể uống chút ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cố ý nhấn mạnh câu phải nữ nhân có thai, Ngạo Phong lắc đầu, tiểu nha đầu này, là......

      Lúc này vẫn còn biết nghịch ngợm, xem ra cũng có chuyện gì lớn.

      “Hinh Nhi, ngươi làm thế nào mà ở bên kia ra được? Nghe Mẫn Du Nhiên theo U Minh vương rồi?”

      Thạch Lan tỷ tỷ bát quái hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt cái, tại sao nữ nhân lại thích bát quái như vậy đây?

      Bất quá, nàng vẫn như cũ giản lược đem tình huống bên kia qua lần, đương nhiên, chuyện của Tiểu Nhạc Nhạc nhưng là câu nàng cũng ra.

      Dù sao, thân phận của Tiểu Nhạc Nhạc, người biết càng ít càng tốt

      tại bọn họ còn chưa có cường đại đến mức có thể ngang, bằng ......

      “Ai, thể tưởng được nữ nhân kia thế nhưng lại ngoan độc như vậy......”

      Hinh Nhi thả nàng vài lần, nàng liền từng bước áp sát, là rất......

      Ánh mắt Ngạo Phong cũng ảm đạm, Mẫn Du Nhiên, cho cảm giác vẫn luôn sai, cũng có hẹp hòi như vậy ......

      Mãi cho đến thời điểm nàng buộc Đông Phương Ngữ Hinh luận võ , lúc đó thậm chí vẫn cho rằng kia bất quá là nàng nhất thời hồ đồ, nhưng tại xem ra, cũng phải là cái dạng kia .

      “Hinh Nhi, ngươi có việc gì là tốt rồi......”

      từng, cũng rất hâm mộ Tà Dịch, nhưng sau này lại.... .......

      Lúc đó, liền có đủ dũng khí đến cái thế giới biết kia để tìm người.

      “Ha ha, ta là người có phúc khí , thời điểm mấu chốt, luôn có quý nhân tương trợ ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh ngưu xoa xong, hai người đều nở nụ cười --

      “Vì sao lại luôn kém chút?”

      Long Vương thu công, vẫn như cũ có đột phá , phiền chán hô lên:

      “Người tới......”

      Bạch Sử vẫn luôn tại bên ngoài chờ, nghe thấy thanh của Long Vương , vội vàng chạy vào:

      “Vương ......”

      “Cấp bổn vương mang ngàn người đến......”

      ngàn người,...

      Thân mình Bạch Sử cứng đờ, nhưng vẫn như cũ xoay người ra ngoài......

      Rất nhanh , liền tới mảng lớn người, đen thùi lùi , gian này đều có chút chật chội .

      Bạch Sử muốn cho Long Vương người đưa đến......



      Chương 942: Máu của bọn họ, uống ngon ?

      Edit: PDN


      Bạch Sử muốn cho Long vương mang người tới, nhưng chưa kịp bẩm báo, Long vương lại phân phó :

      "Địa lao còn bao nhiêu người?"

      "Còn hơn hai ngàn người. . ."

      "Bắt nữa. . . Chuẩn bị cho bản vương vạn người. . ."

      vạn người? Bạch Sử sửng sốt, đương nhiên biết Long vương dùng những người này làm cái gì?

      Công pháp bây giờ bọn họ tu luyện cũng giống với Long vương .

      Nhưng lần nhiều nhất dùng hai người, nhưng Long vương. . .

      Những người này, phải luyện công bao lâu?

      "Hử?"

      Thấy Bạch Sử chưa ra ngoài, Long vương vui nhíu mày, Bạch Sử sợ đến mức vội vàng lui ra.

      Lúc này, Bạch Sử ra, trong phòng đều là bóng người màu đen.

      Long vương chậm rãi thở hắt ra, ánh mắt lợi hại bỗng nhiên sinh ra phần lãnh ý.

      Sau đó, giơ tay lên, hướng về phía đám người chính là hút cái. . .

      "A a a. . ."

      "A a a. . ."

      Tất cả mọi người đau khóc lên, đỉnh đầu của mỗi người, đều có thêm cột máu lớn bằng đầu ngón tay , bên là Long vương, bên là. . .

      Mọi người giãy giụa, lăn lộn, nhưng làm thế nào cũng thoát khỏi bàn tay chết chóc kia . . . ——

      "Đừng nhìn. . ."

      Thấy tình huống bên trong giống như địa ngục , Uất Trì Tà Dịch bịt mắt của tiểu Hoan Hoan .

      thấy tiểu Hoan Hoan len lén nhìn cái gì đó, mới quá tò mò , kết quả thấy. . .

      Long vương này, thực là đủ biến thái.

      Mà tình cảnh như vậy , cũng thích hợp tiểu hài tử nhìn a.

      Uất Trì Tà Dịch ôm tiểu Hoan Hoan , ra rất xa, mới đặt bé xuống .

      Khó được, tiểu nha đầu cũng giãy dụa.

      Sắc mặt bé rất trầm tĩnh, loại trầm tĩnh rất thích hợp với tuổi của bé.

      "Tiểu nha đầu?"

      Ở trong ấn tượng của Tà Dịch , lúc cái tiểu nha đầu này thấy mình , đều là ríu rít thấm.

      Nhưng hôm nay. . .

      Chuyện này khiến trong lòng càng bất an, tình huống như vậy để cho bé nhìn thấy, về sau ảnh hưởng đến bé nhỉ.

      Ngộ nhỡ lai có theo thói quen sợ hãi hoặc là cuộc sống có ám ảnh, vậy cũng tốt. . .

      Tà Dịch rất lo lắng, nhưng lo lắng xong lại nghĩ, đây là thế nào? ?

      phải là tiểu nha đầu sao? Cái tiểu nha đầu này là nữ nhi của , có phải là ?

      thế nào ấn tượng?

      Với cũng có quan hệ gì, quan tâm vớ vẩn cái gì a?

      Thực là đủ kỳ lạ.

      Chỉ có điều, cứ nhìn đến tiểu nha đầu như vậy, trong lòng của đúng là thương.

      "Cha, người luyện cũng là loại công pháp này sao? ? ?"

      Tiểu Hoan Hoan ngẩng đầu, vẻ mặt thành hỏi.

      Tuy rằng bé biết đó là công pháp gì, nhưng bé nhớ kỹ Tà Dịch luyện qua.

      Lúc đó, bé cũng nhìn thấy.

      "Ta. . . Tiểu nha đầu, đây là chuyện của người lớn. . ."

      Đối diện cặp mắt ngây thơ kia , Uất Trì Tà Dịch đành lòng thừa nhận, càng đành lòng lừa dối bé.

      thực tế, đúng là luyện tập công pháp kia . . .

      Chỉ có điều, người dùng để luyện công , đều là sắp chết và đáng chết, cũng cảm thấy sai.

      "Dùng mạng của người khác đến tăng công lực của mình. . . Cha, chẳng lẽ người nhẫn tâm sao?"

      Trong trí nhớ, tuy rằng cha vô tình, nhưng tuyệt đối tàn nhẫn như thế .

      Tuy rằng biết chuyện bây giờ Uất Trì Tà Dịch trúng độc, nhưng vẫn như cũ muốn thấy tiếp tục như vậy nữa.

      "Tiểu Hoan Hoan, ngươi. . ."

      Tà Dịch muốn quá vấn đề này, cũng muốn tưởng.

      "Máu của bọn họ, uống ngon ?"

      Long vương, Long vương là cái thứ gì ?

      Chương 943: Tương đối

      Edit: PDN


      Lúc ban đầu, tiểu Hoan Hoan cho là đồ khốn nạn, nhưng lúc này, bé phát , có thể, Long vương phải là khốn nạn, chính là ma quỷ.

      cái ma quỷ địa ngục .

      Nhiều người như vậy, bị giết chết, sợ bọn họ hóa thành ác quỷ tới tìm báo thù sao?

      Haizz, nếu để cho mẫu thân thấy, đoán chừng cũng đành lòng. . .

      Bọn họ trúng độc rồi, rất đáng thương, nhưng Long vương lại vẫn muốn. . .

      Ha ha, ra chuyện trúng độc này cũng phải là kiệt tác của Long vương sao?

      Hay là, đây mới là mục đích chân thực nhất của .

      Nghĩ vậy, ánh mắt của tiểu Hoan Hoan càng thêm u buồn.

      muốn nhìn thấy nhiều người như vậy, bé phải là nhà từ thiện, nhưng. . .

      Cũng muốn nhìn nhiều người như vậy mất mạng a.

      " nên suy nghĩ nhiều. . ."

      Đối với vấn đề của tiểu Hoan Hoan , Uất Trì Tà Dịch biết trả lời như thế nào.

      trả lời được.

      Công pháp kia, hiệu quả nâng cao công lực sai, nhưng. . .

      Bỗng nhiên có phần bi ai, biết máu của bọn họ là mùi vị gì.

      Hơn nữa, bây giờ Long vương là chủ tử của , theo Long vương lăn lộn, nếu phải dùng máu của bọn họ, vậy Long vương. . .

      Tuy rằng là Hắc Sử của ta, nhưng Long vương tính tình tàn bạo, chừng. . .

      Những chuyện này , cũng thể nào với tiểu Hoan Hoan .

      "Máu của bọn họ, thực uống ngon sao?"

      Tiểu Hoan Hoan cố chấp hỏi, Uất Trì Tà Dịch có phần tức giận, hôm nay tính tình của đủ tốt rồi.

      Nhưng tiểu Hoan Hoan vẫn hỏi như cũ , cái tiểu nha đầu này có ý gì?

      "Ngươi nên hỏi nhiều như vậy. . . Nếu để cho Long vương biết, vậy . . ."

      Tà Dịch vui , tiểu Hoan Hoan lộ vẻ sầu thảm cười rộ lên:

      " thế nào? Giết con ư ?"

      " giết con. . Bởi vì con vẫn có chỗ hữu dụng đối với như trước. . ."

      Bé tự mình , tiểu Nhạc Nhạc dám ra ngoài, ngày hôm nay đúng là cơ hội tốt.

      Thấy cha luyện tập tà công đó, lòng của tiểu Hoan Hoan cũng đau muốn chết.

      Nếu như cha bình thường, tuyệt đối thích công pháp này.

      "Ta đưa ngươi trở về . . ."

      Long vương luyện công, Bạch Sử hầu hạ, nhưng chính xác tìm mình.

      thể rời khỏi lâu lắm, Long vương cũng dễ chuyện như thế ——

      "Ha ha . . Được rồi. . ."

      Tiểu Hoan Hoan cũng tiếp tục kiên trì, tâm tình của bé bây giờ rất loạn.

      Bỗng nhiên bé nghĩ đến bọn họ mình những lời khó nghe đó.

      Mặc dù mình phải là phe với đám người Long vương , nhưng. . .

      Cha của mình , lại đúng người của bọn họ, vậy mình chẳng phải là. . .

      Dường như, bọn họ chửi mình cũng chửi người oan uổng.

      Tiểu Hoan Hoan rất bất an, bé muốn làm người xấu như vậy .

      Nhưng lúc này, cha. . .

      Lặng lẽ quay đầu nhìn cái bóng lưng cao to kia, bé nhìn thấy sắc mặt của .

      Nhưng có thể đoán được , nhất định phải là cam tâm tình nguyện làm như thế.

      có bất đắc dĩ của , bây giờ bình thường.

      Mà mình, càng thể cứ rời như vậy .

      Nếu là, ngay cả bé cũng bỏ qua cha, vậy ai tới cứu người chứ

      Cha, tiểu Hoan Hoan nhất định giúp người.

      "Được rồi, cha, nên cùng nữ nhân kia gần quá. . ."

      Biết tình cảm của cha đối với mẫu thân , cũng biết cha tuyệt đối phản bội mẫu thân.

      Nhưng tiểu Hoan Hoan vẫn có phần bất an như cũ , Long vương và nữ nhân kia, đều dễ dàng buông tha như vậy .

      Chương 944: Lấy lòng

      Edit: PDN


      Để cho cha tốt với nữ nhân khác , đối Long vương mà cũng có chỗ tốt gì , nhưng chẳng qua là bé hiểu, vì sao. . .

      Long vương cứ thích như vậy chứ?

      Lẽ nào, phá hỏng tình cảm của cha và mẫu thân , với có chỗ tốt gì sao?

      Uất Trì Tà Dịch mím chặt môi, chuyện.

      Vẻ mặt cũng thấy , bước chân cứng rắn như thường, cũng thay đổi, dường như vẫn hoàn toàn nghe được.

      Nhưng trong lòng của tiểu Hoan Hoan . . .

      Cha, nhất định là nghe được.

      Tiểu Hoan Hoan tự nhủ, cha của bé mới nghễnh ngãng đâu?

      "Mẫu thân thích tình cảm lòng, nếu như người biết cha có nữ nhân khác, sợ rằng . . ."

      Tiểu Hoan Hoan tiếp tục lải nhải, bé cảm giác mình cũng sắp thành bà cụ già.

      Chỉ có điều, vì cha và mẫu thân, bé nguyện ý dong dài như thế .

      "Cho nên, cha, dù sao người cũng phải cẩn thận a. . ."

      Tiểu Hoan Hoan dặn dò tiếp, trong lòng của Uất Trì Tà Dịch có chút tò mò, mình ban đầu là như thế nào vậy?

      Làm sao thích nữ nhân hẹp hòi như vậy ?

      Chỉ có điều. . .

      Nghĩ đến ngày hôm đó cái ánh mắt cố chấp kia , ánh mắt của càng tối rồi.

      ra rất nghi ngờ, có điều là. . .

      Mình khống chế được bản thân.

      Đưa tiểu Hoan Hoan trở lại trong viện, nữ nhân kia ra, thấy bọn họ cùng nhau trở về, mặt lên chút mất tự nhiên:

      "Tướng công. . ."

      Thân thể Uất Trì Tà Dịch ngừng chút , đối với tiếng xưng hô này, vẫn có phần cảm thấy quá quen thuộc như cũ .

      "Tướng công, chàng làm cái gì vậy ? Hinh nhi phải tìm chàng đấy. . ."

      Bởi vì Long vương sau này nàng cứ gọi là Hinh nhi, vì vậy nàng cũng dùng tên này tự xưng, gương mặt của tiểu Hoan Hoan đe lại, muốn cái gì, nhưng nhịn được.

      " có gì. . ."

      Tà Dịch xoay người muốn , nữ nhân kia vội vội vàng vàng tới, khẽ :

      "Tướng công, Long vương tìm chàng . . ."

      Long vương. . .

      Thời gian bọn họ chuyện cũng lâu, vẫn chỉ trong chốc lát như thế?

      Mà vừa nãy, ràng thấy Long vương luyện công.

      Thời gian long vương luyện công , thông thường lúc này cho người ở bên hầu hạ .

      Vậy lần này. . .

      Tà Dịch xoay người nhanh tìm Long vương, biết ta có chuyện gì.

      Nhìn Uất Trì Tà Dịch rời , nữ nhân nhìn về phía tiểu Hoan Hoan, cái nha đầu chết tiệt này , sao lại vào cùng Uất Trì Tà Dịch như thế ?

      Hừ, đây là nữ nhi của Uất Trì Tà Dịch . . .

      Nếu như. . .

      ra nàng dám làm quá mức, đối với Uất Trì Tà Dịch, nàng có bản năng sợ hãi.

      Nếu như nàng bắt nạt tiểu Hoan Hoan, chờ Tà Dịch khôi phục ký ức, vậy chẳng phải là. . .

      Chỉ lo trả thù mình ——

      . . .

      Nữ nhân bỗng nhiên cười, cúi người xuống, ôn nhu :

      "Tiểu Hoan Hoan. . ."

      Thanh này. . .

      Tiểu Hoan Hoan có phần quen, da gà suýt chút nữa rơi đầy đất, .

      Cho tới bây giờ nàng đối với mình cũng chưa từng ôn nhu như thế .

      "Có chuyện gì ngươi . . ."

      Người nữ nhân này, lại nghĩ ra cái chủ ý quái quỷ gì?

      Tiểu Hoan Hoan đối với nữ nhân này rất. . .

      Đề phòng.

      "Ha ha, tiểu Hoan Hoan, con ăn cơm chưa?"

      Tiểu Hoan Hoan ngẩng đầu nhìn trời chút , bây giờ qua thời gian điểm tâm , thời gian bữa trưa tới, bé ăn cơm cái quái gì ?

      "Ha ha, ta vừa làm chút điểm tâm, con có cần tới nếm thử xem hay ?"

      Làm điểm tâm?

      Tiểu Hoan Hoan lần thứ hai nhìn về phía mặt trời bầu trời , được rồi, ngày hôm nay có phần trời đầy mây, có mặt trời.

      Bởi vì thấy Voi tỷ đăng bài lại cũng thấy tỷ ấy thông báo cái gì nên ta nghĩ tỷ ấy rất bận, vì vậy ta mạn phép giúp tỷ ấy làm phần của tỷ ấy

      ☆, Chương 945: Cùng mẫu thân so sánh.

      Edit:..Lam Thiên..


      Nhưng mặt trời cũng có mọc từ hướng tây a, nữ nhân này làm điểm tâm làm cái gì?

      Nhìn phản ứng của Tiểu Hoan Hoan , nữ nhân phi thường tức giận --

      Nha đầu này có ý tứ gì, nàng là nên đối với nha đầu này lấy lòng sao?

      là hảo tâm được hảo báo.

      “Qua đây, nếm thử chút ......”

      Nữ nhân khẩn thiết xong, Tiểu Hoan Hoan muốn cự tuyệt , nhưng bé lại muốn nhìn xem nàng làm cái quỷ gì.

      Nàng làm điểm tâm, khẳng định là chỉ để cho chính mình ăn .

      Cũng làm cho riêng chính nàng ăn, đó là muốn......

      Cấp cho phụ thân ăn sao ?

      Phụ thân phải là luyện đan sư, hơn nữa thân thể cũng giống như chính mình --

      Từ Tiểu Hoan Hoan được ăn rất nhiều đan dược, Đông Phương Ngữ Hinh là luyện đan sư, đan dược kia chính là kẹo của bé, thân thể của bé, cơ hồ chính là bách độc bất xâm .

      Mà Uất Trì Tà Dịch, tuy rằng là thiếu đảo chủ của Thiên Thương đảo , nhưng......

      Luyện đan sư nguyên bản khó cầu, hơn nữa muốn luyện đan cũng cần có dược liệu .

      Hai thứ thiếu thứ cũng được, như vậy ai có điều kiện tốt được ăn nhiều đan dược như thế đây?

      Cho nên, Tà Dịch trúng độc, thân thể là đúng là thân thể của người bình thường.

      Tiểu Hoan Hoan lo lắng phụ thân bị trúng chiêu, cho nên liền quyết định qua nhìn xem.

      Nữ nhân thấy Tiểu Hoan Hoan nguyện ý đến , trong lòng thầm đắc ý: “Hừ, bất quá là tiểu hài tử, cho dù là có thông minh chút cũng chỉ là hài tử, chút này điểm tâm, liền mắc câu rồi.

      Nàng chỗ nào biết ý nghĩ của tiểu Hoan Hoan đây?

      Hai người đến đại sảnh, nữ nhân rất cẩn thận lấy ra điểm tâm mà nàng tân tân khổ khổ làm được--

      Trong lòng nàng có chút bỏ được.

      Đây là nàng làm vì Uất Trì Tà Dịch, rất vất vả, bận mất nửa ngày mới xong.

      Bất quá đây là đứa của Uất Trì Tà Dịch, để đứa này ăn chút cũng có gì.

      Đó là loại điểm tâm màu đỏ, Tiểu Hoan Hoan chưa bao giờ thấy qua, nhưng cỗ mùi thơm nhàn nhạt lại xông lên mũi, có thể dễ dàng nhận thấy, khiến cho người ta rất muốn ăn.

      Nữ nhân bưng tới, Tiểu Hoan Hoan khách khí cầm lấy miếng, muốn cắn ngụm.

      “Đợi chút, Tiểu Hoan Hoan, ngươi sợ ta hạ độc ngươi sao?”

      Nhìn Tiểu Hoan Hoan tín nhiệm bản thân như vậy, trong lòng nữ nhân rất kích động, nàng mặt khẩn thiết hỏi.

      “Ngươi sao?”

      Tiểu Hoan Hoan khinh thường hừ lạnh tiếng, mặt cũng là vẻ mặt ngây thơ, nữ nhân lắc đầu:

      ......”

      “Vậy là được rồi ......”

      Tiểu Hoan Hoan ăn miếng, quả nhiên ăn rất ngon, rất hợp khẩu vị, trong điểm tâm còn mang theo chút vị ngọt nhàn nhạt.

      “Ăn ngon ?”

      Nữ nhân có chút kích động hỏi.

      “Được thông qua......”--

      Tiểu Hoan Hoan tiếp tục ăn, trong lòng của nữ nhân có điểm thất lạc:

      “Kia...... Mẫu thân ngươi có làm được ?”

      Ngạch......

      Nghe nàng như thế, Tiểu Hoan Hoan có chút giật mình, ý tứ của nữ nhân này là......

      Chẳng lẽ, nàng phải vì cấp chính mình ăn điểm tâm, mà chỉ là vì......

      Ghen sao?

      Cùng mẫu thân so sánh? Này đúng là đủ......

      Ngu xuẩn , nàng hoàn toàn biết nàng cùng mẫu thân căn bản ở cùng vạch xuất phát sao? Bọn họ căn bản thể cùng so sánh .

      “Tiểu Hoan Hoan, ta vừa sai sao?”

      Nữ nhân thấp thỏm bất an hỏi, nàng kỳ chưa bao giờ gặp qua Đông Phương Ngữ Hinh, chỉ là nàng rất hiếu kỳ.

      Long Vương Tà Dịch mất rồi trí nhớ lúc trước, tuy rằng phải là toàn bộ , nhưng hoàn toàn quên nữ nhân kia.

      Mà chính mình, từng làm nhiều như vậy, nhưng vẫn như cũ chút cảm động, trong lòng nàng phục, cho nên......

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 946: Trùng cấp thất bại.
      Edit :..Lam Thiên..


      Nếu như quyến rũ thành, nàng chỉ có thể lần nữa đổi cái biện pháp khác, chậm rãi tới gần đến .

      có, ngươi làm sai......”

      Thấy bộ dáng nàng dè dặt như vậy , trong lòng Tiểu Hoan Hoan có chút đành lòng, nữ nhân này, kỳ cũng rất đáng thương .

      ?”

      Nữ nhân kinh hỉ hỏi, Tiểu Hoan Hoan gật gật đầu:

      “Bất quá, mặc kệ ngươi làm như thế nào, cũng khả năng lấy được tâm của phụ thân ta ......”

      Điểm ấy, bé rất khẳng định.

      “Vì sao?”

      Nam nhân đều là thiện biến , đời này nơi nào có nam nhân cả đời thay đổi tình cảm chứ?

      Mà nữ nhân, chung quy cũng già , chậm rãi , ánh mắt của nam nhân cũng chuyển hướng sang nữ nhân khác .

      Hơn nữa, thời gian dài, nam nhân đối mặt với nữ nhân, cũng cảm thấy chán ghét .

      “Bởi vì, cảm tình của bọn họ, có người có thể chen chân vào......”

      Tiểu Hoan Hoan khẳng định xong, thời điểm lời này, bé rất tự tin.

      Nữ nhân nhìn Tiểu Hoan Hoan, nàng nghĩ đến lời đồn về Uất Trì Tà Dịch , chẳng lẽ......

      Nếu như ở thời điểm bình thường, nàng dám có mơ mộng này.

      Nhưng lúc này, cảm tình của là trống rỗng.

      Nên nàng tin.

      “Tốt lắm, ngươi đừng uổng phí tâm cơ ...... Bằng , chậm trễ cũng chỉ có chính ngươi......

      Lời của Tiểu nha đầu rất thâm ảo, nữ nhân nhìn cái bóng dáng nho kia, nàng bỗng nhiên cảm thấy mê mang --- ----

      --- ------- Truyện chỉ được đăng tại ******************* những trang khác nếu có cũng chỉ là copy xin phép---- -------

      Đây tiểu hài tử sao?

      Vì sao nàng cảm giác nha đầu này so với chính mình đều thấu triệt hơn đây?

      Nàng biết cơ hội của chính mình nhiều lắm, nhưng đây là cơ hội cứu mạng duy nhất của nàng......

      Nếu như, nàng làm được, vậy nàng chỉ có chết, cho nên......

      , nàng buông tha như vậy .

      Nữ nhân kiên định , nàng buông tay, nàng vẫn còn muốn sống.

      Kỳ , người có đôi khi mục đích rất đơn giản, chính là muốn tiếp tục sống mà thôi --

      “Long Vương, ngươi tìm ta......”

      Uất Trì Tà Dịch tìm tới địa phương tu luyện của Long Vương, quả nhiên tu luyện.

      Mà Bạch Sử, ngay tại ở bên nhìn, Long Vương nhìn thấy Uất Trì qua, ánh mắt liền lạnh lùng:

      “Ngươi vừa mới làm cái gì?”

      “Tùy tiện chút, giải sầu......”

      Bọn họ cũng phải người có tự do, hơn nữa thời gian Tà Dịch rời cũng dài.

      “Ha ha, vậy các ngươi lại đây ......”

      đất có vô số thây khô, thời điểm máu của bọn bị rút hết, bọn họ liền biến thành thây khô .

      Hai người cùng nhau qua, Long Vương nhìn nhìn thây khô mặt đất , :

      “Đem bọn họ xử lý ......”

      Hai người gật gật đầu, trong tay mỗi người liền bỗng nhiên nhiều hơn cái lọ, cái lọ hướng xuống mặt đất, tia hắc khí liền xông ra, rất nhanh , toàn bộ người đều biến mất.

      Hài cốt còn, cái phương pháp xử lý tàn nhẫn.

      Mà Long Vương, còn là từng ngụm từng ngụm đem hắc khí trong trung tham lam hít lấy, biết là sai chỗ nào.

      Võ công ràng là vẫn luôn tăng lên, nhưng màu sắc người ......

      Màu trắng càng ngày càng ít, mà màu đen......

      Này thuyết minh cái gì? dám nghĩ, nếu như hoàn toàn biến thành hắc long, kia......

      Nâng cao huyết mạch, chính là triệt để thất bại .

      Là do nguyên nhân chủng tộc sao?

      Hay là, do thời điểm lần trước, có hoàn toàn đổi hết máu?

      Long, là cao quý.

      Nhưng Cửu Vĩ Hồ, càng là cao quý.

      Màu vàng của Cửu Vĩ Hồ, đó là cực phẩm a.

      có xem qua sách cổ, bên trong có ghi chép về phương diện này.

      Bất quá, long cùng Cửu Vĩ Hồ, căn bản là có cùng so sánh......


      ☆, Chương 947 :Càng ngày càng kém.
      Edit:..Lam Thiên..


      Bất quá, long cùng Cửu Vĩ Hồ, căn bản là thể cùng so sánh, chủng tộc của bọn họ chiếm ưu thế rất ràng .

      Bên kia có ít hồ ly, nhưng Cửu Vĩ Hồ, khẳng định được vài cái.

      Đa phần bọn họ là tam vĩ, lục vĩ .

      Cho nên, sách cổ ghi lại, cũng chỉ là ghi lại, chân chính cũng chưa có ai thử nghiệm qua.

      Long đánh lại Cửu Vĩ Hồ, chính là chiếm ưu thế ở tuổi tác.

      Tiểu hồ ly này nếu là lớn, kia chính mình khẳng định phải đối thủ của .

      tại, trước mặt chỉ có con đường, chính là tiếp tục tu luyện tiếp.

      Nhưng kết quả này, rất lo lắng chính mình trực tiếp biến thành hắc long.

      “Các ngươi giúp ta tu luyện......”

      Lực lượng của mình , thể nào xông qua được, nhưng võ công của hai người bọn cũng thấp, nếu như có bọn họ hỗ trợ, có lẽ......

      Hai người liếc nhau, gật gật đầu.

      Uất Trì Tà Dịch rốt cục hiểu được vì sao Long Vương lại cho bọn họ biết biện pháp tu luyện .

      Nguyên lai, là vì ngày này --

      “Hinh Nhi, thế nào ?”

      Chích lão có chút bất an, Long Vương bỗng nhiên có động tĩnh , Tiểu Hoan Hoan cũng tin tức, Tà Dịch bọn họ cũng ra.

      Người của Hắc Phong cốc, tựa hồ cũng bỗng nhiên liền biến mất có tung tích, điều này làm cho nàng cảm thấy có chút quái dị.

      Mà bọn họ tinh luyện dược liệu cũng rất nhanh liền kết thúc , lúc này bọn họ cũng nên chuẩn bị độc dược cho tốt, thời điểm ngưng đan, là có thể cùng nhau gia nhập.

      “Con luyện chế ra loại, bất quá biết hiệu quả......”

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh có chút yên, hơn nữa gần đây tinh thần cùng thể lực của nàng lại càng ngày càng kém.

      Bởi vì có Ngạo Phong qua hỗ trợ, nàng liền tận lực lấy ra chút thời gian tu luyện công pháp kia, nhưng hiệu quả của công pháp......

      Lại có như thời điểm lúc trước.

      Công pháp vẫn như cũ là công pháp lúc trước, nhưng tình huống của chính mình ......

      Căn cứ vào tình huống bình thường, lúc này hẳn là càng ngày càng tốt mới đúng.

      Nhưng tại......

      Đông Phương Ngữ Hinh thể nhìn thẳng vào điểm này, này chỉ có thể thuyết minh có cái vấn đề, là thân thể của nàng......

      Càng lúc càng yếu .

      Linh hồn càng lúc càng yếu, chữa trị liền càng khó.

      Chiếu theo những gì lão hòa thượng , bệnh này của nàng, đến cuối cùng, có khả năng chỉ có thể nằm ở giường, làm người thực vật .

      “Trước thử chút xem......”

      Chích lão biết chuyện độc dược ai cũng chính xác, chỉ có thử nghiệm mới biết được.

      Mà long cùng người thể chất cơ bản là khác nhau, bọn họ cũng có cách nào tìm người thí nghiệm .

      “Ân, sư phụ, con nghiên cứu giải dược......”

      Độc dược tuy chuẩn bị tốt , nhưng điều chế giải dược cũng có dễ dàng như vậy.

      Hơn mười loại dược liệu, muốn hoàn toàn giải độc, dùng cái gì, tỉ lệ như thế nào là rất trọng yếu.

      “Hảo...... Đúng rồi, Hinh Nhi, gần đây thân thể con có việc gì chứ?”

      Chích lão cùng Liệt lão vẫn đều luôn ngóng trông đứa của Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch , chỉ mình Tiểu Hoan Hoan, căn bản đủ để cho hai người bọn họ cướp , nàng còn muốn lại thu cái đồ đệ nữa đâu?

      “Con sao, tốt lắm......”

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn để cho bọn họ lo lắng, chuyện bên ngoài, cũng quá nhiều rồi .

      “Vậy là tốt rồi...... Có Ngạo Phong ở đây, con cần phải quá vất vả, nhớ nghỉ ngơi nhiều chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, đưa Chích lão ra ngoài.

      Vốn định quay trở về , nhưng nàng bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đo, nên nàng liền hướng hướng khác tiếp .

      “Hinh Nhi?”

      Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng chủ động đến tìm nàng? Nhìn thấy nàng đến , Thạch Lan kích động vội vàng ra nghênh đón:

      “Sao ngươi lại tới đây?”

      Bên kia phải rất bề bộn rất nhiều việc sao? Này là đủ kỳ quái ......

      ☆, Chương 948: Đôi mắt bi thương
      Edit:..Lam Thiên..


      “Cũng có gì, chính là bỗng nhiên ta muốn tìm người trò chuyện thôi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, lúc này trong ký túc xá cũng có vài người.

      Thạch Lan rất cố gắng học tập, võ công cũng tiến bộ rất nhanh . người cũng thành thục hơn ít, Già La cũng còn tiểu nha đầu đơn thuần như lúc trước.

      “Tốt lắm a...... Hinh Nhi, ta cùng ngươi ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vốn có rất nhiều lời muốn , nhưng nhìn đến Thạch Lan, lại biết nên cái gì.

      có người có thể hiểu được sợ hãi của nàng lúc này , nàng lo lắng vạn nhất......

      Người thực vật, nghĩ đến những người thực vật ở đại, Đông Phương Ngữ Hinh sợ hãi.

      Nếu là thời điểm lúc trước, nàng chắc chắn cho rằng chuyện như vậy khẳng định phát sinh ở người chính mình......

      Nhưng tại......

      Tinh thần của nàng càng ngày càng tốt, này vạn nhất phát sinh , vậy nàng nên làm cái gì bây giờ?

      Sống như vậy, chẳng bằng nàng trực tiếp chết còn hơn?

      Nhưng chết nàng bỏ được, nàng còn có Tiểu Hoan Hoan, còn có Tà Dịch, còn có đứa chưa ra đời này.

      “Hinh Nhi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn qua tìm người chuyện, nhưng sau khi đến nàng lại chỉ xuất thần, cái gì cũng , Thạch Lan bất an hỏi.

      “Ha ha, cũng có chuyện gì, Thạch Lan tỷ tỷ, tỷ có tin tưởng con người là có linh hồn ?”

      Thạch Lan gật gật đầu:

      “Đương nhiên tin tưởng a......”

      Ha ha, nghĩ tới nàng thế nhưng cũng tin tưởng, kia ra chính mình......

      Là rất độc đoán --

      xông qua được......”

      Long Vương có chút nhụt chí, tăng thêm hai người, thế nhưng vẫn có thành công.

      Bạch Sử võ công có chút cao, thời gian luyện tập công phu này cũng rất dài, nhưng Uất Trì Tà Dịch......

      Thời gian luyện tập quá ngắn, cho nên......

      “Hắc Sử, ngươi phải tu luyện nhiều chút......”

      Long Vương nhìn Uất Trì Tà Dịch liếc mắt cái, Uất Trì Tà Dịch lại cúi đầu nhìn giày của chính mình.

      Tu luyện cái này sao?

      Trước mắt bỗng nhiên ra bộ dáng của tiểu nha đầu .

      Bé ngẩng đầu, hồn nhiên hỏi chính mình:“Máu của bọn họ uống ngon sao?”

      Tiểu nha đầu thích chính mình tu luyện loại võ công này, nhưng......

      Long Vương muốn hảo hảo tu luyện --

      Cái này làm sao làm? muốn để tiểu nha đầu khổ sở .

      “Bạch Sử, lại đưa năm trăm người đến......”

      Bạch Sử vội vàng ra ngoài tìm người, Long Vương nhìn Uất Trì Tà Dịch, thanh lạnh lùng :

      “Ngươi bế quan , làm xong hãy ra......”

      Đây là biện pháp nhanh nhất để nâng cao võ công, để cho bọn họ tu luyện, đương nhiên là vì......

      Thực lực lớn mạnh của bọn họ.

      “Ân......”

      Tu luyện......

      Nhìn năm trăm người có gương mặt màu đen này, Uất Trì Tà Dịch có chút do dự.

      Long Vương ở bên nhìn, cũng có rời .

      yên lòng chính mình sao?

      Uất Trì Tà Dịch có biện pháp, chỉ có thể nhanh chóng hút máu.

      người, hai người, ba người......

      Bỗng nhiên cảm thấy có đôi mắt bi thương nhìn , Tà Dịch đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy Long Vương vẫn như cũ ở đây, cao ngạo đứng.

      Khóe miệng Long Vương câu ra tia cười lạnh.

      Tựa hồ nghĩ tới Uất Trì Tà Dịch bỗng nhiên nhìn qua, quay đầu nhìn về bên.

      Mà ở bên người , có cái bóng dáng nho đứng......

      Là Tiểu Hoan Hoan......

      Là nha đầu là nữ nhi của .

      Động tác của Tà Dịch cứng đờ, trong lòng loại cảm giác rất phức tạp.

      Tiểu Hoan Hoan......

      Tiểu nha đầu kia, vừa mới đem bé đưa trở về bao lâu a, nhưng tại......

      Là Long Vương, Long Vương nhất định là cố ý .

      Nhưng vì sao, vì sao phải mang Tiểu Hoan Hoan qua đây, mà Tiểu Hoan Hoan nhìn bao lâu rồi.

      ☆, Chương 949:Bị áp chế như vậy
      Edit:..Lam Thiên..


      Bé làm sao có thể......

      Long Vương......

      Trong lòng Tà Dịch bỗng nhiên hiểu được vài phần, Long Vương này nhất định là cố ý .

      Nơi này đều có cơ sở ngầm của Long Vương, hoặc là , có thể nhìn thấy hết tình huống của nơi này ......

      cùng Tiểu Hoan Hoan đối thoại, cũng nghe được......

      biết tiểu nha đầu thích chính mình giết người, cho nên......

      cố ý , để Tiểu Hoan Hoan đối với thất vọng.

      Mà lúc này, cái gì cũng thể , thậm chí cũng thể phản đối.

      Ha ha, bất đắc dĩ , nhưng có biện pháp khác......

      Trong mắt Tà Dịch lên tia ảm đạm, lúc này Long Vương quay đầu lại, hai mắt đánh giá .

      Mang theo tia dò xét, Uất Trì Tà Dịch biết chính mình lúc này nên làm cái gì.

      nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện......

      Những người này, trúng độc quá sâu , căn bản là sống được.

      Hoặc là, nếu như có biện pháp, cũng phải dựa vào Long Vương, mà Long Vương là tuyệt đối giúp bọn họ .

      Để cho bọn họ sống thống khổ như vậy, chẳng thà trực tiếp giải thoát cho bọn họ.

      Tiểu Hoan Hoan, thực xin lỗi......

      Uất Trì Tà Dịch thầm ở trong lòng xong.

      Thấy Tà Dịch lại tu luyện, Tiểu Hoan Hoan có chút thất vọng.

      “Thế nào?”

      Long Vương đột nhiên hỏi , Tiểu Hoan Hoan ngẩng đầu nhìn :

      “Long Vương, ngươi giết nhiều người như vậy , ngươi sợ có báo ứng sao?”

      Tiểu Hoan Hoan hung ác hỏi, bé vẫn luôn đều rất đáng , rất ít khi bé có biểu cảm như vậy.

      “Sợ...... ta sợ cái gì?”

      Long Vương lắc đầu, hai mắt quét về phía Tiểu Hoan Hoan, cười lạnh :

      “Đừng quên, nếu như báo ứng, bổn vương có thể giết ngươi trước...... Tiểu nha đầu, ngươi suy nghĩ thế nào ??”

      quả nhiên có buông tha cho.

      Tiểu Hoan Hoan cúi đầu, trả lời.

      “Ân?”

      Long Vương có chút kiên nhẫn, hai mắt lên tia tàn nhẫn.

      “Ta biết......”

      Mặc kệ hỏi bao nhiêu lần, Tiểu Hoan Hoan vẫn như cũ trả lời như vậy.

      “Ngươi xác định biết?”--

      Long Vương cau mày, trong tay bỗng nhiên hơn viên dược:

      “Tiểu nha đầu, ngươi có biết đây là cái gì ?”

      Đó là viên dược màu đen, lớn cỡ hạt đậu .

      Bộ dáng cũng phải hình tròn , thoạt nhìn có vài phần cổ quái.

      Tiểu Hoan Hoan hiểu nhìn , bỗng nhiên cười :

      “Thấy những người đó ??”

      Chỉ chỉ những người chờ chết ở kia, Tiểu Hoan Hoan gật gật đầu, hay là đây là giải dược?

      Nhưng ......

      Chỉ có viên như vậy, mà nơi này lại có rất nhiều người trúng độc a......

      “Bọn họ đều trúng độc , mà máu này, cũng là có độc ......”

      Long Vương chậm rì rì xong, Tiểu Hoan Hoan vẫn như cũ có chút hiểu, giương mắt nhìn Long Vương, chờ tiếp tục ......

      “đây là hấp thu máu độc, tiểu nha đầu, ngươi thế nào đây?”

      Ngạch......

      Tiểu Hoan Hoan cả kinh, này, ý tứ của Long Vương chớ phải là......

      Nàng quay đầu nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, phụ thân là lại trúng độc ?

      “Ha ha, ngươi thông minh...... Bổn vương là để cho bọn họ tu luyện võ công này , bất quá, võ công này tuy rằng vô địch, nhưng có nơi tốt......”

      Thấy sắc mặt của Tiểu Hoan Hoan thay đổi, trong lòng Long Vương mừng rỡ, đắc ý :

      “Chính là hấp thụ độc, nhưng là phải dựa vào chính mình giải độc...... Tiểu nha đầu, ngươi cũng biết thời điểm ngay từ đầu, chức năng giải độc rất kém cỏi, mới cần mượn dùng đến ngoại lực......”

      đến chỗ này, Tiểu Hoan Hoan loáng thoáng hiểu được .

      ☆, Chương 950 trúng độc ?

      Phụ thân tu luyện, lúc hấp thu nhiều máu đen như vậy, trúng độc .

      Mà trong tay Long Vương, chính là giải dược.

      thời điểm lúc trước hấp thụ ít, cũng là có gì, nhưng tại......”

      Long Vương cố ý dừng lại, chờ Tiểu Hoan Hoan hỏi tiếp?

      Chính là, Tiểu Hoan Hoan cái gì cũng chưa .

      hiểu được ý tứ của Long Vương, nếu như bé muốn có viên dược, trừ phi......

      ra nơi ở của Tiểu Nhạc Nhạc.

      Tiểu Nhạc Nhạc có theo ra, vẫn như cũ ở cái thời kia, Long Vương là tin .

      Tiểu Nhạc Nhạc......

      Nếu như ra, Tiểu Nhạc Nhạc hẳn phải chết thể nghi ngờ.

      Này, Hoan Hoan càng hi vọng phát sinh.

      Mà nếu như ......

      Do dự nhìn về phía phụ thân, lúc này Uất Trì Tà Dịch nhưng là nhìn ra cái gì.

      mặt của vẫn như cũ mang theo mặt nạ, nhìn ra sắc mặt của .

      Phụ thân xảy ra chuyện sao?

      là Hắc Sử của Long Vương , Long Vương hẳn là có tàn nhẫn như vậy .

      trợ giúp Long Vương , nên Long Vương làm sao có thể để gặp chuyện may đây ?

      Mà Tiểu Nhạc Nhạc......

      Nếu như ra, chỉ có đường chết cái.

      Nghĩ vậy, Tiểu Hoan Hoan ô ô khóc lên:

      “Ô ô, ta...... Ta biết Tiểu Nhạc Nhạc ở đâu a...... theo chúng ta ra...... Ô ô......:”

      Long Vương rất muốn mắng người, tiểu nha đầu này thế nào lại khó trị như vậy?

      Như vậy cũng mắc mưu.

      Xem ra, phải dùng biện pháp khác .

      Chết tiệt, cứng mềm đều ăn a, tiểu hồ ly ở đây, mới tin.

      Tiểu Hoan Hoan bị người dẫn trở về, cái kia nữ nhân liền qua, nhưng tiểu Hoan Hoan tâm tình tốt, nên bé mặc kệ nàng.

      Trở lại phòng của chính mình , Tiểu Hoan Hoan nghĩ tới tình huống tại.

      “Tiểu Hoan Hoan, Tà Dịch gặp chuyện may ?”

      Tuy rằng Tà Dịch nhìn chính mình vừa mắt, nhưng dù sao cũng là phụ thân của Tiểu Hoan Hoan , Tiểu Nhạc Nhạc cũng hi vọng xảy ra chuyện.

      Hôm nay, ở giữa chính mình cùng Tà Dịch, Tiểu Hoan Hoan thế nhưng vẫn như cũ lựa chọn chính mình, trong lòng Tiểu Nhạc Nhạc rất cao hứng.

      Nhưng cũng lo lắng, bởi vì......

      Vì chuyện của Tà Dịch , trong lòng Tiểu Hoan Hoan nhất định rất khó chịu.

      “Ta sao, cũng gặp chuyện may ......”

      Tiểu Hoan Hoan than tiếng:

      “Tiểu Nhạc Nhạc, làm thế nào mới lấy được máu của ngươi, trong tình huống để Long Vương thấy a......”

      tại ở đây, bé có rất nhiều cơ hội cùng phụ thân đơn độc gặp mặt

      “Ngạch, nếu ngươi thử liên hệ với Sư Hậu xem sao?”

      Tiểu Nhạc Nhạc ra nên cũng có cách nào khác, nhưng người Sư Hậu có máu của Tiểu Nhạc Nhạc a.

      “Ta thử qua , nhưng cũng biết nàng ở nơi nào a......”

      Tiểu Hoan Hoan có chút biết gì, Sư Hậu thế nhưng giống như tiêu thất vậy , tìm thấy.

      “Kia có thể là trở về , nàng biết chúng ta ở đây, cho nên......”

      Tiểu Hoan Hoan gật gật đầu, có lẽ là như vậy.

      Bất quá, Long Vương vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định, vậy phải làm sao bây giờ đây?--- ----

      -------Truyện chỉ được đăng tải tại *******************-------

      “Nữ vương, ngươi ......”

      Thấy nữ vương rốt cục ra, U Minh vương có chút bất an.

      muốn biết quan hệ giữa nữ vương cùng nữ nhân kia, nhưng......

      dám hỏi, bởi vì thần sắc của nữ vương, rất tốt.

      “ Chuyện của Hinh Nhi, ngươi cũng biết, U Minh vương, ngươi có biện pháp giúp nàng ?”

      Nữ vương tình của cấm địa, hỏi.

      “Này, bổn vương cũng còn cách nào khác, chuyện này, bổn vương cũng chưa bao giờ gặp qua......”

      Người bị điểm huyệt rất nhiều, còn võ công, hai là võ công yếu bớt, nhưng chuyện tinh thần như vậy, là lần đầu tiên gặp qua.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 951: Giống như là muốn nổ tung

      Edit: PDN

      Hơn nữa, bây giờ quan hệ của bọn họ là đồng minh, nếu như có biện pháp, làm sao có thể mặc kệ Đông Phương Ngữ Hinh chứ?

      "Haizz, phải ?"

      Nữ vương có phần thất vọng, ngờ U Minh vương dĩ nhiên cũng có cách nào.

      "Nàng... Bây giờ mang bầu, tinh thần lại kém, ta lo lắng..."

      Nữ vương còn chưa dứt lời, U Minh vương lắc đầu:

      "Bản vương đây là có ít đan dược, nhưng ngươi cũng cần phải biết, những đan dược này chỉ dùng thủ pháp đặc thù luyện chế, đối với thân thể của con người có tác dụng phụ rất lớn ..."

      Cho nên, chưa bao giờ ăn, cũng cho U Huyền ăn.

      "Hinh nhi qua, dược vật của ngươi có vấn đề..."

      Trái lại Nữ vương biết, U Minh vương cười ha ha:

      "Nàng ngược lại rất tinh quái, chỉ có điều có người lại thể suy nghĩ như thế ..."

      Ngay khi ở bên cạnh ngươi có thứ có thể nhanh chóng nâng cao công lực của ngươi, rất nhiều người, mất bình tĩnh.

      Về phần hậu quả kia, có mấy người chủ động suy tính?

      Như, Mẫn Bá Thiên, Uất Trì Nhu Y bọn họ.

      Lúc này bọn họ cũng tu luyện đoạn thời gian, biết tiến triển như thế nào .

      Chỗ kia, vốn là vùng đất tốt để tu luyện , nhưng đồng dạng...

      Cũng là nơi dễ dàng nhập ma nhất.

      muốn để cho bọn họ làm tay chân của mình , cho nên mới phải cho phép bọn họ tiến vào.

      Chỉ là, bây giờ bọn họ chưa ra, vậy U Minh giới, gặp nguy hiểm rồi.

      "Ta đây cáo từ trước..."

      Chuyện cũ, nhớ tới, nhưng tâm tình, cũng càng thêm trầm trọng.

      Nữ vương vừa muốn rời , U Minh vương lại đột nhiên hỏi: “Nữ vương, ta nghĩ hỏi ngươi chuyện này..."

      Bước chân của Nữ vương ngừng lại, quay đầu nhìn :

      " ?"

      "Ngươi cũng biết chuyện lời nguyền ở đây của chúng ta ?"

      Lời nguyền...

      Nữ vương khễ nhếch khóe miệng , nhìn thân thể mập mạp của U Minh vương , bỗng nhiên hiểu ra điều gì.

      Lời nguyền, quả nhiên là ứng nghiệm.

      Chỉ có điều, ngay lúc đó lời nguyền dường như phải như vậy, thay đổi.

      "Chưa nghe qua..."

      Thanh nhàn nhạt, khiến cho lòng của U Minh vương ngã vào đáy cốc, thậm chí cũng biết Nữ vương rời lúc nào .

      Bà ta chưa từng nghe , vậy bà ta cũng phải là nữ nhân kia.

      Hoặc là đời sau của ả, xem ra chính mình chỉ có...

      Nhưng bây giờ mấu chốt của vấn đề là đối phó Long vương, Long vương nha...

      "Haizz, bản vương cũng nên học viện Tinh rồi, cũng biết bên kia tiến hành thế nào..."

      Long vương lầm bầm lầu bầu , lúc này, trước hết chỉ có qua cửa ải của Long vương kia mới là quan trọng nhất.

      Chỉ có bảo toàn U Minh giới, mới có thể suy nghĩ chuyện giải trừ lời nguyền ——

      "A..."

      biết có phải là hấp thu quá nhiều hay , Uất Trì Tà Dịch cảm giác thân thể của chính mình giống như là muốn nổ tung vậy, rất khó chịu.

      Long vương vẫn chưa rời , Bạch Sử ở.

      Nhìn bóng dáng của người đau khổ giãy dụa kia, trong mắt Bạch Sử lóe lên tia đành lòng.

      Ăn miếng thể thành người béo, lần này Uất Trì Tà Dịch hấp thu quá nhiều .

      biết chuyện này cũng trách ta, là Long vương .

      Hơn nữa, Long vương lại ở bên nhìn, có biện pháp , chỉ có thể vẫn tu luyện, vẫn hấp thu.

      "Long vương, tình huống của dường như tốt lắm..."

      Long vương thu lại viên thuốc kia , nếu như Long vương chính xác, lúc này Uất Trì Tà Dịch rất cần cái viên thuốc phụ trợ kia .

      Như vậy công lực mặc dù dâng lên rất nhanh, nhưng mà rất thương tổn đến thân thể rồi.


      Chương 952: Trí nhớ mơ hồ
      Edit: PDN


      "Dạ..."

      Long vương vẫn nhìn Uất Trì Tà Dịch như cũ , tên Uất Trì Tà Dịch này ...

      Dường như, so với tưởng tượng của , lợi hại hơn chút.

      cho là ta khẳng định hút xong, nhưng lúc này...

      Tuy rằng ta rất khó chịu, nhưng còn chưa đủ...

      Vậy nếu như ngay từ đầu đổi thành mình, cũng chịu nổi.

      May là là người của mình rồi, giúp đỡ, người này tiềm lực quá lớn, nếu như là đối thủ, vậy kết quả...

      Ánh mắt của Long vương híp cái, thể tin được hậu quả kia...

      ta mới bao nhiêu tuổi a, chẳng qua cũng là đến ba mươi , mà mình tu luyện nhiều năm như vậy.

      Thiên phú như vậy, rất dễ đột phá chướng ngại sau cùng kia, đến lúc đó...

      Có phần đố kị.

      Cũng rất may mắn.

      Bạch Sử nhìn Uất Trì Tà Dịch thống khổ như thế, nhưng Long vương vẫn thờ ơ như cũ .

      Trong lòng cảm thấy trái tim có chút lạnh lẽo, dù sao đây là thủ hạ của ...

      Tuy rằng Long vương phòng bị lợi hại đối với ta , nhưng mà nên vô tình như thế.

      Thế nhưng, chẳng qua cũng là ...

      Hạ nhân, có tư cách cái gì.

      "Long vương, chết sao!"

      Màu đen kia, thực rất kinh khủng.

      "Cũng ... thôi..."

      Long vương biết mình tại đây cũng có chỗ dùng, lạnh lùng xoay người.

      Bạch Sử sửng sốt, thôi? Vậy Uất Trì Tà Dịch...

      Nhìn người nam nhân đau khổ giãy dụa kia , nếu như qua được cửa ải này, đây chẳng phải là...

      , vậy quá tàn nhẫn.

      ra cửa lớn, Long vương khép cửa, đóng chặt lại.

      "Long vương, thuộc hạ có chút ..."

      "..."

      "Trong tay của ngài phải là có đan dược có thể giúp Hắc Sử sao? Nhưng vì sao..."

      Nếu như ăn đan dược kia , tất nhiên Uất Trì Tà Dịch ở bên trong tự sinh tự diệt.

      Chỉ là đan dược này...

      "Ha hả, Bạch Sử, ngươi cũng thông minh bằng tiểu nha đầu kia ..."

      Long vương cười nhếch môi, Bạch Sử khó hiểu gãi gãi đầu, đúng sao?

      "Ngươi ăn đan dược này rồi sao?"

      Bạch Sử lần nữa lắc đầu, lần đầu tiên thấy qua.

      "Vậy còn hỏi?"

      Ặc...

      Vậy là ý gì?

      Lúc Bạch Sử ngẩng đầu, Long vương xa.

      Cuối cùng hiểu hơn, lẽ nào dược hoàn vừa rồi Long vương cầm , căn bản cũng phải là...

      Mà cái tiểu nha đầu kia, ngay từ đầu nó đoán được?

      Dựa vào, thể nào?

      Hóa ra là kẻ ngu ngốc vẫn luôn chỉ có mình mình ?

      thực là càng ngày càng ngốc, còn bằng tiểu hài tử kia.

      Bạch Sử hoàn toàn hết chỗ rồi, chính là kẻ ngu ngốc sao? ——

      Đau nhức...

      Cả người giống như muốn xé rách vậy, thân thể của mình bị vô số bàn tay xé rách .

      Bốn phía là khoảng màu đen tăm tối hề hy vọng , nhưng ngày này qua ngày khác lại thấy được tay của mình kia bị đôi tay xé rách .

      ", cần..."

      Những ... đôi tay này , là tới trả thù mình sao?

      Uất Trì Tà Dịch nhớ tới tiểu Hoan Hoan , bỗng nhiên có phần sợ.

      " đẹp trai..."

      tiểu nha đầu, nghiêng đầu nhìn .

      Chỉ liếc mắt, lại đành lòng để ý tới bé.

      bỗng nhiên nghĩ đến hình ảnh, mà cái tiểu nha đầu kia, chính là tiểu Hoan Hoan.

      Bọn họ từng nhận thức sao?

      "Ta phải là con hoang , ta phải là con hoang, ta phải là đứa trẻ hoang dã..."

      Tiểu Hoan Hoan nằm, bị sốt cao, tay bé siết mình chặt.

      khắc kia, tim của cũng đau đớn.

      oán hận nữ nhân kia, vậy mà bảo vệ tốt tiểu nha đầu.

      "Chủ tử, như vậy được, người của bé quá nóng..."

      Chương 953: Ác mộng

      Edit: PDN


      "Giúp nó lau người ..."

      Sau đó, thấy được người của tiểu nha đầu ...

      Hoa văn, đó là loại chỉ có sốt cao gì đó mới có, là đồ đằng của Uất Trì gia tộc bọn họ.

      Nhưng cũng phải mỗi người đều có, người có, chỉ vài người.

      người của xác định có cái này. nhớ kỹ lúc đó hoàn toàn ngớ ra rồi.

      Bởi vì, tại thế hệ này của , chỉ mình có.

      Cho nên chỉ có trở thành Thiếu đảo chủ của Thiên Thương Đảo , là bởi vì thiên phú, tài trí, mà cái khác, cũng là bởi vì được di truyền đồ đằng này.

      Mà cái tiểu nha đầu này...

      có ấn tượng, đối với nữ nhân kia, cũng có ấn tượng gì như vậy...

      Vậy chuyện gì xảy ra?

      hoàn toàn biết nữ nhân kia, vì vậy...

      Cũng có khả năng có đứa bé...

      vẫn đối với chuyện kia thế nào thích, thậm chí quý phủ chưa từng có nữ nhân.

      Cũng khả năng có hài tử, nhưng bây giờ...

      Hài tử là của ?

      hầu như chưa từng hoài nghi , cho nên trở lại điều tra.

      Sau đó, thiết kế nữ nhân kia gả cho mình, dùng thân phận lão Vương gia cưới nàng...

      Thống khổ, vô cùng thống khổ, nhưng trong thống khổ, lại nghĩ tới chuyện ban đầu ...

      Tiểu Hoan Hoan...

      nghĩ đến nữ nhi vẫn tại đây như cũ , thể chết được...

      Nếu như chết, ai biết Long vương thế nào đối với tiểu Hoan Hoan?

      Uất Trì Tà Dịch cắn răng kiên trì tiếp, nhưng lại phát , võ công Long vương cho , lại hoàn toàn hóa giải được.

      Thân thể giống như là muốn nổ tung, biết nếu như tiếp tục như thế nữa, chỉ có đường chết.

      Chết, đáng sợ, đáng sợ là, có người để lo lắng .

      thể chết được, phải tự cứu... ——

      "A..."

      Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh có ác mộng, trong mộng, Uất Trì Tà Dịch bị người vây ở trong biển lửa.

      Theo võ công của , muốn ra ngoài có gì khó khăn.

      Nhưng dường như biết, mặc kệ nàng kêu thế nào , nhắc nhở thế nào , đều nghe được.

      ngủ, ngủ rất say.

      Đông Phương Ngữ Hinh vô cùng sốt ruột, nàng muốn tới, nhưng chân dường như bị dính chặt rồi vậy, di chuyển được.

      Vậy...

      "Tà Dịch, tỉnh lại nhanh chút ..."

      Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng hô, nhưng thanh của nàng, với Uất Trì Tà Dịch mà , lại có bất kỳ tác dụng nào.

      Phía ngoài lửa càng lúc càng lớn, nhưng Tà Dịch lại phát ...

      Đông Phương Ngữ Hinh nóng nảy, muốn xông vào, nhưng dường như có tác dụng gì...

      Vậy...

      Bỗng nhiên có phần bất đắc dĩ, làm sao ...

      Nàng vô cùng sốt ruột, nàng biết tại sao mình nhất định nhúc nhích được.

      ", cần..."

      Mắt thấy lửa thiêu đốt đến người của Tà Dịch rồi, Đông Phương Ngữ Hinh nôn nóng khóc lên...

      Nhưng mặc kệ nàng khóc thế nào , người bên kia nhất định nhận ra.

      "Ha ha... Đông Phương Ngữ Hinh, ta cho ngươi trơ mắt nhìn chết..."

      giong u lạnh lẽo truyền đến, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn sang, là Long vương, dĩ nhiên là Long vương.

      Sắc mặt của tất cả biến thành đen, giống lần trước vậy, là hai loại màu sắc.

      "Ngươi... Là ngươi..."

      Nàng Tà Dịch làm sao lại cảm thấy chứ ? Hóa ra là Long vương giở trò quỷ.

      "Lời vô ích" Long vương hừ lạnh tiếng, Đông Phương Ngữ Hinh muốn tới đánh , nhưng vẫn nhúc nhích được như cũ .

      "Tiểu nha đầu, cứu cha ngươi ..."

      Long vương bỗng nhiên vỗ tay cái, tiểu Hoan Hoan lại chạy tới.

      Chương 954: Người trở về?

      Edit: PDN


      Tiểu Hoan Hoan. . .

      Thấy tiểu Hoan Hoan, trong lòng của Đông Phương Ngữ Hinh có thêm phần hi vọng, nhưng. . .

      Tiểu Hoan Hoan thấy Tà Dịch, quả nhiên chạy tới, bé nhảy vào trong lửa, vẫn gọi, nhưng xông qua được.

      Ngược lại chính bé. . .

      người của Tiểu Hoan Hoan , dĩ nhiên cháy rồi. . .

      "Tiểu Hoan Hoan. . ."

      Lần này Đông Phương Ngữ Hinh càng sốt ruột rồi, nhưng nàng có biện pháp, cũng có cách gì . . .

      "A. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh tỉnh lại, mới phát đây chẳng qua là ác mộng.

      Nhưng. . .

      Đây chỉ là mộng sao?

      Uất Trì Tà Dịch đến chỗ Long vương kia, trúng độc gì đó cũng phải nửa ngày ngày, nhưng. . .

      Mình quả là lần đầu tiên mơ tới chuyện như vậy.

      Nếu như đây chẳng qua là giấc mộng, vậy mộng cũng quá chân .

      Nếu phải là. . .

      Vậy có ý gì a?

      Nàng mơ tới Tà Dịch, mơ tới tiểu Hoan Hoan, chẳng lẽ là. . .

      Nghĩ đến bọn họ khả năng gặp nguy hiểm, Đông Phương Ngữ Hinh chỉ thấy cũng chờ nổi nữa.

      Nàng thể chờ, nàng muốn cứu người.

      Đông Phương Ngữ Hinh vội vội vàng vàng đứng lên, mới vừa tới cửa, Liệt lão bỗng nhiên đến:

      "Hinh nhi, con đây là muốn. . ."

      Nhìn nàng vội vã xông ra ngoài, sai, là xông. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn là rất bình tĩnh, nhưng lúc này lại có vẻ bình tĩnh chút nào.

      "Ta. . . Sư phụ, ta muốn cứu người. . ."

      Liệt lão vừa nghe, hiểu ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh , nàng là định. . .

      "Con cứu người?"

      Ông nhíu nhíu mày, đến Long vương kia cứu người, là chịu chết ?

      A, Long vương lúc này có khả năng giết người, nhưng uy hiếp nàng, hoặc là bọn họ.

      "Ta. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu:

      "Vừa rồi con nằm mơ , mơ tới Tà Dịch bọn họ gặp nguy hiểm. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn ra ngoài, Liệt lão níu cánh tay của nàng lại:

      "Đứng lại. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt, khó hiểu nhìn ông .

      "Con xác định con có thể cứu người?"

      Ặc. . .

      Cái này. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh biết mình phải là đối thủ của Long vương , nhưng bây giờ. . .

      "Sư phụ, con. . ."

      "Con bây giờ qua có ích lợi gì?"

      Cái này, dường như là có ích gì, nhưng nàng cũng có khả năng mặc kệ a.

      "Hinh nhi, con phải biết tại quan trọng nhất là làm cái gì. . ."

      tại sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, nàng biết, nàng chỉ biết là Tà Dịch bọn họ gặp nguy hiểm.

      "Hơn nữa, đó chẳng qua là giấc mộng mà thôi. . . Long vương muốn đan dược, dễ dàng để cho bọn họ gặp nguy hiểm. . ."

      Bọn họ đối với Long vương mà còn có chỗ dùng, cho nên. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa nghĩ cũng đúng, nhưng nàng lại ngồi yên a.

      "Sư phụ, con chưa bao giờ nằm mơ như vậy. . . Con cảm giác đây là. . ."

      Bọn họ nhắc nhở mình, Đông Phương Ngữ Hinh rất khẳng định .

      " giấc mộng mà thôi, Hinh nhi, đừng . . ."

      ư? Đông Phương Ngữ Hinh dừng chút, nàng quả là có tác dụng gì, cũng . . .

      Long vương, ta tuyệt đối bỏ qua ngươi. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh thầm , có lẽ nàng nên qua, nàng phải tiếp tục làm độc, độc chết tên Long vương ghê tởm kia.

      "Chuyên tâm làm độc dược , Hinh nhi, con phải biết rằng, nếu như chưa diệt trừ Long vương , chúng ta ai cũng đừng nghĩ sống khá giả. . ." ——

      "Đúng, Hinh nhi, Liệt lão rất đúng. . ."

      Nữ vương bỗng nhiên tới, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh vui vẻ:

      "Mẫu thân. . . Người trở về?"

      Chương 955: Mất nhân tính

      Edit: PDN


      Nữ vương phải là đến U Minh vương đó sao?

      qua thế nào? biết có khôi phục ký ức chưa?

      Rất nhiều vấn đề, Đông Phương Ngữ Hinh muốn hỏi, nhưng nàng hỏi, nếu như Nữ vương muốn , đương nhiên tự với mình, nếu như bà muốn , vì sao nàng lại để cho bà thương tâm chứ?

      "Ừ, Hinh nhi, con thể quá xúc động a. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, từ khi Nữ vương trở lại, là nàng quá kích động, nàng nên. . .

      Trở lại trong phòng, Liệt lão cũng ở lâu, vội vã .

      "Hinh nhi, gần đây con sao chứ?"

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh lại gầy ít, gần đây tất nhiên là bề bộn nhiều việc.

      "Con còn tốt. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh ra càng yên tâm Nữ vương, nhưng nhìn thần sắc của bà, dường như có gì đúng.

      Có lẽ, cảm giác của nàng là sai lầm, Nữ vương và U Minh giới, có quan hệ gì mới đúng. . .

      "Ta hỏi qua U Minh vương, vốn khi điểm huyệt bọn họ , vẫn chưa từng nảy sinh tình huống như con vậy. . ."

      Nữ vương biết Đông Phương Ngữ Hinh lại nghiêm trọng, bà càng thêm lo lắng.

      "Ha ha, có thể là tình huống của con đặc thù . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cười khổ, nàng cũng biết sai ở chỗ nào, dường như. . .

      Có chỗ nào đúng, nhưng nàng cảm giác được.

      "Hinh nhi, sao con lại muốn tìm Long vương cứu người?"

      Trong trí nhớ, Đông Phương Ngữ Hinh cũng vẫn luôn chưa từng xúc động như thế .

      Đông Phương Ngữ Hinh chuyện nằm mơ cho Nữ vương, Nữ vương nghe xong trầm tư hồi:

      "Liệt lão rất đúng, trước khi đan dược bát giai thành công , bọn họ đều an toàn. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng biết đạo lý này, cũng có thể, khi người khác gặp phải tình huống như vậy , nàng cũng an ủi họ như vậy .

      Đúng lúc này, liên lụy đến mình, vẫn khó có thể bình tĩnh lại.

      "Con nha, an tâm làm độc dược , để cho Tiểu Hỏa Cầu qua nhìn chút. . ."

      Được rồi, sao nàng lại quên Tiểu Hỏa Cầu?

      Nàng cũng có thể thần biết quỷ hay qua.

      Đông Phương Ngữ Hinh cười hì hì:

      "Được, để Tiểu Hỏa Cầu thôi. . ." ——

      "Cha. . ."

      Tiểu Hoan Hoan bị người kéo ra ngoài, nhưng nghĩ tới dáng vẻ của cha , trong lòng của bé lại vô cùng bất an.

      Cha dường như đúng a.

      Mà Long vương, cũng định quan tâm cha đâu?

      ". . ."

      Long vương cũng để cho tiểu Hoan Hoan ở lại, kéo bé .

      ", ta cần. . ."

      Tiểu Hoan Hoan giùng giằng, lúc này cha cần bé, làm sao bé có thể ích kỷ rời chứ?

      "Hừ, muốn ở lại, có thể, tung tích của tiểu hồ ly cho ta biết. . ."

      Long vương hung tợn , tiểu Hoan Hoan cắn răng cái, bé mới ngốc như thế đâu?

      Bộ dáng quật cường như vậy, làm cho người ta nhìn thực thương.

      Nhưng Long vương là người vô tình, mới mặc kệ chết sống của tiểu Hoan Hoan ?

      "Long vương. . ."

      Bạch Sử nhìn tiểu Hoan Hoan rất đáng thương , vội hỏi.

      "Muốn giúp cho bé?"

      Long vương hung tợn nhìn về phía Bạch Sử, Bạch Sử vội vàng lắc đầu, cười lấy lòng :

      "Long vương, thuộc hạ phải là ý tứ này. . . Thuộc hạ chỉ là cảm giác, bây giờ Hắc Sử khẳng định vô cùng khó chịu, nhiều độc khí ở người như vậy , đoán chừng sớm nhận ra ai, nếu để cho con bé vào. . ."

      nhận ra ai. . .

      Đó chính là mất nhân tính.

      Lúc này nếu để cho tiểu Hoan Hoan vào, hậu quả kia. . .

      Long vương nghe xong trong lòng vui vẻ. . .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 956: muốn bóp chết con bé

      Edit: PDN


      Long vương nghe xong trong lòng vui vẻ, cảm giác cái ý kiến này thực sai ——

      Lúc này để tiểu Hoan Hoan vào, nếu như Tà Dịch có thể khống chế, bản thân bị thương.

      Nếu như khống chế tốt, thương tổn đến tiểu Hoan Hoan. . .

      Có lẽ, dứt khoát giết chết con bé. . .

      Phụ thân ruột này giết nữ nhi của mình, vậy nhất định chơi rất vui.

      "Ha ha, bản vương luôn luôn là tấm lòng từ bi , Bạch Sử rất đúng, bọn họ dù sao cũng là có liên hệ máu mủ, bản vương cũng phải tuyệt tình như vậy. . ."

      Long vương cười ha ha, nụ cười kia, muốn dối trá bao nhiêu có dối trá bấy nhiêu.

      "Tiểu nha đầu, ngươi thực muốn vào theo cha ngươi?"

      Long vương cố ý tăng thêm hai chữ cha ( Đa đa: cha ), tiểu Hoan Hoan vội vội vàng vàng gật đầu ——

      Bé biết Long vương tốt bụng như thế, nhưng lúc này cha cần mình.

      "Vậy . . . Bản vương liền có ý tốt để cho ngươi qua . . ."

      Long vương rất từ bi , sau đó nhìn về phía Bạch Sử, Bạch Sử vội vàng đến kéo tay của tiểu Hoan Hoan , đưa bé trở lại.

      "Nhớ phải cẩn thận chút, tại khả năng nhận ra ngươi. . ."

      mấy bước, lúc Bạch Sử xác định Long vương nghe được , mới giọng nhắc nhở.

      "Ta. . . nhận ra ta ta cũng muốn a. . ."

      Tiểu Hoan Hoan cố chấp , Bạch Sử hít tiếng, mong muốn, kết quả nên quá tệ.

      Cửa mở, tiểu Hoan Hoan vào. . .

      Kịch tiếng, cửa bị dùng sức đóng lại.

      Lúc này trong phòng, khắp nơi đều là sương dày đặc.

      gian như vậy, nếu như người bình thường tiến vào, sớm bị độc chết.

      chết tiếp theo cũng hôn mê, nhưng tiểu Hoan Hoan có việc gì.

      Tuy rằng Tiểu Hoan Hoan dám là bách độc bất xâm, nhưng phần lớn độc, với bé mà cũng có vấn đề gì.

      Tiểu Hoan Hoan từ từ vào, nguyên nhân bởi vì sương mù dày đặc, có thể thấy nhiều thứ lắm.

      Bỗng nhiên có thứ chạm vào bé chút, tiểu Hoan Hoan vội vội vàng vàng lên, phát là. . .

      Thi thể. . .

      thi thể người chết. . .

      Tiểu Hoan Hoan bỗng chốc ghê tởm buồn nôn, bé chợt nhớ tới vừa mới cha dường như giết rất nhiều người.

      có lỗi. . .

      Bé lặng lẽ , tiếp tục cẩn thận nhìn dưới chân.

      "A. . ."

      Rốt cục nghe được tiếng la hét của cha, tiểu Hoan Hoan vội vội vàng vàng gọi:

      "Cha. . ."

      Lúc này Uất Trì Tà Dịch dường như đưa thân vào trong biển lửa, lúc này nghe được giọng này, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía chỗ phát ra giọng kia .

      Mà tiểu Hoan Hoan, lại tăng nhanh tốc độ, về phía chỗ Tà Dịch .

      "Ha ha. . ."

      tiếng cười to điên cuồng, bỗng nhiên tiểu Hoan Hoan cảm thấy cổ căng thẳng ——

      bàn tay kẹp ở nơi đó.

      Thậm chí bé cũng thấy cha như thế nào qua được.

      Hô hấp rất khó khăn, khuôn mặt nhắn của bé nghẹn đến đỏ bừng.

      Hai mắt bé trợn tròn nhìn Uất Trì Tà Dịch, nhìn hai mắt đỏ bừng kia .

      Lúc này, gương mặt của Tà Dịch là màu đen rồi, nhưng ra. . .

      đôi mắt kia , thoạt nhìn càng thêm đỏ tươi, càng thêm kinh khủng. . . ——

      Bé sắp chết phải ?

      Cha muốn bóp chết bé sao?

      Tiểu Hoan Hoan có phần thể tin được, bé dùng sức há hốc mồm, chật vật gọi :

      "Cha. . ."

      Hai chữ phổ phổ thông thông , nhưng cực kỳ tiêu hao sức lực.

      Trong ánh mắt, có nước mắt rơi xuống liên tục.

      Giọt nước mắt trong suốt long lanh kia, khiến cho lòng của Uất Trì Tà Dịch, bỗng chốc rung động sâu .

      Tay kia mất tự nhiên buông ra, thân thể tiểu Hoan Hoan bịch tiếng rơi xuống đất. . .


      ☆, Chương 957: Muốn rút cạn máu của Tiểu Hoan Hoan
      Edit:..Lam Thiên..


      Bỗng nhiên được thả lỏng, bé liền cố sức tham lam hít thở khí.

      Bé từng ngụm từng ngụm thở dốc, vừa mới rồi, thiếu chút nữa chết.

      kinh khủng, sinh tử, ra chỉ như đường chỉ .

      “Ngươi là ai?”

      Tà Dịch cúi đầu nhìn Tiểu Hoan Hoan, mê mang hỏi.

      biết có phải là bởi vì có người đến hay , mà cảm thấy thân thể của chính mình, tựa hồ còn khó chịu như vậy nữa.

      “Phụ thân, Con là...... Tiểu Hoan Hoan ...... là nữ nhi của người a......”

      Tiểu Hoan Hoan vội vàng xong, Uất Trì Tà Dịch cau mày, có ấn tượng.

      “Tại sao ngươi lại trúng độc......”

      Ở đây khắp nơi đều là độc khí, nhưng tiểu hài tử trước mắt này, thế nhưng lại có việc gì?

      “Con..... con cũng biết......”

      Tiểu Hoan Hoan cũng rất hiếu kỳ, chẳng lẽ là do thân thể của chính mình đối độc khí này hoàn toàn có thể miễn dịch sao?

      Nhưng ...... có khả năng a......

      Đây là độc của Long Vương a.

      “Tiểu Hoan Hoan......”

      Tiểu Nhạc Nhạc bỗng nhiên hô lên, Tiểu Hoan Hoan vội vàng hỏi:

      “Ân?”

      “Ngươi cũng có thể chống lại độc của Long Vương , ta biết rồi, trong thân thể của ngươi cũng có máu của ta......”

      Tiểu Nhạc Nhạc hưng phấn , vẫn luôn thể ra, bằng sớm giúp Tà Dịch giải độc .

      “A......”

      Tiểu Hoan Hoan hiểu hỏi:

      “Cái này có ích lợi gì sao?”

      “Nếu như ta đoán sai, máu của ngươi, hẳn là cùng ta sai biệt lắm, cũng có thể ......”

      Máu của bé sao?

      Tiểu Hoan Hoan đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền vui vẻ hỏi:

      ?”

      “Thử chút xem, dù sao ta cũng chỉ là đoán......”

      Tiểu Nhạc Nhạc cũng dám cam đoan, Tiểu Hoan Hoan vừa nghe cũng thấy đúng, thử thử, dù sao bất quá cũng chỉ là mất chút máu mà thôi.

      “Phụ thân, ngươi trúng độc , nếu người dùng máu của con thử xem?”

      Tiểu Hoan Hoan rất chủ động tiến lên, Tà Dịch ngẩng đầu nhìn nhìn qua, nhưng cũng nhúc nhích.

      “Người nhanh chút a......”

      Tiểu Hoan Hoan nhanh chóng lấy chủy thủ ra, ở cánh tay chính mình lướt cái, rất nhanh , dòng máu đỏ tươi liền chảy ra.

      Bé nhịn đau cầm lấy cổ tay chính mình đưa lên miệng của Tà Dịch , chất lỏng đỏ tươi theo khóe miệng của chảy xuống.

      “Người nuốt xuống a......”

      Thấy Tà Dịch thế nhưng có nhúc nhích, Tiểu Hoan Hoan có chút gấp gáp.

      Tà Dịch nhếch miệng, đó là loại cảm giác rất tươi ngọt .

      Mùi vị của máu kia, rất thơm.

      thậm chí còn muốn rút cạn nó --

      Chỉ là......

      Nhìn thấy khuôn mặt của tiểu nha đầu tái nhợt , đột nhiên bắt lấy cánh tay của bé, cầm máu lại.

      thể ích kỷ như vậy.

      Mà lúc này, khô nóng trong cơ thể, thế nhưng chậm rãi được áp chế.

      cỗ cảm giác mát mẻ tràn đến, khiến thoải mái nhắm mắt lại.

      Đây là có tác dụng sao? Đầu của Tiểu Hoan Hoan có chút choáng váng, có thể là do bé mất máu quá nhiều .

      Bất quá khi bé nhìn thấy sắc mặt của phụ thân còn đen như vậy nữa, trong lòng bé liền cao hứng ít.

      Bé ở bên người ngồi xuống, lấy ra viên dược ăn xuống, sau đó bé cũng ngồi xếp bằng điều chỉnh chút.

      Hi vọng, là có tác dụng ......

      May mắn là , bé vào được, bằng phụ thân chẳng phải là rất nguy hiểm sao?

      ngày thời gian đảo mắt liền qua , hai người người bên ngoài đều cho rằng hai người kia chết sai biệt lắm, nhưng tình huống bên trong là......

      Uất Trì Tà Dịch rốt cục mở mắt ra, lúc này sắc mặt của trắng như ngọc, cùng thời điểm lúc trước, tự nhiên là có khác nhau.

      Tuy rằng lúc trước cũng rất trắng, nhưng có hảo xem như vậy.

      Khí sắc sai.

      Dường như nằm mơ, giấc mơ rất dài.

      Trong mơ......

      Bỗng nhiên cúi đầu, nhìn đến tiểu nha đầu bên cạnh......

      ☆, Chương 958 : Hoan Hoan mất mác
      Edit:..Lam Thiên..

      Bỗng nhiên cúi đầu, nhìn đến tiểu nha đầu bên cạnh, khóe miệng liền có chút cong lên:

      Đứa ngốc này, bé biết ngày hôm qua có bao nhiêu nguy hiểm sao?

      Bất quá, bé cũng uổng công, rốt cục cũng biết chính mình là ai .

      Uất Trì Tà Dịch......

      Là tên của ......

      Đông Phương Ngữ Hinh, là thê tử của .

      Mà đứa trước mắt này, chính là nữ nhi của ......

      trúng độc , nhưng cũng may mắn chưa có làm chuyện thương tổn tới bọn họ......

      Bất quá tình huống trước mắt......

      cùng Tiểu Hoan Hoan đều ở trong tay của Long Vương, muốn trở về cũng dễ dàng.

      Mà Long Vương, cho rằng khống chế được chính mình, chính mình nếu như vẫn luôn ở nơi này......

      Tà Dịch gắt gao nhăn mày, có lẽ, chỉ có làm như vậy .

      “Phụ thân, phụ thân......”

      Bên tai bỗng nhiên truyền đến thanh hưng phấn của tiểu nha đầu, theo trực giác Uất Trì Tà Dịch rất muốn ôm lấy bé, hung hăng hôn cái......

      Nhưng được......

      Ánh mắt của ảm đạm xuống, thể làm như vậy được.

      Cúi đầu, mặt khôi phục im lặng như lúc trước:

      “Ngươi tại sao lại ở đây?......”

      Trong lòng Tiểu Hoan Hoan có chút mất mác, bởi vì nếu như theo cách của tiểu hồ ly, phụ thân hẳn là có thể .....

      “Con..... Phụ thân, người sao chứ?”

      Cẩn thận đem mất mác thu hồi lại, tuy rằng phụ thân vẫn như cũ có khôi phục trí nhớ, nhưng tối thiểu tính mạng của thành vấn đề , này cũng là chuyện tốt a.

      ......”

      Thanh ngắn gọn, khiến Tiểu Hoan Hoan càng thêm tĩnh mịch:

      “Vậy là tốt rồi......”

      Nhìn thấy tiểu nha đầu thất vọng như vậy, Tà Dịch thậm chí có xúc động muốn ôm lấy bé, cùng bé ràng.

      Nhưng được, thể ích kỷ như vậy.

      Như vậy hại chết tiểu nha đầu .

      ra ngoài ......”

      đứng dậy, tiểu nha đầu cũng vội vàng theo đứng lên, lúc này, trải qua ngày thời gian, hắc khí trong phòng sớm còn.

      Là bị Tà Dịch hấp thu hết sao?

      Tiểu Hoan Hoan biết, bé chỉ biết là phụ thân vẫn như cũ nhận biết chính mình --

      “Tiểu Hoan Hoan......”

      Trong đầu truyền đến thanh của Tiểu Nhạc Nhạc , Tiểu Hoan Hoan rất mất hứng :

      “Biện pháp của ngươi được a...... máu của ta vẫn là được, Tiểu Nhạc Nhạc, xem ra chỉ có thể phải dựa vào ngươi a......”

      “Tiểu Hoan Hoan, ngươi đừng có gấp...... Ta cảm giác khôi phục a......”

      Cảm giác của tiểu hồ ly vốn rất mẫn cảm, hơn nữa, cùng Tiểu Hoan Hoan so sánh, nếu như Tiểu Hoan Hoan là “trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ tường”, thìTiểu Nhạc Nhạc chính là “người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê” a.

      bên nhìn thấy , nên rất bình tĩnh.

      “A...... Này...... Làm sao có thể?”

      Nếu như phụ thân khôi phục , khẳng định đối với chính mình như vậy a.

      Đối với chuyện này, Tiểu Hoan Hoan nhưng là cực kì khẳng định !

      “Ngươi hẳn là cũng biết tình huống tại của chúng ta ? ra được, ngươi cũng ra được, hơn nữa chúng ta còn cách nào khác đối phó Long Vương, cho nên...... Ta nghĩ hẳn là muốn tương kế tựu kế ......”

      Cái này sao? Tựa hồ có vài phần đạo lý.

      Tiểu Hoan Hoan gật gật đầu, nếu như phụ thân có việc gì , vậy là tốt rồi .

      Nhưng ở đây, nơi nơi đều có cơ sở ngầm của Long Vương, bé làm thế nào mới có thể cùng phụ thân chuyện đây?

      Cho dù là phụ thân có tính toán, nhưng bọn họ cũng nên phối hợp chút, khơi thông chút a.

      Bất quá, Tiểu Nhạc Nhạc quả nhiên thông minh, thế nhưng có thể phát cái này......

      Tiểu Hoan Hoan đối với Tiểu Nhạc Nhạc, đúng là có chút bội phục .

      Được nữ nhân chính mình thích bội phục, Tiểu Nhạc Nhạc liền cao hứng đến mức muốn vểnh cả đuôi lên, chỉ là đáng tiếc ......

      ra được, đuôi hồ ly này cũng liền có cách vểnh lên!

      ☆, Chương 959: Nữ nhân hoài nghi.
      Edit:..Lam Thiên..

      Nếu như lúc này có thể ra, đuôi của khẳng định vểnh lên tận trời rồi.

      Đây là địa bàn của Long Vương , lần đó bọn họ chuyện Long Vương đều biết đến.

      Kia......

      Tiểu Hoan Hoan mực nghĩ biện pháp xem có biện pháp nào ?--

      “Hắc Sử, ngươi quả nhiên để bổn vương thất vọng a......”

      Thấy Tà Dịch thế nhưng bình an ra , Long Vương cũng kinh ngạc rất nhiều, trong lòng cũng có vài phần lo lắng......

      Tài trí của người này, là làm cho người ta sợ hãi.

      Dưới tình huống như vậy, mà vẫn có thể bình yên vô ra, tỷ lệ cũng rất thấp.

      Mà Bạch Sử, khi nhìn thấy Tà Dịch bình an đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền nghĩ tới nha đầu kia......

      có việc gì, Hắc Sử này, cảm giác tựa hồ cũng quá tệ.

      “Là nhờ phúc khí của Long Vương ......”

      Uất Trì Tà Dịch thản nhiên mở miệng, Long Vương thấy cũng có gì khác thường, liền cười :

      “Ngươi hẳn là rất mệt mỏi, trước về nghỉ ngơi chút ......”

      Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, trở lại viện tử của chính mình.

      Nữ nhân nhìn thấy trở về, liền thân thiết qua:

      “Tướng công, ngày hôm qua ngươi đâu vậy?”

      Nghe được hai chữ tướng công, Uất Trì Tà Dịch cảm thấy có chút vừa mắt, nữ nhân này......

      nhìn nữ nhân này, tục tằng chịu nổi.

      Xưng hô này, nàng xứng sao?

      “Ngươi có biết ở Thiên Thương đảo, bọn họ xưng hô với ta như thế nào ?”

      “Ngạch......” Nữ nhân sửng sốt, lúc trước nàng cũng kêu như vậy , tuy rằng Uất Trì Tà Dịch có biểu cảm, nhưng cũng ......

      “Tướng công......”

      “Kêu ta là thiếu đảo chủ......”

      Tà Dịch vô tình , nữ nhân có chút ủy khuất, nàng biết là thiếu đảo chủ, nhưng xưng hô này là dành cho những người liên quan a.

      làm sao có thể đối với chính mình như vậy?

      Hay là......

      nhớ lại cái gì ?

      Nghĩ tới cái này, nữ nhân càng là khẩn trương, nếu là như vậy, nàng phải nhanh chóng cho Long Vương biết a.

      Tà Dịch cũng biết nữ nhân này đơn giản, khẳng định nàng là cơ sở ngầm của Long Vương, khóe miệng lạnh lùng cười --

      Bất quá, nữ nhân nhìn thấy, bởi vì lúc này đeo lên cái mặt nạ kia.

      “Tiểu nha đầu kia đâu?”

      đột nhiên hỏi , nữ nhân vội vàng :

      “Hẳn là ở bên ngoài......”

      “Ở bên ngoài? Nha đầu đó phải đến hầu hạ ta sao? Để cho nha đầu lăn tới đây......”

      Tiểu nha đầu......

      Nhưng là nữ nhi của , nếu như khôi phục , hẳn là tiểu nha đầu như vậy .

      Lòng của nữ nhân hơi có chút buông xuống, mặt cũng là ý cười :

      “Tướng công đừng......”

      “Ân?”

      Trừng mắt cái, lòng của nữ nhân run run chút:

      “Thiếu đảo chủ đừng nóng vội, ta lập tức đem cái tiểu nha đầu kia cấp tìm trở về......”

      Nữ nhân vội vã ra ngoài, đến trong phòng của Tiểu Hoan Hoan , lúc này Tiểu Hoan Hoan nằm ở giường suy nghĩ xem nên làm thế nào cùng Tà Dịch chuyện đây?

      Muốn thoát khỏi tầm mắt của Long Vương , muốn thoát khỏi......

      Ai, bé nếu như đem theo thân gian của mẫu thân tới đây. tốt rồi

      Ô ô, thân gian kia, nghe còn chưa có hoàn mỹ, nhưng hoàn mỹ liền lợi hại như vậy .

      Nếu như là hoàn mỹ ......

      Này luyện khí sư, quả nhiên là thứ tốt, được, sau khi trở về bé phải hảo hảo học chút, sau đó luyện chế ra vài thứ tốt gì đó.

      Ý nghĩ này của Tiểu Hoan Hoan, nếu như để Liệt lão biết, phỏng chừng liền trực tiếp vui vẻ đến chết.

      vẫn luôn rất nỗ lực ưu việt của luyện khí sư cho tiểu nha đầu nghe, nhưng người ta cũng nghe vào đầu, cái gì mà vẫn thích luyện đan sư hơn a.

      “Tiểu Hoan Hoan......”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :