1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 769: Vẫn còn tính kế.
      Edit:..Lam Thiên..


      Nàng là được U Minh vương cứu trở về , tuy rằng U Minh vương vẫn như cũ cho nàng chút đan dược giúp khôi phục võ công, nhưng......

      Từ lần trở về này, U Minh vương chưa bao giờ sủng hạnh qua nàng.

      biết có phải nàng nhận lầm hay ?, nàng tổng cảm giác, được U Minh vương sủng ái, cho dù có đan dược trợ giúp, võ công của nàng vẫn khôi phục rất chậm.

      “Đúng, hẳn là sai!”

      Mẫn Bá Thiên nhìn mặt kích động của Uất Trì Nhu Y, thanh lạnh lùng :

      “Này cũng phải ngươi có, ngươi kích động cái gì?”

      “Ta......”

      Uất Trì Nhu Y nghĩ lại thấy chính mình cũng quá kích động chút.

      Nhưng là, trong lòng nàng vẫn như cũ cam nguyện --

      Uất Trì Nhu Tình, cái gì cũng so ra kém chính mình, nhưng nha đầu chết tiệt kia làm sao có thể so với chính mình may mắn hơn đây?

      Nàng cũng muốn có đứa , nhưng......

      U Minh vương chưa cho nàng, thậm chí , nữ nhân sủng hạnh người có thể mang thai .

      Này, trong đó chắc chắn có nguyên nhân, nàng ràng lắm, nhưng nàng ở U Minh giới, cũng có khả năng cùng nam nhân khác phát sinh cái gì.

      Tuy rằng cùng Mẫn Bá Thiên ở chung thời gian dài, chuyện thân mật bọn họ cũng làm qua, nhưng......

      Ở U Minh giới, cũng có lá gan này.

      Mà thời điểm lúc trước......

      Nghĩ đến nàng từng cùng Mẫn Bá Thiên hoan ái như vậy, nhưng chính mình vẫn tin tức, hay là......

      Nàng còn năng lực sinh dục đứa sao?

      “Ai, ta nhưng là quên, Uất Trì Tà Tâm từng rất mê luyến ngươi ......”

      Thanh lạnh buốt vang lên, mặt Uất Trì Nhu Y nhất thời đen lại, Mẫn Bá Thiên này, hôm nay qua là muốn đả kích chính mình sao?

      “Mẫn Bá Thiên, ngươi có ý tứ gì? Ta cùng Uất Trì Tà Tâm, sớm còn quan hệ gì ......”

      từng cứu nàng, cũng từng mê luyến nàng.

      Nhưng thời điểm nàng lựa chọn đứng ở bên cạnh Mẫn Bá Thiên, hai người liền triệt để còn khả năng gì nữa rồi .

      “Ha ha, ta cũng có ý tứ gì khác, chỉ là, ngươi đừng luôn mơ mộng thực tế là được......”

      Mẫn Bá Thiên thản nhiên cười, đến chính là muốn cho nàng chuyện thực mà thôi.

      “Đúng rồi, ngươi tại cũng có thể tự do lại ở U Minh giới , nên nếu có việc gì ngươi có thể nhìn Mẫn Du Nhiên chút, có lẽ, các ngươi trở thành bằng hữu ......”

      Mẫn Du Nhiên......

      Uất Trì Nhu Y trầm tư , tên này, nàng có biết.

      Ở Tinh học viện, đến vài người là biết Mẫn Du Nhiên là ai, nữ nhân kia từng rất cao cao tại thượng , tại lại......

      Nghe , U Minh vương đồng dạng lâu đến tìm nàng , lúc trước nàng từng hận qua nàng , nhưng tại......

      Hai người, phải giống nhau đều rất thê thảm sao?

      Hơn nữa, bọn họ còn có chung cái địch nhân, có lẽ, bọn họ có thể trở thành bằng hữu .

      “Hảo, ta qua ......”

      Uất Trì Nhu Y sảng khoái đáp ứng , tuy rằng tại bọn họ ở đây có việc gì, nhưng nàng biết, ngày nào đó, bọn họ phải ra ngoài .

      Mà cho đến lúc đó, nàng tuyệt đối để Đông Phương Ngữ Hinh được sống tốt.

      Hừ, dám cướp nam nhân của ta, ta tất nhiên muốn ngươi sống bằng chết --

      “Đảo chủ cho sao?”

      Thời điểm Tà Dịch trở về , nhìn sắc mặt , Đông Phương Ngữ Hinh đoán được đáp án.

      “Hinh Nhi, cũng là lo lắng......”

      Tà Dịch biết chuyện kia phụ thân làm có chút quá đáng, nhưng......

      Chung quy vẫn là phụ thân của chính mình, cũng nên cái gì .

      “Ân, ta biết, chúng ta đây liền ở lại vài ngày ......”



      ☆, Chương 770: Sau khi Sư vương tiến giai như thế nào?
      Edit:..Lam Thiên..


      Đông Phương Ngữ Hinh cũng tức giận, tình cảm Uất Trì Tà Dịch đối với bản thân, nàng cũng hiểu được.

      Hơn nữa, giống như , thân thể của chỉ đối với chính mình có hứng thú, nữ nhân khác cho dù muốn quyến rũ , cũng có cái bản lãnh kia.

      “Vậy, còn viên đan dược kia......”

      “Ta muốn bế quan vài ngày , trước nghiên cứu chút...... Tà Dịch, nếu như có tin tức của thập Giai Ma hạch, chàng gọi ta......”

      Sư vương bọn họ đều luôn theo chính mình, thời điểm lúc trước bận, tự nhiên rảnh tìm này nọ.

      tại, vất vả mới có tin tức của tài liệu, nàng cũng muốn buông tha cơ hội này !

      “Hinh Nhi, ta biết nàng cũng rất sốt ruột, nhưng...... Nàng có nghĩ qua, cứ cho chúng ta chiếm được thập Giai Ma hạch, kia cũng chỉ có viên, nhưng Sư vương cùng Sư Hậu bọn họ là hai ma thú a......”

      Này......

      Trong phương thuốc, thập Giai Ma hạch, là viên, chính là, cho dù tính lần thành công, cũng cần có hai viên thập Giai Ma hạch .

      Nhưng tại, chỉ có tin tức của viên.

      viên, viên...... Tà Dịch, đan dược này cấp bậc tại đây, chàng cũng biết, tỷ lệ lần thành công lớn, chúng ta cần phải từ từ......”

      Trước cứ tìm được viên , nàng thí nghiệm chút, loại đan dược này, có thể có nửa xác xuất thành công, cũng rất tệ rồi --

      “Ân, chỉ có thể như vậy ...... Sư vương......”

      Tà Dịch gọi tiếng, Sư vương liền thân ra, Đông Phương Ngữ Hinh há to miệng:

      “Sư vương, ngươi vừa rồi trốn ở chỗ nào ?......”

      Nàng kỳ biết nó luôn ở bên người bọn họ, Sư Hậu cũng vậy......

      “Hinh Nhi, ha ha......”

      Sư Hậu ha ha cười ra, nàng cùng Đông Phương Ngữ Hinh có khế ước, nên đương nhiên nàng biết Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng cái gì.

      “thời điểm các ngươi bận việc, ta cùng Sư vương đều ra ngoài tản bộ ......”

      Khuôn mặt Đông Phương Ngữ Hinh đỏ lên, nàng cũng là vừa vặn bỗng nhiên nghĩ đến sao?

      Nếu là, thời điểm nàng cùng Tà Dịch thân thiết, Sư vương cùng Sư Hậu luôn luôn ở bên xem, kia......

      Hãn, nàng cũng muốn thời điểm bọn họ ân ái bị người vây xem a, ô ô......

      “Khụ khụ...... Vừa rồi chúng ta , các ngươi nghe được sao?”

      Sư vương gật gật đầu, tự nhiên hiểu được bọn họ lo lắng :

      “Cái kia chủ yếu phải dựa vào cơ duyên , Tà Dịch, Hinh Nhi, các ngươi cũng đừng quá để ý , chỉ cần tận lực là tốt rồi......”

      Kỳ vài ngày gần đây, cùng Sư Hậu cũng thương lượng qua --

      Chuyện tiến giai, nếu chỉ trông cậy vào đan dược cũng được, nếu như......

      Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch có kỳ ngộ tốt, chừng bọn họ cũng được thơm lây .

      theo bên người bọn họ lâu như vậy, bọn họ chưa bao giờ hối hận qua.

      đoạn thời gian trải qua, so với thời điểm lúc trước của bọn họ, kia mấy trăm thậm chí hơn ngàn năm, đều phong phú hơn.

      “Ai, ta đáp ứng hai ngươi, nếu như luyện chế được, trong lòng ta luôn có chút an ổn......”

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút áy náy:

      “Bất quá, cái ta tò mò hơn, là nếu các ngươi tiến giai , biến thành bộ dáng gì?”

      Sư vương cười cười:

      “...... Có thể biến thành ngừơi, cũng có thể có thêm cánh......”

      Sư tử, có cánh......

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút dám nghĩ, kia phải thành quái vật sao ?

      “Kia cảm giác còn bằng biến thành người đâu?”

      Tối thiểu , nhìn thấy bọn họ cùng chính mình sai biệt lắm đều có bộ dáng của người, trong lòng cảm thấy thoải mái hơn chút .

      Chương 771: rất là đành lòng
      Edit: PDN


      "Ha ha, đến lúc đó rồi sau, Hinh Nhi, phải ngươi muốn nghiên cứu cái đan dược gì đó kia hay sao? Thời gian còn sớm, nhanh chóng nghiên cứu , chuyện ma hạch thập giai , ta muốn cùng nàng ra ngoài thám thính chút. . . . . ."

      Bọn họ phải rời khỏi sao?

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh có phần đành lòng, Uất Trì Tà Dịch cũng giống vậy.

      "Các ngươi cũng đừng lo lắng, bởi vì khế ước của chúng ta , cho dù chúng ta rời xa nữa, lúc gặp nguy hiểm thực , vẫn có thể cảm nhận được. . . . . ."

      Đúng vậy nha, khế ước có chỗ tốt này, nếu như đối phương gặp nguy hiểm, cũng có cảm giác .

      "Ta. . . . . . Được rồi, các ngươi cũng cẩn thận chút. . . . . ."

      Sư vương gật gật đầu, Sư hậu cũng dịu dàng cười, chung quy Đông Phương Ngữ Hinh cảm thấy Sư hậu rất khí chất, có đôi khi, hoàn toàn giống như là ma thú.

      Nhìn theo bọn họ rời , bọn họ càng để ý thập giai ma hạch hơn mình .

      Tuy rằng, ngoài miệng là cần, nhưng ai muốn tiến giai chứ?

      Mũi Đông Phương Ngữ Hinh chua xót, bỗng nhiên có loại cảm giác muốn rơi lệ .

      "Hinh Nhi. . . . . ."

      Tà Dịch ôm thân mình xinh của nàng, thở dài:

      "Lần này nàng bế quan, ta muốn cùng với nàng. . . . . ."

      Ở bên ngoài, cũng có đại gì, ngược lại là dễ dàng gặp được chuyện lung tung.

      cùng Đông Phương Ngữ Hinh, thuận tiện thử xem thiên phú thuộc tính kim kia. .

      có sư phụ ở bên cạnh chỉ đạo , có lẽ tự tìm tòi quá sức, nhưng. . . . . .

      cũng muốn có thể càng thêm kiên định đứng ở bên người Đông Phương Ngữ Hinh .

      "Chuyện này. . . . . . Để tiểu Hoan Hoan cũng cùng nữa. . . . ."

      Nếu Tà Dịch cũng muốn cùng nhau, tiểu Hoan Hoan ở bên ngoài mình , nhất định nhàm chán.

      Nàng cũng lâu được thấy tiểu Hoan Hoan luyện đan , biết trong khoảng thời gian này, có tiến bộ được chút nào hay ?

      "Ừ, cũng tốt, ta tiếng với phụ thân . . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh bế quan, chuyện này nếu là lúc bình thường , đảo chủ nhất định phản đối .

      Nhưng hôm nay, ông lại vui sướng đồng ý .

      Vì sao?

      Bởi vì nếu như đồng ý, nếu mấy người Uất Trì Tà Dịch kiên trì rời . . . . . .

      Vậy. . . . .

      Có thể tiểu Hoan Hoan cũng cùng theo, chuyện này. . . . . .

      chốc thiếu vài người, trong lòng đảo chủ vẫn có phần quá quen như cũ ——

      "Có thể bắt đầu ngày mai chứ? Đêm nay, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm . . . . . ."

      Bọn họ luôn chung đụng ít mà xa cách nhiều, người con này ,còn bận rộn hơn đảo chủ ông mà?

      kiện ăn cơm lần trước , Tà Dịch vốn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy cái trán của đảo chủ lốm đốm tóc bạc, trong lòng lại có vài phần đành lòng.

      Đây là phụ thân của mình, phụ thân cũng vẫn đối với mình tốt lắm .

      ra, đến đảo chủ, ra ông làm người phụ thân rất tốt.

      Tuy rằng nhiều con lắm, nhưng đối với bọn họ đúng là tốt vô cùng .

      Từ thái độ với Uất Trì Tà Tâm cũng nhìn ra, tuy rằng Uất Trì Tà Tâm chịu nỗ lực vươn lên, làm chuyện sai lớn như vậy , nhưng. . . . . .

      Ông vẫn đồng ý cho cơ hội như cũ .

      Mà đối với Uất Trì Tà Dịch, bởi vì từ Tà Dịch cũng rất thông minh, thiên phú cực cao, đảo chủ đối với kỳ vọng cũng lớn , nhưng. . . . . .

      Tuy rằng rất nghiêm khắc, nhưng lại vẫn có vài phần từ ái như cũ .

      phải người phụ thân hiểu tình lý, Uất Trì Tà Dịch vẫn đều rất tôn trọng với ông , cũng rất kính , cho nên, lúc này nhìn thấy ông ăn khép nép với mình như thế , trong lòng Uất Trì Tà Dịch còn có vài phần . . . . . .

      đành lòng. Đối với phụ thân của mình , thể hoàn toàn nhẫn tâm được !

      Chương 772 : mùi vị khẩn cầu
      Edit : PDN

      vừa nghĩ, ngày này cũng khác biệt , hơn nữa có bài học kinh nghiệm lần trước , đảo chủ hẳn là tiếp tục khăng khăng mực mới đúng .

      gật đầu đồng ý, tin tưởng Đông Phương Ngữ Hinh cũng hiểu rất .

      Thấy Tà Dịch gật đầu, tâm tình đảo chủ tốt.

      Nhìn thấy sắc mặt ông vui mừng giống như đứa , trong lòng Uất Trì Tà Dịch càng thêm áy náy ——

      Có phải đối với phụ thân rất tệ?

      Nếu , phụ thân làm sao có thể. . . . . .

      Trong lòng có chút bất an, có điều, mặt của vẫn mang theo ý cười như cũ .

      "Vậy phụ thân, con về trước ,con tiếng với Hinh Nhi . . . . ."

      Lúc này Uất Trì Tà Dịch nhắc đến Đông Phương Ngữ Hinh, cũng là vì để cho phụ thân biết quyết tâm của mình .

      Ở trong lòng của , Đông Phương Ngữ Hinh chính là duy nhất .

      Nếu như, ngươi tiếp tục muốn đối phó Đông Phương Ngữ Hinh, vậy ngượng ngùng, ta cũng chỉ có thể. . . . . .

      Ám chỉ thản nhiên này, đảo chủ ngu ngốc, đương nhiên ràng.

      mặt có chút xấu hổ, chung quy ông vẫn cười như cũ :

      "Ừ, để cho tiểu Hoan Hoan cùng . . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, cáo từ với đảo chủ , nhìn cái bóng dáng cao lớn giống như thân cây kia, nhi tử của ông, cũng trưởng thành từ lâu.

      Làm phụ thân , ra cũng chỉ là hi vọng con của mình có thể sống tốt.

      Mà Tà Dịch. . . . . .

      ra cũng luôn khiến ông bớt lo .

      Ông dám đối với thế nào, bởi vì kết quả đó. . . . . .

      Đảo chủ lại muốn đến Uất Trì Hiểu Hiểu và đại trưởng lão, tuy rằng chuyện hai người bọn họ qua, nhưng ngăn cách giữa đại trưởng lão và nhị trưởng lão . . . . . .

      Quên , để cho thời gian từ từ chữa lành thôi.

      Ông từng giải thích với nhị trưởng lão , nhưng. . . . . .

      Phát sinh chuyện như vậy, khiến ông ta hoàn toàn bỏ xuống, ra cũng cần thời gian ——

      "Ăn cơm à?"

      Nghe thấy lời của Uất Trì Tà Dịch , Đông Phương Ngữ Hin nhướng mày, có chút khó hiểu:

      "Có cái gì ăn ngon ?"

      Ấn tượng của nàng đối với đảo chủ , ra cũng vẫn tốt lắm, nếu phải vì Tà Dịch, nàng mới lười chào hỏi với ông ấy đấy?

      Hừ, lần trước cũng dám thừa lúc nàng ở đây an bài nữ nhân cho Uất Trì Tà Dịch . . . . . .

      Đều nữ nhân là lòng dạ hẹp hòi, lời này ra tuyệt đối giả dối.

      Đông Phương Ngữ Hinh nàng chính là keo kiệt, dám thiết kế nàng và nam nhân của nàng, trong lòng nàng có thể cao hứng mới là lạ.

      "Chậc. . . . . . Hinh Nhi, tuổi của phụ thân cũng lớn, ta muốn để cho ông ấy quá thất vọng. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch kiên nhẫn giải thích , bây giờ có mẫu thân, quan hệ của phụ thân và Đông Phương Ngữ Hinh . . . . . .

      Nếu như có mẫu thân mà , vậy ước chừng có thể càng khó làm.

      "Là ta tức giận à? Tà Dịch, chàng lần trước ta mới vài ngày ở đây nha, ông ấy muốn tìm nữ nhân khác giúp chàng , hừ, lần này ai biết có tính toán gì ?"

      Khẳng định phải ăn cơm đơn thuần .

      Đông Phương Ngữ Hinh rất khẳng định điểm ấy .

      "Chậc. . . . . . Hinh Nhi, ra phụ thân cũng phải phân phải trái như vậy . . . . . ."

      Tà Dịch vừa muốn giải thích, Đông Phương Ngữ Hinh liền hung hăng trừng mắt nhìn lại đây:

      "Ý của chàng là ta phân phải trái sao?"

      Uất Trì Tà Dịch 囧 , bi tráng. . . . . .

      khi nào qua Hinh Nhi phân phải trái ? chẳng qua là . . . . . .

      Quên , có đôi khi cũng hoàn toàn thể đạo lý với nữ nhân .

      "Chúng ta đều , nàng, ta, tiểu Hoan Hoan, tiểu Nhạc Nhạc, nàng ông ấy có thể có mưu gì ? Hinh Nhi, được ?"

      Lời này, cũng hơi có mùi vị khẩn cầu .



      Chương 773: nhi tử rất quan trọng!
      Edit : PDN


      đành lòng nhìn bộ dáng ăn khép nép của , Đông Phương Ngữ Hinh thở dài:

      "Ta biết ông ấy là cha chàng, ta cũng biết chàng rất khó xử, nhưng. . . . . .

      Tà Dịch, chúng ta cho tới bây giờ rất dễ dàng, người ở bên ngoài có lẽ tính kế chúng ta, chuyện này chúng ta có biện pháp, cách nào tránh khỏi, cũng thể trốn tránh, nhưng ở nội tâm, ta hy vọng phụ thân của chàng cũng tính kế chúng ta như vậy , chàng biết ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh lời phát ra từ đáy lòng, Tà Dịch đương nhiên nghe được hiểu được.

      "Hinh Nhi, ta biết, phụ thân cũng biết sai lầm rồi, ra ông ấy, chỉ là muốn tôn tử. . . . ."

      Tôn tử. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh cười chua sót , con nối dòng, mặc kệ ở lúc nào, quả nhiên đều là quan trọng nhất.

      Bây giờ phải nàng còn có đứa chứ? Nàng ít nhất, tiểu Hoan Hoan.

      Nhưng đảo chủ vẫn muốn tôn tử như cũ ——

      Nàng bỗng nhiên nhớ lại lúc ở đại , cái lúc đó, nàng là sát thủ, đối vơi tất cả đều thấy vô cùng lạnh nhạt.

      Nàng nhớ lại lần nhìn thấy người phụ nữ, đứng yên ở ven đường khóc.

      Lúc ấy người phụ nữ đó khóc vô cùng đau lòng, nàng bước tới ——

      Chuyện như vậy, bình thường nàng vô cùng ít quản , nhưng mấy ngày nay nhàn rỗi đến vô vị, nàng vẫn tới.

      Đưa cho người phụ nữ gói khăn ướt, người phụ nữ ngẩng đầu, mắt cũng khóc sưng lên.

      Người phụ nữ nhìn thấy nàng, do dự chút, vẫn là nhận lấy.

      Sau đó, nàng thản nhiên hỏi:

      "Trời sập xuống sao?"

      Người phụ nữ có chút , lắc đầu.

      "Động đất à?"

      Người phụ nữ lại lắc đầu, Đông Phương Ngữ Hinh vui hỏi :

      "Vậy khóc cái gì?"

      "Tôi. . . . . ." Lúc này, người phụ nữ mới hiểu được ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh , ta òa tiếng, khóc càng đau lòng.

      Người phụ nữ này, quả nhiên là làm bằng nước.

      Nhưng vì sao chính mình lại phải chứ?

      Đông Phương Ngữ Hinh thực gì, ngay tại lúc này, người phụ nữ lại bỗng nhiên mở miệng chuyện :

      ra, ta kết hôn bốn năm , cũng vẫn chưa có đứa , mẹ chồng vẫn náo loạn.

      Bọn họ là đương tự do , chồng ta đối xứ với ta tốt lắm, vẫn tệ, nhưng vừa rồi bọn họ ly hôn .

      Bốn năm , bọn họ đến khám rất nhiều bệnh viện, nhưng cũng chưa tra ra được là bệnh gì.

      Thân thể của bọn họ bình thường, nhưng lại có con.

      Tình cảm của hai người , vốn là cực kỳ tốt, nhưng vẫn gánh được áp lực này như cũ , vẫn ly hôn như cũ .

      Người phụ nữ rất đau lòng , chuyện có con này cũng phải chuyện của ta mà, vì sao phải ly hôn chứ?

      "Đàn ông như vậy quá kém , hoàn toàn đáng để đau lòng . . . . ."

      Lúc ấy Đông Phương Ngữ Hinh , người phụ nữ kia sửng sốt, khóc :

      "Nhưng tôi ấy. . . . . ."

      " ta , ta là đứa con, vì người đàn ông , đáng giá để ngược đãi bản thân như vậy sao? Tin tưởng tôi, người đàn ông thích hợp với cũng vẫn ở kia, chẳng qua là thấy được mà thôi. . . . . ."

      Lúc trước khi , người phụ nữ để lại điện thoại cho .

      Bọn họ cũng vẫn có liên hệ, sau này người phụ nữ lại tìm người đàn ông, kết hôn , chưa tới ba tháng mang thai.

      ấy rất vui vẻ, bởi vì hóa ra chuyện có con , có quan hệ gì vơi ấy.

      Sau đó thuận lợi vượt qua thời kì mang thai , người phụ nữ sinh .

      con đáng .

      Đông Phương Ngữ Hinh mua chút đồ thăm ấy, bởi vì cảm giác người phụ nữ đó rất dễ dàng.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 774: Đều là lời suông
      Edit: voi còi




      Chỉ là, làm cho nàng tức giận là, trong phòng bệnh, tựa hồ cũng làm sao vui vẻ.

      “Ta...... Hu hu......”

      Thời điểm nữ nhân nhìn đến Đông Phương Ngữ Hinh, lại lần nữa khóc lên.

      Hỏi chút, Đông Phương Ngữ Hinh mới biết được, ra là nàng ấy sinh nữ nhi.

      Mà bà bà (mẹ chồng) của nàng ấy, muốn tôn tử, lúc nghe đến nàng sinh nữ nhi, bà trực tiếp đem canh gà trong tay đánh rơi mặt đất.

      Sau đó, ném bình giữ nhiệt , người cũng bước .

      Bây giờ, bốn ngày trôi qua, rốt cuộc bà bà có tới nữa.

      Xã hội đại, cả ngày kêu gọi nam nữ ngang hàng, sinh nam hài nữ hài đều giống nhau.

      Cũng giống nhau sao?

      Đó là mấy ngàn năm sau, mà bây giờ......

      Đông Phương Ngữ Hinh thở dài, bây giờ, hình như cũng khó có thể làm được chân chính ngang hàng a --

      “Hinh Nhi......”

      Tà Dịch nghe được Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn thở dài, vội vàng thân thiết hỏi:

      nghĩ cái gì?”

      có gì...... Tà Dịch, ta chỉ suy nghĩ, nếu như ta thể sinh hài tử, chàng làm sao? Thiên Thương đảo có khả năng người thừa kế, chàng muốn tìm nữ nhân khác sinh nhi tử sao?”

      Sinh nam sinh nữ, phải nàng định đoạt.

      Lời của đảo chủ, cho nàng áp lực rất lớn.

      “Đừng lung tung.”

      Uất Trì Tà Dịch nghe Đông Phương Ngữ Hinh như vậy, trong lòng lo lắng:

      “Mặc dù là về sau chúng ta có hài tử, đối với chúng ta phải có Tiểu Hoan Hoan sao?”

      Tiểu Hoan Hoan, đúng vậy, bọn họ có Tiểu Hoan Hoan.

      Chỉ là, hiển nhiên đảo chủ cho rằng như vậy a.

      “Phụ thân chàng nghĩ như vậy ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh thở dài:

      “Chúng ta ở cùng nhau lâu sau, ông ấy sốt ruột, nếu như về sau còn chưa có động tĩnh, vậy......”

      Lần trước mang thai, nàng cũng biết vì sao dễ dàng như vậy?

      Nàng chưa bao giờ nghĩ tới có hài tử, dù sao đêm hôm đó, quá mức thê thảm......

      Mà sau này, thời gian bọn họ ở cùng nhau cũng ngắn, từng......

      Khi còn ở Kỳ Thiên quốc, lúc đó Uất Trì Tà Dịch là Nhân vương, bọn họ cũng thiếu ở cùng nhau ân ái, nhưng thế nào liền luôn luôn cũng chưa tin tức đâu?

      Đối thân thể của chính mình Đông Phương Ngữ Hinh rất ràng, nàng cũng chỉ lần bắt mạch qua, có vấn đề gì ......

      Mà Uất Trì Tà Dịch......

      “Tà Dịch, qua đây ta giúp chàng bắt mạch xem......”

      Mạch đập của mình thành vấn đề, đó chính là Tà Dịch.

      Đông Phương Ngữ Hinh chưa bao giờ hoài nghi thân thể Uất Trì Tà Dịch có việc, nhưng bây giờ, thể thử xem.

      “Như thế nào, Hinh Nhi? Cơ thể của ta luôn luôn đều tốt lắm......”

      Hiển nhiên Tà Dịch nghĩ tới ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh, lo lắng hỏi.

      “Ha ha, chỉ là, ta muốn nhìn chút......”

      Tuy rằng trong lòng Uất Trì Tà Dịch hiểu, nhưng......

      vẫn nghe lời vươn tay ra như cũ, Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày thử thử, cũng thành vấn đề.

      Cái này...... Đoán chừng là chính mình am hiểu chuyện này.

      Tuy rằng nàng là luyện đan sư cực phẩm, biết các vị thuốc cùng độc dược, thế nhưng......

      Chung quy, phải am hiểu lĩnh vực này.

      Nếu có thời gian, nên tìm đại phu chuyên môn tinh thông phương diện này nhìn xem.

      “Nàng cũng đừng có áp lực, Hinh Nhi, chỉ cần chúng ta luôn luôn nỗ lực, nhất định có thể có hài tử ......”

      Tà Dịch có chút hối hận, nên cho Đông Phương Ngữ Hinh chuyện này.

      “Kỳ trong lòng ta rất mâu thuẫn ...... Tà Dịch, chàng cũng biết, bây giờ chúng ta có nhiều chuyện như vậy......”


      ☆, Chương 775: Câu dẫn ta sao
      Edit: voi còi



      “Tà Dịch, chàng cũng biết, bây giờ chúng ta có nhiều chuyện như vậy, nếu ta mang thai, rất nhiều việc cũng thể buông tay làm ......”

      Đúng vậy, bây giờ nhiều chuyện lắm, mang thai cũng phải thời điểm tốt.

      “Vậy thuận theo tự nhiên , Hinh Nhi, mặc dù là chúng ta chỉ có hài tử là Tiểu Hoan Hoan, vậy cũng có gì, Tiểu Hoan Hoan thông minh như vậy, đứa đứng đầu còn hơn nhiều đứa?”

      như thế, người có thể có chỉ số thông minh như Tiểu Hoan Hoan như vậy, là quá ít.

      Nha đầu kia, nếu lớn, nhất định là chủ nhân biến thái, hắc hắc.

      Tiểu Hoan Hoan, thế nhưng vẫn luôn luôn là kiêu ngạo của bọn họ đấy?

      Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh cảm thấy chính mình có chút nhàm chán ----

      Nàng làm cho lo lắng đảo chủ thế nào thế nào a, chỉ cần thái độ của Uất Trì Tà Dịch kiên định, đảo chủ có thể ép buộc sao?

      Nạp thiếp, tìm nữ nhân, những chuyện này đó tựa hồ đều cần Uất Trì Tà Dịch phối hợp ?

      “Thân ái ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên cười, giọng càng ôn nhu, cơ hồ đều có thể chảy ra nước.

      Uất Trì Tà Dịch nghe xong thân mình chấn động, Đông Phương Ngữ Hinh rất ít dùng giọng điệu như vậy chuyện cùng , nghe xong tuy rằng xương cốt như nhũn ra, nhưng lý trí vẫn còn như cũ:

      “Hinh Nhi......”

      Phía sau, nhất định có chuyện, mà còn, chưa hẳn là dễ nghe.

      “Trước đây ta có qua ta thích chàng chưa?”

      Ách, cái này, tựa hồ là có ?

      “Ta càng thích chàng......”

      Tà Dịch gật gật đầu, giờ phút này nhắc tới ràng, là người ngu hay sao?

      “Hắc hắc, ta đây với chàng, nếu nhưu chàng dám làm chuyện có lỗi với ta, ta liền mang theo Tiểu Hoan Hoan rời ......”

      Sắc mặt Uất Trì Tà Dịch đen lại, quả nhiên đoán đúng.

      qua, nhưng đây là có khả năng, ta có khả năng có lỗi với nàng......”

      “Chàng nhớ được là tốt rồi......”

      Đông Phương Ngữ Hinh khoát tay, ý bảo gần chút nữa:

      “Hinh Nhi, như thế nào......”

      có chút quen, quen.

      “Ta suy nghĩ, đảo chủ muốn tôn tử cũng có gì sai, chúng ta mực có tin tức đâu, khẳng định là thời gian ở cùng nhau quá ít ...... Thân ái, chàng xem tại cách thời gian ăn cơm còn sớm, nếu chúng ta thử lại thử......”

      Ặc......

      Cái này......

      Tà Dịch sửng sốt, chợt trong lòng mừng rỡ, tạo người a, nhất, thích nhất ......--

      “Ai, thôi......”

      Tiểu Hoan Hoan lôi kéo Tiểu Nhạc Nhạc bước , lúc trước bé thích nhất nhìn lén phụ thân cùng nương ở cùng nhau, nhưng bây giờ, tại Chích lão nghiêm khắc giáo dục xuống, bé biết đến cái gì có thể xem , cái gì thể nhìn rồi.

      Cho nên, đến loại thời điểm này, bé tự giác tránh .

      Tiểu Nhạc Nhạc đâu, tự nhiên cũng phản đối.

      Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch là đủ kích tình, giờ phút này thế nhưng ở trong phòng làm chuyện tạo người như vậy.

      Có điều, lớn tốt a, đáng tiếc nó chỉ là cái tiểu hài tử.

      “Tiểu Nhạc Nhạc......”

      Tiểu Hoan Hoan vài bước, bỗng nhiên xoay người, nhìn Tiểu Nhạc Nhạc, gọi.

      “Ở đây......”

      Tiểu Nhạc Nhạc ưỡn ngực , lớn tiếng đáp ứng.

      “Ngươi...... Ngươi có thể tiếng chút hay , nếu như để cho cha nương của ta nghe được......”

      Tiểu Hoan Hoan quay đầu nhìn thoáng qua, bọn họ tựa hồ cũng có rời quá xa a.

      Mẫu thân bọn họ nghe được ? Ai, khoảng cách xa a, rất nguy hiểm !

      Tuy bé sợ bị bọn họ mắng, nhưng......


      ☆, Chương 776: Tiểu Nhạc Nhạc đau buồn
      Edit: voi còi




      Bé chỉ là lo lắng ảnh hưởng đại kế tạo người của cha nương a.

      “Ách...... Tiểu Hoan Hoan, ngươi yên tâm, giờ phút này, bọn họ tuyệt đối cái gì cũng nghe đến......”

      Trong đó, khí thế ngất trời như vậy, bọn họ có thể nghe được mới là lạ.

      “Phải ?”

      Hoan Hoan có chút hoài nghi, nhưng mà nghĩ đến vấn đề vừa rồi, lại hỏi:

      “Tiểu Nhạc Nhạc, ta tốt sao?”

      Ánh mắt có chút ảm đạm, Tiểu Hoan Hoan thương tâm.

      có a, Tiểu Hoan Hoan, ngươi là tốt nhất......”

      Tâm tiểu Nhạc Nhạc đều đau, nó thể nhìn nổi Tiểu Hoan Hoan thương tâm đâu?

      “Thế nhưng...... Vì sao gia gia thích ta đâu?”

      Tiểu Nhạc Nhạc có chút hiểu, đảo chủ phải luôn luôn đều thích Tiểu Hoan Hoan sao?

      “Ông ấy thích ngươi a......”

      “Nhưng ông ấy muốn cha nương sinh nhi tử......”

      Cái này, Tiểu Nhạc Nhạc xem như hiểu được :

      “Ngươi là nữ tử, luôn muốn xuất giá, chẳng lẽ cả đời ngươi gả người sao?”

      Ách, điều này......

      Tiểu Hoan Hoan buồn bực, đương nhiên bé lập gia đình a, hơn nữa muốn tìm nam nhân giống như phụ thân.

      “Tiểu Hoan Hoan, cho nên, đảo chủ muốn nam hài, về sau kế thừa chuyện Thiên Thương đảo......”

      “Vậy, cha nương thuận lợi sinh hạ hài tử sao?”

      Bé vẫn luôn ngóng trông đấy, bé muốn có tiểu đệ đệ để cùng chơi a.

      “Khẳng định a......”

      Lần này, Tiểu Nhạc Nhạc do dự, nó có nên nhắc nhở bọn họ chút hay đây? Kỳ Hinh Nhi có.

      Chỉ là, nó có thể cảm giác được, đoán chừng vài ngày sau Đông Phương Ngữ Hinh mới biết được?

      Quên , , chuyện tốt như vậy, tự nhiên chính bọn họ biết quan trọng nhất .

      Kỳ Tiểu Nhạc Nhạc có vài phần lo lắng, Tiểu Hoan Hoan ngóng trông đệ đệ cũng phải ngày nửa ngày, nếu như thức tiểu hài tử, bé có phải vắng vẻ mình hay ?

      Tiểu Nhạc Nhạc đâu buồn, tựa hồ luôn luôn lo lắng lung tung --

      Tiệc tối lần này, là liên hoan của gia đình.

      Tứ đại trưởng lão cũng ở đây, người loạn thất bát tao cũng có.

      Nhưng là Uất Trì Tà Tâm cùng Uất Trì Nhu Tình cũng đến .

      Sắc mặt của Uất Trì Nhu Tình thoạt nhìn đầy đặn ít, dễ chịu, mang theo màu hồng khỏe mạnh.

      Có thể nhìn ra, gần đây nàng trôi qua vô cùng tốt.

      Uất Trì Tà Tâm đối với nàng, tất nhiên tệ.

      Nữ nhân, tìm nam nhân tốt rất quan trọng.

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn Uất Trì Nhu Tình, bỗng nhiên có chút cảm khái --

      Uất Trì Tà Tâm, theo lý thuyết, kỳ chẳng phải lựa chọn tốt nhất làm tướng công, thời gian trước, hỗn đản.

      Nhưng bởi vì lần trắc trở kia, nghĩ tới vậy mà thay đổi nhiều như vậy.

      Chỉ là, biết là tâm thay đổi vẫn là thế nào.

      Nếu là thay đổi, trong lòng nàng cao hứng, nếu phải......

      Kia chỉ có thể chứng minh che giấu quá sâu .

      Đông Phương Ngữ Hinh đánh giá Uất Trì Tà Tâm, Uất Trì Tà Tâm nhìn đến Đông Phương Ngữ Hinh, cũng hơi hơi cười đối với nàng.

      “Hinh Nhi, nàng nhìn cái gì?”

      Tà Dịch cũng phát Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn nhìn Uất Trì Tà Tâm, hiểu hỏi.

      “Nhìn đệ đệ của chàng......”

      có cái gì đẹp mắt, có tuần bằng ta ?”

      Có chút ghen tị, mặc dù người kia là đệ đệ của mình cũng được.

      “Ha ha, có như thế...... Tà Dịch, chàng có phải sửa lại hay ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng hỏi.

      “Ha ha, điều này, Hinh Nhi, nàng thiếu đảo chủ Thiên Thương đảo này, với ta mà có quan trọng như vậy sao?”

      ☆, Chương 777: Có chút kỳ quái
      Edit: ..Lam Thiên..


      Này......

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên bình thường trở lại.

      Đúng vậy, vị trí thiếu đảo chủ này, mặc dù có người từng vẫn luôn nhớ đến , nhưng Uất Trì Tà Dịch, lại thích--

      Nếu như, Uất Trì tà tâm có năng lực này, phỏng chừng rất cao hứng đem vị trí thiếu đảo chủ này tặng cho .

      Cho nên, chính mình lo lắng cái gì đây?

      Nàng thích là người là Uất Trì Tà Dịch, chứ phải vị trí thiếu đảo chủ của Thiên Thương đảo.

      chỉ cần làm chuyện tổn hại tới Thiên Thương đảo là tốt rồi, thiếu đảo chủ, muốn, ta cho là được......”

      Uất Trì Tà Dịch thèm để ý , cùng , tại quan trọng nhất, chỉ có Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tiểu Hoan Hoan.

      Thê tử, nữ nhi, so vơi loạn thất bát tao gì đó, là trọng yếu hơn.

      Tà Dịch thản nhiên , kỳ ở trong lòng , chưa bao giờ đem vị trí này để ở trong lòng.

      Thân phận của từng có rất nhiều, bao gồm......

      Thân phận Nhân vương của kia, kỳ ở Kỳ Thiên quốc, cuộc sống của trôi qua cũng sai, làm người vương gia nhàn tản......

      Nếu như, có thể lựa chọn, tình nguyện cùng Đông Phương Ngữ Hinh ở bên kia sống cuộc sống buồn lo......

      Chỉ là, gánh nặng Thiên Thương đảo , vẫn luôn đều áp ở người.

      Giống như đảo chủ , Uất Trì Tà Tâm, có năng lực đảm nhận trọng trách bảo vệ Thiên Thương đảo.

      Nhưng tại tỉnh ngộ , hi vọng tỉnh ngộ .

      Bọn họ chuyện thanh rất thấp, người khác cũng nghe được.

      Lúc này, đồ ăn được mang lên, đảo chủ ý bảo bọn họ bắt đầu dùng cơm.

      Đông Phương Ngữ Hinh ngồi ở bên người Tà Dịch , mà Tiểu Hoan Hoan, lại là bị đảo chủ gọi qua .

      Đảo chủ rất thích Tiểu Hoan Hoan, chỉ tiếc, bé lại là nữ hài tử.

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh có chút lấy làm lạ, nữ hài hay nam hài có trọng yếu như vậy sao?--

      “Nhu Tình, ngươi nhiều ăn chút, thể để đứa bị đói.... .......”

      Đảo chủ bỗng nhiên nhìn về phía Uất Trì Nhu Tình, dặn .

      Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn qua, Uất Trì Nhu Tình có thai sao?

      Vừa rồi nàng còn khí sắc của nàng rất tốt, nguyên lai là......

      “Vâng, phụ thân......”

      Uất Trì Nhu Tình thẹn thùng cúi đầu, Uất Trì Tà Tâm cũng là mặt sủng nịch nhìn nàng, thỉnh thoảng lại giúp nàng gắp thức ăn.

      “Ha ha, ta hôm nay cao hứng...... Các ngươi đều ở đây, đều tốt, đây là chuyện tình khiến ta cao hứng nhất ......”

      Đảo chủ ha ha cười, cuối cùng ánh mắt của rơi xuống người Đông Phương Ngữ Hinh, cười :

      “Nếu như Hinh Nhi lại giúp Thiên Thương đảo chúng ta có thêm nhi tử, vậy liền rất tốt ......”

      “Phụ thân, ta ......”

      Uất Trì Tà Dịch vội vàng tiếp nhận lời , quay đầu nhìn về phía Uất Trì Tà Tâm, cười :

      “Tà Tâm, đệ sắp được làm phụ thân rồi? Chúc mừng đệ......”

      “Đại ca khách khí ......”

      Nam nhân có lời của nam nhân , nữ nhân có chủ đề của nữ nhân, Uất Trì Nhu Tình tiến đến bên người Đông Phương Ngữ Hinh, mặt hâm mộ hỏi:

      “Đại tẩu...... Ta lần đầu tiên mang thai, có gì kinh nghiệm......”

      “Ha ha, ngươi kêu tên của ta là tốt rồi......”

      Này đại tẩu, nàng thế nào chợt nghe có chút kỳ quái đây?

      “Ngạch, được rồi, Hinh Nhi, ngươi có thể cho ta biết chút nên chú ý gì ?”

      Này......

      Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh tối sầm lại, chú ý cái gì, nàng biết .

      Nhưng là Uất Trì Tà Dịch lại nghe được, trong lòng đau xót, thở dài :

      “Thời điểm kia, Hinh Nhi nàng......”

      ☆, Chương 778: Hà tất phải làm người xấu?
      Edit:..Lam Thiên..


      “Ta cũng biết nên chú ý cái gì, lúc đó sau khi mang thai mấy tháng ta mới biết được chính mình mang thai , bên người cũng có người chiếu cố, thời điểm ta sinh Tiểu Hoan Hoan, bên người cũng có người, nếu như phải sư phụ bọn họ bỗng nhiên xuất , ta cùng Tiểu Hoan Hoan chừng liền......”

      Uất Trì Nhu Tình, so với chính mình hạnh phúc hơn.

      Tốt xấu bên người nàng cũng có Uất Trì Tà Tâm, có nha đầu hầu hạ .

      Tiểu Hoan Hoan là sinh non, nếu như khi đó nàng biết, nàng cũng để chính mình mình người ở vùng hoang vu dã ngoại .

      “Hinh Nhi, nếu như nàng lại mang thai, ta tất nhiên luôn ở bên cạnh bầu bạn......”

      Trong lòng Uất Trì Tà Dịch rất tự trách, thời điểm lúc trước, còn tưởng rằng Hinh Nhi luôn quan tâm tới Tiểu Hoan Hoan.

      Nhưng sau khi tiếp xúc thời gian dài mới biết được, nữ nhân, chính mình mang theo đứa bé có biết bao nhiêu dễ dàng.

      Mà đồng bạn của nàng, đều là đám sát thủ giết người chớp mắt .

      Muốn bọn họ phục tùng, Đông Phương Ngữ Hinh ắt hẳn cũng bỏ ra ít công sức .

      “Ta tại rất hạnh phúc......”

      Thấy Tà Dịch như thế tự trách, Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười:

      “Chàng thương ta như vậy , tất cả lúc trước, đều là đáng giá ......”

      Nhìn bọn ân ái như vậy, đảo chủ thầm than tiếng, tại có thể cái gì?

      Chỉ hy vọng Đông Phương Ngữ Hinh sống tốt , bởi vì chỉ khi nàng tốt, Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan, mới có thể tốt.

      “Uất Trì Nhu Tình, bất quá ngươi có thể tổng kết chút kinh nghiệm, chờ thời điểm tương lai ta mang thai, là có thể lấy làm tài liệu tham khảo ......”

      Đảo chủ có nhiều đứa , bọn họ kỳ căn bản cần......

      Quá mức ít ỏi.

      Tà Dịch cùng Tà Tâm, kỳ hoàn toàn có thể hòa thuận ở chung a.

      “Ân, tốt nga, Hinh Nhi......”

      Bữa cơm này, ăn tương đối ấm áp.

      Ngày kế, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch và Tiểu Hoan Hoan, Tiểu Nhạc Nhạc, toàn bộ lựa chọn bế quan.

      đảo liền thanh tịnh rất nhiều, đảo chủ vẫn như cũ cảm thấy có chút quen --

      “Đại trưởng lão, về sau đừng nghĩ tới chuyện cấp thiếu đảo chủ nạp thiếp......”

      Ngày hôm qua, suy nghĩ hơn phân nửa buổi tối.

      Tính tình của Uất Trì Tà Dịch hiểu , lần trước phát hỏa, nhưng có nghĩa là lần sau cũng twucs giận.

      “Đảo chủ, nhưng thiếu đảo chủ ......”

      “Bọn họ còn trẻ, gấp cái gì đây?”

      Biết đại trưởng lão lo lắng vấn đề con nối dòng, đảo chủ thở dài :

      “Nếu như áp bức bọn họ quá , ta lo lắng rời Thiên Thương đảo ......”

      Bọn họ sở dĩ muốn giúp Uất Trì Tà Dịch tìm nữ nhân, chính là bởi vì đối Đông Phương Ngữ Hinh mê luyến, lo lắng làm ra chuyện tình quá giới hạn.

      Nếu như rồi, rời Thiên Thương đảo, kia còn bằng như tại đâu?

      “Ân, ta cũng biết ......”

      Đúng vậy, cảm tình của bọn họ kiên định như vậy, cần gì phải làm người xấu đây?

      “Quan hệ của ngươi cùng nhị trưởng lão ......”

      Đảo chủ vẫn có chút lo lắng.

      có việc gì, nghĩ thông ......”

      Đại trưởng lão chua sót cười, Uất Trì Hiểu Hiểu......

      Tuy rằng nàng có việc gì, kiện kia cứ như vậy trôi , nhưng......

      Tâm bình tĩnh nhiều năm như vậy, nay có điểm mất tự nhiên .

      Thời điểm ban đêm, đặc biệt là thời điểm đêm dài người tĩnh, luôn tự giác nhớ tới ngày đó điên cuồng.

      tự biết bản thân đúng, bởi vì......

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 779 : Đan dược kỳ quái
      Edit:..Lam Thiên..


      Tuổi của cùng Uất Trì Hiểu Hiểu, kém nhau rất nhiều......

      Tuổi này của , muốn chuyện đó bị xem như là lão đứng đắn cũng sai.

      Nhưng , trong lòng vẫn như cũ nhớ lại chuyện tốt đẹp ngày đó, thậm chí còn muốn liều lĩnh thú Uất Trì Hiểu Hiểu làm thê tử.

      Ý nghĩ này điên cuồng, liều mạng áp chế .

      “Ân, vậy là tốt rồi......”

      Đảo chủ chính là hy vọng giữa bọn họ có mâu thuẫn, chỉ như vậy mà thôi --

      “Hinh Nhi, có phát ?”

      Muốn nghiên cứu đan dược của U Minh vương , trước phải đem đan dược tán ra rồi phân tích.

      Đông Phương Ngữ Hinh cố ý đem viên dược kia chia làm hai lần......

      Hai lần phân tích, vậy, nếu như lần đầu tiên thất bại , vẫn còn nửa viên có thể nghiên cứu......

      Phân tích đan dược, đây lần đầu tiên Tiểu Hoan Hoan nhìn thấy, bé mở lớn hai mắt nhìn chằm chằm, sợ bỏ qua chi tiết dù là chi tiết .

      Về phần Tiểu Nhạc Nhạc, đối với việc này cũng có bao nhiêu hứng thú, trực tiếp quay đầu , xem, cái gì cũng xem.

      có...... thành phần của dược này, ta cũng xác định được ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh mày gắt gao nhăn lại, thông qua lần phân tích này, nàng có thể khẳng định, U Minh giới, tuyệt đối thứ gì đó mà bên ngoài có, thậm chí có cả dược liệu ở bên ngoài chưa từng thấy qua.

      Đối với những thứ biết, có người tò mò, có người bất an, có người sợ hãi, nhưng......

      Đông Phương Ngữ Hinh là luyện đan sư, đối với dược liệu, có loại mê luyến đặc thù, nàng tại xúc động, muốn U Minh giới xem cái kia đến tột cùng là gì.

      Chỉ là, nàng cũng biết Tà Dịch đồng ý .

      hy vọng chính mình đến địa phương đó.

      Với lại, U Minh vương vốn là người khó , nếu như......

      Nàng lại quay lại, ai biết phát sinh chuyện gì?

      Nàng cũng thích U Minh vương, bộ dáng, cùng cách làm việc kia......

      Đặc biệt, trong lòng nàng, vẫn luôn chỉ có mình Uất Trì Tà Dịch.

      “Hinh Nhi, vậy đừng nghiên cứu ......”

      Uất Trì Tà Dịch nhìn viên dược kia, đối với cái này hiểu, cho nên, cũng có đề nghị đặc biệt gì.

      “Ân, ta thử lại lần nữa......”

      Mặc dù có dược liệu chưa thấy qua, nhưng ít nhiều , Đông Phương Ngữ Hinh cũng có chút phát .

      Nàng lúc này mới chỉ dùng nửa, nửa kia nàng cũng chưa có động tới đâu?

      “Này còn lại nửa, nàng cần phải dùng thử xem?”

      Đan dược của U Minh vương , hiệu quả khôi phục, nhưng là biết đến.

      Mẫn Bá Thiên, Uất Trì Nhu Y, Mẫn Du Nhiên, đều là ví dụ ràng nhất.

      Uất Trì Tà Dịch tuy rằng thích U Minh vương, nhưng......

      Chuyện đối với Đông Phương Ngữ Hinh có lợi, cũng để ý .

      cần......”

      nghĩ tới Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng trực tiếp cự tuyệt, Uất Trì Tà Dịch hiểu nhìn nàng:

      “Tại sao?”

      “Tuy rằng ta có nghiên cứu được thành phần dược liệu ở bên trong, nhưng ta phát tượng kỳ quái......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày suy tư , nàng có chút quá xác định.

      “Ân?”

      “ Đan dược này, tuy rằng có thể giúp người khôi phục võ công, nhưng dược tính cũng rất ác độc ......”

      Cũng vì vậy, nàng mới có chút hiểu được , vì sao thời điểm U Minh Vương nhìn thấy U Huyền bị trọng thương lại sốt ruột như vậy.

      Theo lý thuyết, có đan dược rất tốt, U Huyền chỉ cần còn hơi thở, có biện pháp khiến khôi phục.

      Hơn nữa, võ công của Mẫn Bá Thiên bọn họ, thời điểm được nâng cao cũng bá đạo, nhưng vì sao U Minh vương chính mình liền cho tới bây giờ cần đây? Việc này nghĩ như thế nào cũng có chút đúng!



      Chương 780: có tin tức ?
      Edit : PDN


      Chẳng lẽ chỉ vì võ công của lợi hại đến mức cần cái gì sao?

      "Ý của ngươi là. . . . . ."

      "Đan dược này tác dụng phụ rất lớn, nếu như ăn vào, đối với thân thể tốt. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, thản nhiên :

      "Vậy đừng ăn. . . . . ."

      Để cho nhà người ta ăn, bản thân cũng ăn, đan dược này có vấn đề mới là lạ đấy?

      U Minh Vương, là kế sách tốt nha.

      Đám người Mẫn Bá Thiên đáng thương, còn tưởng rằng tìm chỗ dựa lớn nào, lại biết. . . . . .

      Bọn họ hối hận .

      May mắn Hinh Nhi cẩn thận chút, dùng ngay.

      "Hinh Nhi, ngươi sớm hoài nghi đan dược này có vấn đề sao?"

      Dựa theo tư duy của người bình thường , biết võ công của mình chỉ nửa, mà lúc có được đan dược có thể khôi phục hoàn toàn , ai cũng nỡ từ bỏ cái mê hoặc kia .

      "Cũng phải, ta chỉ là có chút hoài nghi. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu vô tội :

      "U Minh Vương, khiến người ta cảm thấy rất quỷ dị , ước chừng tốt bụng như vậy mới đúng. . . . . ."

      Cho nên, ngay tại lúc đó , nàng có thêm chút đề phòng.

      Trước tiên ăn, xem năng lực của mình, có thể khôi phục bao nhiêu là bấy nhiêu.

      "Ừ, vậy đúng rồi, Hinh Nhi, đan dược này cũng còn cần thiết nghiên cứu , chúng ta có phải nên ra ngoài hay ?"

      Trong lòng cũng nhớ bọn Sư vương mà?

      "Đợi hai ngày nữa , ta còn muốn quan sát chút. . . . . ."

      Tuy rằng cần thiết phải nghiên cứu , nhưng thành phần của dược vật này , ngược lại có thể nhớ chút, chừng, về sau có ích với mình sao? ——

      "Vương, có tin tức . . . . . ."

      "Ở đâu?"

      Nghe được có tin tức , U Minh Vương kích động đứng lên.

      "Nghe , thập giai ma hạch kia , bán đấu giá ở thành Ý Cư . . . . . ."

      Thập giai ma hạch, bỗng nhiên truyền ra tin tức, sau đó có động tĩnh gì.

      Lúc này, bỗng nhiên biết tin tức nó được bán đấu giá ở đâu , U Minh Vương có chút kích động.

      "Thập giai ma hạch kia ở thành Ý Cư à?"

      "Hẳn là , thuộc hạ từng để cho người ta qua điều tra , là bên kia có, là có người đến đàm phán , người của bọn họ cũng từng theo dõi người kia, nhưng. . . . . ."

      theo dõi được, kết quả này, ngược lại bình thường .

      "Dung mạo của người kia ?"

      "Người này bọc kín vô cùng , bọn họ cũng thấy lắm. . . . . ."

      U Minh Vương hơi xấu hổ, có điều, thập giai ma hạch, nếu như bị người biết ở trong tay của ai, vậy. . . . .

      Kết quả, rất nghiêm trọng.

      Ước chừng cũng đừng mơ tưởng có ngày an ổn .

      "Vậy chuẩn bị chút , bổn vương, lại đích thân tới. . . . . ."

      U Minh Vương ngồi thẳng người, vây mà xuất , đó chính là của , ai cũng đừng nghĩ cùng cướp.

      Hừ, ma hạch thập giai , đây cũng thứ hiếm lạ .

      Nếu là dùng nó để luyện công, biết hiệu quả như thế nào?

      Cùng thời gian, Thiên Thương Đảo cũng nhận được tin tức .

      " như vậy ?"

      Đảo chủ cũng dám quá tin tưởng, bởi vì, thập giai ma hạch này xuất , quá đột ngột. . . . . .

      Đột nhiên có tin tức, bỗng nhiên mất tích, cũng sao tra được.

      Sau đó, trực tiếp có người công bố hội đấu giá, hơn nữa, thời gian địa điểm đều cực kỳ chính xác công bố ra ngoài.

      là đủ. . . . . .

      Lợi hại .

      Sau lưng người có được ma hạch này , nhất định là cao thủ. Tùy thời che dấu tin tức cùng công bố ra, đây cũng phải là người bình thường làm được !

      Chương 781 : gia tộc lánh đời thứ ba
      Edit : PDN


      "Vâng, đảo chủ. . . . . ."

      "Đảo chủ, có tin tức ma hạch thập giai , cần báo cho thiếu đảo chủ hay ?"

      Đại trưởng lão hỏi bất an , lúc ban đầu, thiếu đảo chủ từng , nếu như biết tin tức, cứ cho biết tiếng.

      Tuy rằng bây giờ bọn họ bế quan, nhưng. . . . . .

      Thiếu đảo chủ rất coi trọng chuyện này.

      "Ừ, ta cho bọn chúng biết . . . . . ."

      Đảo chủ gật gật đầu, lần này, ước chừng thế giới này, lại sắp điên cuồng lần .

      Ông tự mình qua tìm mấy người Đông Phương Ngữ Hinh , Uất Trì Tà Dịch nghe thấy ma hạch thập giai , cùng Đông Phương Ngữ Hinh liếc nhau, hai người hiểu ý cười:

      "Quả nhiên, tin tức chậm. . . . . ."

      Lúc tra được tin tức thập giai ma hạch , Đông Phương Ngữ Hinh từng , việc này yên lặng lắng xuống như vậy .

      Cái người công bố tin tức kia , tất nhiên lại xuất .

      “ Vậy Hinh Nhi, chúng ta cần phải ra ngoài?"

      Tà Dịch thấy Đông Phương Ngữ Hinh còn chưa luyện chế xong nửa viên thuốc kia, hỏi.

      "Ừ, ra xem chút . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn thoáng qua thứ trong đan lô , với tiểu Hoan Hoan :

      "Tiểu Hoan Hoan, con giúp ta nhìn chút. . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan cuống quít gật đầu, đây chính là mẫu thân cực kỳ tín nhiệm bé nha.

      Bé nhất định phải nhìn kỹ , quan sát kỹ mới được.

      Thấy vẻ mặt của tiểu Hoan Hoan nghiêm túc, Đông Phương Ngữ Hinh vừa lòng gật đầu:

      " thôi, ra ngoài nhìn xem. . . . . ." ——

      Hai người cùng ra, đảo chủ vẫn chờ bọn họ như cũ :

      "Tà Dịch, vừa rồi có được tin tức xác thực về ma hạch thập giai . . . . . ."

      Đảo chủ đưa đồ vật cho Tà Dịch, Tà Dịch quét lần, đưa cho Đông Phương Ngữ Hinh.

      "Thành Ý Cư này là. . . . ."

      Thành Ý Cư , lần đầu tiên nàng nghe thấy tên này.

      Nếu như xuất ỏ thành Ý Cư, đây là . . . . .

      Hẳn là phòng đấu giá , có điều tên này, lại có chút ý tứ .

      Làm cho người ta cảm giác, con người lão bản kia cũng tệ lắm .

      "Thành Ý Cư, là sản nghiệp của Hắc gia. . . . . ."

      Hắc gia? Đông Phương Ngữ Hinh nhướng mày, Tà Dịch biết nàng đối với những thứ này có ấn tượng gì, giải thích:

      "Tuy rằng bên này hai thế lực lớn là Thiên Thương Đảo và Phác Dương Sơn vẫn đối lập , nhưng. . . . . . ra, ở đây chúng ta còn có rất nhiều gia tộc lánh đời , như học viện Tinh , rất nhiều đệ tử chính là con cháu của gia tộc lánh đời này . Tuy rằng họ rất ít xuất , cũng tranh đoạt gì, nhưng bọn họ vẫn yên lặng phát triển thế lực của mình như cũ , Hắc gia này , chính là trong số đó . . . . . ."

      Gia tộc lánh đời. . . . . .

      Tuy rằng điệu thấp, nhưng bọn họ thiếu nhất đúng là nhân tài.

      "Hắc gia, đứng hàng thứ ba, thế lực thể khinh thường . . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch bổ sung câu:

      "Ma hạch thập giai lựa chọn sản nghiệp của gia tộc bọn họ , cũng có chính mình băn khoăn. . . . . ."

      Cũng đúng, nếu như có thứ tuyệt thế, tất nhiên chọn nơi có thực lực có thể bảo vệ mình .

      Nếu , hậu quả kia , lại có thể phiền toái .

      "Đúng, Tà Dịch rất đúng, Hắc gia thành Ý Cư , kinh doanh mấy trăm năm , chưa bao giờ xảy ra sai lầm, lần này ma hạch thập giai lựa chọn bán ra tại chỗ đó , tin tưởng lúc này bọn họ cũng bắt đầu bố trí phòng bị . . . . . . . . . . . ."

      Chậc. . . . . .

      Vậy phải là hơi quá sớm ?

      Có điều, thành Ý Cư bọn họ ra ma hạch thập giai , vậy. . . . .

      Nếu nhu bán đấu giá ra ngoài thành công , đối với danh dự của bọn họ , quả là cũng có ảnh hưởng .

      Chương 782: khả năng có gian dối
      Edit : PDN


      Nếu như thành công, tên tuổi thành Ý Cư , tất nhiên nâng cao rất nhiều.

      "Tà Dịch, khi nào chúng ta xuất phát?"

      chiếm được tin tức, mà lúc này đến thành Ý Cư cần thời gian nhất định , trước tiên đến tìm hiểu đối thủ cạnh tranh chút cũng tốt.

      " vội, ta nghĩ chuẩn bị trước chút. . . . . ."

      đợi Tà Dịch chuyện, Đông Phương Ngữ Hinh thương lượng trước:

      "Trình độ trân quý của ma hạch thập giai này, hẳn là cần ta chứ, đối phương muốn bán đấu giá lần này, ta nghĩ muốn , khẳng định phải bạc. . . . . ."

      Chuyện này. . . . . .

      Ánh mắt đảo chủ tối sầm lại, đúng là như thế.

      Ma hạch thập giai, tuyệt đối phải có thể định giá bằng bạc.

      "Ta nghĩ nhìn xem làm chút đan dược, có lẽ, đến lúc đó có thể dùng là hơn. . . . . . . . . . . ."

      Đảo chủ gật gật đầu, Đông Phương Ngữ Hinh này, thể , có đôi khi tâm tư đến rất nhanh, rất kín đáo.

      Nhi tử đối với nàng khăng khăng mực như vậy , cũng là có bản lĩnh của nàng .
      Cáo từ đảo chủ, Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch trực tiếp tìm mấy người nữ vương , thuận tiện lần tình huống mới nhất với bọn họ .

      "Hinh Nhi, cuối cùng ta cảm thấy chuyện này đúng. . . . . ."

      Nữ vương hơi lo lắng nhíu mày, Đông Phương Ngữ Hinh khó hiểu nhìn bà:

      "Mẫu thân, làm sao vậy. . . . . ."

      "Nếu như con có thập giai ma hạch, con làm như thế nào?"

      Nếu như nàng có thứ này, nàng tất nhiên . . . . . .

      "Con giữ lại giúp đám Sư vương Sư hậu luyện chế đan dược tiến giai a. . . . . ."

      "Chuyện này tính, nếu như cần giúp bọn chúng luyện chế sao?"

      Thấy Đông Phương Ngữ Hinh chút do dự trả lời, nữ nhi này, là đủ ngốc nha.

      Nếu như có chuyện này. . . . . .

      "Con đây cũng giữ lại, phòng ngừa bất cứ tình huống nào. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch .

      "Đúng, thứ này rất trân quý , nếu để cho người khác biết mình có thứ này, tất nhiên rất nguy hiểm. Mà người bình thường chúng ta chiếm được, cho dù là ngay lúc đó vô dụng, cũng tuyệt đối chuyển nhượng, bán đấu giá, con đúng ?"

      Nữ vương gật gật đầu, hỏi.

      "Phải, đúng là như thế. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, lúc nữ vương chưa nàng cũng cảm thấy chuyện này làm sao , nhưng bây giờ bà vừa phân tích như vậy , dường như. . . . . .

      Là có chút đúng.

      "Mẫu thân, ý của người là. . . . . ." ——

      Nàng có phần xác định lắm, tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh thông minh, thiên phú cũng cao, Uất Trì Tà Dịch cũng thế, nhưng. . . . . .

      Dù sao cũng là thiếu chút từng trải .

      Rất nhiều chuyện, có đôi khi nắm chắc được .

      Ngược lại nữ vương, trải qua biết bao lâu, nghĩ đến vẫn hơn chút.

      " ra tại ta cũng phải rất khẳng định, ta chỉ cảm giác chuyện này đúng lắm, chừng, lần này chỉ là cái bẫy thôi. . . . . ."

      Nữ vương chỉ là trực giác của bà, bà xong lời này , quả là sắc mặt của Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch cũng biến đổi.

      Bẫy, nếu như là bẫy, vậy người đứng sau lưng chuyện này là. . . . . .

      Ma hạch thập giai , thứ mọi người tha thiết ước mơ , thứ này vừa xuất . . . . . .

      Đừng những nhân vật này, ngay cả ít cao thủ, gia tộc lánh đời , bọn họ cũng nhịn được tới giúp vui .

      Lợi hại , thực lực hùng hậu , muốn. . . . . .

      nhịn được đoạt lấy , mặc kệ dùng đến biện pháp gì.

      Mà cho dù là bình thường , có thực lực gì, có thể xem thử cái ma hạch thập giai kia cũng tốt, may mắn được thấy lần, dù sao, cũng nhiều cơ hội như vậy !

      http://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gif
      http://***************.com/images/spacer.gif

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 783: Ta hối hận
      Edit: voi còi




      Cho dù là chiếm được, bọn họ cũng muốn nhìn xem, đây chính là tâm tính của tất cả mọi người a!

      Lần này người tuyệt đối thể thiếu, nếu là người kia lại có tâm tư gì, vậy kết quả......

      Nhưng tại bọn họ cũng xác định, ngộ nhỡ phải đâu?

      “Mẫu thân, vậy ý tứ của người là......”

      Đông Phương Ngữ Hinh bất an hỏi, nữ vương thở dài:

      “Bởi vì ta cũng xác định, cho nên, cũng dám có thể thế nào, nhưng mà, cẩn thận chút vẫn tốt hơn, mấy người đảo chủ cũng đừng , bốn người chúng ta thôi, đến lúc đó, chúng ta......”

      , đối thập giai ma hạch, ai cũng đều tò mò, nhưng chỉ sợ có cái ngộ nhỡ.

      Biện pháp của nữ vương, ổn thỏa nhất, Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, nhưng mà nàng cũng có chút đau đầu.

      “Tà Dịch, phía đảo chủ bên kia......”

      Đảo chủ muốn cùng , đó là vì bảo vệ bọn họ, tâm tư là tốt.

      Nếu như cho bọn họ theo, vậy......

      Ngộ nhỡ, ông ấy cho rằng đây là chủ ý của mình, hiểu lầm lại càng lớn hơn nữa .

      “Ta ...... Hinh Nhi, yên tâm, ta giải thích cho bọn họ chút ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, như thế tốt nhất.

      “Chúng ta liền phân công nhau chuẩn bị , thời gian mặc dù có chút nhanh, nhưng Sư vương bọn họ chắc là cũng mau tới, chúng ta để cho bọn họ mang nhóm chúng ta , ta luyện chế chút đan dược đơn giản trước......”

      Muốn luyện chế cao cấp, là thời gian đủ, thứ hai sao? Chính là cần ít dược liệu quý báu ......

      Đông Phương Ngữ Hinh có dược liệu tốt, hoặc là, phương thuốc thích hợp cũng .

      Bọn họ lần này qua, mặc dù là có rất nhiều đồ tốt cùng người sở hữu đổi lấy, có thể mang hay cũng biết bao nhiêu.

      Chẳngbằng, trực tiếp qua xem náo nhiệt, sau đó, thời cơ nhìn xem, có cơ hội đoạt lấy.

      Chỉ là thế giới, vốn chính là công bằng.

      Thực lực bây giờ của bọn họ......

      Có lẽ, ngay cả U Minh vương cần chú ý chút, nhưng mà U Minh vương được đến mấy thứ này, tựa hồ có tác dụng gì ?

      Đông Phương Ngữ Hinh tính toán lại tìm U Minh vương, nhưng là......

      U Minh giới, nếu có cơ hội, cũng muốn qua nhìn xem .

      Dược liệu bên kia, Đông Phương Ngữ Hinh vẫn luôn rất tò mò.

      Đúng rồi, còn có sư phụ nữa, đan dược cấp tám hẳn là cũng bắt đầu luyện chế, biết quá trình này có thuận lợi hay đây?

      Hi vọng, thuận lợi .

      Về phần võ công của nàng......

      Cái đó chỉ có thể chậm rãi khôi phục! Tuy rằng tại võ công có chút thấp, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cũng hối hận có ăn cái đan dược kia.

      Thân thể quan trọng hơn, ăn số đồ tốt gì đó, ngộ nhỡ thương đến thân thể, vậy tốt --

      Lần nữa trở về, Tiểu Hoan Hoan nhìn chuyển mắt nửa viên đan dược kia.

      “Mẫu thân, có biến hóa gì a......”

      Tiểu Hoan Hoan hiểu cau mày:

      “Con vẫn luôn nhìn, nó vẫn luôn là như vậy......”

      có nhàn hạ, ......

      “Ừ, Tiểu Hoan Hoan, con làm sai......”

      Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt nhìn đan dược kia cái, sau đó đến bên bắt đầu ngồi xuống, nàng mở nhẫn trữ vật ra, tìm tòi dược liệu bên trong chút, nghĩ muốn chuẩn bị chút gì đó?

      Thời gian dài là được, quá đơn giản được, liền làm chút tăng lên công lực, bổ sung nguyên khí ?

      Đến lúc đó, ngộ nhỡ giao thủ, tiêu hao nhất định rất lớn, bọn họ đều cần.

      Trong lòng có chủ ý, Đông Phương Ngữ Hinh cũng dám nhàn hạ, thời gian khẩn trương, nàng có bao nhiêu thời gian.


      ☆, Chương 784: Vẫn là tính kế?
      Edit: voi còi



      “Phụ thân, lần này tìm thập giai ma hạch, con cùng Hinh Nhi, nữ vương bọn họ là tốt rồi, người cần đâu......”

      Uất Trì Tà Dịch qua chuyện cùng đảo chủ, đảo chủ vừa nghe cũng cao hứng :

      “Tà Dịch, phụ thân lo lắng cho con...... Nhiều người, thêm phần lực lượng a......”

      “Phụ thân, vừa rồi chúng con thương lượng qua, ý của nữ vương là......”

      Tà Dịch đem lo lắng của nữ vương cho đảo chủ, đảo chủ vừa nghe quả nhiên nhíu mày.

      “Ý của con là...... Lần này rất có thể là mưu?”

      Tà Dịch gật gật đầu:

      “Nếu phụ thân muốn ra ngoài, có thể dẫn người đến Tinh học viện bên kia nhìn xem......”

      Bên kia, luyện chế bát giai đan dược, chắc là người cũng thiếu.

      “A, vậy ta nghĩ lại ......”

      Nữ vương, nữ nhân kia......

      Đảo chủ lại nghĩ đến nữ vương, mẫu thân của Đông Phương Ngữ Hinh, phải thân mẫu.

      Bà ta lo lắng......

      Hoặc là, đây là ý tưởng của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Chẳng qua, tuy rằng trong lòng ông cảm giác đúng, nhưng cũng cảm thấy có vài phần đạo lý.

      Chỉ là, Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan đều , ngộ nhỡ như bọn họ , vậy chẳng phải là có nguy hiểm sao?

      Quên , Đông Phương Ngữ Hinh khẳng định là muốn , vậy Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan, ông cũng ngăn cản được.

      thời, cũng chỉ có thể hi vọng đây chẳng qua là ông đa tâm --

      “U Minh vương, đây là......”

      Mẫn Bá Thiên bị U Minh vương gọiđi qua, rất hiếu kỳ, biết U Minh vương vì sao tìm .

      Nhưng nhìn đến sắc mặt của U Minh vương có chút trịnh trọng, biết tất nhiên là có chuyện muốn phân phó.

      đời có ăn bữa tối phải trả tiền, U Minh vương lần lượt cứu , tuyệt đối phải tốt bụng mà thôi.

      “Phụ thân ngươi vẫn chịu khổ như cũ......”

      U Minh vương nhàn nhạt mở miệng, đến phụ thân, sắc mặt Mẫn Bá Thiên đén lại--

      Tuy rằng lúc đầu từng nghĩ tới hy sinh phụ thân, nhưng đây cũng là vì nghiệp lớn thống nhất.

      Phụ thân có thể chết, nhưng tuyệt đối thể......

      Còn sống khuất nhục như thế.

      Tiểu Hoan Hoan, Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh......

      Nghĩ đến mấy cái tên khiến hận thấu xương, hận thể tại liền qua đem đám bọn họ lăng trì.

      “Kính xin U Minh Vương ra tay cứu giúp......”

      Mẫn Bá Thiên nhanh chóng quỳ xuống, kỳ càng muốn là, nếu như cứu được, giết ông ấy cũng tốt hơn bộ dáng bây giờ.

      cũng hiểu được, bây giờ phụ thân có cơ hội tìm chết, nhưng vì sao......

      Trong lòng, cũng là cam lòng .

      “Muốn cứu ông ta, trái lại dễ dàng......”

      U Minh vương vuốt vuốt râu, hai mắt tính kế nhìn về phía Mẫn Bá Thiên.

      “Xin U Minh vương chỉ ......”

      Đây là có điều kiện, Mẫn Bá Thiên tự giác mở miệng.

      “Ngươi theo ta đến đây ......”

      U Minh vương bỗng nhiên đứng lên, nhanh hướng ra phía ngoài.

      Mẫn Bá Thiên có do dự, nhanh chóng theo.

      Được dẫn dắt, ngoắt ngoéo ngoằn ngoèo, tới gần nửa canh giờ mới dừng lại.

      Phía trước Mẫn Bá Thiên, là ngọn núi cao màu đen.

      U Minh vương vung tay lên, phía trước núi bỗng nhiên chấn động, giống như động đất, mặt đất đều lắc lư.

      Mẫn Bá Thiên vội vàng vận công đứng vững vàng thân mình.

      Mà U Minh vương, vẫn nhúc nhích, thân mình bất động như núi, giống như cảm giác mặt đất chấn động.

      Trong lòng Mẫn Bá Thiên thầm bội phục, công lực này......

      Nếu như mình có võ công như U Minh vương như vậy, đừng Uất Trì Tà Dịch......

      ☆, Chương 785: Cố chấp như thế
      Edit: voi còi




      Nếu là luôn luôn như vậy, đừng là báo thù, chính là rời U Minh giới, cũng dám.

      Mà ăn thuốc này vào, thành người của U Minh vương, cũng có khả năng khôi phục Phác Dương sơn.

      Này......

      Lựa chọn cực kỳ khó khăn.

      Hợp tác và cấp dưới, đây là hai thân phận hoàn toàn khác nhau.

      muốn sống cả đời như vậy sao?

      Trong lòng , là cam lòng.

      So với thiên phú, bằng Uất Trì Tà Dịch, nếu phải con đường khác, chỉ có thể ở phía dưới ta, khuất nhục tiếp tục tồn tại.

      Mà đáp ứng U Minh vương rồi, U Minh vương cứu phụ thân.

      Nếu như chính mình cường đại rồi, để cho phụ thân làm chủ nhân của Phác Dương sơn, cũng giống nhau.

      còn có nhi tử, con , có thể kế thừa Phác Dương sơn của phụ thân.

      Vừa như vậy, Phác Dương sơn cũng là của chính mình.

      Lần trước, Phác Dương sơn là vì chính mình mà bị hủy, tuyệt đối cho phép việc này.

      muốn khôi phục, muốn hủy Thiên Thương đảo, để Phác Dương sơn làm thế lực cường đại nhất thế giới này.

      Suy tư lâu sau, trong lòng Mẫn Bá Thiên quyết định được chủ ý.

      “U Minh vương, ta nguyện ý......”

      ngẩng đầu, thần sắc kiên định .

      U Minh vương vừa lòng cười, đáp án này, vốn là ở trong dự kiến của .

      Dã tâm của Mẫn Bá Thiên, cam lòng, sớm định trước đồng ý.

      Hai tay cầm viên thuốc, Mẫn Bá Thiên vội vàng cầm lấy.

      “Sau khi ăn xong, ngươi ngồi xuống hai canh giờ, là có thể vào tu luyện ...... Mẫn Bá Thiên, nhớ kỹ, hai canh giờ mới có thể, bằng , ngươi bị nơi này thiêu chết......”

      Ao này hiệu quả vô cùng tốt, nhưng phải mỗi người có thể hưởng thụ !

      “Được, cám ơn U Minh vương......”

      Mẫn Bá Thiên cảm kích .

      “Phụ thân của ngươi, ta cứu trở về thu xếp ổn thoả ...... Đúng rồi, ngươi an tâm tu luyện, đừng nóng vội, rất nhanh, Uất Trì Tà Dịch là đối thủ của ngươi......”

      U Minh vương giao phó xong, tự nhiên xoay người rồi.

      Mẫn Bá Thiên cầm thuốc này, có thể ăn, U Minh vương cũng giám sát ăn.

      Nhưng lời của U Minh vương......

      Nhiệt độ của ao kia, là chịu nổi, nếu là ăn, chừng......

      do dự chút, vẫn là quăng vào miệng, cỗ nhiệt lượng cực kì mạnh mẽ theo bụng luồn lên --

      Mẫn Bá Thiên dám chậm trễ, nhanh chóng ngồi xuống điều tức --

      “U Huyền?”

      ra, nghĩ tới thế nhưng nhìn thấy U Huyền.

      Đứa này, càng ngày càng nghe lời .

      U Minh vương vui nhăn mày, ánh mắt lạnh như băng quét về phía người theo cách đó xa, người nọ sợ tới mức rụt rụt cổ, điện hạ còn muốn chạy, bọn họ cũng ngăn được a.

      “Phụ thân, phải người khó xử Thiên Thương đảo sao?”

      U Huyền hiểu nhìn phụ thân, sắc mặt U Minh vương đen lại, tiểu tử này thế nhưng toàn bộ đều nghe được.

      “Ta khi nào khó xử bọn họ?”

      U Minh vương giương mắt nhìn U Huyền liếc mắt cái, nhàn nhạt hỏi.

      “Thế nhưng người vừa mới......”

      Ý tứ kia, ràng chính là muốn cho Mẫn Bá Thiên đề cao công lực, sau đó đối phó Thiên Thương đảo.

      Tuy rằng phụ thân , nhưng quan hệ giữa Mẫn Bá Thiên cùng Thiên Thương đảo thủy hỏa bất dung, đây chính là chuyện mọi người đều biết.

      “Lo lắng nữ nhân kia của con?”

      “Con...... Phụ thân, con đối với nàng ấy (Hoan Hoan đấy ạ, ta để nàng vì đây là U Huyền mà) là nghiêm túc ...... Con chưa bao giờ thích qua ai, trong lòng cảm thấy động tâm, cũng chỉ có mình nàng......”

      Sắc mặt U Huyền trịnh trọng, chút đùa giỡn.

      ☆, Chương 786: Hợp tác và thủ hạ (thủ hạ nghĩa là người dưới quyền, người hầu, vệ sĩ)
      Edit: ..Lam Thiên


      Nếu là chính mình có võ công như U Minh vương, vậy đừng chỉ mình Uất Trì Tà Dịch, chính là toàn bộ thiên hạ, đều có được cách dễ dàng .

      Chỉ là, tại võ công của tiến triển rất chậm, thậm chí còn chưa có khôi phục về thời điểm lúc trước.

      Chấn động giằng co hơn nửa canh giờ, bỗng nhiên nghe được tiếng ầm vang, mặt đất nứt ra tạo thành vết rạn .

      ......”

      U Minh vương dẫn đầu nhảy xuống, Mẫn Bá Thiên hơi có chút do dự, nhưng vẫn theo xuống.

      Sau khi nhảy xuống, thân mình thẳng tắp rơi xuống, đại khái rơi khoảng hơn mười trượng, chạm mặt đất.

      Địa phương này......

      Đây là địa hạ dưới mặt đất, nhưng cũng có trong đen thui như trong tưởng tượng của , lọt vào trong tầm mắt của mảnh ánh sáng màu đỏ .

      Đây là màu đỏ , bốn phía đều là màu đỏ nhàn nhạt.

      U Minh vương dẫn đầu về phía trước, Mẫn Bá Thiên ở phía sau cũng gắt gao theo .

      hồi lâu, màu đỏ chung quanh càng lúc càng đậm.

      Mà nhiệt độ, cũng càng lúc càng cao.

      Bất quá, may mắn , võ công của Mẫn Bá Thiên cũng thấp, cũng cảm thấy có gì thoải mái.

      “Tốt lắm, chính là nơi này......”

      U Minh vương bỗng nhiên dừng lại, Mẫn Bá Thiên giương mắt nhìn thủy trì ( cái ao) rất lớn kia......

      Nga, , này phải là thủy trì, tựa hồ giống như là......

      Hồ nham thạch nóng chảy.

      Trong hồ, đều là nham thạch nóng chảy đỏ rực, mà hồ này, cũng là lớn quá mức.

      “Vương, đây là......”

      “Ngươi phải luôn khổ não võ công luôn có tiến bộ sao? Tại đây, ngươi có thể đề cao tu luyện hơn lúc tu luyện bình thường gấp năm lần......”

      Năm lần......

      Mẫn Bá Thiên trợn mắt há hốc mồm nhìn U Minh vương, địa phương tốt như vậy dẫn chính mình tới là......

      hiểu, chẳng lễ muốn cho chính mình ở đây đề cao công lực sao?

      đời này, làm gì có chuyện tốt như vậy?

      “Bất quá, cái hồ này vô cùng nóng, phải là nóng bình thường, mà là nóng độc......”

      Thấy Mẫn Bá Thiên hiểu, U Minh vương hảo tâm giải thích --

      “Kia...... Vương, ngươi dẫn ta tới là......”

      “Bổn vương có thể cứu phụ thân của ngươi, để cho cần phải sống khuất nhục như vậy nữa, bổn vương cũng có thể cho ngươi ở tại nơi này tu luyện, nhưng điều kiện tiên quyết là......”

      U Minh vương hắc hắc cười:

      “Ngươi phải ăn cái này......”

      Trong tay , bỗng nhiên nhiều hơn viên dược màu đỏ đậm, viên dược kia lớn, lớn bằng hạt đậu, nhưng lại giống như màu máu, đỏ diễm, đỏ chói mắt.

      “Đây là......”

      Mẫn Bá Thiên có chút động tâm, đều luôn dốc sức vì U Minh vương, đối với U Minh vương, cũng coi như là trung thành và tận tâm , theo lý thuyết, U Minh vương nên làm điều thừa.

      trời sinh tính cẩn thận, cho nên, có chút lo lắng.

      “Thời điểm lúc trước, bổn vương cho ngươi ăn cái này, ngươi có thể tùy thời khôi phục tự do, nhưng khi ngươi ăn cái này rồi, ngươi chính là người của bổn vương, nếu như dám phản bội, vậy......”

      Ánh mắt U Minh vương lạnh lùng, cũng bắt buộc phải đáp ứng.

      luôn là người thích tự nguyện, tuy rằng tự nguyện kia có phần thể làm gì khác, nhưng tuyệt đối chỉ là đơn thuần cưỡng bách......

      Ý tứ trong lời chính là,.....

      Căn cứ vào thực lực của U Minh vương , nếu như đối chỉ có chân thành ngoài mặt, ngày nào đó dám phản bội, kết quả kia khả năng chính là......

      có năng lực thừa nhận trả thù của U Minh vương .

      Nhưng lúc này, võ công của có chút dậm chân tại chỗ, nếu cứ tiếp tục như vậy......

      ☆, Chương 787: Ta nóng quá......
      Edit: ..Lam Thiên..


      “Đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé , U Huyền, nếu như ngươi muốn nha đầu kia, muốn bảo hộ nàng, cần phải suốt ngày lo lắng, chính ngươi phải luôn cố gắng......”

      Chỉ có cường giả, mới có thể sống yên ở thế giới này.

      “Nhưng......”

      Cái hồ kia, có biết, nhưng......

      Phụ thân chưa bao giờ để qua tu luyện.

      Nếu như tốc độ tu luyện gấp năm lần bình thường, chính mình lại ở bên kia tu luyện, với tốc độ đó phải nhanh hơn rất nhiều sao?

      “Tốt lắm, nhanh chóng tu luyện , phụ thân hy vọng nhi tử chính mình là cái bao cỏ......”

      U Minh vương vung tay lên, hắc sơn kia liền biến thành bộ dáng lúc trước.

      có vết rạn nứt, tựa hồ kia chỉ là ngọn núi bình thường mà thôi.

      Tuy rằng U Minh vương đối với mọi người tàn nhẫn, nhưng đối với U Huyền, vẫn nhân từ.

      Giống như lần này, nếu là đổi thành người khác tới nhìn lén, phỏng chừng trực tiếp bị giết.

      “Phụ thân, con cũng muốn nhanh chóng đề cao công lực......”

      U Huyền thiên phú sai, cũng luôn luôn nỗ lực, nhưng tuổi còn quá , cho nên, có chút yếu thế.

      Trong lòng rất cam lòng, muốn bảo hộ Hoan Hoan, muốn để phụ thân kiêu ngạo vì .

      Nhưng hiểu, vì sao......

      Vì sao phụ thân đối lại rất nghiêm khắc?

      Có đan dược trợ giúp tăng lên công lực, nhưng cho tới bây giờ phụ thân vẫn cho chính mình dùng?

      Hắc sơn này, cũng là địa phương vô cùng tốt, phụ thân có thể cho người khác dùng, cho ngoại nhân vào, nhưng vì sao lại cho chính mình đến đây?

      Cho nên, trong lòng cam lòng, vừa rồi muốn lén vào tu luyện , nhưng lại viên dược màu đỏ kia......

      còn lo lắng gặp chuyện may, thể xảy ra chuyện gì, còn muốn chờ chính mình cường đại lên rồi tới bảo hộ Tiểu Hoan Hoan đây?

      “Ngươi cái gì?”

      Tựa hồ còn tin nhi tử chính mình như vậy, U Minh vương đột nhiên nhìn qua.

      “Con cũng muốn vào tu luyện......”

      rất muốn đề cao, phi thường muốn.

      được......”

      U Minh vương chút nghĩ ngợi , trực tiếp cự tuyệt.

      “Vì sao? Phụ thân, chẳng lẽ con còn bằng ngoại nhân sao?”

      U Huyền biết võ công của phụ thân chính mình tu luyện như thế nào , nhưng biết, chính mình cách phụ thân còn rất xa, rất xa.

      muốn cho phụ thân cao hứng, muốn nhanh chóng đề cao chính mình.

      “Trong đó, thích hợp vơi ngươi......”

      Địa phương kia......

      Ánh mắt U Minh vương tối sầm lại, lúc này U Huyền còn quá , chưa tới thời điểm nên biết nhiều việc.

      thích hợp con? phụ thân, con nên tu luyện chậm từ từ như này sao?”

      U Huyền cười khổ, nếu như phải......

      Phụ thân chỉ có mình là nhi tử, có đôi khi thậm chí còn hoài nghi đây là phải là phụ thân của chính mình.

      “Tu luyện nên từng bước , luyện từng bước , U Huyền, ngươi còn , cần cả ngày nghĩ đến chuyện đường tắt!”

      Thời điểm lời này, sắc mặt U Minh vương là nghiêm khắc chưa từng có, tuy rằng trong lòng U Huyền phục, nhưng lại dám tiếp tục phản bác tiếp .

      Thấy ánh mắt U Huyền có cam lòng , U Minh vương do dự chút, vẫn là mặt nghiêm khắc :

      “Được rồi, nhanh chóng tu luyện , U Huyền, ngươi nếu như thích cái nha đầu kia, phải dựa vào bản lãnh của chính mình, nỗ lực đề cao chính mình......”

      Tu luyện, chính là cần làm đến đâu chắc đến đấy, nếu là mực muốn đường tắt, hậu quả kia......--

      “Nóng quá......”

      Tuy rằng, ăn đan dược đủ hai cái canh giờ, nhưng Mẫn Bá Thiên vẫn như cũ cảm thấy rất nóng, rất khó chịu.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 788: đôi.
      Edit:..Lam Thiên..


      nhíu mày, thậm chí nghĩ tới chuyện muốn ra ngoài.

      cảm thấy chính mình như bị nấu.

      Nơi này giống như cái chảo nóng nấu , mà chính mình, lại ngồi trong chảo.

      Mẫn Bá Thiên vừa mới muốn ra , đột nhiên nghĩ đến lời U Minh vương --

      Ở đây tu luyện, là gấp năm lần bên ngoài.

      Tốc độ gấp năm lần --

      làm sao có thể động tâm? ý tứ kia chính là, ở đây tu luyện năm thời gian, liền tương đương với ở bên ngoài tu luyện năm năm thời gian.

      khẽ cắn môi, vì để chính mình có thể cường đại, liền liều mạng.

      Cắn răng tiếp tục kiên trì, trong hồ bỗng nhiên khẽ động.

      Mẫn Bá Thiên mực đề phòng nhìn qua, địa phương vừa mới động kia , bỗng nhiên nhiều hơn cái đầu màu đỏ.

      Đầu tiếp tục hướng lên, rốt cục cũng lộ ra gương mặt có chút quen thuộc cũng có chút xa lạ.

      “Uất Trì Nhu Y?”

      Mẫn Bá Thiên bất an hô to.

      Đây là Uất Trì Nhu Y sao? Tựa hồ đúng là như vậy, nhưng......

      Tóc của Uất Trì Nhu Y là màu đen , mà nữ nhân này lại là đầu tóc đỏ.

      Hơn nữa, ánh mắt của nàng, cũng là màu đỏ?

      Nghe được có tiếng người chuyện, nữ nhân kia liền quay đầu nhìn qua!

      “Mẫn Bá Thiên?”

      Tựa hồ có chút giật mình, nàng ngẩng đầu, làm cho gương mặt mình rời khỏi cái hồ:

      “Ngươi tại sao lại ở đây?”

      “Ta...... Ta vừa mới đến ......”

      Bởi vì vừa mới tiến vào, Mẫn Bá Thiên vẫn như cũ có chút quá thích ứng, khuôn mặt toàn bộ đều là mồ hôi.

      Mồ hôi ào ào chảy ra, mà Uất Trì Nhu Y, mặt lại chút cũng có.

      “Ha ha, thể tưởng được, ngươi cũng lựa chọn đến nơi này......”

      Uất Trì Nhu Y trào phúng cười, nàng tại là còn chỗ để , thân phận của nàng, cũng có gì là nàng bỏ được.

      Vốn là người được chọn làm thiếu đảo chủ phu nhân, nhưng lúc này......

      Cái gì cũng phải, nàng tại chỉ như con chuột chạy qua đường, người thấy người đánh a.

      Cho nên thời điểm U Minh vương cùng nàng chuyện này, nàng liền chút do dự đến .

      Làm người của U Minh vương, nàng sớm thành rồi.

      Hơn nữa, trừ bỏ U Minh vương, nàng biết chính mình còn có chỗ nào có thể ?

      Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ đều buông tha chính mình, thậm chí ......

      Chỉ cần chính mình ra ngoài, bị bọn họ gặp được, chính mình có khả năng liền mất mạng.

      U Minh vương có thể bảo hộ chính mình, cho nên......

      “Ta...... Ha ha, nơi này đề cao công lực rất nhanh sao?”

      Mẫn Bá Thiên có tiếp tục đề tài vừa rồi, nhưng là cũng tò mò hỏi.

      “Ân......”

      Uất Trì Nhu Y gật gật đầu, nghĩ tới, bọn họ ở lúc này còn có thể gặp nhau --

      “Ngươi có biết đây là địa phương nào ?”

      Uất Trì Nhu Y quỷ mị cười, Mẫn Bá Thiên này, tựa hồ cũng biết cái hồ này đại biểu cho cái gì đâu?

      “Nơi nào?”

      “Ma trì......”

      Ma trì......

      Mẫn Bá Thiên sửng sốt, chưa bao giờ nghe qua?

      “Có ý tứ gì?”

      Trong lòng bỗng nhiên xuất trận bất an, Uất Trì Nhu Y lại ha ha cười:

      “Nhìn thấy bộ dáng của ta ?”

      Mẫn Bá Thiên gật gật đầu, ân, Uất Trì Nhu Y tựa hồ thay đổi, chỉ là mỗi ánh mắt cùng màu tóc.

      “Về sau, chúng ta trở nên lợi hại hơn, nhưng chúng ta, thời gian ở đây tu luyện quá dài , cũng chính là nhập ma đạo......”

      “Ma trì? Nơi này đối chúng ta có cái gì tổn hại?”

      Mẫn Bá Thiên càng thêm , mới đến, hiểu tình của nơi này.

      “Cụ thể ta cũng ràng, nhưng ở nơi này tu luyện là rất nhanh...... Mẫn Bá Thiên, chúng ta đúng là đôi......”


      Chương 789: giúp nàng cởi áo!
      Edit : PDN


      từng, chưa bao giờ nghĩ tới gặp mặt ở dưới tình huống như vậy .

      Ha ha, có lẽ, từ lúc bọn họ ở cùng nhau lần đó , định trước bọn họ mới là thích hợp nhất trong số đó rồi.

      Đương nhiên, Uất Trì Nhu Y ra.

      "Ừ, được rồi. . . . . ."

      Nếu đến đây, nơi này cũng chưa chắc ra được, cứ an tâm tu luyện .

      Quản có phải ma đạo hay , lợi hại mới là vương đạo.

      và Uất Trì Nhu Y, cùng có chung kẻ địch, lúc bọn họ ra ngoài , cũng vẫn có thể liên thủ ——

      "Đây là Hắc gia?"

      Bởi vì thời gian hội đấu giá còn chưa tới, lúc mấy người Đông Phương Ngữ Hinh đuổi tới, có rất nhiều người đến.

      Hắc gia giúp bọn họ chuẩn bị chỗ, đương nhiên, điều kiện đầu tiên là có chút danh tiếng.

      Mấy người Đông Phương Ngữ Hinh dùng thân phận thiếu đảo chủ của Thiên Thương Đảo , Thiên Thương Đảo, ở cái thế giới này coi như là thế lực lớn, Hắc gia dám chậm trễ.

      Khách sạn này là sản nghiệp của Hắc gia, hàng mấy người họ , cần ba phòng.

      Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch cùng nhau, tiểu Hoan Hoan lại theo nữ vương, tiểu Nhạc Nhạc và quốc sư. . . . . .

      Mà lúc này, khách sạn này hầu như ở đầy .

      Đương nhiên, khách sạn này tất cả người cũng đều có thân phận , cho thuê.

      Về phần những người có danh tiếng này, gần đấy cũng có khách sạn, nhưng điều kiện giống như nơi này .

      Sư vương Sư hậu cũng sớm trở về, bọn họ nghe được tin tức cụ thể về ma hạch thập giai , có thể là phí công quay về.

      Kết quả này, có chút ngoài ý muốn, nhưng mà thuyết minh đầy đủ cái người có được ma hạch thập giai kia , cao thủ.

      phải nhân vật đơn giản .

      "Nghỉ ngơi ngày trước, ngày mai chúng ta thành Ý Cư nhìn xem. . . . . ."

      Tuy rằng ngày bán đấu định giá xong rồi , nhưng thành Ý Cư vẫn buôn bán bình thường .

      Bên trong cũng vẫn có rất nhiều bảo bối, có lẽ, có thể tìm được ít thứ tốt cũng chính xác mà?

      Nữ vương gật gật đầu, bây giờ đến đây, đương nhiên phải dạo chút.

      Trở lại trong phòng, có tiểu nhị đưa tới nước ấm chuẩn bị tốt , Đông Phương Ngữ Hinh chuẩn bị ngâm mình.

      Có lẽ là đường rất xóc nảy , nàng cảm thấy gần đây thực dễ dàng mệt mỏi.

      Xương sống thắt lưng, chân đau , rất thoải mái .

      Thân thể của nàng ra vẫn tốt, lúc khiến người ủ rũ như vậy , đúng là nhiều lắm?

      "Hinh Nhi, ta cảm giác khí sắc của nàng tốt lắm. . . . . ."

      Nhìn sắc mặt của Đông Phương Ngữ Hinh thoáng tái nhợt, Uất Trì Tà Dịch lo lắng hỏi.

      "Ta sao, tất cả bình thường, ước chừng là gần đây gấp rút lên đường quá mệt mỏi . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cười ha ha , Uất Trì Tà Dịch rất muốn phản bác, ngay từ đầu, bọn họ càng mệt hơn bây giờ, nhưng mà thấy Hinh Nhi suy yếu như vậy .

      Có lẽ là quá lo lắng , quá mức ưu tư .

      biết Đông Phương Ngữ Hinh rất muốn có được ma hạch thập giai kia, nàng là người có chữ tín, đáp ứng bọn Sư vương rồi, nàng liều mạng lấy được .

      Hơn nữa võ công của nàng bây giờ, lại chỉ có nửa ban đầu.

      Haizzz, U Minh Vương đáng giận , nếu phải điểm huyệt, Hinh Nhi cũng mệt mỏi như vậy .

      "Vậy sớm nghỉ tạm chút . . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch liền tới, muốn giúp Đông Phương Ngữ Hinh cởi áo, Đông Phương Ngữ Hinh thân mình run lên, thấp giọng :

      "Chàng xác định giúp ta cởi quần áo?"

      mặt nhịn được hơi đỏ lên, Tà Dịch có thể giúp nàng cởi quần áo tốt, vậy phải Uất Trì Tà Dịch.

      Chương 790 : chúng ta thử xem?
      Edit ; PDN


      "Ta. . . . . ."

      Thanh của Uất Trì Tà Dịch hơi khàn khàn, được rồi, thừa nhận, tại lúc đối mặt Hinh Nhi , luôn có chút khống chế được bản thân.

      "Hinh Nhi, ta. . . . . ."

      Ánh mắt u ám, rất muốn thương nàng.

      "Cùng nhau tắm?"

      Tay dịu dàng cởi y phục phải là rất dầy đó, Đông Phương Ngữ Hinh biết ngăn cản được , cũng chuyện.

      "Chúng ta phải cố gắng chút, đám người phụ thân cũng vẫn chờ đấy?"

      Lần trước ăn cơm, Uất Trì Tà Tâm và Úy Trì nhu tình có, nhìn bộ dạng vui vẻ của đảo chủ kìa?

      Tuy rằng, ông cũng vẫn chưa nghĩ tới để cho Uất Trì Tà Tâm kế thừa vị trí đảo chủ , nhưng. . . . . .

      Ông ấy cũng vẫn chờ mong đứa của bọn họ .

      Người già đều là như vậy, ở trong lòng của bọn họ, con nối dòng là chuyện quan trọng nhất.

      "Tà Dịch, ta rất sợ hãi. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh biết thân thể mình thành vấn đề, Uất Trì Tà Dịch cũng thành vấn đề, bọn họ cũng từng có đứa , chuyện mang thai này là sớm muộn gì .

      "Lo lắng cái gì?" Ôm Đông Phương Ngữ Hinh chìm vào trong nước, may mắn bồn tắm này đủ lớn, bọn họ có thể ngồi vào.

      Uất Trì Tà Dịch cầm lấy vải , dịu dàng giúp Đông Phương Ngữ Hinh chà lau .

      "Ngộ nhỡ chúng ta vẫn là nữ nhi sao?"

      Đảo chủ muốn nhi tử như vậy , Tà Dịch, tất nhiên cũng muốn có.

      Đông Phương Ngữ Hinh chưa bao giờ nghĩ tới chính mình lo lắng chuyện này.

      "Nữ nhi rất tốt, ta vẫn đều rất thích tiểu Hoan Hoan . . . . . ."

      "Nhưng phụ thân chàng. . . . . ."

      "Nếu như đều là nữ nhi, lại tìm cái thiên phú tốt nhất, để cho nàng kế thừa là được. . . . . ."

      Tà Dịch , nhưng Đông Phương Ngữ Hinh biết, nếu như thuyết phục đảo chủ, chỉ sợ dễ dàng như vậy .

      "Nếu ông ấy bằng lòng, để cho đứa của Uất Trì Tà Tâm kế thừa xong việc, vừa vặn , con của chúng ta có thể thoải mái chút. . . . . ."

      Tà Dịch này, đúng là, coi quyền lợi như cặn bã mà.

      Có điều, Đông Phương Ngữ Hinh cũng hiếm lạ cái vị trí đảo chủ kia, ngoại trừ lo nghĩ, nàng thấy có cái tác dụng khác nào.

      "Ừ, chàng cũng đúng, Tà Dịch. . . . . ."

      Khăn lau người trong tay biết quăng đến chỗ nào từ lâu rồi, trước ngực có thêm bàn tay to, giúp nàng. . . . . .

      Lau người.

      "Nàng làm sao vậy?"

      Lực độ của tay lớn , từng đợt cảm giác mềm yếu từ nơi đó đánh úp lại, Đông Phương Ngữ Hinh chỉ cảm thấy được thân mình mềm nhũn. . . . . .

      May mắn , lúc này bồn tắm lớn, thân mình bọn họ dán chặt chẽ, nếu , thậm chí nàng có chút lo lắng, chính mình có thể . . . . . .

      Trực tiếp ngã xuống đất hay ——

      "Hinh Nhi. . . . . ."

      Nhìn khuôn mặt nhắn kiều diễm kia, Tà Dịch càng giữ được bản thân hơn:

      "Chúng ta chưa từng làm ở nơi này đâu?"

      Khuôn mặt Đông Phương Ngữ Hinh hồng như tôm luộc, nơi này?

      Bồn tắm chật hẹp, hai người bọn họ tiến vào, thậm chí cũng có. . . . . .

      Chỗ hoạt động . . . . . .

      Tay của Tà Dịch khẽ dùng lực, Đông Phương Ngữ Hinh nhịn được kêu tiếng. . . . . .

      "Chàng. . . . . ."

      Nàng muốn tại đây, chng quy cảm giác. . . . . .

      Nhưng muốn cự tuyệt, trong lòng lại có thêm phần khát vọng.

      Nước ấm, rất thoải mái.

      Bỗng nhiên Tà Dịch lật thân thể Đông Phương Ngữ Hinh lại , để cho nàng mặt đối mặt ngồi người của mình.

      Dục vọng sưng lên, thân thiết chống vào da thịt mềm mại của nàng:

      "Chúng ta, thử xem?"

      Giọng khàn khàn , ánh mắt sương mù , mang theo gợi cảm nên lời, Đông Phương Ngữ Hinh đâu còn sức cự tuyệt .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :