1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 610: Thiêu chết !

      Edit:..Lam Thiên..



      Người Mẫn Bá Thiên muốn giết là Uất Trì Tà Dịch, nhưng lúc này......


      căn bản có cơ hội đánh , cái Tiểu Hỏa Cầu giận, đem chết sống chết cuốn lấy.


      Đông Phương Ngữ Hinh mỉm cười nhìn , nhìn đến khi màu đen mặt càng lúc càng mờ nhạt, mới lãnh khốc cười:


      “Thân ái , sai biệt lắm làm thôi?”


      Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, hai người nhìn nhau liếc mắt cái, sau đó đồng thời tụ hồi cỗ chân khí cường đãi, đối với Mẫn Bá Thiên đẩy qua.


      “Vô hình võng......”


      Vô hình võng, bốn người cùng nhau phát công, uy lực rất lớn.


      Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch phối hợp rất ăn ý, vợ chồng đồng tâm, uy lực của bọn họ, giống nhau cũng .


      cái vô hình cự võng bỗng nhiên hạ xuống, Mẫn Bá Thiên bị khóa ở giữa trung, thể di động.


      Đúng lúc này, Uất Trì Tà Dịch đánh chưởng khác qua, thẳng tắp hướng tới ngực của Mẫn Bá Thiên .


      Mẫn Bá Thiên thấy được, muốn né ra, nhưng cả người bị định trụ, căn bản trốn tránh xong.


      cảm giác chính mình bị định tại đây, nhưng cố tình lại nhìn thấy gì đó......


      Đó là cái vô hình võng, muốn trốn ra, nhưng trốn thoát.


      Mắt thấy chưởng phong của Uất Trì Tà Dịch sắp qua.... .......


      Mẫn Bá Thiên trốn tránh được.


      Chỉ có thể cường ngạnh tiếp nó.


      Lúc này, võ công của vẫn có chút tăng cường, tuy rằng phải thời điểm cường thịnh nhất, nhưng......


      Thời điểm lúc trước có cùng Uất Trì Tà Dịch đánh qua, đối với võ công của hiểu biết.


      Tuy rằng sau này đến cái thời kia, nhưng là thời gian cũng quá dài, tin tưởng chính mình có bản tiếp trụ lần này .


      Căn bản bị thương.


      Mẫn Bá Thiên cũng sốt ruột, thậm chí cũng hảo hảo phòng ngự, liền đối với Uất Trì Tà Dịch đánh qua.


      Tiểu Hỏa Cầu tự nhiên qua tiếp được, công kích của căn bản đánh đến Uất Trì Tà Dịch .


      Nhưng công kích của Uất Trì Tà Dịch ......


      Oanh......


      chút liền đánh tới người ......


      Mẫn Bá Thiên thân mình chấn động, thể tin được nhìn Uất Trì Tà Dịch......


      Khóe miệng phun ra ngụm máu đen.


      bị thương, hơn nữa, còn nghiêm trọng.


      Võ công của Uất Trì Tà Dịch ......


      thể tin được, tuyệt đối thể tin được.


      Chẳng lẽ cũng ăn đan dược gia tăng công lực ?


      Nhưng sắc mặt của lại rất bình thường, giống như chính mình biến thành hắc quỷ.


      Đông Phương Ngữ Hinh là luyện đan sư, nàng cũng thiếu đan dược.


      Tuy rằng có cường thế như U Minh vương , nhưng......


      Trong khoảng thời gian ngắn gia tăng công lực hẳn là khó.


      Mẫn Bá Thiên tự an ủi chính mình, chỗ nào nghĩ đến Uất Trì Tà Dịch kỳ cái gì cũng chưa ăn.


      Ngay từ đầu thời điểm võ công của cao nhất, có lẽ Uất Trì Tà Dịch dám cùng cứng đối cứng.


      Uất Trì Tà Dịch cũng phải ngốc tử, làm chuyện bản thân nắm chắc.


      Nhưng lúc này, thời gian trậm trễ lâu như vậy, võ công của suy yếu rất nhiều, Uất Trì Tà Dịch mới sợ đâu?


      Hơn nữa, còn bị bọn họ phong trụ, hừ......


      Nhìn Mẫn Bá Thiên trúng chiêu, Đông Phương Ngữ Hinh cười lạnh :


      “Tiểu Hỏa Cầu, thiêu chết ......”


      Tiểu Hỏa Cầu đối với cái hắc khí kia, tự nhiên rất thích.


      Nó chẳng những e ngại hắc khí kia, thậm chí......


      Hắc khí kia nó còn xem như là thức ăn ngon nhất, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ nếu sớm biết rằng như vậy, bọn họ sớm sợ Mẫn Bá Thiên rồi ......


      Lại càng cần tân tân khổ khổ chạy tới Phác Dương sơn.


      Bất quá chuyến này của bọn họ cũng có vô ích , tối thiểu , tìm ra giải dược.


      Tuy rằng Tiểu Hỏa Cầu sợ hắc khí, nhưng......


      Người trúng độc , vẫn rất cần giải độc .


      Tiểu Hỏa Cầu vừa nghe thấy lời này, liền vui vẻ nhảy nhót.


      Thời điểm lúc trước cũng chưa chủ động công kích qua.





      ☆, Chương 611: Ai đáng sợ hơn?

      Edit:..Lam Thiên..



      Lúc này, Tiểu Hỏa Cầu thống khoái thiêu đốt.


      Ngọn lửa đỏ rực, đem Mẫn Bá Thiên trực tiếp vây quanh......


      “A...... A......”


      Mẫn Bá Thiên là ai?


      Cho dù có ăn dược tăng lên công lực, bất quá thân thể vẫn là phàm nhân, đối với dị hỏa như Tiểu Hỏa Cầu......, làm sao có thể ngăn cản được?


      Chính là, mặc kệ kêu thế nào, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ cũng để cho Tiểu Hỏa Cầu dừng lại .


      Người này rất đáng giận , tâm rất độc ác, rất...... Căn bản nên lưu lại --


      “Đông Phương Ngữ Hinh......”



      Đảo chủ nhìn Mẫn Bá Thiên bị khống chế , vội vàng ngăn cản :


      “Đừng giết , giải dược...... Giải dược a......”


      Bọn họ trúng độc, cho dù Mẫn Bá Thiên có chết, độc khí kia tiến vào thân thể bọn họ, mà bọn họ lại hiểu biết về độc này cũng chỉ có con đường chết .


      “Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi thể giết ta, ngươi nếu giết ta, bọn họ đều phải chôn cùng ta......”


      Mẫn Bá Thiên nghe thấy lời của đảo chủ, liền nhanh chóng .


      muốn chết, muốn xưng bá thiên hạ, phải làm bá chủ thiên hạ này a.


      “Phải ...?”


      Đông Phương Ngữ Hinh chau chau mày, bỗng nhiên cười:


      “Ngươi quên ta là ai sao ?”


      Ngạch......


      Mẫn Bá Thiên ngẩn người, chợt :


      ...... có khả năng......”


      U Minh vương có qua, độc này, người khác căn bản có khả năng giải được .


      Trừ phi là có giải dược của .


      “Ha ha...... Mẫn Bá Thiên, bằng ta cùng Tà Dịch vì sao trúng độc đây?”


      Đông Phương Ngữ Hinh cười hắc hắc, Mẫn Bá Thiên vẫn như cũ có chút thể tin được, ......


      ngay từ đầu hoài nghi , nhưng lại cho rằng kia bất quá là có vận khí tốt.


      Nhưng hôm nay......


      Tựa hồ, tuyệt đối phải......


      Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi còn có thể biến thái hơn sao?


      Độc như vậy cũng làm khó được ngươi?


      Ngươi......


      Trong lòng Mẫn Bá Thiên hung hăng nghĩ, tổng cho rằng địch nhân lớn nhất của chính mình là Uất Trì Tà Dịch, nhưng lúc này, mới phát , Đông Phương Ngữ Hinh càng đáng sợ hơn.


      Nữ tử này, biết có chuyện gì có thể làm khó được nàng.


      “A...... Hinh Nhi, ngươi có giải dược a......”


      Đảo chủ vui vẻ, mặt người Thiên Thương đảo cũng nhiều thêm vài phần sắc mặt vui mừng.


      Chính là, có người trong lòng cũng có chút bất bình --


      Ngươi có giải dược vì sao sớm chút lấy ra, này......


      Làm cho bọn họ bị chịu khổ thời gian dài như vậy.


      Bất quá, lúc này, cũng có người dám ra như vậy, dù sao......


      Là Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch giải cứu Thiên Thương đảo.


      “Ân......”


      Đông Phương Ngữ Hinh lấy ra chiếc lọ, đưa cho Tiểu Hoan Hoan:


      “Hoan Hoan, con phát giải dược , trừ bỏ , còn lại , người viên......”


      Ngón tay nàng chỉ vào tam trưởng lão, tam trưởng lão kinh ngạc nhìn Đông Phương Ngữ Hinh:


      “Ta, vì sao phát cho ta?”


      có làm chuyện thực có lỗi với Thiên Thương đảo, này Đông Phương Ngữ Hinh......


      Nàng thậm chí ngay cả Tà Tâm cũng đều cấp giải dược, vì sao lại cho chính mình đây?


      “Ngươi? Hừ, lần trước, cháu Nhu Y của ngươi thiếu chút nữa hại chết ta, lần này lại thiếu chút nữa hại Thiên Thương đảo chúng ta......”


      Đông Phương Ngữ Hinh hừ lạnh , tam trưởng lão vô cùng oan uổng:


      “Ta sớm cùng nàng phân ranh giới ......”


      Nhu Y, gia hỏa đáng chết kia.


      “Nhưng nàng là người của ngươi ?”


      Đông Phương Ngữ Hinh mãnh liệt :


      “Trận pháp của ngươi hại ít ngươi, nếu ngươi muốn giải dược sống tiếp cũng được......

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 612 : Nhu Y muốn chạy trốn?


      Edit : PDN



      "Trận pháp của ông hại người rất nặng, nếu như ông muốn giải dược sống sót cũng được, giao trận pháp cho ta và Tà Dịch. . . . . ."


      Nàng vài lần chịu thiệt thòi vì am hiểu trận pháp , lần này thế nào cũng bắt phải học được, dám tinh thông , nhưng ít nhất phải hiểu được sơ sơ.


      "Chuyện này. . . . . ."


      Tam trưởng lão do dự , trận pháp này, là bảo bối gia truyền của nhà ông, truyền ra ngoài .


      Gia tộc bọn họ có thể đứng vững ở Thiên Thương Đảo , ông có thể chen chân đến vị trí trưởng lão , đúng là dựa vào trận pháp!


      "Ông có thể lo lắng chút, có điều dường như thời gian của ông còn nhiều lắm . . . . . ."


      Đông Phương Ngữ Hinh liếc qua mọi người cái, bỗng nhiên cảm thấy đúng.


      luồng hơi thở quỷ mị đánh úp lại, Mẫn Bá Thiên kia bị Tiểu Hỏa Cầu bao vây , vốn là sắp hấp hối , nhưng bỗng nhiên . . . . . .


      trung, lên mảng khói đen, hào quang của Tiểu Hỏa Cầu bỗng nhiên yếu bớt rất nhiều, sau đó. . . . . .


      Vụt tiếng, khói đen kia biến mất. . . . . .


      "Ô ô. . . . . . Khói đen ggáng giận . . . . . ."


      Tiểu Hỏa Cầu tức giận xong, lúc nó lấy lại tinh thần , Mẫn Bá Thiên lại. . . . . .


      "Hinh Nhi, Hinh Nhi, ổn. . . . . ."


      Tiểu Hỏa Cầu kêu to, lúc này Đông Phương Ngữ Hinh nhận ra, thấy Mẫn Bá Thiên . . . . . .


      phải chết, mà là được người cứu .


      "Là U Minh vương. . . . . . Nhất định là . . . . . ."


      Sắc mặt đảo chủ trầm xuống, ông nghĩ rằng lần này Mẫn Bá Thiên chắc phải chết thể nghi ngờ, nhưng. . . . .


      Ai biết thậm chí có người đến cứu .


      "Bỗng nhiên đến, đột nhiên biến mất, ta lại tìm ra được dấu vết hơi thở của . . . . . ."


      Uất Trì Tà Dịch cũng cam tâm để Mẫn Bá Thiên chạy trốn như vậy , nhưng. . . . .


      Người bị cứu , vậy mà ngay cả truy tìm dấu vết cùng tìm ra dấu vết, như vậy làm thế nào bắt được ta chứ ?


      " Võ công của U Minh vương này là quỷ dị. . . . . ."


      Hai mắt Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng, Mẫn Bá Thiên chết, chung quy là tai họa.


      Đúng rồi, còn người. . . . . .


      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía Nhu Y , vừa nãy nàng ta còn ở đó.


      Nhưng lúc này, vậy mà nàng ta cũng thừa dịp loạn chạy trốn?


      "Dựa vào, Nhu Y lại chạy. . . . . ."


      Phát Nhu Y chạy trốn, Đông Phương Ngữ Hinh rất là buồn bực, nữ nhân này cũng là tai họa, chắc hẳn giết mới yên tâm.


      Biết trận pháp, còn phản bội Thiên Thương Đảo của họ.


      Thậm chí, vô cùng thống hận nàng và Tà Dịch, chỉ cần có nàng ta ở đó, ngày của bọn họ , có lẽ thể yên bình rồi.


      "Nàng ta có việc gì, chẳn qua là nhân vật . . . . ."


      Uất Trì Tà Dịch hoàn toàn quan tâm đối với Nhu Y , cũng cho rằng nàng ta thể lật được trời.


      "Tà Dịch, cần nhìn nữ nhân đó. . . . . ."


      Nữ nhân, có đôi khi cũng chỉ dựa vào bản lĩnh của mình.


      "Ta biết, Hinh Nhi, đừng lo lắng. . . . . ."


      Uất Trì Tà Dịch an ủi ——


      "Ha ha, Hinh Nhi, người muốn thương tổn con, nương làm sao có thể buông tha chứ ?"


      Nữ vương bỗng nhiên bay tới, bà quăng người mặt đất, nữ nhân kia mặc y phục hồng nhạt , phải Nhu Y ai?


      "Nương, người. . . . ."


      Đông Phương Ngữ Hinh vốn muốn bộc lộ quá nhiều thực lực, cho nên nữ vương và quốc sư vẫn chưa xuất , bọn họ thầm quan sát.


      Lúc này, ngờ, nữ vương lại bắt được kẻ chạy trốn Nhu Y .


      "Ta vẫn coi trừng nàng ta, biết nữ nhân này có địch ý với con, cho nên. . . . . ."


      Nữ vương trìu mến nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh vô cùng cảm động ——


      Cảm giác có mẫu thân tốt, mẫu thân này uổng công nhận thức.


      "Đông Phương Ngữ Hinh, đây là. . . . . ."







      Chương 613 : đau quá


      Edit : PDN



      Hoan Hoan sớm phát xong giải dược , đảo chủ ăn giải dược, người phải có khí lực như trước .


      Có chút chân khí , nhưng muốn hoàn toàn phục hồi như cũ, cần chút thời gian.


      Ông nhìn thấy nữ nhân đột nhiên xuất , kinh ngạc hỏi.


      "Mẫu thân của con. . . . . ."


      Vẻ mặt đảo chủ đầy vạch đen, lần trước Đông Phương Ngữ Hinh đến, ông cũng để cho người ta điều tra rồi, mẫu thân của Đông Phương Ngữ Hinh , chết từ rất nhiều năm trước.


      Bây giờ tại sao lại toát ra mẫu thân?


      "Mẫu thân của con phải cũng sớm. . . . . ."


      "Đảo chủ, đây chính là mẫu thân của con. . . . . ."


      Đông Phương Ngữ Hinh biết đảo chủ muốn gì, nhưng nàng nhận định nữ vương.


      Thấy Đông Phương Ngữ Hinh mình như thế , trong lòng nữ vương càng thêm hạnh phúc.


      Bà chỉ có nhi tử, nhưng Phong và bà , tuy rằng bây giờ quan hệ cải thiện rất nhiều, nhưng vẫn như trước .


      Ngược lại nữ nhi, Đông Phương Ngữ Hinh, cho bà loại cảm giác hạnh phúc làm mẫu thân .


      "Được,được,được. . . . . ."


      Đảo chủ cũng là người sảng khoái , trải qua lần này,ông hoàn toàn chấp nhận Đông Phương Ngữ Hinh.


      Tuy rằng nàng phải người của Thiên Thương Đảo , tuy rằng có huyết mạch của bọn họ , nhưng tiểu Hoan Hoan , đứa nàng sinh ra có thiên phú kinh người.


      Hơn nữa, lần này nếu phải nàng, Thiên Thương Đảo của bọn họ có thể . . . . .


      Hoàn toàn biến mất . . . . . .


      Ông nghĩ đến cảm giác tuyệt vọng lúc vừa rồi , ông làm sao cũng ngờ, bỗng nhiên tình lại xuất chuyển biến


      Đông Phương Ngữ Hinh đến thời kia, lúc Uất Trì Tà Dịch đuổi theo , ông từng oán giận, nhưng bây giờ. . . . .


      "Tà Dịch. . . . . ."


      Ánh mắt đảo chủ hơi ướt át, thời gian dài như vậy, tuy rằng rất nhiều người đều Tà Dịch chết, nhưng ông vẫn chịu tin tưởng.


      Ông biết có việc gì, cũng vẫn có chuyện gì .


      "Phụ thân. . . . . ."


      Ánh mắt Tà Dịch đỏ lên, cũng rất kích động.


      "Ha ha, con có việc gì là được rồi. . . . . . . . . có việc gì là tốt rồi. . . . . ."


      Đảo chủ cảm động xong, ngạc nhiên vui mừng đan xen, đây là loại cảm giác hết sức kì lạ.


      "Phụ thân, khiến người lo lắng . . . . . ."


      Trái lại Tà Dịch khóc, có điều trong lòng, vẫn muôn vàn cảm khái như cũ .


      "Ái chà, phụ thân và gia gia đều mất mặt. . . . . Khóc nhè . . . . . ."


      Hoan Hoan vỗ tay kêu, lúc này ràng là rất vui vẻ , bọn họ vất vả gặp mặt nha. . . . . .


      Tại sao cứ phải . . . . . .


      Thương cảm như vậy chứ?


      Tiểu Hoan Hoan thích trường hợp thương cảm , ánh mắt của bé xoay tròn vòng, có chủ ý .


      Quả nhiên, lời vô cùng ngây thơ vô cùng non nớt này vừa ra, hai nam nhân cao lớn đều ngượng ngùng quay mặt sang chỗ khác.


      "Bảo bối Hoan Hoan, mau tới để gia gia ôm chút. . . . . ."


      Đảo chủ nhìn Hoan Hoan, vươn bàn tay to.


      Mà Hoan Hoan, lại hiểu chuyện nhanh chóng bước chân tới, chui vào trong lòng đảo chủ .


      Đảo chủ cúi đầu, hôn khuôn mặt nhắncủa Hoan Hoan .


      Hoan Hoan hơi chu miệng:


      "Ô ô, gia gia, đau. . . . . ."


      "Ấy. . . . . . Gia gia mấy ngày cạo râu . . . . . ."


      Thiên Thương Đảo nguy cơ sớm tối, tình thế kia nguy cấp như vậy , ông đâu còn để ý chuyện cạo râu chứ.


      "Ha ha. . . . . . Gia gia lười nha. . . . . ."


      Hoan Hoan cười khanh khách, đảo chủ cũng vui vẻ cười to:


      "Hoan Hoan rất đúng, gia gia rất lười . . . . . ."


      "Gâu ..Gâu.. Gâu. . . . . ."


      Nhìn bọn họ vui vẻ, trong lòng Mẫn Hằng vô cùng chua sót, ông ta vẫn hoàn toàn được để mắt đến.


      Có điều, ông ta bị điểm huyệt đạo, cũng thể chuyện, chỉ có thể nằm chờ mặt đất .


      Bây giờ, vẫn thể , chó sủa này. . . . . .


      là ảnh hưởng hình tượng của ông nhưng. . . . . .


      Các ngươi đoàn tụ là sai, còn ta sao?

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 614 : chó giữ nhà


      Edit : PDN



      Ông ta muốn hỏi như vậy, nhưng hỏi ra được.


      "Í, Con chó ở đâu đến?"


      Hoan Hoan vui vẻ quay đầu tìm, cuối cùng thấy được Mẫn Hằng.


      Bé từ người đảo chủ nhảy xuống dưới, đến bên người Mẫn Hằng , mắt to tò mò nhìn ông ta, sau đó vẫy tay:


      "Tiểu Nhạc Nhạc, tới đây chút. . . . . ."


      Bây giờ tiểu Nhạc Nhạc mới dám hoa lệ lên sàn, nó hớn ha hớn hở chạy đến bên người tiểu Hoan Hoan :


      "Ừ. . . . . . Ta đến đây. . . . . ."


      "Tiểu Nhạc Nhạc, phải ngươi kiến thức rộng rãi sao? Ngươi cũng biết đây là cái giống gì ? Tại sao lớn lên giống với con người vậy chứ . . . . . ."


      Mẫn Hằng muốn đâm đầu vào tường, thế nào gọi là giống gì?


      Ông ta vốn chính là người được ?


      Ông đúng là bi thương mà, đầu tiên là bị con mình vứt bỏ, sau đó. . . . . .


      Nhi tử ông ta vẫn thương , lại mặc kệ sống chết của ông ta , ông ta vốn là vô cùng buồn bực .


      Nhưng bây giờ, ông lại bị hai đứa nhóc con nghiên cứu là cái giống chó gì ?


      "Ta cũng biết nha. . . . . . Dường như, là loại chó có vẻ hiếm thấy . . . . . ."


      Tiểu Nhạc Nhạc đương nhiên biết đó là người, nhưng trời sinh phục tùng Hoan Hoan, tiểu Hoan Hoan cái gì, chính là cái đó.


      "Ừ, ta thấy cũng đúng, đáng chút nào. . . . . ."


      Tiểu Hoan Hoan ra kết luận.


      "Đúng là, rất xấu . . . . . ."


      Vẻ mặt tiểu Nhạc Nhạc cũng ghét bỏ .


      "Khụ khụ, tiểu Hoan Hoan, ra con chó này, cũng nhất định đẹp mắt mới được, quan trọng là. . . . phải biết trông cửa. . . . . . Nếu như con thích, mẫu thân đưa cho con?" Đông Phương Ngữ Hinh cười tới, tiểu Hoan Hoan vừa nghe, vội hỏi:


      "Được nha, để cho trông cửa cho con . . . . ."


      "Hoan Hoan, đúng dịp phụ thân có dây xích ở đây , đeo chắc phù hợp. . . . . ."


      Uất Trì Tà Dịch lại cầm chiếc dây xích tới, cái này tất cả mọi người 囧 ——


      Dây xích này của ngươi có cũng quá đúng lúc mà?


      Có điều, Thiên Thương Đảo và Phác Dương Sơn vốn là đối địch lâu năm, đối xử như thế nào với Mẫn Hằng này cũng quá đáng.


      Cuối cùng Mẫn Hằng được bố trí xong, thành chó giữ cửa của Hoan Hoan ——


      Còn người. . . . . .


      Ánh mắt mọi người nhìn về phía cái nữ tử y phục hồng nhạt kia, lúc này, cái khăn che của nàng mặt rơi xuống, lộ ra khuôn mặt vốn hoàn toàn có khả năng phục hồi như cũ , bây giờ càng kiều mỵ hơn lúc ban đầu .


      Có điều, lúc này sắc mặt kia cũng là tái nhợt , có chút sắc máu nào .


      Thấy mọi người nhìn lại đây, Nhu Y biết ổn, Mẫn Bá Thiên chết tiệt, lại bỏ mặc nàng tự chạy trốn.


      "Gia gia. . . . . . Gia gia, Nhu Y phải cố ý . . . . . . Nhu Y, là . . . . . Là bị Mẫn Bá Thiên uy hiếp cưỡng bức, là. . . . ."


      Thiên Thương Đảo, đối với kẻ phản bội. . . . . .


      Nhu Y nghĩ đến biện pháp kia , nhịn được mồ hôi lạnh khắp người.


      Nàng muốn chết, nàng vất vả có sinh mệnh lần thứ hai , nàng muốn chết.


      Nàng còn rất nhiều chuyện phải làm mà? Chết như vậy , nàng cam lòng, cam lòng .


      "Bị uy hiếp cưỡng bức?"


      Mặt tam trưởng lão đen xì nghiêm khắc tới, lạnh lùng nhìn Nhu Y:


      "Bị uy hiếp cưỡng bức ngươi phải giết gia gia à?"


      Nhu Y này, ông, ông là uổng công thương nàng hồi mà.


      Chất nữ của ông vốn ít, nhưng bởi vì Nhu Y có vẻ nhu thuận, thiên phú lại cao, ôngvẫn đều thương nhất nha đầu này . . . . . .


      Lúc nghe thấy Tà Tâm Nhu Y cùng cấu kết với Mẫn Bá Thiên , mới đầu ông còn dám tin tưởng.


      Nhưng. . . . . .


      Thiên phú của Nhu Y , nàng cũng phải ngày đầu tiên học trận pháp .




      ☆, Chương 615: Ngươi cần chết,

      Edit:..Lam Thiên..



      Tự nhiên biết tâm trận đối người bày trận có ý nghĩa như thế nào.


      Nàng có bản lãnh phá trận, thế nên......


      Nàng dùng hiểu biết của chính mình, trực tiếp đánh .


      Ha ha, đây chính là muốn mạng của a.


      Trận cùng người, có đôi khi tương thông với nhau, người mà chết, trận pháp tự nhiên cũng liền được giải.


      Nhu Y......


      “Gia gia, Nhu Y chỉ là nhất thời hồ đồ, gia gia......”


      Nhu Y khóc xong, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch lạnh lùng nhìn nàng.


      Nhất thời hồ đồ, là dễ nghe!


      Nếu là bọn họ kịp thời chạy tới, kia Thiên Thương đảo......


      Bọn họ dám tưởng cái hậu quả kia.


      Nhưng Nhu Y là người của tam trưởng lão, nên để tự xử trí là tốt nhất.


      “Tam trưởng lão, ngươi muốn xử trí thế nào?”


      Đảo chủ nhìn Nhu Y liếc mắt cái, nữ tử này......


      lúc đầu như thế nào lại thích nàng như vậy? Thậm chí......


      còn nghĩ tới, cần Đông Phương Ngữ Hinh, muốn nàng là người bồi Uất Trì Tà Dịch.


      May mắn, chính mình lúc đó có cố chấp, bằng ......


      Nữ nhân như vậy, tùy tiện lấy cái cớ là có thể phản bội, căn bản đáng tin cậy.


      “Ấn, chiếu theo quy củ làm ......”


      Tam trưởng lão cũng đau thấu tâm , võ công của lúc này còn bao nhiêu .


      có giải dược, điều kiện của Đông Phương Ngữ Hinh ......


      nghĩ đáp ứng......


      Đảo chủ gật gật đầu, lúc này Uất Trì Tà Dịch trở lại, cùng Thiên Thương đảo mà đây chính là đại .


      như thế nào?”


      Uất Trì Tà Dịch nhìn Tà Tâm quỳ mặt đất, vừa rồi trúng chưởng của Mẫn Bá Thiên, nên lúc này sắc mặt......


      Tuy rằng ăn giải dược, nhưng lại vô cùng trắng bệch.


      Võ công của cùng Mẫn Bá Thiên, ở cùng cấp độ--


      “Đảo chủ, cứu ......”


      Nhu Tình khóc quỳ xuống, Đông Phương Ngữ Hinh đánh giá nữ tử này, đây là......


      Nàng đối với người Thiên Thương đảo, vốn nhận thức nhiều.


      Tuy Nhu Tình tuy rằng xinh đẹp bằng Nhu Y, nhưng dung mạo vẫn có vài phần tương tự.


      dễ dàng nhận ra quan hệ giữa bọn họ.


      “Hừ, làm chuyện sai như vậy, ta truy cứu cũng là thiên đại ban ân ......”


      Trong ánh mắt Đảo chủ xẹt qua tia đau lòng, Tà Tâm này, mặc kệ như thế nào, đều là nhi tử !


      Hơn nữa, cuối cùng cũng xem như tỉnh ngộ .


      Nếu phải ra chuyện Nhu Y phản bội, chừng Thiên Thương đảo duy trì được thời gian lâu như vậy.


      Dù sao, Nhu Y đối với tam trưởng lão, chính là cháu .


      Tam trưởng lão phòng bị, Nhu Y muốn phá trận cũng phải là khó.


      “Đảo chủ, nhưng ...... biết sai rồi?”


      Nhu Tình khóc rống lên, Tà Tâm nhìn nàng, bất đắc dĩ :


      “Đừng khóc...... Nhu Tình, cám ơn ngươi......”


      Lúc đó chỉ vì muốn làm thiếu đảo chủ nên mới thành thân với Nhu Tình , vốn là tồn tại chút tình cảm nào !


      Nhưng......


      Nhu Tình, lại khiến nhìn với cặp mắt khác xưa!


      ...... Tà Tâm, ngươi thể chết được, ngươi cần chết......”


      Nhu Tình vẫn khóc, Đông Phương Ngữ Hinh hiểu hỏi:


      “Này, là chuyện gì?”


      Tam trưởng lão đem chuyện Tà Tâm lại lần, Đông Phương Ngữ Hinh trầm mặt xuống, nguyên lai......


      Phí thành, là do Tà Tâm đưa ra ngoài ......


      Người này, đúng là đủ hồ đồ .


      Mẫn Bá Thiên tiểu nhân như vậy, cũng dám cùng hợp tác?


      Thậm chí còn tin tưởng lời ?


      Mà Nhu Y......


      Thế nhưng cũng là do U Minh vương cứu sao? U Minh vương này, có chút bản lãnh cao cường .

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 616: giữa chừng thay đổi làm luyện khí sư

      Edit:..Lam Thiên..



      “Đảo chủ, Tà Tâm tuy rằng đáng chết, nhưng tỉnh ngộ , hơn nữa, còn chủ động sửa đổi, ta cho rằng chưa đến nỗi phải chết, bằng chỉ trừng phạt chút là được rồi, người thấy thế nào?”


      Đông Phương Ngữ Hinh vốn cũng phải người nhân từ, nhưng......


      Đây là huynh đệ của Uất Trì Tà Dịch , hơn nữa, nàng cũng nhìn ra đảo chủ kỳ cũng nhẫn tâm, chính là......


      E ngại mặt mũi, mở miệng mà thôi!


      Vậy, nàng liền làm người tốt, hi vọng Tà Tâm tiếp tục phạm hồ đồ .


      “Phụ thân, Hinh Nhi rất đúng, Tà Tâm, bản chất kỳ phải xấu ......”


      Tà Dịch cũng giúp Tà Tâm chuyện, Tà Tâm thể tin được nhìn hai người bọn họ--


      , từng ngóng trông bọn họ chết , thậm chí......


      tiếc cùng U Minh vương hợp tác, dẫn Uất Trì Tà Dịch đến cái thời kia......


      Nhưng tại, hai người bọn họ chẳng lẽ để ý hiềm khích lúc trước sao?


      “Được rồi, nể tình Hinh Nhi cùng Tà Dịch giúp ngươi, lần này ta xử tử ngươi, nhưng Tà Tâm, nếu như có lần sau...... Đại trưởng lão, ngươi giúp nhìn chút......”


      Đại trưởng lão là luyện đan sư, việc như vậy, tự nhiên cần Đông Phương Ngữ Hinh ra tay.


      Thiên Thương đảo tuy rằng có việc gì , nhưng......


      Người cũng chết rất nhiều, muốn khôi phục, cần rất nhiều thời gian.


      Đảo chủ để người có sức chiến đấu tới Phác Dương sơn, đem bên kia thu thập chút, Phác Dương sơn từ nay triệt để kết thúc .


      Mà người Phác Dương sơn......


      Có đôi khi, chiến tranh rất tàn khốc, bọn họ chỉ có chết.


      Tuy rằng, bọn họ có thể lựa chọn quy thuận, nhưng Thiên Thương đảo cũng dám muốn a.


      Thiên Thương đảo chết nhiều người như vậy, những người này nếu lại có dị tâm, hậu quả kia......--


      “Hinh Nhi, lại đây ta nhìn chút......”


      Rốt cục cũng được trở về nghỉ ngơi , Chích lão nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, cảm giác công lực của nàng lại cao lên ít.


      Đông Phương Ngữ Hinh thuận theo như trước, Chích lão thử thử mạch đập của nàng, hiểu cau mày:


      “Hinh Nhi, ngươi......”


      Nha đầu này, đúng là làm cho người ta giật mình?


      Nàng cảm giác Đông Phương Ngữ Hinh tựa hồ thay đổi ít, chỉ là chuyện võ công cao lên.


      “Sư phụ, là Hinh Nhi bất hiếu , thế nhưng lại để cho mọi người lo lắng cho con......”


      Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh ấm áp, nhưng cũng có vài phần áy náy, chuyện bọn họ làm vì nàng , nàng biết, nàng cũng cảm động .


      “Ha ha, khó được người hợp ý chúng ta a......”


      Nàng chưa bao giờ thu đồ đệ, mà lúc đó thu Đông Phương Ngữ Hinh cũng bất quá là vì nguyên nhân từ Tiểu Hoan Hoan .


      “Sư phụ, con...... con ở bên kia trôi qua thực phấn khích......”


      Đông Phương Ngữ Hinh giản lược đem chuyện bên kia lần, bao gồm cả đoạn kỳ ngộ kia.


      Chích lão cùng Liệt lão nghe xong chỉ biết tặc lưỡi.


      “Ngươi ...... Các ngươi nhận được truyền thừa của người tên Địch Thêm cấp bậc tiên?”


      Cái kia......


      Nhưng là làm cho người ta hết sức ngưỡng mộ a, cho dù là......


      cuối cùng có bước vào nơi kia, nhưng......


      Liệt lão trực tiếp nắm lấy Uất Trì Tà Dịch, cau mày:


      “Kỳ quái......”


      cho tới bây giờ chưa từng thấy qua chuyện như vậy.


      Uất Trì Tà Dịch, thế nhưng lại có thiên phú thuộc tính kim.


      Có thuộc tính kim, là có thể luyện khí.


      Này nam nhân, vân khí tốt a, thế nhưng lại có thiên phú tu luyện luyện khí sư.


      “Như thế nào, lão nhân?”


      Chích lão hiểu hỏi.


      ...... có thể luyện khí ......”


      Liệt lão trong lòng cảm khái đồng thời, cũng......


      Có chút kích động, luyện khí sư vốn là rất khó tìm đồ đệ, thế nhưng lần này lại thêm người nữa.... .......





      ☆, Chương 617: Ta muốn ngươi.

      Edit:..Lam Thiên..



      Ha ha ha….., có hai đồ đệ a .


      “A......”


      Đông Phương Ngữ Hinh từng nghĩ tới Tà Dịch có thể là luyện đan sư, nhưng......


      Thế nào cũng nghĩ đến, lại là luyện khí sư.


      Này cùng Hoan Hoan, chẳng phải là đều thành luyện khí sư sao?


      Bọn họ nhà ba người, phỏng chừng mặc kệ đến chỗ nào, đều là đối tượng mọi người tranh giành a .


      Vận khí như vậy......


      Hết chỗ rồi......


      Mà nữ vương bọn họ, tự nhiên cũng là tâm chúc phúc --


      Độc khí của Mẫn Bá Thiên đối với người thương hại rất lớn, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tiểu Hoan Hoan, nắm chặt thời gian luyện chế ít đan dược đẩy nhanh tốc độ khôi phục.


      Mà Chích lão cùng Liệt lão cũng thúc giục bọn họ nhanh chóng trở về, là hiệu trưởng chờ tới sốt ruột ......


      Chuyện luyện đan, bởi vì Đông Phương Ngữ Hinh mất tích mà chậm trễ thời gian, lúc này, vô cùng cấp bách.


      Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng cảm thấy có chút yên tâm, nhưng nàng lại càng lo lắng......


      Cau mày, Chích lão thấy được đều có điểm đau lòng.


      tình đều được giải quyết , ngươi còn lo lắng cái gì?”


      “Con lo lắng Mẫn Bá Thiên...... chết......”


      Mẫn Bá Thiên, Mẫn Bá Thiên...... Người xấu này là tai họa ngàn năm chết.


      “Hinh Nhi, đừng lo lắng, cũng tạo được song to nữa ......”


      Chích lão rất chán ghét Mẫn Bá Thiên kia, ở trong lòng nàng, này bất quá chỉ là tên hề mà thôi.


      “Đúng vậy, bao nhiêu năng lực, nhưng......


      Nếu là lại trở về, đảo chủ bọn họ cũng đánh lại ......”


      Kỳ , Mẫn Bá Thiên cũng đáng sợ, người đáng sợ nhất là người phía sau , U Minh vương.


      dễ dàng khôi phục như vậy đâu ...... Ngươi cũng biết, Tiểu Hỏa Cầu là Dị Hỏa, bị nó đả thương...... Làm sao có thể dễ dàng phục hồi như cũ đây?”


      Đúng vậy, Tiểu Hỏa Cầu thương hại bưu hãn, nhưng......


      Nàng tại cũng thể , tam trưởng lão chết tiệt kia, biết là cố chấp cái gì, thế nhưng còn có đáp ứng?


      Uất Trì Tà Dịch là thiếu đảo chủ Thiên Thương đảo , mà chính mình là nữ nhân của Tà Dịch, truyền cho bọn họ cũng coi như là phải truyền ra ngoài, biết cái tử lão đầu kia nghĩ như thế nào .


      Lúc tối, trong phòng chỉ còn lại hai người Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tà Dịch.


      Bọn họ lâu ở cùng nhau mình .


      Hai người ngồi, nhưng ra cũng biết nên cái gì cho phải.


      Đông Phương Ngữ Hinh tùy tay cầm quyển sách, Uất Trì Tà Dịch lại nhìn nàng, mùi thơm , nàng giống như là thức ăn ngôn vậy .


      “Chàng nhìn cái gì?”


      Đông Phương Ngữ Hinh liếc trắng mắt, nhìn chính mình như vậy, nàng làm sao có thể xem sách đây?


      “Hinh Nhi......”


      Uất Trì Tà Dịch chậm rãi tới, đến bên người Đông Phương Ngữ Hinh , ôm lấy nàng:


      “Chúng ta lâu ở cùng nhau ......”


      Cằm , áp đến vai Đông Phương Ngữ Hinh, có chút đau ý, có chút ......


      “Ngạch......”


      phải nghĩ ở cùng nhau, mà là, bọn họ căn bản cơ hội.


      “Hinh Nhi, nàng đáp ứng sinh thêm cho ta đứa ......”


      Thanh trầm thấp chậm rãi vang lên, khuôn mặt Đông Phương Ngữ Hinh nhịn được nhiễm lên tầng đỏ ửng......


      “Ta......”


      cái ôn nhuyễn gì đó bỗng nhiên ngăn chặn lời nàng muốn , hung hăng đè nặng cái miệng của nàng, đầu lưỡi bá đạo xâm nhập trong miệng nàng......


      Hôn sâu, mang theo cuồng nhiệt, Đông Phương Ngữ Hinh cảm giác được thân thể chính mình đều bị thiêu đốt .....


      Quyển sách tay rốt cuộc nắm chắc nên rơi xuống mặt đất......

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 618: nghiện nhìn lén


      Edit : PDN



      Quyển sách tay, cuối cùng cầm được rơi xuống mặt đất, chỉ phát ra tiếng bộp, nhưng hai người lại cũng nghe thấy cái gì . . . . . .


      Uất Trì Tà Dịch ôm Đông Phương Ngữ Hinh đến giường lớn bên cạnh . . . . . .


      phải muốn, chỉ là. . . . . .


      Vẫn nhẫn nại . . . . . .


      Nhiều chuyện lắm, mà thời gian bọn họ ở riêng cùng với nhau, quá ít. . . . . .


      Tay có phần vụng về muốn cởi bỏ y phục mỏng manh kia, chính là. . . . . .


      Y phục kia bình thường thoạt nhìn cực kỳ đơn giản, vậy mà lúc này cũng khó cởi bỏ như vậy.


      Uất Trì Tà Dịch kiên nhẫn tay dùng chút lực, quần áo rách thành vải vụn, phơ phơ phất phất bay ra ngoài. . . . . .


      "Tà Dịch, chàng dã man. . . . . ."


      Cảm giác được người chợt lạnh, Đông Phương Ngữ Hinh mở hé mắt , đến lúc nhìn thấy , đám vải vụn tung bay trong phòng .


      "Hinh Nhi, ta muốn nàng. . . . . ."


      Tay bỗng nhiên nắm tay bé của nàng , cấp tốc chuyển qua phía dưới, quả nhiên kia cứng rắn như sắt.


      Đột nhiên bắt lấy chỗ kia, khuôn mặt nhắn của Đông Phương Ngữ Hinh càng hồng, mà Tà Dịch lại nắm tay nàng, cho nàng dời .


      cúi đầu chút cúng bái da thịt mềm mại kia , tối nay, xác định là làm nàng. . . . . .


      Cùng triền miên, cùng nhau bay lên đám mây. . . . . . ——


      "Tiểu nha đầu, ngươi làm cái gì vậy?"


      Chích lão ra, cũng cẩn thận nhìn thấy hai đứa ghé vào cửa, biết nhìn gì.


      Gian phòng kia, dường như là. . . . . .


      Chích lão mỗi tay đứa, bắt chúng đến bên, khẽ hỏi.


      " Xem Hinh Nhi cùng cái nam nhân tốt kia động. . . . . ."


      Tiểu Nhạc Nhạc vui rạo rực , tại lúc chữ cuối cùng , Hoan Hoan kéo chút, cười hì hì:


      "Nãi nãi. . . . . ."


      Chích lão ràng ý tứ của tiểu Nhạc Nhạc rồi, sắc mặt bà tối sầm, tiểu nha đầu này, cũng quá. . . . . .


      Nghịch ngợm . . . . . .


      Cái loại chuyện này, là đám trẻ lớn như chúng nên nhìn sao?


      "Hoan Hoan, tại sao con. . . . ."


      Chích lão vừa định răn dạy, tiểu Hoan Hoan vội hỏi:


      "Nãi nãi, vừa rồi con tìm đồ. . . . . kẹp tóc của con rớt cái, đúng dịp rơi xuống cửa phòng phụ thân , con liền tìm xem mà?"


      Tiểu nha đầu này, gạt người cũng dùng bản nháp.


      Chích lão có phần bất đắc dĩ, tiểu hài tử quá thông minh, dường như cũng phải tốt lắm.


      "Tiểu Hoan Hoan. . . . . . Con. . . . . ."


      biết làm như thế nào giáo dục bé .


      Lúc này, Liệt lão thấy Chích lão vẫn trở về, cũng đến đây tìm.


      "Ồ, tiểu Hoan Hoan, giờ nào , con còn nhanh chóng ngủ?"


      Ông cũng đồng ý tiểu hài tử thức đêm .


      Hoan Hoan vừa nghe, cầu còn được nha, nãi nãi nhất định bé, có thể đương nhiên mau mau .


      "Phải . . . . . Gia gia. . . . . ."


      Tiểu Hoan Hoan cũng như chạy trốn , Chích lão quay đầu trừng mắt nhìn Liệt lão cái:


      "Ông còn nuông chiều con bé . . . . ."


      Hừ, ông già đáng chết , hoàn toàn biết trông nom tiểu Hoan Hoan.


      "Nếu thế nào? Con bé nhìn. . . . . . bà nó à, bà cũng đừng suy nghĩ nhiều quá, tiểu Hoan Hoan chẳng qua là tò mò mà thôi. . . . . . Hơn nữa, trước nơi đó có màn che khuất, bé có thể nhìn thấy cái gì?"


      Liệt lão thèm để ý cười, tiểu hài tử bướng bỉnh rất bình thường được ?


      Đứa lớn như vậy , đúng là lúc cái gì cũng tò mò , con bé chỉ là tò mò mà thôi.


      Có điều. . . . . .


      Ha ha, cần nghĩ cũng biết gần đây Uất Trì Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh cũng vẫn chưa cùng chỗ, tuổi này của bọn họ . . . . . .




      Chương 619: quỷ kế của Mẫn Bá Thiên


      Edit : PDN



      Tuổi này của bọn họ , đúng là lúc củi khô bốc lửa , tối hôm nay tất nhiên là . . . . .


      Tiểu Hoan Hoan thông minh như vậy, Chích lão luôn cùng cướp người, nếu là. . . . . .


      Bọn họ có thể nhanh chóng lại tạo ra được đứa , chừng mỗi người đứa, cũng tranh đoạt mà?


      Chủ ý này dường như sai, Liệt lão cảm thấy mình suy nghĩ có đạo lý vô cùng ——


      "Đồ con lợn. . . . . ."


      U Minh vương nhìn Mẫn Bá Thiên bị thiêu thành hình dạng , nổi giận .


      "Ta. . . . . ."


      Mẫn Bá Thiên sắp hấp hối , cho là mình hẳn phải chết thể nghi ngờ , nhưng. . . . . .


      Nhìn thấy U Minh vương, biết mình chết được


      U Minh vương cứu .


      Nếu là, ta chỉ là vì chửi mình, tuyệt đối mạo hiểm bắt để cứu trở về.


      "Ngươi tên ngu ngốc này. . . . . ."


      U Minh vương phiền chán đá Mẫn Bá Thiên cái, Mẫn Bá Thiên người bỏng nghiêm trọng , chỗ nào cũng đau, nhưng cước này xuống dưới, vẫn đau nhức toàn thân như cũ .


      "A. . . . . ."


      kêu tiếng, U Minh vương lạnh lùng nhìn :


      "Ta cho ngươi thứ tốt như vậy, ngươi lại thất bại ?"


      cảm thấy Thiên Thương Đảo hề có lực trả đòn, nhưng. . . . . .


      Tên ngu ngốc này, thế nhưng thất bại.


      "Ta. . . . . . Ai nha, đau. . . . . ."


      U Minh vương chán ghét quăng cho viên thuốc, Mẫn Bá Thiên vội vàng nhét vào miệng, chật vật nuốt xuống, quả nhiên, chỉ chốc lát, người xác định còn đau đớn như thế.


      "U Minh vương, phải ta ra sức, là . . . . . độc dược của ngài, bị bọn họ giải được . . . . . ."


      Mẫn Bá Thiên vội vàng giải thích.


      "Ngươi xác định phải ngươi tiết lộ giải dược ra ngoài ?"


      Đối với độc dược của mình , U Minh vương hoàn toàn có lòng tin , hỏi.


      " phải. . . . . ."


      Mẫn Bá Thiên thực khẳng định .


      " có khả năng. . . . . ."


      Độc dược này , thể có người phá giải .


      "Là Đông Phương Ngữ Hinh, cái nữ nhân chết tiệt kia, thế nhưng có thể giải độc. . . . . ."


      Mẫn Bá Thiên vốn là muốn cưỡng bức Đông Phương Ngữ Hinh , muốn giết Uất Trì Tà Dịch, bức bách Đông Phương Ngữ Hinh cùng chính mình.


      Nhưng lúc này, cũng hiểu được, nếu cho U Minh vương lời giải thích hoàn mỹ , ta bỏ qua chính mình .


      muốn báo thù, liền cần U Minh vương giúp đỡ!


      "Đông Phương Ngữ Hinh?"


      U Minh vương chớp chớp mi, trong khoảng thời gian này, nghe được nhiều tin tức về nữ nhân này lắm.


      Nhu Y muốn tìm nàng báo thù. . . . . .


      Mẫn Du Nhiên bởi vì nàng biến thành cái dạng này. . . . . .


      Hoan Hoan vì nàng cái thời kia. . . . . .


      Chích lão và Liệt lão, vì nàng tìm đến chính mình.


      Long Uất Trì Tà Dịch rồng trong loài người kia, cũng vì nàng để ý sinh tử đến cái thời kia. . . . . .


      Nữ nhân này, bây giờ rất ngạc nhiên.


      "Đúng vậy. . . . . . Nàng là Luyện Đan Sư rất cao cấp cực , độc dược của nàng , ta từng tự mình kiến thức, rất xảo quyệt, rất biến thái . . . . . ."


      Mẫn Bá Thiên vội vàng , thấy hứng thú trong mắt U Minh vương, cái chủ ý ác độc bỗng nhiên thoáng ra. . . . . .


      U Minh vương, rất lợi hại là sai, nhưng đặc điểm là lớn hơn nữa của là háo sắc. . . . . .


      Mà Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .


      Nữ nhân đó, so với mấy người Mẫn Du Nhiên, Nhu Y đều phải xuất sắc hơn .


      bản lĩnh, chính là diện mạo kia, cũng là khó gặp .


      Có đôi khi nhìn cũng ngứa trong lòng .


      Đông Phương Ngữ Hinh, tình cảm của ngươi và Uất Trì Tà Dịch rất tốt phải ?


      Các ngươi phải rất ân ái sao?


      Uất Trì Tà Dịch, võ công của ngươi phải cao lắm sao?


      Nếu như. . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :