1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 678: Càng thêm thích.
      Edit:..Lam Thiên..


      Thời điểm vừa rồi so đo, là vì chưa bái đường xong, lúc này bái đường xong rồi, phải hảo hảo nhìn xem là thần thánh phương nào.

      Bọn họ là ai, tuy rằng biết, nhưng U Minh vương để cho bọn họ mang theo mặt nạ, lên có tâm muốn che chở bọn họ .

      Muốn từ trong tay U Minh vương cướp người, có chút khó khăn.

      “Bất quá là hộ vệ của bổn vương mà thôi......”

      U Minh vương cười hắc hắc:

      “Tà Dịch, ngươi còn chưa động phòng sao? Bổn vương muốn náo động phòng a......”

      “U Minh vương, chuyện náo động phòng này, tựa hồ giống như là chuyện mà U Minh vương thích......”

      Tà Dịch bỗng nhiên nghĩ đến tình huống ngày đó, U Minh vương nhưng là rất thích nữ nhân .

      Hay cách khác là háo sắc, thời điểm ban ngày cũng cùng Mẫn Du Nhiên cái kia......

      Lúc này qua, chẳng lẽ?

      Lại nhìn về phía U Minh vương, quả nhiên ánh mắt thường xuyên nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh.

      Mà Mẫn Bá Thiên......

      Người này, vừa thấy chính là loại người có hảo ý......

      Nhưng vẫn chắc ý đồ của bọn họ.

      “Ha ha, bổn vương thấy ngươi cũng là người có thiên phú, cho nên có chút hiếu kỳ. Uất Trì Tà Dịch, ngươi keo kiệt như vậy ?”

      U Minh vương hắc hắc cười, đều như vậy , người Thiên Thương đảo cùng Uất Trì Tà Dịch có thể như thế nào?

      Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh u ám, nàng biết mục đích của U Minh vương đơn thuần, nhưng tới là vì cái gì chứ?

      đúng, thích hợp.

      nhất định là có ý đồ .

      “Tà Dịch, cẩn thận chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhắc nhở Tà Dịch, Tà Dịch gật gật đầu, tự nhiên biết.

      Tuy rằng lúc này cự tuyệt cho thấy có vẻ có chút keo kiệt, nhưng cùng U Minh vương bọn họ, cũng cần phải quá khách khí.

      “Ha ha, ta để ý......”

      Uất Trì Tà Dịch trực tiếp cự tuyệt, U Minh vương sửng sốt, sắc mặt nhất thời đen:

      “Kia, ý tứ thiếu đảo chủ là chào đón bổn vương ?”

      ràng biết Thiên Thương đảo chào đón bọn họ, nhưng vẫn đến , còn hỏi như vậy.

      Nếu, Uất Trì Tà Dịch trả lời là đúng vậy , kia......

      chừng, lại có hồi phong ba --

      “Tự nhiên là ......”

      Tà Dịch vừa định chào đón, Đông Phương Ngữ Hinh lại nhéo bàn tay chút, cách khăn hỉ cười :

      “Tướng công, U Minh vương là khách quý, tới là vinh hạnh của Thiên Thương đảo chúng ta, làm sao có thể chào đón đây? Phụ thân, U Minh vương đại giá quang lâm, ngài còn mau chóng chiêu đãi mời U Minh vương yến hội sao?”

      Lời này, hợp tình hợp lý, giọt nước cũng rỉ , đảo chủ vừa nghe, vội vàng qua tiếp đón U Minh vương.

      Thời điểm vừa rồi, cũng muốn ra , nhưng trong lòng lại đối với U Minh vương có loại bản năng kháng cự.

      Cho nên......

      “U Minh vương có thể đến Thiên Thương đảo tham gia hôn lễ của tiểu nhi lão phu cao hứng, U Minh vương, thỉnh......”

      Đảo chủ vội vàng qua mời U Minh vương, nhân gia đều như vậy , U Minh vương cũng tiện tiếp tục mặt dày mày dạn theo.

      vừa rồi cố ý muốn khiến cho Uất Trì Tà Dịch tức giận, làm hỏng chuyện tình

      Mà mục đích của , vốn cũng đạt được, nhưng nghĩ tới thế nhưng Đông Phương Ngữ Hinh mấy câu lại có thể trwucj tiếp hóa giải .

      Nữ nhân này, tựa hồ cũng chỉ có thiên phú luyện đan, thiên phú phối độc dược, thậm chí......

      Đối nhân xử thế, đều cũng là cao thủ cường hãn.

      ......

      Ánh mắt U Minh vương tối sầm lại, trong lòng đều luôn tồn tại cái ý muốn kia, giờ lại càng thêm kiên định.



      ☆, Chương 679: Động phòng hoa chúc
      Edit:..Lam Thiên..


      U Minh vương tự nhận tại đây chính là người mạnh nhất , cho nên, muốn dạng nữ nhân gì đều là do định đoạt ......

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh, nữ nhân khiến có hứng thú nhất lại cùng nam nhân khác thành thân......

      Nhưng lúc này, lại thể ngăn cản, cũng phải người dễ xúc động.

      Cho nên......

      theo đảo chủ đến yến hội kia, Mẫn Bá Thiên cùng Nhu Y tự nhiên là theo.

      Nhu Y quay đầu nhìn phương hướng Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt cái, ánh mắt độc ác kia......

      Khiến cho trái tim người ta băng giá, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lại giống như cảm giác được.

      U Minh vương khóe miệng hơi hơi nhếch lên, tựa hồ tâm tình vô cùng tốt.

      Mà sắc mặt đảo chủ lại trầm xuống.

      U Minh vương này, lại muốn đánh cái gì chủ ý gì?--

      “Hinh Nhi, nàng U Minh vương đến cùng là tới làm cái gì ?”

      Tà Dịch cũng tò mò hiểu ý đồ của U Minh vương hỏi.

      Trong phòng tất cả mọi người đều lui ra, lúc này vẫn là ban ngày, bọn họ tự nhiên có khả năng động phòng .

      biết......”

      Nhưng người này vô duyên vô cớ xuất .

      Tà Dịch bỗng nhiên nghĩ đến ánh mắt U Minh vương nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, muốn cùng Đông Phương Ngữ Hinh tiếng, nhưng......

      Ngày hôm nay như vậy, hay là thôi .

      Có lẽ, này bất quá là nhìn nhầm mà thôi.

      Hinh Nhi của xác thực rất ưu tú, nhưng U Minh vương cũng phải là ngốc tử, biết chính mình cùng Đông Phương Ngữ Hinh có cảm tình, hẳn là nhàm chán như vậy mới đúng......

      Nhưng Mẫn Bá Thiên cùng Nhu Y theo bên người U Minh vương, kia......

      thể tưởng được U Minh vương thế nhưng mang theo Mẫn Bá Thiên cùng Nhu Y đến...... có ý tứ a......”

      Khăn hỉ rốt cục cũng bị xốc lên, lúc này bọn họ hẳn nên đề tài này mới đúng.

      Nhưng lúc này, đề tài này lại rất trọng yếu.

      có phải là vì trả thù hay ?”

      lần kia, bọn họ chỉnh U Minh vương nhưng là rất thảm .

      “Hẳn là có việc gì, có khả năng có độc dược mà ta lại cảm giác được a......”

      Nếu như có độc dược như thế, vậy lần trước U Minh vương cũng bị nàng cấp chỉnh như vậy.

      “Ân, Hinh Nhi, Nhu Y này cũng là cái tai hoạ ngầm......”

      Nữ nhân kia lúc này lại mấy lời kia, ràng chính là bôi nhọ danh dự Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng dân chúng.

      “ Người Thiên Thương đảo cũng phải ngốc tử, chàng lo lắng làm cái gì a?”

      Điều này cũng đúng, bọn họ đều hận thấu Nhu Y .

      Bất quá may mắn tam trưởng lão cùng Nhu Y cắt đứt quan hệ, bằng , nhà tam trưởng lão đều gặp xui xẻo. .

      “Tà Dịch, U Minh vương khiến ta có cảm giác kỳ quái, chàng U Huyền kia là hài tử của sao?”

      Chiếu theo góc độ di truyền mà , với diện mạo của U Minh vương, có khả năng sinh ra đứa tuấn tú như vậy......

      Cho dù là, nữ nhân kia có xinh đẹp như thế nào.

      đứa con, làm sao có thể cùng phụ thân chính mình chút giống như vậy đâu?

      “Hẳn là......”

      Điểm ấy Tà Dịch cũng khẳng định, bởi vì U Minh vương tất yếu phải lừa gạt mọi người.

      “Ai, người U Minh vương, khẳng định có bí mật ......”

      Rất mệt a, Đông Phương Ngữ Hinh đều có chút đói bụng, còn rất mệt.

      “Hinh Nhi, nếu chúng ta trước nghỉ tạm chút?”

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, mấy ngày nay bọn họ được ngủ, liên tục ngừng nghỉ học tập, tuy rằng nàng có ăn đan dược, nhưng thân thể vẫn như cũ có chút chịu nổi.

      Uất Trì Tà Dịch tự mình giúp Đông Phương Ngữ Hinh thoát y, giá y này tương đối phức tạp, hơi thở nữ tính nhàn nhạt đánh úp lại......



      ☆, Chương 680: Còn thương sao?
      Edit:..Lam Thiên..


      Hơi thở nữ tính nhàn nhạt đánh úp lại, Uất Trì Tà Dịch thân mình căng thẳng......

      Lúc này, mới nhớ......

      Đây là động phòng hoa chúc của bọn họ a, giống như cũng có người động phòng thể động ban ngày ?

      Đảo chủ bọn họ ở phía trước chiêu đãi khách nhân, tin tưởng bên này hẳn là có người nào đến quấy rầy ......

      Tay Tà Dịch nhàng vuốt ve làn da của Đông Phương Ngữ Hinh, ánh mắt mãnh liệt nhìn nàng:

      “Hinh Nhi, ta nghĩ muốn...... Nàng......”

      “Ta rất mệt......”

      Đông Phương Ngữ Hinh chu chu miệng , nàng ra cũng để ý ban ngày làm chuyện kia ......

      Nhưng......

      Nàng tại cần nghỉ ngơi.

      có việc gì, nàng ở mặt dưới, nàng cần mệt nhọc ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh im lặng, này,… ở mặt dưới cũng rất là mệt nhọc được ?

      “Ta......”

      Miệng bỗng nhiên bị người chắn lại, bá đạo hôn nàng, hơi thở nam nhân nồng đậm đánh úp lại......

      Đông Phương Ngữ Hinh cảm thấy cả người đều lâng lâng......

      Nàng cũng muốn như vậy sao?

      Nàng quyết định buông ra chính mình, để chính mình theo ý muốn là được......

      Nàng nhắm mắt lại, nàng biết chỉ biết cấp chính mình vui vẻ, tuyệt đối thương hại đến mình --

      “Vương, vừa rồi là Nhu Y có làm tốt, thế nhưng để nàng dễ dàng qua được như vậy......”

      Nhiệm vụ U Minh vương giao cho, Nhu Y hoàn thành tốt, nàng lo lắng, lo lắng U Minh vương trừng phạt chính mình.

      “Ngươi có làm tốt......”

      Tay U Minh vương gõ vào mặt bàn, thanh lạnh lùng thản nhiên , có gì phập phồng, làm cho người ta đoán ra đến cùng nghĩ cái gì.

      “Vương, xin người tha tội......”

      Nhu Y sợ tới mức vội vàng quỳ xuống, lúc này nàng còn là nữ nhân của , cũng mê luyến thân mình của nàng nữa .

      Hơn nữa, nàng hỏi thăm qua , tuy rằng Mẫn Du Nhiên vẫn như cũ là nữ nhân của U Minh vương, nhưng......

      lại rất ít qua .

      U Minh vương bỗng nhiên đổi tính, nhu cầu đối với nữ nhân nhiều bằng thời điểm lúc trước, thậm chí còn rất ít tìm nữ nhân làm bạn,

      “Hừ...... Tha tội?”

      U Minh vương ngẩng đầu nhìn Nhu Y liếc mắt cái, hờ hững :

      “Ngươi phải là đối thủ nàng, mười người như ngươi, cũng chưa chắc so được với mình Đông Phương Ngữ Hinh......”

      Lời này là khinh bỉ, là trắng trợn khinh bỉ......

      Nhu Y trong lòng phục, tuy rằng thiên phú của nàng cao bằng Đông Phương Ngữ Hinh, nàng thậm chí còn thể luyện đan, nhưng......

      Cũng tới nỗi mười người như nàng cũng phải là đối thủ của Đông Phương Ngữ Hinh a.

      Hơn nữa, bọn họ cũng chưa có luận võ qua, nàng cảm giác chính mình chưa chắc kém hơn Đông Phương Ngữ Hinh kém.

      Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là võ công của nàng phải khôi phục đến thời điểm cao nhất.

      “Nhu Y, ta nhớ được thời điểm ban đầu ta có nghe Tà Tâm qua, là ngươi rất thích Uất Trì Tà Dịch? Ngươi luôn luôn thương ?”

      U Minh vương đột nhiên hỏi .

      “Ta...... Vương, Nhu Y chỉ mình vương thôi......”

      Uất Trì Tà Dịch, là giấc mộng của nàng, luôn luôn là giấc mộng, nàng cho tới bây giờ cũng cam tâm.

      Nhưng lúc này nàng có năng lực hoàn thành giấc mộng kia, duy nhất chỉ có thể cứu lại là chính mình , cũng chỉ có U Minh vương, nam nhân thô lỗ này.

      “Bổn vương thích nghe lời dối......”

      Ánh mắt U Minh vương dữ dội bén nhọn? Chỉ liếc mắt cái, liền biết nữ tử này nghĩ đằng nẻo, vui .

      “Vương...... Ta...... từ lúc còn rất Nhu Y chỉ biết trưởng thành làm thê tử của Uất Trì Tà Dịch, người kia từng là giấc mộng của Nhu Y, cũng là kỳ vọng của gia tộc đối với Nhu Y, nhưng tại, Nhu Y sớm biết......”

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 681 : muốn làm cái gì?
      Edit : PSDN


      Uất Trì Nhu Y sợ tới mức vội vàng dập đầu, nàng. . . . . .

      Nàng dám thừa nhận.

      " giấc mộng đẹp. . . . . . Uất Trì Nhu Y, vậy bổn vương hỏi lại ngươi câu, bây giờ giấc mộng của ngươi có còn ở đây ? cần tính toán dùng lời dối đến lừa gạt bổn vương, bổn vương ngại, thu hồi lại tất cả những thứ từng đưa cho ngươi. . . . . ."

      Tay bỗng nhiên nắm lại thành nắm tay, Uất Trì Nhu Y sợ tới mức vội vàng gật đầu:

      "Vẫn còn. . . . . . Vương, Uất Trì Nhu Y hết sức buông . . . . . ."

      Nàng dám dối, chỉ có thể thừa nhận.

      Nhưng thừa nhận , trong lòng vẫn rất lo lắng , rất sợ hãi như cũ , nàng biết bước tiếp theo U Minh vương làm như thế nào.

      "Ha ha, sai, là nữ nhân thông minh , chẳng qua là, vì sao phải buông xuống chứ?"

      U Minh vương kia thào xong, dường như là lầm bầm lầu bầu, Uất Trì Nhu Y vừa nghe, thể tin được ngẩng đầu:

      "Vương, ý của ngài là . . . . ."

      "Bổn vương, có lẽ có thể thành toàn ngươi. . . . . ."

      Thành toàn nàng?

      Ánh mắt của Uất Trì Nhu Y sáng ngời, nhưng vừa nghĩ lại——

      Hôm nay, Uất Trì Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh ở Thiên Thương Đảo thành thân, đây chính là trước mặt tất cả mọi người.

      Thành thân như vậy, đương nhiên cũng chiếm được tán thành của tất cả mọi người của Thiên Thương Đảo .

      Mà chính mình, là người mọi người ở Thiên Thương Đảo chán ghét .

      Như vậy làm sao thành toàn?

      Nàng có khả năng làm nữ nhân của Uất Trì Tà Dịch .

      "Vương, Uất Trì Nhu Y thầm nghĩ hầu hạ Vương tốt. . . . . ."

      Nàng nhận mệnh gục đầu xuống, nghĩ đằng nẻo xong câu:

      "Trong lòng Uất Trì Nhu Y , về sau đều vẻn vẹn chỉ có người nam nhân là Vương . . . . . ."

      U Minh vương thích nữ nhân dối , chuyện ban đầu của nàng U Minh vương cũng biết, cho nên. . . . . .

      Nàng dứt khoát quyết định , vậy chuyện sau này. . . . . .

      Nàng là U Minh vương cứu trở về ,vậy Thiên Thương Đảo thể , nàng đương nhiên chỉ có thể theo U Minh vương .

      Cho nên, lời này , cũng là cực kỳ có trình độ.

      "Hừ, Uất Trì Nhu Y. . . . . ."

      U Minh vương nhìn nàng bỗng nhiên cười, vốn béo múp míp, lúc này cười, cũng nhìn thấy mắt .

      Tươi cười này, khiến người ta chịu nổi.

      Mà U Minh vương, dường như cũng biết tình huống của mình, lúc bình thường , rất ít cười .

      Cái gọi là tươi cười của , cũng chẳng qua là kéo chút khóe miệng mà thôi.

      "Vương. . . . . . Uất Trì Nhu Y ở đây. . . . . ."

      Uất Trì Nhu Y cung kính cúi đầu, U Minh vương vừa lòng cười:

      " phải ngươi cũng vẫn thích Uất Trì Tà Dịch sao? Bổn vương, có thể cho ngươi cơ hội. . . . . ."

      Cho nàng cơ hội?

      Uất Trì Nhu Y kinh ngạc dám lời nào, nàng biết U Minh vương có ý gì.

      Đây là loại thử sao?

      Ngộ nhỡ đây là thử, vậy. . . . . .

      Nàng vẫn là thông minh lời nào cho thỏa đáng, cho nên, nàng lựa chọn im lặng——

      "Ngươi có bằng lòng hay ?"

      U Minh vương có chút khó hiểu, nghĩ rằng Uất Trì Nhu Y rất vui vẻ, làm sao có thể nghĩ được nàng quá mức cẩn thận như thế chứ?

      Uất Trì Nhu Y, phải như lúc đầu, nàng chín chắn hơn .

      Nàng có đường lui, ban đầu nghĩ rằng Mẫn Bá Thiên đáng tin, nhưng lúc quan trọng. . . . .

      chỉ lo tự mình chạy trốn, hoàn toàn mặc kệ nàng .

      Mà U Minh vương cứu nàng, nàng biết nhất định là có mục đích.

      Nhưng nàng chỉ có thể lựa chọn theo , có biện pháp khác.

      "Uất Trì Nhu Y nguyện ý vì U Minh vương cống hiến sức lực. . . . . ."

      Uất Trì Nhu Y cẩn thận , nàng chưa nguyện vọng của chính mình. . . . . .

      Chương 682 : viên thuốc biến hình

      Edit : PDN

      Uất Trì Nhu Y cẩn thận , nàng chưa nguyện vọng của chính mình, chỉ là phục vụ vì U Minh vương mà thôi.

      "Hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của Uất Trì Tà Dịch . . . . . ."

      Sắc mặt của U Minh vương tối sầm lại, bí hiểm :

      "Ngươi có bằng lòng động phòng hoa chúc với hay ?"

      Uất Trì Tà Dịch động phòng hoa chúc? Nàng cùng . . . . . .

      Làm sao có thể?

      Ngay cả, Uất Trì Nhu Y che giấu tốt tâm tình của mình lắm, nhưng nghe thấy chuyện này vẫn có phần khiếp sợ như cũ .

      Bởi vì, nàng rất hiểu biết Uất Trì Tà Dịch, . . . . . .

      tuyệt đối có khả năng. . . . . .

      có khả năng buông tha chính mình như vậy .

      Bản thân rất soi mói, thích chỉ có mình Đông Phương Ngữ Hinh .

      Về phần những người khác, lại tuyệt đối thể có . . . . .

      có khả năng thích .

      Mà chính mình, đừng là cùng động phòng hoa chúc , ngay cả xuất trước mặt của , ước chừng cũng cảm thấy chướng mắt rồi .

      "Ngươi có bằng lòng hay ?"

      U Minh vương giải thích làm như thế nào, nhưng vẫn hỏi như cũ .

      "Uất Trì Nhu Y nguyện ý là Vương làm bất cứ chuyện gì. . . . . ."

      Uất Trì Nhu Y giọng điệu kiên định , đây là lúc tỏ vẻ trung thành với U Minh vương , nàng biết U Minh vương có tính toán gì , nhưng mặc dù là làm được, nàng cũng làm .

      "Ha ha, sai, Uất Trì Nhu Y, bổn vương cho ngươi cơ hội này. . . . . ."

      U Minh vương vừa lòng cười, tay duỗi ra, bỗng nhiên có thêm viên thuốc màu đỏ :

      "Đông Phương Ngữ Hinh, lại tiếp là tình địch của ngươi , chắc hẳn ngươi thực hiểu biết tất cả của nàng , bao gồm dung mạo, tính cách, ngôn ngữ gì đó. . . . . ."

      Uất Trì Nhu Y càng thêm kinh ngạc , ý tứ của U Minh vương này là. . . . .

      Tại sao nàng hiểu chứ? ——

      "Viên dược này, ngươi ăn trước , nó làm ngươi biến thành bộ dáng ngươi muốn , có điều hiệu quả của dược này chỉ có ba ngày . . . . . . Uất Trì Nhu Y, ngươi có thể hiểu được ý tứ của bổn vương chứ?"

      Viên thuốc biến hình ?

      đời này, thậm chí có thứ thần kỳ như vậy?

      Có thể biến thành bất cứ người nào nàng muốn biến hóa sao?

      "Nhớ kỹ, sau khi ăn , ngươi chỉ có thể nhớ đến người, ngươi nhớ lại tất cả về người kia . . . . . . Ngươi chỉ có cơ hội biến hóa , thời gian là ba ngày. . . . . ."

      Ba ngày. . . . . .

      Để nàng làm Đông Phương Ngữ Hinh ba ngày . . . . . . . . . . . .

      Làm thê tử của Uất Trì Tà Dịch ba ngày , tuy rằng thời gian rất ít, mặc dù là thế thân, nhưng. . . . . .

      Đủ, đủ rồi.

      Giấc mộng từ của nàng, coi như là thỏa mãn.

      Trong lòng Uất Trì Nhu Y rất kích động, U Minh vương thấy nàng như thế, cũng trách cứ, chẳng qua là lạnh lùng phân phó:

      "Nắm chặt thời gian , bổn vương. . . . . . giúp ngươi tráo đổi . . . . . . Nhưng có thể giấu diếm được cửa Uất Trì Tà Dịch kia hay , bổn vương cũng can thiệp được . . . . . . Uất Trì Nhu Y, ngươi chỉ có cơ hội lần này, bổn vương hy vọng ngươi thất bại . . . . . ."

      Uất Trì Nhu Y vội vàn gật đầu, nàng biết lúc này Uất Trì Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh ở tân phòng, chừng tại bọn họ bắt đầu động phòng .

      , nàng muốn ngăn cản, nàng muốn có được Uất Trì Tà Dịch.

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .

      phải ngươi rất ngang ngược ư? phải ngươi rất lợi hại đúng ? Bản thân ta quả là muốn nhìn chút xem, nếu như ngươi biết Uất Trì Tà Dịch cùng ta ở chung chỗ, ngươi . . . . . .

      Ha ha, mặc dù là chiếm cở thể của ngươi , tuy rằng. . . . . .

      Mặc dù là dùng bộ dáng của ngươi, nhưng ta biết, ngươi cũng chịu nổi như vậy .

      Uất Trì Nhu Y ác độc nghĩ, thời gian nhiều lắm , nàng. . . . . .

      Phải nhanh chóng. . . . . .


      Chương 683: quả nhiên đúng
      Edit : PDN


      "Hinh Nhi. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch muốn nhanh chóng cùng Đông Phương Ngữ Hinh động phòng, nhưng. . . . . .

      phát dường như bản thân đúng lắm. . . . . .

      rất muốn Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng cơ thể. . . . . .

      Thế nhưng hiểu sao có khí lực, dường như yếu ót, địa phương kia vốn là muốn quật khởi , nhưng lúc này lại. . . . . .

      Lại mềm nhũn xuống. . . . . .

      Đây là chuyện chưa bao giờ có , trong lòng vô cùng muốn, vô cùng muốn, nhưng lực bất tòng tâm.

      Là mười mấy ngày nay nghỉ ngơi tốt ư?

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh, chỉ là nhắm mắt lại, dường như nàng cũng quá mệt mỏi, suýt chút nữa liền ngủ.

      Nam nhân, cũng đều có tự tôn của chính mình , lúc này cũng muốn để cho Đông Phương Ngữ Hinh biết mình đúng:

      "Hinh Nhi, nàng mệt như vậy ư? Quên , còn nhiều thời gian, chúng ta ngủ lúc trước . . . . . ."

      "Được . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh mơ mơ màng màng , nàng mệt mỏi quá rồi.

      Rất nhanh , Đông Phương Ngữ Hinh lại mơ mơ màng màng ngủ rồi.

      Tà Dịch lại hề buồn ngủ, suy nghĩ trong lòng và biểu thân thể hoàn toàn khác nhau, đây dường như là. . . . . .

      Chẳng lẽ là trúng độc?

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .

      Tuy rằng hơn mười ngày nghỉ ngơi, nhưng vẫn ăn đan dược, tuyệt đối có khả năng liền ngủ dễ dàng như vậy a.

      Trong lòng Tà Dịch thầm nghĩ ổn, nhưng cũng muốn chậm trễ Đông Phương Ngữ Hinh nghỉ ngơi, vội gọi Sư vương ra.

      "Đây là trúng độc ư?"

      bất an hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh mẫn cảm như vậy , thể cảm nhận được độc dược nha.

      "Chuyện này. . . . . . Chủ nhân, ta cũng biết. . . . . ."

      Sư vương, cũng hiểu lắm chuyện trúng độc .

      Hơn nữa, là loại độc thực bí .

      "Ngươi tìm Chích lão, quên , ngươi ở đây coi chừng Hinh Nhi giúp ta, ta . . . . . ."

      Sư vương gật gật đầu, nó lặng lẽ thân, ra Đông Phương Ngữ Hinh có Sư hậu coi chừng giúp , bình thường cũng có chuyện gì.

      Uất Trì Tà Dịch nhanh chóng đứng dậy tìm người, mà Sư vương cũng dám chậm trễ.

      Chích lão uống rượu ở đằng trước , hôm nay là ngày vui của Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch , trong lòng bà và Liệt lão vui vẻ giống nhau.

      Bọn họ quyết định xong việc rời , dẫn theo mấy người Đông Phương Ngữ Hinh trở về, nếu nhanh chóng trở về, hiệu trưởng lại đích thân tới bắt người ——

      "Chích lão. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch tớivội vàng, mấy người đảo chủ nhìn thấy , khó hiểu hỏi:

      "Tà Dịch, sao ngươi lại tới đây. . . . . ."

      "Chích lão, ngươi theo ta chút, ta có việc hỏi ngươi. . . . . ."

      Tà Dịch chẳng quan tâm trả lời, vội vàng quét trong phòng cái, dường như. . . . . .

      thấy được U Minh vương, phải đến nơi này sao?

      Tại sao ở đây, chẳng lẽ rời rồi?

      Mấy người Chích lão uống rượu uống thoải mái , có điều thấy sắc mặt của Uất Trì Tà Dịch tốt, hai người nhanh chóng ra ngoài, bất an hỏi:

      "Xảy ra chuyện gì?"

      "Ta cảm thấy có chút đúng, người giúp ta xem thử. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch vươn tay, Chích lão vội bắt mạch, vừa hỏi:

      "Tại sao để Hinh Nhi giúp ngươi xem, y thuật của nàng cũng kém. . . . . ."

      "Nàng. . . . . . Nàng ngủ. . . . . ."

      Sắc mặt Uất Trì Tà Dịch lạnh lùng, hi vọng, là nghĩ nhiều.

      Chích lão nhướng mày, nghi hoặc :

      " đúng nha, trong cơ thể của ngươi dường như có luồng hơi thở xa lạ áp chế . . . . . ."

      đúng, quả nhiên đúng.

      "Vậy Hinh Nhi. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh mệt mỏi như vậy , hóa ra là. . . . . .

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 684: Ôm nhau cùng chỗ
      Edit: voi còi




      Hai người vừa nghe tốt, nhanh chóng hướng về tân phòng bay .

      Trong phòng, Đông Phương Ngữ Hinh vẫn ngủ say như cũ, mà Sư vương cũng thấy.

      Sư vương mất tích? Uất Trì Tà Dịch thử triệu hồi Sư vương, nhưng......

      phản ứng, tựa hồ căn bản ở trong phòng.

      Sắc mặt Chích lão buồn bã, bà vội vàng tiến lên muốn giúp Đông Phương Ngữ Hinh bắt mạch, người giường bỗng nhiên tỉnh lại.

      Đông Phương Ngữ Hinh từ từ mở mắt ra, nhìn đến Chích lão, hiểu hỏi:

      “Sư phụ, sao người lại ở đây?”

      “Hinh Nhi, con...... con tỉnh rồi?”

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, ôn nhu cười:

      “Mấy ngày hôm trước quá mệt, liền ngủ lát......”

      “Thân thể của con có việc gì chứ?”

      Chích lão vẫn có chút lo lắng như cũ, muốn giúp Đông Phương Ngữ Hinh bắt mạch, nhưng nàng cũng dấu vết tránh :

      “Sư phụ, người quên con cũng là luyện đan sư, con sao......”

      Chích lão nghĩ cũng thấy đúng, nhưng bà vẫn cẩn thận :

      “Ha ha, sư phụ biết, nhưng Tà Dịch tựa hồ là trúng độc ......”

      “Phải ? thể nào? Con luôn luôn đều chú ý mà?”

      Chích lão nghe nghe trong phòng, cũng có mùi gì dị thường, hình như, là bà đa tâm.

      “Nhưng tình huống của Tà Dịch có vẻ đúng......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cười cười, nhàn nhạt :

      có việc gì, sư phụ, người trước uống rượu , con giúp chàng xem là tốt rồi......”

      Chích lão xem Đông Phương Ngữ Hinh thành vấn đề, bà gật gật đầu, cùng Liệt lão chậm rãi rồi.

      Cửa phòng lại đóng lại, Đông Phương Ngữ Hinh xem Uất Trì Tà Dịch, bỗng nhiên thổi phù tiếng bật cười:

      “Chàng a, liền quá lo lắng rồi, ta biết hôm nay là động phòng hoa chúc của chúng ta, ta cũng biết chàng nhất định bỏ qua ta, cho nên ta liền cùng chàng vui đùa chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh từ giường xuống dưới, đến bên cạnh cây nến đỏ, lấy xuống sợi tơ màu trắng, sau đó đến phía trước cửa sổ, mở cửa sổ ra, ném sợi tơ trắng ra ngoài.

      “Đây là cái gì?”

      Tà Dịch nghi hoặc hỏi.

      “Chính là mấy thứ mà chàng cho rằng này nọ...... Tà Dịch, vừa rồi ta rất khó chịu, cho nên...... Chàng tức giận chứ?”

      Đông Phương Ngữ Hinh cúi đầu, bộ dáng uỷ khuất làm sai chuyện.

      Nàng phóng thấp tư thái như thế, Uất Trì Tà Dịch làm sao có thể tức giận được đây?

      Nhưng mà, Đông Phương Ngữ Hinh rất ít khi như vậy, biểu cảm như thế, nhưng là cho loại cảm giác đặc biệt.

      vài bước, đến bên người Đông Phương Ngữ Hinh, muốn đóng cửa sổ, Đông Phương Ngữ Hinh lại ngăn cản :

      “Lại chờ hồi, cho mùi bay ra......”

      Tay Uất Trì Tà Dịch dừng lại, ôm lấy thân mình bé của Đông Phương Ngữ Hinh, thấp giọng :

      “Hinh Nhi, chúng ta rốt cục thành thân, nàng là thê tử của Uất Trì Tà Dịch ta ......”

      Lần trước, là Nhân vương, nàng chính là Nhân vương phi của .

      Lúc này đây, là thiếu chủ Thiên Thương đảo, nàng chính là thiếu đảo chủ phu nhân duy nhất của .

      Đông Phương Ngữ Hinh dựa vào trong lòng Tà Dịch, hạnh phúc nở nụ cười --

      “Phấn khích ?”

      Xem hai người ôm nhau, Đông Phương Ngữ Hinh vẫn có chút khó có thể tin như cũ.

      Đây là nàng sao?

      Giống như gương, nữ nhân kia, cùng chính mình thế nhưng giống nhau như đúc.

      chỉ là dung mạo, chính là thanh , thần thái đều là hoàn toàn giống nhau.

      Nàng ta chính là chính mình trong gương, chẳn qua, nàng ta có thể làm ít chuyện mà chính mình có làm.



      ☆, Chương 685: Xấu lắm??
      Edit: voi còi


      Lời của U Minh vương truyền tới, Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu, xem gương thủy tinh kia.

      “U Minh vương...... Ngươi làm sao có thể ở đây? A, là ngươi đem ta đến nơi này ?”

      Nàng chính là tò mò a? Vì sao mơ hồ hồi đến lúc tỉnh lại, liền nhìn đến cái gương này, thậm chí nhìn đến bên trong chính mình cùng Uất Trì Tà Dịch.

      Vừa rồi nàng có véo mình cái, rất đau.

      Nàng phải nằm mơ, đây là , vậy chuyện của nơi này......

      Đầu óc Đông Phương Ngữ Hinh khó được có vài phần mơ hồ, nàng phân ở đâu.

      Chẳng lẽ cái thủy tinh cầu kia là mộng?

      Nhưng mà U Minh vương......

      U Minh vương ngay tại bên người nàng ......

      Nàng có thể cảm giác được đau đớn ......

      Vậy nàng là , U Minh vương là , cái thủy tinh gì đó......

      Tình cảnh gì đó, nàng xác định chính mình có trải qua, vậy đây là cái gì?

      “Uất Trì Tà Dịch, tướng công của ngươi, ngươi từng cho rằng cùng tướng công động phòng......”

      U Minh vương chậm rì rì giải thích, nhìn khuôn mặt kinh ngạc thôi của Đông Phương Ngữ Hinh, tiếp tục :

      “Nhưng mà, ngươi lại ở chỗ này......”

      Đây, có ý tứ gì?

      Cái này cũng trách Đông Phương Ngữ Hinh hiếm thấy vô cùng, gặp được tình huống như vậy, ai đều bình tĩnh.

      Bởi vì, nữ nhân kia chỉ là bộ dạng cùng chính mình giống nhau, đúng hơn, hành vi cái gì, cũng đều hoàn toàn giống nhau.

      phải là chính mình, hoặc là , là phân thân của mình.

      “Ta ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh dứt khoát , nàng cần giải thích, mà tất cả, cùng U Minh vương có liên quan.

      “Rất đơn giản, ngươi tại đây, Uất Trì Tà Dịch cùng người khác động phòng......”

      U Minh vương đắc ý cười, Đông Phương Ngữ Hinh đột nhiên quay đầu, lại nhìn về phía thủy tinh cầu --

      Cùng người khác......

      người rất giống mình.

      Chính nàng đều phân ràng, vậy Uất Trì Tà Dịch......

      Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh trầm xuống, đây nhất định là U Minh vương làm, thế nhưng phải đáp ứng qua tìm Thiên Thương đảo phiền toái sao?

      tìm Thiên Thương đảo phiền toái, chính là tìm bọn họ phiền toái, nhưng đây lại là có ý tứ gì?

      Nàng chỉ biết U Minh vương vô duyên vô cớ xuất --

      Nhưng hôm nay......

      Còn có, nàng tò mò hơn nữ nhân kia, U Minh vương theo chỗ nào tìm đến ?

      “Nàng ta là ai?”

      Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng hỏi, U Minh vương cũng là cười:

      “Nàng...... Bổn vương cho ngươi ......”

      ?

      “Vì sao? Vì sao làm như vậy? U Minh vương, ngươi viết khế ước kia, chính là thúi lắm sao?”

      Đông Phương Ngữ Hinh cười lạnh tiếng:

      “Hoặc là , còn bằng đánh rắm sao? Nếu người đánh rắm đều thối trận, mà khế ước của ngươi...... Mới có vài ngày, ngươi liền quên?”

      U Minh vương này......

      Uổng công nàng cho rằng là cái nhân vật, lời cũng nên có vài phần có thể tin, nhưng tại vừa thấy, căn bản chính là cái gì cũng phải.

      Hừ......

      “Đông Phương Ngữ Hinh, bổn vương là đáp ứng tìm Thiên Thương đảo phiền toái, nhưng bổn vương cũng có gây với bọn họ a?”

      U Minh vương vạn phần vô tội xong, Đông Phương Ngữ Hinh trừng mắt nhìn liếc mắt cái:

      “Phải ? Vậy ngươi đem ta tới nơi này làm gì, sau đó tìm cho Uất Trì Tà Dịch nữ nhân giống ta là tính toán chuyện gì?”

      “Ta chính là tìm phiền toái của ngươi, mà ngươi còn chưa có cùng Uất Trì Tà Dịch xưng thân, coi là người của Thiên Thương đảo ......”



      ☆, Chương 686: cần tiến thêm bước
      Edit: voi còi



      U Minh vương đương nhiên xong, Đông Phương Ngữ Hinh nghe xong muốn đánh người, U Minh vương này, thế nhưng cùng chính mình chơi chữ, là quá quá ghê tởm.

      “Ngươi......”

      Nàng muốn mắng người, nhưng......

      U Minh vương , xác thực có vài phần đạo lý, chính là chui chỗ trống trong chữ nghĩa.

      Nàng vừa rồi thử qua, nội lực người nàng thế nhưng bị che lại, mà nàng cũng thử triệu hồi Sư Hậu, nhưng......

      phản ứng, Sư Hậu cảm giác nàng triệu hồi.

      Cái này giống như cái thời kia, từ nơi này có thể tiến vào cái thời kia, quả nhiên là có liên quan đấy.

      “Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi có thể chậm rãi xem, bọn họ lập tức động phòng ......”

      Bên kia, Tà Dịch vẫn như cũ ôm Đông Phương Ngữ Hinh kia, sắc mặt của cùng nhu hòa, mặt mang nụ cười nhàn nhạt.

      Ở trong lòng , Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn đều là kém, hơn nữa, Đông Phương Ngữ Hinh của là độc nhất vô nhị, ai có thể nghĩ đến, thế nhưng có nữ nhân giống nhau như đúc đâu?

      nghĩ đến, Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến.

      Hơn nữa, chỗ này, ở Thiên Thương đảo, người có võ công có thể so Đông Phương Ngữ Hinh cao hơn nhiều lắm, ai cũng nghĩ đến Đông Phương Ngữ Hinh bị người mang .

      Tà Dịch...... Uất Trì Tà Dịch, tất nhiên ......

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến thời điểm mình ngủ, lúc đó Uất Trì Tà Dịch nghĩ muốn động phòng, chỉ là mình quá mệt, cho nên ngủ.

      đúng, nàng làm sao có thể ngủ?

      Đông Phương Ngữ Hinh đột nhiên quay đầu, hung hăng trừng mắt nhìn U Minh vương:

      “Ngươi hạ độc ta lúc nào?”

      Nàng là luyện đan sư ưu tú nhất, có khả năng hề cảm giác đối với độc dược.

      Nhưng lần này, thế nhưng......

      Thế nhưng cái gì cũng cảm giác được.

      “Hắc hắc, Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi phải rất lợi hại sao? Chính mình nghĩ......”

      U Minh vương cũng trả lời, hắc hắc cười, tiếng cười kia, khiến Đông Phương Ngữ Hinh có loại cảm giác rợn cả tóc gáy.

      U Minh vương này, chính là cố ý ......

      Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến tất cả giữa bọn họ ......

      Nàng từng hạ độc , làm cho ......

      Lần đó, là chính mình làm hơi quá đáng?

      Mà khi đócũng là bởi vì U Minh vương hạ độc Thiên Thương đảo trước, nàng mới có thể lựa chọn......

      Ai, sớm biết rằng keo kiệt như vậy, lúc đó nàng liền đổi dược khác cho rồi ......

      Hạ cái độc kia, cũng là nhất thời tâm huyết dâng trào a.

      Hu hu, nàng có chút hối hận --

      , U Minh vương, ngươi muốn làm cái gì?”

      làm nhiều chuyện như vậy, nhất định là có ý đồ.

      Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt xem , khóe mắt dư quang quét về phía thủy tinh gương, mặt , hai người vẫn ôm nhau như cũ, có tiến thêm bước nào.

      U Minh vương cũng nhìn về phía bên kia, ánh mắt ......

      Trong lòng thầm hoài nghi, đúng vậy......

      Độc của , nhưng là thời gian rất mạnh, giải độc kia rồi.

      Lúc thay đổi Đông Phương Ngữ Hinh, thuận tiện trong phòng buông xuống giải dược.

      Cái sợi tơ màu trắng kia, kỳ căn bản phải là độc dược, mà là giải dược lưu lại .

      cho Nhu Y, nhưng bây giờ......

      Có chút hiểu, Uất Trì Tà Dịch phát cái gì chứ?

      đối với Đông Phương Ngữ Hinh cũng đặc biệt hiểu biết, nhưng......

      Nhu Y, tất nhiên là vạn phần hiểu biết .

      Hơn nữa, vừa rồi xem biểu cảm của Đông Phương Ngữ Hinh, cũng khiếp sợ......

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 687: Nữ nhân kia là ai?.
      Edit:..Lam Thiên..


      Cũng khiếp sợ, thể tin được, cho rằng......

      Nhu Y sắm vai cũng rất thành công , nhưng tại.... .......

      Uất Trì Tà Dịch sao lại thế này?

      Đây chính là động phòng hoa chúc, gấp gáp sao?

      phải phi thường thích Đông Phương Ngữ Hinh sao?

      Chẳng lẽ, điều này đều là giả ?

      Nhìn Đông Phương Ngữ Hinh tuy rằng trấn định, nhưng vẫn thường xuyên xem quả cầu kia, này thuyết minh ở trong lòng nàng, cũng là có vài phần lo lắng .

      Cho nên......

      nhìn cũng sốt ruột, vốn là muốn để Đông Phương Ngữ Hinh trực tiếp nhìn thấy bọn họ cái kia......

      Đến giường......

      Nhưng tại......

      lo lắng có cái gì biến cố, cho nên U Minh vương vung tay lên, thủy tinh cầu kia liền rào rào tiếng nát ra.

      Cùng nát , còn có hình ảnh kia.

      Đông Phương Ngữ Hinh hiểu nhìn :

      “Ngươi...... Vì sao lại hủy ?”

      Hủy ......

      Nàng liền nhìn thấy , Tà Dịch của nàng, căn bản biết người trong lòng phải chính mình đâu?

      Trong lòng nàng thầm than tiếng, đời này, có loại phản bội, làm cho người ta bất đắc dĩ ......

      Chính nàng cũng phân biệt được, làm sao dám xa xỉ muốn Uất Trì Tà Dịch có thể phân biệt được đây?

      Hơn nữa, nam nhân tại giờ phút này luôn xúc động .

      U Minh vương, chính là muốn cho nàng bất an ?

      có gì...... Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi có thể hảo hảo nghỉ ngơi chút......”

      U Minh vương nhìn Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt cái, xoay người ra ngoài.

      “U Minh vương, ngươi dẫn ta đến đây chỉ vì muốn để ta nghỉ ngơi sao?”

      Đông Phương Ngữ Hinh hiểu hỏi.

      Nhưng U Minh vương có trả lời, .

      Thời điểm ra, có đóng cửa, của kia là mở ra .

      Võ công của Đông Phương Ngữ Hinh bị che lại , nhưng người lại có thể lại --

      Nàng muốn ra xem, đứng dậy tới cửa, nhưng......

      Nàng lại ra được, cửa có vô hình võng, nhìn thấy, nhưng có thể ngăn lại nàng.

      U Minh vương, quả nhiên chiêu số ít.

      Đông Phương Ngữ Hinh phiền chán trở về, nhìn về phía thủy tinh cầu vừa rồi bị đánh nát.

      đất vốn là rào rào tiếng thủy tinh cầu bị đánh nát, nàng nhìn thấy rất nhiều mảnh .

      Nhưng lúc này, đất lại vô cùng sạch , cái gì cũng còn nữa.

      Giống như, căn bản có thủy tinh cầu nào bị đánh nát hết.

      Đây là tình vô cùng quái dị, Đông Phương Ngữ Hinh cũng dám tin tưởng, nhưng giờ phút này, tại, lại chân phát sinh .

      Chẳng lẽ, vừa rồi cũng là ảo thuật?

      Ảo thuật......

      Nàng bỗng nhiên nghĩ tới nữ nhân kia......

      Nữ nhân kia, khẳng định phải chính mình.

      đời này, người trưởng thành giống nhau vốn nhiều, hoàn toàn giống nhau như đúc , tỷ lệ lại càng là lớn.

      Mà tính cách giống nhau như đúc liền càng ít.

      Nữ nhân kia hẳn phải mang mặt nạ da người, kia......

      Hẳn là cũng do ảo thuật mà thành .

      Ảo thuật, Đông Phương Ngữ Hinh từng nghe qua, nhưng loại tu hành này rất khó.

      Hơn nữa, cũng chỉ có thể biến ảo chút thời gian, thời gian quá dài , người cũng hao phí công lực dậy nổi.

      Nếu nữ nhân kia là dùng ảo thuật mà thành, vậy nàng là ai đây?

      Tính tình bắt chước được tương tự như vậy, kia nhất định là người rất quen thuộc chính mình......

      Đông Phương Ngữ Hinh mày gắt gao nhíu lại.

      Xếp người như vậy, liền dễ dàng hơn.

      Nữ nhân trong tay U Minh vương nàng nhận thức nhiều lắm, chỉ có......



      ☆, Chương 688: Chỗ nào sai lầm rồi?
      Edit:..Lam Thiên..


      Nhu Y và Mẫn Du Nhiên......

      Nàng hình như cùng hai người các nàng tương đối quen thuộc, vậy nữ nhân kia hẳn là trong hai người bọn họ......

      Nhưng võ công của các nàng, khi nào lợi hại như vậy?

      Còn có thủy tinh cầu này......

      Đông Phương Ngữ Hinh lại càng buồn bực, trách được bọn họ lại muốn thành thân cùng U Minh vương, nguyên lai U Minh vương có này nọ.

      Chết tiệt, kia ngày đó thời điểm hai người bọn họ ở cùng nhau làm chuyện kia, đừng cho nàng U Minh vương liền tại đây nhìn lén a......

      Này sắc lang, biến thái, ác ma......

      Đông Phương Ngữ Hinh mắng, nhưng mắng chửi người cũng có ý tứ, nàng vẫn võ công.

      Nhẫn, nàng nhẫn......

      Nhẫn trữ vâth, bên trong hề thiếu đan dược, ăn nhiều chút, chừng lại có tác dụng .

      Nàng cảm giác chính mình trúng độc, chẳng qua là võ công bị che lại mà thôi.

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến nhẫn trữ vật, vừa thấy vẫn như cũ ở tay mình, trong lòng nàng thầm cao hứng, muốn mở ra......

      Nhưng......

      Đáng tiếc, nhẫn trữ vật thế nhưng cũng bị phong ấn!!

      Đông Phương Ngữ Hinh giận dữ, chết tiệt, nhất định là U Minh vương làm .

      lo lắng chính mình có nhiều bảo bối, cấp hạ độc .

      U Minh vương này, cũng phải sợ trời sợ đất a, cũng có địa phương phải sợ.

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh càng hận chính mình, nàng đem tất cả gì đó đều ném vào nhẫn trữ vật , trong tay căn bản có loại độc khác.

      Nếu là có, tất nhiên nàng phải đem U Minh giới này cấp nháo trận.

      Ô ô, còn có......

      Uất Trì Tà Dịch, nàng tại đều biết tình huống của , cùng nữ nhân kia......

      Nghĩ tới cái này, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh cũng rất thoải mái.

      Cho dù là có nữ nhân biến thành bộ dáng giống chính mình, nàng cũng hi vọng Uất Trì Tà Dịch cùng nàng phát sinh quan hệ.

      Nhu Y, hay là Mẫn Du Nhiên......

      Ô ô, vì sao...... Các nàng làm sao có thể biết xấu hổ như vậy a.

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn mắng người, phi thường muốn mắng người, càng muốn đánh người.

      “A a......”

      Nàng rốt cục phiền chán hô xuất ra, nàng điên cuồng phá hư đồ vật trong phòng......

      Thanh rầm rầm rào rào truyền đến, nhưng có người qua, cũng có người xuất .

      Này tựa hồ như là lãnh cung, căn bản liền có người đến nơi này......

      U Minh vương, giam lỏng nàng, đem nàng vây ở nơi này......

      Mà Uất Trì Tà Dịch, bọn họ lại đều biết người bên cạnh bọn họ Đông Phương Ngữ Hinh, phải là Đông Phương Ngữ Hinh lúc đầu --

      “Dược hẳn là sai ......”

      U Minh vương lấy ra giải dược, lại nhìn thoáng qua, nghi hoặc .

      “Vương, như thế nào?”

      Mẫn Bá Thiên tò mò hỏi.

      “Bổn vương đem Nhu Y đổi qua ......”

      Chuyện này Mẫn Bá Thiên cũng biết, vừa nghe, cũng kinh ngạc:

      “Vương, này......”

      “Đem Nhu Y biến thành bộ dáng Đông Phương Ngữ Hinh, đổi qua ......”

      U Minh vương nhẫn nại giải thích .

      “A...... Này......”

      Như vậy cũng xong? Này thay đổi người, cảm giác U Minh vương là đủ cường hãn .

      “Ngươi Uất Trì Tà Dịch cùng Đông Phương Ngữ Hinh cảm tình được ?”

      U Minh vương có chút hiểu, cho rằng......

      Nếu đổi lại làm là chính mình, nhìn đến người trong lòng, tất nhiên là nhanh chóng bổ nhào qua .

      Nhưng Uất Trì Tà Dịch lại chỉ ôm Đông Phương Ngữ Hinh, cũng có tiến thêm bước động tác a.

      giải độc , Tà Dịch cũng nên khôi phục bình thường a.

      “Này...... Vương, này tự nhiên, thích Đông Phương Ngữ Hinh ......”



      ☆, Chương 689: nghĩ dùng sức mạnh
      Edit:..Lam Thiên..


      cảm giác được, cũng ghen tị, hâm mộ.

      “Nhưng...... thế nhưng đối với Đông Phương Ngữ Hinh thờ ơ...... Chỉ ôm, tiếp tục......”

      “Điều đó có khả năng a......”

      Mẫn Bá Thiên cũng cảm thấy có chút hiểu:

      “Chẳng lẽ là Uất Trì Nhu Y làm đúng, khiến hoài nghi ?”

      Tựa hồ, cũng chỉ có cách như vậy thôi.

      Bằng , nếu là nam nhân nhìn thấy Đông Phương Ngữ Hinh đều xúc động .

      , Đông Phương Ngữ Hinh đều giật mình......”

      Điểm ấy U Minh vương phi thường tự tin.

      “Nhưng...... Nếu là Uất Trì Nhu Y làm thành vấn đề, kia Uất Trì Tà Dịch có khả năng cùng Đông Phương Ngữ Hinh động phòng ......”

      Mẫn Bá Thiên luôn luôn biết tính toán của U Minh vương, bất quá tại biết, trong lòng rất cao hứng.

      Ha ha, Uất Trì Tà Dịch, chỉ sợ đánh chết ngươi cũng nghĩ đến U Minh vương dùng chiêu này ?

      Hừ, hôm nay là ngày ngươi thành thân, đêm nay là đêm ngươi động phòng hoa chúc, ngươi nhất định phải hảo hảo hưởng thụ a?

      Nếu là, nếu là cho ngươi biết, nữ nhân kia vốn phải ngươi Đông Phương Ngữ Hinh, kia......

      Hừ......

      Mẫn Bá Thiên hiểm nở nụ cười, rất muốn thời gian trôi nhanh chút, sau đó, để Uất Trì Tà Dịch biết chân tướng, Đông Phương Ngữ Hinh biết chuyện này, kia bọn họ......

      Bọn họ phải luôn đều ân ái sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh phải Uất Trì Tà Dịch chỉ có thể có môt nữ nhân là nàng sao?

      tại, Uất Trì Tà Dịch phản bội nàng, xem nàng như thế nào đánh miệng chính mình a?

      đời này, kỳ luôn đều có loại người như vậy, chuyên môn thích làm tổn hại ngươi khác cho dù có lợi cho mình.

      Chính mình chiếm được , cũng muốn cho người khác chiếm được.

      nhìn được khi người khác sống dễ chịu, tỷ như, Mẫn Bá Thiên.

      “Ân......”

      U Minh vương trong lòng thầm kỳ quái, nhưng vội, biết thủ đoạn của Uất Trì Nhu Y , nữ nhân kia ở giường......

      bỗng nhiên nghĩ đến thời điểm bọn họ ở cùng nhau, nếu phải Mẫn Du Nhiên bỗng nhiên xuất , cũng để nàng nhanh như vậy liền .

      Ha ha, Mẫn Du Nhiên......

      lựa chọn là càng ngày càng cao .

      Đầu tiên là Uất Trì Nhu Y, sau đó là thiên tài luyện đan Mẫn Du Nhiên, tại......

      Nếu Mẫn Du Nhiên là thiên tài luyện đan sư , kia Đông Phương Ngữ Hinh chính là luyện đan sư biến thái.

      Hơn nữa, trình độ của nàng.... .......

      Vượt xa Mẫn Du Nhiên.

      này tuy rằng cùng bên ngoài bất đồng, nhưng vẫn rất cần luyện đan sư cực phẩm .

      , lại luôn mực khao khát bí phương kia.

      Nếu là đem Đông Phương Ngữ Hinh nắm giữ ở trong tay, đối với kế hoạch về sau của ......

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh, cũng chẳng phải người dễ dàng bị nắm giữ như vậy.

      U Minh vương mắt có chút phiền chán, biết nên làm thế nào đối phó nữ nhân kia.

      Uất Trì Tà Dịch, ở trong phạm vi lo lắng của .

      Uất Trì Nhu Y nhất định nghĩ cách thu phục .

      Mà Uất Trì Nhu Y chỉ có ba ngày thời gian, ba ngày sau, nàng vô cùng có khả năng về.

      Dùng ba ngày thời gian để Uất Trì Tà Dịch bảo vệ nàng, khả năng này rất

      Uất Trì Nhu Y cũng biết điểm ấy, nhưng nàng vẫn như cũ cao hứng tiếp nhận nhiệm vụ.

      Nữ nhân, quả nhiên ngu ngốc.

      Tuy rằng miệng Uất Trì Nhu Y dễ nghe như vậy, nhưng trong lòng......

      Nàng nhất định bỏ xuống được, người trong lòng, luôn luôn chỉ có Uất Trì Tà Dịch......

      Uất Trì Tà Dịch là mục tiêu từ của nàng, ăn nhập vào tận xương của nàng, căn bản nàng có khả năng buông .

      Cho nàng ba ngày thời gian, cùng Uất Trì Tà Dịch mình ở chung, nàng cũng vui vẻ.

      Mà chính mình, muốn có được Đông Phương Ngữ Hinh, cũng chỉ có ba ngày thời gian mà thôi?

      Bá vương ngạnh thượng cung? Chủ ý này tuy rằng sai, nhưng......

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 690 : muốn giết người?
      Edit : PDN


      là U Minh vương, U Minh vương minh thần võ ,cho tới bây giờ cũng chưa từng ép buộc nữ nhân nào.

      Đương nhiên, cũng bao gồm Đông Phương Ngữ Hinh.

      khinh thường làm như vậy, đây chính là làm tổn hại thanh danh của .

      Bình thường khiến nữ nhân có điều cầu xin .

      Sau đó các nàng liền ngoan ngoãn chủ động đến tìm .

      Hơn nữa, thân thể , cũng cho phép ép buộc nữ nhân .

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh, ràng có việc gì cầu , trừ khi hủy võ công của nàng. . . . . .

      Hủy võ công của nàng. . . . . .

      U Minh vương yên lặng nhắc lại, việc này. . . . . .

      có phần quá nhẫn tâm.

      Tuy rằng có thể giúp nàng khôi phục, nhưng cái giá phải trả để khôi phục . . . . . .

      "Vương. . . . . ."

      Nhìn vẻ mặt của U Minh vương thay đổi liên tục , Mẫn Bá Thiên khó hiểu hỏi.

      "Vương. . . . . ."

      U Minh vương lại nghe thấy, Mẫn Bá Thiên càng thêm hiếu kì, liền thích Đông Phương Ngữ Hinh như vậy sao?

      Đều cho tới lúc này , vậy mà U Minh Vương còn thất thần vì nữ nhân đó ?

      tiếng này của Mẫn Bá Thiên , U Minh vương nghe thấy.

      "Hả? Mẫn Bá Thiên, Đông Phương Ngữ Hinh đến U Minh giới. . . . . ."

      "Chúc mừng Vương. . . . . . Lập tức là có thể hoàn thành tâm nguyện . . . . . ."

      Đều là nam nhân, biết U Minh vương hứng thú đối với Đông Phương Ngữ Hinh .

      Thậm chí , cũng là bản thân thúc đẩy .

      "Hắc hắc, đó là đương nhiên, nhưng bổn vương thích ép buộc nữ nhân. . . . . ."

      U Minh vương cao ngạo .

      Mẫn Bá Thiên sửng sốt, hơi do dự:

      "Vương, chuyện này. . . . . .nhưng mà cảm tình của Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch tốt lắm , nếu như Vương muốn cho nàng tự nguyện, vậy chỉ sợ là. . . . . ."

      ra, Mẫn Bá Thiên cũng vẫn hiểu được ý tứ của U Minh vương .

      Cái dạng này của , ép buộc nữ nhân, ai nguyện ý cùng làm việc ấy.

      Nhưng U Minh vương vẫn kiên trì, chưa từng thấy ai sĩ diện như vậy .

      "Bổn vương đương nhiên biết. . . . . ."

      U Minh vương trừng Mẫn Bá Thiên liếc mắt cái:

      "Ngươi phải có rất nhiều nữ nhân sao? Mẫn Bá Thiên, thử xem ngươi có ý kiến gì hay? Bổn vương biết ngươi từng nghiên cứu Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch, hẳn là vô cùng hiểu biết bọn họ . . . . . ."

      U Minh vương thản nhiên mở miệng, Mẫn Bá Thiên nghe xong chỉ đau đầu:

      Đúng là hiểu biết nữ nhân , có rất nhiều nữ nhân cũng sai, nhưng. . . . . .

      Đều là các nàng chủ động lên giường của .

      Ban đầu cũng là người quan trọng thứ hai của Phác Dương Sơn , thậm chí , ở lúc bình thường phụ thân đều nghe .

      Nữ nhân cũng thích , lớn lên cũng tốt.

      Khi nào cần lấy lòng nữ nhân, hoặc là suy nghĩ ý kiến của nữ nhân ? ——

      Khiến Đông Phương Ngữ Hinh chủ động cùng U Minh vương lên giường. . . . . . Vậy chỉ có ba chữ, thể nào.

      Nhưng U Minh vương hỏi mình như vậy ,nếu như trả lời chi tiết , vậy kết quả chính là. . . . . .

      Trực tiếp bị đánh trận, cho nên, nghĩ biện pháp khác.

      Ánh mắt của xoay chuyển qua lại, vòng vo hồi lâu, ngay tại lúc U Minh vương kiên nhẫn muốn đứng lên , cuối cùng nghĩ ra cái chủ ý:

      "Vương, ngài có thể biến Uất Trì Nhu Y thành bộ dáng của Đông Phương Ngữ Hinh , vậy cũng có thể biến mình thành bộ dáng của Uất Trì Tà Dịch , như vậy. . . . . ."

      Mẫn Bá Thiên chưa dứt lời, luồng ánh mắt giống như hàn băng liền bắn tới.

      Rất lạnh, thực buốt giá, mang theo loại lực độ mãnh liệt thậm chí muốn giết người ngay lập tức . . . . . .

      Mẫn Bá Thiên sợ tới mức run rẩy trận , chuyện này. . . . . .



      Chương 691: thê tử duy nhất

      Edit : PDN


      Biện pháp này, ra rất tốt, là biện pháp tốt nhất , nhưng U Minh vương làm sao có thể như vậy . . . . . .

      hài lòng chứ ?

      Thậm chí là tức giận ? ——

      "Tà Dịch. . . . . ."

      Thân thiết tựa vào trong lòng Uất Trì Tà Dịch , đây là giấc mộng hai mươi mấy năm của nàng

      Từ lần đầu tiên nhìn thấy Uất Trì Tà Dịch , nàng thích .

      Nàng rất cố gắng, thiên phú của chính mình cũng tốt, hơn nữa nàng cố gắng gấp bội , cuối cùng nàng trở thành người ưu tú nhất trong gia tộc .

      Nàng chiếm được tán thưởng của gia gia , nhưng nàng biết, thế này đủ, vẫn còn đủ.

      Gia tộc khác, vẫn có rất nhiều xuất sắc nữ nhân như cũ , bọn họ vĩ đại giống nhau .

      Uất Trì Tà Dịch, cái nam nhân giống như thần kia, là nam nhân có thiên phú cao nhất Thiên Thương Đảo .

      Nàng sùng bái , thương , muốn ở cùng bên cạnh , chính mình phải là người xuất sắc nhất trong số nữ nhân .

      đời này, có lẽ có người gọi là thiên tài, nhưng càng nhiều , chính là những người cố gắng gấp bội .

      Khi thiên phú của các nàng đều xấp xỉ, ai cố gắng nhất, bỏ ra nhiều công phu nhất, người đó là người tốt nhất .

      Cuối cùng, nàng chiếm được thưởng thức của đảo chủ , thành trong những người được chọn làm thê tử của .

      Lúc ấy lựa chọn có bốn năm người, nàng chính là trong số đó.

      Các nàng đều lén nhìn thiếu đảo chủ của các nàng , nhưng chỉ là thản nhiên liếc nhìn cái.

      Lúc đó, tuổi của còn , cũng chưa đến lúc đón dâu .

      khôn có phản đối, chỉ là chọn ai.

      Mà chính mình xuất sắc, lại càng ngày càng nổi bật ở trong vài người , cuối cùng được đảo chủ ám chỉ ——

      Đợi cho cơ hội thích hợp, ông để cho bọn họ thành thân, nàng là nữ nhân của , thê tử của .

      Lúc nàng biết tin tức này , rất vui vẻ .

      Nhưng , nghe , thậm chí cũng chưa nhấc lông mày lên chút.

      chưa bao giờ từng cười với mình, thậm chí, cũng chưa kéo tay nàng chút.

      Nàng biết tại thương mình, nhưng nàng vẫn muốn gả cho như cũ .

      Sinh cho đứa , sau đó chậm rãi , bọn họ có cảm tình .

      Nàng nỗ lực, cố gắng gấp bội , cho các nàng vượt qua chính mình.

      Cũng làm cho chính mình đủ để xứng đôi với , nhưng thời gian dần dần trôi qua, bọn họ cũng đến tuổi thành thân , nhưng đồng ý, qua vài năm nữa.

      Đảo chủ cũng còn ép buộc , nàng kiên nhẫn chờ, lại chờ đến. . . . . .

      mang theo nữ nhân trở về, cái nữ nhân bên ngoài , thậm chí còn có đứa . . . . . .

      Ha ha, vận mệnh, là buồn cười nha.

      Đứa của bọn họ. . . . . .

      cùng nữ nhân đó . . . . . .

      Uất Trì Nhu Y bỗng nhiên muốn cười , nàng biết mình nên như thế nào, với ai. . . . . .

      Khi nàng yên lặng chờ , chờ mong đến thú mình , lại cùng người khác thành thân . . . . . .

      Thậm chí, có đứa . . . . . .

      Đứa bé kia, đảo chủ cũng phủ nhận, vậy đương nhiên. . . . . .

      Có điều, may mắn , đảo chủ cũng đồng ý nữ nhân đó.

      Nàng gặp được nữ nhân đó, đúng là lớn lên rất đẹp, rất mê người.

      Nhưng, nàng, Uất Trì Nhu Y cũng tệ .

      Cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng cho rằng mình kém hơn .

      Nàng biết nữ nhân đó trừ bỏ xinh đẹp ra, có chỗ nào hơn bản thân mình .

      Cho nên, nàng rất yên tâm, yên tâm đến. . . . . .

      Làm bộ như tất cả đều là cần .

      Uất Trì Tà Dịch là thiếu đảo chủ, về sau có rất nhiều nữ nhân.

      Cũng giống như đảo chủ vậy, tuy rằng bây giờ bên cạnh ông có nữ nhân thân mật . . . . . .


      Chương 692: lại bị bắt
      Edit : PDN


      Cũng giống như đảo chủ vậy, tuy rằng bây giờ bên cạnh ông có nữ nhân thân mật , nhưng lúc ban đầu, ông có rất nhiều nữ nhân.

      Làm phụ thân của thiếu đảo chủ, quan trọng nhất phải rộng lượng chút .

      Đảo chủ từng ám chỉ chính mình. . . . . .

      Cho dù là Uất Trì Tà Dịch dẫn nữ nhân cùng trở về , nữ nhân đó có đứa , vẫn lấy mình làm thê tử như cũ .

      Lúc đó trong lòng của nàng cũng buông ít, nhưng. . . . . .

      Nhưng làm sao cũng ngờ tới, phát sinh chuyện sau này.

      Nàng cũng vẫn chưa cảm thấy chính mình sai lầm chỗ nào , nàng muốn nhìn thấy Tà Dịch tốt với Đông Phương Ngữ Hinh như vậy , có cái gì đúng chứ?

      Nhưng bọn họ lại còn tàn nhẫn như thế với mình.

      Chưa bao giờ nghĩ tới, có ngày nàng có thể cùng ôm nhau thân mật như thế . . . . .

      Nàng nghĩ rằng, bọn họ thể nào , hoàn toàn xong rồi.

      Nhưng U Minh vương, cho nàng cơ hội như vậy . . . . . .

      Trong lòng Uất Trì Nhu Y là cảm kích , vô cùng cảm kích U Minh vương.

      Nàng có chút say mê, cảm thấy có phần chân thực.

      Thậm chí , nàng cũng phát bọn họ cùng ôm nhau rất lâu. . . . . .

      Đây là đêm động phòng hoa chúc của họ, nhưng. . . . . .

      Lúc Uất Trì Nhu Y cảm thấy thời gian trôi qua rất lâu , thân thể của nàng giật mình mất tự nhiên .

      "Làm sao vậy? Hinh Nhi?"

      Bên tai truyền đến giọng hỏi han dịu dàng ân cần của , trong lòng Uất Trì Nhu Y mềm nhũn, tuy rằng cái xưng hô kia dễ nghe chút nào, nhưng. . . . . .

      Nàng là Đông Phương Ngữ Hinh, lúc này bản thân nàng, chính là Đông Phương Ngữ Hinh. ,

      " có gì. . . . . . Tà Dịch, chúng ta. . . . . ."

      Nàng cúi đầu, lời quá phận , Đông Phương Ngữ Hinh chắc là biết ra .

      "Ừ. . . . . ."

      Tà Dịch bỗng nhiên buông nàng ra, Uất Trì Nhu Y có chút bất an quay đầu nhìn .

      Lại nhìn thấy chẳng qua là đóng cửa sổ, sau đó cầm tay nàng đến chiếc giường bên cạnh.

      Đêm...

      Động phòng hoa chúc. . . . . .

      Uất Trì Nhu Y vô cùng chờ mong . . . . . . ——

      "Tiểu Hoan Hoan, con muốn làm gì đấy?"

      Nhìn thấy hai cái tiểu tử lén lút kia , Chích lão lượt bắt được tiểu Hoan Hoan.

      "A. . . . . . Nãi nãi. . . . . . Con . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan có chút đau đầu, bé. . . . . .

      Vừa mới né tránh, tại sao bị bắt được rồi.

      Hôm nay là động phòng hoa chúc của cha nương nha, bé muốn nhìn, bé muốn nhìn chút mà. . . . . .

      Hơn nữa, tiểu hồ ly Nhạc Nhạc cũng rất muốn đến xem thử, nhưng. . . . . .

      tại, đoán trước mình nhất định tới xem, bọn họ cũng thích bé tới xem.

      Cũng biết vì sao, đây cũng phải chuyện ám muội.

      "Hôm nay con cùng chỗ với ta . . . . . ."

      Chích lão rất bình tĩnh.

      "A. . . . . ."

      Hoan Hoan lúc này muốn hôn mê, bé cần nha.

      "Tiểu Hoan Hoan,con còn muốn có đệ đệ hay . . . . . ."

      Chuyện này,đương nhiên bé suy nghĩ, nhưng chuyện đó và bé qua bên kia có quan hệ gì chứ?

      "Muốn nha. . . . . ."

      Hoan Hoan rất thành thực , Chích lão hài lòng cười:

      "Vậy đừng quấy rầy cha nương của con, bọn họ giúp con tạo ra tiểu đệ đệ mà ?"

      Tiểu Hoan Hoan nghe xong vội vàng gật đầu, nhưng. . . . . .

      Bế vẫn cảm thấy có chút bất an như cũ , chung quy cảm thấy trong lòng rối loạn .

      Tay bé bị Chích lão nắm , tiểu Hoan Hoan vài bước, bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi:

      "Nãi nãi. . . . . ."

      "Ừ. . . . . ."

      "Con . . . . . . Nãi nãi, người có thể dẫn con qua chút chứ? Con nhớ mẫu thân, con...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :