1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 743: Chuẩn bị tuyển nữ nhân

      Edit:..Lam Thiên..


      “Thiếu đảo chủ minh thần võ, tự nhiên là muốn nữ nhân ưu tú nhất có tài năng xuất chúng xứng đôi với thiếu đảo chủ, tuy rằng Hiểu Hiểu phải nữ nhân như vậy, nhưng Hiểu Hiểu nguyện ý......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu xong cúi đầu, Uất Trì Tà Dịch lạnh lùng cười:

      Ý tứ này rất ràng , nhưng muốn nữ nhân khác có ý tứ với --

      “Đảo chủ, ngươi xem......”

      Đại trưởng lão cùng đảo chủ ra, cẩn thận nhìn thấy đình hóng mát kia, cũng nhìn thấy được hai người kia.

      Lúc này sắc trời rất muộn , đêm hôm khuya khoắt , hai người bọn họ......

      Ánh mắt Đảo chủ nhíu lại, biết cảm tình Uất Trì Tà Dịch đối với Đông Phương Ngữ Hinh , nhưng lúc này......

      Chuyện võ công của Đông Phương Ngữ Hinh bắt đầu khôi phục, đảo chủ cũng biết.

      Mà chuyện lúc này nàng tu luyện, đảo chủ cũng biết .

      biết cảm tình của nhi tử đối với Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng lúc này......

      “Tà Dịch làm sao có thể cùng......”

      Ánh mắt hiểu nhìn nữ tử kia, lúc này nữ tử bên cạnh, nhìn cũng ràng.

      Nhưng lại có thể khẳng định, nữ tử này, tuyệt đối phải là Đông Phương Ngữ Hinh.

      “Đảo chủ, này tựa hồ phải là Đông Phương Ngữ Hinh......”

      Đại trưởng lão cũng phát , vốn là muốn về , cũng nghĩ đến thế nhưng lại thấy được màn như vậy.

      “Đúng vậy, nhưng Tà Dịch có khả năng cùng nữ nhân khác ở cùng nhau a......”

      Đối với nhi tử của chính mình , vẫn là có tự tin này......

      “Nhưng đảo chủ, tại......”

      “Trước nhìn xem là ai......”

      Đảo chủ đánh gãy lời của đại trưởng lão, đại trưởng lão gật gật đầu, đây là nữ nhân đảo bọn họ.

      Hai người lén lút tới gần, võ công của bọn họ vốn thấp, lúc này lại tận lực che giấu hơi thở, Uất Trì Tà Dịch bọn họ cũng cảm thấy có người lại.

      “Là Uất Trì Hiểu Hiểu......”

      Đại trưởng lão nhận ra nữ tử này, đây là......

      Cháu giá nhị trưởng lão , từng , cũng là người được chọn làm nữ nhân của thiếu đảo chủ......

      Bất quá luôn luôn bị Uất Trì Nhu Y đè nặng.

      “Ân...... Tà Dịch làm sao có thể đối với nàng......”

      Đảo chủ hiểu , này phải do bát quái, chỉ là, tổng cảm giác việc này đơn giản.

      “Đảo chủ, thuộc hạ có câu biết có nên hay ......”

      Trong ánh mắt Đại trưởng lão lên chút tính kế, đảo chủ quay đầu nhìn về phía , :

      ......”

      “Đông Phương Ngữ Hinh là thông minh, nàng cùng thiếu đảo chủ cũng xứng, nàng cũng từng cứu Thiên Thương đảo chúng ta vài lần, thuộc hạ biết nàng đối với Thiên Thương đảo chúng ta có ân......”

      Đại trưởng lão cẩn thận xong, đảo chủ gật gật đầu, Hinh Nhi là tốt nương.

      “Chỉ là...... Đảo chủ, thiếu đảo chủ là hi vọng của Thiên Thương đảo chúng ta, Đông Phương Ngữ Hinh cũng chỉ có nữ nhi, bọn họ ở cùng nhau cũng lâu như vậy , nhưng nàng cũng chưa có truyền ra tin tức...... Hoan Hoan tuy rằng cũng thông minh, thiên phú kinh người, nhưng tổng thể đem vị trí thiếu đảo chủ về sau truyền cho nữ hài tử ......”

      Ánh mắt Đảo chủ nhíu lại, cũng biết điểm ấy.

      Nếu như, Tiểu Hoan Hoan là nam hài, vậy là tốt rồi .

      Nữ tử tuy rằng cũng sai, nhưng......

      Cơ nghiệp của Thiên Thương đảo , chung quy có khả năng rơi vào tay ngoại nhân.

      Hoan Hoan lớn, chung quy vẫn phải lập gia đình .

      Hơn nữa tiểu nha đầu này thiên phú cao như vậy, về sau lựa chọn người, tất nhiên phải là người lợi hại.

      có khả năng kế thừa vị trí đảo chủ Thiên Thương đảo bọn họ.

      -------------------

      Chương 744 : để cho ta suy nghĩ chút

      Edit: PDN


      "Mà bây giờ, Đông Phương Ngữ Hinh có tin vui, ngộ nhỡ đến lúc có người thừa kế, vậy. . . . ."

      Đại trưởng lão lo lắng .

      "Ý của ngươi là. . . . . ."

      Đảo chủ cơ bản hiểu ý tứ của đại trưởng lão .

      đảo này, nam nhân ba vợ bốn nàng hầu vô cùng bình thường.

      Tà Dịch chỉ có thê tử, có nữ nhân khác, tuy rằng bọn họ chưa , vốn chỉ là e ngại vì Đông Phương Ngữ Hinh từng cứu Thiên Thương Đảo vài lần.

      Nhưng trong lòng mọi người , vẫn là hi vọng Thiên Thương Đảo nhiều con nhiều phúc như cũ .

      Hơn nữa, bây giờ tuổi của Tà Dịch cũng , có nhi tử chung quy là vấn đề.

      "Lúc đầu, thuộc hạ thấy thiếu đảo chủ đối với nữ nhân khác có hứng thú, đương nhiên cũng quá ép buộc thiếu đảo chủ làm gì. . . . . . Nhưng bây giờ xem ra, Úy Trì Hiểu Hiểu này trái lại có điểm đặc biệt. . . . . ."

      Úy Trì Hiểu Hiểu. . . . . .

      Đối với nàng, đảo chủ cũng có vài phần hiểu biết.

      Dù sao, lúc ban đầu lựa chọn thê tử cho Tà Dịch , ông cũng từng có chú ý nữ tử xuất sắc .

      "Hinh Nhi chắc là đồng ý . . . . . ."

      Sắc mặt đảo chủ tối sầm lại, Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .

      Nàng có khả năng đồng ý Tà Dịch thú thiếp .

      "Đảo chủ, tại sao loại chuyện này có thể tùy ý Đông Phương Ngữ Hinh định đoạt chứ? Thiếu đảo chủ đồng ý là được. . . . . ." :

      Nam nhân quản gia, đây là truyền thống, đến thiếu đảo chủ điều này cũng có khả năng biến thành khác .

      "Nhưng. . . . . Tà Dịch cũng chưa chắc đồng ý. . . . ."

      Đảo chủ có phần động tâm, nam nhân có thể vì tình, nhưng vì tình quá mức , chung quy là có chút thỏa đáng lắm .

      "Ha ha, đảo chủ, thiếu đảo chủ chừng cũng chỉ là e ngại mặt mũi, ngài cho làm chủ, cũng cái gì đâu . . . . ."

      Theo lý thuyết Úy Trì Hiểu Hiểu này là chất nữ của nhị trưởng lão , cũng có quan hệ gì với đại trưởng lão .

      Nhưng Uất Trì Tà Dịch sủng ái đối với Đông Phương Ngữ Hinh , bọn họ nhìn cũng thực lo lắng.

      "Chuyện này. . . . . . để cho ta suy nghĩ chút. . . . ."

      Tuy rằng đảo chủ động tâm, nhưng chung quy là cảm giác hơi có lỗi với Đông Phương Ngữ Hinh.

      Hai lần này, nếu phải Đông Phương Ngữ Hinh để ý an nguy của bản thân giúp đỡ bọn họ, chừng Thiên Thương Đảo còn.

      "Đảo chủ, hiếm khi thiếu đảo chủ có hứng thú đối với nữ nhân khác , nếu như bỏ lỡ, ta lo lắng. . . . . ."

      Đại trưởng lão tiếp tục :

      "Hơn nữa, bây giờ võ công của Đông Phương Ngữ Hinh . . . . . Nếu như nàng mất võ công, tuy rằng có thể tu luyện lại , nhưng muốn tới trình độ nay, ai biết cần bao nhiêu thời gian chứ? Thiếu đảo chủ xuất sắc như thế , cũng thể đến đâu cũng mang theo phế vật. . . . . . Nếu như vậy, Thiên Thương Đảo chúng ta đây cũng thành trò cười trong mắt của mọi người . . . . ."

      Lời này, làm trái tim đảo chủ đau đớn sâu sắc .

      Tuy rằng tình cảm của Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh tệ, nhưng. . . . . .

      Ngẩng đầu nhìn bộ dạng Uất Trì Tà Dịch vẻ mặt rối rắm ở phía xa , có lẽ. . . . . .

      Trong lòng do dự, đành lòng, tha, hoặc là. . . . . .

      Nam nhân, có đôi khi cũng dễ dàng .

      Đảo chủ thầm thở dài ——

      " thôi, đại trưởng lão, ngươi về trước . . . . . ."

      Đảo chủ hơi mỏi mệt, đại trưởng lão biết lời vừa rồi ông ấy nghe lọt tai rồi, cho nên cũng nhiều lời, vội vã cáo từ.

      Ông cũng tính cái chuyện chia rẽ Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch kia, chỉ là. . . . . .

      Ông là đại trưởng lão, trưởng lão đứng đầu của Thiên Thương Đảo , tất cả đương nhiên đều lấy Thiên Thương Đảo làm trọng.

      Hơn nữa, nam nhân vốn là có thể thú thiếp . . . . . .

      ----------------------------

      Chương 745: đừng quên thân phận của ngươi

      Edit: PDN


      Hơn nữa, nam nhân vốn là có thể thú thiếp , cho dù Uất Trì Hiểu Hiểu vào cửa, cũng khả năng uy hiếp được địa vị của Đông Phương Ngữ Hinh , cho nên. . . . . .

      Ông làm đúng, hoàn toàn đúng——

      "Tà Dịch, Hinh Nhi đâu? Tại sao hai ngày này thấy được nàng?"

      Đông Phương Ngữ Hinh hai ngày lộ mặt, Tà Dịch luôn chỉ mình người.

      Đảo chủ thấy ở trong mắt, thầm đoán bọn họ có thể là náo loạn mâu thuẫn .

      "Hinh Nhi tu luyện. . . . . ."

      Tu luyện?

      Đảo chủ khó hiểu hỏi:

      "Hinh Nhi phải bị U Minh Vương điểm huyệt rồi hay sao?"

      Ngày đó ông ở đó , ngay cả Chích lão và Liệt lão cũng có cách nào giải được .

      "Chuyện này. . . . . . Là mấy người Chích lão giúp nàng giải huyệt . . . . . ."

      Mấy người Chích lão ?

      Chuyện này, trái lại đảo chủ có hơi tin tưởng.

      Bởi vì, Chích lão và Liệt lão chỉ là người nổi danh trong giới luyện đan và luyện khí , võ công , kiến thức của họ , cũng phải người bình thường có thể sánh bằng được .

      Tuy rằng ngay lúc đầu họ thể giải huyệt, chắc hai người trở về dốc lòng nghiên cứu, lại có biện pháp .

      Hai người này, vốn là nhân vật làm cho người ta ngưỡng vọng, nếu phải bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh và Hoan Hoan có quan hệ với họ, ước chừng cả đời ông cũng mời nổi bọn họ đến Thiên Thương Đảo ở lát.

      "Phải ? Vậy bây giờ võ công của Hinh Nhi. . . . . ."

      Cho dù là Chích lão giúp đỡ, thời gian qua ba ngày , võ công của vậy Đông Phương Ngữ Hinh hẳn là cũng giảm sút rất nhiều.

      "Chuyện này, con cũng ràng, phải xem bản thân nàng khôi phục như thế nào . . . . . ."

      Bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh bế quan, cũng biết tình huống cụ thể.

      "À, Tà Dịch, ra, Hinh Nhi đúng là thê tử tốt. . . . . ."

      đến kiện kia, đảo chủ có chút khó xử.

      "Vâng,con biết. . . . . ."

      "Chỉ là, bây giờ con cũng hơn ba mươi tuổi , nhưng con cũng chỉ có đứa con là Hoan Hoan. . . . ."

      Đảo chủ quan tâm nhất hỏi chuyện con nối dòng, lời này của ông vừa hỏi ra, Uất Trì Tà Dịch hơi khó hiểu:

      "Gần đây bọn con phải bề bộn à ? Phụ thân, người thấy bọn con ngay cả thời gian cùng chỗ cũng nhiều, thời gian đâu ra mà đòi đứa ?"

      cũng buồn bực , tại sao lại có nhiều chuyện như vậy tìm đến đầu của chứ?

      "Ha ha, Tà Dịch, phụ thân biết con bận rộn, nhưng. . . . . . Con là thiếu đảo chủ, con nên biết, con thể chỉ có nữ nhân là Đông Phương Ngữ Hinh . . . . . ."

      Cuối cùng đảo chủ ra ý đồ của ông, ánh mắt của Uất Trì Tà Dịch lạnh lùng, vui :

      "Phụ thân, ý của người là. . . . . ."

      "Ý tứ của phụ thân quan trọng, quan trọng là, con là thiếu đảo chủ Thiên Thương Đảo , con nên lo lắng là ý tứ của những người khác đảo . . . . . ."

      Đây là ép buộc sao?

      Uất Trì Tà Dịch cười quan tâm:

      "Ở trong lòng , cũng chỉ có nữ nhân là Đông Phương Ngữ Hinh . . . . . ."

      Lúc đầu, có lẽ sao cả, nhưng đây là ở trước kia Đông Phương Ngữ Hinh .

      Hơn nữa, dựa theo tính tình Đông Phương Ngữ Hinh , nàng cũng tuyệt đối có khả năng. . . . . .

      Cho phép nữ nhân khác ở cạnh .

      Hơn nữa, cũng có hứng thú đối với nữ nhân khác .

      "Tà Dịch, vậy người bên ngoài như thế nào? Đừng quên thân phận của con. . . . . ."

      Nghe giọng điệu của Uất Trì Tà Dịch kiên quyết như vậy , đảo chủ cũng tức giận:

      "Con có thể tự mình chọn nữ nhân, ít nhất, trước tiên chúng ta ngăn chặn những lời hoang đường của bên ngoài rồi sau. . . . . ."

      " thể nào. . . . . ."

      ---------------

      Chương 746: từ bỏ thân phận này.

      Edit: PDN


      Uất Trì Tà Dịch cự tuyệt ràng:

      "Phụ thân, đừng tìm con chuyện con nối dòng, con và Hinh Nhi nhất định sinh đứa nữa . . . . . ."

      Chết tiệt, tại sao để yên tĩnh chút chứ?

      chuyện còn chưa lắng xuống, lại thêm chuyện cứ kéo đến theo , cũng mệt chết , được ?

      "Tà Dịch, phụ thân cũng có ý định ép buộc con, nhưng, đừng quên thân phận của con. . . . . . Còn có, dân chúng chờ mong đối với con . . . . . ."

      Đảo chủ biết tính của Tà Dịch , đúng là người cố chấp.

      Thay giọng thấm thía , có lẽ như vậy, Tà Dịch cân nhắc đến ý kiến của ông.

      Nhưng ép buộc nó thú người, thế quả là được. . . . . .

      Bởi vì. . . . . .

      Uất Trì Tà Dịch, nếu như ngươi dồn ép quá chặt, chừng. . . . . .

      con đường càn cực đoan .

      "Nếu như làm thiếu đảo chủ nhất định phải thú rất nhiều nữ nhân, vậy phụ thân, con vứt bỏ thân phận này . . . . . ."

      Từ lúc còn rất chính là thiếu đảo chủ, bởi vì thân phận ở đây, làm cái gì cũng cố gắng gấp bội .

      Tuy rằng thiên phú sai, rất cao, nhưng cho dù là thiên phú của ngươi có cao, muốn đạt được thành tựu, cũng phải càng cố gắng thêm gấp bội .

      Cho nên. . . . . .

      mệt chết , may mắn . . . . . .

      Ngay tại lúc cho rằng cả đời mình đều trôi qua như vậy , gặp Đông Phương Ngữ Hinh.

      Bắt đầu là sai lầm , nhưng có kết cục hoàn mỹ .

      Đặc biệt tiểu Hoan Hoan, đó quả thực chính là lên trời ban ân cho lễ vật ngoài ý muốn.

      từng nghĩ bọn họ cố gắng nhanh chóng sinh thêm đứa , nếu như Đông Phương Ngữ Hinh lại mang thai, tất nhiên ở cạnh nàng chiếu cố tấc cũng rời .

      Tuyệt đối rời , để cho nàng lo lắng, sốt ruột .

      Nhưng thể ngờ được, các loại trở ngại dứt.

      Cho tới bây giờ, thậm chí phụ thân bị chinh phục cũng làm cho cưới tiểu thiếp.

      Hinh Nhi từng , nếu như. . . . . .

      ngày dám có nữ nhân khác , nàng tất nhiên. . . . . .

      rời . ra chưa bao giờ nghĩ tới cùng chỗ với nữ nhân khác .

      "Con. . . . . . Uất Trì Tà Dịch, con vì nữ nhân, thế nhưng ngay cả Thiên Thương Đảo cũng cần ư?"

      Nghe thấy Uất Trì Tà Dịch lại cần nghĩ ngợi từ bỏ thân phận thiếu đảo chủ, đảo chủ tức giận chỉ vào đầu của , hét lớn.

      "Con chưa cần Thiên Thương Đảo, nếu như Thiên Thương Đảo có chuyện cần, con thờ ơ đứng nhìn . . . . . ."

      Vẻ mặt Uất Trì Tà Dịch kiên định nhìn đảo chủ, từng chữ từng chữ :

      "Nhưng nếu như để cho con phản bội Hinh Nhi, con tình nguyện cần vị trí thiếu đảo chủ . . . . . Phụ thân, Hinh Nhi tôn trọng người, hơn nữa, nàng đối với Thiên Thương Đảo chúng ta như thế nào người cũng ràng, dù sao người cũng đừng để nàng đau lòng. . . . . ."

      xong, Uất Trì Tà Dịch cũng chờ đảo chủ chuyện, trực tiếp xoay người . . . . . .

      Nhìn cái bóng lưng cao ngạo kia , đảo chủ nghi ngờ được làm được.

      Đứa cố chấp này, chẳng lẽ nghĩ lại, bây giờ Đông Phương Ngữ Hinh xứng đứng ở bên cạnh ư?

      ra ông rất thích Đông Phương Ngữ Hinh .

      Nhưng. . . . . .

      Suy nghĩ của những người khác đảo , ông cũng thể coi thường, bởi vì ông là đảo chủ, tất cả phải xuất phát từ lợi ích của Thiên Thương Đảo ——

      "Đảo chủ. . . . . ."

      Đại trưởng lão từ bên cạnh ra, đảo chủ thở dài:

      "Ngươi cũng thấy đấy, vẫn hoàn toàn có ý định nhượng bộ chút nào . . . . ."

      "Thuộc hạ biết, chính là. . . . . ."

      --------------------

      ☆, Chương 748: Cầu hôn?

      Edit: voi còi


      Thậm chí, gặp phải bọn họ vây công.

      Đương nhiên, cho tới bây giờ, cũng chưa gặp qua loại tình huống này.

      “Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi phụ thân ta có phải cùng nam nhân khác giống nhau hay ?”

      Phụ thân đối với mẫu thân rất tốt, Tiểu Hoan Hoan hiểu được.

      Nhưng nếu là đến đảo chủ cùng những người đó luôn luôn gây áp lực, chính xác......

      lo lắng, bé mới cần nữ nhân khác tiếp cận phụ thân đâu?

      “Đương nhiên a......”

      Tiểu Nhạc Nhạc chút do dự trả lời, Tiểu Hoan Hoan gật gật đầu:

      “Vậy...... Ta có nên cho nương chút hay a......”

      Tuy rằng mẫu thân bế quan, nhưng bé biết nàng có thể nghe được lời của bé.

      Để mẫu thân có cái chuẩn bị, như vậy cũng phòng ngừa vạn nhất ......

      “Cái này...... Tiểu Hoan Hoan, đây là chính chuyện giữa bọn họ, ta nhìn phụ thân của ngươi căn bản là có quyết định kia, nếu như ngươi , để cho Hinh Nhi hiểu lầm tốt lắm......”

      Phải ?

      Tiểu Hoan Hoan nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cảm giác cũng đúng, bé muốn phụ thân cùng mẫu thân có cái gì hiểu lầm a.

      Cho nên......

      Ai, quên , bé chú ý chút .

      “Mẫu thân cần tìm nam nhân bộ dáng quá tốt, muốn tìm người bình thường, nhưng ta xem a, nam nhân có năng lực này cũng được, ngươi xem phụ thân, luôn bị người nhớ thương......”

      Tiểu Nhạc Nhạc trầm mặc.

      “Nếu lần này phụ thân trải qua khảo nghiệm cũng may, nếu dám làm chuyện có lỗi với mẫu thân, ta nhất định tha thứ ......”

      Nó cũng , ở trong lòng Tiểu Nhạc Nhạc bổ sung thêm.

      “Nam nhân đời này đáng tin cậy, chờ ta lớn, nhất định phải tìm nam nhân quyền thế mĩ mạo ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc hoàn toàn bi phẫn, Tiểu Hoan Hoan đây là có ý tứ gì, chẳng lẽ bé liền chưa bao giờ cân nhắc qua chính mình sao?

      “Tiểu Hoan Hoan, kỳ nam nhân thế giới cũng phải toàn bộ đều như vậy ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc yếu ớt xong, quả nhiên Tiểu Hoan Hoan nhìn lại:

      “Cái gì?”

      gia tộc Cửu Vĩ Hồ chúng ta, thân phận này đủ tôn quý ? Cửu Vĩ Hồ chúng ta là gia tộc trung tình nhất đời này, khi động tình, cả đời đều thay lòng ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi như vậy, có phải có phần giống vương bà bán dưa hay , mèo khen mèo dài đuôi.

      ?”

      Hai mắt Tiểu Hoan Hoan sáng lên, vậy tìm cái Cửu Vĩ Hồ sai a.

      Thế nhưng, chợt ánh mắt bé liền ảm đạm xuống dưới, Cửu Vĩ Hồ, đó là động vật, bọn họ có gia tộc bảo hộ, có khả năng cùng nhân loại bắt đầu.

      “Ai, vậy làm Cửu Vĩ Hồ hạnh phúc a......”--

      “Tiểu Hoan Hoan, ngươi...... Kỳ ta thích ngươi......”

      Xem bé vẫn như cũ ở trạng thái, hơn nữa tình địch nhiều lắm, Tiểu Nhạc Nhạc hạ quyết tâm cho Vu Hoan Hoan tâm ý của nó.

      Lần đầu tiên cùng Tiểu Hoan Hoan thổ lộ, Tiểu Nhạc Nhạc có chút ngượng ngùng, khuôn mặt nhắn đều đỏ bừng.

      “Ta biết a...... Ta cũng thích ngươi......”

      Tiểu Hoan Hoan tùy tiện , Tiểu Nhạc Nhạc nghe xong đầu tiên là vui vẻ, nhưng tiếp ......

      Tiểu nha đầu này, hiểu được ý tứ của nó đâu?

      Nó thích, cũng phải là bé cái loại này.

      “Tiểu Hoan Hoan, chờ ngươi lớn, làm thê tử của ta được ?”

      càng hiểu được, trắng ra như vậy, tiểu nha đầu này nhất định biết ý tứ của nó.

      Quả nhiên Tiểu Hoan Hoan sửng sốt, miệng hơi hơi mở ra, thành hình dạng hình tròn.

      “A...... Tiểu Nhạc Nhạc, ý của ngươi là......”

      Ý tứ của Tiểu Nhạc Nhạc, bé đều có điểm .

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 749: Ta muốn cưới ngươi!

      Edit: voi còi



      “Ta muốn cưới ngươi......”

      Đây được xem như cầu hôn sao? Tiểu Hoan Hoan bị sấm sét chết rồi.

      “Ta...... Thế nhưng Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi là Cửu Vĩ Hồ, ta là người a a......”

      Đây tính cái gì, nhân luyến (tình giữa người và , ở đây là ma thú) sao?

      Nếu bọn họ kết hôn, chờ về sau có đứa , là bộ dáng gì nữa?

      Nửa người nửa sao sao?

      Tuy rằng tiểu hồ ly đáng , nhưng cảm giác cũng quá khủng bố thôi?

      Tiểu Hoan Hoan vốn là trưởng thành sớm, nếu là đổi thành tiểu hài tử khác, khẳng định suy tính dài như vậy đâu.

      “Tiểu Hoan Hoan, , đây phải là vấn đề......”

      Vẻ mặt Tiểu Nhạc Nhạc kiên định nhìn Tiểu Hoan Hoan, Tiểu Hoan Hoan lắc đầu:

      “Thế nhưng...... được, ngươi là ma thú của ta......”

      Người cùng ma thú, làm sao có thể?

      Cảm giác lời này đả kích đến Tiểu Nhạc Nhạc, Tiểu Hoan Hoan vội vàng giải thích :

      “Chúng ta là bằng hữu tốt nhất, nhưng chúng ta có khế ước a a......”

      “Cái này càng thành vấn đề, chờ chúng ta lớn chút, giải trừ tốt rồi......”

      nhưng là cực kì đơn giản .

      Nhưng......

      “Vậy, tộc nhân của ngươi đồng ý sao?”

      Nếu như bé có nhớ lầm, thời điểm lúc ấy, bọn họ xưng hô Tiểu Nhạc Nhạc là Hồ vương.

      Hồ vương, vương giả của hồ ly, bọn họ làm sao có thể cho phép Hồ vương của bọn họ thú nữ tử là con người?

      “Ta là Hồ vương, bọn họ dám phản đối?”

      Ánh mắt Tiểu Nhạc Nhạc mở lớn, bộ dạng này, trái lại nhiều thêm vài phần khí thế.

      “Ta...... Tiểu Nhạc Nhạc, chờ ta hỏi mẫu thân chút được ?”

      Tiểu Hoan Hoan vẫn làm chủ được như cũ a, việc này...... Tựa hồ .

      “Được......”

      Hỏi Đông Phương Ngữ Hinh tốt chút, nhưng Hinh Nhi khẳng định để cho Tiểu Hoan Hoan lớn chút lại , dù sao bé quá .

      Chẳn qua, cái này cũng vướng bận, nó cùng Tiểu Hoan Hoan tâm ý của bản thân, Tiểu Hoan Hoan đều biết tốt rồi.

      tại ta liền lo lắng mẫu thân a......”

      Thiên Thương đảo này, được tốt lắm a.

      Lúc mẫu thân cứu bọn họ , bọn họ như thế nào ?

      Thế mà mới có vài ngày a, nghĩ phá hư cảm tình phụ mẫu.

      Mà, tuyệt đối tha cho bọn họ xúc phạm tới mẫu thân .

      “Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi đại trưởng lão kia cái gì a......”

      Lời cuối cùng, bé nghe đâu?

      “Ta cũng biết a, nhưng mà, ta có thể tìm người nhìn đại trưởng lão chút......”

      Tiểu Nhạc Nhạc là có bảo tiêu.

      “Ừ, vậy làm phiền ngươi a......”

      Tiểu Nhạc Nhạc vui chu miệng:

      “Tiểu Hoan Hoan, ngươi còn cùng ta khách khí?”

      “Hắc hắc, cùng ngươi tự nhiên cần, nhưng ngươi tìm người, ta tự nhiên muốn khách khí chút a......”

      như vậy còn được thông qua, Tiểu Nhạc Nhạc vừa lòng cười:

      “Tiểu Hoan Hoan, ta luôn luôn đối với ngươi tốt nhất......”

      Lời này, trái lại Tiểu Hoan Hoan nghi ngờ, bởi vì......

      Tiểu Nhạc Nhạc luôn luôn đều đối với bé tốt nhất.

      Nhưng mà......

      Nghĩ đến lời vừa rồi của Tiểu Nhạc Nhạc, Tiểu Hoan Hoan vẫn có chút đỏ mặt như cũ......

      như vậy, liền biết muốn kết hôn chính mình sao?

      Thế nhưng ......

      cái là Cửu Vĩ Hồ, cái là người, giữa bọn họ......

      Tiểu Hoan Hoan lại nghĩ tới U Huyền, cũng tồi a, nhưng nếu là bàn về thấu hiểu, trái lại Tiểu Nhạc Nhạc càng tốt hơn.

      Thế nhưng Tiểu Nhạc Nhạc còn a, quên , bé còn đâu?

      Chờ lớn chút, bé biết chính mình nên tuyển nam nhân dạng gì--

      “Đại trưởng lão, ngươi tìm ta sao?”

      Hai ngày này tâm trạng của Uất Trì Hiểu Hiểu đặc biệt tồi, tuy rằng ngày đó cùng thiếu đảo chủ cũng có phát sinh cái gì......

      -------------------------

      ☆, Chương 750: Gạo sống nấu thành cơm

      Edit: voi còi



      Tuy rằng ngày đó cùng thiếu đảo chủ cũng có phát sinh cái gì, nhưng thiếu đảo chủ cũng có đem nàng ra bên ngoài, chứng minh......

      Có lẽ, thiếu đảo chủ là có chút thích nàng.

      Hai ngày này, nàng vẫn cực kỳ siêng năng lại như cũ, nhưng lại gặp được thiếu đảo chủ.

      Có phần mất mác, có chút sốt ruột, nhưng thể tưởng tượng được đại trưởng lão lại tự mình tìm nàng.

      Đại trưởng lão, thời điểm bình thường rất bận a, làm sao có rảnh tìm nàng đâu?

      Uất Trì Hiểu Hiểu có chút bất an, nhưng nàng cẩn thận nghĩ lại, chính mình cũng có làm chuyện gì xấu, cho nên......

      Cũng tất nhiên thể lo lắng.

      Chẳng lẽ là......

      Nghĩ đến thời điểm ngày đó, nàng từng cùng thiếu đảo chủ cùng nhau......

      Chẳng lẽ là bị người thấy được cho đại trưởng lão?

      Vậy......

      Trong lòng có chút yên, có chút vui vẻ, có chút lo lắng, có chút kích động, nàng cảm giác tựa hồ có chuyện gì tốt theo chính mình lại.

      Nhưng mà, ánh mắt từ từ tối sầm lại, có lẽ, có chuyện gì tốt cũng nhất định.

      “Uất Trì Hiểu Hiểu a, nghe hôm kia ngươi cùng thiếu đảo chủ cùng nhau uống rượu ?”

      Đại trưởng lão thẳng vào vấn đề hỏi.

      “Đại trưởng lão, Uất Trì Hiểu Hiểu chính là......”

      Quả nhiên là chuyện này, trong lòng Uất Trì Hiểu Hiểu có chút cao hứng, nhưng vẫn làm ra bộ sợ hãi như cũ, tựa hồ lo lắng đại trưởng lão truy cứu vậy.

      “Ha ha, ngươi cũng đừng lo lắng, ta chỉ là tùy tiện hỏi chút......”

      Đại trưởng lão cổ vũ cười, Uất Trì Hiểu Hiểu vội hỏi:

      “Đại trưởng lão, ngày đó Uất Trì Hiểu Hiểu vừa vặn ngang qua, xem thiếu đảo chủ mình ngồi uống rượu giải sầu, bên người ngay cả người hầu hạ đều có, Uất Trì Hiểu Hiểu tâm cũng đành lòng, cho nên liền......”

      Lời này, cực có tiêu chuẩn.

      xảo diệu che giấu chuyện lúc ấy chính mình là mặt dày mày dạn lưu lại.

      “Ai, thiếu đảo chủ cũng là đáng thương, vừa mới cùng Đông Phương Ngữ Hinh thành thân đâu, nàng liền gặp được chuyện như vậy......”

      Bọn họ đều là người tu luyện, cũng liền hiểu được tầm quan trọng của võ công đối với người.

      Mà đại trưởng lão, cũng là người có trình độ luyện đan cao nhất Thiên Thương đảo, càng hiểu được bị mất võ công, luyện đan sư chính là phế vật.

      Thời điểm luyện chế đan dược, đặc biệt ít đan dược cao cấp, bình thường cần độ cảm giác và thể lực rất cao.

      Dù sao, cái thất giai đan dược mất mười ngày mới có thể luyện được, người có võ công, làm sao có thể kiên trì được?

      Hơn nữa, võ công có, tu vi thấp, như vậy độ cảm giác rơi chậm lại, thậm chí ngay cả lửa đều khống chế xong.

      Cho nên, mới có trình đô luyện đan sư, cũng cùng công lực là cùng nhịp thở.

      “Đại trưởng lão, Uất Trì Hiểu Hiểu cũng lo lắng thiếu đảo chủ......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu cúi đầu, nàng biết đó là cơ hội, đại trưởng lão tìm nàng, tất nhiên là có phân phó.

      Trong lòng, hơn vài phần chờ mong, có lẽ, chừng......

      “Uất Trì Hiểu Hiểu, ngươi cũng biết thân phận thiếu đảo chủ, tại bên người , chỉ có nữ nhân là Đông Phương Ngữ Hinh, thích hợp, cho dù là ta nguyện ý, đảo chủ nguyện ý, dân chúng khác Thiên Thương đảo chúng ta, cũng cái gì ......”

      Hai mắt đại trưởng lão sắc bén nhìn chằm chằm Uất Trì Hiểu Hiểu, nhìn đến trong mắt nàng khó có thể che giấu chờ đợi, biết chủ ý của mình khẳng định thành vấn đề.

      “Ý của đảo chủ là, giúp thiếu đảo chủ tìm nữ nhân hầu hạ, tại thiếu đảo chủ cũng chỉ có nữ nhi, nếu như nữ nhân này có thể vì thiếu đảo chủ sinh hạ nhi tử, vậy địa vị của nàng kia, có thể phải tiểu thiếp bình thường......”

      Đây, nhưng là , tại đây vũ lực vi tôn, thế giới dựa vào thực lực chuyện, cái phế vật, có thể có tư cách gì tiếp tục chuyện đây?

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 752: Bảo tiêu đáng tin .
      Edit:..Lam Thiên..


      “Uất Trì Hiểu Hiểu, ngươi nếu như đồng ý, ta đây cũng chỉ có thể tìm người khác......”

      Đại trưởng lão hơi hơi cười, mặt tính kế :

      “Với thân phận, điều kiện của thiếu đảo chủ chúng ta, tin tưởng có rất nhiều nữ nhân muốn cùng ở cùng nhau...... Chẳng sợ, chỉ là đêm xuân......”

      Này, nhưng là , Uất Trì Hiểu Hiểu tự nhiên biết.

      Nàng lo lắng , kỳ là….

      Lúc này đại trưởng lão vừa như vậy ,…. nhưng là nửa điểm cũng giống như dối, nàng chỉ sợ đại trưởng lão tìm người khác a.

      “Đại trưởng lão, Uất Trì Hiểu Hiểu phải ý tứ này, Uất Trì Hiểu Hiểu chỉ là lo lắng đảo chủ......”

      Nếu như đảo chủ trách tội xuống, kia nàng chẳng phải là......

      “Ha ha, đại như vậy, ngươi cho là mình ta có thể làm chủ sao?”

      Ngạch, này cũng đúng, kia đây là ý tứ của đảo chủ sao?

      “Kia thiếu đảo chủ......”

      Vạn nhất Uất Trì Tà Dịch phát hỏa , kia chẳng phải là cũng phiền toái?

      Còn có Uất Trì Nhu Y, cùng Đông Phương Ngữ Hinh đối lập kết cục làm cho người ta trái tim băng giá.

      bên kia có việc gì, bất quá Uất Trì Hiểu Hiểu a, chuyện này phải xem chính ngươi ...... Ngươi nếu như mang thai , hết thảy đều có thể ......”

      Tuy rằng, nữ nhân mang thai bình thường, nhưng......

      Dưới tình huống như vậy, đứa , hoàn toàn có thể thay đổi vận mệnh của nữ nhân .

      Uất Trì Hiểu Hiểu cũng hiểu được, nhưng nếu chỉ có lần cơ hội như lời ......

      Nàng biết chính mình có bao nhiêu phần thắng.

      Nhưng nàng nguyện ý đánh cược lần, cuộc sống, vốn chính là canh bạc .

      Cho nên......

      “Ta nguyện ý......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu rốt cục gật đầu, nàng thần sắc kiên định :

      “Hiểu Hiểu đa tạ đại trưởng lão xem trọng Hiểu Hiểu, giúp đảo chủ, thiếu đảo chủ phân ưu là chuyện vinh hạnh nhất của Hiểu Hiểu , đại trưởng lão cho ta chuyện tốt như vậy, Hiểu Hiểu rất là cảm kích......”

      Xem mặt khiêm tốn của nữ nhân này, đại trưởng lão vừa lòng gật gật đầu.

      Thời gian của bọn họ có hạn, Đông Phương Ngữ Hinh chưa ra, đúng là thời điểm tốt nhất.

      cùng Uất Trì Hiểu Hiểu tốt, bước tiếp theo, phải xem đảo chủ --

      “Bọn họ cái gì a......”

      Tiểu Hoan Hoan nhìn đại trưởng lão cùng nữ nhân kia nửa ngày, bé dám đến quá gần a.

      Cho nên, cũng nghe .

      “Hẳn là tính kế nhân ......”

      Tiểu Nhạc Nhạc cũng rất buồn bực, cùng với người thị vệ kia tiếng, nhưng người ta lại :

      “Thuộc hạ phụng mệnh bảo hộ Hồ vương ...... Nhưng với trạng thái tại của thuộc hạ, căn bản có khả năng rời quá xa người, đây phải hình thái thể của thuộc hạ a......”

      Tiểu Nhạc Nhạc buồn bực , phải thể , vậy bất quá chỉ là......

      luồng hồn phách.

      là Hồ vương, hơi thở rất cường đại, thị vệ kia có thể theo bên người , bảo hộ .

      Nhưng nếu như rời khoảng cách xa, bọn họ có khả năng hồn phi phách tán .

      Mà bên này nếu như hồn phi phách tán, vậy bên kia , cũng liền xong đời .

      Này coi như là người của , cũng muốn cho bọn họ chết như vậy.

      Đương nhiên, thời điểm đem việc này cho Tiểu Hoan Hoan, Tiểu Nhạc Nhạc là......

      Khó chịu .

      ở trước mặt Tiểu Hoan Hoan vô cùng tự tin , nhưng lúc này, chiêu này......

      Lại khiến mất mặt a.

      Bất quá Tiểu Hoan Hoan cũng để ý, bé cũng biết chuyện bên kia cùng chuyện bên này bất đồng .

      “Ta muốn nhìn thấy a......”

      Chương 753: yên lặng nhúc nhích !
      Edit : PDN


      Nàng rất ngạc nhiên, cái thứ phải thể là dạng người gì chứ?

      "Chậc. . . . . . Tiểu Hoan Hoan, thực xin lỗi . . . . . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc buồn bực :

      "Cái đó. . . . . . Ta cũng chỉ có thể nhìn thấy trong lúc ngủ . . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan 囧 , thứ như vậy , làm sao bảo hộ tiểu Nhạc Nhạc?

      Cái lão gia gia kia đùa giỡn cái gì vậy.

      Có điều, người của tiểu Nhạc Nhạc được, bé cũng chỉ phải tự mình nhìn chăm chú chút.

      vậy , nhìn thấy hành động của đại trưởng lão .

      "Ừ, ta biết, nhưng bọn họ muốn đối phó phụ thân như thế nào chứ?"

      Tiểu Hoan Hoan nhướng mày, bé nhìn chằm chằm như vậy , vẫn có lúc có phương tiện , có phải bé nên. . . . . .

      cho phụ thân tiếng hay ? Để cho ông có điều phòng bị nhỉ? ——

      Đông Phương Ngữ Hinh tu luyện, cũng vẫn chưa có tin tức.

      Ma hạch thập giai kia, cũng còn tin tức, có người truyền lời ra, nhưng chưa có tin tức gì hơn.

      Dường như, đó chẳng qua là lời đồn.

      Nhưng mọi người biết phải

      Đó là thứ rất có sức hấp dẫn, phần lớn mọi người rục rịch .

      Mà cùng thời gian, chuyện học viện Tinh muốn luyện chế đan dược bát giai cũng truyền ra.

      từng, bọn họ luyện chế , nhưng biết vì nguyên nhân gì chậm trễ .

      Lúc này đây, quả là sắp bắt đầu, hơn nữa, bên kia cũng lên tiếng , nếu như muốn quan sát thời khắc vĩ đại nhất này mà , có thể tới quan sát.

      Tin tức này vừa ra, thiên hạ sôi trào.

      Thậm chí, mọi người của Kì Thiên Quốc biết tin tức.

      Mà ngay cả hoàng thượng cũng động tâm.

      Chỉ là, tuy rằng động tâm, nhưng ông biết thực lực của mình .

      Hoàn toàn đủ để chuyện ở bên kia , võ công của ông. . . . . .

      Tuy rằng lần trước ở dưới trợ giúp của Đông Phương Ngữ Hinh đột phá giai đoạn khí tiên . . . . . .

      Bây giờ ở bên này ông coi như là cao thủ , người nổi bật, nhưng. . . . . .

      Đến bên kia, cái gì cũng phải, hoàng thượng biết điểm này, nhưng. . . . .

      Vẫn muốn xem như cũ.

      Ông nhớ lúc Đông Phương Ngữ Hinh luyện đan đó , tâm tình kích động đến mức nào.

      Mà bây giờ. . . . . .

      Là trường hợp rất cao cấp , vậy. . . . .

      Tất nhiên là kích động lòng người .

      Đông Phương Ngữ Hinh rời rất lâu, biết ở bên kia trải qua như thế nào.

      Phòng đấu giá bên này, ông vẫn đều thầm che chở, ông chưa quên từng đáp ứng lời của Đông Phương Ngữ Hinh ——

      Bởi vì ông biết, nếu như mình nuốt lời, có ngày Đông Phương Ngữ Hinh trở về, đương nhiên bỏ qua cho ông.

      "Haizz...zz, muốn tới xem thử thế nào?"

      Lục vương gia, có thể tự mình chắn phía.

      Ông rất yên tâm. Về phần Tứ vương gia. . . . . .

      Hoàng thượng hừ lạnh tiếng, ông hoàn toàn thất vọng đối với hài tử kia rồi.

      Người, có đôi khi thể phạm sai lầm, lúc trước, nếu như Tứ vương gia thuận tiện cưới Đông Phương Ngữ Hinh, đùa giỡn mưu kế này , chừng bây giờ , cũng sớm . . . . . .

      Đương nhiên, đời này có bán thuốc hối hận ——

      "Dùng cơm?"

      Nhận được thông báo, Uất Trì Tà Dịch có phần ——

      Mặc dù là thiếu đảo chủ,cảm tình với đảo chủ cũng rất tốt, nhưng vẫn đều là tự mình ăn .

      Bỗng nhiên đảo chủ gọi tới ăn cơm cùng nhau , Uất Trì Tà Dịch có phần nghĩ mãi mà .



      Chương 754: ý đồ kín đáo nha
      Edit : PDN


      "Đúng vậy, thiếu đảo chủ, đảo chủ chuẩn bị xong, là có việc muốn bàn bạc. . . . ."

      Có việc cũng cần cùng nhau ăn cơm chứ?

      Nhưng phụ thân như vậy , còn để cho người ta tới gọi , cũng cũng ổn.

      Tà Dịch đứng dậy, vừa định ra ngoài, tiểu Hoan Hoan cùng tiểu Nhạc Nhạc chạy vào:

      "Phụ thân, người muốn làm gì . . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan ngẩng đầu, vẻ mặt ý cười hỏi.

      "Gia gia của con gọi ta tới ăn cơm, tiểu Hoan Hoan, con ăn chưa?"

      Haiz...zz, ban đầu lúc Hinh Nhi ở đây, bọn họ luôn cố gắng hết sức ăn cơm cùng nhau .

      Nhưng bây giờ Hinh Nhi bế quan, và tiểu Hoan Hoan cũng tự mình thu xếp cho bản thân , đâu có tâm tình cùng nhau ăn.

      Thiếu người, mới cảm thấy cũng chút ý nghĩ nào?

      "A, con chưa ăn nha. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan vuốt bụng , bây giờ gần tới lúc ăn cơm rồi à?

      Ngược lai bé cảm thấy hơi đói bụng.

      "Vậy cùng thôi. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch kéo tay tiểu Hoan Hoan , bởi vì Uất Trì Tà Dịch ở đây, tiểu Nhạc Nhạc tự giác theo bên cạnh, cũng dám có hành động vô cùng thân thiết gì với tiểu Hoan Hoan ở trước mặt Uất Trì Tà Dịch ——

      Ví dụ như, bắt tay gì đó.

      "À, được nha. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan vui vẻ trả lời, có điều bé chợt nhíu ngay mày , bất an hỏi:

      "Nhưng mà phụ thân, gia gia cũng mời con tới mà. . . . . . Con tới như vậy , ông có thể mất hứng hay nha. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch vẻ mặt đầy vạch đen, đứa bé như con, cần mời trịnh trọng à?

      Phụ thân có việc thương lượng, tiểu Hoan Hoan như vậy, còn là nữ nhi của , hẳn là có việc gì .

      "Con a, đúng là tiểu quỷ tinh quái. . . . . . Ta mời con tới được ?"

      Tiểu Hoan Hoan cười hì hì:

      "Tốt, vậy người liền mời con . . . . . ."

      "Mỹ nữ, theo ta ăn cơm cùng nhau thôi?"

      "Vâng . . . . ."

      Cha và con hai người này. . . . .

      Tiểu Nhạc Nhạc thấy có chút nổi, tuy rằng Uất Trì Tà Dịch rất thích chính mình, nhưng. . . . . .

      đối với Hoan Hoan, đúng là tốt cần .

      Có điều, ngay từ đầu, Uất Trì Tà Dịch cũng rất thích nha.

      Từ lúc có thể chuyện , là giọng nam, ta mới đối với mình như vậy . . . . . .

      Mà khi biến thành người, ta cũng vẫn thích chính mình .

      Chỉ lo lắng bắt cóc tiểu Hoan Hoan, nhưng, tiểu Hoan Hoan vốn chính là của , tốt với tiểu Hoan Hoan cả đời .

      Đứa lớn như vậy , có lẽ biết khái niệm cả đời , nhưng tiểu Nhạc Nhạc hiểu được, dù sao gần mấy ngàn tuổi .

      Đảo chủ là mời Tà Dịch ăn cơm, Tà Dịch nghĩ rằng chẳng qua là hai người cùng nhau dùng cơm, nhưng sau khi , mới phát . . . . . .

      Tứ đại trưởng lão đều ở đây, tuy rằng còn ai khác, nhưng. . . . . .

      Chuyện này cho loại cảm giác trịnh trọng hiếm thấy.

      "Thiếu đảo chủ. . . . . ."

      Nhìn thấy Tà Dịch tới, tứ đại trưởng lão vội vàng đứng dậy thỉnh an, Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, ý bảo bọn họ ngồi xuống.

      Ngay tại lúc này, Uất Trì Tà Tâm và Uất Trì Nhu tTnh tới.

      "Đại ca. . . . . ."

      Hai người cũng chào hỏi với Uất Trì Tà Dịch , Uất Trì Tà Dịch cười :

      "Hôm nay sao tất cả như vậy ?"

      Trưởng lão, Uất Trì Tà Tâm, bây giờ cả đám đều đến đây.

      "Tà Dịch, ngồi xuống . . . . . ."

      Mọi người ngồi xuống, nhóm người hầu nhanh chóng mang thức ăn lên, bắt đầu vội vàng bày đầy cái bàn.

      "Tiểu Hoan Hoan, tới chỗ này của gia gia. . . . . ."

      Nhìn thấy tiểu Hoan Hoan cũng tới , đảo chủ cũng hề bực mình, ông cười hì hì .

      Chyện này nếu như đổi thành lúc ban đầu, tiểu Hoan Hoan đương nhiên vui vẻ chạy tới.

      Nhưng hôm nay. . . . . .

      Biết có lẽ đảo chủ khả năng có thể tính toán tìm kế mẫu , tiểu Hoan Hoan thích ông lắm.

      Chương 755: thích ?

      EDit : PDN


      Đảo chủ gọi bé tới, bé chạy tới ngay lập tức , lại như là bình thường chưa nghe thấy .

      Đảo chủ sửng sốt, có chút xấu hổ.

      "Hoan Hoan, gia gia của con gọi con, chưa nghe thấy à?"

      Uất Trì Tà Dịch cúi đầu nhìn nữ nhi, tiểu nha đầu này, hôm nay đúng a, chứ phải là có tâm gì hay sao ?

      Ở trong ký ức của , tiểu nha đầu luôn vui vẻ nhanh nhẹn .

      Rất ít khi có bộ dạng tâm nặng nề như vậy .

      "A. . . . . . Phụ thân,vừa rồi con suy nghĩ linh tinh, ai gọi con?"

      Bị phụ thân chỉ đích danh, tiểu nha đầu thể tiếp tục giả câm vờ điếc, vẻ mặt của bé biết hỏi.

      "Con nha, gia gia của con gọi con tới. . . . ."

      Có chút cam lòng, có phần kiên nhẫn, nhưng tiểu nha đầu vẫn chầm chậm dịch chuyển tới như cũ ——

      Dạng này, đừng là Uất Trì Tà Dịch và đảo chủ , ngay cả người khác, cũng nhận ra tiểu nha đầu có chút tình nguyện.

      Ánh mắt đảo chủ nhíu lại, đúng, tiểu nha đầu này đúng lắm nha.

      Chính mình cũng chưa từng có lỗi với bé, nhưng tại sao hôm nay con bé lại. . . . . .

      Lúc này, tiểu Hoan Hoan tới, đứng lại cách đảo chủ khoảng cách bước ——

      Chuyện này nếu là quá khứ, bé chui vào trong lòng đảo chủ từ lâu.

      "Hoan Hoan, cháu làm sao vậy?"

      Đảo chủ bất an hỏi, tuy rằng. . . . . .

      Tiểu Hoan Hoan quả là có khả năng kế thừa vị trí đảo chủ , nhưng ông rất thích bé.

      Ông từng cảm thán chỉ lần : nếu như, tiểu Hoan Hoan là hài tử nam, là tốt biết bao .

      Chỉ là, tiểu Hoan Hoan là nha đầu, Thiên Thương Đảo có tiền lệ cho nha đầu kế thừa vị trí đảo chủ .

      " có việc gì nha. . . . . . , gia gia, con chỉ muốn đúng nương của con. . . . . ."

      Tiểu nha đầu bẹt miệng chút, mắt hồng hồng , dường như lập tức có thể bật ra thanh đau khổ.

      Đảo chủ thấy bé như vậy, trong lòng cũng chịu nổi, nhưng. . . . . .

      Hinh Nhi bế quan, bọn họ cũng thể mạnh mẽ khiến nàng ra nha.

      "Nương của con phải tu luyện sao? Hẳn là rất nhanh ra đây rồi. . . . . ."

      Thời gian tu luyện này, có thể dài có thể ngắn.

      Đại trưởng lão sai, bọn họ phải mau chóng, chờ Đông Phương Ngữ Hinh ra, kết quả tốt nhất là ván đóng thuyền .

      Chỉ là. . . . . .

      Hôm nay. . . . . .

      Có thể thành công ?

      Tiểu Hoan Hoan ở đây, tiểu nha đầu này đúng là vô cùng khôn khéo đấy?

      Trong lòng đảo chủ hơi bất an, ông ngẩng đầu nhìn vê phía đại trưởng lão, đại trưởng lão gật gật đầu, ngược lại cảm thấy bộ tính trước kỹ càng .

      "Ừ, con biết rồi, gia gia —— người mẫu thân có việc gì chứ?"

      Mắt to ngây thơ ngước lên, tiểu Hoan Hoan hỏi.

      "Ừ, có việc gì. . . . . ."

      Tuy rằng, trong lòng ông có đáp án, võ công của Đông Phương Ngữ Hinh , nhiều nhất cũng chỉ còn lại có nửa ban đầu, nhưng ông muốn cho tiểu Hoan Hoan, chỉ sợ bé lo lắng, bé khóc.

      Tiểu nha đầu này, là làm cho người ta đủ đau lòng .

      Cứ thấy bé khóc, tim của ông cũng đau lợi hại.

      Đây là đứa ưu tú nhất của Thiên Thương Đảo bọn họ , mặc dù là về sau thể làm đảo chủ, nhưng vẫn là niềm kiêu ngạo của bọn họ .

      Đảo chủ đối với tiểu Hoan Hoan tâm tình thực phức tạp, mà tiểu Hoan Hoan vốn là mẫn cảm, bé cũng phát thái độ của đảo chủ đúng lắm . . . . . .

      Haizz...zzz, gia gia này, cũng đừng làm chuyện gì sai mới được nha.

      Tiểu Hoan Hoan thầm , bé đúng là rất hiểu biết mẫu thân và phụ thân của mình .

      Nếu như. . . . . .

      Ông để phụ thân cưới nữ nhân khác, mẫu thân nhất định bằng lòng.

      Mẫu thân rời .

      Mà phụ thân, nhất định cũng theo mẫu thân, cho nên. . . . . .

      Tiểu Hoan Hoan hơi lo lắng , đến lúc đó, gia gia ra cũng rất đáng thương .

      Hai người, mỗi người tâm , khiến mọi người nhìn ra manh mối gì.

      ☆, Chương 756: đêm xuân tiêu
      Edit: voi còi



      Đảo chủ lôi kéo Tiểu Hoan Hoan đến ngồi bên cạnh ông, Tiểu Hoan Hoan cũng chối từ, bé nhìn về phía phụ thân - -

      Oa, sao lại thế này a, phụ thân làm sao có thể...

      Lại ngồi cùng chỗ với lão nhân kia đây?

      Tiểu Hoan Hoan lão nhân, tự nhiên liền là Đại Trưởng Lão...

      Lúc này bé ngồi ở bên người đảo chủ, tự nhiên thể tới gần.

      Nhưng...

      Tiểu Hoan Hoan là ai a, bé rất thông minh a.

      Bé nhìn về hướng tiểu Nhạc Nhạc, tiểu Nhạc Nhạc liếc mắt liền hiểu ý của bé - -

      Tiểu Hoan Hoan, vẫn lo lắng Đại Trưởng Lão như cũ?

      Bé để cho mình nhìn chằm chằm Đại Trưởng Lão chút, tuy nhiên tiểu Nhạc Nhạc muốn vẫn xem lão đầu này, nhưng...

      Ý tứ của Tiểu Hoan Hoan, nó cũng dám tuân theo, cho nên nó len lén nhìn, chỉ sợ lão đối Uất Trì Tà Dịch làm cái gì - -

      "A... Ta..."

      Sau bữa ăn tối, Tiểu Hoan Hoan bị đảo chủ lưu lại, ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, đảo yên tĩnh liền nghe đến tiếng kêu la hoảng sợ.

      Tiểu Hoan Hoan dụi mắt, đây là người nào a, mới sáng sớm, lại để cho người ta ngủ sao?

      Thanh này quá lớn, người nghe được ít.

      Mà trong phòng phát ra thanh kia, người nữ tử toàn thân trần như nhộng, tay nàng lôi kéo chăn mỏng, tay thể tin được chỉ vào nam nhân giường:

      "Người..."

      Nữ nhân này, là Uất Trì Hiểu Hiểu.

      Ngày hôm qua nàng dựa theo Đại Trưởng Lão phân phó, tới phòng này chờ, cùng Uất Trì Tà Dịch qua.

      Đại Trưởng Lão ông ta an bài tốt, nàng cũng biết mình chỉ có thể an tâm chờ.

      Nhưng...

      Trong lòng nàng cực kỳ lo lắng, cho nên...

      Nàng len lén uống vài ngụm rượu, vốn là tăng thêm can đảm đấy.

      Thế nhưng sau khi uống vào lại mơ mơ màng màng.

      Sau đó, quả nhiên Thiếu Đảo Chủ đến đây, tựa hồ uống ít, lung lay thoáng động đến.

      Sau đó...

      ôm lấy nàng, thân thể to lớn, nam nhân kia có mùi đặc thù, để cho đầu óc của nàng càng thêm lâng lâng.

      ra, ngày đó...

      Quả nhiên đối với chính mình có vài phần ý tứ đấy.

      Uất Trì Hiểu Hiểu rất ràng, bởi vì nàng cảm thấy dục vọng của người nam nhân.

      Cánh tay rất có lực, có phần vội vàng, thậm chí...

      Thô lỗ xé nát y phục vốn nhiều lắm của nàng.

      ôn nhu, cơ hồ là dùng tốc độ nhanh nhất liền tiến vào thân thể mềm mại của nàng.

      Uất Trì Hiểu Hiểu, mặc dù biết làm như thế nào quyến rũ người nam nhân, nhưng...

      Vì mộng sau này của mình, nàng cũng cùng nam nhân như vậy quá, thân thể thuần khiết kia, căn bản chịu nổi vĩ đại của .

      Nàng đau lớn khóc lên, thậm chí cầu xin tha thứ.

      Nhưng , vẫn có ý dừng lại như cũ, biết qua bao lâu, nàng mới phát có phần thư thái.

      Cả đêm, bọn cơ hồ cũng chưa dừng lại, mãi cho đến khi nàng mệt hôn mê bất tỉnh.

      Mà buổi sáng, nàng cũng là bởi vì phía dưới quá đau mới tỉnh lại.

      Lúc này, trời sáng rồi, nàng biết Thiếu Đảo Chủ ngay tại bên cạnh nàng.

      Cả người đau nhức, nhưng Uất Trì Hiểu Hiểu cảm giác là đáng giá.

      Bởi vì, tại nàng thành người của Thiếu Đảo Chủ.

      Mà còn, cũng bởi vì đêm này bận rộn, chừng lúc này trong bụng nàng cái...

      Tiểu hài tử, hài tử kia là hy vọng của nàng a.

      Lúc này Thiếu Đảo Chủ nghiêng người, mặt giấu ở trong gối, nàng thấy được dung mạo của .


      ☆, Chương 757: Trâu già gặm cỏ non
      Edit: voi còi



      Uất Trì Hiểu Hiểu muốn nhìn dáng vẻ khi ngủ, thời nàng chính là đau, hơn nữa vui vẻ.

      Nàng xoay người, rốt cục thấy được......

      Thế nhưng......

      Đây phải thiếu đảo chủ.

      Giờ khắc này, Uất Trì Hiểu Hiểu lo lắng hô lên --

      Là hoảng sợ, giật mình, khổ sở......

      tiếng này, cũng kinh động tới nam nhân nằm giường......

      có phần tỉnh táo lắm, bất an mở mắt ra:

      “Kêu cái gì vậy? Lúc này mới ầy giờ......”

      Lời này chưa xong, bỗng nhiên nhìn đến khuôn mặt trẻ tuổi kia, nam nhân cả kinh:

      “Ngươi...... Uất Trì Hiểu Hiểu, tại sao lại là ngươi......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu, dĩ nhiên là Uất Trì Hiểu Hiểu......

      Ánh mắt của xem nàng, nhìn đến thân mình của nàng, kia mặt ......

      Mà chính mình......

      Cúi đầu nhìn thân thể trống trơn của mình, ít trí nhớ mơ hồ lên:

      “Này...... Làm sao có thể?”

      cùng Uất Trì Hiểu Hiểu......

      Bọn họ thế nhưng......

      , điều đó có khả năng a.

      “Đây là như thế nào? Sáng tinh mơ kêu cái gì đâu?”

      Đảo chủ tới, chuyện như vậy, vốn là cần phải ông tự mình tới được, thế nhưng......

      Đây là kế hoạch của ông cùng đại trưởng lão, dựa theo kế hoạch của bọn họ, đại trưởng lão cũng xuất .

      Bởi vì có hai cái nhân chứng là bọn họ, Uất Trì Tà Dịch, phải cấp Uất Trì Hiểu Hiểu câu trả lời hợp lý.

      Ông chạy tới, thế nhưng đại trưởng lão cũng có xuất .

      Vừa rồi ông còn kỳ quái đâu, thế nhưng đến gần mới phát :

      “Đại trưởng lão, tại sao ông......”

      tình, đúng, phi thường đúng......

      Theo kế hoạch là Uất Trì Tà Dịch cùng Uất Trì Hiểu Hiểu ở giường, điều này sao biến thành đại trưởng lão cùng Uất Trì Hiểu Hiểu ở giường đây?

      “Ta...... Đảo chủ, ta cũng biết a......”

      Đại trưởng lão lại càng buồn bực, ràng ông trở về đến nơi ở của mình.

      Thế nhưng......

      Đây chỉ chớp mắt, tại sao liền đến nơi này?

      Hơn nữa, chuyện ngày hôm qua ông có ấn tượng, ông mơ thấy chính mình trở lại thời điểm tuổi trẻ, gặp mỹ nữ, cho nên......

      Trong mộng chính mình đặc biệt dũng mãnh, ai có thể nghĩ vậy mà phải mộng đâu?--

      “A...... Gia gia, điều này là sao a...... Di, sao ngươi lại cùng cái lão nhân ở giường a, lão nhân này giống như phải gia gia của ngươi ?”

      Tiểu Hoan Hoan cũng theo sau theo tiến vào, nhìn đến Uất Trì Hiểu Hiểu, nàng giật mình hỏi.

      Đại trưởng lão, đủ để làm gia gia của Uất Trì Hiểu Hiểu.

      Nhưng bọn thế nhưng......

      Tiểu Hoan Hoan vụng trộm nở nụ cười, Tiểu Nhạc Nhạc làm sai, chiêu này, đúng là đủ phấn khích.

      Hắc hắc, cái này phỏng chừng đảo chủ cùng đại trưởng lão muốn đau đầu ......

      Ngươi phải muốn tìm cái nam nhân phụ trách sao? Bổn tiểu thư thành toàn ngươi lần.

      Tiểu Hoan Hoan vung đầu, hừ lạnh .

      “A...... Ta muốn sống......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu bụm mặt chui vào trong chăn, nàng......

      Nàng muốn ở cùng thiếu đảo chủ, cũng muốn cùng cái lão nhân ----

      Hơn nữa, là lão nhân đủ để làm gia gia của mình a.

      Đại trưởng lão này phải hại chết người sao? ràng nó ......

      Ánh mắt Uất Trì Hiểu Hiểu tối sầm lại, hay là, ngay từ đầu nàng bị đại trưởng lão thiết kế?

      Đại trưởng lão cố ý là cùng thiếu đảo chủ ở cùng nhau, kỳ là lão ta nhìn trúng mình sao?

      Ô ô, đúng là biết xấu hổ.

      Lão ta nhìn trúng chính mình thế nhưng lại lấy danh hào của thiếu đảo chủ lừa nàng, thậm chí ......

      Lão ta cũng ngẫm lại chính mình bao tuổi rồi, cũng xấp xỉ tuổi của gia gia a.

      ☆, Chương 758: Tức chết nàng !
      Edit: voi còi




      Thậm chí, so gia gia đều lớn chút.

      “Ta, đảo chủ, ta......”

      Đại trưởng lão có khổ khó a, ràng là ông đem thiếu đảo chủ đưa tới đây, thậm chí ......

      Chính mắt nhìn đến, tại sao liền biến thành chính mình ?

      Đây, là rất kỳ quái.

      Mà ông cùng đảo chủ ước định, ông cũng dám vội vàng ra a.

      “Ở đây sao náo nhiệt như vậy?”

      giọng thanh thúy vang lên, mọi người vội quay đầu nhìn lại, thấy nữ tử thanh xuân, vẻ mặt tuyệt diễm tươi cười tới.

      Mà bên người nàng, là bóng dáng tuấn dật cao ngất.

      Đây, là người vốn nên xuất tại trong phòng này -- Uất Trì Tà Dịch.

      Mà bên người , nữ tử theo cùng đến, chính là Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn bế quan tu luyện.

      Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh xuất ra, thậm chí xuất tại đây, sắc mặt của đảo chủ cùng đại trưởng lão cũng tốt.

      Mà hai người bọn họ cùng nhau tiến vào, Uất Trì Tà Dịch cũng thấy được tình huống giường:

      “Đại trưởng lão, ngươi đây là muốn......”

      Đại trưởng lão cùng Uất Trì Hiểu Hiểu......

      Khóe miệng gợi lên tia cười lạnh tàn nhẫn, ngày hôm qua liền thấy thần thái của Tiểu Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc đúng.

      Sau đó, Tiểu Hoan Hoan bị đảo chủ gọi qua, Tiểu Nhạc Nhạc lại luôn nhìn .

      Uất Trì Tà Dịch, đặc biệt thông minh, lập tức đoán được khả năng có chuyện gì, cho nên cũng liền phá lệ lưu ý ít.

      Tuy rằng phải luyện đan sư, nhưng......

      Thời gian theo bên người Đông Phương Ngữ Hinh cũng lâu, cũng liền hiểu được ít cơ bản gì đó.

      Đại trưởng lão cho , đều có ăn qua uống qua, thậm chí ......

      Còn vụng trộm đổi cho lão ít gì đó.

      Nhưng vẫn làm ra dáng vẻ uống say như cũ, cũng còn có chuyện sau này.

      Vốn dĩ muốn làm quá tuyệt tình, nhưng......

      Giết người răn trăm người.

      Nếu phụ thân đều qua cùng chính mình, hôm nay bọn họ cho chuẩn bị nữ nhân, ngày mai cái......

      Như vậy rất phiền, cho nên tình nguyện, lần liền giải quyết triệt để.

      Tuy rằng, cái này đối Uất Trì Hiểu Hiểu mà tàn nhẫn ít, nhưng nếu là nàng động tâm tư nên động kia, làm sao có thể rơi xuống kết cục bây giờ đâu?

      Báo ứng......

      chỉ có thể như vậy.

      Lúc trước Uất Trì Nhu Y chấp nhất, cho tới bây giờ rơi xuống .

      Uất Trì Hiểu Hiểu lại cùng đại trưởng lão thấu đôi, tin tưởng làm giấc mộng thực tế kia của nữ nhân, cũng giảm bớt rất nhiều.

      Đương nhiên, mặt cũng là bất động thanh sắc, trò hay như vậy vừa ra, vốn có chút tiếc nuối Đông Phương Ngữ Hinh thể cùng mình cùng nhau quan sát.

      Nhưng ai biết, hôm nay Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng xuất quan.

      Sắc mặt của nàng hồng nhuận, tựa hồ khôi phục tệ.

      Nghe được giọng kia, bọn họ liền cùng nhau tới, cơ bản đem tình huống chút --

      Đương nhiên, tận lực tránh chuyện của đảo chủ.

      Cho dù là ông đồng ý, cũng muốn cho quan hệ giữa Hinh Nhi cùng phụ thân quá cứng ngắc .

      Bởi vì, dù sao bọn họ đều là người thân quan trọng nhát của .

      “Ta...... Thiếu đảo chủ, ta thế nào......”

      Đại trưởng lão đến bây giờ cũng hiểu được chính mình làm thế nào đến đây.

      “Ai nha, đây là Uất Trì Hiểu Hiểu ? Ngươi thế nào......”

      Lúc Đông Phương Ngữ Hinh vào, Uất Trì Hiểu Hiểu liền lộ đầu ra --

      Nàng thể tưởng tượng được Đông Phương Ngữ Hinh xuất ra nhanh như vậy, trong lòng càng thêm tức hận đại trưởng lão......

      Nếu như lão ta lừa gạt chính mình, vậy lúc này, thời......

      Đông Phương Ngữ Hinh xuất ra thấy được là vừa vặn.

      “Hu hu......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu biết tại chính mình nên cái gì, có thể cái gì, trong lòng nàng rất loạn.

      Nàng vốn là tính toán hiến thân cho Uất Trì Tà Dịch, nhưng hôm nay......


    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 759: Đều là ngươi chọc họa
      Edit: voi còi



      Đông Phương Ngữ Hinh xuất ra thấy được là vừa vặn.

      “Hu hu......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu biết tại chính mình nên cái gì, có thể cái gì, trong lòng nàng rất loạn.

      “Ai nha, đại trưởng lão, ngươi Uất Trì Hiểu Hiểu mới như vậy, ngươi làm sao có thể cùng nàng......”

      Vẻ mặt Đông Phương Ngữ Hinh đồng ý :

      “Cho dù là ngươi thích nữ nhân, cũng nên tìm người lớn chút ...... Ngươi đây là trâu già gặm cỏ non, để Uất Trì Hiểu Hiểu làm sao gặp người a......”

      “Hu hu......” Uất Trì Hiểu Hiểu khóc càng lớn tiếng .

      Nghĩ đến Uất Trì Hiểu Hiểu nàng, ở Thiên Thương đảo cũng coi như là người đúng đầu, nếu như để cho bọn họ biết chính mình cùng đại trưởng lão cùng nhau, vậy chẳng phải là......

      Cũng doạ chết người rồi, bằng nàng chết cho quên ......

      Nghĩ vậy, nàng dứt khoát nhổ xuống trâm cài tóc, đối với cổ liền đâm tới.

      Tay Đông Phương Ngữ Hinh vừa nhấc, chặn thế đâm kia:

      “Chết tử tế bằng lại còn sống, Uất Trì Hiểu Hiểu, ngươi cần gì phải cương liệt như vậy đâu?”

      Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, thở dài:

      “Ta biết chuyện hôm nay, ai cũng chẳng ngờ phát sinh, nhưng tại phát sinh, chúng ta cũng chỉ có thể...... Tận lực giải quyết hoàn mỹ thôi? Tà Dịch, chàng để cho người ta thông tri nhị trưởng lão chút, đúng rồi, việc này trước tạm thời giữ bí mật , dù sao, danh tiết nữ nhân rất trọng yếu......”

      Lời này, nhưng là theo góc độ của Uất Trì Hiểu Hiểu mà .

      Hợp tình hợp lý, nhưng Uất Trì Hiểu Hiểu nghe xong, lại cảm giác kia chẳng qua là châm chọc.

      Nàng đối với Uất Trì Tà Dịch là có ý, nhưng......

      Hay là, đây là chủ ý của Đông Phương Ngữ Hinh? Nàng sớm xuất quan rồi sao?

      Nàng cố ý thiết kế chuyện này, vì......

      Làm cho chính mình xấu mặt sao?

      Nghĩ đến kết cục của Uất Trì Nhu Y, nàng biết nữ nhân này hoàn toàn làm được.

      Hai mắt hung hăng nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, nếu là ánh mắt có thể giết người, Đông Phương Ngữ Hinh sớm chết trăm ngàn lần.

      Cảm nhận được ánh mắt tràn đầy hận ý kia, Đông Phương Ngữ Hinh triệt để gì:

      Đây là nàng trêu chọc ai a, tại sao đám đều xem chính mình vừa mắt đâu?--

      Đều là chàng chọc họa!!

      Đông Phương Ngữ Hinh hung hăng trừng mắt nhìn Uất Trì Tà Dịch, Uất Trì Tà Dịch càng vô tội:

      cái gì cũng có làm, càng trêu chọc ai a.

      Xem hai người mắt mày lại, Uất Trì Hiểu Hiểu càng hận.

      Chính là, lúc này, nàng cùng đại trưởng lão như vậy, cho dù là nàng lại tức giận, lại ghen tị, lại có ích lợi gì đâu?

      Tôn quý như Uất Trì Tà Dịch, là thiếu đảo chủ Thiên Thương đảo, võ công của Đông Phương Ngữ Hinh có xứng với , mà trong sạch của mình cũng có, đừng là đứng ở bên người , cho dù là xách giày cho cũng xứng.

      Uất Trì Hiểu Hiểu hoàn toàn hết hi vọng .

      Trong phòng ánh mắt chém giết lợi hại, mà đảo chủ lại là đau đầu --

      Ông cũng biết đến cùng chỗ nào sai lầm rồi, làm sao có thể bại lộ lớn như vậy đây?

      Lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh xuất quan, muốn cấp nữ nhân khác cho Uất Trì Tà Dịch, khẳng định có khả năng tiến hành thuận lợi rồi.

      Muốn phân tán tâm của Uất Trì Tà Dịch đối với Đông Phương Ngữ Hinh, cũng chỉ có thể từ bỏ.

      Còn có, thế hệ sau của Thiên Thương đảo a, con cháu a, đều gửi gắm ở người Đông Phương Ngữ Hinh.

      tại ông cũng có ý tưởng khác, liền hi vọng bọn họ bình an, nhanh chóng sinh tôn tử.



      ☆, Chương 760: Thân ái , cám ơn con.
      Edit:..Lam Thiên..


      “Đảo chủ, đây là có chuyện gì?”

      Thời điểm nhị trưởng lão bị gọi đến, trong lòng liền liên tục cảm thấy bất an .

      Tiến vào nhìn thoáng qua tình huống trong phòng, ánh mắt liền mở lớn --

      Uất Trì Hiểu Hiểu, thế nhưng......

      Mà lúc này đại trưởng lão, vẫn ở giường, nhiều người như vậy, còn có Đông Phương Ngữ Hinh cùng Hoan Hoan, căn bản có cách nào mặc y phục.

      “Cái kia...... Ta......”

      Đại trưởng lão biết chính mình nên giải thích, bọn họ là......

      Đồng với nhau vài chục năm ,thế nhưng lại đem cháu người ta cấp ngủ cùng.

      Này, nếu như đổi thành chính mình, cũng tức giận.

      “Chúng ta trước ra ngoài, để cho bọn họ mặc xong y phục......”

      Đảo chủ trong lòng áy náy, việc này, chính mình cũng có trách nhiệm, nếu như đồng ý, đại trưởng lão cũng ......

      Thiên Thương đảo, tại tuy rằng tất cả đều tốt, nhưng Mẫn Bá Thiên vẫn còn sống, U Minh vương tùy thời đều có khả năng xuất , cho nên nội bộ bọn họ cũng thể có mâu thuẫn.

      Đông Phương Ngữ Hinh biết đảo chủ đây là muốn cho bọn họ chuyện, nhưng nàng cũng phải người dễ chuyện như vậy.

      Chính là, nàng bất quá là bế quan vài ngày bọn họ liền tính kế nàng như vậy, trong lòng nàng còn có chút khó chịu.

      Hừ, là buồn cười, cho rằng chính mình liền dễ khi dễ như vậy sao?

      Ai, người a, luôn thực tế như vậy.

      Đông Phương Ngữ Hinh vốn là người thông minh, rất nhanh liền hiểu được bọn họ vì sao phải sốt ruột như vậy.

      Võ công của chính mình......

      chừng, bọn họ đều cho rằng võ công cua nàng toàn biến mất.

      Nhưng bọn họ tại sao lại ngẫm lại, U Minh vương vì sao phải đối phó nàng a?

      Nàng cùng U Minh vương oán thù, nếu như phải bởi vì Thiên Thương đảo, giữa bọn họ cũng kết thù oán .

      Mấy người đến bên ngoài đại sảnh, sắc mặt đảo chủ rất tốt.

      Nhị trưởng lão cùng đại trưởng lão và giống như huynh đệ, nhưng nếu huynh đệ lại trở thành nữ tế (con rể) cháu , vậy rất rắc rối .

      Đông Phương Ngữ Hinh bởi vì biết đảo chủ bọn họ tính toán nàng, sắc mặt nàng tự nhiên cũng tốt......

      Nhìn sắc mặt của bọn họ, nhị trưởng lão biết chuyện nhưng … .

      Đại trưởng lão khẳng định biết, về phần đảo chủ, nếu như ngầm đồng ý, nàng cũng tin tưởng đại trưởng lão dám làm như vậy.

      “Hinh Nhi, nàng có muốn nghỉ ngơi lát ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa mới xuất quan, thời điểm bế quan, tự nhiên có khả năng nghỉ ngơi .

      Cũng chưa nghỉ ngơi liền tới chỗ này , nghĩ đến nhất định là rất mệt mỏi --

      “Mẫu thân, người về nghỉ ngơi trước , bên này Tiểu Hoan Hoan giúp người nhìn nga......”

      Tiểu Hoan Hoan lấy lòng cười, Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười:

      “Ta sao......”

      Nàng có việc gì, có việc gì.

      Chuyện hôm nay, cũng chỉ là đại trưởng lão cấp cho nhị trưởng lão cái công đạo, nàng, tựa hồ cũng nên nghe chút .

      “Ngạch...... Mẫu thân, nhưng Hoan Hoan muốn người quá mệt a......”

      Tiểu Hoan Hoan lo lắng xong, đều nữ nhi là tiểu áo bông bên người mẫu thân, lời này quả nhiên phải giả .

      Đông Phương Ngữ Hinh giữ chặt tay Tiểu Hoan Hoan, tiến đến bên tai bé, thấp giọng :

      “Thân ái , cám ơn con......”

      Tiểu nha đầu này cũng biết trông cửa a, giúp chính mình đề phòng nữ nhân loạn thất bát tao này.

      “Ha ha, mẫu thân, Hoan Hoan thích người, cũng thích phụ thân, thích nữ nhân khác nga......”

      Đó là tự nhiên .

      “Đúng rồi, mẫu thân, Tiểu Nhạc Nhạc cũng nghe lời ......”

      Nghĩ đến Tiểu Nhạc Nhạc luôn luôn trầm mặc , Tiểu Hoan Hoan vội vàng giúp chuyện.

      ☆, Chương 761: Chó cắn chó sao?
      Edit:..Lam Thiên..


      “Ta biết, chính là thần giữ cửa an toàn của con......”

      Đúng như vậy.

      Tiểu Nhạc Nhạc đối với chính mình, chưa từng phản bác lại đâu, Tiểu Hoan Hoan đắc ý cười, Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng có vài phần bất an:

      Ai, Tiểu Hoan Hoan, Tiểu Nhạc Nhạc đối với con như vậy, chờ con lớn......

      Tiểu Nhạc Nhạc là Hồ vương, lão hồ ly cũng qua, chờ lớn chút phải trở về .

      Đến lúc ấy, con có phải hay theo rời ?

      Có người , đứa chính mình giống như hạt giống bồ công , gió thổi đến chỗ nào bọn họ đến chỗ đó.

      Mà Hoan Hoan là loại hoa này, vậy Tiểu Nhạc Nhạc là trận gió kia sao?

      Làm mẫu thân, nàng đương nhiên hi vọng Tiểu Hoan Hoan cần quá xa, nhưng......

      Ai, Đông Phương Ngữ Hinh than tiếng, nàng miễn cưỡng Tiểu Hoan Hoan , chỉ cần bé hạnh phúc là tốt rồi.

      Nhưng U Huyền cũng qua, Hoan Hoan trúng cái gì đó của U Minh vương , biết cái này lão hồ ly có biện pháp phá hay ?

      Bọn họ tạm thời cũng , chính mình tựa hồ có phải là lo lắng quá sớm rồi hay ?

      Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười, lúc này Uất Trì Tà Dịch vừa vặn nhìn qua, Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt , quay đầu .

      Tà Dịch sờ sờ cái mũi, tựa hồ có làm sai cái gì , nhưng thái độ của Hinh Nhi......

      Ai, đều do diện mạo này gây họa a, nếu như......

      Chính mình có xuất sắc như vậy tốt rồi......

      Tà Dịch có chút tự kỷ a, nếu như để Đông Phương Ngữ Hinh biết, phỏng chừng trực tiếp chụp chết .

      Đông Phương Ngữ Hinh ở lo lắng chuyện của Tiểu Hoan Hoan, nhưng lại nghĩ đến chính mình lo lắng có chút dư thừa .

      Con cháu tự có phúc của con cháu, làm phụ mẫu , chỉ cần tận lực là tốt rồi --

      Nghĩ vậy, cả người nàng ít


      .

      “Đảo chủ bọn họ ở bên ngoài đợi, ngươi còn nhanh chóng mặc y phục vào?”

      Đại trưởng lão cư thế đứng dậy, nhưng......

      Uất Trì Hiểu Hiểu lại có đứng lên, nàng ngược lại đều luôn ở giường, đại trưởng lão vui .

      “Ngươi ở đây ta như thế nào có thể đứng lên?”

      Uất Trì Hiểu Hiểu tức giận trừng mắt nhìn đại trưởng lão cái, đại trưởng lão mặt mày nhăn lại, chuyện hôm nay, cũng là người bị thiết kế, tâm tình của cũng tốt.

      Hơn nữa, Uất Trì Hiểu Hiểu là vãn bối, như thế nào có thể đối với chính mình như vậy đây.

      “Uất Trì Hiểu Hiểu, ngươi cái gì?”

      Lời của Uất Trì Hiểu Hiểu, khiêu chiến đến uy nghiêm của , tự nhiên cao hứng .

      “Ngươi...... Đại trưởng lão, ngươi nếu như thích ta ngươi có thể , làm gì phải dùng thủ đoạn ti tiện như vậy?”

      Nàng tức giận .

      “Ta thích ngươi? Uất Trì Hiểu Hiểu, ngươi cũng quá đề cao chính mình ??”

      Đại trưởng lão quay đầu xem Uất Trì Hiểu Hiểu, tuy rằng nữ tử này trưởng thành sai, nhưng......

      Tuổi của bọn họ cách nhau quá lớn, hơn nữa chưa bao giờ nghĩ tới thích nữ tử này đâu?

      “Vậy ngươi vì sao lại đối với ta như vậy? cái gì để thiếu đảo chủ cùng ta......”

      Nghĩ đến ngày hôm qua, tuy rằng thời điểm lúc đầu có chút đau, nhưng cuối cùng, nàng dĩ nhiên là hưởng thụ , trong lòng Uất Trì Hiểu Hiểu càng thêm khó chịu, nàng làm sao có thể hưởng thụ cái lão nhân ......

      Tàn phá như vậy đây?

      Đúng, chính là tàn phá.

      “Ta...... Ta làm sao mà biết biến thành cái dạng này? Uất Trì Hiểu Hiểu,theo kế hoạch ràng là......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu cùng đại trưởng lão, kỳ cũng quen thuộc, dù sao người là đại trưởng lão......

      Chương 762 : vết lạc hồng nở vì ai?
      Edit: PDN


      Uất Trì Hiểu Hiểu và đại trưởng lão, ra cũng quen thuộc, dù sao người là đại trưởng lão, người đại tiểu thư luôn luôn tại khuê phòng .

      Bọn họ tiếp xúc cũng nhiều, nếu như chuyện này đổi thành đảo chủ, nghe xong lời của đại trưởng lão , có lẽ đồng ý, cũng tin , nhưng Uất Trì Hiểu Hiểu cũng . . . . .

      "Đại trưởng lão, ông lừa ai đó? Nếu như ông thèm dãi sắc đẹp của ta , làm sao có thể lấy thiếu đảo chủ làm ngụy trang?"

      Uất Trì Hiểu Hiểu chút cũng tin tưởng, đại trưởng lão tức giận được, chỉ là có biện pháp chứng minh trong sạch của chính mình .

      Ông chỉ có thể mau chóng mặc quần áo xong, người ở phía ngoài chờ, nhị trưởng lão ở đó, chờ ông cho giải thích mà?

      Còn có, Uất Trì Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .

      Chuyện lần này, nhất định có liên quan với Uất Trì Tà Dịch .

      Thiếu đảo chủ quả nhiên thông minh, lại có thể nhìn ra. . . . . . kế sách của họ. . . . . .

      Có lẽ, chính mình sai lầm rồi, nên thiết kế bọn họ .

      Thiếu đảo chủ, chỉ số thông minh vô cùng , mình làm sao có thể hơn được chứ ?

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .

      Cho dù là thiếu đảo chủ lại mê luyến như thế nào , cũng dám chính mình nha.

      Bây giờ làm thế này. . . . . .

      chừng, thanh danh gì đó của ông , tất cả cũng bị hủy hoại. . . . . .

      Đại trưởng lão im lặng mặc quần áo, Uất Trì Hiểu Hiểu càng tin tưởng là ông chột dạ .

      Trong lòng của nàng càng thêm căm hận bực bội, vì sao. . . . . .

      Ngay từ đầu, nàng từng thầm may mắn, bởi vì kết cục của Uất Trì Nhu Y rất thê thảm.

      Nàng nhất định may mắn hơn Uất Trì Nhu Y .

      Nhưng bây giờ thế nào?

      Để nàng gả cho lão già này, vậy có khả năng ——

      Nàng thể nào vứt hết mặt mũi.

      Nhưng nếu như gả cho ông ta, trong sạch của chính mình . . . . . .

      Thiếu đảo chủ đảo chủ cũng biết việc này, chính mình người trong sạch, đương nhiên có khả năng có cái gì với thiếu đảo chủ .

      "Nhanh chóng mặc quần áo ra ngoài thôi, mấy người đảo chủ đều ở đây. . . . . ."

      Đại trưởng lão vốn cũng muốn quản Uất Trì Hiểu Hiểu này , nhưng. . . . . .

      Nghĩ đến những việc ông từng làm với nàng , ông thể hoàn toàn gì, cho nên. . . . . .

      Ông thản nhiên tiếng, sau đó xoay người sang chỗ khác ——

      Nếu như ông ra ngoài trước, lại càng dễ , cho nên ông chờ Uất Trì Hiểu Hiểu cùng——

      Uất Trì Hiểu Hiểu muốn ra ngoài, nhưng mấy người gia gia ở đây, nàng phải ra ngoài đối mặt.

      Muốn đứng dậy, muốn để cho đại trưởng lão trước, nhưng nhìn ông tự giác xoay người đưa lưng về phía mình, nàng cũng .

      Xốc lên chăn, mới phát người của mình là vô cùng thê thảm, dấu vết xanh xanh tím tím kia , nàng tưởng kiệt tác của thiếu đảo chủ , nhưng tỉnh lại, lại đổi thành ông già.

      Thân mình đau vô cùng, hơi động chút, nàng cũng muốn khóc.

      Nhưng nàng thể khóc, cắn răng mặc quần áo tử tế, xốc hết chăn lên, nàng chợt thấy. . . . . .

      giường , cái dấu vết màu đỏ , như nhiều đóa hoa mai phân tán, đó là vết máu ——

      Căn cứ xác minh thuần khiết của nàng .

      Nếu như, nếu như kế hoạch là chính xác , có thứ này, Uất Trì Tà Dịch phải vì bản thân phụ trách .

      Nhưng bây giờ. . . . . .

      Thay đổi đối tượng, nàng cần người đó phụ trách ư?

      Lắc đầu, cần, cần .

      Lạc hồng này, lúc này lại thành căn cứ có lợi nhất cười nhạo ngu xuẩn của nàng.

      Đắp lên lặc hồng, Đông Phương Ngữ Hinh ở bên ngoài, lúc này trong lòng của nàng ta nhất định là cười nghiêng người .

      Ha ha. . . . . .

      Uất Trì Hiểu Hiểu nở nụ cười, cười vô cùng chua xót.

      Đời người, bi kịch lớn nhất , cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

      Chương 763 : hối hận kịp
      Edit : PDN


      "Khụ khụ, chuyện ngày hôm nay. . . . . ."

      Nhìn thấy hai người bọn họ lề mề chậm chạp ra, đảo chủ ho khan tiếng, ông vừa mới suy nghĩ lúc lâu, nhưng có đáp án.

      Đại trưởng lão sống mình nhiều năm, bạn già còn từ lâu, để cho ông ấy thành thân cũng phải được, nhưng. . . . . .

      Uất Trì Hiểu Hiểu và nhị trưởng lão đồng ý ư?

      Việc này nếu như ra, đây chính là chuyện gièm pha của Thiên Thương Đảo.

      "Đảo chủ, chuyện này chỉ là hiểu lầm mà thôi. . . . . ."

      Uất Trì Hiểu Hiểu rất lo lắng đảo chủ để cho mình gả cho đại trưởng lão, cho nên, ngay trước khi đảo chủ quyết định , vọi vàng .

      "Uất Trì Hiểu Hiểu, ngươi. . . . . ."

      Nhị trưởng lão quay đầu nhìn Uất Trì Hiểu Hiểu, trong mắt, có chút đau lòng, có chút tiếc hận.

      "Gia gia, đêm qua Uất Trì Hiểu Hiểu uống nhiều quá, đây chẳng qua là hiểu lầm. . . . . ."

      Uất Trì Hiểu Hiểu rất muốn khóc, nhưng lúc này, nàng tuyệt đối thể khóc .

      Nhị trưởng lão thở dài, Uất Trì Hiểu Hiểu, làm sao cháu cố chấp như vậy chứ?

      Biết cháu muốn gả cho đại trưởng lão, nhưng. . . . . .

      Cũng đến nước này , cho dù cháu gả cho ông ta, còn có lối thoát nào chứ?

      ai bằng lòng thú cháu, chẳng lẽ, cháu cả đời cũng lập gia đình sao?

      "Đảo chủ, ngài xem. . . . . ."

      Nếu như đây là lúc bình thường , phát sinh chuyện như vậy, nhà nhất định ầm ỹ để cho nhà trai phụ trách .

      Nhưng hôm nay, nhà lại phủi sạch quan hệ như vậy .

      Đảo chủ cũng dám ra quyết định gì, ông nhìn về phía đại trưởng lão, hỏi: "Ngươi thấy chuyện này. . . . . ."

      Dù sao, đây phải là công đảo , là việc tư của bọn họ , ông cũng can thiệp quá nhiều .

      Trong lòng đại trưởng lão ra là vô cùng buồn bực , việc này xem như ông hay ho, nhưng. . . . . .

      Uất Trì Hiểu Hiểu là loại người nào, chẳn qua là tiểu nha đầu, cũng cần vội vã phủi sạch quan hệ với mình như vậy chứ?

      Ông cũng già chút thôi, nhưng, ông lớn tuổi như vậy , có thân phận địa vị này ở đây, tìm người trẻ tuổi xinh đẹp hơn Uất Trì Hiểu Hiểu cũng có vấn đề gì, nữ nhân này, cũng có chút biết điều.

      Nhưng người ta cũng như vậy , ông cũng có cái gì để , chỉ có thể gật gật đầu.

      Việc này, kết quả dĩ nhiên lại như thế, Đông Phương Ngữ Hinh có chút bất đắc dĩ, có điều, bọn họ muốn cùng chỗ, nàng cũng thể miễn cưỡng bọn họ nha ——

      "Haizz..zzz, Uất Trì Hiểu Hiểu nha, ta ngờ rằng ngươi vậy còn quá có cốt khí, sai, cố lên nha. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh tới, ngón cái dựng lên, giống như bình thường bội phục biết bao với Uất Trì Hiểu Hiểu !

      Chỉ là, ý tứ trong đó . . . . . .

      Uất Trì Hiểu Hiểu phải đồ ngốc, đương nhiên biết trong đó có yếu tố châm biếm.

      Lúc ấy nàng . . . . . .

      Ô ô, muốn khóc , sớm biết thế có ý đồ với thiếu đảo chủ , Úy Trì Nhu Y phải là ví dụ ràng sao?

      Hai..izz, tại sao nàng lại ngu ngốc như vậy chứ?

      Nếu như có chuyện ngày hôm nay, nàng cho dù là thể cùng chỗ với thiếu đảo chủ , nhưng ít nhất đem trong sạch của bản thân mơ hồ cho lão già nha.

      Trong lòng Uất Trì Hiểu Hiểu vô cùng hối hận, nhưng lúc này, cái gì cũng muộn rồi.

      Nàng hận Đông Phương Ngữ Hinh, biết chuyện này có lẽ là mưu của nàng ta, nhưng có ích lợi gì chứ?

      Nàng còn có thể giết nàng ta hay sao?

      Đừng là thiếu đảo chủ muốn, ngay cả. . . . . .

      Gia gia, cũng chưa chắc đồng ý chuyện này.

      Uất Trì Hiểu Hiểu cũng có ý định muốn chết .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 764 : ngăn cách

      Edit : PDN


      "Uất Trì Hiểu Hiểu, nam nhân của ta , cũng là nữ nhân tùy tùy tiện tiện có thể nhớ thương sao?"

      Đông Phương Ngữ Hinh tới, tiến đến bên người Uất Trì Hiểu Hiểu :

      "Lần này đúng dịp ta bế quan, nếu như ta ở, ha ha. . . . . ." Câu kế tiếp Đông Phương Ngữ Hinh chưa , nhưng Uất Trì Hiểu Hiểu sợ tới mức lại lung lay chút ——

      Đông Phương Ngữ Hinh này có ý tứ gì, lần này đúng dịp nàng ta bế quan, ra tay ư?

      Vậy lần này người thiết kế chính mình, chẳng lẽ chính là Uất Trì Tà Dịch?

      Cái nam nhân nàng thích nhất kia?

      A, , nhất định phải, là đại trưởng lão thiết kế .

      Tình nhân trong mộng của chính mình, từng với đối nàng dịu dàng như vậy , thể thiết kế nàng tàn nhẫn như thế .

      Cho tới bây giờ, Uất Trì Hiểu Hiểu vẫn thể tin được như cũ .

      "À, đúng rồi, dũng khí của ngươi vốn là tệ, nhưng. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh đánh giá nàng, tuy rằng lúc này mặc quần áo, nhưng Uất Trì Hiểu Hiểu loại cảm giác có chỗ nào che giấu .

      "Ngươi muốn thế nào?"

      Nàng đủ thê thảm , chẳng lẽ nữ nhân này muốn bỏ đá xuống giếng sao?

      "Cũng có gì, chỉ là nhắc nhở ngươi tiếng, tuy rằng đại trưởng lão tuổi , nhưng ta thấy các ngươi tối hôm qua cũng đủ kịch liệt , nếu như ngươi muốn gả cho ông ta, tốt nhất tự mình chú ý chút, ngộ nhỡ có, mang thai, vậy đến lúc đó. . . . . ."

      Mang thai. . . . . .

      Uất Trì Hiểu Hiểu chưa bao giờ nghĩ tới khả năng này.

      Nếu như . . . . .

      Ngày hôm qua chính là thiếu đảo chủ, nhất định nàng vô cùng vui vẻ, thậm chí cao hứng , nhưng hôm nay. . . . . .

      , , nàng mang thai, nàng làm sao lại có thể mang thai chứ?

      Uất Trì Hiểu Hiểu lắc đầu, hết sức lắc đầu, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn thở dài:

      "Ta chỉ là khả năng, nhắc nhở ngươi tiếng, đều là nữ nhân, ta cũng muốn ngươi quá khó xử . . . . . ."

      Nàng xong , duỗi lưng cái, mắt thấy mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn mình , quay đầu nhìn về phía đảo chủ:

      "Đảo chủ, Hinh Nhi vừa mới ra ngoài, hơi mệt mỏi, ở đây với mọi người, về trước bổ xung giấc ngủ. . . . . ."

      Chậc. . . . . .

      Thấy Đông Phương Ngữ Hinh lại hoàn toàn chờ đảo chủ chuyện , mọi người có phần còn gì để . . . . . .

      Nhưng. . . . . .

      Bọn họ cũng biết nàng rất đúng .

      "Hinh Nhi, đợi ta với. . . . . ."

      Thấy Đông Phương Ngữ Hinh cứ như vậy, trong lòng Uất Trì Tà Dịch hơi sốt ruột, tuy rằng chuyện ngày hôm nay từng trước với nàng, nhưng. . . . . .

      Nha đầu kia, dường như tức giận, ô ô. . . . . .

      phải là cố ý. . . . . .

      Hai..i.., trở về lại từ từ giải thích với nàng vậy ——

      Uất Trì Tà Dịch khẩn trương vì Đông Phương Ngữ Hinh như thế , ánh mắt đảo chủ càng u ám.

      Ông biết đại trưởng lão rất đúng, nam nhân, mê luyến nữ nhân quá mức phải là chuyện tốt.

      Nhưng. . . . . .

      Lúc ban đầu Đông Phương Ngữ Hinh mất võ công , Uất Trì Tà Dịch cũng chưa thay lòng đổi dạ, lúc này. . . . . .

      Ngay vừa rồi, tuy rằng ông chưa thăm dò, nhưng võ công của Đông Phương Ngữ Hinh khôi phục ít .

      Chỉ thân phận của nàng, năng lực Luyện Đan Sư kia , muốn khôi phục hoàn toàn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

      Vậy Tà Dịch có thể lại. . . . . .

      ra ông cũng ghét Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng ông tiếp thụ được là, Uất Trì Tà Dịch có thể trả giá tất cả vì nàng, bao gồm an toàn ,tánh mạng của mình chẳng hạn .

      luồng ánh mắt lo lắng nhìn sang, đảo chủ quay lại nhìn, là đại trưởng lão.

      Có lẽ, hôm nay trong lòng dễ chịu nhất đúng là ông ta .


      ☆, Chương 765: Còn có 5 thành
      Edit: voi còi



      Nhưng lúc này, vẫn quan tâm cái này như cũ, trong lòng đảo chủ có phần cảm kích.

      Nếu Uất Trì Hiểu Hiểu muốn gả cho Đại Trưởng Lão, vậy cũng chỉ có...

      "Đại Trưởng Lão, vừa rồi Hinh Nhi sai, chắc chắn là ngươi có đan dược tương tự, cho nàng phần để cho nàng ăn ..."

      Mặt của Đại Trưởng Lão tối sầm, ông là Luyện Đan Sư, thuốc tránh thai, cũng quá đơn giản .

      Căn bản cần ông phải tự mình xuất thủ được ?

      Nhưng đảo chủ mở miệng, mà còn thời điểm ngày hôm qua, là ông rất vui vẻ, có phần có lỗi với Uất Trì Hiểu Hiểu, ông cũng gật gật đầu.

      "Chuyện ngày hôm nay, dừng ở đây, ta hy vọng bên ngoài nghe được về chuyện này, các ngươi cũng đều biết?"

      Mọi người gật gật đầu, đây là đảo chủ muốn giấu giếm.

      Nhưng mà, nghĩ đến cũng đúng, đây cũng phải là chuyện tốt gì.

      Nhị Trưởng Lão mang theo Uất Trì Hiểu Hiểu trở về, vẻ mặt tức giận.

      Thế nhưng lại có thể thế nào?

      Đại Trưởng Lão, đối phó như thế nào? Đảo chủ đều xong việc, truy cứu đấy.

      Mà còn, Uất Trì Hiểu Hiểu cũng có sai, nếu phải nàng muốn quyến rũ Thiếu Đảo Chủ, làm sao có thể ra chuyện như vậy đây? - -

      "Hinh Nhi, đợi ta với..."

      Tà Dịch đuổi theo, khi đến bên người Đông Phương Ngữ Hinh, bắt được cánh tay của nàng.

      Đông Phương Ngữ Hinh tức giận, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.

      "Buông ra..."

      Dính dáng đến nữ nhân khác vui, nữ nhân luôn như vậy.

      Bởi vì nam nhân của chính mình có nợ hoa đào, lần có thể chịu đựng, hai lần cũng được thông qua, nhưng tại vài lần ?

      là vô tội, lại quyến rũ ai, nhưng......

      Lần lượt, chính mình đều......

      thể ra đối mặt, trong lòng nàng cũng thấy chán.

      “Hinh Nhi, ta biết bọn họ thế nhưng đánh chủ ý như vậy ......”

      cho rằng rất ràng, dù sao, thời điểm lúc trước, từng qua cho phụ thân.

      Nhưng tại xem ra......

      Thở dài, ý tưởng của phụ thân, vẫn khó có thể nắm lấy như cũ a.

      “Có phải chàng cảm thấy có chút đáng tiếc hay ? Là đối tượng phải ngươi?”

      “Ta.... .... Hinh Nhi, điều này sao có thể đâu? Nàng nên biết, trong lòng ta cũng chỉ có mình nàng......Hơn nữa, nàng cũng hiểu được, ta cũng hứng thú với mình nàng......”

      Cái này đứng đắn ......

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh thầm mắng, nhưng mà, tựa hồ là có chuyện như vậy, lúc trước......

      từng, U Minh vương lấy Uất Trì Nhu Y, biến thành bộ dáng của mình, nàng đều phân ràng, nhưng Tà Dịch phải phản ứng sao?

      Ha ha, đáng thương Uất Trì Hiểu Hiểu, nếu như để cho nàng ta biết điều này, khẳng định nàng ta ngu xuẩn như vậy.

      “Hừ......”

      Cơn tức trong lòng giảm chút, nhưng chợt Đông Phương Ngữ Hinh liền cảm thấy có chút đúng:

      “Trong lòng chàng có phải cũng cảm thấy đáng tiếc hay ? Ngươi rất muốn thú nhiều thêm mấy người?”

      “Ta làm sao dám đâu? Lại , nàng có biết ta đối nữ nhân khác, đến nhìn cũng lười liếc mắt cái......”

      đời này, làm cho người ta khó có thể kháng cự nhất, kỳ chính là......

      Lời ngon tiếng ngọt, tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh khí phách chút, tính tình có phần cứng rắn, nhưng thích như vậy.

      Hai người nắm tay trở lại chỗ ở, Uất Trì Tà Dịch nhìn khúc mắc của Đông Phương Ngữ Hinh giải, thế nhưn còn ?

      Rất muốn hỏi nàng, nhưng lại hỏi được.

      “Hinh Nhi, võ công của nàng khôi phục thế nào ?”

      “Năm thành ......”

      ☆, Chương 766: Muốn nhi tử?
      Edit: voi còi




      Thần sắc Đông Phương Ngữ Hinh có phần ảm đạm, năm thành công lực này của nàng, vẫn là mượn dùng Dị Hỏa đấy?

      “Năm thành sao?”

      Dựa theo lời của U Minh vương, Đông Phương Ngữ Hinh......

      Trúng độc ngày thứ ba, nếu như giải huyệt, vậy công lực đến năm thành.

      Mà đến ngày thứ mười, chính là phế nhân.

      Mà lúc Hinh Nhi giải huyệt là ngày thứ năm thứ sáu rồi, có thể khôi phục đến năm thành kỳ tệ.

      “Ừ, cái này vẫn là dựa vào uy lực của Dị Hỏa đấy? Tà Dịch, ta biết chàng rất ưu tú, nếu ta có võ công gì, tuy rằng có thể tiếp tục tu luyện, nhưng muốn tới thời điểm lúc đầu, cần thời gian bao lâu đây?”

      Đông Phương Ngữ Hinh thở dài, tuy rằng nàng có tư tưởng gì, nhưng cùng nam nhân cách xa quá lớn, nàng vẫn có chút......

      Khó có thể nhận......

      Ở trong lòng nàng, nữ nhân cũng phải là vật phẩm phụ thuộc nam nhân.

      Cho nên nàng tìm U Minh vương, đến hỏi chút có khả năng hợp tác hay .

      Đương nhiên, nếu như U Minh vương vẫn kiên trì, Đông Phương Ngữ Hinh cũng tuyệt đối đồng ý.

      May mắn, U Minh vương biện pháp khác.

      “Hinh Nhi, nàng biết ta thèm để ý ......”

      “Nhưng ta để ý...... Tà Dịch, ta biết chàng biết ta tìm U Minh vương, cho ta cái này......”

      Theo nhẫn trữ vật lấy ra viên đan dược, màu đỏ, Đông Phương Ngữ Hinh đưa cho Uất Trì Tà Dịch.

      “Đây là......”

      “U Minh vương , cái này có thể giúp ta khôi phục công lực ......”

      “Nàng......”

      Nhìn thần thái Đông Phương Ngữ Hinh lạnh nhạt như thế, tâm Uất Trì Tà Dịch cũng theo đó buông xuống chút.

      Hinh Nhi như vậy, phải là......

      Nàng cùng U Minh vương, cũng có giao dịch gì.

      Bằng , nàng lạnh nhạt như vậy --

      “Chàng là kỳ quái ta vì sao chưa ăn sao?”

      Hai người tâm ý tương thông, suy nghĩ của Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh liền đoán được.

      “Nàng sợ U Minh vương có quỷ kế gì đó?”

      “Cũng hoàn toàn là vậy, Tà Dịch, ta muốn nghiên cứu tác dụng của đan dược này......”

      U Minh vương người này tương đối giả dối, hơn nữa......

      Ai biết vì sao lại tốt bụng như vậy đâu? Ở Đông Phương Ngữ Hinh xem ra, có thể giải huyệt giúp mình,cái này khiến nàng cảm thấy ngoài ý muốn.

      “Vậy cũng tốt, thế nhưng nàng bế quan......”

      Lúc kia Đông Phương Ngữ Hinh nghiên cứu, cũng có thời gian sao?

      “Người thể quá nóng vội, cuối cùng ta đem vững chắc, có thể giữ lại trước củng cố chút ...... Hơn nữa, ta biết chàng khẳng định lo lắng, cho nên trước hết tiếng với chàng......”

      Nàng là lo lắng suy nghĩ loạn.

      “Ha ha, vẫn là Hinh Nhi đối tốt với ta......”

      “Hừ, nếu như ta ra, chừng, chàng lại có thêm hồng nhan tri kỷ mới rồi......”

      Tuy rằng biết có tâm tư này, nhưng nam nhân của chính mình, bị người nhớ thương như vậy, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn thấy khó chịu.

      “Ta, Hinh Nhi ta oan uổng, so với Đậu Nga ta còn oan uổng hơn a......”

      Uất Trì Tà Dịch chạy nhanh kêu oan, Đông Phương Ngữ Hinh liếc trắng mắt, thở dài:

      “Phụ thân chàng làm sao có thể......”

      Ấn tượng của nàng đối với đảo chủ luôn luôn tệ, nhưng lần này......

      “Ông ấy có tìm ta qua, ý tứ là chúng ta có nhi tử......”

      Tà Dịch muốn giấu diếm Đông Phương Ngữ Hinh, liền đem chuyện ngày đó lần.

      “Chúng ta phải có Tiểu Hoan Hoan sao?”

      “Thế nhưng Tiểu Hoan Hoan luôn phải gả ra ngoài ......

      ☆, Chương 767: muốn thả
      Edit: voi còi



      “Thế nhưng Tiểu Hoan Hoan luôn phải gả ra ngoài, nàng xem thiên phú của Tiểu Hoan Hoan, nhân duyên, ta muốn tìm nam nhân ở rể khả năng lớn......”

      Bé trêu chọc người, đám lai lịch cũng , U Huyền......

      Nhi tử duy nhất của U Minh vương, chủ nhân sau này của U Minh giới.

      Tiểu Nhạc Nhạc, Hồ vương, thân phận này lớn hơn nữa, ngẫm lại liền đau đầu.

      Về phần về sau, ai biết được?

      “Ai, chàng cũng đúng, nhưng......”

      Nhi tử rất trọng yếu, cũng phải đảo chủ trọng nam khinh nữ, mà là......

      Bọn họ cần đời sau ưu tú.

      “Hinh Nhi, chúng ta nhanh chóng tạo đứa , chờ có đứa , có thể ngăn chặn miệng của bọn họ ......”

      Uất Trì Tà Dịch tới, vài ngày chưa nhìn thấy Đông Phương Ngữ Hinh, tự nhiên rất nhớ nàng.

      “Chàng...... Tà Dịch, cho dù là chúng ta muốn đứa , cũng thể xác định liền nhất định có thể sinh ra nhi tử a a......”

      Sinh nam hài nữ hài tử, quan trọng như vậy sao?

      “Cái đó vội, đứa được, chúng ta lại tiếp tục, tin tưởng rất nhanh có nhi tử ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hoa lệ lệ 囧 , Uất Trì Tà Dịch, chàng cho là lão nương là lợn sao? Có thể sinh nhiều con như vậy?

      Chính là, đối với nhiệt tình của , Đông Phương Ngữ Hinh vẫn có chút khó có thể kháng cự như cũ.

      Bên ngoài ánh mặt trời vẫn sáng lạn như cũ, trong phòng, cũng là khí thế ngất trời --

      “Cái gì? tại các ngươi muốn ?”

      Nghe được Tà Dịch là ngày mai rời , đảo chủ kích động đứng lên:

      “Tà Dịch, ngươi phải Tinh học viện sao?”

      Nhớ được có thể qua, Chích lão cùng Liệt lão về trước, cùng với Đông Phương Ngữ Hinh tìm thập giai ma hạch.

      “Vâng......”

      “Các ngươi muốn tìm thập Giai Ma hạch?”

      Đảo chủ lại hỏi, Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, xác thực như thế.

      Xem Uất Trì Tà Dịch gật đầu, đảo chủ vội hỏi:

      “Thế nhưng...... Tà Dịch, chúng ta còn chưa có xác nhận được tin tức của thập giai ma hạch......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng liền xuất ra ngày mà thôi, Tà Dịch muốn , đây chẳng lẽ là ý của nàng sao?

      Thời gian Tà Dịch trở về nhiều lắm, hơn nữa, thập giai ma hạch, nghĩ đến người muốn cũng thiếu.

      Trong đó tất nhiên muốn tranh đoạt.

      Để mấy Tà Dịch ra ngoài như vậy, đảo chủ rất lo lắng.

      “Chúng ta hỏi thăm chút......”

      “Con tin người đảo chúng ta?”

      Thiên Thương đảo, tuy rằng biến thái như U Minh giới, hơn nữa vừa mới nhận đến đả kích , nhưng thu thập tin tức, vẫn kém như cũ.

      phải, phụ thân, chúng ta có rất nhiều chuyện phải làm ......”

      Tà Dịch muốn phụ thân suy nghĩ lung tung, nhưng......

      Chuyện ngày đó, có lần, chính xác còn có lần thứ hai, ở đây, cũng khiến ít người ảo tưởng .

      “Con...... Tà Dịch, phụ thân nghĩ con nhanh như vậy...... Nếu như vì thập giai ma hạch, ta để cho bọn họ lưu ý nhiều chút, có tin tức chúng ta cùng được ?”

      Đảo chủ, luôn luôn là cao cao tại thượng, lúc này ăn khép nép như thế, làm cho Tà Dịch nghe xong trong lòng cũng có chút phải tư vị.

      “Con...... Để con cùng Hinh Nhi, Tiểu Hoan Hoan thương lượng chút......”

      Đây là chuyện thập giai ma hạch có tin tức, tại đây cùng ra ngoài kỳ có gì khác nhau.

      Nhưng......

      Đông Phương Ngữ Hinh sợ gặp chuyện may, nàng nghĩ bên ngoài tìm chỗ tu luyện chút --


      ☆, Chương 768: Có thai.
      Edit:..Lam Thiên..


      Đương nhiên, mục đích chủ yếu của lần này, là nghiên cứu viên đan dược kia......

      Nàng dám vội vàng dùng viên đan dược đó của U Minh vương, nàng cũng lo lắng dở trò .

      “Ân, Tà Dịch, này, phụ thân hại ngươi ......”

      Đảo chủ cũng biết Đông Phương Ngữ Hinh rối rắm cái gì, nhưng chuyện lần trước......

      Ai, cũng cảm thấy chính mình làm sai cái gì, phải sao?

      “Đảo chủ......”

      Thời điểm Tà Dịch ra ngoài, vừa vặn gặp đại trưởng lão đến, hai người đối mặt với nhau:

      “Đại trưởng lão, ngươi gần đây hình như là rất rảnh a......”

      Tà Dịch lạnh lùng cười, mặt đại trưởng lão có chút xấu hổ, tuy rằng......

      Chuyện lần trước, bọn họ cũng chưa , nhưng trong lòng hai người lại rất ràng .

      thiết kế Uất Trì Tà Dịch, nhưng lại bị phản thiết kế.

      Nhưng làm tất cả, đều là vì Thiên Thương đảo, làm sai.

      “Lão phu, lão phu còn có việc cùng với đảo chủ thương lượng......”

      Đại trưởng lão xấu hổ .

      “Có việc thương lượng tự nhiên thành vấn đề, nhưng là, đại trưởng lão, chuyện của ta, ta cảm thấy ngươi cần thiết phải quan tâm ......”

      Lời này, khiến mặt đại trưởng lão đỏ bừng.

      Bất quá, Tà Dịch cũng nhiều lời, tiếp tục bước .

      Đại trưởng lão sững sờ kia, đảo chủ liền tới, thở dài:

      “Khiến ngươi chịu ủy khuất rồi ......”

      Tâm tư Đại trưởng lão, đảo chủ làm sao có thể ? Chính là, Tà Dịch thỏa hiệp .

      Thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh ở đây thể thành, vậy tại nàng ra , liền lại càng có khả năng .

      “Đảo chủ, ta sao......”

      Đại trưởng lão gục đầu xuống, lần ăn mệt kia chịu đủ rồi, cũng dám tiếp tục thiết kế thiếu đảo chủ nữa.

      “Ai, bất quá, tâm tư Tà Dịch đối với Hinh Nhi , ta vẫn có chút lo lắng a......”

      Này......

      Đại trưởng lão cũng biết nên cái gì cho tốt, vội hỏi:

      “Đảo chủ, hôm nay thời điểm tới đây, ta nghe được tin tức tốt......”

      “Có tin tức của Thập Giai Ma hạch sao?”

      Trực giác cho biết , tin tốt này hẳn là cùng thập Giai Ma hạch có liên quan , sắc mặt đảo chủ vui mừng hỏi.

      “Ngạch...... phải......”

      Đại trưởng lão há to miệng, này cũng có đường tin tức đặc thù, hơn nữa nếu có tin tức hình như đảo chủ mới là người nhận được trước .

      “A...... phải a, vậy là việc gì?”

      phải thập Giai Ma hạch ,ánh mắt đảo chủ ảm đạm xuống chút để ý hỏi.

      “Là Uất Trì Tà Tâm, nghe Uất Trì Nhu Tình có thai ......”

      Uất Trì Tà Tâm......

      Có đứa ? Kia chẳng phải là ......

      Đảo chủ, tuy rằng thân phận tôn quý, nhưng vẫn là người phụ thân, thời điểm biết được nhi tử chính mình có đời sau, trong lòng vẫn là kích động .

      ?”

      Uất Trì Tà Tâm, tuy rằng thời điểm lúc trước có chút hỗn đản, làm chuyện đáng tin, nhưng......

      Từ sau lần trước, liền trực tiếp thoát thai hoán cốt, khiến đều có chút giật mình .

      Uất Trì Nhu Tình, nha đầu này sai, biết nhắc nhở , để vào con đường sai lệch.

      “Ân......”

      “Để cho bọn họ qua đây, ta muốn thấy bọn họ......”

      Tâm tình Đảo chủ cực tốt, chợt nghĩ đến, nếu như, Đông Phương Ngữ Hinh cũng mang thai tốt biết bao a.

      Nếu, có thể lần sinh hạ nam hài, thiên phú giống như Tiểu Hoan Hoan, vậy tốt rồi --

      “Uất Trì Nhu Tình mang thai ?”

      Nghe được tin tức như vậy, Uất Trì Nhu Y đột nhiên đứng lên.

      Nàng là được U Minh vương cứu trở về ......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :