1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 725: Ghen?
      Edit:..Lam Thiên..


      Uất Trì Tà Dịch, đảo chủ, nữ nhân cùng nam nhân kia, còn có lão nhân.

      người cũng thiếu, những người này nếu là đều chết tại đây, Thiên Thương đảo liền trực tiếp xong rồi.

      Đương nhiên, Chích lão cùng liệt lão chết có điểm đáng tiếc, nhưng......

      Bọn họ đều cùng Đông Phương Ngữ Hinh phe chết có gì đáng ngại .

      Mẫn Bá Thiên oán hận nghĩ, biết Tiểu Hoan Hoan phải đối thủ của , nhưng quên có cái đặc thù tồn tại.

      Tiểu Hỏa Cầu......

      Tiểu Hỏa Cầu từng đem truy đến có đường chạy.

      Lúc này nhìn thấy Tiểu Hoan Hoan chính mình tại đây, vui vẻ, cao hứng, vừa định phát chụp chết Tiểu Hoan Hoan ngọn lửa đỏ liền bay qua......

      “Chết tiệt......”

      bỗng nhiên nghĩ đến màn kinh hoàng lúc trước.

      Vật nọ, biến thái .

      sợ tới mức nhanh chóng đào tẩu, Tiểu Hỏa Cầu kia cũng muốn liền như vậy buông tha .

      Lần trước để đào tẩu, cùng Tiểu Hỏa Cầu mà , cũng là nỗi sỉ nhục.

      Tiểu Hỏa Cầu đuổi theo, Mẫn Bá Thiên dùng khí lực bú sữa mẹ trốn .

      Trường hợp kia, đủ phấn khích.

      Hoan Hoan bất đắc dĩ liếc mắt, người này hảo ngu ngốc, ăn lần mệt thế nhưng đều biết nhớ lâu a.

      là hảo vui a.

      Bất quá......

      Bé vẫn là dám thả lỏng, Mẫn Bá Thiên này đến , kia U Minh vương......

      Lo lắng nhìn bên kia, tựa hồ có gì tiến triển.

      Hay là, công lực của U Huyền được sao?

      Thêm nhiều người trợ giúp như vậy cũng được?

      Kết giới kia, kỳ có chút buông lỏng .

      U Minh vương nhìn thấy Mẫn Bá Thiên chật vật như vậy, có chút biết gì......

      cho rằng Mẫn Bá Thiên này có chút bản lãnh , nhưng tại vừa thấy, là rất khiến thất vọng rồi.

      Chính là người ngu ngốc cùng nhược trí, căn bản rất khó có thể thành minh châu.

      Mà vài người bọn họ......

      nhìn về phía tiểu nha đầu kia, khuôn mặt nhắn trong tròn, thoạt nhìn đáng .

      Mặc dù có chút béo đô đô , nhưng bé bây giờ còn , có thể chưa nhìn ra , nhưng đợi qua đoạn thời gian, chờ bé lớn chút , lúc đó tiểu nha đầu tất nhiên sai.

      Cái khác , chỉ riêng mẫu thân bé là Đông Phương Ngữ Hinh, dung mạo của Đông Phương Ngữ Hinh rất tuyệt sắc rồi.

      Huống hồ Phụ thân của bé là Uất Trì Tà Dịch, dung mạo của Uất Trì Tà Dịch, khỏi phải rất đẹp .

      đôi phụ mẫu như vậy, đứa được sinh ra, dung mạo tự nhiên kém.

      Bất quá U Huyền của cũng sai, di truyền từ dung mạo mà từng có.

      Chỉ là......

      cần luôn luôn như vậy, nhất định sữ có được phương pháp bí truyền kia .

      Hừ, nhất định .

      Tay hung hăng nắm chặt, tất cả mọi người đều biết U Minh vương vô địch, cơ hồ có gì làm được, nhưng bọn biết là, có cách bảo vệ dung mạo của .

      Ánh mắt quét về phía Đông Phương Ngữ Hinh, bên ngoài mọi người nỗ lực giải trừ kết giới, bên trong Đông Phương Ngữ Hinh sốt ruột nhìn bọn họ.

      Lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt của nàng thân thiết như vậy, nhưng ánh mắt này lại cấp chính mình .

      Có chút ghen, có chút bất an.

      Đông Phương Ngữ Hinh, nếu như ngươi có thể đối với ta như vậy, ta tất nhiên......

      phụ ngươi......

      chưa bao giờ nghĩ tới nghiêm túc đối với nữ nhân.

      Nhưng lúc này, nhìn thấy Đông Phương Ngữ Hinh, thế nhưng có loại xúc động, muốn cùng nàng nghiêm túc ở cùng nhau.

      Chính là, trong lòng nữ tử này, tựa hồ cũng chỉ có mình Uất Trì Tà Dịch.

      Những người kia, cũng là người của bọn họ.

      Nghe gọi cái gì nữ vương .

      chưa bao giờ gặp qua, cũng tra được tư liệu về nàng.

      người khác, đảo chủ, người này tương đối quen thuộc.

      Chích lão Liệt lão, tự nhiên đều có nghe qua, còn nam tử cuối cùng kia......

      Ánh mắt U Minh vương hơi hơi nhướn lên, nhìn đến ......


      Chương 726 : được cứu vớt! !
      Edit: PDN


      Ánh mắt U Minh Vương hơi hơi nhíu lại, nhìn thấy , vì sao có loại cảm giác từng gặp mặt rồi?

      từng gặp người này ư?

      Lúc trước? Dường như có, nhưng loại cảm giác rất quen thuộc .

      từng gặp ở đâu rồi?

      cố sức tìm tòi suy nghĩ, nhưng có đáp án.

      Dường như, là từng gặp ! Nhưng có ấn tượng.

      Cảm giác rất kỳ quái .

      Ánh mắt rời khỏi người của nam nhân , lại nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch.

      Võ công của , so được với mình, nhưng may mắn hơn mình , lại có được trái tim của Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .

      Bây giờ chính mình tới, đương nhiên có thể bảo vệ lại kết giới kia , bọn họ phá được, cũng cứu được Đông Phương Ngữ Hinh.

      Nhưng muốn tới vào lúc này, muốn biết. . . . . .

      Tuy rằng U Huyền có thể giúp bọn họ mở được kết giới, nhưng giải được phong ấn của .

      Võ công củaĐông Phương Ngữ Hinh , vẫn từ từ biến mất như cũ.

      "Vương, thuộc hạ điều tra qua, mật đạo bị bịt lại, có chút dấu vết bị phá hủy nào . . . . . ."

      Chuyện phân phó , cuối cùng thủ hạ tra xét được.

      Thân thể của U Minh Vương hơi thẳng lại:

      " bị phá hủy?"

      Điều đó có khả năng. . . . . .

      Bọn họ có khả năng tìm được nơi này .

      Nếu như mật đạo kia bị phá hủy , bọn họ đến như thế nào ?

      Con đường khác ư?

      Đó là tuyệt mật của U Minh giới , ngay cả Tà Tâm cũng biết con đường này .

      Ba đường rẽ, chỉ đường có thể tới đây.

      Hơn nữa, con đường này cũng có cơ quan tầng tầng lớp lớp .

      Mặc dù là , nếu như biết cơ quan, muốn đến đây cũng cần rất nhiều thời gian.

      Nhưng tốc độ bọn họ đến đây quá nhanh, khiến có phần thể suy nghĩ ràng.

      "Bổn vương xem chút. . . . . ."

      lo lắng, có loại dự cảm, bọn họ nhất định là đến theo con đường kia .

      để cho mọi người theo, tự mình qua, quả nhiên cơ quan kia bị người động tới.

      Chỉ có cơ quan bị người mở ra, có dấu vết thử nào .

      Nhưng chuyện này sao có thể?

      Trừ khi, bọn họ có người hiểu biết về mật đạo này .

      Nhưng U Minh Vương tính toán cảm thấy khả năng này lớn, nhưng bọn họ tới đậy làm sao có thể lại hao tổn chút lông tóc gì ?

      Ánh mắt U Minh Vương hơi tối lại, biết chuyện này cũng đơn giản.

      Mà nếu như đường nhánh cũng bị bịt , cũng có cách nào cấp tốc đến Thiên Thương Đảo .

      Uất Trì Nhu Y. . . . . .

      Uất Trì Nhu Y cũng có khả năng biết đường nhánh này .

      Vậy chỗ nào đúng? Chẳng lẽ trong số bọn họ , có cao nhân sao?

      Mấy người này, hiểu biết nhất chính là nữ vương và nam nhân trẻ tuổi kia.

      Thân phận của bọn họ. . . . . . ——

      "A, cuối cùng mở ra. . . . . ."

      Uỳnh tiếng, cuối cùng phá vỡ kết giới , mà U Minh Vương lại tới.

      Uất Trì Tà Dịch là người đầu tiên xông vào , ôm cổ Đông Phương Ngữ Hinh, vội vàng :

      "Hinh Nhi, nàng có thể có chỗ nào khoẻ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu: "Ta sao, ta tốt lắm. . . . . ."

      "Làm ta sợ muốn chết. . . . . . Hinh Nhi, về sau nàng đừng làm ta sợ như vậy được ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn hỏi chuyện động phòng, muốn hỏi cái nữ nhân giả dạng mình kia thế nào ? Bọn họ có ở cùng nhau hay ?

      Nhưng lúc này, vậy mà chuyện gì nàng cũng hỏi nổi.

      Tà Dịch lo lắng cho nàng như vậy , tại sao nàng có thể ích kỷ như thế chứ?

      "Cái đó. . . . . . Rời trước thôi, chỗ này nguy hiểm. . . . . ."

      Nữ vương phải là cố ý làm phiền bọn họ .

      Nhưng lúc này nơi đây quá nguy hiểm, ngộ nhỡ U Minh Vương đến đây, kịp .

      Mọi người vội hoàn hồn, Uất Trì Tà Dịch kéo Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .


      Chương 727 : thủ pháp biến thái
      Edit: PDN


      ". . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh theo, lúc này nàng hoàn toàn có võ công , đương nhiên theo kịp bước chân của Uất Trì Tà Dịch , Tà Dịch dứt khoát bế nàng lên:

      "Võ công của nàng. . . . . ."

      "Bị phong lại, có việc gì, chúng ta về trước, lại nghĩ tiếp biện pháp. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, ôm Đông Phương Ngữ Hinh bước .

      "Đợi chút. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên kêu, Uất Trì Tà Dịch khó hiểu dừng lại, Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn U Huyền:

      "U Huyền, cùng với chúng ta nhé . . . . . . . ."

      Bởi vì vừa mới sử dụng công lực, sắc mặt của cậu có chút tái nhợt, Đông Phương Ngữ Hinh hơi đau lòng :

      "U Minh Vương nhất định điều tra ra , nếu như biết có liên quan với ngươi, dễ dàng bỏ qua ngươi. . . . . ."

      Chuyện này, U Huyền cũng biết, nhưng. . . . . .

      rời .

      "Ta thể . . . . . ."

      U Huyền kiên định :

      "Đông Phương Ngữ Hinh, ta chỉ hi vọng, ngươi có thể chấp nhận quan hệ của ta và Hoan Hoan là được rồi. . . . . ."

      Cậu làm việc này, cũng phải là có mục đích.

      U Huyền sảng khoái như vậy , Đông Phương Ngữ Hinh thở dài:

      "Ta dám cam đoan gì với ngươi , nhưng đến lúc đó, nếu như tiểu Hoan Hoan nguyện ý, ta ngăn cản. . . . . ."

      Đứa bé này tệ, ít nhất, bây giờ sai.

      "Được. . . . . ."

      "Ngươi sao? Nếu như U Minh Vương biết, chưa biết chừng . . . . ."

      Tàn nhẫn của U Minh Vương , bọn họ từng kiến thức qua.

      Đối với thủ hạ của mình cũng như thế, U Huyền làm như vậy, coi như là phản bội , làm sao có thể dễ dàng buông tha U Huyền chứ?

      "Ha ha, ta là con của ông ấy, ông ấy làm gì ta. . . . . ."

      U Huyền cười chua sót , nhìn tất cả quen thuộc của nơi này:

      "Hơn nữa, đây là nhà của ta , ta thể rời khỏi nơi này. . . . . ."

      kiên quyết như vậy , Đông Phương Ngữ Hinh cũng phản đối được, nàng lo lắng dặn câu:

      "Vậy ngươi cẩn thận chút. . . . . ."

      "Đúng rồi, huyệt đạo của ngươi phải giải nhanh chút , ta có năng lực này. . . . . . Các ngươi nhanh . . . . . ."

      U Huyền tốt bụng nhắc nhở , Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, mọi người nhanh chóng rời .

      Mà Tiểu Hỏa Cầu, tuy rằng chưa chơi , nhưng mà biết tình nặng , nhanh chóng , cùng rời theo.

      Cứu người, thuận lợi ngờ, chẳng lẽ là U Minh Vương này thay đổi tính tình rồi hay sao?

      Có điều, ngay khi bọn họ trở lại Thiên Thương Đảo , mới biết được Uất Trì Nhu Y lại mất tích .

      Đoán chừng là lại được U Minh Vương mang rồi.

      Đông Phương Ngữ Hinh trở về, đảo chủ dặn dò người phía dưới cẩn thận tìm Uất Trì Nhu Y.

      Mà an toàn của Hinh Nhi , mọi người cũng yên tâm .

      "U Minh Vương làm sao có thể dễ dàng thả chúng ta rời như vậy ?"

      Uất Trì Tà Dịch hơi khó hiểu, hỏi.

      "Theo lý thuyết, tốt bụng như vậy . . . . . ."

      Làm nhiều chuyện như vậy, chỉ vì để bọn họ tới cứu người sao?

      " muốn chờ ta cầu xin . . . . . . . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh thở dài, nàng cảm thấy mình càng ngày càng hiểu biết U Minh Vương .

      "Cầu xin ?"

      Chích lão khó hiểu nhìn Đông Phương Ngữ Hinh.

      " phong trụ huyệt đạo của ta, hôm nay nếu như giải được, ta chỉ còn nửa công lực ban đầu, mười ngày sau, thành người vô dụng. . . . . ."

      Chuyện này, U Huyền qua, nhưng đời này có phương pháp điểm huyệt bá đạo như vậy sao?

      "Ta thử chút. . . . . ."

      Chích lão phủ lên mạch đập của Đông Phương Ngữ Hinh , thử lúc, lông mày cũng nhíu chặt lại: "Quả là có phần khó làm. . . . . ."

      "Sư phụ, có biện pháp ?"

      " có. . . . . ."

      Bà chưa từng thấy phương pháp điểm huyệt như vậy ,tất cả công lực toàn thân bị phong lại, cũng thể tùy tiện thử giải huyệt.


      Chương 728 : nếu quên !
      Edit : PDN


      "Ta xem thử. . . . ."

      Nữ vương cũng xúm lại, Chích lão gật gật đầu, nữ vương và U Minh giới, dường như quan hệ hề .

      Chẳng qua là, phương pháp điểm huyệt đó, nữ vương cũng chưa từng gặp qua.

      "Mẫu thân, vừa rồi nghe Tà Dịch người biết cơ quan của đường nhánh?"

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng hơi giật mình, nữ vương gật đầu thở dài:

      "Hinh Nhi, ta cũng vẫn chưa cho con biết, lần trước khi chúng ta đến U Minh giới , ta và Phong phải lạc đường ở cấm địa của U Minh giới sao? Lúc ấy chúng ta dám lộn xộn, sợ chọc phiền toái cho con, nhưng lúc đó, ta ngồi xuống lại nhìn thấy nữ nhân. . . . . ."

      Nữ vương chút tình huống ngay lúc đó, Đông Phương Ngữ Hinh nghi hoặc mặt nhăn mày nhíu :

      "Người thể tự dưng nhìn thấy nữ nhân xa lạ, xuất loại tình huống này, ta cảm thấy có hai khả năng. . . . . ."

      "Khả năng gì?"

      Nữ vương cũng rất khó hiểu, bà rất muốn biết câu chuyện của nữ nhân đó .

      ", nữ nhân đó là kiếp trước của người , mẫu thân, có lẽ có kiếp trước, trí nhớ kiếp trước của người chưa hết"

      Chuyện này, nghe qua có chút mơ hồ, nhưng mà loại bỏ nguyên nhân này.

      "Vậy cái thứ hai đâu?"

      "Thứ hai, chính là người quên phần trí nhớ. . . . . ."

      Đây là mất trí nhớ trong truyền thuyết , bởi vì cũng vẫn cho là mình mất trí nhớ, cho nên người ta cảm thấy trí nhớ của mình vẫn đầy đủ .

      "Điều đó có khả năng. . . . . . Ta mất trí nhớ . . . . . ."

      Quả nhiên, nữ vương kiên trì ——

      " đời này, từng có loại phương pháp, gọi là thôi miên, nếu như dùng biện pháp này rất tốt, có thể để người ta nhớ tới vài chuện cố ý quên , mẫu thân, có lẽ, người có thể thử chút. . . . . ."

      Thôi miên, thời cổ đại có, nhưng ở đại, Đông Phương Ngữ Hinh từng tiếp xúc, lúc ấy cảm giác rất thú vị, nghiên cứu kỹ chút là được rồi. . . . . .

      dám tinh thông, nhưng dựa theo thiên phú của nàng , thứ nghiên cứu được, nhất định kém chỗ nào.

      "Hinh Nhi, ngươi biết thứ này?"

      Nữ vương có chút kinh ngạc, nữ nhi này của bà , còn có thứ gì biết chứ?

      "Vâng, từng học qua chút. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, nữ vương thở dài:

      "Ta thể quên mất cái gì, Hinh Nhi, con phải tin tưởng mẫu thân. . . . . ."

      Nhận thức của nữ vương kia giống như cũng là số mà?

      Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên cười:

      "Mẫu thân, đương nhiên con tin người, nhưng có đôi khi thứ người ta cố ý quên , cho là mình chưa bao giờ có trí nhớ như vậy . Người trí nhớ của người đầy đủ, vậy. . . . .Phụ thân của Phong là ai? Trước khi người tới chỗ cái thời đó, sống ở nơi nào?"

      Đông Phương Ngữ Hinh biết để cho nữ vương nhớ ra có lẽ rất tàn nhẫn, nhưng người, thiếu hụt trí nhớ , có đôi khi cũng rất tàn nhẫn.

      "Ta. . . . . . Ta nhớ nam nhân phụ lòng ta . . . . . ."

      Đúng vậy, bà chỉ nhớ được nhiều như vậy.

      Có chút trí nhớ, bà thiếu mất. . . . . .

      Ví dụ như, cái mât đạo kia, nhất định bà từng biết .

      Nữ vương im lặng, bà cần thời gian, nghĩ lại kỹ, có ý định nhớ lại chuyện cũ từng trải qua đó hay .

      "Mẫu thân, người về nghỉ ngơi trước chút , việc này vội, nếu như người muốn nhớ lại, vậy cứ quên . . . . . ."

      từng, bà quên từng nhìn thấy ở đâu, bọn họ , quên cũng là loại hạnh phúc.

      Chuyện quá mức đau lòng, nhớ cũng tốt bằng quên
      Last edited: 29/6/16

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 729: nên miễn cưỡng

      Edit: voi còi



      "Ừ, cám ơn con, Hinh Nhi..."

      Nữ vương cảm kích nắm tay Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh có phần xấu hổ:

      "Là con nên cám ơn người..."

      Đây tựa hồ có phần ngược, là nữ vương mực giúp cho nàng có được hay ?

      "Hinh Nhi, nàng sớm chút nghỉ ngơi ..." - -

      "Tà dịch, ta chợt phát , ban đêm ở Thiên Thương đảo, sao trời cũng quá sáng!"

      Hai người ôm nhau ngồi ở nóc nhà, nhìn ánh sao sáng trời chiếu lấp lánh, Đông Phương Ngữ Hinh cảm thán .

      "Hinh Nhi, về sau mỗi ngày chúng ta đều có thể tại đây ngắm sao..."

      Thời điểm bọn ở chung với nhau, tình luôn luôn rất nhiều, những ngày rãnh rỗi nhàn nhã như vậy trái lại rất ít đấy.

      "Khi ta biết ta chàng, ta phải cố gắng bò lên , ngừng luyện công, đề cao mình, ta nghĩ muốn làm cho mình có đủ thực lực đứng ở bên cạnh chàng..."

      Đông Phương Ngữ Hinh tựa vào trong lòng Tà Dịch, sao lại tuyệt vời như thế, nhưng cuộc sống của bọn họ...

      Nàng biết, ngày mai bọn họ như thế nào a.

      "Ta rồi bảo vệ nàng... Hinh Nhi, nàng cần cố gắng như vậy..."

      thấy được, vẫn thấy được.

      "Nhưng lúc ta đạt tới trình độ như vậy, chàng cũng tiến bộ, ta cao hứng, rất vui vẻ... Nhưng Tà Dịch, nếu là ngộ nhỡ thôi, ta mất võ công, thành phế nhân, ta biết nên đứng ở bên cạnh chàng như thế nào..."

      Như chim liền cánh, kỳ thực mong muốn rất bình thường nhưng phải cùng trình độ.

      người là mây trời, người là bùn dưới đất, nàng biết đến lúc đó cùng chỗ như thế nào a.

      " có võ công có thể tu luyện lần nữa, Hinh Nhi, nàng có kinh nghiệm, lại vẫn sợ hãi luyện được sao?"

      Ha ha, đúng vậy a, có có thể tiếp tục tu luyện...

      Nhưng...

      Vậy cần bao lâu? Võ công của nàng bây giờ, dựa vào là rất nhiều kỳ ngộ, kỳ ngộ, lần nữa sao?

      "Sư Tử Vương và Sư hậu bọn họ..."

      Lúc còn ở U Minh giới, bọn hôn mê, đây cũng là công lao của U Minh Vương.

      "Bọn sao, sư phó giúp bọn nhìn, cho bọn đan dược..."

      Ha ha, bọn có việc gì tốt rồi.

      Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh có phần áy náy:

      "Ta từng đáp ứng bọn , giúp bọn luyện chế đan dược lên cấp, chỉ là, vẫn luôn rảnh giúp bọn tìm tài liệu..."

      "Tài liệu kia, cũng xem vận khí, nơi nào có dễ dàng như vậy lấy được? Hinh Nhi, nàng đừng nghĩ nhiều, phải còn có bảy ngày sao?"

      Đúng vậy a, còn có bảy ngày, chừng, bọn nghĩ tới biện pháp đấy.

      Đông Phương Ngữ Hinh an ủi chính mình, chỉ là...

      Nếu U Minh Vương dám làm như vậy, khẳng định có trăm phần nắm chặt - -

      "Mẫu thân, người quyết định có muốn thử chút hay ?"

      Phong lo lắng nhìn nữ vương, lần đầu tiên nhìn đến mẫu thân của mình xoắn xuýt như vậy.

      "Hinh Nhi sai, nếu là ta quên, vậy đích thị là đoạn trí nhớ cực kỳ vui..."

      Nữ vương nhìn mình trong gương, bà biết mình bao nhiêu tuổi, cũng biết mình còn có thể sống bao lâu.

      Bà chỉ biết là, mình là từ cuộc sống này trôi qua...

      --------

      ☆, Chương 730: Thập Giai Ma hạch

      Edit: voi còi



      Ở bên cạnh trí nhớ, chỉ giới hạn nhớ được người nam nhân, từng phản bội chính mình.

      Ha ha, kỳ đáng thương, ai phản bội bà bà đều biết.

      Thậm chí bà lười nhớ lại.

      Cho nên......

      Nhưng hôm nay, đoạn mất trí nhớ kia, đều chỉ hướng U Minh giới.

      Chẳng lẽ bà từng là người của U Minh giới? Thế nhưng làm sao có thể? Lúc qua đến địa phương kia, thậm chí bà cũng chưa có chút cảm giác quen thuộc.

      “Hinh Nhi cần ta nhớ lại a a......”

      Nữ vương thấp giọng than thở, đây là vấn đề bà rối rắm nhất.

      Trực giác cho bà tốt nhất đừng nghĩ lại tất cả những thứ kia, nhưng......

      thực, nhắc nhở bà cần nhớ tới.

      Hinh Nhi là nữ nhi của bà, người mà bà cảm giác quan trọng nhất.

      “Nàng càng hi vọng người khó xử......”

      Phong, tuy rằng cùng nữ vương thân, nhưng thời gian chung sống dài nhất, hiểu được ý tưởng của nữ vương, cũng muốn bức bách bà làm cái gì.

      “Ta...... Phong, con ta có nên hay ......”

      “Nữ vương, quốc sư, đảo chủ mời hai ngừoi qua chuyến......”

      Hai người thương lượng, bỗng nhiên nghe được có người bẩm báo, hai người cảm giác đúng, nhưng lại biết chỗ nào sai lầm rồi.

      Đảo chủ gọi bọn họ? Thế nhưng bọn họ mới trở về bao lâu a......

      Nhưng người ta đều đến mời, bọn họ nhanh chóng ra ngoài, theo thị vệ qua, phát cùng ở đó, còn có tứ đại trưởng lão, Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Chích lão bọn họ cũng đều ở --

      “Đây là tin tức ta vừa mới thu được......”

      Đảo chủ cầm tờ giấy cuốn, đưa cho Chích lão, Chích lão mở ra vừa thấy, biến sắc:

      “Thập Giai Ma hạch?”

      Ầm vang......

      Bốn chữ, như tiếng kinh lôi, tất cả mọi người cả kinh mở to hai mắt nhìn.

      Thập Giai Ma hạch......

      Siêu thập giai ma thú, sau khi chết mới có khả năng có ma hạch......

      Siêu thập Giai Ma thú, đó nhưng là loại tồn tại cao nhất.

      Như Sư vương Sư Hậu, bọn họ cho tới bây giờ, cũng chưa tiến hóa qua đâu? Mà phải giúp bọn họ luyện chế đan dược tiến giai, thập giai ma hạch này, chính là phải có.

      Lúc này, đảo chủ này thế nhưng có tin tức thập giai ma hạch.

      Thân mình Đông Phương Ngữ Hinh chấn động, đó là phản ứng của Sư Hậu.

      Phương đan dược kia, tuy rằng Sư vương Sư Hậu bọn họ luyện đan, nhưng cần gì đó, bọn họ lại nhớ được rành mạch.

      Nghe được nguyên liệu, tự nhiên bọn họ có cảm xúc dao động.

      Này nếu là lúc bình thường, Đông Phương Ngữ Hinh an an ủi bọn họ lạnh nhạt, nàng giúp bọn họ lấy được.

      Đến:

      “Hinh Nhi, ngươi đừng lo lắng, ta biết ngươi gặp chuyện may ......”

      Giờ phút này, thế nhưng Sư Hậu còn có thể an ủi chính mình?

      Cái mũi Đông Phương Ngữ Hinh ê ẩm, bọn họ đối chính mình, tốt lắm.

      Tuy rằng là ma thú khế ước, sủng vật, nhưng càng như là bằng hữu tốt nhất của nàng.

      “Ta...... Ta liền lo lắng giúp được các ngươi......”

      “Đan dược kia cho dù là luyện chế thành công, chúng ta tiến giai cũng chưa chắc thành công......”

      Đây, nhưng là , kia chính là đề cao tỷ lệ tiến giai, phải trăm phần trăm ......

      “Ta biết, Sư Hậu, ngươi yên tâm, cho dù là ta thành phế vật, còn có Tà Dịch, nữ vương, sư phụ, chỉ cần tìm đủ những thứ này, ta nhờ sư phụ hỗ trợ luyện chế ......”

      Trình độ của sư phụ so với chính mình cao hơn, bà đến luyện chế, xác xuất thành công lớn hơn nữa.

      Bà ấy là luyện đan sư cao nhất, người bình thường muốn mời bà đều mời được.

      Chẳng qua lúc mà nàng cùng Sư Hậu nhận thức còn biết thân phận của sư phụ mà thôi!

      --------------------

      ☆, Chương 731: Nhất định phải có được!

      Edit: voi còi




      “Từ từ đến , Hinh Nhi, cái kia xem cơ duyên ...... Ngươi cũng đừng lo lắng, mặc dù là có võ công, cũng chưa chắc chính là chuyện xấu......”

      Sư Hậu an ủi Đông Phương Ngữ Hinh, chỉ là, trong lòng nàng cũng xác định, có võ công phải chuyện xấu sao? Tại sao nàng cảm giác đúng đây?

      Chẳng qua Hinh Nhi rất khó chịu, nàng(sư hậu) đương nhiên muốn an ủi nàng ấy.

      “Sư Hậu, ta cảm giác rất xin lỗi ngươi......”

      Nàng ấy từng giúp đỡ chính mình ít, nhưng chính mình.... .......

      Lại đáp ứng nàng ấy cũng chưa làm được.

      “Ngươi phải luôn luôn giúp ta tìm này nọ sao?”

      Là ở tìm, nhưng những thứ này, rất nhiều cũng chưa được nghe qua.

      Lúc này, nghe được thập giai ma hạch, Đông Phương Ngữ Hinh tâm động .

      Nàng nhất định phải có được. Nhất định phải......

      “Tin tức có thể tin được ? Theo chỗ nào có được tin tức?”

      Thập giai ma hạch, đó là tồn tại cao nhất đời này a.

      Cho nên......

      Thứ này xuất ra, phỏng chừng đời này lại là phen điên cuồng cướp đoạt.

      Hơn nữa, giá cả......

      chừng, chẳng phải bao nhiêu bạc là có thể suy tính .

      có người thả tin tức, hẳn là sai được ......”

      Vẻ mắt Đảo chủ trịnh trọng :

      “Nhưng mà, lần này, thế giới cũng thái bình ......”

      Thập giai ma hạch, có thể làm rất nhiều gì đó, đặc biệt số đan dược cao nhất, liền cần cái này.

      “Ừ, đúng vậy, cái này ta hiểu được......”

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, Uất Trì Tà Dịch cũng :

      “Trước hết chúng ta nên đợi chút , đem cái này thu tới tay lại ......”

      cũng biết Sư vương Sư Hậu cần, tuy rằng chỉ có , nhưng luôn muốn tìm chút.

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng cười :

      “Đúng, phải đắc thủ......”

      “Tà Dịch, Hinh Nhi, các ngươi cũng muốn cái này?”

      Đảo chủ có chút giật mình, dù sao bọn họ được đến có tác dụng bao nhiêu.

      “Sủng vật của chúng con cần......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt cười, Chích lão biến sắc:

      “Con muốn luyện chế đan dược tiến giai sao?”

      Phương thuốc tiến giai của sủng vật, vốn chính là rất ít.

      Bởi vì cùng người có bao nhiêu quan hệ, người nghiên cứu phương diện này nhiều lắm, giữ lại liền càng ít.

      Mà sủng vật, bọn họ cũng có khả năng chính mình làm luyện đan sư, cho nên, loại này phương thuốc càng khan hiếm.

      “Đúng vậy, sư phụ, nếu như tìm được đầy đủ nguyên liệu, muốn phiền toái người giúp con rồi a......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhân cơ hội , Chích lão biết Đông Phương Ngữ Hinh có phương thuốc, bằng nàng như vậy.

      “Chuện này có vấn đề gì, nhưng là Hinh Nhi, thập giai ma hạch này, người tranh đoạt nhất định ít......”

      Bà lo lắng Đông Phương Ngữ Hinh bị......

      Ai, thời tình huống của nàng, là làm cho người ta lo lắng đây?

      có việc gì, chúng ta tận lực ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt cười, Chích lão chỉ có thể gật đầu, Tà Dịch còn lại là phân phó người tiếp tục hỏi thăm --

      “Hinh Nhi, nàng cũng đừng quan tâm khác, thân thể của nàng......”

      Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn thông minh, Tà Dịch chỉ hi vọng nàng có thể có chút biện pháp phá giải đâu?

      “Ta sao, như chàng , cùng lắm lần nữa bắt đầu lại ......”

      chừng phải chuyện xấu đâu? Tuy rằng hi vọng này xa vời.

      “Ừ, được rồi, chỉ cần nàng có việc gì là tốt rồi......”

      Uất Trì Tà Dịch từ phía sau ôm chặt lấy Đông Phương Ngữ Hinh, bọn họ......

      “Hinh Nhi......”

      ---------------

      ☆, Chương 732 có chút đành lòng.

      Edit:..Lam Thiên..


      bỗng nhiên cúi đầu, ở lỗ tai Đông Phương Ngữ Hinh nhàng cắn chút, thân mình Đông Phương Ngữ Hinh run lên, muốn lui về phía sau nhưng Tà Dịch lại gắt gao ôm nàng, cho nàng rời :

      “Hinh Nhi, chúng ta động phòng hoa chúc ......”

      “Chàng làm sao mà biết nàng là giả a?”

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút hiếu kỳ, mặt Uất Trì Tà Dịch tối sầm, nghĩ đến chính mình thế nhưng lại phát , liền vạn phần buồn bực.

      “Ta lúc đó......”

      Đem tình huống lúc đó lại lần, tay bỗng nhiên bắt lấy tay Đông Phương Ngữ Hinh :

      “Nàng xem, chỉ đối với riêng nàng là có hứng thú......”

      đem tay Đông Phương Ngữ Hinh rời tới địa phương kia, khuôn mặt Đông Phương Ngữ Hinh đỏ lên:

      “Tà Dịch, tại là ban ngày ?”

      “Ban ngày ban ngày, nàng sợ cái gì......”

      Ngạch, Đông Phương Ngữ Hinh há to miệng , được rồi, kỳ vẫn luôn như vậy, cho tới bây giờ chẳng biết kiêng dè là gì.

      Thời điểm lúc trước làm vương gia cũng như vậy, tại vẫn là như vậy.

      “Hơn nữa, có đôi khi chọn thời điểm bằng đụng thời điểm......”

      Thanh Uất Trì Tà Dịch rất nhàng, Đông Phương Ngữ Hinh cũng muốn cự tuyệt, nàng cũng muốn .

      Bọn họ còn chưa động phòng đâu, tại bổ sung cũng có gì là tốt --

      “Vương...... Bên ngoài có tin tức phát thập giai ma hạch......”

      U Minh giới, cũng đồng dạng chiếm được tin tức.

      “Cái gì? Thập giai ma hạch......”

      U Minh vương là người luôn luôn là lạnh nhạt, nhưng khi nghe đến tin tức này vẫn nhịn được đứng lên.

      “Đúng vậy, vương......”

      Hồi báo là pháp sư của , chưởng quản tin tức bên ngoài, cảm thấy U Minh Vương có hứng thú, nhanh chóng qua .

      “Thập giai ma hạch...... Ha ha, quả nhiên là thứ tốt ......”

      Nhưng đồng dạng, vật như vậy, người muốn cũng rất nhiều.

      “Vương, chúng ta muốn ?”

      “Ở trong tay ai?”

      U Minh vương đột nhiên hỏi , pháp sư kia vội vàng hỏi:

      “Tạm thời giữ bí mật, chúng ta cũng tra được, bất quá này cũng là chuyện bình thường, nếu là lúc này công bố, chỉ sợ ......”

      Đúng vậy, nếu để cho người ta biết ở trong tay ai, kia còn có ngày lành sao?

      “Kia chú ý chút, bổn vương đối với vật này có hứng thú......”

      U Minh vương thản nhiên , pháp sư vội vàng lui xuống, U Minh vương lại trầm tư đứng lên.

      cần là phương pháp phối chế đan dược, sau đó là cực phẩm luyện đan sư.

      Mà thập giai ma hạch này, vạn nhất đến lúc đó cần dùng đến.... .......

      được, nhất định phải lấy tới tay

      Bởi vì, nếu đến lúc đó cần dùng đến, mà lại có, nhất định làm chậm trễ tình .

      “Luyện đan sư......”

      Lần trước Chích lão cùng Liệt lão qua, bởi vì chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh , bọn họ hứa hẹn thiếu chính mình cái tình cảm.

      Nếu như có được phương pháp phối chế kia,vậy......

      Có thể để Chích lão hỗ trợ, hẳn là thành vấn đề.

      Nhưng nàng có thể đáp ứng hỗ trợ, nhưng về phần tỷ lệ thành công----

      Rất khó , tỷ lệ thành công của luyện đan sư, cùng tâm tình của bọn họ là có liên quan.

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh......

      cầm trông tay tài liệu thuộc hạ đưa cho , thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh chưa tới cái thời kia, võ công hẳn là cao.

      tại, có thể cảm thấy võ công của nàng tăng lên ít.

      Võ công cùng trình độ của luyện đan sư, nhất định có quan hệ.

      Mà tỷ lệ Đông Phương Ngữ Hinh luyện đan thành công, cùng với người khác là thể so sánh .

      Nàng cứ như vậy bị phế ......

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 733: ngươi là cầm thú!

      Edit:..Lam Thiên..


      Trong lòng , có vài phần đành lòng đâu?

      làm gì hiểu được ý tứu của Uất Trì Tà Dịch, biết tình hướng của Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng lại vẫn có tới tìm chính mình?

      là kỳ quái, nếu là nàng, nên......

      Lựa chọn buông tay.

      Đây là ý nghĩ của U Minh Vương, dù sao, muốn luyện công đến được trình độ như Đông Phương Ngữ Hinh, cũng phải ngày ngày hai là có thể đạt tới .

      Nhưng Uất Trì Tà Dịch lại có đến......

      tại lại xuất thập giai ma hạch, có phải hay nên......

      Nhưng buông tay như thế, trong lòng lại có vài phần cam lòng.

      U Minh vương có chút do dự, muốn buông tha Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......

      buông tha, lại lo lắng đến lúc đó chậm trễ chính của chính mình.

      đứng lên, chậm rãi ra ngoài.

      Bất tri bất giác , thế nhưng đến địa phương U Huyền luyện công.

      U Huyền tựa hồ vừa mới ngồi xuống chơi, cùng thị vệ chuyện.

      “Điện hạ, ngươi đối với Hoan Hoan tốt như vậy, bé mới lớn bao nhiêu a, ngươi lo lắng thời điểm bé lớn bé thích ngươi sao?”

      Tuy rằng, cũng cảm giác điện hạ của mình là tốt nhất, nhưng......

      Tâm tư tiểu hài tử, rất ổn định.

      “Lo lắng a...... Nhưng ta nếu như giúp bé, bé mà biết lại càng thích ta ......”

      nếu như ngay cả thân nhân của bé cũng cứu, kia......

      Tiểu Hoan Hoan nhất định hận chết .

      “Nhưng điện hạ, tiểu tử bên cạnh bé đối với bé cũng có ý tứ a......”

      tiểu tử, tự nhiên là Tiểu Nhạc Nhạc.

      “Tiểu Hoan Hoan đáng như vậy, có người mến bé là chuyện bình thường, nhưng bé thích ta ......”

      U Huyền cực kì tự tin, tự tin như vậy, khiến U Minh vương nghe xong thoải mái.

      Đúng vậy, nếu như U Huyền lựa chọn bàng quan, tiểu nha đầu kia, khẳng định chết già cũng cùng lui tới.

      Nhi tử chính mình có đôi khi cũng rất thông minh.

      Xem gương mặt còn non nớt kia , dung mạo tuyệt mỹ --

      Chính mình cũng từng là như vậy.

      Nhưng hôm nay......

      U Minh vương vuốt mặt chính mình, đây là bí mật của gia tộc bọn họ, nhưng muốn cứ tiếp tục như vậy truyền xuống --

      Thậm chí , tiếp tục kéo dài về sau, mãi cho đến đời con cháu của .

      , muốn giải trừ, nhất định phải giải trừ.

      Trong lòng, bỗng nhiên nhiều hơn cái chủ ý, ......

      Muốn nghĩ cách khôi phục bộ dáng lúc trước......

      Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi chán ghét ta như vậy sao? Nếu như, ta cũng biến thành bộ dáng lúc trước, là mỹ nam tử , ngươi còn chẳng thèm ngó tới ta nữa hay ?

      Hủy ngươi, là điều ta mong muốn, ta cũng chưa từng nghĩ tới làm như vậy.

      Nhưng giáo huấn, là cần phải có --

      “Cầm thú......”

      Đỡ eo đau, Đông Phương Ngữ Hinh , vì sao Uất Trì Tà Dịch dục vọng lại lớn như vậy a?.

      Thời điểm lần trước tuy rằng mệt, nhưng nàng tốt xấu còn có võ công chống đỡ, nhưng lần này......

      Thành người có võ công, thể lực tự nhiên kém rất nhiều.

      Mệt chết ......

      “Hinh Nhi, ta quên võ công nàng tại......”

      Xem khuôn mặt nhắn mệt mỏi, Uất Trì Tà Dịch có chút xin lỗi, quên, khống chế được chính mình.

      “Hừ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hừ lạnh tiếng, lúc nãy vẫn còn sáng giờ tối, những người đó cũng có tới kêu bọn họ ra ăn cơm .

      Phỏng chừng, đều biết bọn họ vội cái gì .

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng đói, liền nằm ở giường, nhìn Uất Trì Tà Dịch :

      “Người biết còn tưởng rằng chàng bao lâu ......”

      ----------------------

      ☆, Chương 734: Sư phụ phải rời khỏi

      Edit:..Lam Thiên..


      Kỳ bọn họ mới thân thiết qua bao lâu, bất quá là vài ngày thời gian mà thôi.

      “Cùng nàng ở cùng nhau, mỗi ngày làm cũng đủ......”

      Oanh......

      Đông Phương Ngữ Hinh da mặt vốn cũng rất dày, nhưng lúc này lại đỏ hoàn toàn.

      “Chàng......”

      Ai, có cách nào cùng a. Quả thực chính là cái sắc lang.

      “Đúng rồi, chàng vừa mới Tiểu Hoan Hoan nhắc nhở chàng , vậy thời điểm chàng ôm nàng ta liền cảm giác thấy đúng sao?”

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến lúc chính mình nhìn thấy , tuy rằng chỉ đơn giản là ôm, nhưng......

      Nàng vẫn có chút để ý.

      “Thời điểm kia...... Ta muốn nàng , liền ôm nàng, nhưng......”

      Uất Trì Tà Dịch lấy lòng cười :

      “Ta lúc đó liền kỳ quái , vì sao thời điểm lúc trước chỉ cần tới gần nàng nghĩ...... muốn hảo hảo thương nàng, nhưng ngày hôm đó, ôm rồi cũng có chút phản ứng nào? Ta tưởng do mình trúng độc, tại nghĩ lại, cơ thể của ta so với ta càng mẫn cảm hơn!”

      đến là hổ thẹn a, thân mình đều biểu ràng như vậy , thế nhưng chút cũng cảnh giới, là sơ suất quá.

      Nếu phải Tiểu Hoan Hoan qua, cả đêm liền .

      “Hừ......”

      “Hinh Nhi, ta sai lầm rồi......”

      Dù sao tạo ra người hoàn toàn giống nhau như vậy, này bất khả tư nghị ......

      “Hảo, biết sai lầm là tốt rồi...... Tà Dịch, chàng thập giai ma hạch này, U Minh vương đến sao?”

      U Minh vương kia, cảm giác đến góp vui .

      “Phỏng chừng chỉ mình , rất nhiều gia tộc lánh đời cũng xuất ......”

      Ánh mắt Tà Dịch tối sầm lại, biết chuyện này cũng dễ dàng có được.

      “A...... Chúng ta đây nên làm như thế nào?”

      Ở trong tiềm thức của Đông Phương Ngữ Hinh, nếu như chiếm được vậy cướp đến cũng được

      Nhưng lại nhiều ra U Minh vương, nếu cướp, bọn họ cũng chưa chắc có phần thắng.

      Người này võ công rất biến thái .

      “Xem tình huống , bất quá......”

      Nghĩ đến Chích lão từng , Tinh học viện bên kia chờ kịp , nhưng Hinh Nhi tại......

      Mười ngày thời gian, qua nửa !

      Chờ bọn đến Tinh học viện, phỏng chừng võ conong của Đông Phương Ngữ Hinh cũng có.

      có võ công, cũng liền có cách nào khác luyện đan, Đông Phương Ngữ Hinh có trở về hay , cũng còn bao nhiêu ý nghĩa......

      Nhưng Chích lão vẫn phải về .

      “Như thế nào?”

      “Chích lão khả năng phải về Tinh học viện......”

      “Ân, vậy để sư phụ về trước ......”

      Bên kia bởi vì chính mình chậm trễ quá dài thời gian, mà chính mình lúc này......

      Đông Phương Ngữ Hinh có chút ngượng ngùng, nàng có giúp đỡ được bọn họ cái gì.

      “Nàng cũng cần tự trách, ai cũng thể nghĩ ra phát sinh chuyện như vậy...... Hinh Nhi, kỳ ngoài thập giai ma hạch, nếu như Tinh học viện lúc này cũng luyện đan, ra là rất tốt......”

      Rất tốt? Đông Phương Ngữ Hinh có chút giật mình, nhưng rất nhanh liền hiểu được:

      “Ý của chàng là, có thể phân tán lực chú ý của bọn họ?”

      Bát giai đan dược, lực hấp dẫn , nhưng......

      Thập giai ma hạch, lực hấp dẫn đồng dạng cũng rất lớn.

      Nếu như hai bên cùng nhau tiến hành, kia......

      Mọi người chỉ có thể chú ý như nhau, như vậy tự nhiên tính nguy hiểm cũng giảm ít.

      “Ân......”

      Uất Trì Tà Dịch vẫn luôn rất thông minh, điểm ấy Đông Phương Ngữ Hinh hề nghi ngờ.

      “Kia có muốn cùng cùng sư phụ chút ?”

      cần, ta qua cùng nàng ......”

      Tà Dịch, khi nào làm việc có hiệu suất như vậy?

      Bất quá, sư phụ phải , thực lực của bọn họ cũng liền giảm ít......

      Sư phụ rồi, Liệt lão tự nhiên theo, bọn họ cũng chỉ còn lại ba người lợi hại là…..

      -----------------------

      Chương 735: đàm phán

      Edit : PDN


      Quốc sư, nữ vương, Tà Dịch. . . . . .

      Võ công của mình tuy rằng kém nhất, nhưng ở thời này coi như là tệ , nhưng thành người vô dụng, vậy. . . . . .

      Chẳng phải là. . . . . .

      Còn cần bọn họ bảo vệ?

      , nàng muốn làm người vô dụng.

      U Minh Vương, U Minh Vương. . . . . .

      Nàng có thứ gì để cho động lòng hay ? Ngoại trừ , thân thể của nàng ra?

      Có lẽ, tình cũng có hỏng bét như vậy mới đúng .

      Đông Phương Ngữ Hinh bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ——

      "Ha ha, Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi là hiểu rồi chứ? Đồng ý cầu của bổn vương ?"

      Có thể gặp lại Đông Phương Ngữ Hinh, U Minh Vương hoàn toàn ngoài dự tính, cười ha ha .

      "U Minh Vương, chuyện ma hạch cấp mười, vậy ngươi cũng nghe chứ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên nhìn , bình tĩnh hỏi.

      "Đó là đương nhiên. . . . . ."

      "Vậy. . . . . . Chuyện học viện Tinh luyện chế đan dược sao?"

      U Minh Vương này, thoạt nhìn dường như cũng sốt ruột, điệu bộ giống như, tất cả đều dự tính kỹ càng .

      "Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi nghĩ là bổn vương nuôi dưỡng mọi người cho đẹp mắt ?"

      Thủ hạ của , có hệ thống tình báo hoàn mỹ nhất , chuyện này càng biết.

      "Ha ha, vậy hai chuyện này U Minh Vương quan tâm ư? Tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh ta bất tài, nhưng dù sao cũng là Luyện Đan Sư, nếu như ngươi phế bỏ ta như vậy , nếu như có ngày, đúng lúc ngươi thiếu Luyện Đan Sư, vậy. . . . . ."

      Đây là rất thành ý .

      Đông Phương Ngữ Hinh, đây là biến thành đồng ý sau này giúp U Minh Vương .

      "Đông Phương Ngữ Hinh, Luyện Đan Sư đời này rất nhiều, lợi hại hơn ngươi cũng phải có. . . . . ."

      U Minh Vương hơi tức giận , nữ nhân này là tới cùng bàn điều kiện sao?

      như vậy ư?

      "Phải . . . . . U Minh Vương, ngươi vô cùng đúng, nhưng người dùng năm năm ngắn ngủn học đến cái trình độ của bây giờ của ta cũng rất ít. . . . . . Hơn nữa, U Minh Vương, có chuyện ta ngươi cũng ràng. . . . . . Khi ta luyện chế đan dược thất giai , chẳng qua cũng là may mắn vừa vặn qua khảo nghiệm Luyện Đan Sư thất giai mà thôi. . . . . ."

      Chuyện này. . . . . .

      biết, vận may của Đông Phương Ngữ Hinh , tốt hơn người khác chút——

      Đương nhiên, chuyện này chính là lúc luyện đan .

      "Học viện Tinh Luyện Đan Sư phần đông, nhất định thiếu người ta đây, nhưng bọn họ cũng vẫn chưa bắt đầu hành động, U Minh Vương, ngươi thông minh như vậy, liền đoán ra tại sao à?"

      Vì sao?

      U Minh Vương bỗng nhiên muốn cười, nữ nhân này, quả nhiên thông minh.

      biết vận may tốt của nàng từ đâu đến ——

      chỗ cái thời đó, có bao nhiêu người về được, nhưng nàng lại trở về hoàn hảo thiếu hụt gì . . . . . .

      Mà luyện đan cũng thế, trình độ của Mẫn Du Nhiên vốn là cao hơn nàng , nhưng bại bởi nàng.

      dự đoán được cái phương thuốc kia , có thể mời Chích lão hỗ trợ, ——

      Nếu như Đông Phương Ngữ Hinh cũng cùng làm mà , vậy xác xuất thành công có thể. . . . . .

      Tuy rằng phải Luyện Đan Sư, nhưng vẫn biết như cũ, đan dược cấp bậc càng cao, xác xuất thành công lại càng thấp.

      "Đông Phương Ngữ Hinh, bổn vương ý tứ của ngươi. . . . . ."

      U Minh Vương tuy rằng biết Đông Phương Ngữ Hinh , nhưng vẫn như cũ hỏi, muốn cho Đông Phương Ngữ Hinh chính mồm ra.

      "Ý tứ của ta rất đơn giản, ta chỉ là muốn, ta vẫn cố gắng nâng cao trình độ của chính mình , nếu như có ngày, U Minh Vương có chỗ cần ta cống hiến sức lực , tất nhiên Hinh Nhi dốc toàn lực giúp đỡ. . . . . ."

      ------------------

      Chương 736 : kiên trì biến thái

      Edit : PDN


      Đây. . . . .

      hứa hẹn.

      "Ha ha, Đông Phương Ngữ Hinh, phải là ngươi quá tự đề cao chính mình ? Độc của bổn vương , rất nhiều ngươi cũng có biện pháp giải được. . . . . ."

      Ý tứ này chính là, người tài ba dưới tay cũng thiếu.

      "Nhưng độc của ta, người của ngươi, cũng có cách nào khác giải được vậy. . . . . . U Minh Vương, ta biết ngươi và Mẫn Bá Thiên từng đạt thành hiệp nghị gì, nhưng ta biết, ngươi có dã tâm xưng bá thế giới . . . . . ."

      "Làm sao ngươi biết bổn vương cái dã tâm đó?"

      U Minh Vương nhướng mày, nữ nhân này làm sao nhìn ra được?

      "Nếu như ngươi muốn diệt Thiên Thương Đảo, chỉ sợ diệt từ lâu rồi. . . . . ."

      "Ha ha, thông minh, bổn vương thích nữ nhân thông minh . . . . . ."

      U Minh Vương Từ chỗ ngồi cao đứng lên, từ từ xuống:

      "Nhi tử của bổn vương , rất thích nữ nhi của ngươi . . . . . ."

      囧. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh im lặng , đây xem như là gì? Muốn kết thân gia?

      Nhưng tiểu Hoan Hoan quá , nàng mới cần bán tiểu Hoan Hoan đâu?

      "Ta từng đáp ứng U Huyền, nếu như về sau tiểu Hoan Hoan thích , ta ngăn cản . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh bình tĩnh , U Minh Vương cười hắc hắc :

      "Chuyện này cũng vội, ngươi có thành ý như vậy , bổn vương tha cho ngươi lần. . . . . ."

      Tay làm thủ thế kì quái trung , luồng khí đen bỗng nhiên phun ra từ lòng bàn tay , khí đen đánh thẳng về phía Đông Phương Ngữ Hinh.

      Đông Phương Ngữ Hinh né tránh, mặc cho khí đen kia bắt đầu vây quanh cơ thể mình.

      Khí đen kia, giống như thanh chủy thủ nho , vây quanh nàng, nàng cảm thấy đau đớn giống như bị cắt đứt .

      Rất đau, rất đau. . . . . .

      Nhưng nàng cắn răng nhịn xuống, đau đớn như vậy , ước chừng giằng co xấp xỉ canh giờ, mới chậm rãi rút lui.

      "Nếu như giải huyệt này ngay từ đầu , cần phải lâu như vậy . . . . . . Lúc này chậm trễ nhiều thời gian cho nên phiền toái chút."

      U Minh Vương hiếm khi tốt bụng lời giải thích , có điều tò mò hơn là. . . . . .

      "Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi cũng dám mình đến tìm bổn vương, ngươi sợ bổn vương lại nhốt ngươi lại sao?"

      "Ha ha, U Minh Vương, ngươi chuyện cười. . . . . . Nếu như ngươi muốn giam giữ ta lại, lần trước , bọn họ có khả năng thuận lợi cứu ta . . . . . ."

      Ngày hôm đó, động tĩnh lớn như vậy, vậy mà U Minh Vương phản ứng?

      Kết giới thông thường, nàng cũng biết, ngay khi người ngoài muốn phá giải, người hạ kết giới có cảm giác .

      "Ngươi . . . . . ."

      Nữ nhân, thích nữ nhân xinh đẹp , cũng thích nữ nhân thông minh .

      Xinh đẹp lại thông minh , vậy cũng lại càng. . . . . . ——

      "Đúng rồi, cái này cho ngươi, ăn vào có thể trợ giúp ngươi hồi phục võ công. . . . . ."

      U Minh Vương bỗng nhiên ném thứ gì đó tới, Đông Phương Ngữ Hinh xoay người tiếp được, thản nhiên cười:

      "Cám ơn. . . . . ."

      Nhìn bóng dáng yểu điệu kia dần dần xa, ánh mắt của U Minh Vương u ám.

      "Vương, nếu như ngài thích, có thể trực tiếp giam nàng lại. . . . . ."

      Pháp sư khó hiểu nhìn Vương của bọn họ , ít hành vi của Vương , cũng hiểu được.

      "Nàng đồng ý, giam nàng lại có ý nghĩa gì?"

      Thanh mang theo vài phần bất đắc dĩ, pháp sư hơi xấu hổ ——

      Chuyện này. . . . . .

      U Minh Vương kiên trì, bọn họ quả là vẫn thế nào hiểu được .

      Có điều để Đông Phương Ngữ Hinh tự nguyện theo U Minh Vương, khả năng này tính ra quá , trừ khi mặt trời mọc từ hướng tây.

      ---------------------

      Chương 737 ; tự tôn của nam nhân

      Edit : PDN


      Có thể chứ?

      Khả năng tính ra lớn, có điều U Minh Vương buông tha Đông Phương Ngữ Hinh như vậy , nàng trái lại phải nợ U Minh Vương cái ân tình , nếu như về sau U Minh Vương có việc, Đông Phương Ngữ Hinh giúp đỡ cũng được——

      Đông Phương Ngữ Hinh từ biệt U Minh Vương, vội vàng theo mật đạo trở về.

      Trước cửa mật đạo, nữ vương chờ nàng.

      Chỉ hai người bọn họ đến, nàng cũng cho Uất Trì Tà Dịch.

      Nàng biết gần đây trong lòng cũng chịu nổi, nàng muốn để cho tiếp tục lo lắng vì mình .

      Đối với U Minh Vương, nàng có vài phần hiểu biết .

      Lúc nàng đến cũng nắm chắc lắm, nhưng ràng, lần này nàng quả là thành công .

      U Minh Vương, là buông tha nàng .

      Có lẽ, có liên quan với chuyện luyện đan của học viện Tinh .

      Đan dược kia, đừng là U Minh Vương , ngay cả bản thân mình, cũng có chút động lòng.

      "Hinh Nhi, làm khó dễ con chứ?"

      Nữ vương lo lắng nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu:

      " có. . . . . ."

      " U Minh Vương này, trái lại rất kỳ quái. . . . . ."

      Nữ vương cảm thấy mình nhìn người cũng là cực kỳ chuẩn xác , nhưng U Minh Vương, tại sao bà lại nhìn .

      Người này, giống như điều bí , khiến người ta thấy lắm.

      "Ha ha, mẫu thân, người đừng lo lắng , phải bây giờ con có việc gì à?"

      "Nhưng phải , vượt quá ba ngày võ công của con liền. . . . . ."

      Lúc này năm ngày , võ công của Đông Phương Ngữ Hinh . . . . . .

      tại, tuy rằng huyệt đạo được giải, nhưng võ công lại giảm sút rất nhiều.

      " có việc gì, chỉ cần có nửa, con cũng có thể từ từ khôi phục . . . . . ."

      Vừa rồi lúc U Minh Vương giúp chính mình cởi bỏ huyệt đạo, nàng cũng chưa kịp xem thử .

      Mà lúc này, nàng vội vàng trở về, cũng có thời gian điều tức.

      Uất Trì Tà Dịch biết, là nàng gạt tới đây——

      Nếu để cho biết mình mình tìm đến U Minh Vương, đoán chừng . . . . .

      Lo lắng .

      "Bây giờ ta nhận được cuối cùng trình độ của con là gì, nhưng con có võ công . . . . . ."

      Nữ vương cảm giác hơi thở của Đông Phương Ngữ Hinh có chút hỗn loạn.

      "Vâng, con trở về thử xem. . . . . ."

      Trong tay Đông Phương Ngữ Hinh cầm lấy đan dược U Minh Vương cho nàng , nàng lập tức ăn vào, bởi vì nàng dám ăn.

      Ha ha, thể ngờ được Đông Phương Ngữ Hinh vẫn là vô cùng gan lớn , cũng có lúc dám ăn vào.

      Tiếp xúc với U Minh Vương lâu như vậy , U Minh Vương là có vài phần thần bí .

      Thủ pháp chữa bệnh của , có thể là thủ pháp đám người của , có rất khác biệt rất lớn với lệ thường.

      Đan dược này cho mình , Đông Phương Ngữ Hinh trái lại muốn nghiên cứu chút thành phần của thứ này .

      Cũng có thể, thứ này chỉ có tác dụng khôi phục võ công .

      Ngộ nhỡ bị hạ độc hình, vậy cũng rắc rối.

      Nàng muốn bị người ta khống chế.

      Lần trước chịu thiệt, tổn hại, bất lợi, nàng nhớ kỹ.

      kpj nhận ra bị mang , điểm huyệt ——

      Mà điều kiện đầu tiên, chính là nàng bị người hạ độc trước .

      Mà nàng tự nhận là trình độ hạ độc cũng thấp, nhưng. . . . . .

      Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh u ám, trình độ của nàng , vẫn cần nâng cao như cũ.

      Hai người vội vàng, nữ vương biết Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng cái gì:

      "Hinh Nhi, vì sao con thẳng cho biết chứ?"

      chừng, Uất Trì Tà Dịch cũng để ý .

      "Mẫu thân, tự tôn của nam nhân mà. . . . . . Hơn nữa, người nghĩ lại, U Minh Vương từng có ý tứ kia đối với con, làm sao chàng có thể cho phép con mình cùng ta gặp mặt?"

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 739: Giấu diếm cái gì ?

      Edit: voi còi



      “Khụ khụ...... Kỳ thiên phú của Tiểu Hoan Hoan cao như vậy, nên mau chóng cho bé học tập luyện khí mới được......”

      Liệt lão có chút buồn bực a, vốn dĩ ông muốn mau chóng giao cho Tiểu Hoan Hoan luyện khí, nhưng......

      Bận bịu, chỗ nào có thời gian a......

      “Con biết, nếu như bé nguyện ý cùng hai người trở về, liền phiền toái hai người để ý bé chút...... Sư phụ, bé rất nghịch ngợm ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt cười, thế nhưng Liệt lão mất hứng:

      “Đó là đồ đệ của ta, ta chăm sóc bé là đúng ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh 囧, được rồi, nàng thừa nhận là nàng khách khí, nàng chính là cảm giác......

      Chích lão cùng Liệt lão hai người luôn luôn cũng chiếu cố qua đứa , bỗng nhiên có có thêm đứa bé, gặp khó khăn.

      Nhưng người nhà cần thiết khách khí, là nàng quá khách khí.

      Chích lão cùng Liệt lão, là ân nhân cứu mạng của nàng cùng Hoan Hoan, lúc trước nếu phải bọn họ xuất , nàng cùng Tiểu Hoan Hoan sớm......

      Nàng cũng luôn luôn coi bọn họ như người nhà.

      “Hinh Nhi, võ công của con......”

      Bỗng nhiên Chích lão phát đúng, nghi hoặc bắt lấy cánh tay của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Uất Trì Tà Dịch cũng quay đầu nhìn lại, tại sao cảm giác Đông Phương Ngữ Hinh có chút bất đồng đâu?

      ra, võ công của nàng có dấu hiệu khôi phục.

      “Hinh Nhi, võ công của nàng khôi phục ?”

      Uất Trì Tà Dịch đầu tiên là kinh hỉ, tiếp đó là nghi hoặc --

      Thủ pháp điểm huyệt của U Minh vương, Chích lão cùng Liệt lão đều có biện pháp, làm sao có thể bỗng nhiên liền khôi phục đây?

      “Ta cũng biết a......”

      “Là khôi phục, chẳng qua, cũng chỉ là thành mà thôi”

      thành, rất thấp......

      Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh buồn bã, đây phải mới ngày thứ năm sao? Thế nào cũng chỉ còn lại điểm này đâu?

      “Hinh Nhi, con an cái này vào nhanh thử xem......”

      Chích lão vội vàng lấy đan dược từ trong nhẫn trữ vật ra, lấy ra ba viên đưa cho Đông Phương Ngữ Hinh.

      Đông Phương Ngữ Hinh chút do dự ăn vào, ngồi xuống điều tức, quả nhiên đan điền có chân khí lưu chuyển.

      “Chúng ta ra ngoài trước ......”

      Chích lão nhìn Đông Phương Ngữ Hinh tiến nhập trạng thái, nghĩ quấy rầy nàng.

      “Được......”

      Uất Trì Tà Dịch lại nhìn Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt cái, này giải khai huyệt đạo, có chút kỳ quái.

      Vừa rồi Đông Phương Ngữ Hinh đảo, tìm, cũng chưa tìm được.

      Sau đó nhìn thấy nàng cùng nữ vương cùng nhau trở về.

      Hay là......

      Bọn họ tìm U Minh vương?

      Nhưng......

      Nếu là như thế, Đông Phương Ngữ Hinh đáp ứng U Minh vương cái gì?

      Nàng vì sao cho chính mình?

      Mãi cho đến ra hồi lâu, Uất Trì Tà Dịch vẫn nghĩ ra.

      Ý tứ của U Minh vương đối Đông Phương Ngữ Hinh, biết.

      Nam nhân chấp nhất, cũng biết.

      U Minh vương hao phí nhiều công phu như vậy, hạ nhiều công khóa như vậy, làm sao có thể dễ dàng buông tha Đông Phương Ngữ Hinh đâu?

      Hinh Nhi, chúng ta còn có cái gì thể sao?

      Bởi vì bình thường thời gian điều tức đều quá ngắn, Uất Trì Tà Dịch cũng ở bên ngoài chờ Đông Phương Ngữ Hinh.

      Trong lòng có chút phiền chán, nên tìm nữ vương hỏi ràng sao?

      Thế nhưng càng muốn chờ Đông Phương Ngữ Hinh tự mình với --

      “Thiếu đảo chủ......”

      Hoàn cảnh Thiên Thương đảo thanh u (đẹp mà tĩnh mịch, thanh tịnh đẹp đẽ), cảnh sắc cực kì tệ......

      Đó là đảo , đảo tùy ý có thể thấy được đến nước trogn xanh, ban đêm ywwn tĩnh nghe thấy dòng nước róc rách, liền giống như nghe thấy khúc nhạc êm tai vui sướng.

      ------------------------------

      ☆, Chương 740: Tiểu thiếp của Tà Dịch?

      Edit: voi còi



      Uất Trì Tà Dịch ngồi ở trong đình hóng mát tinh mỹ, bàn trước mặt, bày mấy đĩa thức ăn tinh xảo.

      tự châm tự uống, hưởng thụ tiếng nước chảy róc rách này.

      Bỗng nhiên, giọng phá vỡ phần tuyệt mĩ này, nữ tử thướt tha phe phẩy thắt lưng mảnh khảnh tới.

      Uất Trì Hiểu Hiểu.

      nữ nhân cực kì mỹ lệ.

      Những nữ tử trẻ tuổi ở Thiên Thương đảo, nếu là về cái thứ nhất, đó là Uất Trì Nhu Y.

      Uất Trì Nhu Y xinh đẹp, tính quá lộ liễu, nhưng cực kỳ đáng xem lại.

      Hơn nữa nàng kia thiên phú kinh người --

      Đương nhiên, là tương đối mà .

      Mà Uất Trì Hiểu Hiểu, còn lại là thuộc loại xinh đẹp.

      Thiên phú của nàng cao bằng Uất Trì Nhu Y, dung mạo so với nàng kia lại xuất sắc hơn.

      Chỉ là, lúc trước có Uất Trì Nhu Y ở đây, tuy rằng Uất Trì Nhu Y luôn luôn đều là bộ dáng thong dong rộng lượng, nhưng cũng thiếu lần ngấm ngầm ngáng chân nàng.

      Cho nên nàng thông minh đem chính mình trang điểm phổ thông, thậm chí, tư sắc cũng như Uất Trì Nhu Y.

      Mà lúc này, Uất Trì Nhu Y triệt để xong đời, Uất Trì Hiểu Hiểu cũng liền......

      Khôi phục dung mạo vốn có, hơi trang điểm chút, chính là cái mỹ nữ xinh đẹp động lòng người.

      Thiếu đảo chủ Thiên Thương đảo, tuy rằng thành thân, có thê tử, nhưng đảo này chẳng phải chế độ phu thê.

      Nam nhân đảo, có thể thú mấy người phụ nhân, đương nhiên, thê tử chỉ có .

      Thiếu đảo chủ, gánh vác trọng trách, chờ về sau kế thừa vị trí đảo chủ, cũng có khả năng chỉ có nữ nhân.

      Cho nên, Uất Trì Nhu Y biến mất, rất nhiều nữ nhân đều sống đứng lên.

      Nhưng......

      Các nàng tạm thời dám có động tác quá lớn, bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh lợi hại, các nàng cũng đều được chứng kiến qua.

      Nhưng ngày hôm qua Uất Trì Hiểu Hiểu mới nghe Đông Phương Ngữ Hinh tựa hồ có võ công, nàng cảm giác cơ hội của mình tới.

      Hôm nay đặc biệt đến đây tặng đồ, nghĩ tới thế nhưng nhìn thấy thiếu đảo chủ ở mượn rượu tiêu sầu.

      Uất Trì Hiểu Hiểu cảm giác mình hiểu biết thiếu đảo chủ --

      Thiếu đảo chủ, thế nhưng uy phong dữ dội a.

      Nữ nhân xứng đôi với , tự nhiên là vạn dặm mới tìm được người, mặc kệ là võ công, vẫn là dung mạo, tâm kế......

      Có lẽ, thời điểm lúc đầu Đông Phương Ngữ Hinh là có thể, cùng thiếu đảo chủ là xứng, nhưng bây giờ......

      nữ nhân có võ công, căn bản xứng theo bên người thiếu đảo chủ.

      Hơn nữa, nàng chỉ có nữ nhi, có nhi tử......

      Tuy rằng Đảo chủ thích nha đầu kia, nhưng......

      Vậy về sau ai tới kế thừa đại vị?

      Thiên Thương đảo, cũng có tiền lệ nữ nhân cầm quyền.

      Cho nên, tuy rằng đảo chủ chưa , nhưng nàng đoán được, đảo chủ khẳng định hi vọng thiếu đảo chủ nạp thiếp.

      Thiếp......

      Mặc dù có phần cam lòng, nhưng......

      Kỳ , lúc trước, đảo chủ còn có chuẩn bị giúp Uất Trì Tà Dịch đem vài người các nàng nạp thiếp.

      Chính là lúc này thê tử theo Uất Trì Nhu Y đổi thành Đông Phương Ngữ Hinh, địa vị của nàng, tựa hồ luôn luôn đều là cái thiếp --

      Nghe được có người gọi mình, Uất Trì Tà Dịch đầu cũng chưa nâng, tiếp tục rót ly rượu, uống rượu.

      “Thiếu đảo chủ, sao mình ngài lại ở tại đây uống rượu giải sầu a......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu ôn nhu cười, săn sóc hỏi.

      Nhưng, Uất Trì Tà Dịch vẫn chuyện như cũ, thậm chí cũng chưa giương mắt liếc nhìn nàng cái.

      -------------------
      ☆, Chương 741: Tương đối

      Edit: voi còi



      “Thiếu đảo chủ, nếu Uất Trì Hiểu Hiểu cùng ngươi......”

      Trong lòng Uất Trì Hiểu Hiểu sợ hãi, nhưng nàng biết đó là cơ hội ngàn năm thuở, nàng thể lỡ mất.

      Cơ hội như thế, nếu như bỏ qua, biết khi nào mới có thể lại có?

      Uất Trì Tà Dịch vẫn lên tiếng như cũ, Uất Trì Hiểu Hiểu liền cho rằng ngầm đồng ý, run rẩy ngồi xuống, nàng dám cách Uất Trì Tà Dịch quá thân cận, nàng lo lắng......

      Nhưng mà, Uất Trì Tà Dịch vẫn chuyện như cũ, càng đuổi nàng .

      Tâm Uất Trì Hiểu Hiểu buông xuống ít, nàng thậm chí cho rằng Uất Trì Tà Dịch là đồng ý nàng ở bên làm bạn.

      có người nguyện ý thê tử của chính mình xứng với mình, Uất Trì Tà Dịch cao ngạo như thế, tự nhiên cũng là như thế!

      Uất Trì Hiểu Hiểu kiên định nhìn Uất Trì Tà Dịch, xem ra bọn họ sai, thiếu đảo chủ quả nhiên là......

      Nàng nâng tay muốn lấy bầu rượu qua rót rượu cho Uất Trì Tà Dịch, thế nhưng tay vừa mới đụng tới bầu rượu, đột nhiên Uất Trì Tà Dịch ngẩng đầu, loát chút nhìn lại:

      “Làm cái gì?”

      Ách......

      Đây là lần đầu tiên con mắt xem nàng, Uất Trì Hiểu Hiểu có chút kích động:

      “Thiếu đảo chủ, ta...... Ta giúp ngài rót rượu a......”

      cần, cút......”

      nữ nhân, lại nữ nhân có mục đích.

      Chỉ liếc mắt cái, Uất Trì Tà Dịch liền thấy ý đồ trong mắt nàng rất ràng.

      Nữ nhân này, thế nhưng muốn quyến rũ , cũng tránh khỏi đem chính mình xem ở trong mắt ?

      Hai mắt lạnh lùng nhìn Uất Trì Hiểu Hiểu, trong lòng Uất Trì Hiểu Hiểu có chút sợ hãi, nhưng nàng vẫn nghĩ buông tha cơ hội này như cũ.

      “Thiếu đảo chủ, Uất Trì Hiểu Hiểu cũng có ý tứ khác, Uất Trì Hiểu Hiểu chính là muốn......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu chẳng những có rời , mà là trấn định làm xuống dưới.

      Nữ nhân này, là da mặt đủ dày.

      Uất Trì Tà Dịch kỳ có thể chưởng đem nàng đánh , nhưng tại nghĩ......

      Ý tứ của ràng, nhưng lúc này muốn nhìn chút nữ nhân này da mặt đến tột cùng dày bao nhiêu.

      Ha ha, nữ nhân, quả nhiên là......

      thế giới này nhàm chán nhất gì đó.

      Đương nhiên, trừ Đông Phương Ngữ Hinh thê tử của ra.

      Hinh Nhi......

      Nghĩ đến nàng gạt chính mình gặp U Minh vương, trong lòng Uất Trì Tà Dịch vẫn có chút thoải mái.

      đương nhiên biết tính tình của Đông Phương Ngữ Hinh là có khả năng cùng U Minh vương phát sinh cái gì.

      Nhưng tối thiểu nàng cũng nên cho mình, mà phải để đoán lung tung như vậy.

      Hinh Nhi, có thể với ta đến cùng là nàng nghĩ như thế nào ?

      Lúc này Đông Phương Ngữ Hinh chuyên tâm khôi phục võ công, nàng có thể tưởng tượng đến việc này, Uất Trì Tà Dịch liền rối rắm như vậy, nàng phỏng chừng trực tiếp bị tức chết.

      Chẳng qua, có đôi khi nam nhân so với nữ nhân càng keo kiệt, như thế.

      Uất Trì Hiểu Hiểu ngồi xuống, nàng xem Uất Trì Tà Dịch có tiếp tục đuổi nàng , cảm giác chính mình làm đúng rồi, nàng ân cần giúp Uất Trì Tà Dịch rót rượu, nhưng dám gắp thức ăn giúp ......

      Đồ ăn cũng nhiều, Uất Trì Tà Dịch chủ yếu chính là muốn uống rượu.

      Bỗng nhiên có người rót rượu, Uất Trì Tà Dịch cũng khách khí.

      Chung quanh là nước trong lượn lờ, hai người, ngồi, từ bên ngoài xem, hài hòa nên lời.

      Tuy rằng, giữa bọn họ bao nhiêu ngôn ngữ trao đổi, nhưng......

      Uất Trì Tà Dịch cũng để ý tới Uất Trì Hiểu Hiểu thế nào, Uất Trì Hiểu Hiểu lại ngừng, có đôi khi Uất Trì Tà Dịch cảm thấy phiền, nhăn nhíu mày.

      Uất Trì Hiểu Hiểu luôn luôn đều chú ý tới thần sắc của Uất Trì Tà Dịch, cho nên......

      Lúc đó, nàng tự giác im miệng, bảo trì trầm mặc ngồi yên lặng.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 742: Rối rắm như thế.
      Edit:..Lam Thiên..


      Nàng biết Uất Trì Tà Dịch cũng thích chính mình, nhưng xem tình huống tại, tựa hồ cũng phải chán ghét , có phải ?

      Uất Trì Tà Dịch uống ít rượu, vẫn biết nên làm như thế nào.

      Có lẽ, nên hỏi nữ vương chút.

      Nữ vương cùng Đông Phương Ngữ Hinh , nàng hẳn là biết ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Chỉ là......

      Nếu hỏi nàng, mà Đông Phương Ngữ Hinh lại biết, đó phải là đại biểu chính mình tin tưởng nàng hay sao?

      Vạn nhất Đông Phương Ngữ Hinh hiểu lầm, kia chẳng phải là......

      Nghĩ vậy, Uất Trì Tà Dịch có chút do dự .

      rất muốn biết ý nghĩ của nữ nhân, mà lúc này bên người, khéo lại có người......

      Uất Trì Hiểu Hiểu, cũng nữ nhân.

      Tuy rằng nàng đối chính mình có ý đồ bất minh, nhưng......--

      Thiếu đảo chủ rất tuấn tú......

      Uất Trì Hiểu Hiểu vụng trộm đánh giá Uất Trì Tà Dịch, tâm nàng cũng rục rịch .

      Trách được Uất Trì Nhu Y từng mê luyến thiếu đảo chủ như vậy, thậm chí tiếc vì ......

      Nếu đổi lại là chính mình, nàng cũng như thế .

      Thời điểm lúc trước, nàng dám tới gần , bởi vì Uất Trì Nhu Y luôn luôn nhìn chằm chằm.

      Sau này là Đông Phương Ngữ Hinh, nữ nhân so với Uất Trì Nhu Y lợi hại hơn.

      Nhưng lúc này, nữ nhân kia còn xứng đứng ở bên người thiếu đảo chủ nữa.

      tại nữ nhân kia cũng ở đây......

      Đối mặt với thiếu đảo chủ xuất sắc như thế, trong lòng nàng làm sao có thể......

      Nghĩ vậy, tâm Uất Trì Hiểu Hiểu càng thêm nhiệt huyết sôi trào .

      “Thiếu đảo chủ, kỳ Hiểu Hiểu luôn luôn đều......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu ngượng ngùng , nàng muốn nàng thích Uất Trì Tà Dịch, nhưng lời chưa ra, Uất Trì Tà Dịch lại hỏi:

      “Nữ nhân đều thích gạt nam nhân như vậy sao?”

      Ngạch......

      Uất Trì Hiểu Hiểu sửng sốt, bỗng nhiên biết thiếu đảo chủ đây là ý tứ gì.

      “Ta hỏi ngươi, nữ nhân đều thích gạt nam nhân làm việc sao?”

      Uất Trì Tà Dịch lập lại lần, Uất Trì Hiểu Hiểu nghe xong vội vàng lắc đầu:

      , a, thiếu đảo chủ, nữ nhân làm sao có thể gạt nam nhân đâu? Đặc biệt là đối với nam nhân mình thích, ta nhất định ......”

      Thích nam nhân......

      là Đông Phương Ngữ Hinh thích nam nhân kia .

      Uất Trì Tà Dịch chưa bao giờ hoài nghi điểm này, nhưng tại......

      Đông Phương Ngữ Hinh, có phải thay đổi hay ?

      Cái ước định kia là cái gì? Nàng đáp ứng U Minh vương điều kiện gì?

      nên hoài nghi Đông Phương Ngữ Hinh , nhưng......

      U Minh vương mất nhiều công sức thiết kế Đông Phương Ngữ Hinh, ắt hẳn nên dễ dàng buông tha nàng như vậy a.

      Hai cái điều kiện của ......

      Nghĩ đến hai cái điều kiện kia….., Uất Trì Nhu Y mất tích , tự nhiên , điều kiện thứ hai còn có tác dụng......

      Nhưng cái thứ nhất......

      U Minh vương dự đoán được Đông Phương Ngữ Hinh.

      Hinh Nhi nếu như nguyện ý, thời điểm lúc trước nên đáp ứng U Minh vương .

      Nhưng hôm nay......

      U Minh vương bỗng nhiên thân thủ, điều kiện kia đối với Hinh Nhi cũng có lực dụ hoặc sao?

      nghĩ ra --

      U Minh vương cái gì cũng thiếu, là bá chủ U Minh giới , thậm chí bọn họ còn phải là đối thủ của , kia Hinh Nhi là đáp ứng chuyện gì?

      , nhưng lại rất muốn biết.

      “Thiếu đảo chủ, Uất Trì Hiểu Hiểu biết tâm tình của ngươi tốt, chỉ là, uống rượu như vậy đối thân mình tốt ......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu quan tâm xong, Uất Trì Tà Dịch lại nhìn qua.

      Nữ nhân này, là người biết quan tâm a.

      Nhưng, tâm tư của nàng, đồng dạng cũng đơn giản như vẻ bề ngoài.

      --------------

      ☆, Chương 739: Giấu diếm cái gì ?

      Edit: voi còi



      “Khụ khụ...... Kỳ thiên phú của Tiểu Hoan Hoan cao như vậy, nên mau chóng cho bé học tập luyện khí mới được......”

      Liệt lão có chút buồn bực a, vốn dĩ ông muốn mau chóng giao cho Tiểu Hoan Hoan luyện khí, nhưng......

      Bận bịu, chỗ nào có thời gian a......

      “Con biết, nếu như bé nguyện ý cùng hai người trở về, liền phiền toái hai người để ý bé chút...... Sư phụ, bé rất nghịch ngợm ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt cười, thế nhưng Liệt lão mất hứng:

      “Đó là đồ đệ của ta, ta chăm sóc bé là đúng ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh 囧, được rồi, nàng thừa nhận là nàng khách khí, nàng chính là cảm giác......

      Chích lão cùng Liệt lão hai người luôn luôn cũng chiếu cố qua đứa , bỗng nhiên có có thêm đứa bé, gặp khó khăn.

      Nhưng người nhà cần thiết khách khí, là nàng quá khách khí.

      Chích lão cùng Liệt lão, là ân nhân cứu mạng của nàng cùng Hoan Hoan, lúc trước nếu phải bọn họ xuất , nàng cùng Tiểu Hoan Hoan sớm......

      Nàng cũng luôn luôn coi bọn họ như người nhà.

      “Hinh Nhi, võ công của con......”

      Bỗng nhiên Chích lão phát đúng, nghi hoặc bắt lấy cánh tay của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Uất Trì Tà Dịch cũng quay đầu nhìn lại, tại sao cảm giác Đông Phương Ngữ Hinh có chút bất đồng đâu?

      ra, võ công của nàng có dấu hiệu khôi phục.

      “Hinh Nhi, võ công của nàng khôi phục ?”

      Uất Trì Tà Dịch đầu tiên là kinh hỉ, tiếp đó là nghi hoặc --

      Thủ pháp điểm huyệt của U Minh vương, Chích lão cùng Liệt lão đều có biện pháp, làm sao có thể bỗng nhiên liền khôi phục đây?

      “Ta cũng biết a......”

      “Là khôi phục, chẳng qua, cũng chỉ là thành mà thôi”

      thành, rất thấp......

      Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh buồn bã, đây phải mới ngày thứ năm sao? Thế nào cũng chỉ còn lại điểm này đâu?

      “Hinh Nhi, con an cái này vào nhanh thử xem......”

      Chích lão vội vàng lấy đan dược từ trong nhẫn trữ vật ra, lấy ra ba viên đưa cho Đông Phương Ngữ Hinh.

      Đông Phương Ngữ Hinh chút do dự ăn vào, ngồi xuống điều tức, quả nhiên đan điền có chân khí lưu chuyển.

      “Chúng ta ra ngoài trước ......”

      Chích lão nhìn Đông Phương Ngữ Hinh tiến nhập trạng thái, nghĩ quấy rầy nàng.

      “Được......”

      Uất Trì Tà Dịch lại nhìn Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt cái, này giải khai huyệt đạo, có chút kỳ quái.

      Vừa rồi Đông Phương Ngữ Hinh đảo, tìm, cũng chưa tìm được.

      Sau đó nhìn thấy nàng cùng nữ vương cùng nhau trở về.

      Hay là......

      Bọn họ tìm U Minh vương?

      Nhưng......

      Nếu là như thế, Đông Phương Ngữ Hinh đáp ứng U Minh vương cái gì?

      Nàng vì sao cho chính mình?

      Mãi cho đến ra hồi lâu, Uất Trì Tà Dịch vẫn nghĩ ra.

      Ý tứ của U Minh vương đối Đông Phương Ngữ Hinh, biết.

      Nam nhân chấp nhất, cũng biết.

      U Minh vương hao phí nhiều công phu như vậy, hạ nhiều công khóa như vậy, làm sao có thể dễ dàng buông tha Đông Phương Ngữ Hinh đâu?

      Hinh Nhi, chúng ta còn có cái gì thể sao?

      Bởi vì bình thường thời gian điều tức đều quá ngắn, Uất Trì Tà Dịch cũng ở bên ngoài chờ Đông Phương Ngữ Hinh.

      Trong lòng có chút phiền chán, nên tìm nữ vương hỏi ràng sao?

      Thế nhưng càng muốn chờ Đông Phương Ngữ Hinh tự mình với --

      “Thiếu đảo chủ......”

      Hoàn cảnh Thiên Thương đảo thanh u (đẹp mà tĩnh mịch, thanh tịnh đẹp đẽ), cảnh sắc cực kì tệ......

      Đó là đảo , đảo tùy ý có thể thấy được đến nước trogn xanh, ban đêm ywwn tĩnh nghe thấy dòng nước róc rách, liền giống như nghe thấy khúc nhạc êm tai vui sướng.


      --------------

      ☆, Chương 740: Tiểu thiếp của Tà Dịch?

      Edit: voi còi



      Uất Trì Tà Dịch ngồi ở trong đình hóng mát tinh mỹ, bàn trước mặt, bày mấy đĩa thức ăn tinh xảo.

      tự châm tự uống, hưởng thụ tiếng nước chảy róc rách này.

      Bỗng nhiên, giọng phá vỡ phần tuyệt mĩ này, nữ tử thướt tha phe phẩy thắt lưng mảnh khảnh tới.

      Uất Trì Hiểu Hiểu.

      nữ nhân cực kì mỹ lệ.

      Những nữ tử trẻ tuổi ở Thiên Thương đảo, nếu là về cái thứ nhất, đó là Uất Trì Nhu Y.

      Uất Trì Nhu Y xinh đẹp, tính quá lộ liễu, nhưng cực kỳ đáng xem lại.

      Hơn nữa nàng kia thiên phú kinh người --

      Đương nhiên, là tương đối mà .

      Mà Uất Trì Hiểu Hiểu, còn lại là thuộc loại xinh đẹp.

      Thiên phú của nàng cao bằng Uất Trì Nhu Y, dung mạo so với nàng kia lại xuất sắc hơn.

      Chỉ là, lúc trước có Uất Trì Nhu Y ở đây, tuy rằng Uất Trì Nhu Y luôn luôn đều là bộ dáng thong dong rộng lượng, nhưng cũng thiếu lần ngấm ngầm ngáng chân nàng.

      Cho nên nàng thông minh đem chính mình trang điểm phổ thông, thậm chí, tư sắc cũng như Uất Trì Nhu Y.

      Mà lúc này, Uất Trì Nhu Y triệt để xong đời, Uất Trì Hiểu Hiểu cũng liền......

      Khôi phục dung mạo vốn có, hơi trang điểm chút, chính là cái mỹ nữ xinh đẹp động lòng người.

      Thiếu đảo chủ Thiên Thương đảo, tuy rằng thành thân, có thê tử, nhưng đảo này chẳng phải chế độ phu thê.

      Nam nhân đảo, có thể thú mấy người phụ nhân, đương nhiên, thê tử chỉ có .

      Thiếu đảo chủ, gánh vác trọng trách, chờ về sau kế thừa vị trí đảo chủ, cũng có khả năng chỉ có nữ nhân.

      Cho nên, Uất Trì Nhu Y biến mất, rất nhiều nữ nhân đều sống đứng lên.

      Nhưng......

      Các nàng tạm thời dám có động tác quá lớn, bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh lợi hại, các nàng cũng đều được chứng kiến qua.

      Nhưng ngày hôm qua Uất Trì Hiểu Hiểu mới nghe Đông Phương Ngữ Hinh tựa hồ có võ công, nàng cảm giác cơ hội của mình tới.

      Hôm nay đặc biệt đến đây tặng đồ, nghĩ tới thế nhưng nhìn thấy thiếu đảo chủ ở mượn rượu tiêu sầu.

      Uất Trì Hiểu Hiểu cảm giác mình hiểu biết thiếu đảo chủ --

      Thiếu đảo chủ, thế nhưng uy phong dữ dội a.

      Nữ nhân xứng đôi với , tự nhiên là vạn dặm mới tìm được người, mặc kệ là võ công, vẫn là dung mạo, tâm kế......

      Có lẽ, thời điểm lúc đầu Đông Phương Ngữ Hinh là có thể, cùng thiếu đảo chủ là xứng, nhưng bây giờ......

      nữ nhân có võ công, căn bản xứng theo bên người thiếu đảo chủ.

      Hơn nữa, nàng chỉ có nữ nhi, có nhi tử......

      Tuy rằng Đảo chủ thích nha đầu kia, nhưng......

      Vậy về sau ai tới kế thừa đại vị?

      Thiên Thương đảo, cũng có tiền lệ nữ nhân cầm quyền.

      Cho nên, tuy rằng đảo chủ chưa , nhưng nàng đoán được, đảo chủ khẳng định hi vọng thiếu đảo chủ nạp thiếp.

      Thiếp......

      Mặc dù có phần cam lòng, nhưng......

      Kỳ , lúc trước, đảo chủ còn có chuẩn bị giúp Uất Trì Tà Dịch đem vài người các nàng nạp thiếp.

      Chính là lúc này thê tử theo Uất Trì Nhu Y đổi thành Đông Phương Ngữ Hinh, địa vị của nàng, tựa hồ luôn luôn đều là cái thiếp --

      Nghe được có người gọi mình, Uất Trì Tà Dịch đầu cũng chưa nâng, tiếp tục rót ly rượu, uống rượu.

      “Thiếu đảo chủ, sao mình ngài lại ở tại đây uống rượu giải sầu a......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu ôn nhu cười, săn sóc hỏi.

      Nhưng, Uất Trì Tà Dịch vẫn chuyện như cũ, thậm chí cũng chưa giương mắt liếc nhìn nàng cái.

      -----------------

      ☆, Chương 741: Tương đối

      Edit: voi còi



      “Thiếu đảo chủ, nếu Uất Trì Hiểu Hiểu cùng ngươi......”

      Trong lòng Uất Trì Hiểu Hiểu sợ hãi, nhưng nàng biết đó là cơ hội ngàn năm thuở, nàng thể lỡ mất.

      Cơ hội như thế, nếu như bỏ qua, biết khi nào mới có thể lại có?

      Uất Trì Tà Dịch vẫn lên tiếng như cũ, Uất Trì Hiểu Hiểu liền cho rằng ngầm đồng ý, run rẩy ngồi xuống, nàng dám cách Uất Trì Tà Dịch quá thân cận, nàng lo lắng......

      Nhưng mà, Uất Trì Tà Dịch vẫn chuyện như cũ, càng đuổi nàng .

      Tâm Uất Trì Hiểu Hiểu buông xuống ít, nàng thậm chí cho rằng Uất Trì Tà Dịch là đồng ý nàng ở bên làm bạn.

      có người nguyện ý thê tử của chính mình xứng với mình, Uất Trì Tà Dịch cao ngạo như thế, tự nhiên cũng là như thế!

      Uất Trì Hiểu Hiểu kiên định nhìn Uất Trì Tà Dịch, xem ra bọn họ sai, thiếu đảo chủ quả nhiên là......

      Nàng nâng tay muốn lấy bầu rượu qua rót rượu cho Uất Trì Tà Dịch, thế nhưng tay vừa mới đụng tới bầu rượu, đột nhiên Uất Trì Tà Dịch ngẩng đầu, loát chút nhìn lại:

      “Làm cái gì?”

      Ách......

      Đây là lần đầu tiên con mắt xem nàng, Uất Trì Hiểu Hiểu có chút kích động:

      “Thiếu đảo chủ, ta...... Ta giúp ngài rót rượu a......”

      cần, cút......”

      nữ nhân, lại nữ nhân có mục đích.

      Chỉ liếc mắt cái, Uất Trì Tà Dịch liền thấy ý đồ trong mắt nàng rất ràng.

      Nữ nhân này, thế nhưng muốn quyến rũ , cũng tránh khỏi đem chính mình xem ở trong mắt ?

      Hai mắt lạnh lùng nhìn Uất Trì Hiểu Hiểu, trong lòng Uất Trì Hiểu Hiểu có chút sợ hãi, nhưng nàng vẫn nghĩ buông tha cơ hội này như cũ.

      “Thiếu đảo chủ, Uất Trì Hiểu Hiểu cũng có ý tứ khác, Uất Trì Hiểu Hiểu chính là muốn......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu chẳng những có rời , mà là trấn định làm xuống dưới.

      Nữ nhân này, là da mặt đủ dày.

      Uất Trì Tà Dịch kỳ có thể chưởng đem nàng đánh , nhưng tại nghĩ......

      Ý tứ của ràng, nhưng lúc này muốn nhìn chút nữ nhân này da mặt đến tột cùng dày bao nhiêu.

      Ha ha, nữ nhân, quả nhiên là......

      thế giới này nhàm chán nhất gì đó.

      Đương nhiên, trừ Đông Phương Ngữ Hinh thê tử của ra.

      Hinh Nhi......

      Nghĩ đến nàng gạt chính mình gặp U Minh vương, trong lòng Uất Trì Tà Dịch vẫn có chút thoải mái.

      đương nhiên biết tính tình của Đông Phương Ngữ Hinh là có khả năng cùng U Minh vương phát sinh cái gì.

      Nhưng tối thiểu nàng cũng nên cho mình, mà phải để đoán lung tung như vậy.

      Hinh Nhi, có thể với ta đến cùng là nàng nghĩ như thế nào ?

      Lúc này Đông Phương Ngữ Hinh chuyên tâm khôi phục võ công, nàng có thể tưởng tượng đến việc này, Uất Trì Tà Dịch liền rối rắm như vậy, nàng phỏng chừng trực tiếp bị tức chết.

      Chẳng qua, có đôi khi nam nhân so với nữ nhân càng keo kiệt, như thế.

      Uất Trì Hiểu Hiểu ngồi xuống, nàng xem Uất Trì Tà Dịch có tiếp tục đuổi nàng , cảm giác chính mình làm đúng rồi, nàng ân cần giúp Uất Trì Tà Dịch rót rượu, nhưng dám gắp thức ăn giúp ......

      Đồ ăn cũng nhiều, Uất Trì Tà Dịch chủ yếu chính là muốn uống rượu.

      Bỗng nhiên có người rót rượu, Uất Trì Tà Dịch cũng khách khí.

      Chung quanh là nước trong lượn lờ, hai người, ngồi, từ bên ngoài xem, hài hòa nên lời.

      Tuy rằng, giữa bọn họ bao nhiêu ngôn ngữ trao đổi, nhưng......

      Uất Trì Tà Dịch cũng để ý tới Uất Trì Hiểu Hiểu thế nào, Uất Trì Hiểu Hiểu lại ngừng, có đôi khi Uất Trì Tà Dịch cảm thấy phiền, nhăn nhíu mày.

      Uất Trì Hiểu Hiểu luôn luôn đều chú ý tới thần sắc của Uất Trì Tà Dịch, cho nên......

      Lúc đó, nàng tự giác im miệng, bảo trì trầm mặc ngồi yên lặng.

      ------------------

      ☆, Chương 741 :Đối mặt gì.

      Edit:..Lam Thiên..


      “Thiếu đảo chủ, nếu Uất Trì Hiểu Hiểu bồi ngươi......”

      Trong lòng Uất Trì Hiểu Hiểu rất sợ hãi, nhưng nàng biết đây là cơ hội ngàn năm có , nàng thể để lỡ.

      Cơ hội như thế, vạn nhất bỏ qua, biết khi nào mới có thể lại có?

      Uất Trì Tà Dịch vẫn ra tiếng, Uất Trì Hiểu Hiểu liền cho rằng ngầm đồng ý , run rẩy ngồi xuống, nàng dám cùng Uất Trì Tà Dịch quá thân cận, nàng lo lắng......

      Bất quá, Uất Trì Tà Dịch vẫn chuyện, nhưng cũng đuổi nàng .

      Tâm Uất Trì Hiểu Hiểu liền buông xuống ít, nàng thậm chí cho rằng Uất Trì Tà Dịch đồng ý nàng ở bên làm bạn .

      có người nguyện ý muốn có thê tử xứng với chính mình, Uất Trì Tà Dịch cao ngạo như thế, tự nhiên cũng là như vậy!

      Uất Trì Hiểu Hiểu kiên định nhìn Uất Trì Tà Dịch, xem ra bọn họ sai, thiếu đảo chủ quả nhiên là......

      Nàng nâng tay muốn lấy qua bầu rượu cấp Uất Trì Tà Dịch rót rượu, nhưng tay vừa mới đụng tới bầu rượu, Uất Trì Tà Dịch đột nhiên ngẩng đầu, quay lại:

      “Làm cái gì?”

      Ngạch......

      Đây là lần đầu tiên nhìn nàng, Uất Trì Hiểu Hiểu có chút kích động:

      “Thiếu đảo chủ, ta...... Ta giúp ngươi rót rượu a......”

      cần, cút......”

      nữ nhân, lại là nữ nhân có mục đích.

      Chỉ liếc mắt cái, Uất Trì Tà Dịch liền thấy ý đồ trong mắt nàng.

      Nữ nhân này, thế nhưng lại muốn quyến rũ , cũng khỏi đem chính mình đặt trong mắt ?

      Hai mắt lạnh lùng nhìn Uất Trì Hiểu Hiểu, trong lòng Uất Trì Hiểu Hiểu có chút sợ hãi, nhưng nàng vẫn như cũ nghĩ buông tha cơ hội này.

      “Đảo chủ, Uất Trì Hiểu Hiểu cũng có ý tứ khác, Uất Trì Hiểu Hiểu chính là muốn......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu chẳng những có rời , mà là trấn định .

      Nữ nhân này, da mặt là đủ dày .

      Kỳ Uất Trì Tà Dịch có thể chưởng đem nàng ném , nhưng tại muốn......

      Ý tứ của ràng , nhưng lúc này lại muốn nhìn chút nữ tử này da mặt đến tột cùng là dày bao nhiêu.

      Ha ha, nữ nhân, quả nhiên là......

      Sinh vật nhàm chán nhất thế giới này.

      Đương nhiên, ngoại trừ thê tử của Đông Phương Ngữ Hinh ra.

      Hinh Nhi......

      Nghĩ đến nàng gạt chính mình gặp U Minh vương, trong lòng Uất Trì Tà Dịch vẫn có chút thoải mái.

      đương nhiên biết với tính tình Đông Phương Ngữ Hinh là có khả năng cùng U Minh vương phát sinh chuyện gì.

      Nhưng tối thiểu nàng cũng nên cho chính mình, mà phải để suy đoán lung tung như vậy.

      Hinh Nhi, có thể cho ta biết nàng rốt cược nghĩ cái gì ?

      Lúc này Đông Phương Ngữ Hinh chuyên tâm khôi phục võ công, nàng nếu biết chỉ vì chút việc ấy, Uất Trì Tà Dịch liền rối rắm như vậy, nàng phỏng chừng trực tiếp bị tức chết.

      Bất quá, có đôi khi nam nhân so với nữ nhân keo kiệt hơn rất nhiều.

      Uất Trì Hiểu Hiểu ngồi xuống, nàng thấy Uất Trì Tà Dịch có tiếp tục đuổi nàng , nàng liền cảm thấy chính mình làm đúng rồi, nàng ân cần giúp Uất Trì Tà Dịch rót rượu, nhưng dám giúp gắp thức ăn......

      Đồ ăn này cũng nhiều, Uất Trì Tà Dịch chủ yếu chính là muốn uống rượu.

      Bỗng nhiên nhiều hơn người rót rượu , Uất Trì Tà Dịch cũng khách khí.

      Chung quanh là nước, hai người ngồi, từ bên ngoài nhìn, là hài hòa nên lời .

      Tuy rằng, giữa bọn họ bao nhiêu ngôn ngữ trao đổi, nhưng......

      Uất Trì Tà Dịch cũng quan tâm Uất Trì Hiểu Hiểu, Uất Trì Hiểu Hiểu lại ngừng , có đôi khi Uất Trì Tà Dịch cảm thấy phiền , nhăn nhíu mày.

      Uất Trì Hiểu Hiểu vẫn luôn chú ý tới thân sắc của Uất Trì Tà Dịch, cho nên......

      Tại thời điểm ấy, nàng tự giác im miệng, bảo trì trầm mặc yên lặng ngồi.

      ------------------

      ☆, Chương 742: Rối rắm như thế.

      Edit:..Lam Thiên..


      Nàng biết Uất Trì Tà Dịch cũng thích chính mình, nhưng xem tình huống tại, tựa hồ cũng phải chán ghét , có phải ?

      Uất Trì Tà Dịch uống ít rượu, vẫn biết nên làm như thế nào.

      Có lẽ, nên hỏi nữ vương chút.

      Nữ vương cùng Đông Phương Ngữ Hinh , nàng hẳn là biết ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh.

      Chỉ là......

      Nếu hỏi nàng, mà Đông Phương Ngữ Hinh lại biết, đó phải là đại biểu chính mình tin tưởng nàng hay sao?

      Vạn nhất Đông Phương Ngữ Hinh hiểu lầm, kia chẳng phải là......

      Nghĩ vậy, Uất Trì Tà Dịch có chút do dự .

      rất muốn biết ý nghĩ của nữ nhân, mà lúc này bên người, khéo lại có người......

      Uất Trì Hiểu Hiểu, cũng nữ nhân.

      Tuy rằng nàng đối chính mình có ý đồ bất minh, nhưng......--

      Thiếu đảo chủ rất tuấn tú......

      Uất Trì Hiểu Hiểu vụng trộm đánh giá Uất Trì Tà Dịch, tâm nàng cũng rục rịch .

      Trách được Uất Trì Nhu Y từng mê luyến thiếu đảo chủ như vậy, thậm chí tiếc vì ......

      Nếu đổi lại là chính mình, nàng cũng như thế .

      Thời điểm lúc trước, nàng dám tới gần , bởi vì Uất Trì Nhu Y luôn luôn nhìn chằm chằm.

      Sau này là Đông Phương Ngữ Hinh, nữ nhân so với Uất Trì Nhu Y lợi hại hơn.

      Nhưng lúc này, nữ nhân kia còn xứng đứng ở bên người thiếu đảo chủ nữa.

      tại nữ nhân kia cũng ở đây......

      Đối mặt với thiếu đảo chủ xuất sắc như thế, trong lòng nàng làm sao có thể......

      Nghĩ vậy, tâm Uất Trì Hiểu Hiểu càng thêm nhiệt huyết sôi trào .

      “Thiếu đảo chủ, kỳ Hiểu Hiểu luôn luôn đều......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu ngượng ngùng , nàng muốn nàng thích Uất Trì Tà Dịch, nhưng lời chưa ra, Uất Trì Tà Dịch lại hỏi:

      “Nữ nhân đều thích gạt nam nhân như vậy sao?”

      Ngạch......

      Uất Trì Hiểu Hiểu sửng sốt, bỗng nhiên biết thiếu đảo chủ đây là ý tứ gì.

      “Ta hỏi ngươi, nữ nhân đều thích gạt nam nhân làm việc sao?”

      Uất Trì Tà Dịch lập lại lần, Uất Trì Hiểu Hiểu nghe xong vội vàng lắc đầu:

      , a, thiếu đảo chủ, nữ nhân làm sao có thể gạt nam nhân đâu? Đặc biệt là đối với nam nhân mình thích, ta nhất định ......”

      Thích nam nhân......

      là Đông Phương Ngữ Hinh thích nam nhân kia .

      Uất Trì Tà Dịch chưa bao giờ hoài nghi điểm này, nhưng tại......

      Đông Phương Ngữ Hinh, có phải thay đổi hay ?

      Cái ước định kia là cái gì? Nàng đáp ứng U Minh vương điều kiện gì?

      nên hoài nghi Đông Phương Ngữ Hinh , nhưng......

      U Minh vương mất nhiều công sức thiết kế Đông Phương Ngữ Hinh, ắt hẳn nên dễ dàng buông tha nàng như vậy a.

      Hai cái điều kiện của ......

      Nghĩ đến hai cái điều kiện kia….., Uất Trì Nhu Y mất tích , tự nhiên , điều kiện thứ hai còn có tác dụng......

      Nhưng cái thứ nhất......

      U Minh vương dự đoán được Đông Phương Ngữ Hinh.

      Hinh Nhi nếu như nguyện ý, thời điểm lúc trước nên đáp ứng U Minh vương .

      Nhưng hôm nay......

      U Minh vương bỗng nhiên thân thủ, điều kiện kia đối với Hinh Nhi cũng có lực dụ hoặc sao?

      nghĩ ra --

      U Minh vương cái gì cũng thiếu, là bá chủ U Minh giới , thậm chí bọn họ còn phải là đối thủ của , kia Hinh Nhi là đáp ứng chuyện gì?

      , nhưng lại rất muốn biết.

      “Thiếu đảo chủ, Uất Trì Hiểu Hiểu biết tâm tình của ngươi tốt, chỉ là, uống rượu như vậy đối thân mình tốt ......”

      Uất Trì Hiểu Hiểu quan tâm xong, Uất Trì Tà Dịch lại nhìn qua.

      Nữ nhân này, là người biết quan tâm a.

      Nhưng, tâm tư của nàng, đồng dạng cũng đơn giản như vẻ bề ngoài.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :