1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 815: Muốn giúp Hoan Hoan tu luyện thành công!!

      Edit:..Lam Thiên..


      Trừ phi, có kỳ ngộ.

      Cửu Vĩ Hồ bọn họ tuy rằng bá đạo, nhưng là bản đem người biến thành hồ ly, cho nên......

      nếu muốn cùng Tiểu Hoan Hoan ở cùng chỗ, đời thế, chỉ có cách giúp Tiểu Hoan Hoan tu luyện thành công mới có thể.

      Nhưng nếu như ấn theo phương pháp tu luyện bình thường, Tiểu Hoan Hoan chính là tu luyện mấy đời cũng chưa chắc có thể .

      Cho nên, vẫn luôn đều chú ý tới những thứ có khả năng đối với tu luyện của Tiểu Hoan Hoan có trợ giúp.

      Nhưng Tiểu Hoan Hoan còn quá , hiểu được những cái này, Tiểu Nhạc Nhạc cũng cho bé.

      Đông Phương Ngữ Hinh là người lớn, tự nhiên là hiểu được, cho nên giấu diếm .

      “Nhưng là, làm khó ngươi rồi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút cảm khái, Tiểu Nhạc Nhạc đối với Tiểu Hoan Hoan, là tâm .

      Cửu Vĩ Hồ chuyên nhất nàng cũng nghe qua, chỉ là, Tiểu Hoan Hoan, bé cũng biết cái gì gọi là tình sao?

      “Ha ha, Hinh Nhi, chỉ cần ngươi ngăn trở chúng ta ở cùng nhau là tốt rồi......”

      Tuy rằng, Tiểu Nhạc Nhạc cũng biết Tiểu Hoan Hoan còn quá , thân thể cũng lớn, nhưng đối với chính mình rất có tin tưởng .

      “Ta tôn trọng ý muốn của Tiểu Hoan Hoan, Tiểu Nhạc Nhạc cám ơn ngươi......”

      Tuy rằng biết Tiểu Nhạc Nhạc có tư tâm , nhưng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn như cũ rất cảm kích --

      ---

      “Các ngươi thầm quan sát chút?”

      Này......

      tình Thành Ý Cư gặp chuyện may, tuy rằng......

      ra, nhưng đồ vật bọn họ mất ít, hơn nữa......

      đám nhìn như đáng tiền, nhưng nếu cộng lại, đồng dạng là con số .

      Hơn nữa, việc này trực tiếp ảnh hưởng đến danh dự Thành Ý Cư của bọn họ.

      Tuy rằng, danh dự, cũng chỉ là dựa vào mấy thứ này mà có , nhưng......

      tóm lại là rất tốt , trong lòng Hắc Cẩn Trí thể tiếp thụ, hơn nữa Hắc Cẩn Hứa vẫn luôn chờ cơ hội nắm lấy điểm yếu của , cái này khiến vừa vặn bắt lấy.

      muốn tìm ra người làm việc này, tựa hồ U Minh vương là người có hiềm nghi lớn nhất.

      Nhưng U Minh vương, ai dám đắc tội? Chính là ngay cả Hắc gia bọn họ, cũng chỉ có thể xem như thượng khách mà đối đãi.

      Bất quá, U Minh vương tuy rằng đến, nhưng vì xảy ra chuyện này nên còn chưa có kịp qua bái phỏng đâu?

      có......”

      “Vậy U Minh vương bên kia......”

      “Thiếu chủ, cũng có động tĩnh......”

      “Khách điếm?”

      “Giống nhau đều rất an tĩnh......”

      Này là kỳ quái . Hắc Cẩn Trí nghe xong mày nhăn càng sâu .

      Đồ vật bị mất cũng trân quý, giống như là chuyện trộm thấy được tài liền lấy......

      Mà đồ vật rất nhiều, mất lại chủ yếu là dược liệu, kia chẳng phải là ......

      Luyện đan sư......

      bỗng nhiên nghĩ tới cái thân phận này nếu như là......

      Đúng như lời , rất có thể là luyện đan sư làm .

      , tra chút xem có bao nhiêu luyện đan sư ngoài lục giai tới đây......”

      Nghĩ tới manh mối này, Hắc Cẩn Trí có chút hưng phấn.

      “Vâng, thiếu chủ......”

      Người nọ lui ra, Hắc Cẩn Trí vẫn như cũ tiếp tục suy nghĩ, bỗng nhiên nghĩ đến hai người --

      Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch......

      Bọn họ đến an tĩnh, hơn nữa, nghe thời điểm ở phòng đấu giá, bọn họ từng xuống địa hạ xem qua......

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh, chính là người luyện đan sư suất sắc.

      người luyện đan sư......

      Chẳng lẽ ......

      có khả năng , liền về điểm này dược liệu, nàng hẳn là vất vả như vậy vào trộm mới đúng a.

      Nàng chỉ cần tùy tiện luyện chế chút đan dược, liền trị giá ít bạc đâu?

      Hắc Cẩn Trí lắc đầu, cảm giác ý nghĩ này của mình có chút đáng tin cậy.


      Chương 816: thể lại xảy ra chuyện

      Edit: PDN


      Nhưng hung thủ này , rất khó tìm

      Võ công thấp đủ để tiến vào,thậm chí Đông Phương Ngữ Hinh chưa chắc có bản lĩnh này.

      " Phụ thân"

      Gia chủ bỗng nhiên tới, Hắc Cẩn Trí vội vàng đứng dậy thỉnh an.

      "Ừ , ta đến phòng đấu giá này xem thử..."

      Xảy ra chuyện lớn như vậy,ông ta cũng thể vẫn lộ mặt.

      Mặc dù có Hắc cẩn Trí xử lí nhưng ông cũng phải trấn an mọi người chút.

      Bọn họ buôn bán ở địa bàn của ông, cũng dễ dàng.

      " Vâng "

      "Có thể có cái gì tiến triển ? "

      Gia chủ thuận mieengj hỏi.

      " Con nghi ngờ liên quan với U Minh vương, chỉ là dám khẳng định, phòng ngự này,ước chừng cũng chỉ có hứn ta có bản lĩnh vào thần biết ,quỷ hay."

      Giữa lông mày của gia chủ hơi hơi nhăn lại:

      Tốt nhất cần xung đột với ta...."

      Thiên thươngĐảo suýt chút nữa bị tiêu diệt,vốn đúng là kiệt tác của U Minh Vương, ông biết , trong lòng càng e ngại thực lực của

      U Minh vương.

      ,lần này cũng vì U Minh Vương tha gia, ma hạch thập giai này...

      ông có thể đoán được nó rơi xuống tay ai.

      Ước chừng có ai dám tranh với U Minh vương, mặc dù bọn họ chiếm được, U Minh Vương vân có biên pháp đoạt lại như cũ.

      "" Con biết,nhưng dược liệu bị mất nhiều nhất, con lại nghi ngờ có phải có liên quan tới luyện đan sư hay ?"

      Dược liêu?

      "Vậy điều tra kỹ càng,..Ngày kia chính là ngày bán đấu giá, mấy ngày này, cũng thể xảy ra sai sót gì..."

      Gia chủ dặn dò, Hắc Cẩn Trí vội vàng đáp ứng:

      "Vâng, phụ thân"

      Hăn bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, hỏi cẩn thận:

      " Phụ thân, lần này mất trộm trong tầng ngầm của nơi giao dịch, đồ vật kia của ngài, cũng đặt ở chỗ này chứ "

      Đồ vật kia, đúng là bảo bối trong bảo bối.

      "Ta..."

      Bản đồ...

      Gia chủ sửng sốt, bản đồ kia, dường như vẫn đều giấu ở thành Ý Cư, nhưng đặt ở dưới tầng ngầm của nơi giao dịch, mà là...

      phòng bí mật riêng biệt lầu hai.

      Căn phòng bí mật kia, chỉ có mình ông có khả năng vào, ngay cả Hắc Cẩn Trí cũng thể vào.

      Thành Ý Cư này có ba căn phòng bí mật, mà nơi đặt bản đồ, chính là căn phòng kín đáo nhất.

      " Bản đồ có việc gì...Ta xuống xem trước chút..."

      Thuận tiện trấn an mọi người chút, đây mới là ục đích gia chủ đến

      Thấy phụ thân chắc chắn, Hắc Cẩn Trí mới yên lòng, nhưng biết, rất nhanh, thành Ý Cư gặp phải ngày xui xẻo nhất trong lịch sử---- ------

      Chuyên tâm làm chuyện, thời gian trôi qua rất nhanh. ngày trôi qua rất nhanh, giữa thời gian đó mấy người nữ vương tiến vào lần, thấy cả gia đình đều bận rộn , liền tự mình đưa thức ăn tới, sau đó ra ngay, cũng quấy rầy bọn họ.

      Bọn họ có vẻ quen bộ dạng người nhà này, luôn...

      Khiến người ta đau lòng như vậy.

      Có điều . bọn họ rất tiến bộ, tất cả mọi thiên tài, ra, đúng là càng phải chăm chỉ.

      Tiểu Hoan Hoan luyện chế xong phần lớn được liệu rất nhanh, đương nhiên, để càng hoàn mĩ hơn chút, Đông Phương Ngữ hinh đưa cho tiểu hoan Hoan ít dược liệu khác, cấp bậc đan dược cũng phải quá cao, vào khoản tứ giai mà thôi.

      Uất Trì Tà Dịch có thể tự do khống chế dị hỏa, cũng nắm chắc nhiệt độ gì đó.

      Đây chỉ là ngày, có thể khống chế đến như vậy. Chuyện này nếu để cho luyện đan sư khác biết, vậy đúng là hộc máu thậm chí đâm đầu vào tường.


      Chương 817: là hung thủ

      Edit: PDN


      Người với người quả nhiên là thể so sánh

      Ngày đầu tiên bắt đầu dùng dị hỏa, thậm chí có thể khống chế thuần thục như vậy.

      Có người , quả nhiên là trời sinh để đến đả kích người khác.

      Ngày hôm sau, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh lại đến chỗ giao địch.

      ra, bọn họ chủ yếu đến xem xét tình huống bên kia.

      Này, đánh mất đồ còn bình tĩnh như vậy, biết người bên kia, có phải vẫn lui tới giao dịch như mọi ngày hay ?

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên có vài phần hiếu kì, gia chủ Hắc gia này, trái lại xem ra có vài phần bản lĩnh.

      "Tiểu Hoan Hoan,con muốn cùng à? "

      Tiểu hài tử, tuy rằng biết đúng mực, nhưng...

      Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng biểu tình của Hoan Hoan đúng, hoặc là lỡ gì đó, cho nên mới hỏi.

      " Vâng, con đương nhiên muốn xem nha"

      Tiểu Hoan Hoan gật dầu khẳng định, Đông Phương Ngữ Hinh cười .

      "Vậy lời của nương con dù sao con cũng phải nhớ kỹ chứ? Ngộ nhỡ sai, hoặc là để người ta nhận ra cái gì, vậy cũng ..."

      Đối với Hắc gia, nàng cũng sợ, chẳng qua là, có lẽ ít phiền toái chút có vẻ tốt .

      Nàng và Tà Dịch cũng luôn điệu thấp như vậy, nhưng kẻ thù rất nhiều.

      " Vâng ạ"

      Sáu người cùng nhau, bốn người lớn, hai đứa trẻ.

      Trong đó, tuổi của nữ vương lớn nhất, nhưng bộ dạng cũng là cực kì thướt tha.

      Mà Tà Dịch và quốc sư, đều là nam tử cực kì tuấn mỹ.

      Đông Phương Ngữ Hinh lại càng cần phải , cần phải trang điểm kỹ càng, chính là mỹ nữ.

      Tiểu Hoan Hoan là cái loại đáng đến bất ngờ này, tiểu Nhạc Nhạc cũng là cực kì tinh xảo

      Đoàn người như vậy ra ngoài, đến đâu cũng là tiêu điểm.

      Khi bọn họ bước vào thành Ý Cư, có người bẩm báo cho bên Hắc Cẩn Trí.

      " Uất Trì Tà Dịch...thiếu đảo chủ của Thên Thương Đảo đến đây? "

      nhíu mày nhìn thủ hạ,người nọ vội :

      " Vâng"

      Nhưng người đến đây vừa qua, hầu như mỗi người bọn họ đều từng chú ý...

      Ngày đó , phụ thân bản đồ tuyệt đối có vấn đề gì.

      Nhưng, ông xuống quan sát vòng, sau khi trở về trực tiếp về Hắc gia.

      Ban đêm lo lắng, cho nên đến đây xác định lại.

      biết xảy ra chuyện. Nhưng xem thử vẫn lo lắng như cũ.

      xem cái này còn đỡ, vừa thấy, trực tiếp ngây người

      Bởi vì, mật thất nhìn rất tốt, có đau vết có người vào.

      Nhưng , chính là, bản đồ còn, thậm chí cái hộp chứa bảo vật kia, đều ở tại chỗ , cũng chưa từng động qua.

      hộp chứa bảo vật kia có cơ quan, nếu người bình thường mở ra, tất nhiên để phát .

      Nhưng trong hộp chứa bảo vật chưa từng bị mở qua, cho nên lúc ấy Hắc Cẩn Trí hỏi ông, ông mới dám khẳng định bản đồ có việc gì.

      Việc này, lộ ra luồng quỷ dị xa lạ

      Ông vội vàng gọi Hắc Cẩn Trí đến, Hắc Cẩn Trí liếc nhìn bốn phía nơi này cái, là chưa từng có người tiến vào .

      Vậy bản đồ đâu?

      Làm sao có thể. . . . . .

      Tầng ngầm dưới chỗ giao dịch, người bên kia nhiều, lui tới , dễ điều tra.

      Nhưng bên này , khí tức vẫn đơn thuần hơn , cũng chỉ có phụ thân , còn lại chính là bản thân mình .

      Chẳng lẽ, là U Minh Vương?

      Hai người nhìn nhau cái, cũng là bất đắc dĩ lắc đầu ——

      U Minh Vương, người thực quỷ dị .

      Nếu như , đừng là bay giờ bọn họ có chứng cớ, cho dù là có chứng cớ, đoán chừng. . . . . .

      Bọn họ cũng thể lấy lại.

      Bọn họ thể trêu vào .

      Nhưng cứ đánh mất như vậy , trong lòng cũng thấy đành——


      Chương 818 : chủ động tỏ ra hòa hợp

      Edit: PDN


      Bởi vì đây là bảo bối tổ tiên truyền lại, thậm chí là thứ có thể thay đổi thế hệ con cháu về sau của gia tộc bọn họ .

      Hai người đều cảm giác khả năng U Minh Vương tính là lớn nhất, nhưng vẫn như cũ loại trừ khả năng có nhân tài dị sĩ ( người có khả năng kì lạ) khác .

      Cho nên, lại tra kỹ lần, bọn họ tập trung vào mấy mục tiêu.

      trong số đó, chính là thiếu đảo chủ của Thiên Thương Đảo , Uất Trì Tà Dịch.

      Ngày hôm qua mấy người họ ở trong phòng ngày, vẫn chưa ra.

      Hôm nay vừa ra ngoài, lại đến tràng giao dịch ngầm của bọn họ , chuyện này. . . . . .

      Nhìn quả là bình thường, nhưng thực tế. . . . . .

      có phần quái dị.

      "Ta ra ngoài nhìn xem. . . . . ."

      là thiếu chủ của thành Ý Cư , lúc có việc gì ra ngoài dạo cũng là chuyện thường tình, quá mức đột ngột.

      Hơn nữa, Uất Trì Tà Dịch từng tìm bọn họ, là muốn định ra phòng.

      ra có giữ lại sẵn phòng cho ta , lúc ấy đúng dịp thuận nước dong thuyền đưa cho mấy người họ.

      Vậy coi như là cái nhân tình, làm người tốt lần.

      tại, quả là nên tìm hiểu chút .

      Hi vọng, để cho quá thất vọng nhỉ ?

      Hắc Cẩn Trí bất an nghĩ, người cũng xuống rồi .

      nhóm người của Đông Phương Ngữ Hinh ít, hơn nữa mọi người đều rất xuất sắc, bây giờ vừa tiến đến, đương nhiên vô cùng nhiều người cũng chú ý tới .

      Đặc biệt vào mấy ngày hôm trước, bọn họ từng tới, hai người quá mức tuấn mỹ, cho nên, mọi người vẫn có ấn tượng như cũ .

      Có điều hôm nay có nhiều người, mọi người vẫn là chỉ nhìn việc chính.

      Tiểu Hoan Hoan lại có chút hối hận, bé phát ngày đó bé lấy chẳng qua là phần rất .

      Haizz.., sớm biết rằng như vậy, chắc là lấy nhiều chút . . . . . .

      Ý tưởng này, cũng may mấy người Đông Phương Ngữ Hinh biết, nếu như biết. . . . . .

      Liền hết chỗ rồi, đây phải là kho hàng của nhà bọn họ , tiểu Hoan Hoan con cũng quá khách sáo.

      Bọn họ tùy ý quan sát, thế nhưng lại nhìn thấy cái lão nhân kia.

      Trước mặt lão nhân , cái thứ kia vẫn còn ở đó như cũ .

      Nơi tu luyện đó, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên có chút động tâm.

      Nhưng, nàng có thời gian , chuyện bên này xong rồi, bọn họ phải trở về học viện Tinh .

      Nơi đó. . . . . .

      Ha ha, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên nở nụ cười ——

      biết mấy sư phụ thế nào ?

      Luyện chế bắt đầu chứ? Vậy hẳn là thuận lợi rồi nhỉ ?

      Nàng ra rất muốn tham gia , chẳng qua là trạng thái của bản thân mình lúc này . . . . . .

      Chết tiệt, đều do cái tên U Minh Vương kia——

      "Uất Trì Tà Dịch. . . . . ."

      Hắc Cẩn Trí nhìn thấy Uất Trì Tà Dịch vội chào hỏi:

      "Uất Trì thiếu đảo chủ, nghĩ tới huynh lại cũng tới nơi này. . . . . ."

      Nơi này. . . . . .

      Ha ha, quả là so được với phòng đấu giá , dù sao thứ này, cũng phải vô cùng hiếm thấy.

      "Ha ha, ra chúng ta cũng là có việc gì làm, cho nên ra ngoài tùy tiện dạo. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch thản nhiên nhất, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, trong đó có thương luyến tiếc làm cho người ta thể bỏ qua .

      "Thứ của tràng giao dịch này, đoán chừng đều vào được ánh mắt thiếu đảo chủ !"

      Hắc Cẩn Trí tùy ý, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm bọn họ, muốn xem bọn họ có phản ứng gì.

      "Ha ha, chuyện này cũng nhất định. . . . . . Lần trước tại đây, Hinh Nhi liền nhìn thấy thích thứ . . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch dịu dàng cười, Hắc Cẩn Trí nhướng mày:

      "Hả? ? biết phu nhân nhìn trúng cái gì?"

      "Cũng có gì, chẳng qua là tảng đá màu đen . . . . ."


      ☆, Chương 819: Mượn sức??

      Edit: voi còi



      “Cũng có gì, chẳng qua là tảng đá màu đen, cảm giác chơi rất tốt, nhưng giá, cho nên cũng liền mua......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, Hắc Cẩn Trí hiếu kỳ :

      “Tảng đá màu đen?”

      Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu:

      “Nghe là ở nơi nào tu luyện có lúc dùng, nhưng chúng ta đến cũng chẳng qua là vài ngày mà thôi, cho nên, phỏng chừng có cơ hội qua tu luyện, tảng đá kia cũng liền vô dụng, cho nên, cần cũng thế......”

      “Ha ha, Uất Trì thiếu đảo chủ là thú vị, thứ kia đích có chỗ dùng ......”

      Hắc Cẩn Trí hiểu được là cái gì, cũng tiếp tục truy vấn.

      “Đúng rồi, Trí nghe phu nhân là luyện đan sư?”

      “Chẳng qua là học vài năm mà thôi, coi như là luyện đan sư ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh khiêm tốn , Hắc Cẩn Trí ha ha cười:

      “Phu nhân là khiêm tốn, chuyện của phu nhân, Trí cũng nghe qua, là làm cho người ta sợ hãi than......”

      “Ha ha, chỉ là người ngoài lung tung mà thôi......”

      “Phu nhân gần đây khí sắc tựa hồ tốt lắm, Trí có quen biết vị đại sư, phu nhân có hay cần......”

      Người mà Hắc Cẩn Trí tới, tất nhiên có chút lai lịch.

      Đông Phương Ngữ Hinh vốn muốn cự tuyệt , nhưng......

      Uất Trì Tà Dịch cúi đầu hỏi:

      “Hinh Nhi, gần đay khí sắc của nàng, ta cũng lo lắng, tuy nàng có gì, nhưng...... Thiếu chủ cũng là ý tốt, nếu chúng ta......”

      “Chính là a, Hinh Nhi, tìm người giúp xem giúp con cũng tốt, chừng là U Minh vương ......”

      Nữ vương liên tưởng đến Đông Phương Ngữ Hinh gần đây đúng là theo U Minh vương kia xuất ra về sau, bà có chút hoài nghi cùng U Minh vương có liên quan.

      Hắc Cẩn Trí nghe được bọn họ nhắc tới ba chữ U Minh vương, nhịn được cái giật mình --

      Bọn họ cùng U Minh vương có quan hệ gì?

      Là người của U Minh vương cùng Thiên Thương đảo từng có xung đột, nhưng......

      Người nọ là Mẫn Bá Thiên của Phác Dương sơn a.

      U Minh vương chủ động ra tay.

      thời, bọn họ Hắc gia đánh mất này nọ khả năng ở trong tay U Minh vương, lúc này......

      Cùng U Minh vương tiếp xúc nhiều nhất, va chạm nhiều nhất, chính là người Thiên Thương đảo, cho nên......

      càng muốn cùng bọn họ gioa tiếp nhiều chút .

      Trải qua vừa mới thử, xác định cùng bọn họ quan hệ.

      Mà muốn cướp về đồ đạc của , đối phó U Minh vương, càng biểu đối Thiên Thương đảo ra thiện ý --

      “Phu nhân, tướng công của ngươi rất đúng, đại sư kia, bình thường dễ dàng xem bệnh giúp người khác ......”

      Luyện đan sư là hiểu được y thuật, nhưng chưa chắc hoàn toàn tinh thông a.

      Xem bọn họ đám ánh mắt thân thiết, Đông Phương Ngữ Hinh chung quy là gật gật đầu.

      Chính nàng kỳ rất hiếu kỳ, vì sao......

      Nàng đều nhìn ra chính mình có vấn đề gì, nhưng chỉ có có tinh thần thôi?

      là đủ kỳ quái .

      Hắc Cẩn Trí xem Đông Phương Ngữ Hinh đáp ứng rồi, vội hỏi:

      “Nếu tại Trí làm cho người ta hỏi chút?”

      Cái này, có phần quá gấp.

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ như vậy, nhưng Uất Trì Tà Dịch bọn họ cũng lo lắng.

      Đặc biệt câu kia của nữ vương, khiến càng lo lắng .

      Nếu là cùng U Minh vương có liên quan, vậy có thể......

      Có thể giấu được chẩn đoán của Đông Phương Ngữ Hinh, là rất phiền toái.

      “Được, vậy phiền toái thiếu chủ ......”

      Hắc Cẩn Trí xoay người ngoắc ngoắc tay, có người lập tức chạy tới, Hắc Cẩn Trí thấp giọng phân phó vài câu, người nọ vội vã rồi.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 820: Vấn đề ?

      Edit: voi còi



      “Ha ha, nơi giao dịch này, lúc trước HẮc gia chúng ta chẳng qua là muốn bọn họ có noi trao đổi, nghĩ tới thế nhưng phát triển cho tới quy mô bây giờ......”

      nhớ phụ thân lúc cũng rất tự hào, hơn nữa, sau này Thành Ý cư có đến thiết kế hệ thống phòng ngự, chưa bao giờ xuất bại lộ, nhưng lần này......

      đều biết chính mình chỗ nào sai lầm rồi, cũng có lẽ, căn bản cái gì cũng chưa sai.

      Là địch nhân quá mức cường đại, cường đại đến mức, phụ thân cũng dám cùng giằng co.

      “Ha ha, phải ?”

      Uất Trì Tà Dịch hắc hắc cười, Hắc Cẩn Trí này, còn biết chuyện lần này cùng bọn họ có liên quan đâu?

      Nếu là biết, phỏng chừng ......

      “Đúng vậy, đúng rồi, nghe phu nhân cũng có cái bán đấu giá ?”

      Đối với nữ nhân này, để cho người ta đều điều tra rành mạch .

      Kỳ Thiên quốc, tuy rằng bán đấu giá kia bình thường, nhưng......

      Nghe , cũng kiếm tiền.

      “Lúc đó nhàm chán liền làm chơi đùa, chẳng qua nay, sớm tặng người......”

      Tình báo của Hắc gia cũng tệ a. Thế nhưng biết bán đấu giá kia là của chính mình.

      Nàng nhớ được bán đấu giá kia, tên luôn luôn đều là ở danh nghĩa người khác.

      Nàng chỉ là qua nhìn xem.

      Là lão bản phía sau màn mà thôi.

      “Phu nhân là luyện đan sư, bán đấu giá kia nhất định là có lời bồi thường đấy......”

      Đan dược, là sinh ý vốn bốn lời .

      Điều này mọi người đều biết, nhưng người có thể làm luyện đan sư, cũng nhiều.

      “Ta tương đối lười nhác, rất ít làm đan dược ......”

      Đặc biệt gần đây, thời gian luyện chế càng thiếu.

      Bỗng nhiên hoài niệm thời gian trước, có việc gì liền luyện đan, khi đó chính mình, tựa hồ đến si mê......

      thời, kỹ thuật đề cao, cấp bậc cũng cao, người lại lười lên.

      “Phu nhân là rất khiêm tốn ...... Vị này là......”

      Hắc Cẩn Trí nhìn về phía nữ vương, nữ nhân này cũng đơn giản, thậm chí đều cảm giác cấp bậc võ công của người này đâu?

      “Đây là mẫu thân của ta......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hơi giới thiệu chút, Hắc Cẩn Trí này trái lại có thể , lúc có ở đây, cơ bản tẻ ngắt --

      “Đại sư, thân thể Hinh Nhi có việc gì chứ?”

      Người của Hắc Cẩn Trí, hiệu suất tồi, rất nhanh liền qua đại sư hôm nay có rảnh.

      Hắc Cẩn Trí tự mình mang theo mọi người tìm đại sư, người nọ là hòa thượng, ngay tại núi cách phòng đấu giá xa.

      Tất cả mọi người là người luyện võ, nhưng Hắc Cẩn Trí vẫn như cũ chuẩn bị xe ngựa, thời gian hơn canh giờ, rốt cục gặp được đại sư kia!

      Nơi này, xa, nếu bọn họ dùng võ công, nhanh hơn.

      Nhưng mà, hôm nay mấy người Đông Phương Ngữ Hinh cũng có việc gì, trái lại coi như thả lỏng chút .

      Đại sư giúp Đông Phương Ngữ Hinh bắt mạch, Uất Trì Tà Dịch lo lắng hỏi.

      Đại sư nhắm mắt lại, bắt mạch xong bàn tay, bỗng nhiên mở mắt ra:

      “Phu nhân, để lão nạp giúp ngươi thử tay kia......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vội vươn tay khác ra, hay là thân thể của chính mình có vấn đề?

      Này......

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút lo lắng .

      Nhưng nàng xem mạch a, cảm thấy có cái gì đúng.

      “Đại sư, Hinh Nhi nàng......”

      Nữ vương vốn lạnh nhạt, nhưng theo thời gian chút trôi qua, bà cũng bắt đầu sốt ruột.

      Cuối cùng, tay của đại sư buông lỏng cổ tay của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Hai mắt ông sáng quắc nhìn Đông Phương Ngữ Hinh......


      ☆, Chương 821: Hoà thượng thần bí

      Edit: voi còi



      Hai mắt ông sáng quắc nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, nhìn lát, mới thở dài :

      nương nhưng là có lo lắng cho người?”

      Người lo lắng?

      Cái này, tựa hồ, chỉ cần là cá nhân, đều ?

      Nàng, sai, cũng có.

      Tỷ như......

      Tà Dịch, Tiểu Hoan Hoan, sư phụ bọn họ, đều là lo lắng của nàng.

      “Lão nạp phải chỗ này ......”

      phải nơi này ......

      Đột nhiên Đông Phương Ngữ Hinh giương mắt, hai mắt hiểu nhìn hòa thượng kia --

      Ông, có ý tứ gì......

      Lời này, người khác có lẽ hiểu được, nhưng......

      Nàng cũng hiểu được.

      Hòa thượng này, hay là nhìn ra chính mình chẳng phải người của thế giới này?

      Vậy......

      Đông Phương Ngữ Hinh trầm mặc, cũng có trả lời.

      “Hòa thượng, ông có ý tứ gì?”

      “Ha ha, thí chủ cần kích động, lời của lão nạp, nàng hiểu được......”

      Uất Trì Tà Dịch bất an nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, lúc này biểu cảm của nàng, đúng.

      Nếu hoà thượng này bậy, Đông Phương Ngữ Hinh tuyệt đối an tĩnh như vậy.

      Tà Dịch vừa muốn hỏi hiểu, Đông Phương Ngữ Hinh lại bỗng nhiên đứng lên

      thôi...... Chúng ta trở về......”

      mặt, có chút kiên nhẫn.

      Trong lòng, lại hơi hơi có chút rối loạn.

      Nàng lôi kéo tay của Uất Trì Tà Dịch, muốn chạy trốn chỗ này.

      “Phu nhân cũng đừng sốt ruột, lão nạp cũng có ác ý, võ công của phu nhân rất kỳ quái, tựa hồ bị người phong bế qua, lúc này thân thể suy yếu......”

      Điều này ông ta cũng nhìn ra, quả nhiên là cao thủ.

      Chuện võ công của Đông Phương Ngữ Hinh bị người che lại, người ở Thiên Thương đảo biết đến ít, nhưng bên này......

      Người của Thiên Thương đảo, cũng chính mình tới đây.

      Cho nên......

      Ông ta có vài phần bản lãnh.

      “Ông có thể giúp ta khôi phục?”

      Đông Phương Ngữ Hinh dừng lại, quay đầu nhìn về phía hòa thượng kia.

      Hòa thượng này, biết bao nhiêu tuổi, thoạt nhìn, bộ dáng ít nhất bảy tám mươi tuổi.

      Chẳng qua, tu vi của ông ta......

      Đông Phương Ngữ Hinh thử dùng thần thức dò xét, căn bản dò xét đến --

      “U Minh vương thủ pháp, lão nạp tự nhiên giải được......”

      U Minh vương......

      Hòa thượng này......

      Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh có chút xác định, chẳng lẽ hòa thượng này cùng U Minh vương là người?

      Kỳ , lúc này, chỉ Đông Phương Ngữ Hinh, chính là Uất Trì Tà Dịch, nữ vương bọn họ cũng hoài nghi.

      “Nhưng lão nạp lại biết, thân thể phu nhân vốn dĩ rất suy yếu, lại có thai, cho nên càng thêm ăn tiêu, lúc này, nếu là điều trị cho tốt, vậy chỉ sợ......”

      Mang thai......

      Hòa thượng ít, nhưng mọi người nghe được, nhiều nhất cũng chỉ có hai chữ này.

      “Ngài cái gì? Hinh Nhi mang thai?”

      Uất Trì Tà Dịch cái bay qua, cầm cánh tay của hòa thượng, hưng phấn hỏi.

      “Hinh Nhi, đây...... Con có?”

      Nữ vương cũng kích động tới đỡ Đông Phương Ngữ Hinh, bà, lâu có cảm giác kích động như vậy.

      Lúc đó khi bà mang thai, tựa hồ cũng là kích động, nhưng này đều qua bao nhiêu năm, bà đều quên cảm giác lúc trước.

      “Con...... Con biết a, tại sao con cảm giác được?”

      Đông Phương Ngữ Hinh đưa tay đến cổ tay, nếu là......

      Mang thai, ngay cả mạch cơ bản như vậy chẳng lẽ nàng cũng chẩn đoán ra . Nàng là luyện đan sư cực phẩm, phải thường dân cái gì cũng đều hiểu!

      Hơn nữa, nếu là hỉ mạch, cho dù là đại phu bình thường, đều có thể dễ dàng chẩn đoán ra!

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 822: nửa linh hồn [1]
      Edit:..Lam Thiên..


      “Ha ha, phu nhân cần thử, ngươi xem ra...... tại thân thể của ngươi rất suy yếu, nhưng bắt mạch lại thấy bình thường, nếu như hảo hảo điều trị, chỉ sợ cũng ......”

      Thanh của hòa thượng ngừng lát, Uất Trì Tà Dịch lại khẩn trương :

      “điều trị như thế nào? Đại sư, liệu có biện pháp gì ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh chính là luyện đan sư, Tiểu Hoan Hoan cũng vậy, nếu như có phương thuốc, mặc kệ vật này khó bao nhiêu, đều tin nàng làm được.

      “Này......”

      Hòa thượng nhìn về phía Hắc Cẩn Trí, Hắc Cẩn Trí hiền lành cười:

      “Đại sư cứ thẳng là tốt rồi......”

      “Lão nạp muốn mình cùng phu nhân ......”

      Hắc Cẩn Trí để thẳng, nhưng lão hòa thượng vẫn cho mặt mũi, hiển nhiên, muốn để cho người khác biết.

      Uất Trì Tà Dịch sửng sốt, trực giác liền muốn cho Đông Phương Ngữ Hinh theo lão hòa thượng vào:

      “Hinh Nhi, nếu coi như thôi ......”

      Uất Trì Tà Dịch ngăn cản , Đông Phương Ngữ Hinh xem hòa thượng kia, bỗng nhiên nghĩ đến lời vừa , ngươi có người cần lo lắng? Người này, phải là,... .

      Kia lão hòa thượng này......

      Chuyện của chính mình, ngay cả U Minh Vương cũng chưa chắc biết được ràng......

      Lão hòa thượng này, chỉ chút liền nhìn ra chính mình từng bị U Minh Vương điểm huyệt.

      Còn có khả năng biết chuyện của chính mình......

      Nếu như , là người của U Minh vương, kia cũng quá mức gượng ép......

      Mà Hắc Cẩn Trí...... Tuy rằng là mang chính mình đến , nhưng lão hòa thượng tựa hồ đối cũng phải hoàn toàn nghe theo.

      Thông thường cao nhân, đều có chút tính khí kỳ quái, cho nên ......

      Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh nhíu lại, tựa hồ nàng hiểu được cái gì --

      “Tà Dịch, ta muốn nghe chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút cố chấp, kỳ , ở rất nhiều thời điểm, nàng đều là người cố chấp.

      “Hinh Nhi, nàng......”

      Tà Dịch sửng sốt, nghĩ tới Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng muốn qua.

      Nhưng , này lão hòa thượng có chút quỷ dị .

      Chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh, từng nghe nàng qua, nhưng nhiều lắm.

      Lúc này, cũng biết Đông Phương Ngữ Hinh muốn biết cái gì, nhưng chỉ là muốn để nàng qua.

      Là lo lắng, lo lắng mất nàng --

      Lão hòa thượng , Đông Phương Ngữ Hinh có người cần lo lắng, hiểu được.

      Cho dù là bọn họ biết, cũng biết đến.

      Nhưng gần đây tâm trạng của Hinh Nhi rất tốt, chừng, chắc nghiêm trọng như vậy đâu?

      Uất Trì Tà Dịch an ủi chính mình , gật gật đầu, tôn trọng quyết định của Đông Phương Ngữ Hinh .

      “Tà Dịch, như sao vậy?”

      Thấy Đông Phương Ngữ Hinh theo lão hòa thượng đến phòng bên cạnh, nữ vương mới bất an hỏi.

      có gì, chỉ là cảm thấy lão hòa thượng có chút quỷ dị mà thôi......”

      Uất Trì Tà Dịch lắc lắc đầu, là chính mình nghĩ nhiều , khẳng định là như vậy.

      Tà Dịch lời .

      Nữ vương cũng là có kiến thức , sống lâu như vậy, cũng cùng bọn họ ở cùng nhau lâu như vậy, nàng tự nhiên biết tính tính của Uất Trì Tà Dịch.

      Bất quá......

      Lúc này, Hắc Cẩn Trí ở đây, Tà Dịch có gì đó tiện là chuyện bình thường.

      Cho nên, nàng cũng hỏi kỹ, chờ thời điểm bọn họ muốn , tự nhiênsẽ cho chính mình .

      “Ha ha, tính khí của đại sư chính là có chút cổ quái, thời điểm lúc trước, ngay cả ta có chuyện muốn cầu , cũng chưa chắc đáp ứng toàn bộ ......”

      Hắc Cẩn Trí mỉm cười giải thích , nhưng......

      Đại sư này, cùng thời điểm bình thường là bất đồng......



      ☆, Chương 823: Nửa linh hồn [2].
      Edit:..Lam Thiên..


      Đại sư này, cùng thời điểm bình thường là bất đồng, lời vừa rồi cũng hiểu ?

      “Thông thường người có chút đạo hạnh, đều có chút tì khí cũng có gì lạ ......”

      Nữ vương hơi hơi cười, Hắc Cẩn Trí gật gật đầu:

      là như thế...... Bất quá, phong cảnh phụ cận nơi này cũng tệ, các ngươi có thể ra ngoài nhìn chút......”

      Bọn họ biết bao lâu mới ra, chờ như vậy, cảm giác có chút chậm trễ.

      “Trước muốn , chúng ta chờ chút là được......”

      Nghe ý tứ của đại sư, thân thể của Đông Phương Ngữ Hinh rất tốt, vài người bọn họ liền còn tâm tình dạo.

      “Ha ha, vậy cũng tốt......”

      Hắc Cẩn Trí có chút xấu hổ, vài người này......

      Vừa mới tiếp xúc phen, trong lòng có chút cảm thấy đúng, cảm giác rất quái dị.

      Nữ nhân kia, là phu nhân Uất Trì Tà Dịch ......

      Lẽ ra, trong đó, người quan trọng nhất là Uất Trì Tà Dịch mới phải, là thiếu đảo chủ Thiên Thương đảo , nhưng hôm nay......

      Sao lại thế này? Vì sao, có cảm giác, Đông Phương Ngữ Hinh mới là người quan trọng hơn đây?

      “Mẫu thân có việc gì ......”

      Tiểu Hoan Hoan phản ứng có chút chậm, lúc này mới nghĩ đến mẫu thân theo lão hòa thượng rồi.

      Bé kỳ chỉ là quá kinh hại, bé vẫn luôn muốn tiểu đệ đệ , bỗng nhiên nghe được mẫu thân mang thai , bé cảm giác......

      Mục đích của chính mình đạt được, cảm giác giống như loại mộng đẹp trở thành , cho nên......

      Liền quên hết tất cả chung quanh , thế cho nên câu kế tiếp, tại bé mới nhớ tới.

      ...... Tiểu Hoan Hoan......”

      Tà Dịch cúi đầu, nhìn nữ nhi đáng của chính mình.

      Nghĩ đến Đông Phương Ngữ Hinh có thai, bọn họ rất nhanh lại thêm đứa đáng như thế này.

      Trong lòng là có điểm kích động , nhưng......

      Thân thể Hinh Nhi ......

      Tựa hồ là có vấn đề.

      Nếu như......

      Nghĩ đến cái khả năng kia, Uất Trì Tà Dịch liền hận người gặp chuyện may phải là chính mình.

      Nếu như, đứa kia phải dùng đại giới là thân thể Hinh Nhi để trả, kia tình nguyện......

      cần đứa ......

      Kỳ cũng phải quá muốn đứa , chỉ là......

      nghĩ đến thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh sinh Tiểu Hoan Hoan , thời điểm Tiểu Hoan Hoan còn ......

      Từ khi còn nằm ngửa giường, cho đến khi có thể xoay người, rồi có thể ngồi xuống, sau đó là biết bò, tiếp đó là lững thững học ......

      Lần đầu tiên biết , lần đầu tiên kêu tiếng phụ thân......

      Tất cả hết thảy, cũng chưa từng có tham dự, trong lòng liền cảm thấy rất đáng tiếc.

      Đến mức đứa tiếp theo là nhi tử hay nữ nhi, nhưng là cũng để ý.

      Ai, chỉ là......

      Hi vọng Hinh Nhi sao là tốt rồi, tiếc nuối liền tiếc nuối , chờ thời điểm Tiểu Hoan Hoan có đứa , cùng Hinh Nhi giống nhau có thể qua giúp bé chiếu cố .

      Uất Trì Tà Dịch an ủi chính mình, cũng chỉ có thể an ủi chính mình như thế.

      “Phụ thân......”

      Tuy rằng Uất Trì Tà Dịch cùng bé như vậy, nhưng Tiểu Hoan Hoan vẫn là lo lắng .

      Tiểu Nhạc Nhạc theo tới, lôi kéo tay Tiểu Hoan Hoan , an ủi :

      có việc gì , Tiểu Hoan Hoan, ngươi nên tin tưởng mẫu thân của ngươi......”

      ......

      sớm biết Đông Phương Ngữ Hinh có thai, chỉ là vẫn luôn .

      muốn để cho chính bọn họ phát , nhưng lão hòa thượng này......

      Thân thể Hinh Nhi đúng là tốt, nhưng có nghiêm trọng như vậy có được ?

      Bất quá, U Minh vương điểm huyệt khiến người ta lo lắng

      Thậm chí , tại Tiểu Hoan Hoan......

      Tiểu Nhạc Nhạc lo lắng nhìn Tiểu Hoan Hoan, thân thể của bé có phong ấn của U Minh vương a!

      Thời điểm lần trước, lão Hồ Ly cũng chưa có hoàn toàn hóa giải, mà chính mình, lại có bản lãnh kia.

      U Minh vương chết tiệt, chờ chính mình cường đại rồi, người thứ nhất muốn giết chết , chính là .

      Tiểu Nhạc Nhạc hung tợn .

      ☆, Chương 824: nửa linh hồn [3]
      Edit:..lam Thiên..


      “Đại sư, ở đây có người ngoài, ngươi có thể thẳng ......”

      Tới nội thất, cũng chỉ có hai người bọn họ, Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên .

      “Ha ha, phu nhân nhưng là lo lắng”

      Đại sư cười cười, tươi cười mặt, rất là hiền lành.

      “Lo lắng hữu dụng sao? Như vậy, cơ thể của ta chỉ biết càng ngày càng kém......”

      Đông Phương Ngữ Hinh bĩu môi, buồn lo vô cớ cũng phải là gì đó nàng am hiểu nhất.

      “Phu nhân đúng, nhưng......”

      Đại sư nhìn cái trán của Đông Phương Ngữ Hinh, kia có chút biến thành màu đen, là do đủ loại nguyên nhân mà tạo thành .

      “Vì sao ta thể chẩn đoán ra hỉ mạch ?”

      Nàng là luyện đan sư, đương nhiên nàng biết xem mạch, tuy rằng lão hòa thượng nàng có thai , nhưng.... .......

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng có thập phần tin tưởng, dù sao, đối với người thạo nghề mà , chính mình có thể khẳng định , cũng có độ tin cậy.

      “Phu nhân sát nghiệt quá nặng, ai, cho nên, hắc khí rất nặng......”

      Sát nghiệt?? Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên ha ha nở nụ cười:

      “Kia đại sư, Mẫn Bá Thiên từng giết vô số người của Thiên Thương đảo, chẳng phải là rất đáng chết sao?”

      Kỳ , đâu chỉ có mình Mẫn Bá Thiên ? thế giới này, người trọng sát nghiệt, cũng chỉ có người......

      “Lão nạp chỉ là riêng kiếp này......”

      Lão hòa thượng bỗng nhiên mở miệng, nụ cười của Đông Phương Ngữ Hinh nhất thời đình chỉ im bặt ----

      chỉ là kiếp này, kia......

      “Ngươi biết cái gì?”

      Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng, hai mắt lợi hại nhìn về phía lão hòa thượng.

      “Linh hồn của phu nhân, thuộc về thời này......”

      Lão hòa thượng vẫn thản nhiên, lạnh nóng .

      thuộc về......

      Thời này......

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên muốn cười , ha ha, là đủ có ý tứ .

      thế nhưng chính mình thuộc về thời này.

      Thời điểm nàng ở chỗ này tận lực giãy dụa , làm sao lại đây?

      Tại thời điểm kia, chính mình yếu như thế, nhưng lại hề có bất luận kẻ nào tới giúp đỡ chính mình.

      Thời điểm tính mạng nguy hiểm, thiếu chút nữa chết, tại sao ?

      Nhưng hôm nay, khi mọi thứ chuyển biến thành tốt đẹp...

      Nàng có mẫu thân, có tướng công, có nữ nhi đáng , thậm chí......

      Có rất nhiều bằng hữu, thân nhân, cuộc sống rốt cục có chút khởi sắc , thế nhưng lại đến chính mình thuộc về nơi này?

      “Vậy ý tứ của ngươi là......”

      Đông Phương Ngữ Hinh rất muốn mắng chửi người.

      Nhưng nàng nhận nại chính mình, , mắng, nàng là người có nội tâm.

      “Ha ha, ý tứ của ta quan trong, quan trọng ,chính là ý tứ của phu nhân ngươi......”

      Lão hòa thượng tiếp tục thản nhiên :

      “ Huyệt đạo của ngươi từng bị phong bế, là do U Minh vương làm , U Minh giới, võ công của bọn họ, là căn nguyên linh hồn cho người......”

      Lão hòa thượng chậm rãi giải thích , Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt, linh hồn?

      U Minh vương giúp chính mình giải huyệt, hay là......

      Linh hồn của nàng nhận tổn hại?

      Nếu như ở đại, có người cùng nàng linh hồn gì đó, nàng trực tiếp đem người ném ra bên ngoài, chuyện giật gân a, tỷ tỷ là thuyết vô thần sao?.

      Nhưng trải qua lần xuyên này, nàng thể tin.

      Bằng , chính mình làm sao có thể đến chỗ này đây?--

      “Linh hồn của ngươi bị thương tổn, mà ngươi, lại kịp thời chữa trị, hơn nữa, phu nhân, linh hồn của ngươi cũng tới đây đầy đủ......”

      Hãn......

      Cái này, Đông Phương Ngữ Hinh triệt để trợn tròn mắt.

      Linh hồn cũng đầy đủ, đây là ý tứ gì?

      Chương 825: nửa linh hồn (4)
      Edit: PDN


      "Đại sư, ngài là. . . . . ."

      Lúc ở đại , nàng từng xem qua tiểu thuyết, bởi vì cảm thấy rất quỷ dị mới xem vài lần, chính là câu chuyện về nửa linh hồn .

      Hay là, chính mình cũng là nửa linh hồn?

      Cũng đúng , nàng nhớ quyển sách kia , nữ nhân đó có thể cảm giác được tất cả mọi chuyện của hai nửa linh hồn a.

      Mà bây giờ bản thân mình, cũng hề có cảm giác .

      "Ha ha, phu nhân cần hoài nghi, ngươi là có linh hồn lưu lại thế giới ban đầu , nếu như tìm lại, giúp ngươi chữa trị linh hồn bị thương giờ của ngươi, ngươi có thể. . . . ."

      Trong mắt lão hòa thượng có chút lo lắng, chuyện này với ông mà , cũng là lần đầu tiên gặp được tình huống như vậy.

      "Có thể thế nào?"

      " dần dần mất ý thức, sau đó liên tục mê man. . . . . ."

      Người sống đời sống thực vật. . . . . .

      Ba chữ xông ra, Đông Phương Ngữ Hinh có chút ngạc nhiên, lúc này cũng có cái từ ngữ người sống đời sống thực vật này, nhưng lão hòa thượng hình dung , là như vậy.

      "Sao ta đây cảm giác chính mình mang thai?"

      "Mạch tượng quá yếu, ngươi cảm giác cũng bình thường. . . . . ."

      Chậc, được rồi, ngài lợi hại.

      Đông Phương Ngữ Hinh gì lắc đầu, cho dù là như vậy, nhưng nàng vẫn có chút cam lòng như cũ .

      "Làm sao tìm lại được bộ phận kia ?"

      Xuyên qua thời , nàng cũng hiểu được, đến như thế nào nàng biết, chỉ là cứ mạc danh kỳ diệu ( chẳng biết tại sao ) tới đây .

      Về phần lần đó bị Mẫn Du Nhiên đưa cái thời kia, hình như là bởi vì tảng đá.

      Nhưng, đó là cái thời kia, cũng phải nơi ban đầu của bản thân mình .

      Choáng váng, nếu nàng biết có biện pháp trở về , ước chừng sớm rồi, mới ở lại đây thời gian dài như vậy đâu?

      "Chuyện này, lão nạp cũng biết. . . . . ."

      Lão hòa thượng lắc đầu, dúng là ông có thể nhìn ra, nhưng có phương pháp.

      Có điều, việc này rất kỳ quái, nhưng ra ông muốn nghiên cứu chút .

      "Có điều, bản tự có loại võ công, có thể ôn dưỡng ( nuôi dưỡng sưởi ấm, phục hồi hư tổn ) linh hồn của ngươi. . . . . ."

      Ôn dưỡng? Linh hồn? Đông Phương Ngữ Hinh khó hiểu nhìn ————

      Nếu là, bọn họ này có công pháp như vậy , vậy. . . . . .

      lại dễ dàng tự với mình?

      Loại công pháp về linh hồn này, theo lý thuyết, cũng phải là trân quý bình thường ——

      "Ha ha, phu nhân cần nhìn ta như vậy , đương nhiên, công pháp này cũng đưa suông cho ngươi. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh bĩu môi, nàng chỉ biết đời này có chuyện tốt như vậy , hừ.

      "Chỉ là, tại lão nạp cũng chưa nghĩ ra muốn phu nhân giúp làm chuyện gì. . . . . ."

      Lão hòa thượng này. . . . . .

      Trêu đùa người ta à? có kiểu trêu đùa người ta như vậy .

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn mắng người, chẳng qua là. . . . . .

      Đây là câu rất kinh điển , ra, điều kiện như vậy, chỉ càng đáng sợ .

      "Có điều, phu nhân, lão nạp là người xuất gia, đương nhiên điều kiện cũng quá đáng, công phu này, biết phu nhân có bằng lòng tập hay ?"

      Hòa thượng này, cảm giác cũng quá đáng .

      Ông ta vẫn khiến người ta cảm thấy loại cảm giác rất thiện ý, rất cao thâm , Đông Phương Ngữ Hinh cũng hiểu được.

      Cho nên, cũng lo lắng lắm .

      "Ta nguyện ý tập luyện, đại sư, ta biết ngài kiến thức rộng rãi, nếu như, về sau biết biện pháp gì, mong rằng cho Hinh Nhi tiếng. . . . . ."

      Ở trong lòng, Đông Phương Ngữ Hinh thích hòa thượng này .

      Bởi vì tuy rằng ông ta rất lợi hại, nhưng. . . . . .

      Khiến người ta cảm giác cũng hiểm, ông ta và U Minh Vương là hai loại loại hình hoàn toàn khác biệt.

      Chương 826 : gặp chuyện may !
      Edit: PDN


      "Ha ha, có những lời này của phu nhân là tốt rồi. . . . . ."

      Lão hòa thượng cười hiền lành, trong tay bỗng nhiên có thêm quyển trục, tay ông vung lên, quyển trục liền mở ra.

      bộ công pháp, công pháp rất kỳ quái .

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn quyển trục kia, từng chữ , rất chăm chú.

      Ước chừng thời giam ly trà , chữ viết quyển trục lại mờ rồi .

      Sau đó. . . . . .

      Từ từ biến mất .

      Rất kỳ quái, quỷ dị, làm cho Đông Phương Ngữ Hinh có vài phần ngạc nhiên.

      Chuyện này. . . . . .

      quỷ dị , toa thuốc kia như vậy, quyển trục công pháp này lại cũng . . . . . .

      "Phu nhân thông minh khác thường, lão nạp tin tưởng nhất định có thể hiểu được. . . . . ."

      Lão hòa thượng xong xoay người liền ra ngoài, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng theo ——

      Đây là bộ phương pháp tu luyện , nàng biết nét chính, tình huống cụ thể, liền xem vận may của chính mình .

      Về sau, có việc gì liền luyện tập nhiều chút.

      "Đúng rồi, phu nhân, bộ công pháp này chỉ có thể lấy chữa trị linh hồn bị thương , nếu như khỏe mạnh , nếu luyện tập , lại chỉ có tác dụng ngược lại. . . . . ."

      Lão hòa thượng bỗng nhiên dặn dò, Đông Phương Ngữ Hinh le le lưỡi, vừa rồi nàng có nghĩ tới để cho mấy người Tà Dịch cũng luyện tập chút , dù sao, cảm giác có chỗ nào sai.

      Có điều, lão hòa thượng này dường như biết thuật đọc tâm nha, lại có thể hiểu được ý tưởng trong lòng của nàng ? là quá mức kỳ quái .

      "Ha ha, đa tạ đại sư. . . . . ."

      Hai người ra ngoài, bên ngoài vài người uống xong vài chén nước trà .

      Nhìn thấy Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch vọt lại đây trước, tỉ mỉ nhìn từ xuống dưới Đông Phương Ngữ Hinh mấy lần, cảm thấy thành vấn đề mới :

      "May mắn có việc gì. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh lườm trắng mắt, nàng cũng phải tiểu hài tử hề có năng lực tự bảo vệ mình , có cần cường điệu như vậy ?

      Có điều. . . . . .

      Ngược lại lấy nàng ra làm tiểu hài tử .

      "Mẫu thân, người có chuyện gì chứ?"

      Tiểu Hoan Hoan cũng xán lại, Đông Phương Ngữ Hinh xoa bóp khuôn mặt nhắn của bé, cưng chiều hỏi:

      "Con cứ xem?"

      "Ha ha, đau quá nha, mẫu thân có việc gì. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan cười hì hì , Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu:

      "Tốt lắm, ta cũng còn chuyện gì, chúng ta trở về . . . . . ."

      "A, vậy đệ đệ đâu? Con muốn nhìn tiểu đệ đệ chút. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan nhìn chằm chằm bụng của Đông Phương Ngữ Hinh , Đông Phương Ngữ Hinh lườm trắng mắt:

      "Chuyện đó, tiểu Hoan Hoan, con gấp cái gì. . . . . ."

      Tiểu đệ đệ, tiểu nha đầu này, là rất. . . . . .

      Vừa mới biết mang thai mà? Đứa muốn ra, cũng phải bây giờ.

      Có điều, nàng cũng vẫn luôn chờ đợi có đứa , ông trời đối với nàng tệ nha, lại cho nàng có đứa.

      Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, nàng bỗng nhiên cảm thấy chính mình thực hạnh phúc.

      Tuy rằng, lão hòa thượng nàng khả năng. . . . . .

      , , chỉ cần nàng tu luyện tốt, nhất định gặp chuyện may ——

      Cái linh hồn ở thời kia . . . . . .

      Đây là chuyện gì xảy ra nhỉ? Tự trách mình, lúc đầu ở đại nghiên cứu kỹ, nếu như lúc ấy nghiên cứu được rồi, nhất định . . . . . .

      Biết vì sao có tình huống xuyên qua được đầy đủ linh hồn .

      Có điều, cũng là kỳ quái, nàng đến nơi này thời gian cũng dài như vậy , vì sao lúc đầu phát ổn chứ?

      Có điều, là có người vướng bận bên kia .

      Vài người bạn của nàng , tuy rằng sát thủ vô tình, nhưng. . . . . .

      Giữa bọn họ , có tình cảm trân quý nhất , ví dụ như. . . . . .

      Chương 827 : người giống với người
      Edit: PDN


      "Ngày mai đấu giá à?"

      U Minh Vương đến nơi này, rất bề bộn.

      Nhưng có người chính là như vậy, cho dù là ngươi lại điệu thấp, lúc ngươi tới , ngươi chính là tiêu điểm.

      Nếu như U Minh Vương, thực lực của , cường đại đến trình độ ai cũng dám bỏ qua .

      Lần này đến, mang theo bên người , có U Huyền, còn có. . . . . .

      Mẫn Du Nhiên.

      vốn là muốn để cho U Huyền ra ngoài, nhưng tiểu hài tử luôn cần rèn luyện, cho nên. . . . . .

      U Huyền, con độc nhất của , về sau tất nhiên là phải đem U Minh phát dương quang đại , cho nên, rèn luyện rất quan trọng.

      "Đúng vậy, Vương. . . . . ."

      Mẫn Du Nhiên cũng thành thục rất nhiều, nàng lúc này mặc thân y phục màu đen, thoạt nhìn xinh đẹp gợi cảm.

      "Ha ha, bên ngoài kia có thể có tình huống nào?"

      "Dường như, có rất nhiều người nhìn về phía chúng ta . . . . . ."

      Đây là giám thị, nhưng Mẫn Du Nhiên cũng dùng cái từ ngữ này.

      " phải là thành Ý Cư xảy ra chuyện gì chứ?"

      U Minh Vương suy tư , theo lý thuyết, bọn họ có lá gan này .

      "Vương, có lẽ bọn họ cũng chỉ vì để cẩn thận. . . . . ."

      Bởi vì cái ma hạch thập giai kia phải việc , đổi thành ai, cũng dám có chút sơ sẩy .

      "Mấy người Uất Trì Tà Dịch đến đây?"

      U Minh Vương chút để ý hỏi, Mẫn Du Nhiên vội :

      " đến vài ngày . . . . . ."

      U Minh Vương này, vẫn chết tâm với Đông Phương Ngữ Hinh như cũ sao?

      Nữ nhân đó có cái gì tốt?

      Có điều, Đông Phương Ngữ Hinh cũng là đủ may mắn , bị U Minh Vương coi trọng lại có thể bình yên rời , đây là. . . . . .

      U Minh Vương. . . . . .

      Đối với nàng ta cũng là đặc biệt, nghĩ vậy, trong lòng Mẫn Du Nhiên càng thêm giận dữ oán hận.

      Vì sao, tất cả nam nhân, đều cảm giác Đông Phương Ngữ Hinh giống chứ?

      "Vậy chú ý chút . . . . . ." ——

      U Minh Vương liếc qua Mẫn Du Nhiên cái, trừng mắt:

      " cam lòng?"

      A . . . . .

      Mẫn Du Nhiên nghĩ tới U Minh Vương đột nhiên nhìn nàng, hoàn toàn kịp thu hồi biểu tình mặt lại:

      "Ta. . . . . ."

      Nàng, làm sao dám thừa nhận chứ?

      "Quả là ngươi rất có thiên phú, nhưng cũng nhất định, đây đúng là thiên tài. Thiên tài đời này, bổn vương từng gặp hơn nhiều . . . . . ."

      Vậy Đông Phương Ngữ Hinh chính là thiên tài sao?

      Mẫn Du Nhiên rất muốn hỏi lại, vì sao nàng ta lại giống?

      "Ngươi suy nghĩ, vì sao nàng ta giống?"

      U Minh Vương nhìn thấu suy nghĩ của Mẫn Du Nhiên, cười ha ha :

      "Mẫn Du Nhiên, bổn vương ban cho ngươi đan dược, đều dùng ?"

      ra, đan dược này, công hiệu U Minh Vương ràng nhất , thấy võ công của Mẫn Du Nhiên khôi phục, liền hiểu được.

      "Vương ban cho , Du Nhiên đương nhiên dùng . . . . . ."

      Mẫn Du Nhiên khó hiểu nhìn , chuyện này có ý tứ gì? Tại sao nàng cũng vẫn hiểu được?

      "Ha ha, vậy ngươi cũng biết, lúc bổn vương giúp nàng giải huyệt , cũng ban cho nàng viên đan dược giống vậy?"

      Mẫn Du Nhiên cắn răng cái, trong lòng lại cam lòng .

      Đan dược của bọn họ , đều là dùng thân mình đổi lấy .

      Lần lượt hiến thân, mới đổi lấy đan dược này để khôi phục võ công.

      Nhưng. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh làm cái gì? Nàng ta thậm chí cũng chưa cùng U Minh Vương. . . . . .

      Nhưng, Vì sao U Minh Vương cho nàng ta đan dược chứ?

      "Bổn vương cho nàng ấy, bây giờ võ công của nàng ấy còn có đến nửa ban đầu, nhưng nếu như ăn đan dược bổn vương cho nàng kia , rất nhanh khôi phục về tới ban đầu. . . . . ."

      ☆, Chương 828: cần......
      Edit: voi còi



      Mẫn Du Nhiên tức giận muốn đập đầu vào tường rồi, cơ hội tốt như thế, vì cái gì cho mình.

      “Chỉ là, ta xem công lực bây giờ của nàng, cũng chỉ bằng nửa lúc trước, nàng thế nhưng dùng đan dược kia......”

      Vô dụng?

      Đây, khiến cho Mẫn Du Nhiên cũng hiểu.

      Nếu là chính mình, sớm dùng, hơn nữa, dùng tốc độ nhanh nhất để ăn.

      Liền lo lắng, U Minh vương hối hận, hoặc là thời gian dài quá, đan dược kia mất ít hiệu lực.

      “"Đó mới là khác nhau......”

      Thanh nhàn nhạt, mang theo vài phần là lòng, từng nghĩ tới, cùng nàng cùng nhau......

      Chỉ là......

      Thôi, trước làm chính , muốn thay đổi vận mệnh của bọn họ, muốn tiếp tục xuống như vậy.

      U Minh vương vẫy vẫy tay, ý bảo mọi người xuống, Mẫn Du Nhiên do dự lát, cũng theo.

      U Minh vương thích mọi người ở trước mặt lắc lư, đặc biệt nữ nhân.

      đối với nữ nhân, chỉ là cần mà thôi.

      Lúc nào cần đến, qua tìm ngươi, nhưng bình thường, ngươi ít xuất , lại an toàn.

      Mà chính mình, chính là lúc ngẫu nhiên cần tới, mới có thể dùng tư thái đẹp nhất xuất --

      “Ta muốn biết lời ......”

      Theo lão hòa thượng kia trở về, Đông Phương Ngữ Hinh có chút mệt mỏi, bọn họ tiếp tục Thành Ý cư, Hắc Cẩn Trí cũng miễn cưỡng, cũng nhìn ra trạng thái của Đông Phương Ngữ Hinh cũng tốt.

      Mà Uất Trì Tà Dịch......

      thể , đối thiếu đảo chủ Thiên Thương đảo này tương đương thay đổi cái nhìn......

      Thiếu đảo chủ này, đối với thê tử là tốt lời , thậm chí Đông Phương Ngữ Hinh có ma lực gì, khiến cho Uất Trì Tà Dịch khăng khăng mực như vậy, cẩn thận.

      sớm nghe qua chuyện của bọn họ, nhưng nhìn thấy, kia càng là làm cho người ta rung động.

      “Kỳ , có việc gì......”

      Đông Phương Ngữ Hinh biết trở về Tà Dịch tất nhiên bỏ qua chính mình, nhưng chuyện nửa linh hồn này --

      Chính nàng đều cảm thấy có chút khó mà tin được, cho nên cũng trước hết cho .

      “Hinh Nhi......”

      vừa lòng Đông Phương Ngữ Hinh trả lời như thế, chán ghét loại cảm giác xác định này.

      “Được rồi, ta cho ngươi, ông ấy biết chuyện ta bị U Minh vương điểm huyệt, cũng biết bây giờ công lực của ta bị hao tổn, cho nên thân thể rất suy yếu, cho nên giao cho ta bộ công pháp......”

      Chuyện linh hồn, Đông Phương Ngữ Hinh chung quy che giấu xuống dưới, Tà Dịch nghe sai biệt lắm, cũng tiếp tục truy cứu.

      Nhưng mà, lão hòa thượng này có lòng tốt như vậy sao?

      “Ông ta có điều kiện gì?”

      “Ông ta nghĩ tới, khó xử ......”

      Cái này, trái lại có khả năng......

      Tà Dịch gật gật đầu, thân thể Hinh Nhi có biện pháp điều trị là tốt rồi, đều lo lắng gần chết.

      Bởi vì ngày thứ hai chính là ngày bán đấu giá thập giai ma hạch, cho nên bọn họ nghỉ ngơi rất sớm.

      Thành Ý cư, cũng ngoại lệ buổi sáng bắt đầu bán đấu giá, mà phải như lúc trước giống nhau, là buổi chiều.

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh có chút kích động, tuy rằng nằm ở giường, cũng hề buồn ngủ.

      “Hinh Nhi......”

      Thấy Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn nhích tới nhích lui, Tà Dịch quay đầu nhìn nàng, cười :

      “Như thế nào? Kích động ?”

      “Ha ha, đúng vậy......”

      Tay của Tà Dịch thành sờ tới bụng Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng đè lại:

      cần......”

      tại nàng có thai a, hơn nữa, thân thể phải tốt lắm, cũng thể có cái loại vận động này a.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 829: Nữ nhân quen thuộc
      Edit: voi còi



      “Hinh Nhi, ta chỉ muốn sờ sờ con của chúng ta......”

      Nơi này có hài tử của ?

      Vuốt bụng bằng phẳng, Uất Trì Tà Dịch vẫn có chút thể tin được như cũ, vừa muốn có hài tử?

      Đây là lần đầu tiên......

      loại cảm giác cực kỳ khẩn cấp, khẩn cấp nghĩ muốn phải bồi bọn mỗi ngày, mỗi canh giờ.

      “Ha ha, Tà Dịch, sao ta cảm giác chàng như ...... Tiểu hài tử?”

      Trong ấn tượng, luôn thành thục, bá đạo, thế nhưng thời gian lâu, mới phát còn có mặt khác đâu?

      “Hinh Nhi, nàng ngoan a......”

      Tà Dịch cũng tức giận, bắt lấy tay bé của Đông Phương Ngữ Hinh, thấp giọng :“Ta đều biết, chính là, rất kích động......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hiểu biết cảm giác của , , là tự trách đây?

      Bởi vì ngủ được, Đông Phương Ngữ Hinh ràng bắt đầu nghĩ võ công mà lão hòa thượng giao cho nàng.

      Nhắm mắt lại, chậm rãi nhớ lại, nàng phát tâm tình của mình thế nhưng hiểu bình tĩnh xuống dưới.

      Cái này......

      Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh nở nụ cười, tựa hồ, công pháp này tệ, có hiệu quả ngưng thần?--

      Bán đấu giá thập giai ma hạch......

      Rốt cục đến ngày này, Thành Ýcư, người ta tấp nập, kín hết chỗ.

      Uất Trì Tà Dịch bọn họ có ghế lô, là Hắc Cẩn Trí đưa, tốn tiền còn có địa phương nấp như vậy, trái lại tồi.

      “Quốc sư có tới?”

      Nữ vương cùng nhau đến, nhưng quốc sư nhưng có.

      “Hinh Nhi, con quên lo lắng của ta?”

      Nữ vương từ ái cười, bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến chuyện kia:

      “Ha ha, mẫu thân, có phải người đa tâm hay , con cảm giác mưu gì a......”

      Đây, tựa hồ hết thảy đều bình thường đâu?

      “Hi vọng là như vậy , đúng rồi, Hinh Nhi, lão hòa thượng kia là có vài phần bản , hôm nay khí sắc của con tốt lên ít đâu?”

      “Phải ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh sờ sờ khuôn mặt, có sao? Nàng cảm giác a.

      Nhưng mà, chẳng phải tinh thần, cũng tham ngủ, buổi sáng dậy rất sớm.

      “Đương nhiên......”

      “Đúng vậy, mẫu thân, là có tinh thần ít......”

      Tiểu Hoan Hoan cũng vẻ mặt đại nhân xong, Đông Phương Ngữ Hinh nghe xong thầm nghĩ cười, tiểu hài tử này, thích học bộ dáng người lớn?

      Nhưng mà, lúc nàyngười tới Thành Ý cư ít, nhưng......

      Bán đấu giá còn chưa có bắt đầu, cũng biết lát lần đầu tiên nhìn thấy thập giai ma hạch.

      Bọn họ cũng có đặc biệt xuất sắc gì đó đến cạnh tranh, cho nên, hồi nàng cũng tính toán ra giá.

      “A, đây là......”

      Bởi vì bọn họ đến tương đối sớm, rất nhiều ghế lô người cũng chưa đến, bỗng nhiên có người đến, nhượng Đông Phương Ngữ Hinh hứng thú.

      “Thế nào......”

      Nữ vương cũng quay đầu nhìn lại, ghế lô của Thành Ý cư, có cửa sổ hình, có thể nhìn đến tình bên ngoài, nhưng bên ngoài lại nhìn tới tình huống bên trong.

      “Nữ nhân này là ai, ta tựa hồ nhận thức a......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn nữ tử ở phía trước, người bên cạnh nàng ta, Đông Phương Ngữ Hinh cũng quen.

      Nhưng bóng lưng của nữ nhân này, cũng có chút quen thuộc.

      “Nàng chính là nữ nhân ngày đó chuyện......”

      Tà Dịch liếc mắt quét nàng cái, hiểu .

      “Chàng cảm giác nhận thức giọng kia sao?”

      Lúc đó, Tà Dịch nghe được giọng quen thuộc, nhưng nữ nhân này vẫn chưa tiếp tục chuyện, thậm chí cũng chưa ra ngoài


      ☆, Chương 830: Hoa tươi cùng phân trâu
      Edit: voi còi




      Cho nên, bọn họ cũng liền làm thôi, nhưng lúc này......

      “Ừ, hình như ta biết nàng là ai ......”

      Tà Dịch có chút xác định, dù sao, hai người, khác biệt quá lớn.

      “Ai?”

      Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn nhìn, chỉ tiếc là cái bóng lưng, cho nên vẫn chưa đoán được là ai.

      “Đậu Yên Nhi......”

      Đậu Yên Nhi?

      Cái này, đổi lại làm Đông Phương Ngữ Hinh giật mình --

      , có khả năng......”

      Đậu gia, lúc đó, nàng làm cho bọn họ thảm, thảm .

      Bọn họ có khả năng có cơ hội xoay người, hơn nữa, Đậu Yên Nhi, lúc ấy đúng là......

      Nghĩ đến lúc đó chính mình nhưng là đem nàng ta chỉnh thảm, nàng ta gần như chết rồi, hề sinh ý, nhưng hôm nay......

      Làm sao có thể xuất tại bên này?

      Bên này nhưng cùng bên kia có khác biệt căn bản a......

      Xem bọn họ qua phương hướng, cũng là ghế lô tồi......

      Vậy......

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía nam nhân bên người Đậu Yên Nhi, thân phận của nam nhân này cũng đơn giản.

      “Người kia là Tề Sơ, thiếu chủ Tề gia ......”

      Uất Trì Tà Dịch giải thích, Đông Phương Ngữ Hinh vẫn , Uất Trì Tà Dịch :

      “Tề gia, cũng là gia tộc lánh đời......”

      Hãn, thế giới này, là đủ điên cuồng.

      cái thập giai ma hạch, thế nhưng đem nhiều người luôn luôn che giấu rất sâu đều đào ra như vậy.

      Nhưng mà, lúc đó Đậu gia nghèo túng như thế, thể tưởng được Đậu Yên Nhi có thể tìm được cây đại thụ như vậy, là rất dễ dàng .

      Lúc này, bọn họ đến ghế lô của mình, mấy người đều vào.

      Mà ngoài cửa, bỗng nhiên tĩnh lặng xuống dưới.

      U Minh vương......

      Thế nhưng mang theo Mẫn Du Nhiên, nghênh ngang đến.

      Khí thế của U Minh vương, tự nhiên rất mạnh.

      Nhưng khiến mọi người càng tĩnh lặng, cũng là......

      Bọn họ phối hợp ở cùng nhau.

      U Minh vương chính là lão nhân, dáng người cao, nhưng béo phì.

      Mà Mẫn Du Nhiên, tuy rằng phải tuyệt sắc, nhưng......

      Bởi vì là luyện đan sư, bảo dưỡng cực kì tệ, nàng ta hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn chẳng qua chỉ hơn hai mươi mà thôi.

      Tuy rằng phải tuyệt mỹ, nhưng là nữ nhân xinh đẹp.

      Cho nên......

      Hai người cùng nhau tới, ấn tượng đầu tiên của rất nhiều người là đóa hoa tươi cắm bãi phân trâu, vì Mẫn Du Nhiên cảm thấy đáng tiếc.

      Ý nghĩ của nữ nhân chính là nữ nhân này biết xấu hổ, theo lão nhân, tự nhiên có mưu đồ đấy.

      Mà ở bên người bọn họ, theo U Huyền, dung mạo U Huyền rất xuất sắc, cơ hồ có người có thể cho rằng nó là nhi tử của U Minh vương ......

      Đối thân phận của nó, mọi người càng hoài nghi.

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Mẫn Du Nhiên liếc mắt cái, lúc này nữ nhân này vẻ mặt đắc ý.

      Xem bộ dáng của nàng ta, ngày qua tệ.

      Đoàn người này, chỉ có nàng ta là nữ nhân, phỏng chừng gần nhất đem U Minh vương dỗ được tệ a.

      Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, nữ nhân, sống đến tình trạng này, là khiến nữ nhân mất mặt a.

      Mà Mẫn Du Nhiên, vẫn là luyện đan sư đâu? biết xấu hổ.

      Ai, quên , nàng ta, nàng vẫn là chờ hồi xem náo nhiệt .

      U Minh vương đến xem như trễ nhất, ghế lô của bọn họ cũng là vị trí tốt nhất.

      Lúc nhìn đến phương hướng bọn họ , rất nhiều người liền đoán được thân phận của U Minh vương.

      Biết thân phận của , trường càng ai dám cái gì.

      U Minh giới, ở trong lòng mọi người, đó là nơi thần bí, địa phương rất khó chọc.

      “Ha ha, thể tưởng được, U Minh vương thế nhưng có ma lực lớn như vậy......”

      Đông Phương Ngữ Hinh lại lần nữa hiểu biết lợi hại của thực lực cường hãn, nếu là bọn họ cũng có lực uy hiếp lớn như vậy, kia......

      ☆, Chương 831: Còn chưa tới sao?
      Edit:..Lam Thiên..


      “Hinh Nhi, về sau chừng chúng ta so với lợi hại hơn......”

      Uất Trì Tà Dịch ngược lại hâm mộ U Minh vương, người này......

      Cho dù có lợi hại như thế nào, nhưng bất quá vẫn chỉ là người độc mà thôi.

      “Di, biết còn bao lâu nữa mới bán đấu giá a......”

      Chỉ hôm nay bắt đầu, nhưng cũng thời gian cụ thể, tựa hồ tại còn chưa có dấu hiệu bắt đầu......

      phải là gạt người ?

      Đông Phương Ngữ Hinh lo nghĩ, mà Hắc gia, lúc này cũng là lo lắng thôi--

      “Thế nào còn chưa có xuất ?”

      Thời gian từng chút qua , nhưng người này, vẫn xuất .

      Nhìn người bên ngoài chờ nhiều như vậy, hơn nữa người có thân phận địa vị ,nhiều đếm hết, gia chủ đều có điểm bất an .

      , đồ vật hắc y nhân kia lưu lại rất đáng giá, đem bán đấu giá giá cả cũng sai......

      Nhưng......

      Điều kiện tiên quyết là, có thể đem thập Giai Ma hạch mang đến a .

      từng cũng cảm thấy chính mình có chút lỗ mãng, thậm chí làm tốt chuẩn bị trong trường hợp vạn nhất người kia đến --

      Đó chính là đem tàng bảo đồ của Hắc gia bọn họ truyền lại mang ra, tuy rằng chỉ có nửa, nhưng ý nghĩa của tàng bảo đồ này, cũng đủ làm cho người ta điên cuồng .

      Nhưng......

      Thời điểm mấy ngày hôm trước, nửa tấm tàng bảo đồ kia thế nhưng thần bí mất tích .

      Điều này làm cho .... .......

      Gia chủ mặt đen, Hắc Cẩn Trí cũng cau mày sâu......

      Lúc này, người bên ngoài đến đông đủ , giờ phút này......

      Theo lý thuyết, có thể bắt đầu bán đấu giá ......

      Nhưng ......

      có thập Giai Ma hạch, bọn họ làm thế nào ứng phó người bên ngoài đây?

      “Phụ thân......”

      Hắc Cẩn Trí lo lắng nhìn phụ thân, những người bên ngoài , bọn họ nhưng là gánh nổi.

      “Ai, người kia là......”

      Gia chủ lại xuất ra viên dạ minh châu kia, sai, đáng giá .

      Nhưng......

      “Phụ thân, chúng ta đây tại......”

      “Đem tất cả vật trân quý gì đó đều mang lên , trước kéo dài được lúc nào hay lúc ấy......”

      Lúc này, tại mới bắt đầu, bán đấu giá vật trân quý, là làm nóng buổi bán đấu giá .

      Mà bọn họ, trước đợi chút, chừng, người kia hôm nay vẫn như cũ đến .

      “Ân......”

      Lúc này, cũng còn biện pháp khác.

      “Phụ thân, ngươi cũng đừng quá lo lắng, vật kia, dù sao cũng quá mức trân quý, chừng đến và theo dõi ở nơi nào đó an toàn ?”

      Gia chủ gật gật đầu, ngược lại hi vọng là như thế này, bằng ......

      Hắc Cẩn Trí phân phó bọn họ bắt đầu chuẩn bị, trước yên ổn lòng người cho thỏa đáng.

      Bất quá, tiếp nhận sinh ý của gia tộc cũng phải ngày ngày hai, quản lý phòng đấu giá cũng phải nhất thời nửa khắc , xem tình huống tại, phỏng chừng là rất ổn.

      Ai, Hắc gia bọn họ......

      Căn cứ vào thân phận những người đến hôm nay, nếu như, có thập Giai Ma hạch hoặc là đồ vật gì đó tương xứng với thập gia ma hạch, phỏng chừng......

      Tổn thất của Hắc gia bon họ cũng chỉ là mỗi vấn đề danh dự, rất có khả năng......

      gặp tổn hại lớn hơn nữa.

      Người kia đến cùng là ai? Người cướp bản đồ của bọn họ, đúng là U Minh vương sao?

      vì sao phải làm như vậy?

      Rất nhiều tình, Hắc Cẩn Trí nghĩ ra, nhưng lại có khả năng tìm người đến hỏi.

      Nhưng là trước mắt, cần có bảo bối gì mới có thể thay thế đây ?

      Hắc gia bọn họ, có đồ vật này nọ như vậy a.

      “Rốt cục cũng bắt đầu......”

      Nhìn thấy bán đấu giá sư ra, Đông Phương Ngữ Hinh lặng yên quay đầu nhìn về phía phía dưới.

      Chỉ là......

      ☆, Chương 832: Cầu cứu.
      Edit:..Lam Thiên..


      Thời điểm nhìn thấy đồ vật bán đấu giá, nàng liền nghi hoặc nhíu mày:

      “Tà Dịch, giờ phút này, còn muốn trước làm nóng sao?”

      Nàng còn tưởng trực tiếp làm cho xong việc , cũng nghĩ đến thế nhưng......

      “Ân, có thể là như vậy......”

      Nào động bán đấu giá như thế này, Uất Trì Tà Dịch cũng là lần đầu tiên gặp được, cũng biết chính quy trình tự của nơi này là gì.

      Bất quá, tất cả mọi người đều là bởi vì thập Giai Ma hạch mà đến , nên bọn họ đối với những thứ này vừa mắt, hứng thú cũng lớn.

      Thậm chí , thời gian kêu giá cũng bằng thời điểm bình thường.

      Người kêu giá cũng nhiều, trường có chút vắng lặng.

      Hắc Cẩn Trí nhìn tình huống bên ngoài , mày có buông ra, ngược lại nhăn càng sâu hơn .

      Này......

      Tình huống rất lạc quan......

      Mà lúc này, bọn họ có thứ tốt dùng để áp chế trường hợp này.

      Phụ thân, tuy rằng tìm cách, nhưng biết có phải hay có biện pháp.

      Cho nên......--

      “Tà Dịch, Hinh Nhi......”

      Cửa phòng cũng bị người mở ra, nhưng Hắc Cẩn Trí lại vào được đây.

      Mọi người kinh ngạc nhìn , trong phòng này, quả nhiên có mật đạo .

      Tà Dịch có chút vui, đây là địa phương của bọn họ, người ta cứ như vậy xông vào, trong lòng có chút quá cao hứng.

      “Thực xin lỗi, ta...... Ta chỉ là có việc muốn nhờ......”

      Hắc Cẩn Trí cũng biết mình tự tiện vào như vậy là ổn, nhưng......

      còn biện pháp khác, muốn nhanh chóng nghĩ làm thế nào mới có thể cứu vãn cục diện này.

      “Ngạch...... ......”

      đều xin lỗi , với lại Hắc Cẩn Trí còn giúp Đông Phương Ngữ Hinh tìm người xem bệnh, xem như thiếu cái tình cảm, Tà Dịch cũng hào phóng cùng so đo.

      “Ta biết phu nhân là luyện đan sư xuất sắc, biết phu nhân có đan dược cao cấp ?”

      Đan dược?

      Hắc Cẩn Trí tuy rằng phải là luyện đan sư, nhưng làm thiếu chủ Hắc gia, người quản lý Thành Ý Cư , hẳn là cũng thiếu cái này mới đúng .

      Đông Phương Ngữ Hinh hiểu nhìn :

      “Ngươi nghĩ muốn đan dược gì?”

      “Chính là...... Có thể làm cho người ta hai mắt tỏa sáng ......”

      Hắc Cẩn Trí cũng biết phải tiêu chuẩn mới đúng, bổ sung thêm:

      “Đương nhiên, cấp bậc càng cao càng tốt, ta có thể giúp các ngươi miễn phí bán đấu giá, thu bất cứ phí tổn gì ......”

      Phòng đấu giá, là căn cứ vào số tiền đấu giá mà thu phí tổn .

      Thông thường là phần hoặc là hai phần trong đó.

      Này nếu như đồ vật là đồ đặc thù gì đó, đương nhiên tính theo giá khác......

      Nhưng miễn phí , thu phí tổn , ngược lại có.

      Hắc Cẩn Trí như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ biết khẳng định là xảy ra vấn đề.

      “Ta gần đây tinh thần tốt, nên có luyện đan......”

      Lời của Đông Phương Ngữ Hinh là lời , Hắc Cẩn Trí cũng biết tình huống của Đông Phương Ngữ Hinh.

      thở dài, :

      “Thực dám đấu diếm, người có được thập Giai Ma hạch, chưa xuất ......”

      Vài người ngẩn người, có tới......

      Này......

      Bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh cũng làm qua ngành nghề này, cho nên, loại tính chất xác định này nàng có biết .

      Nhưng......

      “Các ngươi có thể qua thỉnh a......”

      Bình thường, người sở hữu vật phẩm chân quý, đều là phải lưu lại địa chỉ .

      “Lúc đó mang theo vật này qua, phụ thân nhìn thấy kích động, nên có lưu lại địa chỉ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh toát mồ hôi, gia chủ này, cũng quá lỗ mãng .

      “Bất quá có lưu lại tín vật, vật kia đúng là rất đáng giá, nhưng...... đủ để......”

      ☆, Chương 833: Ít tốt hơn.
      Edit:..Lam Thiên


      Hắc Cẩn Trí lo lắng , Đông Phương Ngữ Hinh hiểu được tâm tình của .

      Nàng quay đầu nhìn bên ngoài, lúc này mọi người có điểm kiên nhẫn.

      Đáng thương bán đấu giá sư, trường hợp như vậy, đối với bọn họ mà , tuyệt đối là hồi khảo nghiệm.

      “Kia tình huống tại......”

      , chuyện như vậy, cho dù đổi thành là chính mình, Đông Phương Ngữ Hinh cũng biết nên giải quyết như thế nào.

      “Ta cũng biết...... Phụ thân suy nghĩ biện pháp xoay chuyển......”

      Hắc Cẩn Trí thở dài :

      “Vốn, Hắc gia chúng ta có nửa tấm bản đồ tổ truyền, vật kia miễn cưỡng có thể dùng để áp chế, nhưng mấy ngày hôm trước cẩn thận đánh mất, cũng tìm lại được......”

      là, trời muốn tiêu diệt Hắc gia bọn họ sao?

      “Nửa tấm bản đồ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh chau chau mày, bản đồ kia, tựa hồ ở......

      “Ân, là tổ truyền , truyền qua rất nhiều năm , giá trị to lớn, lúc để ở Thành Ý Cư dưới tình huống bị phá hư liền bị mất, chúng ta hoài nghi là do U Minh vương gây nên, nhưng...... Ha ha, các ngươi cũng biết, U Minh vương, cũng phải là người Hắc gia chúng ta dám đắc tội ......”

      U Minh vương......

      Đông Phương Ngữ Hinh há to miệng , cái này thế nào lại cùng U Minh vương có quan hệ?

      Nàng Hắc gia như thế nào lại an tĩnh như vậy, nguyên lai là......

      Tưởng U Minh vương làm , nếu như bọn họ biết kia căn bản cùng U Minh vương có quan hệ, vậy phải......

      “Kia làm sao bây giờ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút áy náy, bản đồ kia......

      Đưa trả bọn sao?

      , được, bọn họ hoài nghi là U Minh vương làm , cho nên mới an tĩnh như vậy.

      Nhưng nếu như biết phải là U Minh vương, mà là bọn họ làm, kia......

      Tiểu Hoan Hoan, khả năng bị thương hại .

      Lúc này, nàng cái quan tâm nhất phải là làm thế nào để giúp Hắc gia, mà là......

      Bảo hộ Tiểu Hoan Hoan của bọn họ.

      “Ta cũng biết, cho nên mới tới hỏi các ngươi chút xem có đồ gì tốt ?”

      Thứ tốt, Đông Phương Ngữ Hinh tự nhiên hề thiếu, nhưng tốt đến trình độ này a.

      “Nếu như phu nhân có, kia...... Ta trước hết cáo từ ......”

      Nhìn Hắc Cẩn Trí ảm đạm rời , trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn rất áy náy --

      tình của Tiểu Hoan Hoan, Tà Dịch có biết, nhưng chuyện tấm bản đồ, lại biết.

      Thậm chí Tiểu Hoan Hoan cũng chưa chắc biết, đây là Tiểu Nhạc Nhạc thuận tay lấy đến .

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía Tiểu Nhạc Nhạc, Tiểu Nhạc Nhạc lại nhìn nàng.

      Vật kia đối với Tiểu Hoan Hoan có lợi, mới nghĩ giao ra đâu?

      Mà Tà Dịch, còn lại là hiểu nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, ánh mắt dò hỏi:

      Cái gì bản đồ?

      nhưng là nhớ được Tiểu Hoan Hoan có lấy bản đồ .

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút do dự, việc này có cần cùng Uất Trì Tà Dịch tiếng ?

      Lúc này, bọn họ ở ghế lô, mà nơi này có mật đạo của Hắc gia .

      chừng, tất cả các ghế lô, bọn họ đều cho theo dõi .

      Cho nên......

      , ít tốt hơn.

      Bên ngoài bán đấu giá vẫn tiếp tục như cũ, nhưng kỳ quái chính là, ghế lô căn bản liền có người đấu giá .

      Mục tiêu của bọn họ phải những thứ này, ngược lại người phía dưới ,rất nhiều người đều nhặt được tiện nghi.

      Đây là lần bán đấu giá quỷ dị nhất thế giới .

      Theo thời gian chút qua , người phía dưới càng lúc càng nóng nảy.

      Thậm chí , có người bắt đầu ồn ào, muốn nhìn thập Giai Ma hạch --

      “Thành Ý Cư có chuyện gì vậy? Kia thập Giai Ma hạch phải chỉ là dùng để ngụy trang (quảng cáo) ?”

      Mẫn Du Nhiên chờ kiên nhẫn , vui hỏi!

      “Bọn họ dám?”

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 834 : huyết nhân (người máu)!
      Edit: PDN


      U Minh Vương khẽ nhíu mày, lần này đặc biệt rút ra thời gian đến chỗ này, nếu như có ma hạch thập giai, vậy . . . . . .

      "Phụ thân, sao tiểu Hoan Hoan tới vậy. . . . . ."

      U Huyền tìm vòng, cũng nhìn thấy bóng dáng tiểu Hoan Hoan .

      "Ngươi cũng chỉ lo tìm cái tiểu nha đầu kia?"

      U Minh Vương biết tiểu Hoan Hoan ở ghế lô, nhưng cũng định cho U Huyền.

      "Con . . . . . . Con chỉ là rất lâu cũng chưa nhìn thấy bé, cho nên có chút lo lắng. . . . . ."

      U Huyền yếu ớt giải thích, U Minh Vương hừ mũi tiếng ——

      Đứa này, thể cứu được.

      Nhưng cố tình , chỉ có môt đứa con trai như vậy , có lựa chọn khác.

      hiểu được giáo dục của bản thân mình xảy ra vấn đề chỗ nào , vô tình, tuyệt tình như vậy , nhưng tại sao nhi tử lại thành cái loại đa tình chứ?

      "Trước tiên đợi ột chút. . . . . . Thành Ý Cư này, rốt cuộc làm cái gì?"

      U Minh Vương cũng nhận ra ý đồ của Hắc gia , làm sao cũng ngờ, cái người có được ma hạch kia, lại xuất .

      "Vương, theo ta thấy, căn bản có ma hạch thập giai. . . . . ."

      Nếu như có, bọn họ cũng kéo dài suốt như vậy .

      thể , tuy rằng Mẫn Du Nhiên có đôi khi cũng thông minh lắm, nhưng lần này cũng là thông minh ít, lời của nàng vừa dứt, U Minh Vương cũng lại suy nghĩ nghiêm túc :

      "Ngược lại có lý, chẳng qua là. . . . . ."

      Dùng ngụy trang này làm cho bọn họ đều tới, Hắc gia muốn làm cái gì chứ?

      bỗng nhiên có điểm tò mò. . . . . .

      Võ công của , có thể có mấy ai làm cho sợ hãi.

      Hơn nữa, cũng đến đây, cũng chơi đùa tốt .

      Lừa đến, luôn phải có vài phần ý đồ.

      Nếu , Hắc gia, gia tộc lánh đời sao, cũng đều phải trả giá dắt như thế.

      Nghĩ vậy, U Minh Vương trái lại bình tĩnh .

      Phía Mẫn Du Nhiên có thể suy đoán tình đúng, vậy Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .

      bỗng nhiên rất ngạc nhiên biểu của Đông Phương Ngữ Hinh , chính là đáng tiếc, nhìn được. . . . . .

      rất ghen tị cái người đứng ở bên người Đông Phương Ngữ Hinh kia.

      Uất Trì Tà Dịch, ngày nào đó, ta đoạt lấy Đông Phương Ngữ Hinh ——

      "Ma hạch thập giai. . . . . . Ma hạch thập giai. . . . . . Lấy ra . . . . . ."

      Ngay khi bán đấu giá đến mười mấy món đồ, phía dưới cuối cùng bạo động .

      U Minh Vương có thể bình tĩnh, Tà Dịch có thể bình tĩnh, nhưng có nghĩa là mọi người cũng có thể bình tĩnh.

      Từng đợt từng đợt tiếng hét, hầu như có thể rung chuyển thành Ý Cư .

      Hắc Cẩn Trí cùng gia chủ cũng dám ra ngoài , lúc mọi người ở đây muốn lên đánh người , có người lại nghiêng ngả lảo đảo chạy vào.

      Người nọ thân y phục đen, kéo theo vết máu dài mặt đất .

      Bỗng nhiên tiến vào, mang theo mùi máu tươi nồng đậm.

      Mùi máu

      Tuy rằng người trong đại sảnh rất sôi trào ,nhưng hầu như người ngồi ghế lô đều lần lượt thấy được người kia

      lập tức ngã xuống đất, ngón tay chỉ phía trước, dùng hết khí lực toàn thân kêu lớn

      "Ma hạch. . . . . ."

      chưa dứt lời, người đó rầm tiếng hôn mê bất tỉnh.

      Người của Thành Ý Cư chạy nhanh tới đỡ lấy , mà lúc này, người trong đại sảnh rốt cục nhìn thấy người bỗng nhiên vào đây.

      té xỉu , ràng là bị đả thương cực kỳ nghiêm trọng . . . . . .

      "Là , là . . . . . ."

      Gia chủ tuy rằng vẫn cũng dám ra ngoài , nhưng nhìn tình huống trong đại sảnh này .

      Ngay khi nhìn thấy người áo đen này, kích động đứng lên ——



      Chương 835 : bo bo giữ mình
      Edit : PDN


      "Là , . . . . . ."

      Tuy rằng bị thương, nhưng thân hình, vóc dáng, bộ dạng, tất cả đều cùng loại, sai được.

      Hắc Cẩn Trí vội vàng đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào người kia ——

      Thương thế kia, rất nặng, thậm chí có khả năng chết.

      vội vàng ra ngoài, gia chủ cũng ra theo.

      Hắc Cẩn Trí liếc nhìn người nọ cái, tay bỗng nhiên hạ xuống, đặt tới trước mũi ————

      Quả nhiên, hô hấp mỏng manh, chỉ còn lại hơi .

      muốn truyền cho ta chút chân khí, nhưng. . . . . .

      Nghĩ chút, bỗng nhiên cảm thấy đúng, ngộ nhỡ thể tỉnh lại, vậy. . . . . .

      Người này. . . . . .

      Tay ngừng lát, bỗng nhiên xoay người, hô về phía Đông Phương Ngữ Hinh :

      "Uất Trì Tà Dịch. . . . . ."

      gọi là Uất Trì Tà Dịch, mà cái tên này hầu như mỗi người đều biết ——

      Thiếu đảo chủ của Thiên Thương Đảo , thiên tài cực phẩm .

      Uất Trì Tà Dịch vốn là muốn phô trương như vậy , nhưng bị người ta chỉ thẳng tên, chỉ có thể ra mặt.

      "Hả?"

      "Có thể xin tôn phu nhân hỗ trợ xem thử . . . . . Đây là người ban đầu cầm ma hạch thập giai đến đây muốn ở bán đấu giá thành Ý Cư chúng ta . . . . . ."

      Lời này vừa ra, toàn trường oanh động. . . . . .

      Vừa rồi, có người nghe thấy ma hạch gì đó . . . . . .

      Mà nhìn bộ dáng của lúc này , đoán chừng là. . . . .

      Bị người ta cướp rồi, nhưng. . . . . .

      có ai từng thấy ma hạch, ai dám khẳng định đúng là ?

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ tới Hắc Cẩn Trí để mình ra ngoài xem giúp người kia , nhưng chính mình. . . . . .

      Nàng là Luyện Đan Sư, cũng biết được ít y thuật là giả dối, nhưng cũng chuyên nghiệp.

      Lúc này, ở đây có thể có rất nhiều dị sĩ , chính mình ra ngoài, khác gì múa rìu qua mắt thợ.

      Hơn nữa. . . . . .

      Tình trạng của nàng bây giờ, hoàn toàn thích hợp xen vào việc của người khác.

      Nàng nhìn Tà Dịch, lắc đầu với .

      "Thiếu chủ, phu nhân thân thể khoẻ, chỗ này hôm nay cao thủ phần đông, ngượng ngùng, mong rằng mời cao minh khác . . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch cự tuyệt nể tình chút nào .

      Lời này của vừa dứt, rất nhiều người liền hung hăng nhìn lại đây ——

      Người này, thân phận đặc biệt.

      Tuy rằng biết tên, bối cảnh, nhưng Hắc Cẩn Trí đều là người có được ma hạch .

      Nếu như có thể tỉnh lại, liền có thể ra tung tích của ma hạch , đây là chuyện tốt, nhưng. . . . . .

      Thiếu đảo chủ của Thiên Thương Đảo này . . . . . .

      từng nghe thấy tuyệt tình tính toán hẹp hòi , lúc này vừa thấy, quả nhiên giả!

      Chẳng qua là võ công, thiên phú gì đó của người này bọn họ cũng đều biết, cho nên cũng dám cái gì.

      Tuy rằng ai công khai chỉ trích, nhưng rất nhiều người bắt đầu xì xào bàn tán .

      Tà Dịch kéo rèm vải lên, ngăn lại từng luồng ánh mắt thăm dò ngoài kia——

      "Ha ha, phu nhân thân thể khoẻ? Là Trí lo lắng chu toàn. . . . . ."

      Hắc Cẩn Trí cười chua sót , chỉ biết, lúc này Đông Phương Ngữ Hinh chắc chắn đến xen vào.

      quay đầu nhìn về phía mọi người, khẩn cầu :

      " biết các vị có ai am hiểu việc này? chính là người duy nhất biết tung tích ma hạch thập giai . . . . . ."

      Duy nhất này, làm cho mọi người thầm tặc lưỡi.

      Ý tứ duy nhất , chính là nếu như có chuyện gì mà , . . . . . .

      Ma hạch thập giai này còn ai cóa thể biết thế nào . . . . . .

      Mọi người bắt đầu sốt ruột, lời của Hắc Cẩn Trí này, vẫn là có vài phần tác dụng.

      Hơn nữa. . . . . .

      Chuyện về ma hạch thập giai , ai có được, bộ dáng gì nữa , ngay bây giờ chỉ có người của Hắc gia biết. . . . . .

      Chương 836 : xứng có được
      Edit: PDN


      Lúc này gia chủ và thiếu chủ Hắc gia xuất cùng lúc, lên, là . . . . . .

      trường, có người tới, xem giúp người kia , nhưng kết quả lại. . . . . .

      Lắc đầu, có biện pháp, bị thương quá nặng .

      Người bình thường, cứu được ——

      "Hinh Nhi, rất mệt rồi à?"

      Uất Trì Tà Dịch cũng quan tâm chuyện bên ngoài, chỉ lo lắng Đông Phương Ngữ Hinh.

      Lúc bình thường , loại chuyện này Đông Phương Ngữ Hinh đều trông nom , nhưng hôm nay. . . . . .

      "Ta sao. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, cười :

      "Lúc này, ta thể ra ngoài. . . . . ."

      Nàng lo lắng nhìn bên ngoài, Tà Dịch gật gật đầu:

      "Đúng vậy a, trách nhiệm này có phần lớn. . . . . ."

      Vừa nãy cũng hiểu được Hắc Cẩn Trí có ý tứ gì?

      tỏ ý tốt với mình , sau đó. . . . . .

      Giúp Hinh Nhi tìm người xem bệnh, nhưng. . . . . .

      có nghĩa là , bọn họ chính là nhóm nha.

      Hắc gia này, nay tạo ra cái cục diện rối rắm lớn như vậy , cũng thể tới xen vào. . . . . .

      "Ta suy nghĩ, người này, là cái người có được ma hạch kia à?"

      Có lẽ, là , nhưng. . . . . .

      Ngay tại lúc biết vấn đề hóc búa của Hắc gia , Đông Phương Ngữ Hinh cũng dám tin.

      Bởi vì, vừa rồi Hắc Cẩn Trí , bọn họ còn suy nghĩ biện pháp. . . . . .

      Nếu như , người này có ma hạch thập giai, hẳn là ngu ngốc như vậy mới phải. . . . . .

      Dù sao. . . . . .

      Phải là người vô năng , tuyệt đối xứng có được ma hạch.

      xuất rất trùng hợp, thậm chí Đông Phương Ngữ Hinh hoài nghi là bọn cố ý tìm đến người.

      Nhưng mặc kệ là loại nào , nàng muốn xen vào cùng chỗ với bọn họ.

      Bọn họ chưa đến loại tình trạng này, bây giờ, người hơi có đầu óc, cũng biết phải giữ khoảng cách với bọn họ .

      "Hinh Nhi, nàng lo lắng. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch cũng nghĩ đến điểm ấy, ra, người này cho dù là quan hệ với Đông Phương Ngữ Hinh , cũng muốn Đông Phương Ngữ Hinh ra ngoài.

      Tại đây là tương đối có vẻ . . . . . .

      gian đóng kín, có ai chú ý tới bọn họ .

      Mặc dù là có người muốn quan sát bọn họ, cũng nhìn được cái gì.

      Nhưng nếu như ra ngoài, xuất ở trước mặt mọi người .

      Ánh mắt của U Minh Vương , cũng muốn để cho ánh mắt của ta vẫn đều đuổi theo ở phía sau Đông Phương Ngữ Hinh .

      Tuy rằng biết Đông Phương Ngữ Hinh có gì với U Minh Vương , nhưng nữ nhân của mình, muốn để cho nam nhân khác nhớ thương .

      Cho nên. . . . . .

      "Ừ, có điều, chúng ta vốn chính là người qua đường , bọn họ muốn làm thế nào làm như thế . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cười sao cả : " có điều, vẫn có điểm đáng tiếc như cũ, thấy được bộ dáng của ma hạch thập giai . . . . . ."

      "Sư vương, thực xin lỗi nha. . . . . ."

      "Sư hậu, có lỗi nha!"

      Đông Phương Ngữ Hinh xin lỗi với hai con vật cưng , bọn họ cũng cười để ý :

      " có việc gì , ta biết các ngươi hết lòng. . . . . ."

      Chẳng qua là ma hạch thập giai này, trong đó cũng như thế , muốn luyện chế đan dược, khác nhau có khả năng luyện chế ra được giống vậy.

      Mà tiến giai, mặc dù là giấc mộng của bọn họ cho tới nay , nhưng nhiều năm nay cũng chờ như vậy , bây giờ cũng vội . . . . . .

      Cái đó dựa vào cơ duyên , bây giờ bọn họ sống tốt lắm, rất phong phú.

      Cuộc sống này, so với cả ngày ở cái sơn động kia cũng thú vị hơn .

      Hơn nữa, tuy rằng bọn họ khế ước với mấy người Uất Trì Tà Dịch , nhưng hai người cũng chưa bao giờ khi bọn là ma thú, đối bọn họ tốt lắm, hai con sư tử lại rất cảm kích .

      ☆, Chương 837: Mỹ nhân, ngươi ?
      Edit: voi còi


      “Ta thường xuyên hỏi thăm ......”

      Tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh cũng biết khó khăn, nhưng nàng chưa bao giờ buông tha cho qua --

      “Ha ha, là người có được thập giai ma hạch?”

      Rất nhiều người đều thử qua, nhưng đều cứu được người, lúc này, trong đại sảnh bỗng nhiên vang lên tiếng cười to, U Minh vương rốt cục theo ghế lô lộ đầu ra.

      vừa , trường lập tức an tĩnh xuống dưới.

      “U Minh vương, chính là người có được thập giai ma hạch......”

      U Minh vương rốt cục chuyện, Hắc Cẩn Trí có vài phần khẩn trương, nam nhân này, trời sinh liền làm cho người ta loại sợ hãi rất mạnh mẽ.

      “A??”

      U Minh vương khẽ nhướng mày, nhìn về phía người nằm đất, bỗng nhiên tay duỗi ra, người nọ bị hút qua......

      Lúc này, ghế lô của cách người kia, khoảng chừng......

      Khoảng cách mấy chục trượng, mà thân mình người kia, mặc dù bay ở trung, cũng vẫn nhúc nhích.

      Công lực bậc này......

      Mọi người thầm chặc lưỡi, nếu là đem người hút tới, có lẽ có người có thể làm đến.

      Nhưng để cho người ta bảo trì tư thái này......

      U Minh vương xem tới được người, cũng bắt mạch, chính là nhìn lướt qua, vung tay lên, người nọ lại trở về, rơi xuống đất.

      “U Minh vương, là người duy nhất biết tung tích thập giai ma hạch, mong rằng ngài ra tay cứu giúp......”

      Hắc Cẩn Trí khẩn thiết xong, trình độ trị liệu của U Minh vương, cũng nghe qua.

      Nghe , trâu bò .

      “Bổn vương vì sao cứu ?”

      U Minh vương cũng có ra tay, hỏi ngược lại.

      “U Minh vương, là người duy nhất biết tung tích thập giai ma hạch......”

      Hắc Cẩn Trí lặp lại , U Minh vương ha ha cười to:“Cho nên......”

      Chau chau mày, tựa hồ hiểu nhìn Hắc Cẩn Trí.

      “U Minh vương cứu , chúng ta có thể biết tung tích của thập giai ma hạch ......”

      Đây là chuyện tự nhiên, ai đều hiểu được, nhưng U Minh vương làm sao có thể......

      Mọi người cũng hiểu được, U Minh vương thanh lạnh lùng :

      “Sau đó đâu?”

      “Sau đó......”

      Cái này đổi lại là Hắc Cẩn Trí trợn tròn mắt...... biết tung tích của ma hạch, tự nhiên là là......

      “U Minh vương...... Này......”

      “Biết tung tích, sau đó tìm đến, các ngươi tiếp tục bán đấu giá, kiếm tiền sao?”

      “Ách......”

      Tựa hồ, hẳn là như vậy, bởi vì hôm nay vốn chính là định ở Thành Ý cư bán đấu giá thập giai ma hạch.

      “Điều này cùng bổn vương mà có chỗ tốt gì? Bổn vương có thể mình cứu , hỏi ra tung tích của ma hạch, sau đó mang tới, đó chính là của bổn vương......”

      Cường đạo, thổ phỉ a......

      Rất nhiều người trong lòng như vậy, nhưng ai dám ra?

      Trừ phi, muốn sống chăng.

      Lúc này, đại sảnh lại mảnh tĩnh lặng --

      Bởi vì, thực lực của U Minh vương, có bổn này.

      Hắc Cẩn Trí muốn phản bác, nhưng biết chính mình nên như thế nào?

      Chẳng lẽ ......

      Ngươi làm như vậy đúng? Trái đạo đức sao?

      Thực U Minh vương làm qua bao nhiêu chuyện?

      Bản đồ của bọn họ, phải cũng là U Minh vương cầm sao?

      Vốn dĩ thiên phú của Hắc Cẩn Trí cũng cực cao, bằng có khả năng trở thành thiếu chủ Hắc gia.

      luôn luôn thuận lợi, rất ít nhận đến ngăn trở, nhưng lần này, sâu cảm giác được chính mình vô dụng.

      phản bác được, bởi vì nếu là U Minh vương cứu người, ân cứu mạng này, nếu người ta chỉ cho U Minh vương, cũng qua.

      “Bổn vương cảm giác cái chủ ý này tệ, mỹ nhân, ngươi ?”


      ☆, Chương 838: tranh đoạt?
      Edit; voi còi



      vừa lòng biểu cảm của mọi người, U Minh vương quay đầu nhìn Mẫn Du Nhiên, bỗng nhiên tán tỉnh hỏi.

      Mẫn Du Nhiên nghĩ tới U Minh vương đột nhiên hỏi nàng, nàng có chút thụ sủng nhược kinh.

      Dừng hồi lâu, mới hiểu được:

      “Vương, ngài rất đúng a...... Du Nhiên cũng chưa thấy qua thập giai ma hạch, nếu là tìm được, vậy Du Nhiên liền nhìn mắt ......”

      Hai người kia......

      biết xấu hổ......”

      Có người nhịn được phỉ nhổ .

      Bọn họ dám U Minh vương như thế nào, nhưng đối với nữ nhân này......

      Nghe nàng Du Nhiên, mọi người lại thể tưởng được Du Nhiên này là ai.

      Dù sao, thiên tài Đan học viện kia, cũng có vài phần danh khí (tiếng tăm).

      Ai cũng thể tưởng được nàng sa đọa đến theo ở bên người U Minh vương làm con chó xù --

      “Ai, Tà Dịch, ngươi Mẫn Du Nhiên này còn có thể càng tiện ?”

      Nhìn nữ nhân kia, Đông Phương Ngữ Hinh muốn ói.

      Chưa thấy qua nữ nhân biết xấu hổ như vậy, nàng ta xứng làm luyện đan sư cao quý.

      Thiên phú luyện đan sư, có thể thu hồi sao? Nếu là có thể, nàng hi vọng trời nhanh chóng thu hồi .

      Rất vũ nhục luyện đan sư bọn họ, nữ nhân này.

      “Hinh Nhi, tại nàng ta nhập ma ......”

      Uất Trì Tà Dịch thở dài, thể tưởng được, có người, thế nhưng chấp nhất như thế.

      Mẫn Du Nhiên, kỳ có thể sống rất cao ngạo.

      Cho dù nàng phải là đối thủ của Đông Phương Ngữ Hinh, vẫn có thể làm luyện đan sư làm cho người ta tôn kính như cũ.

      “Ừ...... Nhưng mà, U Minh vương đúng là biết xấu hổ ......”

      Xem bộ dáng kiêu ngạo kia của U Minh vương, Đông Phương Ngữ Hinh tin tưởng, ngày nào đó, có thể đem giẫm nát dưới chân.

      “Hinh Nhi, kỳ nàng cũng đừng nhìn quá cao, ta cảm giác U Minh giới có bí mật, chúng ta có lẽ có thể nhìn xem......”

      Võ công của U Minh vương, chính là quỷ dị, cũng phải khiến người ta sợ hãi ......

      ......

      “Chờ về sau có cơ hội , nhưng mà ta suy nghĩ, người này là có thập giai ma hạch sao......”

      “Chờ xem ......”

      Bọn họ cũng có chủ ý, lúc này cái gì cũng làm được, mọi người nhìn trừng trừng xuống dưới, ai dám có động tác ?

      “U Minh vương, kỳ , chúng ta cũng biết ngài thích thập giai ma hạch, nhưng...... Mọi người tới đây, đại bộ phận cũng chẳng qua là muốn nhìn xem bộ dáng của thập giai ma hạch, có người dám cùng ngài tranh đoạt ......”

      Bỗng nhiên gia chủ mở miệng, lời này của ông, cực kì dễ nghe.

      lớn thỏa mãn cảm giác của U Minh vương về ưu việt......

      “U Minh vương, chúng ta chỉ là hi vọng nhìn xem bộ dáng ma hạch kia mà thôi......”

      Lời của gia chủ rơi xuống, mọi người còn rất phối hợp .

      Sau đó cái hai cái ba cái, rất nhiều người ào ào tỏ thái độ, chính là nhìn xem mà thôi.

      “Ha ha, nếu mọi người đều là ý tứ này, vậy bổn vương cuối cùng hỏi câu, có ai phải ý tứ này hay ?”

      Ánh mắt xẹt qua mọi người, cuối cùng rơi xuống ghế lô của Uất Trì Tà Dịch.

      biết, Đông Phương Ngữ Hinh ở đây, Đông Phương Ngữ Hinh đến, tuyệt đối chỉ là nhìn xem mà thôi.

      “Uất Trì Tà Dịch, ngươi sao?”

      bỗng nhiên điểm danh, mà ý tứ này, chính là......

      Nếu là ngươi dám khác, người này cứu.

      Theo câu hỏi của , mọi người cũng đều nhìn qua, ghế lô này, lại thành tiêu điểm.

      “Ta cũng chỉ là nhìn xem...... Chúng ta chỉ đến giải sầu ......”

      Uất Trì Tà Dịch nhàn nhạt xong, Đông Phương Ngữ Hinh đối gật gật đầu:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :