1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963



      Chương 600 : có đả kích người như vậy!
      Edit: PDN



      Mà Mẫn Hằng, vừa thấy cũng phải thứ tốt.

      Kỳ ngẫm lại cũng đơn giản, có cái nhi tử như vậy. người cha này có thể tốt được đến đâu chứ?

      Đông Phương Ngữ Hinh trừng mắt nhìn Mẫn Hằng cái, phẫn nộ kêu:

      " Gâu. . . . . . Gâu. . . . . . Gâu. . . . ."

      Vẫn là chó sủa, kêu đúng là vui.

      "Tốt lắm, chúng ta nên nhìn xem Mẫn Bá Thiên . . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch lôi kéo Đông Phương Ngữ Hinh, hai người vừa định rời , mấy người nữ vương đến:

      " chính là lão đại của Phác Dương Sơn ?"

      Nữ vương nhìn Mẫn Hằng, chép chép miệng:

      " gì hơn cái này. . . . . ."

      "Gâu gâu gâu. . . . . ."

      Mẫn Hằng bực mình rống to, cái gì gọi là gì hơn cái này, nữ nhân này là ai?

      muốn , muốn mắng người, chẳng qua ra cũng chỉ có thanh đơn điêu này mà thôi.

      "Ối chà. . . . . ."

      Nữ vương lặng chút, chợt nghĩ đây nhất định là kiệt tác của Đông Phương Ngữ Hinh, nàng ra vẻ hiểu :

      " Lão đại Phác Dương Sơn này là con chó à. . . . . ."

      Phốc. . . . . .

      Mẫn Hằng có suy nghĩ xúc động hộc máu , có điều người bên cạnh cũng ai , sớm bị mấy người Tà Dịch xử trí , tại đúng là người đơn, hoàn toàn có bất cứ kẻ nào giúp .

      Bên phía Mẫn Bá Thiên biết thế nào , bắt sạch Thiên Thương Đảo , chờ nhìn thấy Mẫn Bá Thiên. . . . . .

      Hừ, lúc này võ công của nhi tử đúng là ai có thể địch .

      Đương nhiên cũng đòi lại cả chuyện hôm nay .

      Mẫn Hằng oán hận nghĩ, phát ra chỉ có tiết"Gâu. . . . . . gâu . . . . . gâu. . . . . ." , cho nên cũng còn chuyện , vậy với , đúng là sỉ nhục rất lớn .

      "Chó ngoan như vậy a, vậy mà ?"

      Nữ vương thấy Mẫn Hằng im miệng, bà liền nhịn được muốn đùa chút, đây là cái lão đại thất bại, sinh nhi tử như vậy, là làm bậy mà.

      "Ha ha, dám . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh cười thản nhiên , muốn cho Mẫn Hằng chuyện, nàng đúng là có biện pháp .

      "Tà Dịch, ngươi lúc nữa nếu Mẫn Bá Thiên nhìn thấy lão cha chó của biến thành cái dạng này, ngươi làm như thế nào chứ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía Tà Dịch, Uất Trì Tà Dịch lắc đầu:

      "Chuyện này, ai biết được? Có phụ thân như vậy , chừng trực tiếp bắt để giải quyết trước . . . . . ."

      Uất Trì Tà Dịch biết ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh , vội vàng phối hợp.

      "Ừ, giải quyết còn có thể là vì mặt mũi của Phác Dương Sơn , hơn nữa, cần bị uy hiếp, chủ ý này đúng là sai"

      Quốc sư cũng thản nhiên cười, đồng ý .

      "Người con này tốt, quân pháp bất vị thân nha. . . . . ."

      Nữ vương cười lại vui vẻ.

      "Mẫn Bá Thiên mới làm như vậy đâu?"

      Mẫn Hằng kêu to , chính là đây là ý nghĩ trong lòng của , thanh ra miệng của cũng là:

      "Gâu. . . . . .Gâu . . . .Gâu . . . . . . . ."

      Chó lại sủa, mọi người nhìn nhau cười, lúc này thời gian nhiều lắm , bọn họ phải chạy về Thiên Thương Đảo, nếu phải như thế , vậy đương nhiên đùa lão già đó nhiều lúc ——

      "Nhu Y, biện pháp cuối cùng này của ngươi có mấy phần nắm chắc?"

      Triền miên phen , hai người đúng là vô cùng nhuần nhuyễn, hầu như cũng mệt hư thoát rồi.

      thể lực của Nhu Y bởi vì U Minh vương dạy dỗ, vậy cũng phải tốt bình thường .

      Mà Mẫn Bá Thiên, vì chuyện Thiên Thương Đảo , gần đây lâu như vậy cũng chạm vào nữ nhân, Nhu Y lại là người rất biết cách hầu hạ nam nhân , chơi lại sảng khoái.









      Chương 601 : phương pháp ác độc

      Edit: PDN


      Hơn nữa, bây giờ biện pháp phá trận cuối cùng, cảm thấy nhất định dùng được , cho nên trong lòng cũng buông xuống rất nhiều.

      "Tám phần. . . . . ."

      Nhu Y gục đầu xuống, mặt Mẫn Bá Thiên có phần vui:

      "Có tỷ lệ cao như vậy , tại sao ngươi cho ta biết sớm chút ?"

      Nếu như phá được sớm chút, bây giờ Thiên Thương Đảo xong rồi.

      Nhu Y này, quả nhiên là vẫn giấu riêng với mình .

      Mẫn Bá Thiên đối Nhu Y có chút bất mãn, tuy rằng vừa rồi vô cùng hài lòng đối với hầu hạ của nàng.

      "Kỳ . . . . . . Mẫn Bá Thiên, ngươi có biết biện pháp cuối cùng này là cái gì ?"

      Trong mắt Nhu Y có vài phần đành lòng, nàng nghĩ tới cái lão nhân kia , người kia nắm tay nàng từ , lão nhân đối với nàng rất từ ái .

      "Cái gì?"

      Đối với trận pháp, Mẫn Bá Thiên có nghiên cứu gì, cơ bản cũng hiểu, huống chi đây là biện pháp cuối cùng chứ?

      "Phải . . . . . Phá hỏng trung tâm nhất của trận pháp . . . . ."

      Đây là căn bản của phá trận , cần tương đối hiểu biết đối với trận pháp mới được.

      Mẫn Bá Thiên có phần , cúi đầu nhìn Nhu Y mảnh mai trong lòng , :

      "Như thế nào? Khó khăn?"

      Nhu Y gật gật đầu, thở dài:

      " từng, lúc ở rừng rậm ma thú , ta bố trí cái trận pháp vây khốn Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch cũng hiểu trận pháp, lúc ấy chỉ cần kiên trì thêm lúc nữa, ta có thể vây chết Đông Phương Ngữ Hinh ở trong trận . Nhưng Uất Trì Tà Dịch dùng bí thuật của Thiên Thương Đảo chúng ta tìm được ta! Ta khống chế trận pháp, chỉ cần giết ta, hoặc là trọng thương, trận pháp đương nhiên bị loại bỏ. . . . . ."

      "Ý của ngươi là. . . . . ."

      Tuy rằng Mẫn Bá Thiên hiểu trận pháp, nhưng cực kỳ thông minh, lúc này đoán được biện pháp cuối cùng Nhu Y muốn dùng ——

      "Tuy rằng ta phản bội Thiên Thương Đảo, nhưng vẫn muốn thương tổn gia gia , nhưng bây giờ chúng ta có biện pháp , có phải hay ?"

      Nhu Y mê hoặc hỏi, Mẫn Bá Thiên gật gật đầu.

      Tuy rằng Nhu Y rất thực tế, rất thế lực, nhưng để cho nàng thương tổn ông lão kia, nàng vẫn đành lòng như cũ.

      Cảm giác như thế, Mẫn Bá Thiên hiểu được, cũng giống như để cho hại phụ thân của , đành lòng .

      "Nhu Y, đừng lo lắng, có ta đây?"

      Trong lòng, bỗng nhiên đối với nữ nhân này thêm vài phần đau lòng, biết nàng làm ra quyết định này rất dễ dàng .

      "Võ công của gia gia , ta hoàn toàn thua kém, Mẫn Bá Thiên, ngày mai ta tìm được vị trí của gia gia , nhưng nếu phá trận, cần trợ giúp của ngươi. . . . . ."

      Nhu Y giương mắt nhìn , Mẫn Bá Thiên gật gật đầu.

      "Nếu chúng ta thể trọng thương ông ấy hoặc là. . . . . . Giết ông ấy rồi, trận pháp, cũng vẫn phá giải được . . . . . ."

      Bọn họ chỉ có cơ hội, chỉ sợ, gia gia cũng ngờ, nàng động sát tâm đối với ông ?

      Nhưng nàng hi vọng ông chỉ là trọng thương, mà phải chết.

      "Mẫn Bá Thiên, nếu như, nếu có thể , có thể để lại cho ông ấy mạng ?"

      Đây là thỉnh cầu cuối cùng của nàng , Mẫn Bá Thiên hơi khó xử, quyết định của , người của Thiên Thương Đảo, người cũng buông tha.

      Tro tàn lại cháy, phải có khả năng.

      Diệt cỏ tận gốc, vậy có thể hậu hoạn vô cùng .

      Nhưng Nhu Y. . . . . .

      Thôi, trước đáp ứng nàng rồi sau.

      lại gật đầu, Nhu Y vừa lòng cười, ngày mai, ngày mai nàng tất nhiên phá trận hoàn toàn tốt đẹp .

      Nàng cũng là thiên tài, mặc kệ là mặt nào, tuy rằng thua kém Uất Trì Tà Dịch, nhưng cũng kém bao nhiêu.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 602 : Trời muốn diệt ta?

      Edit : PDN



      Màn đêm thầm trôi qua , ngày mới lại đến.

      Mẫn Bá Thiên để cho người ta bố trí xong tất cả, chỉ còn chờ đến lúc giữa trưa.

      Mà Nhu Y, cũng luôn luôn điều chỉnh bản thân, tranh thủ lần phá trận.

      Động tĩnh bên ngoài , người của Thiên Thương Đảo cũng thấy .

      Đảo chủ cũng nhốt Tà Tâm, tuy rằng làm chuyện sai lầm, nhưng lúc này cũng phải lúc truy cứu .

      Hơn nữa, Mẫn Bá Thiên có dã tâm, Tà Tâm chỉ là khiến dã tâm của bùng nổ trước mà thôi.

      Thiên Thương Đảo chiến tranh với Phác Dương Sơn , sớm muộn gì cũng có.

      Trận quyết đấu này, vốn là thể tránh khỏi, chỉ là bây giờ, trước thời hạn mà thôi.

      Chẳng qua là, rất đáng giận là, bọn họ lại hề có lực chống cự.

      Mấy ngày nay sắc mặt của đảo chủ hầu như đều là đen , tam trưởng lão phải dốc hết sở học, trận pháp này tạm thời cản trở bước tiến của Mẫn Bá Thiên .

      "Đảo chủ, tuy rằng chúng ta tạm thời cản trở , nhưng. . . . . . Nhu Y cũng tương đối hiểu biết đối với trận pháp của ta , ta lo lắng. . . . . ."

      Tam trưởng lão bất an , ông vẫn theo dõi người khống chế trận pháp, nhưng vừa rồi nhìn động tĩnh bên ngoài , đương nhiên hôm nay yên ổn.

      "Nàng có bản lĩnh phá trận này ?"

      Nhu Y, vốn là bị phế võ công , nhưng ai nghĩ rằng lại có thể khôi phục?

      Đảo chủ hung hăng trừng mắt nhìn Tà Tâm cái, Tà Tâm dám lên tiếng, Nhu Y sớm là của , nhưng cũng nghĩ ra, giúp con sói.

      Nhu Tình yên lặng duy trì , tuy rằng làm sai chuyện lớn như vậy , nhưng nữ nhân này cũng chưa câu oán giận .

      Điều này làm cho rất cảm động, may mắn lúc đó nghe lời Nhu Y hủy dung Nhu Tình , nếu , bản thân là rất khốn nạn.

      "Ta lo lắng nàng trực tiếp phá tâm trận của ta . . . . . ."

      Đó là trái tim của trận pháp , cũng chính là bản thân tam trưởng lão .

      "Nàng có bản lĩnh này?"

      Đảo chủ có phần thể tin được, Nhu Y chắc hẳn lợi hại như vậy mới đúng .

      "Ha ha, nàng có, nhưng bên cạnh nàng có Mẫn Bá Thiên. . . . . ."

      Tam trưởng lão cười chua sót , có lẽ là cảm ứng tâm linh , hôm nay cảm thấy tốt.

      "Vậy ý của ngươi là phải . . . . ."

      Trong lòng đảo chủ càng thêm bất an.

      "Đảo chủ, nơi này có ta coi chừng dùm, ngươi dẫn bọn lui lại trước . . . . . ."

      Lui lại?

      Nếu trận pháp này vừa vỡ, mặc kệ là chỗ nào đảo cũng an toàn.

      Sắc mặt của đảo chủ trầm xuống: " có khả năng. . . . . ."

      ngẩng đầu nhìn trời, lúc này, sắc trời ảm đạm, thời tiết hôm nay cũng tốt.

      "Mẫn Bá Thiên? Hừ, cho dù lợi hại hơn nữa, ta tin tưởng mấy người chúng ta cũng ngăn cản được . . . . . ."

      Trời muốn tiêu diệt Thiên Thương Đảo bọn họ sao? , có khả năng.

      Ông tin.

      Uất Trì Tà Dịch, con ở chỗ nào, ta tin con chết.

      "Giữa trưa là lúc tâm trận yếu nhất , đảo chủ, nếu mời mấy cổ trưởng lão ra?"

      Thấy đảo chủ kiên quyết , tam trưởng lão lo lắng bản thân gánh vác được, đề nghị .

      "Ta từng liên hệ bọn họ, nhưng mà phản ứng. . . . . ."

      Cổ trưởng lão, thông thường lúc liên quan đến sinh tử tồn vong đảo, bọn họ xuất .

      Nhưng bây giờ Thiên Thương Đảo đến tình trạng này, nhưng mấy lão gia này vẫn có chút động tĩnh như cũ . . . . . .

      Đảo chủ cũng rất tức giận, nhưng tức giận có ích lợi gì?

      Ngươi đúng là muốn kéo bọn họ ra, cũng có cái bản lĩnh kia nha.

      "Ai, vậy chúng ta đành phải đồng lòng thử xem . . . . . . Có điều,chân khí của Mẫn Bá Thiên có độc, chúng ta phải phòng bị chân khí của tiến vào. . . . . ."

      Sắc mặt của tam trưởng lão nặng nề đề nghị, đảo chủ gật đầu, bọn họ lo lắng nhất , ra chính là chân khí của Mẫn Bá Thiên mà thôi.

      "Phụ thân. . . . . ."

      Nhân tiện ta gửi luôn phần của voi còi vì từ giờ dùng máy được







      Chương 603 : Tà công thuật
      Edit : PDN


      Tam trưởng lão lui ra ngoài, Tà Tâm bỗng nhiên quỳ xuống.

      "Hử?"

      "Phụ thân, là con hại Thiên Thương Đảo. . . . . ."

      Bây giờ Tà Tâm, hối hận xanh cả ruột, nhưng đời này vốn là bán thuốc hối hận.

      "Hừ. . . . . ."

      Đảo chủ bực mình hừ tiếng: :

      "Nếu như đảo gặp chuyện may, đương nhiên con phải chôn cùng, nếu như có việc gì, ta truy cứu tội của con sau. . . . . ."

      Đảo chủ giận trừng mắt nhìn , Tà Tâm vội vàng gật đầu:

      "Lúc trước, chung quy cảm thấy phụ thân quá mức bất công, nhưng hôm nay Tà Tâm mới biết được, hóa ra chỉ có đại ca, mới thích hợp làm thiếu đảo chủ, là Tà Tâm nghĩ nhiều . . . . . ."

      Xấp xỉ gần ba mươi năm , vẫn rối rắm vấn đề này.

      làm cái gì cũng so bì với Uất Trì Tà Dịch , nhưng cuối cùng cảm thấy mình thể kém hơn huynh ấy.

      Nhưng lại hiểu được, vì sao trong mắt phụ thân chỉ có mình huynh ấy?

      Huynh ấy là ánh trăng bầu trời , bản thân mình chẳng qua là bùn mặt đất .

      Uất Trì Tà Dịch vừa xảy ra chuyện, liền vui sướng khi người gặp họa, nhưng bây giờ sao?

      Nếu như, đại ca ở đây, vậy tình huống này tất nhiên là giống như vậy.

      Nhìn Tà Tâm hối hận vô cùng , tâm tình đảo chủ càng phức tạp, đứa bé này. . . . . .

      Ngược lại trưởng thành ít, chẳng qua là cái giá phải trả để lớn lên lần này, dường như cũng hơi quá lớn .

      Tà Tâm có thể nhận ra được sai lầm của bản thân là rất tốt, nhưng Tà Dịch. . . . . .

      Nghĩ đến Tà Dịch, trong lòng đảo chủ càng thêm khổ sở, còn có Tiểu Hoan hoan, bọn họ. . . . . .

      Cũng khỏe chứ?

      ra, chỉ cần hai người bọn họ có việc gì, cho dù là lần này Thiên Thương Đảo khó thoát khỏi kiếp, nhưng ông vẫn tin tưởng như cũ , bọn họ xây dựng lại Thiên Thương Đảo .

      Đó là niềm hi vọng của bọn họ , chỉ cần bọn chúng có việc gì là tốt rồi.

      Rất nhanh đến giữa trưa , đảo chủ cùng bốn vị trưởng lão dám chậm trễ, tất cả bày trận sẵn sàng đón quân địch.

      Trận pháp quả nhiên bắt đầu rung động, có nội công mạnh mẽ từ phía nào đó tấn công tới đây.

      Phương hướng kia, là trung tâm trận pháp.

      Tam trưởng lão biết nên khóc hay nên cười, chất nữ thông minh nhất của ông, quả nhiên đoán được trung tâm trận pháp của ông.

      Khóc là , đúng là nàng đối với mình tuyệt tình, đây là muốn ông chết mà.

      "Phòng bị. . . . . ."

      Tam trưởng lão hô to tiếng, mọi người vội phát công bảo vệ trung tâm của trân pháp.

      Bởi vì phải đề phòng độc khí của Mẫn Bá Thiên, bọn họ dám dùng tất cả công lực.

      đám bố trí vòng bảo hộ, mà những người còn lại của Thiên Thương Đảo , toàn bộ lui ra phía sau, đến khoảng cách an toàn.

      Vẻ mặt của họ lo lắng nhìn đảo chủ của bọn họ, bởi vì bọn họ cũng biết, bây giờ là lúc quan hệ đến sống chết mất còn của bọn họ .

      Trung tâm của trận pháp bởi vì có nhiều nội lực tương trợ như vậy , quả nhiên cường hãn ít ——

      "Phán đoán của ta là chính xác . . . . . . Mẫn Bá Thiên, tìm người cùng nhau công kích. . . . . ."

      Nhìn thấy trận pháp bị rung động , mặt Nhu Y tràn đầy đắc ý, nàng quả nhiên thành công .

      Mẫn Bá Thiên cũng là vui vẻ, nhưng công lực của bọn tạm thời đủ.

      cũng gọi thêm người, mà là rút ra bàn tay, lấy ra viên thuốc màu đen , quăng vào miệng, nhai nuốt vài cái, nuốt xuống.

      "Mẫn Bá Thiên?"

      Nhu Y khó hiểu nhìn , thấy sắc mặt tuấn dật của chậm rãi nhiễm lên lớp màu đen.

      Đầu tiên là cực kỳ mờ nhạt, thậm chí ngay cả da thịt lộ ra cũng là màu đen nhạt như vậy .

      Sau đó, theo thời gian dài hơn, màu đen càng ngày càng đậm, càng ngày càng đậm hơn.

      Cuối cùng, đen như đáy nồi.

      Cả người, giống như mới chui ra từ đáy nồi.


    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 604 : cuối cùng xuất !

      Edit : PDN





      bỗng nhiên há mồm:

      "A . . . . ."

      Kêu to tiếng, vang vọng bầu trời, làm lỗ tai mọi người đều rung động vang lên ong ong .

      Sau đó, hai tay bỗng nhiên cùng giơ lên, làm tư thế cuộn lại trung , luồng nội lực cường đại dâng tràn ra, đánh thẳng về phía trung tâm của trận pháp .

      Bay tới cùng lúc, còn có luồng khí màu đen cực kỳ nồng đậm tinh khiết .

      Độc khí. . . . . .

      Oanh tiếng, trận pháp bắt đầu rung động kịch liệt .

      Năm người bảo vệ trận ở phía trong trận pháp, thân mình hẹn mà cùng lung lay vài lần.

      Thậm chí , có ba người nhịn được phun ra ngụm máu đen.

      Công kích này, đúng là mạnh mẽ. . . . . .

      Năm người, chỉ thoáng có ba người bị thương, bây giờ. . . . . .

      Sắc mặt đảo chủ buồn bã. muốn gia tăng độ mạnh yếu tấn công, tam trưởng lão lại vội vàng hô:

      "Cẩn thận độc. . . . . ."

      Độc, mới là điểm chết người . . . . . . Đảo chủ nhìn về phía ba người bọn họ , quả nhiên sắc mặt biến thành màu đen. . . . . .

      Biến thành màu đen,nghĩa là trúng độc, mà kết quả của việc trúng độc là. . . . .

      Chân khí đột nhiên yếu bớt, biến mất. . . . . .

      Vậy trận doanh phòng ngự , bỗng chốc liền yếu bớt rất nhiều.

      Bên kia Mẫn Bá Thiên và Nhu Y vui vẻ trong lòng , chỉ cần lại kiên trì chút, bọn họ liền phá trận .

      "Lão già kia, đám các ngươi còn ra?"

      Đảo chủ cũng sắp kiên trì nổi , biết hậu quả trận pháp bị phá , vội vàng hô lớn.

      Nhưng. . . . . .

      Vẫn có động tĩnh như cũ , cổ trưởng lão này , giống y như người chết .

      Đảo chủ tuyệt vọng rồi, hôm nay, Thiên Thương Đảo hoàn toàn xong rồi.

      Uỳnh. . . . . .

      Lại luồng công kích đánh úp lại, đảo chủ và nhị trưởng lão cũng rút lui từng bước, hai người chỉ cảm thấy đau xót ngực , trong miệng ngọt chút , phun ra ngụm máu đen . . . . . .

      Trận pháp rung động nhanh chóng, Mẫn Bá Thiên càng vui vẻ hơn, hai lần trước chẳng qua là tám chín phần công lực, mà lần này, trực tiếp công kích toàn bộ đến. . . . . .

      Uỳnh. . . . .

      Lại trận lay động, trận pháp đến mức bị phá thành từng mảnh ——

      Đúng vào lúc này, luồng nội lực cường hãn bỗng nhiên bay tới, hướng thẳng về phía Mẫn Bá Thiên. . . . . .

      Hả. . . . .

      đúng. . . . . .

      Trong lòng Mẫn Bá Thiên thầm kêu ổn, vội vàng lại vung tới chưởng, ăn cái dược vật kia, công lực tăng lên, nhưng dược vật này đúng là có hạn chế về thời gian .

      Nếu như, vượt quá thời gian, liền khôi phục đến trình độ bình thường .

      "A. . . . . . Các ngươi thế nào mới chịu ra. . . . . ."

      Đảo chủ ôm ngực, ông phát sau khi bị thương công lực lại biến mất .

      Mà ngay tại chỗ mấy người bọn họ vừa đúng, lúc này ba ông lão ra .

      Râu tóc bạc trắng, sắc mặt ngưng trọng.

      Bọn họ phát công, có điều, thần sắc cũng thoải mái. . . . . .

      "Công pháp của U Minh giới ?"

      người trong đó nhíu mày nghi ngờ, hỏi.

      "Phải . . . . . Độc khí này. . . . . ."

      người khác cũng kinh ngạc .

      "Cẩn thận chút. . . . . ."

      Người thứ ba dặn tiếng, ông lão chuyện đầu tiên nhìn lại đây:

      "Ê , ngươi làm sao chọc tới người của U Minh giới?"

      U Minh giới, là tồn tại cách biệt, thông thường bọn họ có gì liên lụy với bên này .

      "Ta. . . . . . Ta hoàn toàn trêu chọc bọn , là người của Phác Dương Sơn. . . . . ."

      Phác Dương Sơn. . . . . .

      Vẻ mặt của mấy ông lão khó hiểu:

      "Nhưng đây là độc của U Minh giới. . . . . .độc của U Minh giới , luôn luôn là mãnh liệt. . . . . ." Hơn nữa, độc này bọn họ cũng có phương pháp khắc chế .









      Chương 605: phá trận!
      Edit : PDN


      "Dựa vào, lão già này ra . . . . . ."

      Mẫn Bá Thiên đoán được tình huống bên kia , mà công lực của , lúc này cho dù tăng vọt, cũng thể hơn được mấy lão già này.

      "Vậy làm sao bây giờ?"

      Nhu Y cũng bất an , dù sao, mấy lão già này , đúng là tồn tại giống như thần.

      "Ta từ bỏ. . . . . ."

      Mẫn Bá Thiên lại lấy ra viên thuốc, mặc kệ , hôm nay nhất định phải đoạt được

      Nếu như lúc này từ bỏ, vậy . . .

      Về sau muốn đoạt được Thiên Thương Đảo, chỉ càng khó .

      Tuy rằng, cùng lúc dùng hai viên thuốc như vậy , đối với thân thể con người mà , tổn hại đúng là rất lớn .

      "Mẫn Bá Thiên?"

      Nhu Y nhìn vừa định uống thuốc, hơi lo lắng nhìn .

      " có việc gì. . . . . ."

      xong chút do dự nuốt vào, sắc mặt vốn là đen thùi lúc này càng thêm đen, nhan sắc kia. . . . . .

      Khiến Nhu Y cũng có phần dám nhìn .

      "Cách xa ta chút. . . . . ."

      Mẫn Bá Thiên hừ lạnh tiếng, Nhu Y vội vàng lùi lại, Mẫn Bá Thiên này . . . . . .

      Lúc này chính là cả người độc, ai dám tới gần?

      Mà hơi thở người . . . . . .

      Rất mạnh, làm cho Nhu Y đều có chút sợ hãi, sợ hãi. . . . . .

      Đó là loại uy áp mạnh mẽ, uy áp này chỉ có lúc cách xa rất nhiều , mới có thể xuất cảm giác .

      Lúc này Mẫn Bá Thiên, công lực đến tình trạng nào?

      Nhu Y dám tưởng tượng, nàng cũng cảm nhận được.

      Nhưng nàng biết, nếu như Mẫn Bá Thiên ra tay với nàng , bây giờ chính mình, hề có sức chống lại.

      Giống như là thịt cá mặc người chém giết .

      Mà viên thuốc vừa rồi. . . . . .

      Nhu Y biết U Minh Vương,đương nhiên cũng đoán được đó là của U Minh Vương đưa tặng.

      U Minh Vương, quả nhiên có rất nhiều thứ tốt.

      Chỉ tiếc, nàng rời khỏi U Minh giới, bao giờ có thể được ban cho nữa .

      Nghĩ vậy, Nhu Y càng hận Mẫn Du Nhiên .

      Nếu phải nàng ta đột nhiên xuất , U Minh Vương thể cần chính mình .

      Chết tiệt, nếu như về sau có cơ hội, nàng nhất định bỏ qua Mẫn Du Nhiên .

      Võ công của Mẫn Bá Thiên tăng lên tới cao nhất, bởi vì đối mặt với cổ trưởng lão bên kia , mấy lão già chưa chết này, cũng dám có chút lơ là.

      trực tiếp vận dụng công lực mười tầng cao nhất , đúng là chưởng về phía trung tâm trận pháp .

      Chưởng phong gào thét, bốn phía đất đá bay mù trời, mọi người nhịn được híp mắt lại, dám mở.

      Mà uy lực của chưởng . . . . . . ——

      Tại trung tâm của trận pháp ba đại trưởng lão đồng loạt lui về phía sau từng bước, tuy rằng hộc máu, nhưng sắc mặt vài người đều tái nhợt như tuyết.

      Lúc này công lực của đảo chủ tiêu tán, có khả năng lên giúp đỡ, nhưng ông cũng vẫn chú ý tình huống ở trung tâm trận pháp.

      Lúc này, vừa thấy phản ứng của cổ trưởng lão , sắc mặt lại nặng trĩu giống như tro tàn .

      Chuyện này. . . . . .

      Mẫn Bá Thiên, ngươi rất biến thái.

      "Trời muốn diệt Thiên Thương Đảo ta sao?"

      Cổ trưởng lão cũng phát tình ổn, người trong đó nhịn được hô lớn.

      ", thể nào. . . . . ."

      Ngay tại lúc bọn họ thể tin được toàn lực chống cự , lại luồng khí màu đen phun tới , uỳnh tiếng, trận pháp chợt lệch , cuối cùng chịu nổi công kích quá lớn kia, ầm ầm nứt vỡ .

      Bên phía Mẫn Bá Thiên rừng cây biến mất , cái bến cảng che chở hòn đảo lẳng lặng ra.

      Bên cạnh mặt nước, là Mẫn Bá Thiên, phía sau , nữ tử y phục màu hồng theo , nữ tử vẫn dùng khăn đen che mặt như cũ , lộ ra đôi mắt to.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 606=Diệt Thiên Thương đảo
      Edit:..Lam Thiên..




      Tiếp phía sau nữa, là người Phác Dương Sơn, mặt bọn họ đều mang theo vui mừng cùng kích động.

      Mà bên kia, sắc mặt của người Thiên Thương Đảo đều trắng bạch, mặt bọn họ tràn ngập hắc khí, hiển nhiên đám đều trúng độc.

      Khi sắc mặt từ trắng bạch chuyển thành màu đen, mọi người sớm còn lực phản kháng .

      “Ha ha......”

      Khuôn mặt Mẫn Bá Thiên tối đen , màu sắc so với mọi người đều đậm hơn.

      ha ha cười to, lộ ra hàm răng nanh vô cùng trắng noãn.

      Giống hệt như ám dạ ác ma, tùy thời đều khả năng đem mọi người nuốt hết.

      “Thiên Thương đảo, Uất Trì Tà Dịch...... Ha ha, ta rốt cục cũng đem Thiên Thương đảo phá hủy......”

      Tiếng cười càn rỡ ở trung phiêu đãng, người Thiên Thương đảo mảnh tĩnh mịch, lúc này bọn họ bại cục định.

      “Mẫn Bá Thiên, ngươi,… tiểu nhân......”

      Tà tâm giống nhau đều trúng độc, tuy rằng bị thương, nhưng độc khí trong khí , làm cho sắc mặt của cũng biến thành màu đen.

      “Ngươi là đại nhân sao? Tà Tâm, nếu phải ngươi là tiểu nhân, hừ...... ngươi cũng đem bản đồ phòng ngự đưa cho ta ......”

      Mẫn Bá Thiên lạnh hừ tiếng, thắng lợi , còn sợ cái gì?

      ngại hưởng thụ chút cảm giác là chúa tể nắm giữ sinh tử con người, chết tiệt, cảm giác này tốt.

      “Ta......”

      “Ai nha, tính ra, ngươi cũng là công thần của Phác Dương sơn ta. Tà Tâm, chỉ cần ngươi quỳ xuống dập đầu trước ta, ta hảo tâm thả ngươi con đường sống......”

      Mẫn Bá Thiên mặt nhân từ , Tà Tâm giận đến trừng mắt nhìn cái:

      “Hừ, đừng mơ tưởng......”

      Dập đầu, đường sống?

      Tà Tâm cho dù là muốn làm thiếu đảo chủ, cũng là tiểu nhân, nhưng là làm được......

      “Chậc chậc chậc, đúng là có cốt khí? Chỉ là, ta chán ghét nhất là người có cốt khí nhân......”

      hướng tới chỗ Tà Tâm nhàng vung tay lên, bộ dáng kia, giống như nhàng bủi lớp bụi bặm ......

      Nhưng Tà Tâm......

      Thế nhưng thân mình thẳng tắp bay ra ngoài, cuối cùng té ngã mặt đất, phanh tiếng, đất tạo thành cái hố to.

      Khóe miệng có chất lỏng đỏ tươi chảy ra, Nhu Tình vừa thấy vội vàng chạy tới, ôm lấy thân mình Tà Tâm, thương tâm khóc :

      “Tà Tâm...... Tà Tâm......”

      Nhìn đến Nhu Tình, ánh mắt Nhu Y tối sầm lại, nữ tử này......

      Trong lòng, có vài phần hận nàng , nhưng xem nàng thương tâm như vậy, nàng lại có vài phần vui vẻ......

      Hừ, dám cười nhạo ta sao?

      Nhu Tình, ngươi nhất định so với ta đều thảm hại hơn.

      “Ai, thú vị, Thiên Thương đảo cũng bất quá chỉ là như thế, cổ trưởng lão như thế nào, ở trong tay ta, còn phải......”

      đến mức này, Mẫn Bá Thiên cũng nóng nảy, bọn họ đều trúng độc, có giải dược của , dựa theo mức độ lợi hại của loại động này, bọn họ căn bản sống quá hôm nay......

      Bất quá đáng tiếc ......

      “Đáng tiếc, Uất Trì Tà Dịch ở đây, nếu là đến , vậy càng hoàn mỹ ......”

      Mẫn Bá Thiên thở dài tiếng, kia chung quy vẫn là tai họa lớn a.

      chết ......”

      mặt Đảo chủ mảnh tro tàn, biết chính mình sống quá hôm nay......

      Nhưng......

      Truyền thừa mấy trăm năm của Thiên Thương đảo, lại bị hủy ở trong tay chính mình, trong lòng so với ai khác đều khổ sở hơn.

      Tuy rằng biết, này cùng chính mình có quan hệ trực tiếp, nhưng......

      chết sao? Vậy cũng chính xác, tại cái thời kia, ngươi cho là có người sống có thể ra?”

      Mẫn Bá Thiên tuy rằng biết Uất Trì Tà Dịch bọn họ ra, nhưng cũng tính toán cho bọn hi vọng.

      Khiến cho bọn họ tuyệt vọng mà chết, như vậy mới thống khoái.

      Hơn nữa, cho dù Uất Trì Tà Dịch có đến , có thể ngăn cản độc công của chính mình sao?

      , ...... Uất Trì Tà Dịch chết tại kia......”







      ☆, Chương 607: Ngươi tìm chết !
      Edit:..Lam Thiên..



      Đến lúc này, đảo chủ vẫn như cũ tin Tà Dịch chết.

      “Phải ? Ngươi rất nhanh có thể nhìn thấy , đảo chủ, Uất Trì Đoạn, chờ ngươi chết, ngươi liền tự mình hỏi chút ......”

      Mẫn Bá Thiên bỗng nhiên đối với đảo chủ đánh qua, lần này đánh tới người đảo chủ. Với uy lực kia khả năng liền......

      “Mẫn Bá Thiên, ngươi liền chờ mong ta chết như vậy? Ngươi cũng còn chưa có chết, Ngươi ta nếu là chết, ngươi chẳng phải là rất đơn sao ?”

      Ngay tại thời điểm chưởng kia hạ xuống, trong trung bỗng nhiên vang lên tiếng cười lạnh, thanh quen thuộc kia vang lên, có người vui mừng cũng có người lo lắng.

      “Là Uất Trì Tà Dịch......”

      “Thiếu đảo chủ......”

      “Tà Dịch......”

      Rất nhiều người hô lên, liền ngay cả sắc mặt đảo chủ cũng là vui vẻ, thậm chí quên né tránh chưởng trí mạng kia của Mẫn Bá Thiên.

      Kỳ , dựa theo võ công tại của , cũng khả năng né tránh.

      đạo bóng dáng nhắn bỗng nhiên bay đến, thời điểm cách đảo chủ còn có mấy thước, đạo dây tơ màu đen bay qua, cuốn lấy thân mình đảo chủ, ở giữa trung vẽ ra cái độ cong hoàn mỹ, sau đó hạ xuống.

      Bên người đảo chủ, bỗng nhiên nhiều hơn nữ tử, nữ tử này mặc y phục màu xanh, dung mạo nàng như hoa, tuyệt mỹ mà diễm lệ.

      Đông Phương Ngữ Hinh......

      Rất nhiều người đều nhận ra nữ tử kia, bất quá nàng có mặc bạch y như bình thường, nàng lúc này thân màu đen lại càng tăng thêm vẻ khí bức người .

      Ánh mắt Nhu Y nhíu lại, nàng có nghĩ tới nàng gặp lại Đông Phương Ngữ Hinh , chỉ là nàng nghĩ tới, lại gặp mặt.

      Hơn nữa, nàng vừa mới xuất trướng, liền thoải mái liền đem đảo chủ cứu ra, kinh diễm ánh mắt mọi người.

      Nữ tử này......

      đúng là đến chỗ nào nhất dịnh là tiêu điểm chỗ đó.

      Trong lòng càng thêm ghi hận, nàng chết, lại còn cùng Uất Trì Tà Dịch cùng nhau trở lại.

      Hơn nữa, sắc mặt nàng hồng nhuận, vẻ mặt thanh tú, chỉ ra nàng tại rất hạnh phúc.

      Hạnh phúc, nghĩ tới danh từ này, Nhu Y trong lòng càng thêm ghi hận --

      “Uất Trì Tà Dịch......”

      Nhìn thấy Uất Trì Tà Dịch xuất ra, ánh mắt Mẫn Bá Thiên càng lạnh lùng, chợt ha ha cười:

      “Hảo, hảo, sai, đều đến ...... Hôm nay vừa vặn cùng nhau thu thập , người cũng tha, toàn bộ...... đều diệt......”

      Lúc này võ công của vẫn là cao nhất, hơn nữa còn có độc khí, hừ, Uất Trì Tà Dịch chính là tự tìm cái chết .

      Mà Đông Phương Ngữ Hinh......

      Mẫn Bá Thiên nhìn về phía nữ tử kiên cường tuyệt sắc kia, nàng cứ như vậy chết có chút đáng tiếc, nếu là......

      Có thể đem nàng thu phục, này chính là việc tốt.

      từng chỉ lần hâm mộ, hâm mộ Uất Trì Tà Dịch có vận khí tốt.

      Nhưng tại, chỉ cần Uất Trì Tà Dịch vừa chết, nữ tử này, cũng tùy ý chính mình xâm chiếm.

      “Phải ? Mẫn Bá Thiên, ngươi liền khẳng định như vậy?”

      Uất Trì Tà Dịch bọn họ cũng có dùng lồng khí phòng ngự, bọn họ cũng đến được lúc , nhưng sắc mặt hai người vẫn như thường, vẫn chưa giống như người Thiên Thương Đảo , sắc mặt biến thành màu đen, ra mặt trúng độc.

      Mẫn Bá Thiên nghĩ nguyên nhân là do độc khí nhạt , nên lại phát công.

      thầm phóng độc, nhưng tựa hồ......

      “Uất Trì Tà Dịch, ngươi tìm chết ......”

      Thấy Uất Trì Tà Dịch tựa hồ cũng có trúng độc, hơn nữa võ công của có thời gian hạn chế, lúc này chậm trễ chút thời gian, Mẫn Bá Thiên dám tiếp tục chờ , vạn nhất công lực của giảm sút, kia......

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 608: Ngươi mặc kệ sống chết của phụ thân ngươi?

      Edit:..Lam Thiên..






      , liền hối hận kịp.


      Bất quá, trong lòng có chút kỳ quái, chẳng lẽ là độc của đối với Uất Trì Tà Dịch bọn họ vô dụng?


      có khả năng, có khả năng có người có thể tránh thoát , trừ phi có giải dược của .


      Mẫn Bá Thiên cấp tốc ra tay, Uất Trì Tà Dịch vừa định nghênh chiến, Đông Phương Ngữ Hinh lại thấp giọng cảnh cáo :


      cần......”


      “Võ công của đúng, hẳn là ăn qua đan dược tăng công lực......”


      Nàng xác định tình huống của Mẫn Bá Thiên đúng.


      Uất Trì Tà Dịch vừa nghe, liền trực tiếp cứng rắn chống lại, ngược lại là chạy trốn.


      Mẫn Bá Thiên đánh chưởng trúng, trong lòng thầm giật mình, phải biết rằng tại võ công của , cũng phải là chỉ cao thêm tầng.


      Cho dù là có độc khí trợ giúp, theo lý thuyết Uất Trì Tà Dịch cũng khả năng né tránh.


      liền kết luận này là vì Uất Trì Tà Dịch may mắn, lại tiếp tục công kích, muốn tranh thủ thời gian lúc võ công của còn mạnh.


      Nhưng là, uống dược hoàn được đoạn thời gian , tuy rằng sắc mặt vẫn tối đen như cũ, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn có thể nhìn ra màu sắc kia biến hóa.


      Hừ, nàng là người luyện đan sư, đối với chuyện này tự nhiên là cực kì mẫn cảm, cho nên nàng dùng truyền cho Uất Trì Tà Dịch:


      “Công lực của dần suy yếu, bám trụ ......”


      Uất Trì Tà Dịch lạnh lùng cười, lại tránh phong mang của , thanh lạnh lùng :


      “Mẫn Bá Thiên, ngươi mặc kệ phụ thân của ngươi sao ?”


      Lời này vừa ra, tay Mẫn Bá Thiên dừng lại chút, công kích cũng dừng lại.


      “Ngươi......”


      “Hừ......”


      Uất Trì Tà Dịch hừ lạnh tiếng, đúng ở lúc này, trong tay Đông Phương Ngữ Hinh nhiều hơn người.


      Người kia, văn nhã nằm sấp mặt đất, kia phải đảo chủ Phác Dương sơn Mẫn Hằng là ai đây?


      “Phụ thân?”


      nghĩ tới, bọn họ thế nhưng bắt được phụ thân.


      Mẫn Bá Thiên sắc mặt u, nhìn bộ dáng của phụ thân, ràng là bị khống chế huyệt đạo .


      Hoặc là, trúng độc.


      Đông Phương Ngữ Hinh là luyện đan sư cao cấp, nàng dụng độc, từng được kiến thức qua.


      “Gâu...... gâu...... gâu......”


      Mẫn Hằng muốn cái gì, nhưung xuất khẩu , vẫn như cũ là tiếng cẩu kêu.


      trường mọi người sửng sốt, chợt có người nhịn được nở nụ cười.


      Đương nhiên, cười này tự nhiên là người Thiên Thương đảo .


      Người Phác Dương sơn tuy rằng cũng cảm thấy có chút buồn cười, nhưng ai cũng dám cười ra tiếng, đám phụng phịu, nhẫn nhịn cực kì vất vả.


      “Phụ thân, ngươi......”


      Mẫn Bá Thiên triệt để sợ ngây người, nghĩ tới đời thế nhưng lại có loại độc dược này.


      “Gâu...... gâu gâu......”


      Mẫn Hằng muốn cái gì?, muốn mắng người, chính là xuất khẩu , liền chỉ có thanh đơn điệu kia phát ra mà thôi.


      “Ngươi...... Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi đối với cha ta làm cái gì?”


      Mẫn Bá Thiên tức giận rống to, Đông Phương Ngữ Hinh trong lòng thầm buông lỏng chút, có thể dời lực chú ý của Mẫn Bá Thiên là tốt rồi.


      Người Thiên Thương đảo trúng độc, chốc chưa chết ngay được.


      Mà chuyện nàng nghiên cứu ra giải dược, tự nhiên giờ phút này cũng thể để cho Mẫn Bá Thiên biết được.


      Lúc này, võ công của vẫn khủng bố .


      “Cũng có gì, chính là tùy tiện cho ăn viên dược mà thôi......”


      “Ngươi......”


      đoàn hắc khí lớn đối với Đông Phương Ngữ Hinh công kích qua, Đông Phương Ngữ Hinh né tránh, nàng nhàn nhạt cười:


      “Ngươi nếu giết ta, phụ thân ngươi liền vĩnh viễn làm con chó ......”


      Ầm vang......


      Mẫn Bá Thiên thu hồi chân khí, đối với phương hướng khác công kích , chỉ nghe thấy ầm vang tiếng, đất liền xuất cái hố to.


      đời này cũng chỉ có mình ngươi là luyện đan sư......”


      Mẫn Bá Thiên tựa hồ là cho Đông Phương Ngữ Hinh nghe, cũng tựa hồ muốn thuyết phục chính .




      ☆, Chương 609: đến pha trò !


      Edit:..Lam Thiên..




      “Đúng, ngươi lợi hại hơn so với ta, nhưng...... Độc dược của ta, tựa hồ có vài người có thể giải được......”



      Đông Phương Ngữ Hinh mỉm cười xong, tươi cười kia, làm Mẫn Bá Thiên có xúc động muốn giết người.



      Độc dược của Đông Phương Ngữ Hinh ......



      ......



      được kiến thức qua lần, cũng chịu đủ.



      “Ngươi như thế nào lại trúng độc?”



      Lúc này, Mẫn Bá Thiên mới nghĩ tới vấn đề khiến khó hiểu nhất......



      “Ha ha, ta phải là người Thiên Thương đảo ......”



      “Nhưng ......”



      nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, tựa hồ cũng có việc gì.



      cùng người bình thường giống nhau......”



      Đông Phương Ngữ Hinh cực kì vô tội, nhưng lời này thế nào lại làm cho người ta nghe xong có vài phần......



      Hương vị khoe khoang?



      Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi còn có thể kiêu ngạo hơn sao?



      “Mẫn Bá Thiên, ngươi nhanh chóng đem giết, nàng muốn kéo dài thời gian......”



      Nhu Y nhìn ra có điều đúng, liền vội vàng nhắc nhở.



      Nhu Y vừa xong, Đông Phương Ngữ Hinh liền nhìn qua, nàng nhìn thấy nữ tử mặc y phục màu hồng nhạt.



      Tuy rằng nữ tử kia dùng khăn lụa che mặt, nhưng nàng vẫn có thể nghe ra thanh của nàng.



      “Nhu Y?”



      Nữ nhân này có việc gì? Nàng làm sao có thể......



      Nhìn về phía mọi người thụ thương, lại nhìn về phía Nhu Y, Đông Phương Ngữ Hinh rốt cục cũng hiểu được, nguyên lai......



      Cái gọi là phản đồ, dĩ nhiên là......



      Nhu Y?



      Nữ tử này, đúng là đủ biết xấu hổ .



      Xem như Uất Trì Tà Dịch cần nàng, nàng tốt xấu cũng là người Thiên Thương đảo, vậy mà cũng dám phản bội Thiên Thương đảo?



      “Hừ...... Uất Trì Tà Dịch, ngươi chết ......”



      Người Mẫn Bá Thiên muốn giết nhất, là Uất Trì Tà Dịch.



      Về phần Đông Phương Ngữ Hinh, vẫn còn tồn tại vài phần tâm tư .



      Dùng hết toàn lực, đối với Uất Trì Tà Dịch đánh qua.



      Uất Trì Tà Dịch tự nhiên cùng cứng đối cứng, mà lựa chọn chiến thuật quanh co.



      “Mẫn Bá Thiên, nếu chàng có chuyện gì, phụ thân ngươi cũng đừng muốn sống ......”



      Đông Phương Ngữ Hinh lạnh giọng cảnh cáo .



      “Vì nghiệp lớn của Phác Dương sơn, phụ thân tử, cũng rất đáng giá ......”



      Mẫn Bá Thiên lãnh huyết xong, tuy rằng Uất Trì Tà Dịch có trúng độc, nhưng lúc này với võ công của , giết nhất định thành công .



      Mẫn Hằng có chút thể tin được, nhi tử của chính mình, thế nhưng để ý chết sống của chính mình?



      khiếp sợ trừng lớn mắt, kêu gâu gâu gâu, chính là thanh kia, mang theo vài phần thê thảm nên lời --



      “Ai, nơi này sao lại náo nhiệt như vậy?”



      tiểu cầu đỏ rực bỗng nhiên bay tới, vượt lên trước mặt Uất Trì Tà Dịch , trực tiếp hướng về phía chân khí màu đen kia nghênh tiếp.



      Màu đen, vốn là cực kì nồng đậm, nhưng chuyện kỳ quái là, tiểu cầu thế nhưng đem màu đen kia toàn bộ cắn nuốt.



      Cùng thời khắc đó, bầu trời xuất mấy bóng người, trong đó người cầm đầu , giơ bàn tay bé lên :



      “Tiểu Hỏa Cầu, Tiểu Hỏa Cầu, cẩn thận chút......”



      “Thứ này ăn ngon......”



      Tiểu Hỏa Cầu vui vẻ xong, mọi người nghe xong đều mặt đầy hắc tuyến......



      Đây là độc khí, phải thức ăn.



      Mẫn Bá Thiên tiếp tục công kích Uất Trì Tà Dịch, nhưng......



      Tất cả công kích của toàn bộ đều bị Tiểu Hỏa Cầu ăn hết.



      Uất Trì Tà Dịch xem chính mình cũng có việc gì, liền nhảy xuống, đứng ở bên cạnh Đông Phương Ngữ Hinh, bất đắc dĩ buông tay:



      “Nếu biết Tiểu Hỏa Cầu có thể thu phục, chúng ta cần gì phải......”



      Đông Phương Ngữ Hinh cũng bất đắc dĩ cười, nàng đồng dạng nghĩ tới, Tiểu Hỏa Cầu thế nhưng có bản lãnh này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :