1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 590: Nụ hôn đầu tiên của Hoan Hoan.
      Edit:..Lam Thiên..

      Hoan Hoan có chút hận chính mình, ô ô, tuy rằng thích đẹp là sai, nhưng bé tựa hồ có chút hơi quá đáng.

      “Tiểu Hoan Hoan, ngươi cảm giác ta thế nào a? phải ta cũng rất đẹp sao?”

      Tiểu Nhạc Nhạc có chút bị đả kích, cũng là mỹ nam có được ?

      “Ngươi a......”

      Hoan Hoan cúi đầu nhìn Tiểu Nhạc Nhạc, nghiêm cẩn nghiên cứu hồi:

      “Ta biết a, Tiểu Nhạc Nhạc, khả năng là vì ngươi luôn luôn ở bên người ta, cho nên ta cảm thấy được ngươi có bao nhiêu tuấn......”

      Đả kích, trần trụi đả kích a.

      Tiểu Nhạc Nhạc bi phẫn , nhưng lại cố tình đối với Tiểu Hoan Hoan cũng thể sinh khí:

      “Ta cũng rất tuấn tú mà , Tiểu Hoan Hoan, thời điểm ngươi muốn nhìn mỹ nam ngươi nhìn ta được sao?”

      Chịu đựng mất mát trong lòng , Tiểu Nhạc Nhạc nổi tính tình trẻ con .

      “Tốt tốt, nhưng ngươi so với ta đều hơn chút? Ngươi chính là tiểu hài tử a?”

      Tiểu Hoan Hoan hết sức vô tội, Tiểu Nhạc Nhạc trong lòng càng thêm rối rắm.

      nên làm cái gì bây giờ? Tuy tại ở giai đoạn tiểu hồ ly, nhưng tuổi cũng tính là , nhưng vì sao lúc biến thành người liền như vậy?

      Ô ô, tức chết , quên hỏi lão hồ ly làm thế nào để lớn hơn chút.

      cần làm đứa , muốn lớn, muốn biến thành đại nhân.

      Chính là......

      Nếu lớn hơn chút, chỉ sợ......

      Nhìn về phía tay bé của Hoan Hoan, nếu lớn hơn chút, theo tính tình của Uất Trì Tà Dịch, chỉ sợ muốn gần Tiểu Hoan Hoan cũng được.

      là đủ rối rắm , đời này thế nào lại có biện pháp vẹn cả đôi đường đây?

      lỗ......”

      Ngay tại lúc Tiểu Nhạc Nhạc vô cùng rối rắm, trong phòng vang lên thanh xấu hổ.

      Khuôn mặt Tiểu Hoan Hoan đỏ lên, bé ôm lấy bụng, vừa rồi bé căn bản chưa ăn được mấy miếng, liền bỏ .

      Lúc này, bụng lại lần nữa bắt đầu kháng nghị .

      “Tiểu Nhạc Nhạc, ta......”

      Bụng ở trước mặt Tiểu Nhạc Nhạc kêu to, Tiểu Hoan Hoan có chút ngượng ngùng.

      Khuôn mặt nhắn đỏ bừng , giống như quả táo chín, thoạt nhìn càng thêm đáng .

      thể , Đông Phương Ngữ Hinh dịch dung cho bé phi thường cao cấp, mang theo chính là dung mạo cải biến, nhưng về bản chất lại vô cùng bình thường, khuôn mặt vẫn có thể hồng lúc ngượng ngùng, và vẫn có thể nhìn thấy biểu cảm mặt --

      “Tiểu Hoan Hoan, nhắm mắt lại......”

      Tiểu Nhạc Nhạc nhìn thấy Tiểu Hoan Hoan đáng , liền ôn nhu .

      Tiểu Hoan Hoan biết hại chính mình, bé yên tâm nhắm mắt lại.

      “A......”

      môi nóng lên, Tiểu Hoan Hoan vừa muốn há mồm, bỗng nhiên có cái gì đó rơi xuống trong miệng.

      Bé vội vàng mở mắt ra, liền nhìn thấy ánh mắt sáng long lanh của Tiểu Nhạc Nhạc, mà trong miệng bé, biết khi nào nhiều hơn khối thịt bò.

      “Tiểu Nhạc Nhạc......”

      Trong mắt lên tia kinh hỉ, này Tiểu Nhạc Nhạc, lại cẩn thận như vậy a, biết bé chưa ăn no, nên mang theo thịt bò cho bé.

      “Ta biết ngươi đói bụng, cho nên......”

      mặt Tiểu Nhạc Nhạc cũng nổi lên đỏ ửng khả nghi, Tiểu Hoan Hoan biết ngượng ngùng, hắc hắc cười:

      “Vậy còn ngươi? Ngươi cũng ăn chút a......”

      Đem thịt bò tay đưa cho Tiểu Nhạc Nhạc, đây là bé vừa mới cắn qua ngụm .

      Tiểu Nhạc Nhạc nhìn chính chính, hé miệng, miếng thịt bò kia, tựa hồ còn có mùi miệng của Tiểu Hoan Hoan.

      Tay vuốt miệng, miệng của Tiểu Hoan Hoan ......

      mềm mại a......

      ☆, Chương 591: phá trận.
      Edit:..Lam Thiên..


      dám cho Tiểu Hoan Hoan, vừa rồi vụng trộm hôn bé cái.

      Tuy rằng rất nhanh, nhưng cũng là hôn .

      Tiểu Hoan Hoan là của , ai đều đừng nghĩ đoạt .

      Mà Tiểu Hoan Hoan của chúng ta, thế nào cũng nghĩ đến, nụ hôn đầu tiên của bé, dĩ nhiên là có như vậy --

      “Thế nào? Đây là trận pháp gì?”

      Mẫn Bá Thiên mang theo Nhu Y đến bên ngoài Thiên Thương đảo, để tất cả mọi người truy xét tin tức của Uất Trì Tà Dịch bọn họ , nhưng vẫn có kết quả gì.

      cũng thử qua biện pháp kia, nhưng vẫn có người phát thi thể của bọn họ.

      Này thuyết minh, bọn họ còn sống, biết tại trốn ở nơi nào, biết khi nào ra .

      Uất Trì Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh, hai người kia chỉ cần ngày chết, tận mắt thấy bọn họ chết , liền thể yên tâm.

      Tuy rằng U Minh vương có việc gì, nhưng làm sao có thể lo lắng?

      Nhưng nếu là đem Thiên Thương đảo lấy được giống nhau .

      Đem nơi này đều hủy , bọn họ cho dù có thân ra, còn ích lợi gì nữa đâu?

      Thiên Thương đảo còn, Uất Trì Tà Dịch còn có thể lần nữa tạo ra Thiên Thương đảo khác sao?

      Đảo chủ bọn họ đều chết, mình người còn có thể lật đổ được sao?

      Hừ, cho dù có lợi hại chăng nữa, cũng tin tưởng có bổn này .

      Cho nên, tại công phá chỗ này, là phi thường trọng yếu.

      Nhu Y dám chính diện ra, tuy rằng nàng phản bội Thiên Thương đảo, nhưng chính diện đối mặt, vẫn cần có dũng khí.

      mặt của nàng mang theo tầng mạng che mặt màu đen, người ngồi ở ghế tựa cao lớn, hai mắt lợi hại quét qua trận pháp kia.

      Này, nàng biết......

      Gia gia\ từng qua, nàng cũng có học qua.

      Nhưng lúc này vừa thấy, cùng gia gia lúc đó, khác biệt .

      Từ lúc Mẫn Bá Thiên bắt đầu tấn công Thiên Thương đảo, Tà Tâm liền có xuất , này thuyết minh hoài nghi chính mình .

      Này nàng cũng sớm đoán được, cũng có gì ngoài ý muốn.

      Tà Tâm tâm thuật bất chính, muốn làm thiếu đảo chủ, đến muốn điên rồi.

      Chuyện thông đồng với Mẫn Bá Thiên, nếu bị đảo chủ biết, kia tối thiểu , cũng là gần chết

      mất tất cả, thậm chí bao gồm cả thân phận nhi tử của đảo chủ.

      Vậy, mộng làm thiếu đảo chủ, liền càng thể thực .

      Cho nên, Tà Tâm có khả năng cùng đảo chủ thẳng thắn .

      Kia gia gia cũng biết chuyện mình phản bội.

      Trận pháp này......

      Rốt cuộc làm vì sao lại có? Gia gia nếu là biết chính mình phản bội , có khả năng thay đổi trận pháp?

      Nhu Y mày gắt gao nhăn lại , hiển nhiên là gặp phiền toái?

      “Ngươi phá giải được?”

      Mẫn Bá Thiên sắc mặt lạnh lùng, thể tưởng được Nhu Y thế nhưng lại vô dụng nhưu vậy.

      “trận pháp này, gia gia có qua cho ta, ta cũng biết cách phá giải, nhưng...... Tựa hồ, có chút đúng......”

      Nhu Y bất an .

      “Có ý tứ gì?”

      Đối với Mẫn Bá Thiên mà , cái gì cũng trọng yếu, chỉ cần kết quả.

      “Ngươi cũng biết Tà Tâm, ngươi có phải hay đem chuyện chính cùng ngươi cấu kết ra đây?”

      Nhu Y ngẩng đầu nhìn Mẫn Bá Thiên, Mẫn Bá Thiên nhãn thần lạnh lùng:

      ......”

      khẳng định, hiểu Tà Tâm là người ích kỷ.

      “Ân...... Ta cảm giác cũng đúng! Nhưng...... trận pháp này, tại bị cải biến, ta lo lắng bọn họ biết ta phản bội Thiên Thương đảo rồi......”

      Này......

      Chương 592 : máu virus

      Edit: PDN

      Nếu biết, vậy tam trưởng lão đề phòng Nhu Y, chuyện đó liền phiền toái .

      "Chắc hẳn ngốc như vậy . . . . . ."

      Nếu , có được tất cả đều uổng phí .

      "Tốt lắm, trận pháp này ta xem qua , cho ta hai ngày , ta trở về nghiên cứu ra biện pháp phá giải. . . . . ."

      Nhu Y xua xua tay, mặc dù có biến hóa, nhưng dựa vào thông minh của nàng, chắc gì phá giải được.

      "Hai ngày? Thời gian quá dài . . . . . ."

      Mẫn Bá Thiên bực mình nhìn Nhu Y, mắt Nhu Y liếc liếc:

      "Vậy bây giờ ngươi tự mình phá. . . . . ."

      xong, vung tay lên, những người nâng ghế dựa này, dám rời .

      Bây giờ Mẫn Bá Thiên mở miệng, bọn họ đâu dám bỏ kiêu ngạo như vậy chứ?

      Nhu Y sửng sốt, nhìn bọn họ, bỗng nhiên cười lạnh :

      "Mẫn Bá Thiên, tại ta mới biết được, cái gọi là Thánh nữ này, hóa ra chỉ là con rối tay ngươi . . . . . ."

      Chính mình quá ngây thơ rồi sao?

      Mẫn Bá Thiên sửng sốt, tuy rằng Nhu Y cần thời gian hai ngày , nhưng. . . . . .

      Trừ bỏ Nhu Y, cũng có người khác biết phá giải trận pháp .

      "Các ngươi là kẻ điếc sao? nghe thấy lời của Thánh nữ ?"

      Mẫn Bá Thiên phiền chán đá ra cước , người trong đó thân mình bay ra ngoài, rơi xuống mặt đất, nôn ra vài ngụm máu, chết.

      Sau khi chết có người đến bổ sung đủ, nâng Nhu Y lên, .

      Gần đây, tính tình của thiếu đảo chủ càng ngày càng tốt , bọn họ nhìn cũng sợ hãi mà?

      Thấy Nhu Y rồi, Mẫn Bá Thiên nắm chặt tay ——

      Nhu Y, ngươi là càng ngày càng kiêu ngạo .

      Ta liền nhịn ngươi vài ngày, hừ. . . . . .

      Chờ Thiên Thương Đảo hủy diệt, đương nhiên ta . . . . .

      Có điều, nữ nhân này là ngoan độc, tuyệt tình, nàng có thể phản bội Thiên Thương Đảo, về sau có thể phản bội Phác Dương Sơn của bọn họ giống như thế, nữ nhân như vậy , giữ lại được.

      Chẳng qua, bây giờ đây, cần nàng, tất nhiên cần cung cấp nuôi dưỡng tốt.

      Hai ngày sao? Qua hai ngày nữa, vậy Thiên Thương Đảo, liền xong rồi ——

      "Đây là mười người của Mẫn Bá Thiên . . . . . ."

      Đến địa bàn của Phác Dương Sơn , tuy rằng rất khó trà trộn vào , nhưng ngăn cản được mấy người Đông Phương Ngữ Hinh.

      Võ công của bọn họ , ở cái thế giới này, có thể coi như rất cao thủ .

      Người bình thường, hoàn toàn có khả năng làm gì bọn họ

      Quốc sư dựa theo phân phó của Đông Phương Ngữ Hinh , bắt tới mười người của Mẫn Bá Thiên, Đông Phương Ngữ Hinh che lại huyệt đạo của bọn họ , lấy máu so sánh với máu trong tay mình .

      Dùng thời gian ngày , cuối cùng so sánh ra được chỗ khác nhau.

      Triệu tập ba người bọn họ lại, sắc mặt Đông Phương Ngữ Hinh rất nặng nề.

      " có kết quả ?"

      Uất Trì Tà Dịch biết ra kết quả , nhưng kết quả này, tất nhiên , khiến người ta khó mà chấp nhận.

      Bằng , Đông Phương Ngữ Hinh ngưng trọng như thế .

      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, cũng nỡ lòng tiếp tục tiếp.

      "Hinh Nhi, cuối cùng là loại độc gì?"

      Nữ vương có phần thiếu kiên nhẫn , với bà mà , an toàn của mấy người họ quan trọng nhất.

      "Là loại độc có tính chất lựa chọn thành phần máu. . . . ."

      Loại độc chất này, ở đại ít, nhưng cổ đại này . . . . . .

      Lúc ấy có bốn chị em cacsnangf ở cùng nhau, trong đó có người thích mân mê máy tính , là thiên tà ihacker máy tính .

      lần là nhàn rỗi nhàm chán, nàng liền xâm nhập bên trong cái tổ chức khủng bố , kết quả nhìn thấy bọn họ từng nghiên cứu kiểu virus loại này .

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 593 : phương pháp giải độc tàn nhẫn
      Edit: PDN

      Đúng, đây là virus, phải chỉ là độc dược bình thường .

      Lựa chọn máu người, mầm độc như vậy , có thể thả ra tùy tiện , nhưng xúc phạm tới người nhà.

      "Cái gì. . . . . . Hinh Nhi, tính lựa chọn máu cái gì . . . . . ."

      Cái từ ngữ này có chút xa lạ, ba người bọn họ nghe cũng chưa hiểu .

      "Tà Dịch, Phác Dương Sơn và Thiên Thương Đảo các chàng, chắc là rất ít kết hôn chứ?"

      Đông Phương Ngữ Hinh ngẩng đầu nhìn Uất Trì Tà Dịch, gật gật đầu:

      "Có người phải lén làm như vậy, nhưng cơ bản ít vô cùng . . . . . ."

      Ở tầng lớp , kiên quyết cho phép làm như vậy .

      Đương nhiên, cho dù là phía ngăn lại, cũng thể hoàn toàn ngăn chặn tình huống này, đây là chuyện mọi người đều biết .

      "Lúc trước đảo chủ phản đối chúng ta cùng chỗ, cũng là bởi vì ta phải người của Thiên Thương Đảo, sợ hãi vì ta và ngươi cùng chỗ, đời sau của chúng ta ảnh hưởng đến huyết mạch thuần khiết của Thiên Thương Đảo, đúng ?"

      Sắc mặt Uất Trì Tà Dịch trầm trọng gật đầu, nhưng chứng minh, cái đó hoàn toàn cần lo lắng .

      Hoan Hoan của bọn họ, thiên phú so với ai khác đều cao hơn, huyết mạch cũng chính cống.

      cũng có phần khó hiểu, cảm thấy chuyện huyết mạch , rất kỳ diệu.

      "Tà Dịch, chuyện như vậy, chỉ là Thiên Thương Đảo như thế, Phác Dương Sơn cũng là như thế, người của bọn họ, đều có chảy huyết mạch của Phác Dương Sơn bọn họ, giống như là Thiên Thương Đảo , mà lần này Mẫn Bá Thiên dùng là cái gọi là độc khí công, chẳng qua là loại độc lựa chọn máu mà thôi. . . . . ."

      Bây giờ bọn họ hơi hơi có phần hiểu được, quốc sư hỏi:

      "Hinh Nhi, đời này có độc kỳ lạ như vậy sao?"

      tự nhận là kiến thức rộng rãi, nhưng chuyện như vậy, cũng là lần đầu tiên nghe qua.

      "Ta cũng nghĩ tới bên này có người biết được thứ này, chẳng qua, tại nếu độc này ra , vậy thuyết minh, người kia, nhất định còn có độc dược lợi hại hơn . . . . . ."

      có khả năng để đồ tốt nhất của mình cho người ta , trừ khi. . . . . .

      Đây chính là mục đích cuối cùng nhất của .

      "Vậy bây giờ chúng ta nên làm như thế nào? Máu của chúng ta, cũng có huyết mạch của Phác Dương Sơn nha. . . . . ."

      Nữ vương sốt ruột , nếu dựa theo lời của Đông Phương Ngữ Hinh, vậy chẳng phải là trừ khi bọn họ là người của Phác Dương Sơn, bằng , bọn họ thể tránh thoát độc của Mẫn Bá Thiên sao?

      "Có biện pháp, chỉ có bắt người. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh từng qua trả thù Mẫn Bá Thiên , nhưng nàng nghĩ tới giết bao nhiêu người.

      Tuy rằng Mẫn Bá Thiên giết nhiều người của Thiên Thương Đảo như vậy, nhưng. . . . . .

      Đồng dạng, giết những dân chúng vô tội kia, nàng cảm thấy có phần tàn nhẫn.

      Bởi vì đây là chủ ý của Mẫn Bá Thiên , mà phải của những người thường này .

      "Hinh Nhi, nàng là . . . . . ."

      "Dùng thân thể và máu của bọn họ , tinh luyện đan dược, chỉ cần chúng ta dùng, có thể phòng ngừa khí độc kia giống vậy . . . . . ."

      Đây là biện pháp duy nhất nàng nghĩ được , nhưng biện pháp này , có chút tàn nhẫn.

      "Được. . . . . ."

      Tà Dịch vỗ cái bàn, chỉ cần cứu Thiên Thương Đảo, cái gì cũng nguyện ý làm.

      "Bao nhiêu người?"

      Nữ vương chớp chớp mi, chuyện này bà thành thạo nhất.

      "Hơn ngàn . . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh dè dặt con số , bởi vì cái này cần nồng độ cao mới được, hơn ngàn là con số thận trọng, nàng phải làm giải dược, cũng chỉ là vài người bọn họ, còn có người của Thiên Thương Đảo, chết , đều cần dùng.

      "Ba người chúng ta phân công nhau hành động , xem ai bắt nhiều người. . . . . ."

      Quốc sư nóng lòng muốn thử , Đông Phương Ngữ Hinh liếc liếc mắt:

      "Mọi người cảm thấy chuyện này rất tàn nhẫn sao?"

      "Hinh Nhi, người chết của Thiên Thương Đảo chúng ta , cũng chỉ là ngàn người này . . . . ."

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 594: trọng trách ngàn cân


      Edit: PDN



      Uất Trì Tà Dịch biết Đông Phương Ngữ Hinh mềm lòng , hít tiếng:


      "Mẫn Bá Thiên, đây là tạo nghiệt. . . . . ."


      “Nhưng. . . . . . Bọn họ đều là dân chúng vô tội . . . . . ."


      "Người của chúng ta , cũng vô tội như vậy. . . . . ."


      Lần này Uất Trì Tà Dịch xoay người bước , sắc mặt của rất xấu, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên cảm thấy mình hơi quá đáng.


      đúng, người của Thiên Thương Đảo, cũng vô tội như vậy.


      Phác Dương Sơn và Thiên Thương Đảo, giằng co cùng chỗ lâu như vậy , dường như, là nên có trận quyết định .


      Mẫn Bá Thiên muốn làm bá chủ nơi này , nhưng cũng có bản lĩnh này.


      Dựa theo tàn bạo của , nếu như thống nhất nơi này, vậy về sau khả năng. . . . . .


      Nhưng nếu là Uất Trì Tà Dịch, vậy tốt hơn rồi.


      So sánh với Mẫn Bá Thiên , có lẽ Tà Dịch đúng là thiện lương hơn .


      Mà chính mình, lúc đầu, tay cũng dính máu tươi như vậy, nhưng . . . . .


      Bây giờ, tại sao lại mềm lòng như vậy rồi? Nàng cũng vẫn phải là loại người trời sinh thương xót người khác,.


      Đông Phương Ngữ Hinh lắc đầu, biết vì sao, chính mình lại thay đổi rất nhiều.


      Muốn luyện chế đan dược, đồ cần chuẩn bị rất nhiều, đặc biệt luyện chế quy mô lớn như vậy.


      Đông Phương Ngữ Hinh ngồi xuống, ngồi xuống ổn định tinh thần, nàng nhất định thành công , nếu , Thiên Thương Đảo phá hủy.


      Trách nhiệm lớn này, đè ép xuống bả vai của nàng, có phần nặng nề.


      Nhưng nàng sợ hãi, bởi vì nàng hiểu được, sợ hãi cũng làm được gì——


      "Hoan Hỉ. . . . . ."


      Ngày hôm sau Hoan Hoan và tiểu Nhạc Nhạc vừa định rời , chợt nghe có người gọi, nàng cũng để ý, tiếp tục lên xe, thiếu niên lại tới:


      "Hoan Hỉ. . . . . ."


      "A. . . . . ."


      Nhìn thấy thiếu niên đột nhiên tới, Hoan Hoan mới nhận ra rằng đây là gọi chính mình mà?


      "Ha ha, vừa rồi ta nghe thấy, soái ca, ngươi cũng muốn à?"


      Hoan Hoan xấu hổ cười, bé ngờ lại gặp được rồi?


      "Ừ, Hoan Hỉ, bây giờ ngươi muốn đến chỗ nào vậy?"


      Thiếu niên nhiệt tình hỏi, Hoan Hoan gì, tiểu Nhạc Nhạc :


      "Chúng ta tùy tiện dạo. . . . . ."


      "Người nhà của ngươi đâu? Tại sao chỉ có hai tiểu hài tử các ngươi chứ?"


      Thiếu niên tò mò hỏi, tiểu Nhạc Nhạc vui trừng mắt lườm cái:


      "Chúng ta phải tiểu hài tử. . . . . ."


      Thiếu niên lắc đầu, tiểu hài tử này , tại sao địch ý đối với mình sâu như vậy nha.


      "Ta gọi là Nguyên Tịch, Hoan Hỉ, ta muốn học viện Tinh chơi nha? Hoan Hỉ, nếu như ngươi có chỗ nào , cùng chung với ta được ?"


      Học viện Tinh ? Ánh mắt Hoan Hoan chợt lóe, khéo.


      Bé cũng muốn đến học viện Tinh , nhưng, đời này có chuyện trùng hợp như vậy sao?


      "Tới đây chút. . . . . ."


      Bé lôi kéo tiểu Nhạc Nhạc sang bên, khẽ :


      "Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi thấy bây giờ . . . . ."


      " hẳn là nhận ra ngươi mới đúng. . . . . . Hoan Hoan, nếu chúng ta tránh ?"


      Tiểu Nhạc Nhạc cũng cảm thấy bất an , người này, tại sao cảm giác đơn giản như vậy chứ?


      "Ừ, nhưng chúng ta là đường , sợ là còn có thể gặp được . . . . ."


      Tiểu Hoan hoan có vẻ lo lắng chuyện này, tiểu Nhạc Nhạc cũng cúi đầu, cũng biết làm sao mà?


      "Nếu ta dẫn ngươi nhanh chóng rời . . . . . ."


      Tuy rằng Hinh Nhi điệu thấp, nhưng lúc này, là tình huống đặc thù mà?


      " được, nương như thế thể vi phạm. . . . . . Nếu , chúng ta cứ cùng với . . . . ."




      Chương 595: phản kích mạnh mẽ


      Edit: PDN



      "Hoan Hỉ? Các ngươi nguyện ý cùng sao? Dọc theo con đường này rất buồn chán , đúng dịp chúng ta có thể làm bạn mà . . . . . ."


      Nguyên Tịch rất thiện ý , Tiểu Hoan hoan gật gật đầu:


      "Ta chưa từng đí tới cái chỗ đó đâu? Đúng dịp theo ngươi nhìn xem. . . . . ."


      "Tốt, vậy thôi. . . . . ."


      Nguyên Tịch vô cùng vui vẻ, quay đầu nhìn Nguyên Bảo cái, ý là, ngươi xem sức quyến rũ của bổn thiếu gia , vẫn ai có thể ngăn cản như trước đấy.


      Nguyên Bảo cười ngốc nghếch, thiếu gia này, tính tình đúng là tiểu hài tử .


      Hai người cùng nhau chạy bỗng nhiên thêm người, dọc theo đường này cũng náo nhiệt ít.


      Có điều, xe ngựa của Nguyên Tịch sai, so với cái của bọn Hoan Hoan , có lẽ nhanh hơn ít.


      xe ngựa, ba người, có đôi khi vì chỗ ngồi, vậy đúng là tranh cãi . . . . . .


      "Ngươi tới bên này. . . . . ."


      Tiểu Nhạc Nhạc bĩu môi, kiên quyết cho Tiểu Hoan hoan cùng cái tên Nguyên Tịch kia cách quá gần.


      "Vì sao nha?"


      Nguyên Tịch vô cùng vô tội, nhìn tiểu nam hài thở phì phì .


      "Ngươi là nam nhân. . . . . . thể ngồi cùng với nàng. . . . . ."


      Tiểu Nhạc Nhạc gạt thân thể của ra, ngồi vào giữa bọn họ.


      "Nhưng bây giờ ngươi chẳng phải nam nhân sao?"


      Nguyên Tịch phản bác .


      "Ta. . . . . . Ta là tiểu hài tử, tính toán gì hết . . . . . ."


      Mặc dù tiểu Nhạc Nhạc vô cùng thống hận thân thể của tiểu hài tử này, nhưng lúc này, cơ thể này , tuổi này , cuối cùng phát huy chút tác dụng .


      "Ta cũng phải nam nhân nha. . . . . . Ta cũng là tiểu hài tử mà . . . . . ."


      Nguyên Tịch càng vô tội , mới hơn mười tuổi chút , cũng chưa lớn.


      Tiểu Hoan hoan nháy mắt mấy cái, nhìn bọn họ náo loạn như vậy , cũng khuyên can, ngược lại cảm thấy rất thú vị .


      Haizzz, khi nào đến học viện Tinh nha ——


      "Tốt lắm, cuối cùng đại công cáo thành . . . . . ."


      Nhìn đan dược luyện chế tốt , Đông Phương Ngữ Hinh thở ra hơi dài, tuy rằng rất nhiều người, nhưng đan dược cấp bậc thấp này , luyện chế số lượng lớn, tốn nhiều thời gian nhất là tinh luyện, mà cái này, Đông Phương Ngữ Hinh có thể thao tác số lượng lớn, cho nên cũng chậm trễ nhiều thời gian .


      "Các ngươi ăn vào viên trước. . . . . ."


      Chia đan dược cho bọn họ ăn vào, nữ vương cười :


      "Bây giờ sợ độc khí kia , trước tiên chúng ta tìm đảo chủ chơi đùa?"


      Tuy rằng mấy ngày nay bọn họ vẫn vội, nhưng mà chưa quên chú ý tin tức của Thiên Thương Đảo .


      Trận pháp của tam trưởng lão kia quả nhiên lợi hại, nghe Mẫn Bá Thiên tìm cao thủ trận pháp , nhưng tuần lễ qua, vẫn chưa phá được trận.


      Nghe , Mẫn Bá Thiên chẳng những chưa phá trận thành công, thậm chí. . . . . .


      Người của , ít bị nhốt vào trong trận , sống chết.


      Trận pháp nha. . . . . . Trận pháp lợi hại , cao thâm, ánh mắt của Đông Phương Ngữ Hinh sáng long lanh .


      Nghe thấy mấy tin tức này, nàng càng xác định quyết tâm nhất định phải lén học trận pháp .


      Mà chút tin tức, cũng đầy đủ chứng minh lúc trước Đông Phương Ngữ Hinh lựa chọn đúng ——


      Bởi vì, bọn họ giống nhau nghe được, Mẫn Bá Thiên để cho phần lớn người ra ngoài tìn kiếm bọn họ, thậm chí phóng độc, để đề phòng ngộ nhỡ!


      Chính là, dựa theo đầu óc của Mẫn Bá Thiên , làm sao cũng nghĩ ra, bọn họ sớm rời khỏi phạm vi của Thiên Thương Đảo, đến địa bàn của .


      "Ừ, khống chế được cái đảo chủ kia rồi . . . . ."


      Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, lúc này là ban ngày, đương nhiên dễ ra tay.


      Có điều, gần đây Phác Dương Sơn rất nhiều người mất tích. . . . . .

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 596: thể giết nàng!

      Edit: PDN




      Có điều, gần đây Phác Dương Sơn rất nhiều người mất tích, lúc này lòng người sớm hoảng sợ.

      Vậy Mẫn Bá Thiên, chừng cũng nhận được tin tức.

      "Vậy đến tối chúng ta hành động. . . . . ."

      Bắt người này, đương nhiên là bốn người đều , bốn phương hướng, nhưng bắt người , chỉ có Tà Dịch. . . . . .

      Bởi vì đảo chủ của Phác Dương Sơn , mấy người Đông Phương Ngữ Hinh cũng chưa từng gặp, việc này rất quan trọng, cũng thể bắt sai rồi.

      Uất Trì Tà Dịch từng tiếp xúc với ông ta, ra tay, nhất định làm sai.

      "Đây là đạn lửa ta thuận tiện làm , bất cứ cái nào, cũng có thể giết chết mấy chục người, mọi người mang theo chút, đường cần khách khí. . . . . ."

      Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ thông suốt những lời của Uất Trì Tà Dịch , đối với Phác Dương Sơn cũng lại càng khách khí .

      Có lòng thương hại là đúng, nhưng. . . . . .

      chiến trường, lòng nhân từ của ngươi , chỉ làm bản thân chết càng nhiều người .

      Nàng muốn để Thiên Thương Đảo tiếp tục hy sinh , cho nên, Phác Dương Sơn thể giữ lại——

      Bóng đêm từ từ buông xuống, buổi tối đến giờ .

      Mẫn Bá Thiên cũng cảm nhận được bất an, lúc tin tức Phác Dương Sơn truyền đến , chỉ biết, đây là mấy người Uất Trì Tà Dịch làm .

      Nhưng vì sao. . . . . .

      nghĩ tới Đông Phương Ngữ Hinh, nghĩ tới cái nữ nhân luôn khiến người ta cảm thấy ngoài dự đoán của mọi người kia.

      Chén rượu trong tay hóa thành bột phấn tiếng động .

      " đến Phác Dương Sơn?"

      Sắc mặt Nhu Y , cũng là tương đối trắng bệch.

      Nàng thể ngở rằng, gia gia lại để lại thủ đoạn đối phó với mình .

      Nàng nghĩ rằng, gia gia thương nàng như vậy , truyền thụ tất cả mọi thứ hề giữ lại, chung quy có lẽ là nàng sai lầm. . . . . .

      Trận pháp này, nàng biết, gia gia từng đưa cho nàng. . . . . .

      Biến hóa trong này, gia gia cũng qua.

      Nàng biết trận pháp thay đổi, cũng dựa theo thứ gia gia giao cho nàng phát triển biến hóa, bố trí, nhưng trừ ngày đầu tiên phá tầng, những ngày còn lại , toàn bộ thất bại.

      Nhu Y cũng hoài nghi là gia gia cố ý , cố ý chế nhạo nàng.

      " phải ngươi được lão ta truyền thụ tất cả sao? Nhu Y, ta nghĩ rằng ngươi. . . . . ."

      Mẫn Bá Thiên hung hăng nhìn Nhu Y, hận thể, giết nữ nhân này.

      "Hừ, Mẫn Bá Thiên, ngươi tức giận cái gì? phá được cái phá trận kia , ngươi nghĩ rằng trong lòng ta dễ chịu à? Uất Trì Tà Dịch trở lại, đến Phác Dương Sơn, Mẫn Bá Thiên, đây là sai lầm của ngươi , ngươi tức giận cái gì với ta chứ?"

      là buồn cười, ở bên cạnh Mẫn Bá Thiên , lật ba thước muốn tìm ra Uất Trì Tà Dịch .

      phái nhiều người như vậy , ai có thể nghĩ rằng. . . . . .

      Người ta vốn ở chỗ này, thầm đến Phác Dương Sơn, đến bản doanh cũ của .

      "Ngươi. . . . . . nữ nhân chết tiệt, ngươi nghĩ rằng ta cũng dám làm gì ngươi ?"

      Mẫn Bá Thiênvụt tiếng đứng lên, Nhu Y tuyệt đối sợ nhìn , trừng mắt nhìn .

      "Ngươi. . . . . ."

      Mẫn Bá Thiên giơ tay lên, muốn tát cho nữ nhân này cái , nhưng. . . . . .

      Đón lấy đôi mắt hề sợ hãi kia, tay chậm chạp hạ xuống ——

      Nữ nhân này, là đáng chết, rất đáng chết, nhưng. . . . . .

      Bây giờ nàng phản bội Thiên Thương Đảo, có nơi nào , Phác Dương Sơn là chỗ duy nhất của nàng . . . . . .

      Hơn nữa, võ công tồi, quan trọng hơn là, có cừu oán với mấy người Uất Trì Tà Dịch Đông Phương Ngữ Hinh . . . . . .

      Nữ nhân như vậy , thể đánh, thể giết .

      Có nàng ở đây, Uất Trì Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh cũng đừng mong dễ chịu.




      ☆, Chương 597: Câu dẫn!

      Edit:..Lam Thiên..



      Hừ, vì lợi ích của bọn họ, cố nhịn xuống .

      “Nhu Y, cho ngươi lần cơ hội cuối cùng, phá trận......”

      Buông tay, Mẫn Bá Thiên cắn răng cái, gằn từng tiếng .

      “Ngươi sợ hủy Phác Dương sơn của ngươi sao?”

      Nhu Y có chút thể tin được, đều ở giờ phút này, thế nhưng Mẫn Bá Thiên vẫn còn trở về.

      Nam nhân này, có bao nhiêu lòng dạ độc ác a?

      “Hừ, cho dù là bị hủy , như thế nào? Ít nhất , ta cũng phải hủy Thiên Thương đảo của ......”

      Đây là......

      Tổn nhân bất lợi kỷ (*) , ngược lại lại nhàng như vậy.

      (*) Tổn nhân bất lợi kỷ: ý tổn hại người khác mà có lợi cho mình,

      Nhưng bên kia, phải phụ mẫu, thân nhân, hài tử của vẫn còn ở đấy sao?

      “Ngươi, quả nhiên là đủ ngoan độc ......”

      Nhu Y thản nhiên cười, nàng đem trang giấy đưa cho Mẫn Bá Thiên:

      “Đây là chiêu cuối cùng của ta , ngươi thử xem chút, nếu vẫn được, ta cũng đành bất lực......”

      Nàng giương mắt nhìn sắc mặt ngoan của nam nhân này, trưởng thành kỳ cực kì tuấn mỹ, bất quá là......

      Biểu cảm, vẻ mặt, phá hủy hết thảy những gì vốn có.

      “Cho dù là gia gia đem hết thảy toàn bộ đều dạy cho ta, nhưng muốn bày trận này, chú trọng phải chỉ cần mỗi kỹ xảo là đủ, mà còn cần có kinh nghiệm, cùng trận pháp, nhưng người bày trận bất đồng, vậy hiệu quả cũng liền hoàn toàn bất đồng ...... Mẫn Bá Thiên, ngươi nên biết, nếu luận kinh nghiệm, ta chắc chắn bằng gia gia..... . Ta tận lực , mong ngươi tin tưởng......”

      Nhu Y nghiêm túc, Mẫn Bá Thiên gắt gao mím môi, đạo lý như vậy, tự nhiên cũng hiểu được.

      Chỉ là, trong lòng vẫn có vài phần cam lòng như cũ, thế nhưng......

      Chẳng lẽ cứ như vậy chịu thua, ......

      còn kém chút, chút nữa mà thôi.

      Cho dù là Uất Trì Tà Dịch có thể ra được sao, vẫn muốn hủy nhà của , hừ.

      Tay, gắt gao nắm chặt trang giấy cuối cùng kia, có lẽ, lần này chừng có kỳ tích xuất .

      “Mẫn Bá Thiên, ta phản bội người nhà của ta, Thiên Thương đảo của ta, ta còn đường có thể nữa, ta đối với ngươi, tận lực ......”

      Từ lúc theo Mẫn Bá Thiên đến ben ngoài Thiên Thương đảo, tin tức bên ngoài cũng có giấu diếm nàng, Nhu Y cũng biết tình huống của Phác Dương sơn.

      Nàng tự nhiên cũng đoán được tình bên kia là do ai làm .

      Nhưng......

      Nàng cũng lo lắng, Uất Trì Tà Dịch nếu là biết nàng phản bội Thiên Thương đảo, kia ......

      Nàng xác thực chờ mong cùng Đông Phương Ngữ Hinh gặp mặt, nhưng nàng cũng muốn cùng Uất Trì Tà Dịch biến thành quan hệ đối địch.

      Hơn nữa, nàng lo lắng trả thù nàng, Uất Trì Tà Dịch phải người dễ chuyện.

      “Mẫn Bá Thiên, ta , ngươi có thể hiểu được ?”

      Nhu Y tại còn đường để thối lui, nàng tại chỉ có thể bám trụ cây đại thụ Phác Dương sơn này .

      Mẫn Bá Thiên gật gật đầu, xoay người, muốn ra ngoài......

      “Đợi chút......”

      Nhu Y bỗng nhiên kéo cánh tay lại, Mẫn Bá Thiên hiểu quay đầu, nhìn nàng:

      “Ngươi muốn cái gì ?”

      “Ngươi cho ta phương pháp phá trận cuối cùng, Nhu Y, ta qua an bày chút......”

      vội......”

      Nhu Y bỗng nhiên ôm lấy Mẫn Bá Thiên, Mẫn Bá Thiên thân mình cứng đờ, nàng hôm nay mặc thân y phục màu hồng nhạt, bao vây lấy cơ thể của nàng.

      Y phục của Nhu Y cực kì đơn giản, đai lưng thêu đóa hoa mẫu đơn tinh xảo, quấn vòng quanh eo xinh đẹp của nàng.

      Mà mùi thơm cơ thể của nữ nhân nhàn nhạt như có như kích thích chóp mũi của .

      Nữ nhân này, trưởng thành vốn là cực kì đẹp mắt.

      Thậm chí , có là khuynh quốc khuynh thành cũng sai.

      Hơn nữa sau này ở cùng U Minh vương, trải qua vô số lần dạy dỗ, nàng quen thuộc mỗi địa phương người nam nhân.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      ☆, Chương 598: Thẳng đảo hoàng long! [10 càng ]

      Edit:..Lam Thiên..


      “Nhu Y, ta muốn phá trận......”

      Nhưng Mẫn Bá Thiên, cũng phải là người dễ dàng liền say mê như vậy, thản nhiên mở miệng.

      vội, phá trận, còn phải xem thời gian ...... Đợi đến giữa trưa ngày mai , tại vẫn còn sớm”

      Nhu Y thấp giọng xong,bàn tay bé của nàng, theo y phục của chui vào, vuốt ve bộ ngực lớn của .

      Cuối cùng, rơi xuống điểm nhô ra kia, bắt đầu xoa xoa đùa đùa .

      Mẫn Bá Thiên có vô số nữ nhân, trong nhà nữ nhân lại càng nhiều, nhưng các nàng nhìn thấy , chỗ nào lại dám lớn mật như vậy ?

      Cho tới bây giờ đều là khúm núm , nữ nhân như này, đây là lần đầu tiên......

      Thân mình căng thẳng, hơn nữa gần đây bận việc của Thiên Thương đảo, nên lâu có chạm qua nữ nhân.

      Lúc này, Nhu Y chủ động như vậy, làm sao có thể khống chế bản thân được?

      “Ngươi tiểu tinh này......”

      Đến giữa trưa ngày mai sao?

      Vậy trước làm nữ tử này đối với mình càng thêm chân thành

      Mẫn Bá Thiên cười xấu xa, phen ôm lấy Nhu Y, hướng về cái bàn......

      Nơi này, có giường, nhưng cái bàn lại rất lớn......

      Trong phòng thanh rất lớn, người thủ hộ bên ngoài tự giác nhắm mắt lại......

      Thiếu đảo chủ, là rất......

      Tin tức của Phác Dương sơn bọn họ cũng biết, thời điểm biết được thân nhân của mình chết nhiều như vậy, bọn họ hận thể lập tức trở về......

      Nhưng thể tưởng được, thiếu đảo chủ thế nhưng lúc này......

      Chẳng những quay về, thậm chí còn cùng nữ nhân tại đây hoan hảo......

      là rất......

      Chính là, bọn họ bất quá là người thường, ai dám cái gì phải?

      Thiếu đảo chủ tính khí cũng phải là tốt, mấy ngày nay huynh đệ chết cũng phải hai người.

      Bọn họ đám đều cẩn thận hầu hạ, cũng đều lo lắng người kế tiếp vô tội chết là chính mình.

      Đương nhiên, bọn họ cũng dám lung tung, dù sao, uy nghiêm của thiếu đảo chủ, ai dám mạo phạm?--

      Đêm hôm đó, bốn người Đông Phương Ngữ Hinh phân công nhau hành động.

      Tà Dịch, trực tiếp tìm người đứng đầu Phác Dương sơn , mà những người còn lại, là giết người, tạo hỗn loạn.

      “Ngươi...... Ngươi là người nào?”

      Nhìn thấy nam nhân xa lạ tiến vào, thậm chí còn chưa kịp phản kháng bị điểm trụ huyệt đạo , biết, xong rồi.

      “Đảo chủ?”

      Uất Trì Tà Dịch câu môi cười, đảo chủ Phác Dương sơn Mẫn Hằng, thể tin được nhìn :

      “Ngươi chính là người gần đây luôn giết người của Phác Dương sơn ta?”

      tự nhiên biết người của mình bị người điên cuồng giết, để cho người chính mình gia tăng phòng bị, đồng thời cũng cho người tìm người, nhưng vẫn tìm được.

      “Hừ......”

      Uất Trì Tà Dịch hừ lạnh tiếng, thanh kia, làm cho Mẫn Hằng có chút quen thuộc.

      “Ngươi đến cùng là ai? Phác Dương sơn chúng ta khi nào đắc tội ngươi?”

      “Ta là ai, ngươi biết?”

      Uất Trì Tà Dịch xé bỏ mặt nạ, lộ ra dung mạo vốn có.

      Hé ra khuôn mặt trẻ tuổi vô cùng tuấn mỹ, nhưng dung mạo cũng di truyền từ nam nhân kia giống tới 80% .

      Đó là nam nhân so cả đời, cũng thể bằng được......

      “Uất Trì Tà Dịch......”

      Mẫn Hằng hung hăng xong, từng nghĩ tới , nhưng vừa nghĩ lại cảm thấy có khả năng, vì bên này, ở trong cung, có vũ khí cuối cùng Mẫn Bá Thiên lưu cho .

      sợ , nhưng......

      Vấn đề mấu chốt là, chưa kịp dùng vật kia, bị người khống chế .

      cơ hội sử dụng, trong lòng rất cam lòng.

      đối với võ công của mình, đồng dạng rất tự tin, nhưng tiểu tử trước mắt này......






      ☆, Chương 599: Biến thành con chó .

      Edit:..LamThiên..




      nửa điểm cũng dò xét được võ công của , này, đây là đến cấp bậc nào?

      Chớ phải là, vượt qua cả lão già kia đấy chớ?

      , có khả năng .

      Ông trời, tàn nhẫn như vậy, làm sao có thể cho có đứa ưu tú như vậy đây?

      sai, rất khó được ngươi nhớ ta như vậy......”

      Uất Trì Tà Dịch thản nhiên cười, đúng ở lúc này, hắc y nữ tử vào, nàng đến bên người Uất Trì Tà Dịch, đứng lại.

      “Đắc thủ rồi?”

      Nhìn cũng thèm nhìn Mẫn Hằng liếc mắt cái, nữ tử ngẩng đầu nhìn Uất Trì Tà Dịch, giọng hỏi.

      “Ân......”

      Uất Trì Tà Dịch thản nhiên trả lời, đôi mắt kia vốn là lãnh vô tình , nhưng lại bởi vì nhìn thấy nữ nhân này mà nhu hòa ít.

      “Thời gian cấp bách, dẫn thôi......”

      Nữ tử chậm rãi mở miệng, Mẫn Hằng, bị bọn họ triệt để nhìn đến--

      “Đây là nữ nhân ngươi từ bên ngoài tìm đến?”

      Mẫn Hằng hung hăng nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, chuyện tình của Đông Phương Ngữ Hinh rất ràng, thời điểm lần trước,nàng khiến Mẫn Bá Thiên ăn nhiều đau khổ.

      “Thế nào? Đảo chủ có ý kiến?”

      Hắc y nữ tử kia chính là Đông Phương Ngữ Hinh, nàng quay đầu nhìn Mẫn Hằng, vui nhăn nhíu mày.

      “Uất Trì Tà Dịch, ta nghĩ đến ngươi có bao nhiêu lợi hại, nguyên lai bất quá cũng chỉ là như thế, thế nhưng lại phải nhờ nữ nhân bên ngoài trợ giúp......”

      là huyên náo......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vui chu miệng, tay vừa nhấc, viên dược liền bay đến trong miệng Mẫn Hằng, cuống quít muốn nhổ ra, nhưng......

      Uất Trì Tà Dịch cách đánh cằm cái, miệng tự giác đóng lại, viên dược cũng liền nuốt luôn xuống dưới.

      “Ngươi......”

      thể tưởng được thế nhưng bị người mạnh mẽ rót thuốc, Mẫn Hằng trong lòng hận.

      “Người này phóng rắm thực thối, như vậy liền sạch hơn chút......”

      Đông Phương Ngữ Hinh vỗ vỗ tay, Mẫn Hằng tức giận tới muốn đánh người:

      “Ngươi đồ ác độc ...... gâu gâu gâu......”

      Nửa câu sau của bỗng nhiên thành lời mà lại thành tiếng cẩu kêu......

      Mẫn Hằng hoảng sợ trừng lớn mắt, đây là chuyện?

      thể tin được, thể tin tưởng......

      “Gâu...... gâu...... gâu...... gâu...... gâu gâu......”

      muốn cái gì, cũng mặc kệ muốn cái gì, xuất khẩu đều chỉ có thanh gâu gâu đơn điệu buồn cười mà thôi.

      từng là bá chủ Đệ nhất, nhưng lúc này, thanh ......

      Tuy rằng giờ phút này phải thời điểm để cười, nhưng Uất Trì Tà Dịch vẫn nhịn được thổi phù tiếng bật cười.

      Nghe thấy tiếng cười của Uất Trì Tà Dịch, Mẫn Hằng lại càng tức giận, hai mắt trừng mắt nhìn , chính là, hai người ai mà thèm quản tức giận hay tức giận chứ?

      “Hinh Nhi, nàng là rất nghịch ngợm ......”

      Thời điểm vừa rồi, chỉ là theo bản năng mà phối hợp.

      Đông Phương Ngữ Hinh ra đan dược, tự nhiên phải giúp nàng, đó là thói quen thể sửa .

      Về phần đó là dược vật gì?, tác dụng của nó là gì?, Uất Trì Tà Dịch căn bản chẳng cần biết.

      Đừng là cấp Mẫn Hằng , chính là Đông Phương Ngữ Hinh có nhét vào miệng của , cũng nghĩ ngợi mà nuốt luôn xuống.

      Nhưng thể tưởng được, đời này cư nhiên lại có dược vật như vậy.

      “Ha ha, đột nhiên mất......”

      Đông Phương Ngữ Hinh hắc hắc cười, nàng kỳ chính là cố ý .

      Mẫn Bá Thiên làm hại Thiên Thương đảo gần như bị diệt vong, trả thù của nàng xem như là nhất .

      Này hai ngày bọn họ tuy rằng cũng giết ít người của Phác Dương Sơn, nhưng cùng Mẫn Bá Thiên so sánh, vẫn còn kém rất nhiều.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :