1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 629 : thầm muốn trải qua những ngày yên bình


      Edit : PDN



      Mang tới máu của bọn họ, Đông Phương Ngữ Hinh chỉ tìm vài người có vẻ cường tráng đến thí nghiệm.


      Thời gian quan sát là dài dòng, cũng là nhàm chán.


      Mùi kia. . . . . .


      Nàng biết mùi rất quan trọng, nhưng tìm tòi tin tức mọi tin tức trong đầu về mùi kia, cũng là có ấn tượng.


      như vậy. . . . . .


      Chẳng lẽ mùi là hỗn hợp mùi, nhiều chủng loại hợp lại thành?


      Khả năng này tính rất lớn, mà chút gì đó cũng đều có độc , hoặc là hỗn hợp sinh ra độc tố .


      Nếu như vậy, vậy cũng càng phiền toái hơn .


      Phải biết rằng, hỗn hợp độc dược này phiền toái nhất, có bao nhiêu chủng loại, mỗi loại tỉ lệ bao nhiêu, ngươi nhất định cần phải làm ràng, làm cho sai biệt lắm, sau đó mới có thể nghiên cứu dược vật giải độc đúng bệnh .


      U Minh vương, đây là cố ý khó xử chính mình.


      Mà nàng, lại có quyền lợi lựa chọn .


      Đông Phương Ngữ Hinh vẫn quan sát máu này như cũ , mà Chích lão lại nhìn những người trúng độc này.


      Bọn họ có biện pháp khác, cũng có đầu mối gì, chỉ có thể mau chóng làm là loại độc gì?


      Mà độc càng biến thái là, mắt người trúng độc rất nhanh mất cảm giác, sau đó là mù, trừ bỏ nhìn được, thế nhưng có chỗ khác khoẻ.


      Về phần trí lực biến mất kia, tại ngược lại cảm giác phải rất mạnh.


      Nhưng điều này cũng có liên quan với thể chất võ công của bọn họ , võ công tốt hơn chút, trí lực biến mất cũng chậm chút.


      Mà kém , còn lại là có chút. . . . . .


      Lúc người lớn lại làm ra động tác của đứa , Đông Phương Ngữ Hinh biết mình nên có tâm trạng gì——


      "Hinh Nhi, cũng đừng quá mệt mỏi . . . . . ."


      Uất Trì Tà Dịch tới, thấy Đông Phương Ngữ Hinh vẫn vất vả như vậy, trong lòng cảm thấy rất băn khoăn.


      là thiếu đảo chủ, đây vốn nên là việc của , nhưng am hiểu.


      " có việc gì . . . . . . Tà Dịch, ngươi U Minh vương rốt cuộc muốn làm cái gì?"


      Độc của U Minh vương, nàng dám coi thường, lần trước cái đó, lần này lại quá đáng. . . . . .


      "Ta cũng ràng, ước chừng là tức giận . . . . . ."


      Vốn, Mẫn Bá Thiên có thể thuân lợi, nhưng. . . . . .


      Bọn họ phá hủy kế hoạch của , duy trì Mẫn Bá Thiên làm việc này, nhất định có chỗ tốt của .


      "Bởi vì ta giải độc ? Cái độc kia của ?"


      Đông Phương Ngữ Hinh bĩu môi, phải phân phải trái như vậy chứ? có thể hạ độc, bọn họ cũng chỉ có chỗ chờ chết hay sao?


      "Ha ha, là buồn cười, chẳng lẽ chúng ta đều đáng chết à?"


      "Người đó khác với người bình thường, có điều lúc đầu, bọn họ vẫn đều ở U Minh giới, từ trước đến nay có liên hệ gì với bên ngoài , nhưng bây giờ. . . . . ."


      Bọn họ chôn vùi rất nhiều năm, hình như có ý đồ muốn ra ngoài .


      "Chàng là . . . . . ."


      Đông Phương Ngữ Hinh cũng rất bất an , bởi vì, , bây giờ bọn họ, hoàn toàn có tư cách chống lại với U Minh vương .


      võ công như thế nào, chính là thủ đoạn của , cũng làm cho người ta khó lòng phòng bị .


      "Ừ. . . . . . Bên này, dường như tiếp tục bình tĩnh . . . . . ."


      Uất Trì Tà Dịch lo lắng , Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu:


      "Cũng chưa chắc, chừng đây chính là chủ ý của Mẫn Bá Thiên mà?"


      Mẫn Bá Thiên?


      Như thế cũng có khả năng.


      Nhưng U Minh vương quan hệ gì với Mẫn Bá Thiên ? làm sao có thể giúp đỡ Mẫn Bá Thiên như vậy chứ?


      "Ta cảm giác có chút kỳ quái, khi nào Mẫn Bá Thiên có sức hấp dẫn lớn như vậy ?"




      ☆, Chương 630: từng khảo nghiệm!

      Edit: voi còi



      “Ha ha, ai biết được? đủ ngươi cũng đừng sốt ruột, U Minh vương chừng còn có chiêu sau đâu?”


      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, nhưng độc này, vẫn hết sức khó hiểu đấy.


      Nhiều người như vậy, cũng thể vô duyên vô cớ chết.


      “Tà Dịch, chàng cuộc sống của chúng ta khi nào mới có thể thực yên tĩnh trở lại a......”


      Nàng chỉ là nữ tử bé, cho tới nay cũng chỉ nghĩ trôi qua những ngày tháng vô cùng đơn giản thôi, nhưng thực tế sao lại khó khăn như vậy chứ?


      ngày như vậy ......”


      Tà Dịch cúi đầuin nụ hon xuống cái trán trơn bóng của Đông Phương Ngữ Hinh, ôn nhu :


      “Cố gắng là tốt rồi, trăm ngàn lần đừng mệt chính mình ......”


      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, nàng biết so với chính mình càng sốt ruột, nhưng lúc này, vẫn an ủi mình như cũ, trong lòng cảm động.


      Tà Dịch đứng ở bên, Đông Phương Ngữ Hinh kinh ngạc :


      “Chàng còn ra ngoài?”


      được......”


      vội sao?”


      “Ừ, ta nhìn nàng bận rộn......”


      Đông Phương Ngữ Hinh có chút gì, thiếu đảo chủ liền thanh nhàn như vậy sao?


      Hình như, cũng hơi quá chút ?


      Quan sát máu phiền toái, lúc mà Đông Phương Ngữ Hinh lần nữa nhìn về phía máu này, rất nhanh nàng liền quên Tà Dịch vẫn còn bên xem?


      Thời gian chút chút trôi qua, nhưng mà đáng tiếc, cũng có tiến triển gì.


      Máu được, Đông Phương Ngữ Hinh chỉ có xem những người trúng đọc trước vậy.


      Uất Trì Tà Dịch cũng cùng, người trúng độc được an bài cùng chỗ, lúc mà bọn họ tới, mọi người nghe được giọng của Uất Trì Tà Dịch, đám đều kích động đứng lên.


      “Thiếu đảo chủ, chúng ta có chuyện gì chứ?”


      Lần trước trúng độc, chính là thiếu đảo chủ giúp bọn giải độc.


      Nga, chuẩn xác mà , là phu nhân của thiếu đảo chủ.


      Vậy lúc này đây......


      “Mọi người ngồi xuống trước, chúng ta nghiên cứu giải dược......”


      Uất Trì Tà Dịch lớn tiếng , mọi người vừa nghe vội vàng ngồi xuống, bọn họ biết muốn giải độc cũng dễ dàng như vậy.


      “Hinh Nhi, nàng hỏi ......”


      Tà Dịch quay đầu nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu:


      “Các ngươi liệu có cảm giác cái gì khoẻ ?”


      ánh mắt nhìn thấy, cái khác cũng có gì đúng......”


      “Ừ, đúng vậy......”


      “Ta có chút muốn ngủ......”


      “Ta cũng thế, hình như bộ dáng rất mệt mỏi......”


      Cuối cùng cũng có hai người ra cảm thụ giống như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng đến trước mặt bọn họ, giúp bọn họ bắt mạch --


      “Ta kiểm tra qua, Hinh Nhi, bọn họ cảm giác coi như là bình thường ......”


      Chích lão đến, thở dài:


      “Nhưng mà, những người muốn ngủ, võ công có phần kém chút......”


      Ý tứ kia chính là......


      Võ công cao chút, về sau khả năng cũng xuất loại bệnh trạng này sao?


      Tuy rằng Chích lão như vậy, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn giúp bọn họ bắt mạch cho xong như cũ, lại có phát gì.


      Độc này, đến cùng là loại độc gì đây?


      Mùi kia......


      Trở lại đại sảnh, Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ đến U Minh vương, cái kia cái gì U Minh giới, biết là dạng tình huống gì?


      “Hoan Hoan, gọi Hoan Hoan qua đây chút......”


      Rất nhanh, Tiểu Hoan Hoan mang theo Tiểu Nhạc Nhạc tới, Đông Phương Ngữ Hinh vươn tay, ôm lấy thân mình nho của bé:


      “Hoan Hoan, phải con qua U Minh giới sao? Bên kia bộ dáng có gì a? Có thể cho nương tiếng ?”

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 631: Xông vào U Minh giới

      Edit: voi còi




      Hoan Hoan gật gật đầu, đem chuyện chính mình thông qua khảo nghiệm lần.


      “Khảo nghiệm? Khảo nghiệm như vậy sao?”


      Nghe chút cũng rất khủng bố, này nha đầu ngốc, vì nhìn thấy chính mình, thế nhưng......


      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh ấm áp, tuy rằng mấy năm nay chính nàng người mang theo Tiểu Hoan Hoan, nhưng tiểu nha đầu này......


      làm cho người ta đau lòng đâu?


      Bé, nghĩ tới thế nhưng cũng có thể thầm vì chính mình làm nhiều như vậy.


      Rất cảm động, phi thường cảm động a.


      “Tiểu nha đầu, về sau cũng thể tùy hứng như vậy ...... Ở trong lòng mẫu thân, con mới là quan trọng nhất......”


      Đông Phương Ngữ Hinh xoa xoa đầu của Tiểu Hoan Hoan, U Minh giới kia có ảo cảnh như vậy, vậy chứng minh......


      “Ta cũng qua U Minh giới, nhưng...... Hinh Nhi, nàng có biết lúc đó cả trái tim của ta đều để ở người của nàng, tự nhiên, đối với những thứ khác, cũng lưu ý......”


      Uất Trì Tà Dịch nhức đầu, nếu là biết có ngày Đông Phương Ngữ Hinh cần hiểu biết cái kia, tất nhiên ......


      Tất nhiên toàn bộ tỉ mỉ xem lần.


      “Ta biết...... Tà Dịch, ta vừa mới suy nghĩ, lúc mà bọn họ trúng độc chúng ta ngửi thấy mùi rất kỳ lạ, hơn nữa mùi kia rất nhạt, vậy nhất định là do độc kia phát ra......”


      Đông Phương Ngữ Hinh cau mày, nàng phân tích :


      “Độc dược như vậy, bệnh trạng biểu ra ngoài nhiều lắm, nhưng...... U Minh vương có khả năng lừa gạt chúng ta, khuyếch đại dược tính của độc dược này......”


      “Hinh Nhi, ý của con là......”


      Chích lão cũng biết làm sao, bà sống hơn nửa đời người, cơ hồ tất cả độc dược cũng biết, nhưng loại này, đích thực có chút kỳ quái.


      “Bệnh trạng càng ít, biểu ra ngoài gì đó càng ít, cùng chúng ta giải độc lại càng bất lợi......”


      “Đúng, cái này vi sư cũng biết......”


      “Nếu chúng ta muốn nghiên cứu ra đến cùng có cái gì làm ra độc dược này, tại xem ra, thời gian ba ngày căn bản đủ khả năng ......”


      Đây, cũng là , đảo chủ vừa vặn qua xem xét tiến độ, nghe như thế, sắc mặt trầm xuống:


      “Hinh Nhi, như vậy , độc dược này có thuốc giải?”


      theo phía sau ông còn có bôn trưởng lão, bọn họ nghe xong trong lòng cũng cả kinh......


      Nếu như những người này đều chết như vậy, vậy cùng Thiên Thương đảo mà ......


      Thiên Thương đảo vừa mới trải qua bị thương nặng, lúc này lại bỗng chốc chết thêm nhiều người như vậy, trong lòng bọn họ nghĩ sao đây?


      Hơn nữa, U Minh vương, U Minh vương vừa ra tay cứ như vậy, mang đến trong lòng dân chúng uy áp nhất định .


      Điều này cùng bọn họ mà , cũng phải là chuyện tốt gì --


      “Vậy cũng chưa chắc, khppng phải còn thời gian ba ngày hay sao? Ta chỉ là dựa theo phương pháp giải độc lần trước để làm, nhưng......

      đáng tiếc, hai loại độc hoàn toàn giống nhau, căn bản thể thực được.”


      Đông Phương Ngữ Hinh nặng nề thở dài:


      “Vừa rồi chúng ta cũng thương lượng qua, muốn tìm đến dược liệu điều chế độc dược, rất khó, cho nên, ta muốn nghe chút tình huống về U Minh giới, chừng căn bản đây cũng phải là hốn hợp độc dược, mà là loại đọc dược phổ thông sinh trưởng ở bên kia mà thôi......”


      Đây là tính toán của Đông Phương Ngữ Hinh.


      Đảo chủ vừa nghe, nhìn về phía máy người Tà Dịch bọn họ, nhưng bọn đều lắc đầu.


      “Gọi Tà Tâm qua đây......”


      Nếu nhưu hiểu biết về U minh giới, nơi này hẳn có ai so với Tà Tâm có quyền lên tiếng nhất ?



      ☆, Chương 632: Xông vào U Minh giới [2]

      Edit: voi còi



      “Phụ thân...... Người tìm con?”


      Tà Tâm vội vã tới, đảo chủ đem cầu của Đông Phương Ngữ Hinh lần, Tà Tâm vừa nghe, dùng sức nhớ lại, nhưng suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu:


      “Bên kia ta là qua vài lần, coi như là quen thuộc, nhưng U Minh giới có cấm địa, những nơi ta có thể rất ít, hơn nữa, ta đối dược liệu cũng biết gì cả, cho dù là thấy được cũng chưa chắc biết là độc dược a......”


      Đông Phương Ngữ Hinh hãn, đây, là lời .


      Kỳ loại thực vật, có tính là độc dược còn muốn xem người sử dụng như thế nào.


      Thạch tín có kịch độc, nhưng có đôi khi đồng dạng có thể làm thuốc chữa bệnh.


      “Được, Tà Tâm, ngươi U Minh giới có cấm địa, cấm địa kia ngươi có qua chưa?”


      Cấm địa, có phải là địa phương U Minh vương gieo trồng độc dược hay ?


      Nếu là đúng vậy, vậy ......


      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh thầm nghĩ, lúc này nàng cũng dám đem ý tưởng này ra.


      hiếu kỳ là giả, nhưng thủ đoạn của U Minh vương ta cũng biết, ta dám mạo phạm ...... Nhưng mà, ta nhớ được cây cỏ ở U Minh giới cũng nhiều, lúc bình thường, cũng nhìn tới vài cái ......”


      Như vậy sao?


      Vậy bọn họ khẳng định có nơi chuyên môn ở gieo trồng độc dược.


      “Hinh Nhi, phải là ngươi muốn U Minh giới nhìn xem ?”


      Đảo chủ nhìn Đông Phương Ngữ Hinh cảm thấy hứng thú như vậy, có chút bất an hỏi.


      Phải biết rằng, nhi tử của ông cùng Đông Phương Ngữ Hinh lại như hình với bóng.


      Nếu là Đông Phương Ngữ Hinh kiên trì , tất nhiên Tà Dịch cùng.


      Địa phương kia, rất nguy hiểm, ông lo lắng Tà Dịch xảy ra chuyện gì a.


      “Ha ha, có ý định này......”


      Đông Phương Ngữ Hinh cũng phủ nhận, Hoan Hoan vừa nghe, hưng phấn :


      “Con , con , con cũng phải ......”--


      Vẻ mặt Đông Phương Ngữ Hinh xám xịt:


      “Hoan Hoan, ta phải làm khách ......”


      “Vâng, con biết......”


      “Cũng phải thăm nhà......”


      “Biết......”


      “Ta vụng trộm xem......”


      “Con cũng phải a, quang minh chính đại có ý tứ gì đâu, vụng trộm mới chơi tốt chứ......”


      Đông Phương Ngữ Hinh có chút hết chỗ rồi, nàng nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch:


      “Tà Dịch, nữ nhi của chàng......”


      “Liền cùng nhau, ba người chúng ta cùng nhau qua nhìn cái......”


      Đảo chủ bi phẫn, ông chỉ biết Đông Phương Ngữ Hinh đâu Tà Dịch nhất định theo, nhưng......


      Tiểu Hoan Hoan, ngươi mới mấy tuổi a, ngươi theo náo nhiệt gì?


      Còn có Tà Dịch, ngươi cũng quá hiểu chuyện thôi? Đông Phương Ngữ Hinh hồ nháo a a, ngươi cũng chiều nàng như vậy?


      “Ta đồng ý......”


      Đảo chủ nhanh chóng đứng lên phản đối, chẳng qua ông phản đối, tựa hồ cũng có hiệu quả gì.


      “Phụ thân, đây những trăm người, chẳng lẽ người tính toán cứu sao?”


      Tà Dịch nhíu mày nhìn qua, câu lại khiến đảo chủ biết nên phản bác thế nào.


      Ông là đảo chủ, những người đó là con dân của ông, ông có khả năng mặc kệ bọn họ.


      Nhưng U Minh giới, cũng dễ dàng xông vào như vậy, hai người bọn họ hồ nháo còn chưa tính, còn mang theo Tiểu Hoan Hoan.


      “Người tất nhiên muốn cứu, nhưng Tiểu Hoan Hoan quá , bé thể ......”


      Biết ngăn cản được nhi tử của mình, đảo chủ muốn lưu lại Tiểu Hoan Hoan.


      “Tuy rằng cháu , nhưng bản lãnh của cháu a...... Gia gia, người khiến cho cháu cùng ?”


      Bản lãnh ?


      Tiểu nha đầu này, đúng là đủ dõng dạc a a.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 633: Xông vào U Minh giới [3]

      Edit:..Lam Thiên..



      Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng cười thầm, nhưng với Tiểu Hoan Hoan, bé muốn theo liền theo , nữ nhi của nàng có năng lực tự bảo vệ mình.


      Hơn nữa, phải còn có hai người bọn họ ở đây sao?


      “Ta...... Tiểu Hoan Hoan, bên kia rất nguy hiểm ......”--


      “Nếu rất nguy hiểm như vậy, liền mang theo cả chúng ta , Hinh Nhi......”


      Nữ vương cùng quốc sư đến, mấy ngày nay bọn họ vẫn luôn bế quan, Đông Phương Ngữ Hinh cũng quấy rầy.


      “Mẫu thân, người ra rồi ?”


      Nhìn thấy nữ vương, Đông Phương Ngữ Hinh cũng phải là cao hứng bình thường a.


      “Ân, nha đầu, may mắn mẫu thân ra , bằng , ngươi lại chạy......”


      Nữ vương trìu mến chà xát cái mũi của Đông Phương Ngữ Hinh , Đông Phương Ngữ Hinh nghịch ngợm le lưỡi:


      “Con đây phải là làm chính sao?”


      “Vừa rồi các ngươi muốn chỗ nào?” Nữ vương tò mò hỏi.


      “U Minh giới......”


      “Cái địa phương kia, ta chưa từng được qua đâu? Vừa vặn cùng nhau qua nhìn xem chút......”


      Nữ vương thản nhiên cười, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng :


      “U Minh vương người gặp qua ... ........ Mẫu thân, con biết võ công của người lợi hại, nhưng...... Lần này người cần phải cùng chúng con mạo hiểm a......”


      Tuy rằng, nhiều thêm người liền nhiều thêm phần lực lượng, nhưng......


      Nàng hy vọng nữ vương gặp chuyện may. Hơn nữa, nơi đó là địa bàn của U Minh vương, ai biết phát sinh chuyện gì chứ ?


      “Ngươi a, con người của ta rất thích mạo hiểm...... Thời điểm lúc trước, chúng ta chẳng phải luôn cùng nhau sao?”


      Nữ vương lôi kéo cánh tay của Đông Phương Ngữ Hinh, lời sâu xa:


      đời này, có cái gì là rất biến thái , U Minh vương khẳng định cũng lợi hại như vậy, có lẽ dùng biện pháp gì đó cũng nhất định, bất quá chỉ là thủ thuật che mắt mà thôi......”


      Phải ? Đông Phương Ngữ Hinh cũng cảm giác U Minh vương tuy rằng cổ quái, nhưng tới nông nỗi rất biến thái a.


      “Ân, Con biết, mẫu thân, vậy ngươi vẫn là......”


      “Cùng xông vào ......”


      Đảo chủ triệt để bị nhìn tới , bọn họ chuyện của bọn họ , thậm chí tại từ ba người biến thành năm người.


      Này......


      Quên , tùy tiện bọn họ .


      “Tà Tâm......”


      tiếng Tà Tâm, Tà Tâm vội vàng đáp ứng.


      “Mật đạo kia, ngươi nhìn xem còn có thể dùng ?”


      Tuy rằng che lấp, nhưng giống nhau vẫn có thể mở ra .


      “Có mật đạo sao? Tốt lắm a......”


      Đông Phương Ngữ Hinh vừa nghe có mật đạo, cảm giác tỷ lệ thành công lại lớn thêm ít.


      Ai, tối thiểu , có thể tránh ít người, trực tiếp tiến vào U Minh giới .


      “Có mật đạo tốt, thời điểm lần trước con , liền gặp người của bọn họ ở bên ngoài tuần tra , sau đó bọn họ để cho con qua đường gì đó......”


      Tiểu Hoan Hoan hưng phấn vỗ vỗ tay bé, bé muốn hảo hảo chơi đùa chút, sau đó thuận tiện tìm người kia......


      “Người kia rất xấu ......”


      Thấy bộ dáng Tiểu Hoan Hoan hai mắt sáng lên, Tiểu Nhạc Nhạc vừa ý .


      Thiếu niên kia, cũng phải tuấn như thế a?


      Cũng giống như chính mình trưởng thành tốt, bất quá chỉ là so với chính mình lớn hơn chút mà thôi.


      Ô ô ô, tại hận nhất chính là chính mình lớn a......


      Vì sao vẫn còn là đứa trẻ đây?


      “Tiểu Hoan Hoan......”


      Tiểu Nhạc Nhạc vô cùng u buồn thét lên.


      “A...... Như thế nào......”


      Tiểu Nhạc Nhạc lần đầu tiên Tiểu Hoan Hoan có nghe thấy, lúc này nghe thấy Tiểu Nhạc Nhạc kêu bé, bé mới nhìn hướng Tiểu Nhạc Nhạc --


      Bất quá, Tiểu Nhạc Nhạc hẳn là có chuyện gì , sắc mặt như thế nào lại tốt như vậy đây?



      ☆, Chương 634: Xông vào U Minh giới [4]

      Edit:..Lam Thiên..



      Chẳng lẽ là bởi vì địa phương kia rất nguy hiểm , dám vào sao?


      Bất quá, ở trong ấn tượng của bé, Tiểu Nhạc Nhạc cũng phải là người nhát gan như vậy a.


      “Ngươi muốn sao? Tiểu Nhạc Nhạc?”


      Tiểu Hoan Hoan hiểu hỏi, bé vừa hỏi như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ đều đồng loạt nhìn qua, thậm chí đảo chủ cũng nhìn về qua chỗ .


      có, ta làm sao có thể muốn a...... Ta chính là , ......”


      “A a, ngươi muốn tốt rồi, chỗ nào lại nhiều như vậy đây?”


      Hoan Hoan khoát tay, căn bản cho Tiểu Nhạc Nhạc xong.“Ta......”


      Ô ô, muốn nhắc nhở Tiểu Hoan Hoan tiếng a.


      Nhưng......


      Tà Dịch ở đây, cũng phải người dễ chọc .


      Quên , , dù sao có theo, để cái tiểu tử kia đối với Tiểu Hoan Hoan làm cái gì.


      Tiểu Nhạc Nhạc đối với chính mình --


      “Mật đạo ở đây, bởi vì lúc đó lo lắng người của Mẫn Bá Thiên theo nơi này đến, cho nên ta để cho người che lại......”


      Tà Tâm mang theo mọi người đến chỗ lối vào.


      “Từ nơi này qua liền có thể trực tiếp tới U Minh giới sao?”


      Đông Phương Ngữ Hinh tò mò hỏi.


      “Ân, hơn nữa, còn là bên trong U Minh giới , bên ngoài U Minh có người gác, nghiêm cẩn ......”


      Tà Tâm giải thích , Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu:


      là như thế, võ công của bọn họ giống nhau đều rất quái dị ......”


      “Con cũng gặp qua......”


      Tiểu Hoan Hoan cũng nhìn thấy nam nhân kia, tựa hồ sai .


      thể tưởng được ngươi có thể tới U Minh giới bằng mật đạo......”


      Chích lão cũng có chút bất khả tư nghị, có mật đạo có thể trực tiếp qua, thời điểm lúc trước Tà Tâm, cùng U Minh vương quan hệ nhất định là rất tốt .


      Nhưng......


      U Minh giới cùng bên này giống nhau, U Minh vương cũng giống như vậy.


      cùng dạng như thế, quan hệ đến cuối cùng, vẫn như cũ bỏ qua Tà Tâm, lựa chọn Mẫn Bá Thiên.


      Ha ha, biết U Minh vương nghĩ như thế nào .


      Mẫn Bá Thiên người này, tâm cơ rất nặng, chừng, biết khi nào cắn ngược lại ngươi ngụm đâu .


      “Ngạch...... thời điểm kia ta......”


      Đó là sai lầm của , hiểu được , cũng chuẩn bị cải chính .


      “Ta đến mở ra......”


      Quốc sư tới, cũng muốn nhìn chút U Minh Giới trong truyền thuyết đây!


      Võ công của quốc sư rất cao, mở ra cũng khó, bất quá vì để tiết kiệm thời gian, nữ vương cũng lên hỗ trợ.


      “Ta cùng các ngươi ......”


      Đối bên kia, Tà Tâm vẫn là tương đối quen thuộc , chủ động mở miệng.


      “Ân......”


      Đông Phương Ngữ Hinh có phản đối, có người quen thuộc dẫn đường, luôn sai .


      “Sư phụ, tuy rằng chúng ta tới nơi kia nhìn chút, nhưng cũng thể ôm hi vọng quá lớn, bên này liền giao cho người vậy ......”


      Đây là phỏng đoán của nàng, về phần có tác dụng hay , Đông Phương Ngữ Hinh cũng biết .


      “Ân, Hinh Nhi, cẩn thận chút......”


      Chích lão lo lắng dặn dò , thể tưởng được nhiều năm như vậy cùng người U Minh giới liên hệ, nhưng gần đây xảy ra chuyện lại luôn liên quan tới U Minh Vương .


      biết này có tính là chuyện tốt hay ?


      “Con biết, sư phụ, con đây trước ......”


      Tà Tâm là người đầu tiên vào, vừa mới vào được bước, nhu tình vội vàng qua, thấp giọng :


      “Tà Tâm, cẩn thận chút......”


      “Ân......”


      Nhu Tình......


      Đông Phương Ngữ Hinh lại nhìn Nhu Tình liếc mắt cái, nàng cùng Nhu Y trưởng thành có chút tương tự, nhưng nàng lại xinh đẹp bằng Nhu Y.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 635: Xông vào U Minh giới [5]

      Edit:..Lam Thiên..



      Nhưng nữ tử này, trừ bỏ dung mạo cùng thiên phú ra, các phương diện khác so với Nhu Y đều kiên cường hơn nhiều, Tà Tâm tìm được nàng, coi như là phúc khí của .


      Chỉ cần an tâm làm chính , mơ mộng sai lầm lần nữa, Đông Phương Ngữ Hinh biết, cả đời này của , nhất định viên mãn .


      Chính là, tại biết sai lầm, kia về sau......


      Nàng dám nghĩ, quên , tùy tiện .


      Thấy Tà Tâm tiến vào, nữ vương cùng quốc sư nhanh chóng đuổi theo sau, Tà Dịch lôi kéo tay Đông Phương Ngữ Hinh , cùng ôm lấy Tiểu Hoan Hoan cũng tiến vào.


      “Ai, bọn họ thế nào lại cố chấp như vậy đây?”


      Nhìn đám đều vào, đảo chủ trong lòng chút lo lắng.


      Người để ý nhất, người là Tà Dịch, người là Tiểu Hoan Hoan, nhưng cả hai người lại đều muốn vào U Minh giới.


      Ai......


      phát người để ý có phải hay sai lầm rồi?


      cảm giác Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan là người quan trọng nhất, nhưng ở trong lòng hai người bọn họ, tựa hồ Đông Phương Ngữ Hinh mới là người quan trọng nhất.


      Đông Phương Ngữ Hinh muốn làm cái gì, mặc kệ là đúng hay là sai , hai người bọn họ đều vô điều kiện đồng ý.


      “Ha ha, đảo chủ, bọn họ có việc gì ...... Ngươi yên tâm ......”


      Chích lão ha ha cười, nàng biết đám người bọn họ đều là phúc lớn mạng lớn, dễ dàng chết như vậy .


      “Ta cũng biết, nhưng ta luôn lo lắng ......”


      Đảo chủ cũng cảm giác chính mình quá khẩn trương , có thể là do chuyện ảy ra gần đây rất nhiều ?


      “Đảo chủ, kia bọn họ......”


      Nghĩ đến những người trúng độc, ánh mắt đại trưởng lão tối sầm lại, là luyện đan sư, nhưng đối với những người đó, lại hề có biện pháp.


      vốn là luyện đan sư lợi hại nhất Thiên Thương đảo, nhưng lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Chích lão cấp bậc đại sư đều ở đây, ở trước mặt bọn họ, cũng khoe khoang quyền lợi.


      “Trước hảo hảo nhìn xem, ngươi theo Chích lão ......”


      Chích lão cần giúp đỡ, bên này, bọn họ giống nhau thể buông tha cho.


      “Ân, đảo chủ......”--


      “Nhu Tình......”


      Thấy ánh mắt Nhu Tình vẫn nhìn lối vào, biết nữ tử này là tâm thích Tà Tâm.


      “Phụ thân......”


      Bởi vì sớm là thê tử của Tà Tâm , cho nên nàng cũng theo Tà Tâm kêu phụ thân.


      “Ngươi theo ta chút......”


      Nhu Tình quay đầu nhìn tam trưởng lão liếc mắt cái, tam trưởng lão gật gật đầu, nàng vội vàng đuổi kịp bước chân của đảo chủ.


      “Ta biết ngươi lo lắng cho Tà Tâm, ngươi yên tâm nhất định có việc gì ...... Đưa bọn họ tới nơi, ra trước......”


      Đảo chủ giải thích , Nhu Tình vội vàng gật đầu, có việc gì là tốt rồi.


      “Ta biết ngươi là đứa tốt, Tà Tâm có thể lấy được ngươi cũng là phúc phận của ...... Nhu Tình, Tà Tâm, tâm tính của luôn luôn bất định, ngươi phải khuyên nhủ nhiều chút, nếu lại giống lần trước xảy ra sai lầm như vậy, ta có cách nào khác tha thứ ......”


      vẫn lo lắng cho Tà Tâm như cũ, chỉ sợ lại tiếp tục lên con đường lệch lạc?


      “Phụ thân, Nhu Tình biết, Nhu Tình luôn luôn khuyên ......”


      Nhu Tình lúc này hiểu được ý tứ của đảo chủ, đảo chủ, đây là đảo chủ nhắc nhở nàng ,nhưng đồng dạng cũng là vì muốn tốt cho Tà Tâm.


      “ Vị trí thiếu đảo chủ luôn luôn đều cho Tà Dịch, kỳ khách quan mà nhìn, ngươi cũng biết đây cũng phải do ta bất công ?”


      Nhu Tình vội vàng gật đầu, Tà Tâm có bản lãnh kia.


      Tuy rằng nàng cảm giác tướng công của mình cũng rất xuất sắc, nhưng cơ bản làm được thiếu đảo chủ a!

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 636 : Xông vào U Minh giới (6)

      Edit : PDN



      "Vì tốt cho Thiên Thương Đảo , thiếu đảo chủ chỉ có thể là Tà Dịch , Nhu Tình, Tà Tâm có đôi khi nghĩ mãi mà hiểu, lúc đó con cứ khuyên bảo khuyên bảo nó, ta. . . . . . Ta rất quan tâm, con cũng hiểu được chứ?"

      Đều là con của mình, ông đương nhiên hy vọng ai trong số họ xảy ra chuyện.

      "Phụ thân, Nhu Tình cũng biết, Tà Tâm biết sai lầm rồi. . . . . ."

      Nhu Tình vội vàng , đảo chủ gật gật đầu, cười :

      "Vậy là tốt rồi. . . . . . Nhu Tình, Tà Tâm về sau liền giao cho con . . . . . ."

      Kỳ , lần này thu lợi lớn nhất là Nhu Tình, Tà Tâm thấy được si tình của Nhu Tình , cũng càng lòng đối với nàng , đây chính là chuyện người bình thường cả đời đều cầu được mà ?

      "Vâng, phụ thân, Nhu Tình biết. . . . . ." ——

      "Ta cơ bản tìm chút những chỗ ta từng qua, đây là tẩm cung của U Minh vương , đây là đại sảnh triệu kiến người khác, đây là. . . . . ."

      đường, Tà Tâm giao cho Tà Dịch bản đồ đơn giản vừa mới làm , cũng ít địa phương biết được trong đó .

      "Chỗ còn lại , ta cũng chưa qua . . . . . ."

      "Ừ, cái này đối với chúng ta rất có ích. . . . . ."

      Tà Dịch cảm kích : "Cám ơn đệ, Tà Tâm. . . . . ."

      Đại ca, huynh như vậy để cho ta. . . . . ."

      Tà Tâm khẩn trương biết cái gì cho phải, từ đến lớn, đây chính là lần đầu tiên Tà Dịch cám ơn với mà?

      Cho tới nay, huynh ấy đều là vĩ đại như vậy, đều đứng ở đầu của , trước kia, hoàn toàn cũng chưa cần chính mình .

      "Ha ha, đệ giúp chúng ta việc rất lớn."

      Tà Dịch lập lại lần, Đông Phương Ngữ Hinh sán lại, mắt nhìn bản đồ, lại nhìn chút con đường qua lại này :

      "Chỗ này thẳng ra ?"

      "Đúng vậy. . . . . ."

      Tà Tâm vội vàng trả lời: "Ước chừng cần tới nửa canh giờ. . . . . ."

      " U Minh vương này cứ yên tâm ngươi như vậy à. . . . . . Các ngươi đều náo loạn trở mặt , con đường này làm sao còn giữ?"

      Điểm ấy làm cho Đông Phương Ngữ Hinh có phần khó hiểu .

      phải nàng lòng dạ hẹp hòi, nếu như đây đổi là chính mình, sớm phá hủy con đường này .

      Nhưng U Minh vương lại có, như thế có phần kỳ quái .

      "Chuyện này, ta cũng biết nha. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa như vậy , Tà Tâm cũng cảm thấy có chút đúng .

      "Nếu như lời của ta, náo loạn trở mặt với ngươi , bịt con đường này trước , sau đó. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên dừng lại, nàng cảm thấy rất bình thường mà?

      Tà Dịch thấy nàng dừng lại, cũng ngừng lại, Nữ vương quay đầu nhìn bọn họ cái:

      "Vậy còn có đường khác sao?"

      "Có, nhưng cũng rất xa, thời gian đến vài ngày . . . . ."

      Tà Tâm thấp giọng :

      "Ta từng thử , có đường gần khác . . . . . ."

      "Ta cũng từng , quả là gần , nếu như chúng ta đường này , tuyệt đối kịp. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch từng , đương nhiên ràng.

      "Được, vậy đường này , mặc kệ . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, có lẽ là chính mình suy nghĩ nhiều lắm.

      "Kỳ , chúng ta nên nghĩ như vậy, lúc Thiên Thương Đảo gặp chuyện may , đầu tiên Tà Tâm nghĩ là U Minh vương hợp tác với Mẫn Bá Thiên , đương nhiên bịt con đường này, cần phải trông nom. . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch nghĩ chút, cảm thấy khả năng này tính là lớn nhất .

      "Cũng có lẽ là, ở trong mắt , chúng ta hoàn toàn đủ dựa vào, nhìn chúng ta vào mắt . . . . . ."




      Chương 637: Xông vào U Minh giới (7)

      Edit : PDN


      Chuyện này. . . . . .

      Lời của Tà Dịch tuy rằng đả kích người khác, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cảm thấy khả năng này tính là lớn nhất, U Minh vương, có kiêu ngạo như vậy .

      Nhưng bọn họ lại vô dụng như vậy , hừ, U Minh vương, ta cho ngươi biết lợi hại của chúng ta .

      "Vậy thôi, chúng ta cũng còn con đường khác có thể . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cũng sợ , dù sao , Bây giờ lần này, nguy hiểm vốn lớn.

      "Ừ. . . . . ."

      Tất cả mọi người gật gật đầu, Tà Tâm tiếp tục dẫn đường.

      Con đường này, giống như là bình thường khai thác thông thường, ngược lại. . . . . .

      Quanh co , nếu như có người dẫn, đúng là khó tìm được đường chính xác mà.

      "Hinh Nhi, bây giờ sau khi chúng ta , nàng tính làm sao tìm được?"

      Muốn tìm loại thực vật, hơn nữa chưa chắc là loại, hệ số khó khăn cũng .

      "Chúng ta có nhiều thời gian lắm, rất nhanh đến kỳ hạn cuối cùng đưa ra , ra, biết là loại độc gì, muốn làm ra được giải dược cũng có khó khăn nhất định, cho nên ta nghĩ. . . . . ." Giọng Đông Phương Ngữ Hinh rất chút dự định của nàng , mấy người Nữ vương nghe xong, đám đều trợn mắt há hốc mồm .

      "Con. . . . . . Tiểu nha đầu, con căn bản có ý định muốn. . . . . ."

      Nữ vương vừa định cái gì, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng che miệng của bà lại ,khẽ :

      " giọng chút. . . . . ."

      Nữ vương nhanh chóng gật đầu, bọn họ bắt đầu dùng truyền chuyện với nhau:

      "Như thế nào, nơi này an toàn sao?"

      Nữ vương hỏi.

      "Đúng, con cũng ràng, nhưng nếu như nơi này Tà Tâm lấy được từ U Minh vương , con lo lắng U Minh vương có thể giám thị đến chỗ này. . . . . ."

      "Chà, cái tiểu nha đầu con, vồn là hoàn toàn nghĩ tới tìm thuốc giải nha. . . . . ."

      Bọn họ cũng là vừa mới mới biết được, bọn họ vẫn nghĩ đến Đông Phương Ngữ Hinh muốn tìm tìm giải dược đâu?

      "Ha ha, thời gian rất gấp, con dám mạo hiểm. . . . . . Nhiều người như vậy , đều là người của Tà Dịch . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cười hì hì, quốc sư cười :

      "Cùng chỗ với ngươi, tùy thời đều có ngạc nhiên vui mừng. . . . ."

      "Kinh sợ quá nhiều, nắm xương già của ta đây . . . . . ."

      Nữ vương đỡ eo , bộ dáng kia dường như giống như sắp già bẩy tám mươi .

      "Ai nha, mẫu thân, người già sao? Người già chỗ nào chứ , nếu như người ra ngoài, biết còn tưởng rằng là tỷ tỷ của con mà?"

      Đông Phương Ngữ Hinh làm nũng , lời này, dỗ Nữ vương cười khanh khách :

      "Con nha, đúng là miệng ngọt. . . . . ."

      nữ nhi đúng là tốt, bà chút cũng hối hận.

      "Khụ khụ. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên mở miệng chuyện, còn tiếp tục truyền :

      "U Minh giới chúng ta cũng biết tình huống, tất cả mọi người cẩn thận chút, nhanh chóng tìm thảo dược . . . . . Đúng rồi, nơi này có thể dự phòng ít độc dược,mọi người ăn trước chút, lại giữ lại chút phòng thân. . . . . ."

      như thế , ngộ nhỡ có người giám thị , nghe xong cũng có gì.

      Mấy người Tà Dịch đều hiểu được, nhận lấy đồ cất , những thứ này , ra là . . . . .

      Hắc hắc. . . . . . ——

      Đến lúc cuối , Đông Phương Ngữ Hinh để cho Tà Tâm về trước.

      Tà Tâm vốn là muốn cùng , nhưng võ công của cao, ở lại cũng chưa chắc có ích, cho nên, chỉ có thể về trước.

      U Minh giới quả nhiên giống với bên ngoài lắm , lần này tiến vào là bên trong của bọn họ, phòng bị vẫn thực nghiêm khắc như cũ .

      Có người ngừng lại, tuần tra .

      Võ công của bọn họ cũng thấp, nhưng với mấy người Đông Phương Ngữ Hinh mà , cũng có gì khó khăn.




      Chương 638 : Có người ở đương vụng trộm?

      Edit : PDN


      "Mẫu thân, ta và tiểu Nhạc Nhạc cùng nhau. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan muốn tự mình , Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng, ngược lại Tà Dịch, trừng mắt nhìn tiểu Nhạc Nhạc cái.

      "Phụ thân, chúng ta có thể nha. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan thấy Đông Phương Ngữ Hinh đồng ý, ngược lại cầu Tà Dịch.

      "Con theo cùng với chúng ta . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cùng chỗ với Tà Dịch , mà quốc và Nữ vương là tổ còn lại , bọn họ tách ra hành động.

      “ Con. . . . . . Con có thể mà, con tới chỗ này, vào rồi nha. . . . . ."

      Tiểu Hoan Hoan tìm chỗ gần nhất , bé theo mấy người Đông Phương Ngữ Hinh, cảm thấy chính là lại tới trộn lẫn.

      lớn, hơn nữa cũng có võ công, cho nên muốn tự mình đảm đương phía.

      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng, chính là vui lòng.

      Cho nên tiểu nha đầu thực đau thương phẫn nộ.

      "Hinh Nhi, nếu để cho tiểu Hoan Hoan tự mình . . . . . .Nàng xem, tiểu Nhạc Nhạc cùng bé, còn có Tiểu Hỏa Cầu. . . . . ."

      Tiểu Hỏa Cầu tuy rằng được bình thường , nhưng lúc tiểu Hoan Hoan cần , nó cũng xuất đúng lúc.

      "Tà Dịch, ta lo lắng con bé. . . . . ."

      "Bé lớn, đương nhiên ít có dịp tự mình làm cái gì, chúng ta nhanh chóng tìm, được lúc nữa trở về tìm con bé là được. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa nghĩ cũng đúng, nàng đối với bản thân đúng là rất có lòng tin .

      Trừ khi, U Minh vương là người lãnh huyết vô tình , ngay cả người của chính mình cũng có thể quan tâm .

      Hừ. . . . . . , nếu , lần này nàng có thể thắng chắc rồi.

      Nhìn thấy Đông Phương Ngữ Hinh cuối cùng đồng ý, tiểu Hoan Hoan vui vẻ kéo tiểu Nhạc Nhạc .

      Uất Trì Tà Dịch chau mày ,bây giờ tiểu Hoan Hoan cùng tiểu Nhạc Nhạc, cũng hơi quá thân thiết rồi chứ?

      Nhìn bọn họ lôi kéo tay bé, trong lòng liền hiểu sao thoải mái.

      Nhưng, vừa rồi là giúp bọn chúng cầu tình nha.

      phát mình cũng càng ngày càng rối rắm , thế nhưng. . . . . .

      Tuyệt đối muốn cho nữ nhi của mình dây dưa với nam nhân khác, cho dù là tiểu hài tử cũng được.

      Hai người lặng yên xoay người, vôi vàng làm chuyện chính, chuyện chính quan trọng hơn.

      Bọn họ dựa theo bản đồ thô sơ giản lược kia, chuẩn bị tẩm cung của U Minh vương .

      Chẳng qua là, lúc rồi , dường như. . . . . .

      Lạc đường . . . . . . ——

      Phía trước có cái sân nhìn rất tinh xảo đẹp đẽ , sân như vậy, khẳng định phải nơi nha đầu bình thường ở .

      Mà tuần tra gần đấy, dường như cũng phải rất nhiều.

      Ai ở nơi này? Dù sao bọn họ lạc đường , Đông Phương Ngữ Hinh và Uất Trì Tà Dịch liếc nhau, quyết định tới nhìn xem. . . . . . . . . . . .

      Khom người né tránh người chung quanh, hai người lặng lẽ nấp nóc nhà.

      Lật lên mảnh mái ngói, lại nghe được loạt tiếng kêu trầm thấp . . . . .

      "A. . . . . . A. . . . . . chút. . . . . . Vương. . . . . ."

      ". . . . . ."

      "A. . . . . ."

      . . . . . .

      Thanh này. . . . . .

      Hai người đều là người thành thân , cũng là vợ chồng, đương nhiên hiểu được ý tứ của thanh này .

      Nhưng. . . . . .

      Ngẩng đầu nhìn xem, ban ngày ban mặt ,U Minh giới này cũng là đủ loạn , ban ngày ban mặt lại làm việc này.

      Đợi chút, vừa nãy nữ nhân đó gọi cái gì ? Vương?

      Chứ phải là. . . . . .

      U Minh vương ở dưới đó?

      Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, vân may của bọn họ, tốt như vậy chứ?

      Đông Phương Ngữ Hinh vừa định cúi đầu quan sát cẩn thận , bàn tay bỗng nhiên che mắt của nàng, Uất Trì Tà Dịch gắt gao dán lỗ tai của nàng , khẽ :

      " được nhìn. . . . . ."

      "Ta. . . . . . Tà Dịch, ta chỉ là nhìn xem phía dưới là ai. . . . . ."




      ☆, Chương 639: đầu heo xuất
      Edit: voi còi




      Đông Phương Ngữ Hinh công mắt, nàng đối nam nhân khác có hứng thú, chính là xem là ai mà thôi.

      “Vậy cũng cho......”

      Uất Trì Tà Dịch phách lối , thân mình dán chặt vào nàng, phía dưới vẫn có thanh truyền đến như cũ, mặt Đông Phương Ngữ Hinh đỏ lên, này......

      làm chi dựa vào mình gần như vậy a, chẳng lẽ cảm giác rất khó chịu sao?

      “Chàng là U Minh vương sao?”

      Đông Phương Ngữ Hinh có phần hiếu kỳ, nếu là U Minh vương, vậy cũng quá biến thái, ban ngày ban mặt liền làm cái này, biết buổi tối bọn họ đều làm gì đây?

      biết......”

      “Vậy phải xem xem a......”

      Đông Phương Ngữ Hinh đương nhiên .

      “Ta đến......”

      Tà Dịch nghĩ để Đông Phương Ngữ Hinh nhìn nam nhân khác, tới gần vừa định xem, Đông Phương Ngữ Hinh lại vui :

      “Chàng cũng cho xem......”

      Tức cười nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, Tà Dịch có chút hiểu.

      “Phía dưới có nữ nhân......”

      Nghe tiếng kêu kia chút, hẳn là cái mỹ nữ mới đúng, nàng mới cho phép Uất Trì Tà Dịch nhìn nữ nhân khác đâu?

      “Ách......”

      Cái này, thế nhưng phiền toái, hai người cũng thích hợp tiếp tục xem.

      “Cùng nhau xem , liền xem liếc mắt cái, xác định có phải U Minh vương hay là được......”

      Đông Phương Ngữ Hinh biết chậm trễ tốt, cuối cùng nghĩ đến biện pháp xử lý chiết trung (trong những ý kiến giống nhau tiến hành điều hoà, ở đây là cả hai cùng nhìn).

      Tuy rằng trong lòng Tà Dịch đồng ý, nhưng lúc này có biện pháp nào khác tốt hơn, hai người mỗi người con mắt, cùng nhau nhìn xuống.

      Phía dưới......

      Trong phòng......

      Màn lụa màu đỏ, che che lấp lấp, thấy được......

      Hai người, nam cường tráng vô cùng, dáng người kia......

      Quả thực cùng đầu heo sai biệt lắm...... Được rồi, kỳ so sánh này cũng thoả đáng, có heo, kỳ cực kỳ thon thả đáng đấy.

      Mà ở phía dưới nam nhân, là nữ tử cả người trắng noãn như tuyết, dáng người nữ tử bé bỏng......

      Thân mình nàng hơi hơi gấp khúc, tư thế kia, tuyệt đối là độ khó cao trong độ khó cao.

      Nam nhân cùng nữ nhân ở cùng nhau, chính là bộ điển hình mỹ nữ cùng dã thú......

      Đầu heo này chính là U Minh vương sao?

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn thoáng qua còn có xúc động muốn nôn.

      là làm khó mỹ nữ kia, cùng người nam nhân như vậy ở cùng nhau, thế nhưng nàng ta còn có thể kêu mất hồn như vậy.

      Mà võ công của nàng ta hẳn là sai, tính mềm dẻo rất tốt, động tác này......

      So với động tác khó của yoga đều lợi hại hơn a.

      Nam nhân làm vận động cổ xưa nhất, nữ nhân điên cuồng phối hợp .

      Đông Phương Ngữ Hinh bị người kéo ra, vẻ mặt Tà Dịch tối sầm:

      chính là U Minh vương......”

      “A......”

      Đông Phương Ngữ Hinh liếc mắt, nàng biết.

      “Ta tưởng đầu heo cẩn thận chạy đến nơi này ......”

      Ai, người lợi hại như vậy, bộ dáng này......

      Đông Phương Ngữ Hinh cảm thán thế giới này công bằng, quả nhiên, cho ngươi cái gì, có chỗ nào đó chưa đủ chờ ngươi --

      “Hinh Nhi, ngươi hãy nhìn qua nữ nhân kia?”

      Nữ nhân? Đông Phương Ngữ Hinh trừng mắt:

      “Chàng xem bao nhiêu?”

      Động tác kia, nàng lại làm được a...... Thế nhưng Uất Trì Tà Dịch thấy được, ô ô, Đông Phương Ngữ Hinh buồn bực.

      “Nữ nhân kia...... Chắc chắn là nàng nhớ được......”

      Lòng của Đông Phương Ngữ Hinh buông xuống ít, nàng vừa mới chỉ chú ý xem động tác của bọn họ, hơn nữa khuôn mặt của nữ nhân kia hướng xuống dưới, góc độ của nàng căn bản nhìn tới.

      “Ta nhớ được?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :