1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 914: Lăng trì Tiểu Hoan Hoan (1)
      Edit:..Lam Thiên..


      Long Vương giáo huấn xong, Tiểu Hoan Hoan công mắt nhìn , ngươi ngược lại dối sao?, khống chế được người khác hảo vui sao?

      muốn ở đây, bé phải .

      “Tiểu nha đầu, bổn vương thích đứa biết dối đâu......”

      Long Vương bỗng nhiên lại, đến bên người Tiểu Hoan Hoan , thấp giọng :

      “Ngươi có muốn gặp mẫu thân ngươi ?”

      Tiểu Hoan Hoan gật gật đầu.

      “Muốn cho phụ thân ngươi khôi phục lại ?”

      Tiểu Hoan Hoan lại cắn răng gật gật đầu.

      “Vậy...... cho bổn vương ở đâu, bổn vương thả ngươi, cùng phụ thân của ngươi......”

      , tự nhiên là đến......

      Tiểu Nhạc Nhạc.

      Hoan Hoan biết, bé lại càng biết Long Vương cũng có thành tín như vậy.

      Rồng đáng chết, ta có ra ngươi cũng lật lọng .

      “Long Vương, ta phải cùng ngươi sao? ở bên kia, cùng chúng ta qua đây......”

      Tiểu Hoan Hoan vẫn như cũ kiên trì giữ lời lúc trước, Long Vương vừa nghe, liền tức giận đến muốn trực tiếp giết chết Tiểu Hoan Hoan.

      Bất quá, tiểu nha đầu này tại thể chết được.

      Ánh mắt lãnh của quét về phía Tà Dịch, thấy có chút dị thường nào.

      Khóe miệng của bỗng nhiên cong lên, lộ ra cái độ cong tàn nhẫn.

      “Tiểu nha đầu, ngươi có biết thủ đoạn của bổn vương ?”

      Lúc này, Tiểu Hoan Hoan cảm thấy có loại nguy hiểm rất ràng.

      Long Vương này, lại muốn làm cái gì?

      “Bổn vương, liền cho ngươi biết ít......”

      xong, tay nhấc lên, liền đem Tiểu Hoan Hoan bắt đến trong tay.

      Tiểu Hoan Hoan làm sao có thể là đối thủ của được?

      Sau đó, trong tay bỗng nhiên nhiều hơn cái lưới.

      cái lưới hữu hình.

      Tiểu Hoan Hoan muốn né tránh, nhưng bé làm sao có thể né tránh được?

      Lưới bỗng nhiên hạ xuống, đem Tiểu Hoan Hoan bao lại.

      Sau đó, lưới bắt đầu thắt chặt.

      Rất nhanh , Tiểu Hoan Hoan cảm thấy từng thớ thịt người đều rất đau ......

      Cảm giác rất đau, lưới kia tựa hồ như muốn khảm vào trong da thịt của bé.

      “Long Vương, ngươi thả ta ra, thả ta ra......”

      thoải mái, lại , Tiểu Hoan Hoan khi nào chịu qua đau khổ như vậy?

      Bé kỳ cũng rất lợi hại , cùng đám hài tử bằng tuổi, võ công của bé cũng xem như là đứng đầu .

      Nhưng cùng Long Vương, kia là trực tiếp có cách nào để so sánh a --

      “Muốn bổn vương thả ngươi cũng được, ngươi trước đem tiểu hồ ly khai ra......”

      Long Vương hắc hắc cười, lúc này nhìn thấy khuôn mặt Tiểu Hoan Hoan biến sắc, ngược lại liền càng yên tâm .

      Ha ha, tiểu hài tử chính là tiểu hài tử, cho dù là có trấn định cùng thành thục nữa, nhưng......

      Bị như vậy chút, còn phải cái gì cũng đều sợ sao ?

      tại phi thường muốn biết tiểu hồ ly ở đâu, muốn tiến giai.

      Liều lĩnh tăng lên thực lực của chính mình, lúc trước bị lão hồ ly bọn họ đè nặng, truy đến có chỗ có thể , lúc này nhất định đòi lại từng chút.

      Long Vương hung hăng nghĩ, Tiểu Hoan Hoan cũng biết ý nghĩ của .

      “Ta...... Long Vương, ta a......”

      Tiểu Hoan Hoan bán đứng Tiểu Nhạc Nhạc, nhưng là Tiểu Nhạc Nhạc, thấy Tiểu Hoan Hoan như vậy, liền nhịn được dùng lực ôm chặt lỗ tai .

      muốn ra, nhưng Tiểu Hoan Hoan đồng ý.

      biết Tiểu Hoan Hoan được làm được, cũng biết nếu Long Vương bắt được chính mình nhất định dễ dàng buông tha chính mình.

      Nhưng vì chính mình lại phải để Tiểu Hoan Hoan chịu nhiều đau khổ như vậy, trong lòng lại cam lòng.

      là nam nhân, phải là bảo hộ Tiểu Hoan Hoan .

      Nhưng lúc này, lại có năng lực này.

      “Kim......”

      Tiểu Nhạc Nhạc bất đắc dĩ hô lên.


      Chương 915: Lăng trì tiểu Hoan Hoan (2)

      Edit : PDN


      "Dạ, Hồ vương. . ."

      "Ngươi có thể đối phó Long vương sao?"

      Lúc này, bọn họ cách rất gần rồi, nếu là. . .

      ra ngoài, lập tức có thể gặp mặt.

      "Hồ vương, xin lỗi. . ."

      Kim Tử rất bất đắc dĩ gục đầu xuống, nếu như là đầy đủ bản thân , cũng chưa chắc đúng đối thủ của Long vương .

      Mà lúc này, chỉ là luồng linh hồn, càng thể nào đối phó Long vương.

      Bọn họ bảo hộ Hồ vương, nhưng đại trưởng lão nghĩ tới Long vương cũng ở bên này a.

      "Tiểu Hoan Hoan, ta muốn cứu nàng. . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc bất đắc dĩ ngay, theo tính tình của , nhưng thể. . .

      sợ chết, chỉ sợ tiểu Hoan Hoan để ý tới .

      "Hồ vương, nàng có việc gì. . ."

      có việc gì sao? Long vương, dường như cũng dễ như vậy ? ——

      " có đúng ? Vậy bản vương . . ."

      Trong tay của Long vương bỗng nhiên sinh ra thanh chủy thủ sắc bén , chủy thủ kia tiến đến bên người, mặt tiểu Hoan Hoan.

      Chủy thủ sắc bén , cảm giác lạnh như băng, tiểu Hoan Hoan cảm thụ rất ràng.

      "Long vương, mẫu thân ta luyện đan, nếu như ngài dám giết ta, mẫu thân nhất định làm hỏng đan dược kia . . ."

      Tiểu Hoan Hoan nhớ lại nghe Đông Phương Ngữ Hinh chuyện nhiều, bé biết Long vương rất lưu ý đan dược kia .

      Long vương cười ha hả:

      "Ha ha, ngươi đúng, đúng đạo lý này, chỉ là. . ."

      Chủy thủ di động về phía gương mặt của tiểu Hoan Hoan , mặc dù thương tổn được tiểu Hoan Hoan, nhưng cảm giác kia, so với tự mình cắt lên còn khó chịu hơn.

      "Bản vương có thể giết ngươi, nhưng lại có thể trừng phạt ngươi chút xíu. . ."

      Trong lúc chuyện, lấy ra chủy thủ, nhìn thịt lộ ra ngoài lưới , tàn nhẫn :

      "Tiểu nha đầu, ngươi có nghe qua có loại hình phạt, gọi lăng trì. . ."

      Tiểu Hoan Hoan lắc đầu, bé chưa nghe qua.

      "Ha hả, hôm nay tâm tình của bản vương tệ, giải thích cho ngươi hiểu ngươi lăng trì . . ."

      mặt của Long vương , bỗng nhiên thay bằng nụ cười rực rỡ ——

      Chỉ có điều, mặt của đúng là mặt dương , tuy rằng ngũ quan tệ, nhưng. . .

      Nụ cười này, chẳng những có bất kỳ vẻ đẹp nào, chỉ làm người ta cảm thấy càng kinh khủng hơn ——

      "Bản vương lại tốt bụng cho ngươi biết tiếng, nếu lăng trì, chính là lấy hết y phục của người ta, sau đó mặc bộ lưới, mắt lưới rất rất , sau đó xiết chặt, thịt người vẫn là xuyên thấu qua khe võng lộ ra ngoài, dùng dao , hoặc là chủy thủ, cắt bỏ thịt từng chút . ."

      "A a a. . ."

      Tiểu Hoan Hoan vẫn luôn sinh hoạt dưới ánh mặt trời, bé khi nào nghe qua chuyện tàn nhẫn như vậy ?

      Bây giờ vừa nghe, bé sợ hãi kêu thét lên.

      Nhưng U Minh vương mới mặc kệ sợ hãi của bé?

      "Bản vương tốt bụng, lấy hết y phục của ngươi, nhưng ngươi xem chút. . ."

      Ngón tay thon dài chỉ vào thịt của tiểu Hoan Hoan lộ ra , mặc dù có y phục bao bọc, vẫn thấy như cũ :

      "Thịt của ngươi nha, bản vương cũng cắt lấy chút thử xem?"

      ", nên. . ."

      Nghĩ đến cắt bỏ thịt của mình , tiểu Hoan Hoan sợ đến cả người run run.

      Bé chưa bao giờ nghĩ tới có hình phạt như vậy , quá tàn nhẫn.

      "Bản vương thích nha. . . Để mẹ ngươi giúp ta luyện đan, bản vương giết ngươi, nhưng cắt lấy chút thịt có chuyện ? Trở lại thực, y thuật của mẫu thân ngươi sai, đan dược gì cũng thiếu, nàng nhất định giúp ngươi trị liệu tốt, lưu lại vết rạch. . ."

      Lão Long vương này , quá biến thái.

      Buổi sáng nhà ta mất điện , đến lúc gửi lại thấy mất tiêu mấy chương này,chắc mấy đứa nghịch máy mà tìm mãi thấy!!!!!!!

      Chương 916: Ngươi tới động thủ!

      Edit: PDN


      Tiểu Hoan Hoan muốn lui về phía sau, nhưng lúc này cả người bé bị lưới bao bọc lại, hoàn toàn nhúc nhích được.

      , bé muốn bị cắt thịt.

      Mà lúc này, căn bản ai có thể cứu bé.

      Mắt hốt hoảng nhìn, bé nhìn thấy Uất Trì Tà Dịch.

      "Cha, cứu ta. . ."

      Há to mồm, mắt to linh động , lúc này chỉ có tràn đầy cảm giác bất lực.

      Mà giọng của Hoan Hoan, cũng khiến cho Uất Trì Tà Dịch có chút thay đổi.

      vẫn đứng thản nhiên như cũ , dường như giống cái gì cũng chưa từng nghe thấy .

      Nhìn Uất Trì Tà Dịch nhúc nhích, Long vương hài lòng gật đầu:

      " phải là cha ngươi. . ."

      ", là, là. . ."

      Chủy thủ của Long vương hạ xuống, mắt thấy phải hạ xuống người của tiểu Hoan Hoan.

      Tiểu Hoan Hoan vẫn nhìn Uất Trì Tà Dịch như cũ , nhưng vẫn nhúc nhích.

      Đau nhức, tiểu Hoan Hoan cảm thấy đau đớn, nhưng nhưng vào lúc này, Long vương bỗng nhiên dừng lại.

      quay đầu nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, cười :

      "Hắc Sử, ngươi tới . . ."

      Để cho Uất Trì Tà Dịch đến. . .

      Tiểu Hoan Hoan thể tin được nhìn về phía Long vương, trong con ngươi đầy ý cười, bé nhìn thấy vẻ hung ác tàn nhẫn. . .

      biết Hắc Sử đúng Uất Trì Tà Dịch, biết đó là cha của mình .

      Ngay từ đầu muốn tới đây chấp hành, vẫn luôn dự định chính là. . .

      Tiểu Hoan Hoan bỗng nhiên nghĩ đến lúc ban đầu Tà Dịch đối với mình .

      Tốt như vậy, vừa muốn cho mình đồ tốt nhất đời này .

      Cũng nỡ đánh chút, động đầu ngón tay bé.

      Nếu như, lúc này ở trong lúc thần trí mơ hồ thương tổn tới mình, hoặc là mình xảy ra chuyện gì, sau hôm nay. . .

      Mẫu thân qua, cha có việc gì.

      nhất định khôi phục, nếu như nhớ lại đoạn này, đây chẳng phải là. . .

      Tiểu Hoan Hoan dám nghĩ, Long vương này, quá độc ác.

      ở trong lúc tiểu Hoan Hoan suy nghĩ lung tung, Long vương xoay người, đưa cây chủy thủ cho Tà Dịch.

      Uất Trì Tà Dịch lặng lẽ tiếp nhận lấy, ở trong tay khua khoắng vài cái, từ từ tới.

      Long vương trợn to hai mắt nhìn, phải nhớ kỹ chính là màn tốt đẹp này.

      Mà Tà Dịch. . .

      nhìn cái tiểu nha đầu đờ đẫn kia , trong mắt nha đầu , hẳn là tràn đầy tuyệt vọng.

      biết cái tiểu nha đầu này, nhưng vì sao. . .

      Trong lòng của , lại cảm thấy thương chứ?

      Đúng vậy, thương. . .

      Ngực buồn bực vô cùng, Tà Dịch tiếp tục về phía tiểu Hoan Hoan, trong tay của , vẫn siết chủy thủ kia như cũ . . .

      cần nghe Long vương hạ xuống, nhưng. . .

      Chủy thủ trong tay, bỗng nhiên nặng gấp nghìn vạn lần .

      hạ nổi.

      Thực đành lòng ——

      "Hắc Sử?"

      Long vương nhíu nhíu mày, làm được sao?

      Hóa ra, vẫn khống chế được như cũ , người đàn ông này có quá nhiều biến dổi khó lường, hay là. . .

      Giữ lại chưa chắc là chuyện tốt.

      Nhưng nếu như giết , có vài phần đành lòng.

      Có lẽ là theo mình thời gian quá ngắn chuyện .

      Lúc này, Long vương tìm được người có thể thay thế Uất Trì Tà Dịch , bằng , sớm giết ta.

      "Long vương, nó mới bao nhiêu tuổi nha, nhiều nhất chỉ là tiểu hài tử năm sáu tuổi, ngài cần gì phải hù dọa nó như thế chứ?"

      Tà Dịch bỗng nhiên ném chủy thủ , vậy mà làm được, tuyệt đối miễn cưỡng mình.

      Đối đứa bé này, lại có loại cảm giác xa lạ.

      muốn tin tưởng lời của bé, nhưng. . .

      Lại có ấn tượng, loại rất cảm giác kỳ quái.

      Chương 917: Chỉ là vui đùa

      Edit: PDN

      "Ha ha. . . Hắc Sử rất đúng, bản vương. Vừa nãy chỉ là đùa với các ngươi chút. . ."

      Long vương gắt gao nhìn chằm chằm Uất Trì Tà Dịch, qua hồi lâu, mới nở nụ cười ha ha .

      Mà mọi người, lại ai dám cười ——

      "Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi trong lòng của cha là có ta, đúng hay ?"

      Lần này Hoan Hoan bị đưa vào căn phòng lúc nãy, mà là đến nhà tù.

      Chỗ này có rất nhiều người bị nhốt tại đây, mà gian phòng của mình, lại chỉ có .

      Đãi ngộ của bé giống bọn họ .

      Tiểu Hoan Hoan nhìn cái nhà tù xa kia, bên trong có ít nhất hơn hai mươi người.

      mặt của bọn họ đều là đen, hiển nhiên trúng độc.

      Giống như những người ban ngày bé nhìn thấy .

      Nghĩ đến dáng vẻ bọn họ khi chết, tiểu Hoan Hoan có phần ghê tởm.

      Hút khô máu người ——

      Vì sao, vì sao cha cũng luyện loại võ công này ?

      hy vọng cha dựa vào cái này luyện công, nhưng. . .

      Đây hìn như là võ công của Long vương , mà cha bọn họ sau khi luyện tập , võ công cũng tăng lên ít.

      Đây là tiểu Hoan Hoan nghe bọn , chính bé cũng biết.

      Vì sao?

      Mẫu thân? Mẫu thân ở nơi nào, nàng đến cứu bé sao?

      Nàng biết mình rơi xuống trong tay của U Minh vương chứ?

      Tiểu Hoan Hoan bất an nghĩ, lại có bất kỳ đáp án nào.

      ra ở trong lòng, bé mong muốn mẫu thân tìm đến mình.

      Tuy rằng cha tại đây, nhưng. . .

      Nghĩ đến Long vương vừa , tiểu Hoan Hoan vẫn có phần nghĩ mà sợ như cũ .

      Dù sao bé cũng là đứa bé, có khi nào gặp qua tình cảnh như thế?

      Lăng trì, ngẫm lại rất kinh khủng .

      Vậy Long vương cũng có thể được.

      Chỉ có điều. . .

      Trong lòng của Tiểu Hoan Hoan có vài phần hài lòng, bởi vì tuy rằng cha bị Long vương khống chế, nhưng. . .

      vẫn có thương tổn tới mình, điều này cái gì rồi ?

      Có đúng ở trong lòng của cha mình vẫn là rất quan trọng hay ?

      Tiểu Hoan Hoan trầm tư , hay là, tình huống của cha cũng phải bi quan nhỉ?

      "Tiểu Hoan Hoan. . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc bất an gọi , rất lo lắng.

      Nhưng dám ra ngoài, bởi vì ... nơi này đúng địa phương của Long vương .

      "Ừ. . . Tiểu Nhạc Nhạc, ngày hôm nay ngươi làm tốt. . ."

      ra Tiểu Hoan Hoan lo lắng nhất nhịn được ra ngoài, nếu là như vậy, mình mất công chịu tội.

      "Tiểu Hoan Hoan, xin lỗi. . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc rất tự trách , nếu tiểu Hoan Hoan phải là vì mình, cũng . . .

      Nghĩ đến tiểu Hoan Hoan từng gặp, trong lòng của lại. . .

      Khó chịu. . .

      "Haizz, tiểu Nhạc Nhạc, bây giờ ngươi cái gì chứ? Ngươi xin lỗi ta cái gì?"

      Bọn họ dùng ý thức giao lưu, từ bên ngoài nhìn tiểu Hoan Hoan chỉ là xuất thần, người khác hoàn toàn nhìn thấy.

      "Ta có bảo hộ ngươi, thậm chí liên lụy ngươi rồi. . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc tự trách , tiểu Hoan Hoan lắc đầu, than thở:

      "Ngươi nghĩ nhiều rồi, tiểu Nhạc Nhạc, ra , mặc dù là bởi vì ngươi, Long vương cũng có khả năng buông tha chúng ta. . ."

      Cái này tiểu Nhạc Nhạc hiểu, khó hiểu hỏi:

      "Nhưng ngay từ lúc đầu Long vương , cũng có nghĩ tới muốn giết các ngươi a a. . ."

      Dường như từ vừa mới bắt đầu có ý định với mình phải?

      "Phải? Nếu như muốn đụng đến bọn ta, vì sao phải nhốt chúng ta đây?"

      Cái này. . .

      Tiểu Nhạc Nhạc nhớ tới ngay từ lúc đầu, cho rằng. . .

      Long vương đều là bởi vì mình mới nhốt bọn họ. . .

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 918: Tiểu Hoan Hoan lo lắng
      Edit:..Lam Thiên..


      Long Vương đều là bởi vì chính mình mới nhốt bọn họ, cái này đều có thể nhìn thấy thông qua biểu của Long Vương ......

      “Ngươi cũng có ngốc , nên ngươi hẳn là biết dã tâm của Long Vương ?”

      Này, tự nhiên biết, nhưng......

      “Xem như bắt được ngươi, cũng muốn chiếm được thiên hạ này, lúc đó nếu như chúng ta muốn cùng hòa bình ở cùng nhau với nhau trừ phi là chúng ta làm thuộc hạ của ...... Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi cảm thấy ta cùng phụ thân và mẫu thân cam tâm sao?”

      Ngạch.... .......

      Này, ai cam tâm a?

      Long Vương kia, căn bản là tư cách làm .

      “Cho nên, ngươi cũng đừng tự trách , việc này cùng ngươi có quan hệ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc gật gật đầu, biết Tiểu Hoan Hoan là an ủi chính mình, nhưng trong lòng , vẫn như cũ cảm động.

      “Tiểu Hoan Hoan, tuy rằng hôm nay Long Vương có động thủ, nhưng vẫn chết tâm ......”

      Long Vương là người rất cố chấp, cái này Tiểu Nhạc Nhạc hiểu rất .

      “Ta biết, nhưng ta cũng có biện pháp nào a......”

      tại bé hẳn là trốn thoát .

      Nếu như có Tiểu Hỏa Cầu ở đây, có lẽ là còn có khả năng, nhưng Tiểu Hỏa Cầu lại ở Đan học viện.

      “Cái kia...... Tiểu Hoan Hoan, ngươi cùng Tiểu Hỏa Cầu phải có khế ước sao? Nàng cảm giác được ngươi gặp nguy hiểm sao?”

      Tiểu Hoan Hoan nhăn nhíu mày, việc này rất thích hợp, hẳn là Tiểu Hỏa Cầu phải có cảm giác được .

      Nhưng nàng thế nhưng lại có tới, đây là do chuyện của Đan học viện nên nàng tới được sao?

      Chỉ là, nếu như Tiểu Hỏa Cầu có cảm giác, kia......

      Nàng nhất định cho mẫu thân , bọn họ tới cứu chính mình.

      Chính là......

      Tiểu Hoan Hoan rất lo lắng, mẫu thân cũng phải là đối thủ của Long Vương, bọn họ đến, có thể cứu được người sao?

      Tựa hồ, ngay cả chút lợi thế cũng có.

      “Ai, ta nhưng là hy vọng bọn họ qua a......”

      Tới làm cái gì, tới để chịu chết sao?

      “Tiểu Hoan Hoan, ta...... vậy phải làm sao bây giờ?”

      Tuy rằng Tiểu Nhạc Nhạc rất thông minh, nhưng là lúc này cũng có chủ ý.

      “Chờ xem, chung quy chắc chắn cũng có biện pháp ......”

      “A...... Đau...... Đau......”

      Nhà giam đối diện truyền đến thanh thống hổ, Tiểu Hoan Hoan nhìn về phía bên kia, bên kia có rất nhiều người, hơn nữa sắc mặt của bọn họ......

      Long Vương này, đúng là nhiều nghiệp chướng a.

      Thế nhưng lại làm hại nhiều người như vậy.

      Mà cũng biết Long Vương hạ độc gì với bọn họ, mà người bọn họ toàn là màu đen , nhìn qua tựa hồ tùy thời đều có thể chết, nhưng lại thể chết được.

      Nhìn biểu ban ngày của Tà Dịch bọn họ, chắc chắn là bọn họ luyện tập loại công pháp......

      Mà loại công pháp này, cần phải hút máu người.

      Hơn nữa còn phải máu của người khỏe mạnh, mà là......

      Người bị trúng độc , loại độc này khiến máu trở thành màu đen.

      Bọn họ đáng thương, Tiểu Hoan Hoan nhìn đều đành lòng, nhưng bé cũng có biện pháp gì.

      Bé tuy rằng biết luyện đan, nhưng......

      Bé cũng chỉ là luyện đan mà thôi, bé có học qua y thuật, lại càng lợi hại giống như Đông Phương Ngữ Hinh.

      Nghĩ đến tình huống hôm nay, nếu là......

      Có cơ hội, bé có thể cho Tà Dịch uống chút máu của Tiểu Nhạc Nhạc.

      Nhưng bé lại có cơ hội, thời điểm lúc trước bé mang theo máu của Tiểu Nhạc Nhạc.

      là đáng tiếc .

      “Tiểu Nhạc Nhạc, tại lúc ngươi ra, ngươi có khả năng có thể cho ta chút máu của ngươi ?”

      tại Tiểu Nhạc Nhạc có tiện để thân, nhưng......

      Nếu như bé tùy thời đều mang theo máu của Tiểu Nhạc Nhạc, sau đó tìm thời điểm thích hợp cho phụ thân uống, vậy......

      Vậy cũng sai, tối thiểu , phụ thân có thể có chuyện gì .

      “Này...... Tiểu Hoan Hoan, tựa hồ là được...... Ngươi muốn máu của ta làm cái gì? Ngươi muốn tìm phụ thân của ngươi sao?”

      “Ân...... Ta nghĩ nếu như là gặp được, thời điểm chỉ có hai người chúng ta, ta liền cho ......”

      Chỉ cần đem máu giao cho uống xuống,.

      Vậy, có lẽ là có thể giải độc.

      “Ta ra, làm sao có thể cho ngươi máu a......”

      ☆, Chương 919: Nàng chính là thê tử của ngươi.
      Edit:..Lam Thiên..


      Tiểu Nhạc Nhạc cũng lo lắng, gãi gãi đầu, :

      “Nếu đợi tới lúc nửa đêm ta liền ra ngoài cho ngươi......”

      được, cho dù là lúc nào ngươi cũng thể ra......”

      ra, rất nguy hiểm .

      “Này, vậy......”

      Tiểu Nhạc Nhạc biết Tiểu Hoan Hoan là vì muốn tốt cho chính mình , nhưng chính mình ......

      Ở nơi này lại thể ra, vốn thể giúp gì được cho Tiểu Hoan Hoan, nếu là ngay cả cái này cũng làm được, vậy cũng rất......

      Thấy Tiểu Nhạc Nhạc lại bắt đầu tự trách, tiểu Hoan Hoan đành lòng :

      “Kỳ , chính là ngươi có cho ta máu, ta cũng chưa chắc có cơ hội giao cho phụ thân ......”

      Việc này nhưng ra rất đúng, lúc này bọn họ đều ở trong nhà giam, mà lúc này Tà Dịch, lại là Hắc Sử, Hắc Sử chưa chắc đến chỗ này --

      Hắc Sử, ngươi nhận thức tiểu nương kia sao?”

      Long Vương biết Tà Dịch có hoàn toàn bị khống chế, nhưng......

      chút, cũng tệ .

      biết......”

      Tà Dịch rất ràng, cơ hồ chút do dự, này nếu như là để Tiểu Hoan Hoan nghe được, phỏng chừng bé rất buồn bực .

      “Hắc hắc, phải ?”

      biết, sao còn nhẫn tâm?

      Vừa rồi ở thời điểm hút máu bọn họ, cũng nhìn thấy Tà Dịch có chút do dự.

      “Ai, Hắc Sử, tên của ngươi là Uất Trì Tà Dịch......”

      Long Vương đứng lên, đến bên người Tà Dịch đứng, thấp giọng :

      “Ngươi cũng biết, bổn vương chính là người độc, cơ nghiệp này lại lớn như vậy, tuy rằng ta là chủ nhân của Hắc Phong cốc ......”

      Ánh mắt Long Vương có chút ưu thương, lúc này cũng chỉ có mình Tà Dịch ở đây, Bạch Sử cũng biết ở nơi nào .

      “Nhưng...... Bổn vương có hài tử, chờ sau khi bổn vương chết, cơ nghiệp này......”

      Hai mắt gắt gao nhìn Tà Dịch, Tà Dịch lại thản nhiên :

      “Long Vương, ngươi chết ......”

      “Ha ha, tất cả mọi người đều như vậy, nhưng là người làm sao có thể chết đây? Bổn vương muốn cho ngươi làm người nối nghiệp của bổn vương , Tà Dịch, ngươi có được ?”

      Long Vương mặt chân thành xong, bất quá nội dung này......

      Có chút thúi lắm .

      Tà Dịch, mặc kệ có bao nhiêu lợi hại, thiên phú có bao nhiêu tốt, bất quá cũng chỉ là con người.

      Mà Long Vương, trước đến võ công của như thế nào, chính là dù cho chỉ là ma thú bình thường, sinh mệnh so với con người đều dài hơn ít.

      Long Vương muốn chết, người này còn biết phải luân hồi tới mấy lần .

      sau khi chết liền đem vị trí cấp Tà Dịch, này phải là thúi lắm sao?

      “Thuộc hạ dám......”

      Tà Dịch có cao hứng nhiều lắm, tựa hồ đối với vị trí này, có nửa điểm hứng thú.

      “Tà Dịch, bổn vương đem ngươi làm thân nhân ...... Đúng rồi, có rảnh bồi Hinh Nhi nhiều chút, nàng dù sao cũng là thê tử của ngươi......”

      Long Vương này, kỳ là vô cùng thông minh ......

      biết trong lòng Tà Dịch vẫn luôn có người, người nọ khiến rất khó quên, cho nên......

      liền tìm cái nữ nhân, cái nữ nhân có dung mạo tương tự cho .

      Thời điểm ban ngày nhìn thấy nữ nhân kia, liền cảm thấy nàng có vài phần tương tự.

      Mà sau khi xác nhận, liền trực tiếp để nàng làm Đông Phương Ngữ Hinh.

      Đây là chỗ cao minh của .

      “Vương...... Ta đối với nàng cảm giác......”

      “Ngươi có cảm giác là vì ngươi quên nàng ...... Tà Dịch, nàng là thê tử của ngươi, Hinh Nhi là thê tử của ngươi, nhớ kỹ, nàng chính là thê tử của ngươi......”

      Long Vương chỉ vào nữ nhân vừa mới vào kia, từng chữ từng chữ xong......

      Ánh mắt , phát ra hai đạo hắc quang chói mắt.

      ☆, Chương 920: Chủ ý ác độc
      Edit:..Lam Thiên..


      Mà ánh mắt của Tà Dịch, lại càng thêm mê mang.

      Đó là thê tử của , phải là thê tử của ......

      nhìn cái nữ nhân kia, nữ nhân gọi là Hinh Nhi kia --

      “Chúc mừng vương......”

      Thấy Tà Dịch mang theo cái nữ nhân kia xuống, đương nhiên là nữ nhân kia đỡ cánh tay của Tà Dịch , nhưng lần này thế nhưng có cự tuyệt.

      Bạch Sử ra, thanh có chút vui sướng.

      “Hừ, là cái gì? Mà dám nghe lời bổn vương sao?”

      Long Vương hừ lạnh tiếng, đối với con người, có rất nhiều biện pháp.

      tại nhận định cái nữ nhân kia là thê tử của , mà cũng có đứa ......”

      Hôm nay ban ngày, là phấn khích.

      Bất quá tiếc nuối lớn nhất là Tà Dịch có động thủ.

      Nếu như thương hại cái tiểu nha đầu kia, vậy cũng rất có ý tứ .

      “Ân, bất quá hôm nay nhưng là đáng tiếc chút......”

      Muốn giết cái tiểu nha đầu kia, tùy thời đều có thể động thủ.

      Nhưng muốn, kia rất có ý tứ, nhưng nếu như là Tà Dịch động thủ, vậy lại khác a.

      “Long Vương, kỳ ...... Nếu xác định Hắc Sử nhận định cái nữ nhân kia, vậy thuộc hạ nhưng là có cái chủ ý sai ......”

      Bạch Sử mặt tính kế xong, Long Vương chau chau mày, cảm thấy hứng thú :

      “Có chủ ý gì?”

      “Long Vương, ngươi ngẫm lại, nếu Uất Trì Tà Dịch xác định đó là nữ nhân của , như thế nào?”

      Này......

      Long Vương nghĩ đến quan hệ của Uất Trì Tà Dịch cùng Đông Phương Ngữ Hinh, kia tất nhiên là......

      “Rất tốt, rất thương nàng mới đúng ......”

      “Đúng vậy, tự nhiên là như thế...... Nhưng nếu là để tiểu nha đầu kia nhìn thấy phụ thân chính mình đối với nữ nhân khác như vậy, tiểu nha đầu đó làm thế nào?......”

      Này......

      Long Vương lại trầm tư, sau đó bỗng nhiên ha ha nở nụ cười:

      “Ý của ngươi là...... Khi chúng ta xác định Tà Dịch đem nữ nhân kia thành Hinh Nhi , vậy chúng ta liền để tiểu nha đầu đó qua nhìn sao?”

      Biện pháp này, sai, vậy tiểu nha đầu kia chẳng phải là muốn hận chết Uất Trì Tà Dịch sao ?

      Phụ thân chính mình đối với nữ nhân khác tốt như vậy......

      Cho dù là về sau tiểu nha đầu bị cứu trở về , bé cũng cho Đông Phương Ngữ Hinh .

      Đông Phương Ngữ Hinh nếu như là biết, vậy......

      Long Vương đắc ý cười :

      “Ha ha, này chủ ý sai, sai......”

      tàn nhẫn.

      Bạch Sử cúi đầu khiêm tốn :

      “Vương, thuộc hạ bất quá là chịu gợi ý của ngài mới có thể nghĩ đến ......”

      Công lao này, vẫn như cũ cấp Long Vương.

      Long Vương rất vừa lòng, Bạch Sử này, so với Hắc Sử khiến bớt lo hơn --

      “Vẫn thấy sao?”

      Bọn họ tìm tất cả các địa phương có thể tìm , nhưng......

      Tiểu Hoan Hoan chính là vẫn thấy......

      Này nếu như là thời điểm bình thường , Đông Phương Ngữ Hinh cũng quá mức lo lắng .

      Nhưng lúc này, Tinh học viện đều bị Long Vương bao vây, bé làm sao có thể ra được?

      Cho dù là bé mang theo Tiểu Nhạc Nhạc, nàng vẫn như cũ rất lo lắng.

      tại, Tà Dịch rơi vào trong tay Long Vương, Tiểu Hoan Hoan lại mất tích .

      tìm Tiểu Hỏa Cầu......”

      Bọn họ tìm thấy, nhưng Tiểu Hỏa Cầu cùng Tiểu Hoan Hoan có quan hệ khế ước, chừng nàng có thể cảm giác được.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 921: Khách ít đến tới chơi

      Edit: PDN


      "Hinh nhi, ta cảm giác Hoan Hoan mất tích, khả năng có liên quan với Long vương . . ."

      Quốc sư có phần lo lắng :
      "Long vương này, vẫn muốn lấy được tiểu Nhạc Nhạc, mới có thể lại bắt tiểu Hoan Hoan . . ."

      Cái này, đương nhiên Đông Phương Ngữ Hinh biết, nhưng đó là kết quả xấu nhất.
      mình Tà Dịch rơi xuống trong tay của bọn nọ, nàng đủ nhức đầu.

      Cộng thêm Hoan Hoan, nàng ngay cả cứu bé ra cũng nắm chắc.

      "Hỏi Tiểu Hỏa Cầu trước ?"

      tại, có lẽ chỉ có Tiểu Hỏa Cầu có thể tìm được tiểu Hoan Hoan.
      "Ừ. . ."

      Hai người nhanh bay đến trường luyện đan , Tiểu Hỏa Cầu ở trong lò luyện đan , Đông Phương Ngữ Hinh tới, khẽ :

      "Tiểu Hỏa Cầu, tiểu Hoan Hoan mất tích, ngươi có thể cảm giác được nó ở nơi nào ?"

      "Ta. . ."

      Tiểu Hỏa Cầu nghịch ngợm lộ ra đầu, lắc đầu:
      "Ta biết bây giờ bé có việc gì, cũng biết vị trí cụ thể nha. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh 囧 rồi, được rồi, biết tiểu Hoan Hoan có việc gì cũng tốt.

      "Chỉ có điều, lúc ban ngày có khoảng thời gian tâm tình của ta tốt, đặc biệt khó chịu, biết có phải là có liên quan với tiểu Hoan Hoan hay nha. . ."

      Bởi vì cách quá xa, hơn nữa nó vẫn dừng lại, cũng rất mệt nhọc, cho nên cảm giác cũng ràng lắm.
      "Cái này. . ."

      ra Đông Phương Ngữ Hinh rất muốn , ngươi cũng cảm giác lắm, ta lại càng biết rồi.

      Chỉ có điều tiểu Hoan Hoan tại có việc gì là tốt rồi, nàng nên làm cái gì bây giờ?

      "Bên này ngươi có thể rời sao? Mặc dù tiểu Hoan Hoan tại có việc gì, nhưng ta có chút bất an, nếu như có thể, ta mong muốn ngươi giúp ta tìm được nó nha. . ."

      Nàng cùng với Tiểu Hỏa Cầu , mang tiểu Hoan Hoan về.
      "Ta hỏi chút. . ."

      Tiểu Hỏa Cầu cũng có chút sốt ruột, nó rất thích tiểu Hoan Hoan, hy vọng bé gặp nguy hiểm.
      "
      Ừ, ta cũng hỏi thăm ý kiến sư phụ . . ." ——

      "Là các ngươi muốn gặp bản vương?"

      nghĩ tới lúc này dĩ nhiên có người nào dám tới bái phỏng mình, Long vương có chút tò mò.

      Nhìn hai người nam nữ kia , muốn cùng hợp tác sao?

      ra, theo thực lực của bây giờ , căn bản cũng cần hợp tác cới bất cứ kẻ nào , nhưng. . .

      Chủ động tới tốt như thế, cũng cự tuyệt.
      Dù sao, lãnh thổ của lớn như vậy, cũng cần người giúp ra sức bán mạng .

      "Long vương, lần này ta tới, là muốn hợp tác với ngài. . ."

      Nam nhân tới phải ai khác, chính là Tề Sơ!

      Tề Sơ, Tề gia trong số gia tộc lánh đời , cũng là đại công tử của bọn họ.

      Gia tộc bình thường này , cũng là đại công tử kế vị, cuộc sống của trôi qua rất thoải mái.

      Chỉ là, người này tâm thuật bất chính, gia chủ rất coi trọng .
      Tuy rằng để cho làm thiếu chủ, nhưng. . .

      Ngoài sáng trong tối, lại thích nhi tử thứ hai của ông ta.
      Cái này, Tề Sơ cũng biết, vì vậy càng thêm bất mãn.

      Mà nữ nhân theo bên người , lại là Đậu Yên Nhi.
      Đậu Yên Nhi là tiểu thiếp, nữ nhân của gia chủ , nghiêm khắc danh nghĩa, Tề Sơ nên gọi nàng tiếng tiểu nương!

      Chỉ là quan hệ của hai người. . .

      Ám muội, vô cùng ám muội.

      Lần này thành Ý Cư xuất ma hạch thập giai , gia chủ để cho Tề Sơ qua, cũng để cho tiểu thiếp Đậu Yên Nhi của mình theo giám sát, nhưng làm sao cũng nghĩ tới bọn họ dĩ nhiên giám sát đến giường.

      Đây chính là đội cho nón xanh to .

      Chỉ là, hai người vẫn như cũ như thế, cũng biết lão gia chủ kia biết chưa.


      Chương 922: Giám thị

      Edit: PDN


      Mà bây giờ, bọn họ vẫn luôn quay lại, nghe được chỗ ở của Long vương , Tề Sơ rất hưng phấn.

      cảm giác bảo vệ vị trí của mình , chỉ cần hợp tác với Long vương .
      "A?"

      Long vương nhíu nhíu mày, buồn cười nhìn Tề Sơ:
      "Hợp tác sao? Ngươi cho là bản vương cần hợp tác của ngươi ?"

      đây là làm ra vẻ, Tề Sơ cũng biết, vội hỏi:
      "Thực lực của Long vương , Tề Sơ ta đương nhiên biết, chỉ có điều. . ."

      Trong lòng của có phần bất an, Long vương này , có người tính tình tốt, ngộ nhỡ mất hứng cái , có lẽ trực tiếp diệt mình.
      "Chỉ có điều, ta suy nghĩ, Long vương khẳng định cũng là người tìm người tài như khát nước, mà Tề Sơ tuy rằng bất tài, chỉ nguyện ý cả đời dốc sức vì long vương . . ."

      Cái này. . .

      Long vương trầm tư, quả là rất nhanh chiếm lĩnh rất nhiều nơi, nhưng. . .

      Tốc độ của quá nhanh, giết quá nhiều người, thông thường thủ hạ đều là khống chế thành dạng con rối, bình thường có mấy người.

      Mọi người đối với chỉ có sợ hãi, bất an, này. . .

      Dốc sức vì , được như thế cũng có mấy người.

      Vì vậy, Tề Sơ vậy, ngược lại khiến cho có vài phần động lòng . . .

      Ánh mắt của vẫn luôn nhìn Tề Sơ, đương nhiên cũng biết tính toán của ta, ta có mưu đồ.

      Mà nữ nhân bên cạnh ta. . .

      Long vương nhìn sang, thân hắc y đơn giản , có trang phục lộng lẫy, lại có kiểu thùy mị khác.

      Người nữ nhân này. . .

      Thoạt nhìn cũng có vài phần ý tứ. . .

      Long vương cười ha ha:
      "Cái này, bản vương có thể suy tính chút. . ."

      đáp ứng ngay, nhưng là làm khó bọn họ, Tề Sơ tiễn hơi:

      "Tạ ơn Long vương. . ."

      Long vương phất tay cái, ý chỉ người dẫn bọn xuống phía dưới, thủ hạ của , tất nhiên là phải trung thành và tận tâm, nếu , chính cũng an lòng.

      "Long vương, tên Tề Sơ này , ta cảm giác tin cậy lắm. . ."
      Bạch Sử thấy bọn , vội vàng ra, khuyên nhủ.

      "A? như thế nào?"
      Bạch Sử lần tình trạng của Tề Sơ , Long vương chợt cười ha hả:
      "Ý của ngươi là, là vì củng cố địa vị của mình mới đến tìm bản vương, muốn cùng bản vương hợp tác sao?"

      Bạch Sử gật đầu, người này có năng lực gì, ngược lại biết nghiên cứu.
      "Người như vậy, dễ dàng nắm giữ nhất . . ."

      Long vương tính toán thở dài :
      "Nếu như là ta, lúc thanh tỉnh, bản vương biết, mặc kệ điều kiện gì, ta cũng đồng ý. . ."

      Nếu là muốn hạ độc cho Tà Dịch , vẫn dễ dàng a, người kia đánh bậy đánh bạ, nếu , cũng nhiều giúp đỡ như thế .
      "Vương là Uất Trì Tà Dịch?"

      Long vương gật đầu, Bạch Sử cũng than thở:
      "Vậy ý của vương là. . ."
      "Giám thị Tà Dịch, về phần , trước quan sát hai ngày . . . Được rồi, cho dù là chủ động tới, nên thêm gì đó cũng thể thiếu được. . ."

      Bạch Sử gật đầu, thủ hạ của Long vương bây giờ, ai trúng độc.

      Bọn họ cũng dám phản bội Long vương, bởi vì kết quả kia, ai có thể chịu nổi ——

      "A. . . Buồn chán muốn chết, ta nên ra ngoài như thế nào nha. . ."
      Tiểu Hoan Hoan cho rằng gặp được bọn họ, Long vương, hoặc là cha.

      Chỉ là, để cho bé kỳ quái là, bọn họ dĩ nhiên cũng xuất .
      Tiểu Hoan Hoan cảm giác rất bình thường, nhưng. . .
      Hẳn là , bọn họ quên mình. . .

      Chương 923: cấm địa quỷ dị

      Edit: PDN


      Cho dù là cha quên mình, tới, nhưng Long vương. . .

      thế nhưng vẫn luôn ghi nhớ chuyện tiểu Nhạc Nhạc , cứ biến mất như vậy .

      ra, tiểu Hoan Hoan muốn nhìn thấy Long vương, bé càng muốn thấy cha mình .

      Cứ bất đắc dĩ chờ như vậy , mà người đối diện kia , tiếng gào càng lúc càng lớn.
      Bọn họ rất thống khổ, sắc mặt hạ nhân đen .

      May là bé cùng bọn họ ở trong cái phòng nếu . . .

      Người bên kia, cũng thấy tiểu Hoan Hoan giống
      "Sao ngươi phải là màu đen. . ."

      người trong đó khó hiểu hỏi.
      "Ta. . ."

      Tiểu Hoan Hoan biết nên giải thích thế nào, bé có trúng độc, đương nhiên sắc mặt cũng rất bình thường.

      "Ngươi là cùng bọn với chúng à ?"
      Có người căm hận nhìn Hoan Hoan, đây cũng phải bọn họ lòng dạ hẹp hòi, mà là. . .

      Bọn họ đều trúng độc, bỗng nhiên tiểu hài tử có trúng độc tới , bọn họ muốn suy nghĩ nhiều cũng khó khăn nha.

      Ta. . . phải, ta cũng phải người của bọn họ. . ."
      Tiểu Hoan Hoan giải thích, nhưng đám người này chính là tin.

      Có người còn quá mức hơn , dĩ nhiên vươn cánh tay muốn phải bắt lấy tiểu Hoan Hoan.

      "Ta. . . , tại sao các ngươi có thể. . ."

      Tiểu Hoan Hoan bất an nhìn bọn họ, bọn họ tại sao có thể như vậy?
      Quá ghê tởm.

      "Hừ, ta biết, ngươi là phe với chúng, ngươi nhất định là. . ."

      Những người này cùng nhau hung hăng nhìn tiểu Hoan Hoan, may là bọn họ cách khá xa chút, nếu . . .

      Tiểu Hoan Hoan thối lui đến khắp ngõ ngách, bé nhìn bọn họ, cũng chấp nhặt với bọn họ .

      Bé biết những người này cũng dễ dàng, nhưng. . .

      Trong lòng của bé , cũng rất bất an.

      Bé là luyện đan sư, nhưng lại giải độc.
      Bé quá , nếu như mẫu thân ở, bé nhất định xin mẫu thân giúp bọn họ giải độc.

      Hu hu, Long vương ghê tởm , thương thế của ngươi hại nhiều người như vậy, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu à?

      Ngươi quá ghê tởm.

      Tiểu Hoan Hoan cho tới bây giờ chưa từng thấy người quá mức sai lầm như thế , nhưng bé cũng rất hận Long vương.

      Bé chưa từng thấy qua người càng ghê tởm, ác độc hơn Long vương , , mặc dù là U Minh vương cũng kém hơn ——

      Cấm địa. . .
      Lộ ra chút thần bí, chút quỷ dị. . .

      U Minh vương cũng đưa những người khác tới, là và Nữ vương. . .

      Cấm địa này, cũng rất ít tới, bên này cho loại cảm giác rất áp lực.

      quay đầu nhìn Nữ vương,vẻ mặt của Nữ vương . . .

      Mang theo vài phần mê man, dường như lúc bà theo đến ở đây, chính là cái biểu tình này .

      "Ngươi nhớ kỹ nơi này?"
      U Minh vương tò mò hỏi, trong lòng có vài phần kích động.

      Nếu như Nữ vương có liên quan với nữ nhân kia , vậy. . .

      có thể có thể sớm cởi ra cái lời nguyền chết tiệt kia .
      "Cái này. . ."

      Nữ vương quay đầu nhìn , than thở:
      "Dường như có phần ấn tượng, nhưng cụ thể, ta cũng lắm. . ."

      Bà chỉ là loáng thoáng cảm giác mình gặp qua, nhưng bà quên.

      "Vậy vào thôi. . ."
      U Minh vương cũng nhiều , rất lo lắng cho mình chỉ là vui lúc.

      Có người nữ nhân kia là chết.

      Bà ấy cũng có khả năng có con nối dòng.

      Mà tổ tiên của , rất hối hận, nhưng đời này cũng bán thuốc hối hận.

      Cho nên. . .

      Trong lòng của , cũng dám ôm hy vọng quá lớn.
      Có điều là. . .
      Bây giờ bọn họ là cùng nhau, coi như là liên minh. . .

      Chương 924: Cấm địa quỷ dị (2)

      Edit: PDN


      cầu này mặc dù có chút quá mức, nhưng khó, cho nên mới đồng ý.

      Hơn nữa. . .

      Tuy rằng dám có hy vọng quá lớn, nhưng. . .

      vẫn muốn đánh cuộc lần như cũ , dù sao chỉ là qua xem chút, nếu như có chỗ hữu dụng tốt.

      có cũng tổn hại quá lớn đối với .

      vốn là nghĩ như thế , mà Nữ vương, nghĩ thầm nếu như có khả năng, bà có thể giúp được Đông Phương Ngữ Hinh.

      Hai người theo đuổi tâm tư của mình, cứ vào như vậy .

      Vậy cấm địa có cơ quan, Nữ vương lại ở phía trước.

      U Minh vương vừa định nhắc nhở bà cẩn thận chút, nhưng. . .

      thể tin được nhìn Nữ vương. . .

      Cơ quan này, lúc tới lần đầu cũng phải thận trọng, chỉ lo lắng ngộ nhỡ bị đánh trúng. . .

      Nhưng lúc này. . .

      Nữ vương dĩ nhiên. . .

      Cứ bình thản tới như thế, giống hệt như mặt đất bằng.

      Hơn nữa, rất nhàng tránh được bộ phận then chốt.

      Chuyện này nếu phải thấy tận mắt , cũng thể tin được?

      "Ngươi tới?"

      U Minh vương khẽ hỏi.

      Nữ vương lắc đầu: " . . ."

      "Thế nhưng ngươi. . ."

      Bỗng nhiên U Minh vương nghĩ đến chuyện mật đạo , Nữ vương cũng có thể phá được như thế.

      Hơn nữa, bà cũng tinh thông trận pháp.

      Đây là đủ kỳ quái.

      Có lẽ, đó phải . . .

      Mộng tưởng của rồi ——

      Đến cấm địa, vốn phải là dẫn Nữ vương theo .

      Nhưng bây giờ hoàn toàn ngược lại, U Minh vương theo Nữ vương, thậm chí là con đường mà Nữ vương trước đây cũng dám .

      Nhưng rất an toàn, khiến cũng cảm thấy bất khả tư nghị ( Bất khả tư nghị: khó tin ).

      Mà ngay khi bọn họ đến cái viện kia , Nữ vương lại dừng lại ở cửa.

      Bà bỗng nhiên nhắm mắt lại, U Minh vương thấy thế cũng giục, hay là, bà nghĩ tới điều gì.

      kiên nhẫn chờ, U Minh vương rất hiếm khi có kiên nhẫn như thế .

      Chờ lần này, cho rằng chỉ lúc, nhưng thời gian qua hơn nửa ngày .

      Nữ vương bỗng nhiên mở mắt ra, hai mắt nhìn về phía U Minh vương, than thở:

      " thôi. . ."

      vào trước tiên, đó là cái viện bình thường, thậm chí có vài phần đơn sơ hơn những viện khác của U Minh giới , .

      Thế nhưng. . .

      Viện này, cũng giữ rất nhiều rất nhiều năm.

      cần thu thập, cũng cần xử lý, nó cũng . . .

      Nhìn đẹp như thế .

      Nữ vương thẳng tới, đến cái ghế trong đó ngồi xuống.

      U Minh vương muốn ngăn cản, nhưng vừa nghĩ chút, vẫn ngoan ngoãn ngừng miệng .

      biết, Nữ vương nhất định là nghĩ tới điều gì, nhưng bà ta tự với mình.

      hỏi, bà cũng chưa chắc .

      "Ta có thể tự mình ở đây lát nữa sao?"

      Nữ vương bỗng nhiên ngẩng đầu, an tĩnh hỏi.

      Thần sắc của bà rất an tĩnh, vô cùng an tĩnh.

      Bộ dạng này, khiến U Minh vương có vài phần lo lắng.

      "Được rồi. . ."

      do dự chút, vẫn đáp ứng như cũ .

      đứng dậy, ra ngoài, lúc tới cửa , bỗng nhiên quay đầu lại:

      "Đừng quên, có lẽ đám người Đông Phương Ngữ Hinh chờ ngươi. . ."

      Nữ vương an tĩnh như thế , khiến cho sợ.

      Mà đám người Đông Phương Ngữ Hinh cũng theo tới đây, biết người mà Nữ vương quan tâm , chỉ có mấy người bọn họ.

      Cho nên, mới nhắc nhở như thế .

      "Được, ta biết. . . Ta chỉ là muốn sắp xếp lại ít chuyện. . ."

      U Minh vương gật đầu, nếu như ngay từ lúc đầu thể tin được, cho tới bây giờ chuyện kia . . .

      Chương 925: ân ái gì sánh được

      Edit: PDN


      có thể khẳng định, Nữ vương nhất định có quan hệ với tổ tiên của mình.

      Chỉ có điều biết có quan hệ với nữ nhân kia hay .

      Trong phòng này, cũng có hình của Nữ vương .

      U Minh vương , trong phòng rất an tĩnh.

      có bất kỳ thanh nào, Nữ vương nhìn trang hoàng quen thuộc này, thân thể bỗng nhiên mềm nhũn, người lại ngã mặt đất ——

      Vì sao, vì sao bà lại nhớ tới những chuyện kia chứ?

      Còn nhớ lúc đó Đông Phương Ngữ Hinh phải giúp bà khôi phục ký ức , bà hết sức phản đối, hóa ra. . .

      Quả nhiên đó là chuyện bà vẫn luôn cực kỳ muốn quên .

      Nữ tử là nữ tử ngây thơ lãng mạn , nàng từng. . .

      Rất hạnh phúc, rất vui vẻ, mà nam tử kia, đúng đồ đệ của cha , đồ đệ nhất, đối với nữ nhân rất tốt.

      Nữ nhân so với nam nhân còn hơn , hơn nữa dưới bảo vệ cẩn thận của người nhà , đương nhiên cũng liền. . .

      Rất ngây thơ, rực rỡ.

      Bọn họ nhau ở trong lời ôn nhu của nam nhân .

      Phụ thân của nữ tử truyền cái này cho nam tử kia, bởi vì nữ nhi của ông ta và người nam nhân kia thành thân

      Nam nhân đối với nàng tốt, vẫn tốt.

      Bọn họ tu tập võ công rất đặc biệt, rất đặc biệt.

      Cho nên. .

      Bọn họ có thể sống rất lâu, cuối cùng phụ thân và mẫu thân của nữ tử chết, mà nam tử đương nhiên đến tiếp nhận vị trí .

      Bọn họ rất nhau, rất nhau, mãi cho đến có ngày. . .

      Bên người của nam nhân , sinh ra nữ nhân khác. . . ——

      "Haizz, sao bọn họ còn chưa tới nha. . ."

      Lại qua ngày đêm, tiểu Hoan Hoan vẫn có cơ hội ra ngoài như cũ .

      Cha cũng có tới tìm bé, bé cũng sốt ruột muốn chết.

      Long vương thấy tiểu nha đầu khó chịu , trong lòng càng vui vẻ.

      "Thế nào? Tà Dịch và nữ nhân kia. . ."

      Long vương lạnh lùng hỏi, Bạch Sử vội :

      "Bọn họ vẫn luôn cùng chỗ. . ."

      "Tốt, vậy lại qua nhìn chút . . ."

      Đây là mình thúc đẩy, ngươi xem tốt nha, quan tâm Tà Dịch như thế .

      Bạch Sử cũng vui vẻ gật đầu, đối với chủ ý của mình, vô cùng thích.

      Cứ như vậy, bọn họ đến nơi ở của Tà Dịch .

      Quả nhiên, thấy hai người cùng chỗ dắt tay ngắm hoa .

      Long vương hài lòng nở nụ cười, nhìn vẻ mặt của Tà Dịch , dường như. . .

      Cũng hề bài xích.

      "Long vương. . ."

      Lúc này, Tề Sơ dẫn theo Đậu Yên Nhi tới, bọn họ vốn là bị U Minh vương gọi tới.

      "Suỵt!. . ."

      Long vương làm động tác đừng lên tiếng , hai người dám lời nào, nhìn theo tay của Long vương

      Chỉ thấy người nam nhân và nữ nhân.

      Nhưng chuyện này rất bình thường, sao Long vương lại. . .

      Kích động như vậy chứ? Đúng, bọn họ thấy được ý nghĩ thầm kích động .

      Tuy rằng hai người giải thích được, nhưng cũng biết bây giờ phải lúc hỏi vấn đề này .

      Mấy người lén nhìn Tà Dịch và nữ nhân kia ngắm hoa, sau đó quay lại trong phòng.

      "Long vương, cái này. . ."

      Lúc này, Tề Sơ mới dám hỏi.

      Nếu như U Minh vương thích nữ nhân, ngược lại có thể tìm giúp ta vô số.

      Nghĩ muốn bộ dáng gì đều có, nhưng vấn đề bây giờ là, U Minh vương thoạt nhìn cũng giống như là kiểu thích nữ nhân nha.

      "Ha ha, vừa vặn ngươi cũng thấy được người đó?"

      Tề Sơ gật đầu, đương nhiên thấy được, người lớn như vậy , cũng phải người mù.

      "Ngươi cũng biết ta là ai chứ?"

      Người nam nhân kia. . .

      Tề Sơ suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 926 : Thực rất giả
      Edit: PDN


      Ngược lại Đậu Yên Nhi, khó hiểu cau mày, thử dò xét :

      "Nữ nhân kia, dường như ta nhìn hơi quen mắt, hình như là Đông Phương Ngữ Hinh. . . Nhưng đúng, khí chất đúng. . ."

      Lớn lên có phần tương tự, nhưng nàng dám khẳng định đây tuyệt đối phải là Đông Phương Ngữ Hinh.

      Có người, chỉ nhìn khí chất, cũng biết giả.

      Nghe người nữ nhân này khẳng định như thế , Long vương nhìn nhiều hơn chút.

      "Ngươi sai, nữ nhân kia chẳng qua là lớn lên có phần tương tự với Đông Phương Ngữ Hinh . ."

      Long vương thừa nhận rất hào phóng .

      Đậu Yên Nhi vốn cũng ngốc, nghe thế cũng hơi hơi đoán được ít:

      "Long vương, ngài đây là. . ."

      Người nữ nhân này tuy rằng có phần tương tự với Đông Phương Ngữ Hinh , nhưng. . .

      Khí chất của Đông Phương Ngữ Hinh , nàng mô phỏng theo được, đây là muốn làm Đông Phương Ngữ Hinh giả sau đó. . .

      Nghĩ đến cái khả năng kia , Đậu Yên Nhi cảm giác chuyện này có khả năng thành công quá .

      "Ha hả, ngươi cho là bản vương làm như thế nào?"

      Lần này Long vương giải thích, Đậu Yên Nhi khó hiểu lắc đầu:

      "Ta. . . biết, chỉ là, tuy rằng người nữ nhân này có vài phần tương tự, nhưng đủ để đánh tráo. . ."

      Long vương và Đông Phương Ngữ Hinh có cừu oán sao?

      Nghĩ đến khả năng này, Đậu Yên Nhi rất kích động.

      Người nàng hận nhất là chính là. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh.

      Nàng là tiểu thư của Đậu gia , dám tôn quý đến mức nào, thuần khiết đến mức nào, nhưng ít nhất, nàng vẫn luôn giữ mình trong sạch.

      Thế nhưng, bỗng nhiên có ngày, có nữ nhân phá hủy tất cả của nàng .

      Nàng biết Đậu gia của họ xin lỗi nàng ta.

      Nhưng, kiện kia, nàng chưa bao giờ tham dự qua.

      Đó là chủ ý của cha và các ca ca , nhưng nàng ta lại trả thù mình.

      Nàng bị ca ca của mình làm bẩn, thậm chí, mang thai, sinh đứa bé.

      Ha hả. . .

      Thực là buồn cười, cuộc đời của nàng, cứ như vậy bị phá hủy, vì nữ nhân ác độc đó.

      "Bản vương có qua muốn cho nàng đánh tráo sao?"

      Long vương cười thản nhiên, lần này Đậu Yên Nhi càng giải thích được ——

      Nếu như, phải là vì đánh tráo, vì sao phải tìm người có vài phần tương tự chứ?

      "Long vương, cái này. . ."

      Nàng nghĩ ra, thực biết Long vương muốn làm cái gì. ,

      "Ha ha. . . Đậu Yên Nhi, ngươi làm sao có thể hiểu ý tứ của Long vương chứ? Ý tứ của ngươi tùy tùy tiện tiện là có thể hiểu được ư?"

      Tề Sơ lấy lòng , Đậu Yên Nhi vừa nghe cũng đúng, lúc này bọn họ cần hạ thấp tư thế——

      Tề Sơ , khác nào cực kỳ đúng khẩu vị của Long vương , mặt của cười càng xán lạn, cũng kinh khủng hơn:

      " ra , hay giả cũng có gì, chỉ cần có người tin tưởng đây là là được rồi. . ."

      Hai người đều là sửng sốt, Long vương tới ai.

      "Bản vương là, Uất Trì Tà Dịch. . ."

      Tên này vừa ra, hai người bọn họ thậm chí đều cho rằng đây chẳng qua là. . .

      chuyện cười.

      Để cho Uất Trì Tà Dịch tin tưởng Đông Phương Ngữ Hinh là ?

      Chính là người trước mắt này?

      Ha ha, thực là buồn cười.

      Nếu muốn lừa gạt Uất Trì Tà Dịch, trừ khi. . .

      Là mọi người người đều tin tưởng đó là Đông Phương Ngữ Hinh .

      Chẳng qua là đến trình độ đủ để đánh tráo , Uất Trì Tà Dịch cũng chưa chắc tin tưởng.

      Dù sao, người quen thuộc nhất với Đông Phương Ngữ Hinh , là tiểu Hoan Hoan, chính là Uất Trì Tà Dịch rồi.

      Nhưng hai người chưa từng phản bác, bởi vì đương nhiên Long vương có đạo lý của .


      ☆, Chương 927: Phụ thân và nữ nhân khác ân ái?
      Edit: voi còi



      "Người vừa rồi, các ngươi có thể quen biết?"

      Tề Sơ và Đậu Yên Nhi, cũng chưa cùng Long Vương giao thủ qua, cho nên đối với người của , cũng chưa quen thuộc.

      " là Uất Trì Tà Dịch..."

      Thân thể Đậu Yên Nhi cứng đờ, Uất Trì Tà Dịch...

      Hận Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng đồng dạng cũng rất hận Uất Trì Tà Dịch.

      Hai người bọn họ luôn luôn cùng chỗ, cho dù là trước kia, thân phận của bọn họ cũng chưa công khai, thậm chí...

      Nàng muốn báo thù, sở dĩ nàng vẫn luôn sống khuất nhục như vậy, vì cái gì cũng chẳng qua là báo thù.

      Long Vương từ trong mắt Đậu Yên Nhi nhìn thấy hận ý thấu xương, lão hiểu nhìn nữ nhân có vài phần ý tứ:

      "Ngươi cùng bọn họ có cừu oán?"

      Tề Sơ, tìm đến mình, cũng chẳng qua là vì củng cố địa vị của mình.

      Mà nữ nhân này...

      Long Vương có phần hứng thú, lão cảm giác nữ nhân này rất hợp khẩu vị của mình đấy.

      "Vâng..."

      Cừu hận đối với bọn họ, Đậu Yên Nhi cũng giấu diếm.

      "A..., Đông Phương Ngữ Hinh này lại làm cái gì?"

      thể tưởng được a, cừu địch của bọn họ cũng ít đâu.

      Đối với điểm này, Long Vương có vẻ thích.

      "Nàng..."

      Đậu Yên Nhi muốn chuyện qua, tuy nhiên, rất nhiều người biết, nhưng...

      Bỗng nhiên nàng khóc lên, Long Vương lắc đầu:

      "Thôi, cũng được... Nhưng mà, người này ngươi thể động, hôm nay là Hắc Sử của bổn vương..."

      Hắc Sử, thân phận rất cao.

      Mà còn, cho dù là Đậu Yên Nhi nghĩ muốn động đến , nàng cũng có bổn kia a.

      Đậu Yên Nhi, tự nhiên hiểu điểm này, nàng báo thù, cũng gấp đâu.

      Long Vương dẫn bọn họ rời , Uất Trì Tà Dịch này coi như là có vẻ bề , tệ, tệ...

      và nữ nhân kia tốt, chỉ cần ổn định, có thể làm cho Tiểu Hoan Hoan ra - -

      "Ngươi dẫn ta tới đây làm cái gì?"

      Rốt cục Tiểu Hoan Hoan cũng rời khỏi căn phòng giam giữ kia, cũng ly khai những ánh mắt đáng sợ này.

      Bé bị đưa vòa trong viện, chân khí người đều bị phong bế, bé có võ công.

      Bé lúc này, chỉ là đứa bé bình thường.

      "Về sau người ở nơi này làm người hầu..."

      Tại đây?

      Làm việc sao?

      Cái viện này...

      Tiểu Hoan Hoan đánh giá chung quanh, tuy nhiên lớn, nhưng so với nhà tù tốt hơn nhiều.

      Chẳng qua đáng tiếc là, chính mình có võ công.

      Nhưng, tóm lại ở đây có chút tự do hơn, có lẽ có thể nhìn thấy phụ thân.

      Cho nên, trong lòng Tiểu Hoan Hoan, vẫn có vẻ cao hứng.

      nghĩ cứu người, đem phụ thân cứu tốt rồi.

      Còn những cái khác, trở về để cho mẫu thân bọn họ làm.

      Mẫu thân vẫn có tới như cũ, trong lòng Tiểu Hoan Hoan cũng lo lắng, có lẽ...

      Nơi này rất khó tìm đấy.

      Người kia xong liền ra ngoài, Tiểu Hoan Hoan chính mình vào.

      Phía trước là phòng, tựa hồ có người ở.

      Tiểu Hoan Hoan tới cửa, lại vẫn chưa tiến vào, liền thấy hai người ngồi ở đại sảnh.

      người trong đó...

      Phụ thân.

      Tiểu Hoan Hoan mới vừa muốn vào chuyện cùng phụ thân, chợt nghe giọng của nữ nhân:

      "Tướng công, người ăn cái này..."

      nữ nhân.

      nữ nhân chặt chẽ dựa vào phụ thân.

      Lúc này, trong tay nàng cầm quả nho vừa mới bóc vỏ, liền muốn bỏ vào trong miệng của phụ thân.

      Khoảng cách giữa bọn họ rất gần, rất gần.

      Tiểu Hoan Hoan kinh ngạc nhìn màn quỷ dị này, tựa hồ...

      Tại trong trí nhớ của bé, phụ thân chưa bao giờ để cho nữ nhân khác trừ bỏ mẫu thân tiến gần.

      ☆, Chương 928: Cảm giác tệ!
      Edit: voi còi




      Nữ nhân trước mắt này...

      Ánh mắt Tiểu Hoan Hoan nhìn về phía nàng, lúc này mặt nàng khôi phục bình thường, vậy mà cùng mẫu thân có vài phần tương tự.

      người nàng ta mặc mọt bộ váy lộ hơn phân nửa bộ ngực, màu hồng nhạt, mặt có son phấn, xem ra cực kỳ tinh xảo.

      Chỉ là, trang phục như vậy, cùng mẫu thân chút tương tự.

      Mà còn, độ tương tự của dung mạo kia, cũng cao.

      Bỗng nhiên Hoan Hoan nghĩ đến ra chính là cái người kia, nữ nhân kia, cơ hồ có thể đánh tráo, phụ thân đều nắm chặt rồi, nhưng trước mắt cái này...

      Xem phụ thân có ý tứ tránh né, quả nho kia cũng đưa đến bên miệng của phụ thân.

      Uất Trì Tà Dịch há mồm, ăn.

      Mắt Hoan Hoan trừng to, tâm cơ hồ đều nát. Người hiền lành gần gũi?

      Hu hu, vì cái gì?

      Mặc dù là người quên rất nhiều, mất trí nhớ, cũng nên như vậy chứ...

      Tiểu Hoan Hoan muốn qua, nhưng cước bộ thậm chí có sức nặng ngàn vạn phần.

      Bước chân của bé bất động, bé có loại ý nghĩ muốn đánh người.

      Bé muốn phát tiết, bé nghĩ muốn hung hăng đánh chết nữ nhân kia.

      Tiểu Hoan Hoan, vẫn luôn rất hiền lành đấy, mà lúc này...

      Bé muốn giết nữ nhân kia, cũng cho Uất Trì Tà Dịch mấy cái bàn tay.

      thể làm như vậy, làm như vậy, thế nào làm ... thất vọng mẫu thân?

      Hu hu... - -

      "Hô hô... Chơi rất tốt, quá thú vị..."

      Long Vương nhìn biểu tình của Tiểu Hoan Hoan, tâm tình tốt.

      "Đúng vậy a, Long Vương, lần này cái tiểu nha đầu này giận chết Hắc Sử..."

      Bạch Sử đắc ý , thể tưởng được cái tiểu nha đầu này đáng như vậy.

      Vẻ mặt này, quá tăng lực rồi.

      "Hình như Hắc Sử cho rằng đó mới là thê tử của rồi..."

      Long Vương trầm tư .

      "Long Vương, thuộc hạ cảm giác cũng thế..."

      Mặc dù Hắc Sử bị khống chế, nhưng tính tình vẫn có.

      ai có thể cường ép , người cực kỳ trực tiếp.

      Nhưng hôm nay, tại...

      Tựa hồ, cực kỳ có ý.

      "Ừ, vậy là tốt rồi a... Để cho tiểu nha đầu này lăn qua lăn lại ..."

      Ép buộc càng lợi hại, về sau Đông Phương Ngữ Hinh kia càng chơi tốt đây?

      Hừ, cho ta nơi náu của Tiểu Hồ Ly, bổn vương, có rất nhiều cơ hội cho ngươi...

      Chịu tội đấy.

      "Vương, vậy Tề Sơ..."

      Tề Sơ là người thứ nhất cầu tốt, Bạch Sử biết Long Vương đem bọn như thế nào.

      Mà phải giúp , cũng rất đơn giản, thủ đoạn của Long Vương rất nhiều.

      " dựa theo ..."

      Long Vương cười cười, Bạch Sử vội hỏi:

      "Vậy thuộc hạ qua chút ?"

      "Trước vội... Bọn khó được qua đây, làm cho bọn họ ở lại chơi vài ngày ..."

      Bạch Sử gật gật đầu, như thế lại đặc sắc vài phần rồi.

      theo Long Vương rất tồi, chính là vương giả chỗ này.

      Với ở đây, tự nhiên phải nhiều điên cuồng có bao nhiêu điên cuồng.

      "Bên kia cũng chú ý chút cho bổn vương..."

      Long Vương đối Uất Trì Tà Dịch vẫn có phần lo lắng như cũ, Bạch Sử vội :

      "Vâng..." - -

      "Phụ thân..."

      Hoan Hoan nghĩ muốn phát hỏa, muốn đánh người, nhưng bé vẫn luôn nhắc nhở chính mình nên vọng động.

      Bé nhớ tới lúc ở cùng với phụ thân, bé biết phụ thân cũng phải là người tùy tiện như vậy.

      ☆, Chương 929: Thầm nghĩ muốn sống sót
      Edit: voi còi


      Đây nhất định là chủ ý hư hỏng của Long Vương, cho nên, bé muốn lạnh nhạt.

      từ từ vào, nữ nhân kia nhìn đến Tiểu Hoan Hoan tiến vào, cười :

      "Ai vậy a..."

      " biết..."

      Uất Trì Tà Dịch im lặng , lời này để cho Tiểu Hoan Hoan rất thương tổn, nhưng bé dễ dàng biểu ra ngoài như vậy.

      tại phụ thân bình thường, bằng , tuyệt đối chuyện với mình như vậy.

      "Tiểu Hoan Hoan, cần khó chịu được ?"

      Tiểu Nhạc Nhạc cũng cảm giác được Tiểu Hoan Hoan khổ sở, nó khuyên nhủ.

      "Ừ, ta biết..."

      Tiểu Hoan Hoan khụt khà khụt khịt, thấp giọng :

      "Tuy nhiên, nhớ ta, nhưng... Ta ở bên cạnh , chúng ta lại càng có cơ hội giải độc cho ..."

      Lúc ở trogn nàh tù, khả năng bé muốn gặp rất khó khăn.

      Lúc này, chỉ là nữ nhân, muốn tránh nàng, cũng phải là việc khó gì...

      Mà chỉ cần có cơ hội đơn độc, bé ...

      Nghĩ đến phụ thân rất nhanh có thể khôi phục bình thường, Tiểu Hoan Hoan vô cùng cao hứng.

      "Đúng vậy a... Tiểu Hoan Hoan, kiên cường chút..."

      Tiểu Nhạc Nhạc khích lệ .

      Tuy rằng thể giúp Tiểu Hoan Hoan làm cái gì, nhưng vẫn làm hậu thuẫn kiên cường của bé...

      "Ừ, cám ơn ngươi..."

      Lúc này, Tiểu Hoan Hoan cảm thấy mình hề đơn.

      "Ha ha, đúng rồi, ngươi là tới hầu hạ chúng ta ?"

      Nữ nhân cười a a, nụ cười kia, để cho Tiểu Hoan Hoan cảm thấy vô cùng dối trá.

      "Ngươi cách phụ thân ta xa chút..."

      quen nhìn nàng và Tà Dịch cách gần như vậy, Tiểu Hoan Hoan tiến lên muốn tách bọn ra, nữ nhân kia lại cười lạnh tiếng:

      "Tiểu nha đầu, ai là phụ thân ngươi? Lời này nhưng thể lung tung..."

      Nàng, căn bản cũng là môt tiểu thư, cũng là sống an nhàn sung sướng, tuýp đàn ông như thế nào chưa thấy qua?

      Nhưng chỉ có người trước mắt, tuy rằng nhìn tới mặt mũi của , nhưng khí chất đó, thần thái kia, làm cho nàng nhịn được mê luyến.

      Từ thời điểm mới bắt đầu, nàng biết mình chẳn qua chỉ là cái thế thân.

      Nhưng...

      Thế thân thế nào?

      Ví như phải bởi vì gương mặt của mình và nữ nhân kia có phần tương tự, lúc này nàng bị chết.

      Nàng cũng biết thân phận của tiểu nha đầu này.

      Nhưng chỉ cần Long Vương ở đây, tiểu nha đầu này có khả năng là nữ nhi của .

      Mà chính mình...

      Muốn mạng sống, chỉ có thể liều mạng bắt lấy người nam nhân này.

      Nàng rất ràng, cũng rất ràng, cho nên...

      Nàng tính kế nhìn Tiểu Hoan Hoan, nàng để cho tiểu nha đầu này tiếp xúc Uất Trì Tà Dịch.

      Nàng cũng biết có thê tử, mặc dù chính mình là thế thân, nhưng chỉ cần...

      Nàng cố gắng chút, tại trong khoảng thời gian này nhanh mang thai, có đứa bé.

      Về sau, mặc dù là khôi phục, cũng thể trông coi chính mình được.

      Mà chỉ có ở tại bên cạnh , nàng mới có thể còn sống, thoát khỏi cái chết.

      Con người, đôi khi, nguyện vọng cực kỳ bé, vô cùng bé.

      Giống như nàng, muốn, chẳng qua là có thể an an toàn toàn sống sót mà thôi - -

      Mà Tiểu Hoan Hoan, hiển nhiên biết quyết định của nàng.

      Nếu lúc này bé có võ công, tuyệt đối bỏ qua người nữ nhân này.

      "Là sao? Cha ta đều chuyện, chỗ nào có phần của ngươi chuyện vậy?"

      Tiểu Hoan Hoan khinh thường bĩu môi, nữ nhân này, ngay cả xách giày cho cho mẫu thân cũng xứng.

      "Tướng công..."

      Nữ tử ủy khuất mím môi, như vậy thấy thế nào cũng có phần còn giống như là học tập Tiểu Hoan Hoan...

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 931: Trả thù!
      Edit:..Lam Thiên..


      Trong lòng , càng lúc càng hoài nghi, tiểu nha đầu này giống như dối .

      Kia......

      là nữ nhi của chính mình sao?

      Rất kỳ quái , trong lòng thế nhưng có chán ghét, tựa hồ giống như đây là chuyện đương nhiên.

      “Bưng nước cho ngươi?”

      Tiểu Hoan Hoan nguyên bản là rất vui ,bé từ đến lớn, phải hầu hạ qua người nào?

      Nhưng......

      tại, bọn họ đích xác là để bé qua làm người hầu .

      Bé nhìn về phía cái bàn cao cao kia, mắt to vừa chuyển, trong lòng bỗng nhiên có cái chủ ý.

      Ha ha nữ nhân, ngươi liền muốn để ta hầu hạ ngươi như vậy sao?

      Được, Tiểu Hoan Hoan liền ngoại lệ lần, bất quá hi vọng ngươi hảo hảo hưởng thụ a!

      Tiểu Hoan Hoan là ai a?

      Đầu óc xoay chuyển nhưng tuyệt đối là rất nhanh !

      Mà nữ nhân kia, nàng làm sao mà biết đứa năm tuổi có thể làm cái gì a?

      Cho nên, nàng căn bản cũng phòng bị !

      Đúng lúc đó Uất Trì Tà Dịch thấy được trong mắt của Tiểu Hoan Hoan có tia tính kế......

      Bất quá, cũng tính toán nhắc nhở nữ nhân này!

      thích nàng, tuy rằng nàng vẫn luôn là chính mình là nữ nhân của !

      tin, đây mà là nữ nhân cái gì? Rất tầm thường, cảm giác phẩm vị của chính mình hẳn là có kém như vậy!

      Cho nên, cũng chỉ là chậm rãi nhìn, chỉ nhìn như vậy mà thôi!

      Tiểu Hoan Hoan tới, bởi vì bé quá , cho nên căn bản với được đến cái bàn!

      Mà nữ nhân kia nhìn thấy bộ dáng cố sức của Tiểu Hoan Hoan, chẳng những nàng có cảm thấy áy náy, ngược lại, nàng lại còn rất vui vẻ!

      Nàng đắc ý nhìn Uất Trì Tà Dịch, thấy cũng phản đối, trong lòng nàng liền càng thêm vui vẻ!

      Long Vương, thời điểm để nàng tới đây cũng nhắc nhở nàng !

      Nàng đến này cũng phải chỉ để hưởng thụ , mà nàng còn phải......

      Quan sát Uất Trì Tà Dịch, nếu Hắc Sử này có nơi nào đúng, tỷ như......

      Thời điểm bình thường , nàng qua cho Long Vương!

      Mà lúc này, nhìn đối với tiểu nha đầu này , hẳn là có vấn đề gì !

      Nữ nhân rất đắc ý nghĩ, mà Tiểu Hoan Hoan ?

      Bởi vì đủ với được đến cái bàn, bé liền chuyển cái ghế qua!

      Sau đó cẩn thận leo lên!

      Này, nếu như bé có võ công, cũng cần mất công như vậy!

      Nhưng tại, võ công của Tiểu Hoan Hoan bị che, cho nên......

      Run rẩy đứng ở cái ghế, tay cầm nước trà kia!

      Sau đó, bé nỗ lực muốn cấp nữ nhân rót nước, nhưng do cánh tay quá ngắn , với tới!

      “Ngạch...... Cái kia, thực xin lỗi a, ngươi có thể hay tới gần chút......”

      Tiểu Hoan Hoan bất an xong, nữ nhân sửng sốt, nhìn Tiểu Hoan Hoan là với đến.

      Nàng kiên nhẫn bĩu môi, cầm lấy cái chén của chính mình, tiến gần vào Tiểu Hoan Hoan......

      Sau đó......--

      “A......”

      Nước trong ấm trà kia, là nước nóng .

      Mà vừa rồi, ngay tại thời điểm nàng tiến đến gần, tay Tiểu Hoan Hoan lại run lên, nước nóng kia liền đổ vào người nàng.

      Sau đó Tiểu Hoan Hoan cũng ngã, ngã sấp xuống mặt đất.

      biết có đụng đầu hay .....

      Nhưng nữ nhân kia, càng thê thảm hơn.

      Nước nóng tát đến ngực nàng, nàng đau đến muốn giết người.

      “A...... đau muốn chết......”

      Đó là nước nóng a......

      Nàng vội vã muốn cởi y phục, chỉ là......

      “Tướng công......”

      vào thay y phục ......”

      Uất Trì Tà Dịch hảo tâm , nữ nhân do dự chút, nàng để ý ở trước mặt cởi y phục , nhưng......


      ☆, Chương 932: Ngươi rất đáng .
      Edit:..Lam Thiên..


      Lúc này ở trong phòng còn có người khác, nàng có chút có hứng thú lắm.

      Cho nên, ánh mắt lạnh lùng, nàng biết cái nha đầu chết tiệt kia chính là cố ý .

      Quay đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Hoan Hoan cái, sau đó nàng vội vàng vào bên trong thay y phục.

      Thấy cái nữ nhân đáng giận kia rốt cục cũng rồi, Tiểu Hoan Hoan lại suy nghĩ làm thế nào mới để Tiểu Nhạc Nhạc ra được.

      Tuy rằng ở tại phòng này......

      Là địa bàn của thân, nhưng nơi này lại là địa phương của Long Vương ......

      Mà Long Vương kia, có lẽ vẫn luôn nhìn về bọn họ.

      Chỉ cần Tiểu Nhạc Nhạc vừa ra , có thể liền......

      Tiểu Hoan Hoan bất an nghĩ, Long Vương.... .......

      , được, bé vẫn là thể mạo hiểm.

      “Còn chịu dậy sao?”

      Bên tai, bỗng nhiên truyền đến thanh mang theo ý cười, Tiểu Hoan Hoan vội vàng ngẩng đầu nhìn qua --

      Là phụ thân.

      Phụ thân thế nhưng qua, ngồi xổm xuống ở bên người chính mình, lúc này Tiểu Hoan Hoan ngẩng đầu, cơ hồ chính là cùng nhìn thẳng !

      Ánh mắt có thần của bé nhìn :

      “Người nhớ ra con sao?”

      Trong ánh mắt kia, bé tựa hồ cảm giác được vài phần hương vị quan tâm !

      có......”

      Uất Trì Tà Dịch lắc đầu, rất tàn nhẫn !

      “A...... Còn có......”

      Tiểu Hoan Hoan có chút thất vọng, nhưng, bé chịu thua như vậy !

      “Ha ha, bất quá, ta cũng chán ghét ngươi......”

      Tuy rằng có nhớ ra, nhưng là cũng chán ghét, đây là cảm giác lúc này của Uất Trì Tà Dịch !

      “Có ? Ai, nữ nhân kia, phải là thê tử của người a, phụ thân, nương tìm người, nàng nghĩ biện pháp giúp người giải độc a......”

      Tiểu Hoan Hoan bất an xong, Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu:

      “Phải ?”

      “Ân, đương nhiên là vậy......”

      Tiểu Hoan Hoan dùng sức gật đầu, tựa hồ là làm như vậy mới tin tưởng!

      “Vậy nghĩ biện pháp ......”

      Uất Trì Tà Dịch thản nhiên xong, Tiểu Hoan Hoan vừa nghe có chút biết gì:

      “Nhưng...... Người nhớ tới mẫu thân sao? Mẫu thân còn mang thai đấy?”--

      Mang thai?

      Tuy rằng, Uất Trì Tà Dịch nhớ Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......

      cũng biết thời điểm nữ nhân mang thai rất khổ, này, làm khó cho nàng !

      “Ai, phụ thân, đừng trách con nhắc nhở người a...... Người có thể trước quên mẫu thân, nhưng...... Trăm ngàn được phản bội nàng, bằng , nàng khẳng định tha thứ cho ngươi ......”

      Tiểu Hoan Hoan cảm thấy chính mình rất hết lòng quan tâm giúp đỡ a!

      Nếu như, phụ thân vẫn như cũ cùng với nữ nhân kia hảo, đến lúc đó mẫu thân tức giận, vậy cũng trách được bé a !

      “Mẫu thân ngươi lợi hại như vậy sao?”

      Rất khó tưởng tượng đó là dạng nữ nhân gì, Uất Trì Tà Dịch cũng có ấn tượng a!

      “Ân, rất lợi hại ...... Nếu như đến lúc đó mẫu thân muốn cùng người tách ra, con cùng đệ đệ khẳng định đều theo mẫu thân......”

      Tuy rằng biết Đông Phương Ngữ Hinh sinh cái gì, nhưng Tiểu Hoan Hoan cảm giác chính là cái đệ đệ !

      Bởi vì bé chờ đợi rất lâu, căn bản liền phải là muội muội !!!

      Bé có tự tin này!

      “Ha ha, tiểu nha đầu, có ai với ngươi rằng ngươi rất đáng ?”

      “Đáng thương có người sao?”

      Tiểu nha đầu chau chau mày, mẫu thân tổng thích như vậy !

      có, cũng ......”

      Bình thường Uất Trì Tà Dịch rất ít khi nhiều như vậy, nhưng đối với tiểu nha đầu này lại rất đặc biệt!

      Nữ tử thay y phục xong, vừa muốn ra ngoài, lại vừa vặn nhìn thấy bọn họ ở cùng nhau!

      Nàng bỗng nhiên dừng lại, vụng trộm trốn ở bên ngoài nhìn!

      Chương 933: Lần thứ hai té xỉu

      Edit: PDN


      Người nam nhân kia. . .

      Cho người ta loại cảm giác rất. . .

      Ôn nhu, tuy rằng chỉ thấy bóng lưng, nhưng nàng lại cảm giác được tâm tình của tệ!

      Đây là. . .

      Lúc ở chung với mình, chưa bao giờ có!

      Trong lòng của nàng có phần đố kị, có phần bất an, nhớ lại chuyện lúc trước sao?

      Nếu như, thực nhớ lại, vậy. . .

      Tay nắm lại chặt, nàng muốn, nàng cũng thể để cho nhớ lại!

      Uất Trì Tà Dịch phải ?

      Nếu, chỉ có ngươi mới có thể để cho ta sống, ta đây cũng chỉ có thể nắm lấy ngươi chặt !

      Tuy rằng, tuy rằng ngực rất bất an, rất có cơ sở, nhưng nàng phải sống, nàng muốn được sống !

      "Tướng công. . ." ——

      Nữ nhân lắc lắc người ra, nghe được giọng của nữ nhân này , tiểu Hoan Hoan tức giận quay đầu chỗ khác!

      "Ngươi xác định bé ở tay của Long vương ?"

      Nghe được Tiểu Hỏa Cầu báo lại, Đông Phương Ngữ Hinh càng buồn bực hơn!

      Tiểu Hoan Hoan, lại thực rơi vào trong tay của Long vương !

      Nàng từng muốn tìm người, nhưng đúng là thể nào cứu ra mà thần biết quỷ hay !

      Tên biến thái Long vương kia, làm sao bắt được tiểu Hoan Hoan tới đó chứ?

      Đông Phương Ngữ Hinh có phần tức giận, nhưng vừa nghĩ khẳng định có liên quan với tiểu Nhạc Nhạc , tên Long vương chết tiệt này, vì có được tiểu Nhạc Nhạc đúng là. . .

      Dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào nha. . .

      Chỉ có điều, dự đoán được tiểu Nhạc Nhạc, cũng muốn. . .

      Cũng muốn. . . Khiến mình luyện đan cho , có thể khẳng định là, dám làm gì tiểu Hoan Hoan!

      Đông Phương Ngữ Hinh phân tích người như thế , nếu nàng biết Long vương từng uy hiếp tiểu Hoan Hoan như vậy , đoán chừng nàng trực tiếp đuổi theo. . .

      A, phải giết chết, coi như là đánh lại Long vương, nàng cũng để cho tiểu Hoan Hoan bị khổ!

      "Haizz, quên , chúng ta cùng nhau nghĩ chút biện pháp . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh biết chưa thể đến đó, đến đó. . .

      chừng, chẳng những có ích gì, trái lại. . .

      "Hinh nhi, cái kia. . . có thể bên phía Sư hậu có phản ứng gì ?"

      Tiểu Hỏa Cầu bất an hỏi, nó cảm giác. . .

      Dựa theo trí thông minh của tiểu Hoan Hoan , nếu như muốn trở về, vậy cũng phải là có biện pháp.

      Bé sở dĩ trở lại, chắc là muốn nghĩ biện pháp cứu Uất Trì Tà Dịch . . .

      Mặc dù Sư hậu qua, nhưng. . .

      "Tạm thời có. . ."

      Đối với chuyện này, Đông Phương Ngữ Hinh biết vội vàng được, Sư hậu rất ổn trọng, nàng có chừng mực.

      "Dạ, Hinh nhi, ngươi cũng đừng có gấp, tiểu Hoan Hoan cũng phải là ột người quá xúc động như vậy , bé nhất định có quyết định của chính mình. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, lúc này cho dù nàng sốt ruột có ích lợi gì nha.

      Nhưng ra, nên cho mấy người sư phụ tiếng, tại biết tiểu Hoan Hoan tung tích.

      "Ta chẳng qua là lo lắng tiểu Nhạc Nhạc. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng :

      "Long vương đối với nó. . . Haizz, ngươi cũng biết, vậy ngộ nhỡ rơi xuống trong tay của Long vương . . ."

      Tiểu Hoan Hoan ngược lại có việc gì, nhưng tiểu Nhạc Nhạc. . .

      Bọn họ có bản lĩnh cứu người nha.

      "Tiểu Nhạc Nhạc ngốc như vậy. . ."

      Bọn họ đều khế ước với tiểu Hoan Hoan , nhưng tình cảm của hai người. . .

      Ngay từ lúc đầu, tuy rằng bọn họ cũng từng cãi nhau , nhưng về sau vẫn luôn rất hòa hợp.

      ghen tị, tranh giành, bọn họ cũng là bạn rất thân.

      Tiểu Nhạc Nhạc vốn là rất thông minh, mặc dù Tiểu Hỏa Cầu rất tự cao, nhưng phải thừa nhận điểm ấy.

      "Haizz, ta cũng biết tiểu Nhạc Nhạc ngu ngốc như thế, nhưng. . .

      Chương 934: Lần thứ hai té xỉu
      Edit: PDN


      Nhưng. . . tình nên liên lụy đến tiểu Hoan Hoan, chỉ cần là có liên quan với tiểu Hoan Hoan , tiểu Nhạc Nhạc này có thể. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng đúng la chuyện này.

      Tiểu Hỏa Cầu vừa nghe cũng đúng, nếu Long vương này tốt với tiểu Hoan Hoan , hoặc là uy hiếp tiểu Hoan Hoan chẳng hạn . . .

      Phỏng chừng, tiểu Nhạc Nhạc liền dứt khoát chạy ra ngoài, đến lúc đó. .

      "Long vương dám thực thương tổn tới tiểu Hoan Hoan. . . Nhưng bọn họ cũng biết nha. . ."

      Đúng vậy, bọn họ là tiểu hài tử, hoàn toàn có khả năng hiểu ý của người lớn.

      "Hinh nhi, vậy làm sao bây giờ?"

      Nó nên nhắc nhở tiểu Hoan Hoan chút ?

      Bọn họ có quan hệ khế ước , nhưng cách quá xa, nó cũng hề cảm nhận được tiểu Hoan Hoan.

      Trừ khi, lúc tiểu Hoan Hoan có nguy hiểm đến sinh mệnh .

      "Ngươi có thể qua chứ? Tránh né lúc Long vương . . ."

      Nếu để cho Long vương phát , chuyện kiểu này đúng là rất phiền phức.

      "Cái này, ta nghĩ ta có thể thử xem. . ."

      Tiểu Hỏa Cầu dám bảo đảm, bởi vì, thực lực của Long vương , đích là. . .

      Có lẽ là bởi vì quan hệ máu của tiểu Nhạc Nhạc , tuy rằng phải là tinh thuần nhất, nhưng lúc này Long vương chỉ phục hồi toàn bộ như cũ, võ công kia so với lúc ban đầu , lợi hại hơn phần.

      "Ừ, nếu như có thể, ngươi phải cho bé biết tiếng. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn ra bên ngoài luyện đan, than thở:

      "Nếu phải bọn họ làm ra được ngọn lửa của ngươi , ta lại mong muốn ngươi theo sát tiểu Hoan Hoan. . ."

      Nữ nhi, nàng hy vọng con bé gặp nguy hiểm.

      Hài tử lớn như vậy, vốn là lúc ngây thơ nhất, nhưng tiểu Hoan Hoan, lại trải qua nhiều lắm.

      "Dạ. . . Ta đợi buổi tối liền qua nhìn chút. . ."

      Tiểu Hỏa Cầu cũng rất lo lắng tiểu Hoan Hoan, nó có phần thể chờ đợi.

      Lần này, Đông Phương Ngữ Hinh phản đối, nàng phải tiếp tục chuẩn bị độc dược, chỉ có độc dược lợi hại nhất , mới có thể. . .

      Thiết kế Long vương .

      Chỉ có điều, Long vương cũng rất cẩn thận.

      Để phòng ngừa ngộ nhỡ, nàng cũng đồng thời nghiên cứu ra giải dược.

      Bởi vì, ngộ nhỡ đến lúc đó để cho người của bọn họ thí nghiệm thuốc . . .

      Tuy rằng, cái khả năng này lớn, nhưng. . .

      Theo tính cẩn thận của Long vương , chừng xin lấy ra chút để cho bọn họ thí nghiệm thuốc .

      Mà người kia, vô cùng có khả năng chính là Uất Trì Tà Dịch.

      Bởi vì ở bên người của ta, đúng thủ hạ của ta ——

      Tà Dịch. . .

      Chờ ta, ta cứu chàng ra ngoài.

      Ta giúp chàng giải độc, ta . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh lặng lẽ , ngờ, chưởng kia, lại có hậu quả nghiêm trọng như vậy.

      Haizz, nếu sớm biết như vậy, lúc đó nàng tuyệt đối . . .

      Đơn độc cùng chỗ với người kia .

      Chỉ là, đời này có nếu như, cho tới bây giờ cũng có giả thiết.

      Tiểu Hỏa Cầu nhìn họ Đông Phương ngữ lại ngẩn người, nó biết nàng lo lắng cái gì.

      Chỉ là đời này, rất nhiều chuyện, lo lắng cũng có ích gì.

      Chi bằng. . .

      "Hinh nhi, muốn chế ngự Long vương, ngươi phải nhanh nỗ lực a. . ."

      Đan dược kia ngược lại có thể chút, dù sao cũng là bát giai sơ cấp.

      Hơn nữa có kinh nghiệm luyện chế trước đây lâu , hơn nữa có dị hỏa cực phẩm của Tiểu Hỏa Cầu . . .

      Vậy tỷ lệ thành công lại cao ít, cho nên, độc dược này càng quan trọng.

      Nếu như độc dược của bọn họ hữu dụng với Long vương, vậy giết cũng phải việc gì khó .

      Nhưng ngộ nhỡ vô dụng sao?

      Long vương phát đan dược kia phải là lên cấp. . .

      Chương 935: Dì là mẹ cháu

      Edit: PDN

      Long vương phát đan dược kia phải là lên cấp, biết bọn họ lừa gạt , hậu quả kia. . .

      đến đây , ngược lại cảm tạ Long vương biết luyện đan rồi.

      ra chỉ là Long vương, coi như là luyện đan sư cấp bậc hơi thấp chút, cũng chưa chắc nhận ra được.

      Mà luyện đan sư cao cấp này bây giờ đều ở đan học viện , cho nên bọn họ mới có thể. . .

      Ha ha, đây là Đông Phương Ngữ Hinh ngay lúc đó suy xét đến.

      Chỉ có điều, cũng dám bảo đảm hoàn toàn hiệu quả, ngộ nhỡ bên người Long vương có người tài, vậy coi như. . .

      Cho nên, để an toàn, trong thời gian nghiên cứu độc dược , nàng phải đồng thời làm ra giải dược .

      Vậy, quả là có chút khó khăn, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cũng sợ.

      Trước hết Đông Phương Ngữ Hinh tiếng với mấy người sư phụ tung tích của tiểu Hoan Hoan , sau đó trở về tiếp tục chế tác độc dược.

      Haizz, nếu đây là ở đại tốt rồi.

      Chuẩn bị chút độc dược tính thần kinh , hoặc là cái khác, vậy Long vương coi như là lợi hại hơn nữa, cũng đừng nghĩ trốn thoát.

      Mà cổ đại này, cũng thứ này nha.

      Có phần đau đầu.

      Có lẽ là bởi vì gần đây thần kinh vẫn luôn căng thẳng, cho nên. .

      Đông Phương Ngữ Hinh cảm giác có phần muốn ngủ rồi, nàng bỗng nhiên nhớ lại mình khoảng mấy ngày luyện tập công pháp kia.

      Chẳng lẽ có tập luyện lão hòa thượng công phu chuyện sao?

      Thế nhưng, lúc này thời gian khẩn trương như thế , nàng đâu có thời gian luyện công nha ——

      "Hu, hu, hu. . ."

      Bên tai, bỗng nhiên truyền đến tiếng khóc, Đông Phương Ngữ Hinh mơ mơ màng màng, thấy bốn bề vùng sương trắng.

      Mà ở bên cạnh nàng, đứa bé ngồi, tiểu hài tử khóc .

      "Cháu khóc cái gì? Cháu là con cái nhà ai?"

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn cái búp bê lớn kia , hình dáng cũng chỉ hai ba tuổi , vô cùng đáng .

      "Cháu. . . Ô. . ."

      Tiểu hài tử xoa mũi, tiếp tục khóc.

      Trong lòng của Đông Phương Ngữ Hinh mềm nhũn, vội vàng ngồi xuống, phát kéo tiểu hài tử vào trong lòng, an ủi:

      " có việc gì, khóc, khóc nha. . ."

      Ôm ấp của nàng ấm áp, cũng rất thoải mái.

      Tiểu hài tử dựa ở trong ngực của nàng, ngẩng đầu, mắt to chớp lại chớp, ngây thơ hỏi:

      "Dì làm mẹ ruột của cháu được ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh 囧 rồi. . . Cái này. . .

      Nàng đây coi như là nhặt đứa con trai sao?

      "Cái kia. . . Mẫu thân của cháu đâu?"

      Tuy rằng nàng cũng rất thích tiểu hài tử này, nhưng vô duyên vô cớ nhận bừa nhi tử cũng tốt.

      Hơn nữa, nuôi con đến lớn như vậy cũng dễ dàng, nàng thể lừa bán hài tử như bọn buôn người vậy .

      "Cháu biết . ."

      Thấy Đông Phương Ngữ Hinh cũng đáp ứng, tiểu hài tử búp bê lần thứ hai khóc lên:

      "Hu hu, dì cần cháu . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh xấu hổ, đây phải là chuyện nàng có muốn hay .

      "Cha của cháu đâu?"

      " biết. . ."

      "Đây là đâu vậy. . ."

      " biết. . . Hu huuuu. ."

      Tiểu hài tử tiếp tục khóc, Đông Phương Ngữ Hinh cảm giác nó khóc làm cho tim cũng khó chịu:

      "Được rồi, đừng khóc, cháu tìm được người thân của cháu , ta cần cháu có thể chứ?"

      Tiểu hài tử vừa nghe lời này, bật người ngừng nước mắt, thể tin được nhìn Đông Phương Ngữ Hinh:

      "Dì nguyện ý làm mẹ ruột của cháu rồi?"

      Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, haizz, đầu năm nay, tùy tùy tiện tiện là có thể nhặt được nhi tử rồi.

      Có phải là vận may của nàng cũng quá tốt hay ? Vậy mà gặp phải hài tử chủ động nhận thức nương?

      "Mẫu thân. . ."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :