1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 839: Thần chí
      Edit: voi còi



      Bọn họ tham gia cạnh tranh, nhưng có nghĩa là đến đoạt a.

      Ai U Minh vương cỡ nào thông minh, kỳ cũng chỉ là như thế, hừ, điểm ấy chơi chữ cũng đều hiểu.

      Đương nhiên, mặc dù U Minh vương có phần đê tiện, nhưng làm sao có nhiều bịp bợm như Đông Phương Ngữ Hinh Nhiều như vậy đâu?

      Lúc này, xem toàn bộ mọi người đều tỏ thái độ, vừa lòng cười, tay bắn ra, viên thuốc màu đen liền bay qua.

      Giờ phút này, người nằm đất bỗng nhiên há mồm, viên thuốc kia rơi vào trong miệng của .

      Kích cỡ này, nắm chặt kém chút nào.

      Quả nhiên, là cao thủ.

      Chẳng qua hồi công phu, U Minh vương ở trước mặt mọi người lọt vài chiêu.

      Hơn nữa, càng khủng bố là, đây chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên.

      viên đan dược mà thôi......

      Có người có chút thể tin được, giọng than thở :

      “Chỉ là viên thuốc, cũng có thể cứu người? Người này nhưng là sắp chết ......”

      Tất cả mọi người thể cứu được, U Minh vương đơn giản như vậy ......

      Xác thực, khiến cho có người hoài nghi......

      Chút thanh ấy, tự nhiên thể gạt được lỗ tai U Minh vương, vui chau chau mày.

      Bỗng nhiên Mẫn Du Nhiên bay qua, chỉ nghe đến a tiếng khóc rống.

      đất, bỗng nhiên hơn cái màu đỏ gì đó......

      Thịt mũm mĩm, đây là......

      Mà người vừa mới chuyện, lúc này thống khổ che miệng.

      Mà thứ đất kia, là đầu lưỡi của .

      “Cái này an tĩnh ít......”

      Xem động tác của Mẫn Du Nhiên, U Minh vương cực kỳ vừa lòng.

      Mẫn Du Nhiên tiêu sái trở về, đến bên người U Minh vương đứng vững, còn quên đắc ý trừng mắt nhìn mọi người liếc mắt cái......

      “Hình như võ công của nàng ta có tiến bộ ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn đến Mẫn Du Nhiên ra tay, so với lúc trước, cao hơn ít.

      “Đúng......”

      Tà Dịch cũng nhíu mày nhìn, làm sao có thể?

      Lúc đó Mẫn Du Nhiên phải......

      Bọn họ gặp mặt, nhưng thời điểm lần trước, tựa hồ cũng có lợi hại như vậy.

      “Quên , tùy tiện nàng , chúng ta cùng bọn họ giao phong......”

      “A......”

      Người nọ vẫn hô như cũ, muốn cái gì, nhưng thời điểm Mẫn Du Nhiên trừng mắt qua, sợ tới mức dám hô.

      Nữ nhân này thực ngoan độc, lúc này, mọi người lại lần nữa thầm nghĩ --

      Mà tại đây chậm trễ chút, người đất vốn là hề có hơi thở, bỗng nhiên giật mình.

      Tay U Minh vương vừa động, đem người kia cách nắm lấy qua.

      Người nọ bỗng nhiên mở mắt ra, tuy rằng sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, nhưng......

      hoảng sợ nhìn U Minh vương, run run rẩy rẩy, hai mắt mang theo sợ hãi bất an.

      , thập giai ma hạch đâu?”

      U Minh vương kiên nhẫn hỏi, người nọ lắc đầu, dùng sức lắc đầu:

      “Ta...... Quái thú, quái thú......”

      Hai mắt của có chút tán loạn, tựa hồ, bị dọa choáng váng.

      Chỉ quái thú......

      Nhìn U Minh vương......

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng nhìn về phía U Minh vương, ......

      Tuy rằng bộ dáng là gì cả, nhưng tốt xấu hình dạng là người, cùng quái thú......

      Ha ha, tựa hồ có chút khoảng cách ?

      “Quái thú...... Quái thú......”

      Người nọ vẫn hai chữ như cũ, mặt U Minh vương tối sầm......

      Tuy rằng khuôn mặt vốn có chút đen, nhưng mọi người vẫn cảm giác được tức giận:

      “Ngươi bổn vương là quái thú......”

      bàn tay nắm chặt, nắm tay cực lớn, tùy thời đều khả năng hạ xuống.


      ☆, Chương 840: chỉ cần chiêu
      edit:..Lam Thiên..


      Bàn tay này mà đánh xuống khuôn mặt kia, phỏng chừng liền trực tiếp liền xong đời .

      “U Minh vương...... tung tích của Ma hạch ......”

      Thấy U Minh vương muốn đánh người, Hắc Cẩn Trí sợ tới mức vội vàng nhắc nhở .

      Người này là người duy nhất có tin tức nếu như chết, kia mọi người nếu như là bọn họ lừa gạt người, Hắc gia bọn họ cũng còn cách nào khác để .

      Hữu lý thuyết vô thanh (có lý nhưng thể ), chết vô đối chứng, chẳng bằng nghe xem đến cùng là xảy ra chuyện gì.

      U Minh vương nghe được nhắc nhở, nắm tay rốt cục buông ra.

      nhìn về phía Mẫn Du Nhiên, ý bảo nàng đến hỏi.

      Mẫn Du Nhiên hơi hơi cười, nàng là mỹ nữ, tuy rằng phải loại khuynh quốc khuynh thành , nhưng......

      Tối thiểu , so với U Minh vương, làm cho người ta vui tai vui mắt hơn ?

      “Thập Giai Ma hạch ở đâu? Là bị ai cướp rồi?”

      Mẫn Du Nhiên lắc lắc eo xuống, dùng thanh vô cùng ôn nhu hỏi.

      Người nọ được U Minh vương buông ra, tuy rằng U Minh vương có dùng lực mạnh, nhưng vẫn cảm thấy choáng váng hoa mắt .

      Trước mắt bỗng nhiên nhiều hơn nữ nhân, chính là......

      lại càng sợ hãi :

      “Quái thú, có quái thú......”

      Người này thần trí, còn ràng .

      Tuy rằng cách rất xa , nhưng Đông Phương Ngữ Hinh xác định .

      Mẫn Du Nhiên, ngươi chính là dùng mỹ nhân kế cũng vô dụng, bởi vì bị dọa sợ đến choáng váng --

      “Ai, này làm sao lo liệu?”

      Người kia vẫn luôn chỉ quái thú, ra lời khác.

      Mọi người tới tham gia hội đấu giá, cũng chỉ có thể tiếp tục ở lại.

      Chờ người nọ tâm thần ổn định chút, biết được tin tức, hoặc là là thấy được thập Giai Ma hạch liền ?

      Hắc gia, lại vẫn như cũ mảnh mây đen.

      “Phụ thân, người kia luôn miệng quái thú, chẳng lẽ là có quái thú sao?”

      Quái thú này, rất có thể là ma thú.

      U Minh vương tuy rằng giúp khôi phục thân mình, nhưng thần chí .... .......

      U Minh vương lại có cách nào khác. Thân mình của khôi phục bình thường, nhưng võ công, vốn tính là rất thấp , lúc này cũng muốn trở thành cái phế nhân.

      Kinh mạch đứt đoạn, còn khả năng tiếp tục tu luyện võ công nữa .

      Đó là chiêu, chỉ chiêu liền đem đánh thành cái dạng này.

      Nếu như, có quái thú như lời , quái thú kia liền rất lợi hại a.

      Hắc Cẩn Trí nghĩ tới cái này, trong lòng lại càng lo lắng .

      Thập Giai Ma hạch, hay là.... .......

      Người này thời điểm đến đây, cùng quái thú kia có liên quan?

      Dù sao, dưới tình huống thông thường, ai có thể giết chết ma thú cao hơn thập giai chứ?.

      Kia ngược lại cần người cấp cao nhất đời này tồn tại.

      “Này...... Ai, may mắn , liều chết đến , bằng , chúng ta liền có thể xong đời ......”

      Người, quả nhiên là thể quá tham lam .

      Lúc đó, thời điểm nhìn đến vật này, chỉ nghĩ đến vật này mang tới cho bọn họ rất nhiều tiền lời, lại nghĩ đến phần mạo hiểm trong chuyện này.

      Kết quả, chính là thiếu chút nữa liền triệt để xong đời.

      tại gia chủ rất hối hận, tuy rằng người này xuất , nhưng tình Hắc gia, cũng có hoàn toàn được giải quyết.

      “Gia chủ, thiếu chủ, Thiên Thương đảo thiếu đảo chủ cầu kiến......”

      Bỗng nhiên có người đến bẩm báo, Hắc Cẩn Trí sửng sốt --

      Thời điểm ban ngày, Uất Trì Tà Dịch bọn họ phải vẫn luôn rất bài xích cùng bọn họ ở chung chỗ sao?

      Nhưng lúc này, lại bái phỏng ý tứ là......

      “Phụ thân......”

      Việc ban ngày, phụ thân nhìn thấy, lúc này phụ thân lại ở đây, Hắc Cẩn Trí tự nhiên phải nghe ý tứ của phụ thân.

      “Nhìn xem , chừng có chuyện......”

      ☆, Chương 841: là rất khéo.
      Efit:..Lam Thiên..

      Đối với cách làm cùng lời ban ngày của Uất Trì Tà Dịch , tuy rằng ủng hộ, nhưng cũng có vài phần lý giải.

      “Ân, kỳ , phụ thân, ban ngày là con đúng , phu nhân của vừa mới có thai, thân thể đúng là tốt lắm ......”

      Hắc Cẩn Trí thiện ý giải thích , gia chủ gật gật đầu, :

      “Tốt......”

      Chỉ trong chốc lát, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch tới.

      “Tà Dịch, làm sao ngươi lại tới đây?”

      Chào hỏi lẫn nhau qua , Hắc Cẩn Trí hiểu hỏi.

      “Người kia, chừng Hinh Nhi có biện pháp khiến chuyện......”

      Uất Trì Tà Dịch giải thích .

      “Nga, này......”

      Với bộ dáng tại của người kia, chính là ngay cả U Minh vương cũng có biện pháp, Đông Phương Ngữ Hinh làm sao có thể có biện pháp đây?

      Hắc Cẩn Trí có chút hoài nghi.

      Kỳ U Minh vương cũng phải hoàn toàn có biện pháp, có thể giúp người kia khôi phục võ công, chính là phải cần rất nhiều thời gian, hơn nữa cần phải hao phí rất nhiều sức lực .

      Về phần chuyện bị dọa đến choáng váng này, cũng có nghiên cứu qua làm thế nào để cho trở lại bình thường.

      Loại chuyện này có nghiên cứu qua, cũng nghĩ tới nghiên cứu.

      “Ân, ta có thể gặp chút ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh khách khí xong, Hắc Cẩn Trí có chút do dự, bởi vì......

      Người kia là do U Minh vương cứu, nếu như để U Minh vương biết bọn họ mình......

      Vậy hậu quả......

      Thực lực của U Minh vương ,bọn họ đều rất ràng......

      “Này......”

      Nhìn thấy khó xử, Đông Phương Ngữ Hinh biết lo lắng cái gì.

      Nhưng......

      Uất Trì Tà Dịch muốn để chính mình nhìn thấy U Minh vương, là U Minh vương đối nàng có tâm tư nên có, nên......

      tiện, vậy hay là thôi ......”

      đồng ý, vậy cũng có gì.

      Dù sao , cho dù là có biết kia thập Giai Ma hạch ở đâu, cũng chưa chắc là của chính mình .

      Lúc này, tất cả mọi người đều rời , khi biết tin tức, phỏng chừng toàn bộ đều .

      Mà U Minh vương ở tại đây, nếu như bọn họ có tin tức , U Minh vương khẳng định cũng qua góp vui.

      Vật này vốn có khả năng là đồ của riêng mình, nhưng bất quá bọn họ chỉ là có chút hiếu kỳ mà thôi --

      Quái thú này, là có ý tứ gì?

      Là ma thú nào? Chẳng lẽ muốn tiến giai sao?

      Nếu như tiến giai , quái thú kia liền cách bọn họ rất xa, bằng , bọn họ có thể cảm nhận được uy áp của nó .

      “Ta...... Tà Dịch, ta kỳ cũng là bất đắc dĩ ......”

      Kỳ , Hắc Cẩn Trí cũng rất muốn biết đáp án kia, nhưng......

      cũng biết quan hệ của U Minh vương cùng Uất Trì Tà Dịch, biết bọn họ muốn chính diện đối mặt.

      kỳ cũng rất hận U Minh vương, bởi vì......

      Tổ truyền của bọn họ , lúc này ở trong tay U Minh vương......

      Nhưng lại có biện pháp lấy lại, đánh lại U Minh vương, chỉ có thể dùng khuôn mặt tươi cười để gặp .

      cũng giống như Uất Trì Tà Dịch bọn họ, bọn họ chán ghét U Minh vương, bon họ liền có thể tận lực tránh cùng gặp mặt.

      Nhưng chính mình......

      Giống nhau thích , nhưng......

      Lại thể cùng chỗ, là thiếu chủ Hắc gia, là người làm chủ hội đấu giá lần này, né tránh được cũng có khả năng né tránh .

      “Ha ha, ta biết......”

      Uất Trì Tà Dịch thản nhiên cười, thể làm, vậy bọn họ quan tâm --

      Đỡ Đông Phương Ngữ Hinh vừa muốn ra ngoài, cửa lại bị vài người vừa tới chặn lại, cầm đầu chính là U Minh vương.

      “Uất Trì Tà Dịch, nghĩ tới ở nơi này lại có thể gặp được ngươi, là rất khéo a......”

      ☆, Chương 842: Dấm chua này đừng ăn.
      Edit:..Lam Thiên..


      U Minh vương hắc hắc cười, ánh mắt nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, chỉ nhìn lướt qua.

      Mẫn Du Nhiên dán tại người U Minh vương, đắc ý nhìn Đông Phương Ngữ Hinh.

      U Huyền cũng có theo tới, phía sau còn có vài người của U Minh giới theo.

      “U Minh vương, khéo......”

      Giờ phút này bỗng nhiên qua, có thể xem như rất khéo sao?

      Nếu như là trùng hợp, ngược lại nguyện ý tin tưởng, đây là......

      cố ý , cố ý qua chặn bọn họ .

      “Ha ha, Uất Trì Tà Dịch, biết các ngươi tới đây là có chuyện gì?”

      U Minh vương hỏi Uất Trì Tà Dịch, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Hắc Cẩn Trí.

      Hắc Cẩn Trí thầm nghĩ U Minh vương này quả nhiên là thần thông quảng đại, ngay cả việc này cũng biết.

      Mà Uất Trì Tà Dịch, khẳng định mục đích chân chính.

      U Minh vương cũng biết, lúc này chỉ có thể ra .

      Bởi vì, chính cũng muốn biết cái đáp án kia.

      “U Minh vương, Uất Trì Tà Dịch mang theo phu nhân qua, là muốn giúp người kia nhìn chút ...... chừng có biện pháp khiến mở miệng......”

      “A!”

      U Minh vương quay đầu nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, hắc hắc cười:

      thể tưởng được phu nhân thế nhưng còn có bản lĩnh này?”

      Uất Trì Tà Dịch nghĩ tới Hắc Cẩn Trí thế nhưng lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy, lúc này như thế , bọn họ cũng có khả năng phải.

      “Ha ha, Hinh Nhi cũng chỉ là muốn thử nhìn chút, về phần có thể hay , cũng thể chính xác ......”

      Uất Trì Tà Dịch khiêm tốn xong, Đông Phương Ngữ Hinh chính là ngậm miệng, cũng chuyện.

      Nàng biết Tà Dịch muốn chính mình cùng U Minh vương gặp mặt, nam nhân này, ghen a.

      Tuy rằng nhìn bộ dáng ghen rất hảo ngoạn, nhưng......

      Nàng kỳ hy vọng ăn dấm chua của U Minh vương , bởi vì nam nhân này căn bản đáng .

      Nếu là ghen, cũng phải ăn của người lớn lên đẹp chút mới tốt a --

      “Ha ha, vậy thử xem ......”

      U Minh vương sải bước đến, Mẫn Du Nhiên tự nhiên là gắt gao theo , nàng hung tợn nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, ngoài cười nhưng trong cười :

      “Vương, chính ngài cũng xem ra bệnh, vậy nàng có cái bản lĩnh gì a?......”

      Nàng lấy lòng xong, thấy U Minh vương cũng có tức giận, mới tiếp tục :

      “Theo ta thấy, này chính là lãng phí thời gian a......”

      Tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn luôn biểu sai, nhưng nàng tổng cho rằng kia chỉ là do vận khí nàng tốt.

      Nếu như Đông Phương Ngữ Hinh có thể hỏi ra vật kia, kia chẳng phải là.... .......

      Nàng ở trong lòng U Minh vương, lại càng tốt hơn.

      Đông Phương Ngữ Hinh là người duy nhất bị U Minh vương nhìn trúng nhưng có thể bình an ra.

      U Minh vương đối với nàng chú ý càng nhiều, vậy nàng lại nguy hiểm.

      , được, nàng thể để U Minh vương thích thượng Đông Phương Ngữ Hinh .

      “Ha ha, Mẫn Du Nhiên, ngươi đúng, ngươi ngược lại lãng phí thời gian, nếu ngươi tới thử xem?”

      Đông Phương Ngữ Hinh liền quen nhìn bộ dáng tiểu nhân đắc trí của Mẫn Du Nhiên, nữ nhân này, khi nào mới có thể......

      Khiêm tốn chút?

      Dọa người, tuyệt đối là dọa người......

      “Ta......” Bị Đông Phương Ngữ Hinh như vậy, mặt Mẫn Du Nhiên đỏ lên, rất khó thấy được , người mặt dày như nàng, thế nhưng cũng có thời điểm đỏ mặt.

      “Vương cũng biết , Du Nhiên tự nhiên bản kia ......”

      Mẫn Du Nhiên rất nhanh vòng vo đề tài, bất quá, cho dù là giờ phút này, nàng cũng quên châm chọc Đông Phương Ngữ Hinh chút:

      Chương 843 : phát tiết đều là ban ơn

      Edit: PDN


      "Có điều, tuy rằng con người của ta có mấy bản lĩnh, nhưng. . . . . .

      Tốt xấu còn tự mình hiểu được, giống như là có người, ngay cả mình là ai cũng biết. . . . . ."

      "Ha ha, ngươi còn tự mình hiểu được ư ? Ta nghĩ rằng ngươi sớm biết ngươi là ai rồi"

      Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười, lúc này gặp mặt, đương nhiên cũng cần thiết kiêng dè .

      "U Minh Vương, ngươi ở chỗ này, vậy có thể cho ta thử chút hay ? Vừa nãy chúng ta cũng chỉ là muốn thử chút xem, ngươi thể làm chủ . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh chỉ chỉ Hắc Cẩn Trí.

      "Có thể. . . . . ."

      U Minh Vương hào phóng đáp ứng, ra tò mò biện pháp của Đông Phương Ngữ Hinh hơn .

      Võ công của Đông Phương Ngữ Hinh chưa khôi phục, vậy trình độ luyện đan hẳn là cũng chưa có khôi phục, lúc này. . . . . .

      Bất an nhíu mày, biết Đông Phương Ngữ Hinh có cái biện pháp gì.

      "Được, vậy cho ta chuẩn bị cái phòng riêng, chỉ ta và ở. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh phân phó , lời của nàng vừa dứt, Mẫn Du Nhiên vui :

      "Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi có ý tứ gì? Ngươi muốn tự mình biết tung tích của ma hạch thập giai sao?"

      Chỉ mình bọn họ ở riêng phòng?

      Nàng, U Minh vương cũng thể vào , vậy ngộ nhỡ . . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh đùa giỡn quỷ kế, vậy có thể làm như thế nào ?

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng phải chưa từng làm chuyện như vậy nha.

      "Còn có, những người còn lại , tất cả phải giữ im lặng, thể phát ra thanh gì cả. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh trừng mắt nhìn Mẫn Du Nhiên cái, nàng có nhâm phẩm như vậy sao?

      Mẫn Du Nhiên này, vẫn nhìn chính mình như vậy ?

      "Ngươi. . . . . . Vương, chuyện này được nha. . . . . . Ngộ nhỡ nếu nàng ta . . . . . ."

      Mẫn Du Nhiên bỗng nhiên im miệng, bởi vì U Minh Vương trừng mắt nhìn nàng cái.

      Ở trong lòng của nàng, là. . . . . .

      Sợ hãi U Minh Vương .

      ra, đời này người sợ U Minh Vương , đúng là nhiều lắm mà?

      " cầu của ta có chịu ? Nếu như các ngươi lo lắng, ta đây cũng có biện pháp . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh vẫy vẫy tay, ý ở ngoài lời, nếu như các ngươi đồng ý, ta liền trực tiếp làm thử .

      tại đúng là ngay cả đến U Minh vương cũng còn cách nào khác, Đông Phương Ngữ Hinh thử xem khả năng có chút tiến triển, nếu như thử mà , vậy cũng chỉ có thể . . . . . .

      "Hinh Nhi, ngươi mình cùng chỗ với ta . . . . . ."

      Người kia, tuy rằng bị trọng thương, thậm chí khả năng có võ công .

      Nhưng Uất Trì Tà Dịch vẫn có chút lo lắng như cũ , bởi vì bây giờ tình trạng của Đông Phương Ngữ Hinh đặc biệt.

      Bây giờ nàng mang bầu, cũng thể xảy ra chuyện gì.

      muốn để cho nàng có chút nguy hiểm, cho dù là chút xíu cũng thể .

      "Ta sao. . . . . . Tướng công, chẳng qua là người vô dụng, ta còn sợ ta hay sao ?"

      Dịu dàng cười với Uất Trì Tà Dịch , Uất Trì Tà Dịch lắc đầu:

      "Ta chỉ là lo lắng. . . . . ."

      "Ta phải làm bằng giấy . . . . . ."

      Haizzzz, hóa ra lúc chỉ mình người , mang thai rất vất vả, từng rất khó, nàng nghĩ rằng nếu như bên người có người nam nhân tốt rồi.

      Lúc này, bên người người, nhưng. . . . . .

      Vẫn có phần ăn tiêu như cũ , nam nhân này, đối với mình là tốt, vô cùng tốt, nhưng có đôi khi cũng lải nhải giống bà già.

      Nhìn ân ái giữa bọn họ , sắc mặt U Minh Vương mất tự nhiên u ám xuống .

      Mà vẻ mặt của Mẫn Du Nhiên, lại là ghen tị.

      Đông Phương Ngữ Hinh hạnh phúc như vậy , nhưng chính mình sao?

      Từng theo đuổi, có trải qua thích nam nhân. . . . . .

      Về sau, rốt cuộc quay lại được.

      Mà bây giờ, nàng ỷ lại U Minh Vương, lão nam nhân này , nhưng. . . . . .

      U Minh Vương cũng mình, đối với mình, phát tiết cũng là ban ân.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 844 : làm cho người ta giật mình

      Edit : PDN


      chừng lúc nào đó, ngay cả nàng cầu xin phát tiết cũng muốn bản thân mình .

      Nam nhân này, hoàn toàn đáng tin cậy, ở bên người U Minh Vương, lại vinh dự, nhưng sau lưng kia. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh, vì sao ngươi có thể hạnh phúc như vậy ?

      Phòng chuẩn bị tốt , đồ đạc cũng chuẩn bị tốt , Đông Phương Ngữ Hinh tới.

      Ngay sau khi vào cửa, nàng quay đầu, cho Uất Trì Tà Dịch cái ánh mắt an ủi.

      Sau đó, nhìn về phía Mẫn Du Nhiên, mắt mang cảnh cáo :

      "Ta muốn bởi vì ngươi thất bại trong gang tấc. . . . . ."

      Người ở nơi này , đương nhiên Hắc Cẩn Trí thành vấn đề, U Minh Vương, vậy lại có khả năng có sai lầm gì , Uất Trì Tà Dịch lại càng .

      Duy nhất chuyện xấu, cũng chỉ có nữ nhân Mẫn Du Nhiên này.

      Nữ nhân này, lúc đầu, cao ngạo như thế , cho tới bây giờ nàng đều nhớ lần đầu tiên nhìn thấy nàng ta . . . . . .

      Nhưng bây giờ sao? khác gì người nữ nhân chanh chua bình thường đường.

      Bây giờ nàng ta càng sống càng ngược trở về, chút khí chất ban đầu .

      "Ngươi. . . . . . Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi có ý tứ gì. . . . . . Ngươi. . . . . ."

      Mẫn Du Nhiên chưa xong, tay của U Minh Vương bỗng nhiên vỗ, Mẫn Du Nhiên lập tức im miệng.

      À, cũng phải nàng có tự giác hơn, mà là. . . . . .

      bàn tay cả nàng ta giơ nửa, miệng mở nửa, bộ dáng cực kỳ buồn cười.

      Điểm huyệt. . . . . .

      Vừa rồi U Minh Vương vậy mà điểm huyệt nàng ta .

      Mắt của Mẫn Du Nhiên cố chuyển động , chẳng qua là, có ai chú ý nàng ta. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn bộ dáng vô cùng buồn cười của nàng ta, miệng cười mịt mờ, sau đó xoay người yên tâm vào.

      Đông Phương Ngữ Hinh vẫn quên : :

      "Bây giờ im lặng hơn . . . . . ."

      Hinh Nhi này, là. . . . . .

      Tức chết người đền mạng a, đoán chừng nếu như lúc này Mẫn Du Nhiên có thể chuyện, trực tiếp tức chết từ lâu rồi.

      Đông Phương Ngữ Hinh là cố ý , tuyệt đối là. . . . . . ——

      "Ngươi muốn làm cái gì?"

      Đông Phương Ngữ Hinh sử dụng đúng là thôi miên ở đại .

      Nàng biết đối với người cổ đại thứ này có ích hay , nhưng ngay từ lúc đầu , đó phải kích động , cũng liên tục có quái thú gì đó.

      Cảm xúc cũng từ từ dịu xuống.

      Xem ra, biện pháp rất hữu hiệu.

      Nhìn thây lúc này cũng gần được rồi, thả lỏng cũng đủ rồi, Đông Phương Ngữ Hinh bắt đầu vào chủ đề chính .

      Mà người ở phía ngoài, cũng có thể nghe được giọng của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Còn có người kia , như vậy bọn họ cũng đều biết tất cả thanh , cũng lo lắng Đông Phương Ngữ Hinh giấu riêng.

      ra, Đông Phương Ngữ Hinh định lúc dùng thôi miên , tính giấu riêng.

      Nghe thấy người bên trong hô hấp dần dần vững vàng, cảm xúc cũng ổn định ít, U Minh Vương có chút tò mò ——

      Đông Phương Ngữ Hinh này lại làm cái gì, chỉ vài lời như vậy , là có thể làm cho người kia nghe lời ư?

      là, vượt ra ngoài suy nghĩ của chính mình .

      Nữ nhân này, là khiến người ta giật mình .

      Mà Hắc Cẩn Trí, cũng rất kinh ngạc, thể tưởng tượng được Đông Phương Ngữ Hinh có bản lĩnh này .

      vụng trộm liếc nhìn Uất Trì Tà Dịch cái, người nam nhân này rất may mắn, lại cưới nàng dâu đặc biệt như vậy .

      Nếu như mình có nàng dâu như vậy , chỉ sợ cũng phải . . . . . .

      thương nàng giống y như thôi. . . . . .

      bỗng nhiên cảm thấy đây là đúng, Uất Trì Tà Dịch nên đối Đông Phương Ngữ Hinh tốt như vậy.

      Tình cảm của bọn họ , cũng làm cho Hắc Cẩn Trí hâm mộ như vậy.

      Tà Dịch lại có vài phần lo lắng. . . . . .


      Chương 845 : trúng chiêu! !
      Edit : PDN


      Tà Dịch lại có vài phần lo lắng, tuy rằng Hinh Nhi có chuyện gì, nhưng bây giờ tình trạng cơ thể của nàng cũng phải quá tốt, tuy rằng tu luyện cái võ công gì dó của cái lão hòa thượng kia , tốt hơn ít, nhưng. . . . . .

      Nàng mang bầu, đây là thôi miên Hinh Nhi từng qua mà?

      nhớ Hinh Nhi từng , thôi miên này hao tổn tinh lực vô cùng lớn đối với cơ thể, lo lắng Hinh Nhi thân thể ăn tiêu.

      Nhưng cố tình , việc này chính mình lại biết, nếu như cũng có thể, tất nhiên để cho Đông Phương Ngữ Hinh vất vả .

      Trong lòng có chút lo lắng, chỉ hy vọng nhanh chóng xong việc.

      "Ta. . . . . . Muốn thành Ý Cư, ta muốn bán đấu giá đồ vật. . . . . ."

      Trong phòng truyền đến giọng , là cái nam nhân kia .

      "Ừ, ngươi bán đấu giá đồ. . . . . Cái gì vậy chứ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh dịu dàng hỏi, người nọ lập tức :

      "Ma hạch, ma hạch thập giai, bảo bối cao nhất . . . . . ."

      Ma hạch thập giai. . . . . .

      Đây là lần đầu tiên người này nhắc tới thứ này, việc này , có cái thứ đồ kia .

      "À, ngươi có ma hạch thập giai, vậy. . . . . . Ma hạch đâu?"

      "Bị đoạt rồi, người, nam nhân áo trắng , đoạt rồi. . . . . ."

      Nam nhân áo trắng . . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh suy nghĩ chút những người nhận thức , dường như lợi hại như vậy .

      Hơn nữa, nam nhân áo trắng này nhiều lắm, ai mà biết là ai nha?

      "Người kia, rất lợi hại?"

      ". . . . . . phải người, cái đuôi rất lớn rất lớn , móng vuốt cũng rất lớn, cúa quật đuôi đánh ta ngất xỉu , ta nhìn thấy hai cái răng trắng rất lớn . . . . ."

      Cái đuôi rất lớn ? Móng vuốt. . . . . . Răng trắng . . . . . .

      Việc này. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh trầm tư, người ở bên ngoài cũng trầm tư.

      "Ngươi phải người? Vậy tại ở đâu. . . . . ."

      "Ta biết, ta khi...tỉnh lại, ma hạch thấy tăm hơi, ta liền liều mạng chạy, liều mạng . . . . . . A, quái thú. . . . . . Quái thú. . . . . ."

      Người nọ dường như thanh tỉnh lại, lại nhìn thấy quái thú kia, cảm xúc kích động lên ——

      "Hinh Nhi. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch vừa nghe ổn, vội vàng xông tới, thấy hai mắt của người kia đỏ bừng, thân mình cũng biến thành màu đỏ đáng sợ , bàn tay đánh về phía Đông Phương Ngữ Hinh .

      Bàn tay. . . . . .

      Tuy rằng lúc này bị trọng thương, nhưng bàn tay này , suy nghĩ có chút kì lạ , nếu như hạ xuống, vậy cũng có thể. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa định tránh ra, Tà Dịch phát bắt được nàng liền bế lên.

      Sau đó, thân mình bên, cái tát kia lại rơi thẳng xuống lưng Uất Trì Tà Dịch .

      Chuyện này nếu là lúc bình thường , Tà Dịch ôm Đông Phương Ngữ Hinh có thể nhảy ra.

      Hoàn toàn có khả năng bị đánh trúng, càng thể có khả năng bị thương.

      Nhưng lúc này, lòng nghĩ an toàn của Đông Phương Ngữ Hinh . Thấy Đông Phương Ngữ Hinh gặp nguy hiểm, trực giác của chính là dùng thân thể của chính mình chắn.

      Mà bàn tay màu đỏ kia, bây giờ hoàn toàn vượt qua võ công cực hạn của người nọ .

      "Phụt" tiếng. . . . . .

      luồng khí đen bay tới, thân thể người nọ bay lên, xuyên thẳng qua vách tường dày, bay ra ngoài.

      Là U Minh Vương. . . . . .

      U Minh Vương ra tay .

      ai nhìn thấy người kia thế nào , Đông Phương Ngữ Hinh dựa ở trong lòng của Uất Trì Tà Dịch , vội vàng muốn giãy ra:

      "Tà Dịch. . . . . ."

      Chỉ là, Uất Trì Tà Dịch ôm nàng rất chặt, nàng lại giãy nổi.

      "Tà Dịch, Tà Dịch, chàng. . . . . . Chàng sao chứ?"

      Xin lỗi mọi người vì mấy hôm nay có máy tính nên đăng bài được.hj

      ☆, Chương 846: Thế giới đại loạn?
      Edit: voi còi



      Vừa rồi bọn họ cũng né tránh, Tà Dịch, hình như Tà Dịch trúng chiêu .

      Đông Phương Ngữ Hinh thực vội, nàng muốn biết bây giờ Tà Dịch thế nào.

      Nhưng......

      Tà Dịch chính là buông tay, Đông Phương Ngữ Hinh gấp gáp muốn đánh người --

      Nhưng mà cố tình, nàng cũng dám dùng sức quá mức, nàng lo lắng Tà Dịch......

      “Ta sao...... Hinh Nhi, phải bảo nàng cẩn thận chút sao?”

      Bỗng nhiên Uất Trì Tà Dịch buông lỏng Đông Phương Ngữ Hinh ra, lại xác thực xem nàng thành vấn đề, mới phát phía sau lưng nóng bừng đau xót.

      mặt vẫn bình thường như cũ, biểu ra bộ dáng sao cả.

      “Vừa rồi chàng có việc gì chứ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh vẫn có chút lo lắng như cũ, Uất Trì Tà Dịch thèm để ý cười:

      người bị trọng thương, ta có thể có chuyện gì?”

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ cũng thấy đúng, nhưng mà là người bị thương nặng, cho dù là giãy dụa sắp chết, cũng có thương hại bao nhiêu ?

      “Vậy là tốt rồi...... A, người kia đâu?”

      Xem trong phòng cũng có cái bóng của người kia, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn lỗ thủng kia, trực tiếp thông bên ngoài, có chút gì:

      “Đây......”

      Tuy rằng vừa rồi chú ý tới, nhưng ngốc tử cũng biết phát sinh cái gì.

      “Ngươi thế nào......”

      “Khụ khụ, bổn vương chỉ là tiện tay trở về chút......”

      Hãn, mọi người xấu hổ, tiện tay vung lên, liền sức quyến rũ lớn như vậy?

      “Thiếu chủ, người chết......”

      Lúc này, có thị vệ tới bẩm báo .

      Hắc Cẩn Trí gật gật đầu:

      xuống ......”

      Kỳ chết cũng bình thường, ra ngoài như vậy, người tốt cũng sai biệt lắm chết rồi, huống chi là người sắp chết......

      Nhưng mà, chưởng phong màu đỏ vừa rồi......

      Tựa hồ có chút quái dị a, Uất Trì Tà Dịch đều có việc gì, hẳn là cũng có gì.

      “Ai, đáng tiếc người chết, cũng biết quái thú kia ở đâu......”

      Thập giai ma hạch, vẫn tin tức như cũ, nhưng tối thiểu, có thể xác định gì đó cướp thập giai ma hạch......

      Đuôi dài, móng vuốt lớn, có hai răng hàm......

      Chính là, ma thú phù hợp rất nhiều, thực xác định đến cùng là quái vật gì.

      “Thập giai ma hạch, vốn là dễ dàng được đến như vậy ......”

      U Minh vương trái lại lạnh nhạt rất nhiều, có quái vật như vậy cướp ma hạch, biết là ý tứ gì?

      Cấp bậc của ma thú kia......

      Xem thương thế của người kia, nếu là chính mình cùng thứ kia chống lại, cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra. Này, đời khi nào có chỗ cường đại như vậy?

      Nếu là thứ này an phận, vậy, thế giới liền muốn đại loạn .

      Mà mục tiêu của ......

      U Minh vương nghĩ đến mục tiêu bao giờ thực được kia, bỗng nhiên có chút thương cảm --

      chỉ muốn khôi phục lại bộ dạng lúc đầu thôi, thế nhưng.... .......

      tại, tựa hồ có chuyện càng quan trọng hơn phải làm --

      Tuy rằng cuối cùng hắc y nhân vẫn chết, chết ở tay U Minh vương, nhưng......

      Lời cuối cùng của , cũng chứng minh Thành Ý cư sai.

      Quả nhiên là tồn tại thập giai ma hạch, quả nhiên có người muốn bán đấu giá, chính là đường bị người đoạt rồi.

      U Minh vương so đo, người này, cũng liền dễ dàng đối phó hơn.

      Hắc gia thành khẩn mời mọi người lưu lại chơi vài ngày, chính là......

      Lúc này có tin tức của thập giai ma hạch, thế nhưng học viện Tinh còn có chuyện thú vị.

      Mọi người cũng muốn chậm trễ, đám vội vã nhìn thịnh yến khó có được kia.

      ☆, Chương 847: Nguyện vọng đơn giản nhất
      Edit: voi còi



      Đan dược cấp tám, khả năng làm người trực tiếp tiến giai, ai động tâm?

      Chính là, tâm động này cũng phân đối tượng --

      cái thế giới này, người đến khí tiên cao nhất, đều đếm đầu ngón tay......

      Người còn lại, mặc dù là chiếm được cũng có chỗ dùng, nhưng mọi người vẫn muốn nhìn đan dược cấp tám xuất thế.

      Cho nên, mọi người khắc cũng muốn chậm trễ, trực tiếp chạy tới học viện Tinh .

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng nóng nảy, ngược lại vốn định tại đây nghỉ ngơi vài ngày rồi .

      “Phu nhân trái lại hăng hái, bọn cả đám đều vội vàng, phu nhân là luyện đan sư, chẳng lẽ liền nghĩ muốn qua nhìn chút sao?”

      Hắc Cẩn Trí, Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh ở bờ sông uống trà, mùi trà nhàn nhạt, tiếng nước chảy róc rách, trái lại có phong vị khác......

      “Bởi vì ta là luyện đan sư, ta biết đan dược cấp tám dễ dàng luyện chế ra như vậy, cho nên......”

      Ánh mắt nhìn nước suối trong xanh kia, bên trong còn có cá nghịch ngợm, tôm , trái lại có phong vị khác.

      “Ha ha...... Phu nhân sai, đáng tiếc, Trí cũng muốn qua nhìn xem, chính là bên này được a......”

      Tâm động là có, nhưng thể qua, bởi vì phụ thân cũng đồng ý.

      “Kỳ cũng có gì hay để xem ...... Thứ kia, thành công hay , cùng chúng ta cũng quan hệ......”

      Uất Trì Tà Dịch thèm để ý xong, đối với thứ kia, người khác có lẽ hiểu ý động, nhưng có.

      Võ công của tiến triển thần tốc, nhưng tiến giai cũng là xem kỳ ngộ, bắt buộc.

      Nếu như, trời cho cơ hội cho nguyện vọng, lựa chọn để Đông Phương Ngữ Hinh bình an, hài tử cũng bình an, hơn --

      “Ha ha, Tà Dịch huynh là rộng rãi, nếu ai cũng có lòng dạ như vậy, vậy tốt lắm......”

      Hắc Cẩn Trí cảm khái xong, tại càng ngày càng thích hai phu thê bọn họ .

      Theo hâm mộ, ghen tị đến thích, cảm giác, cùng bọn họ làm bằng hữu tựa hồ là chuyện đúng nhất mà cả đời này làm.

      “Kỳ , mỗi người đều theo đuổi mục tiêu khác nhau, mà ta theo đuổi, chỉ là bọn họ bình an......”

      Hai mắt Uất Trì Tà Dịch chặt chẽ nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, trong mắt, mang theo tình nghĩa nên lời .

      “Ha ha, tướng công, cám ơn chàng......”

      “Đúng rồi, lần này ta còn muốn cám ơn hai người? Nếu phải cuối cùng Hinh Nhi hỗ trợ chứng thực chúng ta dối, chừng Thành Ý cư sớm......”

      U Minh vương, dễ dàng buông tha cho như vậy.

      “Ta cũng có làm cái gì, lúc đó ta cũng rất hiếu kỳ a.... .......”

      Trái lại Đông Phương Ngữ Hinh kể công, nàng làm cái kia, cũng phải là vì trợ giúp Thành Ý cư .

      “Vậy cũng cám ơn các ngươi......”

      Xem Hắc Cẩn Trí ngụm cái cám ơn, Đông Phương Ngữ Hinh có chút áy náy......

      Chuyện bản đồ, muốn cùng hay ?

      Bản đồ ở trong tay Tiểu Nhạc Nhạc, Tiểu Nhạc Nhạc có khả năng lấy ra.

      Quên , lần này Thành Ý cư cũng ra chuyện lớn gì, coi như là nàng giúp Hắc gia vượt qua cửa ải khó khăn, cái này xem như đối Hắc gia bồi thường .

      Đương nhiên, Hắc Cẩn Trí lại thế nào cũng nghĩ đến bản đồ của bọn họ căn bản ở trong tay U Minh vương, mà là ở trong tay Đông Phương Ngữ Hinh.

      Nếu là biết, cùng Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ làm bằng hữu, thậm chí ......

      ☆, Chương 848: Nơi tu luyện tuyệt vời
      Edit: voi còi




      Phát động toàn bộ lực lượng cướp về.

      U Minh vương có bản lĩnh đối phó, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch, bọn họ Hắc gia còn chưa tới nông nỗi sợ hãi.

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh từng nghe Hắc Cẩn Trí qua U Minh vương đoạt bản đồ của bọn họ, tuy rằng nàng rất hiếu kỳ bọn họ làm sao có thể cho rằng như vậy, nhưng hỏi .

      Như vậy, bọn họ cũng hoài nghi.

      Nàng cũng muốn chọc phiền toái.

      Lần này Tiểu Hoan Hoan, đúng là đủ......

      Ai, tiểu nha đầu này a.

      Nghĩ đến Tiểu Hoan Hoan, mặt Đông Phương Ngữ Hinh có chút bất đắc dĩ, nàng cùng Tiểu Nhạc Nhạc, là đủ có thể gặp rắc rối.

      Hi vọng về sau sống yên ổn chút, bằng , nàng cả ngày giúp hai đứa chúng nó chùi đít.

      Tuy rằng vội vàng , nhưng bọn cũng có khả năng chậm trễ thời gian quá dài ......

      Đối đan dược cấp tám kia Đông Phương Ngữ Hinh tuy rằng có gì hứng thú, nhưng......

      Uất Trì Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan, đều có thiên phú luyện khí sư.

      Mà lúc này, Chích lão luyện chế đan dược, Liệt lão cũng phải thường xuyên đều ở đó.

      Vừa vặn, giờ phút này ông có thời gian, có thể để ông trước hết giao cho bọn họ ít kiến thức cơ bản về luyện khí sư ?

      Luyện khí sư, nghề nghiệp càng khan hiếm, bọn họ mua cổ kiếm.

      Nếu như về sau hai người bọn họ lợi hại, chừng có thể sửa chữa chút, phát cái tiểu tài đâu?

      thân gian của bọn họ, cũng trọn vẹn .

      Nhưng mà muốn chữa trị cái kia cấp bậc cần cao chút, phỏng chừng lát, có khả năng có cái gì tiến triển.

      Nhưng mà, chỉ cần bọn họ nỗ lực, khẳng định có cơ hội chữa trị.

      Về phần chính mình sao? Cũng nên luyện công cho tốt, công phu của lão hòa thượng tệ, nàng muốn tu phục linh hồn, phòng ngừa ra cái gì ngoài ý muốn.

      Vài người tại đây lại ở vài ngày, rốt cục quyết định ly khai.

      Lúc này đây, cơ hồ có gì thu hoạch, trừ bỏ Tiểu Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc ở ngoài.

      Bốn người lớn và hai cái hài tử, đường cũng vội vã chạy , bọn họ tùy ý thưởng thức phong cảnh đường.

      Dù sao, ngày như vậy nhiều lắm, bọn họ luôn luôn đều là phiền toái quấn thân .

      ước chừng năm sáu ngày, bọn họ đến rừng cây có chút xa lạ.

      Đây là đường , vốn là có đường khác có thể , nhưng Tiểu Nhạc Nhạc cảm giác bên này có cái gì đó tốt, cho nên bọn họ liền quay lại.

      Dự cảm của Tiểu Nhạc Nhạc luôn luôn là chính xác, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ cũng hi vọng lần này cũng là như thế.

      Mà nữ vương bọn họ, ngược lại cũng sao cả, dù sao cũng có chuyện gì cần phải làm.

      đến trong rừng, mọi người bỗng nhiên phát này trong rừng thế nhưng......

      an tĩnh......

      Hơn nữa, lại hướng bên trong vào bên trong, lại cảm giác được cỗ linh khí nồng đậm.

      Linh khí, là giúp đỡ cực kỳ tốt cho người tu luyện.

      nơi linh khí đầy đủ tu luyện, có đôi khi còn có hiệu quả làm chơi ăn .

      Người tu luyện, đều hướng tới tìm nơi có linh khí.

      Mà nơi này, chính là như thế......

      Trách được Tiểu Nhạc Nhạc phát bên này giống, ra......

      Đông Phương Ngữ Hinh càng ngày càng bội phục tiểu gia hỏa này, sống thời gian dài liền bất đồng --

      Mặc kệ thoạt nhìn còn , tâm trí cũng như tiểu hài tử, nhưng kiến thức này, cho dù là chính mình cũng cảm thấy bằng a.

      “Chúng ta đến bên trong nhìn xem ......”

      Ở đây linh khí đầy đủ nhưu vậy, nếu là bên trong......

      Đông Phương Ngữ Hinh dám suy nghĩ, nàng thậm chí muốn ở lại đây thêm vài ngày.

      Bởi vì nàng tu luyện có chút chậm, bộ công pháp kia, cần tu luyện nhiều hơn mới tốt.

      “Ừ, biết có gì tốt, linh khí đầy đủ như vậy?”

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 849: Bị người rình coi
      Edit:..Lam Thiên..


      Nữ vương cũng hưng phấn xong, nhưng quốc sư lại bĩu môi :

      “Ai biết được? chừng tình nơi này là......”

      Nếu như có đồ vật gì đó, bọn họ có thể nghĩ cách mang .

      Sau đó, tùy thời đều có thể ở địa phương khác dùng.

      Nhưng nếu như ở nơi này......

      Mặt Đông Phương Ngữ Hinh tối sầm lại, bọn họ có nhiều thời gian để ở đây chậm trễ tiếp

      “Hi vọng, nguyên nhân phải là do địa hình ......”

      Bọn họ chỉ có thể cầu nguyện.

      Tốc độ của mọi người nhanh hơn, bên trong linh khí quả nhiên càng thêm dồi dào.

      Bọn họ hết ngày thời gian, trời cũng muốn tối rồi.

      “Nếu trước tiên chúng ta ở tại nơi này ngồi xuống nghỉ ngơi chút?” Tà Dịch thấy đường còn rất xa, liền đề nghị .

      ngày này là nhanh chóng chạy , bọn họ cũng có chút mệt mỏi.

      “Ân, tốt......”

      Nữ vương đồng ý , Đông Phương Ngữ Hinh cũng mệt mỏi , nàng mang thai, nên so với những người khác nàng càng dễ dàng mệt mỏi hơn --

      “Vương, ta Đông Phương Ngữ Hinh thành , ngươi xem......”

      Nhìn thấy bọn họ dừng lại, Mẫn Du Nhiên vui chu miệng lên.

      “Ân?”

      “Nàng khẳng định biết chuyện gì khác, trách được nàng theo bọn họ cùng , mà là ở lâu thêm vài ngày, nàng thế nào cũng nghĩ đến, vương cũng có rời ......”

      Mẫn Du Nhiên vui sướng cười khi người khác gặp họa, nàng Đông Phương Ngữ Hinh làm sao có thể hảo tâm như vậy?

      Cái gọi là nghe thấy , phỏng chừng là nàng có biện pháp khác giấu diếm được lỗ tai bọn họ.

      Quả nhiên là bọn họ đường khác, kia......

      Thập Giai Ma hạch a, nếu như......

      Nếu như U Minh vương tin lời của Đông Phương Ngữ Hinh, vậy ma hạch này có thể là của Đông Phương Ngữ Hinh rồi.

      là nguy hiểm a, may mắn , U Minh vương thiên tính đa nghi.

      Bọn họ xa xa theo , U Minh vương giấu hơi thở của bọn họ, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ mới biết bị người theo dõi .

      “Nhìn kỹ rồi hãy ......”

      Ánh mắt U Minh vương lạnh lùng, này cả đời hận nhất chính là bị người lừa gạt.

      Nếu như, Đông Phương Ngữ Hinh như thế, kia ......

      Bất quá, bọn họ tựa hồ là ngẫu nhiên đến nơi này .

      giống như là có dự tính trước , nhưng Mẫn Du Nhiên cũng sai, Đông Phương Ngữ Hinh vốn là người giảo hoạt, chừng......

      Nghĩ đến cái khả năng kia, U Minh vương bỗng nhiên có loại xúc động muốn đánh người.

      “Vương, tại rất ràng , nàng...... Chính là gạt người ......”

      Nơi này sai, Mẫn Du Nhiên đều muốn ở tại đây tu luyện .

      Đây là địa phương tu luyện rất tốt a.

      Bất quá, nàng theo U Minh vương, tự nhiên có khả năng tùy ý lưu lại.

      Bất quá, nơi này nàng nhớ kỹ, chờ về sau có cơ hội, nàng nhất định trở lại .

      “Trước đợi chút......”--

      “Tà Dịch......”

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên mở mắt ra, nàng quay đầu nghiêm cẩn nhìn lần, chung quanh, có hơi thở của người, căn bản là có người a.

      “Ân?”

      “Ta tại sao lại cảm giác có người nhìn chúng ta vậy ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh tìm lại lần, vẫn như cũ có người.

      Nhưng chính là nàng có loại cảm giác bị người rình coi.

      là kỳ quái, phụ cận nơi này ràng là có người mà.

      “Nàng đa tâm, nơi này có ai khác ......”

      Tà Dịch dùng thần thức kiểm tra lần, có hơi thở, rất khẳng định.


      ☆, Chương 850: Tà Dịch bất thường.
      Edit:..Lam Thiên..


      “Nga, có thể là do ta mang thai ......”

      Phụ nữ có thai hay đa nghi, rất nhiều người đều như vậy.

      “Ân, đói bụng ? Nếu chúng ta làm chút thức ăn ?”

      Người tu luyện, vài ngày thậm chí cả tháng ăn cũng có vấn đề gì, nhưng Hinh Nhi tại bất đồng --

      Nàng phải mang theo đứa trẻ, nếu như ăn, vạn nhất đói đến đứa làm sao bây giờ?

      “Ta đói bụng......”

      Nàng có khẩu vị, Uất Trì Tà Dịch lo lắng nhìn nàng:

      “Là chỗ nào thấy thoải mái?”

      Nhìn khẩn trương như thế, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh có chút khó chịu:

      “Chàng làm chút đồ ăn , ta tại thấy đói bụng......”

      nghĩ muốn lo lắng, Đông Phương Ngữ Hinh quyết định ăn chút.

      “Oa, con muốn ăn , con cũng đói bụng......”

      Tiểu Hoan Hoan vuốt bụng, tuy rằng bé có thể cần ăn, nhưng......

      Có thể được ăn vẫn hơn , bé vẫn trong giai đoạn trưởng thành a.

      Vừa rồi bé ăn vài viên đan dược , này cũng no bụng, nhưng chung quy vẫn bằng đồ ăn a.

      “Con a...... Tiểu Hoan Hoan, nếu như đói bụng, thế nào lại vậy?”

      Nữ vương từ ái lôi kéo tay Tiểu Hoan Hoan , cười :

      “Nếu chúng ta nhìn xem có rau dại có thể ăn hay ?”

      Rau dại? Đông Phương Ngữ Hinh vừa nghe thấy liền muốn hứng thú rồi:

      “Tốt, chúng ta tìm xem ......”

      Ở bên ngoài ăn gì đó, chính là nấu cơm dã ngoại , vốn là thể thiếu lửa .

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tiểu Hoan Hoan đều là luyện đan sư, Uất Trì Tà Dịch cũng có hỏa, tự nhiên liền bỏ qua bước nhóm lửa

      Cho nên, bọn họ chỉ cần tìm cái gì đó có thể ăn là được.

      “Ta xem có cá có......”

      Quốc sư cũng nhàn rỗi, phi thân rời .

      Rất nhanh , đến nửa canh giờ, trong rừng liền bay ra mùi thời nồng đậm.

      Đông Phương Ngữ Hinh có gia vị, nàng có nhẫn trữ vật, nên thông thường nàng đều chuẩn bị sẵn.

      Mọi người cùng nhau nướng này nọ, mùi thơm kia, làm cho người ta thèm dãi.

      Mọi người vui vẻ ăn, tựa hồ lâu bọn họ chưa được ăn thống khoái như vậy --

      “Hừ, cật hóa......”

      Mẫn Du Nhiên nuốt nuốt nước miếng, than thở .

      U Minh vương nhìn nàng cái, chóp mũi sựu là rất thơm.

      Hương vị này, cùng đồ ăn chính mình ăn ngày thường bất đồng.

      Mà xa xa, nhìn thấy nữ nhân kia tra gia vị lên đồ ăn, lúc này thoạt nhìn ôn nhu thành thạo, lại càng thêm mê người.

      U Minh vương nhắm mắt lại, rất muốn nếm thử hương vị kia.

      Chính là, được......

      “Nàng nhưng là hào hứng trí......”

      Lần này đuổi theo, bọn dẫn theo người, chỉ có hai người bọn .

      Tuy bọn tàng hành tung rồi, nhưng bọn vẫn có thể nghe được bọn họ chuyện, cũng có thể ngửi được mùi thơm kia.

      Này đối với bọn , đồng dạng cũng xem như là loại dày vò!

      U Minh vương khá tốt , nhưng Mẫn Du Nhiên tựa hồ chút khống chế được .

      Loại hương vị này, nàng tựa hồ chưa bao giờ được ăn qua, nàng rất muốn ăn.

      “Giống như...... đúng......”

      Bỗng nhiên, U Minh vương nghi hoặc mở miệng......

      Mà Mẫn Du Nhiên, lại hiểu nhìn :

      “Vương, thế nào......”

      Này bỗng nhiên câu, đầu đuôi , khiến nàng biết có ý tứ gì.

      “Ngươi nhìn Uất Trì Tà Dịch......”

      Mẫn Du Nhiên lúc này nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, chỉ thấy vẫn như cũ ăn thịt, nhưng sắc mặt......

      Đỏ bừng......

      Cùng người khác so sánh , đỏ hơn rất nhiều.

      Nàng nhìn về phía mặt đất, nhưng có nhìn thấy rượu.

      Này chứng minh, Uất Trì Tà Dịch cũng có uống rượu, nhưng mặt , thế nào lại giống như uống say vậy ?

      ☆, Chương 851: Người hạ độc là ai?
      Edit:..Lam Thiên


      Hơn nữa, như vậy, xa xa nhìn lại, lại cảm thấy có loại xinh đẹp mê người.

      Thậm chí , ngay cả nàng cũng cảm thấy động tâm .

      Tâm Mẫn Du Nhiên như có con nai nhảy loạn, nàng vẫn luôn biết Uất Trì Tà Dịch rất đẹp, nhưng bộ dáng lúc này, so với bình thường còn muốn đẹp hơn.

      “Thế nào? Nhìn đến choáng váng rồi sao?”

      U Minh vương quay đầu khinh thường nhìn Mẫn Du Nhiên, mặt Mẫn Du Nhiên khó được lúc đỏ lên, nàng làm sao có thể nhìn đến xuất thần như vậy?

      Này vừa vặn bị U Minh vương nhìn thấy, kia......

      Có chút nghĩ mà sợ......

      “Vương, ta chỉ là...... Chỉ là......”

      Nàng ở bên người U Minh vương vẫn luôn khống chế rất tốt.

      Hơn nữa, sống lâu như vậy , gặp qua mỹ nam cũng phải chỉ người ......

      Uất Trì Tà Dịch lúc trước nàng cũng nhận thức, tuy rằng thích, nhưng cũng đến mức mê muội, nhưng vừa rồi......

      Mẫn Du Nhiên có chút kỳ quái, nàng làm sao có thể khống chế được chính mình đây?

      “Chỉ là cái gì? Chỉ là, rất muốn được thượng ngươi sao?”

      Lời này, hỏi tương đối ràng, nhưng thời điểm vừa rồi, Mẫn Du Nhiên là có ý nghĩ này.

      Nhưng lúc này, cũng là vạn vạn thể thừa nhận .

      Vạn nhất U Minh vương chán ghét chính mình, cần chính mình , vậy nàng liền có khả năng......

      Tinh học viện, nàng thể trở về, lần trước chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh ,phỏng chừng hiệu trưởng bọn họ đều hận chết chính mình .

      Mà ăn cắp đồ vật, vốn đúng .

      Còn có......

      Ánh mắt lạnh lùng, nếu như Phác Dương sơn còn tồn tại, với quan hệ của nàng cùng Mẫn Bá Thiên, nàng còn có thể hảo hảo sống tốt nhưng lúc này Phác Dương sơn còn......

      Kết quả của thất bại, chính là bị hủy diệt......

      “Ha ha, thích những thứ đẹp là điều tự nhiên , tính tình của ngươi ta cũng biết, Mẫn Du Nhiên, nhớ kỹ thân phận của ngươi......”

      U Minh vương lạnh lùng xong, lúc này Mẫn Du Nhiên câu cũng dám nhiều lời.

      Nàng biết U Minh Vương tức giận , tuy rằng thích chính mình, đối với chính mình chỉ là phát tiết, nhưng là cho phép chính mình đối với nam nhân khác động tâm .

      “Tình trạng của đúng.... ....”

      U Minh vương nhìn Uất Trì Tà Dịch, sắc mặt người này, tựa hồ cùng......

      Giống như trúng loại dược này, nhưng cảm giác lại đúng.

      Nếu như là trúng độc, vậy Đông Phương Ngữ Hinh có khả năng biết.

      Hơn nữa, nếu như trúng độc , Uất Trì Tà Dịch cũng thể nào có chút cảm giác .

      Lúc này nhìn Uất Trì Tà Dịch, ràng chính là có cảm giác gì.

      Nhưng bọn lại thấy , cho nên......

      Rất có ý tứ......--

      “A...... Vương, ý của ngươi là......”

      Mẫn Du Nhiên lại nhìn Uất Trì Tà Dịch liếc mắt cái, nàng cũng là luyện đan sư, đối với y thuật tự nhiên cũng hiểu được ít, độc dược gì đó tuy rằng nàng am hiểu, nhưng cũng phải là biết cái gì .

      Nhìn bộ dáng của Uất Trì Tà Dịch, đúng là có chút đúng.

      “Ân, nhìn xem ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh, phải ngươi rất lợi hại sao? Cái này nhưng là ta muốn nhìn chút xem ngươi làm thế nào.

      Độc này, phải hạ , vậy......

      Bên người bọn họ, cũng có người khác, cũng chỉ có vài người thân cận cùng Đông Phương Ngữ Hinh.

      Theo lý thuyết, có người có cơ hội hạ độc .

      Huống chi, căn cứ theo tính cảnh giác của Đông Phương Ngữ Hinh , nàng có khả năng phát cái gì.

      Nam nhân kia, cũng là nam nhân, nhưng trạng thái của lại rất bình thường .

      như vậy, cũng chỉ có mình Uất Trì Tà Dịch là đúng, độc này là do ai hạ đây?

      Nhưng ra, lại là cao thủ .

      Chương 852 : chàng trúng độc ?
      Edit: PDN


      "Ai nha, ta cũng lâu vui vẻ như vậy . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh vui vẻ ăn, buổi tối tại nơi hoang dã , bốn phía đều là rừng cây, ăn đồ nướng, là chuyện lãng mạn cỡ nào a. . . . . .

      Mà bọn họ, nhàn nhã hiếm thấy.

      Lại bên người đều là người quan trọng nhất với nàng .

      Nàng chú ý nhất , cảm giác như thế, thực hạnh phúc.

      Nếu như cả đời đều như vậy, vậy càng tốt hơn.

      "Ta cũng vậy nha, mẫu thân, chúng ta lâu chưa ăn đồ ăn ngon như vậy rồi . . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan cũng cười híp mắt lại , bé. . . . . .

      Mặc dù ở bên ngoài ăn cũng sai, nhưng hương vị đúng. Mẫu thân rất ít tự mình động thủ, mà mẫu thân làm đồ gia vị, cũng là tuyệt nhất a.

      Ở bên ngoài căn bản lại kịp ăn .

      "Con tiểu nha đầu này. . . . . . Ăn nhanh chút , mau mau lớn lên. . . . . ."

      Chọc vào trán tiểu Hoan Hoan , nha đầu kia như thế nào lại hiểu chuyện như vậy?

      "Lớn làm cái gì chứ?" Tiểu Hoan Hoan lắc đầu, bé muốn lớn lên a, cảm giác người lớn rất phiền não .

      "Lớn, liền giúp ta trông đứa . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cười ha ha , nữ vương trái lại vui :

      "Chuyện này cũng cần dùng đến tiểu Hoan Hoan, ta đến là tốt rồi. . . . . ."

      Chậc, được rồi, có người để cho trông trẻ là chuyện hạnh phúc

      "Mẫu thân cũng cần, ta đến là có thể . . . . . ."

      Tà Dịch bỗng nhiên mở miệng, Đông Phương Ngữ Hinh có chút 囧 , chàng đại nam nhân có thể trông đứa sao?

      Tại sao cảm giác khó tin như vậy chứ?

      Nam nhân, bình thường cũng có kiên nhẫn gì, chướng mắt hồi liền muốn nhìn .

      "Ai nha, tiểu bảo bối này cũng hạnh phúc, mới lớn bao nhiêu chứ? Lại có nhiều người muốn tranh nhau trông con như vậy . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh vuốt bụng, dường như cách sinh đứa còn sớm mà?

      tại thảo luận này, dường như cũng quá sớm chút nhỉ.

      Uất Trì Tà Dịch cũng vươn tay, muốn sờ sờ bụng của Đông Phương Ngữ Hinh ——

      ra, cũng sở được cái gì, thậm chí bụng cũng nhìn ra được, tháng quá .

      bỗng nhiên tới gần, Đông Phương Ngữ Hinh liếc trắng mắt:

      " tại cái gì cũng cảm giác. . . . . . Dật, Tà Dịch, mặt của chàng. . . . . ."

      Vừa rồi ánh lửa là màu đỏ , sắc mặt mỗi người cũng khác lắm, Đông Phương Ngữ Hinh cũng có phát .

      Nhưng lúc này vừa thấy, mới phát . . . . . .

      đúng lắm, sắc mặt của Tà Dịch tại sao lại . . . . . .

      Đỏ như vậy chứ? ——

      "Làm sao vậy?"

      Tà Dịch giơ tay lên vuốt khuôn mặt của mình , khó hiểu hỏi.

      "Ta cảm giác mặt của chàng rất đỏ. . . . . ."

      Lại cẩn thận nhìn cái, quả là đúng như vậy.

      Vừa nghe Đông Phương Ngữ Hinh như vậy , mấy người nữ vương, quốc sư, và tiểu Hoan Hoan cũng nhìn lại .

      "Đúng vậy nha, phụ thân, người ăn cái gì ? Đỏ như vậy?"

      "Tà Dịch, sắc mặt của ngươi đúng lắm. . . . ."

      Nữ vương cũng nhìn ra đúng , bà cũng .

      "Ta thử xem. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng bắt lấy cổ tay của bắt mạch, chỉ là. . . . . .

      " có việc gì nha, hết thảy bình thường mà. . . . . ."

      Kỳ quái , có vấn đề gì..

      "Có thể là do vừa nãy ta cách lửa quá gần . . . . . ."

      Tà Dịch biết là chính mình có vấn đề gì, tại cảm giác có gì khoẻ .

      "Có lẽ vậy, tranh thủ thời gian ăn, xong việc nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta tiếp tục . . . . . ."

      Lúc này còn sớm, bọn họ còn phải ra ngoài mà?

      "Ừ, vậy nhanh chút . . . . . ."

      Nơi này linh khí tốt như vậy, cũng thể đều dùng ở ăn gì đó, quá lãng phí .

      Chương 853 : màu đen quái dị
      Edit: PDN


      Rống rống. . . . . .

      Đầm đen. . . . . .

      Bốn phía, đều là màu đen khôn cùng , dường như sương mù chung quanh đều là màu đen .

      Uất Trì Tà Dịch ngồi xuống, bỗng nhiên cảm giác mình đến chỗ.

      cái thế giới màu đen , cảm giác tâm trạng của mình, bỗng chốc u rất nhiều.

      Đây là chỗ nào?

      "Hinh Nhi?"

      Đông Phương Ngữ Hinh đâu? thử gọi, nhưng thấy được Đông Phương Ngữ Hinh.

      "Hoan Hoan. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan cũng ở đây, nơi này dường như cũng chỉ có mình .

      Trong khí có loại mùi hôi thối, vô cùng khó ngửi, thậm chí cũng muốn ói ra.

      "Hinh Nhi. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch thực lo lắng, vì sao mấy người Đông Phương Ngữ Hinh đều ở đây?

      Ngay tại lúc vừa vừa gọi, trung bỗng nhiên có thêm tia bắt đầu khởi động.

      "Grào Grào..."

      loại tiếng gầm của ma thú , cảm giác mình dường như từng nghe thấy rồi, nhưng nhớ nghe khi nào .

      Thanh này là. . . . .

      Tà Dịch có phần xác định, Đông Phương Ngữ Hinh ở đây, vậy phải , tìm mấy người Đông Phương Ngữ Hinh.

      Còn có bọn nữ vương, họ ràng là cùng chỗ , vì sao lúc này cũng chỉ có mình mình?

      Mộng? Đây là cảnh mộng ư?

      Uất Trì Tà Dịch bỗng nhiên nghĩ như vậy , khó hiểu cắn miệng, lại cảm thấy đau.

      Vậy đây phải là mộng.

      "Ha ha ha. . . . . ."

      Bỗng nhiên truyền đến tiếng cười to, Uất Trì Tà Dịch vội vàng nhìn về phía tiếng động , lại chỉ nhìn thấy bóng dáng mơ hồ .

      "Tà Dịch. . . . . . Tà Dịch. . . . . ."

      "A. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch tỉnh lại, khó hiểu mở mắt ra, nhìn thấy ánh mắt lo lắng của tất cả mấy người Đông Phương Ngữ Hinh .

      "Ta làm sao vậy?"

      "Vừa rồi chàng ứa ra mồ hôi lạnh, ta thực lo lắng, gọi chàng nửa ngày, chàng mới tỉnh lại. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng nhìn :

      "Làm sao vậy?"

      "Ta. . . . . . có việc gì, dường như trải qua giấc mộng. . . . . ."

      Tà Dịch giơ tay lên lau trán, quả nhiên ẩm ướt , là mồ hôi lạnh ư?

      "Mộng?"

      Nữ vương nghi hoặc nhìn :

      "Sao chúng ta có chuyện gì nhỉ. . . . . ."

      "Ta cũng biết, bỗng nhiên liền. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch cũng hiểu nổi, đúng là luôn ít khi nằm mơ .

      "Chàng mơ thấy cái gì ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến lúc nãy nhìn sắc mặt , cảm giác việc này có chút quỷ dị.

      "Ta cũng biết, nhớ . . . . . ."

      Vừa rồi ràng là nhìn thấy gì đó, nhưng tại, vậy mà đều quên.

      "Vậy, chúng ta thôi, nơi này có chút quái dị, chúng ta ra ngoài trước sau. . . . . ."

      Quái dị, đúng, là quái dị.

      Thân thể Tà Dịch có việc gì, mọi người cũng dám chậm trễ, tuy rằng nơi này linh khí sai, nhưng. . . . . .

      Chung quy, quả là trong lòng có vài phần bất an ——

      "Nhân loại ngu xuẩn . . . . . . thể ngờ được, tại đây cũng có thể gặp được. . . . . ."

      Đoàn người vô cùng nhanh, bọn họ rời lâu, trung bỗng nhiên biến ảo ra hình bóng hư vô .

      Đó là cái gì đó rất dài , người là màu trắng , nhưng cố tình , phủ kín là hoa văn màu đen .

      đôi mắt tàn nhìn trừng trừng về phía mấy người Uất Trì Tà Dịch rời , cuối cùng rơi xuống cái bóng dáng nho . . . . . .

      Tiểu Hoan Hoan, cái tiểu nha đầu kia. . . . . .

      Tiểu Nhạc Nhạc, tiểu hồ li kia. . . . . .

      thể ngờ được, lại chết. Ha ha, là có ý tứ. . . . . .

      nghĩ tới, tại đây còn có thể gặp nhau, lúc ở bên trong , có lão hồ li ở đó, dám làm gì bọn họ.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 854 : Long vương giá lâm
      Edit: PDN


      Cái lúc đó, rất bận rộn, chẳng phải cũng vẫn suýt chút nữa chỉnh chết con tiểu hồ ly kia ?

      Nếu phải cái nha đầu chết tiệt kia chạy báo tin tìm người, lúc này chính mình, sớm thành bá chủ đời này .

      Nhưng, chính là bởi vì con bé, chính mình thất bại trong gang tấc.

      Mà con tiểu hồ ly kia . . . . . .

      Ánh mắt của híp lại nguy hiểm , nó còn sống, có thể lý giải.

      Dù sao, cửu vĩ hồ đứng đầu , ngu ngốc như vậy .

      Chỉ cần tiểu hồ ly còn lại hơi, cho dù là liều mạng bọn họ cũng bảo vệ .

      Nhưng. . . . . .

      Mấu chốt của vấn đề là, dường như vừa nãy phát , võ công của tiểu hồ ly . . . . . .

      Lại tăng ít.

      Điều này sao có thể?

      Lúc ấy ăn phần lớn máu của nó, đó là huyết mạch tinh thuần , cho dù tiểu hồ ly chết được, , cũng thể. . . . . .

      Quái vật này, phải ai khác, chính là Long vương trốn ra từ thời kia.

      Cửu vĩ hồ hạ Tất Sát Lệnh ( lệnh phải giết) với , ở bên kia, phải đối thủ của cửu vĩ hồ .

      Hơn nữa, tuy rằng ăn máu tươi của tiểu hồ ly , nhưng muốn hấp thu tiêu hóa sử dụng, cũng cần thời gian nhất định .

      Cho nên, vì bảo vệ bản thân , lựa chọn chạy khỏi nơi dã sống cả đời .

      Lựa chọn đến nơi này tu luyện, tuy rằng nơi này tốc độ chậm chút, nhưng ít nhất . . . . . .

      Mạng là thành vấn đề .

      Chính là, nghĩ tới, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh cũng ra ngoài.

      Lại đưa tiểu hồ ly đến trước mặt của .

      Long vương cười rộ lên ha hả , là, trời cũng giúp ta mà .

      Tiểu hồ ly, lần trước ngươi chết, vậy lần này. . . . . .

      Chẳng qua tùy tiện ra tay, bởi vì, phát người tiểu hồ ly có gì đó . . . . .

      loại gì đó khiến rất kiêng dè .

      Thời gian ra ngoài quá ngắn, võ công cũng chưa tăng lên bao nhiêu.

      Nhưng mặc dù là như thế, ở bên cạnh, cũng có mấy đối thủ.

      "Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch, tiểu Hoan Hoan, tiểu Nhạc Nhạc, các ngươi đều tốt lắm. . . . . ."

      hung tợn , thân thể vốn trắng noãn , vậy mà lúc này có thêm rất nhiều hoa văn màu đen .

      Long vương cúi đầu nhìn mình thân thể mình, trong lòng lại hận chết bọn họ ——

      Long, cũng giống như con người, cũng là phân cấp bậc .

      là Long vương, bạch long tôn quý , màu trắng tuyền, cao quý khác thường.

      Nhưng lúc này. . . . . .

      Những thứ màu đen này, phá hủy độ tinh khiết chủng tộc ban đầu của .

      vẫn cũng hiểu được làm sai chỗ nào .

      Bởi vì,tuy rằng hấp thu phần lớn máu của tiểu Nhạc Nhạc , nhưng. . . . . .

      Tiểu Nhạc Nhạc làcửu vĩ hồ thuần khiết , có thể là màu vàng .

      Mặc dù là phải màu vàng, cũng là màu trắng.

      Màu sắc của thay đổi , nếu như biến hóa, hẳn là biến thành màu vàng.

      Mà Long màu vàng , so với màu trắng lại nâng cao tầng.

      Nhưng đây tuyệt đối có khả năng biến thành màu đen.

      vẫn cũng hiểu được chỗ nào sai lầm rồi, nhưng hôm nay, nhìn thấy tiểu Nhạc Nhạc hoàn hảo tổn hao gì , thậm chí võ công của nó chẳng những mất đí, thậm chí nâng cao , dường như hiểu chút gì rồi——

      Tiểu hồ ly chết tiệt này, thế nhưng lừa gạt ?

      Lúc trước thời điểm đổi máu, nó có năng lực chống trả .

      Nhưng. . . . . . Làm sao có thể. . . . . .

      Chỗ nào sai lầm rồi? Long vương làm thế nào cũng suy nghĩ được ràng . Có điều có chút là có thể khẳng định .

      Nếu như, nếu tiếp tục như vậy nữa , mình có thể . . . . . .

      Biến thành Hắc Long hoặc là tạp sắc Long,chẳng những mình nâng cao huyết mạch của mình , ngược lại là thấp mấy cấp độ.


      Chương 855: Thứ trong truyền thuyết

      Edit: PDN



      Gần đây liên tục nghiên cứu giải quyết như thế nào, lúc này bọn tiểu hồ ly xuất , có chút suy nghĩ, hay là. . .

      Hừ, cái cấm kỵ kia sao? vội, có rất nhiều thời gian cùng bọn họ chịu đựng.

      Thân ảnh màu đen lóe lên, thậm chí cũng có ai thấy xuất qua.

      Long vương biến mất, trong rừng khôi phục tĩnh lặng ——

      "Ta biết quái thú kia là cái gì rồi. . ."

      U Minh vương có phần thể tin được.

      Bởi vì dùng tuyệt kỹ độc nhất vô nhị của bọn họ, hoàn toàn che dấu hơi thở, cho nên, cho dù là Long vương, cũng phát .

      Hơn nữa, cũng ngờ trong rừng này còn có người khác.

      Vừa nãy cũng thân hoàn toàn , chỉ là. . .

      cái cái bóng mơ hồ, người võ công thấp thậm chí cũng nhìn thấy bóng dáng của .

      "Vương, quái thú?"

      Nơi này có quái thú sao? Chết tiệt Đông Phương Ngữ Hinh, quả nhiên sử dụng mưu kế với bọn họ .

      "Vương, ta vẫn biết cái Đông Phương Ngữ Hinh kia thành , ngài xem nàng. . ."

      Mẫn Du Nhiên đối với quái thủ trái lại có bao nhiêu hứng thú, nàng càng muốn làm sao đả kích Đông Phương Ngữ Hinh ?

      Mục đích của nàng, chính là để cho U Minh vương chán ghét Đông Phương Ngữ Hinh, thậm chí hận nàng ta.

      Tốt nhất, nhát dao giết nàng ta dứt khoát nhất rồi .

      Nếu như Đông Phương Ngữ Hinh biết đây là ý tưởng của U Minh vương , chừng nàng ta . . .

      Rất cảm kích nàng, bởi vì nàng ta đồng dạng thích U Minh vương.

      Đương nhiên, muốn giết nàng ta, cũng dễ như thế.

      "Mẫn Du Nhiên. . ."

      U Minh vương nhìn Mẫn Du Nhiên cố chấp như thế, vui trừng mắt nhìn qua.

      Mẫn Du Nhiên sợ đến dám lung tung:

      "Vương, ngài là cái gì. . ."

      "Rồng. . . con rồng. . ."

      Rồng. . .

      Lời này vừa ra, Mẫn Du Nhiên cũng lại càng hoảng sợ, rồng là tồn tại cao nhất, địa vị của bọn họ, cũng cao hơn người.

      Hơn nữa, dường như ai dám dùng rồng làm sủng vật mà?

      Đừng là rồng rồi, ngay cả phượng hoàng cũng có mấy người dám dùng.

      Bọn họ đều là ma thú thượng cổ chịu bảo vệ nha.

      Chỉ là, nàng sống nhiều năm như vậy, dường như chưa từng nghe qua có long tồn tại.

      Có lẽ , là chưa nghe ai thực thấy qua, dù sao, đây cũng là thứ trong truyền thuyết.

      "Cái này. . . Vương, chúng ta đây nhanh thôi. . ."

      Rồng, bọn họ cũng chọc nổi.

      "Ừ, thôi, xem bọn muốn . . ."

      Vừa mới thấy cái bóng rồng sắp biến mất kia, U Minh vương thậm chí dám dò xét thực lực của ta.

      Bởi vì tuy rằng núp sai, nếu như chọc giận cái thứ kia, ngộ nhỡ. . .

      Giao thủ, chưa chắc là đối thủ của ta.

      Thứ kia, long nền trắng hoa văn , sao lần đầu tiên nghe qua?

      Long có loại màu sắc này sao? Hay là, đây vẫn hoàn toàn phải là long, chỉ là con mãng xà?

      Long và mãng xà, tuy rằng chỉ kém chút, nhưng cấp độ có thể cách xa hơn rồi.

      Nhưng vừa mới thực lực của tên kia thấp, cho dù là mãng xà, cũng dám phớt lờ ——

      "Tà Dịch, Tà Dịch. . ."

      Biết cái khu rừng kia có quỷ dị, mọi người cũng chậm trễ, nhưng muốn ra ngoài cũng phải lập tức là có thể ra.

      Thỉnh thoảng lúc mệt mỏi, bọn họ cũng nghỉ ngơi, dù sao đại nhân ngược lại cũng có gì, nhưng tiểu Hoan Hoan và tiểu Nhạc Nhạc là hài tử. . .

      Chương 856: Cởi y phục của
      Edit: PDN


      Hơn nữa, Đông Phương Ngữ Hinh mang bầu, ngay cả Uất Trì Tà Dịch cũng muốn nhìn nàng quá cực khổ. . .

      Chỉ là, lúc nghỉ ngơi lần nữa, Tà Dịch vẫn là ứa ra mồ hôi lạnh .

      Nhìn dường như lại gặp ác mộng, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng gọi thức dậy!

      Gọi vài tiếng, mới có phản ứng :

      "Ta. . . Hinh nhi, ta đây là. . ."

      Tà Dịch cũng có chút hiểu, thế nào luôn luôn gặp ác mộng? Hơn nữa, lần này nhớ kỹ mơ thấy cái gì rồi. . .

      Đó là nơi màu đen , toàn là màu đen, cho người ta loại cảm giác tử vong.

      Sau đó, dường như thấy có quái thú, đúng, quái thú.

      "Tà Dịch, chàng thực nhớ mơ tới cái gì sao?"

      Tình huống này, trước đây Đông Phương Ngữ Hinh cũng chưa từng tiếp xúc qua, nhưng nàng lại biết đây là bình thường.

      Linh hồn. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên nghĩ đến công pháp lão hòa thượng cho , đây chẳng lẽ là biểu linh hồn bị tổn thương ?

      Khi người tinh thần tốt, các loại chỉ tiêu thân thể đều rất tốt, thể ác mộng liên tục.

      Nhưng bây giờ tình huống của Uất Trì Tà Dịch ràng chính là. . .

      Tinh thần quá kém, dùng cách của đại , là thân thể suy nhược.

      Nhưng tình trạng cơ thể vẫn tốt, cũng bị thương sinh bệnh gì đó.

      Vậy khẳng định chính là vấn đề về phương diện tinh thần .

      Bị thương, sinh bệnh. . .

      Từ ngữ bỗng nhiên toát ra , khiến cho Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt. . .

      Cái này. . .

      Bị thương. . .

      Nàng nghĩ tới ngày đó, lúc nàng giúp người áo đen kia thôi miên, bỗng nhiên kích động, tấn công về phía mình.

      Cũng vào lúc đó, Uất Trì Tà Dịch lao vào, chặn công kích của ta.

      Dường như, chưa kịp tránh né.

      Bởi vì lúc đó võ công của người kia có bao nhiêu, cho dù là sau cùng ngươi thoạt nhìn kinh khủng chút , nhưng lực độ cũng lớn.

      Hơn nữa, lúc đó Tà Dịch có việc gì, Đông Phương Ngữ Hinh cũng liền để ở trong lòng.

      Nhưng bây giờ. . .

      Nếu như Tà Dịch gần đây có cái gì bất đồng, lần ngoại lệ duy nhất, chỉ là chưởng lần đó thôi.

      Vậy coi như là bị thương sao?

      Lúc đó chút phản ứng cũng có.

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên giơ tay lên muốn túm y phục của Uất Trì Tà Dịch .

      "Hinh nhi, làm sao vậy?"

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh muốn giúp mình cởi y phục, chuyện này nếu như ở. . .

      Nhà trọ, chỉ hai người bọn họ, rất cao hứng. . .

      Mặc dù là tại Đông Phương Ngữ Hinh mang bầu, thể làm gì cũng sao cả.

      Nhưng lúc này. . .

      Trong rừng, bọn Nữ vương, quốc sư, tiểu Hoan Hoan đều ở đây, Đông Phương Ngữ Hinh có phải hơi nhiệt tình quá hay ?

      "Chớ lộn xộn. . ."

      Bắt lại tay của Tà Dịch , Đông Phương Ngữ Hinh quả quyết giúp cởi quần áo ra.

      "Hinh nhi, có cái gì đúng sao?"

      Nữ vương biết Đông Phương Ngữ Hinh tất nhiên là nghĩ tới điều gì, nữ nhi của bà , luôn luôn lỗ mãng như thế.

      " từng bị thương qua, ta muốn nhìn chút lưng của . . ."

      từng bị thương ?

      Mọi người giải thích được, ngay cả Uất Trì Tà Dịch cũng hiểu:

      "Ta chưa từng bị thương qua nha. . ."

      Tại sao nhớ được chứ?

      "Ngày đó, ngươi giúp ta ngăn trở kia thoáng cái. . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh nhắc nhở ngay, Tà Dịch vừa nghe, thèm để ý cười:

      "Lần kia à, công kích của người kia , ngứa gần giống như gãi ngứa. ."

      Đông Phương Ngữ Hinh xấu hổ, gãi ngứa, gãi ngứa, ngươi còn né tránh? Đừng cho nàng đó chẳng qua là khổ nhục kế của .

      Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh cuối cùng cởi y phục của , lộ ra cơ thể trần truồng ——

      " biết xấu hổ. . ."

      Chương 857: Ác mộng liên tục

      Edit: PDN


      Thấy Đông Phương Ngữ Hinh lại cởi y phục của nam nhân giữa ban ngày ban mặt, Mẫn Du Nhiên khinh thường .

      U Minh vương híp mắt cái, Đông Phương Ngữ Hinh này , thực là đủ to gan.

      Chỉ có điều, thấy chỗ Đông Phương Ngữ Hinh nhìn vào, bỗng nhiên hiểu cái gì.

      Bọn họ tới hơi chút chậm chút, vì vậy cũng nghe được lời ban đầu của Đông Phương Ngữ Hinh .

      Đám người của Đông Phương Ngữ Hinh biết chỗ này là địa bàn của ai, nhưng biết.

      thậm chí thấy qua cái bóng của vật kia .

      Mà chuyện ngày đó. . .

      Lúc đó ở, đương nhiên biết chuyện Đông Phương Ngữ Hinh từng bị thương .

      Chỉ là, lúc đó, dường như cũng có chuyện.

      Chẳng lẽ. . .

      Thương thế của Uất Trì Tà Dịch có liên quan với người kia ?

      Người kia từng là bị con quái thú thương tổn, sai, quái thú kia chính là long này.

      đánh Tà Dịch, lẽ nào lúc đó. . .

      nhớ kỹ có loại công pháp như thế , nhưng công pháp này thuộc về loài người .

      Nếu như thế, vậy Uất Trì Tà Dịch. . .

      "Đông Phương Ngữ Hinh, chuyện này là khiến cho ngươi nhức đầu . . ."

      U Minh vương thích Đông Phương Ngữ Hinh, tự nhiên, chán ghét Uất Trì Tà Dịch.

      Tuy rằng, đối với thiên phú, năng lực gì gì đó của nam nhân này , có vài phần thưởng thức.

      Nếu như Uất Trì Tà Dịch có cái gì, vậy đúng như ý của rồi.

      nhắc nhở bọn họ, tất cả, nhìn là tốt rồi.

      "Vương, Uất Trì Tà Dịch thực đúng sao?"

      Mẫn Du Nhiên cũng tò mò hỏi, U Minh vương dường như biết chuyện gì?

      "Ngươi xem , sau đó rất đặc sắc. . ."

      Co rồng kia , quả nhiên là có vài phần bản lĩnh——

      "Biến thành màu đen. . ."

      Thấy cái chưởng ấn kia , vùng xung quanh lông mày Đông Phương Ngữ Hinh nhíu chặt.

      Mặc dù lúc đó Tà Dịch có việc gì, nhưng lúc buổi tối nàng vẫn yên lòng kiểm tra qua như cũ .

      Lúc đó hầu như cũng nhìn ra được, nhưng lúc này, chỗ đó bỗng nhiên biến thành màu đen.

      Thân thể này liền lộ ra bình thường tới.

      Hơn nữa gần đây Tà Dịch biểu , điều này . . .

      Người kia, đích xác thực, mà cái chưởng ấn này , chỉ là kết quả.công kích của ta

      Nếu như nàng đoán sai, lúc đó hẳn là trúng loại độc cực kỳ đặc thù .

      Độc giấu ở trong cơ thể , võ công của gần như phế , cho nên cực kỳ suy yếu, biểu ra bên ngoài chính là tinh thần bình thường.

      Mà Uất Trì Tà Dịch. . .

      Thân thể tốt, tố chất tốt, điều kiện cũng mạnh.

      Độc đặc thù kia , tuy rằng mình xử lý được, nhưng vẫn tồn tại như cũ .

      Ở ban ngày, thời gian tinh thần người tốt nhất , nó có tác dụng gì, chỉ là núp.

      Nhưng đến buổi tối, ngồi xuống tu luyện hoặc là lúc nghỉ ngơi. . .

      Đông Phương Ngữ Hinh hết chỗ rồi, khi đó độc này phát tác.

      Tà Dịch gặp ác mộng.

      Nhưng đây là độc gì ?

      Đông Phương Ngữ Hinh giúp Uất Trì Tà Dịch bắt mạch lần thứ hai , lần này nàng càng cẩn thận, dụng tâm hơn.

      Nàng nghĩ ra, người kia cũng bị thương đến cái mức kia rồi, vì sao cuối cùng này chút, dĩ nhiên là. . .

      phải là vì đánh người, mà là vì độc quá độ?

      Nếu như, lúc đó Tà Dịch đỡ cho mình, cho dù mình mau tránh ra rồi, chừng cũng bị kia chưởng phong quét, vậy lúc này trúng độc, chính là mình.

      Thân thể của bây giờ chính yếu, giống với lúc ban đầu .

      Mà linh hồn của ,, cũng sớm bị thương.

      Nếu là mình trúng độc, vậy lúc này chỉ sợ là. . .

      ☆, Chương 858: lá gan
      Edit:..Lam Thiên..


      Đông Phương Ngữ Hinh có chút dám nghĩ, nhưng đồng dạng nàng cũng muốn Tà Dịch trúng độc.

      “Hinh Nhi, này......”

      Nữ vương cùng quốc sư cũng nhìn qua, độc này bọn họ cũng biết.... ....

      “Hẳn là do quái thú kia ...... Mẫu thân, người quái thú kia là cái gì?”

      Thời điểm lúc trước, Đông Phương Ngữ Hinh dám khẳng định, nhưng tại nàng xác định .

      “Này, Hinh Nhi, ta cũng biết......”

      Tuy rằng nữ vương kiến thức rất nhiều, nhưng......

      Nàng chưa thấy qua, tự nhiên cũng biết.

      “Ai, chỗ này, có chút đúng, Tà Dịch xuất tình huống như vậy, có thể là do độc phát tác, cũng có thể là do nơi này cách quái thú kia xa......”

      Đông Phương Ngữ Hinh căn cứ theo kinh nghiệm trước kia phân tích .

      “Nếu như do độc phát tác, chúng ta ở đây cũng còn cách nào khác......”

      Bởi vì ngay cả Đông Phương Ngữ Hinh cũng biết là độc gì, liền cũng thể nghiên cứu ra giải dược.

      Muốn nghiên cứu ra giải dược, cần nhất chính là thời gian, ngoài ra cần có ít công cụ hoặc là ít vật liệu dùng để thí nghiệm kiểm tra.

      “Nếu như là cách quái thú kia rất gần như lời , Hinh Nhi, chúng ta tại ngược lại phải......”

      Thực lực của quái thú kia, làm cho người ta cảm giác thấy bình thường.

      Mà độc này, nếu là dùng độc lợi hại, bọn họ cũng khó lòng phòng bị .

      “Mẫu thân rất đúng, chúng ta lập tức phải rời nơi này......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày gật đầu, quốc sư cũng gật đầu đồng ý :

      “Đúng, nơi này, xác thực thể ở lâu......”

      Bọn họ nếu như cùng quái thú kia gặp nhau, chừng, toàn quân bị diệt .

      “Tiểu Hoan Hoan, con để Tiểu Hỏa Cầu mang chúng ta thôi......”

      Tốc độ của Tiểu Hỏa Cầu , so với sư tử của bọn họ nhanh hơn rất nhiều.

      Bất quá, Tiểu Hỏa Cầu có chút lười, nàng thích dẫn người chạy trối chết.

      “Ân, Tiểu Hỏa Cầu, ra ......”

      Tiểu Hoan Hoan vội vàng kêu Tiểu Hỏa Cầu ra, Tiểu Hỏa Cầu tuy rằng rất tình nguyện, nhưng......

      tại, nàng cũng biết tính nghiêm trọng trong chuyện này, nên tâm cam tình nguyện đem mọi người bao vây lại, vèo cái thấy tăm tích.

      “Vật này tốt, nếu như......”

      Mẫn Du Nhiên vẻ mặt thèm dãi nhìn Tiểu Hỏa Cầu, dị hỏa a, so với chính mình đều cao cấp hơn rất nhiều.

      Nàng lúc trước cũng thấy qua dị hỏa của Đông Phương Ngữ Hinh , tựa hồ cùng dị hỏa này giống nhau.

      Cái này cũng phải là nàng lợi hại, nàng vốn là luyện đan sư, đối dị hỏa trời sinh mẫn cảm.

      “Muốn?”

      U Minh vương chau chau mày, buồn cười nhìn nữ nhân kia.

      “Ngạch...... Vương, nếu có dị hỏa tốt, kia đan dược được luyện chế cấp bậc, phẩm chất, đều cao hơn a......”

      Nàng đương nhiên muốn, ai bảo nàng là cái luyện đan sư đây?

      “Vậy ngươi giết tiểu nha đầu kia, dị hỏa liền chính là của ngươi ......”

      U Minh vương khiêu mi xong, Mẫn Du Nhiên nghe xong vội vàng lắc đầu.

      đành lòng?”

      là khó có được lúc , Mẫn Du Nhiên thế nhưng nghĩ đến giết nha đầu kia

      “Vương, tuy rằng Du Nhiên thích dị hỏa kia, nhưng đạo lý tự mình biết mình Du Nhiên vẫn biết...... Du Nhiên là lo lắng,chỉ sợ hỏa chưa có, người chết......”

      Dị hỏa có tì khí, muốn thu thập cũng dễ dàng.

      Nàng biết tiểu nha đầu kia thu phục nó như thế nào , nhưng......

      Nếu như thu thập được, mà lại bị dị hỏa cấp cắn nuốt , cũng là chuyện rất thường xảy ra.

      Cho nên, đáng.

      Tuy rằng dị hỏa kia cấp bậc rất cao, rất bá đạo.

      Nhưng nàng cũng dám làm chuyện mạo hiểm.

      thể tưởng được, ngươi lại can đảm băng tiểu nha đầu kia a......”

      Tiểu nha đầu, Tiểu Hoan Hoan, chẳng trách nhi tử đối với tiểu nha đầu này tình hữu độc chung a? Mới lớn như vậy có thể thu phục dị hỏa, đơn giản.

      Nàng, bằng cái tiểu nha đầu kia?

      Mẫn Du Nhiên muốn phản bác, chỉ là......

      Nếu như nàng phản bác , U Minh vương muốn nàng thu thập dị hỏa kia nàng phải làm thế nào?

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 859: Kỳ lạ như vậy
      Edit:..Lam Thiên..


      Nàng muốn chết, nàng còn chưa có sống đủ đâu?

      Cho nên, Mẫn Du Nhiên quyết định im miệng làm người câm điếc.

      “Tốt lắm, nên Tinh học viện thôi , đan dược kia biết luyện chế như thế nào rồi ?”--

      Tinh học viện, người đến quan sát vốn cũng nhiều .

      Nhưng mấy ngày nay bỗng nhiên tăng mạnh, số lượng gia tăng rất nhiều, cẩn thận vừa hỏi mới biết được, nguyên lai......

      Kỳ , căn bản cần hỏi cũng biết, hệ thống tình báo của Tinh học viện báo chuyện thập Giai Ma hạch ở Thành Ý Cư có xuất rồi.

      Người có được ma hạch chết.

      Tin tức này, cùng bọn họ mà , cũng chẳng phải là chuyện tốt.

      Người đến nhiều, khó tránh khỏi việc gặp rối loạn.

      Hơn nữa......

      Bát giai đan dược này, cũng có khả năng lén lút luyện chế, cho nên......

      Bọn họ chỉ có thể công khai.

      Đan dược có thể thành công hay chuyện, mà......

      Đến lúc đó nếu như thành công , vậy có thể bảo trụ được nó hay lại là chuyện khác.

      Thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ đến , đến giai đoạn ngưng đan.

      Ngưng đan, là giai đoạn quan trọng nhất, cũng là giai đoạn mấu chốt nhất .

      Bọn họ tùy ý tìm nơi ngồi xuống, nhìn hồi.

      “ Ngưng đan này, ít nhất còn phải vài ngày, chúng ta trước về nghỉ ngơi chút ......”

      Ngây ngốc xem như vậy, phải là tác phong của Đông Phương Ngữ Hinh .

      Tuy rằng, đây là màn rất khó thấy được, nhưng......

      Dù sao, nàng cũng là luyện đan sư, tự mình trải qua cũng ít, nên nàng cũng vội mà xem giờ khắc này.

      Sư phụ cũng có xuất , Đông Phương Ngữ Hinh biết tuy rằng thấy được bà, nhưng bà nhất định là từ nơi bí mật gần đó điều tiết khống chế .

      Nàng muốn cùng sư phụ gặp mặt, nhưng nàng lại lo lắng mình ảnh hưởng đến bà .

      Cho nên, nàng tìm Liệt lão.

      Trở về nhanh chóng thay đổi y phục, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch liền mang theo Tiểu Hoan Hoan và Tiểu Nhạc Nhạc đến chỗ của Liệt lão.

      quả nhiên xem sách.

      trở lại rồi?”

      Thấy bọn trở lại, trong lòng Liệt Lão có chút kích động.

      Hai người đồ đệ a, ngươi luyện khí sư dễ dàng xuất lắm sao?

      Muốn tìm cái đồ đệ còn muốn khó hơn lên trời đâu?

      Người có thiên phú cũng tư chất như vậy quá ít, mà tư chất cao chút, lại càng ít.

      Tuy rằng trong lòng có điểm kích động, nhưng mặt Liệt lão lại rất bình tĩnh .

      “Ngạch, sư phụ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cung kính gọi.

      “Thành Ý Cư là chuyện gì xảy ra? Các ngươi nhìn thấy thập Giai Ma hạch sao?”

      Chuyện đó nghe qua , nhưng cũng chỉ là nghe , vẫn luôn rất hiếu kỳ đây .

      “Ân......”

      Đông Phương Ngữ Hinh đem chuyện bên kia đơn giản lại lần, ánh mắt Liệt lão nhíu lại:

      “Ngươi có quái thú cướp thập Giai Ma hạch?”

      “Sư phụ, ngươi xem lưng Tà Dịch chút, xem đây là loại độc gì, con tại sao chưa bao giờ gặp qua?”

      Đông Phương Ngữ Hinh từng thử qua rất nhiều biện pháp, nhưng chính là tra ra độc gì.

      Thậm chí , thân thể hết thảy đều rất bình thường, giống như có dấu hiệu trúng độc......

      Chỉ trừ bỏ, cái dấu vết khủng bố bên ngoài kia.

      “Này......”

      Liệt lão xem chưởng ấn kia, tựa hồ......

      biết......

      “Tà Dịch tại luôn gặp phải ác mộng, sư phụ, người nếu như con đem bộ võ công lão hòa thượng kia cho con để cho Tà Dịch tu luyện, có được ?”

      “Võ công càng nhiều càng tốt, để luyện chút cũng có việc gì ......”

      Liệt lão bất cần , Đông Phương Ngữ Hinh than tiếng:

      “ Nhưng thời điểm lão hòa thượng kia cho con với con, kia chính là dùng để chữa trị linh hồn , nếu như linh hồn bị thương, tu luyện đối thân thể tốt ......”

      “Hinh Nhi, linh hồn của nàng......”


      ☆, Chương 860: Giải trừ chưởng ấn.
      Edit:..Lam Thiên


      Đông Phương Ngữ Hinh chỉ lo chuyện của Tà Dịch, nên nàng quên nàng chưa có cho Tà Dịch biết chuyện này .

      “A, ta......”

      Cánh tay bỗng nhiên bị Tà Dịch bắt lấy, Đông Phương Ngữ Hinh liền ngượng ngùng cười:

      “Ta chưa cho chàng biết sao? Ta tại có việc gì , tinh thần ta rất tốt?”

      Gần đây khí sắc của Đông Phương Ngữ Hinh đúng là rất tốt, Tà Dịch trừng mắt nhìn nàng liếc mắt cái:

      “Về sau được giấu ta......”

      Đông Phương Ngữ Hinh le lưỡi, dối gạt gạt, nàng......

      Ai nha, nàng thế nào lại cũng dông dài như vậy đây .

      “Khụ khụ khụ...... Nếu như hai ngươi muốn liếc mắt đưa tình , vậy liền nhanh chóng trở về phòng ......”

      Liệt lão được để ý tới , liền mất hứng.

      “Ha ha, gia gia ghen tị......”

      Tiểu Hoan Hoan vỗ vỗ tay, mặt Liệt lão đỏ lên, này cũng tính là ghen sao?

      “Tiểu nha đầu, con cái gì đó? nhanh chóng học tập, luyện khí sư , căn cứ theo tính tình bướng bỉnh này của con khi nào mới có thể có chút tiến triển đây......”

      “A......”

      Tiểu Hoan Hoan le lưỡi, bé căn bản biết phải học như nào có được ?

      Gia gia rất đáng giận , thế nhưng bé bướng bỉnh, bé lại càng thích luyện đan sư hơn a.

      “Kia Tà Dịch tại......”

      Liệt lão cũng biết là gì độc, Đông Phương Ngữ Hinh liền càng lo lắng .

      phải chỉ có thời điểm nghỉ ngơi mới xuất tình huống này sao? Vậy đừng nghỉ ngơi tốt rồi...... cùng Tiểu Hoan Hoan, đều lưu lại đây nhanh chóng học chút thao tác cơ bản của luyện khí sư ......”

      là đủ mất mặt , là người đứng đầu luyện khí sư, thế nhưng lại phải thỉnh cầu đồ đệ của chính mình học tập.

      Bọn họ hai lão nhân, liền cùng nhà ba người bọn họ có duyên .

      Bất quá, nhà ba người này cũng biến thái , người là luyện đan sư người là luyện khí sư, cộng thêm đứa có thể song tu......

      Đả kích người a, so với hai lão nhân bọn bọn họ còn muốn biến thái hơn.

      nghỉ ngơi a?”

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút đau lòng, tuy rằng, có đôi khi vì ít chuyện quan trọng, bọn họ cũng có vài ngày, hoặc mười mấy ngày nghỉ ngơi, nhưng là cũng thể liên tục như vậy a.

      Hơn nữa, trực giác cho nàng biết, chưởng ấn sau lưng Tà Dịch, cũng có đơn giản như vậy.

      Đó là tai hoạ ngầm, nhưng nàng lại có biện pháp để giải trừ.

      Này, làm sao bây giờ?

      Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày suy nghĩ, nhưng vẫn nghĩ ra biện pháp --

      “Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi kiến thức rộng rãi, biết ngươi biết có biện pháp giải trừ chưởng ấn này ?”

      Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan khó được lúc học tập luyện khí, Đông Phương Ngữ Hinh cũng quấy rầy bọn họ, liền dứt khoát lôi kéo Tiểu Nhạc Nhạc sang bên, vội vàng hỏi .

      Này ,dọc đường theo, Tiểu Nhạc Nhạc cũng biết tình huống của Tà Dịch , nhưng cũng cái gì.

      Tiểu Nhạc Nhạc đối với Tiểu Hoan Hoan có tâm tư , Đông Phương Ngữ Hinh biết, nếu như có phát , tất nhiên là .

      Nhưng lúc này, lên tiếng, lên cũng còn cách nào khác.

      Nhưng......

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng có biện pháp , Liệt lão cũng biết, kia Chích lão cũng chưa chắc có biện pháp, chỉ có thể để Tiểu Nhạc Nhạc hảo hảo ngẫm lại chút ......

      “Này...... Hinh Nhi, ta cũng biết a......”

      Tiểu Nhạc Nhạc gãi gãi đầu, nhìn dáng vẻ lo lắng của Đông Phương Ngữ Hinh, vội :

      “Nhưng nếu đây là môn công pháp, công pháp mang độc, như vậy cũng có khả năng là tra được a......”

      Này cũng là chỗ Đông Phương Ngữ Hinh buồn bực nhất.

      Chỉ cần kiểm tra ra có độc tốt rồi, nhưng cố tình lại......

      có, nhưng trạng thái của Uất Trì Tà Dịch muốn bình thường rồi?

      Chương 861 : bị thương hôn mê (1)
      Edit: PDN


      "Haizzz, ta cũng biết đâu?"

      "Hinh Nhi, nàng cũng đừng lo lắng , có việc gì . . . . . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc cũng hoài nghi có liên quan với con quái thú kia , nhưng quái thú như vậy , cũng giống nha.

      Nếu như, lão hồ li ở đây, chừng biết là vật gì .

      Đúng rồi, lão hồ li. . . . . .

      Tuy rằng, lão tới, nhưng có hộ vệ nha, có thể hỏi bọn họ chút.

      "Hinh Nhi, ta hỏi chút bọn họ có biết . . . . . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc có chút kích động, sao lại quên chuyện này?

      Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh cũng nóng nảy, lúc này nhiều người cũng tốt.

      Tiểu Nhạc Nhạc vội vàng nhắm mắt tu luyện, muốn dùng thần thức liên hệ với bọn họ .

      Có điều. . . . . .

      Qua hồi lâu, mới mở mắt ra, Đông Phương Ngữ Hinh cũng chờ có chút kiên nhẫn .

      "Thế nào? Biết ?"

      Tiểu Nhạc Nhạc lắc đầu: "Bọn họ thể rời khỏi ta quá xa, cũng thể qua điều tra, có điều, bọn họ lại cho ta biết tin tức, đối với ngươi mà biết có ích hay . . . . . ."

      "Cái tin tức gì?"

      Đông Phương Ngữ Hinh tò mò nhìn tiểu Nhạc Nhạc, tiểu Nhạc Nhạc thở dài:

      "Lão hồ li , bên kia bọn họ đều lật mấy lần , nhưng. . . . . . Vẫn tìm được lão rồng kia như cũ . . . . . ."

      Long vương?

      Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt, trái lại quên chuyện này , lúc ấy bọn họ đúng là thiếu chút nữa hại chết tiểu Nhạc Nhạc nha.

      "Chậc, chuyện này, có quan hệ nhiều đến chúng ta mà?"

      Long vương là bên kia , cho dù là lẩn trốn rồi, có ngày cũng phải xuất .

      Mà Long vương và lão hồ li, cũng thể so với, chỉ cần dám ra đây, lão hồ li xử lý .

      "Là quan hệ, nhưng. . . . . . Hinh Nhi, ngươi ngẫm lại, nếu như, ta chỉ là cách khác, chúng ta có thể ra ngoài, đến bên này, nếu như bên kia cũng vẫn chưa có tin tức của Long vương , ngươi có thể hay . . . . . ."

      Chuyện này. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh hiểu lo lắng của tiểu Nhạc Nhạc .

      Võ công của Long vương , nàng cũng từng kiến thức , nếu như ta chạy trốn tới nơi này, đừng là có huyết mạch của tiểu Nhạc Nhạc , cho dù là có, võ công của ban đầu, đến đây cũng có thể xưng bá .

      Có điều, may mắn bị thương, nếu . . . . . .

      "Chuyện này, hẳn là thể nào. . . . . ."

      Nếu như Long vương đến đây, nhìn thấy tiểu Nhạc Nhạc, tuyệt đối bình tĩnh như vậy .

      Hơn nữa, tuy rằng lúc ấy dùng máu của tiểu Nhạc Nhạc , nhưng cũng phải tốt nhất.

      Với võ công của , hẳn là hiệu quả phải rất lớn mới đúng nha ——

      "Ha ha, Hinh Nhi, hi vọng như thế . . . . . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc cười cười, chỉ là có chút lo lắng mà thôi.

      Nếu như lão rồng kia đến đây, cũng phải là đối thủ của ta a.

      Mà mấy người Đông Phương Ngữ Hinh , lại càng phải rồi.

      "Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi lại lưu ý chút nha, ta hy vọng Tà Dịch xảy ra chuyện gì. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút lo lắng, tuy rằng bây giờ Tà Dịch có vấn đề gì lớn, nhưng. . . . . .

      Nàng vẫn thực lo lắng như cũ , hơn nữa, cơn ác mộng kia . . . . . .

      Rốt cuộc là có ý tứ gì? Chung quy nàng cảm giác nguyên nhân vẫn là về phía linh hồn .

      Chẳng qua là, dám xác định, lúc này cũng dám tùy ý làm cho luyện tập bộ công pháp kia , chờ về sau. . . . . .

      Nghĩ đến về sau, Đông Phương Ngữ Hinh hi vọng tốt nhất phải, bởi vì. . . . . .

      "Ừ, ta biết rồi. . . . . . . . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc có hiểu biết , lúc này, mấy người tiểu Hoan Hoan bận rộn , cũng có chuyện làm, ràng cũng nắm chặt thời gian bắt đầu tu luyện.

      Chương 862 : bị thương hôn mê (2)
      Edit: PDN


      Mà Đông Phương Ngữ Hinh, lâu luyện đan cho tốt , lúc này đúng dịp thử xem, nhìn xem rốt cuộc có giảm sút hay .

      Dựa theo tình huống bình thường mà , lúc này trình độ của nàng hẳn là tụt lùi——

      "Luyện đan chia ra mấy cái giai đoạn, mà bây giờ là thời điểm quan trọng nhất , Ngưng Đan. . . . . ."

      Lúc U Minh Vương đến , cũng đến giai đoạn Ngưng Đan , lúc này nhất định, hoặc là rất dài, cũng có lẽ, chỉ vài ngày .

      Mẫn Du Nhiên biết U Minh Vương biết bao nhiêu, nhưng nàng vì biểu mình, chủ động giải thích:

      "Bây giờ bọn họ , hoàn thành hai phần ba, Ngưng Đan này , nếu như có tình huống đặc biệt, thành công . . . . . ."

      nhìn thấy hình dạng đan dược , hơn nữa, có thể ngửi được mùi thuốc nồng đậm kia .

      Lúc này đây, đan học viện hầu như huy động ra tất cả tinh , bởi vì. . . . . .

      Phí tổn của đan dược này, cũng phải là cao bình thường nha.

      "Ý của ngươi là thành công ?"

      Ánh mắt U Minh Vương nhíu lại, đan dược này , đúng là sức hấp dẫn đâu?

      "Vương, ra, cũng nhất định . . . . . . Bởi vì Ngưng Đan thành công , mặt sau còn có hai cấp độ. . . . . ."

      Lúc này, chỉ có thể Ngưng Đan gần như thành công .

      "Chích lão quả nhiên lợi hại, có bà ta khống chế, khẳng định mấy đan dược cao rất nhiều. . . . . ."

      Chỉ tiếc, lúc ấy tuy rằng thiên phú của nàng rất cao, nhưng bà lão chết tiệt này, lại coi trọng chính mình.

      Lúc ấy nàng nhớ rất nhiều người dựa theo thiên phú của nàng, Chích lão nhất định thích .

      Cái lúc đó bọn họ cũng rất lợi hại , nhưng có đồ đệ, người cũng có.

      Nàng cũng tin tưởng mình có thể làm đồ đệ của Chích lão , nhưng chờ rồi lại chờ, vẫn đợi đến cùng, Chích lão cũng để cho người ta đến tìm nàng.

      Nàng nghĩ rằng Chích lão biết mình, cho nên chủ động đến bái sư, chỉ là. . . . . .

      Nàng cầu Chích lão ba năm, bái sư ba năm, Chích lão vẫn hề liếc nhìn nàng cái.

      Nàng nghĩ rằng Chích lão thu đồ đệ , nhưng. . . . . .

      Ai ngờ được, bỗng nhiên lại toát ra Đông Phương Ngữ Hinh, nàng ta thành đồ đệ của Chích lão .

      Thời gian năm năm là bao lâu?

      cái thiên tài giỏi nhất, cũng chưa chắc có thể luyện đến trình độ của Đông Phương Ngữ Hinh .

      Huống chi là kẻ bỏ ?

      Cho nên, trong lòng nàng càng cam lòng hơn, vì sao vận may của Đông Phương Ngữ Hinh lại tốt hơn mình?

      "Phải ?"

      U Minh Vương nhìn về bốn phía, nhìn lướt qua, cũng nhìn thấy bóng dáng của đám người Đông Phương Ngữ Hinh .

      Tà Dịch cũng ở đây, tiểu Hoan Hoan, càng ở đây. . . . . .

      cảm thấy có khả năng lại nhìn thấy lần, thậm chí. . . . . .

      sử dụng thần thức lần rồi, nhưng vẫn có người như cũ .

      Bọn họ đâu?

      Bọn họ tới? , có khả năng. . . . . .

      Đám người Đông Phương Ngữ Hinh hẳn là ở phía trước mình, đây phải là cơ hội học tập mà bất kì Luyện Đan Sư cũng muốn buông tha hay sao?

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lại tới? Thậm chí cũng tham gia hành động luyện đan này ?

      đúng là có phần kỳ lạ mà?

      Hay là. . . . . .

      Bỗng nhiên nghĩ đến Uất Trì Tà Dịch, tình trạng của đúng, hay là xảy ra chuyện?

      xảy ra chuyện, đương nhiên U Minh Vương vui mừng, nhưng cảm giác khả năng này tính ra lớn.

      Có điều, chuyện của Tà Dịch , có liên quan với lão rồng kia , chuyện đó giải quyết dễ dàng .

      Xem bọn tùy tiện náo loạn , dù sao , ra tay.

      "Vương, luyện đan lần này còn phải rất lâu, Vương có muốn nghỉ ngơi chút ?"

      đường tới đây , hầu như bọn họ cũng dừng lại, Mẫn Du Nhiên thân thiết . . . . . .

      Chương 863 : bị thương hôn mê (3)
      Edit: PDN


      Nàng thực hâm mộ Đông Phương Ngữ Hinh, cũng hận nàng, nhưng. . . . . .

      Nếu như muốn đối phó nàng ta, nàng nhất định phải lấy lòng U Minh Vương, chỉ có chính mình đủ cường đại rồi, mới có thể đòi lại tất cả từng kia .

      " cần. . . . . ."

      Luyện đan, là đến thời điểm quan trọng nhất.

      Chích lão hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm cái đan dược cực lớn kia, lập tức thành công, Ngưng Đan này xong việc, phía dưới liền đơn giản hơn .

      Chỉ cần khống chế tốt độ lửa là tốt rồi.

      Mà nhiều người của khống chế với nhau như vậy , là có chút khó khăn, có điều may mắn kinh nghiệm của nàng phong phú.

      "A, đúng. . . . . ."

      Bỗng nhiên, Chích lão nhướng mày, thấp giọng .

      "Làm sao vậy?"

      Hiệu trưởng bất an hỏi, Chích lão bình thường là , lúc này đúng, nhất định là có vấn đề lớn.

      "Bọn Đông Phương Ngữ Hinh trở về chưa?"

      Chích lão bất chấp chà lau mồ hôi trán , bà cảm thấy loại cảm giác lực bất tòng tâm mãnh liệt .

      "Hẳn là sắp trở lại. . . . . ."

      Hiệu trưởng cũng chưa từng gặp các nàng, nhưng bọn có bẩm báo rồi.

      "Lửa của chúng ta uy lực đủ, đan dược được. . . . . ."

      Chích lão vừa như vậy , mọi người nhìn về phía đan dược, bây giờ đan dược này rất tròn trịa, nhưng. . . . . .

      viên, chỗ gần nửa viên , dường như là. . . . . .

      Có chút thô ráp.

      Chỉ có chỗ được, dường như có gì vấn đề, nhưng người trong nghề lại thấy .

      "Chuyện này. . . . . . Chích lão, vậy làm sao bây giờ?"

      Nếu cứ tiếp tục để lại chỗ thiếu hụt này , dễ nghe, chẳng qua là ảnh hưởng đến phẩm chất đan dược .

      Mà nếu như tình huống tốt, nhưng rất có thể kết quả là ——

      Luyện đan thất bại .

      "Gọi Đông Phương Ngữ Hinh và tiểu Hoan Hoan lại đây. . . . . ."

      Chích lão vội vàng phân phó, hiệu trưởng hỏi nguyên nhân, lại phân phó người tìm người.

      "Là lửa của chúng ta uy lực đủ, nếu như muốn chữa trị cái này, phải để cho dị hỏa của tiểu Hoan Hoan ra ngoài. . . . . ."

      Dị hỏa của tiểu Hoan Hoan . . . . . .

      Mọi người thở hốc vì kinh ngạc, lửa kia là bá đạo, nhưng. . . . . .

      Tiểu Hoan Hoan, chẳng qua là Luyện Đan Sư tam giai , để cho bé khống chế dị hỏa luyện chế bát giai đan dược, vậy. . . . . .

      Đùa giỡn hay sao?

      Nếu như vậy cũng được, vậy đời này, cuộc thi Luyện Đan Sư cần thiết tiếp tục .

      "Chích lão, chuyện này. . . . . ."

      trưởng lão bất an muốn phản đối, tại bọn họ xem ra, chuyện này rất. . . . . .

      Hồ nháo .

      "Tần trưởng lão, ngươi có biện pháp rất tốt?"

      Chích lão nhíu mày nhìn sang, Tần trưởng lão vội cúi đầu, lão có, cũng dám cam đoan chuyện này.

      "Chích lão, nhưng để cho tiểu Hoan Hoan đến dường như . . . . . ."

      Tuy rằng hiệu trưởng rất thích tiểu Hoan Hoan, nhưng cũng vẫn biết bây giờ đây cũng phải là lúc làm liều.

      Ngộ nhỡ thất bại , vậy bọn họ tổn thất quá lớn.

      Lúc này thất bại, bọn họ làm công nhiều ngày như vậy .

      "Lửa của tiểu Hoan Hoan , Đông Phương Ngữ Hinh cũng có thể khống chế. . . . . ."

      Chích lão liếc mắt xem thường, chẳng lẽ bọn họ quên chuyện lúc Đông Phương Ngữ Hinh tham gia thi đấu sao?

      "A. . . . . . Chuyện này. . . . . ."

      Tuy rằng bọn họ cũng biết chuyện này, nhưng cuối cùng cảm thấy có chút thể tưởng tượng nổi, mẫu nữ bọn họ đúng là kỳ quái, dị hỏa cũng có thể cùng chung.

      "Chích lão, hiệu trưởng, bọn họ đến đây. . . . . ."

      Xa xa , cuối cùng thấy Đông Phương Ngữ Hinh và tiểu Hoan Hoan tới, tiểu Nhạc Nhạc cũng cùng theo

      Chích lão thấy Đông Phương Ngữ Hinh lại đây, vội chút tình huống .

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút do dự:

      "Sư phụ, chuyện này ta khả năng. . . . . ."

      Nếu như là lúc đầu, có lẽ nàng có thể thử chút, nhưng bây giờ. . . . . .

      Võ công của nàng, cao bằng lúc trước, bây giờ chỉ có nửa công lực đến nắm giữ độ lửa, lại là chuyện quan trọng nhất , nàng lo lắng. . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :