1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 693: Tà Dịch, ta mệt mỏi
      Edit: voi còi



      Chích lão hiểu nhìn Hoan Hoan, Hoan Hoan vội hỏi :

      “Chúng ta ở bên ngoài nhìn xem cũng tốt...... Trong lòng cháu lo lắng, cho tới bây giờ cũng chưa từng như vậy a......”

      Ánh mắt Chích lão lạnh lùng, bỗng nhiên bà nghĩ đến chuyện hôm nay xảy ra.

      Đầu tiên là U Minh vương tới, sau đó......

      Thân thể của Tà Dịch đúng, Đông Phương Ngữ Hinh lại ngủ.

      Tuy rằng nàng tỉnh lại, cơ bản coi như là thuận lợi, nhưng......

      Vẫn làm cho người ta cảm thấy có vài phần kỳ quái.

      Biến số lớn nhất là U Minh vương, nhưng......

      , có khả năng gặp chuyện may, Chích lão với chính mình.

      Nhưng chuyện của Uất Trì Tà Dịch, Tiểu Hoan Hoan biết, bé làm sao có thể cảm thấy bất an đâu?

      Hay là Đông Phương Ngữ Hinh có chuyện gì?

      Nàng cùng Tiểu Hoan Hoan luôn luôn đều sống nương tựa lẫn nhau, giữa bọn họ có điểm cảm ứng cũng bình thường.

      “Được, được rồi......”

      Cuối cùng Chích lão nhượng bộ, nhưng Tiểu Hoan Hoan cũng có quá mức hưng phấn, mặt lại nặng trịch, như là bỗng chốc thành thục ít.

      “Tiểu Nhạc Nhạc......”

      Bé lôi kéo tay của Tiểu Nhạc Nhạc, Tiểu Nhạc Nhạc vội lấy lòng cười:

      “Như thế nào, Tiểu Hoan Hoan?”

      “Vì sao trong lòng ta yên lòng chứ?”

      “Này......”

      Vấn đề này rất khó khăn a, làm sao mà biết?

      Nhưng mà, cũng cảm giác người nhà cũng đúng, thần sắc của Chích lão đúng, Tiểu Hoan Hoan đúng, tựa hồ......

      Đều nghĩ chuyện gì đó.

      Nhưng hôm nay ràng là ngày tốt a, ngày Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch thành thân a.

      Quên , hồi cũng cẩn thận chút, chừng có chuyện gì đâu?

      Tiểu Nhạc Nhạc thầm

      *******************

      “Hinh Nhi, cuối cùng nàng cũng là thê tử của ta ......”

      Tuy rằng bọn họ thành thân qua, nhưng lần này mới là ý nghĩa cuối cùng.

      Uất Trì Tà Dịch có chút kích động, hôm nay là ngày bọn thành thân, động phòng hoa chúc.

      nên kích động, nên hưng phấn, thậm chí lúc vừa rồi đều muốn chạy nhanh đem Đông Phương Ngữ Hinh áp đảo.

      Nhưng sau khi độc kỳ quái này cởi bỏ, thế nhưng......

      Hai mắt ôn nhu nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, đây là thê tử của ......

      nghĩ muốn nhanh chóng cùng nàng xxoo. Hắc … Hưu......

      Nhưng......

      tìm thấy chút cảm giác hưng phấn.

      Tâm của là kích động, thân thể là kích động.

      Phản ứng, cũng là......

      bình thản. Uất Trì Tà Dịch có chút gì, lần đầu tiên đối mặt với Đông Phương Ngữ Hinh, thế nhưng an tĩnh như vậy.

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh, còn lại là hiểu nhìn .

      Trong lòng nàng thầm phỏng đoán, giờ phút này, Đông Phương Ngữ Hinh chân chính làm như thế nào?

      Câu dẫn Uất Trì Tà Dịch sao?

      Hoặc là...... Bất động?

      Chờ nhào tới?

      Nàng tự nhận là biểu của mình sai, theo lý thuyết......

      Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi chợt lóe, nàng tin chính mình có sơ hở gì.

      Mà Uất Trì Tà Dịch khôn khéo nàng càng ràng, cho nên giờ phút này nàng nhất định phải ổn trọng, tuyệt đối có khả năng hành động thiếu suy nghĩ.

      Ngộ nhỡ, bị phát đúng, vậy chính mình liền......

      Đến chuyến này rồi, thậm chí có khả năng chết tại đây......

      Thủ đoạn của nam nhân này, nàng rất ràng.

      Uất Trì Nhu Y suy tư, nàng chỉ có thể chờ động tác của Uất Trì Tà Dịch.

      Nhưng cũng chưa tiến thêm bước, nàng nghĩ đến tin tức gần đây --

      Bọn họ cùng nhau ngừng nghỉ học tập mười ngày nay, rất mệt.

      Vậy nàng có thể hay ......

      “Tà Dịch, ta mệt mỏi......”


      ☆, Chương 694: được?
      Edit: voi còi



      Nàng ôn nhu xong, vốn Uất Trì Tà Dịch cũng có chút buồn bực, giờ phút này phản ứng, ......

      Có phải bình thường hay a?

      Bởi vì độc vừa rồi cởi bỏ sao?

      Nhưng cảm giác là có khả năng, y thuật của Đông Phương Ngữ Hinh rất tin tưởng, có khả năng nàng hiểu độc.

      Nhìn đến Đông Phương Ngữ Hinh có chút mệt mỏi, vội gật đầu, săn sóc :

      “Vậy trước tiên nghỉ ngơi chút ......”

      Uất Trì Nhu Y nghe xong thầm cắn răng, dựa theo tình huống bình thường, nên là như vậy mới đúng.

      nên hung hăng nhào vào mình, cùng mình......

      Triền miên buổi tối.

      Nhưng mà bây giờ, ai có thể cho nàng sao lại thế này?

      Nàng dám chủ động, tuy rằng nàng biết muốn thế nào khơi mào dục vọng của người nam nhân.

      Nhưng......

      , thể.

      Nàng chậm rãi nằm xuống, Uất Trì Tà Dịch nằm xuống ở bên cạnh nàng, đem nàng ôm vào trong lòng.

      Uất Trì Nhu Y nhắm mắt lại, ngửi mùi hương độc đáo người , thân mình nàng ngứa.

      Nàng phải nữ nhân trải qua việc nam nữ, thậm chí ......

      Nàng bị U Minh vương dạy dỗ tốt lắm, bây giờ nắm ở trong lòng nam nhân mà mình thích nhất, nàng làm sao có thể bình tĩnh đây?

      Tay, lén lút ra ngoài, chui vào trong y phục của , vuốt ve thân mình to lớn kia.(voi: đây có nên coi nam 9 của chúng ta bẩn thân mình hay đây, edit đoạn này mà…..bực mình quá….)

      Nàng vuốt nhàng, cuối cùng ở trước ngực vẽ vòng tròn.

      Lực độ của nàng nắm chắc tốt lắm, có chút ngượng ngùng, có chút quyến rũ.

      Tà Dịch nhắm mắt lại, bỗng nhiên cảm thấy......

      Có chút thực xin lỗi Đông Phương Ngữ Hinh --

      Nàng đều làm đến hình dáng này, ám chỉ ràng như vậy, nhưng chính mình thế nhưng......

      Còn chưa có loại xúc động kia......

      có vấn đề sao? Hay vẫn là chuyện độc dược lúc trước?

      Thân thể luôn luôn là bình thường, cho nên Uất Trì Tà Dịch hoài nghi là độc dược toàn bộ cởi bỏ.

      Quên , người trước mắt là Đông Phương Ngữ Hinh, thê tử của , cũng có gì dọa người.

      “Hinh Nhi, cơ thể của ta tựa hồ vẫn hợp lắm......”

      tay bắt lấy tay bé của nàng lộn xộn, Tà Dịch thấp giọng .

      “Như thế nào??”

      Uất Trì Nhu Y hiểu nhìn , Uất Trì Tà Dịch than tiếng:

      “Vừa rồi nàng hạ độc gì? Độc kia có tác dụng phụ gì ?”

      Uất Trì Nhu Y vừa nghe, bỗng nhiên hiểu được cái gì --

      Nàng rất muốn thử xem phía dưới của Uất Trì Tà Dịch, nhưng dám......

      Vừa rồi hạ độc, nàng biết.

      Mà giải dược, cũng là U Minh vương làm cho.

      U Minh vương cho bản thân nhiệm vụ, chắc có sai lầm gì mới đúng a.

      Nhưng hôm nay......

      Nếu là tối hôm nay thân mình Tà Dịch luôn luôn đúng, nàng liền công lãng phí ngày cơ hội.

      Nàng cũng chỉ có thời gian ba ngày ......

      Nhưng, nếu là......

      Thân thể Uất Trì Tà Dịch luôn luôn tốt lên đâu?

      Nàng mất công phu lớn như vậy, mạo hiểm lớn như vậy đến đây, chẳng lẽ vì......

      Mặt của Uất Trì Nhu Y đều đen......

      U Minh vương, ngươi đây là đùa ta sao? mang theo người chơi như vậy.

      Ta đều là người của ngươi, tự nhiên tất cả đều là phe của ngươi.

      Ngươi để cho ta tới quyến rũ Uất Trì Tà Dịch, dùng dung mạo của Đông Phương Ngữ Hinh, lại khiến ......

      Uất Trì Nhu Y rất tức giận, nhưng lúc này nàng cũng thể liên hệ U Minh vương, mấy ngày nay, nàng chỉ có thể dựa vào chính mình.

      Bây giờ cũng chỉ có hi vọng, đây chỉ là tạm thời, đợi chút nữa Uất Trì Tà Dịch có thể khôi phục bình thường.


      ☆, Chương 695: Hoan Hoan làm nũng
      Edit: voi còi



      “Ai, sao bọn họ lại yên tĩnh như vậy a......”

      Nhìn đến cửa đều đóng rồi, Tiểu Hoan Hoan hiểu hỏi.

      Lúc trước, bên ngoài phòng này cũng an tĩnh như vậy.

      Chích lão cũng nhìn thoáng qua, là rất yên tĩnh, thậm chí có thể nghe được tiếng hít thở mềm mại của bọn họ.

      Mặt bà đen lại, đêm động phòng hoa chúc, chẳng lẽ bọn họ ngủ sao?

      Khó mà làm được, bà muốn tiểu đồ đệ thiên tài a.

      Chích lão có chút buồn bực, nhưng bà cũng có khả năng vụng trộm vào......

      Hoặc là trực tiếp đá văng cửa, làm cho bọn họ trước động phòng sau đó mới ngủ a.

      Tiểu Hoan Hoan nghiêng đầu, hiểu hỏi:

      “Nãi nãi, phụ thân nên nghe lời như vậy a......”

      Chích lão xấu hổ, cái này gọi là nghe lời sao?

      Di, đúng vậy, chẳng lẽ là......

      Thân mình của Đông Phương Ngữ Hinh có việc? lâu Uất Trì Tà Dịch còn qua tìm chính mình Đông Phương Ngữ Hinh ngủ đâu?

      được, bà muốn xác định chút.

      “Tiểu Hoan Hoan, gõ cửa......”

      Tiểu Hoan Hoan vừa nghe, tự nhiên vui vẻ gõ cửa.

      “Ai?”

      Tà Dịch phiền chán đứng lên mở cửa, nhìn đến Tiểu Hoan Hoan cùng Chích lão, sắc mặt hòa dịu ít:

      “Chích lão......”

      “Hinh Nhi đâu?”

      Nhìn y phục của hoàn chỉnh, thần thái có chút uể oải, điều này thuyết minh khẳng định đúng.

      ngủ......”

      “Giờ phút này ngủ?”

      Chích lão chau chau mày, mặt Tà Dịch có chút đỏ lên, chuyện được, làm sao có thể cùng Chích lão?

      Tuy rằng, bà là luyện đan sư.

      “Liên tục bận rộn nhiều ngày như vậy, thân thể quá mệt ......”

      May mắn có mấy ngày nay làm cớ.

      “Mẫu thân......”

      Tiểu Hoan Hoan vừa nghe Đông Phương Ngữ Hinh ngủ, bé sưu tiếng bỏ chạy vào.

      Uất Trì Nhu Y nằm ở giường, lúc nghe được tiếng bên ngoài, trong lòng nàng có chút bồn chồn --

      Chích lão, nàng nghe qua, nhưng cùng bà tiếp xúc qua a.

      Liền tiểu nhân vật như nàng, làm sao có thể cùng Chích lão nhận thức đâu?

      Mà Hoan Hoan, cái nha đầu chết tiệt kia......

      Mỗi lần nhìn đến bé nàng đều muốn trực tiếp giết nó.

      Nhưng lúc này, nàng là Đông Phương Ngữ Hinh, tự nhiên muốn sủng ái tiểu nha đầu này.

      “Hoan Hoan......”

      Uất Trì Nhu Y giương mắt xem Tiểu Hoan Hoan, Tiểu Hoan Hoan chui vào trong lòng nàng:

      “Mẫu thân, người lười a, giờ phút này liền nằm xuống......”

      Bé dùng sức hít hít cái mũi, dùng sức ở trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh dụi dụi:

      “Hu hu, hôm nay mẫu thân xoa nhiều gì đó a, bằng lúc trước chuyện dễ ngửi ......”

      Trong lòng Uất Trì Nhu Y lộp bộp chút, tiểu nha đầu này......

      Nàng muốn cùng nó bảo trì khoảng cách mới được, đứa này tuy rằng lớn, nhưng thiên phú rất cao, quá quỷ.

      “Ha ha, Hoan Hoan, mẫu thân phải thành thân sao? Cho nên tự nhiên liền......”

      như thế sai, Tiểu Hoan Hoan hắc hắc cười :

      “Vậy ngày mai cũng thể làm nhiều này nọ như vậy, ngửi tốt......”

      “Hoan Hoan, mẫu thân biết, trước tiên con ra ngoài , mẫu thân rất mệt ......”

      Nàng dám cùng tiểu nha đầu ở chung nhiều, nàng liền lo lắng......

      Nam nhân, có lẽ dễ dàng lừa gạt chút, dù sao dung mạo đặt tại đây, cũng nghĩ đến......

      Nhưng tiểu nha đầu này, là nữ nhi của Đông Phương Ngữ Hinh, phỏng chừng liền rất phiền toái.

      Bọn họ rất hiểu biết, rất quen thuộc.

      Tuy nàng sợ bị bọn họ nhận ra đến, nhưng điều kiện tiên quyết, tốt xấu cùng Uất Trì Tà Dịch ở cùng nhau lần.

      Như vậy, giữa Uất Trì Tà Dịch cùng Đông Phương Ngữ Hinh, nhất định có vết rách .

      “Vâng, tốt a, mẫu thân......”

      Tiểu Hoan Hoan theo trong lòng Uất Trì Nhu Y chui ra, bé vèo vèo vèo chạy đến cửa, lôi kéo Chích lão bước .










    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 696: Phát đúng!
      Edit:..Lam Thiên..


      “Tiểu Hoan Hoan, nha đầu kia, hấp tấp, nôn nóng......”

      Chích lão than tiếng , nhưng mặt đều là vui tươi hớn hở .

      Ba người ra được mấy bước, Tiểu Hoan Hoan bỗng nhiên dừng lại, đứng lại.

      “Tiểu nha đầu, con đây là lại muốn như thế nào a?”

      Chích lão nhìn Tiểu Hoan Hoan, nàng thế nào lại cảm giác tiểu nha đầu này hôm nay đúng đây?

      “Nãi nãi, con muốn nương ......”

      Cái mũi Tiểu Hoan Hoan đau xót, bé rất muốn khóc a.

      Mà tình cảm của Tiểu Hoan Hoan vốn cũng rất......

      Phong phú, bé cũng muốn tận lực áp chế chính mình, thế nhưng rơi lệ.

      Bé vừa khóc, Chích lão liền nhịn được đau lòng:

      “Ai nha, Tiểu Hoan Hoan, con phải vừa mới nhìn thấy mẫu thân sao? Này, mới khỏi được vài bước, con liền lại muốn nàng ?”

      Tiểu Hoan Hoan lắc đầu, thân thủ xoa xoa cái mũi, ô ô khóc :

      , phải, vừa mới cái kia, phải......”

      Thanh của bé lớn, lại đứt quãng , nên Chích lão nghe hiểu được.

      phải cái gì? Con vừa rồi phải mới thấy Hinh Nhi sao?”

      “Ai, nãi nãi, ý tứ của Tiểu Hoan Hoan là, nữ nhân vừa rồi, phải Hinh Nhi......”

      Tiểu Nhạc Nhạc cùng Tiểu Hoan Hoan có khế ước, tự nhiên hiểu được ý nghĩ của Tiểu Hoan Hoan.

      Vừa rồi thời điểm Tiểu Hoan Hoan tiến lên, cũng quan sát , cảm giác có chút đúng.

      Tiểu Nhạc Nhạc giải thích, khiến Chích lão sửng sốt, nàng quay đầu nhìn chút, thấy có người liền lôi kéo Tiểu Hoan Hoan bỏ chạy.

      Chạy mạch đến phòng của nàng, nàng mới “ phanh” tiếng đóng cửa lại, gấp giọng hỏi:

      “Tiểu Hoan Hoan, con cái gì?”

      Này, phải việc .

      Nhưng Tiểu Hoan Hoan vừa , nàng thậm chí chút do dự cũng có, trực tiếp lôi kéo Tiểu Hoan Hoan trở về --

      Này thuyết minh nàng đối với Tiểu Hoan Hoan cực kì tín nhiệm.

      Hơn nữa, nàng tin tưởng cảm giác của Tiểu Hoan Hoan, cho nên mới chút do dự mang bé trở về.

      tại thwucj lực của Đông Phương Ngữ Hinh như thế nào, nàng rất ràng.

      Thực lực của Uất Trì Tà Dịch như thế nào, nàng lại càng biết.

      Tình cảm giữa bọn họ như thế nào, nàng cũng hiểu được.

      Nhưng......

      Này đó nàng đều biết, nhưng có người vẫn như cũ dám ở giờ phút này đối với bọn họ xuống tay, đến đúng là đủ......

      Lớn mật ......

      Chích lão mặt lạnh lùng, nàng có ở lúc này phát tác, cũng là vì nàng chưa biết người kia là ai......

      Cho nên, mới trở về hỏi Hoan Hoan, trước xác định chút.

      Nàng vừa rồi cùng Tà Dịch chuyện, dám khẳng định, Uất Trì Tà Dịch cũng có phát có cái gì bất đồng.

      Đông Phương Ngữ Hinh kia phải ?

      Kia lần trước nàng nhìn thấy Đông Phương Ngữ Hinh......

      Khi đó nàng muồn giúp nàng bắt mạch, nàng lại né tránh .

      Lúc đó nàng nghĩ nhiều, tại xem ra cũng bình thường --

      “Con...... con vừa rồi xác nhận qua , người nọ xác thực phải mẫu thân...... hương vị người mẫu thân , giống như vậy......”

      Tiểu Hoan Hoan đỏ hồng mắt xong, cũng là làm khó bé , biết đúng nhưng trước lại nhận nhịn thừa nhận nàng là mẫu thân......

      Thậm chí, đứa mới lớn chút như vậy, biết lúc đó phải thời điểm ra, đợi tới ra ngoài mới vụng trộm cho nàng.

      Chích lão có chút đau lòng Hoan Hoan, nàng vuốt đầu bé, cười :

      “Hoan Hoan, con làm rất đúng, dưới loại tình huống này, con nên ......”

      Dám mạo danh , kia đối phương hiển nhiên có chỗ để dựa .

      Huống chi, tại bọn họ đều biết Đông Phương Ngữ Hinh ở đâu.

      “Nhưng...... Nãi nãi, mẫu thân ở đâu a...... Hoan Hoan rất lo lắng ......”


      ☆, Chương 697:vô cùng cơ trí.
      Edit:..Lam Thiên..


      “Hoan Hoan đừng lo lắng, mẫu thân của con có việc gì ......”

      Chích lão vội vàng an ủi , nàng suy nghĩ chút, rồi dặn dò :

      “Việc này con trước đừng ra, đúng rồi, con nghĩ cách vụng trộm cho phụ thân của con tiếng, ta tìm bọn họ thương lượng chút......”

      Hoan Hoan vội vàng gật đầu, bé cho phụ thân .

      Nhưng phải như thế nào đây?

      thể để nữ nhân kia biết, cũng thể để nàng phát giác a a.

      Chích lão , Tiểu Hoan Hoan còn suy nghĩ biện pháp, bé nhìn y phục của chính mình, bỗng nhiên có chủ ý.

      Đúng, liền làm như vậy .

      “Tiểu Nhạc Nhạc, ta muốn tìm phụ thân ......”

      Tiểu Hoan Hoan hưng phấn .

      Tuy rằng bé thích nữ nhân kia, nhưng......

      Nhưng bé cũng muốn cho phụ thân cùng nữ nhân kia ở cùng nhau.

      Cho nên, bé nhất định phải ngăn cản, giúp mẫu thân trông chừng phụ thân a.

      “A, Tiểu Hoan Hoan, ngươi thế nào......”

      “A a, ngươi cũng đừng lo lắng , ta muốn qua ......”

      Tiểu Hoan Hoan bỏ chạy ra ngoài, Tiểu Nhạc Nhạc lại tiện theo, nhưng vô cùng tò mò biết Tiểu Hoan Hoan nghĩ ra cái biện pháp gì đây?

      Quên , tuy rằng thể cùng , nhưng nhìn lén hẳn là có thể ?--

      “Hoan Hoan, sao con lại tới đây?”

      Trong phòng lại vang lên tiếng đập cửa, Uất Trì Tà Dịch hiểu nhìn nữ nhi vừa mới rời lâu.

      nhìn về phía phía sau bé, có người.... .......

      Chích lão cùng Tiểu Nhạc Nhạc cũng ở đây, Tiểu Hoan Hoan là mình đến .

      Nghĩ đến Tiểu Hoan Hoan có ham thích đặc biệt, bé phải là muốn......

      Nhưng......

      tính toán hôm nay cùng Hinh Nhi cái kia, cho nên......

      “Hắc hắc, phụ thân......”

      Tiểu Hoan Hoan lấy lòng cười, nhìn bé tươi cười sáng lạn như vậy, Uất Trì Tà Dịch dù có bực bội hơn nữa cũng đều thể phát ra được.

      Ngay tại lúc còn sửng sốt, Tiểu Hoan Hoan chui vào trong phòng.

      Oạch tiếng đến giường, cười hì hì :

      “Con muốn cùng hai người cùng nhau ngủ.... ....”

      Uất Trì Tà Dịch mặt hắc tuyến, cùng nhau ngủ?

      Đêm động phòng hoa chúc của , thế nhưng......

      Hoan Hoan muốn cùng nhau ngủ?

      Mà Uất Trì Nhu Y, lại là thiếu chút nữa trực tiếp tức chết.

      Này, đêm động phòng hoa chúc, Uất Trì Tà Dịch cùng nàng cái kia cũng liền thôi , tốt xấu bọn họ hai người ôm nhau cùng ngủ cũng được.

      Nhưng hôm nay......

      Lại nhiều hơn cái tiểu Hoan Hoan......

      Nếu như --

      có Hoan Hoan ở đây, chờ về sau, cho dù là nàng cùng Uất Trì Tà Dịch có phát sinh chuyện gì, nhưng bọn họ lại mình ở cùng phòng buổi tối , nàng hoàn toàn có thể tùy tiện .

      Nhưng nếu Tiểu Hoan Hoan ở đây......

      Nàng liền thể , thời điểm bọn họ cái kia, Tiểu Hoan Hoan ở trong phòng nhìn xem bọn họ?

      Lời này ra, ai tin tưởng đây?

      “Hoan Hoan, được hồ nháo......”

      Tà Dịch sắc mặt nghiêm nghị, thế nào lại cảm giác hôm nay Tiểu Hoan Hoan có chút tùy hứng đây?

      “Phụ thân, người có phải thích Tiểu Hoan Hoan hay a?”

      Thấy Uất Trì Tà Dịch biến sắc mặt , Tiểu Hoan Hoan lập tức làm ra bộ dáng rất thương tâmm.

      Nhìn bộ dáng bé như thế, Tà Dịch chỗ nào dám cái gì.

      phải, Tiểu Hoan Hoan, phụ thân làm sao có thể thích con đây?”

      “Nhưng người vừa mới......”

      Hai mắt bé lên án nhìn Uất Trì Tà Dịch, Uất Trì Tà Dịch bất đắc dĩ gật gật đầu:

      “Được rồi, cùng nhau ngủ......”

      Ai, đầu hàng .

      cầu của nữ nhi, kháng cự xong.

      Hơn nữa, tối hôm nay bọn họ vốn cũng thể làm cái gì.

      “Ha ha, con chỉ biết phụ thân đối với con tốt nhất ...... Mẫu thân, người đúng ?”



      ☆, Chương 698: Thiếu chút nữa phạm sai lầm
      Edit:..Lam Thiên..


      Tiểu Hoan Hoan rốt cục đem ánh mắt chuyển hướng tới Uất Trì Nhu Y, Uất Trì Nhu Y cười cười:

      “Đó là đương nhiên......”

      Nàng có thể như thế nào? Uất Trì Tà Dịch đều đồng ý , nàng dám đồng ý sao?

      “Hắc hắc, chúng ta đây liền ngủ giống như thời điểm lần trước hai người thành thân...... Mẫu thân, người có được ? con muốn nằm ở giữa?”

      Trong mắt Uất Trì Tà Dịch có chút nghi hoặc --

      Thời điểm bọn họ thành thân lần trước ......

      Tối hôm đó, Hoan Hoan nhưng là trốn ở dưới giường, sau đó bị bọn họ phát liền bị dẫn ra ngoài .

      Bọn họ căn bản có cùng nhau ngủ.

      cùng Đông Phương Ngữ Hinh, chính là bận rộn cả buổi tối.

      Lúc đó, là cường hãn bá đạo, Đông Phương Ngữ Hinh kháng cự được.

      Nhưng hôm nay Hoan Hoan như thế nào lại như vậy?

      “Ân, tốt......”

      Uất Trì Nhu Y chỉ có thể tốt, nàng làm sao mà biết lần trước bọn họ ở Kỳ Thiên quốc thành thân làm cái gì đâu?

      Nghe thấy nàng vừa như vậy, Uất Trì Tà Dịch lại càng hiểu.

      Lúc này, Hoan Hoan quay đầu, kéo Uất Trì Tà Dịch chút:

      “Phụ thân, người xem nương đều đồng ý rồi, người còn nằm xuống......”

      Uất Trì Tà Dịch thuận theo nằm xuống, trong lòng cũng có vài phần nghi hoặc --

      Này......

      đúng.

      Hoan Hoan là người thông minh như vậy, lỡ lời .

      Mà Chích lão, càng có khả năng lúc này để Hoan Hoan đến quấy rầy bọn họ động phòng.

      Mà lời vừa rồi của Hoan Hoan, ràng là có ý tứ .

      Bé cố ý chuyện phát sinh, nhưng Hinh Nhi thế nhưng......

      Lại đồng ý ? Này thuyết minh cái gì?

      Uất Trì Tà Dịch, vốn là người cực kì thông minh , trong lòng cái ý nghĩ loáng thoáng ra --

      Hay là, hay là......

      Nhưng , làm sao có thể?

      Nhưng......

      Nghĩ đến hôm nay chính mình dị thường, thời điểm lúc đầu nhìn đến Đông Phương Ngữ Hinh, tuyệt đối có lạnh nhạt hờ hững như vậy.

      Thậm chí thời điểm lúc đầu còn có phản ứng .

      Nhưng về sau, chuẩn xác mà là, sau khi Đông Phương Ngữ Hinh ngủ rồi tỉnh lại, liền chút vọng động nào.

      Thân thể, quả nhiên thành nhất là phản ứng, nữ nhân kia, căn bản phải là Đông Phương Ngữ Hinh.

      Dựa vào.... .......

      Uất Trì Tà Dịch có chút muốn phun, thời điểm vừa rồi, thậm chí còn ôm qua nàng.

      như thế nào lại ngốc như vậy đây? Tiểu Hoan Hoan chỉ qua lần liền phát đúng rồi, kia mới mất bao nhiêu thời gian a.

      Mà chính mình, cùng nữ tử này ở cùng nhau lâu như vậy , thế nhưng lại nửa điểm phát giác

      là càng ngày càng thụt lùi .

      Nhưng Chích lão lại trực tiếp tới, như vậy khẳng định bọn họ có tính toán.

      Nhưng ...... Đông Phương Ngữ Hinh......

      Hinh Nhi, nàng ở đâu?

      Nữ tử này là ai?

      Nghĩ vậy, Uất Trì Tà Dịch có chút nghĩ mà sợ, nếu chính mình cùng nàng phát sinh cái gì, kia......

      Thế nào cùng Đông Phương Ngữ Hinh ăn đây? Chính cũng đều cảm thấy chình mình còn mặt mũi mà gặp Đông Phương Ngữ Hinh nữa.

      Ai, thế nào lại khinh suất như vậy đây, thế nhưng lại phát giác ra nữ tử này phải Hinh Nhi.

      Cũng may mắn là Hoan Hoan ở đây, bằng ......

      Bất quá Hoan Hoan thông minh, đơn giản như vậy liền có thể cho chính mình Đông Phương Ngữ Hinh này có vấn đề......

      Nga, nàng xứng dùng tên của Hinh Nhi , biết nữ tử này là ai?

      Có Hoan Hoan nằm ở giữa, Uất Trì Tà Dịch nhưng là tự do hơn ít.

      muốn ra tìm Chích lão hỏi chút, nhưng lại nghĩ Chích lão để ra ngoài, chừng nàng có tính toán.

      Hơn nữa, trước ổn định nữ tử này rồi lại .

      Nàng làm sao có thể cùng Hinh Nhi giống nhau như vậy đây? Uất Trì Tà Dịch có chút buồn bực, nàng......

      Nữ nhân chết tiệt này, đến cùng là dùng biện pháp gì a?

      Tà Dịch rất muốn dung mạo của Đông Phương Ngữ Hinh bị người chiếm, bởi vì nữ nhân khác đều xứng, nhưng......

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 699 : ai lợi hại hơn?
      Edit: PDN

      Hinh Nhi thông minh như vậy , nàng đâu nhỉ? có việc gì chứ? Tuy rằng biết Đông Phương Ngữ Hinh thể có việc , nhưng vẫn có chút lo lắng như cũ .

      Uất Trì Tà Dịch bắt lấy tay của tiểu Hoan Hoan, tiểu Hoan Hoan cũng cái gì, bé biết phụ thân hiểu ý của bé rồi ——

      Bé cũng có chút bội phục bản thân mình, vậy mà. . . . . .

      dễ dàng cho phụ thân như vậy .

      Nữ nhân này đáng ghét nha.

      Tiểu Hoan Hoan hơi dịch về phía Uất Trì Tà Dịch dự vào chút, Nhu Y cũng muốn ở quá gần với tiểu Hoan Hoan , cho nên nàng ta chú ý.

      Nàng ta đâu ngờ được , Uất Trì Tà Dịch biết nàng là giả rồi?

      Chỉ sợ, nàng ta làm sao cũng nghĩ ra, cho dù là nàng ta bắt chước giống, cũng trốn thoát ánh mắt của tiểu Hoan Hoan .

      Tiểu Hoan Hoan chỉ dùng tâm tư trao đổi với Đông Phương Ngữ Hinh , hoàn toàn vẫn chỉ dùng mắt.

      Ánh mắt đầu tiên bé cảm thấy đúng rồi ——

      "Mẫn Du Nhiên. . . . . ."

      Tuy rằng hai người đều ở U Minh giới, nhưng. . . . . .

      Mẫn Bá Thiên rất ít tiếp xúc với Mẫn Du Nhiên .

      Bây giờ Mẫn Du Nhiên cũng làm sao được sủng ái, hoặc là , U Minh Vương gần đây rất ít sủng hạnh nữ nhân.

      ta giống như là thay đổi người khác, nhưng Mẫn Bá Thiên biết ta đợi cái gì. . . . . .

      Lúc U Minh Vương sủng ái nữ nhân , lần đầu tiên luôn kiềm chế tình cảm vài ngày .

      ta có chủ ý với Đông Phương Ngữ Hinh rồi.

      Tuy rằng, đề nghị từng đề cập cũng được ta tiếp thu.

      Muốn làm cho Đông Phương Ngữ Hinh chủ động đồng ý, theo thấy , dường như cũng chỉ có cái biện pháp kia.

      Nhưng. . . . . .

      U Minh Vương kiêu ngạo, tuyệt đối có khả năng dùng bộ dáng của nam nhân khác .

      Hơn nữa, cái chuyện con biến dạng kia , cảm thấy có phần mơ hồ.

      Giống như. . . . . .

      Lần trước, U Huyền bị thương, nhất định chết, với U Minh Vương mà hẳn là rất dễ dàng cứu chữa.

      Nhưng ta lại sốt ruột thành cái bộ dạng kia, cuối cùng là Đông Phương Ngữ Hinh cứu người .

      Điều này khiến cảm thấy có điểm khó hiểu, chẳng lẽ U Huyền giống với người người bình thường sao?

      Những người khác, chỉ cần còn lại có hơi, ta cũng có thể cứu người .

      Nhưng U Huyền. . . . . .

      Hay là . . . . . .

      Mẫn Bá Thiên dường như nghĩ tới điều gì, nhưng nắm giữ được .

      "Mẫn Bá Thiên. . . . . . Thiếu chủ?"

      Mẫn Du Nhiên kinh ngạc nhìn , nàng biết có liên hệ với U Minh Vương , nhưng ngờ đến tìm nàng.

      "Bây giờ ta còn chưa thể luyện đan. . . . . ."

      Công lực của nàng chưa hoàn toàn khôi phục, nếu tùy tiện luyện đan , vậy phẩm chất đan dược kém rất nhiều .

      "Ta biết, ngươi điều dưỡng tốt thân thể trước . . . . . ."

      Mẫn Bá Thiên thân thiết , lúc này, người của Phác Dương Sơn còn mấy người , muốn bảo tồn chút thực lực của chính mình.

      "Vậy ngươi tìm ta. . . . . ."

      Mẫn Du Nhiên khó hiểu nhìn , Mẫn Bá Thiên cười :

      "Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi còn nhớ ?"

      "Đương nhiên nhớ , nữ nhân đó, cả đời ta cũng quên mất . . . . . ."

      Nghĩ đến Đông Phương Ngữ Hinh, Mẫn Du Nhiên vẫn có chút phục như cũ , vì sao thứ tốt đều bị nữ nhân đó chiếm được?

      Mà chính mình. . . . . .

      "Ha ha, nếu trình độ bây giờ của ngươi so sánh với nàng. . . . ."

      Mẫn Bá Thiên thử hỏi, ánh mắt của Mẫn Du Nhiên tối sầm:

      "Ta với nàng ư. . . . . ."

      Lúc đầu so được, chính mình lợi hại, nhưng về sau lại đến cái thời kia. . . . . .

      Nàng biết bây giờ nàng ta như thế nào , lâu gặp mặt , cũng biết ai lợi hại hơn .



      Chương 700 : khắc tinh trời sinh
      Edit: PDN


      "Nàng ở U Minh giới này. . . . . ."

      "Cái gì? Nàng ở chỗ này?"

      Mẫn Du Nhiên bỗng nhiên nghĩ đến U Minh Vương hỏi mình chuyện lúc trước, từng hỏi thăm Đông Phương Ngữ Hinh, hay là. . . . . .

      chiếm được Đông Phương Ngữ Hinh ?

      U Minh Vương, đúng là cái loại người có mới nới cũ, lần trước . . . . . .

      Chết tiệt, cần như vậy.

      Bây giờ Nhu Y mới vài ngày nha, nàng mới được sủng ái bao lâu, làm sao có thể thất sủng nhanh như vậy rồi chứ?

      Bộ dáng của U Minh Vương , có gì đẹp, thậm chí vô cùng ghê tởm.

      Nhưng công pháp, đan dược của ta . . . . . .

      Ngay cả chính mình, cũng điều chế ra những thứ như vậy .

      "Ta biết ngươi lo lắng cái gì, U Minh Vương, là có cái ý định đó đối với nàng ta , nhưng ngươi cũng biết Đông Phương Ngữ Hinh , nàng cũng dễ dàng thỏa hiệp như vậy . . . . . ."

      Mẫn Bá Thiên lạnh lùng , Mẫn Du Nhiên vừa nghĩ cũng đúng, tình cảm của Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch , vậy chính là. . . . . .

      Nàng ta dễ dàng phản bội, nhưng nếu như. . . . .

      Bị U Minh Vương hủy võ công, tu vi của nàng. . . . .

      Chưa từng có ai, có thể lạnh nhạt tại dạng tình huống kia .

      Bởi vì, cao thủ, tiếp thụ được bản thân bỗng nhiên cái gì cũng có .

      Giống như chính mình lúc ấy, đương nhiên lựa chọn U Minh Vương .

      Có điều, ngay lúc đó võ công của chính mình có, quan hệ với U Minh Vương .

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh, lại có thể là do U Minh Vương làm .

      "Ngươi coi như là hiểu biết về U Minh Vương . . . . . . Mẫn Du Nhiên, ta cho ngươi biết chuyện này, ngươi nên biết làm sao hữu lực nhất đối với ngươi chứ?"

      Mẫn Bá Thiên khẽ , nghiêng người mà qua.

      Mẫn Du Nhiên sửng sốt, lời này có ý tứ gì?

      Ý tứ của là, nàng nên ngăn cản U Minh Vương có được Đông Phương Ngữ Hinh sao?

      Nhưng, nay mình ở bên người U Minh Vương , chỉ là. . . . . .

      Cũng tính là gì cả, thậm chí cũng tới như thế, nàng làm sao ngăn cản muốn Đông Phương Ngữ Hinh?

      Trong tay bỗng nhiên có thêm tờ giấy, Mẫn Du Nhiên mở ra, là địa chỉ. . . . . .

      Địa chỉ này, chắc hẳn là nơi giam giữ Đông Phương Ngữ Hinh .

      Hóa ra, Mẫn Bá Thiên đúng là có ý tứ này.

      Nhưng võ công của Đông Phương Ngữ Hinh cũng yếu, chính mình muốn trừ bỏ nàng ta, cũng dễ dàng nha.

      Hai mắt của Mẫn Du Nhiên nheo lại nguy hiểm , bây giờ có tung tích Đông Phương Ngữ Hinh , bọn họ xem như là. . . . . .

      Quen biết màn , chung quy nàng cũng nên đến thăm chứ?

      Nghĩ vậy, Mẫn Du Nhiên dám chậm trễ, nhanh chóng qua tìm người ——

      "Điện hạ, là nữ nhân đó. . . . . ."

      U Huyền vừa định trở về, chợt thấy người vội vã .

      nhìn nhìn quen mắt, cẩn thận suy nghĩ lát, dường như là. . . . . .

      Cái nữ nhân kia ngày đó nhìn thấy cùng ở chung với phụ thân.

      Nàng muốn làm cái gì chứ? Lén lút như thế ?

      U Huyền vốn phải người tồ mò, nhưng lúc này nhìn thấy, cảm thấy có phần đúng, liền lén lút theo. . . . . .

      Người phía trước, đúng là Mẫn Du Nhiên.

      Biết tin tức của Đông Phương Ngữ Hinh , nàng dám chậm trễ, trước tiên phải gặp nữ nhân đó rồi sau.

      biết bây giờ công phu của nàng ta như thế nào, nhưng chuyến vào thời lần đó , nàng ý thức được , nữ nhân này thể giữ lại.

      Nàng ta, rất khủng bố, nơi nào có nàng ta ở , chính mình vĩnh viễn đều khó có khả năng xoay người! Tại cái thời kia như thế, trở về, lại như thế !

      Ngươi xem tại, nàng ta cũng mới đến U Minh giới, chính mình lại suýt chút nữa thất sủng


      Chương 701 : vô cùng rối rắm

      Edit: PDN


      ra, Mẫn Du Nhiên làm sao cũng ngờ, lần trước trúng độc , U Minh Vương chán ghét nàng .

      Đều là Luyện Đan Sư, thế nhưng nàng ngay cả độc này đều cảm nhận được, hoàn toàn đủ tư cách.

      Chẳng qua là, lời như vậy, cũng thẳng với Mẫn Du Nhiên.

      "Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . ."

      Đó là cái phòng ở, Mẫn Du Nhiên muốn vào, cửa khóa.

      Nhưng, ở cửa, nàng lại bị luồng khí tức vô hình ngăn cản .

      Đây là kết giới? U Minh Vương thiết trí ?

      Nàng thấy trong phòng Đông Phương Ngữ Hinh có phần nôn nóng , trong lòng có chút đắc ý.

      thể ngờ được, Đông Phương Ngữ Hinh cũng có lúc bất lực như vậy .

      Nghe thấy tiếng gọi chính mình, Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn lại đây.

      Ở cửa, nữ tử vẻ mặt cười đắc ý , Đông Phương Ngữ Hinh nhếch lên khóe miệng :

      "Mẫn Du Nhiên, thể ngờ được nhìn thấy ngươi. . . . . ."

      Các nàng, quan hệ phải là ít nha.

      "Hừ, ngươi phải rất lợi hại hay sao? Làm sao có thể bị nhốt tại đây?"

      Mẫn Du Nhiên hừ lạnh tiếng, nàng đương nhiên biết võ công của U Minh Vương , cũng phải người bình thường có khả năng chống cự .

      Nàng cũng biết đời này ai có thể chống lại , bao gồm, mấy người hiệu trưởng cũng có thể quá sức.

      "Ngươi cũng phải rất lợi hại sao? Chẳng phải cũng dạng theo lão nhân?"

      Lão nhân. . . . . .

      U Minh Vương là lão nhân, tuyệt đối quá đáng. . . . . .

      Nhưng như vậy, nghe có chút khó nghe. . . . . .

      Sắc mặt của Mẫn Du Nhiên tối sầm, cười lạnh :

      "Ha ha, Đông Phương Ngữ Hinh, bây giờ ta nên chúc mừng ngươi sao? Lão nhân kia có ý tứ đối với ngươi , ước chừng rất nhanh , ngươi cũng có thể có thể bị lão đầu này . . . . . ."

      Ánh mắt của nàng quét về phía chiếc giường lớn trong phòng của Đông Phương Ngữ Hinh kia , cười to ha hả :

      "Ngươi bị thân thể béo tốt của ép đến giường, hung hăng đè nặng ngươi, hung hăng . . . . . ."

      , cần. . . . . .

      Nghĩ đến bộ dáng của U Minh Vương , nghĩ đến chuyện có thể làm đối với mình , Đông Phương Ngữ Hinh cảm thấy ghê tởm.

      Nàng vẫn hiểu nổi, giống như là Mẫn Du Nhiên như thế, tuy rằng thể xinh đẹp , khuynh quốc khuynh thành cỡ nào , nhưng tuyệt đối cũng phải nữ nhân xấu xí, nàng ta làm sao chịu được cùng chỗ với con lợn U Minh Vương kia chứ?

      Nhìn thấy biểu tình vô cùng rối rắm của Đông Phương Ngữ Hinh , Mẫn Du Nhiên bỗng nhiên cảm thấy lời của Mẫn Bá Thiên hề ý nghĩa .

      Tuy rằng, nàng hy vọng Đông Phương Ngữ Hinh được U Minh Vương sủng ái, nhưng nếu như xảy ra, Đông Phương Ngữ Hinh sống bằng chết .

      Đây đối với nàng cũng có gì tốt nha, vì sao nàng phải ngăn cản?

      Nhưng ngộ nhỡ sau khi Đông Phương Ngữ Hinh biết bản lĩnh của U Minh Vương, nàng ta rất cam tâm tình nguyện sao?

      Dù sao, mặc kệ Uất Trì Tà Dịch có tốt bao nhiêu , đối với người tu hành cũng giúp được bao nhiêu .

      Nhưng U Minh Vương giống, thứ có , đúng là. . . . . .

      Thứ mà rất nhiều người tu luyện, đều tha thiết ước mơ.

      Đây là thứ tìm thấy ở thế giới con người, mặc dù là ngươi tiêu tiền cũng cầu được. . . . . .

      ai có thể trải qua mê hoặc có được thứ đó, như. . . . . .

      Nhu Y, như chính mình, như Mẫn Bá Thiên. . . . . .

      Cho nên, Mẫn Du Nhiên tại vô cùng rối rắm, muốn cho Đông Phương Ngữ Hinh khổ sở, nhưng lại càng muốn cho nàng ta nhặt được tiện nghi này——

      "Đông Phương Ngữ Hinh, tại sao ta mới mấy câu như vậy ngươi rất khó chịu rồi? Ha ha, nếu như Uất Trì Tà Dịch biết ngươi cùng chỗ với U Minh Vương như thế này. . . . . ."

      Có điều, tuy rằng lo lắng, nhưng Mẫn Du Nhiên vẫn tiếp tục những lời đả kích như cũ .

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 702: Chạy trốn như thế nào?
      Edit: voi còi




      “Đủ...... Mẫn Du Nhiên, ngươi cho là mỗi người đều giống như ngươi có người muốn sao?”

      Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh ngẩng đầu, nhìn sắc mặt đắc ý của Mẫn Du Nhiên --

      Hừ, nữ nhân này là ngây thơ, nam nhân muốn a? Thế nhưng sa đọa đến theo U Minh vương?

      “Ta có người muốn? Thế nhưng ngươi có người muốn sao, giống như vậy lại đến giường của U Minh vương?”

      Nàng chỉ vào giường lớn phía sau, cười lạnh :

      “Thế nào? Chẳng lẽ đây phải sao?”

      Giường này......

      Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu xem, đây quả là giường lớn của U Minh giới sai.

      Nhưng cái này cùng leo lên giường của U Minh vương, tựa hồ giống nhau ?

      Lời này, thế nào chợt nghe lại khó nghe như vậy đây?

      “Đông Phương Ngữ Hinh, đừng tưởng rằng chính mình cao thượng cỡ nào, ngươi cùng ta, kỳ cũng giống nhau ......”

      Bọn họ giống nhau sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, nhưng nàng lười chuyện cùng nàng ta.

      Nàng bây giờ, thầm nghĩ nhanh chóng cởi bỏ huyệt đạo.

      Đông Phương Ngữ Hinh chuyện, Mẫn Du Nhiên liền càng kỳ quái, nàng đối Đông Phương Ngữ Hinh coi như là tương đối hiểu biết, khi nào Đông Phương Ngữ Hinh như vậy ......

      Dễ khi dễ?

      Kết giới kia tuy rằng có thể ngăn trở nàng vào, nhưng có thể cùng người bên trong chuyện, thần thức của nàng ta cũng có thể vào.

      Nàng nghĩ muốn thử võ công của Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......

      “Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi......”

      chút võ công cũng có? Làm sao có thể?

      Mẫn Du Nhiên cả kinh, lại thử thử, vẫn như thế.

      Trách được Đông Phương Ngữ Hinh thành như vậy, ra là nàng......

      “Võ công của ngươi đâu?”

      Hay là, U Minh vương làm? Phế võ công của Đông Phương Ngữ Hinh hay sao?

      Nhưng...... Nếu là như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh nên trầm tĩnh như vậy a.

      “......”

      Đông Phương Ngữ Hinh trắng mắt liếc nàng ta cái, cho dù là nàng ta biết, cũng có khả năng giúp mình, cho nên nàng cần thiết vì chính mình giải thích.

      “Vậy võ công bị phế?”

      Mẫn Du Nhiên thử hỏi, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn như cũ, Mẫn Du Nhiên ha ha cười to :

      “Ha ha, ông trời có mắt...... Đông Phương Ngữ Hinh, vậy mà ngươi cũng có võ công ......”

      Nàng thử muốn cho công lực của mình qua, nhưng cái kết giới này thế nhưng có thể ngăn trở công lực của nàng.

      Giờ phút này, nhưng là cơ hội cực tốt để trừ bỏ Đông Phương Ngữ Hinh ......

      Nhưng thời, nàng lại làm được.

      Thần thức giết người, ý tưởng này sai, nhưng nàng cũng này nọ.

      Mẫn Du Nhiên cảm giác có chút đáng tiếc, nàng còn ít, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cái gì cũng , thậm chí đến cuối cùng, nhìn cũng liếc nhìn nàng cái.

      Mẫn Du Nhiên cảm giác thú vị, nàng cũng giết được Đông Phương Ngữ Hinh, chỉ có thể ly khai trước.

      Nhưng mà, ngoài ý muốn Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng võ công ......

      Ha ha, nàng bị U Minh vương bắt giữ tại đây, vậy tạm thời rời nơi này .

      Muốn giết nàng, có rất nhiều cơ hội, bây giờ nàng cũng cần gấp --

      “Ai, nữ nhân a, vì sao phải nhàm chán như vậy đây?”

      Nhìn Mẫn Du Nhiên rốt cục cam lòng rồi, Đông Phương Ngữ Hinh mới thở dài hơi.

      Muốn ở trong lời đối phó chính mình, Mẫn Du Nhiên này, nghĩ cũng quá đơn giản .

      Nàng rất có tính nhẫn nại, trừ phi, gặp được chuyện có thể làm cho nàng thiếu kiên nhẫn.

      Nàng nghĩ tới rất nhiều biện pháp khôi phục võ công, nhưng cũng chưa được --

      Bây giờ nàng có nội lực, trữ vật giới đều mở ra được.

      Muốn tìm chút dược trước thử xem đều được.



      ☆, Chương 703: Nàng quá vô sỉ
      Edit; voi còi


      Hạ độc nơi này? Thế nhưng nàng lấy được độc dược của mình, U Minh vương chết tiệt, cũng dám hạ phong ấn nhẫn trữ vật của nàng, nếu như để nàng bình an ra ngoài, tất nhiên dễ dàng buông tha U Minh vương như vậy.

      Đông Phương Ngữ Hinh hừ lạnh tiếng, nàng quyết định chủ ý, nhất định phải......

      “Ngươi sao chứ?”

      Bên tai, bỗng nhiên truyền đến giọng nam hài tử, Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu lại, đứa này, quen mặt.

      Hơi suy nghĩ chút, Đông Phương Ngữ Hinh liền đoán được là ai.

      Bọn họ gặp mặt, hình như là kêu U Huyền, nhi tử của U Minh vương.

      Nàng có ấn tượng khắc sâu đối với nó, bởi vì, nó rất tuấn tú khí, tuy rằng lớn, nhưng bộ dạng rất xuất sắc.

      Nàng nhìn đến đầu tiên chính là hoài nghi phải con của U Minh vương, bởi vì bề ngoài hai người cách xa quá lớn.

      Nhưng U Minh vương nghi ngờ, vậy chính mình còn có cái gì hoài nghi?

      Đây cũng phải nhi tử của nàng, ha ha, nàng cũng cần phải quan tâm ?

      có việc gì......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn nó, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện Tiểu Hoan Hoan, tiểu tử này đối Tiểu Hoan Hoan có ý tứ?

      Nhưng......

      Hình như U Minh vương cũng quá nguyện ý, kỳ chính mình cũng nguyện ý, U Minh vương này tuy rằng lợi hại, nhưng làm cho người ta cảm giác, có chút ......

      Tà môn......

      Mà tiểu hài tử này tuy rằng tệ, nhưng tóm lại là con của U Minh vương, lão tử như vậy, nhi tử này, lớn chút, chừng cũng biến thành bộ dáng kia !

      Nàng chỉ có nữ nhi là Tiểu Hoan Hoan, tự nhiên muốn tìm cho bé nam nhân đáng tin chút.

      Người khác , Tiểu Nhạc Nhạc đều ở bên cạnh Tiểu Hoan Hoan lâu như vậy, đứa này đều so với con của U Minh vương còn gần hơn nhiều.

      “Ách...... Ngươi làm sao có thể bị phụ thân nhốt tại nơi này đây?”

      U Huyền cũng có thử tiến vào, tựa hồ nó thấy được kết giới bên ngoài cửa.

      U Huyền là nhi tử của U Minh vương, vậy.....

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến khả năng kia, biết có hay ?

      “Ta làm sao mà biết? Ta ở Thiên Thương đảo tốt, sau đó ngủ giấc, lúc tỉnh lại, liền đến chỗ này ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh , U Huyền nhíu mày, nó là nhận ra Đông Phương Ngữ Hinh, mới có thể qua hỏi chút.

      Nhưng trước cửa phòng nàng có kết giới của phụ thân, vậy chứng minh…

      Nữ nhân này đối phụ thân hữu dụng.

      Kết giới này......

      Tuy rằng thân phận U Huyền tôn quý, nhưng tuổi của nó lớn, loại này này nọ cũng tinh thông.

      “U Huyền, ngươi gọi là U Huyền sao?”

      Đông Phương Ngữ Hinh hòa khí hỏi.

      “Đúng......”

      Đây là mẫu thân của Tiểu Hoan Hoan, tự nhiên U Huyền dám đắc tội.

      Bởi vì nó thích Tiểu Hoan Hoan, nếu như đắc tội Đông Phương Ngữ Hinh, ngộ nhỡ đến lúc đó nàng vừa ý, vậy liền phiền toái .

      “Ngươi thích nữ nhi của ta?”

      U Huyền nghĩ đến Đông Phương Ngữ Hinh trực tiếp hỏi nó như vậy, tuy rằng đáp án này là khẳng định, nhưng......

      Nó vẫn đỏ mặt .

      Nhìn tiểu U Huyền đỏ mặt, bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh nhịn được nở nụ cười, tiểu hài tử, tốt.

      Bọn họ lớn như vậy, có tâm cơ, cái gọi là thích, biết về sau kết quả cuối cùng là như thế nào, nhưng tại, cũng là thích.

      “Ha ha, U Huyền, ta nhưng là mẫu thân Tiểu Hoan Hoan, ngươi thả ta ra ngoài ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cảm thấy chính mình có chút vô sỉ, vô sỉ đến lợi dụng cảm tình của tiểu U Huyền dành cho Tiểu Hoan Hoan ......

      Nhưng, nàng có biện pháp ra ngoài, nàng nghĩ liền chờ vô ích như vậy.

      “A...... Cái này......”

      Nghe được Đông Phương Ngữ Hinh thỉnh cầu, U Huyền lại càng biết xấu hổ.

      Nó lắc lắc đầu, lo lắng :


      ☆, Chương 704: Động phòng buồn bực
      Edit: voi còi



      Nó lắc lắc đầu, lo lắng :

      “Cái kia...... Ta...... giải được......”

      Ai, là quá vô dụng a, lần đầu tiên mẫu thân của Tiểu Hoan Hoan muốn chính mình làm việc, thế nhưng nó có làm được.

      U Huyền cảm thấy chính mình có chút vô dụng, ô ô, nó cảm giác mất mặt.

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh cả kinh, thể tưởng được U Huyền là nhi tử duy nhất của U Minh vương, thế nhưng nó cũng biết giải?

      Nhưng cẩn thận nghĩ lại, khả năng cùng võ công có liên quan, võ công của U Minh vương cùng U Huyền thể so sánh, tự nhiên nó giải được.

      “Vậy...... Công lực của ta bị che, ngươi có thể thử cởi bỏ sao?”

      Kết giới ở cửa có chút kỳ quái, bằng vừa rồi, Mẫn Du Nhiên dễ dàng buông tha chính mình như vậy.

      Nàng ta thử ra bản thân có võ công, nhưng vẫn khó xử như cũ.

      Vậy chứng minh, cái này là có thể ngăn trở võ công.

      Nhưng U Huyền giống vậy, võ công của no cùng U Minh vương là đường, chừng có thể......

      “Vậy...... Ta thử xem......”

      U Huyền vẫn chưa tiến vào như cũ, nó liền đứng ở cửa, đối với Đông Phương Ngữ Hinh làm cái thủ thế kỳ quái, Đông Phương Ngữ Hinh nhúc nhích, nhẫn nại chờ nó giúp chính mình giải huyệt.

      ****************

      từng, có câu cổ ngữ tên là sống ngày bằng năm. Nhưng hôm nay, Uất Trì Tà Dịch cảm nhận được cảm giác đêm dài như năm.

      Biết nữ nhân bên người phải Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng nữ nhân này có dung mạo của Đông Phương Ngữ Hinh.

      biết Đông Phương Ngữ Hinh có việc gì, nhưng đối với tin tức của nàng, cũng hề có cảm giác.

      Ban đêm như vậy, làm sao có thể ngủ được?

      Vốn dĩ Hoan Hoan cũng ngủ được, nhưng tiểu hài tử luôn dễ dàng quên lo lắng, bé vẫn nặng nề ngủ.

      Uất Trì Tà Dịch có chút may mắn, may mắn Tiểu Hoan Hoan ở bên người .

      Hôm sau, sắc trời mới sáng, Uất Trì Tà Dịch liền lên.

      “Tà Dịch......”

      Uất Trì Nhu Y cũng mở mắt ra, nhìn đến Tiểu Hoan Hoan vẫn còn ngủ say, nàng thầm nghĩ: Nha đầu chết tiệt kia, thế nào ngủ chết ngươi a.

      “Ừ, ta ra ngoài chút......”

      Tà Dịch nhàn nhạt , ánh mắt Uất Trì Nhu Y buồn bã, giờ phút này, sớm như vậy?

      “Tà Dịch, hôm nay là ngày thứ hai chúng ta thành thân ......”

      Đêm động phòng hoa chúc, thế nhưng bọn họ cái gì cũng có làm.

      Nàng chỉ có thời gian ba ngày, ngày lập tức liền qua.

      Nàng muốn bắt nhanh thời gian cùng chỗ, thậm chí mây mưa thất thường, nhưng......

      Thế nhưng muốn ra ngoài?

      “Phụ thân lo lắng, ta vẫn là trước nhìn xem...... Nàng ngủ tiếp chút , Hinh Nhi......”

      tiếng Hinh Nhi, nhắc nhở thân phận bây giờ của Uất Trì Nhu Y, nàng săn sóc cúi đầu:

      “Vậy chàng trở về sớm chút?”

      Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, hơi đổi ánh mắt liếc về phía Tiểu Hoan Hoan, tiểu nha đầu này, vẫn còn ngủ say?

      cũng muốn mang theo Tiểu Hoan Hoan cùng nhau , nhưng lo lắng nữ nhân này hoài nghi. Nàng dám giả trang thành bộ dáng của Đông Phương Ngữ Hinh tới, làm sao có thể hề phòng bị đâu?

      Hơn nữa, còn chưa có vạch trần thân phận của nữ nhân này, phỏng chừng nàng ta cũng dám đem Tiểu Hoan Hoan thế nào.

      người Tiểu Hoan Hoan, còn mang theo Tiểu Hỏa Cầu đấy?

      Mặc dù Tiểu Hỏa Cầu có chút nghịch ngợm, nhưng thời điểm mấu chốt, tuyệt đối ra bảo hộ Tiểu Hoan Hoan. Huống hồ Tiểu Hỏa Cầu có năng lực này, tin tưởng điểm này!

      Nghĩ vậy, Uất Trì Tà Dịch cũng an tâm......

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 705: Đối thoại cực phẩm
      Edit:..Lam Thiên..


      Nghĩ vậy, Uất Trì Tà Dịch cũng an tâm, muốn nhanh chóng đến hỏi hỏi phụ thân bọn họ, bọn họ tính toán làm thế nào?

      Trước đêm nay, có thể tra được cái gì ?--

      “Nha đầu chết tiệt kia, ngươi là nha đầu đangc chết......”

      Nhìn tiểu nha đầu ngủ say, Uất Trì Nhu Y hung tợn , thanh của nàng rất , nàng vươn tay, đến phía trước Tiểu Hoan Hoan......

      Ngón tay dài, móng tay sắc nhọn.

      Chỉ cần......

      Hạ xuống, cổ, hoặc là đầu tiểu nha đầu này, lập tức là có thể giải quyết nha đầu đáng chết này.

      Hạ xuống, hạ xuống......

      Lúc này trong phòng có người, liền chỉ có mình nàng.

      Uất Trì Tà Dịch vừa mới rồi, đột nhiên trở về .

      Hơn nữa, nàng tại là Đông Phương Ngữ Hinh, có người nghĩ đến là Đông Phương Ngữ Hinh giết Tiểu Hoan Hoan.

      Uất Trì Nhu Y càng nghĩ càng muốn giết người, nhưng......

      Tay nàng, vừa mới hạ xuống.,

      Vừa muốn dùng sức, Tiểu Hoan Hoan bỗng nhiên nghiêng thân mình, miệng than thở :

      “Nương...... Mẫu thân......”

      Thanh mềm yếu, ngọt ngào ......

      có nữ nhân nào có thể kháng cự thanh mềm mại như vậy.

      Tay Uất Trì Nhu Y bỗng nhiên cứng đờ, nàng, nàng thế nhưng có vài phần hạ thủ được.

      Ngươi là Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi là mẫu thân của nha đầu này......

      Trong lòng, có cái thanh như vậy hô lên, cho dù nàng có giết Tiểu Hoan Hoan cũng có người hoài nghi......

      Nhưng, lúc này, trong phòng chỉ có hai người bọn họ, trừ bỏ nàng, cũng chỉ có Tiểu Hoan Hoan .

      Tiểu Hoan Hoan có khả năng tự giết chính mình, kia hoài nghi nàng, vẫn như cũ là lớn nhất.

      Uất Trì Nhu Y bình tĩnh xuống dưới, nàng quay đầu , căn bản chú ý tới, khi nàng xoay người ánh mắt của Tiểu Hoan Hoan cũng mở ra.

      Mà ở trong ánh mắt nho của bé, có đoàn ngọn lửa vù vù cháy .

      Tiểu Hoan Hoan: Tiểu Hỏa Cầu, nếu là nàng động thủ, ngươi ra tay sao?

      Tiểu Hỏa Cầu: Đương nhiên rồi , Tiểu Hoan Hoan.

      Tiểu Hoan Hoan: Ngươi làm sao?

      Tiểu Hỏa Cầu: Đem nàng thiêu chết, nướng thịt người......

      Tiểu Hoan Hoan: Tiểu Hỏa Cầu, ngươi dã man, nương , làm nữ nhân phải ôn nhu chút, dã man quá tốt.

      Tiểu Hỏa Cầu: Vậy theo ý tứ của ngươi nên làm sao bây giờ? Tiểu Hoan Hoan?

      Tiểu Hoan Hoan: cần nướng chín toàn bộ, nướng đến nửa chết nửa sống là thích hợp nhất rồi, muốn chết chết được, muốn sống sống được......

      Tiểu Hỏa Cầu lau mồ hôi lạnh, trong lòng thầm nghĩ: Tiểu Hoan Hoan, ngươi thể có điểm nhân từ chút sao?--

      Mà Uất Trì Nhu Y, đương nhiên thể tưởng được, nàng bị Tiểu Hoan Hoan ở trong lòng hung hăng cấp lần thu thập.

      Uất Trì Tà Dịch đứng dậy ra ngoài, chính nàng nằm cũng ngủ được, liền đứng dậy.

      Tân phòng trang trí cực kì tinh xảo, màu sắc đỏ thẫm vui mừng, khiến nàng có loại cảm giác muốn thành thân.

      Này vốn phải là tân phòng của chính mình.

      Đông Phương Ngữ Hinh, là ngươi cướp của ta , cướp hạnh phúc vốn thược về ta.

      tại qua buổi tối , biết bên kia U Minh vương thế nào ?

      U Minh vương đem Đông Phương Ngữ Hinh đổi qua, cũng cho chính mình tính toán của .

      Nhưng......

      chừng, đắc thủ .

      Đông Phương Ngữ Hinh cùng U Minh vương......

      Uất Trì Nhu Y nở nụ cười, tươi cười kia, trầm.



      ☆, Chương 706: Công lực đủ
      Edit:..Lam Thiên..


      Nàng thất sủng, U Minh vương liên tục động tới nàng.

      Thời điểm Mẫn Du Nhiên được sủng ái,Nhu Y qua, ngày nào đó, nàng cùng chính mình giống nhau .

      tại, Đông Phương Ngữ Hinh được sủng ái, cũng liền đồng nghĩa Mẫn Du Nhiên triệt để bị thất sủng.

      Ha ha, nàng được sủng ái nhiều ngày lắm a, biết, võ công của nàng khôi phục như thế nào ?

      Ấn theo phỏng chừng của nàng, lúc này cũng hơn nửa chút.

      có U Minh vương ban cho, này còn lại , phải dựa vào chính mình tu luyện......

      Ha ha, là buồn cười, Mẫn Du Nhiên, ta còn tưởng rằng ngươi có bao nhiêu năng lực đâu? Nguyên lai, cũng bất quá chỉ được như thế.

      Nhưng là Đông Phương Ngữ Hinh, tiện nghi của ngươi .

      Nhưng có thể chia rẽ ngươi cùng Uất Trì Tà Dịch, này chỉ cần như vậy cũng đủ rồi.

      Ai, nhân sinh, chung quy là có thập toàn thập mỹ .

      Nghĩ đến ngươi bị người nam nhân đè nặng như vậy, hung hăng làm , reong lòng Uất Trì Nhu Y liền vô cùng hưng phấn, kích động, thậm chí có vài phần trả khoái cảm được trả thù.

      Lúc này, Tiểu Hoan Hoan nằm giường, vụng trộm nhìn Đông Phương Ngữ Hinh này.

      Bất quá, nhìn thấy khuôn mặt nàng trầm như vậy--

      Biểu cảm của nữ nhân này khủng bố, phải là......

      Tiểu Hoan Hoan có chút lo lắng , vạn nhất nàng suy nghĩ làm thế nào để đối phó mẫu thân, kia......

      Mẫu thân, người cần gặp chuyện may, trăm ngàn thể xảy ra chuyện gì a......

      Tiểu Hoan Hoan rối rắm , bé rất muốn cho bọn họ bé muốn nhanh chóng tìm được mẫu thân, bé ý thức được mẫu thân rất nguy hiểm .

      Nhưng tại bé thể rời này, bé phải hảo hảo trông trừng nữ tử này.

      Nữ nhân này là mấu chốt, thể để nàng đào tẩu chảy mất --

      “Thực xin lỗi, công lực của ta đủ......”

      Võ công của U Huyền xác thực phá bỏ kết giới này, Đông Phương Ngữ Hinh dự đoán sai.

      Nhưng vấn đề mấu chốt là, võ công của bọn họ cách xa rất nhiều, nếu U Minh vương muốn che lại , U Huyền nhất định thể cởi bỏ .

      “Ai, ta biết ngươi tận lực , có việc gì......”

      U Huyền này, xem ra cùng U Minh vương bất đồng.

      Nhìn trán hạt mồ hôi to như hạt đậu, Đông Phương Ngữ Hinh biết tận lực .

      chỉ bởi vì thích chính mình, liền như vậy giúp nàng, đứa này, là đáng .

      “U Huyền......”

      Đông Phương Ngữ Hinh kêu, U Huyền vội vàng đáp ứng:“Ân......”

      “Ngươi có biết ngươi giúp ta như vậy, nếu để cho phụ thân của biết đối với ngươi thế nào ?”

      biết là ngốc hoặc là giả ngốc, nhưng trải qua chuyện vừa rồi, Đông Phương Ngữ Hinh có vài phần thích tiểu tử này .

      “Biết......”

      U Huyền cúi đầu, tính khí phụ thân, biết rất .

      thương hại , nhưng trừng phạt khẳng định là có ......

      “Biết? làm thế nào đối với ngươi? Mắng ngươi sao?”

      Đông Phương Ngữ Hinh tò mò hỏi.

      ...... Nhưng càng trực tiếp trừng phạt ta......”

      U Minh vương quản giáo nghiêm khắc, đối với nhi tử này kỳ vọng cũng rất cao .

      “Nga, trừng phạt thế nào?”

      “Tỷ như, ném đến cái phòng tối giam lại tháng hoặc là v vài tháng...... Phạt ta luyện công, muốn trong thời gian bao lâu đạt được tới trình độ nào, bằng , toàn bộ người theo ta đều phải bị phạt ......”

      Đây là tội liên đới......

      Này giam ở phòng tối, tuy rằng nghe có gì, nhưng...... Nếu là chính ngươi mình người, trường kỳ bị nhốt tại cái phòng tối ở mấy tháng, cảm giác kia......


      ☆, Chương 707: Có thể kêu ngươi là nương ?
      Edit:..Lam Thiên..


      có thể điên rồi.

      Thời điểm lúc trước khi nàng còn làm sát thủ, mỗi lần làm xong nhiệm vụ trở về, bọn họ đều cũng tự mình nhốt mình --

      Ổn định lại chút tâm tình, cũng là khôi phục lại chút.

      Nhưng này bất quá cũng chỉ là vài cái giờ, nhiều nhất cũng chỉ là ngày......

      Đông Phương Ngữ Hinh dám tưởng tượng, đứa nhử vậy, bị giam ở phòng tối lâu như vậy làm thế nào mà vượt qua được.

      Nhưng xem biểu cảm của U Huyền lại cực kì tự nhiên, tựa hồ thành thói quen .

      “Ngươi rất tuyệt ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cổ vũ .

      “Kia Tiểu Hoan Hoan sao? Thời điểm bé làm việc sai, ngươi trừng phạt bé thế nào?”

      U Huyền rất hiếu kỳ, Tiểu Hoan Hoan còn như vậy, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cho cảm giác ôn nhu, hẳn là quá đáng như vậy ?

      “Tiểu Hoan Hoan rất thông minh, rất ít mắc lỗi, cho dù là thời điểm làm sai, chỉ cần bé tự nhận thức được chính mình sai là được rồi, đấy là còn chưa tính, tiểu hài tử luôn muốn được sủng ái, thế nào lại có thể trừng phạt đây?”

      Nàng, tựa hồ đối với Tiểu Hoan Hoan trừng phạt cai gì a.

      Trừng phạt nho cũng tính là cái gì, nhưng tuyệt đối nghiêm khắc.

      “Có mẫu thân tốt......”

      U Huyền có chút hâm mộ, bất quá nghĩ tới Tiểu Hoan Hoan có mẫu thân như vậy, lại vì bé cảm thấy cao hứng .

      “Ha ha, U Huyền, tại sao thấy mẫu thân của ngươi a?......”

      Tựa hồ, nữ nhân của U Minh vương ít, nhưng......

      Mẫu thân của U Huyền , chưa bao giờ nghe qua.

      “Mẫu thân.... ....... sớm chết......”

      Khuôn mặt U Huyền bỗng nhiên trầm xuống, Đông Phương Ngữ Hinh có chút xấu hổ, nàng biết U Huyền còn mẫu thân ,,

      “U Huyền, ta...... Thực xin lỗi......”

      có việc gì...... Kỳ , người của U Minh giới, cho tới bây giờ đều nhắc tới mẫu thân ta , lúc đầu ta cũng biết, đến sau này mới nghe bọn họ qua, mẫu thân sau khi ta liền chết ......”

      Khó sinh nên mới chết sao?

      Như thế có chút kỳ quái , U Minh Vương này có bản lãnh khởi tử hồi sinh , như thế nào lại để mẫu thân U Huyền chết ?

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn tiếp tục hỏi thêm chút, nhưng thấy tâm tình của U Huyền tốt, nàng biết là đau khổ, chỉ có thể cố nén tò mò hỏi đến .

      “Kỳ , U Minh vương cũng rất đau ngươi , U Huyền, đừng khổ sở......”

      U Huyền gật gật đầu, hai mắt gắt gao nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, thử hỏi:

      “Ta muốn theo Tiểu Hoan Hoan kêu ngươi là mẫu thân, có thể ?”

      hảo hi vọng có cái mẫu thân.

      Nhưng là, có, sinh mệnh của , chỉ có nghiêm khắc của phụ thân.

      vẻ mặt mong đợi nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh có vài phần khó xử.

      U Huyền có phụ thân, nếu kêu chính mình là mẫu thân, kia......

      Lại , muốn theo Tiểu Hoan Hoan kêu nàng là mẫu thân, kia nếu nàng đồng ý , chẳng phải là cũng liền đồng ý chuyện của Tiểu Hoan Hoan cùng U Huyền sao?

      Tiểu Hoan Hoan mới năm tuổi, nên sớm như vậy bị định chung thân .

      Hơn nữa, U Minh giới, cũng phải lựa chọn vô cùng tốt --

      “U Huyền, ngươi lại nghe lời ?”?

      Ngay tại thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh khó xử đạo thanh lạnh buốt truyền tới, hai người đồng thời nhìn qua, là U Minh vương.

      Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn , U Huyền còn lại là sợ tới mức cúi đầu, vẫn luôn có chút sợ người phụ thân này.

      “Ta......”

      “Trở về!!”

      U Minh vương sắc mặt nghiêm khắc ......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :