1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 651: bạch y nữ tử thần bí
      Edit:..Lam Thiên..


      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh dặn qua, tận lực trước đừng bạo lậu mục đích.

      Bởi vì, nếu để cho U Minh vương biết, có lẽ có phòng bị .

      “Ân......”

      Nữ vương đáp ứng , nàng cũng xúc động, lúc này nhiệm vụ của bọn họ hoàn thành, hội họp mới là quan trọng nhất.

      Hai người tránh cấm địa, vòng vòng lại mấy vòng, nhưng......

      Nơi này, giống như cái mê cung, bọn họ vòng quanh vài vòng rồi , nhưng vẫn như cũ trở lại chỗ tảng đá có khắc chữ cấm địa này.

      “Là trận pháp......”

      Hơn nữa, còn là loại mê hồn trận.

      Quốc sư sắc mặt tối sầm lại, thể tưởng được bọn họ thế nhưng......

      Thế nhưng lại bị vây khốn tại đây, này làm sao mới ra ngoài được đây?

      Đối với việc phá trận, biết nhiều lắm, nhưng mê hồn trận có nghe qua......

      Có đôi khi, ngươi chỉ cần đối với cái phương hướng , liền nhất định có thể ra ngoài.

      thử chỉ cái phương hướng, nhưng......

      Lại vẫn quay về chỗ này, sắc mặt quốc sư có chút đen xuống.

      “Chúng ta nữa , liền ở đây chờ ......”

      Nữ vương cũng có hay biện pháp khác, các nàng cẩn thận như vậy, làm sao lại có thể vào trong trận đây?

      Mà Uất Trì Tà Dịch, còn thiếu hiểu biết chút.

      Đông Phương Ngữ Hinh muốn học tập, nhưng chỗ nào có thời gian học đây?

      “Ân, cấm địa này chúng ta thể vào, vào có khả năng se cấp Hinh Nhi thêm phiền toái ......”

      Bọn họ tới là muốn tìm giải dược , nếu bọn họ xông vào cấm địa, vạn nhất U Minh vương truy cứu, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ cũng dễ chuyện.

      Hai người ở cạnh cấm địa ngồi xuống, nữ vương nhắm mắt lại nghỉ ngơi, nhưng mới vừa tiến vào trạng thái ngồi thiền, bỗng nhiên có cái bóng trắng bay qua trước mắt......--

      Đó là mảnh rừng , có bạch y nữ tử hoạt bát tới, phía sau nàng, có cỏ màu lục sắc, và các loại hoa màu sắc khác nhau.

      Tóc nàng rất dài tùy ý vấn lên, đầu nàng điểm hai đóa hoa màu tím nhạt.

      Hoa hình dạng giống hoa hướng dương, lớn, nhưng lại nhàn nhạt có mùi thơm.

      tay nữ tử, đồng dạng cũng cầm lấy mấy đóa hoa .

      “Du Du......”

      Có người kêu nàng, nữ tử quay đầu lại, liền nhìn thấy nam tử tay cầm bông hoa lớn, mặt mang theo tươi cười sáng lạn:

      “Du Du, tặng cho ngươi......”

      đem hoa nhét vào trong tay nữ tử, mặt nữ tử, nhiều hơn mảnh đỏ ửng nhàn nhạt......

      Du Du......

      Nữ vương bỗng nhiên mở mắt ra, trong đầu nàng, bỗng nhiên nhiều hơn nữ tử, nữ tử mặc bạch y.

      Nàng đơn thuần như vậy, tốt đẹp như vậy......

      Nàng tươi cười, so với ánh bình minh đều đẹp hơn.

      Khuôn mặt nàng, so......

      So với ai cũng đều làm cho người ta động tâm.

      Mà nam tử tặng hoa cho nữ tử kia, là ai?

      Vì sao nàng chỉ nhìn thấy bóng lưng, lại nhìn thấy......

      Mặt ......

      Nữ vương bị mê hoặc , nàng rất hiếu kỳ, liền nhanh chóng nhắm mắt lại tiếp tục ngồi xuống, nhưng lại cái gì cũng nhìn thấy......

      Giống như chưa từng có chuyện gì , nàng thấy được rừng cây kia cùng nữ tử kia......

      Nàng lại mở mắt ra, nhìn về phía quốc sư --

      Hoàn hảo, có ở bên người cùng chính mình.

      Nhưng......

      Vì sao nàng lại bỗng nhiên nhìn thấy? Chẳng lẽ là cùng chỗ này có quan hệ?

      Cấm địa......

      Cấm địa......

      Nàng bỗng nhiên có chút xúc động, muốn vào xem, nơi này đến cùng là có cái gì......

      Cái cảm giác kia rất mãnh liệt, nàng thậm chí đều có điểm khống chế được chính mình.

      “Nương......”

      tiếng hô to, khiến nữ vương đột nhiên hoàn hồn.



      ☆, Chương 652:Nữ nhân chết tiệt
      Edit:..Lam Thiên..


      “Người làm sao vậy?”

      Quốc sư lo lắng nhìn nàng, nữ vương lắc đầu, thời điểm nàng cúi đầu, bỗng nhiên nàng phát , nguyên lai chính mình sớm ly khai địa phương vừa mới ngồi xuống, tay còn vịn lấy tảng đá viết chữ “Cấm địa” , muốn vào.

      Mới vừa rồi, nếu phải quốc sư gọi nàng, chừng nàng vào.

      Vù vù, nguy hiểm .

      Nàng thế nhưng bất tri bất giác muốn vào, là kỳ quái......

      Loại cảm giác chịu khống chế này, tuyệt đối tốt.

      Nữ vương vui nghĩ, nhưng nữ nhân trong đầu kia cũng là đặc biệt ràng......

      Bao gồm cả bộ dáng nàng mỉm cười, thậm chí là......

      Cái loại xúc động nhàn nhạt trong lòng này......

      Nàng là thích nam tử kia , nàng cảm giác được......

      Nhưng sau này ? Sau này như thế nào, nàng lại biết.

      nữ tử thiên chân vô tà, nam tử ngây ngô hồn nhiên, hai người, là có chuyện xưa gì?

      “Nương, ngươi vừa rồi làm sao vậy?”

      Quốc sư thân thiết hỏi, ở trong trí nhớ của , nữ vương luôn......

      Rất bình tĩnh , cho tới bây giờ cũng thấy nàng mê mang như vậy.

      “Ta sao...... Vừa rồi tựa hồ là nằm mơ ......”

      Nữ vương thản nhiên xong, ánh mắt của nàng nhìn về địa phương phía trước, nhưng lại nhìn ra cái gì......

      Nhưng đối với nàng, lại có loại lực hấp dẫn hiểu.

      tại qua , nhưng về sau......

      Nàng muốn liên lụy Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng, nàng lại rất muốn biết bí mật của cấm địa này......

      Cấm địa......

      Tựa hồ biết ý tứ của nữ vương, quốc sư thèm để ý :

      “Người nếu muốn , vậy chúng ta liền vào?”

      Bọn họ bị lạc đường , ra được .

      Ở đây chờ lại rất nhàm chán, vậy bằng vào xem chút......

      chừng, bên trong lại có đường ra .

      , cần......”

      Nữ vương thản nhiên cười:“Chúng ta đừng cho Đông Phương Ngữ Hinh thêm phiền toái mới tốt......”

      “Nếu là bị U Minh vương nhìn thấy, chúng ta đừng thừa nhận cùng Hinh Nhi cùng nhau đến phải là được rồi sao?”

      Quốc sư khinh thường bĩu môi, nữ vương như thế nào lại ngu ngốc như vậy?

      “Ngạch...... Phong, con cảm thấy nếu chúng ta bị U Minh vương bắt, Đông Phương Ngữ Hinh cùng chúng ta phủi sạch quan hệ sao?”

      Này......

      Quốc sư trầm mặc , nha đầu kia, mới hiểu được cái gì là bo bo giữ mình đâu?

      Nàng khẳng định cứu , mà phải chính mình tự thoát trước đâu.

      “Trước đợi chút , bên này hẳn là sắp có động tĩnh ......”.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---------

      Bởi vì độc của Đông Phương Ngữ Hinh phát tác chậm, cho nên, U Minh giới liên tục có dị thường.

      U Minh vương biết Đông Phương Ngữ Hinh đến , nên để cho toàn bộ đều xuất động tìm người, nhưng lại tìm được.

      lúc lâu sau cũng ra .

      Thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh nhìn thấy , cười hỏi:

      “Chàng có thể độc giải ?”

      Nàng hơi chút có chút tò mò a?

      biết...... có thể...... Giải độc , cũng có thể ......”

      Uất Trì Tà Dịch dám chắc chắn, dù sao U Minh vương, cũng là cao thủ dụng độc--

      “Chết tiệt nữ nhân......”

      Thời điểm Mẫn Bá Thiên độc của Đông Phương Ngữ Hinh rất lợi hại, U Minh vương cũng có đem chuyện này làm chuyện lớn.

      Nhưng tại......

      Xem địa phương kia của chính mình liên tục ngẩng cao ý chí chiến đấu, bắt đầu tin.

      Dược vật của thế nhưng lại chưa có tác dụng.

      Thời điểm biến mất là trực tiếp tìm Mẫn Bá Thiên.

      Mẫn Bá Thiên nhìn thấy U Minh vương tự mình qua, lại kích động......

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 653: Ngu xuẩn.
      Edit:..Lam Thiên..


      “Vương......”

      “Hừ, Đông Phương Ngữ Hinh đến ......”

      U Minh vương phiền chán , Mẫn Bá Thiên vừa nghe, thân mình tự nhiên căng thẳng:

      “Ngươi bắt được nàng ?”

      U Minh giới, hẳn là dễ dàng xâm nhập như vậy .

      ......”

      nếu bắt được Đông Phương Ngữ Hinh, tất nhiên làm nàng đẹp mặt .

      đời này, người dám hạ độc , nhiều lắm, Đông Phương Ngữ Hinh chính là người......

      Duy nhất người còn sống.

      “Kia...... Vương......”

      Mẫn Bá Thiên cẩn thận xem khuôn mặt của U Minh vương , phát quá đối

      “Độc của nàng, ta cẩn thận trúng ......”

      U Minh vương sắc mặt có chút thất vọng, Mẫn Bá Thiên liền phát hoảng, U Minh vương cũng trúng độc?

      “Kia vương ngươi tại......”

      U Minh vương sắc mặt tuy rằng tốt, nhưng bộ dáng giống như trúng độc .

      Coi như là bình thường, chính là mặt hơi chút có chút màu hồng......

      Mẫn Bá Thiên đánh giá U Minh vương, rốt cục nhìn đến địa phương đúng......

      Đều là nam nhân, tuy rằng U Minh vương mặc y phục, nhưng địa phương kia, vẫn xuất ra như cũ......

      “Này, kia làm sao bây giờ?”

      Mẫn Bá Thiên có chút xấu hổ, U Minh vương cả giận :

      “Ngươi phải cùng nàng giao thủ qua sao? Có kinh nghiệm sao?”

      cho rằng Đông Phương Ngữ Hinh đến , cho nên mới phòng bị, kia kết quả, là chính mình trúng chiêu .

      “Ta...... Vương, thời điểm lúc đó, nàng hạ độc là người của ta, phải ta......”

      Độc này cũng trúng qua, bất quá......

      Loại độc này giải dược chính là nữ nhân, cùng nhiều nữ nhân ở cùng nhau, tốt rồi.

      Nhưng Mẫn Bá Thiên cũng dám cùng U Minh vương .

      U Minh vương đến nơi này tìm , nhất định trước đó tìm nữ nhân rồi.

      Nhưng nữ nhân cũng vô dụng, đây là phong cách của Đông Phương Ngữ Hinh, độc của nàng, thoạt nhìn bình thường, nhưng giải độc bằng biện pháp bình thường khẳng định là vô dụng.

      “Ngươi...... Ngu xuẩn......”--

      cho rằng Mẫn Bá Thiên trúng độc qua, cũng nghĩ tới, cũng ......

      Kia chính mình tại phải làm thế nào đây?

      Liên tục như vậy, rất có thể khó chịu chết a.

      “Vương, nếu ta đoán sai, Đông Phương Ngữ Hinh hẳn là ở ngay tại phụ cận, độc của nàng đều là chính nàng làm , giải dược liền chỉ mình nàng có...... bằng ngươi......”

      Mẫn Bá Thiên thử xong, đạo lý này U Minh vương tự nhiên hiểu được, nhưng......

      Vấn đề mấu chốt là, nếu là như vậy, lên yếu thế .

      muốn yếu thế, nếu yếu thế, kia độc của Thiên Thương đảo, giải dược cũng phải dâng.

      Chết tiệt, Thiên Thương đảo, muốn giết vài người chơi.

      xem bên kia vừa mắt, được sao?

      “Ngươi là bổn vương cùng nàng cầu hòa?”

      Điều này làm cho U Minh vương phi thường tưc giận, làm sao có thể đối vỡi nữ nhân chịu thua đây?

      “Vương, bản lãnh của ngài, ta rất ràng, tạm thời chịu thua cũng có gì...... Dù sao, thân thể ngài quan trọng hơn......”

      Nam nhân nếu như liên tục đều như vậy, cũng rất tổn hại thân thể , phải sao?

      Mẫn Bá Thiên thấp giọng khuyên nhủ.

      Lời này tuy rằng xuôi tai, nhưng đạo lý cũng như nhau .

      U Minh vương trầm tư chút, tuy rằng trưởng thành tương đối thô lỗ, nhưng......

      Lòng tham , bằng , cũng phát triển đến cái dạng này.

      “Bổn vương cân nhắc chút......”

      Thân mình chợt lóe, tiêu thất.

      U Minh vương rất ít ngoạn chiêu thức ấy, thời điểm Mẫn Bá Thiên nhìn thấy cũng nhiều......

      giống như người bình thường , trống rỗng biến mất, này hao phí công lực .



      Chương 654 : đại pháp của U Minh giới

      Edit : PDN


      Mẫn Bá Thiên biết chỗ nào, nhưng. . . . . .

      Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch, ngươi cũng dám đến nơi này sao?

      Thậm chí hạ độc U Minh vương , các ngươi là đủ to gan.

      Có điều, trải qua lần này, ha ha. . . . . .

      Mẫn Bá Thiên hiểm nở nụ cười, biết, về sau địch nhân của Uất Trì Tà Dịch , lớn nhất phải mình, mà là. . . . . .

      U Minh vương. . . . . .

      U Minh vương, cũng phải là cái loại người chịu thiệt , Đông Phương Ngữ Hinh hạ độc , tất nhiên trả lại gấp trăm ngàn lần .

      Mà bởi vì lần giao thủ này , tin tưởng ấn tượng của U Minh vương đối với Đông Phương Ngữ Hinh . . . . . .

      Hừ, nam nhân, luôn thích chinh phục nữ nhân, đặc biệt, nữ tử có cá tính .

      Đông Phương Ngữ Hinh rất đẹp, xinh đẹp làm cho cũng động lòng, U Minh vương cũng là nam nhân, cái nam nhân háo sắc , lại càng cần phải ——

      "Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch, bổn vương biết các ngươi ở đây, xuất . . . . . ."

      U Minh vương đứng cao ngạo , phía sau , cũng có mấy hộ vệ theo, chỉ mười mấy người, nhiều lắm.

      Nhưng mấy người Uất Trì Tà Dịch cũng xuất tùy tiện , bọn họ đợi. . . . . .

      "Hạ độc bổn vương ? Được, tốt lắm, bổn vương có thể truy cứu tội các ngươi tự mình xâm nhập U Minh giới , chỉ cần các ngươi ra, giao giải dược. ra . . . . ."

      U Minh vương tiếp tục hô, nhưng. . . . . .

      Vẫn có người ra như cũ . . . . . .

      "Vương, có phải bọn họ rồi hay ?"

      tên hộ vệ phía sau cẩn thận hỏi, tay của U Minh vương vừa nhấc, cho tên hộ vệ kia cái tát.

      Ba tiếng, cái tát thanh thanh thúy, khóe miệng tên thị vệ có máu chảy ra, nhưng vẫn đứng vững vàng như cũ .

      Đây chỉ là cái tát bình thường , cũng dùng nội lực.

      Nếu , thị vệ kia sớm chết thẳng cẳng.

      "Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh, các ngươi định trốn tới khi nào? Chẳng lẽ, các ngươi muốn nếm thử trận pháp của U Minh giới ta?"

      U Minh vương tiếp tục hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh sửng sốt, trận pháp?

      Chỗ này của U Minh vương cũng có trận pháp? cũng tinh thông?

      Hoặc là, bên cạnh có người tinh thông trận pháp ?

      Vậy. . . . . .

      Ban đầu lúc Mẫn Bá Thiên tấn công Thiên Thương Đảo . . . . . .

      Vì sao U Minh vương để cho người tinh thông thứ này cùng trước chứ?

      Nếu như có nhân tài phương diện này , vậy. . . . . . Thiên Thương Đảo bị đánh bại từ lâu. . . . .

      Nếu như có nhân tài phương diện này, vậy. . . . . . hợp tác với Mẫn Bá Thiên , cũng có chút ý vị sâu xa . . . . . .

      U Minh vương, cũng toàn lực duy trì Mẫn Bá Thiên.

      Đông Phương Ngữ Hinh cho là rất ràng.

      "Ta đếm tới 3, nếu như các ngươi xuất , bổn vương liền khởi động trận pháp. . . . . ."

      Tuy rằng, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh rất muốn kiến thức trận pháp của chút , nhưng bây giờ thời gian lại càng quan trọng với mọi người .

      ". . . . . ."

      U Minh vương trầm giọng hô.

      "Hai. . . . . ."

      “ Ba. . . . . ."

      "Tốt lắm, đừng đếm, chính là ta ra. . . . . ."

      Tà Dịch lạnh nhạt thân, Đông Phương Ngữ Hinh ra theo sau, còn có, Hoan Hoan và tiểu Nhạc Nhạc.

      Bốn người, hai người lớn, hai đứa trẻ.

      Bốn người này, khiến người ta nhìn thực ghen tị.

      Dung mạo của Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch , phải là cái loại ở trong hàng nghìn vạn người, khiến cho người ta liếc mắt cái cũng chú ý này.

      Nam tuấn mỹ, nữ xinh đẹp.

      Mà tiểu Hoan Hoan, tiểu nha đầu càng phấn điêu ngọc mài , đáng xinh đẹp đến bất ngờ .

      Tiểu Nhạc Nhạc, tuy rằng còn chút, nhưng cũng đáng như vậy, khuôn mặt có chút béo mũm mĩm. . . . . .

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 655: ngươi dám uy hiếp bổn vương?

      Edit : PDN


      Tiểu Nhạc Nhạc, tuy rằng còn chút, nhưng cũng đáng như vậy, khuôn mặt có chút béo mũm mĩm, vừa vặn là đôi với tiểu Hoan Hoan .

      Ngay lúc nhìn thấy bốn người này ra , ánh mắt U Minh vương chợt tối.

      Ánh mắt của lần lượt đảo qua người mọi người , cuối cùng dừng lại người Đông Phương Ngữ Hinh : :

      "Là ngươi kê đơn bổn vương ?"

      Trong lòng hơi tức giận, thể ngờ được lúc và Mẫn Du Nhiên cùng chỗ , lại bị nữ nhân này thấy được.

      "Ta . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, vô cùng vô tội.

      " phải ngươi?"

      U Minh vương tin, ánh mắt nhìn nàng nghi ngờ.

      Đông Phương Ngữ Hinh càng lắc đầu vô tội , cần chuyện xấu gì cũng đổ tội vào đầu nàng được ? người tốt như nàng vậy , làm sao có thể làm chuyện như vậy chứ?

      "Vậy ngươi ra làm cái gì?"

      "Là ngươi kêu chúng ta ra ngoài nha. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh càng vô tội , Uất Trì Tà Dịch hơi hơi cười:

      "U Minh vương, chúng ta chẳng qua là muốn xin chút giải dược . . . . . ."

      Bọn họ đến nơi này, nhanh như vậy, nghĩa là. . . . . .

      "Tà Tâm đâu?"

      Tà Tâm dẫn theo bọn họ đến. Mật đạo kia, nghĩ rằng dùng đến , cho nên quản.

      Kết quả, ra chuyện lớn như vậy.

      " rồi. . . . . ."

      Việc này cũng giấu giếm được U Minh vương, Đông Phương Ngữ Hinh to gan thừa nhận.

      "Bổn vương muốn giải dược. . . . . ."

      U Minh vương lặp lại .

      "Ta hạ độc nha. . . . . . Hay là, U Minh vương có chứng cớ gì phải ?"

      U Minh vương nghe xong muốn hộc máu, việc này cần chứng cớ sao?

      Tuyệt đối cần.

      Toàn bộ người U Minh giới là của , bọn họ cũng có ban lĩnh hạ độc , cũng có dũng khí này .

      Hơn nữa, nếu như trong số đó có cao thủ dùng độc lợi hại như vậy, thể biết.

      đúng là rất tôn trọng nhân tài , để cho nhân tài mai như vậy .

      Nhưng bây giờ trúng độc, để cho Luyện Đan Sư của xem qua ,bọn họ cũng có biện pháp .

      Mẫn Bá Thiên sai, độc của Đông Phương Ngữ Hinh , cũng có giải dược, trừ khi là chính nàng làm ra đến.

      "Đông Phương Ngữ Hinh, , ngươi có điều kiện gì. . . . . ."

      Tuy rằng nàng thừa nhận, nhưng U Minh vương biết nàng có giải dược, việc này có phải nàng hạ độc hay , có thể tạm thời truy cứu.

      Uất Trì Tà Dịch lôi kéo tay Đông Phương Ngữ Hinh , khẽ dùng lực.

      U Minh vương, quả nhiên giỏi thầm chịu đựng.

      Nếu là nam nhân bình thường , đến lúc này, tuyệt đối có sắc mặt bình tĩnh bàn điều kiện cùng với người khác như vậy .

      Cảm giác kia, cũng dễ chịu.

      Nhưng cố nén , chỉ cần là phần chịu đựng thầm này , lên người này rất khó đối phó.

      "Tuy rằng độc này phải ta hạ, nhưng dù sao ta coi như là Luyện Đan Sư, có thể nhìn xem có thể điều chế ra giải dược hay , nhưng U Minh vương, cầu của ta ngươi cũng biết nha. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cười cực kỳ vô tội , nàng ngẩng đầu nhìn Uất Trì Tà Dịch cái, thở dài:

      "Đều lấy chồng theo chồng gả chó theo chó, ta là thê tử của Tà Dịch , là thiếu đảo chủ của Thiên Thương Đảo , đảo này nhiều người trúng độc như vậy , ta đây phu nhân thiếu đảo chủ , đương nhiên cũng an lòng . . . . . . Nếu như U Minh vương có thể ban cho chúng ta chútgiải dược, hơn nữa đáp ứng về sau tìm Thiên Thương Đảo phiền toái , Luyện Đan Sư nho như ta , cũng nguyện ý dốc sức vì U Minh vương . . . . . ."

      Nàng vẫn cũng chưa thừa nhận chính mình có giải dược.

      Nhưng điều kiện này, cũng chỉ là đơn giản muốn giải dược như vậy .

      U Minh vương, tuy rằng giống với người bình thường , nhưng hứa hẹn của , đích thực cũng có vài phần có thể tin .

      "Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi dám uy hiếp bổn vương?"

      Hai mắt U Minh vương nhíu lại, thanh lạnh lùng hỏi.


      Chương 656: ánh mắt ác độc
      Edit : PDN


      ". . . . . . U Minh vương, ngài hiểu lầm , đây cũng phải là uy hiếp, đây là thỉnh cầu. . . . . ."

      Thỉnh cầu. . . . . . Có người thỉnh cầu như vậy sao?

      U Minh vương rất muốn cười lạnh, nhưng lúc này. . . . . .

      nhẫn nại đến cực hạn.

      là nam nhân, đương nhiên cũng biết nếu như nhanh chóng giảm bớt như thế nào .

      Nhưng. . . . . .

      Hứa hẹn động đếnThiên Thương Đảo, làm được.

      "Giải dược đổi giải dược. . . . . ."

      Đây là nhượng bộ cuối cùng của .

      " được, ta cần hứa hẹn của U Minh vương ngài . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh tuyệt đối nhượng bộ, nếu như. . . . . .

      Nếu như lần này đàm phán tốt , vậy về sau, Thiên Thương Đảo gặp phải dối thủ lớn U Minh vương này , có rất nhiều phiền toái.

      "Đông Phương Ngữ Hinh, bổn vương ngại trước hết để cho ngươi nếm thử lợi hại của trận pháp U Minh giới . . . . . ."

      Nữ nhân này, đúng là đủ to gan.

      U Minh vương hung tợn , cho đến tận bây giờ đây là nữ nhân đầu tiên dám cùng mình bàn điều kiện như vậy ——

      sai, sai, Mẫn Bá Thiên quả nhiên sai, nữ nhân này có chút thú vị.

      "U Minh vương, ngài liền quý trọng tính mạng của mình như vậy ?"

      Sắc mặt Đông Phương Ngữ Hinh cũng lạnh lùng, nàng thể ngờ được, U Minh vương cũng dám đồng ý. . . . . .

      "U Minh vương, Thiên Thương Đảo chúng ta và U Minh giới vẫn giống như nước giếng phạm nước sông, ngài cần gì phải vì ít lời của tiểu nhân mà tìm Thiên Thương Đảo phiền toái chứ?"

      Uất Trì Tà Dịch cũng có ý tốt khuyên nhủ, tiểu nhân này, đương nhiên là Mẫn Bá Thiên.

      Lúc U Minh vương gọi người, Mẫn Bá Thiên nghe thấy.

      dám quang minh chính đại ra ngoài, lại lén lút nấp , nhìn động tĩnh bên ngoài .

      Lúc này nghe thấy Uất Trì Tà Dịch , hung hăng giơ lên nắm tay:

      Uất Trì Tà Dịch, ngươi phá hủy Phác Dương Sơn của ta , ta nhất định bỏ qua Thiên Thương Đảo của ngươi.

      bỗng nhiên nghĩ đến U Minh vương tình huống của phụ thân , tuy rằng máu lạnh, nhẫn tâm, nhưng. . . . . .

      Phụ thân trôi qua những ngày giống như chó, chuyện này đối với , cũng là. . . . . .

      loại sỉ nhục và tra tấn lớn nhất .

      Ánh mắt nhìn về phía tiểu Hoan Hoan, cái tiểu nha đầu kia. . . . . .

      Là nó tra tấn phụ thân sao? Đáng như thế , ngây thơ như thế , nhưng lòng dạ. . . . . .

      biết Vô Tình thế nào ? Tuy rằng Phác Dương Sơn gặp chuyện may, nhưng Vô Tình vẫn ởhọc viện Tinh , chắc hẳn có việc gì .

      Cái tiểu tử đáng chết kia, thế nhưng thích tiểu nha đầu này, có mắt.

      Hừ, cái nha đầu chết tiệt này, nếu như lại có cơ hội, trừng trị nó tốt.

      Nhưng bây giờ bị thương, võ công chưa khôi phục, dám hành động tùy tiện thiếu suy nghĩ.

      Ánh mắt độc ác, mặc dù là cách khoảng cách rất xa , tiểu Hoan Hoan cũng cảm thấy đúng .

      Bé quay đầu nhìn lại đây, chung quy cảm giác có người quan sát chính mình. . . . . .

      Ánh mắt kia, giống hệt như muốn ăn thịt người . . . . . .

      Nhưng lúc bé nhìn tới , lại thấy được là ai. . . . . .

      Cái phương hướng đó có người.

      Tiểu Hoan Hoan vốn là hiếu kỳ, tiểu Nhạc Nhạc thấy tiểu Hoan Hoan vẫn quay đầu nhìn cái gì, tò mò khẽ hỏi:

      "Nhìn cái gì đấy? Tiểu Hoan Hoan?"

      "Có người nhìn ta. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan rất khó hiểu .

      "Là ?"

      Tiểu Nhạc Nhạc trước hết nghĩ đến tình địch của , tiểu Hoan Hoan cũng hiểu được tới ai:

      " phải, này ánh mắt quá độc ác , giống như là sói đói. . . . . ."

      Giống như sói đói?

      Tiểu Nhạc Nhạc muốn tới xem, nhưng. . . . . .

      U Minh vương ở đây nha, mấy người Đông Phương Ngữ Hinh ở đây, cũng dám tùy ý biến thành hình dạng hồ ly .

      Quên , lúc nữa nhất định qua nhìn cái là sói đói ở đâu đến . . . . . .

      Hừ, dám nhìn tiểu Hoan Hoan của ta, tất nhiên ta bỏ qua ngươi.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 657: Khởi động đại trận
      Edit: voi còi



      Tiểu Nhạc Nhạc hung tợn trừng mắt nhìn địa phương kia liếc mắt cái, đem Mẫn Bá Thiên buồn bực muốn lao ra giết người.

      Dựa vào, người nhà này......

      Lão cha của ngươi ta kkhoogn sánh bằng, còn so được với hai cái tiểu thí hài các ngươi sao?

      là đủ kiêu ngạo, hừ......

      Xem đợi chút ta thu thập các ngươi thế nào......

      Lời của Uất Trì Tà Dịch, tự nhiên U Minh vương nghe được.

      Vì kẻ tiểu nhân......

      Mẫn Bá Thiên là loại người nào biết, nhưng giữa bọn chẳn qua là quan hệ hợp tác ......

      (UMV) vứt bỏ ta(MBT), bởi vì......

      ta vẫn còn hữu dụng.

      Mà lúc này......

      Mẫn Bá Thiên cùng Thiên Thương đảo, tất nhiên là bọn họ cùng tồn tại.

      cũng tính toán đối phó Thiên Thương đảo, chính là, xả giận mà thôi.

      Lần trước là khảo nghiệm, lần này......

      Còn lại là tức giận.

      Mà giải dược này, tựa hồ chỉ có Đông Phương Ngữ Hinh mới có thể phối trí xuất ra.

      Mẫn Bá Thiên giả, mà luyện đan sư của , có bổn này ......

      Dùng người của mình đổi mạng của nhiều người như vậy, tựa hồ......

      Rất tiện nghi bọn họ ......

      “U Minh vương, thân thể của ngươi dữ dội tôn quý, cho dù là nhiều người của Thiên Thương đảo cũng thể so sánh với ngươi ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh tựa hồ biết U Minh vương băn khoăn, nhàn nhạt mở miệng :

      “Mà hứa hẹn này, cùng ngươi mà , cũng có trực tiếp xung đột lợi ích......”

      Nàng đúng, nhưng trong lòng , vẫn như cũ có chút ......

      nghĩ cứ dễ dàng cho bọn họ dễ chịu như vậy.

      “Khởi động trận pháp......”

      Tuy rằng, chuẩn bị đáp ứng, nhưng vẫn muốn bọn họ chịu đau khổ chút.

      Đây là U Minh giới, nào có dễ dàng đối phó như vậy?

      Nếu là dễ dàng như vậy, kia về sau chẳng phải là tùy tùy tiện tiện người đều có thể tùy tiện tiến vào giương oai.

      Nghe được U Minh vương như vậy, Uất Trì Tà Dịch nhanh chóng bắt lấy Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tiểu Hoan Hoan, Tiểu Nhạc Nhạc.

      biết trận pháp gì, nhưng......

      U Minh giới gì đó, cũng dám khinh thị......--

      Trước mắt bỗng nhiên vừa chuyển, đoàn hắc khí phóng lên cao......

      Sương mù màu đen dày đặc, thoạt nhìn rất là khủng bố.

      “Cẩn thận......”

      Đông Phương Ngữ Hinh thấp giọng xong, mấy người lại đều tự giác bế khí......

      Sương mù đen này rất ràng là có độc......

      Mà chung quanh bọn họ, bỗng nhiên xuất rất nhiều bóng dáng màu đen......

      Bọn chuyển động tốc độ nhanh vô cùng, mà còn, là mấy hàng người, đối chuyển......

      Đối chuyển......

      Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày, thấp giọng :

      “Đừng nhìn bọn họ, nghe......”

      Đối chuyển, nếu là ngươi luôn luôn xem cái bóng của bọn họ, rất dễ dàng choáng váng đầu.

      Mà lúc này, tựa hồ chỉ có dùng lỗ tai nghe mới là sáng suốt nhất.

      Tất cả mọi người cúi đầu, ngay cả Tiểu Hoan Hoan cũng dám có nửa điểm khinh thị.

      “Hừ, nữ nhân này, phản ứng quả nhiên là rất nhanh ......”

      U Minh vương xem người trong trận, nhàn nhạt mở miệng.

      Mà Mẫn Bá Thiên, nhìn mấy người Đông Phương Ngữ Hinh vào trận, mới đứng dậy, đến bên người U Minh vương, giọng lạnh lùng :

      “Tính cảnh giác của nàng ta cực cao......”

      biết cái kia Kỳ Thiên quốc làm sao lại xuất ra nữ nhân như vậy.

      cái phế tài, lại có thể biến thành như vậy, rất nghịch thiên.

      “Đúng, nhưng mà, trận pháp này, nhìn cũng chỉ là phản ứng......”

      U Minh vương cũng lo lắng, lúc này xem bọn ở trong trận, vừa vặn ......

      Chơi tốt, làm cho bọn họ hưởng thụ tốt chút cũng được đấy.

      “Công kích......”

      Bên tai bỗng nhiên vang lên giọng nhàn nhạt, vô số bóng đen tấn công tới.



      ☆, Chương 658: Dụng tâm hiểm ác
      Edit: voi còi




      Bốn người Đông Phương Ngữ Hinh dựa lưng vào nhau, phân biệt phụ trách bốn phương hướng.

      Võ công của Uất Trì Tà Dịch cao nhất, Tiểu Hoan Hoan thấp nhất......

      Võ công Tiểu Nhạc Nhạc, lúc này vừa thấy, vậy mà cũng yếu.

      So với Tiểu Hoan Hoan ứng phó, thậm chí có chút thoải mái hơn.

      Uất Trì Tà Dịch muốn chú ý Tiểu Hoan Hoan chút, bên cũng phải cố hết sức.

      Nhưng......

      Bóng đen này, biết lai lịch như thế nào, võ công của bọn chúng ......

      Thế nhưng theo công lực của bọn họ mà biến hóa.

      Đánh hồi, bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh phát đúng......

      Ảo giác sao?

      Vì sao, công kích của những người này, cùng bọn họ có quan hệ trực tiếp?

      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh thầm nghĩ tốt, nàng cố ý thả chậm chiêu thức.

      Mà mặt nàng đối phó kia, quả nhiên cũng chậm xuống.

      “Cẩn thận......”

      Bỗng nhiên Tà Dịch hô, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng quay đầu, cái bóng đen đối với chính mình liền đánh tới.

      Tốc độ của cực nhanh, Đông Phương Ngữ Hinh muốn tránh ra, lúc này còn kịp rồi.

      “Ô......”

      Nhưng đau nhức quen thuộc có đánh úp lại, bóng dáng che ở phía trước nàng......

      Tà Dịch......

      cứng rắn thay chính mình trúng chưởng.

      “Chàng...... Tà Dịch......”

      Công kích vừa rồi ......

      Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng đỡ Tà Dịch, Tà Dịch vội :

      “Ta sao, cẩn thận chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng gật đầu, công kích này......

      phải ảo giác...... Đánh tới người, là thực tế ......

      Nhưng người này, lại theo bọn họ mà biến hóa, quả nhiên là trận pháp đủ biến thái.

      “Tiểu Hoan Hoan......”

      Bỗng nhiên Đông Phương Ngữ Hinh nghe được có người kêu Hoan Hoan, nàng vội vàng xoay người, chỉ nhìn đến người bay tiến vào......

      Mà ngay tại phương hướng kia, bốn năm cái bóng đen đồng thời đánh về hướng Tiểu Hoan Hoan.

      Tiểu Hoan Hoan, căn bản liền chống cự được......

      Bóng đen kia tới, đỡ công kích của ba người, nhưng vẫn có hai vung chưởng đánh xuống......

      Phù tiếng, người kia ói ra búng máu, té đất......

      “Dừng lại......”

      U Minh vương xem rất hăng say? Bỗng nhiên nhìn đến có người vào......

      muốn nổi giận, thế nhưng người kia......

      Chết tiệt, tại sao lại thấy tiểu tử tốt kia?

      Nhìn đến nhi tử của mình bị thương, U Minh vương cũng dám tiếp tục khởi động trận pháp --

      vội vàng kêu ngừng, nhưng kêu xong thôi, lại bỗng nhiên phát ......

      “Này...... Các ngươi......”

      Thị vệ của , đám đều té ngã mặt đất......

      Sắc mặt xanh tím, thần sắc xám trắng......

      “Vương, chúng ta, tựa hồ trúng độc ......”

      Bọn họ trúng độc, người sử dụng được nội công, tự nhiên có cách nào khác đình chỉ trận pháp.

      “Ngươi......”

      U Minh vương vội vàng qua, Mẫn Bá Thiên lại ngăn cản :

      “Vương, đây nhất định là Đông Phương Ngữ Hinh hạ độc ......”

      “Cút ngay......”

      U Minh vương cước đá văng Mẫn Bá Thiên ra, Mẫn Bá Thiên lại nhanh chóng tới ôm chân của U Minh vương:

      “Vương, Đông Phương Ngữ Hinh ác độc như vậy, để nàng ta chết ở trong trận phải rất tốt sao?”

      Trận pháp này, thấy được, là đủ tinh diệu (tinh xảo, kỳ diệu).

      Thậm chí ngay cả Uất Trì Tà Dịch cùng Đông Phương Ngữ Hinh cũng chưa có biện pháp, nếu như làm cho bọn họ luôn luôn tại trong trận, đoán chừng dùng được bao lâu liền chết......

      Bao gồm cả Tiểu Hoan Hoan đáng ghét kia......

      Bỗng chốc có thể trừ bỏ ba cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, làm sao có thể buông tha cơ hội như vậy?



      ☆, Chương 659: U Huyền muốn chết?
      Edit: voi còi



      “Nhi tử của bổn vương ở bên trong......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hạ độc , nên đáng chết.

      Nhưng bây giờ, thế nhưng còn dám hạ độc cả thủ hạ của , liền càng thêm đáng chết.

      Nhưng nữ nhân có ý tứ như vậy, nghĩ buông tha cho, cho nên......

      để cho nàng dễ dàng chết ......

      Hơn nữa, bên trong có nhi tử của .

      Độc của giải, cũng cần giải độc. Những thị vệ này của , thời nhìn đến đều trúng độc, kia thấy được đâu?

      Đông Phương Ngữ Hinh, vừa rồi cũng chưa từng đến vấn đề này?

      Cũng là người rất bình tĩnh a.

      Kỳ vừa rồi nếu đổi lại là chính mình, khẳng định chuyện này.

      Nhưng nàng lại chưa , biết nữ nhân này nghĩ như thế nào.

      U Minh vương muốn qua dừng lại trận pháp, nhưng Mẫn Bá Thiên lại vẫn ngăn trở:

      “U Minh vương, đây chính là cơ hội tốt trừ bỏ hai người bọn họ......”

      “Muốn trừ bỏ bọn họ, bổn vương có rất nhiều cơ hội......”

      U Minh vương hung tợn trừng mắt nhìn Mẫn Bá Thiên liếc mắt cái:

      “Ngươi nếu dám tiếp tục ngăn trở bổn vương, bổn vương để ý trừ bỏ ngươi trước......”

      Mẫn Bá Thiên vừa nghe, sợ tới mức vội vàng buông tay.

      Bụng của thực đau, vừa rồi bị đá cũng --

      “Đại ca ca......”

      Tiểu Hoan Hoan ôm lấy U Huyền bị thương, bé thể tưởng được đột nhiên xuất , thậm chí cứu chính mình.

      Tiểu Nhạc Nhạc cũng rất khổ sở, muốn cứu người, nhưng chính mình bị bọn họ cuốn lấy, qua được......

      Bỗng nhiên toàn bộ bóng đen biến mất, Tiểu Nhạc Nhạc vội vàng chạy tới.

      Đông Phương Ngữ Hinh đưa cho Uất Trì Tà Dịch viên đan dược để ăn vào, nàng cũng vội vã tới.

      “Mẫu thân, cứu ......”

      Tiểu Hoan Hoan ô ô khóc, đại ca ca bị thương hình như rất lợi hại.

      “Huyền nhi......”

      U Minh vương chạy tới, ......

      Vốn là muốn trừng phạt mấy người Đông Phương Ngữ Hinh, cũng nghĩ đến......

      Nhi tử của mình thế nhưng vào, còn bị thương.

      phen đem U Huyền từ trong tay tiểu Hoan Hoan cướp , ôm khóc lên.

      Tình huống tại của U Huyền tốt, sắc mặt tái nhợt có chút máu.

      Đôi mắt nhắm lại, vừa mới bị thương rất nặng.

      “Ô ô, đại ca ca......”

      Tiểu Hoan Hoan lau nước mắt, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía U Minh vương, :

      “Để ta nhìn xem......”

      U Minh vương quay đầu, hung hăng nhìn Đông Phương Ngữ Hinh:

      “Nếu như nó xảy ra chuyện gì, ta tất nhiên cho các ngươi chôn cùng......”

      “Ta trước nhìn xem......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cùng tranh cãi......

      U Minh vương này, phân phải trái......

      Tuy rằng U Huyền là vì cứu Tiểu Hoan Hoan mới bị thương, nhưng người làm nó bị thương, cũng phải là bọn họ.

      Là trận pháp của U Minh vương, nếu truy cứu, cũng tới phiên đến truy cứu bọn họ.

      U Minh vương nghĩ để Đông Phương Ngữ Hinh động U Huyền, nhưng lúc này......

      Tình huống U Huyền cũng tốt, nếu tìm người đến trị liệu cũng chậm trễ thời gian.

      Đem U Huyền qua, hai mắt đề phòng nhìn Đông Phương Ngữ Hinh......

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng để ý, chính là giúp U Huyền bắt mạch......

      Là trọng thương, nhưng, chết.

      Nàng nhanh chóng cầm khỏa đan dược, muốn cho U Huyền dùng.

      “Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi lấy cái gì vậy?”

      U Minh vương đề phòng hỏi.

      phải độc dược......”

      Đông Phương Ngữ Hinh công mắt, thể tưởng được U Minh vương này, thế nhưng để ý nhi tử của như vậy?

      Điều này, lại khiến nàng có vài phần hiếu kỳ.

      Cảm giác, U Minh vương có tấm lòng thương như vậy.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 660: Hẳn nên cứu nàng dâu.
      Edit:..Lam Thiên..


      Có lẽ, trong lòng mỗi người, đều có nơi rất mềm mại.

      Mà U Huyền, chính là địa phương mềm mại kia của U Minh vương .

      “Hừ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh này, cả người là độc, cũng dám đề phòng .

      “Nếu ta muốn hạ độc, ta còn làm ràng như vậy sao?”

      Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt nhìn , U Minh vương nghĩ cũng thấy đúng, mới tiếp nhận đan dược đưa cho U Huyền nuốt xuống.

      phải nghỉ ngơi, hẳn là rất nhanh có thể tỉnh lại......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhẫn nại giải thích , U Huyền chết được , chuyện khôi phục này, U Minh vương có rất nhiều biện pháp .

      Di, đúng.

      Tựa hồ, U Minh vương phải có bản lãnh khởi tử hồi sinh sao? Nhưng mới vừa rồi U Huyền......

      Này tựa hồ quá đúng, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cũng lười suy nghĩ sâu xa .

      Nàng xoay người đến bên người Tà Dịch, bắt lấy tay thử mạch, còn gì đáng ngại.

      Dược của nàng đều là bảo bối, dùng để chữa thương, rất tốt.

      “Tiểu Hoan Hoan......”

      U Huyền tỉnh lại, chưa mở mắt liền thấp giọng hô.

      Thanh này, khiến U Minh vương cực kì tức giận --

      Tiểu tử này như thế nào liền có tiền đồ như vậy? Vì nữ nhân, đáng giá sao?

      dùng lực vỗ vỗ đầu U Huyền, U Huyền rốt cục tỉnh lại::

      “Phụ...... Thân......”

      Người đầu tiên nhìn thấy là U Minh vương, sắc mặt của liền tốt, U Huyền có chút sợ hãi.

      “Hừ...... Ngươi còn biết có phụ thân này?”

      Trừng mắt nhìn cái, U Huyền thấy vậy vội vàng cúi đầu.

      “Hoan Hoan......”

      nhìn thấy Hoan Hoan, tiểu nha đầu kia khóc đến mắt đều đỏ.

      rất muốn chính mình có việc gì, nhưng......

      dám , sắc mặt phụ thận tại rất tốt, thể chọc phụ thân tức giận .

      Phụ thân tức giận hậu quả nghiêm trọng , vạn nhất xúc phạm tới tiểu nha đầu kia, có thể......

      “Tiểu Hoan Hoan......”

      Đông Phương Ngữ Hinh đối với Hoan Hoan vẫy tay, Hoan Hoan vội vàng nhu thuận qua.

      Bất quá, cái mũi vẫn sụt sùi , hiển nhiên vẫn là co chút khổ sở.

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn U Huyền, lại nhìn nhìn Tiểu Hoan Hoan, tổng cảm giác hai người kia có chút đúng:

      “Con cùng ......”

      Ai, nàng biết có nên cao hứng hay .

      Nữ nhi mới chút tuổi như vậy, có nam nhân vì cứu bé, thiếu chút nữa mất mạng .

      Này có tính là hồng nhan họa thủy a?

      Tiểu nha đầu này, duyên cùng nam nhân duyên cũng tốt, phỏng chừng sau này lớn lên, cuộc sống khẳng định phấn khích.

      “Con...... Mẫu thân, đại ca ca vừa mới cứu con......”

      Tiểu Hoan Hoan nhu nhược xong, U Huyền vừa nghe, thế nhưng nhếch miệng nở nụ cười:

      “Ngươi là nương tử của ta, ta cứu ngươi là chuyện nên làm......”

      Oanh......

      Ngũ lôi oanh đỉnh có hay ?

      Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch lúc này triệt để bị đánh ngã.

      Nương tử...... Hoan Hoan là nương tử của người này......

      Mà U Minh vương......

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía , mới phát , sắc mặt của đồng dạng phấn khích......

      “Tiểu tử chết tiệt, ngươi bậy bạ cái gì đó?”

      “Ngươi bậy, Hoan Hoan mới phải là nương tử của ngươi?”

      Uất Trì Tà Dịch cùng Tiểu Nhạc Nhạc đồng thời xuất khẩu phản bác, Đông Phương Ngữ Hinh thông minh cái gì cũng .

      “Ta...... Bé là nương tử của ta, cha ta đều đồng ý a......”

      U Huyền sốt ruột , giương mắt nhìn U Minh vương, vội vàng :

      “Phụ thân, ngươi phải đồng ý rồi sao? Thời điểm ngày đó, ngươi thậm chí đều cấp Tiểu Hoan Hoan hạ......”

      “Câm miệng......”

      đợi U Huyền xong, U Minh vương liền phiền chán đánh gãy lời của .

      lúc đó là thuận miệng đồng ý mà thôi .

      cho rằng cái thời kia khi vào liền ra được.

      Cho dù là vạn nhất xuất ra, nha đầu kia cũng chưa chắc có cơ hội cùng nhi tử của gặp mặt.



      ☆, Chương 661: Xóa bỏ hôn ước
      Edit:..Lam Thiên..


      Mà U Huyền, cùng bé nhận thức mới có chút thời gian ngắn, cho rằng nhi tử của mình rất nhanh liền quên.

      Nhưng kết quả......

      Hừ, ai nghĩ đến nhi tử đáng chết này thế nhưng đều luôn nhớ thương nha đầu kia đâu?

      biết nên cái gì cho phải......

      U Minh vương đồng ý cho U Huyền thành thân với Tiểu Hoan Hoan .

      là thiếu chủ của U Minh giới , muốn thành thân cũng chỉ có thể thành thân với người của U Minh giới bọn họ.

      Lúc đó tính toán chính là......

      Kết quả tệ nhất, nếu tiểu tử này đối với tiểu nha đầu kia mực mê luyến, vậy liền để cho mang nha đầu kia về làm tiểu thiếp chơi đùa cũng phải là được .

      Nhưng ai nghĩ đến, lại nghiêm túc như vậy đây?

      “Hạ cái gì?”

      Đông Phương Ngữ Hinh mẫn cảm nghe ra bên trong có chút đúng, mà U Minh vương tựa hồ muốn để cho bọn họ biết.

      có gì, bổn vương đồng ý nha đầu này cùng U Huyền ở cùng nhau ......”

      U Minh vương nghiêm túc .

      “Ha ha...... U Minh vương, ngươi cũng quá đem nhi tử chính mình coi trọng...... nữ nhi của ta, làm sao có thể gả cho nhi tử ngươi làm thê tử chứ?”

      Uất Trì Tà Dịch cười lạnh tiếng, Tiểu Hoan Hoan cùng U Huyền......

      Chuyện này là từ khi nào?

      Tiểu nha đầu tựa hồ chưa có chuyện này với bọn họ a.

      “Ngươi...... nhi tử bổn vương nhìn trúng nữ nhi của ngươi là phúc khí của nữ nhi ngươi......”

      Xem Uất Trì Tà Dịch khinh thường nhi tử chính mình như vậy, U Minh vương vừa ý , tức giận .

      “Hừ, nữ nhi của Uất Trì Tà Dịch ta, tự nhiên là phải tìm nam nhân ưu tú nhất thiên hạ...... nhi tử của ngươi......”

      vui nhíu mày, phải hảo hảo hỏi chút mới tốt.

      “Ngươi......”

      U Minh vương còn muốn cái gì, nhưng tại nhịn được .

      kiên trì thời gian qua dài .

      Cũng may chính là võ công của cao, còn có rất nhiều vật tốt dùng để áp chế, bằng ......

      Nếu đổi lại là nam nhân bình thường, khả năng sớm......

      Chịu nổi,…..

      “Hảo, bổn vương có thể đáp ứng tìm Thiên Thương đảo của ngươi gây phiền toái, nhưng ngươi phải cấp bổn vương giải dược, bao gồm cả giải dược của bọn họ ......”

      Bình thường độc dược đều có tác dụng phụ, độc của Đông Phương Ngữ Hinh tự nhiên cũng ngoại lệ .

      “Có thể......”

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, Uất Trì Tà Dịch lại lôi kéo cánh tay của nàng, bổ sung thêm:

      “ Ước định gì đó của ngươi mất hiệu lực, nữ nhi của ta, gả cho nhi tử của ngươi ......”

      Hừ, Tiểu Hoan Hoan mới mấy tuổi, cũng muốn cứ như vậy đem bé hứa gả ra ngoài.

      Huống chi, thời điểm lúc đó, căn bản cái gì cũng biết --

      “Có thể......”

      U Minh vương sảng khoái đáp ứng, U Huyền cũng vui :

      “Phụ thân, ngươi đáp ứng qua ta......”

      Sắc mặt lúc này chẳng khó coi như vậy , nhưng......

      Vẫn như cũ suy yếu, bộ dáng kia, làm cho người ta nhìn nhịn được đau lòng.

      “Câm miệng......”

      U Minh vương quát lớn , U Huyền dám tiếp nữa, phụ thân tựa hồ rất tức giận.

      Đông Phương Ngữ Hinh cười cười:

      “U Minh vương, ta biết lời hứa hẹn của ngươi rất hữu dụng, nhưng...... Ngươi vẫn nên cho ta cái hiệp nghị , ngươi cũng biết , ta muốn cho bọn xem ......”

      Cấp đảo chủ lưu lại, bọn họ cũng yên tâm hơn chút .

      “Hảo......”

      U Minh vương trong lòng cực kỳ tức giận, nhưng mặt lại phát tác.

      Lúc này, ở thế bất lợi.

      Lấy được giải dược quan trọng hơn.

      “Ha ha, U Minh vương quả nhiên sảng khoái......”

      Uất Trì Tà Dịch tiếp nhận vật bọn họ đưa qua, thấy hiệp nghị này viết cũng có gì đúng , Đông Phương Ngữ Hinh cũng nhìn lướt qua, thành vấn đề.



      ☆, Chương 662: Thiếu chút nữa hộc máu.
      Edit:..Lam Thiên..


      Tay nàng vung lên, bình dược liền bay qua:

      “Đây là giải dược, chỉ cần thả vào trong nước cho bọn họ uống, lúc lâu sau, độc tự nhiên được giải......”

      Lời rất đơn giản, nhưng......

      “Giải dược của bổn vương đâu?”

      U Minh vương mặt tối sầm lại, đều khó chịu muốn chết.

      “U Minh vương, kỳ ngươi cũng phải là trúng độc ...... Ngươi chỉ cần đến ôn tuyền ngâm trong đó khoảng canh giờ, tự nhiên liền có việc gì nữa......”

      U Minh vương sắc mặt càng đen.

      dưỡng đều là người nào, đám sao lại ngu ngốc như vậy?

      nghĩ tới chính mình trúng độc, nghĩ tới giải dược có thể là cái gì......

      Nhưng tuyệt đối nghĩ tới, chỉ cần ở trong ôn tuyền ngâm là có thể .

      Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi còn có thể làm cho người

      Giật mình sao?

      “Đúng rồi, U Minh vương, ta còn có hai bằng hữu...... biết bọn họ ở đâu?”

      Từ lúc tách ra cho đến bây giờ, cũng luôn chưa nhìn thấy hai người bọn ho. Nữ vương cùng quốc sư đều là người rất ổn trọng, bọn họ có khả năng......

      Tùy tiện bỏ .

      Nhưng lúc này......

      biết......”

      U Minh vương vui .

      “U Minh vương, tuy rằng giải dược cho ngươi , nhưng...... Ta cũng có thể tùy thời hạ độc ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh cho rằng U Minh vương cố ý cho bọn họ, cho nên......

      “Bổn vương chưa thấy qua bọn họ......”

      , có điểm kiêng dè độc của Đông Phương Ngữ Hinh.

      “Ta đây cũng chỉ có thể ở nơi này của ngươi tìm người......”

      Nhưng thời gian nhiều lắm , nàng trước muốn cấp Thiên Thương đảo đưa giải dược .

      “Tiểu Hoan Hoan, con trước đem giải dược mang về?”

      Tiểu Nhạc Nhạc có bản lĩnh chỉ cần qua lần liền nhớ đường, hẳn là có thể mang theo Tiểu Hoan Hoan trở về mới đúng.

      “Ân, tốt, mẫu thân......”

      Tiểu Hoan Hoan bỏ được nhìn U Huyền liếc mắt cái, bé tuy rằng biết bọn họ như vậy ý tứ là gì, nhưng......

      Bé mới lớn như vậy, tự nhiên nghĩ tới chuyện lập gia đình.

      Mà......

      U Huyền, vừa mới liều mình cứu bé, trong lòng bé rất cảm kích a.

      U Huyền cũng sâu nhìn Tiểu Hoan Hoan, đây là hình tượng rất kỳ quái.

      Tiểu Hoan Hoan tuy rằng lớn, mới năm tuổi......

      U Huyền cũng lớn, bất qua là đứa gần mười tuổi , nhưng thân thể rất cao, vóc người .

      Nhưng có đến nông nỗi thành thục, hai người liếc mắt đưa tình nhìn nhau, Đông Phương Ngữ Hinh đều cảm thấy có chút quái dị.

      “Khụ khụ khụ... Tiểu Hoan Hoan, nhanh chóng trở về ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh nhắc nhở , Tiểu Hoan Hoan gật gật đầu, Tiểu Nhạc Nhạc vội đuổi theo, còn quên quên quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn U Huyền liếc mắt cái.

      “U Minh vương, chúng ta đây muốn tìm người?”

      Nơi này dù sao cũng là địa bàn của , nên nàng muốn được đồng ý, đây là lễ phép cơ bản nhất.

      tại giữa bọn họ có hiệp nghi, xem như quan hệ hợp tác, nàng muốn nháo lớn , tự nhiên , cũng muốn hỏi ý kiến của .

      “Tùy tiện......”

      U Minh vương tại muốn giải độc, những cái khác về sau lại .

      “Kia đa tạ U Minh vương ......”--

      “Phụ thân......”

      U Minh vương ngâm mình ở trong ôn tuyền, U Huyền ở bên đứng, cúi đầu, đen mặt.

      trách phụ thân”

      U Minh vương có ngẩng đầu, vẫn như cũ xem cái bóng chính mình trong nước .

      Bộ dáng lúc này......

      lâu nhìn gương , cũng muốn nhìn......

      Thời điểm biết được bộ dáng chính mình, liền có tâm tình nhìn bản thân trong gương.

      Người, buồn cười .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :