1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 640: có khả năng !!
      Edit: voi còi




      Ai?

      Nhu Y?

      Bỗng nhiên nghĩ tới cái tên này, Đông Phương Ngữ Hinh cảm giác cũng chỉ có nàng.

      Tà Dịch ôm nàng vọt đến bên, hai người liền dán tại nóc nhà, thấp giọng :

      “Đúng, nếu như vừa rồi ta nhìn lầm, nàng chắc là Mẫn Du Nhiên......”

      Mẫn Du Nhiên......

      Đông Phương Ngữ Hinh đầu tiên là sửng sốt, tiếp:“ có khả năng...... có khả năng là nàng ......”

      Mẫn Du Nhiên, Mẫn Du Nhiên làm hại chính mình đến cái thời kia.

      Nàng ta chết, nàng tự mình giết chết.

      “Bên kia thời cùng bên này quá giống nhau, ta biết nàng ta làm sao có thể cùng U Minh vương ở cùng nhau, nhưng...... Chắc chắn là nàng ta sai ......”

      Bên kia thời ......

      Chẳng lẽ thời từng qua là cái giả dối thời sao?

      Kia chẳng qua chỉ là hồi ác mộng của nàng mà thôi? Thế nhưng...... Nữ vương, quốc sư, bọn họ đều là tồn tại.

      Còn có Tiểu Nhạc Nhạc, ở bên kia biến thành người?

      Nhưng......

      Mẫn Du Nhiên ở bên kia chết, làm sao có thể tiếp tục sống ở thời này đây?

      người chết, bỗng nhiên sống khỏe, Đông Phương Ngữ Hinh có chút tiếp thụ được.

      Mẫn Du Nhiên cùng Nhu Y giống nhau, Nhu Y chết, chính là hủy dung.

      Mà Mẫn Du Nhiên, là chết, nàng tự tay giết chết a.

      Uất Trì Tà Dịch biết Đông Phương Ngữ Hinh rối rắm, thở dài:

      “Hinh Nhi, nàng quên Tà Tâm từng qua, U Minh vương là có bản lãnh khởi tử hồi sinh hay sao? chừng, là ......”

      cũng dám tin tưởng, nhưng lúc này, phải do bọn họ tin.

      “Tà Dịch, ta tin tưởng, đời này, chắc chắn là có bản lãnh như vậy mới đúng......”

      Nếu là, như thế, thế giới này chẳng phải là điên rồi?

      Sinh lão bệnh tử, vốn là tồn tại cơ bản của con người, nhưng lúc này bỗng nhiên thay đổi......

      Nàng, tiếp thụ được.

      “Hinh Nhi, nàng có thể nghe thanh , là nàng ta sao?”

      Lần này Đông Phương Ngữ Hinh chuyện, nàng đối với Mẫn Du Nhiên, chưa bao giờ nghĩ tới hiểu, nhưng cố tình, lại rất hiểu biết.

      Nghe xong hồi, vẫn là thanh làm cho người ta mặt đỏ tim đập như cũ, nhưng......

      Cẩn thận nghe, là nàng ta sai.

      Bên người có tiếng hít thở nặng nề, toàn bộ khuôn mặt Đông Phương Ngữ Hinh hồng lên.

      Tuy rằng, lúc này thời gian đúng, địa điểm đúng, cái gì cũng đúng, nhưng hai người nghe thanh như vậy, vẫn nhịn được như cũ ......

      Có chút cảm giác --

      “Tà Dịch......”

      Đông Phương Ngữ Hinh kiều trừng mắt nhìn liếc mắt cái, Uất Trì Tà Dịch quay đầu chỗ khác, làm sao biết, tình huống lúc này? Nhưng đôi khi, luôn......

      Thân bất do kỷ.

      “Dĩ nhiên là U Minh vương, người kia vẫn là Mẫn Du Nhiên, trước hết cho bọn nếm chút ngon ngọt ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng cười, đối với Mẫn Du Nhiên, trong lòng nàng cũng phải oán hận.

      Hừ, từng lần lượt hãm hại chính mình, cuối cùng chết là trừng phạt đúng tội.

      Nhưng tại nàng ta chết, nếu như ra ngoài, biết thiết kế chính mình như thế nào đâu?

      Lúc này trả thù nho chút, cũng quá đáng......

      lần nữa Đông Phương Ngữ Hinh lặn xuống địa phương kia, cẩn thận hất mái ngói ra, đối với bên trong khẽ thổi, sau đó đóng mái ngói lại, nhanh chóng chạy .

      “Hinh Nhi, vừa rồi nàng thổi cái gì vậy?”

      Uất Trì Tà Dịch tò mò hỏi.

      “Thứ tốt...... Cho bọn tăng thêm chút tình cảm......”

      Đông Phương Ngữ Hinh le lưỡi, nàng nhìn nhìn sắc trời......




      ☆, Chương 641: Bảo bối nàng quá đẹp
      Edit: voi còi




      Đông Phương Ngữ Hinh le lưỡi, nàng nhìn nhìn sắc trời, thở dài:

      “Chúng ta tìm phòng bếp của bọn họ, thêm chút này nọ ......”

      Hừ, U Minh vương, ta Đông Phương Ngữ Hinh phản kích, vừa mới bắt đầu --

      “Vương, đau...... chút...... A......”

      Tuy rằng hầu hạ qua U Minh vương rất nhiều lần, nhưng Mẫn Du Nhiên vẫn có chút thích ứng được như cũ.

      Nàng có hào phóng như Nhu Y vậy, rất nhiều thời điểm đều phóng ra.

      Chẳng qua bởi vì nàng là luyện đan sư, cho tới bây giờ cũng thiếu đan dược.

      Mỗi luyện đan sư đều biết y thuật, đối với nuôi dưỡng gì gì đó cũng liền để ý nhiều chút.

      Mẫn Du Nhiên ăn đan dược ít, làn da gì đó đều tốt hơn......

      Cái này, ngay cả Nhu Y so sánh cũng kém hơn.

      Tuy rằng người của U Minh vương thoạt nhìn có chút thô lỗ, nhưng đối với nữ nhân cũng là cực kì biết phân biệt hàng tốt xấu đấy.

      Theo ý , Nhu Y cùng Mẫn Du Nhiên, là so sánh được.

      Cho nên, khi mà có Mẫn Du Nhiên, có thể chút do dự đem Nhu Y đá .

      Mà Mẫn Du Nhiên tính mềm dẻo rất tốt, đặc biệt lúc mà nàng biết ưu việt của U Minh vương, lại càng ra sức.

      Mặc dù có lúc rất đau, nhưng phần lướn thời gian, cũng rất là thoải mái.

      Hôm nay ban ngày bỗng nhiên U Minh vương qua, tự nhiên Mẫn Du Nhiên cự tuyệt.

      Chỉ là, nàng thế nào cũng nghĩ đến, Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng đến.

      Nếu như để nàng ta biết Đông Phương Ngữ Hinh tới, thậm chí nhìn đến nàng cùng U Minh vương cái kia, đoán chừng Mẫn Du Nhiên trực tiếp tức chết.

      Từ trước đến nay nàng luôn so cùng Đông Phương Ngữ Hinh, nam nhân của Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng là nhân trung long phượng.

      Tùy tiện đứng ở đâu, đều là tiêu điểm.

      Mà U Minh vương, tuy rằng võ công cái gì cũng trâu bò, nhưng hình tượng này......

      Cũng có chút quá.

      Căn bản mang ra khỏi cửa .

      Hơn nữa, nàng cũng có tư cách U Minh vương cái gì, nàng cùng U Minh vương mà , chẳng qua là cái đồ chơi.

      Như Nhu Y , ngày nào đó, nàng lặp lại con đường của Nhu Y.

      rời nơi này, mặc dù là nàng muốn .

      Trong phòng kích tình vẫn tiếp tục, U Minh vương bao lâu thời gian, Mẫn Du Nhiên tất nhiên nhớ được ràng, nhưng hôm nay......

      Tựa hồ, dài hơn ít.

      Thể lực của U Minh vương vốn là tốt rồi, lúc trước, nàng cũng là cần nhờ ăn chút đan dược mới có thể hầu hạ được .

      Mà hôm nay......

      Mẫn Du Nhiên muốn khóc, phía dưới của nàng nóng bừng đau xót, nhưng bộ dáng của U Minh vương còn chưa có chút muốn kết thúc.

      Cuối cùng......

      “Vương......”

      Mẫn Du Nhiên mềm mại hô, ánh mắt U Minh vương nhíu lại, nhìn Mẫn Du Nhiên cái dạng này, cảm giác chính mình càng hưng phấn.

      “Bảo bối, nàng giỏi quá......”

      xong cúi đầu, đối với cái miệng nhắn của Mẫn Du Nhiên liền hôn xuống dưới.

      Mà động tác kia, nhưng cũng dừng lại, ngược lại là ác ý lực độ gia tăng vài cái.

      “A...... Vương...... người ta...... Chịu nổi......”

      Cuối cùng Mẫn Du Nhiên hô lên, U Minh vương vừa nghe, lại càng hưng phấn:

      “Bảo bối nàng quá đẹp ......”

      Miệng đầu heo lại hạ xuống, Mẫn Du Nhiên có loại xúc động muốn nôn.

      Nhưng nàng nhận, mặt còn muốn mang theo tươi cười:

      “Vương...... Van cầu người, tha người ta ......”

      Giọng này mềm yếu cực kỳ, khiến cho U Minh vương có loại......

      Xúc động càng muốn thêm, chẳng những ngừng xuống, ngược lại tốc độ nhanh hơn.

      Thời gian từng chút trôi qua, U Minh vương kích tình vẫn tăng vọt như cũ, Mẫn Du Nhiên khổ thiếu chút nữa hôn mê!



      ☆, Chương 642: Biến thành trừng phạt
      Edit:..Lam Thiên..


      Đến cuối cùng, nàng rốt cuộc chống đỡ được lâm vào hôn mê bất tỉnh, U Minh vương có chút chưa tẫn hứng, vui :

      có ý nghĩa......”

      muốn nhanh chóng chạy nước rút vài cái cho xong việc, nhưng lúc này, mới phát , luôn tự xưng là người có khả năng kiềm chế tốt, thế nhưng tại lại dừng lại được!

      tuy rằng phải luyện đan sư, nhưng lại là cao thủ dụng độc, thời điểm vừa rồi cao hứng nên chú ý, nhưng lúc này, nhìn thấy tình huống bản thân như vậy, mới đột nhiên phát , chính mình bị người kê đơn rồi!

      Đây là U Minh giới, là địa bàn của , toàn bộ đều là người của , khó nghe chút là ai dám đối với dùng dược?

      Trừ phi là chán sống .

      Nhưng tại, tình huống của rất bình thường .

      U Minh Vương xoay người cái lưu loát từ người Mẫn Du Nhiên xuống dưới, nhìn nữ nhân ngất xỉu , trong lòng thầm nghĩ: Mẫn Du Nhiên này phải luyện đan sư rất lợi hại sao?

      Bọn họ trúng độc , nàng chẳng lẽ phát ?

      vừa từ người nàng xuống dưới , nhưng cái địa phương......

      U Minh vương cúi đầu xem chính mình, vật kia sưng lợi hại, muốn dùng nội công áp chế, nhưng......

      Tựa hồ, có hiệu quả......

      tại nghĩ muốn nữ nhân, phi thường muốn.

      Lại xoay người đến người Mẫn Du Nhiên , nhưng nàng ngất xỉu , liền cùng với người chết giống nhau, có gì ý nghĩa .

      Này, chẳng khác nào cùng khối thi thể làm a!

      U Minh vương vươn bàn tay to, đối với khuôn mặt nhắn của Mẫn Du Nhiên tát cái:

      “Tỉnh lại......”

      dùng lực lớn, nhưng tuyệt đối là đủ đau .

      Khuôn mặt của Mẫn Du Nhiên nhất thời sưng lên, tốc độ kia, đúng là làm cho người ta xấu hổ.

      Khuôn mặt đau nhức, làm nàng nhanh chóng tỉnh lại, mở mắt liền nhìn thấy vẻ mặt U Minh vương vui:

      “Vương......”

      “Bổn vương cho phép ngươi ngủ sao?”

      Mẫn Du Nhiên muốn giải thích, phải nàng ngủ, nàng bất quá chính là hôn mê.

      Phía dưới đau, rát , giống như bị người mạnh mẽ xé rách ra vậy .

      Nàng muốn bôi thuốc, nghỉ ngơi, nhưng......

      U Minh Vương vừa động, cỗ đau đớn chợt đánh úp lại, Mẫn Du Nhiên lại muốn té xỉu.

      được té xỉu......”

      U Minh vương bá đạo xong, Mẫn Du Nhiên vội vàng gật đầu, nàng dùng sức cắn răng, đau đớn lúc này, cũng phải loại bình thường có thể chịu được .

      Này phải hoan ái......

      Đây là hình phạt đau đớn.

      Mẫn Du Nhiên chịu đựng, người mồ hôi lạnh, giống như mưa tuôn ra......

      Nàng biết khi nào mới có thể kết thúc, nàng chỉ biết là, nếu lúc này nàng hôn mê, khả năng liền toàn xong rồi --

      là đủ đáng thương ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh yên lặng mặc niệm .

      Nàng nghĩ tới muốn chỉnh Mẫn Du Nhiên như vậy , nàng cho rằng, U Minh vương nhìn thấy đúng, truy hỏi chút, hoặc là đổi người khác phát tiết .

      Nhưng thể tưởng được, thế nhưng lại tàn nhẫn như vậy.

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên đối với kế hoạch của chính mình cũng dám ôm hi vọng quá lớn .

      người nam nhân, nếu ngay cả nữ nhân chính mình đều có thể tàn nhẫn như vậy, vậy đối với con dân của …..?

      Nàng dám nghĩ, cũng nghĩ ra kết quả.

      Bất đắc dĩ than tiếng, Uất Trì Tà Dịch lôi kéo tay nàng, :

      “Chúng ta cũng có biện pháp , chờ xem ......”

      cũng nghĩ có kết quả như vậy.

      U Minh vương vẫn luôn ở người Mẫn Du Nhiên, đến bây giờ cũng chưa có ra.

      “Tà Dịch, nếu đổi thành là chàng......”

      Có người , nam nhân đều là động vật ích kỉ, có phải hay tất cả nam nhân đều là như vậy?

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 643: Lo lắng quá sớm
      Edit:..Lam Thiên..


      Từng Đậu Chí Kềnh , lúc đó chẳng phải......

      Trái tim Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên có chút lạnh, nàng, có chút thể tin vào nam nhân.

      “Nếu là ta, ta tình nguyện giết chết chính mình, cũng đối với nàng như vậy......”

      Nữ nhân, là dùng để đau , để , chứ phải dùng để tra tấn như vậy......

      Mẫn Du Nhiên, bất quá chỉ là đồ chơi của U Minh vương, U Minh vương có tình cảm, đối với nữ nhân, lại càng tuyệt tình.

      “Mà ta nhìn chàng tìm chết ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hạnh phúc cười, bọn họ việc nên làm đều làm, tại chỉ có thể chờ xem kết quả.

      “Ta cũng nhìn nàng chết......”

      Uất Trì Tà Dịch hứa hẹn .

      “Chúng ta xem Tiểu Hoan Hoan ?”

      Đối với nữ vương bọn họ, Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng, võ công của nữ vương là cao nhất, tính nguy hiểm cũng là nhất.

      Mà quốc sư, võ công cũng rất lợi hại, bất quá biết cùng Uất Trì Tà Dịch ai lợi hại hơn ai.

      Nhưng so với chính mình là cao hơn, nàng, Đông Phương Ngữ Hinh, tại đây vẫn là vật cản trở của bọn họ a.

      Võ công của Tiểu Hoan Hoan tự nhiên được, nhưng bé mới tuổi này, chờ bé lớn thêm chút , hẳn mới là biến thái nhất.

      “Ân, tiểu nha đầu kia, nàng cũng nên lưu tâm chút, đừng để cho người ta lừa , ta thấy Tiểu Nhạc Nhạc chính là dụng tâm bất lương......”

      Uất Trì Tà Dịch oán giận , Đông Phương Ngữ Hinh có chút buồn cười, Tiểu Hoan Hoan mới lớn bao nhiêu a, liền lo lắng như vậy , kia nếu lớn thêm chút......

      Ha ha, mới lúc này bắt đầu lo lắng, kia Tà Dịch nhưng là rất dụng tâm lương khổ a !

      Nàng tổng cảm giác tâm nam nhân này cùng nữ nhân như thế nào lại khác xa nhiều như vậy đây?

      cũng cảm giác nam nhân có mấy người tốt sao?

      Hoan Hoan còn như vậy, bé có thể thế nào a.

      Mà Tiểu Nhạc Nhạc, tuy rằng có bộ dáng nam hài tử, nhưng......

      đến cùng, cũng chỉ là tiểu hồ ly a......

      Nam nhân cùng nam nhân, tựa hồ trời sinh có cảm giác bài xích.

      Đông Phương Ngữ Hinh tổng được ra kết luận như vậy.

      Tà Dịch dụng tâm lương khổ dặn dò, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh nhưng có đem để trong lòng, thái độ như vậy khiến Uất Trì Tà Dịch có chút bất mãn, nhưng......

      có thể cái gì? Đông Phương Ngữ Hinh để ý, vậy......

      cũng chỉ có thể càng thêm dụng tâm chút.

      “Ai, Hinh Nhi, nàng liền yên tâm bọn họ như vậy sao?”

      vẫn có chút hiểu, Đông Phương Ngữ Hinh là người khá mẫn cảm, thế nào liền cảm giác được Tiểu Nhạc Nhạc đối với Tiểu Hoan Hoan có tâm tư đây?

      “Ha ha, thân ái , ta đề nghị chàng qua năm năm nữa hãy lo lắng cũng muộn......”

      Năm năm......

      Hoan Hoan mười tuổi, thời điểm kia mới có khả năng biết chút gì .

      Hơn nữa, nơi này nữ nhân ít nhất cũng phải mười lăm tuổi mới có thể thành thân, thêm năm năm nữa lo lắng, vẫn đủ sớm ......

      “Ngạch...... Này......”

      Tà Dịch bỗng nhiên cảm giác chính mình quá khẩn trương , Tiểu Hoan Hoan của còn quá a.

      cười cười, chính là thích nam nhân khác quá thân cận bảo bối của .

      “Hinh Nhi......”

      nắm tay Đông Phương Ngữ Hinh , Đông Phương Ngữ Hinh ngẩng đầu cười:

      thôi, nhìn Tiểu Hoan Hoan chút......”

      Tà Dịch gật gật đầu, Tiểu Hoan Hoan, biết làm gì --

      “Ai, đơn giản như vậy, mẫu thân thế nhưng cũng đồng ý, này......

      Này ràng chính là khinh thường ta sao?”

      Tiểu Hoan Hoan bĩu môi, như vậy, đáng .

      Bọn họ trước làm xong tình Đông Phương Ngữ Hinh dặn dò, sau đó thấy thời gian vẫn còn sớm......




      ☆, Chương 644: muốn ai đây?
      Edit:..Lam Thiên..


      Bọn họ trước làm xong tình Đông Phương Ngữ Hinh dặn dò sau đó thấy thời gian vẫn còn sớm, Tiểu Hoan Hoan liền nghĩ tùy tiện dạo chút.

      “Hoan Hoan, này...... Này an toàn, chúng ta vẫn là nên......”

      Lá gan của Tiểu Nhạc Nhạc luôn rất lớn, nhưng hôm nay......

      Thế nhưng lại nhát gan như vậy, Tiểu Hoan Hoan liền cảm giác đúng, quay đầu nhìn :

      “Ngươi sợ......”

      Trong trí nhớ của bé, Tiểu Nhạc Nhạc luôn biết sợ hãi, trừ bỏ, thời điểm đối mặt với phụ thân chính mình.

      Phụ thân cũng đáng sợ, nhưng cùng Tiểu Nhạc Nhạc......

      Có chút vừa mắt a.

      có, ta chính là lo lắng Hinh Nhi nàng mắng ngươi......”

      Tiểu Nhạc Nhạc mới chân chính lo lắng là cái gì đâu? Kia nếu như , phải mất mặt sao?

      “A...... Ngươi chỉ lo lắng chuyện này?”

      Tiểu Hoan Hoan hồ nghi hỏi.

      “Ân, tuyệt đối là như vậy......”

      “Kia có việc gì, mẫu thân , người phải có tinh thần mạo hiểm......”

      Tinh thần mạo hiểm......

      Tiểu Nhạc Nhạc có chút biết gì, vậy cũng nên ở giờ phút này mạo hiểm .

      “Nhưng...... tại chúng ta có nhiệm vụ trong người, chúng ta cũng thể thêm phiền toái a......”

      “Ta có thể thêm phiền toái gì chứ?”

      Tiểu Hoan Hoan nhìn , Tiểu Nhạc Nhạc nhìn thấy chính mình khuyên được bé, chỉ có thể gắt gao theo.

      Ai, hi vọng đừng gặp được mới tốt.

      Chính là, trời tựa hồ muốn cùng Tiểu Nhạc Nhạc làm kẻ địch, Tiểu Nhạc Nhạc mới cầu nguyện xong, chợt nghe thấy có người tới.

      “Điện hạ, ngươi nên luyện công ......”

      Điện hạ......

      Tên này......

      Tiểu Nhạc Nhạc biết là ai, khuôn mặt nhắn của nhất thời đen lại, đúng là lo lắng cái gì tới cái đó.

      Xú tiểu tử kia, thế nào lại luôn đúng dịp như vậy đây?

      lát...... Hôm nay muốn động......”

      Thanh thản nhiên vang lên, mang theo đơn ràng, ngữ điệu kia, khiến Hoan Hoan nghe xong hiểu sao liền thấy thoải mái.

      Đại ca ca......

      như thế nào lại ở đây? Tiểu Hoan Hoan trong lòng vui vẻ, muốn ra ngoài, nhưng lại bị Tiểu Nhạc Nhạc giữ chặt --

      cần bạo lậu......”

      Tiểu Hoan Hoan nghĩ đến lời mẫu thân nhắc nhở, liền chỉ có thể nhẫn nại ra.

      Ai, bé cũng có chút nhớ người đại ca ca kia đây?

      “Điện hạ, nếu để vương biết, mất hứng ......”

      Có người tiếp tục xong, nhưng người kia, hiển nhiên hứng thú lớn.

      “Ngươi tại có ?”

      Đây là nhi tử của U Minh vương, U Huyền.

      “Ta...... Này, thuộc hạ biết ......”

      Người nọ khó xử .

      “Ta lúc đó nên tới ngăn cản , nên để mình bé vào......”

      “Điện hạ, nghe bọn họ ra ......”

      U Minh vương chỉ có nhi tử như vậy, đối với kỳ vọng rất cao, rất ít khi ra, đối với chuyện bên ngoài, biết cũng nhiều.

      “Cái gì?”

      U Huyền cầm trụ cánh tay người kia:

      “Bé ra ?”

      “Ân...... Nghe là như vậy, bất quá vương cho với người......”

      Lời điện hạ lúc đó, vương cho rằng bất quá là......

      chuyện cười, nhưng luôn luôn là người cẩn thận, cho nên vẫn như cũ cấp Hoan Hoan hạ cái kết ấn.

      Nhưng thể tưởng được, điện hạ dĩ nhiên lại là nghiêm túc.

      Nghiêm túc thích cái tiểu nha đầu năm tuổi, này đúng là đủ điên cuồng .

      Bọn họ đều cảm thấy có chút thể tưởng tượng nổi, cho nên, đối với tin tức củaTiểu Hoan Hoan, bọn họ đều gạt .

      Nhưng lúc này, liên tục nghe được điện hạ nhắc tới bé, thậm chí công phu cũng chịu luyện tập tốt, mới hoảng sợ.

      U Minh vương, rất tàn nhẫn .

      cách đoạn thời gian, khảo nghiệm công phu của điện hạ, nếu là tiến bộ, kia người bị phạt, cũng chỉ có riêng mình điện hạ.

      Bọn họ càng thêm xui xẻo, cho nên bọn họ đành phải......

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 645: Xông nhầm cấm địa

      Edit : PDN



      vừa cho điện hạ, hi vọng ngài ấy có thể chăm chỉ luyện công.

      "Bé ra ? nhưng vì sao đến tìm ta chứ?"

      U Huyền khó hiểu hỏi, lời này, người đó làm sao có thể biết.

      biết lựa chọn trầm mặc .

      "Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi suy nghĩ ai đó?"

      Tiểu Hoan Hoan nghiêng đầu, nhìn cái nam hài tuấn kia , khó hiểu hỏi:

      "Có phải người trong lòng hay ? Đại ca ca thích cái dạng nữ hài tử gì a?"

      Tiểu Nhạc Nhạc nghe xong trong lòng cũng phải là buồn bực bình thường , người nam nhân này, tại sao lúc này bỗng nhiên ra chứ?

      "Ta. . . . . . Tiểu Hoan Hoan, nhất định là có nữ hài tử mến. . . . . ." "

      Tiểu Nhạc Nhạc biết ta đến ai, nhưng mới cho Hoan Hoan đâu?

      "Ừ, đó là khẳng định nha, đại ca ca lớn lên dễ nhìn như vậy, nhất định rất nhiều nữ hài tử thích huynh ấy . . . . . . Có điều, ta cũng thích huynh ấy. . . . . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc đau buồn phẫn nộ, khó coi sao?

      cũng rất. . . . . .

      Cúi đầu nhìn thân thể của mình, muốn tìm Đông Phương Ngữ Hinh hỗ trợ, làm cho nhanh lớn lên chút.

      phải làm soái ca, cái loại vô cùng vô cùng tuấn này.

      "Tiểu Hoan Hoan, ngươi cứ thích soái ca như vậy sao?"

      Sắc mặt Tiểu Nhạc Nhạc tốt, nhưng tiểu Hoan Hoan cũng nhìn thấy, bé vẫn chú ý đến U Huyền.

      "Đương nhiên nha, ai thích soái ca chứ . . . . . Ta lén cho ngươi biết, nương ta cũng thích soái ca. . . . . ."

      Đây đều là Đông Phương Ngữ Hinh giáo dục tốt.

      Tiểu Nhạc Nhạc buồn bực , tại sao tình địch của liền lớn hơn như vậy chứ?"

      Thanh của hai người vốn là lớn, U Huyền cũng thể nghe được, nhưng. . . . . .

      Vừa rồi tiểu Nhạc Nhạc vừa tức giận, đá vào tảng đá bên chân chút, cứ như vậy, hai người bị phát .

      Tiểu Hoan Hoan vừa định mở miệng, tiểu Nhạc Nhạc lại nháy mắt mấy cái với bé, sau đó khéo léo biến đổi thân mình , hóa thành con hồ ly, vụt tiếng chạy ra ngoài.

      "Là con hồ ly. . . . . . Điện hạ. . . . . ."

      U Huyền vừa định lại đây, bỗng nhiên trước mắt chợt lóe ánh sáng trắng, tùy tùng của vội hỏi.

      "Hồ ly trắng, như vậy, bé nhất định thích, bắt lấy nó. . . . . ."

      U Huyền nhìn thấy tiểu hồ ly, nghĩ đến tiểu Hoan Hoan kia, cậu nghĩ tiểu Hoan Hoan thích sủng vật xinh xắn như vậy , cậu vất vả nhìn thấy, đương nhiên phải giúp bé bắt về.

      Tốc độ của tiểu Nhạc Nhạc , vậy cũng cần phải .

      Nhưng U Huyền, tuy rằng tuổi lớn, nhưng võ công cũng thấp.

      Cậu dùng hết toàn lực đuổi theo tiểu Nhạc Nhạc, trong lòng tiểu Nhạc Nhạc tức giận với cậu, cũng chạy nhanh , ngược lại giống như cố ý , dẫn cậu chạy.

      Hừ, dám cùng ta cướp tiểu Hoan Hoan, ta liền. . . . . .

      Mệt chết ngươi, mệt chết ngươi. . . . . .

      Tiểu Nhạc Nhạc chạy tùy ý , cũng quản chạy đến chỗ nào. . . . . .

      U Huyền dùng sức đuổi theo, hạ xuống đủ quyết tâm muốn bắt được nó.

      Kết quả đó chính là cảnh tượng náo nhiệt của U Minh giới . . . . . .

      người hồ ly, tiến hành thi đấu lằng nhằng——

      "A. . . . . . Điện hạ, điện hạ, ngài thể vào . . . . . ."

      Tiểu Nhạc Nhạc đến cái sân, nơi này có vài người giữ cửa, trong viện rất thanh tịnh.

      U Huyền đương nhiên cũng đuổi theo tới đây, lúc tới cửa , có thị vệ ngăn trở, nhưng U Huyền đuổi theo tiểu Nhạc Nhạc rất lâu, cậu đuổi đỏ mắt, còn hăng hái mà, làm sao có thể nghe lời?

      Cậu cứng rắn xông vào, trở ra mới phát , bỗng nhiên trong lúc đó lại thấy tăm hơi bóng dáng của tiểu Nhạc Nhạc .



      Chương 646 : phá vỡ chuyện tốt

      Edit : PDN


      Lẩn trốn rồi?

      dùng thần thức tìm tòi, cuối cùng lục soát có động tĩnh.

      Hừ, con tiểu hồ ly, ta cũng tin bắt được ngươi .

      U Huyền biết tiểu Nhạc Nhạc nhiều hơn, rón ra rón rén tới, lại nghe thấy loại thanh kỳ lạ.

      Đây là. . . . . .

      sửng sốt, con tiểu hồ ly kia ?

      Sau đó, chút nghĩ ngợi , cước đá văng cửa. . . . . .

      Cửa mở. . . . . . , màn lụa hồng vẫn phất phơ như cũ, mà giường đỏ thẫm kia . . . . . .

      nam nữ, còn bận vất vả cần cù dính vào . . . . . .

      Nam nhân, tự nhiên là U Minh vương. . . . . .

      Mà nữ nhân, chính là sớm muốn ngất xỉu lại kiên trì té xỉu như cũ . . . . . .

      Mẫn Du Nhiên. . . . . .

      Lúc U Minh vương sủng hạnh nữ nhân , ngoài cửa tất nhiên có người canh giữ, có ai xâm nhập.

      Hơn nữa, ở cùng nữ nhân , tuyệt đối thể để cho U Huyền nhìn thấy. . . . . .

      Lúc này, nghe thấy cửa mở, có người xông tới, trúng độc thể giải được vốn đúng là tức giận .

      Lúc này có người tiến vào, khác đụng vào họng súng của .

      thậm chí cũng chưa nhìn ra là ai, luồng chưởng phong bay qua.

      Võ công của U Minh vương , đó cũng là cực kỳ biến thái .

      U Huyền mặc dù là con , từ thiên phú sai, hơn nữa cũng vẫn rất chịu khó, nhưng. . . . . .

      Dù sao tuổi tại kia, cũng phải là đối thủ của . . . . . .

      chưởng này nếu như đánh tới người của cậu, chết cũng tàn tật.

      U Minh vương đầu tiên là vung chưởng, sau đó mới quay đầu nhìn về phía người tới. . . . . .

      Lúc này vừa thấy, nét mặt già nua lập tức biến sắc. . . . . .

      "Con. . . . . . Sao con lại tới đây?"

      Lúc này, muốn rút về còn kịp rồi, mà nếu như đánh tới, vậy. . . . .

      Thân thể bỗng nhiên bay lên, phát bắt được U Huyền nhảy ra, ngay tại lúc này, chưởng phong kia bay tới, sát y phục của hai người , ầm tiếng hạ xuống.

      Cửa này, đột nhiên liền sụp đổ

      Uy lực lớn , đây chẳng qua là chưởng tùy ý mà thôi.

      U Huyền ngây người, cậu trợn mắt há hốc mồm nhìn U Minh vương, sau đó quay đầu, nhìn về phía giường. . . . . .

      "Con làm sao có thể đến nơi này ?"

      U Minh vương nhặt lên bộ y phục phủ thêm, sắc mặt vui hỏi.

      "Phụ thân, người. . . . . ."

      Ở trong lòng U Huyền , phụ thân luôn luôn là nghiêm túc , vô tình .

      chưa từng thấy qua mặt như vậy của phụ thân , vừa mới. . . . .

      Đứa mười tuổi , có mẫu thân đương nhiên hiểu ít chuyện tình. . . . . .

      Nhưng vừa rồi. . . . .

      Chấn động quá lớn với cậu . . . . . .

      "Đều lăn tới đây. . . . . ."

      U Minh vương phiền chán hô tiếng, thị vệ trực ban ngoài cửa, lúc này nghe như thế, đám sợ tới mức chân cũng bắt đầu run lên:

      "Vương. . . . . ."

      Bọn họ tiến vào, bùm bùm quỳ mặt đất, tư thế kia , cũng phải là chỉnh tề bình thường .

      "Hôm nay các ngươi làm tốt lắm. . . . . ."

      U Minh vương cũng còn quản U Huyền, ánh mắt lạnh lùng đảo qua mọi người, giống như dao , rơi xuống người của bọn họ, trong lòng ——

      "Vương tha mạng. . . . . ."

      "Tha mạng?"

      U Minh vương nhíu nhíu mi, vậy hôm nay may chết. . . . . .

      Đầu tiên là bị người kê đơn, vậy mà biết?

      Lúc cùng chỗ với nữ nhân này , thực khẳng định từng có người đến.

      Nhưng lại có phát giác, điều này làm cho vô cùng buồn bực.

      Sau đó, U Huyền lại xông vào.

      Lúc trước khi có người tới , cũng phát giác, có thể tính toán bọn họ, võ công của bọn họ đủ.

      Nhưng ngăn được U Huyền. . . . . .

      "Vương. . . . . . Thuộc hạ đáng chết. . . . . ."

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 647: đột biến gien

      Edit: PDN



      Nghe được thanh giống như từ địa ngục truyền đến kia, tất cả mọi người cảm thấy ổn.


      "Đáng chết? Thế cần, bổn vương tạm tha các ngươi mạng. . . . . ."


      U Minh vương hào phóng , mọi người vội dập đầu tạ ơn, nhưng ngay sau đó , tay của U Minh vương bỗng nhiên vung lên, sau đó. . . . . .


      Mười mấy người kia, hai mắt thế nhưng đồng loạt chảy ra máu.


      "A. . . . . ."


      Có người nhịn được đau kêu, vừa nhìn kỹ, vậy mà mặt đất có thêm rất nhiều tròng mắt.


      Việc này. . . . . .


      Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh ở bên xem chỉ tặc lưỡi ——


      U Minh vương này, hóa ra đối với người của mình, cũng ngoan độc như vậy .


      Thoáng chốc làm cho tất cả bọn họ mù , khoét mắt bọn họ , về sau cũng hoàn toàn có khả năng phục hồi.


      Việc này. . . . . .Việc này phải là tâm tính gì , võ công gì. . . . . .


      Nếu như đổi thành chính mình, chưởng này, tuyệt đối cũng có uy lực này.


      Nhưng mà, ngay khi mấy người Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ rằng U Minh vương làm quá phận, U Minh vương lại cảm giác vẫn đủ như cũ .


      Tay lại vung lên, mặt đất có thêm rất nhiều cánh tay. . . . . .


      Đại sảnh loạt tiếng kêu thảm thiết, mà cánh tay này. . . . . .


      Đồng loạt cắt đứt, giống như lưỡi dao sắc bén chém vào. . . . . .


      Trong thời gian nháy mắt , mười mấy người này, toàn bộ thành tàn phế.


      "Hừ. . . . . . Cút ra . . ."


      Việc này nếu như đổi thành người bình thường, sớm đau ngất rồi.


      Nhưng những thị vệ này, nghe được mệnh lệnh của U Minh vương , thế nhưng xoay người bước . . . . . .


      Mặc dù là mò mẫm, nhưng cảm giác phương hướng cũng quá kém. . . . . .


      Trong phòng tức khắc liền trống rỗng , mặt đất vẫn có rất nhiều tròng mắt và cánh tay như cũ . . . . . .


      Máu kia, vẫn là nóng, thậm chí có thể làm cho người ta cảm giác được tình cảnh chúng từ cơ thể những người này chảy ra .


      U Minh vương nhìn về phía U Huyền, U Huyền lúc này cũng bị dọa đến dại ra từ lâu.


      Cậu biết phụ thân mình lợi hại, nhưng. . . . . .


      Bộ dáng U Minh vương như vậy, cậu ràng là lần đầu tiên nhìn thấy.


      " , làm sao con có thể đến chỗ này . . . . . ."


      U Minh vương cũng lập tức trừng phạt U Huyền, mà là lạnh nhạt hỏi.


      Thanh kia, lạnh như băng, lạnh nhạt, chút xíu sắc thái cảm tình , dường như đây phải là U Huyền, phải nhi tử của , Chẳng qua là người xa lạ.


      U Minh vương hỏi như vậy , U Huyền ràng cũng chưa phục hồi tinh thần lại.


      Thần sắc của cậu vẫn là dại ra ——


      "Mẫu thân. . . . . . Đại ca ca có thể hay . . . . . ."


      Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch vốn là muốn tìm Hoan Hoan, nhưng lúc tìm được , Hoan Hoan sốt ruột chạy về phía này, vừa hỏi mới biết được tiểu Nhạc Nhạc tới.


      Bọn họ dám chậm trễ, vội vàng lại đây, mới phát . . . . . .


      Đây là cái sân kia. . . . . .


      Lúc ấy Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch cũng có chút tò mò, biết U Minh vương có giải độc hay . . . . . .


      Hai người bọn họ là định tới nhìn xem, nhưng xem cái này cũng thể dẫn theo tiểu Hoan Hoan .


      Ngay tại lúc bọn họ do dự , chợt nghe có người kêu đau.


      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh thầm nghĩ tốt, vài người nhanh chóng lại đây, liền thấy màn như vậy .


      Cũng kiến thức tàn nhẫn của U Minh vương .


      Mà lúc này, thị vệ này lui ra, tuy rằng. . . . . .


      Bọn họ chưa chết, nhưng bọn họ lúc này , so với chết càng khó chịu.


      Mà lúc vừa rồi, bọn họ cũng ai muốn tự sát.


      ràng, bọn họ có lo lắng của chính mình .


      Có lẽ, đây là lợi hại của U Minh vương , để ngươi lúc muốn tự sát cũng có băn khoăn.


      Mà lúc này, thị vệ lui xuống, nam hài kia . . . . . .



      ☆, Chương 648: Quả nhiên có ý tứ

      Edit; voi còi




      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía đứa đờ đẫn kia, cũng khoảng chừng mười tuổi, bộ dáng rất xinh đẹp.


      Cùng U Minh vương chỗ tương tự nào, nhưng......


      Đây là con của U Minh vương sao?


      Đông Phương Ngữ Hinh cảm giác tạo hóa đúng là đủ ......


      Lợi hại.


      Đột biến gien, quả nhiên thể dùng lẽ thường đến suy đoán.


      U Minh vương, người lợi hại như vậy, nếu nhận định đây là con , vậy tự nhiên có sai.


      Mà nếu có sai, đứa này cũng có khả năng bình an sống đến bây giờ......


      Nhưng......


      người phụ thân xấu xí như vậy, làm sao có thể......


      Sinh ra đứa con hoàn mỹ như vậy đây?


      Thế giới này, cũng phải điên cuồng bình thường a.


      “U Huyền......”


      Bỗng nhiên U Minh vương nâng cao giọng , U Huyền rốt cục phục hồi tinh thần lại, nó giương mắt xem sắc mặt vui của U Minh vương, sau đó......


      Thấy được gì đó đất, thân mình nó bắt đầu run run


      “Con......”


      “Làm sao con có thể đến nơi này?”


      U Minh vương nhẫn nại tính tình hỏi, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía U Huyền, đứa này......


      Tất nhiên là nó ......


      Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi là đủ trâu, lại đem nhi tử dẫn đến chỗ lão tử......


      Hơn nữa là loại tình huống này......


      Đúng rồi, Mẫn Du Nhiên đâu?


      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía mặt sau, giường tựa hồ có cái bóng......


      Cả người trần như nhộng, vẫn nhúc nhích, biết chết sống.


      Nữ nhân đáng thương, lần này, cho dù là chết, phỏng chừng cũng khôi phục lâu .


      Chẳn qua, bây giờ......


      “Con...... Vừa rồi con nhìn thất con hồ ly , liền đuổi theo nó, sau đó......”


      Tại uy áp mạnh mẽ của U Minh vương hạ xuống nhưu vậy, U Huyền cũng dám dối.


      , thân gian......”


      Đông Phương Ngữ Hinh xem U Minh vương bỗng nhiên hí mắt, khẳng định có thể đoán được cái gì.


      Cho nên, nếu như muốn tìm người......


      Vậy...... Nhanh chóng chạy ra a, Đông Phương Ngữ Hinh lôi kéo Uất Trì Tà Dịch cùng Hoan Hoan, chạy nhanh náu vào trong thân gian --


      Cũng vào lúc này, quả nhiên có thần thức cường đại quét tới:


      “Bọn họ đến ......”


      trúng độc, phải ngẫu nhiên......


      Là kiệt tác của bọn họ......


      Nghĩ đến vừa rồi mấy người Đông Phương Ngữ Hinh tới, mặt U Minh vương đều đen......


      Chết tiệt, khi nào tính cảnh giác của lại kém như vậy?


      “Tiểu hồ ly kia, con biết là cái gì sao?”


      U Minh vương tìm được bọn người Đông Phương Ngữ Hinh, tức giận quát.


      “Phụ thân, con......”


      “Hừ, uổng cho ngươi còn thích nữ nhân kia, ngay cả sủng vật của nó cũng phân biệt ràng......”


      Tiểu hồ ly, đương nhiên là gì đó mà tiểu nha đầu kia ôm......


      Tiểu nha đầu kia vậy mà cũng tới rồi, nhưng mà......


      Nó để cho tiểu hồ ly dẫn U Huyền đến đây làm cái gì?


      Chỉ là vì để cho nó nhìn thấy mặt này của sao? Tiểu nha đầu kia có tâm cơ như vậy sao?


      Bỗng nhiên U Minh vương nở nụ cười, cho rằng mấy ngày nay Đông Phương Ngữ Hinh tất nhiên vội vàng giải độc, lại thể tưởng được......


      Có ý tứ, quả nhiên là có ý tứ......


      Đông Phương Ngữ Hinh phải ? Thế mà ngươi lại tới địa bàn của ta, ta đây khiến cho ngươi xem lợi hại của ta......


      Chẳng qua.... .......


      Vừa mới bận việc, nhưng là có thể áp chế tình huống thân mình chút.


      Lúc này, cái chỗ kia sưng càng khó chịu rồi.


      Chết tiệt, Đông Phương Ngữ Hinh cho dùng thuốc gì vậy?


      Nếu để cho biết, lúc bắt được nàng, tất nhiên để chính nàng tự mình nếm thử.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 649: Nợ phong lưu của ngươi
      Edit: voi còi



      U Minh vương hung hăng nghĩ.

      “A, phụ thân...... Là tiểu nha đầu đến sao?”

      U Huyền vừa nghe Tiểu Hoan Hoan đến, thế nhưng rất hưng phấn.

      Nó thậm chí quên sắc mặt lúc này của U Minh vương.

      “Cút......”

      Lúc này người U Minh vương quá khó chịu rồi, cũng có tâm tình ứng phó tiểu hài tử này.

      “Phụ thân...... Tiểu Hoan Hoan......”

      U Huyền còn muốn gì nữa, nhưng U Minh vương cũng đẩy ra, thân mình U Huyền liền bay ra ngoài.

      Đương nhiên, dùng rất có kỹ xảo, có khả năng làm thương tổn đến U Huyền.

      Lúc U Huyền ra ngoài, U Minh vương mới cúi đầu nhìn xuống, xem nơi kia, bất đắc dĩ cười:

      cũng có dược vật thuộc phương diện này, hi vọng dùng được .

      “Ơ, người đâu?”

      Mấy người Đông Phương Ngữ Hinh náu vào thân gian, nhưng có thể nhìn đến tình huống bên ngoài.

      U Minh vương nhìn tới bọn họ, nhưng bọn họ nhìn chăm chú vào như vậy, cơ hồ là nhìn chuyển mắt, nhưng U Minh vương vẫn biến mất cách thần bí như cũ.

      “Công phu này có chút đặc biệt......”

      Uất Trì Tà Dịch cũng phát , cùng bọn họ, căn bản hoàn toàn giống nhau.

      “Nương, đại ca ca có việc gì chứ?”

      Tiểu Hoan Hoan vẫn rất lo lắng U Huyền, bé thân thiết hỏi.

      ...... U Minh vương buông tha nó ......”

      Đông Phương Ngữ Hinh từ ái vuốt đầu Tiểu Hoan Hoan, tiểu nha đầu này lại rất mềm lòng.

      “Nữ nhân kia......”

      Tiểu Hoan Hoan nhìn về phía nữ nhân giường, nữ tử này cũng đáng thương a.

      “Nàng ta? chết được......”

      Mẫn Du Nhiên cũng cực kỳ quý mạng của mình, nàng ta nhất định tỉnh lại.

      Quả nhiên, Đông Phương Ngữ Hinh vừa xong, người giường vốn hôn mê bỗng nhiên giật mình, nàng ta vươn tay lôi kéo này nọ bao bọc lại thân mình.

      Sau đó, thân mình nho bắt đầu run run.

      Hình như là khóc, Đông Phương Ngữ Hinh khinh thường bĩu môi, nữ nhân này cũng khóc sao? là quá buồn cười.

      “Đông Phương Ngữ Hinh, là ngươi hạ độc đúng hay ?”

      giường, bỗng nhiên vang lên giọng , giống như lầm bầm lầu bầu, nhưng bọn Đông Phương Ngữ Hinh lại nghe được ràng.

      “Tà Dịch, ta làm có ràng như vậy sao? Tại sao bọn họ cũng đều biết là ta làm?”

      Ai, cái này cũng quá thất bại thôi?

      ...... Bọn họ đoán lung tung......”

      Đông Phương Ngữ Hinh càng 囧 , nàng liền có nhân phẩm như vậy?

      Tùy tiện đoán đều là nàng làm chuyện xấu? Hu hu, vì sao a, thế giới này cũng quá công bằng đí?

      “Ta biết là ngươi...... Ta tại sao lại tức giận như vậy đây, sau này ta mới hiểu được, ra, tức giận là......”

      Mẫn Du Nhiên chua sót cười, ông trời a, đúng là rất công bằng.

      chuyến xuyên qua thời , là nàng khởi xướng, khiến cho nàng chết , thậm chí......

      Cho tới bây giờ, may mắn sống sót, nhưng võ công cũng chưa khôi phục lại.

      Thuật luyện đan, càng cần , lúc này cũng khẳng định thoái hóa .

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh đâu?

      Theo từ lúc nàng ta hạ độc, thế nhưng nàng cũng có nửa điểm cảm giác.

      Đừng là nàng, chính là khôn khéo như U Minh vương, cũng lập tức phát .

      Vậy lúc này, võ công của Đông Phương Ngữ Hinh, chứ phải là lại cao lên ít?

      Chính mình thế nào cùng nàng so? Hu hu, thế giới này, vì sao luôn hướng về nữ nhân kia?

      “Ta nhận thua như vậy ...... Đông Phương Ngữ Hinh, ta hận ngươi......”

      Nghe lời cuối cùng như thế, Đông Phương Ngữ Hinh trắng mắt liếc Tà Dịch cái.

      Uất Trì Tà Dịch có chút oan uổng, hiểu:

      “Hinh Nhi, như thế nào......”

      “Hừ, chàng còn , đều là lỗi của chàng, chàng gây ra nợ phong lưu......”



      ☆, Chương 650: tìm người quái dị làm lão công
      Edit: voi còi


      Ách, Uất Trì Tà Dịch muốn so Đậu Nga còn oan hơn a, gặp phải nợ phong lưu?

      cùng Mẫn Du Nhiên......

      Tuy rằng vấn đề như vậy có gì có thể tranh biện, nhưng vẫn nên vì chính mình làm sáng tỏ chút:

      “Hinh Nhi, ta cùng nàng ta quen biết......”

      Thời gian trước, chưa bao giờ gặp qua, nhìn thấy Mẫn Du Nhiên, nhận thức nàng ta, cũng là bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh a a.

      Bọn họ thậm chí cũng chưa mình chuyện, điều này sao cũng coi như tính đến đầu .

      “Nàng ta thích chàng, cho nên ghen tị ta......”

      Đông Phương Ngữ Hinh oán hận xong, nam nhân rất tốt, cũng là loại sai lầm a.

      “Ta...... Con mắt ta chưa bao giờ liếc mắt xem qua nàng ta cái......”

      Tà Dịch nhanh chóng thề, Đông Phương Ngữ Hinh lại quay đầu nhìn về phía Tiểu Hoan Hoan, lời thấm thía :

      “Tiểu Hoan Hoan, kỳ thời điểm ở tại cái thời kia, con còn chưa có qua, ta cũng khắc sâu ngộ ra cái đạo lý, tìm tướng công, thể nhìn bề ngoài, bộ dạng rất tốt, tuyệt đối là cái phiền toái a......”

      Đông Phương Ngữ Hinh thở dài, tiếp tục :

      “Lúc trước, mẫu thân luôn soái ca bộ dáng như thế nào, bọn họ tốt, nhưng lúc này, ta cho con, về sau lúc con tìm tướng công, đẹp mắt trăm ngàn đừng muốn, rất phiền toái ......”

      Lời này của Đông Phương Ngữ Hinh nhưng là dùng bài học xương máu đổi lấy.

      Tiểu Hoan Hoan cái hiểu cái gật gật đầu, lần này khó được Tà Dịch có phản đối, cũng hi vọng nữ nhi của mê luyến soái ca như thế.

      “Nương, thế nhưng quá xấu xem vừa mắt a......

      Tiểu Hoan Hoan nghĩ nghĩ, có câu gọi cái gì đến?

      “Nghĩ rằng vui mắt...... Con sợ đối với phải soái ca ở cùng nhau, ăn đồ ăn cũng ngon a......”

      Ngạch, này trước mặt có ý tứ gì?

      Tà Dịch có chút hiểu, Đông Phương Ngữ Hinh lại rất ràng:

      phải nghĩ rằng vui mắt, là cảnh đẹp ý vui...... Mẫu thân cũng cho con tìm cái người quái dị a, mẫu thân chỉ , tìm người bình thường là được......”

      Cái này cũng phải, Hoan Hoan gật gật đầu, Tiểu Nhạc Nhạc cũng gật đầu đồng ý, cái kia cái điện hạ gì gì, bộ dáng quá tốt, nhanh chóng cút xa ra .

      “Ta phải lấy được toàn bộ...... Đông Phương Ngữ Hinh, tất cả những gì thuộc về ngươi, ta đều cho ngươi có được......”

      Mẫn Du Nhiên ngồi dậy, Uất Trì Tà Dịch cau mày, nữ nhân này......

      Chấp nhất như thế, nếu như lưu lại, về sau chỉ sợ ......

      phiền toái?

      Hiên tại muốn giết chết nàng ta hay ?

      “Trước đừng gây chuyện, Tà Dịch, chúng ta nhìn xem, tìm nữ vương ......”

      Độc bọn họ hạ tốt lắm, tại chờ thời gian, bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng U Minh vương lãnh huyết, vì gia tăng lợi thế, nàng cố ý để độc dược phát tác chậm chút......

      Tốt nhất, đến lúc đó đại bộ phận mọi người đếu trúng độc, lúc đó......

      Hừ, U Minh vương, nhìn ngươi làm sao tiếp tục khó xử chúng ta.

      Ta Đông Phương Ngữ Hinh, cũng phải là người dễ khi dễ như vậy.

      “Được, biết nữ vương thế nào?”--

      “Phong, đây là cấm địa U Minh giới?”

      Hai người Nữ vương đem độc hạ tốt, chuẩn bị cùng Đông Phương Ngữ Hinh hội họp, nhưng thể tưởng được thế nhưng cũng lạc đường.

      đến nơi có khắc bài tử cấm địa, nữ vương tò mò hỏi.

      “Vâng, chúng ta tránh nơi này ......”

      Cấm địa, U Minh giới, nếu phải người bọn họ có nhiệm vụ, thế nhưng có thể vào chơi đùa.

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh dặn qua......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :